1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      Chương 686.Nàng sắp chết


      Từ bên trong đầu vang vọng lại những tiếng on gong vo ve, khí trong lồng ngực  như là chen ra từng chút từng chút .



      Trước mắt từng đợt biến thành màu đen.



      Xong rồi, nàng sắp chết.



      bị người nàng nhất  bóp chết . . . . . .



      Trong đôi mắt của nàng tràn đầy sợ hãi cùng tuyệt vọng, còn có ủy khuất cùng ảo não nên lời .



      Nước mắt đổ rào rào chảy tràn càng lúc càng nhiều.



      Vũ Mao chết tiệt, Vũ Mao xấu xa, ít ra ngươi cũng nên để ta lời mà. . . . . .



      Ô ô ô ô, nàng oan a, so với đậu nga còn oan hơn!



      Phượng Thiên Vũ nhìn mặt của nàng đầy nước mắt, trong phút chốc  có chút thất thần.



      Đôi mắt của nàng lúc này ——



      Giống như Phù Nguyệt của .



      Nhưng, nàng ta phải!



      Chỉ có thân thể này! Linh hồn bao giờ là nàng!



      Trong lòng tê rần mạnh mẽ, vội vã buông ra nàng.



      "Phanh"  tiếng đem nàng té rớt ở giường: " Nữ nhân chết tiệt, ngươi trả giá nhiều vì ngu xuẩn của ngươi !"



      khí phía sau tiếp trước  chạy vào lồng ngực.



      Đáng tiếc Long Phù Nguyệt còn chưa kịp cao hứng, đầu liền ‘ phanh ’  tiếng đánh vào đầu giường thượng. Trước mắt tối sầm, hôn mê ——



      Phượng Thiên Vũ cũng thèm nhìn tới nàng.



      Trong nháy mắt mắt hề chớp  nhìn Oa nhi nhăn nhăn nhúm nhúm, đỏ rừng rực , lại hề sống trong tay bà đỡ.



      Cõi lòng tan nát  đau tập trung chạy lên não. Bi ai tuyệt vọng giống như thủy triều vọt tới. Nháy mắt nhấn chìm .



      Cổ họng của , hỏa đau đớn bỏng rát, như bị Lăng Trì từng đao, từng đao . Nháy mắt mất năng lực chuyện ,



      ra —— Mình hề lưu lại được bất cứ thứ gì .



      Vật duy nhất đời này có liên quan đến nàng, biến mất như vậy. . . . . .



      Đều là tại ả tiện nhân này!



      Này đáng giận , tiện nhân nhẫn tâm , giết chết hài tử của !



      Hy vọng duy nhất của . . . . . .



      Tròng mắt của dấy lên ngọn lửa, nhìn Long Phù Nguyệt vẫn hôn mê , lạnh lùng mở miệng: "Quăng nàng ta ra ngoài! Từ nay về sau, nàng ta còn là Vương Phi của ta! Bất luận kẻ nào cũng cho phép nàng ta bước vào cửa bước!"



      Coi như nể mặt thân xác này, tha cho nàng  ta mạng.



      Nhưng bao giờ muốn nhìn thấy nàng ta nữa!



      . . . . . .


      Chương 687.Nàng muốn tìm đại Vũ Mao tính sổ


      Cũng biết trải qua bao lâu, Long Phù Nguyệt từ từ tỉnh lại.



      Trước mắt chứng kiến là sa màn gần như nhìn ra màu gì , trong phòng có loại hương vị cỏ cây rất kỳ quái .



      trận gió lạnh thổi  vào, nàng kìm lòng đậu co rụt thân mình.



      Nhìn chung quanh, bốn bức vách đen kịn, bốn phía gió lùa, hàng củi cao cỡ nửa người . . . . . .



      Đây là nơi nào?



      Lãnh cung? Hay là phòng chứa củi?



      Long Phù Nguyệt nhất thời có chút mờ mịt. Sợ run sau lúc lâu, nhớ lại chuyện trước khi nàng hôn mê.



      Thân mình khỏi run lên!



      Đại Vũ Mao lại đem mình đày vào lãnh cung rồi?



      Nhớ lại đôi mắt Phượng Thiên Vũ lsc đó tràn ngập vẻ khát máu , khuôn mặt nhắn của nàng nhất thời đen lại.



      Vũ Mao chết tiệt, Vũ Mao thối tha, thậm chí ngay cả câu nào, đem nàng ném tới nơi này rồi!



      Nha , nàng oan! Quả thực chính là tháng sáu có tuyết rơi mà!



      Tuy rằng nàng cũng hận kẻ đầu sỏ gây nên kia đến chết được, hận thể đem người đàn bà kia ném tới hoang đảo cho chó ăn.



      Nhưng—— Vì sao gây tội là người đàn bà kia, bị tội  lại chính là mình vậy? !



      Vậy tên hồ ly chết tiệt kia chạy đâu rồi? Sao ra  giải thích giúp mình chút?



      Ô ô, mất con của mình đủ làm cho nàng khổ sở  rồi, tại lại bị ném tới địa phương bốn phía gió lùa này.



      Phải biết rằng, nàng bây giờ còn là sản phụ vừa mới đẻ non  a!



      được, nàng muốn tìm đại Vũ Mao tính sổ!



      Long Phù Nguyệt run rẩy  đứng lên.



      Toàn thân đều đau đớn thôi, chân mềm nhũn giống như dây đàn.



      Thân mình suy yếu đến mức làm cho nàng cũng thể tin được.



      Nhìn xuyên qua cánh cửa sổ nho  kia, nàng nhìn thấy bầu trời  đầy sao.



      Bây giờ là buổi tối rồi sao?



      như vậy, nàng suốt hôn mê ngày?



      Bụng đói, người lạnh quá!



      Long Phù Nguyệt cúi đầu nhìn nhìn quần áo đơn bạc  người mình, gần như khóc ra nước mắt.



      Đại Vũ Mao quá độc ác , lại có thể để cho sản phụ như nàng ăn mặc  mát mẻ như thế, ngại mình chết chưa nhanh phải ? !



      được, nàng muốn tìm , bắt xin lỗi với mình!



      Nàng cố gượng chống đỡ thân thể mở cánh cửa rách nát kia.


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      Chương 688.Bỗng nhiên phát giác chính mình rất có tiềm chất chịu hành hạ


      Bên ngoài trăng lạnh như nước, nàng nhịn được rùng mình cái.



      Dùng cánh tay ôm lấy thân mình, hướng ra phía ngoài nhìn thoáng qua, trước tiên nàng muốn biết mình là bị ném tới nơi nào.



      Nhưng khi nhìn thoáng qua, nàng hoàn toàn ngây dại.



      Đây là gian tiểu viện thể hơn nữa, nhà giữa là ba gian.

      Bên trái là hai gian phòng bằng cỏ tranh. Mà chỗ ở mình  gian phòng này thực hiển nhiên là phòng chứa củi.



      Trước căn nhà có biển hiệu to ‘ phòng trọ ’, phất phơ theo gió.



      Nàng nghĩ đến —— Nàng bị đày đến lãnh cung hoặc là sài phòng trong vương phủ rồi.

      Nhưng ngờ lại là tiểu điếm bé rách nát!



      Long Phù Nguyệt bỗng nhiên phát giác bản thân mình rất có tố chất bị hành hạ, đại Vũ Mao đối đãi nàng như thế, nàng chẳng những tức giận, ngược lại có chút cao hứng.

      Bởi vì nàng biết, Phượng Thiên Vũ muốn trừng phạt  cũng phải nàng, mà là cái kia giết chết nữ nhân giết con của bọn họ.



      Vù, đại Vũ Mao coi như là nhân nghĩa rồi, nếu đổi lại là nàng, chừng sớm ra tay đem người đàn bà bẻ răng rắc . . . . . .



      Ừm, tại nhiệm vụ chủ yếu là nhanh chóng chạy trở về, hướng đại Vũ Mao thuyết minh chân tướng, đại Vũ Mao có lẽ thương tâm đến mức muốn hộc máu, mình nên hảo hảo an ủi . . . . . .



      Ha ha, nàng tại chờ được, muốn nhìn xem vẻ mặt của Phượng Thiên Vũ sau khi biết chân tướng.



      Nghĩ đến, nhất định rất phong phú nhỉ?



      Ngẩng đầu nhìn ánh trăng, có chút ngã về tây .



      Bây giờ là đêm khuya.



      Trời, sáng.



      Chỉ là, chỉ sợ ngay cả cửaVương Phủ  cũng vào được, vẫn là chờ hừng đông rồi sau.



      Nàng nhìn chung quanh khách điém, phỏng chừng chủ cửa hàng ở bên trong.



      Liền bất chấp tất cả chạy vội qua, dùng lực gõ cửa: "Mở cửa! Mở cửa!"



      Qua lâu, bên trong mới truyền đến tiếng bước chân.



      thanh cực kỳ kiên nhẫn  truyền đến: "Ai? Bây giờ mới hơn nửa đêm  gào thét cái gì chứ? !"



      Cửa chi nha tiếng mở ra, lộ ra gương mặt đen, mặt nếp nhăn chồng chất, cả người như là mới từ trong cỏ bới ra ra.



      Nhe đám răng cửa vàng khè, liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt: "Ngươi nằm chết ở trong phòng, chạy đến gào thét cái gì vậy?"


       Chương 689.Khách hàng là Thượng Đế


      Bà ta lời nào thôi, vừa ra làm cho Long Phù Nguyệt hoảng sợ.



      ra người này là nữ nhân!



      Nàng còn tưởng rằng là điếm lão bản, ra là lão bản nương.



      Người ở dưới mái hiên, thể cúi đầu.



      Long Phù Nguyệt sờ sờ bụng réo vang vì đói , thể nở nụ cười lấy lòng: "Lão bản nương, à, ừm —— Ta đói bụng, có canh nóng cho ta húp ?"



      Khuôn mặt Lão bản nương kiên nhẫn: " đúng là tiểu nhân nhiều tác quái! Trễ như vậy, lão nương tìm đâu ra canh nóng cho ngươi chứ? ! , , muốn ăn cơm ngày mai đến sớm, mau cút, lão nương còn muốn ngủ!"



      Cũng đợi Long Phù Nguyệt lên tiếng, "Phanh"  tiếng liền khép cửa phòng lại, ván cửa suýt nữa đập thẳng vào mũi Long Phù Nguyệt!



      Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ, này bản nương lão chẳng lẽ là Kim Hương Ngọc Long Môn khách sạn  đầu thai sao?



      Tại sao lại hung dữ như vậy!



      Nha , ngay cả lão bản nương của quá trọ rách nát này cũng dám khi dễ nàng, nghĩ nàng là quả hồng mềm sao? !



      Long Phù Nguyệt hừ mũi tiếng, ‘ba ba ba’ tiếp tục gõ cửa.



      Hừ, nàng cũng muốn đấu với nữ nhân này thử xem.



      mở cửa nấu cơm cho nàng ăn, nàng liền gõ chết bà ta nha !



      Thẳng tắp gõ có bốn mươi năm mươi , cửa phòng rốt cục lại ‘ vù ’  tiếng bị mở ra, lộ ra gương mặt của lão bản nương gần như muốn phóng hỏa : "Gõ! Gõ! Gõ! Ngươi vội vã báo tang sao!"



      Lão bản nương gần như muốn phát cuồng .



      Long Phù Nguyệt lạnh lùng nhìn bà ta: "Ta là khách trong tiệm ngươi, khách hàng là Thượng Đế ngươi có biết ? ! Nếu ngươi cho ta cơm ăn, ta tháo bảng hiệu của ngươi xuống!"



      "Ngươi!" Nếp nhăn trong mắt lão bản nương càng dày đặt, giơ tay lên định in năm ngón tay khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt !

      Long Phù Nguyệt cũng luyện qua công phu, lúc này tuy rằng đói đến mức phía sau gần như dán vào phía trước, có khí lực, nhưng bắt lấy bàn tay thô bỉ của nông phụ này vẫn dư sức.



      Nàng tay giữ ở mạch môn của lão bản nương: "Như thế nào? Ngươi còn muốn đánh ta ? ! Hừ, ngươi đừng quên, ta là sản phụ, ngươi dám bỏ đói ta như thế, chẳng may nế ta đói chết ở cửa điếm của ngươi, chỉ sợ ngươi chịu nổi thôi!"



      Lão bản nương nghĩ tới này nữ nhân có thân hình mảnh mai yếu đuối này lại cường ngạnh như thế.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-15805" title="5" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/51.jpg" alt="" width="590" height="380" />


      ']font-family:Microsoft Sans Serif;690.Hồi xuân thuật

      font-family:Microsoft Sans Serif;Edit: Quảng Hằng
      font-family:Microsoft Sans Serif;


      font-family:Microsoft Sans Serif;Dù sao cũng muốn có án mạng ngay tiểu điếm của mình, mặt bà ta đen như tờ giấy, vội lấy cho Long Phù Nguyệt hai cái bánh bao nóng cùng bình nước ấm: "Ngươi dằn bụng trước , tại quá muộn, có cách nào khác nhóm lửa."

      font-family:Microsoft Sans Serif;Long Phù Nguyệt tại chỉ cầu ăn no, làm sao còn có thể kén cá chọn canh chứ?

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nhận lấy, trở về phòng chứa củi.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Phía sau truyền đến tiếng của lão bản nương: "Người nhà của ngươi chỉ để lại xâu tiền, cũng chính là chỉ ở được ngày , ngày mai ngươi vẫn nên thay chỗ ở khác !"

      font-family:Microsoft Sans Serif;Cũng đợi Long Phù Nguyệt đáp lại, ‘ bịch ’ tiếng liền đóng cửa lại.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Long Phù Nguyệt cười khổ cái.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng sờ khắp toàn thân cũng tìm được nửa lượng bạc.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Ngày mai nếu gặp được Phượng Thiên Vũ thôi, nếu gặp được, chỉ sợ mình ăn ngủ đầu đường mất!

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng ăn hai cái bánh bao, lại uống vài ngụm nước ấm.

      font-family:Microsoft Sans Serif; người cuối cùng cũng còn rét lạnh nữa.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Vừa mới đẻ non, hạ thân còn có chút đau đớn, thân mình cũng suy yếu muốn chết.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng thở dài: " biết {hồi xuân thuật} của ta còn dùng được , ta trị liệu cho mình trước, bằng chỉ sợ chưa kịp nhìn thấy đại Vũ Mao, ta chết mất xác rồi ."

      font-family:Microsoft Sans Serif;Bất quá nữ nhân chết tiệt kia chiếm dụng khối thân thể này thời gian, biết ta có còn là Thánh nữ ?

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng vung lên ống tay áo nhìn, thấy thanh xà Đồ Đằng cánh tay vẫn còn, thở ra hơi.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Cũng biết là vì sao, sau khi nàng xuyên vào thân thể ở đại kia, cũng thể đem tiểu Thanh mang về.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng còn tưởng rằng vĩnh viễn từ tạm biệt với tiểu thanh của mình rồi chứ, nghĩ tới vẫn còn gặp lại .

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng vỗ vỗ cánh tay, cánh tay có động tĩnh gì.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Di, chẳng lẽ tiểu Thanh biến mất?

      font-family:Microsoft Sans Serif; thể nào!

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng vô cùng sốt ruột, cánh tay bỗng nhiên nóng lên, bóng xanh chợt lóe, tiểu thanh xà vụt thoát ra.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Tiểu thanh xà vô cùng nhanh chóng vòng quanh Long Phù Nguyệt, dạo qua vòng, tựa hồ thập phần hưng phấn.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Thân mình trơn lạnh vòng quanh cổ tay của nàng, phun lưỡi , có vẻ hết sức thân mật.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Long Phù Nguyệt đương nhiên cũng hết sức cao hứng, vỗ vỗ đầu của nó, khen ngợi: "Tốt lắm, Thanh nhi, chúng ta cuối cùng gặp mặt, ngươi nghỉ ngơi trước chút . Ta thử {hồi xuân thuật} xem."

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng lặng yên nhớ khẩu quyết, ngón tay cong lại, búng ra, luồng ánh sang trắng vụt ra.

      font-family:Microsoft Sans Serif;


      ']font-family:Microsoft Sans Serif;691.Trời có thiên Lý, người nhân tính

      font-family:Microsoft Sans Serif;Edit: Quảng Hằng
      font-family:Microsoft Sans Serif;


      font-family:Microsoft Sans Serif;Luồng ánh sang trắng đó thập phần mỏng manh, cũng miễn cưỡng có thể thành hình, ở người của nàng vờn quanh vòng, người cuối cùng còn đau đớn như vậy nữa. Nhưng càng mệt mỏi.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Lo nghĩ, bỗng nhiên hiểu được, hồi xuân thuật này nếu dung cho người khác vô cùng thần diệu nhưng nếu dung người mình, theo định luật chuyển hoán năng lượng, hiệu quả trị liệu cũng rất .

      font-family:Microsoft Sans Serif;Dù sao nàng tiêu hao chính là linh lực của mình , thương thế thân thể tốt lên hơn, nhưng linh lực còn sót lại cũng giảm bớt ít.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Ai, quả nhiên thiên hạ này có bữa ăn nào miễn phí, ta cũng phải nghiêm túc điều dưỡng lại thôi. Nghe nữ nhân ở cữ thể ra gió , tại ta bị ném ở nơi gió lùa bốn phía, địa phương cứt chim cũng có, biết có thể bị bệnh hậu sản hay ?

      font-family:Microsoft Sans Serif;Thảm a, cực kỳ tàn ác a!

      font-family:Microsoft Sans Serif;Trời có Thiên Lý, người nhân tính mà! ! ! ! ! ! ! ! ! !

      font-family:Microsoft Sans Serif;Long Phù Nguyệt vô cùng buồn bực.

      font-family:Microsoft Sans Serif; được, ta quyết thể cứ lặng yên tiếng động chết ở chỗ này như vậy được, ta vẫn chưa nhìn thấy được bộ mặt hối hận của đại Vũ Mao mà!

      font-family:Microsoft Sans Serif;Hừ,Đại Vũ Mao, người này ngược đãi như vậy ta, chờ hiểu được chân tướng, cho ta ta mắng mọt trận thất điên bát đảo. ta tuyệt tha thứ !

      font-family:Microsoft Sans Serif; người nàng đắp cái chăn rách nát, suy nghĩ loạn thất bát tao.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Trong lòng trận lãnh, trận nóng, trận chua xót, trận ngọt ngào.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Vù! Nàng tại rất khẩn cấp muốn nhìn vẻ mặt của hối hận đại Vũ Mao rồi! Nhưng điều kiện tiên quyết là, nàng hữu mệnh nhìn thấy .

      font-family:Microsoft Sans Serif; tại nếu muốn mạng sống, chỉ có thể dựa vào mình.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng phải làm font-family:Microsoft Sans Serif;Tiểu Cườngfont-family:Microsoft Sans Serif; đánh mãi chết mới được!

      font-family:Microsoft Sans Serif;Mặc dù ở trong căn phòng rách nát, nhưng ý chí Long Phù Nguyệt lại chiến đấu sục sôi .

      font-family:Microsoft Sans Serif;Dù sao nàng lại trở lại, lại trở về với thân thể này.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Trời biết trong lòng nàng có bao nhiêu cảm kích. Chịu điểm ấy khổ có là gì.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Phía sau dang có hạnh phúc vô bờ chờ nàng.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Bất tri bất giác trời sáng .

      font-family:Microsoft Sans Serif;Lão bản nương bưng tới chén cháo cùng vài cái bánh bao, gương mặt lạnh lùng: " nương, phải ta thương hại ngươi,tiểu điếm của ta vừa nghèo vừa , nuôi nổi người rảnh rỗi, ngươi ăn bữa cơm này rồi, hãy nhanh !"

      font-family:Microsoft Sans Serif;Ai, ai, ai! là rồng mắc cạn bị cá tôm trêu chọc, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Khi nào tì Long Phù Nguyệt nàng luân lạc tới tình trạng này rồi?

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-15127" title="6" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/6.jpg" alt="" width="590" height="333" />


      ']692.Ta Hồ Hán Tam lại trở lại



      Long Phù Nguyệt hừ tiếng: "Yên tâm! Căn phòng rách nát này có mời ta đến, ta cũng thèm đến. Ta ăn no ngay."

      Lão bản kia nương yên tâm mà .

      Long Phù Nguyệt ăn cơm no, liền ra khỏi phòng trọ .

      Ra đến bên ngoài nàng mới biết được, nơi này hoàn toàn là phải trong thành, mà là vùng ngoại thành.

      Hỏi người đường mới biết được, nơi này cách thành ước chừng có hơn mười dặm đường.

      Long Phù Nguyệt nhất thời đầu đầy hắc tuyến.

      Nha , đại Vũ Mao dám đem nàng ném ra xa như vậy!

      Xem ra là muốn cho nàng trở về.

      Nếu thân thể của nàng tốt, mười dặm đường này là gì cả,

      Nhưng tại nàng là sản phụ đẻ non vừa mới ngày a, thân mình rất suy yếu.

      hơn mười dặm đường này đúng là muốn lấy mạng của nàng mà.

      Vừa mới được ba bốn dặm, nàng liền mệt thở ra hơi.

      Chân mềm nhũn giống như bông gòn.

      được, hôm nay cho dù bò ta cũng muốn bò đến Vương Phủ!

      thấy đại Vũ Mao ta thề bỏ qua!

      Tín niệm này giúp nàng kiên trì nhích từng bước . . . . . .

      Lộ trình vốn dĩ chỉ cần nửa canh giờ liền có thể tới , nàng lê bước gần hai canh giờ.

      Rất xa, thấy bờ tường thành màu xanh cao lớn kia, đầu óc Long Phù Nguyệt lại toát ra câu như vầy: "Đại Vũ Mao, Hồ Hán Tam ta trở lại! Ngươi chờ tiếp chiêu !"

      Lại run lẩy bẩy vào thành, cũng may nàng nhớ rất đường , bao lâu đến trước cửa vân Vương Phủ.

      Giờ phút này Vân Vương Phủ thay đổi biển hiệu thành ‘ sắc phong phủ thái tử ’, những chữ vàng sáng lấp lánh.

      Bốn người canh cửa nay trở thành sáu người.

      Mấy người này vẻ mặt tràn đầy vui mừng, ở đó cười cười .

      Cũng may —— Sáu người này nàng quen hết bốn.

      Hai năm trước nàng cùng mấy người bọn họ rất thân thiết, nàng hề làm ra vẻ Vương Phi cao ngạo gì đó, nên mấy người canh cửa này cũng rất thích nàng.

      Nàng thở ra hơi, vù! Cuối cùng là trở lại. Cảm giác được về nhà tốt.

      mặt nàng lộ ra vẻ tươi cười, cười híp mắt đến trước mặt bọn họ, giơ lên bàn tay chào hỏi: "Hi! Các ngươi khỏe ."

      Mấy người canh cửa đó sửng sờ chút, bộ dáng tựa như thấy quỷ.




      ']693.Cư nhiên cho nàng vào cửa



      Tiếng cười tạm dừng lát, khí lập tức going như bị ngưng đọng lại.

      Khi nào nàng lại trở nên đáng ghét như thế rồi?

      Trong đó có người lắp bắp : "Vương. . . . . . Vương Phi. . . . . ."

      Bên cạnh người giật chút: "Đừng nhảm, Vương gia hưu nàng ta rồi, nàng ta phải là Vương Phi ."

      Đúng vậy, nàng phải là Vương Phi rồi, vậy bọn họ còn sợ nàng cái gì? !

      người trong đó lập tức ngẩng đầu lên , lạnh lùng liếc Long Phù Nguyệt: "Long nương, nương đến đây làm gì?"

      Long Phù Nguyệt thở dài, cũng vô nghĩa: "Ta tới tìm Vương gia các ngươi."

      Trong đó, có người bật cười: "Long nương, Vương gia phân phó, từ nay về sau cho nương bước vào trong cửa nửa bước, ngài ấy cũng gặp nương, nương vẫn là ở đâu đến quay về đó !"

      A? Lại cho nàng vào cửa rồi?

      Long Phù Nguyệt nhăn đôi mi thanh tú lại, nhăn mày cái, vào cửa làm sao gặp đại Vũ Mao? gặp được đại Vũ Mao làm sao giải trừ được hiểu lầm?

      Nàng nhìn mấy người canh cửa, từng cùng mình quan hệ tệ, mặt bốn người đó giờ phút này cũng lạnh lùng. Trong ánh mắt tràn ngập hèn mọn cùng khinh thường.

      Đúng vậy , bọn họ hận nàng, từ khi nàng vào cửa làm Vương Phi, liền luôn luôn mắt cao hơn đầu, đối với bọn họ đánh chửi ngừng.

      tại còn giết chết đứa của Vương gia , làm cho Vương gia gần như hỏng mất, nữ nhân như vậy còn sống tai họa, mặc dù của phân phó Vương gia , bọn họ cũng để cho nữ nhân này vào cửa!

      Long Phù Nguyệt nhìn biểu của bọn họ liền đoán ra được bọn họ nghĩ gì.

      Trong lòng vừa bực mình vừa buồn cười, người đàn bà kia rốt cuộc làm những gì?

      Sao lại đắc tội hết với tất cả mọi người vậy?

      Nhưng người đàn bà kia thong thả phủi phủi đít rồi, để lại cho nàng cục diện rối rắm như vậy. . . . . .

      Nàng nhìn sáu người giữ cửa, vẫn chưa hết hy vọng.

      Cũng sợ người ta chê mình mặt dày mày dạn, cười dài : "Tiểu Lý tử, làm phiền ngươi thông báo tiếng, hãy Phù Nguyệt ban đầu trở lại, nhất định gặp ta."

      Tiểu Lý tử này mới hơn hai mươi tuổi, lúc Long Phù Nguyệt ở trong vương phủ rất thân với .

      Bởi vì họ Lý, Long Phù Nguyệt liền gọi là Tiểu Lý tử.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-15414" title="1" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/19.jpg" alt="" width="590" height="304" />


      font-family:Microsoft Sans Serif;694.Chẳng lẽ chờ lúc nửa đêm trèo tường
      font-family:Microsoft Sans Serif;


      font-family:Microsoft Sans Serif;Giờ phút này chợt nghe nàng gọi xưng hô cũ, Tiểu Lý Tử thực ngẩn ra, băng gương mặt thanh tú kia dường như tan ra ít, há miệng thở dốc, muốn gì đó, , người bên cạnh cười lạnh : "Cái gì ban đầu với tại ? ! Sớm làm gì! Cút! Cút! Cút! Vương gia , ngài ấy bao giờ muốn nhìn thấy ngươi nữa, ngươi đừng nằm mơ nữa.”

      font-family:Microsoft Sans Serif;Long Phù Nguyệt nghe cực khách khí, cũng có chút buồn bực .

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng trời sanh tính cũng chịu nổi tức giận, sau nàng lần này nàng chịu muôn vàn khó khăn cũng muốn gặp đến Phượng Thiên Vũ, cắn răng : "Các ngươi thông báo làm sao biết gặp ta? ! Các ngươi tránh ra, tự ta gặp !"

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nhắc váy lên muốn xông thẳng vào trong.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng vừa mới xông tới hai bước, hai thanh gỗ lập tức ngăn lại trước mặt nàng, hai người kia lạnh lùng thốt: "Phủ thái tử là nơi ngươi muốn vào vào à? ! Quăng nàng ta ra ngoài!"

      font-family:Microsoft Sans Serif;Hai người canh cửa kia dáng vóc lực lưỡng, bốn người khác người cũng có chút công phu, chợt lóe thân nắm chặt lấy hai cánh tay của nàng, hai lời, đem nàng cứng rắn lôi xuống thềm.

      font-family:Microsoft Sans Serif; buông tay, ‘ ba ’ tiếng ném xuống đất.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Lạnh lùng thốt: "Thức thời , mau cút! Còn dám xông loạn, cũng phải là đem ngươi ném ra đơn giản như vậy!"

      font-family:Microsoft Sans Serif;Long Phù Nguyệt bị bọn họ ném mạnh đến choáng váng đầu hoa mắt, người lại đau chịu nổi, trước mắt sao, chim bay loạn.

      font-family:Microsoft Sans Serif; vất vả chờ sao trước mắt tan , trước mắt lại thêm đôi giày mỏng.

      font-family:Microsoft Sans Serif; người đem nàng nâng dậy .

      font-family:Microsoft Sans Serif;Long Phù Nguyệt nghiêng mắt vừa thấy, người giúp đỡ nàng chính là Tiểu Lý tử.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Gương mặt đỏ ửng, thuận tay đưa cho nàng cái bao bố : "Ngươi ban đầu đối với ta rất tốt, lại giúp ta, ta. . . . . . Ta thể quên ơn, đây là hai lượng bạc thường ngày tích góp từng tí , ngươi. . . . . . Ngươi vẫn nên nhanh chóng mua vài bộ quần áo rời khỏi Đô thành . Đừng tự mình chuốc cực khổ nữa. . . . . ."

      font-family:Microsoft Sans Serif; vừa mới đem Long Phù Nguyệt nâng dậy, liền giống như chạm phải ớt, lập tức buông tay, lui về phía sau bước, dặn dò hai câu như vậy, liền quay đầu .

      font-family:Microsoft Sans Serif;Long Phù Nguyệt quả thực biết là nên khóc hay nên cười, trong lòng ê ẩm chua chát , cảm giác khó chịu.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Tay nàng bị xây xướt đau đớn.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Vào được rồi! Xem ra hôm nay đừng mơ vào được bằng cửa lớn.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Mình nên làm cái gì bây giờ? Chẳng lẽ chờ lúc nửa đêm trèo tường vào sao?

      font-family:Microsoft Sans Serif;695.Nàng giống nhau thấy tử thần hướng nàng vẫy gọi.
      font-family:Microsoft Sans Serif;


      font-family:Microsoft Sans Serif;Nếu như lúc trước, chút việc ấy đương nhiên làm khó được nàng.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng dầu gì cũng có công phu , dung công phu phi hổ trèo tường quá bình thường.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nhưng thân mình mình bây giờ quá nhu nhược yếu ớt rồi, bước cũng toát ra mồ hôi lạnh.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Tường viện cao như vậy, choáng váng! Nàng leo nổi!

      font-family:Microsoft Sans Serif;Hơn nữa theo nàng biết, tường viện Vương Phủ này cũng có chỗ nào sụp xuống , thậm chí ngay cả động chó cũng có, việc leo tường vào là thể thực được .

      font-family:Microsoft Sans Serif;Tối thiểu —— Hai ngày này được.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng khập khiễng rời , trong lòng giống như mất mát, lại như có chút khổ sở cùng phẫn uất.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Sau lưng giống như truyền đến tiếng người canh cửa.

      font-family:Microsoft Sans Serif;"Tiểu Lý, nữ nhân này đáng giận như vậy, ngươi còn giúp nàng ta làm gì?"

      font-family:Microsoft Sans Serif;"Khụ khụ, nàng ấy trước kia giúp ta, hơn nữa, lần này, lần này dường như nàng ấy giống hôm trước. . . . . ."

      font-family:Microsoft Sans Serif;"Ừm, cũng đúng nhỉ, hình như khác biệt rất lớn đó. . . . . . Nhưng hế sao? Vương gia phân phó, bất luận kẻ nào cũng cho nàng ta vào, bằng giết tha, ta thể lấy đầu mình ra mạo hiểm như vậy. . . . . ."

      font-family:Microsoft Sans Serif;Tiếng đàm luận dần dần nghe được, Long Phù Nguyệt trong lòng mảng lạnh lẽo.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Vũ Mao chết tiệt, Vũ Mao xấu xa, cũng để cho ta lên tiếng liền phán quyết tử hình ta, ô ô, nếu ta chết , ngươi có hối hận !

      font-family:Microsoft Sans Serif;Lúc này đúng là cuối mùa thu, từng mảnh lá rụng khiêu vũ trong gió. Xoay vần ngừng.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Long Phù Nguyệt ôm chặc cánh tay, vẫn là lạnh run run từng đợt.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Cả người đau nhức, dưới chân càng giống như còn nhấc lên nổi nữa.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Sao lại lạnh đến như vậy? Nguy rồi, nàng phải phát sốt chứ? !

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng nâng tay sờ sờ từ cái cái trán, độ ấm nóng rực phỏng tay.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Khuôn mặt nhắn của nàng nhất thời tối sầm.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Trong tháng mà phát sốt, tuyệt đối phải chuyện tốt!

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng giống nhau thấy tử thần hướng nàng vẫy tay, Diêm vương lão tử lại muốn mời nàng uống trà. . . . . .

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng ở đường mờ mịt tới, vòng qua cái phố lại cái phố, trong lòng trận, trận hoảng hốt.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Nàng biết mình nên mua kiện áo bông đến chống lạnh, nên tìm khách sạn nghỉ ngơi nghỉ chút, nhưng nàng lại dám, sợ bản thân ngã xuống dậy nổi nữa.

      font-family:Microsoft Sans Serif;Mà người gần có hai lượng bạc, nàng phải sử dụng dè xẻn, bởi vì nàng biết còn phải ở bên ngoài phiêu đãng bao lâu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :