1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']font-family:Tahoma;Chương 676:Lục vương PK cửu vương

      font-family:Tahoma;Edit: nhok phù thuỷ

      darkfont-family:Tahoma;beta: Quảng Hằng
      font-family:Tahoma;


      font-family:Tahoma;Nghe Phượng Thiên Vũ cầu xem thánh chỉ, cười lạnh tiếng: “Phụ hoàng bệnh nặng, nên thể hạ thánh chỉ được, nhưng người giao Binh phù cho ta, lệnh ta phải truy bắt ngươi!”

      font-family:Tahoma;Từ trong người cẩn thận lấy ra cái túi gấm màu vàng, mở túi ra, từ bên trong tối thui liền có vật gì đó toả ánh sáng rực rỡ.

      font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt giật nảy mình: “Hay ___ Đây chính là Binh phù có thể điều động binh mã như lời đồn đại? Trời ạ! ra binh phù thực ở trong tay của Lục vương gia, đại ổn rồi!”

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp đắc ý nhìn Phượng Thiên Vũ: “Ngươi còn gì để ?”

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ khẽ thở dài: “Ngươi tính toán tất cả, ta đâu còn gì để .”

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp cười ha hả: “Ngươi hiểu được là tốt rồi!”. muốn hạ lệnh bắn tên.

      font-family:Tahoma;Chợt thấy Phượng Thiên Vũ cười híp mắt : “Ta có gì để rồi, nhưng có người có lời muốn với ngươi đó.”

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp sửng sốt, nhìn xuống phía dưới, lúc này sắc trời , tuy rằng mặt trời chưa lên, nhưng mặt của người ở dưới thành có thể thấy . Phía dưới, quả chỉ có Phượng Thiên Vũ cùng bốn năm kiệu phu. hề có người ngoài ở đây.

      font-family:Tahoma;“Lão Cửu, ngươi lại bậy gì hả? Muốn kéo dài thời gian sao? Ngươi bây giờ vào trong hũ của ta, bổn vương vừa vặn có thể bắt ba ba trong hũ ……….” Phượng Thiên Diệp liếc mắt nhìn xuống Phượng Thiên Vũ ở dưới. Thần sắc cực kì đắc ý.

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ mắt nhíu lại, gật đầu cười : “À____Ai là ba ba còn chưa thể trước được.”

      font-family:Tahoma;Hai bàn tay vỗ vào nhau.

      font-family:Tahoma;Cửa cung bên trái bỗng nhiên từ từ mở ra. đoàn người từ ngoài nối đuôi nhau vào, vậy quanh người áo vàng ở chính giữa.

      font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ, hoàng đế! Lão hoàng đế tự nhiên lại xuất !

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp chấn động, suýt nữa từ tường thành ngã xuống.

      font-family:Tahoma;Làm sao có thể?! ràng đem lão hoàng đế giam lỏng ở Phi Hương điện rồi, sao ông ta có thể trốn mà tới đây vậy? !

      font-family:Tahoma;Lại nhìn xuống người cầm đầu, ràng chính là Ái tướng của Phượng Thiên Vũ,là Trương Vân Long.

      font-family:Tahoma;Trong lòng thầm hiểu được, ra_____Phụ hoàng được Phượng Thiên Vũ phái người cứu ra rồi!

      font-family:Tahoma;Lão hoàng đế so với trước kia gầy nhiều. Nhưng vẫn còn uy nghiêm của vị quân vương.

      font-family:Tahoma;


      font-family:Tahoma;Chương 677. Người chiến thắng cuối cùng

      magenta;font-family:Tahoma;Edit: nhok phù thuỷ

      darkfont-family:Tahoma;beta: Quảng Hằng
      font-family:Tahoma;


      font-family:Tahoma; ngẩng đầu nhìn thoáng qua Phượng Thiên Diệp, cả giận : “Lục nhi, ngươi nghĩ rằng ngày như thế này ư?! Ngươi đại nghịch bất đạo, đầu tiên là dùng thuốc độc hại chết thái tử, sau lại giam lỏng trẫm, tại lại muốn giả truyền thánh chỉ hại chết đệ đệ của ngươi, nghịch tử như ngươi vậy còn bằng cầm thú, còn mặt mũi nào để sống đời? Còn mau xuống đây nhận lấy cái chết!”

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp vừa thấy lão hoàng đế tới , liền biết toàn bộ mưu của mình bị bại lộ, còn đường lui. Lúc này thông suốt liền ra ngoài. Kêu lên: “Là ông ép tôi! Thái tử chết, dựa theo trình tự vốn nên lập tôi làm thái tử, nhưng ông sao, ông lại muốn lão Cửu làm thái tử! Tôi có gì kém lão Cửu chứ? Là ông bất công, ông rất bất công! Hừ, bây giờ giữ ông lại có ích gì ? Ông hãy chết cùng lão Cửu ! Bắn tên! Mau bắn tên!”

      font-family:Tahoma;Binh lính tường thành trở nên ồn ào, người ở phía dưới dù sao cũng là hoàng đế, ai dám bắn tên vào hoàng đế chứ?

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp vừa thấy binh lính do dự, liền giận dữ, lấy binh phù ra giơ cao lên: “Có Binh phù ở đây, kẻ nào nghe, lập tức chém tha! Bắn tên! Mau bắn tên!”

      font-family:Tahoma;Hai vị tướng đằng sau đáp ứng tiếng: “Dạ!” Vung mạnh tay lên.

      font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt hoảng sợ, nghĩ rằng lần này Đại Vũ Mao tiêu rồi. Những mũi tên đó từ cao bắn xuống, những người trong thành này làm sao có đường sống.

      font-family:Tahoma;Chợt nghe thành nổi trận xôn xao, bỗng có tiếng kêu to lên: “Ngươi……Các ngươi làm cái gì?”

      font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt hơi sững sờ, ngẩng đầu nhìn lên. thấy hai vị tướng kia đem Lục vương gia vừa mới bắt được, trói lại.

      font-family:Tahoma;Mà những binh lính Thiên Khu quốc cầm nỏ, ngây người cũng bị binh lính phía sau khống chế.

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp nghĩ tới đám người này khi lâm trận lại làm phản, khỏi kêu to tiếng: “Phản rồi! Các ngươi làm phản rồi, quân lệnh như núi, các ngươi lại dám tuân theo Binh phù…….”

      font-family:Tahoma; vẫn còn chưa xong, Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên cười ha hả: “Lục ca, ngươi xem đây là cái gì?”

      font-family:Tahoma;Từ trong tay áo lấy ra vật, toả ánh sáng rực rỡ, bên trong cái túi gấm. Cái của Phượng Thiên Vũ với cái của lục vương gia giống nhau như đúc.

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp ngẩn ngơ, lúc này bị bắt đưa xuống phía dưới, trừng mắt nhìn Binh phù trong tay Phượng Thiên Vũ: “Đây……Đây là?”

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']font-family:Tahoma;Chương 678. Nhi thần muốn gì cả

      font-family:Tahoma;Edit: nhok phù thuỷ

      darkfont-family:Tahoma;beta: Quảng Hằng
      font-family:Tahoma;


      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ vẫn mỉm cười: “Đây mới thực là Binh phù! Cái trong tay ngươi, là đồ giả!”

      font-family:Tahoma;Vươn tay lấy cái Binh phù trong tay Phượng Thiên Diệp, dùng chút sức của hai ngón tay. ‘Rắc’ tiếng, Binh phù kia gãy làm đôi, lộ ra chất liệu bên trong.

      font-family:Tahoma;Đen sẫm, bên trong được đúc bằng sắt, bên ngoài chỉ là lớp vàng mỏng mà thôi.

      font-family:Tahoma;Mặt Phượng Thiên Diệp xám như tro tàn, khổ tâm bày kế hoạch suốt năm trời, nghĩ tới lại rơi vào kết cục như vậy.

      font-family:Tahoma;Trong lòng cực kì cam tâm: “Ngươi……Làm sao ngươi biết ta phái người tới trộm Binh phù?”

      font-family:Tahoma;Bông nhiên như chợt nhớ tới điều gì: “Hay là......Hay là ngươi sớm biết rằng ta và Vương phi có qua lại với nhau? Ngươi…..ngươi sợ ta với nàng ấy có tư tình sao?”

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ thản nhiên : “ tại điều duy nhất khiến ta để ý, là đứa trong bụng nàng ta. Còn những cái khác, muốn thế nào cũng được!”

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp bị giải xuống. Kết cục của , có thể biết trước được.

      font-family:Tahoma;Lão hoàng đế vô cùng cao hứng, vỗ vỗ bả vai Phượng Thiên Vũ: “Vũ nhi, lần này con lập công , con muốn thưởng cái gì?”

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ cười khổ, thể cùng người mình chung sống, tất cả còn có ý nghĩa gì nữa?

      font-family:Tahoma;Vẻ mặt có chút mệt mỏi, thản nhiên : “Nhi thần muốn gì cả.”

      font-family:Tahoma;Lão hoàng đế thực băn khoăn, cảm thấy muốn bồi thường cho con chút: “À___Vị công chúa Long Phù Nguyệt kia nếu cùng lục nhi thông đồng làm bậy, chỉ sợ xứng làm Vương phi của con, phụ hoàng tìm cho con cuộc hôn nhân tốt……”

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ ngẩng đầu, vẻ mặt vẫn thản nhiên như trước, chậm rãi : “Phụ hoàng, nhi thần có thỉnh cầu!”

      font-family:Tahoma;Lão hoàng đế sững sờ chút: “Cứ !”

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ thản nhiên : “Thỉnh phụ hoàng buông tha cho Long Phù Nguyệt, nhi thần đối với nàng có cách xử trí. Còn có___Thỉnh phụ hoàng đừng hỏi tới hôn của nhi thần nữa.”

      font-family:Tahoma;Câu này khiến lão hoàng đế nghẹn lúc lâu, được gì.

      font-family:Tahoma;Là đứa con trai cứu ông ta từ trong bể lửa, ông ta cũng đành lòng bác bỏ lời thỉnh cầu của con.

      font-family:Tahoma;Gật gật đầu: “Được rồi, từ giờ về sau, trẫm hỏi tới hôn của con. Ừm, con có công cứu trẫm, trẫm sắc phong con làm thái tử.”

      font-family:Tahoma; trận đại họa liền bị trừ khử ở vô hình như thế, binh lính thành dưới thành đều hoan hô vạn tuế.

      font-family:Tahoma;


      ']font-family:Tahoma;Chương 679. Phá thai

      font-family:Tahoma;Edit: nhok phù thuỷ

      darkfont-family:Tahoma;beta: Quảng Hằng
      font-family:Tahoma;


      font-family:Tahoma;Bây giờ bầu trời dần sáng lên, mặt trời sắp lên rồi.

      font-family:Tahoma;Phía cuối trời ít mây nhuộm màu đỏ, mặt trời nhanh chóng nhô lên.

      font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt biết mình thể gặp ánh mặt trời, định trốn vào trong kiệu của Phượng Thiên Vũ.

      font-family:Tahoma; con tuấn mã phi nhanh như gió tiến vào. Bùm tiếng quỳ rạp xuống trước mặt Phượng Thiên Vũ: “Vương gia tốt rồi, Vương phi, ngài ấy bỗng nhiên chảy máu ngừng…..”

      font-family:Tahoma;“Cái gì? !” Khuôn mặt Phượng Thiên Vũ nháy mắt trở nên trắng bệch, bất chấp có rất nhiều người trước mặt, túm lấy cổ áo người nọ: “Sao lại thế này? ! Ngươi vừa cái gì? !”

      font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt cũng hoảng sợ, khuôn mặt nhắn dần trở nên trắng bệch: “Chảy máu ngừng, chẳng lẽ là……Chẳng lẽ là……..” Nàng dám nghĩ tiếp nữa!

      font-family:Tahoma;Cũng đúng vào lúc đó, mặt trời bỗng từ đằng đông lên, toả ánh sáng đỏ khắp mọi nơi, rực rỡ huy hoàng. Nháy mắt Long Phù Nguyệt chìm trong ánh mặt trời.

      font-family:Tahoma;‘a’ Long Phù Nguyệt hét lên tiếng thê thảm.

      font-family:Tahoma;Ánh sáng này mang tới cho mọi người ấm áp, nhưng đối với nàng nó còn lợi hại hơn cả axit sunfuric. người nàng bỗng nhiên toát ra vô số bọt nước, thân mình nháy mắt bị hoà tan gần hết.

      font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt sợ tới mức thét chói tai ngừng, thân mình bỗng nhiên , cảm giác như bay lên. Cúi đầu nhìn xuống, thấy thân mình dần dần tan chảy ra thành nước………

      font-family:Tahoma;Ta_____Ta lại chết lần nữa sao?

      font-family:Tahoma;Nàng nhìn kĩ lại mình, thân mình như hướng thẳng về phía trước, hoàn toàn nghe sai sử. Có mấy luồng khí mạnh mẽ muốn bứt xé mình ra mọi hướng, dường như muốn đem toàn bộ linh hồn của mình xé tan nát như những cánh hoa. . . . . .

      font-family:Tahoma;Trong lòng liền cảm thấy hoảng hốt.

      font-family:Tahoma;Chợt có bóng trắng loé lên trước mắt, người nọ vung ống tay áo lên, liền đem tất cả hồn phách của nàng tụ lại như cũ.

      font-family:Tahoma;Hoa Bão Nguyệt! Ô ô ô , người này rốt cuộc cũng đến! Nếu mình chết mất……..

      font-family:Tahoma;Hoa Bão Nguyệt liền tạo ra đạo bạch quang, đem nàng bao vây lại: “ May mà ta trở về kịp, nha đầu ngươi hồn phi phách tán rồi. thôi, đến giờ, ta dẫn ngươi đầu thai.”

      font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt lắp bắp kinh hãi.

      font-family:Tahoma;Đầu thai? Trời ơi, thối hồ ly này còn kiêm cả chức của hắc bạch vô thường sao? Sao có thể mang mình đầu thai?

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']font-family:palatino Linotype;Chương 680. Phá thai 2

      font-family:palatino Linotype;Edit: nhok phù thuỷ

      font-family:palatino Linotype;beta: Quảng Hằng
      font-family:palatino Linotype;


      font-family:palatino Linotype;Nàng cật lực giằng co: “Ta muốn tiếp tục làm đứa trẻ! Ta muốn rời khỏi Đại Vũ Mao!”

      font-family:palatino Linotype;Hoa Bão Nguyệt thèm quan tâm tới lí lẽ của nàng, đem nàng bỏ vào trong tay áo, rồi nhanh như chớp.

      font-family:palatino Linotype;Bời vì hai người ở bên trong gian khác, nên Phượng Thiên Vũ thấy được tình huống phát sinh chỗ nàng.

      font-family:palatino Linotype;Người lính kia run lẩy bẩy : “Khởi bẩm...... khởi bẩm Vương gia, Vương phi vừa rồi bỗng nhiên chảy máu ngừng, Lãnh quản gia mời đại phu đến, đại phu …..…..”

      font-family:palatino Linotype;Thấy sắc mặt Phượng Thiên Vũ càng ngày càng xanh mét, người kia dám tiếp nữa.

      font-family:palatino Linotype;Phượng Thiên Vũ gần như rít qua từng kẽ răng: “Đại phu như thế nào?”

      font-family:palatino Linotype;Người binh lính kia ngẩng đầu lên nhìn: “Đại phu , là do Vương phi sử dụng thuốc pha thai, nên đứa ……đứa thể giữ được…..”

      font-family:palatino Linotype;Câu này như sấm vang bên tai. Phượng Thiên Vũ thoáng chốc ngây người.

      font-family:palatino Linotype;Trong lòng như bị ai đó dội vào khối nước đá, lạnh thấu xương lại đau tới tận tậm can.

      font-family:palatino Linotype; là rất đau lòng!

      font-family:palatino Linotype; ngay từ đầu có phòng bị đối với nàng ta, nhưng mấy tháng nay nàng ta thay đổi, tuy rằng đối với rất kì quái nhưng đối với đứa trong bụng lại hết sức ôn nhu.

      font-family:palatino Linotype;Hơn nữa cũng thập phần phối hợp việc ăn uống có dinh dưỡng, dường như rất quan tâm tới đứa bé.

      font-family:palatino Linotype; ra nữ nhân kia chỉ là đóng kịch trước mặt , nàng đánh đòn trí mệnh!

      font-family:palatino Linotype;Người đàn bà kia làm sao có thể?

      font-family:palatino Linotype;Làm sao có thể ác tâm như vậy? !

      font-family:palatino Linotype;Hài tử kia dù sao cũng ở trong bụng nàng sáu tháng rồi cơ mà!

      font-family:palatino Linotype;Cho dù là thương, nhưng tại sao nàng ta lại có thể nhẫn tâm như vậy, cứ như vậy____Cứ như vậy giết chết đứa trong bụng!

      font-family:palatino Linotype;Nữ nhân này, là nham hiểm,quỷ quyệt!

      font-family:palatino Linotype; chút hi vọng cuối cùng ở đời này của cũng bóp chết!

      font-family:palatino Linotype;Vô tận sát ý dâng trào, hai mắt trở thành màu hồng, bỗng nhiên nhảy lên ngựa của thị vệ kia, phóng như điên.

      font-family:palatino Linotype;Trong hoa viên Hà Hương điện loạn cả lên, đại phu sớm đến đây.

      font-family:palatino Linotype;Bọn thị nữ chốc chốc lại bưng vào chậu nước ấm, nhưng bưng ra, chỉ toàn là máu loãng.

      font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt mở to hai mắt nhìn. Che miệng, cảm giác sợ hãi cùng tức giận trào dâng.

      font-family:palatino Linotype;


      ']font-family:palatino Linotype;Chương 681:phá thai 3

      font-family:palatino Linotype;Edit: nhok phù thuỷ

      font-family:palatino Linotype;beta: Quảng Hằng
      font-family:palatino Linotype;


      font-family:palatino Linotype;Nàng đến từ đại, nên cũng có chút kiến thức về y học. Máu chảy thành như thế này, chừng đứa giữ được.

      font-family:palatino Linotype;Hài tử đáng thương, nàng còn chưa được ở bên nó ngày, vậy mà nó chết non rồi!

      font-family:palatino Linotype;Trong phòng truyền ra tiếng rên rỉ, tựa hồ đau đến cực hạn.

      font-family:palatino Linotype;Hoa Bão Nguyệt nheo đôi mắt đẹp lại, thở dài: “Nghe khi nữ nhân sinh non, nam nhân thể vào được. Nếu nam nhân nhìn thấy rất xui, ai, nhưng mà vì cái mạng của ngươi, Lão Tử cũng chỉ có thể đổi bằng bất cứ giá nào! Mau vào ! Mau vào ! Chậm kịp!”

      font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ. Nhất thời đầu đầy hắc tuyến.

      font-family:palatino Linotype;Người này phải muốn cho mình đầu thai vào trong bụng của Long Vương phi chứ?!

      font-family:palatino Linotype;Ông trời ạ, nàng muốn làm con của Phượng Thiên Vũ!

      font-family:palatino Linotype;Càng muốn vừa mới đầu thai chết rồi.

      font-family:palatino Linotype;Liền kêu to lên: “Ta muốn đầu thai, muốn đầu thai.”

      font-family:palatino Linotype;Nhưng nàng tại chỉ là luồng hồn, cánh tay của nàng còn chưa quá đùi người ta.

      font-family:palatino Linotype;Hoa Bão Nguyệt cũng thèm nghía nàng gào khóc thảm thiết, túm nàng như túm con gà con đem vào.

      font-family:palatino Linotype;Trong phòng mùi máu tanh khá đậm, Long Vương phi sắc mặt trắng bệch, quần áo màu trắng cũng hoàn toàn bị nhiễm đỏ.

      font-family:palatino Linotype; khuôn mặt đẹp đầy mồ hôi, mãi tóc cũng bị mồ hôi làm cho ướt nhẹp, dính sát vào nhau hai bên má của nàng.

      font-family:palatino Linotype;Cánh môi thất sắc, trông như đoá hoa héo rũ.

      font-family:palatino Linotype;Ánh mắt nàng tán loạn, tựa hồ như đau đến mức muốn hôn mê.

      font-family:palatino Linotype; bà đỡ đầu cũng đầy mồ hôi, tay chân luống cuống, ở bên tai nàng kêu to: “Vương phi, Vương phi, người hãy dùng sức , đứa ……Đứa sắp ra rồi.”

      font-family:palatino Linotype;Máu tươi càng ngày càng chảy nhiều, sắc mặt Long Vương phi trắng bệch như tờ giấy.

      font-family:palatino Linotype;Mắt của nàng ta khẽ động, khoé miệng như lộ ra nụ cười quỷ dị, lẩm bẩm: “Phượng Thiên Vũ, ta rồi, ta làm cho ngươi hối hận……Ha ha, ha ha.”

      font-family:palatino Linotype;Nàng ta còn chưa cất được tiếng cười to, hết khí lực, nụ cười quỷ dị của nàng giống như con mèo con khóc.

      font-family:palatino Linotype;Tay nàng ta vươn lên, nhưng bắt được cái gì. Chậm rãi rơi xuống giường……….

      font-family:palatino Linotype;Bà đỡ sợ đến mức choáng váng, run rẩy đưa tay thử xem nàng còn thở , phịch tiếng quỳ xuống đất: “Vương phi…..Vương phi………”

      font-family:palatino Linotype;


      royal']font-family:palatino Linotype;Ai, lúc đầu ta còn thấy ả đáng thương, vừa mất nước vừa mất người thân, nhưng giờ thấy ả giết ngay cả đứa bé còn chưa trào đời trong bụng mình là độc ác, ả đó chết trăm lần chưa đủ, @_@ ui thương em bé quá hic hic…..T_T

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']font-family:palatino Linotype;Chương 682. Phá thai 4

      font-family:palatino Linotype;Edit: nhok phù thuỷ

      font-family:palatino Linotype;beta: Quảng Hằng
      font-family:palatino Linotype;


      font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt tức giận đến mức toàn thân run lên: “Nữ nhân này là cố ý! Hài tử đáng thương của mình bị nàng ta giết chết như vậy ……”

      font-family:palatino Linotype;Chợt thấy luồng hồng quang từ người Long Vương phi tỏa ra, dần dần ngưng tụ thành hình người, vẫn là hình dáng của Long Vương phi, với hận ý điên cuồng mặt.

      font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt cho tới bây giờ chưa từng hận quá người, nếu có là vị Long vương phi này,nàng muốn liều mạng qua đánh nhau với nàng ta.

      font-family:palatino Linotype;Nữ nhân này quá ghê tởm! Lại có thể dùng phương pháp này trả thù Đại Vũ Mao, chẳng lẽ biết là đứa vô tội sao? !

      font-family:palatino Linotype;Hoa Bão Nguyệt lại vươn tay bắt được nàng, đem nàng đẩy mạnh vào: “Nha đầu ngốc! Tới phiên ngươi!”

      font-family:palatino Linotype;A? Cái gì tới phiên ta?

      font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt còn chưa kịp phản ứng, trước mắt liền trở nên tối sầm.

      font-family:palatino Linotype;Trời ạ! Nàng đau quá! Toàn thân đều đau! Cảm giác này là đau quá, khiến nàng thét chói tai thôi! Tuy nhiên nó lại phát ra thanh nào.

      font-family:palatino Linotype;Trời ơi! Nàng phải là đầu thai thành hài tử sinh non đấy chứ? Trời ạ! Mới sáu bảy tháng sống thế nào? Ô ô ô thối hồ ly kia muốn hại chết nàng!

      font-family:palatino Linotype;“ có chết! Vẫn chưa chết! A, Vương phi còn sống, ông trời ơi, Vương phi còn sống!”

      font-family:palatino Linotype;Vang bên tai là thanh của bà đỡ kia, vui mừng và thể tin được.

      font-family:palatino Linotype;A? có chết? Nàng ràng nhìn thấy hồn của Long Vương phi ra ngoài……….

      font-family:palatino Linotype;Đầu óc Long Phù Nguyệt nghĩ loạn cả lên, lại cơn đau nữa tới, lần này đau quả thực vượt quá khả năng chịu đựng của nàng, liền hét ầm lên.

      font-family:palatino Linotype;Đau chết! Nàng đau muốn chết! Đau quá chịu được, nàng liền nắm chặt lấy cái chăn………

      font-family:palatino Linotype;Cái gì? Chăn? Nàng mở choàng mắt. Đập vào mắt là nóc giường, được phủ bằng màn lụa trắng.

      font-family:palatino Linotype;Bên giường là khuôn mặt đầy nếp nhăn của bà đỡ, vài nha hoàn bưng chậu ra ra vào vào………..

      font-family:palatino Linotype;Bà đỡ kia bắt lấy tay nàng: “Vương phi, người hãy dùng sức chút, sắp ra rồi, sắp ra rồi!”

      font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt mở to hai mắt.

      font-family:palatino Linotype;Vương phi?

      font-family:palatino Linotype;Trời ơi! Nàng trở lại! Nàng đầu thai làm tiểu oa nhi, nàng lại trở lại thân thể này rồi!

      font-family:palatino Linotype;Công chúa Long Phù Nguyệt kia chỉ là kẻ hèn nhát, thể trả thù người lớn liền đổ mọi tai hoạ lên đầu đứa .

      font-family:palatino Linotype;


      ']font-family:palatino Linotype;Chương 683:phá thai 5

      font-family:palatino Linotype;Edit: nhok phù thuỷ

      font-family:palatino Linotype;beta: Quảng Hằng
      font-family:palatino Linotype;


      font-family:palatino Linotype;Cục cưng đáng thương…..Nàng thậm chí còn chưa có cảm nhận được tồn tại của nó, bây giờ chỉ có thể đem nó đẩy ra ngoài.

      font-family:palatino Linotype;Nàng muốn bằng bất cứ giá nào cũng bảo vệ đứa bé này, nhưng …… là đến mức thế này, giữ được…….

      font-family:palatino Linotype;Nàng rất hận, rất hận!

      font-family:palatino Linotype;Người tức giận khuôn mặt muốn dọa người a.

      font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt đau đến mức bàn tay nắm chặt lại……

      font-family:palatino Linotype;Hoa Bão Nguyệt lạnh lùng nhìn hồn của công chúa Long Phù Nguyệt, linh hồn kia màu đỏ nhạt.

      font-family:palatino Linotype; cách khác, đó là oán hồn!

      font-family:palatino Linotype;Oán hồn kia giật mình nhìn Hoa Bão Nguyệt chút, lại nhìn nhìn xuống phía dưới Long Phù Nguyệt đau đớn sinh con, đột nhiên rít lên từng tiếng: “Tại sao ả ta vẫn chưa chết? Đồ chết tiệt!” Lao mình xuống phía dưới! Mười ngón tay giơ ra, tóc đen bay lượn trong trung. Muốn bắt Long Phù Nguyệt lần nữa.

      font-family:palatino Linotype;Nàng ta vừa mới vọt tới được nửa, bịch tiếng, giống như vừa đụng vào cái gì đó rất cứng.

      font-family:palatino Linotype;Chợt nghe thấy tiếng vù vù, giống như là có rất nhiều ong vò vẽ bay trong đầu.

      font-family:palatino Linotype;Hoa Bão Nguyệt lạnh lùng đứng ở bên cạnh nàng ta: “Chỉ bằng sức của oán hồn nho mà muốn phá bỏ kết giới của Hoa Bão Nguyệt ta! Ngươi đúng là biết tự lượng sức mình!”

      font-family:palatino Linotype;“Ngươi……Ngươi là ai?”Long Vương phi như muốn nhảy dựng lên, nhưng ngờ hai chân giống như bị định trụ, hoàn toàn nhúc nhích được. Nàng ta liều mạng giằng co.

      font-family:palatino Linotype;Hoa Bão Nguyệt sờ sờ mũi, cười tiếng liền trở thành tuyệt sắc: “Ta____Chính là, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, xe gặp xe nổ- Hoa Bão Nguyệt. cần phải , vì chỉ là truyền thuyết……….”

      font-family:palatino Linotype;Hoa Bão Nguyệt bình thường xem ít những thứ linh tinh mạng, đối với Internet rất tinh tường, lúc này kiềm lòng được bèn ra, vẻ mặt trong lúc đó, quả thực là rất ngứa mắt.

      font-family:palatino Linotype;Công chúa Long Phù Nguyệt biết miệng bậy bạ cái gì đó, nàng ta cố giãy ra nhưng ra được kết giới của Hoa Bão Nguyệt, lửa giận trong lòng càng tăng.

      font-family:palatino Linotype; người nhan sắc muốn biến thành màu lửa đỏ: “Ai cần ngươi lo việc nhàn rỗi chứ? Thả ta ra, mau thả ta ra!”

      font-family:palatino Linotype;Hoa Bão Nguyệt đưa ngón tay lên: “Ai, bé này, ngươi hại đứa nhà người ta chết non, vậy mà oán khí còn lớn như vậy. ngoan.”

      font-family:palatino Linotype;Mười ngón tay gập lại, đạo ánh sáng từ trong tay bắn ra, lập tức bao vây lấy tiểu công chúa Long Phù Nguyệt.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']font-family:Tahoma;Chương 684. Phá thai 6

      font-family:Tahoma;Edit: nhok phù thuỷ

      font-family:Tahoma;beta: Quảng Hằng
      font-family:Tahoma;


      font-family:Tahoma;Ánh sáng kia chậm rãi thu lại, vô số ánh sáng vàng xoay tròn.

      font-family:Tahoma;Oán khí người từ hồng đậm dần dần trở nên nhạt hơn, rốt cuộc hoá thành thân ảnh màu trắng.

      font-family:Tahoma;Hoa Bão Nguyệt cười hì hì : “Hắc bạch vô thường tới tìm ngươi đó. Ngươi nhìn xem, có phải họ tới đón ngươi ?”

      font-family:Tahoma; bầu trời đen ra hai đen trắng, lờ mờ, tướng mạo.

      font-family:Tahoma;Thân ảnh màu đen bay tới, cổ tay vung lên, chiếc xích sắt bay tới cổ tiểu công chúa Long Phù Nguyệt.

      font-family:Tahoma;Nhìn kĩ chút sắc mặt nàng ta, thở hơi nhõm: “Lần này cuối cùng cũng bắt sai…..”

      font-family:Tahoma;Thân ảnh màu trắng chắp tay: “Đa tạ. Nga, đúng rồi, ấy Linh tịch kia dường như có chút nguy hiểm, ngài có muốn. . . . . .”

      font-family:Tahoma; muốn hỏi ‘muốn trở về

      font-family:Tahoma;Hoa Bão Nguyệt biến sắc: “Nàng gặp nguy hiểm? Ta trở về!”

      font-family:Tahoma;Tung luân hồi bàn, thân ảnh của ở thế giới này nháy mắt biến mất.

      font-family:Tahoma;Trời ạ, sao ai cho nàng biết, đẻ non cũng khó sinh như vậy?

      font-family:Tahoma;Nàng đau muốn chết!

      font-family:Tahoma;Cục cưng đáng thương, chắc là muốn rời khỏi thân thể mẹ, khiến nàng thân đau mà tâm cũng đau, nước mắt tuôn xuống như mưa.

      font-family:Tahoma;Nàng cắn chặt răng, liều mạng dùng sức.

      font-family:Tahoma;“Cố lên, cố lên, thấy cái đầu. A, ra rồi!”

      font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy đau đến cực hạn, hét lên tiếng chói tai. Chỉ cảm thấy trong bụng trống vắng.

      font-family:Tahoma;Toàn thân giống như bị nghiền nát, chịu đựng nổi. Hấp hối nằm ở giường, cố gắng mở to hai mắt, giọng khàn khàn: “Đứa , đứa như thế nào……Thế nào? Nam tử hay nữ tử?”

      font-family:Tahoma;Bà đỡ quỳ mặt đất dám ngẩng đầu: “Khởi bẩm….Khởi bẩm Vương phi, dạ, là nữ tử. Đáng tiếc, do sinh thiếu tháng, nên đứa …..Xin Vương phi nén bi thương.”

      font-family:Tahoma;Tuy rằng sớm chuẩn bị tâm lí, nhưng trực tiếp nghe tin dữ này, Long Phù Nguyệt thấy trước mắt tối sầm, gần như ngất . Nàng nhắm nghiền đôi mắt.

      font-family:Tahoma;Nữ nhi của nàng……..ô ô

      font-family:Tahoma;Nước mắt như dòng suối theo khoé mắt chảy ra.

      font-family:Tahoma;“Phanh!” Cửa phòng bỗng nhiên bị lựa lớn đẩy ra, mang theo luồng gió lạnh, bạch y nhân nhanh như gió tiến vào!

      font-family:Tahoma;


      ']font-family:Tahoma;685:Nàng muốn làm kẻ chết thay cho người đàn bà kia

      font-family:Tahoma;Edit: nhok phù thuỷ

      font-family:Tahoma;beta: Quảng Hằng
      font-family:Tahoma;


      font-family:Tahoma;beta: Quảng Hằng

      font-family:Tahoma;Phía sau truyền đến từng tiếng thị nữ bối rối la lên: "Vương gia, Vương gia, ngài thể vào, rất xui. . . . . ."

      font-family:Tahoma;Đầy phòng toàn mùi máu tánh, chăn, quần áo. Khắp nơi là từng mảng từng mảng vết máu. . . . . .

      font-family:Tahoma;Bà đỡ trong tay cầm thau đựng đứa bé xấu số, cũng nhúc nhích ——

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ trước mắt tối sầm, vẫn là ——

      font-family:Tahoma; tới chậm! Hoàn toàn muộn!

      font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ chỉ cảm thấy cổ họng như bị ai bóp chặt, nháy mắt đó, trước mắt toàn mảnh màu đỏ!

      font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt bị thanh phá cửa đó làm kinh hoàng, nàng vừa mới mở to mắt, lại cảm thấy vô hạn sát khí cùng áp bách theo bốn phương tám hướng tràn đến, dày đặc giống như tấm lưới quấn chặt lấy nàng.

      font-family:Tahoma;Khuôn mặt tuấn tú quỷ mị xuất ở trước mắt.

      font-family:Tahoma; gương mặt này tràn đầy sát khí phẫn nộ tới cực điểm , hai tròng mắt đỏ bừng.

      font-family:Tahoma;Đại Vũ Mao? !

      font-family:Tahoma;Trong lòng Long Phù Nguyệt cũng biết là vui hay là bi thương, nước mắt lại chảy ngừng.

      font-family:Tahoma;Há miệng thở dốc, muốn chuyện, chợt thấy cổ căng thẳng, Phượng Thiên Vũ bàn tay hung hăng đem nàng nhắc tới: "Long Phù Nguyệt! Ngươi điên rồi!"

      font-family:Tahoma;Thanh của lạnh như Tu La từ Địa Ngục.

      font-family:Tahoma;Bàn tay trắng nõn như ngọc bóp chặt lấy chiếc cổ non mịn của Long Phù Nguyệt.

      font-family:Tahoma;Toàn thân, bộc phát ra cơn tức giận kinh thiên .

      font-family:Tahoma;Khuôn mặt tuấn tú luôn giữ vẻ tao nhã lúc này dữ tợn giống như ma quỷ.

      font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ, bỗng nhiên nhớ lại.

      font-family:Tahoma;Long Vương phi phá thai giết con của , tại muốn báo thù cho con của !

      font-family:Tahoma;Nhưng mình phải là ả đầu sỏ gây nên kia a.

      font-family:Tahoma;Đứa có, nàng cũng khó chịu đến sắp chết mất.

      font-family:Tahoma; được, nàng muốn , cho biết mình phải là người đàn bà kia. . . . . .

      font-family:Tahoma;Khi nàng liều mạng giãy dụa trong tay , nhưng vẫn gắt gao bóp chặt cổ của nàng, làm cho nàng câu cũng ra được.

      font-family:Tahoma;Khuôn mặt xinh đẹp từ trắng chuyển sang đỏ, nàng há to miệng, lại hít được khí. . . . . .

      font-family:Tahoma; muốn bóp chết mình!

      font-family:Tahoma;Ý nghĩ này làm cho Long Phù Nguyệt vô cùng sợ hãi.

      font-family:Tahoma;Trời ạ, nàng vừa mới sống lại, cũng nên chết, cần chết mà!

      font-family:Tahoma;Nàng muốn làm kẻ chết thay cho người đàn bà kia a!

      font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt quả thực muốn qua đời. Ông trời, ông cũng quá sốc !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :