1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-15414" title="1" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/19.jpg" alt="" width="590" height="304" />


      ']font-family:palatino Linotype;668. Là mình hoa mắt sao?
      font-family:palatino Linotype;


      font-family:palatino Linotype;Nàng bụm miệng rụt lui vài bước, dám nhìn ánh mắt dọa người của Phượng Thiên Vũ.

      font-family:palatino Linotype;Phượng Thiên Vũ cũng có truy lại đây, như trước nhìn chằm chằm chỗ nàng vừa mới đứng, tay xác định đưa về phía trước tìm loạn: “Phù Nguyệt, nhất định là nàng đúng ? Nàng ở bên cạnh ta đúng ? Vì sao trả lời? Mau ra đây!”

      font-family:palatino Linotype;Thanh của có chút ám đạm cùng run run, giống như ngữ điệu bình thường.

      font-family:palatino Linotype;, thấy mình!

      font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt biết nên cảm thấy cao hứng hay bi ai, suy sụp ngồi xuống chỗ bị lửa đốt đau đớn như trước.

      font-family:palatino Linotype;Bất quá, tốt xấu gì nàng cũng cứu được bức vẽ, tuy rằng bên ngoài có bị cháy khét chút, nhưng hình người trong ảnh bị tổn hại.

      font-family:palatino Linotype;Nàng thở phào cái. Cẩn thận đem bức họa kia xếp lại đặt ở trong lòng.

      font-family:palatino Linotype;Phượng Thiên Vũ lảo đảo ở bắt loạn, nhưng ngay cả cọng lông cũng nắm được.

      font-family:palatino Linotype;Là mình hoa mắt sao? Hay vẫn còn hi vọng xuất kỳ tích?

      font-family:palatino Linotype;Nàng hề xuất , nàng hoàn toàn hề xuất !

      font-family:palatino Linotype;Nha đầu kia luôn như thế, khuấy động mặt hồ cho cuồn cuộn sóng, sau đó chịu trách nhiệm mà rời .

      font-family:palatino Linotype;Ích kỷ, tùy hứng lại đáng giận! Nhưng tại sao mình vẫn từ bỏ được?

      font-family:palatino Linotype; bùm tiếng ngồi ở ghế, sắc mặt tái nhợt, lông mày nhíu lại, biết suy nghĩ cái gì.

      font-family:palatino Linotype;Trong lòng Long Phù Nguyệt run sợ nhìn , miệng lẩm bẩm: “Vũ Mao sư huynh, phải ta muốn ra, là ta thực ra được, muốn trách trách hô ly thối kia, ô ô ô ô... làm ra cái kết giới chết tiệt này, ta muốn ra cũng ra được.......”

      font-family:palatino Linotype;Qua lâu, trong phòng cũng chút động tĩnh.

      font-family:palatino Linotype; ra........ là mình hoa mắt.......

      font-family:palatino Linotype;Khóe miệng Phượng Thiên Vũ lộ ra chút cười khổ, bỗng nhiên vỗ bàn: “Mang rượu tới!”

      font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt hoảng sợ: “Lại uống? phải lại muốn gọi Vũ kĩ chứ? Nếu say rượu mất lý trí làm sao bây giờ?”

      font-family:palatino Linotype;Ý niệm trong đầu nàng còn chưa nghĩ xong, thị vệ bên ngoài phụng mệnh đưa vào bầu rượu cùng mấy đĩa đồ nhắm.

      font-family:palatino Linotype;May mắn lần này có vũ kĩ đến giúp vui, Long Phù Nguyệt cuối cùng cũng thở phà nhỏm.

      font-family:palatino Linotype;Phượng Thiên Vũ ngồi xuống, người tự rót, tự uống, hầu như ăn gì, đảo mắt lát, bầu rượu được uống hết.

      font-family:palatino Linotype;669. mưu
      font-family:palatino Linotype;


      font-family:palatino Linotype; uống hết bình lại bình, Long Phù Nguyệt thấy thần thái đơn, trong lòng cực đau, nhưng có cách nào thân an ủi.

      font-family:palatino Linotype;Chỉ có thể trong mong nhìn , nước mắt giống như vòi nước, tích tích rơi xuống.

      font-family:palatino Linotype; vẫn uống đến canh ba mới lung la lung lay lên giường ngủ.

      font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt bình thường ngủ ít, nhưng bây giờ lại buồn ngủ chút nào.

      font-family:palatino Linotype;Nằm ở giường cùng hồi. mắt thấy trời sắp canh bốn, liền đứng dậy ra ngoài.

      font-family:palatino Linotype;Bên ngoài ánh trăng như nước.

      font-family:palatino Linotype;Lúc này là cuối thu, gió thu lạnh lẽo quất vào mặt, lá rụng bay bay….

      font-family:palatino Linotype;Vô số cây cối thấp thoáng dưới ánh trăng, lưu lại bóng dáng in mặt đất. Ngay cả khí đều rất tươi mát.

      font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt chầm chậm bước dưới trăng, gió thu hơi lạnh làm nàng rùng mình cái.

      font-family:palatino Linotype; khỏi ôm lấy cánh tay, khóe miệng lộ ra nụ cười khổ.

      font-family:palatino Linotype;Hai ngày qua, thân thể này cũng càng ngày càng suy nhược, cần nhìn những vết thối rữa cánh tay, nàng cũng biết màu sắc đậm thêm ít, thậm chí dưới ánh trăng mông lung thoáng nhìn qua cũng có thể thấy được.

      font-family:palatino Linotype;Cũng biết bây giờ mình biến thành bộ dáng gì, nhưng khẳng định, tuyệt đối đẹp mắt.

      font-family:palatino Linotype;Trước tiên nàng vòng qua Hoàn Thúy điện nhìn cái, Hoa Bão Nguyệt vẫn chưa trở về.

      font-family:palatino Linotype;Người này đem nàng quên mất chứ? Nhớ tới tính tình cà lơ phất phơ, Long Phù Nguyệt cảm thấy khả năng này thực .

      font-family:palatino Linotype;Nhưng việc tới nước này, nàng cũng chỉ có thể từng bước tính từng bước, chờ xem mà thôi.

      font-family:palatino Linotype;Ai, có lẽ đợi nhớ tới ta, ta biến thành bộ xương hư thối rồi.

      font-family:palatino Linotype;Dù sao trong Vương Phủ cũng có ai nhìn thấy nàng, Long Phù Nguyệt liền loạn ý dạo lung tung.

      font-family:palatino Linotype;Cũng biết dạo bao lâu, trong lúc vô ý đến Hà Hương viên.

      font-family:palatino Linotype;Nhớ tới hài tử kia, trong nội tâm nàng bỗng dâng lên trận nhiệt huyết.

      font-family:palatino Linotype;Trải qua chuyện lần này, nàng biết, nó là con của nàng!

      font-family:palatino Linotype;Nhớ tới con mình, nhưng mình lại thể tự mình dưỡng dục, trong lòng bỗng có trận mất mát khổ sở nên lời.

      font-family:palatino Linotype;Bất tri bất giác vào bên trong vườn Hà Hương viên, vào đại điện nơi Long Vương Phi nghỉ.

      font-family:palatino Linotype;Trong đại điện của Long Vương Phi lại lóe ra ánh sáng của ngọn đèn.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-15414" title="1" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/19.jpg" alt="" width="590" height="304" />


      indigo;font-family:palatino Linotype;670. mưu 2
      teal;font-family:palatino Linotype;


      teal;font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt sững sờ chút, giờ này, Long Vương Phi vẫn chưa nghỉ sao? Hay là vừa mới rời giường?

      teal;font-family:palatino Linotype;Dù sao tại hẳn cũng hơn bốn giờ sáng.

      teal;font-family:palatino Linotype; phải phụ nữ có thai đều thích ngủ sao? Tại sao vị này lại giống người thường?

      teal;font-family:palatino Linotype;Trong lòng Long Phù Nguyệt dâng lên chút tò mò, dù sao biết bọn họ thấy mình, nàng liền đỉnh đạc mà thẳng bước vào.

      teal;font-family:palatino Linotype;Long Vương phi ăn mặc vô cùng chỉnh tề, ở trong phòng tới lui.

      teal;font-family:palatino Linotype;Khuôn mặt xinh đẹp hé ra khẩn trương, còn có tia hưng phấn.

      teal;font-family:palatino Linotype;Thỉnh thoảng lại nhìn ra cửa sổ, tựa hồ như đợi ai đó.

      teal;font-family:palatino Linotype;Trong lòng Long Phù Nguyệt bỗng nhiên trầm xuống: “Nàng....Nàng phải đợi Lục Vương Gia đó chứ? Chẳng lẽ.....Nàng ta muốn bỏ trốn?”

      teal;font-family:palatino Linotype;Trời đất! Thân thể này tốt xấu gì cũng từng là của nàng, hơn nữa Hoa Bão Nguyệt , mình mới là chủ nhân của khối thân thể này, nàng cũng muốn bị vị Long Vương phi này đạp hư!

      teal;font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt trừng mắt nhìn Long Vương Phi, sau đó tìm cái ghế ngồi xuống.

      teal;font-family:palatino Linotype;Nàng muốn nhìn xem, này muốn làm cái gì?

      teal;font-family:palatino Linotype;Lại qua lúc lâu, cửa đột nhiên mở ra, là tiểu nha đầu bước vào.

      teal;font-family:palatino Linotype;Nha hoàn kia người chắc chắn có võ công, bước chân cực kì nhàng.

      teal;font-family:palatino Linotype;Long Vương Phi trong mắt sáng ngời, há mồm liền hỏi: “Như thế nào? ...... có vào triều hay ?”

      teal;font-family:palatino Linotype;Tiểu nha hoàn quỳ rạp xuống đất, mồm miệng vô cùng lanh lợi: “bẩm Vương Phi, Vương Gia vừa mới vào triều.”

      teal;font-family:palatino Linotype;“Vậy có gì khác thường, có mang theo binh lính hay ?” Ngữ khí của Long Vương Phi cực kì bức thiết.

      teal;font-family:palatino Linotype;Tiểu nha hoàn kia lắc đầu: “ có, hôm nay Vương Gia vào triều vẫn là bốn vị kiệu phu cũ. Mà Vương gia giống như say rượu chưa tỉnh, lòng bàn chân loạng choạng vô cùng.”

      teal;font-family:palatino Linotype;Long Vương Phi hơi thở phào nhõm, gật gật đầu: “Được, vậy cũng tốt. Chiêu Tuyết, phóng ám hiệu cho chủ nhân của ngươi, có thể hành động rồi.”

      teal;font-family:palatino Linotype;Nha đầu gọi Chiêu Tuyết gật đầu, ra ngoài cửa.

      teal;font-family:palatino Linotype;Giơ tay lên, đạo ánh sáng đỏ sậm liền bay lên bầu trời, chợt lóe lên rồi biến mất.

      teal;font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt nghe bọn họ chuyện, có cảm giác ổn, giống như cảm nhận được có mưu.

      teal;font-family:palatino Linotype;


      indigo;font-family:palatino Linotype;671. Nàng thể trơ mắt nhìn chịu chết.
      teal;font-family:palatino Linotype;


      teal;font-family:palatino Linotype;Nhớ lại tờ giấy trong hốc cây ngày trước, Long Phù Nguyệt rốt cuộc đứng ngồi yên, trực tiếp đứng lên!

      teal;font-family:palatino Linotype;Các nàng phải là cùng với Lúc Vương gia kia liên hợp mưu hại Đại Vũ Mao chứ?

      teal;font-family:palatino Linotype;Chiêu Tuyết vào phòng, nhìn Long Vương Phi cười: “Tốt lắm, Thành công! Công lao của Vương Phi , khi đại của Vương Gia nhà ta hoàn thành, đối với Vương Phi nhất định có phong thưởng.”

      teal;font-family:palatino Linotype;Sắc mặt Long Vương Phi khẽ biến có chút tái nhợt, cắn chặt môi, thản nhiên : “ cần phong thưởng, chỉ cần đối tốt với tỷ tỷ ta là được. Còn nữa, đừng quên đáp ứng điều kiện của ta. khi ngồi lên ngai rồng, liền miễn thuế má cho Thiên Cơ quốc của ta, khôi phục cho quốc hiệu Thiên Cơ quốc ta!”

      teal;font-family:palatino Linotype;Chiêu Tuyết gật gật đầu: “Vương phi yên tâm, nếu Vương gia hứa với người nhất định nuốt lời. tại Vương Phi chỉ cần đợi tin tức thôi. Vương phi nên nghỉ lát, bây giờ nô tỳ lập tức tìm hiểu tin tức.”

      teal;font-family:palatino Linotype;Chiêu Tuyết xoay người ra ngoài.

      teal;font-family:palatino Linotype;Trái tim Long Phù Nguyệt giống như bị rơi vào hồ băng lạnh lẽo!

      teal;font-family:palatino Linotype;Sửng sốt lát, sau đó liền chạy như điên về hướng Bích Vân hiên.

      teal;font-family:palatino Linotype;, , Đại Vũ Mao đừng thượng triều, có mưu, bọn họ có mưu........

      teal;font-family:palatino Linotype;Long Vương phi chậm rãi ngồi xuống ghế, tất cả thành công, nhưng mà.........Vì sao nàng lại cảm thấy chút vui sướng?

      teal;font-family:palatino Linotype;Khép hờ ánh mắt: “Phượng Thiên Vũ vì sao ngươi thủy chung chấp nhận ta.........Là chính ngươi tự mình bỏ qua cơ hội........Ngươi chớ có trách ta. Ngươi vẫn luôn nhớ thương dã nha đầu kia, vậy ngươi hãy cùng nàng cùng nhau gặp quỷ thôi!”

      teal;font-family:palatino Linotype;Lại cúi đầu nhìn bụng của mình, đôi bàn tay mềm mại nhàng mà xoa: “Bé ngoan, ngươi vốn nên xuất đời này, tại ngươi hãy cùng phụ thân tìm mẫu thân của ngươi được rồi.”

      teal;font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt nhanh như chớp chạy trở về Bích Vân hiên.

      teal;font-family:palatino Linotype;Vào trong nhìn lên, trong phòng trống , thiếu chút nữa làm nàng ngã ngồi!

      teal;font-family:palatino Linotype;Phượng Thiên Vũ quả nhiên rồi.

      teal;font-family:palatino Linotype;Bộ triều phục chỉnh tề đặt bàn cũng thấy.

      teal;font-family:palatino Linotype;Nếu vậy, vào triều rồi!

      teal;font-family:palatino Linotype;Các nàng muốn hãm hại, đúng là !

      teal;font-family:palatino Linotype;Long Phù Nguyệt gần như kịp lo lắng, liền chạy ra vụt ngoài.

      teal;font-family:palatino Linotype;Nàng thể trơ mắt nhìn chịu chết, nàng phải đem trở về!

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']font-family:Tahoma;Chương 672. Bắt ba ba trong hũ

      font-family:Tahoma;Edit: nhok phù thuỷ

      font-family:Tahoma;beta: Quảng Hằng
      indigo;font-family:Tahoma;


      indigo;font-family:Tahoma;Đúng thời khắc hắc ám nhất đêm lại xuống, nhưng cũng biểu thị mặt trời sắp lên, trăng sang sắp lặn………

      indigo;font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt bất chấp là mình nhìn thấy ánh sáng mặt trời.

      indigo;font-family:Tahoma;Nàng liều mạng chạy gấp, trong đầu lúc nào cũng nghĩ đến Phượng Thiên Vũ, tuyệt đối để cho gặp chuyện may.

      indigo;font-family:Tahoma;Con đường trong hoàng cung vốn rất quen thuộc với nàng, mặc dù là trong bóng đêm, nhưng nàng vẫn thạo đường như trước.

      indigo;font-family:Tahoma;Nàng vỗn dĩ có chút võ công, nhưng tại thân thể này lại rách nát đến cực hạn, nàng mặc dù là liều mạng chạy, nhưng tốc độ thể tính là nhanh được. đường chạy, nàng đụng phải vài quan viên vào triều nhưng lại , cũng phải !

      indigo;font-family:Tahoma;Phía trước xa chính là cửa cung, chiếc kiệu lớn màu tím trước mắt nhanh chóng rẽ vào cái cửa kia.

      indigo;font-family:Tahoma;Chiếc kiệu lớn màu tím kia chính là kiệu mà Phượng Thiên Vũ hay ngồi khi vào triều!

      indigo;font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt bất chấp mọi thứ, kêu to tiếng: “Dừng lại! Mau dừng lại! Phía trước có nguy hiểm!” Vội vàng chạy như bay tới.

      indigo;font-family:Tahoma;Nhưng mà, dù nàng có kêu rất to, kiệu phu vẫn giả điếc giả ngơ như cũ, cứ như vậy mà rẽ vào

      indigo;font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt trong lòng như có ai đánh, cũng liều mình chạy vào.

      indigo;font-family:Tahoma;Nàng vừa mới bước chân vào cửa, nghe thấy phía sau ‘rầm’ cái, tiếng động lớn, nàng theo bản năng nhìn lại, trong lòng liền nhảy dựng.

      indigo;font-family:Tahoma;Cửa thành đóng!

      indigo;font-family:Tahoma;‘Rầm!’, ‘Rầm!’, ‘Rầm!’ Lại ba tiếng động lớn nữa vang lên, ba cửa thành khác cũng lập tức đóng cửa.

      indigo;font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ hoàn toàn bị vây ở trong thành!

      indigo;font-family:Tahoma;Vô số cây đuốc từ hai bên tường thành lên. Rồi lại còn vô số binh lính bao vây xung quanh nữa.

      indigo;font-family:Tahoma;Vô số cung tên ở trong đêm loé ánh sáng lạnh lẽo.

      indigo;font-family:Tahoma;Nguy rồi! Lần này Đại Vũ Mao bị người ta…

      indigo;font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt sợ tới mức tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, kìm lòng được liền tới gần kiệu của Phượng Thiên Vũ.

      indigo;font-family:Tahoma;Ủng thành, còn có tên khác là Nguyệt thành, có những bờ thành gập khúc quanh co nối liền nhau, là thành trì cổ đại kiến trúc phụ thuộc vào cửa thành, cùng tường thành liền làm nhất thể , lên nửa vòng tròn hình dạng, số ít lên hình vuông hoặc hình chữ nhật. Khi địch nhân đánh vào Ủng thành như đem cửa chủ thành cùng cửa Ủng thành đóng kín lại, quân canh giữ có thể đối địch hình thành thế " bắt ba ba trong hũ ".

      indigo;font-family:Tahoma;Lúc này Phượng Thiên Vũ ở trong Ủng thành.

      font-family:Tahoma;


      ']font-family:Tahoma;Chương 673:Lục vương PK Cửu vương 1

      font-family:Tahoma;Edit: nhok phù thuỷ

      font-family:Tahoma;beta: Quảng Hằng
      indigo;font-family:Tahoma;


      indigo;font-family:Tahoma;Khi bốn cửa thành này đóng lại, có bản lĩnh kinh thiên động địa cũng thể chạy thoát được!

      indigo;font-family:Tahoma;Khuôn mặt nhắn đen đen của Long Phù Nguyệt thể đen thêm nữa, trong lòng chỉ có suy nghĩ, cho dù là chết cũng phải chết cùng . Hai người cùng nhau trở thành quỷ.

      indigo;font-family:Tahoma;Cỗ kiệu ngừng lại, màn kiệu xốc lên, Phượng Thiên Vũ thản nhiên bước ra.

      indigo;font-family:Tahoma; vẫn bước lảo đảo, tựa hồ vẫn còn chưa tỉnh rượu.

      indigo;font-family:Tahoma;Ngẩng đầu nhìn tường thành, lông mày nhíu lại: “Người nào dám ngăn kiệu của bổn vương? Ra đây chuyện?”

      indigo;font-family:Tahoma;“Ha ha, Cửu đệ, xin lỗi, Lục ca dẫn theo người, bắt ngươi vì tội gian thần phản quốc!” tường thành, ở chỗ có cây đuốc, thân ảnh ra.

      indigo;font-family:Tahoma;Người này mặc chiếc áo giáp vàng, người gầy mà cao, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy ý cười, đôi mắt lại lạnh như băng tia ấm áp nào.

      indigo;font-family:Tahoma;Người này chính là Lục vương gia Phượng Thiên Diệp.

      indigo;font-family:Tahoma;“Gian thần phản quốc? Bổn vương khi nào phản quốc thế? Lục vương gia có chứng cớ ?” Phượng Thiên Vũ ngồi ở đỉnh kiệu, ngửa đầu lên nhìn tường thành. Khoé miệng khẽ nhếch tạo thành ý cười.

      indigo;font-family:Tahoma;Tuy rằng chung quanh đèn đuốc sáng trưng, nhưng Phượng Thiên Vũ lại ở tận dưới, nên thấy vẻ mặt của .

      indigo;font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp cười ha hả: “Lão Cửu, quan hệ của ngươi cùng đại vu sư Khai Dương quốc tồi phải ?”

      indigo;font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ lười biếng : “Vậy sao?”

      indigo;font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp cười lạnh tiếng: “Ngươi thân là Vương gia Thiên Tuyền quốc, lại là đại nguyên soái, cùng nhân vật dẫn đầu quốc gia khác thầm lui tới, ngươi còn dám ngươi phải phản quốc sao?”

      indigo;font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ nheo đôi mắt lại, khoé môi lộ ra tia cười châm chọc, chậm rãi : “Lão Lục, nghe ngươi cùng nữ vương Thiên Khu quốc, quan hệ tựa hồ cũng rất tốt đó……”

      indigo;font-family:Tahoma;Ánh mắt của quét vòng quanh tường thành: “Các cung thủ đều là người của Thiên Khu quốc đúng ? Tuy rằng nhiều, nhưng đều là những người tinh . À, người cầm đầu chẳng phải là thị vệ của nữ vương bệ hạ sao. Chậc chậc, xem ra nữ vương đối với Lục vương gia ngài đây, ra là vừa gặp , hay là_____Các ngươi còn có giao dịch khác?”

      indigo;font-family:Tahoma;Sắc mặt Phượng Thiên Diệp bống nhiên thay đổi, đột nhiên : “Làm sao ngươi biết…………..”

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']font-family:Tahoma;Chương 674. Lục vương PK Cửu vương 2

      font-family:Tahoma;Edit: nhok phù thuỷ

      darkfont-family:Tahoma;beta: Quảng Hằng
      indigo;font-family:Tahoma;


      indigo;font-family:Tahoma; tới đây, lập tức sửa lại: “Ngươi bậy bạ gì đó? Bọn họ đều là vệ binh của ta, sao lại là của Thiên Khu quốc được chứ?”

      indigo;font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ cười lạnh: “Lục ca, xem ra ngươi sống an nhàn, sung sướng quá lâu rồi, lẽ ngươi quên mất, nước ta có loại nỏ Thiên Toàn?”

      indigo;font-family:Tahoma;“Hừ, sao lại có! Ngươi cho rằng loại nỏ này chỉ có Thiên Khu quốc mới có thể tạo ra sao? Đội vệ binh của ta cũng có thể tạo ra.” Phượng Thiên Diệp nghĩ tới đứng cách xa như vậy mà Phượng Thiên Vũ cũng có thể nhìn ra lai lịch của loại nỏ này, kịp chuẩn bị tư tưởng, suýt bị Phượng Thiên Vũ hỏi đuối lí, khỏi thẹn quá hoá giận, bắt đầu già mồm cãi lại.

      indigo;font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ thở dài: “Ai, đáng thương cho những tinh của Thiên Khu quốc, giúp người ta việc lớn như vậy, mà người ta ngay cả dũng khí thừa nhận cũng có, biết khi nữ vương bệ hạ nghe được những lời này, có hối hận khi cho ngươi mượn binh …….”

      indigo;font-family:Tahoma; vừa ra, sắc mặt Phượng Thiên Diệp liền biến đổi.

      indigo;font-family:Tahoma;Kìm lòng được liền lén nhìn các binh sĩ cầm nỏ của Thiên Khu quốc.

      indigo;font-family:Tahoma; mặt những binh sĩ kia đều lộ ra vẻ khó chịu, nhất là vệ binh của nữ vương, khuôn mặt đen lại giống như đáy nồi.

      indigo;font-family:Tahoma;Trong lòng Phượng Thiên Diệp cảm thấy vô cùng hối hận.

      indigo;font-family:Tahoma; tính kế này lâu, chuẩn bị cũng coi như thập phần chu đáo.

      indigo;font-family:Tahoma;Biết rằng binh biến lần này nếu thành công chết có chỗ chôn.

      indigo;font-family:Tahoma; biết Phượng Thiên Vũ có võ công tuyệt thế, vì muốn chiếm lấy ngai vàng, nên mượn của nữ vương Thiên Khu quốc loại nỏ này.

      indigo;font-family:Tahoma;Loại nỏ này rất khác so với loại nỏ bình thường, bên trong phun ra phải là mũi tên, mà là loại chất độc có thể ăn mòn tất cả mọi thứ.

      indigo;font-family:Tahoma;Cái gì chỉ cần dính vào chút, liền bị ăn mòn còn gì, cực kì kinh khủng.

      indigo;font-family:Tahoma; mưu tính lâu, diện mạo lại tuấn tuyệt thế, bán đứng nhan sắc thành chi thần dưới váy của nữ vương.

      indigo;font-family:Tahoma;Lần này mượn binh của nữ vương, và nàng có ước định, khi thành công lên ngôi vua, cắt toà thành cho Thiên Khu quốc.

      indigo;font-family:Tahoma;Các binh sĩ chuẩn bị cung nỏ này luôn luôn bá đạo ở quốc nội thành tánh.

      indigo;font-family:Tahoma;Nghe Phượng Thiên Diệp tự nhiên thừa nhận công lao của Thiên Khu quốc, nhất thời ồ lên.

      indigo;font-family:Tahoma;Tuy rằng có phát sinh chuyện gì. Nhưng mỗi người lại đưa ánh mắt bất mãn nhìn về phía Phượng Thiên Diệp, phẫn nộ cũng có, lãnh đạm cũng có.

      indigo;font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp trong lòng kinh ngạc, vội : “Ta mượn binh của nước Thiên Khu sao? Cũng chỉ là vì muốn bắt gian thần phản quốc như ngươi.”

      indigo;font-family:Tahoma;


      font-family:Tahoma;Chương 675. Lục vương PK Cửu vương 3

      font-family:Tahoma;Edit: nhok phù thủy

      darkfont-family:Tahoma;beta: Quảng Hằng
      indigo;font-family:Tahoma;


      indigo;font-family:Tahoma;Phượng Thiên Vũ cười ha hả: “Lục vương gia, cách đánh giá của ngươi đối với mình và đối với người khác rất khác nhau đó. Ta cùng Cổ Nhược quan hệ tệ thành tội phản quốc, ngươi cùng nữ vương Thiên Khu quốc cấu kết làm bậy gọi là gì nhỉ? Ngươi nghĩ rằng ta biết ngươi cùng nữ vương kia làm những trò gì?”

      indigo;font-family:Tahoma;Câu này của đúng là làm long trởi lở đất, tướng sĩ thành nhất thời ồn ào.

      indigo;font-family:Tahoma;Mỗi người đều nhìn về phía Phượng Thiên Diệp. Trong ánh mắt có kinh dị cùng với xấu hổ.

      indigo;font-family:Tahoma; binh sĩ nào là nước cả, vừa nghe thấy Vương gia nước mình làm nữ vương người ta thất tiết, mặt mỗi người giống như bị đánh cái tát.

      indigo;font-family:Tahoma;Doạ người a, là rất mất mặt!

      indigo;font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp nghĩ tới chuyện bí mật của mình cũng bị `Phượng Thiên Vũ biết vừa thẹn vừa giận, cười lạnh : “Phượng Thiên Vũ, ngươi bớt lời đí, bổn vương phụng mệnh đến bắt ngươi, cung thủ chuẩn bị!”

      indigo;font-family:Tahoma;Vô số hàn quang loé lên nhắm thẳng vào Phượng Thiên Vũ, chỉ cần Phượng Thiên Diệp ra lệnh tiếng, là lập tức bắn Phượng Thiên Vũ thành con nhím!

      indigo;font-family:Tahoma;Long Phù Nguyệt chấn động, kìm lòng được che ở trước mặt Phượng Thiên Vũ. Trái tim gần như treo ngược cao.

      indigo;font-family:Tahoma;Ai, mặc dù đại Vũ Mao có võ công cao, nhưng nhiều cung tên bắn xuống như vậy, chỉ sợ ngăn cản được.

      indigo;font-family:Tahoma;Thần sắc Phượng Thiên Vũ vẫn thay đổi chút nào, khoé môi lại có ý hơi cười: “Phụng mệnh? Ngươi phụng mệnh của ai?”

      indigo;font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp cười ha hả: “Đương nhiên là phụng mệnh của phụ hoàng rồi.”

      indigo;font-family:Tahoma;“Phụ hoàng? Vậy ngươi có thánh chỉ của phụ hoàng ?” Phượng Thiên Vũ toả ra khí thế bức người.

      indigo;font-family:Tahoma;Phượng Thiên Diệp sửng sốt, lần này thừa dịp phụ hoàng bệnh nặng để mặc trị quốc, liền đem lão hoàng đề phế bỏ quyền lực, rồi giam lỏng ở Cung Phi hương, cấm hoàng tử cùng đại thần triệu kiến.

      indigo;font-family:Tahoma; biết người nắm giữ bình quyền là Phượng Thiên Vũ là kình địch, liền ép lão hoàng đế hạ thánh chỉ tróc nã Phượng Thiên Vũ.

      indigo;font-family:Tahoma;Nhưng lão hoàng đế cũng nhiều năm làm hoàng đế như vậy, tâm cơ cũng cực kì thâm trầm, biết rằng khi Phượng Thiên Vũ bị mất hết binh mã, chỉ sợ Lục vương gia lập tức giết người diệt khẩu, loại bỏ mình, rồi đăng cơ làm hoàng đế.Cho nên tuy rằng Lục vương gia dùng hết mọi thủ đoạn, nhưng vẫn tìm thấy Ngọc tỉ.

      indigo;font-family:Tahoma; có Ngọc tỉ thể hạ thánh chỉ được, cho nên mới chuyển sang lấy binh phù có thể điều động thiên binh vạn mã…..

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :