1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14416" title="t3" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/05/t31.jpg" alt="" width="590" height="381" />


      636. đem đôi mắt sâu thực khó lường nhìn nàng
      thanh trầm ấm trong vắt đột nhiên từ phía sau nàng truyền đến.

      Thân mình Long Phù Nguyệt bỗng nhiên cứng đờ, chậm rãi quay đầu.

      Phượng Thiên Vũ đứng ở sau lưng nàng cách đó xa, đứng chắp tay.

      Gió thổi chầm chậm , tay áo phất phơ.

      Con mắt híp lại nhìn nàng, khóe miệng là nụ cười như có như .

      Trong lòng Long Phù Nguyệt nhảy loạn, mặt hơi đỏ lên, thản nhiên : "Vương gia chiêu đãi vô cùng tốt, huynh muội ta vô cùng cảm kích."

      Phượng Thiên Vũ hai tay ôm cánh tay, hướng về mặt nàng liếc mắt nhìn: "Vậy nương vì sao phải khóc?"

      Long Phù Nguyệt xoa xoa mắt, cười nhạt tiếng: "Ta vốn chính là người đa sầu đa cảm, mà đình viện này của ngài lại bố trí giống như Tiêu. . . . . ." Ba chữ Tiêu Tương quán này suýt nữa thốt ra, vội vã kiềm lại .

      《 Hồng Lâu Mộng 》Ban đầu nàng từng cho nghe, người này trí nhớ kinh người, đương nhiên nhớ kỹ Tiêu Tương quán.

      Chính mình nếu bật thốt lên ra, người này khẳng định biết mình là xuyên qua đến .

      Nhưng trước khi vẫn chưa biết chân tướng của việc, nàng vẫn chưa muốn cùng nhận thức nhau.

      "Tiêu gì?" Bàn tay Phượng Thiên Vũ chậm rãi nắm chặt, trong đôi mắt sâu như đôi biển rộng lóe lên ánh sáng khó lường.

      Long Phù Nguyệt cười giả lả, : "Cảnh vật bày trí của đình viện này hơi có chút hoang vu, để cho ta có chút tiếc nuối của mùa thu."

      Ánh sáng trong đôi mắt Phượng Thiên Vũ ảm đạm buồn bã.

      nhìn chung quanh bốn phía chút, gió thổi lá trúc, vang xào xạt.

      nhàng thở dài hơi: " Hoàn Thúy điện này có lẽ nên sửa tên. nương có phải ?"

      đem đôi mắt thực khó lường nhìn nàng, nhìn chằm chằm , nhìn đến khi Long Phù Nguyệt chịu đủ dày vò.

      Nàng ngượng ngùng cười tiếng: "Đình viện của Vương gia muốn thay đổi vậy ngài cứ thay đổi."

      "Vậy —— Sửa cái tên gì mới tốt đây? nương có thể gợi ý cái tên được ?" mặt Phượng Thiên Vũ vân đạm phong khinh . Mỉm cười nhìn nàng.

      Long Phù Nguyệt sững sờ chút, nuốt nuốt nước miếng : "Vương gia ngài tài trí hơn người, tài hoa văn chương xuất chúng, tại sao phải cần ta đặt tên làm gì?"

      "Vậy —— Gọi Tiêu Tương quán như thế nào?" Phượng Thiên Vũ dường như cũng tính buông tha cho nàng.

       

      637.Ra dáng ta thực mệt nhọc
       

      Trái tim Long Phù Nguyệt nhảy dựng, cười lớn tiếng: "Vương gia đặt tên đương nhiên là rất đẹp rồi, à, đúng rồi, hoàng thượng triệu hồi Vương gia có chuyện gì chứ? Nếu như ngài có việc trước, ta cần người khác tiếp đãi đâu ."

      Phượng Thiên Vũ nhìn nàng, khẽ mỉm cười : "Cũng còn chuyện gì bận, nương ở xa tới là khách, tại hạ tiếp đãi đó cũng là chuyện nên làm."

      Long Phù Nguyệt sững sờ chút, bật thốt lên : "Người tiếp khách đương nhiên nên tiếp, vốn dĩ với thân phận của Vương gia. Khách nữ nhân phải là Vương gia nên tiếp chứ? làm cho người dị nghị.”

      Cũng biết là vì sao, Phượng Thiên Vũ đối tốt với thân thể tại của nàng, nàng lại có cảm giác có chút được tự nhiên, thân thể tại của nàng này với , chỉ là người xa lạ, làm sao lại có thể đối với nữ nhân xa lạ tốt như vậy?

      đối tốt với chính mình tại, có phải cũng cũng đối tốt với những nữ tử khác hay ?

      lại khôi phục bản tính phong lưu bay bướm như trước rồi?

      Long Phù Nguyệt bi ai phát , mình lại có thể ghen với chính mình.

      Phượng Thiên Vũ hơi sững sờ chút, nhìn nàng cái, bỗng nhiên nở nụ cười: " nương cũng có vài phần đạo lý, vốn nên để Vương Phi tiếp đãi nương. Nhưng thân mình nàng tiện."

      Long Phù Nguyệt buồn buồn : "Ta đương nhiên biết thân mình nàng tiện. . . . . ."

      tới đây, bỗng nhiên phát ngữ khí chính mình thậm chí có chút ê ẩm, mà trong đôi mắt Phượng Thiên Vũ lại có ngọn sóng bắt đầu khởi động.

      Nàng vội vàng ho tiếng, : "Kỳ ta hoàn toàn cần người tiếp đãi đâu . Ôi, ta mệt rồi, muốn nghỉ ngơi, Vương gia còn bận việc của ngài, ngài nên thôi."

      Nàng vừa liền ngáp cái. Nâng tay bé lên vỗ vỗ miệng, ra dáng ta đây thực mệt nhọc.

      tia sáng trong đôi mắt của Phượng Thiên Vũ, biết nghe lời phải: "Được, vậy nương nghỉ chút trước ."

      Xoay người rời .

      Long Phù Nguyệt nhìn rời , hoảng hốt thế nhưng cảm thấy bóng lưng của thậm chí có chút tiêu điều, trong lòng bỗng nhiên đau xót, nửa năm này, rốt cuộc sống thế nào? Hay giống với vẻ vân đạm phong khinh bề ngoài như vậy?

      Nàng chậm rãi trở lại trong Hoàn Thúy điện.

      Cũng may bên trong chăn đệm đều có sẵn .

      Xốp như mới, có thể thấy được thường xuyên có người phơi nắng.

      Nàng cũng có chút mệt mỏi, mơ mơ màng màng ngủ thiếp .

       






    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14247" title="t4" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/05/t4.jpg" alt="" width="590" height="304" />


      638.Gặp lại Điềm nhi
      Cũng biết ngủ bao lâu, khi nàng tỉnh lại, ánh trăng mọc lên ở phương đông.

      Nàng vừa mới mở to mắt, liền nghe được thanh quen thuộc cười : " nương tỉnh rồi?"

      Long Phù Nguyệt nao nao, chuyển mắt nhìn.

      nhìn thấy nương đứng trước giường.

      Hé ra mặt trái xoan tuyết trắng phấn nộn, hai má có hai nét ửng đỏ tự nhiên màu hồng phấn, lóe lên vẻ khỏe mạnh sáng bóng

      Mặc thân y phục màu lục nhạt, hai con mắt vụt sáng lấp lánh, có vẻ xinh đẹp và ngọt ngào.

      "Điềm. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt suýt nữa lỡ lời gọi ra tên của nàng.

      kia đúng là nha hoàn Điềm nhi kiêm hảo tỷ muội ban đầu của nàng!

      Điềm nhi ngạc nhiên mở to hai mắt: " nương biết nô tỳ? Nhưng nô tỳ hình như lần đầu tiên mới gặp nương nha."

      Long Phù Nguyệt ha hả cười khan tiếng: " biết, biết. chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt. . . . . ."

      "Vậy —— Sao nương biết nô tỳ gọi Điềm nhi?" Điềm nhi vẫn còn có chút nghi vấn.

      Long Phù Nguyệt cười tiếng, cố ý mở to hai mắt: "Ta muốn diện mạo của em ngọt (điềm=ngọt), em thực gọi là Điềm nhi? Ha ha, nghĩ tới còn để cho ta đoán đúng rồi. Xem ra ta và em hữu duyên đây. Ngô ngô, có khả năng chúng ta kiếp trước là tỷ muội tốt, cho nên kiếp này ta vừa thấy em liền cảm thấy thân thiết. . . . . ."

      Điềm nhi sững sờ chút, xì tiếng, bật cười ra tiếng.

      Nàng vừa rồi mới nhìn thấy Long Phù Nguyệt, còn tưởng rằng nàng là người nghiêm túc biết đùa, lạnh lẽo kiêu kì như những người khác, trong lòng còn có chút yên bất an.

      nghĩ tới nàng hài hước khôi hài như thế, có...Chút nào làm cao, có chút giống —— Giống như Phù Nguyệt ban đầu . . . . . .

      Nàng bỗng nhiên có chút ảm đạm.

      tại Phù Nguyệt phải là Phù Nguyệt ban đầu nữa rồi .

      Nàng chính thức thành Vân Vương Phi, còn tính tình hoạt bát vui vẻ như trước, mà là cao cao tại thượng ,đối xử với nàng như người xa lạ. . . . . .

      Long Phù Nguyệt đột nhiên gặp cố nhân, trong lòng thập phần thích , cảm thấy trong bụng muôn vàn lời muốn cùng Điềm nhi.

      Nhưng lời muốn nhiều lắm, nàng nhất thời cũng biết mở miệng từ đâu.

      Lúc này gặp khuôn mặt nhắn của Điềm nhi chợt vui chợt buồn, lòng có chút buồn bực

      Nếu như trước kia, nàng sớm quấn quýt lấy nàng ấy, cùng nàng ấy cười đùa, ép hỏi nguyên nhân. Nhưng bây giờ thể làm như vậy.

      639.Gặp lại Điềm nhi 2
      Nhìn nàng ấy cái, nhịn được hỏi: "Làm sao vậy? Điềm nhi, khuôn mặt nhắn lúc vui lúc buồn là sao thế , ai chọc giận em vui rồi? cho tỷ tỷ, tỷ tỷ đánh !"

      Điềm nhi ngẩn ra, cười khổ tiếng, lắc lắc đầu: " nương đùa, có người chọc nô tỳ vui, nô tỳ chỉ là thấy nương, nhớ lại vị cố nhân. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt hơi nhíu mày, : "Ta và em vừa gặp thân thiết, em cứ gọi ta là tỷ tỷ , cần phải nô tỳ, nô tỳ mãi."

      Điềm nhi sửng sốt: "Chuyện này làm sao có thể ạ? nương là khách nhân tôn quý của Vương gia, nô tỳ chỉ là hạ nhân. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt nhướng mi: "Hạ nhân làm sao? Hạ nhân cũng là người mà, cũng là người có cha mẹ sinh ra , ai cũng thể so ai cao quý bao nhiêu. Điềm nhi, cứ định như vậy. Em cứ là gọi ta là tỷ tỷ , bằng ta tức giận đó."

      Điềm nhi kinh ngạc nhìn nàng, vị nương này lời cùng cử chỉ giống như Phù Nguyệt trước kia !

      Nhưng, nhưng nàng dù sao cũng phải Phù Nguyệt. . . . . .

      Ánh mắt của nàng khỏi bịt kín tầng sương nước mắt.

      Vị nương này rốt cuộc là ai thế?

      Chẳng lẽ cũng bởi vì tính tình, tính cách của nàng giống như Phù Nguyệt ban đầu, cho nên Vương gia mới để nàng ở lại nơi này, cho phép bất luận kẻ nào tiến vào trong Hoàn Thúy điện?

      Hơn hai năm trước kia, Long Phù Nguyệt vì tức giận mà rời , Vương gia cũng giống như người mất hồn.

      Sau lại đánh trận hai năm, vất vả thắng lợi trở về, chớp mắt lại mất tích.

      Mất tích sau thời gian ngắn, bỗng nhiên mang theo Long Phù Nguyệt có thai trở về.

      Điềm nhi ngay từ đầu cao hứng khôn xiết, nhưng rất nhanh liền phát thích hợp

      Long Phù Nguyệt lần này trở về, quả thực giống như thay đổi thành người khác,gương mặt mỗi ngày cứng nhắc lạnh lẽo, lời ra mang theo băng giá, đẩy người ra xa ngàn dặm.

      Mà Vương gia cũng lạ, tuy rằng dùng hôn lễ long trọng náo nhiệt nhất cưới nàng, nhưng hoàn toàn vào Hà Hương điện của nàng, càng đừng cùng phòng .

      Nếu như Vương gia đối với nàng lãnh đạm, lại hẳn như vậy.

      Phái nhiều đại nha hoàn phụng dưỡng nàng, ăn mặc chi phí cũng là tốt nhất.

      Hơi có chút thoải mái liền phái ngự y hội chẩn sờ mạch, khẩn trương vô cùng.

      Điều này làm cho Điềm nhi có chút hiểu.

       

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14243" title="t5" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/05/t5.jpg" alt="" width="590" height="380" />


      640.Gặp lại Điềm nhi 3
      Nhưng chuyện của Vương gia và Vương Phi phải nha hoàn nho như nàng có thể hỏi đến .

      Huống chi Long Phù Nguyệt đối đãi với nàng so với ban đầu khác nhau rất lớn. khác gì so với người xa lạ.

      Có đôi khi nàng thậm chí còn cảm thấy người của Long Phù Nguyệt cảm thấy tia địch ý. . . . . .

      Điều này làm cho nàng thực buồn bực, cũng rất khổ sở. . . . . .

      Long Phù Nguyệt thấy nàng ta lại có chút xuất thần, khỏi thở dài.

      Biết nàng ấy ở trước mặt Long Vương phi chắc chắn chịu ít khổ sở, trong lòng nhói đau.

      Giống như hình tượng của bản thân bị người khác dẫm nát hết vậy, trong lòng có cơn giận nên lời

      Nàng ở người trái sờ phải sờ, bỗng nhiên đụng đến mấy khối thô sáp gì đó.

      Móc ra vừa thấy, đó chính là những viên kẹo sữa đường hình con thỏ.

      Trong nội tâm nàng vui vẻ, vội vã giống như hiến vật quý đưa cho Điềm nhi: ", Điềm nhi, nếm thử cái này ."

      Điềm nhi sững sờ chút, nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua thứ này.

      Giấy mặt bao lấy màu sắc rực rỡ , tròn vo , giấy còn có hình chú thỏ thơ ngây chân thành . Rất là phấn khởi.

      "Đây là cái gì?" Điềm nhi tò mò tiếp nhận viên. Lăn qua lộn lại nhịn được đánh giá.

      "Kẹo sữa thỏ trắng! Ha ha nhìn xem, ăn ngon ." Long Phù Nguyệt cười tủm tỉm .

      Điềm nhi mở ra viên, đặt vào miệng ——

      hương sữa hòa tan trong miệng, đúng là cực phẩm bình sinh chưa từng hưởng qua.

      "Thế nào? Ăn ngon chứ?" Long Phù Nguyệt đắc ý cười híp mắt lại.

      "Vâng! Vâng! Ăn ngon, đa tạ nương. . . . . ." Vừa thấy Long Phù Nguyệt lấy ánh mắt trừng nàng, nàng quýnh lên sửa miệng: "Hoa tỷ tỷ, đa tạ Hoa tỷ tỷ."

      Long Phù Nguyệt thở phào nhõm, tốt, Điềm nhi của nàng lại trở lại.

      Ăn xong viên kẹo sữa, quan hệ của Điềm nhi cùng Long Phù Nguyệt vô hình trung lại gần tầng.

      Điềm nhi nhanh tay nhanh chân hầu hạ Long Phù Nguyệt rửa mặt chải đầu.

      Long Phù Nguyệt như nhớ tới cái gì: "Đúng rồi, Điềm nhi, phải em phụng dưỡng Vương Phi đấy sao? Tại sao lại phái tới chỗ này của ta rồi?"

      Điềm nhi cười tiếng : "Vương Phi có nha hoàn khác hầu hạ , nhờ vương gia chê, để cho em làm người đứng đầu các nha hoàn, hôm nay là Vương gia để cho em tới hầu hạ tỷ tỷ. Tỷ tỷ, chúng ta nên nhanh chóng chuẩn bị , Vương gia thiết yến chờ tỷ đấy."

      Thiết yến? Long Phù Nguyệt giật mình: "Trong vương phủ có thể có khách nhân khác?"

      641.Tin tức về Vương gia cùng Vương Phi
      Điềm nhi lắc lắc đầu: "Theo nô tỳ được biết, chỉ hai huynh muội tỷ tỷ mà thôi."

      Long Phù Nguyệt hơi nhíu mày: "Vậy —— Ta nghe Vương gia còn có vị Đại sư huynh , có ở nơi này sao?"

      Điềm nhi lắc lắc đầu: " có a. có nghe Vương gia có đại sư huynh, tỷ tỷ từ nơi nào nghe vậy?"

      Long Phù Nguyệt nhìn nàng, thấy đôi mắt nàng trong suốt, giống dối, trong lòng vừa động: "Chẳng lẽ đại sư huynh đồng thời trở về cùng ? Như thế biết Thận châu tìm được chưa. . . . . ."

      Nàng lo nghĩ, lại giống như vô tình : "Ta nghe trong vương phủ nuôi con chồn bạc , rất thông minh, biết ta có thể trông thấy hay ?"

      Điềm nhi thở dài hơi: "Tỷ tỷ, tiểu hồ ly kia sớm thấy, nửa năm trước mất tích. . . . . . Ai, kỳ em cũng thích con hồ ly kia, đáng tiếc vẫn thấy nó."

      Long Phù Nguyệt sững sờ chút, khỏi thở dài hơi, xem ra Cổ Nhược cùng tỷ đệ Hoa thị đều có cùng Phượng Thiên Vũ trở về.

      gặp bọn họ, trong lòng của nàng hơi có chút mất mát.

      Long Phù Nguyệt vốn muốn hỏi thêm về chuyện của Phượng Thiên Vũ cùng Long Vương phi, nhưng suy nghĩ lại có hỏi ra lời.

      Nàng hiểu tính tình của Điềm nhi.Điềm nhi tuy rằng có thể xem là nương thích nghe ngóng tin tức, nhưng mình cùng nàng dù sao cũng là mới vừa quen, nàng chỉ sợ đối với mình vẫn có cảnh giác nhất định, tin về Vương gia cùng Vương Phi nàng ta dám cùng mình. . . . . .

      Tất cả, vẫn là tạm gác lại .

      Chỉ nghe Điềm nhi sâu kín : "Ta nghe Vương gia , tỷ tỷ cũng gọi là Phù Nguyệt, cùng Vương Phi nhà ta cùng tên rồi, đúng là khéo."

      Long Phù Nguyệt trong lòng bùm bùm nhảy dựng, cười khan tiếng: "Đúng vậy a, là khéo, là khéo. . . . . ."

      Hai người thu thập xong, cùng nhau về hướng Tiền viện. Vừa mới ra khỏi Hoàn Thúy điện vài bước, Điềm nhi bỗng nhiên như nhớ tới cái gì, : "Tỷ tỷ, Vương gia thiết yến ở nhà thuỷ tạ Nhã Hà, em còn phải đến hầm rượu lấy ít thứ, ngài tự mình trước ạ."

      Lúc này cả đầu Long Phù Nguyệt chỉ nghĩ từ trong miệng Phượng Thiên Vũ moi ra ít tin tức về đại sư huynh như thế nào, nghe được lời của Điềm nhi..., nghi ngờ gì, gật gật đầu: "Ừm, được."

      Tự mình về hướng nhà thuỷ tạ Nhã Hà.

       

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14151" title="t2" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/05/t2.jpg" alt="" width="590" height="285" />


      642. Ngại bán chủ cầu vinh
      Vân Vương Phủ này quy mô lớn, có bảy tám sân to, hơn nữa phòng ốc bên trong cũng rất nhiều.

      phải quen thuộc cách bày trí của Vương Phủ rất dễ dàng lạc đường.

      Nhưng Long Phù Nguyệt tốt xấu cũng ở trong vương phủ thời gian rất lâu, đối với cách bày trí nơi này rất quen thuộc.

      Mặc dù là chậm rãi nhắm hai mắt , nàng cũng lạc đường.

      đường nhàng thoải mái, về hướng Nhã Hà nhà thuỷ tạ.

      Mắt thấy thân ảnh mềm mại của nàng dần dần biến mất, Điềm nhi giật mình mở to hai mắt.

      Vị nương này phải lần đầu tiên tới Vân Vương Phủ sao? Tại sao nàng lại đối với con đường trong Vương Phủ quen thuộc như thế?

      "Điềm nhi, làm tốt lắm." thanh đột nhiên từ phía sau truyền ra.

      Điềm nhi hoảng sợ, nhìn lại, cuống quít quỳ xuống: "Tham kiến Vương gia. Nô tỳ làm theo phân phó của ngài để cho Hoa nương tự mình đến thuỷ tạ Nhã Hà rồi, nhưng. . . . . . Nhưng Hoa tỷ tỷ lần đầu tiên đến đây, tự tỷ ấy có thể tìm đến sao?"

      Điềm nhi tuy rằng cùng Long Phù Nguyệt gần gũi chung sống đến nửa ngày thời gian, nhưng vị Hoa tỷ tỷ này chút hách dịch cao kì, cùng nàng vừa gặp thân, trong lòng nàng là thích cực kỳ vị Hoa tỷ tỷ này.

      Vốn dĩ lo lắng để cho Hoa tỷ tỷ mình dự tiệc, nhưng Vương gia phân phó lại thể nghe.

      Phượng Thiên Vũ khoát tay áo, ý bảo nàng . Khẽ mỉm cười : "Yên tâm, sao đâu, nàng lạc đường . Xem ra hai người ở chung rất tốt, nàng gì với ngươi đó? Ngươi phải lại toàn bộ cho ta biết. được giấu bất cứ chuyện gì."

      Điềm nhi sững sờ chút, cảm giác mình nếu như giống như bán chủ cầu vinh.Nhưng nghĩ lại tất cả đối thoại của hai người, tựa hồ cũng có bí mật gì đáng . sau bộ dạng của Vương gia cũng giống là có ác ý, có lẽ sao.

      Điềm nhi trí nhớ rất tốt, đem đối thoại giữa hai người nhất nhất cho Phượng Thiên Vũ nghe.

      Phượng Thiên Vũ lẳng lặng nghe, ánh mắt thâm trầm giống như biển rộng, khi sóng ngầm chợt lóe, làm như chiếm được xác minh gì vậy. Lại được lời.

      Chờ Điềm nhi xong hơi, đột nhiên hỏi: "Kẹo sữa thỏ trắng gì đó là như thế nào ?"

      Điềm nhi sững sờ chút, nghĩ tới Vương gia đối với loại kẹo cảm thấy hứng thú.

      Long Phù Nguyệt đưa cho nàng vài viên kẹo sữa, nàng ăn viên, những thứ khác đều cất vào trong tay áo.

      643.Thẳng đến khi nha đầu này chơi mới thôi
      Nghe Vương gia hỏi, mặc dù có chút luyến tiếc, nhưng vẫn là đem mấy viên còn lại đem ra, dâng lên.

      Phượng Thiên Vũ đưa tay tiếp nhận, chậm rãi mở ra viên, nhìn một cái.

      Loại kẹo này chưa bao giờ thấy qua, hơn nữa nhìn công nghệ, cũng giống là niên đại này có khả năng làm ra thứ này . . . . .

      Như vậy, nàng là xuyên qua đến?

      Nàng đối với chuyện của ta dị thường quen thuộc, tính cách cũng giống như nàng! Đối với Điềm nhi lại thân thiết như thế này, đối với bố cục trong phủ lại quen thuộc như thế này. . . . . .

      Như vậy nàng là ai?

      Tất cả đáp án toàn bộ chỉ hướng về người!

      Phù Nguyệt, Phù Nguyệt, nàng trở lại sao?

      Trái tim đập loạn thôi, sắc mặt có chút trắng bệch. Tay vịn chặt gốc cây liễu bên cạnh, khẽ nhắm hai mắt lại.

      Tuy rằng sớm có hoài nghi, nhưng tại cuối cùng có thể cơ bản xác định.

      Người gọi là Hoa Phù Nguyệt này chỉ sợ là Long Phù Nguyệt!

      Nhưng bộ dạng của nàng biến hóa to lớn như thế. Hơn nữa cũng giống là dịch dung. Nếu như phải trải qua loạt thử thách như vậy, đúng là thể nhận ra nàng. . . . . .

      Nhưng nếu quả là nàng, nếu mất khí lực lớn như vậy trở về, vì sao tiếp nhận ?

      Nàng có biết nhớ nàng đến phát điên rồi ?

      Tại sao nàng lại nhẫn tâm như thế? Tại sao lại dễ dàng bỏ được như thế?

      Chẳng lẽ —— Nàng còn tha thứ thương tổn hai năm trước đối với nàng?

      Nàng muốn trừng phạt tới khi nào? !

      Trong lòng cơn tức giận dâng lên.

      Nàng tiếp nhận đúng ? Vậy cũng sao!

      có thể có thời gian cùng nàng chơi đùa. Thẳng đến khi nha đầu này chơi mới thôi!

      Phất phất tay, ý bảo Điềm nhi lui ra.

      ngẩng đầu nhìn sắc trời, cảm thấy bầu trời chưa bao giờ đẹp như thế. Khóe môi khẽ cong, lộ ra nụ cười tươi mà nửa năm nay chưa bao giờ có. Tâm vẫn luôn như có tảng đá đè nặng cuối cùng có tia thả lỏng. . . . . .

      Vui sướng trong lòng là khó có thể hình dung .

      Nhưng vui mừng lớn quá mức làm cho lại có tia xác định, e sợ rằng đây chỉ là mộng, tỉnh mộng, như cũ là cõi lòng đầy hư .

      Nha đầu này giống như chú thỏ con rụt rè nhút nhát, có gió thổi cỏ lay gì, ý nghĩ đầu tiên đó chính là chạy trốn. Chính mình phải tránh cần lại đả thảo kinh xà. . . . . .

       

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      Chương 644.Hoa nương
      Hơn nữa, thân thể tại này của nàng lại có cảm giác có chút xa lạ, làm cho cảm thấy chân .

      Có lẽ, hay là phải dò xét chút mới có thể xác định.

      bàn tròn bằng gỗ hoa lê, bàn trải tấm khăn trải bằng tơ lụa màu lam nhạt, sắc xanh mơn mởn nhàng lung lay.

      bàn bày đầy đủ loại món ăn quý và lạ, đầy đủ màu sắc và hình dạng mỹ vị, Phượng Thiên Vũ ngồi ở ghế, đám người Long Vương phi ngồi chung quanh.

      Nhìn thấy Long Phù Nguyệt đến, Hoa Bão Nguyệt cười ha hả : "Tiểu nha đầu, mau ngồi vào vị trí, bọn chúng ta chờ lâu."

      Long Vương phi hôm nay trang điểm , mặc thân y phục mỏng màu tím, hoa lệ mà quý khí.

      Nàng ta nhìn thấy Long Phù Nguyệt cũng cười : " nương, có phải quá mệt nhọc hay , tại sao nghỉ ngơi thêm chút? Có phải nha đầu Điềm nhi ầm ỹ ngươi hay ? Vương gia tự mình phân phó được quấy rấy ngươi, nha đầu Điềm nhi rất hiểu chuyện rồi, khi trở về ta trừng phạt nàng ta."

      Thanh của nàng thực nhu, thực nhạt, tựa hồ đối với Long Phù Nguyệt rất là quan tâm.

      Long Phù Nguyệt nhíu mày. Lại từ trong lời ôn nhu của nàng ngửi được mùi vô cùng đố kị ——

      Long Vương phi này có phải đại Vũ Mao rồi hay ?

      Khóe miệng khỏi lộ ra chút cười khổ, đại Vũ Mao phong lưu phóng khoáng, gần như có người nữ tử nào có thể chống đỡ khi nở nụ cười, Long Vương phi cũng kỳ quái chút nào, sau người ta tại con cũng đều có rồi, mình lại nghiên cứu vấn đề này khỏi có chút ngu ngốc. . . . . .

      Nhưng vị Long Vương phi này nếu quả Phượng Thiên Vũ, lại vì sao cam nguyện làm mật thám của Lục vương gia ?

      Nàng cười giả lả : "Tiểu nữ tử đa tạ Vương Gia và Vương Phi quan tâm. Chẳng qua ta ngủ thẳng tự nhiên tỉnh , hề lien quan đến Điềm nhi, Vương Phi đừng nên trừng phạt nàng ấy."

      Long Phù Nguyệt vốn là muốn ngồi vị trí ở cách Phượng Thiên Vũ xa nhất, nhưng ngờ vẫy vẫy tay : "Hoa nương ở xa tới là khách, sao có thể ngồi nơi đó? Hay là sang bên này ngồi ."

      Vị trí đúng chỉ là vị trí cùng làm láng giềng gần .

      Hoa nương? Long Phù Nguyệt đầu đầy hắc tuyến.

      được tự nhiên xưng hô! Nàng vừa nghe đến xưng hô thế này, trong đầu liền tự động xuất hình dáng đáng khinh của quỷ Nhật Bản. . . . . .

      Long Phù Nguyệt do dự , nhưng lại sợ cự tuyệt quá mức ràng, như thế chẳng khác nào ra vẻ trong lòng mình có điều mờ ám.
      Chương 645. làm thiếp
      Hơi sửng sốt chút, đành phải ngồi xuống chỗ đó.

      Tay phải là Hoa Bão Nguyệt, bên tay trái chính là Phượng Thiên Vũ, Long Phù Nguyệt kẹp ở giữa hai đại soái ca, trong lòng vô hạn oán niệm.

      Ai, nàng vốn dĩ là đại mỹ nữ, nhưng đặt song song cùng hai đại soái ca giống như nghiệt này, cũng có chút ảm đạm thất sắc . . . . . .

      Rượu quá ba tuần, đồ ăn quá ngũ vị, Long Phù Nguyệt bỗng nhiên như nhớ tới cái gì, nhìn thoáng qua Phượng Thiên Vũ, : "Ta nghe người ta Cửu vương gia là thống soái tam quân?"

      Phượng Thiên Vũ tựa tiếu phi tiếu liếc nhìn nàng: "Chuyện nương nghe đúng là ít, bổn vương đúng là thống soái tam quân, sao nhỉ?"

      Long Phù Nguyệt dường như cảm giác Phượng Thiên Vũ có chút quái dị, lại nên lời là lạ ở chỗ nào. Cười lớn, cười : "Ta nghe người ta thống soái tam quân là cần phải có Hổ Phù , ta lớn như vậy, còn cho tới bây giờ chưa thấy qua hình dáng của Hổ Phù trông như thế nào, Vương gia có thể lấy ra để cho ta xem hay ?"

      Phượng Thiên Vũ hơi sững sờ chút, tựa hồ dự đoán được nàng lại cầu như vậy.

      Mà Long Vương phi cũng run run tái mét, ngón tay chậm rãi nắm chặt.

      Hoa Bão Nguyệt cũng liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt cái.

      Nha đầu kia, phải phát sốt chứ? tốt lành xem Hổ Phù của người ta làm cái gì?

      Khi Long Phù Nguyệt những lời này, vẫn thầm quan sát Long sắc mặt Vương phi, thấy nàng hoa dung thất sắc .

      Trong lòng trầm xuống: "Cái Hổ Phù đó phải là nàng ta trộm ra ngoài rồi chứ? !"

      Long Vương phi cười lớn, thản nhiên : "Hoa nương đùa rồi, Hổ Phù là vật quan trọng đến mức độ nào, há có thể tùy ý để cho người ta xem?"

      Lại quay đầu liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ: "Vương gia, nô tì có đúng ?"

      Phượng Thiên Vũ khẽ nhướng mày, tựa tiếu phi tiếu : "Vương Phi có lý, à, Hoa nương vì sao bỗng dưng nương lại cảm thấy có hứng thú với Hổ Phù của vương phủ ta như thế?"

      Long Phù Nguyệt trong lòng nhảy dựng, nàng cũng khó mà nàng nhìn thấy tờ giấy của Long Vương phi?

      Nàng cười hì hì: "Ta chỉ là tò mò thôi, ta suy nghĩ, vật đó là như thế nào, thế nhưng có thể điều động thiên quân vạn mã?"

      Phượng Thiên Vũ nhìn nàng cái, nha đầu kia từng gặp Hổ Phù của , lúc này bỗng nhiên đề suất muốn xem là có ý gì? Hay là nàng trong lúc vô tình biết chuyện gì. . . . . .






    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :