1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      Chương 626. tại duy nhất có thể nắm chắc chính là đứa bé kia
      Nam nhân xinh đẹp như hoa này dường như cổ quái, theo như lời đặc biệt kì lạ, cũng có chút giống Phù Nguyệt. . . . . .

      khỏi liếc mắt nhìn Hoa Bão Nguyệt thêm cái.

      Hoa Bão Nguyệt cũng để ý đến , đẩy Long Phù Nguyệt phen: "Nha đầu, gọi thức ăn nhanh chút."

      Long Phù Nguyệt cho tới giờ khắc này còn chưa phục hồi tinh thần lại, nghe để nàng gọi món ăn, nàng trôi chảy liền gọi vài món: "Gà nướng mật ong, rau khô nhồi thịt, ốc chưng cách thủy, tôm kho tàu, hoa quả tươi ngân nhĩ, ma bà đậu hủ, bách hợp tôm bà, sườn cây phật thủ, , bánh đậu, bánh nướng. . . . . ."

      Những thức ăn này đều là nàng bình thường thích ăn , cho nên gần như chút suy nghĩ thốt lên.

      Thân mình Phượng Thiên Vũ cứng đờ!

      Nhìn nàng. Thấy nàng ngồi ở chỗ kia, tay trái nâng má, tay phải nhàng gõ lên mặt bàn, dáng vẻ như vào cõi thần tiên hư vô.

      Đây đúng là động tác mà Long Phù Nguyệt thường làm.

      Trong lòng cảm thấy loạn, hai chữ Phù Nguyệt suýt nữa thốt ra.

      Hãy nhìn dung mạo của nàng, hề có chút điểm nào giống Long Phù Nguyệt.

      này có đôi mắt màu đồng, eo như bó sát, sắc mặt hơi có chút tái nhợt, tựa hồ gió thổi qua có thể thổi bay mất vậy.

      Mà Long Phù Nguyệt lại là bảo bối khỏe mạnh hoàn toàn có hình dáng ốm yếu nhu nhược như thế.

      khỏi cười khổ cái.

      Trong nhà ra cũng có ít nha hoàn có ít cử chỉ giống Long Phù Nguyệt, tuy nhiên đó phải là người mình muốn . . . . . .

      Tâm, lại đau, nửa năm rồi!

      Bảo bối của rời khỏi nửa năm rồi!

      Luôn ảo tưởng  có ngày nàng bỗng nhiên trở về, nhưng theo thời gian  trôi qua, hi vọng cũng ngày ngày chết lịm.

      Thân thể vẫn là thân thể kia, dung mạo vẫn là dung mạo kia, nhưng nàng ta cố tình phải là Phù Nguyệt của !

      Cảm giác tương tư khắc sâu đến tận xương tận tủy, nhưng chút biện pháp nào.

      cảm giác vô lực biết làm thế nào, khiến gần như hỏng mất.

      phải hận nàng, sao có thể nhẫn tâm bỏ mặc như thế, đành lòng quyết tuyệt như vậy?

      Chẳng lẽ lần sai lầm cần dùng cả cuộc đời thống khổ để đền bù lại hay sao?

      tại duy nhất chỉ có thể hy vọng vào đứa bé kia.

      Đứa bé của cùng Phù Nguyệt!

      Chẳng ai ngờ rằng, triền miên đêm hôm đó người nàng lại có cốt nhục của mình. . . . . .
      Chương 627.Cho dù phải trả với bất cứ giá nào cũng muốn lưu lại đứa bé này
      Sau khi bọn họ rời , bởi vì chậm vài ngày, khi đuổi tới đảo kia, chỉ tìm được cái mai rùa lớn, Thận châu bên trong sớm bị cướp sạch còn.

      Mấy người thất vọng trở về lâu, liền phát giác Long Phù Nguyệt mang thai!

      Tuy rằng linh hồn thay đổi rồi, Phù Nguyệt phải là Phù Nguyệt kia, nhưng đứa này cũng ràng là kết tinh của cùng Phù Nguyệt  !

      có ai biết khi phát Long Phù Nguyệt mang thai là vui sướng đến mức độ nào , giống như sắp chết đuối vớ đựơc cọc.

      phải lưu lại đứa bé này! Cho dù trả bằng bất cứ giá nào cũng muốn lưu lại đứa bé này!

      Mà vị công chúa Long Phù Nguyệt kia sau khi biết mình mang thai, linh hồn bé suýt nữa kinh hãi quá độ mà bay mất.

      Nàng ta cần đứa bé này! Đứa bé này hoàn toàn là phải là của nàng ta, dựa vào cái gì nàng ta phải sinh chứ?

      Mấy ngày đầu, nàng ta lần lại lần muốn tìm cái chết, bất đắc dĩ Phượng Thiên Vũ lại giống như môn thần trông giữ nàng chặt chẽ, gần như tấc cũng rời.

      Nàng ta hoàn toàn tìm thấy cơ hội tìm chết!

      Sau dó cuối cùng nàng ta cũng biết, Phượng Thiên Vũ là cực độ khẩn trương vì đứa bé này .

      Trong nội tâm nàng ta vừa động, liền biết trong tay mình có quân bài lớn nhất để khống chế Phượng Thiên Vũ  . Nàng ta nhất định phải lợi dụng cơ hội lần này tốt mới được. . . . . .

      Vì  đứa bé này, ngoài chuyện ngủ cùng nhau, Phượng Thiên Vũ đáp ứng mọi cầu của Long Phù Nguyệt công chúa  .

      Đem nàng phong làm chánh phi, cho nàng hôn lễ rực rỡ ở Hà Hương viện. . . . . . Thậm chí đáp ứng nàng ta, chỉ cần sinh đứa bé này ra, liền lập tức thả nàng ta tự do!

      biết có phải những điều kiện này làm động lòng nàng ta hay , nàng ta quả nhiên tìm cái chết nữa, cũng biết điều ít.

      Phượng Thiên Vũ mới thoáng buông tâm chút, nhưng dám khinh thường, liền phái tám người võ công cao ngày đêm canh chừng nàng.

      Tuy rằng cấm nàng ta rời khỏi phủ, nhưng phái bốn gã thị vệ theo, như hình với bóng. . . . . .

      Nhìn nữ tử đối diện kia ràng như vào cõi thần tiên, Phượng Thiên Vũ hơi có chút xuất thần.

      nương này tuy rằng dung mạo giống, nhưng động tác biểu tình rất giống như Phù Nguyệt của . . . . . .

      Hoa Bão Nguyệt ho tiếng, cười hì hì : " sớm nghe Cửu vương gia là long phượng trong nhân gian, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền, muội tử của ta đây đối với Cửu vương gia vô cùng ngưỡng mộ."


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 628.Những lời sợ người ta chết
      Lời vừa ra, Long Phù Nguyệt kinh hoàng, cuối cùng tỉnh hồn lại, khuôn mặt nhắn bất chợt ửng đỏ , trừng mắt liếc nhìn Hoa Bão Nguyệt: "Huynh, huynh nhăng cuội gì đấy? !"

      Phượng Thiên Vũ lại khẽ cười chút, cũng lời nào.

      Trong lòng cũng đau xót, nữ tử này mặc dù có chút giống Phù Nguyệt, lại chung quy phải là nàng. . . . . .

      Hoa Bão Nguyệt vuốt mũi ho tiếng, vuốt đầu Long Phù Nguyệt  chút: "Tiểu nha đầu, ngươi ngưỡng mộ ngài ấy có gì phải kiêng kị ? Ngươi phải là vì mới đến nơi đây đấy sao?"

      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt gần như muốn thiêu cháy, hận thể lấy cây kim đem cái miệng xấu xa của Hoa Bão Nguyệt khâu lại.

      Hoa Bão Nguyệt tiếp tục những lời người ta chết: "Ta Cửu vương gia ngài , dung mạo muội tử  ta đây chính là trong vạn chọn , nương ấy vô cùng ngưỡng mộ ngài, đến nỗi trà uống, cơm ăn, ngài nhìn thử xem, nàng ấy gầy thế này, hay ngài hãy thu lưu nàng ấy . . . . . ."

      Long Phù Nguyệt vạn lần cũng nghĩ tới vòng vo vòng cư nhiên lại vây quanh đề tài này.

      cái đầu nhất thời giống như bị phình ra, khuôn mặt nhắn lại đỏ giống như ráng chiều.

      Nàng tại lúc này vạn phần hối hận cùng Hoa Bão Nguyệt đến nơi này ăn cơm, người kia giống như chèn ép chết nàng cam lòng vậy!

      Dưới bàn nàng nhéo đùi Hoa Bão Nguyệt phen, ngoài cười nhưng trong cười : "Hoa đại ca, huynh đùa giỡn gì thế? !"

      Ống tay áo của Hoa Bão Nguyệt phất cái, liền tránh thoát móng vuốt sói của nàng, vẻ mặt vô tội  nhìn nàng: "Nha đầu, ta sai rồi sao? Chẳng lẽ ngươi phải là vì mới đến nơi đây ?"

      Long Phù Nguyệt hận thể tìm kẽ đất chui vào!

      Nàng quả mới xuyên về đến đây, nhưng nàng lại nghĩ lấy loại hình thức này cùng quen biết nhau!

      Nàng chưa tới kịp những lời khác.

      Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên mở miệng cách bình thản: "Hoa huynh đùa rồi, lệnh muội xinh đẹp, xứng đôi rất tốt , nhưng tại hạ có thê tử, hơn nữa cũng chỉ cưới thê tử này. . . . . ."

      Ba ! Ba ! Ba

      Hoa Bão Nguyệt vỗ tay ba cái: " nghĩ tới Cửu vương gia còn là người si tình đến thế, làm cho tại hạ kính nể, ta đây cũng nên miễn cưỡng ngài. Bất quá, Cửu vương gia, qua thôn này còn phòng trọ đâu, về sau ngài cũng đừng hối hận đó. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt nghe cự tuyệt hôn , nhưng trong lòng biết nên có cảm giác gì.
      Chương 629. Đam mê thể   cùng người khác
      Là nên cao hứng si tình của , hay là nên vì chính mình cảm thấy bi ai?

      Hi vọng cả đời chỉ cưới mình nàng, đối tốt với mình nàng.

      Nay làm được, nhưng linh hồn trong thân thể kia phải là nàng. . . . . .

      Đại Vũ Mao, chẳng lẽ ngươi nhìn ra thân mình kia phải là ta? Vẫn cùng nàng có đứa . . . . . .

      Miệng ngươi luôn ta, vậy ngươi rốt cuộc là thân thể kia, hay là ta vậy?

      Trong lòng Long Phù Nguyệt vạn phần rối rắm, hốc mắt nóng lên, nước mắt suýt nữa tràn mi chảy ra.

      Hoa Bão Nguyệt   nàng vừa thẹn lại quẫn, xấu hổ tới cực điểm, nàng ngược lại bỗng nhiên bình tĩnh.

      Bị động bị đánh phải là tác phong của nàng, nàng muốn phản kích đến cùng!

      Nàng hít hơi dài, hướng về phía Phượng Thiên Vũ cười tiếng: "Hoa đại ca thích cùng người đùa, Cửu vương gia đừng để ở trong lòng. có chút đam mê thể   cùng người khác. . . . . . Nên lấy ta làm ngụy trang đây."

      Những lời này của nàng dị thường mờ ám, Hoa Bão Nguyệt sững sờ chút, đưa mắt liếc nhìn Long Phù Nguyệt: "Nha đầu, ta có cái đam mê gì thể cùng người khác? Tại sao bản thân ta lại biết?"

      Phượng Thiên Vũ cũng ngẩn ra, tâm tư luôn luôn nhanh nhẹn, vừa nghe hiểu, miệng trà thiếu chút nữa phun ra .

      Tiểu nương này hề nhu nhược nhu thuận, giống như bề ngoài vậy. . . . . .

      Hơi nhanh mồm nhanh miệng.

      cũng chuyện, ôm cánh tay ngồi ở chỗ kia, xem ‘ huynh muội ’ hai người này đấu võ mồm.

      Long Phù Nguyệt chậm rãi  duỗi lưng cái, mở to đôi mắt: "Ta nghe lão ca ta , bình thường huynh thích xem đam mỹ. . . . . ."

      Hoa Bão Nguyệt nhảy dựng lên: "Tiểu tử thúi kia ngay cả chuyện này cũng với ngươi? ! Đại gia chỉ là nhàn rỗi nhàm chán nhìn xem mà thôi, cái này có cái gì thể với người  khác. . . . . ."

      tới đây, bỗng nhiên kịp phản ứng: "Xú nha đầu, ra ngươi móc méo ta là đồng tính sao!"

      Long Phù Nguyệt mở to hai mắt, vẻ mặt vô tội: "Hoa đại ca là đồng tính? Nga, ta đây lại biết. Ừm, trách được ngươi đối với chuyện của Cửu vương gia cảm thấy hứng thú như thế. . . . . ."

      Lần này, ngay cả Lục vương gia Phượng Thiên Diệp cũng xì tiếng bật cười.

      Cửu đệ này của luôn luôn rất được nữ nhân ái mộ, lại nghĩ rằng ra cũng rất được nam nhân ái mộ . . . . . .


    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14497" title="t4" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/t4.jpg" alt="" width="590" height="304" />


      font-family:Georgia;630.Ta khi nào đối Cửu vương gia có cái loại hứng thú này
      Phượng Thiên Vũ lành lạnh liếc mắt nhìn cái, vội vàng dùng cây quạt chặn lại khóe môi loan đến bên tai.


      Hoa Bão Nguyệt cũng đầu đầy hắc tuyến, nha đầu kia có ý định hủy thanh danh trong sạch của có phải ?


      trừng mắt nhìn Long Phù Nguyệt. Bỗng nhiên cười quỷ dị, chậm rãi : "Phù Nguyệt, khi nào ta đối Cửu vương gia có loại hứng thú này?"


      tiếng ‘ Phù Nguyệt ’ này của vừa vặn ra khỏi miệng, chỉ nghe ‘ phanh ’  tiếng vang lên, chén trà trong tay Phượng Thiên Vũ thất thủ rơi xuống đất!


      mạnh mẽ đứng lên, nhìn Hoa Bão Nguyệt, trong đôi mắt sâu như  biển rộng hình như có hải triều bắt đầu khởi động: "Hoa huynh, nàng. . . . . . nàng tên gì? Phương danh của lệnh muội  là?"


      Long Phù Nguyệt lại kinh hoàng, ha ha cười khan tiếng: "Ta. . . . . . Ta gọi là Hoa Phù Nguyệt."


      "Hoa Phù Nguyệt?" Trong mắt Phượng Thiên Vũ lên chút thần sắc phức tạp, chậm rãi ngồi vào ghế: " ra là họ Hoa sao?"


      Trong lòng như có ngàn mủi  kim châm mạnh, khẽ cười khổ.


      Phượng Thiên Vũ, ngươi nhớ nàng nhớ đến choáng váng sao? trước mắt này cùng nàng tuyệt đối giống nhau, mặc dù trùng tên trùng họ sao chứ? này tóm lại phải là nàng mà. . . . . .


      Hoa Bão Nguyệt lại tựa tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt: "Hoa Phù Nguyệt?"


      Long Phù Nguyệt vội vã chân chó bước đến gần , cười híp mắt : "Đại ca, huynh họ Hoa, ta đương nhiên cũng họ Hoa a."


      Hoa Bão Nguyệt sờ sờ mũi, nhìn nàng cái: "Muội ta đối với Cửu vương gia cảm thấy hứng thú?"


      Đầu Long Phù Nguyệt lắc lia giống như cái trống bỏi, cái khó ló cái khôn: "Ha ha, ha ha, ta định Hoa đại ca đối với trong nhà Cửu vương gia cảm thấy hứng thú chính là—— Con hồ ly kia."


      Long Phù Nguyệt thập phần bội phục mình, lại  có thể đem đề tài dẫn tới người hồ ly, nhanh chóng thay đổi ý nghĩ.


      Hoa Bão Nguyệt sững sờ chút, cũng cười, sờ sờ đầu Long Phù Nguyệt  : "Đứa này chuyện rang, muội sớm như vậy phải xong rồi sao? Nhìn , muội làm cho Cửu vương gia hiểu lầm rồi? Nga, đúng rồi, Cửu vương gia, nghe nhà của ngài nuôi con chồn bạc, vô cùng thông thái, có thể cho tại hạ biết chút ít về nó hay ?"


      Hai người này có việc gạt ! Đây là phản ứng đầu tiên của Phượng Thiên Vũ  .Nhưng là bằng vào trí nhớ tốt của , tin tưởng cùng hai người bọn họ là lần đầu tiên gặp mặt, như vậy bọn họ có thể có chuyện gì gạt chứ?

      font-family:Georgia;631.Xem ra là nên chỉnh đốn chút

      font-family:Georgia;
      Hai người kia, là quỷ dị a. đem lòng sinh nghi, mặt cũng hề biểu lộ chút gì: "Nhị vị làm sao biết trong phủ của ta có nuôi hồ ly ?"


      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt sững sốt, cười khan tiếng: "Nghe. . . . . . Nghe người ta ."


      font-family:Georgia;"Nghe ai ? Bản thân ta lại biết trong phủ của ta lại có người có lưỡi dài, xem ra là nên chỉnh đốn chút." Phượng Thiên Vũ lành lạnh   câu.


      font-family:Georgia;"Chuyện này. . . . . . Chưa chắc là người trong phủ truyền tới  a? Dù sao tiểu hồ ly tùy cũng từng ở trong quân doanh, người biết rất nhiều. . . . . ."

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt có chút bất công giùm cho gia đinh trong phủ Vân Vương, nên quýnh lên giải thích.


      font-family:Georgia;"Ách ——" Phượng Thiên Vũ có chút quái dị liếc mắt nhìn nàng. Chuyện nha đầu này biết cũng ít.


      font-family:Georgia; chuyển động chén rượu, ra vẻ vô tình : " nương cũng có đạo lý, chẳng qua tiểu hồ ly kia có ở trong phủ của ta, nó chạy lạc. . . . . . Có lẽ quay về nhà của nó ở núi rừng rồi."


      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt sững sốt, bật thốt lên câu: "Chạy lạc? Làm sao có thể? ! Đó là thần hồ a. Quay về núi rừng nhà nó? Càng có thể! Nhà của nó phải ở. . . . . ."


      font-family:Georgia; tới đây, chợt thấy lỡ lời, vộ vã ngậm miệng .


      font-family:Georgia;Phượng Thiên Vũ chăm chú nhìn nàng: "Nhà của nó phải ở đâu?"


      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt cười giả lả: "Nhà của nó, ta nghe nhà của nó ở quận chúa phủ gì đó, phải ở rừng sâu núi thẳm. . . . . ."


      font-family:Georgia;Phượng Thiên Vũ tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng cái: " Ngay cả chuyện này nương cũng biết sao?"


      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt bị nhìn  có chút sợ hãi, cười lớn  tiếng: "Ngài cũng biết , chuyện đời này, có tường nào gió lọt qua được, nó dù sao cũng là thần hồ, mọi người đối với chuyện mới mẻ kìa lạ luôn luôn cảm thấy hứng thú, có thể tò mò tìm hiểu bàn luận, mà trùng hợp vị huynh trưởng ta đây đối với hồ ly đặc biệt cảm thấy hứng thú, cho nên đương nhiên hỏi thăm  ràng ít."


      font-family:Georgia;Phượng Thiên Vũ tà tà ngồi ở ghế, vuốt ve  chén rượu trong tay, trong mắt lại hình như có tia sáng chợt lóe lên, liếc mắt nhìn Hoa Bão Nguyệt: "Nhân huynh họ Hoa, biết cùng Hoa Tích Nguyệt vàHoa Kiều Long là có quan hệ như thế nào?"


      font-family:Georgia;Trong đôi mắt của Hoa Bão Nguyệt cũng có hào quang chợt lóe: "Ý của Cửu vương gia này là gì? Hay là —— hoài nghi thân phận của ta? Người này bộ dạng khôn khéo, cũng biết có nhìn ra Long Phù Nguyệt chỉ là người mượn xác hoàn hồn hay . . . . . ."

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14613" title="8b566f181b73581826a0798fe9350a24_35489629.504448f0hda7d96ed25eb690" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/8b566f181b73581826a0798fe9350a24_35489629-504448f0hda7d96ed25eb690.jpg" alt="" width="590" height="380" />


      632.Ái phi, sao nàng lại tới đây
       

      cười tự nhiên: "Nếu đều là họ Hoa, năm trăm năm trước chúng ta đây chính là nhà."

      Câu trả lời này của thập phần dối trá, lại cố tình có sơ hở gì.

      Hào quang trong mắt Phượng Thiên Vũ lóe sáng, khẽ mỉm cười : " nhà? Nhưng Hoa Tích Nguyệt cùng Hoa Kiều Long là hai hồ ly, hay nhân huynh cũng là hồ ly?"

      Hoa Bão Nguyệt ngửa mặt lên trời cười ha hả: "Chúng sinh ngang hàng, ở trong mắt của ta, hồ ly cùng người cũng có gì khác nhau. Tiểu đệ bình sinh hồ thành si, hồ tức là ta, ta tức là hồ. . . . . ."

       Phượng Thiên Vũ cười ha hả: "Hoa huynh quả nhiên là cao nhân, lời ra cũng có chứa huyền cơ. Tiểu Vương thập phần bội phục, muốn kết giao người bạn như Hoa huynh đây, biết Tiểu Vương có vinh hạnh này hay ?"

      Hoa Bão Nguyệt cười híp mắt: "Có thể được Vương gia nâng đỡ, tại hạ cầu còn được."

      Trong mắt Phượng Thiên Diệp lên chút ánh sáng, mỉm cười: "Tốt, tốt, hiếm khi Cửu đệ lại kết giao cho người bạn, bằng hữu của Cửu đệ, cũng là bằng hữu của bổn vương, huynh đệ chúng ta nhất thể, ta mời Hoa huynh ly."

      Long Phù Nguyệt chợt nhớ tới tờ giấy kia, trong lòng thầm cười lạnh. Người này sau lưng tính kế với huynh đệ của mình, ở mặt ngoài lại thân thiết như thế, biết đại Vũ Mao có biết chuyện này hay . . . . . .

      khỏi liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ. Nàng tuy rằng hận Phượng Thiên Vũ phụ bạc nàng, nhưng vô cùng hy vọng có việc, quan trọng nhất là làm cách nào để cảnh tỉnh Phượng Thiên Vũ đây.

      Chợt nghe bên ngoài có thanh mềm giòn dễ vỡ cười : "Vương gia, ngài quả nhiên ở trong này, làm cho tiện thiếp dễ tìm."

      Thanh này quen thuộc đến cực điểm, sắc mặt Long Phù Nguyệt khỏi biến đổi!

      Long Vương phi! Dĩ nhiên là thanh của Long Vương phi!

      Theo tiếng, bốn nha hoàn vây quanh vị thiếu phụ áo trắng đến.

      Nàng như trước mặc bộ y phục màu hồng phấn, đầu cắm trâm cài ngọc bích, mặt trang điểm , càng tôn thêm nét đẹp như tranh vẽ.

      Phượng Thiên Vũ khẽ nhướng đôi mày. Miễn cưỡng tựa vào ghế: "Ái phi, sao ngươi lại tới đây?"

      Long Vương phi tựa hồ nghĩ tới trong nhã gian này lại có rất nhiều người, hơi sững sờ chút, mới : "Vương gia, trong cung vừa mới cho người tới triệu ngài vào cung."

      Phượng Thiên Vũ hơi hơi nhíu mày: "Nếu trong cung có người tới, ngươi để cho gia đinh tới tìm ta là được rồi, ngươi mang thai,cũng đừng nên quá mệt nhọc.

       

      633.Ái phi. . . . . . Ái phi, kêu thân thiết!
       

      Long Vương phi nhịn được cười lạnh: "Vương gia đối với đứa bé trong bụng tiện thiếp ra quan tâm vô cùng. Yên tâm, trong lòng tiện thiếp biết , để cho nó có việc gì."

      Phượng Thiên Vũ thản nhiên : "Ngươi biết ta quan tâm. . . . . . tốt rồi."

      Trong đôi mắt to của Long Vương phi lên chút ánh sáng nhạt.

      Cắn cắn môi, đảo mắt nhìn nhìn mấy người khác.

      Trước tiên hành lễ với Phượng Thiên Diệp, lại nhìn hai người Long Phù Nguyệt chút: " biết hai vị này là?"

      Long Phù Nguyệt bị Phượng Thiên Vũ vừa rồi ít tiếng ‘ Ái phi ’ làm cho ghê tởm muốn ói.

      Mà Long Vương phi mở miệng một tiếng cũng tiện thiếp, càng làm cho tóc gáy cả người nàng dựng đứng.

      khỏi trợn mắt nhìn Phượng Thiên Vũ, trong lòng dị thường nổi giận, nàng cùng Long Vương phi tính cách sai biệt lớn như vậy, nàng cũng tin nhìn ra!

      Vậy vì sao còn muốn cùng nàng ta thành hôn? Hơn nữa còn có đứa !

      Hay là chỉ là thể xác kia, hoàn toàn để ý linh hồn bên trong có phải là ...Cùng người hay ?

      Ái phi. . . . . . Ái phi, kêu thân thiết!

      muốn cùng ái phi này của gần nhau cả đời sao?

      Vị Long Vương phi này cùng Lục vương gia tựa hồ có chút dây dưa , nàng ta tại bỗng nhiên đến đây chỉ sợ có chuyện gì tốt. . . . . .

      Bàn tay của Long Phù Nguyệt ở trong tay áo lặng lẽ nắm chặt, trong lòng cũng biết là cảm giác gì.

      Hoa Bão Nguyệt cũng đĩnh đạc đem Long Vương phi cao thấp đánh giá dưới.

      Chậc, chậc, ra đây là dung mạo ban đầu của nha đầu này.

      Ừm, nhưng dung mạo này ra mới phù hợp tính cách của nàng. . . . . .

      Nhưng Long Vương phi có chút chịu nổi ánh mắt làm càn như thế của Hoa Bão Nguyệt, mặt hơi đỏ lên .

      Phượng Thiên Vũ lại cười : "Bọn họ là bằng hữu ta vừa mới quen, ngươi cần nhận thức."

      Phượng Thiên Diệp giảng hòa, cười : "Hiếm khi gặp được đệ muội, ngồi xuống cùng chúng ta uống chén trà ?"

      Phượng Thiên Vũ đứng dậy, tựa tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn Lục vương gia cái, : "Phụ hoàng triệu hồi tiểu đệ, tiểu đệ cũng dám trì hoãn, bữa tiệc rượu này dù sao, vẫn là tạm gác lại ngày khác thôi."

      Lại nhìn hai người Hoa Bão Nguyệt: "Hoa huynh, ta và huynh vừa gặp thân, nếu như chê hàn xá đơn sơ, có thể thỉnh hiền huynh muội đến hàn xá ở hay ?"

      Hoa Bão Nguyệt cười ha hả : "Ha ha, ta mới đến đây, lo tìm thấy chỗ ở, nếu Cửu vương gia có lòng mời như thế, ta đây liền cung kính bằng tuân mệnh ."




       

       

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14613" title="8b566f181b73581826a0798fe9350a24_35489629.504448f0hda7d96ed25eb690" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/8b566f181b73581826a0798fe9350a24_35489629-504448f0hda7d96ed25eb690.jpg" alt="" width="590" height="380" />


      634. Tiểu nha đầu lấy oán trả ơn
      Long Phù Nguyệt sững sờ chút, biết Hoa Bão Nguyệt lại có chủ ý quỷ quái gì đây.

      Nàng ngẩng đầu định lên tiếng, bên tai truyền đến thanh lười biếng của Hoa Bão Nguyệt: "Tiểu nha đầu, vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con. Ngươi muốn biết chân tướng sao?"

      Lời này của cũng là dùng truyền nhập mật . Người khác hoàn toàn nghe được.

      Long Phù Nguyệt thầm giật mình.

      sai! Đại Vũ Mao cùng vị Vương Phi này của trong lúc này tựa hồ đúng lắm, chừng có lẽ có cái bí mật gì đó.

      sau tiểu hồ ly vô cùng có khả năng ở phủ của , chừng đại sư huynh cũng ở đó . . . . . .

      Nghĩ thông suốt điểm này, nàng liền gì nữa.

      mặt Long Vương phi lại lên chút kinh ngạc, nhưng lập tức cười : "Nhị vị có thể quang lâm tệ phủ, là vẻ vang cho tệ phủ của kẻ hèn này, Vương gia thỉnh cứ vào cung kiến giá, để cho tiện thiếp chiêu đãi nhị vị khách quý."

      lại của nàng có chút tập tễnh, Phượng Thiên Vũ nhìn nàng cái: "Làm sao vậy?"

      Long Vương phi hơi thở phào nhõm, nhàng đập đập hai chân: " Hôm nay tiện thiếp ở trong thành dạo hơi lâu chút, vừa mới trở lại Vương Phủ liền gặp được Lý công công trong cung, tiện thiếp sợ trì hoãn chính của Vương gia, nên tự mình ra ngoài tìm lúc. Chắc là lâu, chân có chút đau."

      Phượng Thiên Vũ ‘ồ’ tiếng: "Vậy sau này cẩn thận chút, thân thể của ngươi càng ngày càng nặng nề, về sau vẫn là nên quá xa như vậy."

      Trong mắt Long Vương phi lên chút ảm đạm, cúi đầu đáp ứng : "Vâng"

      Nhìn vị hôn phu nhàng trấn an nữ nhân khác.

      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt lúc trắng lúc xanh .

      luồng sóng ghen tuông xông tới.

      Bàn tay nhịn được nắm chặc vật gì đó trong tay.

      Bên tai truyền đến thanh lành lạnh của Hoa Bão Nguyệt: "Tiểu nha đầu, ngươi nắm chính là cánh tay của ta đây, phải khúc gỗ."

      A? Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt vọt chút đỏ.

      Vừa ngẩng đầu, thấy Phượng Thiên Vũ quay đầu nhìn về hướng nàng, trong mắt hào quang khó lường, giống như thâm ý sâu sắc.

      Trong nội tâm nàng nhảy dựng, vì che giấu xấu hổ, hừ tiếng : "Ai bảo huynh vừa mới hươu vượn , đây là trừng phạt huynh đó ."

      Hoa Bão Nguyệt thuận tay gõ đầu của nàng cái: " Tiểu nha đầu lấy oán trả ơn, về sau chuyện của ngươi ta bao giờ quản nữa."

       

      635.Cảnh còn người mất
       

      Đoàn người xuống lầu, dưới lầu đều có thị vệ đợi. Phượng Thiên Vũ phân phó vài câu, liền vào hoàng cung kiến giá .

      Hoa Bão Nguyệt, Long Phù Nguyệt ngồi cỗ kiệu, theo Long Vương phi vào Vân Vương Phủ.

      Bố cục của Vân Vương Phủ gần như có gì thay đổi, thậm chí đại bộ phận những người trong phủ cũng là những gương mặt quen thuộc.

      Chẳng qua mình đối với bọn họ mà , cũng chỉ là người xa lạ quen biết. . . . . .

      Khóe miệng Long Phù Nguyệt khỏi lộ ra nụ cười khổ

      Cảnh còn người mất, ai, quả nhiên là bi ai.

      Dựa theo phân phó của vừa rồi Phượng Thiên Vũ, Long Phù Nguyệt được an bài ở Hoàn Thúy điện, mà Hoa Bão Nguyệt lại được an bài ở trong phòng khách.

      Hoàn Thúy điện này là nơi mà Long Phù Nguyệt từng ở qua đoạn thời gian, bố cục bên trong thế nhưng chút thay đổi.

      Thậm chí ngay cả mấy bình hoa bàn vẫn là đôi.

      Bên trong hoa tươi cắm hợp thời, mỗi kiện đồ vật đều lau chùi sang bóng như vẫn còn có người ở.

      Vẫn y như ban đầu lúc mình còn ở nơi này.

      Tại sao lại muốn đem mình an bài ở trong này?

      Chẳng lẽ nhìn ra cái gì?

      Nhìn thái độ đối Long Vương phi, giống như gần lại như xa, khách khí mà xa cách.

      Hay là nhìn ra nàng kia phải là ta?

      Nhưng—— Nàng có hài tử của . . . . . .

      Trong đầu Long Phù Nguyệt giống như cuộn tơ rối, gỡ mãi ra.

      Ngoài điện là mấy hàng trúc xanh biếc, rậm rạp ,sào trúc đem cái sân che thành khoảng xanh mát.Gió vào muôn ngàn hoa lá cao làm những chiếc lá úa vàng rụng rơi lả tả, làm cho lòng người vui vẻ thoải mái.

      Giữa hành lang dài lát đá phiến, xuyên qua hành lang, phía trước dần dần trống trải.

      chiếc cầu trúc bắc dài ngang chiếc hồ . Nước chảy róc rách, trong suốt thấy đáy, hai bên tùy ý trồng ít dây leo hoa cỏ.

      Long Phù Nguyệt lên cầu trúc, đủ để phát ra tiếng vang kẽo kẹt, kẽo kẹt, tất cả thoáng như mới hôm qua, làm cho Long Phù Nguyệt có loại cảm xúc chân .

      Nàng chậm rãi ngồi xuống lan can cầu, kinh ngạc nhìn nước chảy dưới chân cầu, trong lòng từng trận, từng trận hoảng hốt, chẳng biết lúc nào, nước mắt tuôn đầy mặt.Tất cả, tất cả đều có thay đổi, thay đổi, chỉ có mình mà thôi. . . . . .

      <address>" nương vì sao thương cảm? Hay là —— là bổn vương chiêu đãi bất chu(*)?" ( chu toàn)</address> 

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :