1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 616: Nón xanh 3
      Lục vương gia! Người này lại là vị Lục vương gia ra vẻ tranh đời —— Phượng Thiên Diệp!
      bỗng nhiên dừng lại dưới đại thụ, nhảy xuống ngựa , như là thưởng thức phong cảnh, đôi mắt chậm rãi quét vòng chung quanh.
      Long Phù Nguyệt trốn ở trong bụi cỏ, thở cũng dám thở mạnh, may mắn cỏ hoang bên này của nàng đủ dày, nàng lại nằm ở bên trong cái hố đất.
      Phượng Thiên Diệp cũng hề phát ra nàng.
      Phượng Thiên Diệp đứng dưới tàng cây hồi lâu, xác nhận chung quanh có ai khác, thế này mới vươn tay, lấy ống trúc từ trong hốc cây ra, rút ra tờ giấy nhìn lướt qua nhanh. Khóe miệng lộ ra nụ cười khó lường.
      Sau đó lấy hộp quẹt ra, đem tờ giấy kia đốt, thẳng đến tờ giấy kia hóa thành đám tro tàn, mới nhàng thở ra hơi. Như là có tảng đá lớn nhàng rơi xuống đất, thào: "Lão Cửu, chỉ sợ làm sao ngươi cũng còn nghĩ đến, người bên gối của ngươi trở thành con cờ của ta rồi? Ha ha. Nếu ngươi biết chân tướng, vẻ mặt của ngươi chỉ sợ vô cùng đẹp mặt. Ha ha, ha ha!"
      Trong lòng cực kỳ đắc ý, còn cố kỵ gì nữa, quay đầu cưỡi ngựa .
      Long Phù Nguyệt hoàn toàn ngây dại. Nằm ở trong bụi cỏ nửa ngày nghĩ đứng dậy.
      Cho dù như thế nào nàng cũng dám tưởng tượng, vị Long Vương phi này trở thành mật thám của Lục vương gia !
      biết bọn họ có cái kia hay ^,^
      Vị Lục vương gia này đối với mình có ý đồ, chuyện này Long Phù Nguyệt sớm biết .
      Nhưng nàng hề nghĩ đến vị công chúa thực lại có thể dan díu với Lục vương gia.
      Chỉ sợ đỉnh đầu của Đại Vũ Mao đội cái nón xanh mượt . . . . . .
      Trời ạ, đứa bé trong bụng của nàng ta phải là của Lục vương gia chứ? !
      Long Phù Nguyệt thoáng chốc giống ăn phải con ruồi bọ. Ghê tởm nên lời . . . . . .
      Nàng ngờ, vị Lục vương gia nhìn qua tranh đời này, lại có thể mơ ước ngôi vị hoàng đế, cho nên mới nghĩ cách để trộm Hổ Phù đại biểu binh quyền . . . . . .
      Đại Vũ Mao chỉ sợ thong mình bằng trời cũng ngờ rằng mình bị huynh đệ ruột thịt cùng người bên gối của mình liên hợp lại tính kế?
      Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy miệng phát khổ, trong lòng cũng biết nên nghĩ như thế nào,
      Cứ ngơ ngác ngồi phịch trân hố đất xuất thần như vậy. Thẳng đến khi thanh lành lạnh vang lên ở trước mặt của nàng: "Tiểu nha đầu, Muội cầm tinh con chuột sao? Tại sao lại ở chỗ này đào cái động vậy?"
      Chương 617: Có nên buông tay hay ?
      Long Phù Nguyệt ngẩn ra, thế này mới tỉnh hồn lại.
      Ngẩng đầu nhìn lên. thấy Hoa Bão Nguyệt cười híp mắt ngồi xổm bên hố đất, vẻ mặt hứng thú nhìn nàng.
      Trong tay mang theo bọc .
      Long Phù Nguyệt dính đầy bùn đất, mặt cũng dính đầy bụi trắng, bộ dáng tựa như con chuột chũi đất.
      Thân mình còn run rẩy, khuôn mặt nhắn mảnh đau thương cùng tĩnh mịch, bộ dạng thất hồn lạc phách.
      Hoa Bão Nguyệt ràng cảm giác được nàng kì lạ, tay đỡ nàng từ hố đất lên.
      Cau hang lông mày xinh đẹp: "Làm sao vậy? Tiểu nha đầu, sao bỗng nhiên lại giống như mất hồn thế?"
      Long Phù Nguyệt ngơ ngác nhìn , bỗng nhiên ngồi xổm người xuống, hai tay bưng kín mặt: "Có lẽ ta nên quay lại, cùng vị công chúa thực kia song túc song phi . . . . . . Ta, ta. . . . . . Ta nên làm cái gì bây giờ?" Thanh của nàng run run, giống như mang theo tiếng khó nghẹn ngào.
      Hoa Bão Nguyệt nhíu nhíu mày.
      chỉ mới rời lát, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nha đầu kia liền biến thành bộ dáng quái lạ như vậy?
      đưa tay lên, liền tách ra đôi tay che mặt của nàng.
      Khuôn mặt nhắn tái nhợt, đẫm nước. Trong hai tròng mắt lại tràn đây mê mang cùng lo sợ nghi hoặc.
      Tựa hồ tuyệt vọng tới cực điểm, biết nên con đường nào.
      "Tiểu nha đầu, cho ta biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Muội thấy được cái gì? Ngoan, cho ta biết, đại ca nghĩ kế cho ngươi." Hoa Bão Nguyệt thấp giọng dụ dỗ nàng.
      Long Phù Nguyệt lại lắc lắc đầu, trong đầu trống rỗng.
      Trong lòng cũng là cảm giác gì, vừa như tuyệt vọng lại như hề cam lòng.
      Đột nhiên cảm thấy tất cả người thế gian này đều hoang đường buồn cười .
      Hai năm trước nàng bị vô tận vắng vẻ, lại còn bị đánh ba mươi roi.
      Nàng vốn dĩ tuyệt vọng, hoàn toàn hết hy vọng.
      Thế này mới tự mình giải độc tình của , từ nay về sau cùng cầu về cầu, đường về đường.
      Nhưng lại tìm được nàng!
      Cuồng dại dây dưa nàng như vậy, vì nàng đở kiếm, còn suýt nữa liên lụy đến tính mạng.
      Cứu nàng lần rồi lại lần, lại công phá lòng phòng bị của nàng.
      Nàng chuẩn bị tha thứ lần nữa.
      Lại nghĩ rằng bất quá chỉ mới mấy tháng ngắn ngủn, nàng vô cùng khốn khổ mới tìm được cách xuyên trở về , lấy được lại là kết quả như vậy!



    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14497" title="t4" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/t4.jpg" alt="" width="590" height="304" />


        618: Chúng ta lại xuyên trở về thôi
      ']  cư nhiên nhìn ra thân thể kia thay đổi thành người khác, cùng nàng kia song túc song phi rồi, còn có  đứa nữa, vậy nàng nên làm cái gì bây giờ? Buông tay sao?

      Tâm, giống như bị đông cứng lại, máu tươi đầm đìa , trong dạ dày tràn đầy chua xót, đảo lộng thôi .
      Đột nhiên cảm giác được thiên hạ to lớn, lại cũng có chỗ dung thân cho nàng.

      Sắc mặt nàng tái nhợt như tờ giấy, bỗng nhiên nắm chặt ống tay áo của Hoa Bão Nguyệt  : "Hoa đại ca, chúng ta lại xuyên trở về thôi! Đừng ở chỗ này nữa. Ta muốn trở về, trở về!"

      Hoa Bão Nguyệt tuy rằng biết nàng rốt cuộc nhìn thấy gì, nhưng biết nhất định có liên quan đến Phượng Thiên Vũ.

      khỏi thở dài, vỗ vỗ bả vai Long Phù Nguyệt  : "Tiểu nha đầu, luân hồi bàn này thể sử dụng liên tục, phải cách  thời gian ba ngày, bằng hỏng ."

      Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ. Cũng nghĩ tới luân hồi bàn lại còn có đặc tính này.

      Nàng ngã ngồi xuống, ôm lấy đầu: "Đối với ta, ngày cũng đợi nổi nữa. . . . . ."

      Hoa Bão Nguyệt im lặng nhìn nàng, thấy khuôn mặt nhắn của nàng tràn đầy đau khổ cùng tuyệt vọng, biết nàng chịu  đả kích .

      Thở dài, : "Tiểu nha đầu, cho dù tên họ Vũ cần ngươi, ngươi cũng hề lo lắng Đại sư huynh của ngươi sao? Ngươi phải còn cần Thận châu cùng máu Thánh nữ để cứu mạng sao?"
      câu thành công nhắc nhở Long Phù Nguyệt, nàng vội nhảy dựng lên.

      Đúng vậy a, nàng làm sao lại quên chuyện quan trọng như vậy chứ!

      Trước khi nàng xuyên qua lòng chỉ nghĩ đến Phượng Thiên Vũ, mà đặc tính của luân hồi bàn, trong lòng ngươi nghĩ ai, đem ngươi đưa đến bên người đó.

      Nay nàng xuyên qua đến nơi đây, như vậy Phượng Thiên Vũ nhất định là ở trong thành này rồi.

      Mà bụng của vị Long Vương phi đó lại lớn như thế, khẳng định là qua rất nhiều tháng khi nàng rời rồi.

      Nàng nhớ khi đó nghe thận quy , vài ngày sau có con Long quy cởi xác hóa rồng.

      Nay mấy tháng trôi qua, biết bọn họ khi đó có lấy được Thận châu ?

      Phượng Thiên Vũ về tới nơi này, biết đại sư huynh bọn họ có cùng về theo hay ?

      Linh hồn của nàng rời , vậy máu thân thể  kia có tính như máu Thánh nữ ?

      Vô số  nghi vấn rối rắm ở trong đầu, những điều này là do nàng nóng lòng muốn biết !




      619: Kiếp trước  ngoái đầu nhìn lại năm trăm lần, mới đổi được 1 lần chạm mặt kiếp này. . .



      Mặc kệ Phượng Thiên Vũ thế nào, nhưng bệnh của đại sư huynh  nàng vẫn luôn luôn lo lắng !

      Nàng nhảy dựng lên, nhìn Hoa Bão Nguyệt: "Hoa đại ca, huynh có nghe được tin tức của đại sư huynh ta  ? Còn tòa thành này tên gọi là gì?"

      Hoa Bão Nguyệt thấy nàng rốt cục còn hối tiếc tự than thở, nửa chết nửa sống, cười tiếng: " Thành này gọi là gì Nhai Nghi Thành, nhưng ta biết tin tức Đại sư huynh của ngươi  , bất quá chúng ta ngại hỏi thăm chút."

      Nhai Nghi Thành?

      Đây phải là thành của nước  Thiên Tuyền sao?

      ra trở lại Thiên Tuyền quốc!

      Chỉ biết đại sư huynh bọn họ cũng có cùng trở về ?

      Long Phù Nguyệt tiếp nhận bọc y phục trong tay  Hoa Bão Nguyệt, đổi lại quần áo mua giúp mình.

      Ánh mắt Hoa Bão Nguyệt độc đáo, mua quần áo thế nhưng dị thường hòa hợp.

      màu trắng thuần khiết làm nền, phía trang trí hoa văn nhạt, thanh nhã và đẹp đẽ quý giá.

      Càng tăng thêm vẻ thanh nhã thoát tục, khí chất xuất chúng của nàng.

      Hoa Bão Nguyệt huýt sáo tiếng, cười ha hả : "Bộ quần áo này quả nhiên thích hợp ngươi. Bất quá, nha đầu, bộ dáng nghiến răng nghiến lợi  này của ngươi cùng dung mạo khí chất bây giờ  hòa hợp đâu."

      Long Phù Nguyệt trừng mắt liếc cái, hừ tiếng: " Thân mình này vốn phải là của ta. Ta thèm biết nó có hòa hợp ! thôi, chúng ta vào thành hỏi thăm tin tức đại sư huynh của ta  ."

      Hoa Bão Nguyệt cười : "Ngươi có thể suy nghĩ đến nơi nào để hỏi thăm đây?"

      Long Phù Nguyệt cười : "Tửu lâu trà quán đó là nơi có nhiều tin tức nhất, nếu muốn nghe tin tức, đương nhiên phải đến những chỗ này."

      Hoa Bão Nguyệt vỗ vỗ đầu của nàng: " tệ, tệ, tiểu nha đầu đây phải là ngu ngốc nha, trẻ con dễ dạy! Được, chúng ta đến tửu lâu. Lão Tử vừa vặn có chút đói bụng."

      Hai người thẳng vào thành.

      Kiếp trước  ngoái đầu nhìn lại năm trăm lần, mới đổi lấy kiếp này cùng ngươi  gặp thoáng qua.

      Long Phù Nguyệt, người kiếp sau cùng nàng gặp thoáng qua  nhất định nhiều đến mức chen vai thích cánh, bởi vì người ngoái đầu nhìn lại rất —— Nhiều lắm!

      có biện pháp, hai người bọn họ đây chính là tổ hợp tuấn nam cùng mỹ nữ  là rất đẹp đẽ đáng chú ý .

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      navy;']620: Ở đâu đều là đạo xinh đẹp  phong cảnh tuyến

      navy;Dọc theo con đường này, người ngoái đầu nhìn lại bọn họ gần như muốn gãy cổ.
      Long Phù Nguyệt lại làm như thấy gì hết, ràng nàng lại như vào cõi thần tiên mờ mịt. Mà Hoa Bão Nguyệt sớm thành thói quen với những ánh mắt kinh diễm như thế này, nên vẻ mặt thanh thản, tự đắc vô cùng.
      Hoa Bão Nguyệt xưa nay quan tâm rất kĩ đến hưởng thụ, mà muốn hỏi thăm tin tức đương nhiên phải đến tửu lâu thượng hạng nhất nơi này rồi.
      Cho nên Hoa Bão Nguyệt chọn tửu điếm quy mô lớn nhất, thiết bị xa hoa nhất  nắm bàn tay bé của Long Phù Nguyệt thong thả  vào.
      Quần áo hai người ngăn nắp, người lại tuấn mỹ tuyệt luân, ở đâu đều tạo nên phong cảnh xinh đẹp.
      Hai người vào, lập tức làm choáng váng  ánh mắt người đối diện, trong tửu lâu náo nhiệt  có yên tĩnh lạ thường.
      navy;Vô số luồng ánh mắt sáng như tuyết  mang theo đủ loại màu sắc hình dạng cảm xúc dừng lại ở người của hai người.

      navy;Đương nhiên có tiểu nhị hấp tấp  chạy đến chào đón: "Nhị vị khách quan, là muốn phòng riêng hay ăn tại đại sảnh?"

      navy;Hoa Bão Nguyệt cười mỵ: "Đại sảnh cũng được. Gia thích náo nhiệt."

      navy;"Vâng, thưa ngài! Hai vị khách quan lầu, xin mời!"

      navy;Điếm tiểu nhị ân cần  đem hai người nghênh đón lên lầu. Tìm cái bàn gần cửa sổ  hầu hạ hai người ngồi xuống.

      navy;Hoa Bão Nguyệt thuận miệng gọi vài món thức ăn, có vẻ cực kỳ trong nghề. Bốn món điểm tâm tinh xảo cùng bình trà Long Tĩnh, hai người ngồi đối diện, bắt đầu ăn.

      navy;Gian lầu cũng có đại sảnh , trong đại sảnh chừng hơn mười cái bàn.

      navy;Giờ phút này đúng là giờ cơm, cho nên người đến dùng cơm  ít.

      navy;Hai người Long Phù Nguyệt vừa lên lập tức cũng hấp dẫn ánh mắt những người này, trong hành lang thoáng  yên lặng, lập tức tiếng ồn ào lại ong ong vang lên.

      navy;Giờ phút này Long Phù Nguyệt làm gì còn có khẩu vị?

      navy;Trong đầu đổi tới đổi lui  đều là thân ảnh Phượng Thiên Vũ  cùng vị Long Vương phi  mang thai kia. . . . . .

      navy;Nàng hề chạm vào thức ăn, ánh mắt mờ mịt, như vào cõi thần tiên.

      navy;Hoa Bão Nguyệt bỗng nhiên giật góc áo của nàng .

      navy;Long Phù Nguyệt sững sốt, đưa mắt liếc nhìn Hoa Bão Nguyệt, Hoa Bão Nguyệt ý bảo nàng nghe đàm luận trong tửu lâu  chút.

      navy;Long Phù Nguyệt rốt cuộc có chút nội công, lúc này tuy rằng tiếng người ồn ào, nàng vẫn miễn cưỡng có thể nghe những người này  đàm luận.

      navy;Giờ phút này đề tài để mọi người bàn tán dĩ nhiên là hai người bọn họ.

      navy;


      621.Tin tức về Phượng Thiên Vũ  
      navy;


      navy;Có thể đến dùng cơm  ở Thượng Thử Lâu này giàu cũng thuộc hàng sang quý, cho nên tất cả các khách nhân ở nơi này ăn mặc đều có vẻ đẹp đẽ quý giá, khí chất cũng văn nhã ít. Nhưng cao sang văn nhã đến đâu cũng thích bàn tán xôn xao. Đây là kết luận mà Hoa Bão Nguyệt xuyên qua vô số thời mới ngộ ra  được.
      Cho nên ở trong này nghe tin tức đương nhiên là tốt nhẩt.
      Chủ đề những người này thực trời cao biển rộng, đối với tuấn nam, mỹ nhân  như và Long Phù Nguyệt đây tổ hợp bàn luận sôi nổi, dẫn đến người đồng dạng tuấn mỹ là Cửu vương gia Phượng Thiên Vũ. . . . . .
      Chỉ nghe nam nhân mặc y phục màu tím nhạt   người ta bàn tán : " đời này đệ nhất mỹ nam tử là Cửu vương gia đương triều của chúng ta, ngài ấy mỗi lần ra đều oanh động nửa con phố a. . . . . ."
      "Đúng vậy, đúng vậy, nhưng mà đáng tiếc vị Cửu vương gia này ban đầu vốn là nam nhân phong lưu đa tình, nhưng ngờ lại đối với công chúa địch quốc lại nhất kiến chung tình như thế, chẳng những cưới nàng làm Vương Phi, lại giải tán hết tất cả cơ thiếp, vị công chúa họ Long kia cũng được hậu cung độc sủng mà. . . . . ." công tử khác mặt áo khoác bằng sa mỏng vẻ mặt  tiếc nuối, tựa hồ thiếu người trong đồng đạo.
      "Bất quá vị Long Vương phi này cũng là chịu thua kém, vừa mới thành hôn liền có mang, nghe Vương gia đối với nàng cực kỳ sủng ái, phái tám đại nha hoàn phụng dưỡng , còn tiến vào trong Hà Hương viện lớn nhất ở Vân Vương Phủ, mỗi ngày có sơn trân hải vị hầu hạ . . . . . ." nam tử mặc áo dài hoa thêm vào.
      Hoa Bão Nguyệt lo lắng  liếc nhìn Long Phù Nguyệt, khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt trắng bệch, bàn tay bé nắm chặt cái chén bằng men sứ xanh, đốt ngón tay đều tạo thành  màu tái nhợt.
      ho tiếng, những tin tức bát quái như vậy  như những lưỡi dao sắc bén cắt Long Phù Nguyệt thương tích đầy mình. có chút hối hận mang nàng tới nơi này nghe những thứ này.
      "Nha đầu, lời đồn đãi, lời đồn đãi, có thể đổi trắng thai đen , độ tin cậy chưa tới phần nghìn, ngươi đừng để ở trong lòng. . . . . ."
      Những lời này là dùng truyền nhập mật với Long Phù Nguyệt.
      Long Phù Nguyệt miễn cưỡng nở nụ cười, cúi đầu uống trà.
      Chén trà kia là vừa mới châm, Long Phù Nguyệt đầu óc để vào những câu chuyện kia, hoàn toàn chú ý đến.
      Cúi đầu vừa uống ngụm, liền bỏng đến phun ra.
      May mắn động tác của nàng rất nhanh, phun ở bàn, bằng là mât mặt.Bỏng rát đến nước mắt nàng lưng tròng, ho khan ngừng.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14613" title="8b566f181b73581826a0798fe9350a24_35489629.504448f0hda7d96ed25eb690" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/8b566f181b73581826a0798fe9350a24_35489629-504448f0hda7d96ed25eb690.jpg" alt="" width="590" height="380" />


      font-family:Georgia;622. Nữ tử họ Long  đều là họa thủy
      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt thấy thế  vỗ vỗ phía sau lưng giúp nàng: "Nha đầu, ngươi sao chứ?"
      Long Phù Nguyệt lắc lắc đầu, gục xuống bàn dám đứng dậy, thanh   buồn bực : " có việc gì —— Ta sao."
      Thanh của nàng có tia nghẹn ngào cùng nấc nghẹn, hiển nhiên là cố gắn đè nén nước mắt.Hoa Bão Nguyệt thở dài. Tin tức bát quái như vậy  cũng thích nghe, xem ra là nên sang chuyện khác .
      ho tiếng, đối với đám nam nhân bàn kề cận  liền ôm quyền: "Mời."
      Hoa Bão Nguyệt trông rất tuấn tú , quần áo đẹp đẽ lại rất sang trọng, kiểu cách mười phần, bỗng nhiên chuyện với bọn họ, bọn họ đương nhiên bị thụsủng nhược kinh, đều ôm quyền: "Vị nhân huynh này, mời."
      "Mời, vị nhân huynh này có gì chỉ bảo?"
      Hoa Bão Nguyệt mỉm cười: "Tại hạ nghe thái tử cũng là long phượng trong loài người, đáng tiếc tại hạ vẫn chưa có duyên nhìn thấy. . . . . ."
      tại thầm nghĩ sang chuyện khác, để cho đám người này đừng đem vị Phượng Thiên Vũ nào đó ra đàm luận nữa, kích thích tinh thần suy sụp của nha đầu kia.
      Lúc Long Phù Nguyệt cho biết những chuyện nàng từng trải qua, từng ra vài câu về vị thái tử gia này, biết vị thái tử gia này là cái gối thêu hoa rất đẹp, cho nên liền đem đề tài dẫn tới người của .
      Thần sắc mặt mấy người kia có chút quái dị, liếc mắt nhìn Hoa Bão Nguyệt, vị ‘Ao choàng hoa’ kia : "Vị công tử này phải người trong nước Thiên Tuyền phải ? Nếu , chính là từ phần đất bên ngoài đến?"
      Hoa Bão Nguyệt cười giả lả: "Ha ha, đúng vậy a, Đúng vậy a."
      ‘Áo choàng hoa’ gật gật đầu: "À, thể trách được."
      thở dài, thấp giọng : "Thái tử quả cũng coi như nhân trong long phượng, đáng tiếc tuổi còn trẻ mà sớm lìa trần. . . . . ."
      Lìa trần rồi?
      cách khác là chết? !
      Long Phù Nguyệt mở to hai mắt. Bộ dáng của thái tử giống như là có bệnh mà? Làm sao có thể chết nhanh như vậy chứ? Ánh mắt kìm lòng đậu nhìn về hướng vị áo choàng hoa kia.
      Vị ‘Áo choàng hoa’ thấy ngay cả lực chú ý của tiểu mỹ nhân đều hấp dẫn được, nên càng hăng say, cúi đầu : "Vị thái tử gia này vốn thực phong lưu, nghe là chết ở giường thị thiếp họ Long  . . . . . . Vị cơ thiếp họ Long kia cũng là công chúa nước  Thiên Cơ, ai, nữ tử họ Long  đều là họa thủy mà. . . . . ."

      font-family:Georgia;
      623.Chuyện xấu lan tràn
      font-family:Georgia;
      Long Phù Nguyệt biến sắc.
      Phù Yên tỷ tỷ! Cơ thiếp thái tử họ Long  theo lời của bọn họ, có phải là Long Phù Yên tỷ tỷ của nàng ?
      Kìm lòng đậu hỏi: "Vậy —— Vị cơ thiếp họ Long  kia thế nào?"
      ‘Áo choàng hoa’ kỳ dị liếc mắt nhìn nàng, nàng tại sao lại quan tâm vận mệnh cơ thiếp  nho như vậy, thản nhiên : "Còn có thể thế nào? Thái tử chết ở giường của nàng ta, đương kim Thánh Thượng giận dữ, để cho nàng tuẫn tang (chôn sống) theo thái tử. . . . . ."
      Tuẫn táng rồi? ! Sắc mặt Long Phù Nguyệt  lại trắng bệch.
      Nhớ tới ở Bất Dạ Cung khi mới gặp Long Phù Yên, nữ nhân mềm mại xinh đẹp, có giọng ca điệu múa đệ nhất như thế lại biến mất như vậy? ! Đơn giản là vì tên thái tử chó má kia chết ở giường của nàng, nàng tuẫn táng theo ? !
      Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy ngực bị đè nén  gần như muốn nổ tung, cơm trước mắt  rốt cuộc ăn trôi.
      Bỗng nhiên đứng dậy, vội vàng câu: "Hoa đại ca, ta ăn no rồi, chúng ta thôi. . . . . ."
      Xoay người định bước xuống lầu, bỗng nhiên giống bị phép định thân định trụ, ngơ ngác nhìn cầu thang lầu. Máu mặt  trong nháy mắt toàn bộ biến mất sạch !
      Hoa Bão Nguyệt giật mình, theo ánh mắt của nàng nhìn qua.
      thang lầu lại tới hai người.
      vị là thanh niên công tử mặc áo mãng bào cẩm tú, tóc buộc bằng ngọc quý, bên hông đeo cái ngọc đái to, trường bào vừa người  nổi bật lên thắt lưng hẹp của , dáng người cao to, tướng mạo ôn nhuận như ngọc. Khóe môi mỉm cười, làm cho người ta như tắm gió xuân.
      Người ở bên cạnh   là thân áo bào trắng, dung mạo cũng đẹp giống như tiên nhân.
      Da trắng như ngọc, đôi mắt màu lam sâu như biển, thâm thúy và đẹp lộng lẫy mị, tản ra hào quang sâu kín giống như băng tuyết  .
      Khóe miệng tựa tiếu phi tiếu, cà lơ phất phơ , tựa hồ cùng người vô hại, nhưng khí thế quanh thân  cũng áp đảo hết thảy, làm cho người ta dám khinh thường.
      Đôi mắt Long Phù Nguyệt liền gắt gao  chăm chú vào người của , thân mình hơi phát run, trái tim lại gần như muốn nhảy ra khỏi yết hầu, môi run run, mất lớn  sức lực mới đem ba chữ ‘ Đại Vũ Mao ’ vọt tới bên miệng  đè xuống.
      Hoa Bão Nguyệt nghĩ thầm: "Hay là nam tử này chính là người trong lòng của tiểu nha đầu ở chỗ này, quả nhiên đủ tuấn tú,—— Vị Phượng Thiên Vũ chuyện xấu lan tràn kia? Ừm, có thể cùng ta ganh đua cao thấp . . . . . ."

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14492" title="t6" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/t61.jpg" alt="" width="590" height="304" />


      font-family:Georgia;624.Mình nhớ nàng đến phát điên rồi sao?
      font-family:Georgia;
      Người nọ đúng là Phượng Thiên Vũ, so với nửa năm trước tựa hồ càng tuấn tú hơn, tang thương trong mắt cũng nhiều hơn.
      Hộ tống Phượng Thiên Diệp bước lên lâu . giống như nhận thấy được cái gì, nhìn về hướng Long Phù Nguyệt bên này cái.
      Long Phù Nguyệt màu tóc trắng, cũng nhìn .Ánh mắt hai người giao nhau, trong lòng Long Phù Nguyệt run lên, vội vã chuyển ánh mắt sang chỗ khác.Trái tim của Phượng Thiên Vũ cũng là hiểu  sao lại nhảy dựng.Ánh mắt đặc biệt!
      Nhưng trong nháy mắt này lại làm cho có loại cảm giác rất quen thuộc  .Nhưng gương mặt này lại cực kỳ xa lạ . dám đánh cược, cho tới bây giờ chưa từng gặp nàng. Cái loại cảm giác đặc biệt này từ đâu mà đến?
      Mình nhớ nàng đến phát điên rồi sao?
      Mới có thể từ mặt nương xa lạ thế nhưng nhìn thấy ánh mắt của Long Phù Nguyệt  . . . . . .
      Trong lòng khẽ cười khổ chút, lại nhìn nam tử bên người  nàng chút. Nam tử kia hai tay ôm cánh tay, trong đôi mắt hoa đào xinh đẹp  tràn đầy ý cười làm cho người ta đoán ra.Lười biếng  đứng ở nơi đó, lại rất có khí thế.
      Nam tử này công phu thấp! Cũng phải người thường!
      Đây là phản ứng đầu tiên của Phượng Thiên Vũ  !
      Người luyện võ đều có loại bản năng, loại bản năng cảm ứng  đối với hơi thở của người đối diện.
      Võ công càng cao, cảm ứng càng lớn.
      Người này là ai vậy?
      Khẳng định phải là người của Thiên Tuyền Quốc , bằng người xuất chúng  như thế , có khả năng biết. . . . . .
      Phượng Thiên Diệp đương nhiên cũng nhìn thấy hai người Hoa Bão Nguyệt, trong đôi mắt cũng lên chút kinh ngạc.
      Nhưng lúc này còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, cho nên cũng chú ý nhiều lắm, cười cười nhìn Phượng Thiên Vũ : "Cửu đệ, chúng ta đến phòng dành riêng chúng ta ."
      Phượng Thiên Vũ lại cười tiếng, : "Lục ca, lúc này hai nhân vật giống như hai bằng hữu đây, quen biết chút chẳng phải tiếc nuối lắm sao?"
      Gót chân xoay tròn, xoay người đến trước mặt Hoa Bão Nguyệt, liền ôm quyền: "Vị nhân huynh này, mời."
      Hoa Bão Nguyệt lười biếng  đáp lễ lại: "Cửu vương gia, mời."
      Trong đôi mắt Phượng Thiên Vũ lên chút kinh ngạc, lập tức mỉm cười: " Huynh phải là người tệ quốc? Lần đầu gặp mằt Tiểu Vương chẳng biết có thể thỉnh nhân huynh uống chén rượu nhạt hay ?"

      font-family:Georgia;625.Ưu tiên phái nữ
      font-family:Georgia;
      Hoa Bão Nguyệt liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt.
      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt  tái nhợt  đáng sợ như trước, cánh môi khéo léo  bị nàng cắn thành màu trắng bệch, nhìn bộ dáng tựa hồ hận thể tìm kẽ đất chui vào.
      Nha đầu kia, thoạt nhìn hung hăng lanh lẹ, ra giống như ngọn nến leo loét trước gió, gặp chuyện liền có thói quen làm đà điểu. . . . . .
      cố ý túm ống tay áo của Long Phù Nguyệt  : "Tiểu nha đầu, của ngươi. . . . . . À, vị Phượng Vương gia này mời chúng ta uống chén, chúng ta nên qua hay ?"
      Long Phù Nguyệt trừng mắt liếc nhìn .
      Con hồ ly xấu xa này tuyệt đối là cố ý !
      Muốn nhìn nàng xấu mặt!
      Nhưng nàng tại biết mình nên đối đãi với Phượng Thiên Vũ như thế nào?
      Vừa gặp mặt nàng muốn nhào vào trong lòng ngực của , vừa muốn đánh chút cho hết giận.
      Lại muốn nắm lấy cổ áo của chất vấn tại sao lại cưới công chúa thực kia?
      Chẳng lẽ nhìn ra sao?
      Nhưng—— Nhưng nàng tại nên dùng thân phận gì để hỏi ?
      Chính mình thay đổi thân thể, cùng bộ dạng ban đầu  hoàn toàn hợp, với , mình chỉ là người xa lạ.
      Mà nàng tại bụng đầy ấm ức, hoàn toàn muốn bại lộ thân phận của mình.
      Huống chi, mặc dù bại lộ cũng chưa chắc tin tưởng . . . . . .
      Dù sao chuyện này cũng quá mức quỷ dị.
      Quan trọng hơn là,   công chúa Long Phù Nguyệt kia có hài tử của ! Đây là điểm nàng khó tha thứ nhất. . . . . .
      Ý nghĩ trong đầu nàng luân chuyển như gió xe chuyển động ngừng, hình dáng như vào cõi thần tiên hư vô.
      Hoa Bão Nguyệt cười hì hì: "Ngươi lời nào ta   xem như ngươi ngầm đồng ý . Hai vị Vương gia nể tình như thế, chúng ta cũng nên chối từ, đúng ?"
      Kéo Long Phù Nguyệt theo hai người Phượng Thiên Vũ tới căn Nhã gian.
      Phượng Thiên Diệp khẽ nhíu mày, bất quá tại muốn bám lấy Phượng Thiên Vũ, cũng có chuyện gì quan trọng khác hơn, nên cũng cự tuyệt.
      Bốn người phân chủ khách ngồi vào chỗ của mình, sớm có tiểu nhị bước đến, sau khi cung kính  thi lễ liền thỉnh hai vị Vương gia gọi món ăn.
      Phượng Thiên Vũ liếc mắt nhìn Hoa Bão Nguyệt, : "Vị công tử này ở xa tới là khách, hay là thỉnh công tử gọi món nhé."
      Hoa Bão Nguyệt cười xòa: "Ưu tiên phái nữ, ưu tiên phái nữ."
      Phái nữ?
      Phượng Thiên Vũ phỏng chừng lần đầu tiên nghe được cái từ này, hơi hơi ngẩn ra.

      font-family:Georgia;

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :