1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14416" title="t3" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/05/t31.jpg" alt="" width="590" height="381" />


      font-family:Georgia;606.Dù sao mình mới là kẻ xâm nhập
      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt đương nhiên biết đoạn chuyện ly kỳ này của .

      font-family:Georgia;Ngẩn ngơ, nàng đem đôi mắt đong đầy ánh sáng nhìn : " như vậy thực gặp qua Nuwa nương nương? Wow, nhưng nàng là thần tiên thời viễn cổ a, có xinh đẹp hay ? Hay là nàng thấy là hồ ly tinh, sợ làm hại nhân gian, cho nên mới muốn trừng phạt ?"

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt trừng mắt nhìn nàng liếc mắt cái: "Là nàng ta thiếu chút nữa làm hại nhân gian được ? Ngươi cho là tất cả tinh quái đều là đến đảo điên nhân gian ?"

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt khô khốc nở nụ cười cúi mặt xuống, thực chân chó : "Hoa đại ca, là hồ tiên mà, mới làm hại nhân gian, là em sai rồi, đừng trách móc."



      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt thở dài, lắc lắc đầu: "Ai, quên , ta đường đường là hồ tiên, cũng cùng bé con như em chấp nhặt. Tốt xấu gì trai em cũng xem ta là bạn, ta đương nhiên nể mặt mũi của . Em xác định phải xuyên trở về nhìn xem sao? chừng vị Phượng Vương gia kia cùng vị công chúa thực song túc song phi rồi, chừng khi em xuyên trở về gặp lại càng thương tâm. . . . . ."

      font-family:Georgia;Sắc mặt Long Phù Nguyệt trắng nhợt, lắc lắc đầu mạnh mẽ: " ! Huynh ấy nhất định có thể phân biệt được!"

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt lắc lắc đầu: "Biết có ngày hôm nay, sao lúc trước còn làm? Ai, nhân loại các người luôn phải mất mới biết được quý trọng. bé con này si tình nhiệt tình nhưng ra cùng con nhóc họ Vân có điểm chung, chỉ là biết vị phượng Vương gia này của em cũng toàn tâm toàn ý giống Trương lão đệ của ta như vậy hay . . . . . ."

      font-family:Georgia;Ánh mắt Long Phù Nguyệt trợn tròn, nín thở nhìn : " như vậy, quả nhiên có biện pháp để cho em trở về?"

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt nhìn nàng cái, khẽ gật đầu: " sai, bất quá, em ở đây, thân mình bên kia rốt cuộc để cho bản tôn chiếm rồi, cho nên thể hồn xuyên, chỉ có thể mang theo thân thể em xuyên qua ."

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ: "Xuyên qua? dùng thân thể tại này của em?"

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt gật gật đầu: " sai."

      font-family:Georgia;Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt lập tức suy sụp: "Nhưng thân thể này cùng em ban đầu tuyệt giống nhau, nhận ra ."

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt hai tay giơ lên cao: "Đây cũng là chuyện có cách nào khác. Thân thể kia dù sao vốn dĩ cũng chính là của công chúa thực, ta cuối cùng thể đem nàng đuổi được. . . . . ."

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt yên lặng. Hoa Bão Nguyệt cũng có đạo lý, dù sao mình mới là kẻ xâm nhập. . . . . .

      font-family:Georgia;


      font-family:Georgia;607.Ngươi còn muốn cần trở về
      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt nhìn nàng: "Thế nào? Em còn muốn trở về ?"

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt cắn cắn môi, gật đầu mạnh: "Đương nhiên phải trở về!"

      font-family:Georgia;Mặc kệ kết quả như thế nào, nàng cũng muốn trở về nhìn xem.

      font-family:Georgia;Về phần thấy Phượng Thiên Vũ như thế nào, đến lúc đó rồi sau.

      font-family:Georgia;Nàng thầm nghĩ nhìn thấy , nhìn thấy nhanh chút!

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt nở nụ cười, gật gật đầu: "Được! Vậy em trở về chuẩn bị mọi thứ. Ngày mai chúng ta gặp nhau ở Trung Hòa Tự núi Điểm Thương, ta mang em xuyên qua!"

      font-family:Georgia;Trái tim Long Phù Nguyệt phốc phốc nhảy loạn, rốt cục lại thấy được hi vọng, nàng gần như có chút tin đây là .

      font-family:Georgia;Ngừng lại chút: "Ta. . . . . . Ta nên chuẩn bị cái gì?"

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt gõ đầu nàng chút: "Em cũng nên cùng cha mẹ em chào tạm biệt, bằng em cứ mất tích như vậy, mẹ em chỉ sợ lại thương tâm đến chết mất ."

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt sững sờ chút, ngẫm lại cũng đúng, sau khi mình lại xuyên qua, biết còn có thể trở về hay .

      font-family:Georgia;Vẫn là lưu phong thư cho mẹ giải thích mới là đúng. . . . . .

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt ngầm thở dài trong lòng: "Ai, nhìn bé nhà người ta nhiều si tình, làm sao giống con nhóc họ Y kia, tuyệt biết thương hương tiếc ngọc Hồ ly, mình bất quá chỉ là phạm vào sai lầm nho , nàng đem mình đuổi ra khỏi gia môn, làm hại thế hệ hồ tiên như thành kẻ lang thang nhà để về . . . . . . Ừm , nếu muốn xuyên qua, chỉ có thể là lại về nhà trộm cái luân hồi bàn kia. . . . . ."

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt viết phong thư dài gửi cha mẹ, sáng sớm hôm sau, liền đăng ký gửi qua bưu điện ra ngoài.

      font-family:Georgia;Sau đó liền ngồi đường cáp treo vào Trung Hoà tự.

      font-family:Georgia;Du khách đông đúc như trước, Long Phù Nguyệt lại hề có tâm tư để xem xét cảnh sắc, trước cửa chùa lo lắng dạo, tản bộ, chờ đợi Hoa Bão Nguyệt đến.

      font-family:Georgia;Nàng chờ..., chờ lòng tràn đầy lo lắng, ngẩng đầu nhìn nhìn sắc trời, là lúc xế chiều . Vẫn như cũ nhìn thấy bóng dáng Hoa Bão Nguyệt.

      font-family:Georgia;Con hồ ly này phải là cho mình leo cây chứ? !

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt lòng bất ổn, lo được lo mất .

      font-family:Georgia;Vẫn đợi cho đến lúc mặt trời lặn, mới gặp Hoa Bão Nguyệt thản nhiên tới.

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt vội vã nghênh đón: "Hoa đại ca, tại sao đến giờ mới đến?"

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14420" title="t6" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/05/t6.jpg" alt="" width="510" height="435" />


      font-family:Georgia;608.Cùng nữ nhân họ Y kia giống nhau. . .
      font-family:Georgia; font-family:Georgia;Lại đánh giá chút Long Phù Nguyệt: "Em chuẩn bị xong?"

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt gật gật đầu. gì.

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt thở dài: "Em trực tiếp với trai của em chứ? Về sau trai em biết ta đem em trả về cổ đại biết có thể truy sát ta hay . . . . . ."

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt e sợ đổi ý, vội vã chân chó cười tiếng: " . trai của em mới bạo lực như vậy. Huống chi em lưu thư lại."



      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt tựa tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn nàng: "Được rồi, nếu em hạ quyết tâm, ta cũng ngăn trở em nữa."

      font-family:Georgia;Lấy cái túi xách trong tay đưa cho Long Phù Nguyệt: " Này, thay ."

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt nhận lấy thấy, trong túi là bộ quần áo, phải tơ tằm, cũng biết là làm bằng gì. Phát ra ánh sáng hắc ám.

      font-family:Georgia;Nàng tuy rằng biết trong hồ lô của Hoa Bão Nguyệt muốn làm cái gì, nhưng vẫn là theo lời tìm địa phương yên lặng thay.

      font-family:Georgia;Đó là bộ quần áo nịt màu đen, mặc lên người thập phần Hợp Thể, chút cũng thấy ra bó buộc.

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt thay đổi xong ra.

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt nhìn nàng cái, chu môi huýt sáo tiếng.

      font-family:Georgia;Nha đầu kia, dáng người này giống như đo ni sẵn! Cùng nữ nhân họ Y kia giống nhau. . . . . .

      font-family:Georgia;Cuống quít lắc lắc đầu, đem thân ảnh người đàn bà kia trong đầu vứt .

      font-family:Georgia;Hừ, mới thèm nhớ nàng —— nhớ nàng!

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt mang theo Long Phù Nguyệt vào chỗ bên sườn đồi.

      font-family:Georgia;Bên sườn đồi là đoạn nhai cheo leo thăm thẳm từ xuống dưới , chừng vài trăm thước, Long Phù Nguyệt nhìn thoáng qua xuống phía dưới, cảm thấy trận quáng mắt.

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt tà tà cười: "Bé con, có dám ở trong này nhảy xuống ?"

      font-family:Georgia; Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ: "Nhảy. . . . . . Nhảy xuống vực? Tại sao phải nhảy?"

      font-family:Georgia; Hoa Bão Nguyệt lành lạnh : "Chỉ có nhảy xuống vực về sau mới có thể xuyên qua, bất quá ta đối với luân hồi bàn vẫn chưa hoàn toàn nắm chắc, có thể thất bại. . . . . ."

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt sững sờ chút: "Nếu thất bại như thế nào ?"

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt mở to hai mắt, cười nụ cười khuynh quốc khuynh thành: "Rất đơn giản, thất bại em ngã thành bánh thịt, ngay cả cha nương ngươi cũng nhận ngươi ra. Thế nào? Em có hối hận hay ? Còn muốn xuyên qua ?"

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt cắn cắn môi, gật gật đầu: "Chết cũng phải xuyên! Cùng lắm lại chết lần!"

      font-family:Georgia;


      font-family:Georgia;609.Muốn ngã thành bánh thịt
      font-family:Georgia; 

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt huýt sáo, cười ha hả: "Được! Quyết tâm khá lớn!"

      font-family:Georgia;Từ trong lòng lấy ra cái la bàn hình dáng đen nhánh : "Nha đầu, trong lòng suy nghĩ đến triều đại mà em muốn xuyên qua, dù sao em cũng ở bên kia thời gian, bên kia còn lưu lại hơi thở của em, có lẽ xuyên sai triều đại. . . . . ."

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt tò mò nhìn vật trong tay : "Đây là?"

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt cười híp mắt : "Đây là luân hồi bàn, vật của khu ma Y gia, dùng tốt vô cùng. . . . . . Tốt lắm! Em tập trung ý niệm suy nghĩ, chúng ta bắt đầu!"

      font-family:Georgia;Vừa kéo vòng eo Long Phù Nguyệt , nhún thân liền nhảy xuống!

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt nghĩ tới nhảy liền nhảy, kinh hoàng, suýt nữa thét chói tai ra tiếng.

      font-family:Georgia; tiếng này thét chói tai còn chưa ra khỏi miệng, Hoa Bão Nguyệt đem luân hồi bàn kia ném xuống phía dưới. Phía dưới nháy mắt ngay lập tức ra luồng lốc xoáy màu đen.

      font-family:Georgia;Thân ảnh hai người ở trong lốc xoáy chợt lóe lên, liền biến mất thấy.

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt ở trung tâm lốc xoáy bị chuyển đầu váng mắt hoa, gần như tìm thấy phương hướng. Kìm lòng đậu nắm chặt quần áo Hoa Bão Nguyệt.

      font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt cười giống như con hồ ly trộm tinh. Cuối cùng cũng có người nếm đến mùi vị lần đầu xuyên qua. Còn nhớ con nhóc họ Y lần đầu tiên mang theo xuyên qua, cũng gắt gao ôm eo của nàng, thiếu chút nữa đem thắt lưng nàng cắt đứt, kinh hoàng ít, bị con nhóc kia cười nhạo đến chết khiếp, đánh mất thể diện hồ ly thượng tiên của .

      font-family:Georgia;Lúc này nhìn đến khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt trắng bệch, bộ dạng sống chết bắt lấy vạt áo buông, cảm giác tâm lý cân bằng ít. . . . . .

      font-family:Georgia;Phốc tiếng, hai người cuối cùng chuyển ra khỏi sương mù lốc xoáy, bên ngoài mảnh trời xanh mây trắng.

      font-family:Georgia;Mà thân mình Long Phù Nguyệt vẫn quay cuồng hạ lạc như trước.

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt hoảng sợ. Cúi đầu xuống phía dưới vừa thấy.

      font-family:Georgia;Liền nhìn thấy những ngôi nhà như những hộp diêm. . . . . .

      font-family:Georgia; Trời ạ, từ cao như thế này nếu té xuống, phải là ngã thành bánh thịt heo sao?

      font-family:Georgia;Y niệm trong đầu nàng chưa chuyển xong, vòng eo bỗng nhiên căng thẳng, rơi bên trong vòng tay ấm áp. Giảm tốc độ xuống nhất thời chậm lại.

      font-family:Georgia; Cúi đầu vừa thấy, dưới chân là đám mây ngưng kết, mà hai người bọn họ dẫm lên đóa hoa mây này.

      font-family:Georgia; Dọa! Nàng cư nhiên Đằng Vân!

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      navy;font-family:Georgia;']Chương 610: phải kiêng kị nàng, mà là nhường nhịn nàng

      navy;font-family:Georgia; Quả nhiên là chỉ có chấn động, chỉ có càng chấn động hơn thôi!

      navy;font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt hoàn toàn bị sét đánh trúng.

      navy;font-family:Georgia;Nhìn Hoa Bão Nguyệt bên cạnh liếc mắt cái,bỗng nhiên mở to hai mắt đầy kinh ngạc hỏi: "Di, huynh thay quần áo lúc nào thế?"
      Hoa Bão Nguyệt vốn là áo sơmi quần dài phong cách đại, biết khi nào biến thành áo bào trắng phất phới  theo gió.

      navy;font-family:Georgia;Bên hông cái ngọc bội hình hồ ly, tóc cũng dài ít, mặc cho nó rối tung đầu vai, khuôn mặt càng có vẻ thêm nghiệt. Tuấn mỹ khác hẳn với phàm nhân.

      navy;font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt cười tủm tỉm : " Nếu chúng ta vào cổ đại, đương nhiên phải thay đổi trang phục cổ nhân  , thế nào? Hình dáng này của ta có phải so với ban đầu đẹp hơn hay ?"

      navy;font-family:Georgia;"Đẹp! Đương nhiên rất đẹp ý! Quả thực đẹp đến mức thành nghiệt rồi!    "

      navy;font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt tức giận trừng mắt nhìn : "Vậy sao huynh lại chuẩn bị cho ta thân cổ trang? Lại mang cho ta bộ quần áo đại này chứ?"

      navy;font-family:Georgia;Hoa Bão Nguyệt duỗi ngón tay gõ vào đầu nàng: " Xú nha đầu, biết tốt xấu  . Ngươi cho đây là quần áo nịt bình thường  ? Đây chính là quần áo của pháp sư của tộc khu ma! Y phục này độ mềm dẻo cực cao, hơn nữa có bùa hộ mệnh trấn ở phía , mặc như vậy , lúc ngươi xuyên qua gian và thời gian cảm thấy đau đớn, bằng trong cơn lốc xoáy mới vừa rồi, thân thể của ngươi sớm bị  tan nát như những cánh hoa rồi!"
      Long Phù Nguyệt thế mới biết này tác dụng của bộ y phục này, khuôn mặt đỏ lên, ra là mình hiểu lầm . . . . . . . Huynh bộ y phục pháp sư của khu ma Y gia dường như ta từng nghe qua. Ngay cả hồ ly thượng tiên lợi hại như huynh cũng phải mượn đồ của nhà bọn họ, vậy nhà bọn họ nhất định rất lợi hại phải ?" Long Phù Nguyệt bất chợt muốn vuốt đuôi ngựa.
      Thân mình Hoa Bão Nguyệt cứng đờ, khẽ thở dài cái.

      navy;font-family:Georgia; nên như thế nào đây. Khu ma Y gia này mặc dù chỉ là gia tộc phàm nhân, nhưng năng lực lại rất lớn . thể so những tinh linh tu tiên như bọn họ. Nhất là cái linh tịch kia, làm cho thân thể nửa tiên nửa như phải kiêng kị ba phần. . . . . .

      navy;font-family:Georgia;Được rồi, phải kiêng kị nàng, mà là nhường nhịn nàng. . . . . .

      navy;font-family:Georgia;Ai bảo tiên thể của còn lại đến phần mười kia chứ, lại căn cứ vào nguyên tắc hảo nam cùng nữ đấu thèm chấp nhặt  cùng nàng. . . . . Nhưng nha đầu kia là phi thường lợi hại .
      tận mắt thấy có rất nhiều ma có đạo hạnh  ngàn năm thất bại ở trong tay nàng, khốc vô cùng.

      navy;font-family:Georgia;


      navy;font-family:Georgia;    ']Chương 611: Cảm giác như thế nào

      navy;font-family:Georgia;']

      "Ai, lần này trộm luân hồi bàn cùng khu ma phục của nàng, biết nàng có thể tức giận đến lột da hồ ly của ta hay ?"

      navy;font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt thấy vẻ mặt bỗng nhiên cổ quái, bộ dạng giống như trầm tư, có chút buồn bực.

      navy;font-family:Georgia; muốn ngẩng đầu hỏi . Chợt nghe phía dưới truyền đến tiếng động kinh hô ồn ào.

      navy;font-family:Georgia;Nàng theo bản năng  cúi đầu vừa thấy. thấy phía dưới người quỳ đất  đông nghìn nghịt, thỉnh thoảng có tiếng gọi kinh dị  : "Thần tiên! Có thần tiên!"

      navy;font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt giật mình cái, mới kinh hoàng hiểu được những người này quỳ lạy  đúng là hai người, nhất thời đen mặt.

      navy;font-family:Georgia;Trời ạ, Hoa Bão Nguyệt này lại dám công khái dẫn mình bay mây trước phố xá phồn hoa sầm uất  như vậy!
      Kìm lòng đậu lôi kéo ống tay áo của Hoa Bão Nguyệt  : "À, ừm —— Hoa đại ca, chúng ta cứ rêu rao  hạ xuống như vậy sao?"
      Hoa Bão Nguyệt cũng tỉnh hồn lại. Khuôn mặt tuấn tú cũng nhất thời tối sầm. Nếu hạ xuống như thế này, sợ đưa tới phiền toái cần thiết.
      Hoa Bão Nguyệt luôn luôn khiêm tốn, sao có thể làm ra chuyện rêu rao như vậy?

      navy;font-family:Georgia; vung ống tay áo mạnh lên, những người quỳ lạy  ở đất chỉ thấy trận gió mạnh thổi qua.

      navy;font-family:Georgia;Mạnh đến mức thể mở mắt nổi, đến khi mở mắt ra được bầu trời còn bóng dáng đôi tiên nhân  trang phục quái dị kia nữa.
      Thần tiên a! ràng thần tiên a!

      navy;font-family:Georgia;Mới thấy đó thấy tăm hơi rồi!

      navy;font-family:Georgia;Những dân chúng quanh đó than thở rất nhiều, cũng đem chuyện thần tiên đột nhiên xuất trung ngay giữa chợ, như gió truyền khắp mọi ngõ ngách của tòa thành thị này  . . . . . .
      Hoa Bão Nguyệt đáp mây bay quá là nhanh, Long Phù Nguyệt bất ngờ phòng ngự, lảo đảo cái, suýt nữa từ đụn mây rơi xuống rồi.
      Hoa Bão Nguyệt mang theo nàng bay thẳng đến ngoại ô người  mới hạ đụn mây xuống.
      Long Phù Nguyệt sợ đến chân đều mềm nhũn.
      Thẫn thờ mất nửa ngày.
      Hoa Bão Nguyệt cười dài  vỗ đầu vai Long Phù Nguyệt  cái: "Thế nào? Tiểu nha đầu. Cảm giác bay mây như thế nào? Đủ oai chứ?"<br class="size-full wp-image-14459 aligncenter" style="color:font-family:Georgia;font-size:x-large;" /> font-family:Georgia;

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      navy;
      <img class="alignnone size-full wp-image-14480" title="023b5bb5c9ea15cea1961449b6003af33a87b272" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/023b5bb5c9ea15cea1961449b6003af33a87b272.jpg" alt="" width="590" height="381" />

      navy;    

      navy;']Chương 612: Xuyên lầm? Xuyên sai niên đại
      navy;


      navy;    Long Phù Nguyệt chưa hết hoảng hốt, nàng nhìn chung quanh. Nơi này là vùng quê, dưới chân cỏ khô cao, cách đó xa có cây to khô lá, gió thổi qua, những chiếc lá khô tung bay, nhìn lại cây còn lại bao nhiêu lá
      Long Phù Nguyệt sững sờ chút.
      Mùa thu?
      Nàng nhớ lúc mình rời là mùa xuân, mà nàng ở đại cũng chưa đến ba tháng, sao nơi này hình như qua nửa năm?
      Chẳng lẽ là —— Xuyên lầm? Xuyên sai niên đại rồi?
      Vậy nàng đến chỗ nào thế này?
      Nàng vội vàng nhìn quanh bốn phía, xa xa hình như có có tòa thành trì. Vội vã chạy nhanh về hướng đó.
      Nàng đối với khổi thân thể này thao túng được linh hoạt như thân thể trước kia, khinh công mười phần  sử dụng được hai phần.
      Hoa Bão Nguyệt tay áo tung bay, ung dung theo sát nàng, vẫn quên trêu chọc nàng: "Tiểu nha đầu, ngươi chạy cái gì? Cũng chờ nhiều tháng rồi, cũng nên gấp gáp."

      navy;Long Phù Nguyệt mặc kệ , nhìn thấy nàng cứ chạy để ý đến mình, Hoa Bão Nguyệt lại sợ chết câu: "Ngươi mặc như vậy vào thành à? sợ dân chúng ở đây xem ngươi là tà ma đem ngươi hỏa thiêu sao?”
      câu thành công làm dừng  bước chân của  Long Phù Nguyệt.
      Nàng nhìn bộ y phục khu ma  bó sát người, lộ tay lộ chân, trang phục này ở đại đó là y phục bình thường, Ở thời đại này lại có thể bị xem là dâm đãng.
      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt thoáng chốc đen nửa, tội nghiệp  nhìn Hoa Bão Nguyệt: "Ta vào thành như thế nào? Huynh có thể biến ra bộ nữ trang cho ta ?"
      Hoa Bão Nguyệt hừ tiếng: "Ngươi nghĩ rằng ta là vạn năng à? Có thể dùng pháp thuật biến ra này nọ?"

      navy;Long Phù Nguyệt dừng lại, sợ chết  : "Huynh —— Huynh phải hồ ly thượng tiên sao? Lại là tiền bối của Hoa Đậu Đậu, Hoa Đậu Đậu cũng có thể tay biến ra được này nọ , sao huynh lại làm được chứ? phải huynh cũng vừa mới thay đổi y phục sao?"

      navy;Hoa Bão Nguyệt trừng mắt liếc nhìn nàng: "Tay biến ra được đồ vật chẳng qua đó là sử dụng Chướng Nhãn pháp, kỳ đồ vật thực chất thay đổi. Bản thân ta là có thể đem tảng đá biến thành quần áo, nhưng ngươi mặc ở người, vẫn y như mang tảng đá kia mà thôi, ngươi muốn mặc ? Quần áo người của ta  bất quá là dùng lông hồ ly của ta biến ra , ta đương nhiên ngại."

        

       613: Thiệt giả công chúa
      navy;


      navy; câu đem Long Phù Nguyệt biết trả lời thế nào
      Sau lúc lâu mới : "Vậy làm sao bây giờ?"
      Hoa Bão Nguyệt thở dài: "Ta đành phải tốn kém chút dẩn  ngươi mua  bộ y phục của nữ nhân. Ngươi tìm chỗ vắng trước , ta trở về ngay."
      Long Phù Nguyệt có biện pháp, chỉ phải gật gật đầu: "Hảo, ta chờ ngươi. Đúng rồi, Hoa đại ca, ngươi trước nhìn xem chỗ này địa phương là gì"
      Hoa Bão Nguyệt gật gật đầu,bước chân .
      Bây giờ đúng là cuối mùa thu, những cơn gió thu lạnh lẽo thổi từng trận, làm cho long tơ người Long Phù Nguyệt dựng đứng, nàng ôm lấy cánh tay, co rúm lại chút.
      Ô ô ô, sớm biết rằng bên này lạnh như thế, lúc nàng ra ngoài mặc thêm vài lớp quần áo.

      navy;Nàng nhìn chung quanh, gặp cây đại thụ cách đó xa.

      navy;Nàng vội vã chạy tới, mặt tìm nơi cản gió, dựa đại thụ ngồi xuống.

      navy;Vừa mới ngồi xuống thời gian khoảng nửa chén trà , chợt nghe xa xa có tiếng bước chân đạp đá vang lên.

      navy;Nàng vỗi vã lăn lông lốc nhảy lên, tránh ở phía sau cây nhìn ra phía ngoài thấy.Chỉ thấy cái kiệu bốn người khiêng về hướng bên này.Bốn người này đều thực nghiêm túc, cho thấy là kiệu phu nhà giàu có.

      navy;Mà đỉnh cỗ kiệu kia cũng thập phần thanh lịch mà tinh xảo, hiển nhiên người bên trong kiệu  cũng cực kỳ bất phàm.

      navy;Mà nơi mà đoàn người hướng đến chính là cây to này.

      navy;Long Phù Nguyệt lắp bắp kinh hãi, e sợ cho bọn họ thấy mình, vội vã tìm bụi cỏ núp vào.

      navy;Cỗ kiệu rốt cục ngừng lại.

      navy;Kiệu được đặt xuống, kiệu phu khom người xốc lên màn kiệu. nữ tử bước xuống.
      Long Phù Nguyệt ghé vào trong bụi cỏ, nhìn kia, trong đầu bỗng nhiên vang lên ầm ầm! Giật mình!

      navy; kia mặc thân y phục màu trắng nhạt, hoa lệ và quý phái, quần áo được thêu đều là dùng những sợi kim tuyến chế bằng bạc, hai mắt to, môi đào hồng phấn, gương mặt này làm cho Long Phù Nguyệt cảm giác vô cùng quen thuộc.
      Đúng là thân thể nàng từng dùng ——Long Phù Nguyệt tiểu công chúa chân chính  !

      navy;Đây phải làm cho Long Phù Nguyệt khiếp sợ sao.

      navy;Cảnh tượng trước mắt  làm cho nàng trợn mắt há hốc mồm, vị Long Phù Nguyệt công chúa này mặc quần áo rộng thùng thình, bụng nhô to, hiển nhiên là có thai , bộ dạng chừng năm sáu tháng!

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14459" title="t3" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/t3.jpg" alt="" width="590" height="381" />


      font-family:Georgia;font-family:Georgia;614: Nón xanh
      font-family:Georgia;


      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt cảm thấy trước mắt tối sầm, suýt nữa ngất !

      font-family:Georgia;Nàng ta mang thai, nàng ta mang thai rồi!

      font-family:Georgia;Đứa là của ai? phải là Phượng Thiên Vũ chứ?

      font-family:Georgia; như vậy, hề nhìn ra khối thân thể này thay đổi thành người khác?

      font-family:Georgia; rốt cuộc vẫn cùng vị Long Phù Nguyệt công chúa chân chính  này ở cùng chỗ? !

      font-family:Georgia;Nhìn dáng vẻ nàng, y phục hoa lệ của nàng rất tồi. . . . . .
      Đố kỵ điên cuồng  giống như cỏ dại lan tràn ở trong lòng, Long Phù Nguyệt nắm chặt cỏ khô dưới chân, toàn thân như bị ngâm trong băng, từ đầu đến ngón chân đều cảm thấy lạnh lẽo .

      font-family:Georgia;Vị Long Phù Nguyệt công chúa kia phất phất tay: "Ta tùy ý dạo giải sầu chút, các ngươi lui xuống trước ."

      font-family:Georgia;Bốn kiệu phu nhất tề khom người đáp ứng : "Dạ! Vương Phi cẩn thận."

      font-family:Georgia;Lui ra.

      font-family:Georgia;Động tác của bọn họ đều nhịp, hơn nữa lại nhàng, hiển nhiên chịu qua đặc huấn, đều là cao thủ.

      font-family:Georgia;Bọn họ thối lui đến cạnh cỗ kiệu, khoanh tay đứng thẳng.

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt tựa vào trong bụi cỏ, bị hai chữ ‘ Vương Phi’ kia làm kinh hoàng bất động.

      font-family:Georgia; ra —— Nàng trở thành Vương Phi rồi! cần hỏi, là Vương Phi của Phượng Thiên Vũ  .

      font-family:Georgia; từng mình như vậy, nhưng hề để cho mình trở thành Vương Phi, nghĩ tới thay đổi linh hồn, cũng rất dễ dàng  làm được!

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt cũng biết là nên khóc hay nên cười, chỉ cảm thấy trong lòng bị đè nén  gần như muốn nổ tung,

      font-family:Georgia;Hai tay gắt gao nắm thành quyền, móng tay cũng đâm sâu vào trong thịt, hàm răng cắn chặt cánh môi, từng đợt từng đợt  máu tươi chảy ra nàng cũng hề hay biết.
      Vị Vương Phi Long Phù Nguyệt kia tựa hồ là chẳng có mục đích, nơi này chút, nơi kia nhìn xem, bất tri bất giác liền tới dưới đại thụ.

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt liền tránh ở trong bụi cỏ cách đại thụ xa  , như vậy ngẩng đầu nhìn ra ngoài, thậm chí có thể thấy hàng lông mi mịn màng mắt nàng.

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt Vương Phi tựa hồ so với ban đầu mập hơn ít, màu da trắng noãn tinh tế, khí sắc cũng rất tồi.
      khuôn mặt nhắn của nàng đầy vẻ thản nhiên , đôi mắt bất động .Nàng ngẩn đầu nhìn xung quanh.
      bàn tay tựa vào thân cây, giống như vô tình dùng tay kia vuốt mái tóc mây, tựa hồ lấy ra vật gì đó, nhét vào cái động bên trong cây đại thụ  .
      Động tác của nàng ta cực nhanh, nếu như cẩn thận quan sát nhất định thấy.

      font-family:Georgia;


      font-family:Georgia;615: Nón xanh 2
      font-family:Georgia;


      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt ở cách nàng xa, nhìn nàng nháy mắt. hề xem bất kỳ động tác biểu tình nào của nàng.

      font-family:Georgia;Thấyđộng tác của nàng giống như điệp viên ngầm, khỏi ngây người.
      Vị Vương Phi Long Phù Nguyệt này rốt cuộc muốn làm gì? Sao lại giống như đặc vụ vậy?

      font-family:Georgia;Long Phù Nguyệt ngừng thở, muốn nhìn thử xem nàng ta còn có động tác gì nữa.

      font-family:Georgia;Vị Long Vương phi kia ( Trời ạ, hai người đều là Long Phù Nguyệt, có chút dễ viết lắm, để tránh độc giả lẫn lộn, trước tạm thời xưng hô vị công chúa thực kia là Long Vương phi ) đứng dưới tàng cây, lại bất động thanh sắc nhìn phong cảnh lúc lâu, lúc này mới chậm rãi đến trước cỗ kiệu.
      Thản nhiên : "Được rồi, chúng ta trở về thôi."
      Bốn kiệu phu kia tựa hồ đối với hành vi như vậy của nàng nhìn quen lắm rồi, đồng loạt đáp ứng,  kiệu phu vén màn kiệu ra, Long Vương phi bước vào cỗ kiệu, đoàn người thế này mới về hướng trong thành.

      font-family:Georgia;Mãi cho đến khi nhìn thấy bóng dáng của bọn họ nữa. Long Phù Nguyệt mới từ trong bụi cỏ leo ra.

      font-family:Georgia;Trái tim của nàng đập rất nhanh, hể được là ảm giác gì.
      Tay cũng hơi có chút run run, nàng giương mắt nhìn về hốc đó, cắn răng cái, chạy tới.

      font-family:Georgia;Đưa tay mò mẫm bên trong hốc, liền lấy ra ống trúc .

      font-family:Georgia;Bật nút lọ ống trúc   ra, từ bên trong rút ra tờ giấy .

      font-family:Georgia; tờ giấy chỉ có ngắn ngủn vài từ: Hổ Phù ở phía sau bức họa Sơn Thủy trong thư phòng.
      Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ: "Đây là cái gì? Tại sao lại nhắc tới Hổ Phù? Hay là có người có ý định lấy cắp  Hổ Phù, mà vị Long Vương phi là tới mật báo ? Như vậy người mà nàng ta muốn thong báo đó là ai vậy?”
      Thoáng chốc hàng trăm ngàn câu hỏi kéo đến trong đầu.
      Nàng chớp mắt, lập tức đem tờ giấy kia nhét vào bên trong ống trúc lần nữa, bỏ vào hốc cây
      Sau đó vài bước, lần nữa tìm bụi cỏ khá xa  cây đại thụ, nằm xuống.

      font-family:Georgia;Nàng cũng muốn nhìn xem, người bí mật đến lấy tờ giấy  là ai.

      font-family:Georgia;Nàng vừa mới giấu kĩ thân mình lâu, liền nghe được loạt tiếng vó ngựa từ xa chạy đến gần.

      font-family:Georgia;Nàng lặng lẽ nâng đầu lên nhìn ra phía ngoài.

      font-family:Georgia;Chỉ thấy nam tử cưỡi ngựa chạy tới, nam tử này diện mạo ôn nhuận như ngọc, khóe môi mỉm cười, làm cho người ta vừa thấy tựa như tắm gió xuân.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :