1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 596. Chỉ có thể còn sống
      Phượng Thiên Vũ né thân mình, khiến nàng chụp vào khí.
      Dưới chân nghiêng cái, suýt nữa lại ngã xuống biển!
      Phượng Thiên Vũ thản nhiên : “Long công chúa, ta rồi, ta để cho ngươi chết. Nếu như ngươi vẫn muốn hưởng thụ cảm giác này, cứ việc nhảy xuống biển, sao cả.”
      Long Phù Nguyệt tức giận đến toàn bộ thân mình đều run lên.
      biện pháp cũng có.
      Cảm giác chết đuối này quả thực là cực kì kinh khủng, nàng có dũng khí để thử thêm lần.
      Huống chi lại chẳng chết được, mà chỉ là hưởng thụ thêm vài lần đau khổ nữa thôi.
      Tiểu hồ ly ngồi xổm bên cạnh nàng, móng muốt vỗ vỗ bả vai nàng: “Ta vị công chúa này, chết tử tế cũng bằng có thể sống, tại sao ngươi cứ phải tìm cái chết?”
      Tiếng Long Phù Nguyệt cắn răng vang lên khanh khách, tức giận đến đầu váng mắt hoa , nhất thời biết nên làm thế nào mới tốt.
      Nàng tại rất muốn trả thù Phượng Thiên Vũ cho thoả lòng, nhưng nàng chút võ công, cũng có biện pháp nào. Thủ đoạn trả thù duy nhất chính là tìm tới cái chết, huỷ thân thể này, làm cho thương tâm mà thôi.
      Nàng tại bắt đầu cảm thấy hối hận là trở lại.
      Nếu như nàng nhập vào, linh hồn kia bị cuốn , thân thể này sau vài ngày hư thối, cho dù Long Phù Nguyệt thực chết. Như vậy đại cừu nhân của nàng phi thường thương tâm…………..
      Khi là hồn muốn sống lại, giờ muốn rời quả là khó khăn. Huống chi thân thể này vốn chính là của nàng.
      Trừ phi nàng thực muốn chết thêm lần nữa.
      Nhưng bây giờ nàng muốn chết cũng xong.
      Nếu chết được, nàng bắt đầu lo lắng đến khả năng sống sót sau này………
      Nằng muốn báo thù, vì chính quốc gia của mình, vì huynh đệ và cũng vì chính mình báo thù!
      Nàng nhanh chóng suy nghĩ trong đầu, nhưng nhất thời chẳng nghĩ ra biện pháp nào tốt cả.
      Phượng Thiên Vũ nhìn nàng cái, thản nhiên : “Nếu ngươi muốn báo thù, chỉ có thể còn sống thôi! Nếu ngươi chết , các ca ca của ngươi chết vô ích rồi! Ngươi vẫn có thể tiếp tục tìm cái chết, có lẽ ta khổ sở trận. Ngươi chắc từng nghe đến cách làm người của ta, ta nữ nhân mà tìm tới cái chết, thiên hạ nơi nào mà có hoa thơm, Phượng Thiên Vũ ta còn sợ lấy được vợ sao? Nhưng mà ta thích có người tới khiêu chiến quyền uy của ta, ta cho ngươi chết, nếu như ngươi muốn chết, vậy phụ hoàng, tỉ muội của ngươi người nào trốn thoát khỏi lòng bàn tay của ta………Ta như vậy, muốn sống hay chết là tuỳ ngươi.”
      Chương 597. Cuộc sống là những khoảng trống đáng sợ
      Sau khi xong, Phượng Thiên Vũ chẳng buồn để ý tới nàng, từ trước ngực lấy ra con rùa đen kia.
      Bốn chân con rùa đen cùng cái đầu đều núp ở trong vỏ.
      Phượng Thiên Vũ dùng ngón tay gõ lên cái mai rùa của nó, dùng sức lớn, vừa đủ lực.
      Con rùa trong lòng bàn tay cử động, vươn tứ chi cùng cái đầu, ngáp cái: “Ngô, cảm giác ngủ là tốt!”
      Nó di chuyển cái đầu nhìn về phía biển rộng trước mắt: “Di, đến biển rồi à.”
      Thân mình lắn vòng, lạch cạch rơi xuống đất.
      Cơ thể nó bỗng to lên, trong nháy mắt biến thành căn phòng lớn.
      Càng kì lạ là, lưng của nó giáp thượng còn biến ra gian phòng .
      Nó đắc ý quơ quơ đầu: “Thế nào? Phòng ốc như vậy được chứ? So với nhân loại các ngươi còn tốt hơn nhiều. Tốt lắm, chúng ta lên đây , xuất phát……………..”
      ********************
      có biện pháp! có biện pháp!
      Nửa tháng trôi qua, Long Phù Nguyệt tìm được biện pháp nào để xuyên trở về.
      Ngày đó sau khi tỉnh lại, việc đầu tiên nàng làm là gặp tất cả Vu sư, Cổ sư lớn trong Miêu trại, ngay cả giới nhân sĩ kì quái trong thành phố nàng cũng tìm gặp hết. Nhưng đều chỉ nhận được đáp án giống nhau_____Không có biện pháp!
      Long Phù Nguyệt lần lại lần thất vọng, càng ngày càng thấy đau khổ.
      Mẹ nàng thấy bộ dạng nàng hồn phi phách lạc, cũng thấy thập phần hối hận, nhưng việc đến nước này, bà chút biện pháp cũng có.
      Chỉ mong thời gian trôi qua, con mình có thể quên ít, đừng tiếp tục chui vào chiếc sừng trâu đó nữa.
      Ngày từng ngày trôi qua, Long Phù Nguyệt gần như cảm thấy tuyệt vọng.
      Từng thời gian cùng Phượng Thiên Vũ, từng chút từng chút ra trước mắt nàng.
      Cũng biết tại sao lại như thế này, khi nàng mới giải xong Vong tình cổ, nhớ thấy toàn nhưng điều tốt của . Hận thể bao giờ gặp lại nữa. Nay, khi chính thức rời khỏi , trước mắt toàn là hình ảnh của .
      Những ngày có Phượng Thiên Vũ, cuộc sống là những khoảng trống đáng sợ! Nàng thậm chí còn biết làm sao để tiếp tục sống sót.
      ra chính mình sâu đậm như vậy rồi! Nhưng là, mình phải làm sao để tìm thấy đây?

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 598.Đại Vũ Mao lại ‘nàng ‘làm sao bây giờ
      Nàng cuối cùng cảm nhận được khi mình mất trí nhớ trong hai năm, Phượng Thiên Vũ cảm nhận như thế nào ... Mờ mịt và tâm tình trống rỗng.
      Đại Vũ Mao hẳn là phát nàng cùng công chúa Long Phù Nguyệt chân chính là giống nhau chứ?
      biết như thế nào? Có thể lại công chúa chân chánh kia hay ?
      Có lẽ công chúa kia tính tình tính cách càng ôn nhu, càng nhiều tình nghĩa, cũng có lực hấp dẫn.
      Dù sao người ta mới là vị hôn thê chân chính của .
      công chúa thực kia, khi vừa ra đời người mang theo hình xăm xà Đồ Đằng, khẳng định tầm thường. Có lẽ nàng ta so với mình thích hợp với hơn?
      Vậy đại Vũ Mao lại ‘nàng’ làm sao bây giờ?
      Cũng hoặc là đại Vũ Mao hoàn toàn là phát thân thể kia thay đổi người, khẳng định còn muốn cùng nàng thân thiết. . . . . .
      Ôi ôi ôi, Long Phù Nguyệt dám nghĩ tiếp nữa.
      Nàng muốn để cho đại Vũ Mao chạm vào công chúa Long Phù Nguyệt thực kia! Chỉ cần nghĩ đến nàng đố kỵ đến phát điên rồi!
      Nhưng nàng lại thể quay về! có bất kỳ biện pháp có thể để cho nàng quay trở về!
      Trà uống, cơm muốn ăn.
      Long Phù Nguyệt càng ngày càng gầy xuống.
      Trong những ngày đần độn, biết tại sao mình có thể sống, cũng biết chính mình còn sống có thể làm gì.
      Mỗi lần bái phỏng thần quái nhân sĩ trở về, nàng liền đem mình nhốt tại trong phòng, ngồi xuống đó là cả ngày.
      trai của Long Phù Nguyệt nhịn được trước vẻ suy sụp của nàng nữa, rốt cục vào ngày thứ năm mươi sáu phá cửa xông vào.
      Đem nàng chuẩn bị chết, cứng rắn túm xách đến trước mặt mẹ: "Long Phù Nguyệt, em nhìn bộ dạng muốn chết muốn sống bây giờ của em thử xem! Em có biết vì để cho em sống lại hao tổn hơn phân nửa linh lực của mẹ cùng ông nội hay ? tại vất vả cho em sống lại, em lại dùng dáng vẻ như chết rồi này báo đáp mẹ và ông nội ư? Em nhìn thử xem mẹ vì em gầy biết bao nhiêu?"
      Mấy ngày nay, mẹ của Long Phù Nguyệt tựa hồ lại thêm ít tóc bạc, người cũng hao gầy rất nhiều, trong mắt là khó nén áy náy cùng mỏi mệt.
      Bà kéo con vào lòng, trách cứ đứa con trai giận dữ: "Hiên nhi, Phù Nguyệt đủ khổ sở rồi, con cũng đừng trách cứ con be."
      Lại vuốt vuốt tóc con, thở dài: "Phù Nguyệt, là mẹ đúng, là mẹ tốt, mẹ nên phân tốt xấu đem con triệu hồi . . . . . . Nhưng mẹ tại còn cách nào khác, ngươi tha thứ mẹ. . . . . ."
      Chương 599.Trời đất tạo nên đôi

      Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ, nhìn mẹ, nước mắt khỏi chảy xuống.
      Mẹ cũng sai! Là mình quá bất hiếu rồi!
      Nàng ôm lấy mẹ: "Mẹ, là Phù Nguyệt tốt, là Phù Nguyệt bất hiếu. Phù Nguyệt nên cao hứng mình có thể trở về, mẹ cũng là vì muốn tốt cho Phù Nguyệt. Mất nhiều tâm huyết như vậy , hao tổn nhiều linh lực như vậy . . . . . . Con nên ích kỷ như vậy, thực xin lỗi, thực xin lỗi. . . . . ."
      Hai mẹ con khóc òa lên.
      Long Phù Hiên thở phào nhõm: "Được rồi, được rồi, chuyện cũng đến nước này, thời gian cũng qua lâu. Phù Nguyệt, có số chuyện trước kia nếu quên được em cũng nên quên . giới thiệu cho em việc rất vui. người bạn, diện mạo tuấn tú đó có gì bàn cãi, toàn bộ là nghiệt họa thủy, em thấy cam đoan quên Phượng Thiên Vũ gì đó, hắc hắc, biết có bao nhiêu quỳ gối dưới chân của ta . . . . . ."
      Long Phù Nguyệt đầu hắc tuyến, nàng tại nào có tâm tình gì gặp nam nhân khác? trai xem nàng là cái gì? Háo sắc hay là ngu ngốc?
      Long Phù Hiên lại hăng say, nhất thời xe hãm phanh được, nắm lấy tay em : "Em à, tục ngữ , nếu muốn quên mất đoạn luyến ái, phương pháp tốt nhất chính là bắt đầu đoạn cảm tình mới. Như vậy , ngày mai dẫn em gặp người bạn của , tên kia gần đây rất thích xem mặt, đến Thiên Lôi động đến địa hỏa. . . . . . Ha ha ha ha"
      Long Phù Nguyệt trán hắc tuyến là cái lại cái.
      người diện mạo tuấn tú đến thể bàn cãi lại dựa vào xem mắt để tìm đối tượng, là người kia quá kì lạ hay do lão ca ca của mình quá khoa trương? trai của mình kết giao loại bằng hữu nào thế? !
      " , muốn xem mắt tự xem mắt, có bản lĩnh mang chị dâu trở về, cần lo cho em rảnh rỗi." Long Phù Nguyệt lạnh lùng liếc trai cái. Hoàn toàn muốn để ý.
      " nha, nha, em , người bạn này của cực phẩm nghiệt a, em thấy biết. Cam đoan khi em nhìn thấy ta ba hồn bảy vía của em cũng bay mất hết, có kéo cũng thể kéo trở lại được. Dáng vẻ của em tại vô cùng xinh đẹp, đúng là trời đất tạo nên đôi. . . . . ." Long Phù Hiên tiếp tục phát huy tinh thần bà tám, cực lực thuyết phục.
      Trời ạ, nàng nghĩ tới trai nàng thậm chí có tiềm chất làm bà mối . So với thiếm ba sáu còn lải nhải hơn!
      . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .


    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      Chương 600.Trư Bát Giới soi gương
      " ! ! !" Long Phù Nguyệt hận thể lấy kim may miệng của trai mình lại.
      Đôi mắt Long Phù Hiên đảo vòng, giơ hai tay lên: "Được được, ồn, ồn nữa. Chỉ cần em có thể ra là tốt rồi. Đừng trốn ở trong phòng mãi thế, ngày mai mang em ra ngoài dạo, thuận tiện tìm công việc, em lớn như thế rồi, cũng thể để cho mẹ phải nuôi em cả đời chứ?"
      Mẹ Long vỗ vai con trai: "Đừng em con như vậy, nó mới trở về còn kịp thích ứng, dù sau mẹ là nuôi nó cả đời cũng nuôi nổi mà."
      Long Phù Nguyệt xoa xoa mi tâm. Ai, bây giờ là thế nào đây ? Tại sao nàng có cảm giác mình bây giờ là Trư Bát Giới soi gương —— Trong ngoài gì đều phải là người a?
      liếc mắt nhìn em cái: "Em , em tính sao?"
      Trong lòng Long Phù Nguyệt hơi động chút, thở dài: ""Ngày mai em đến thành Đại Lý xem thử, xem có thể tìm được công việc thích hợp với em . . . . . ."
      Tình còn, nhưng cơm vẫn phải ăn. Nàng cũng muốn bám mãi vào gia đình. Có lẽ ra ngoài chút tồi. . . . . .
      , Long Phù Hiên mừng rỡ, vỗ bả vai em chút: "Ngoan! Đây mới là em ngoan của , ngày mai mang em đến hồ Nhị Hải (Vân Nam- Trung Quốc), mấy năm rồi đến đó nhỉ ? Phong cảnh nơi đó lại đẹp sao tả xiết ít . . . . . ."
      Long Phù Nguyệt xoa xoa huyệt Thái Dương, hai năm gặp, thành ngữ trai mình càng dùng là càng phát ra kinh người . . . . . .
      ***********************
      Hai năm tới nơi này, cảnh trí Đại Lý ít biến hóa.
      Long Phù Nguyệt ngồi ở trong xe của trai, đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh, đám đông bắt đầu khởi động , các trang phục dân tộc rót thành dòng người màu sắc rực rỡ.
      Đại Lý là thành thị du lịch, là thành phố sầm uất náo nhiệt.
      Long Phù Nguyệt theo dòng người du ngoạn , lại chỉ cảm thấy tịch cùng thể hoà nhập vào thế giới mờ mịt này.
      Phong cảnh dù đẹp đến mức nào cũng khó bổ sung vào góc trong nội tâm nàng thiếu thốn kia, trong lòng giống như có đại động, như thế nào cũng thể lấp đầy. . . . . .
      Phong cảnh Đại Lý cùng Khai Dương quốc khá giống nhau, Long Phù Nguyệt tới tới mà bắt đầu xuất thần.
      Đại sư huynh thế nào?
      Thận châu tìm được chưa?
      Nàng bây giờ trở về đây, biết máu của thân thể kia có thể xem như máu Thánh nữ , có thể làm thuốc dẫn hay . . . . . .
      Đại Vũ Mao là cùng công chúa Long Phù Nguyệt thực ở cùng chỗ, hay là. . . . . .
      Chương 601.Người này tuyệt đối là cực phẩm!

      Đủ loại nghi vấn ở trong lòng rối rắm thành đoàn, nghĩ ra ràng.
      Nàng chỉ lo tự mình xuất thần, hoàn toàn là phát trai mình mờ ám gọi điện thoại.
      Bất tri bất giác gần đến buổi trưa.
      Long Phù Hiên lôi kéo tay em vào khách sạn lớn.
      Khách sạn này thập phần xa hoa, nổi danh nhất nhì ở vùng Nhị Hải này.
      Long Phù Hiên đem xe ngừng xong, mang theo em vào.
      Bên trong bố trí hào phóng và lịch tao nhã.
      Linh hồn Long Phù Nguyệt lại biết như vào cõi thần tiên nào, có lẽ lạc đến đảo Java rồi, chỉ máy móc theo ở phía sau trai mình, vào góc của đại sảnh .
      Hai huynh muội ngồi xuống, gọi vài món ăn.
      Long Phù Hiên nhìn em ràng mất hồn mất vía, khỏi thầm thở dài hơi.
      em này hoàn toàn đem trái tim ném ở cổ đại rồi, biết có thể kéo trở về hay . . . . . .
      "Tiểu Cổ sư, cậu vội vã như sấm sét đem Đại gia gọi tới, có phải lại chọc phải rắc rối gì hay , muốn Đại gia lau mông đít cho cậu?"
      thanh trong trẻo bỗng nhiên truyền tới. Thanh này có hương vị trầm ấm cùng tà mị . Làm cho người ta thể bỏ qua.
      Long Phù Hiên đứng lên: "Hoa ca, cái gì thế. Huynh đệ là nhớ thôi, muốn tìm uống ly. . . . . . ."
      Lại đẩy Long Phù Nguyệt bên người: "Phù Nguyệt, đây là bạn của Hoa Bão Nguyệt."
      Long Phù Nguyệt đến lúc này mới hoảng hốt hoàn hồn, bị động ngẩng đầu đến vừa thấy. Trong lòng bỗng nhiên ‘ lộp bộp ’ nhảy dựng: "Đây. . . . . . Đây là người hay là ?"
      Người tới toàn thân mặc Âu phục trắng đơn giản, đầu tóc màu bạch kim , cũng biết là tự nhiên hay nhuộm.
      đôi mắt ướt rượt lung linh, nhàng chớp , tựa hồ như đem linh hồn mọi người nhấn chìm vào trong đôi mắt ấy.
      Cánh môi hồng khẽ nhếch, cười cũng giống như mang theo ba phần ý cười.
      Cực phẩm! Người này tuyệt đối là cực phẩm!
      Toàn bộ ánh mắt của người ở trong đại sảnh đều hướng về bên này nhìn qua, trong đó đủ loại ánh mắt háo sắc . . . . . .
      Ngay cả nữ phục vụ viên khách sạn đều nhìn đến ngây người.
      Bóng dáng của Phượng Thiên Vũ tự kìm hãm được nổi lên trong lòng Long Phù Nguyệt.
      khỏi đau xót.
      Người này nếu cùng Phượng Thiên Vũ đứng chung chỗ, chỉ sợ cũng khó phân cao thấp. Chẳng lẽ người này chính là người xem mặt cuồng trong miệng trai hay nhắc tới ?


    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 602.Ta đối với gay có hứng thú
      khỏi trừng mắt liếc nhìn trai.
      Nàng muốn xem mặt , nghĩ tới vẫn bị trai lừa đến đây . . . . . .
      Hoa Bão Nguyệt nhìn lướt qua người Long Phù Nguyệt, đáy mắt bỗng nhiên lên chút kinh ngạc.
      cũng khách khí, đỉnh đạc ngồi xuống.
      Đôi mắt giống như đôi móc câu, ở người Long Phù Nguyệt quét tới quét lui: "Tiểu cổ sư, đây là em của cậu? Ừm, rất được. Rất được."
      Ngữ khí của tựa như bình luận kiện hàng mỹ nghệ. Làm cho Long Phù Nguyệt khó chịu phen .
      Nàng cười hắc hắc: " trai à, đây là mỹ nhân bạn hữu thường nhắc đến đó sao, quả nhiên vô cùng xinh đẹp a. phải là nữ giả nam trang sao?"
      Mỹ nhân bạn hữu? ! Cái trán Hoa Bão Nguyệt đạo hắc tuyến, hé mắt. có ý tốt liếc mắt ngắm Long Phù Hiên cái.
      Long Phù Hiên co cổ lại, trời ạ, em là muốn cho bị Hoa ca đuổi giết a? khi nào cái gì ‘ mỹ nhân bạn hữu ’ chứ?
      Long Phù Hiên gần như muốn rơi nước mắt .
      Bên trong vẻ hào hoa phong nhã thanh tú tuấn dật, vị Hoa ca trước mắt này đây chính là giấu nội tâm tràn đầy bạo lực a!
      "Em à, là nam nhân, hàng giá ! Nếu em tin —— có thể để em nghiệm xem . . . . . ." Hoa Bão Nguyệt hé ra nụ cười tủm tỉm khuôn mặt tuấn tú khuynh quốc khuynh thành , mờ ám nhìn Long Phù Nguyệt nháy mắt mấy cái.
      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt hạ xuống, đỏ ửng hoàn toàn. Nếu như ở trước kia, nàng có lẽ đối với vị soái ca tuấn tú đến mức có thiên lí này phạm háo sắc, nhưng tại trong lòng cũng là chút gợn sóng cũng có.
      Nàng nhìn xem trai, lại nhìn nhìn nam tử trước mắt này. Trong lòng bỗng nhiên toát ra ý niệm trong đầu: "Người này phải là cực phẩm tiểu thụ chứ? Trách được trai mình chịu đương, chẳng lẽ muốn làm đam mỹ? Cùng vị Hoa ca này dính vào nhau?"
      Phát run!
      Long Phù Nguyệt bị ý nghĩ này làm rùng mình.
      Bất động thanh sắc lui về phía sau, ngữ khí thản nhiên : "Yên tâm, tôi đối với gay có hứng thú."
      Gay? Hứng thú trong đôi mắt Hoa Bão Nguyệt càng đậm.
      lâu đụng tới nữ tử đối với dung mạo ưa. Vui ! là đùa rất vui!
      Hoa Bão Nguyệt sờ sờ mũi, thở dài: "Ai, bé con hiền hậu . chuyện biết đả thương người. . . . . . Ai, nhìn tướng mạo em mềm mại ôn nhu , chuyện lại mạnh mẽ lớn mật như vậy, linh hồn cùng thể xác này chút cũng xứng đôi a. . . . . ."
      Chương 603.Trong nhà của ngươi rất liều lĩnh
      câu này của vừa mới thốt ra, Long Phù Nguyệt cùng Long Phù Hiên giật nảy mình.
      Long Phù Hiên giật mình ngẩng lên đầu nhìn : "Hoa ca, làm sao biết. . . . . ."
      Long Phù Nguyệt cũng kinh ngạc mở to hai mắt: " ra trai cũng cho biết chân tướng của ta, người này như thế là vô tình , hay có ý gì khác ? Chẳng lẽ cũng là giới thần quái?"
      Lại cao thấp đánh giá người kia chút. Đáng tiếc nàng có cái gọi là Thiên Lí Nhãn, nhìn ra người có linh lực hay .
      Hoa Bão Nguyệt cười , mở to hai mắt, lười biếng lắc lắc đầu, miệng chậc chậc hai tiếng: "Tiểu cổ sư, người trong nhà của cậu rất liều lĩnh . Người này —— Linh hồn hay là thân mình là em cậu?"
      Những lời hỏi vô cùng cổ quái, người biết nội tình nhất định nghe hiểu, nhưng Long Phù Nguyệt cùng Long Phù Hiên vừa nghe hiểu.
      Long Phù Hiên ngẩn ngơ, nhìn quanh hai bên. May mắn có người chú ý câu chuyện bọn họ .
      cười khổ cái: "Hoa ca, quả nhiên cái gì cũng thể gạt được ánh mắt của . Em tôi —— Linh hồn là bản tôn, thân mình chỉ là mượn ."
      Trong lòng Long Phù Nguyệt cũng vừa động. Người này liếc mắt cái liền có thể nhìn ra linh hồn nàng cùng thân mình phải nhất thể, có phải cũng có thể có biện pháp giúp mình quay về triều đại kia hay ?
      Ừm, họ Hoa —— biết và tỷ đệ Hoa Tích Nguyệt có quan hệ hay ? Có phải vị bà con xa kia mà tiểu hồ ly thường nhắc hay ?
      Nàng cũng nhịn được nữa, há mồm liền hỏi: "Hoa ca, biết Hoa Tích Nguyệt cùng Hoa Đậu Đậu ?"
      Hoa Bão Nguyệt bất ngờ sững sốt, liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt, trong đôi mắt lung linh của lên chút kinh ngạc: "Làm sao em biết bọn họ? Bọn họ lại ở thời đại này. . . . . ."
      Bỗng nhiên làm như ngộ điều gì: "Nga, biết, là em xuyên qua đến có phải ? Người Minh triều? Ha ha, chỉ gặp qua người đại liều mạng xuyên đến cổ đại, nghĩ tới cư nhiên đụng phải em từ cổ đại xuyên đến đại . . . . . ."
      cười cái khuynh quốc khuynh thành. Long Phù Nguyệt cũng mừng rỡ, liều lĩnh bắt lấy tay : "Hoa ca, ra là bà con xa của Hoa Đậu Đậu thường hay nhắc, tốt quá! là quá tốt!"
      Long Phù Hiên lại nghe được hiểu ra sao: "Phù Nguyệt, Hoa ca, các người ai? Hoa Tích Nguyệt, Hoa Đậu Đậu gì. . . . . ."

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-14247" title="t4" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/05/t4.jpg" alt="" width="590" height="304" />



      604.Hay là em muốn xuyên qua

       Người nọ nhíu nhíu lông mi như khói , miễn cưỡng cười, vỗ vỗ vai Long Phù Hiên :


      "Tiểu cổ sư, và em của cậu vừa gặp thân, và con bé trò chuyện, cậu đến phía trước thúc giục thức ăn mang nhanh đến, tại sao hôm nay mang đến chậm thế? Lão Tử sắp chết đói rồi!"

      Long Phù Hiên sững sờ chút, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Hoa Bão Nguyệt cái, Hoa Bão Nguyệt lại hướng nháy mắt mờ ám.Long Phù Hiên bừng tỉnh đại ngộ.Ha, phải là Hoa ca động tâm tư với em mình rồi chứ? !

      Ừm, lấy mị lực của nhất định có thể đem đầu óc em mình làm cho mê mệt choáng váng . bao giờ lại nhớ đến Phượng Thiên Vũ kia nữa. vẫn nên tiếp tục ở lại nơi này làm bóng đèn . . . . . .

      như là nhớ tới cái gì, vỗ đầu cái:

      "Nga, đúng rồi, lát nữa tôi còn có hộ khách muốn gặp, em , em cùng Hoa ca ăn trước, ra ngoài chút."

      Thấy trai vội vàng như thế.Long Phù Nguyệt đương nhiên nhiên biết trong cái đầu quả dưa của trai mình nghĩ cái gì.Nàng khỏi cười khổ cái.

      Bất quá nàng tại vất vả mới nhìn thấy chút hi vọng, đương nhiên để ý nhiều như vậy.Vội vàng nhìn thoáng qua Hoa Bão Nguyệt, thốt ra:

      "Hoa đại ca, như vậy cũng là hồ ly tinh. . . . . ."

      Những lời này vừa ra khỏi miệng, mới phát giác bản thân mình chuyện có chút đường đột . khỏi đỏ mặt:

      "Thực xin lỗi."

      Hoa Bão Nguyệt lại thèm để ý, đem thân mình nghiêng người dựa vào ghế, lắc lư ngón tay giống như bạch ngọc:

      " sai, ta vốn chính là hồ ly tinh. Em hề sai."

      Mặt Long Phù Nguyệt lại đỏ lên, thở phào nhõm, lúc này nàng cũng còn tâm tư vòng vèo, nhìn Hoa Bão Nguyệt:

      " ra là thân thích phương xa trong miệng của Hoa Đậu Đậu, bản lãnh của rất lớn, là thần tiên. Khẳng định có biện pháp xuyên qua cổ kim đúng hay ?"

      Hoa Bão Nguyệt sờ sờ mũi, trong lòng cười khổ.Trước kia quả xem như thần tiên, nhưng từ khi mất nội đan, lại đánh bậy đánh bạ xuyên thủng về thời đại quỷ dị này, linh lực của còn chưa đủ được phần mười của quá khứ.Ai, hảo hán đề cập đến thất bại năm đó, nhắc tới đó là sầu sát nhân a. cười tiếng, đáp hỏi lại:

      "Tiểu nha đầu, hay là em muốn xuyên qua?"

      Long Phù Nguyệt gật đầu mạnh cái:

      "Vâng, em muốn xuyên trở về triều đại kia, em nhất định phải trở về!"

       

      605.Người này, đúng là xem chuyện của nàng như tiểu thuyết

       

      Hoa Bão Nguyệt tựa tiếu phi tiếu liếc mắt nhìn nàng, lười biếng nếm ngụm trà: "Ta nghĩ, em nhất định có câu chuyện xưa rất dài để cho ta nghe rồi, ta thích nhất nghe chuyện xưa, bé con, em có thể bắt đầu kể được rồi, nếu chuyện xưa này có thể làm ta động lòng, chừng ta giúp em."

      duỗi thẳng chân, mỉm cười nhìn Long Phù Nguyệt, bộ tư thế nghe Bình thư*.

       

      (*)Bình thư ( hình thức văn nghệ dân gian của Trung Quốc, khi kể câu chuyện dài dùng quạt, khăn làm đạo cụ)

       

      Long Phù Nguyệt lại từ trong lời của ngửi được tia hi vọng, trái tim nhất thời kích động nhảy dựng lên.Kìm lòng đậu bắt lấy bàn tay Hoa Bão Nguyệt:

      "Hoa đại ca, có biện pháp giúp em quay về triều đại kia?"

      Hoa Bão Nguyệt dùng tay kia, vỗ vỗ đầu của nàng, miễn cưỡng ngáp cái:

      "Cái này phải xem độ phấn khích câu chuyện xưa của em đó. Mà a, càng máu chó càng tốt. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt đầu đầy hắc tuyến, nàng nghĩ tới con hồ ly này vậy còn quá đại, hơn nữa còn là con hồ ly nhiều chuyện.Bất quá nàng tại muốn cầu cạnh ,nên cũng thể đắc tội .Thở dài, chỉ phải đem chuyện mình trải qua đơn giản chặn ít chỗ hiểm yếu kể lại lần.Mặc dù chỉ là thô sơ giản lược lần, nhưng chuyện nàng trải qua là nhiều lắm, nàng chỉ kiếm chuyện trọng điểm , cũng hơn giờ. . . . . .

      Nhưng ra Hoa Bão Nguyệt là người nghe vô cùng tốt , thường thường bình luận đôi lời, làm cho Long Phù Nguyệt có hứng thú tiếp theo. . . . . .

      Thức ăn sớm mang đến đầy đủ, Hoa Bão Nguyệt vừa nghe vừa ăn, cũng là thích ý vô cùng.Long Phù Nguyệt vất vả xong, Hoa Bão Nguyệt hứng thú chưa hết, nếm ngụm rượu:

      "Còn nữa ?"

      Long Phù Nguyệt trừng mắt liếc cái. Người này, đúng là lấy chuyện của nàng làm tiểu thuyết để nghe mà!

      Hoa Bão Nguyệt dùng đốt ngón tay nhàng gõ lên mặt bàn:

      "Quả nhiên đủ khúc chiết, có thể viết thành quyển tiểu thuyết. ra hai đứa nhóc kia quen biết em như vậy. . . . . ."

      Lại cao thấp đánh giá Long Phù Nguyệt vài lần, miệng chậc chậc hai tiếng:

      " nghĩ tới em lại là hậu nhân Nuwa , có lẽ ta nên quan tâm đến em ."

      câu này của vừa thốt ra, Long Phù Nguyệt hoảng sợ:

      "Vì. . . . . . Vì sao?"

      Khuôn mặt tuấn tú tuyệt sắc khuynh thành của Hoa Bão Nguyệt nhăn nhúm như tờ giấy:

      "Ta từ Minh triều xuyên qua đến đại này, tất cả đều là do lão tổ tông Nuwa kia của em ban tặng, nếu động tác Lão Tử chậm chút, chừng hồn phi phách tán ở trong tay lão tổ tông kia. . . . . .

      '] 

      '](chuyện về Hoa Bão Nguyệt , tường gặp 《 tiểu bổn tiên mão thượng đại ma đầu: chuyển thế thành ma 》)

      '] 

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :