1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      chương 576+ 577
      Edit : nhok phù thuỷ
      beta:Quảng Hằng

      Chương 576. Nàng muốn điên
      Trời mới biết nàng là ai!
      Long Phù Nguyệt liền túm lấy tay của mẹ: “Mẹ, cho con biết, chuyện gì xảy ra?”
      Nàng có cảm giác như muốn điên lên.
      Mẹ nàng vỗ vỗ tay nàng: “Phù Nguyệt, đừng có gấp, mẹ từ từ kể cho con nghe.”
      ra sau khi nàng bị tai nạn xe cộ chết , mẹ cuả nàng nghe được tin tức này, thoáng chốc ruột gan đứt ra từng khúc, ngất nhiều lần. tin rằng con của mình cứ như vậy mà biến mất thấy.
      Bà khóc ngày, khóc đêm, gần như muốn khóc mù đôi mắt.
      Ông nội, bà nội, tất nhiên cũng cực kì thương tâm.
      Ông nội của Long Phù Nguyệt là đại cổ sư, vì thế tiếc sử dụng Cấm thuật ____ Thuật hoàn hồn.
      Nhưng mà đây là thuật chống lại ý trời, cho nên cực kì hao tổn tu vi, nếu làm tốt chẳng những cứu được người, mà người dùng thuật có thể bị hồn phi phách tán.
      Cho nên thuật này chính là Cấm thuật đầu tiên. Hầu như người tu đạo nào dám sử dụng.
      Điều kiện để thực thuật này cũng cực kì hà khắc.
      Nhất định phải tìm được người có cùng từ trường với người chết, hai năm qua già trẻ lớn bé Long gia chạy khắp nơi tìm kiếm.
      Mấy hôm trước chẳng dễ dàng gì mới tìm được thi thể này.
      Chủ nhân của thân thể này vốn là sinh viên, bởi vì thất tình mà cắt cổ tay tự sát, từ trường của nàng tương tự như Long Phù Nguyệt.
      Người của Long gia gặp được thân thể này trong bệnh viện, giống như nhặt được trân bảo, sử dụng phép thuật đem nó trở về.
      Sau đó Long gia lão gia tử bắt đầu thi triển hoàn hồn thuật, mà người phụ trách chiêu hồn chính là mẹ của Long Phù Nguyệt………..
      Tuy rằng mất khá nhiều thời gian và gặp nhiều trắc trở, nhưng cuối cùng đứa con bảo bối, đứa cháu ngoan cuối cùng trở lại!
      Tất cả mọi người Long gia thở hơi dài nhõm.
      Long Phù Nguyệt lại giống như bị nhốt vào hầm băng ngàn năm.
      Trách được thời điểm ở cùng Phượng Thiên Vũ, nàng chợt nghe tiếng mẹ gọi, ra________Thì ra là xảy ra chuyện như vậy!
      Nhưng, nhưng!
      Nàng muốn trở về a!
      Tuy rằng là thực hận Phượng Thiên Vũ, nhưng nàng cho tới bây giờ muốn dùng phương thức này để rời khỏi !
      Nàng trở về, phải làm sao bây giờ? Đại sư huynh làm sao bây giờ?
      Nàng còn muốn cùng bọn họ tìm Thận châu mà.
      Tác giả: Lại xong chương nữa a. Mọi người thay ta suy nghĩ chút, theo tình huống của Long Phù Nguyệt bây giờ, dựa theo tính cách của nàng, nàng là nên trở về ngay lập tức, hay là bình tĩnh suy nghĩ vài ngày rồi hãy trở về?
      Chương 577. Ta muốn trở về!
      Nàng nhớ khi nàng vừa mới rời khỏi thân thể kia đạo bạch quang tiến vào, trong đầu chỉ cảm thấy có tiếng ầm ầm vang lên.
      Cái kia_____không phải là linh hồn của tiểu công chúa Long Phù Nguyệt chứ?!
      Nàng rời bỏ, chủ nhân của thân thể kia lại sống lại?
      “Nhưng nàng phải là ta, Phượng Thiên Vũ_____ Liệu Phượng Thiên Vũ có phát ra hay ? Nếu cùng nàng thân thiết làm sao bây giờ?!”
      thể! thể cùng nàng thân thiết được!
      Cho dù là cùng thân thể cũng được!
      Nhưng ……….Nhưng Phượng Thiên Vũ chưa chắc phát .
      lại nàng như vậy……….
      Long Phù Nguyệt bỗng nhiên ôm lấy đầu! dám nghĩ nữa.
      Nàng phải trở lại! Nàng nhất định phải trở lại.
      Cảm giác đố kị khiến nàng muốn nổi điên lên rồi!
      Nàng bỗng nhiên nắm chặt tay mẹ: “Mẹ, con muốn trở về, con muốn trở lại, đưa con trở lại! Mẹ, van cầu mẹ, đưa con trở lại……….”
      Tất cả mọi người đều ngây dại!
      Bọn họ mất bao nhiêu sức lực như vậy mới khiến nàng chết sống lại, nàng những vui vẻ nhảy múa, mà còn muốn trở lại? !
      Sắc mặt mẹ nàng tái nhợt, cầm chặt tay con mình: “Phù Nguyệt, con làm sao vậy? Chúng ta vất vả mới đem con trở về, sao con có thể đòi trở lại được? Con lưu lạc đến cổ đại phải ? Cổ đại có gì tốt? Trọng nam khinh nữ. Cũng coi phụ nữ là người. Hơn nữa cuộc sống lại lạc hậu như vậy…Phù Nguyệt, con ngoan à, bất luận ở bên kia con trôi qua những ngày như thế nào, con cứ coi như đó là giấc mơ, hãy quên . Đó phải là thời đại của con…….”
      phải là thời đại của nàng thế nào?
      Nàng còn thuốc chữa rồi!
      Hơn nữa có rất nhiều việc chờ nàng làm.
      “Nhưng mẹ à, ở bên kia con lập gia đình………….Con người. Con thể , con thể để cho cưới người khác! Hu hu, mẹ, mẹ nghĩ ra biện pháp gì đưa con trở về đó ……”
      Long Phù Nguyệt gần như muốn phát điên. Bao nhiêu rụt rè, giận dỗi, bao nhiêu oán hận…………Nàng quên hết cả!
      Nàng chỉ muốn trở lại bên cạnh !
      cho khác thân mật, chỉ sợ_____Cô kia vốn là ‘nàng’.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      chương 578+ 579
      Edit : nhok phù thuỷ
      beta:Quảng Hằng

      Chương 578. Tình thâm mà duyên mỏng
      Nàng thừa nhận, nàng đố kị, trong lòng nàng tràn ngập đố kị, nàng muốn điên lên.
      Mọi người ai dự đoán là có kết cục như thế này, tất cả đều giật mình.
      Mẹ nàng lại chịu đả kích. Con của bà biết ? Lại là cổ nhân.
      Bà bỗng nhiên nhớ tới cái gì, túm lấy cổ tay Long Phù Nguyệt, hơi khép hờ mi mắt, khỏi buồn bã.
      còn! Độc tình cổ thực mất! Xem ra con của mình thực lập gia đình………….
      Nhưng nam nhân ở cổ đại đều ba vợ bốn nàng hầu, liệu nam nhân đó có thể chỉ thương mình con mình ?
      Bà biết tính tình con của mình, tuy rằng nhìn qua có vẻ rộng mở, nhưng trong lòng cực kì bảo thủ, dễ dàng đem bản thân giao ra.
      Nhưng bây giờ xem vẻ mặt của nó, ràng là nam tử kia thắm thiết……..
      Nam tử kia thực vĩ đại thế sao? Làm cho con của mình quyến luyến như vậy?
      Bà bỗng nhiên rất muốn nhìn thấy nam tử khiến cho nữ nhi của mình mến đến như vậy.
      Nhưng bà cũng biết, tất cả chỉ là ảo tưởng mà thôi.
      Chẳng những tên tiểu tử kia tới được, mà con của bà cũng chẳng thể trở lại đó được nữa………
      Long Phù Nguyệt nắm chặt lấy tay của mẹ, đôi mắt tràn ngập khẩn cầu: “Mẹ, van cầu mẹ, để cho con trở lại ………..”
      Mẹ nàng ôm lấy con , chậm rãi lắc đầu: “Phù Nguyệt, con cũng biết, thuật hoàn hồn chính là Cấm thuật, chúng ta chỉ có thể sử dụng hoàn hồn thuật để triệu ngươi trở về, chứ có biện pháp nào đưa con trở lại đó……….”
      Phốc! Long Phù Nguyệt ngồi phịch xuống!
      Trở lại được?! Trở lại được?!
      Chẳng lẽ cứ như vậy mà quên ?
      Tất cả trí nhớ khôi phục, tại tuy rằng nàng còn bực bội, hận thể cắn Phượng Thiên Vũ vài miếng, nhưng nàng vẫn thương như cũ, thể bỏ xuống được……..
      Chẳng lẽ tất cả cứ như nhát đao chia làm hai mảnh như thế?
      và nàng bao giờ có thể gặp nhau nữa rồi!
      Tâm bỗng nhiên trở nên đau đớn, rối rắm biết làm sao.
      Mí mắt khép hờ, nước mắt cứ như vậy mà trào ra.
      Phượng Thiên Vũ, chẳng lẽ tình duyên giữa ta và ngươi lại mỏng như thế?
      Ngươi bao giờ để ta , nhưng nay ta và ngươi cách nhau chỉ bởi thiên sơn vạn thuỷ. Đó là hàng vạn năm!
      Chương 579. Ngươi là đại ác ma
      Trong lòng cảm thấy đau đớn, vô lực, mờ mịt, tuyệt vọng, cứ như vậy mà chạy thẳng lên não.
      Nàng cùng thân thể này rốt cuộc chưa hoàn toàn phù hợp, lúc này thất vọng cùng cực, khí huyết dâng lên, ‘phụt’ tiếng phun ra ngụm máu. Trước mắt tối sầm, lại hôn mê bất tỉnh…………
      ***************
      Trong khách điếm thành Vân Hà.
      Phượng Thiên Vũ truyền cho Long Phù Nguyệt ít nội lực, cuối cùng nàng cũng chậm rãi mở to mắt.
      Phượng Thiên Vũ thở phào nhõm: “Phù Nguyệt, nàng tỉnh? Nàng cảm thấy như thế nào?”
      Đôi mắt của nàng còn có chút mơ màng, nghe thấy Phượng Thiên Vũ chuyện, liền chấn động mạnh, quay ra phía sau thấy Phượng Thiên Vũ, liền mở to đôi mắt. Thân mình rụt mạnh về phía sau: “Ngươi……….Ngươi……..Ngươi chính là Chiến thần Tu La?”
      Khuôn mặt nàng khiếp sợ như tin vào mắt mình, giống như là thấy điều gì khủng bố nhất đời, thân mình nhịn được lại co lại, lui ra phía sau: “Đừng! Đừng mà.....”
      Phượng Thiên Vũ ngẩn người, nha đầu kia linh tinh gì vậy? đùa giỡn sao? Nhưng khi nhìn nàng, lại thấy nàng giồng như làm bộ.
      liền cầm lấy tay nàng: “Phù Nguyệt, nàng làm sao vậy?”
      Long Phù Nguyệt bị cầm lấy tay, liền liều mạng rụt lại: “Ngươi buông, ngươi buông ra! Ngươi……….Ngươi là ác ma! Ngươi là đại ác ma!”
      Phượng Thiên Vũ trong lòng đau xót, đưa tay ra, ôm nàng vào trong ngực: “Phù Nguyệt, Phù Nguyệt, xin lỗi, xin lỗi, là ta tốt, nàng đánh ta cũng được, mắng ta cũng được, ta đều chịu cả, chỉ cần đừng rời ta mà ………Để cho ta dùng cả đời để bù đắp lại từng sai lầm………..”
      “Bù lại sai lầm?!”
      Thân mình Long Phù Nguyệt run cả lên, tựa hồ bị dọa sợ , cũng tức giận . Ở trong lòng liều mạng dãy giụa: “Buông, tên ác ma này! Ngươi là ma quỷ, là ma quỷ giết người chớp mắt!”
      Nàng ở trong lòng liều mạng đánh , tiếc là khí lực của nàng hoàn toàn bằng Phượng Thiên Vũ, cũng thể thoát khỏi ngực của .
      Phượng Thiên Vũ ôm chặt lấy nàng, thở dài tiếng, cúi đầu xuống hôn nàng sâu.
      Long Phù Nguyệt thân mình cứng đờ, hai mắt mở to. Khuôn mặt khiếp sợ cùng mê man.
      Phượng Thiên Vũ kịch liệt ôm và hôn, khiến tâm nàng cảm thấy kinh hoàng, thân mình chậm rãi lụi xơ……………


    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      chương 580+ 581
      Edit : nhok phù thuỷ
      beta:Quảng Hằng

      Chương 580. Công chúa , giả
      là vị hôn phu của nàng, nếu phải có chiến tranh, nàng là vợ của .
      Phượng Thiên Vũ vang danh khắp thiên hạ, khiến các trong thiên hạ luôn mơ ước, trong những năm tháng khi nàng ở Đoạn Thanh, cũng từng tưởng tượng tới bộ dạng của phu quân tương lai. Tuy rằng cho tới bây giờ chưa từng gặp mặt , nhưng nàng tâm cũng thầm đặt hết ở người . Chỉ còn chờ thời điểm vừa đến, nàng liền gả , làm tân nương của .
      Nhưng ____Chiến tranh hoàn toàn xé tan giấc mộng của nàng! Là , là mang binh đến tiêu diệt quốc gia của nàng!
      Nàng vĩnh viễn quên được ngày đó, ngày cửa thành bị phá, hoàng cung Thiên Cơ quốc trở nên rối loạn, mọi người đều chạy trối chết.
      Nàng cũng hoá trang thành tiểu thái giám chạy ra ngoài. Nhưng ngờ ngay chính điện đụng phải !
      Nàng cũng là lần đầu tiên thấy vị Chiến thần trong truyền thuyết này, cũng là vị hôn phu, quả nhiên giống như lời đồn đại vậy, tuấn mỹ tuyệt thế, nhưng cũng tàn nhẫn như ma quỷ.
      vung tay lên, liền có vô số binh sĩ lại đây đem đám thái giám, thị vệ chạy loạn toàn bộ bắt hết. Đương nhiên cũng có phản kháng, nhưng những phản kháng này đều bị giết chết, máu, bắn tung toé đầy đất, chung quanh toàn là xác chết……..
      Nhóm ca ca của nàng cũng bị bắt hết, có người nào là đối thủ của chiến thần Tu La này. Chỉ có huyết hoa ở trong hoàng cung cứ tràn ra đoá lại đoá ………
      Bởi vì nàng cải nam trang, cho nên nhốt cùng cùng ca ca và ít thái giám thị vệ. Vốn nghĩ làm tù binh có thể tránh được kiếp, nhưng ngờ làm tù binh chưa tới canh giờ, bọn họ liền bị đuổi vào giữa Mạc Sầu Hồ……….
      Nàng biết bơi, rơi xuống nước chưa bao lâu liền gặp tai hoạ ngập đầu!
      Trí nhớ của nàng ở dương thế đều dừng ở hình ảnh này.
      cuối cùng vẫn còn, nàng nghe thấy vô số tên bắn lại, thanh cuối cùng mà tai nghe được, là tiếng các huynh trưởng kêu la thảm thiết………..
      Nàng là Thánh nữ Thiên Cơ quốc, lại nghĩ rằng cứ chết lặng lẽ như vậy.
      Nàng cam lòng, cực cam lòng!
      luồng oan hồn tan, nàng nghĩ được luân hồi, cho nên phiêu đãng ở bên trong U Minh giới, tránh né để quỷ sai bắt lấy………
      Cũng biết tại sao lại như thế này, linh hồn của nàng cũng biết là bị cái gì hấp dẫn, phiêu đãng ở trong này, lại chỉ trong chớp mắt, sống lại lần nữa!
      Chương 581. Nàng là vị công chúa thực kia
      Mà người cứu mình tỉnh, lại chính là kẻ thù lớn nhất đời nàng____Phượng Thiên Vũ!
      Phượng Thiên Vũ thấy nàng giãy dụa nữa, trong lòng vui vẻ, hơi hơi buông nàng ra chút, muốn dỗ nàng vui chút.
      Chợt trước ngực cảm thấy lạnh, đau đớn tràn ra toàn thân!
      lảo đảo lùi xuống, buông lỏng nàng ra, thể tin nhìn chiếc Nga Mi kiếm cắm ở ngực, thanh kiếm Nga Mi kia đâm chỉ còn thấy chuôi, hiển nhiên chiêu này của Long Phù Nguyệt, dùng hết toàn lực!
      Nàng muốn giết !
      Phượng Thiên Vũ tâm đau như cắt, nháy mắt sắc mặt tái nhợt: “Nàng……..Phù Nguyệt, nàng………..Nàng hận ta đến như thế sao?”
      Bước chân của có chút lảo đảo, lại từng bước tới.
      Thân thể đau làm sao có thể so với tâm bị đau.
      Phù Nguyệt, Phù Nguyệt của , thế nhưng lại hận tới mức này! Nàng muốn giết !
      Long Phù Nguyệt vừa đánh ra chiêu này, trong lòng cũng là nhấp nhổm yên. Nàng liền lùi lại vài bước, kêu lên: “Phượng Thiên Vũ, ngươi tiêu diệt quốc gia của ta, ba mươi hai ca ca của ta toàn bộ bị ngươi bắn chết! Ta cũng bị đuổi vào trong hồ, bị tai họa ngập đầu! Ngươi ta có hận ngươi hay !”
      Bước chân Phượng Thiên Vũ chợt ngừng, đôi mắt giống như nước biển bỗng nhiên trợn to: “Ngươi…………Ngươi cái gì?!”
      Long Phù Nguyệt đâm kiếm này, tuy rắng tới vị trí quan trọng, nhưng lại khiến cho đau lòng muốn chết, lúc này đôi mắt lại trở nên sáng ngời, giống như ma quỷ!
      Long Phù Nguyệt chợt cảm thấy hoa mắt, cổ tay bị bắt lấy, như đạo vòng sắt, khiến nàng cảm thấy đau: “Ngươi…….Ngươi phải là Phù Nguyệt của ta! , ngươi là ai?! Làm sao ngươi có thể chạy đến thân thể của nàng, Phù Nguyệt đâu rồi, Phù Nguyệt của ta đâu?!”
      Trong lòng bỗng nhiên dâng đến cỗ dự cảm tốt, điên cuồng sợ hãi giống như bị thuỷ triều đánh úp, nháy mắt ngập đầu !
      Bắt lấy cổ tay Long Phù Nguyệt, gần như muốn bóp nát xương cốt nàng.
      Long Phù Nguyệt đau đến sắc mặt trắng bệch, hét ầm lên: “Ngươi bậy bạ gì đó? Cái gì Phù Nguyệt của ngươi? Ta chính là ta, bị ngươi hại chết đuối ở Thiên Cơ quốc, Thánh nữ công chúa………”
      là nàng! Nàng là vị công chúa thực kia!
      Vậy Phù Nguyệt của đâu? Phù Nguyệt thiện lương của đâu?
      Nha đầu tinh quái kia đâu?
      Chẳng lẽ lại chạy trốn lần nữa?
      Dùng loại phương thức cực đoan này?!


    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      ']Chương 582. Đau đớn đến tận tâm can
      ']
      Nàng làm sao có thể?! Làm sao có thể?!

      ']Làm sao có thể cứ như vậy mà bỏ rơi ?

      Phượng Thiên Vũ chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, cảm giác đau đớn đến tận tâm can chạy lên não, cỗ khí lạnh từ lòng bàn chân chạy vào cột sống, tất cả máu tựa hồ cũng bị đông lại……..

      Máu của từ trước ngực ngừng chảy xuống, nhiễm đỏ hơn phân nửa thân mình, cũng chẳng buồn nhìn xuống……

      Đứng ở nơi đó, nhúc nhích, mắt nhìn đăm đăm. Gắt gao nhìn chằm chằm Long Phù Nguyệt, tựa hồ hoá thành pho tượng.

      Long Phù Nguyệt lại bị ánh mắt của doạ khiến cả người sợ hãi, trong lòng kinh hoàng thôi.

      Nàng có võ công, hoàn toàn thể dãy giụa thoát khỏi bàn tay của , nước mắt khỏi thi nhau rơi xuống: “Buông ra, tên ma quỷ này! Ngươi làm ta đau!”

      Phượng Thiên Vũ run lên, buông theo bản năng.

      Long Phù Nguyệt cũng dám ở thêm trong này nữa, liền bỏ chạy.

      Vừa mới chạy được hai bước, người bỗng cảm thấy tê rần, thể cử động được.

      Phượng Thiên Vũ lạnh lùng đứng ở trước mặt của nàng: “! Ngươi làm thế nào có thể nhập vào khối thân thể này? ! Linh hồn vốn dĩ ngụ ở trong thân thể này đâu? Ngươi đem nàng giấu ở nơi nào?!”

      Môi của mất sắc thái bình thường, trắng bệch như sương, sâu thẳm trong đôi mắt là hỗn loạn cực độ cùng bàng hoàng.

      Thanh của hơi run run, ngón tay tự chủ được nắm chặt, gần như đâm vào thịt.

      Nín thở nhìn nàng, , cùng với chút chờ mong.

      Nha đầu kia, chắc là có thể trở về……

      Có lẽ linh hồn của nàng bị giam cầm rồi, phải cứu nàng ra, nhất định phải cứu nàng ra!

      Long Phù Nguyệt thấy bước tới ép hỏi, sợ tới mức sắc mặt biến đổi, ánh mắt khép lại, kêu lên: “Ngươi bậy bạ gì đó? Thân thể này vốn là của ta. Cái gì là linh hồn vốn dĩ gì chứ? Ta hiểu ngươi cái gì……”

      Bình tĩnh, tại nhất định phải bình tĩnh!

      có sốt ruột cũng chẳng làm được gi. Trước hết phải tỉnh táo lại .

      Phải bình tâm, nếu Tiểu Nguyệt Nguyệt của có khả năng trở lại nữa!

      Phượng Thiên Vũ liều mạng điều tiết khống chế cảm xúc của mình. hít hơi dài, đôi mắt nhìn chằm chằm Long Phù Nguyệt, gằn từng tiếng : “Lúc ngươi mười lăm tuổi chết, ta hỏi ngươi, tại sao bây giờ lại ngươi sống lại.”
      ']Chương 583. Đánh giá

      ']“Ta……” Long Phù Nguyệt cứng họng, theo bản năng cúi xuống nhìn thân thể của mình.

      Cái thân thể này quả giống như lúc mười lăm tuổi…

      Trong đôi mắt của nàng ra tia mơ hồ, tia dãy giụa, lại quật cường ngẩng đầu lên: “Ngươi muốn biết ta sống lại như thế nào, ta việc gì phải cho ngươi biết?!”

      Ngón tay Phượng Thiên Vũ nắm chặt lại, thản nhiên : “Ta nghĩ hẳn là ngươi nghe qua tên của ta rồi. Nếu ta muốn biết chuyện, ta có biện pháp để ngươi ra chân tướng, ngươi có muốn thử chút hay ?”

      Ngữ khí của rất nhạt, điệu bộ lại lạnh như băng, tràn đầy lãnh khốc tuyệt tình.

      Long Phù Nguyệt rụt lại chút.

      Lúc này Phượng Thiên Vũ giống như sát thần, khiến nàng từ trong ra ngoài đều thấy lạnh như băng.

      Nàng ngoài mạnh trong yếu kêu lên: “Ngươi…….Ngươi muốn thế nào?”

      Phượng Thiên Vũ lạnh lùng nhìn nàng: “Ngươi tốt nhất nên ra chân tướng, bằng ta có cách khiến cho ngươi sống bằng chết……”

      Long Phù Nguyệt trừng mắt nhìn , trong mắt bỗng nhiên có ánh sáng chợt loé.

      Nàng cũng có thể coi như thông mình, chỉ là bởi vì vừa mới sống lại gặp nhiều chuyện như vậy, nên nhất thời kịp phản ứng.

      tại vừa mới đem mọi chuyện xảy ra xâu chuỗi lại, bỗng nhiên hiểu được.

      “Hay là sau khi ta chết, có người mượn thân thể của ta, và khiến ?!”

      Nhất định là như vậy? Bằng khiến cho bay hồn lạc phách như vậy?

      Nghĩ thông điều này, Long Phù Nguyệt coi như cầm được con át chủ bài, bỗng nhiên cười ha hả, tiếng cười tuỳ ý điên cuồng: “Phượng Thiên Vũ, ngươi có giỏi cứ giết ta ! Ngươi đừng có mơ ta cho ngươi biết dù chỉ nửa câu!”

      Phượng Thiên Vũ chậm rãi nắm chặt ngón tay lại: “Ngươi nghĩ rằng ta dám giết ngươi sao?!”

      Ngữ khí bình tĩnh có sóng, lại tiềm phẫn nộ rất lớn, sát khí tràn ngập, tựa hồ ngay cả nhiệt độ xung quanh cũng giảm còn mười độ.

      Có lẽ giết nàng, đuổi linh hồn của nàng, Phù Nguyêt của trở lại.

      Long Phù Nguyệt hoảng sợ, sắc mặt khỏi trắng bệch, nàng oán hận nhìn : “Phượng Thiên Vũ, ngươi cứ giết ta , ngươi giết ta rồi, nàng càng thể trở lại! Ngươi sợ cứ thử xem! Ngươi có thể tra tấn ta, đem mọi khổ hình ra , ha ha, cái thân thể này dù sao cũng là ta với nàng xài chung, tra tấn ta cũng chẳng khác nào tra tấn nàng, đến đây, đến đây !”

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      <hr size="1" />

      ']']']Chương 584. Giết cũng được mà đánh cũng xong

      Nàng cứ thế kêu gào, trong mắt tràn ngập khoái cảm trả thù.

      Thân mình Phượng Thiên Vũ run lên, từng bước lui về phía sau.

      Bàn tay chậm rãi buông xuống.

      Đúng vậy, dám mạo hiểm như vậy!

      Chẳng may đem nữ nhân này giết chết mà Phù Nguyệt của thể trở về phải làm sao đây?

      Mất linh hồn thân thể rất mau hư thối, đến lúc đó ngay cả cơ hội cứu vãn đều có!

      trừng mắt nhìn vẻ mặt đầy hận ý của nữ tử trước mắt này. Đây là dung mạo thương tiếc sâu đậm. Lại đối với chiếm đóng của thân thể chánh chủ này lại căm thù đến tận xương tuỷ ——

      Sắc mặt tái nhợt, đôi mắt hung ác nham hiểm, nắm tay răng rắc vang lên, tựa hồ phải mất rất nhiều khí lực mới nhịn được bóp cổ nàng!

      Nữ nhân này đáng giận, nàng sợ uy hiếp của !

      Giết cũng được mà đánh cũng xong. Uy hiếp tựa hồ như vô dụng………

      ý niệm nhanh chóng chạy qua đầu , trong lòng linh quang chợt loé.

      Nàng là Long Phù Nguyệt , như vậy nàng nhất định để ý đến người nhà của mình!

      biết biện pháp này có chút đê tiện, nhưng để người mến có thể trở về, đành phải làm vậy.

      “Phù Nguyệt công chúa, ngươi quả nhiên rát thông minh, ta tại quả thể làm gì được ngươi, nhưng mà, ta cũng muốn cho ngươi biết chuyện. Phụ vương của ngươi, ông ta vẫn chưa chết, còn nhận chức ở Thiên Cơ quốc, nhóm tỉ tỉ của ngươi cũng chết, cũng ở tại Thiên Tuyền quốc ta. Ta giết ngươi, nhưng có nghĩa là ta giết bọn họ………..Ngươi có thể lựa chọn , nhưng ta có thể khiến tỉ muội, phụ vương của ngươi từng người chết ở trước mắt ngươi……..”

      Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ, sắc mặt khẽ biến đổi.

      Nàng là nữ nhi mà phụ hoàng nhất, như trân bảo. Tình cảm giữa cha và con cực kì sâu đậm.

      Chẳng lẽ phụ hoàng thực chưa chết?

      Tin tức này đối với nàng mà , chính là tin tức tốt nhất.

      Nhưng đây là sao? Có như vậy chăng?

      Trong đầu nàng bỗng nhiên xuất trận hỗn loạn.

      Tâm trí của nàng cũng chỉ là của đứa mười lăm tuổi.

      khi Phượng Thiên Vũ tỉnh táo lại, nàng hoàn toàn phải là đối thủ!

      Phượng Thiên Vũ nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng, giống như vui mà lại như buồn, đôi mắt to di chuyển loạn lên, liền biết rằng thành công uy hiếp nàng.



      ']Chương 585. Ngươi muốn chết cũng được

      Trong lòng thở ra hơi, thản nhiên : “Như thế nào? Có muốn ra chân tướng hay ? Kì chân tường bây giờ đối với ngươi chút trở ngại cũng có. Nhưng nếu ngươi chịu ra….Phụ vương, tỉ muội của ngươi chết có chỗ chôn rồi!”

      Long Phù Nguyệt do dự rất lâu: “Ta làm sao biết lời của ngươi là thiệt hay giả? Có lẽ phụ hoàng và các tỉ tỉ của ta sớm bị ngươi giết chết…….”

      Phượng Thiên Vũ thản nhiên : “Ngươi có thể tin, nhưng đến lúc đó cũng đừng hối hận! Ngươi kéo dài ngày, ta liền đem tỉ muội của ngươi giết người……..”

      Long Phù Nguyệt sắc mặt nhanh chóng tái nhợt: “Ngươi…..Ngươi là ma quỷ! Ngươi……….Ngươi nếu dám giết phụ hoàng tỉ muội của ta, ta liền tự sát! Ta làm cho thân thể này tan nát…….”

      Sắc mặt Phượng Thiên Vũ khẽ biến, lập tức lạnh lùng cười: “ Yên tâm, nếu ta muốn ngươi chết, ta làm cho ngươi muốn chết cũng được!”

      Long Phù Nguyệt bỗng điên cuồng cười ha hả: “ là ta muốn chết ngươi có thể ngăn được sao?!”

      Phượng Thiên Vũ thản nhiên : “Ngươi ngại cứ thử xem.”

      Long Phù Nguyệt cười lạnh tiếng, nàng muốn chết người nào có thể ngăn cản được? Tuyệt thực, cắn lưỡi, uống thuốc……Còn rất nhiều biện pháp mà!

      Phượng Thiên Vũ lạnh lùng nhìn nàng: “Ta cho ngươi canh giờ để suy nghĩ, hi vọng ngươi cho ta câu trả lời thuyết phục!”

      Ngón tay phất cái, điểm vào huyệt đạo ở cằm của nàng, khiến nàng muốn cắn lưỡi cũng thể.

      Huyệt đạo toàn thân Long Phù Nguyệt bị điểm, hoàn toàn nhúc nhích được, lúc này chỉ có thể ngước mắt nhìn.

      Lúc này thanh kiếm Nga Mi còn cắm ở trước ngực Phượng Thiên Vũ, cắn răng cái, đưa tay nhổ xuống. Thuận tay điểm mấy chỗ huyệt đạo chung quanh miệng vết thương, ngăn cho máu tiếp tục chảy.

      Kiếm này tuy rằng đâm trúng điểm yếu của , nhưng bị thương cũng , cố gắng lắm mới cho mình ngã xuống.

      Lảo đảo vài bước, ngồi trở lại ghế. Nhắm mắt điều tức.

      ‘Cạch’ tiếng, cửa phòng bỗng nhiên bị mở.

      bóng trắng tiến vào.

      Vừa nhìn thấy Long Phù Nguyệt, liền kêu lên vui mừng: “Tiểu chủ nhân, ngươi quả nhiên ở trong này…….Di, ngươi làm sao vậy?”

      Bóng trắng này chính là tiểu hồ ly Hoa Kiều Long.

      Hai con mắt nó trợn tròn, tựa hồ giờ mới phát Long Phù Nguyệt bị điểm huyệt , khỏi hết sức ngạc nhiên. Quay đầu nhìn thoáng qua thấy Phượng Thiên Vũ: “Đại Vũ Mao, sao nàng lại…….”



    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :