1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      548. Nàng rốt cuộc ai?

      Edit: Quảng Hằng

      Phượng Thiên Vũ và Long Phù Nguyệt cùng ngồi tảng đá, đôi mắt thâm thúy như biển cả chăm chú nhìn nàng, khiến cho Long Phù Nguyệt chịu đủ dày vò.

      Nàng tự nhiên liếc nhìn .

      Cũng biết tại sao, chỉ cần nàng ở chỗ cùng , tâm vô cùng rối loạn.

      Lúc này lại càng biết trong hồ lô của chứa đựng mưu gì.

      Ngừng lát, nàng quyết định phá bỏ cảm giác ngượng ngùng này, ho tiếng: “Ngươi có chuyện gì? .”

      Phượng Thiên Vũ duỗi tay ra, để cho Long Phù Nguyệt ngồi sát cạnh mình, yên lặng nhìn nàng: “Phù Nguyệt, còn nhớ chuyện hôm trước ta hỏi nàng ?”

      Long Phù Nguyệt sửng sốt chút, mặt đỏ lên, tiếng: “Cái gì…..Chuyện gì?”

      Đôi mắt Phượng Thiên Vũ tựa tiếu phi tiếu (cười mà cười): “Nàng đừng nàng quên mất! Ta cho nàng suy nghĩ kĩ chút, nàng rốt cuộc là ai? Hôm nay ta muốn đáp án.”

      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt nhất thời đỏ bừng, lúc ở ảo cảnh nàng hiểu lòng mình. Nàng từng nghĩ là mình sư huynh, nhưng bây giờ mới biết được, ra nam nhân có chút bá đạo, hư hỏng, lưu manh, mỵ trước mặt này sớm vào lòng nàng, chẳng biết từ lúc nào mọc rễ nảy mầm, trực tiếp trưởng thành thành cây đại thụ to lớn che bầu trời….

      Hừ, chọn ai hay chọn ai? Vừa rồi phải mình biểu vô cùng sao, người này lại còn hỏi? Chắc chắn là cố ý….

      Đôi mắt xoay tròn vòng vo, cố ý trầm ngâm chút, bĩu môi: “Ngươi rất phong lưu…..”

      Phượng Thiên Vũ nghiến răng: “ còn nữa rồi!”

      Từ khi quen biết nàng, còn tìm gặp những nữ nhân khác nữa, như thế còn phong lưu sao? là oan uổng chết a!

      Cái miệng nhắn của Long Phù Nguyệt cong lên: “Ngươi là Vương gia…..”

      Phượng Thiên Vũ nhìn nàng, nhíu lông mày hỏi: “Vương gia làm sao?”

      Long Phù Nguyệt bĩu môi cái: “Gả cho vương gia có cung đấu, ta chán ghét cung đấu……”

      Phượng Thiên Vũ cầm tay nàng: “Yên tâm, nếu ngươi thích gả cho vương gia, ta có thể làm cái khác.”

      “Làm cái khác? Ngươi có thể làm cái gì?” Long Phù Nguyệt mở to hai mắt.

      Phượng Thiên Vũ cười tiếng, trong đôi mắt có tia sắc bén: “Ví dụ như là hoàng đế……”

      549. Ngươi làm hoàng đế tại sao lại vì ta?

      A? Long Phù Nguyệt nhảy dựng lên, chỉ tay vào : “Ngươi quả nhiên là có dã tâm.”

      Phượng Thiên Vũ đưa tay nắm tiểu móng vuốt của nàng, cầm trọn cả bàn tay bé: “Đứa ngốc, ta đương nhiên là vì nàng.”

      “Vì ta?” Long Phù Nguyệt chỉ vào mũi mình “Ngươi làm hoàng đế tại sao lại vì ta?”

      Phượng Thiên Vũ thở dài, duỗi tay ra ôm nàng vào trong ngực.

      Long Phù Nguyệt cũng quen với hành động này của nên hề kháng cự.

      “Nha đầu, vì để nàng bị tổn thương, ta muốn trở thành người mạnh nhất. Những chuyện trước đây ta để cho nó xảy ra nữa….” Phượng Thiên Vũ thầm thề trong lòng.

      mặt lại cợt nhả, ở gương mặt của nàng nhéo cái: “ Vì để nàng làm hoàng hậu nha, nàng là thánh nữ, làm hoàng hậu chẳng phải bôi nhọ nàng sao?”

      Long Phù Nguyệt khẽ cau mày : “Ta ham hoàng hậu hay hoàng hậu. Ta ghét nhất bị cung đấu, về sau cùng đám nữ nhân tranh thủ tình cảm, nghĩ tới nhức đầu……..”

      Phượng Thiên Vũ ngẩn ngơ, mỉm cười, duỗi ngón tay xoa tóc nàng: “Nha đầu ngốc, ta cả đời này chỉ cưới người là nàng, còn nghĩ cái gì mà những nữ nhân khác?”

      Long Phù Nguyệt hừ cái: “Ngươi bây giờ vậy, chờ thêm mấy năm nữa, ta tuổi lớn sắc suy, ngươi độ tuổi xuân, đám quan lại kia cũng cho phép ngươi chỉ có hoàng hậu. Hoàng gia phải luôn muốn khai chi tán diệp sao? Đến lúc đó bọn họ đưa tới cho ngươi hàng đống hàng đống mỹ nhân, ngươi trời sanh có tính phong lưu, chắc chắn ném ta ra phía sau mà cùng đám phi tần khanh khanh ta ta, đến lúc đó ta tìm ai mà khóc đây?... Ừm, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là gả cho sư huynh an toàn hơn…..”

      Phượng Thiên Vũ nắm chặt tay nàng, đôi mắt khó lường nhìn nàng: “Tiểu nha đầu, nàng !?”

      Long Phù Nguyệt có chút mơ màng, những lời nàng đều suy nghĩ kĩ càng. Làm sao lại đúng rồi?

      Phượng Thiên Vũ cúi đầu giống như cười tiếng, mà tiếng cười này lại biết có ý vị gì: “Phù Nguyệt, nàng vẫn thể tin tưởng tấm lòng của ta sao, ban đầu là ta phong lưu tí. Nhưng ta vẫn hề đụng đến nàng, nàng cho là trải qua nhiều chuyện như vậy, tình của ta đối với nàng còn đủ sao? Ta chỉ muốn cùng nàng làm vợ chồng lâu, thẳng đời tới già.”

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      550. Ta làm sao có thể mất trí nhớ?

      Edit: Quảng Hằng

      Long Phù Nguyệt cảm động trong lòng, nhưng lại nhớ ra cái gì đó, khe khẽ : “Trải qua nhiều chuyện? Ngươi …..Kỳ vẫn là đời trước của ta a? Đối với người ngươi cảm nhận phải là ta bây giờ, chủ nhân thân thể này thay đổi thành người khác…..Vũ Mao sư huynh, cuồng dại của ngươi khiến ta cảm động, nhưng mà ta……Ta cũng rất khổ sở, cái này, ta giống như….hình như ta làm thế thân của người khác…….”

      Phượng Thiên Vũ sững sốt, thở dài, khó lường nhìn nàng, đôi mắt hết sức phức tạp, sau lúc lâu mới từ từ : “Phù Nguyệt, đến lúc này ta cũng ngại cho nàng biết. Ta thủy chung chỉ có người. Thân thể này cũng thay đổi. Chỉ là do nàng mất ký ức, quên quá khứ của chúng ta……”

      Long Phù Nguyệt sững sốt, hoảng hốt nhớ Phượng Thiên Vũ từng nàng bị mất trí nhớ, nhưng sao lại mất trí nhớ?

      Nàng nhớ hết mọi chuyện ở đại, cũng nhớ khi mới thức dậy ở thế giới này người nàng gặp đầu tiên là sư huynh, lúc đó bọn họ xe ngựa, hai thời đại đều liên kết vô cùng chặt chẽ trí nhớ bị mất là ở phần nào? Nàng có cảm thấy mình quên cái gì a…..

      Nàng liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ: “ thể nào, ta là linh hồn đến từ đại………”

      Phượng Thiên Vũ cắt đứt lời của nàng, : “ sai, nàng đến từ nơi gọi là đại, là nàng xuyên qua, là người Miêu tộc của Vân Nam, nàng biết Cổ thuật, ông nội của nàng, bà nội, ba mẹ nàng đều là Cổ sư, cánh tay của nàng có con tiểu thanh xà gọi là Tiểu Thanh……Ở Bắc Kinh nàng vừa tốt nghiệp được mấy tháng, lương tháng đầu nàng còn chưa lấy bị Diêm Vương lão tử bắt nhầm , sau đó nàng xuyên qua, nàng thích nhất ngôi sao ca nhạc Châu Kiệt Luân….sở trường nhất cũng là hát các bài hát của …..ta có đúng ?”

      Long Phù Nguyệt trợn mắt há hốc mồm nhìn , ha ha : “Ngươi….Sao ngươi biết hết vậy?”

      Phượng Thiên Vũ thở dài hơi, sâu kín nhìn nàng: “Những điều này đều là lúc đầu nàng cho ta biết. Chẳng qua là ta toàn bộ đều nhớ kỹ thôi. Phù Nguyệt ta đến như vậy, nàng còn dám nàng phải là nàng sao?” Trong mắt giống như có hai ngọn lửa thống khổ, lại trong sáng đến dọa người.

      Long Phù Nguyệt hoàn toàn ngây dại, tự kềm chế khiếp sợ, qua lúc lâu mới lẩm bẩm: “Vậy……Vậy ngươi cho ta biết….Sao ta lại mất trí nhớ?”

      Tim Phượng Thiên Vũ vô cùng đau xót, ánh mắt có chút khó lường: “Nàng…….”

      551. Nếu ta có lý do để giết ả.

      trầm ngâm chút, khẽ thở ra hơi, đem tay bé của Long Phù Nguyệt đặt vào giữa lòng bàn tay của mình: “Phù Nguyệt, chuyện xưa của chúng ta là chuyện rất dài, tình trước kia, nàng phải tự mình nhớ . Bằng ta với nàng, nàng cũng chỉ như nghe kể chuyện xưa của người khác. Đối với nàng công bằng……”

      Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ có chút chán nản: “Nếu cả đời ta cũng thể nhớ lại phải làm sao bây giờ?”

      Phượng Thiên Vũ cúi đầu, hôn môi nàng cái: “Nàng cả đời thể nhớ lại cũng vội, nàng chỉ cần biết rằng từ đầu tới cuối người ta chỉ có mình nàng là đủ.”

      Choáng váng, cái này cũng tính là đáp án sao?

      Mặt Long Phù Nguyệt toàn hắc tuyến, rất phục, trừng mắt liếc cái: “Ngươi thần thần bí bí như vậy, phải làm chuyện gì thực có lỗi với ta chứ? Ngươi có nữ nhân khác? Cho nên mới làm ta tức giận đến mất trí nhớ?”

      Phượng Thiên Vũ lại hôn môi nàng cái: “Trời đất chứng giám, ta từ lúc quen biết nàng về sau, vốn hề có nữ nhân thứ hai…..Ban đầu có, tại có, tương lai cũng có.”

      “Vậy…….Ta làm sao mất trí nhớ? Chẳng lẽ là……..”

      Nàng đột nhiên nhớ tới khi xem phim ở đại, khi nam chủ nữ chủ (NN: ý là các nam chính nữ chính ấy) mất trí nhớ đều là bị tai nạn đụng phải đầu.

      “Chẳng lẽ lúc ta ở bên ngoài cẩn thận đụng trúng đầu nên mới mất trí nhớ?”

      Càng khả năng này càng lớn. Liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ cái, trong mắt có tia áy náy: “Thực xin lỗi, ta quên ngươi, bất qua, trong tiềm thức ta vẫn quên ngươi, bằng …..Bằng ta cũng ngươi thêm lần nữa…..”

      tới đây, nàng bỗng nhiên nhớ tới cái gì, đôi mắt mở to trừng : “Nếu ngươi ta như vây làm sao có thể cưới Lạc công chúa? Còn giết nàng? Ngươi có biết hay , năm đó ta ở trong tửu lâu nghe được người ta chuyện về ngươi, trong lòng ta thực xem ngươi độc ác. thích sao còn cưới người ta làm vợ?”

      mặt Phượng Thiên Vũ xẹt qua chút cười khổ, nhìn nàng cái, nhất thời biết giải thích với nàng thế nào.

      trầm ngâm chút, thở dài, ôm chặt thân thể của nàng, cằm chôn vai nàng thản nhiên : “Cũng là bởi vì quá nàng, cho nên mới phải thú ta, nếu ta tìm thấy lý do để giết ả…..”

      Nhưng….

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Quảng Hằng

      552.Thực xin lỗi, cho ngươi chịu khổ. . . . . ."

      trầm ngâm chút, lại : "Nhưng nàng ta thực rất đáng chết, ta thể buông tha nàng ta, nếu phải do nàng ta, nàng. . . . . . Nàng cũng mất trí nhớ, để cho ta phải mất nàng hơn hai năm. Phù Nguyệt, ta cho tới bây giờ còn dám nghĩ đến hai năm kia ta sống như thế nào. . . . . ."

      Hơi thở ấm áp  của phả ở bên tai của nàng, làm nàng thân mình cho cũng tê dại hẳn lên.

      mặt nàng nóng bỏng, thân mình bất động thanh sắc co rụt lại, ha ha cười khan tiếng: " ra vẫn là vì ta. . . . . . Nhưng sao ta lại nhớ gì được. Huynh ta là bởi vì nàng ta nên mới mất trí nhớ ? Chẳng lẽ nàng ta huynh lại chiếm được huynh, liền đem biện pháp nghĩ đến người của ta, vốn muốn hại chết ta, lại nghĩ rằng ta chỉ là đụng phải đầu, mất ký ức. . . . . . Phải ?"

      Long Phù Nguyệt nhớ lại cung đấu ở trong tiểu thuyết thường là như thế, nên  bạo gan phỏng đoán.

      Đôi mắt Phượng Thiên Vũ tối sầm lại, đem nàng ôm càng chặc hơn, thở dài: "Nàng đoán trúng chút. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt hơi có chút đắc ý.

      Ha ha, tiểu thuyết nàng cũng phải là đọc nha.

      Trở lại nhìn : " như vậy ta đoán đúng sao? Hừ, ta sớm biết chiến tranh trong cung so với chiến tranh còn muốn tàn nhẫn hơn, nghĩ tới ta cũng làm vật hi sinh lần. . . . . ."

      Phượng Thiên Vũ hơi hơi nhắm hai mắt lại, như là cam đoan  cái gì: "Yên tâm, về sau   bao giờ xảy ra nữa biết . Ta cho bất luận kẻ nào có cơ hội thương tổn nàng."

      Trong lòng Long Phù Nguyệt tràn đầy cảm động ấm áp  . Nam tử trước mắt  này, thảm nàng. . . . . . May mắn, may mắn, nàng cũng là . Mặc dù hai năm  thời gian trôi qua, cũng có chân chính qua người khác, chẳng lẽ trong tiềm thức nàng vẫn chờ đợi ?

      Nàng kìm lòng đậu ngẩng đầu, ở môi nhàng chạm vào, thào: "Thực xin lỗi, cho huynh chịu khổ. . . . . ."

      Đôi mắt Phượng Thiên Vũ bất chợt trở nên thâm trầm, thâm thúy giống như lốc xoáy, cánh tay căng thẳng, đem nàng gắt gao ôm vào trong ngực, cúi đầu liền hôn xuống.

      Đây cũng là ở trong trí nhớ của Long Phù Nguyệt  , Phượng Thiên Vũ hôn nàng lần thứ hai.

      Lần đầu tiên là vẫn bị thương khá nặng, nàng đề phòng liền bị hôn lén. nụ hôn của mãnh liệt và bá đạo, tràn ngập nồng đậm  mong mỏi.

      Lúc này đây, nụ hôn của lại hết sức tinh tế triền miên, như mưa thuận gió hoà, từng chút tê dại tiến vào trong lòng của nàng.

      553.Ánh mắt ngập nước

      Edit: Quảng Hằng

      Làm cho tim của nàng  như ở trong đám mây, nhàng mơ hồ, lung lay ngớt.

      Ý nghĩ từng đợt choáng váng, giống như hoa đào nở rộ  như có mây tía, kìm lòng đậu, vươn đôi tay liền quấn lấy cổ , ôm chặt lấy .

      Thân mình Phượng Thiên Vũ hơi run lên cái, đôi mắt thâm trầm  giống như biển rộng mênh mông. Long Phù Nguyệt lần đầu tiên phòng bị  cùng thân mật như vậy, tuy rằng luôn giữ bình tĩnh, lúc này cũng chắc giữ được.

      Mới đầu chính là cánh môi ma sát nhau, dùng sức mút thỏa thích, tiếp theo liền bắt đầu xâm nhập vào bên trong. Hai cái lưỡi cực nóng biết tiết chế  công thành lướt trì.

      Môi lưỡi giao nhau, bọn họ gần như toàn thân dưới đều dính sát vào lại với nhau.

      Cánh tay Phượng Thiên Vũ càng siết càng chặt, phảng phất muốn đem nàng hòa tan vào trong cơ thể của .

      "Ngô. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt thở dốc thôi, theo bản năng muốn đẩy ra chút, nhưng hoàn toàn vô dụng. Ngược lại dẫn tới càng thêm cường lực  áp chế, nàng mơ màng đột nhiên, hoa mắt, đột nhiên có  cảm giác mình hòa tan, hòa tan trong vòng tay ấm áp của .

      Hơi thở của truyền khắp tứ chi bách hải của nàng, rút khí lực toàn thân của nàng.

      Trong lồng ngực dâng lên luồng sóng cuồng nhiệt quen thuộc  hiểu nổi, luồng sóng cuồng nhiệt này tràn đến vừa nhanh lại vừa mạnh mẽ. lại dị thường, quỷ dị, muốn bắt cũng bắt được. . . . . . Làm cho mũi nàng có cảm giác chua sót, đột nhiên muốn rơi lệ. . . . . .

      biết qua bao lâu, nàng cảm giác mình rốt cuộc chịu nổi rốt cục ngừng lại. . . . . .

      Long Phù Nguyệt đạt được cơ hội thở dốc, nhưng trong đầu giống như cuồn chỉ rối như trước, có khí lực để suy nghĩ gì cả. Cả người mềm yếu mông lung.

      Phượng Thiên Vũ ôm chặt nàng, ở nàng bên tai cúi đầu thở dài: "Phù Nguyệt, ta muốn nàng ngay bây giờ. . . . . . ."

      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt giống như hỏa thiêu, cuống quít tránh ra khỏi ngực của .

      Nơi này —— Nơi này là vùng hoang vu a. Lại là đường phải qua để xuống núi , đại sư huynh bọn họ lúc nào cũng có thể đến đây ——

      Nàng trừng mắt liếc cái, nhưng ánh mắt ngập nước , khuôn mặt nhắn đỏ rực , giống như là trừng người, giống như là liếc mắt hờn dỗi.

      Phượng Thiên Vũ nhịn được, lại ở môi của nàng hôn ngụm, thấp giọng : "Tiểu nha đầu, nàng lại dùng ánh mắt ngập nước mị hoặc chết người, nhìn ta như vậy , ta thực ở trong này nàng. . . . . ."

      Thanh của khàn khàn mà cứng ngắc, vừa có mị hoặc cùng gợi cảm khôn kể.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Quảng Hằng
      554.Quả nhiên là đại mỹ nữ siêu cấp
      Thanh của khàn khàn mà cứng ngắc, vừa có mị hoặc cùng gợi cảm khôn kể .
      Oanh! Lỗ tai của Long Phù Nguyệt gần như đỏ ửng . Thân mình cứng ngắc lại, động cũng dám động.
      Phượng Thiên Vũ ôm nàng, thân hình mềm mại áp sát vào vòng tay ấm áp bên trong, hơi thở ấm áp nhàng lặng lẽ hô hấp ở trước ngực . thỏa mãn và thích ý thở dài.
      Hai năm qua, chưa bao giờ dám ảo tưởng có ngày như thế, nàng hữu bên cạnh , có thể chạm đến, nàng hoàn toàn thuộc về .
      <img title="(Đọc tiếp...)" src="http://cungquanghang.wordpress.com/wp-includes/js/tinymce/plugins/wordpress/img/trans.gif" alt="" />
      Long Phù Nguyệt nằm ở trong ngực của , nghe tiếng tim đập mạnh mẽ, tâm thần đều say.
      tốt, người nam nhân này là nàng, mà nàng cũng xác thực . . . . . .
      Phượng Thiên Vũ lôi kéo nàng đứng lên, cười : " thôi."
      Long Phù Nguyệt còn kịp tỉnh hồn lại, ngây ngô mơ hồ hỏi câu: " nơi nào?"
      Phượng Thiên Vũ mỉm cười: "Nên đến gặp bọn họ ."
      "Ách ——"
      Mặt Long Phù Nguyệt lại đỏ, nàng cư nhiên đến bây giờ mới nhớ tới sư huynh bọn họ còn chờ ở bên kia đầm lầy.
      Bọn họ vừa mới đến ven đầm lầy, rất xa liền thấy con đại quy kia bơi lại đây. Cổ Nhược, tiểu hồ ly, cùng với áo trắng đều đứng ở lưng con rùa lớn này.
      Đại Ô Quy tốc độ bơi cực nhanh, đảo mắt liền đến bên bờ.
      Tiểu hồ ly nhảy xuống, chạy vội lại đây. Miệng hô hoán ầm ĩ: "Hai người các ngươi lại chỗ nào vậy? Ta còn tưởng rằng các ngươi lại gặp phiền toái gì nữa rồi."
      Lúc này Cổ Nhược, áo trắng cũng toàn bộ nhảy lên bờ.
      Long Phù Nguyệt vội vã chạy tới, ngượng ngùng : "Đại sư huynh. . . . . ."
      Lại nhìn thoáng qua áo trắng xinh đẹp kinh người kia: " Đây là —— Hoa Tích Nguyệt?"
      Hoa Tích Nguyệt cười híp ánh mắt, dạo qua vòng: "Đúng vậy a. Ta chính là Hoa Tích Nguyệt, Thánh nữ, ta rốt cục có thể khôi phục hình người . Đa tạ ngươi."
      Tiểu hồ ly ở bên bay lên bay xuống : "Phù Nguyệt, thế nào? Tỷ tỷ của ta là đại mỹ nữ phải ?"
      Long Phù Nguyệt gật gật đầu, thiệt tình khen ngợi: " sai, sai, quả nhiên là đại mỹ nữ siêu cấp. Ha ha."
      khỏi liếc mắt nhìn đại sư huynh, thầm nghĩ: "Nếu có thể đem đại sư huynh cùng vị hồ tiên này kết thành đôi, cũng là chủ ý tồi. . . . . ."



      Chương 555. Trông kinh khủng đến mức nào…..
      Edit: nhok phù thuỷ



      Trong lòng bỗng nhiên lại có chút mất mát: “ Cũng có lẽ, chỉ có Hoa Tích Nguyệt mới có thể làm rung động tâm đại sư huynh.”
      Ánh mắt Cổ Nhược vẫn nhàng như trước, bất động thanh sắc liếc mắt đem Long Phù Nguyệt đánh giá cái, xác định nàng có việc gì, mới đem ánh mắt di chuyển chỗ khác, thản nhiên : “Mau hỏi . Người này biết vị trí của Thận châu.”
      A? Long Phù Nguyệt mở to hai mắt, vui mừng nhảy dựng lên, nhìn thoáng qua, chỉ vào đại Ô Quy: “Ngươi biết tin về Thận châu? Nó ở đâu thế?”
      Đại Ô Quy trợn tròn đôi mắt to, gật gật đầu: “Cách nơi này hơn ngàn dặm Long đảo. Mấy ngày trước có con Long quy muốn hóa rồng thăng thiên, nếu vận khí tốt liền có thể cướp được viên Thận châu. . . . . ."
      “A? Ngươi là cướp? phải nơi Long quy lột da là nơi ít người lui tới sao? Sao lại có người cướp?”
      Đại Ô Quy lắc lắc cái đầu lớn, thở dài hơi: “Thận châu tuy phải là do trời đất tạo thành, nhưng cũng là tinh hoa do Long quy tu luyện vài ngàn năm mà thành, có thể cải tử hồi sinh, có năng lực chữa tất cả các loại độc thế gian, đối với người tu đạo có thể làm tăng linh lực, nếu là tinh ăn tự nhiên có được năm ngàn năm linh lực…. Thần vật như vậy, thử hỏi ai mà muốn có? Giờ phút này ở chung quanh Long đảo biết có bao nhiêu người hoặc chờ. Nếu muốn lấy được Thận châu, trận ác chiến là thể thiếu được.”
      Cái gì? Còn phải đánh nhau sao?
      Long Phù Nguyệt đầu hắc tuyến, nàng ghét nhất là phải đánh đánh giết giết. Lần này lại còn phải cũng đám tinh, thần tiên chiến đấu, thấy nhức đầu. Nhưng vì bệnh của đại sư huynh, dẫu chán ghét nàng vẫn phải !
      Nhưng hơn ngàn dặm……
      Hành trình này cũng quá dài! Lại phải ra hải đảo. Xem ra bọn họ phải thuê thuyền rồi………
      Đại Ô Quy dường như hiểu được tâm của nàng, chậm rãi câu: “Thánh nữ, tiểu thần biết đường . Chỉ cần ra khỏi ngọn núi này, bộ khoảng hơn năm mươi dặm đến thành Vân Hà, ngoài thành xa chính là biển rộng, ta có thể chở các người qua đó.”
      Long Phù Nguyệt liếc mắt nhìn nó, nhíu mày: “Ngươi muốn đưa bọn ta qua đó? Ách, ngươi lớn như vậy, còn phải hơn năm mươi dặm vào thành……….”
      Ách, nàng dám tưởng tượng thêm, có con rùa to theo sau mấy người bọn họ như vậy vào thành, trông kinh khủng đến mức nào………

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :