1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      388.Là Lạc công chúa phái các ngươi tới

      Edit: Quảng Hằng

      #ff9900;Beta: Hà Đoàn

      Sắc mặt người nọ khẽ biến. mặc dù là hộ vệ của Lạc công chúa, nhưng vẫn là hộ vệ ở phía sau, cùng Phượng Thiên Vũ gần như chỉ gặp mặt vài lần. Lại nghĩ rằng, vẫn bị người này liếc mắt cái nhận ra!

      Thị vệ bên cạnh : "Vương gia, mấy người này lén lút, ở ven bờ hỏi thăm chuyện của Long nương, chúng tôi vừa hỏi bọn họ liền chạy, chỉ bắt được người này."

      Thị vệ này là tài tướng đắc lực nhất của Phượng Thiên Vũ, võ công cao , người cũng cực kỳ thông minh. Cho nên vừa thấy hành tung mấy người này quỷ dị, liền tiến lên đề ra nghi vấn. ngờ mấy người này có tật giật mình, thế nhưng xoay người bỏ chạy.

      Phượng Thiên Vũ nhìn tên  hộ vệ kia liếc mắt cái, trong lòng đột nhiên vừa động, lạnh lùng thốt: "Là Lạc công chúa phái các ngươi tới ? !"

      Thân mình tên hộ vệ kia run lên, theo bản năng  lắc lắc đầu: ". . . . . . phải, phải . . . . . Là chúng tôi. . . . ."

      Phượng Thiên Vũ mặt trầm như nước, sát khí người cũng là tầng tầng trào ra: "Nàng ta biết Long nương mất tích, cho nên phái các ngươi cũng tới tìm kiếm, tốt nhất là trước khi ta tìm được loại trừ nàng. . . . . . Có phải hay ? !"

      Tên hộ vệ kia ngẩn ngơ, sắc mặt đại biến. Bởi vì Lạc công chúa quả phân phó bọn họ như vậy.

      đột ngột lui về phía sau bước, hai chân run lên, phịch tiếng quỳ xuống đất: "Vương gia, ngài. . . . . . ngài đừng hiểu lầm, là Lạc công chúa thấy ngài tìm thấy Long nương nên sốt ruột, thế này mới phái chúng ta đến. . . . . . Đến để hỗ trợ ."

      "Đến hỗ trợ? Vậy tại sao các ngươi lại lén lút? Vừa thấy người của ta bỏ chạy? !" Phượng Thiên Vũ hai tròng mắt như kéo sắc, lạnh lùng nhìn .

      "Này. . . . . ." Tên hộ vệ kia nên lời . Mồ hôi lạnh theo thái dương ròng ròng chảy xuống.

      Trong đôi mắt Phượng Thiên Vũ có ánh sáng sắc bén chợt lóe lên: "Có lẽ ta nhường nhịn các ngươi quá lâu, tại, ta tuyệt đối cho phép lại có bất cứ uy hiếp nguy hiểm gì đến tồn tại của Phù Nguyệt!"

      Ánh sáng lạnh lẽo chợt lóe lên như tia chớp, luồng máu tươi phun ra, cái đầu của tên hộ vệ  kia cứ như vậy lăn ra ngoài. . . . . .

      Kế hoạch chạy trốn của Long Phù Nguyệt  sớm ở trong đầu của nàng chuẩn bị  bao nhiêu lần, cho nên nàng vừa rời khỏi thư phòng Phượng Thiên Vũ, liền trực tiếp ra cửa phủ.

      Vật dụng đương nhiên thể tùy tay mang theo, nếu để cho người trong phủ bắt gặp nàng lấy theo hành lí xuất môn, nhất định đem lòng sinh nghi.

      May mắn nàng trước đó vài ngày đem hoàng kim của nàng được  lão hoàng đế ban cho đều đổi thành  ngân phiếu. Có tiền, còn lo có này nọ sao?

      389.Bị dã thú tha  làm sao bây giờ

      Edit: Quảng Hằng

      #ff9900;Beta: Hà Đoàn

      Nàng ở đường dạo qua vòng, thừa dịp thị vệ theo  phía sau chú ý, dùng mê man cổ làm cho người nọ ngủ mê. Thế này mới thẳng ra khỏi thành. Nàng biết Phượng Thiên Vũ nhất định đuổi theo, sớm nghĩ kỹ tất cả đường lui, biết nếu muốn né khỏi truy tung của Phượng Thiên Vũ  , chỉ có thể đường thủy.

      Vội vàng đến bên bờ sông kia. Con sông này rất rộng, nước sâu sóng lớn, may mắn kỹ năng của nàng bơi vô cùng tốt, cho nên lặn xuống nước cái bơi thẳng về phía trước.

      Bơi ra ước chừng có bảy tám dặm đường, nàng liền  đến nơi bằng phẳng bên bờ sông. Nằm ở trong đám bèo lẳng lặng chờ.

      Nàng biết, nàng tạm thời thể lên bờ, bằng nếu Phượng Thiên Vũ phái thêm mấy con chó săn tìm kiếm, khẳng định ở bên bờ ngửi được mùi của nàng.

      Mà địa phương này thường thường có súc vật  đến uống nước. Nàng chờ chính là mấy súc vật  này.

      Ước chừng qua nửa canh giờ, bờ sông bằng phẳng lặng  quả nhiên có đám súc vật đến đây, có ngựa có bò, còn có mấy con dê.

      Long Phù Nguyệt trong nước chạy vội lên, cưỡi lên thân con bò. Con bò kia là con bò già. Phỏng chừng cả đời này của nó cũng để cho người ta cưỡi qua, cả kinh chút, nhất thời phát điên . Mang theo Long Phù Nguyệt chạy như điên.

      Long Phù Nguyệt nghĩ tới trong ngày thường chậm chạp nay lại dở chứng chạy như điên, suýt nữa bị điên cuồng hất xuống.

      Nhưng thành bại đến nước này, tốt xấu gì nàng cũng có chút võ công, cho nên nàng bướng bỉnh, chết sống cũng chịu buông tay, cứ như vậy thẳng tắp chạy hơn mười dặm đường, con bò kia rốt cục bị nàng trị phục, chở nàng chậm rãi hành tẩu .

      Long Phù Nguyệt bởi vì luyện chế Vong tình cổ, thân mình vốn  rất suy yếu, và bởi vì chống đỡ từ nãy giờ, nàng mới ngất . Giờ phút này nằm   con bò già kia, chỉ cảm thấy toàn bộ thân mình giống như bị tan ra, hận thể ngủ giấc.

      Nhưng nàng biết nàng tại vẫn còn thoát khỏi nguy hiểm, trước khi Vong tình cổ phát tác, phải xa chút, tiếp tục xa chút.

      Thời gian từng phút từng giây  trôi qua, nàng cũng bao lâu rồi, chỉ cảm thấy trong đầu trận trận choáng váng, nàng biết, biết cưỡi con bò già này Vong tình cổ kia phát tác!

      Nàng nhìn mọi nơi một cái, nơi này là sơn cốc, có bất kỳ người ở. Trong nội tâm nàng trầm xuống: "Ông trời, người muốn  ta chết sao? Thế nhưng để cho ta bị cổ độc phát tác tại địa phương con chim cũng có,. . . . . . Bị dã thú tha   làm sao bây giờ? !"

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      390.Cực phẩm soái ca

      Edit: Quảng Hằng

      #ff9900;Beta: Hà Đoàn
      Ban đầu nàng tính là từ trong nước nhảy ra cưỡi con vật gì đó , chạy cách bờ sông hai ba trượng   xuống . Sau đó tìm tiểu điếm thành trấn ở lại . Chờ  sau khi cổ độc phát tác lại tiếp.

      Nhưng trăm tính ngàn tính nghĩ tới thế nhưng cưỡi con bò điên, con bò điên này chạy tốc độ thua tuấn mã, nàng cũng dám đường nhảy xuống. Đành phải tùy ý con bò này chạy, lại nghĩ rằng cư nhiên chạy đến trong núi lớn này.

      Chuyện này có thể xem là chuyện tốt ? Long Phù Nguyệt muốn tự trấn an mình. Nàng vội vàng nhìn mọi nơi một cái. Chợt thấy phía trước cách đó xa tảng đá lớn có người ngồi. Lúc này mắt của nàng có chút mông lung , chỉ nhìn thấy là chút bóng trắng. Trong lòng giật mình, bùm tiếng rớt xuống lưng bò, trước mắt tối sầm, trong đầu cái bóng trắng bay nhanh xẹt qua. .

      Tất cả, tất cả, đều trở thành hôm qua, Vũ Mao sư huynh, hẹn gặp lại sau!

      Cũng biết qua bao lâu, Long Phù Nguyệt chậm rãi mở mắt, đập vào mắt có thể thấy được đó là trần nhà màu xanh, thân mình cũng lung la lung lay , như là nằm bên trong chiếc xe.

      "Di, ta   ở nơi nào?" Con mắt Long Phù Nguyệt  đảo quanh, nhớ tới thân, lại cảm thấy thân mình giống tan rã ra, nhúc nhích liền đau  toàn thân.

      "Ta nhớ được ta vội vã , sau đó nhìn thấy con hồ ly hay, chó gì đó băng ngang đường chiếc xe ngựa chạy vụt đến, ta cứu chú hồ li (hay con chó) kia, bị xe đánh bay ra ngoài. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt bỗng nhiên ôm lấy đầu! Trời ạ, nàng phải là chết chú? Vì cứu cẩu cẩu dũng hiến thân? ! Có trang bìa tờ tạp chí nào đưa tin nóng sốt nàng vì cứu cẩu cẩu dũng hy sinh hay , đưa tin về vị hùng liệt sĩ cứu cẩu cẩu. . . . . .

      Câu hồn  tiểu quỷ kia lại làm gì thế?Tại sao nhìn chung quanh cũng thấy? Còn có, nàng tại sao lại  cảm giác tại giống như là ngồi ở chiếc xe trâu già kéo ? Chẳng lẽ phủ này phải giống như dương gian sao?

      Nàng vạn phần buồn bực, chợt thấy màn xe được vén lên, nam tử xoay người đến.

      Long Phù Nguyệt vừa thấy được nam tử này, lập tức mở to hai mắt.

      Wow! Cực phẩm soái ca! Nàng rốt cục nhìn thấy cực phẩm soái ca sống rồi!

      Nam tử kia thân áo choàng thuần  trắng, tóc đen chưa từng buộc lên, tùy ý xõa tung đầu vai, trán có đai buộc đầu màu xanh ngọc. Màu da của có chút tái nhợt, ánh mắt sắc bén vầng trán thể che hết thanh cao cùng cao ngạo, môi hơi có chút đơn bạc thiếu tia huyết sắc hơn người thường , ánh mắt lạnh lùng mà lạnh như băng, giống như vầng trăng lạnh lẽo ban đêm chiếu rọi.

      391. chính là lão công ông trời ban cho ta

      Edit: Quảng Hằng

      #ff9900;Beta: Hà Đoàn
      Cũng biết vì sao, Long Phù Nguyệt  thấy trong mắt thế nhưng   lên tia thương hại : "Ngươi tỉnh?"

      Long Phù Nguyệt ngây ngốc nhìn , bỗng nhiên mở miệng ra chuỗi dài: "Ngưu Đầu? Mã diện? đúng, đúng, nơi đó làm gì có ngưu đầu mã diện xinh đẹp như vậy  ? ! Vậy là ngươi là Bạch vô thườngtrong Hắc Bạch vô thường? Trời ạ, ta vẫn cho là Bạch vô thường là cái loại sắc mặt trắng bệch, đầu lưỡi vươn dài ra, bộ dáng như quỷ treo cổ a, làm sao nghĩ đến lại xinh đẹp như vậy! Nha, phim truyền hình sai lầm rồi!" ( Ngưu Đầu, Mã Diện : quỉ đầu trâu mặt ngựa ) (Hắc bạch vô thường, hai vị quan mặt trắng, mặt đen bắt hồn)


      Người nọ hơi hơi nhíu mày, biết trong miệng nàng từ đâu lại tuôn ra tràng kì quái như thế, bàn tay vươn ra, ở trán nàng sờ soạng, Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy bàn tay lạnh như băng, làm cho nàng kìm lòng đậu rùng mình cái.

      Ai, phủ chính là phủ, soái ca này tuấn tú đến mức  nhân thần đều ghen tức, nhưng bàn tay này lại giống như tay của người chết, lạnh như băng, lạnh như băng . . . . . .

      "Uy , tại sao ngươi lời nào? Giả vờ lạnh lùng ư? Lão huynh. Đúng rồi, hợp tác kiêm bằng hữu tốt của ngươi Hắc vô thường đâu? Có phải cũng đẹp trai giống ngươi như vậy hay ?"

      Long Phù Nguyệt thập phần hưng phấn, ha ha, nếu ti mọi người đều xinh đẹp như vậy, như vậy nàng vội vã đầu thai . ràng ở trong này theo đuôi soái ca là được.

      Nam tử kia tựa hồ bị nàng đánh bại, vuốt ve từ cái trán: "Cái gì Hắc Bạch vô thường? ! Nơi này cũng phải phủ! Long Phù Nguyệt, ngươi ngay cả ta cũng quên mất chứ?"

      Long Phù Nguyệt sửng sốt, thế này mới cảm giác người này có chút quen mắt, nhưng gặp nhau ở nơi nào cũng nhớ ra được .

      " phải phủ? Vậy ngươi làm sao mặc  thân quần áo cổ nhân? Chẳng lẽ —— Ta xuyên qua? !" Long Phù Nguyệt suýt nữa kinh hoảng nhảy dựng lên. Nàng cố hết sức  đứng lên, vén rèm xe lên hướng ra phía ngoài vừa thấy, nơi này hình như là con đường lớn, đường lớn thường thường có người qua. Người cưỡi ngựa, ngồi kiệu , bộ , tuy rằng mặc đều giống nhau, nhưng đều là cổ trang. . . . . .

      Thiên a! ra ta xuyên qua!

      Lần này Long Phù Nguyệt hoàn toàn giật mình. Trong lòng cũng biết là vui hay là buồn, trừng mắt nhìn soái ca trước mắt này, nước miếng của nàng thiếu chút nữa chảy ra: "Ta nhớ trong tiểu thuyết hay , nữ chủ xuyên qua về sau đều gặp được nam chủ vô cùng tuấn tú , chẳng lẽ —— chính là lão công ông trời ban cho ta? Wow! là rất tuấn tú rồi! Ha ha!"

      Người nọ lại bị ánh mắt si mê của nàng có chút sợ hãi, thản nhiên : "Ngươi tỉnh rốt rồi, thân của ngươi còn có vết thương, trước cần vọng động."

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      392.Vị đại sư huynh này của nàng chẳng lẽ là thần tiên

      Edit: Quảng Hằng

      #ff9900;Beta: Hà Đoàn

      Có thương tích? Long Phù Nguyệt cuống quít kiểm tra người. Cánh tay trái xanh mảnh lớn, ngực có chút đau, phía sau lưng cũng có chút đau, nhúc nhích, toàn thân dưới tựa hồ chỗ nào đau.

      Hôn mê, ta phải là từ trời ngã xuống đất chứ? Tại sao toàn thân máu ứ đọng nhiều như vậy?

      biết thân thể ta xuyên qua hay chỉ là hồn xuyên qua, vấn đề này rất đáng được khảo chứng. . . . . .

      "Cái kia. . . . . . Vị mỹ nhân đại ca này, ngươi có gương hay ?" Long Phù Nguyệt rất muốn nhìn xem bộ dáng chính mình đến tột cùng biến thành cái gì nữa.

      Mỹ nhân đại ca? ! Khuôn mặt tuấn tú của người nọ tối sầm. Đây là xưng hô kiểu gì thế? !

      "Ngươi vẫn gọi ta là đại sư huynh , ban đầu ngươi thường gọi ta như thế ." Người nọ liếc mắt nhìn nàng cái, khóe miệng tựa hồ có chút run rẩy.

      "Đại sư huynh? Ban đầu gọi ngươi như vậy?" Đầu óc Long Phù Nguyệt vận chuyển rất nhanh: "Người này biết ta, hay là sư huynh của ta, như vậy, ta là hồn xuyên qua, xuyên đến người sư muội của ! Ha ha, có như vậy có đại suất ca làm sư huynh tồi! Chính là biết bộ dáng tại có thích hợp hay . . . . . .Ừm, quan trọng nhất là thể để cho nhìn ra sư muội của thay đổi linh hồn. . . . . ."

      "Đại sư huynh, có gương hay , ta muốn gương."

      Người kia đúng là Cổ Nhược đại vu sư, nhìn Long Phù Nguyệt liếc mắt cái, trong đôi mắt đạm mạc giống như lại có tia thương hại, cũng lời nào, ngón tay hơi bắn ra, mui xe màu xanh bỗng nhiên dường như nhộn nhạo như sóng nước, dần dần  biến ảo thành cái gương sáng, chiếu lên người ràng rành mạch.

      Pháp thuật! Wow, này phải là pháp thuật trong truyền thuyết  sao? Vị đại sư huynh này của nàng chẳng lẽ là thần tiên? Nàng xuyên đến thế giới tiên hiệp rồi?

      Long Phù Nguyệt trợn tròn hai mắt, chỉ kém chút nhảy dựng lên, nhìn người trong kính: "Di, này phải là chính mình sao? Chỉ là màu da có chút xanh trắng, bộ dạng dinh dưỡng đầy đủ, ha ha, nghĩ tới thể xác của ta ở thời đại này  cũng y như lúc trước, đỡ cho ta khỏi thích ứng."

      Cổ Nhược đại vu sư nhìn nàng đối với gương vẫn ngây ngô cười, khỏi lắc lắc đầu, trong lòng vẫn lạnh như băng có cảm giác hình như có dòng nước ấm thấm ra, khe khẽ thở dài: "Có lẽ, đem tất cả đều quên đối với nàng mà nhưng ra chuyện tốt. . . . . ."

      Lúc ở nước Diêu Quang, cũng nhìn ra người Long Phù Nguyệt có độc tình cổ.

      393. trẻ con mới sinh

      Edit: Quảng Hằng

      #ff9900;Beta: Hà Đoàn

      Lúc ở nước Diêu Quang, cũng nhìn ra người Long Phù Nguyệt  có độc tình cổ, hơn nữa cũng nhìn ra khúc mắc ở giữa cảm tình nàng cùng Phượng Thiên Vũ, biệt hiệu phong lưu của Phượng Thiên Vũ bên ngoài, lại là Vương gia tâm cao khí ngạo, đối với cảm tình của những người kia chút cũng xem trọng.

      Bởi vì Phượng Thiên Vũ là sư huynh của , cho nên hoàng đế nước Diêu Quang nổi lên lòng nghi ngờ, ở mặt ngoài tuy rằng nhìn ra cái gì, nhưng đối với tâm phòng bị của lại ngày càng tăng thêm, tính tình vốn lười nhác, thích quyền lực tranh đấu, cho nên trước đó vài ngày tìm cái cớ, liền rời khỏi.

      Cũng biết là do nguyên cớ gì, liền tới đến Thiên Tuyền Quốc này, nhưng ngờ đến nơi đây lâu, bệnh cũ người liền phát tác mạnh mẽ. liền tìm cái sơn cốc bí , dùng Vu lực trị thương cho bản thân, ngờ vừa mới đem bệnh cũ mạnh mẽ đè xuống, liền gặp nha đầu này cưỡi con bò chạy lại đây. Còn chưa tới trước mặt, liền hôn mê bất tỉnh, từ lưng bò rớt xuống.

      trời sanh tính đạm mạc thờ ơ, nếu như đụng phải người khác như thế, có lẽ nhúng tay, nhưng đối với nha đầu này rất có hảo cảm, đương nhiên là đành lòng đem nàng ném vào trong sơn cốc cho sói ăn. Đành phải ôm nàng xuống núi, thuê chiếc xe ngựa, lên đường.

      vốn là tùy ý loạn, có mục tiêu nhất định, nhưng tại bên người có nha đầu này, thể lại tùy ý như vậy. Lo nghĩ, biết Phượng Thiên Vũ khẳng định cam lòng lùng bắt toàn bộ đất nước, vì nghĩ thế, cũng chỉ có thể mang nàng trước rời khỏi Thiên Tuyền quốc.

      Long Phù Nguyệt này vừa choáng váng liền hôn mê gần hai ngày, nàng ở lưng bò ngã xuống té , cánh tay đều ngã đến gãy nát. Cổ Nhược đại vu sư giúp nàng bôi thuốc băng bó chút.

      cả đời cấm dục, cho nên thân thể bé của Long Phù Nguyệt ở trong mắt cùng khối thịt ba chỉ có gì khác nhau.

      đương nhiên cũng nhìn thấy ngực nàng có vô số những vết kim châm còn rỉ máu, tuy rằng chỉ tu luyện Vu thuật, nhưng cùng đại tế sư chuyên tu luyện về Cổ thuật làm oan gia đối đầu làm mấy năm, đối với Cổ thuật cũng có nghiên cứu, đương nhiên biết nhưng vết kim châm rướm máu kia tượng trưng cho cái gì.

      Trong lòng thế nhưng lại phá lệ có cảm giác đau lòng. dùng Vu lực giúp nàng đem những vết kim châm này khép lại, biết nữ hài tử thích chưng diện, lại dùng ảo thuật đem vết roi người nàng  xóa . . . . . .

      Long Phù Nguyệt giống như đứa bé sơ sinh, đối với cái gì đều cảm thấy dị thường tò mò, tò mò nhất  đương nhiên đó là Vu thuật của .

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      394. hiểu sao, nàng liền muốn rơi lệ. . . . . .

      Edit: Quảng Hằng

      #ff9900;Beta: Hà Đoàn

      Thường thường quấn quít lấy dạy cho nàng. Cổ Nhược cũng biết nên cự tuyệt như thế nào, dạy nàng vài món Vu thuật nho , Long Phù Nguyệt cũng thông minh, vừa học hiểu, chỉ là tính tình nàng có chút xúc động, có lần biến ra lửa, suýt nữa đem xe  ngựa này  thiêu hủy, may mắn, Cổ Nhược cứu kịp cuối cùng hữu kinh vô hiểm.

      đường đương nhiên cũng đụng phải ít binh lính tuần tra, nhưng Cổ Nhược dùng pháp thuật nho đổi dung nhan, liền dễ dàng qua mặt được đám binh lình kia. vào thành nghỉ, đại bộ phận đều qua đường vòng.

      Như vậy thẳng ngừng ngừng, bất tri bất giác, trôi qua năm sáu ngày.

      Vết thương người Long Phù Nguyệt tốt được bảy tám phần, nàng ở trong xe ngựa rốt cuộc buồn chịu được, xa thấy phía trước lại có tòa thành trì, nàng liền ầm ỹ  muốn trong thành xem náo nhiệt.

      Cổ Nhược trầm ngâm chút, liền cho xe vào thành, nơi này là thành thị nơi biên cương của Thiên Tuyền Quốc, ra khỏi nơi này, liền chính là lãnh thổ của  nước Khai Dương.

      Chỗ cửa thành đương nhiên có binh lính kiểm tra, Long Phù Nguyệt thoáng nhìn, chợt thấy tường cửa thành dán bức họa. bức họa của mỹ nhân, mắt to trong veo như nước, cái miệng nhắn đỏ bừng, tại sao lại thấy quen mặt như thế, trong lòng có loại cảm giác rất quen thuộc, hơn nữa tranh này vẽ  cực kỳ sinh động, hiển nhiên người vẽ nên bức tranh này vô cùng có tâm ý, Long Phù Nguyệt ngẩn ra, chợt nhớ tới, đây phải là chính mình sao! Di, bức họa của nàng tại sao lại ở chỗ này?

      nhìn xem văn tự dưới bức họa, kia cũng là ca khúc:

      Dẫn ca Trường Khiếu mây bay, kiếm thử thiên hạ áo trắng nhuộm sương hoa

       

              Năm đó say hoa ấm hạ hồng nhan khoảnh khắc lăng hoa nước mắt chu sa

       

              Vẫn còn nhớ ca lý phồn hoa trong mộng pháo hoa bằng ai sai vướng bận

       

              Hoàng Hạc lâu tiêu điều sống nơi đất khách quê người thiên nhai tóc đen thành đầu bạc

       

              Năm xưa trộm đổi bằng tình này tương ký

       

              Dịch biên đầu cầu bộ dạng phục tùng thầm

       

              Cùng trời cuối đất hồng trần tan mất khó tìm

       

              Quay đầu trăm năm

       

              Kính Hồ núi xanh thẳm mây thấp cúi giai nhân trước trướng ám vẽ lông mày ai hỏi Vua Hồ Bất Quy

       

              Tình này bất quá pháo hoa toái biệt ly rượu tưới ngàn chén mỏng châm chu nhan ngủ

       

              Khinh hàn Mộ Tuyết gì tùy tướng lần kinh niên nhân tự mình bi chỉ cuộc đời này ứng dứt khoát

      San San (khoan thai) nhạn tự lại quay về đồ mi hoa nở hết cách say chính là thiếu ai giọt chu sa nước mắt. . . . . .

      Nét chữ mạnh mẽ hữu lực, rồng bay phượng múa, Long Phù Nguyệt khỏi nhìn đến ngây người, sâu trong đáy lòng hình như có sợi tơ  nhàng được khơi dậy, hiểu sao, nàng liền muốn rơi lệ. . . . . .

      395.Ăn nữa đậu hủ mình sắp biến thành đậu hủ

      Edit: Quảng Hằng

      #ff9900;Beta: Hà Đoàn

      Nàng lắc lắc đầu, thở dài. Thầm nghĩ: "Đây phải là bài ‘Nước mắt chu sa’ sao? nghĩ tới người nơi này cư nhiên cũng biết. Tranh này toàn ca từ cũng là tân kỳ. Bức tranh đẹp như vậy  đều có giá trị cất chứa, nghĩ tới bị dán ở trong này. Ai, là giậm chân giận dữ. . . . . ."

      Bởi vì Cổ Nhược như dùng Chướng Nhãn pháp, nên thủ vệ  binh sĩ cũng nhìn ra Long Phù Nguyệt cùng nữ tử bức họa  có bất kỳ chỗ tương tự, hai người thực nhàng  vào thành.

      Ở trong thành dạo   hồi, Long Phù Nguyệt trong bụng có chút đói khát, liền lôi kéo Cổ Nhược chạy tới trong tửu lâu.

      Cổ Nhược theo lệ thường ăn rau xanh và đậu hủ, vài cái bánh bao, chén nước trong. Long Phù Nguyệt mấy ngày nay theo ăn chay, miệng nhạt đến cực độ rồi. Lúc này cũng nhịn được nữa, ai oán : "Đại sư huynh, ta muốn ăn thịt! Ăn đậu hủ nữa bản thân ta sắp biến đậu hủ rồi!"

      Lại từ bên hông lấy ra thỏi bạc lớn lung lay nhoáng lên cái, cười híp mắt : " cần lo lắng tiền, người của ta có bạc đây."

      lên điều này, Long Phù Nguyệt thầm nghĩ trong lòng, ngày nào đó nàng trong lúc vô ý ở trong tay áo sờ mó, cư nhiên lấy ra xấp ngân phiếu, đếm có khoảng hơn vạn hai.

      Nàng mừng rỡ khôn cùng, thời điểm vừa mới vào thành, nàng liền đến hiệu đổi tiền đổi ra ít tiền bạc. Lại mua vài món quần áo. Đem quần áo rách rưới người  ném xuống, hôm nay vào tửu lâu lớn nhất  toàn thành này, thầm nghĩ có thể ăn uống no say chút, lại nghĩ rằng Cổ Nhược lại là chỉ cần  rau xanh đậu hủ, khỏi oán giận ra tiếng.

      Cổ Nhược nhìn nàng cái, thản nhiên  gật đầu cái: "Ngươi có thể ăn món ăn mặn ."

      "Nha!" Long Phù Nguyệt hưng phấn mà nhảy dựng lên, điếm tiểu nhị đưa tới, bao tử chiên giòn, gà tẩm rượu, hoa quả tươi ngân nhĩ, Tôm sốt cà, bốn món ăn mặn, lại có bình rượu , ăn tận hứng.

      Tửu lâu từ trước đến nay luôn là chỗ dẫn phát ra tin tức, nơi bát quái tập hợp và phân tán. Long Phù Nguyệt muốn nghe nhiều  chút về tin tức thời đại này, cho nên bọn họ tai ngồi ở trong đại sảnh, giờ phút này đúng là giờ cơm, trong đại sảnh tiếng người ồn ào, náo nhiệt vô cùng. nam tử có chút thô tục nước miếng tung bay bàn luận tin tức.

      "Uy , mọi người gần đây có nghe chuyện chấn động từ kinh thành ?"

      Chuyện chấn động từ kinh thành? Long Phù Nguyệt nhất thời kéo dài lỗ tai.

       Bài hát Chu Sa Lệ (nước mắt chu sa)

      [youtube=http://www.youtube.com/watch?v=5ntSsed8QM8]

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

              396.   đứa đáng thương. . . . . .

      Edit: Quảng Hằng

      #ff9900;Beta: Hà Đoàn

      Chỉ nghe hán tử : "Ngươi chuyện chấn động toàn nước đó là vụ án Cửu vương gia giết vợ sao?"

      Vị nam tử thô tục kia gật gật đầu: "Đúng vậy, đúng vậy, vị Lạc công chúa kia, ở nước  Ngọc Hành nghe xinh đẹp như hoa, vốn cùng Cửu vương gia chúng ta đúng là đôi, nghe mấy ngày hôm trước tổ chức  hôn lễ long trọng vô cùng. Đây vốn là chuyện tốt, ngươi suy nghĩ chút, Ngọc Hành Quốc cùng Thiên Tuyền Quốc chúng ta cường cường liên thủ, còn có quốc gia nào dám khinh thường?"

      Bên cạnh người hán tử cười lạnh : "Xinh đẹp như hoa có ích lợi gì? này rất bất trinh rồi, xứng với Cửu vương gia chúng ta, cư nhiên ở ngày cử hành hôn lễ thứ ba tư thông cùng thị vệ, bị Cửu vương gia bắt gặp! Quỷ dị hơn là ngày hôm đó vừa vặn quốc vương nước  Ngọc Hành cùng Hoàng đế bệ hạ nước ta cũng đến Vân Vương Phủ thăm,lại vừa vặn đem gian tình của vị Lạc công chúa  kia đánh vỡ, Cửu vương gia chúng ta đây chính là nam tử hán đỉnh thiên lập địa, làm sao chịu được chuyện này? Ngay lập tức liền đem gian phu dâm phụ đánh gục. . . . . ."

      "Hắc hắc, nghe quốc chủ Ngọc Hành quốc đau lòng vô cùng, nhưng nên lời, bởi vì giận khuê nữ bất trinh, mất mặt xấu hổ, ông ta cũng còn biện pháp."

      "Đúng vậy a, đúng vậy a, khuê nữ gả ra ngoài giống như nước hất , vị Lạc công chúa kia nếu gả cho Vương gia, chúng ta, đó chính là người của Vương gia  chúng ta, nàng ta đội cái sừng lớn cho Vương gia như vậy, đương nhiên là đáng chết . Cửu vương gia giết nàng ta đó cũng là thanh lí môn hộ, vị quốc quân nước  Ngọc Hành có cách nào can thiệp . . . . . ."

      "Ai, quốc quân nước  Ngọc Hành cam lòng , chỉ sợ hai nước vì vậy dấy lên chiến ."

      "Đánh đánh! Ai sợ ai! Ngọc Hành quốc lấy hàng thối nát như thế đính thân với Vương gia chúng ta, là nam nhân ai chịu nổi chuyện này? Ta ủng hộ  Cửu vương gia chúng ta!"

      "Đúng! Ta cũng ủng hộ! Đây mới đích thực là hán tử có tâm huyết!"

      Đề tài này hấp dẫn  lực chú ý của nhiều người, rất nhiều khách rảnh rỗi đều duỗi thẳng  lỗ tai, gia nhập đề tài này, ngươi tiếng, ta tiếng, dị thường náo nhiệt.

      Long Phù Nguyệt nghe đại khái. Nàng thầm bĩu môi: "Thời đại này đúng là thời đại nam tôn nữ ti, chỉ cho phép nam tử phong lưu, cho phép nữ tử vượt tường. Ai, vị Lạc công chúa kia cũng là, nếu cùng thị vệ mình có tư tình, tại sao còn muốn gả cho vị Cửu vương gia kia chứ? Chẳng lẽ là cha mẹ ép gả sao? Ai, đứa đáng thương. . . . . ."

              397.Cưới vợ giết vợ

       Edit: Quảng Hằng

      #ff9900;Beta: Hà Đoàn

      Chợt nghe người thần thần bí bí : "Tại hạ còn nghe được tin tức bí , nghe Cửu vương gia chúng ta cùng vị Lạc công chúa kia thành thân ba ngày, hoàn toàn là động phòng, vị Lạc công chúa kia vì quá giận dữ, nên mới bò tường . . . . . ."

      "Ai, chuyện hoàng gia ai biết được? Ta nghe Cửu vương gia chúng ta cũng có nữ tử khác âu yếm, là vị công chúa mất nước họ Long , nhìn thấy bức họa treo cửa thành kia ? Chính là nương đó, nghe đó chính là nữ tử họ Long  mất tích, Vương gia giống như nổi điên tìm nàng, treo giải thưởng mười vạn lượng hoàng kim a. . . . . ."

      "Mười vạn lượng hoàng kim? ! Đây chính là giàu to rồi!" Long Phù Nguyệt há to miệng: "Ai, Vương gia này đúng là cùng người thường bất đồng, ra tay vô cùng hào phóng. nghĩ tới vị nữ tử kia ra cùng họ cùng ta, ngay cả tướng mạo cũng kém nhiều lắm. Hắc hắc, nếu ta giả mạo làm nàng ấy có lẽ cũng có thể giả mạo được, chừng mười vạn lượng bạc vào tay ta . Ha ha. . . . . ."

      Lại suy nghĩ: "Hay là thôi , nghe những lời bàn tán của bọn họ, vị Cửu vương gia kia quả thực chính là sát thần. Trong lòng có thể có nữ tử khác, còn trương cờ trống tìm lớn như vậy, vị Lạc công chúa kia và thị vệ tư thông chút bị giết. Đối với người mình lại là cư xử khác nhau, chỉ cho phép phóng hỏa người khác, được đốt đèn. Ta quyết định, ta từ giờ trở , ta muốn khinh bỉ ! Loại nam nhân này tặng cho ta cũng cần,  đại sư huynh tốt hơn. . . . . ."

      Tay nàng nâng má, nhìn đại sư huynh đến xuất thần.

      Cổ Nhược đương nhiên cũng nghe dân chúng đàm luận, liếc mắt nhìn nha đầu này cái, thấy nha đầu kia nghe  mùi ngon , tuyệt đối biết mình cũng là nhân vật chính từng ở bên trong diễn qua,

      khỏi lắc lắc đầu. Chuyện của Long Phù Nguyệt  sớm nghe   ít. Biết lần này Phượng Thiên Vũ cưới vợ giết vợ tuyệt đối giống trong miệng dân chúng truyền lại  đơn giản như thế, chừng vẫn là mưu kế của Phượng Thiên Vũ  . . . . .

      Ai, tất cả, tất cả trôi qua cũng trôi qua, tiếp tục truy cứu cũng còn ý nghĩa gì. Nha đầu này nếu lựa chọn con đường này, vậy chứng minh nàng là hoàn toàn đem vị kia Cửu vương gia quên mất, vẫn là mang theo nàng rời xa mảnh đất thị phi này thôi.

      Vừa ngẩng đầu, thấy nha đầu này nhìn cách thực khó lường, cũng chuyện, làm cho tim của hơi hơi nhảy dựng, chậm rãi ăn xong dĩa rau xanh đậu hủ, đứng dậy, thản nhiên : " thôi." Dẫn đầu ra ngoài.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :