1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      028.Tên biến thái này vẫn còn có một chút nhân tính. . . . . .


      <img class="alignnone size-full wp-image-5524" title="123" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/1231.jpg" alt="" width="590" height="416" />


       Edit: Nhok Phù Thủy

      Beta: Quảng Hằng & Khuyên


      Nàng lảo đảo  chút, cuối cùng cũng đứng vững gót chân. Trong lòng biết là may mắn hay là bi ai: “Hừ, lần này cuối cùng là bị ném  ngựa, người này vẫn còn có chút nhân tính......"

       

      thanh bỗng nhiên truyền đến tai của nàng: "Oa nhi, ở trong này, ngươi tốt nhất nên quên thân phận công chúa của ngươi, ngoan ngoãn làm hạ nhân !"

       

      Long Phù Nguyệt sửng sốt, nhìn nhìn bốn phía.

       

      Chỉ nghe Cửu Vương gia nhàn nhã phân phó một câu: "Về sau nha đầu này chính là nô tì của ta, các ngươi mang nàng thay quần áo, dạy cho nàng lễ nghi của Thiên Tuyền quốc chúng ta......

       

      Long Phù Nguyệt lúc này mới nhìn đến bản thân ở một nơi cực kì hoa lệ, còn hắn đứng với mấy thị nữ mặc trang phục của hạ nhân, cách đó xa, phía đằng kia là đội binh lính mặc khôi giáp sang loáng....

       

      Mấy thị nữ kia gật đầu đáp ứng ‘Dạ’, Long Phù Nguyệt cắn chặt răng, trong lòng thầm mắng: "Tên biến thái này, thắt lưng nãi nãi bị hắn nắm sắp gãy! Vậy còn làm ra vẻ như cứu ta, Stop! » 

       

      Đến khi nàng ngẩng đầu lên, thì Phượng Thiên Vũ đã sớm cưỡi ngựa mất rồi.

       

      Mấy thị nữ kia tò mò đánh giá nàng một chút, thấy người nàng khoác áo choàng của Cửu Vương gia, khuôn mặt nhắn vẫn còn xanh mét, biết vì sợ hãi hay do nôn ọe.

       

      Trong đó thị nữ hình như là đứng đầu những người này bước ra, trông khoảng hai mươi tuổi, dáng người bé và yếu ớt như liễu, đôi môi hơi cong lên, mắt phượng lại có chút sắc bén, nàng lạnh lùng đánh giá Long Phù Nguyệt một chút, hỏi: "Ngươi tên là gì?"

       

       Long Phù Nguyệt nhớ tới việc Cửu Vương gia phân phó, cắn chặt răng, liền bịa chuyện  cái tên: "Phù Nguyệt, ta gọi là Phù Nguyệt."

       

      Nữ tử kia liền chau mày: "Ở trong này chuyện, đừng ngươi - ta, có chút quy củ, phải tự xưng nô tỳ."

       

      "Dạ! Đại tỷ. Nô tỳ biết." Long Phù Nguyệt phiền nhất chính là nghe người khác thuyết giáo, vừa nghe này nữ tử mở miệng liền giáo huấn. Nhất thời kiên nhẫn đứng lên.

       

      Nàng kia lạnh lùng thốt: "Gọi ta Lãnh quản . Cái gì đại tỷ, nhị tỷ, ta cũng có muội tử."

       

      Lại quay đầu phân phó thị nữ áo xanh: "Lục Nhi, ngươi dạy quy củ cho nha đầu này, trước tiên hãy đưa nàng ta giặt quần áo."

       

      Nữ tử áo xanh vội đáp ứng rồi quay sang, nhìn Long Phù Nguyệt liếc mắt cái, : "Ngươi theo ta đến đây”.


      029, Bần nông trung nông làm việc vất vả....

       Edit: Nhok Phù Thủy

      Beta: Quảng Hằng & Khuyên


        thùng gỗ cỡ lớn, cái ghế thấp.

       

      Đây là nơi Long Phù Nguyệt làm việc.

       

      Long Phù Nguyệt nhìn thấy một đống quần áo lớn liền choáng váng. Liền hút một ngụm khí: "Này...... Đây đều là quần áo cần giặt? Tại sao lại có nhiều như vậy? Chúng ta là thị nữ của Vương gia, hẳn là giặt cả quần áo của Vương gia? Tại sao ngay cả quần áo của a miêu a cẩu cũng đưa tới? Một đống quần áo lớn, rốt cuộc có bao nhiêu người vậy?"

       

      Một nữ tử giặt quần áo nghe nàng thì thào nói, thì ngẩng đầu lên nhìn nàng cái, cười nói: "Ngươi mới đến à? Quần áo của Vương gia có người phụ trách rồi, cũng phải là chúng ta có thể giặt được. Đây đều là quần áo của các tướng sĩ. Vương gia săn sóc binh sĩ, cho nên bọn họ mặc quần áo mới là chúng ta phải giặt."

       

      Trời ơi! ra đây là quần áo của xú nam nhân! Trách được nàng bỗng dưng cảm nhận được mùi vị khác thường. Con mẹ nó, bà nội nó, thối phán quan, tử phán quan, ngươi hãm hại  ta! 

       

      "Này, ngươi gọi là Nguyệt nhi phải ? Đừng tiếp tục đứng ở đó xem. Quần áo ngày hôm nay toàn bộ phải giặt hết. Bằng bị Lãnh tổng quản mắng đó. Mau giặt ." Thị nữ áo xanh trừng mắt nhìn nàng liếc cái. Lại phân phó người khác hai câu, liền ra.

       

      Choáng váng, xem ra Lục nhi này cũng là người đứng đầu ở chỗ này.

       

      Ai, được rồi! Đến đâu thì đến, lo vội, trước hết cứ nhịn xuống,còn phải nghĩ đến việc chạy trốn nữa......

       

      Miệng nàng vừa lẩm bẩm oán thán, vừa ngồi xuống nhận lệnh giặt sạch .

       

      Nàng lấy bộ quần áo thứ nhất. áo toàn là mồ hôi lại còn có vết máu, mùi hôi đặc biệt bay thẳng tới mũi. Nàng nhăn mũi, chỉ cảm thấy dạ dày bốc lên.                  

      "Nôn!" Nàng muốn ói ra! Nhắm mắt lại đem bộ quần áo kia bỏ vào trong chậu gỗ. Nín thở, dùng sức chà xát cho sạch.

       

      Ai, trước kia nàng chưa từng giặt quần áo. Nàng tuy rằng là người Miêu, nhưng gia đình thịnh vượng và giàu có, trong nhà phương tiện đại hoá đầy đủ hết.Giặt quần áo bằng tay, đó là chuyện đời trước..... 

       

      Nàng đến bên cạnh tiểu nha đầu tên là Điềm Nhi, nhìn qua so với nàng lớn hơn được bao nhiêu. Nhưng giặt quần áo lại điêu luyện vô cùng.

       

      Điềm Nhi nhìn nàng cái, thấy nàng bộ dạng ngốc nghếch dị thường khỏi bật cười, : "Nguyệt nhi, ngươi thật ra là tiểu thư khuê các nhà ai?”

       

      Long Phù Nguyệt cười giả lả: ", phải, ta là con nhà nông vất vả, là bần nông trung nông a......"

      cobevotam thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

                  030. nương nào có thể khiến hắn cười.


      <img class="alignnone size-full wp-image-5524" title="123" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/1231.jpg" alt="" width="590" height="416" />


       Edit: Nhok Phù Thủy

      Beta: Quảng Hằng & Khuyên


      Điềm nhi biết nàng nói cái gì. Nhưng hiểu được ý tứ trong lời nói, nàng mở to hai mắt bật cười: "Ngươi lừa quỷ sao, ngươi nhìn bàn tay của ngươi nhỏ bé, chai sạn, giống như người chưa từng chạm tay vào nước. Làm sao giống con nhà nông cơ chứ?” 

       

      Long Phù Nguyệt cúi đầu nhìn vừa thấy. Trời ạ, hai tay bé này so với kiếp trước của nàng còn tinh tế trắng mịn hơn, móng tay được sơn màu hồng nhạt, quả nhiên, quả nhiên giống với đứa con nhà nông....

       

      Nàng vẻ mặt nở nụ cười: "Ta, cha mẹ ta đều rất thương ta, nên ta chưa bao giờ làm việc nhà nông...... Ai nha, sắc trời còn sớm, chúng ta nên giặt nhanh lên. Đừng nói nhưng lời vô ích nữa.

      Giặt xong, Lãnh quản sự kia lại đến K chúng ta!” 

                 

      "K?"Điểm nhi mởi to mắt ngạc nhiên.

       

      "Ha ha, chính là ý phạt chúng ta đó. Vị Lãnh tổng quản kia vừa thấy giống như Vương Hi Phượng, chúng ta vẫn là cần chọc nàng ấy tốt hơn.” Long Phù Nguyệt rất có bản lĩnh xem tướng. Vừa thấy tướng mạo người, có thể đem tính cách đặc thù của người khác hiểu khá .

       

      Điềm Nhi tuy rằng nghe được hiểu lắm, nhưng có thể hiểu được ý tứ. Bật cười, : "Nguyệt nhi, ngươi là dân Thiên Cơ quốc”

       

      chuyện như thế? Khá cổ quái a.

       

      Long Phù Nguyệt làm cái mặt quỷ, cười ha ha: "Ừ, có thể là thế. Hắc hắc. Cách mười dặm phong tục khác, huống chi là hai quốc gia, thói quen chuyện đương nhiên giống nhau rồi. À, đúng rồi, Vương gia thối của các ngươi đâu."

       

      Điềm Nhi biến sắc, nhìn chung quanh, cũng may kia mấy người đều nghe thấy, có nghe đến Long Phù Nguyệt nói lời đại nghịch như vậy.

       

      Điềm Nhi đem tay bé đặt ở bên miệng làm cử chỉ cấm thanh. nhàng mà : "Nguyệt nhi, ngươi ngàn vạn lần nên những lời đại nghịch như vậy, nếu như để những người này nghe thấy, hay lời đến tai Lãnh tổng quản, ngươi gặp xui xẻo lớn, Lãnh tổng quản đem miệng ngươi xé nát là được.”

       

      Long Phù Nguyệt nở nụ cười như cười, : "Được rồi, ta , ta coi vị Vương gia này dáng vóc rất giống đại nương? Thực tin có thể mang binh đánh giặc."

       

       Điềm Nhi thở dài, : "Nguyệt nhi, kiến thức của ngươi cũng là rất bé. Cửu Vương gia của chúng ta là thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử, cũng là thiên hạ đệ nhất kì nam tử, đời này nương nào có thể khiến được ông ta cười......."


      031. lại để nàng phát thêm bí mật nha

       

      Edit: Nhok Phù Thủy

      Beta: Quảng Hằng & Khuyên


       

      Lúc Long Phù Nguyệt thấy nàng đến chuyện này, đôi mắt sáng trong suốt, như tưởng tượng đến mộng đẹp nào đó.



       



       Nàng khỏi thở dài, rất khách khí vạch trần: "Này, tiểu nha đầu, ngươi ở đây hoa mắt si mê à, coi trọng người kia chứ?" 



       



      Mơ mộng của Điềm Nhi bị nàng đánh gảy, rất cao hứng, trừng mắt nhìn nàng liếc mắt cái: "Ngươi so với ta nhỏ hơn ngươi mới là tiểu nha đầu nha. Ngươi phải gọi ta là Điềm Nhi tỷ".



       



      Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy đầu có chút đau. Nàng bất quá biết vị này Vương gia gay này cổ quái, như thế nào liền khó như vậy?



       



      Nàng cắn răng nở nụ cười cười: "Được rồi, Điềm Nhi tỷ, ngươi có thể cho ta biết tại đây là ở nơi nào?"



       



       



      Điềm Nhi bật cười: "Nơi này là đại doanh trại của Cửu Vương gia”.



       



      Trời ơi, ra là nàng bị mang về quân doanh.



       



      Nhưng mà, theo nàng biết, trong quân doanh được mang nữ nhân, tại sao đại doanh của Cửu Vương gia này lại có nhiều nữ nhân như vậy



       



      Nàng trong lòng buồn bực, kìm lòng được liền hỏi.



       



      Điềm Nhi buồn cười nhìn nàng: "Hành quân đánh giặc đương nhiên là được mang theo nữ nhân, nhưng tướng lãnh cao cấp vẫn cho phép mang. Huống chi lần này là hoàng đế ngự giá thân chinh, có rất nhiều phi tần cũng theo đến đây."



       



      "Híc......"



       



      Long Phù Nguyệt gật gật đầu, ra là phong tục giống với Thiên Cơ quốc. Xem ra triều đại ̉ xưa thật là lắm quy củ, nàng cùng ̉ đại vẫn có khoảng cách nhất ̣nh.



       



      "Vậy —— Vị Cửu Vương gia này cũng mang phi tử đến đây ư?"



       



      "À, chính tựa như đại mỹ nhân, biết phi tử của hắn sẽ như thế nào."



       



      Tinh thần bát quái của Long Phù Nguyệt lại bắt đầu có ngọn.



       



      Điềm Nhi bật cười: "Cửu Vương gia của chúng ta còn chưa có Vương phi đâu......"



       



      "A? có Vương phi? lớn tuổi như vậy cư nhiên có Vương phi? Hay là —— làm đam mĩ?"



       



      Oaaa, lại để nàng phát thêm bí mật nha. Lợi lớn à!



       



      Điềm Nhi kỳ quái nhìn nàng cái: "Đam mĩ? Có ý gì?"



       



      Long Phù Nguyệt hắc hắc cười : "Chính là nam đồng tính luyến ái đó, xinh đẹp như vậy, nếu là đam mĩ, nhất định là thụ......"

      cobevotam thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      Chương 32. Ta xứng với ? mới xứng với ta!





      <img class="alignnone size-full wp-image-5885" title="Tiểu Nguyệt Nguyệt" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/tie1bb83u-nguye1bb87t-nguye1bb87t.jpg" alt="" width="590" height="531" />

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyêt

      Beta: Quảng Hằng & Khuyên

       

       

      Điềm nhi tuy biết nàng lý luận bậy bạ gì đó, nhưng bốn chữ đồng tính luyến ái nghe hiểu được.

       

      Khuôn mặt nhắn hơi hơi trắng nhợt, nhìn nhìn chung quanh, mỗi người đều vùi đầu giặc dũ quần áo bẩn, ai để ý bên này.

       

      Nàng đem tay bé đặt ở bên miệng thở dài tiếng: “Nguyệt nhi, tuy là ở trong này chuyện nhưng có nghĩa là năng tùy tiện. Bằng ngươi chết như thế nào cũng biết… Những lời này nếu để người khác nghe được, rơi vào tai Vương gia, hậu quả ngươi chịu nổi.”

       

      “Ha hả, những lời này chỉ có hai chúng ta nghe được thôi. Điềm nhi ta và ngươi vừa gặp mà như quen lâu (nhất kiến như cố) đối với ngươi ta tin tưởng hoàn toàn. Ta tin Điềm nhi bán đứng ta…” Long Phù Nguyệt tâng bốc nàng lên đến tận mây xanh.

       

      Khuôn mặt nhắn của Điềm nhi đỏ bừng lên, thực nghĩa khí : “Ngươi yên tâm ta đương nhiên bán đứng ngươi. Nhưng mà, ngươi vừa ra những lời đại nghịch bất đạo, sau này đừng như thế nữa.”

       

      Long Phù Nguyệt gật gật đầu: “Được, ta nữa, vậy ngươi xem tại sao có Vương Phi?”

       

      Điềm nhi thở dài : “Vương gia chúng ta là rồng ở trời, phải ai cũng có thể xứng đôi.”

       

      Nàng bỗng nhiên thấp giọng : “Nhưng mà ta nghe Vương gia từng cùng vị tiểu công chúa Thiên Cơ quốc đính hôn, nhưng tại xem ra, hôn này thể thành, vị tiểu công chúa kia sợ lưu lạc thành quan kĩ, đương nhiên là còn xứng với Vương gia chúng ta nữa,…”

       

      Long Phù Nguyêt hừ lạnh tiếng thầm nghĩ: “Ta xứng với ? mới xứng với ta đó! Bộ dáng rất giống như nghiệt ai mà cần chứ?”

       

      Điềm nhi tất nhiên biết nàng oán thầm trong bụng tiếp tục : “Vương gia tuy rằng có chính phi, nhưng có vài vị thị thiếp, đều là đại mĩ nhân quốc sắc thiên hương nha. Ai, chỉ cần Vương gia liếc mắt nhìn ta cái, ta chết cũng cam tâm,…”

       

      Thanh của nàng thể hơn, nhưng trong đôi mắt lại toát ra loại mê say quang mang.

       

      Ai cái nhà đầu này, trúng độc tên Vương gia gay kia quá sâu, thể cứu được a!

       

      Hự, hự, Nàng giặt đến hai tay đều trắng, mười đầu ngón tay vừa hồng lại sưng. Nhìn lại đống quần áo chất như ngọn núi kia, khuôn mặt nhắn của nàng lại nhất thời đen xuống.


      Chương 33: Ta phải les*


      <img class="alignnone size-full wp-image-5886" title="Đông nhi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/c491c3b4ng-nhi.jpg" alt="" width="490" height="346" />


      Edit: đông nhi




      A! Nếu ở đây có máy giặt tốt biết bao, Long Phù Nguyệt khẽ thở dài cái




      “Gà giặt quần áo, gà mà cũng biết giặt quần áo à?”, Điềm Nhi mở to mắt buồn bực khi nghe nàng như vậy.




      Long Phù Nguyệt biết nếu tiếp tục còn những chuyện khác nên im lặng tiếp tục làm việc 




      Thời tiết đúng là đầu thu, Long Phù Nguyệt giặt quần áo mồ hôi tuôn ra như tắm.




      Mồ hôi giống con sâu con ở mặt của nàng uốn lượn bò qua, làm mặt nàng trở nên ngứa, khó chịu. 




      Kìm lòng được vươn ống tay áo lên lau mặt, quả thực là trời rất nóng.




      Vì sao nàng xem tiểu thuyết xuyên việt, nữ chủ đều là xuyên qua thành đại gia tiểu thư, bên cạnh còn có tiểu nha hoàn hỏi han ân cần. Nàng cũng xuyên sao nhằm mạng khổ, thứ nhất là rơi vào dòng sông toàn xác chết. Bây giờ còn phải ở đây bán mạng giặt quần áo......




      Ông trời ơi, ông trời à, đây là vì sao, vì sao?




      À, đúng rồi, đây là thị thiếp của Cửu vương gia cũng đến đây? Chúng ta coi xem nàng xinh đẹp cỡ nào cho đỡ nhàm chán




       Điềm nhi gật gật đầu lần này Vương gia mang đến vị mỹ nhân, là sủng ái nhất Vân Mặc Dao mỹ nhân. Nàng là mỹ nhân lại có võ công cao cường,




       A, mỹ nhân, võ công cao cường nữa chứ?




       Ha ha, vậy nàng cần phải nên tìm cách làm quen chút. 




      Nàng chỉ xem trong tiểu thuyết và TV có thấy qua vài vị nữ hiệp, chưa thấy ở tại bao giờ nên cũng tò mò.




      Điềm nhi thấy vẻ mặt hưng phấn của nàng, hiểu lầm, lén lút hỏi câu, suýt nữa làm cho Long Phù Nguyệt té vào trong chậu giặt quần áo chết đuối: “Nguyệt nhi, ngươi coi trọng Vương gia chứ?”




      “Á! Coi trọng tên biến thái - gay à.”




       Long Phù Nguyệt tự nhiên nổi da gà toàn thân, thực nghiêm túc Điềm nhi, “Chuyện này thể đùa nha, ta mà coi trọng á? Ta chắc là đồng tính quá!”




      phải con á?”  Điềm nhi nhìn khó hiểu nhìn nàng vậy ngươi là con trai hả?




      “Cái gì! Ta làm sao giống con trai chứ? Ta là trăm phần trăm là con . Tuyệt giả dối...”




      “Vậy sao ngươi nếu thích Vương gia là con trai chứ? Gay phải nam đồng tính luyến ái sao?” Điềm nhi tự tin hỏi lại.




      “Choáng váng! Gay là có nghĩa nam đồng tính luyến ái. phải nữ đồng tính luyến ái......” Tên kia bộ dạng hại nước hại dân, ta vẫn thích xem vị mỹ nữ kia.




      ***




      * P/s: Gay (từ tiếng ) chỉ người đồng tính nam, lesbian hay đọc ngắn là les là chỉ người đồng tính nữ.




      Khuyên: Ôi cái chương này, beta mà loạn hết cả đầu. biết là chỉnh sửa cái tên chương như thế có đúng k nữa?
      cobevotam thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 34. Lại đây thị uy 

       

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khuyên




      "Nhưng Vương gia nam nhân hơn cả tiêu chuẩn? Tại sao ngươi lại so ngài ấy với nữ nhân?" Điềm nhi vẫn hoàn toàn hiểu.

       

      Long Phù Nguyệt lại nở nụ cười. Bỗng nhiên để sát vào khuôn mặt nhắn của Điềm nhi: "Làm sao ngươi biết là nam nhân tiêu chuẩn? Ngươi có kiểm tra rồi?"

       

      Oanh! Khuôn mặt nhắn của Điềm nhi  nháy mắt đỏ bừng. Gần như ngay cả cổ cũng đỏ.

       

      Trời ạ, cái nha đầu này rốt cuộc là người nào chứ? Làm sao có thể chỗ nào cố kỵ như vậy...... Này, đây là nữ tử bình thường có thể ra được sao?

       

      Chỉ nghe thanh trầm ấm thản nhiên: "Oa nhi, ngươi phải nhìn kiểm tra rồi sao?"

       

      Thanh này thình lình thốt lên. Long Phù Nguyệt sợ tới mức rùng mình cái, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Phượng Thiên Vũ lười biếng tao nhã đứng ở cách đó xa, trong tay cầm chiếc quạt họa sơn thủy, gió làm phất phơ tà áo trắng rộng của phần phật bay lượn, giống như lúc nào cũng có thể nương theo gió mà .

       

      Bên cạnh , còn có mỹ nhân đứng. Toàn thân mặc bộ y phục thủ công tinh xảo màu tím nhạt, trước ngực áo mỏng manh để lộ cái yếm màu lam nhạt, da trắng như ngọc, mặt như được vẽ từ tranh, đôi mi thanh tú hơi nhếch lên, bên ngoài vẻ xinh đẹp còn tiềm vẻ khí thế mạnh mẽ của người luyện võ.

       

      Vương gia luôn luôn hề muốn nhiễm chút bụi bẩn, vậy mà hôm nay lại tới phòng giặt giũ hạ đẳng như thế này! Toàn bộ nữ nhân chỗ giặt giũ này đều quỳ xuống: "Thỉnh an Vương gia, phu nhân."

       

      Long Phù Nguyệt lại ngơ ngác đầu óc để ở nơi nào, nhìn vị mỹ nữ kia xuất thần, hai mắt to tràn đầy những chấm lấp lánh, vị này chính là Vân Mặc Dao rồi, nàng rốt cục nhìn thấy hiệp nữ cổ đại, cùng trong tưởng tượng của nàng sai biệt lắm đâu. Cùng vị Vương gia gay này đứng chung chỗ dường như, liếc mắt cái nhìn qua, quả thực chính là hai đóa hoa tỷ muội...

       

      Vị tên Vân Mặc Dao kia nhìn thoáng qua Long Phù Nguyệt, cũng là hơi hơi nhíu đôi mi thanh tú chút, nhất là lúc nghe được từ phu nhân kia thốt lên, sắc mặt lại hơi đổi, bất động thanh sắc đánh giá nàng vài lần.

       

      Đôi môi hồng hơi nhếch lên cười : "Vương gia, tiểu nương này chính là Long Phù Nguyệt tiểu công chúa hôm nay ngài mang về đến. Nhan sắc quả nhiên tồi."

       

       Long Phù Nguyệt sửng sốt: "Này, thân phận công chúa của ta đại mỹ nhân này làm sao có thể biết? Nhưng ngữ khí của mỹ nhân này dượng như được thiện ý cho lắm, hình như có mùi dấm chua, kỳ quái, ta cùng nàng nước giếng phạm nước sông, nàng công kích ta làm cái gì?"

       
      Chương 35. Bằng sao có thể lên vị trí thị thiếp này chứ?

       

      Edit: Quảng Hằng

      Beta : Khuyên

       

      Nàng từ trước đến nay vốn chịu thiệt thòi, lúc này đương nhiên cũng nuốt trôi cơn tức này, cười khanh khách : "Phu nhân dung nhan của người cũng tồi nha, nếu làm sao có thể leo lên vị trí thị thiếp này? chừng sau này leo lên vị trí Vương Phi. Ôi, ta nghĩ nên gọi người tiếng là Vương Phi nương nương..."

       

      Nàng ý vị châm chọc rất nặng, Phượng Thiên Vũ mỉm cười nhíu mày, nhưng trong mắt lên chút hứng thú.

       

      Vị Vân Mặc Dao kia bỗng dưng bị tiểu nha đầu cười nhạo trước mặt nhiều người, nhất thời sắc mặt giận dữ đến đỏ ửng, hét to: "Làm càn! Xú nha đầu này còn tưởng là mình là công chúa sao? Ngươi tại bất quá chỉ là hạ nhân ti tiện, lại dám chuyện cùng chủ tử như thế?"

       

      Long Phù Nguyệt trong lòng lại thầm thở dài hơi: "Ôi, ta còn tưởng rằng là nữ hiệp đại khí hào sảng gì đấy, ra cũng là ngực lớn nhưng có đầu óc......"

       

      Nàng cố ý vẻ mặt vô tội: "Như thế nào, ta đúng sao? Vân phu nhân, người phải thị thiếp? Chẳng lẽ ngươi là Vương Phi? Ôi da, tiểu nhân sai rồi, xin lỗi."

       

      "Ngươi!"

       

      Long Phù Nguyệt xem như hoàn toàn giẫm phải nỗi đau của nàng, vị Vân phu nhân này rốt cục nổi cơn thịnh nộ, thân mình chợt lóe, bỗng nhiên đánh tới. chưởng hướng tới khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt, muốn cho khuôn mặt nhắn của nàng in dấu năm bàn tay, để cho mùa thu ảm đạm ố vàng xoa luồng đỏ bừng......

       

      Nàng thân mang võ công, tốc độ cực nhanh, Long Phù Nguyệt hoảng sợ, muốn tránh kịp. Sắp gặp tai ương, trước mắt có bóng trắng chợt lóe, cũng thấy ra tay như thế nào, chỉ tùy tiện vươn tay bắt, theo Long Phù Nguyệt nhìn ra, bàn tay trắng như tuyết bé của Vân Mặc Dao chỉ cách khuôn mắc nhắn của nàng vẻn vẹn còn có cm...

       

      Khoảng cách cm  này liền cứu khuôn mặt nhắn của nàng. Nhưng mà ngọn chưởng phong phần phật kia vẫn là thổi trúng khuôn mặt nhắn của nàng làm đau, dám nghĩ tiếp theo nếu bị chưởng này chụp trúng, mặt của nàng có thể lập tức liền biến thành đầu heo hay ...

       

      Phượng Thiên Vũ mặt trầm như nước, lạnh lùng thốt: "Mặc Dao, ngươi cùng hạ nhân đấu, biết là vô cùng mất thân phận sao?"

       

      Cổ tay Vân Mặc Dao bị nắm chặt đau đớn, nghe được câu này của , nao nao, nàng vốn nghĩ đến Phượng Thiên Vũ chắn nàng chưởng này là có ý định che chở nha đầu này. Nhưng nghe vừa như thế, thực có thể thở phào nhỏm.
      cobevotam thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      036.Nhất Phật xuất thế, nhị Phật thăng thiên!


      <img class="alignnone size-full wp-image-5987" title="12" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/12.jpg" alt="" width="590" height="442" />


      Edit: Elaine

      Beta: Quảng Hằng & Khuyên

       

      Khẽ gật đầu: "Vương gia giáo huấn rất phải. Là Mặc Dao lỗ mãng rồi".

       

      Long Phù Nguyệt vốn thấy vì chính mình mà cản cho nàng chưởng, trong lòng còn có chút cảm kích, nghe vừa như thế, nàng quyết định đem cảm kích lúc nãy thu hồi! Cũng bắt đầu khinh bỉ .

       

      Phượng Thiên Vũ nhìn Long Phù Nguyệt liếc mắt cái, thấy nha đầu kia khuôn mặt nhắn tình bất định, biểu tình dị thường phong phú, trong bụng thầm buồn cười, nên quyết định lửa cháy tưới thêm dầu: "Tiểu nha đầu này chỉ là trò tiêu khiển, làm sao thích, vừa rồi cùng các nàng giỡn hai câu, nếu thích, ngươi có thể để ý, cho dù các nàng đúng, ngươi coi như là mèo con, chó con cào hai cái, có thể tha thứ tha thứ, thể tha thứ tiếng với quản gia giáo huấn các nàng ta chút. đáng tự tay động thủ, mất thể thống".

       

      Những lời này ra, Vân Mặc Dao đầy mình oán khí nhất thời tiêu tan, thị uy trừng mắt nhìn Long Phù Nguyệt liếc mắt cái. Đối với Phượng Thiên Vũ nhàng cười: "Vương gia rất đúng, là tiện thiếp hồ đồ"

       

      Long Phù Nguyệt nghe được những lời này lại tức giận đến nhất Phật xuất thế, nhị Phật thăng thiên!

       

      Này tên biến thái này, cư nhiên đem nàng so sánh thành chó con, mèo con.

       

      Nàng chỉ biết, có tốt bụng như vậy tới cứu nàng. và nàng đời trước chắc chắn có bát tự xung đột. (Bát tự: ngày tháng năm sinh)

       

      Nàng hung hăng trừng mắt nhìn Phượng Thiên Vũ liếc mắt cái, lạnh lùng cười: "A, a Vương gia đại giá ngài tại sao lại đặt chân tới trong viện của chó con, mèo con? Hay là ngài cùng phu nhân của người bị mèo con, chó con cắn qua? Cẩn thận bệnh chó dại"

       

      Dứt lời đặt mông ngồi ở ghế , dày vò quần áo trong chậu, hận đống quần áo đó chính là mặt của Phượng Thiên Vũ mà muốn khoét lỗ đó.

       

      Phượng Thiên Vũ lại ha ha cười, cười dài : "Xem ra ngươi làm công chúa thành thói quen, còn ngang ngược càn rỡ vô cùng. sao, bổn vương từ từ sửa thói xấu của ngươi, cho ngươi biết thế nào là bổn phận của hạ nhân".

       

      xong, vung tay lên bảo: "Tất cả áo quần nơi này đều giao cho vị tiểu công chúa của nước Thiên Cơ xử lý, các ngươi có thể nghỉ ngơi"

       

      Nơi giặt quần áo này chừng bảy tám người, nghe Vương gia phân phó xong, mặt mỗi người đều lộ ra sắc mặt vui mừng, chỉ có Điềm Nhi, nàng cùng Long Phù Nguyệt rất hợp, thấy nàng chịu trừng phạt, trong lòng có chút đành lòng. Bất quá nàng cũng chỉ là hạ nhân, tự nhiên dám cầu tình. Chỉ biết cùng những người khác lén lút lui ra.


      Chương 37. Bổn nương là con gián đánh chết 


       
      <img class="alignnone size-full wp-image-5986" title="NNCP1" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/nncp1.jpg" alt="" width="590" height="531" />


      By: frogprince15

      Beta: Khuyên

       

      Phượng Thiên Vũ nghe được đầu hắc tuyến. Nhưng nhìn đến nha đầu này giống như là con gián đánh chết, còn vui vẻ hát ca. lại hơi cảm thấy buồn cười, nử tử ̉ quái như vậy là lần đầu tiên gặp được, khóe môi hơi nhếch lên, ánh mắt màu xanh như biển rộng phát lên tia ánh sáng.

       

      Nha đầu này gợi lên cho hắn trò đùa dai..,

       

      "Ha ha, tiểu nha đầu, về sau cuộc sống của chúng ta còn dài, bản thân ta muốn nhìn thấy con người của ngươi" bỗng nhiên cảm thấy tương lai tràn ngập là lớn chờ mong!

       

       Rồi hắn cúi đầu hôn môi Vân Mặc Dao: " thôi, ái phi. Bổn vương dẫn ngươi tới mấy nơi chơi đùa."

       

      Vân Mặc Dao ánh mắt sáng lên. Bởi vì Phượng Thiên Vũ đối với mấy người thị thiếp của hắn luôn luôn cực kỳ lãnh đạm, chỉ lấy các nàng làm cái công cụ tiết dục (frog: ẹc ẹc, ta ngất), nghĩ tới hôm nay đối với nàng thể ra nhu tình như vậy!

       

      Hay là, thích mình? Như vậy, ̣a vị Cửu vương chánh phi của ta chỉ sợ cũng xa.

       

      Vân Mặc Dao vui sướng rồi lại bất an, ân cần đỡ lấy cánh tay Phượng Thiên Vũ, mạch.

       

      Long Phù Nguyệt thấy đoàn người của hắn xa, thầm mắng tiếng: "Thối biến thái, đồ gay, dám biến đổi biện pháp để ép buộc ta! Hừ, nãi nãi tối hôm nay bỏ chạy, nhìn ngươi có thể làm gì ta!

       

      là canh hai, ánh trăng chỉ lộ ra nửa gương mặt đắc ý.

       

      Long Phù Nguyệt đem ra chỗ quần áo đã giặt xong đưa Đầu Mục Lục nhi, để nàng kiểm tra những quần áo mà mình giặt.

       

      Lục nhi thấy nàng phơi nắng các màu quần áo vạn quốc kỳ giống nhau, đầy đồng đại khác nhau, khỏi có chút buồn bực, tiểu nha đầu này làm sao có thể giặt nhanh như vậy, nàng còn tưởng rằng là nha đầu kia chỉ qua loa ứng phó, ngờ khi đến kiểm tra tất cả các kiện quận áo, tất cả đều sạch như mới.

       

      Nha đầu kia có thần tiên trợ giúp chứ? Tại sao lại giặt nhanh như vậy! Nàng còn tưởng rằng nha đầu kia giặt mãi đến hừng đông ngày mai . Tìm ra sơ hở, Lục nhi liền giáo huấn nàng hai câu, đơn giản chính là nô tỳ phải có bộ dạng của nô tỳ, phải giữ bổn phận...... Đại loại là những lời như vậy.

       

       Long Phù Nguyệt cũng biết có nghe hay , cái đầu của nàng giống như gà con mổ thóc. Lục nhi vốn là buồn ngủ vô cùng, giáo huấn hai câu, liền cho nàng ăn cơm.

       

      Long Phù Nguyệt sớm đói bụng đến phải đòi mạng, cũng coi xem cơm này có phẩm chất hay , liền ăn hết.

       

      Nàng nằm ở trong căn lều giản dị, lẳng lặng dưỡng thần hồi. Lúc nghe được mọi người  đều ngủ say, nàng lúc này mới xoay người nhảy dựng lên.

       

      Từ dưới giường mặt lấy ra cái bọc , chân tay nhẹ nhàng tới bên ngoài. đến một chỗ bóng tối, liền đem cái bọc nhỏ kia mở ra, từ trong lấy ra bộ quần áo. Vội vội vàng vàng  mặc lên người.

       

      Quần áo này vốn là quần áo binh sĩ bình thường, là nàng trộm ra trong lúc giặt quần áo. Mặc dù là bộ nhỏ nhất, nhưng mặc ở người của nàng, vẫn còn có chút lớn. Hơn nữa bởi vì thời gian quá ngắn, còn ướt sũng. Mặc lên người, hàn khí chui thẳng nhập vào thân thể, làm nàng kìm lòng được rùng mình cái.

       

      Nàng ôm lấy cánh tay, cũng bất chấp rét lạnh, hướng phía cửa ̉ng doanh traị ra.

       

      Nàng tuy rằng khẩn trương  muốn chết, nhưng sợ làm cho hoài nghi, cũng dám chạy, chỉ có thể bước nhanh .

       

      Dọc theo con đường này tuy rằng đụng phải mấy hỏa tuần tra chi binh, nhưng bởi vì nàng sớm có phòng bị, len lén nghe xong khẩu lệnh của bọn họ, lại mặc trang phục của doanh trại, khẩu lệnh giống nhau, cũng có ai hoài nghi nàng. Nàng rất dễ dàng  ra ngoài.

       

      Doanh trại của Phượng Thiên Vũ xây ở một cái núi ngoại ô thành đô. 

       

      Núi tuy rằng cao, nhưng cũng rất mật, gió đêm thổi qua ngọn cây nghe như giống như đám sói trong đêm gào thét. Trong đêm, núi rừng yên tĩnh, trầm và khủng bố.

       

      Long Phù Nguyệt chỉ muốn muốn chạy trốn, sợ bị người phát , rừng rậm làm sao để . Nàng lại là dân mù đường, như vậy rồi hơn nửa canh giờ, nàng liền thực nghi ngờ là mình   lạc đường! 

       

      mình là ở núi hay là xuống núi, bò qua ngọn núi rồi lại lên cái đỉnh núi, như thế nào chạy thoát ngọn núi này......

       

      Hôn mê, nghĩ mình ở trong này cả đời chứ? Long Phù Nguyệt rùng mình cái, ôm lấy cánh tay.

       

      Hắt xì! Long Phù Nguyệt hắt hơi một cái thực vang dội cả núi rừng.

       

      A.., lạnh quá! Quần áo ướt sũng lạnh, nàng cũng bị đông lạnh bị cảm.

       

      Nàng bước cao bước thấp tới, chợt nghe sau lưng trong bụi cỏ tiếng “rầm” vừa vang lên, bả vai mạnh bị đè xuống, hai cái gì tròn tròn  sắc nhọn liền đè bả vai. đoàn hơi nóng hầm hập hơi thở phun cổ của nàng...... 

       

      Long Phù Nguyệt toàn thân lông tơ đều dựng lên!

       

      Có sói! Như nàng đoán lầm, vật khoát lên vai nàng hai chân trước của con sói, mà cái nóng hầm hập hơi thở kia chính là hô hấp của con sói phun ra, nó chờ nàng......
      cobevotam thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :