1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      368. ợ ra rắm làm sao bây giờ.

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      #ff9900;Beta: Văn Văn đáng iu & Quảng Hằng

      Xoay người vào trong nhà.

      Phượng Thiên Diệp kinh ngạc đứng tại chỗ, ánh mắt biến ảo ngừng, thào : “Phù Nguyệt ta buông tay….” (NN: ngây thơ, buông tay mà đc à??! *cười đểu* )

      Gian kế của bị nàng bóc trần, trong lòng lúc này cũng có chút hỗn loạn, nhưng lại có gan tiến vào phòng nàng, cuối cùng đành thở dài tiếng, chán nản rời .

      Điềm nhi bỗng nhiên vui vẻ chạy vào: “Phù Nguyệt, Phù Nguyệt cho tỷ tin tốt nè, có muốn nghe hay a?”

      Long Phù Nguyệt xoay người, trong lòng có chút cười khổ “Tin tốt? đối với ta còn có tin nào là tin tốt nữa hả?”

      Nhưng mà nàng đành lòng vậy với Điềm Nhi, chỉ mỉm cưỡng cười tiếng: “Tin gì tốt? Ngươi nghe a!”

      Điềm nhi vui vẻ : “Vương gia đem hết thị thiếp trong phủ đuổi rồi.”

      Long Phù Nguyệt hơi sửng sờ: “Đuổi hết? Là có ý gì?”

      Điềm nhi cười : “ Chính là Vương gia đem các nàng tặng cho người khác hết rồi, các nàng bao giờ quay về nữa a. Ha ha, Phù Nguyệt, tại cả Vân Vương phủ chỉ còn mình tỷ là nữ nhân của Vương Gia nha, chắc chắn bao lâu nữa ngươi khôi phục lại thân phận Sườn phi.”

      Trong mắt nàng vô vùng ràng, Vương gia đối với Phù Nguyệt vô cùng tốt, mỗi tối đều tự tay thay thuốc cho nàng, chậc chậc nàng cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy Vương Gia đối tốt với nữ nhân nào như vậy a. Phù Nguyệt cũng có phúc khí!

      Long Phù Nguyệt cười : “Các nàng có hay , cùng ta có quan hệ gì? Có lẽ, cũng sắp đuổi ta rồi!” Trong lòng như bị ngàn vạn cây ngân châm đâm “Xem ra vị Lạc công chúa kia cũng sắp vào cửa rồi, cho nên mới đem đám thê thiếp chơi chán kia tặng , ha ha, xem ra đối với vị Lạc công chúa kia rất chân thành. Chỉ biết, đoạn tình cảm này của bọn họ kéo dài được bao lâu…….”

      Nàng hít hơi sâu. muốn, Long Phù Nguyệt muốn nghĩ tới những chuyện này. Ngươi cùng với còn chút quan hệ nào, chờ sau khi giải cổ cho xong, bọn họ liền ân đoạn nghĩa tuyệt, còn dây dưa!

      Ngoài viện Điềm Nhi bỗng kêu tiếng: “Nô tỳ tham kiến vương gia!”

      Long Phù Nguyệt hơi hơi nhíu mày, mấy ngày nay Phượng Thiên Vũ luôn luôn buổi tối mới đến, sao hôm nay lại đến vào ban ngày? Chẳng lẽ muốn đuổi nàng sao? Nhưng cổ độc chưa giải, ợ ra rắm làm sao bây giờ?

      369. Ngươi muốn trừng phạt ta đến lúc nào?

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      Beta: Văn Văn đáng iu & Quảng Hằng


      Cửa phòng mở ra, ánh mặt trời theo chân người cùng nhau tiến vào: “Phù Nguyệt, ta đến đưa nàng ra ngoài.”

      Long Phù Nguyệt quay đầu liếc mắt nhìn cái, thản nhiên : “ nơi nào?”

      Môi của nàng nhếch lên chút chê cười: “Ngươi nhanh như vậy đem ta tặng cho người khác chứ?”

      Cả người Phượng Thiên Vũ cứng đờ, trong mắt là mảnh bi thương. Mấy ngày qua, đây là lần đầu tiên Long Phù Nguyệt chuyện với , nhưng lời ra lại giống như dao găm đâm sâu vào trái tim.

      Đôi mắt tối sầm, kìm lòng được, cầm lấy bàn tay của nàng: “Phù Nguyệt, bây giờ ngươi nàng tin ta đến mức này ư?”

      Ánh mắt Long Phù Nguyệt lạnh lùng nhìn thẳng vào , rốt cuộc câu cũng .

      Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên ôm nàng vào trong ngực: “Phù Nguyệt, Phù Nguyệt, nàng muốn ta làm như thế nào, đến tột cùng muốn ta làm thế nào mới tha thứ cho ta?”

      Long Phù Nguyệt mặc kệ việc ôm nàng chỉ lạnh nhạt khép hờ ánh mắt.

      Phượng Thiên Vũ, ngươi thương hại ta sao? Hay là nhớ tại tình cũ? Nhưng ta tha thứ, từ nay về sau, ta vĩnh viễn bao giờ chảy thêm giọt nước mắt nào vì ngươi nữa.

      Long Phù Nguyệt quay lại Hà Hương viện, mọi thứ ở nơi này đều thay đổi, thậm chí chữ Hỷ đỏ thẳm cửa vẫn còn nguyên, chẳng qua muốn tróc ra, cái màu hồng ảm đạm này giống như trái tim nàng.

      Phượng Thiên Vũ cũng hề cấm cản nàng, chỉ phái bốn thị vệ khôn khéo, tài giỏi bảo vệ nàng.

      Bất luận Long Phù Nguyệt nơi nào, bọn họ cũng gắt gao theo sau, giống như sợ nàng bỏ trốn.

      , Long Phù Nguyệt rất ít khi ra ngoài, thỉnh thoảng dạo, cũng tới hiệu thuốc mua thuốc, hoặc là vào rừng đào trùng đất.

      Phượng Thiên Vũ thập phần buồn bực, nàng mua thuốc làm cái gì, những thuốc kia đều điều tra qua, tất cả đều là các loại dược bổ huyết, có độc dược, cho nên có thể bài trừ khả năng nàng tự sát.

      mỗi buổi tối đều tới tìm nàng, cố gắng cùng nàng trò chuyện, nhưng nàng lại giống như khúc gỗ, ngồi ở chỗ kia ôm đầu gối ngưng thần (Nhắm mắt), làm cho thể đoán được suy nghĩ của nàng.

      Vết thương người nàng cũng tốt lắm rồi, nhưng mà vết sẹo giăng khắp người lại chưa thể tiêu trừ, mỗi lần nhìn thấy, trái tim giống như bị người ta lăng trì.

      Phù Nguyệt, Phù Nguyệt, nàng muốn trừng phạt ta tới khi nào?

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      370. Chúng ta cùng buông tay để đối phương được tự do !

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      Beta: Văn Văn đáng iu & Quảng Hằng


      Phù Nguyệt, Phù Nguyệt, ngươi muốn trừng phạt ta đến khi nào? Ta phải làm thế nào để ngươi trở lại là tiểu nha đầu thông minh hoạt bát tinh linh cổ quái đây?

      Buổi tối, đều ở lại chỗ Long Phù Nguyệt nghỉ ngơi, nhưng lại dám chạm vào nàng.

      Thử nhất, người nàng còn nhiều vết thương, thứ hai, ánh mắt lạnh lùng của Long Phù Nguyệt làm cho lòng rét run từng đợt, đem tất cả ý niệm của đều bóp nát.

      Long Phù Nguyệt đương nhiên chịu nằm chung giường với , đơn giản là nằm ngủ ở ghế, Phượng Thiên Vũ thể, sợ nàng bị cảm lạnh, nên nhường giường cho nàng, nằm ghế.

      mỗi ngày đều tỉ mỉ phân phó phòng bếp chuẩn bị cơm canh cho nàng, nhưng nàng càng ngày càng gầy yếu, khuôn mặt cũng càng ngày càng tái nhợt.

      biết tâm tình nàng tốt, nhưng cũng thể tái nhợt tới mức này chớ? Mời đại phu tốt nhất đến xem, nhưng đại phu cũng nhìn ra nguyên nhân, chỉ có thể là do mất máu quá nhiều.

      Mất máu quá nhiều? Phượng Thiên Vũ bỗng nhớ lại màn kia, mỗi roi rơi xuống người nàng đều có rất nhiều máu tươi chảy ra.

      Nàng lần đó chảy ra ít máu, mà miệng vết thương của nàng lại kết vảy cực kì chậm, phỏng chừng cũng mất thêm rất nhiều máu, mất máu quá nhiều mới lạ, bổng nhiên nhớ tới, núi mây mù có loại huyết sen, ích khí, bổ máu…….

      Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên mất tích khoảng mười ngày.

      Long Phù Nguyệt ngoài miệng , nhưng trong lòng lại thầm cười khổ.

      Rốt cuộc cũng mệt mỏi, còn chịu đựng nổi nàng nữa rồi?

      Kỳ thực mệt, nàng cũng mệt mỏi.

      Vô luận như thế nào, Phượng Thiên Vũ, ta vẫn còn ngươi, ngươi cũng có chút thích ta, vậy chúng ta cùng buông tay để cho đối phương được tự do ……….

      Nàng đem tất cả nha hoàn cùng vú già đuổi ra ngoài.

      Những người đó đều biết, mỗi buổi trưa Long Phù Nguyệt đều phải ở trong phòng canh giờ. Nghe là nghỉ trưa nhưng lại cần ai hầu hạ.

      Long Phù Nguyệt đóng cửa phòng lại.

      Tự cởi bỏ quần áo của mình, sau đó khoanh chân ngồi xuống. Từ trong lòng lấy ra lọ thuốc màu xanh ngọc trong suốt, gở nút đậy xuống liền có vật phấn hồng chậm rãi bò ra.

      Bộ dáng vật kia giống như con đỉa, nhưng so với đỉa lại hơn chút, thân thể có nhiều hắc tuyến, phía trước lại cái miệng sắc nhọn, nó ở trong lòng bàn tay nàng chậm rãi mấp máy.

      Long Phù Nguyệt cắn chặt răng, đem còn đỉa kia tiến đến trước ngực mình.

      371. Thực xin lỗi, thực xin lỗi

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      Beta: Văn Văn đáng iu & Quảng Hằng


      Vật kia phát ra hồng quang, tựa hồ là thập phần hưng phấn, nó ngọ nguậy bò đến ngực nàng, đông ngửi ngửi, tây ngửi ngửi, đỉnh đầu hai con mắt chuyển động nhanh như chớp, bỗng nhiên cúi đầu, chui vào!

      Trán Long Phù Nguyệt nháy mắt toàn mồ hôi lạnh, vẻ mặt cực kì thống khổ, nàng cắn chặt răng, dám nhúc nhích, cái loại đau đớn này là phê tâm cực cốt (đau đến tận xương tủy) , thậm chí nàng còn cảm nhận được con trùng kia chui vào trái tim nàng, uống máu ở bên trong……

      Sắc mặt Long Phù Nguyệt càng ngày càng trắng, cuối cùng có chút phát xanh. Ước chừng nửa canh giờ, nàng mới vỗ tay cái, tiểu thanh xà bay ra, vòng vòng ở chỗ con trùng chui vào, sau đó thổi mạnh hơi.

      Vật kia rốt cuộc cũng chui ra, lúc này đây, thân thể của nó tròn vo, nguyên bản là màu phấn hồng bây giờ biến thành màu hồng đậm…..

      Long Phù Nguyệt thở phào nhõm, còn ba ngày, ba ngày nữa nàng được tự do!

      Nàng nghỉ ngơi hồi, ở mặt đánh chút son phấn, che thần sắc tái nhợt rồi mới ra ngoài.

      Điềm nhi hấp tấp chạy tới.

      “Phù Nguyệt, Phù Nguyệt mau ra đây, thánh chỉ đến.”

      Thành chỉ? Lão Hoàng Đế này lại muốn làm gì? Mới đó nóng lòng rồi sao?

      Long Phù Nguyệt lạnh lùng mà cười, nàng tại ngay cả chết cũng sợ, vậy còn sợ cái thánh chỉ chó má của sao? (NN: Thánh chỉ chó má ^_____^ ta thích!!!)

      Trong đại sảnh có rất nhiều người, nổi bật nhất là vị Lạc công chúa, nàng thân cũng trang, tay áo mềm mại, thanh thoát như tiên, phía sau có hơn mười cung nữ, còn có đại thái giám.

      Nhìn thấy Long Phù Nguyệt ra, đôi mắt to xinh đẹp của vị Lạc công chúa liền ngập nước, lên hai bước, đứng trước mắt nàng: “Phù Nguyệt công chúa, thực xin lỗi, đều tại muội, bởi vì muội mà tỷ mới phải bị hình phạt roi nặng như thế. Vết thương lưng của tỷ còn đau hay ? Thực xin lỗi, thực xin lỗi tỷ.” (NN: ta kháo, nai còn hơn ta *cầm đá* tỷ tỷ đừng ngăn ngươi, ngươi liều mạng phen >>>>>”<<<<<< )

      Nàng khóc như hoa đào gặp mưa, thương tâm muốn chết, tựa hồ như quan hệ của nàng với Long Phù Nguyệt vô cùng tốt.

      Long Phù Nguyệt lui về sau từng bước, cách nàng chừng trượng, khoảng cách thập phần an toàn, thản nhiên : “ Lạc công chúa có gì chỉ bảo?”

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      372. Phiên Ngoại: Tim cũng giống như bị lăng trì.

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      #ff9900;Beta: Văn Văn đáng iu & Quảng Hằng
      đương nhiên biết, Lạc công chúa rơi xuống nước, là do Phụ Hoàng tỉ mỉ an bài.

      Việc xảy ra mấy ngày trước, tuy rằng cố ý lãnh đạm Long Phù Nguyệt, nhưng vẫn phái tâm phúc chú ý đến nhất cử nhất động của nàng. Phụ Hoàng của mỗi ngày đều tìm cách ép buộc chấp nhận vị Lạc công chúa kia, nhưng đều cần suy nghĩ lập tức từ chối. đương nhiên cũng lo lắng, phụ hoàng ra tay với Long Phù Nguyệt nên cũng an bài chút.
      <img title="(Đọc tiếp...)" src="http://cungquanghang.wordpress.com/wp-includes/js/tinymce/plugins/wordpress/img/trans.gif" alt="" />

      Chuyện may ngày đó, ra ngoài làm việc, thị vệ tới báo, sườn phi Long Phù Nguyệt bị Hoàng Thượng triệu tiến cung. sợ nàng xảy ra chuyện, lòng liền nóng như lửa đốt, gấp gáp trở về, nhưng ngờ lại nhìn thấy cảnh Long Phù Nguyệt “đẩy” Lạc công chúa rơi xuống nước.

      biết, Lạc công chúa tuyệt đối thể có việc gì, bằng Long Phù Nguyệt chết có chỗ chôn. Cho nên mới nhanh chóng cứu Lạc công chúa lên.

      Khi Lạc công chúa thào ra chuyện kia, liền biết, ngàn cẩn thận, vạn cẩn thận, vẫn để cho Long Phù Nguyệt dính vào kết cục này.

      Nhìn sắc mặt trắng bệch sầu thảm của Long Phù Nguyệt khi hỏi : “Ngươi tin tưởng lời nàng ?”

      Tim của bỗng nhiên đau quá.

      Khi đó có vô số cung nữ thái giám, biết muốn làm gì cũng kịp nữa rồi!

      vội vàng cứu chữa vị Lạc công chúa, mau chóng giúp nàng hồi phục như cũ, mới có thể giúp Long Phù Nguyệt tốt.

      Lúc phụ hoàng hỏi muốn xử lí thế nào, trong lòng liền sáng tỏ, phụ hoàng chờ giúp Long Phù Nguyệt giải vây, như vậy vừa vặn có thể ép vào khuôn khổ, cưới Lạc công chúa. Thuận tiện xử tử Long Phù Nguyệt.

      Cho nên mới trừng phạt Long Phù Nguyệt. Cũng đích thân mình hành hình. Lời đường hoàng, làm cho đám người phụ hoàng thể được gì. Cũng thể đối với Long Phù Nguyệt trừng phạt cách khác.

      muốn tự mình hành hình, thứ nhất để chứng tỏ quyết tâm muốn trừng phạt nàng, thứ hai để tranh phụ hoàng trong lúc hành hình động thủ khiến nàng bị nội thương. Nhưng trước mặt bao nhiêu người, lại thể nhường nhịn. khống chế lực vừa đủ, tuy rằng mỗi roi đều chảy ra máu, nhưng làm nàng bị thương nặng……..

      Đánh lên người nàng, lại đau nhói trong lòng . Nàng đau nhức là huyết nhục (máu thịt), còn tim là từng mảnh lăng trì………

      #ffcc00;'](NN: ta kháo, phiên ngoại cái gì??? Càng đọc càng tức X((((((( )

      373. đợi kịp.

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      #ff9900;Beta: Văn Văn đáng iu & Quảng Hằng
      Lạc công chúa cắn cắn môi, từ trong lòng lấy ra bình bạch ngọc nho “Đây là cao thuốc tốt nhất của Ngọc Hành quốc, tỷ bôi chút để lại thẹo đâu. Ai, Phù Nguyệt, cầu xin tỷ hãy tha thứ cho Thiên Vũ ca ca, chàng cũng chỉ vì ta mà đau lòng, cho nên mới nặng tay như vậy với tỷ…..Ta khuyên chàng, chờ chàng hết giận, giúp tỷ trở lại làm sườn phi……” (NN: ngươi muốn đổi cách xưng hô chỗ này, để thấy vẻ trơ trẽn của con tiểu hồ ly tinh kia T^T) (Muội yên tâm, tỷ đổi...)

      “Công chúa, ngài cần áy náy, đây là nàng ta gieo gió gặt bão, thể trách ngài, ngài thực quá thiện lương.” Thị nữ bên cạnh nàng quýnh lên an ủi. (NN: láo &gt;”&lt; ai cho phép đụng chạm nữ chính của ta hử???)

      Khóe môi Long Phù Nguyệt nhếch lên chút trào phúng (cười nhạo). Nữ nhân này phải là diễn viên bình thường. Nếu là trước đây, nàng trả lời cách mỉa mai, nhưng bây giờ nàn chỉ cười gượng tiếng.

      “Nghe thánh chỉ đến?” Ánh mắt nàng nhìn về phía vị thái giám kia.

      Thái giám liền gật gật đầu: “Hoàng thượng có khẩu dụ, Lạc công chúa tạm thời ở lại Hà Hương viện Vân Vương phủ, Long thị thiếp chọn viện khác ở.”

      Long Phù Nguyệt cười : “Tiếp chỉ.”

      Trong lòng lại cười lạnh. đợi kịp rồi sao? Chỉ là biết vị Cửu Vương gia kia ở nơi nào, thậm chí ngay cả mặt cũng dám lộ ra.

      Hừ, nghĩ nàng tiếc cái Hà Hương viện kia sao? Ở trong mắt nàng, nơi đó cùng lãnh cung cũng khác gì nhau. Chỉ là ở Hà Hương viện có ao sen khiến nàng lưu luyến, nhưng nó cũng còn quan trọng nữa rồi.

      Lạc công chúa bộ dạng có chút áy náy, kéo tay nàng: “Phù Nguyệt, muội vốn muons ở nơi này. Là Hoàng thượng mong muội ở nơi này, ngài ấy , Hà Hương viện là nơi Vương phi của Thiên Vũ ca ca ở, muội ở nơi khác thích hợp. Thực xin lỗi, phải phiền tỷ chuyển nhà rồi.”

      Long Phù Nguyệt cười : “Ta ở nơi nào cũng có gì khác nhau. Dù sao chuyển nhà cũng chỉ có nô tài lao động. Phiền cũng là bọn họ phiền. Công chúa nên với bọn họ mới phải.”

      Long Phù Nguyệt chuyển tới Vòng Thúy điện, nơi này gần với Hà Hương viện, do Lãnh quan gia an bài. Mọi việc so với ban đầu đều có khác biệt gì.

      Lại hai ngày trôi qua.

      Lạc công chúa cảm thấy thập phần viên mãn, nàng ta rốt cuộc cũng có thể tiến vào Vân Vương phủ như ý nguyện rồi.

      Từ sau khi nàng ta rơi xuống hồ nước, Phượng Thiên Vũ cũng thèm đưa nàng du ngoạn nữa, giống như quên mất nàng ta, điều này làm cho nàng ta cực kì buồn bực.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      374. ngủ yên………

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      Beta: Văn Văn đáng iu& Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-10117" title="58a" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/01/58a.jpg" alt="" width="370" height="523" />



      Lão hoàng đế kì thực cũng rất buồn bực, việc lần đó do ông ta tỉ mỉ an bài, ông ta biết tình cảm mà nhi tử dành cho Long Phù Nguyệt, vốn định thông qua chuyện này nhốt Long Phù Nguyệt lại, ép nhi tử cưới Lạc công chúa, nhi tử nếu nhất định chịu, ông ta mặc kệ nhi tử có thương tâm hay cũng muốn xử tử Long Phù Nguyệt, trừ hậu hoạn.

      Lại ngờ Phương Thiên Vũ biết được kế hoạch của ông, hơn nữa còn dùng khổ nhục kế hóa giải tai nạn, trước mặt mọi người, ông ta cũng thể lật lọng, cho nên tuy rằng ông rất cam lòng, cũng chỉ có thể đứng nhìn nhi tử ôm Long Phù Nguyệt thương tích đầy mình nghênh ngang rời .

      Mà sau đó nhi tử cũng vô cùng biết nghe lời, đẩy Long Phù Nguyệt vào lãnh cung,ông ta đương nhiên cũng phái tâm phúc giám thị nhưng lại bắt được chút nhược điểm của Phượng Thiên Vũ.

      Hơn nữa để đề phòng lại triệu Long Phù Nguyệt tiến cung, Phượng Thiên Vũ đứng trước mặt ràng Long Phù Nguyệt bị tiên thương, thể tham gia yến hội. Trực tiếp chặt đứt ý niệm ở trong đầu ông ta.

      Lão Hoàng đế cũng từng muốn thầm xử lý Long Phù Nguyệt, nhưng Phượng Thiên Vũ lại luôn ở bên cạnh nàng, cho dù nhi tử có việc rời cũng phái rất nhiều ám vệ bảo hộ nàng, cho nên lão hoàng đế hoàn toàn có cơ hội ra tay.

      Mấy ngày hôm trước, Phượng Thiên Vũ đột nhiên xin nghỉ vài ngày, sau đó tung tích.

      Lão hoàng đế nhất kế bất thành liền sinh nhị kế ( kế này được bày kế khác), lợi dụng cơ hội, ông ta liền cho Lạc công chúa trực tiếp tiến vào Vân Vương phủ, ông ta cũng biết Phượng Thiên Vũ luôn luôn rất hoa tâm (phóng túng), cho nên tin tưởng vào nhan sắc của Lạc công chúa có thể chinh phục được trái tim nhi tử, chỉ cần tình cảm đối với Long Phù Nguyệt trong lòng Phượng Thiên Vũ phai nhạt, ông ta có thể thẳng tay trừ bỏ tai họa này.

      Ông ta tuyệt đối cho phép có kẻ thù ở bên cạnh mình, như vậy ông ta ngủ yên…….(NN: đúng là vua chúa ngày xưa, quá khổ sở *lắc lắc đầu*)

      tại Lạc công chúa rốt cuộc cũng có thể đường hoàng ở lại Vân Vương phủ, đương nhiên nàng cũng thập phần hưng phấn, dạo khắp nơi. Đôi khi còn muốn tới Vòng Thúy điện xem chút. Nhưng Long Phù Nguyệt lại luôn lấy lí do cơ thể thoải mái, cơ bản có cơ hội nhìn thấy nàng.

      Nàng ta cũng nghĩ tới xông vào, nhưng thị vệ giữ cửa lại dễ chuyện chút nào, vô luận là đe dọa hay dụ dỗ đám thị vệ kia cũng chỉ trả lời “Long thị thiếp muốn tiếp khách, thỉnh công chúa trở về.”

      375. Thức thời mau cút .

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      #ff9900;Beta: Văn Văn đáng iu & Quảng Hằng

      Nàng ta lại có võ công, căn bản thể xông vào.

      Lại ngày trôi qua, nàng ta thoát y chuẩn bị ngủ, cửa phòng đột nhiên bị mãnh lực cực mạnh đẩy ra. Nàng lắp bắp kinh hãi, muốn trách cứ ai dám lớn mật như thế, vừa quay đầu lại liền sững sờ chút, lập tức nở nụ cười xinh đẹp như hoa: “Thiên Vũ ca ca, chàng rốt cuộc cũng trở lại rồi!”

      Dứt lời liền tiến về phía trước.

      Phượng Thiên Vũ xoay người cái, nàng liền ôm khí, dừng chân được, suýt nữa đâm đầu vào khung cửa.

      Phượng Thiên Vũ bắt lấy cổ tay của nàng ta, Lạc công chúa vô cùng sung sướng, bỗng cảm thấy cổ tay vô cùng đau đớn, đau đến thấu xương, con ngươi Phượng Thiên Vũ bắt đầu trở lạnh: “Sao ngươi dám ở chỗ này? Ai cho phép ngươi ở chỗ này?”

      “Đau, đau, đau quá!” Lạc công chuá chỉ cảm thấy cổ tay sắp bị bẻ gẫy, đau đến mức nàng ta khóc như mưa.

      Phượng Thiên Vũ chỉ lạnh lùng nhìn nàng, lực tay cũng giảm chút nào, bỗng nhiên cười hết sức xinh đẹp, thản nhiên : “Ngươi càng đau, ngươi có muốn thử chút hay ?”

      Lạc công chúa nhìn thấy nụ cười xinh đẹp của cả người tự giác mà rét run, lần đầu tiên nàng ta cảm nhận được hoàn toàn có lòng thương hoa tiếc ngọc!

      Chỗ cổ tay đau đến toàn tâm, nàng ta nhịn được nữa rốt cuộc đem mọi chuyện ra.

      Phượng Thiên Vũ buông tay nàng ta ra, lạnh lùng ném lại câu: “Đừng uổng phí tâm tư, ta cưới ngươi, thức thời mau cút .”

      Lạc công chúa kinh hồn chưa định, lần đầu tiên nàng nhìn thấy vẻ mặt lãnh huyết của Phượng Thiên Vũ, sợ tới mức thân mình phát run. Trong lúc vô ý lại phát chân Phượng Thiên Vũ lúc có chút khập khểnh. bị thương? Làm sao có thể, võ công của phải ở mức cao nhất sao, ai có thể làm bị thương được?

      Trong lòng nàng ta có vô số nghi vấn, nhưng lại dám hỏi, chỉ có thể trơ mắt nhìn rời .

      Long Phù Nguyệt mỗi ngày đều để con trùng kia hút máu trong tim, mặt càng ngày càng tái nhợt, son phấn cũng thể che được, thời gian nàng nghĩ ngơi càng ngày càng dài, cơ hồ là cả nửa ngày nằm mê man giường.

      ngủ mơ mơ màng màng, lại thấy đầu giường có bóng người.

      Nàng lắp bắp kinh hãi, mở choàng mắt.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      376. Sắc mặt tái nhợt giống quỷ.

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      Beta: Văn Văn& Quảng Hằng

      Nàng lắp bắp kinh hãi, mở choàng mắt, chỉ thấy Phượng Thiên Vũ mấy ngày gặp đứng ở đó, trong tay bưng chén canh màu hồng thổi vù vù: “Ngoan, mau uống thuốc.”

      Long Phù Nguyệt co mình lại chút, đề phòng nhìn : “Đây là cái gì?”

      Người này mất tích hơn mười ngày, vừa trở về liền bắt nàng uống thứ này là có ý gì?

      “Đây là thuốc bổ máu, sắc mặt của nàng tái nhợt như vậy, ngoan mau uống !” Phượng Thiên Vũ đưa chén thuốc vào sát cái miệng nhắn của nàng.

      mùi hương tanh nồng bay vào mũi, theo bản năng nàng đẩy chén thuốc ra “Ta cần!”

      Nước thuốc hồng hồng đổ ra ít, phun tung tóe mặt đất, màu sắc giống như máu.

      Sắc mặt Phượng Thiên Vũ đại biến, lui về sau bước, bỗng nhiên ánh mắt chợt lóe, ngón tay duỗi ra. Long Phù Nguyệt lại thể cử động

      bay bưng thuốc, tay ôm nàng, Long Phù Nguyệt biết lại muốn ép buộc mình, mím chặt môi. Phượng Thiên Vũ tà mị cười: “Tiểu Nguyệt Nguyệt, chuyện ta muốn làm đều làm được.”

      Bỗng nhiên uống ngụm canh, cúi người xuống hôn lên môi nàng, miệng đối miệng nàng, cứng rắn ép nàng nuốt thuốc xuống.

      Hơn nửa bát thuốc đều do dùng phương pháp này ép nàng uống.

      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt vốn tái nhợt tia huyết sắc, giờ phút này cũng hơi hơi ửng đỏ.

      Trong bụng giống như có trận lửa lớn thiêu đốt. Cảm giác giống như bị ném vào cái lò lửa, đau đớn khổ sở nên lời, nàng kìm lòng được thét chói tai, muốn nhảy dựng lên.

      Lại thấy phía sau lưng căng thẳng, bị bàn tay chặt chẽ đè lại, cỗ nhiệt lưu dũng mãnh vào, truyền tới tứ chi nàng, toàn thân đều ấm áp, thoải mái cực kì. Trận lửa lớn trong bụng cũng bị dòng nước ấm này hóa giải, chậm rãi chạy chung quanh theo dòng nước ấm…….

      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt rốt cuộc cũng có tia đỏ ửng, Phượng Thiên Vũ giải huyệt cho nàng nhưng vẫn như cũ ôm chặt nàng, hơi hơi chau mày.

      Sao lại thế này? Mười ngày gặp, nàng dường như lại ít, sắc mặt nhợt nhạt giống quỷ. nhiều ngày trôi qua, vết thương bị roi đánh của nàng toàn bộ đều khỏi, tại sao bộ dạng vẫn giống như mất rất nhiều máu? Hay là nàng bị nội thương rồi?

      377. Phá lệ lần đầu tiên có cảm giác bất an.

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      Beta: Văn Văn đáng iu & Quảng Hằng

      Nhưng vừa rồi truyền nội lực cho nàng, lại phát có nội thương, rốt cuộc là tại sao? Hay là----Khúc mắc của nàng còn chưa được cởi bỏ?

      “Phù Nguyệt, thực xin lỗi là ta lãnh đạm với nàng, kì thực ta chỉ muốn giận nàng chút mà thôi, cũng phải nhớ nàng….Lần này dùng tiên hình ta biết nàng rất hận ta, nhưng ta cũng có biện pháp…….Nàng tuy rằng thông minh lanh lợi, nhưng vẫn phải là cung nhân (người trong chốn cung đình), biết những tranh đầu gay gắt phức tạp trong cung!”

      Qua lâu sau, Phượng Thiên Vũ rốt cuộc mở miệng, châm chước từ ngữ, còn muốn tiếp, thấy mắt Long Phù Nguyệt khép kín, hơi thở nặng nề, giống như ngủ.

      chỉ có thể cười khổ cái. Huyết sen kia thập phần khó uống, cơ thể nàng lại yếu, nàng đương nhiên buồn ngủ, cơ bản thể nghe được lời .

      Nhìn dung nhan yếu đuối khi ngủ của nàng, thở hắt ra, ở môi nàng nhàng hôn, thào : “Phù Nguyệt, chúng ta đừng tiếp tục hành hạ nhau được ? Ta còn muốn nhìn thấy bộ dáng vui vẻ của nàng…….”

      Quên , có thời gian lại chậm rãi giải thích cho nàng nghe, tại để nàng nghĩ ngơi tốt. Dù sao nàng là vợ , cả đời ở chung chỗ…….

      Ngày hôm sau, Phượng Thiên Vũ hạ triều, liền ở trong thư phòng xử lý công văn, ra ngoài hơn mười ngày, công việc lưu lại rất nhiều, phải mau chóng xử lý…

      Ngoài cửa có tiếng ồn

      ghét nhất lúc xử lý công mà có người quấy rầy, cho nên thị vệ canh cửa chưa bao giờ cho kẻ nào làm phiền .

      Phượng Thiên Vũ hơi hơi nhíu mày: “Chuyện gì mà ồn ào vậy hả?”

      thị vệ tiến vào, quỳ mặt đất: “Bẩm vương gia, là Long thị thiếp, nàng bảo có việc gặp người…….”

      Phù Nguyệt? Lòng Phượng Thiên Vũ nhảy dựng mạnh…..

      Nàng vốn là để ý đến , lúc này nghĩ thế nào lại đến tìm ? Chẳng lẽ-----Nàng nghĩ thông suốt rồi?

      Trong lòng bỗng cảm thấy có chút hồi hộp cùng vui vẻ: “Để cho nàng vào , có phân phó của ta, ai cũng được quấy rầy.”

      Long Phù Nguyệt vào, Phượng Thiên Vũ chăm chú nhìn nàng, phá lệ lần đầu tiên có cảm giác bất an.

      (QH:hic hic, sắp... sắp.. sắp rồi)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :