1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      018. phải công chúa đánh chết?

       
      <img class="alignnone size-full wp-image-5524" title="123" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/1231.jpg" alt="" width="590" height="416" />


       Edit: Nhok phù thủy

      Beta: Khuyên

      Kìm lòng được : "Ông chính là đương kim hoàng đế Thiên quốc? Ta phải là công chúa của Thiên Kì quốc, phải là đứa con bảo bối của ông."







       Thanh của nàng trong trẻo như chuông bạc, câu này vừa nói ra, tất cả người trong đại điện ai nấy đều giật mình.







      Phượng Thiên Hành cười ha ha: "Ngươi phải là đương kim tiểu công chúa Thiên Cơ quốc? Vậy ngươi là ai?"







      Long Phù Nguyệt hơi hơi ngẩn ra, thầm nghĩ: "Ta nếu là đến từ thế giới khác thì chắc chắn lũ ngốc này sẽ tin......" Nàng trầm ngâm  chút : "Dù sao ta phải công chúa, ta chỉ là một dân nữ, tại hồ Vong Tình ngoạn thủy, bị đứa con bảo bối của ông bắt đến."







      Đôi mắt Phượng Thiên Hành nhíu lại, nhìn nhìn Long Bộ Vân phủ phục mặt đất: "Long Bộ Vân, ngươi nhìn thử xem, nàng chính là tiểu nữ nhân của ngươi?"







      Long Bộ Vân Long Phù Nguyệt có ý định gì, hơi hơi lắc lắc đầu : "Xem tướng mạo đích là tiểu nữ nhân của tội vương, bất quá cũng chính xác, chừng dân gian có người cùng ngày sinh với Phù Nguyệt......"







      Phượng Thiên Hành lại nhìn thoáng qua Phượng Thiên Vũ: "Thiên Vũ, ngươi thấy thế nào?"







      Phượng Thiên Vũ ảm đạm cười: "Nhi thần đã nghiệm qua, tay trái cuả nàng quả thật giống y như lời đồn đại, có cái thanh xà đồ đằng. Nàng nhất định là tiểu công chúa Long Phù Nguyệt thể nghi ngờ!"







      Long Phù Nguyệt hét lớn: "Đồ đằng này của ta cũng phải trời sinh đã có, mà là sau này được xăm lên...... Ta phải là công chúa gì đó, các người hãy tin tưởng ta......"







      Phượng Thiên Hành lạnh lùng cười: "Ngươi phải tiểu công chúa Long Phù Nguyệt?"







       Long Phù Nguyệt gật đầu như gà mổ thóc: " , , thiên chân vạn xác, thể chính xác hơn......"







      Phượng Thiên Hành thản nhiên : "Nếu ngươi phải công chúa, ta đây còn giữ ngươi làm cái gì?! Người đâu, đem nàng mang ra ngoài, loạn côn đánh chết!"







      Cái gì! thể nào? phải công chúa đánh chết? Long Phù Nguyệt ngơ ngác, trong lòng có cảm giác có rất nhiều tảng đá đè nặng mình. Mắt thấy bọn thị vệ hô to vâng lệnh, đến đưa nàng .







      Thiên ơi! Nàng còn muốn nghĩ sẽ chết minh bạch ở chỗ này! Đành phải lên giọng kêu to: "Được rồi, được rồi, ta thừa nhận, ta là đương kim tiểu công chúa thiên kì quốc! Cầu Đại vương tha mạng."







      Nàng quyết tâm rồi, áo choàng của Phượng Thiên Vũ choàng người bị rơi mặt đất. Lộ ra bộ trang phục của thái giám nàng mặc, cánh tay trắng như tuyết của nàng lộ ra trong khí, làm nàng toàn thân nổi da gà.

       

      019. đem ngươi thưởng cho ta. . . . . .

      Edit: Nhok phù thủy

      Beta: Khuyên



      Đôi mắt của Phượng Thiên Vũ khẽ nhíu gần như thể nhận ra. Phượng Thiên Hành nhìn thấy tay của Long Phù Nguyệt đúng là có thanh hình xà đồ đằng, con ngươi lóe sáng: "Nha đầu kia quả nhiên là đương kim tiểu công chúa thiên kì quốc, nghe cũng là thánh nữ của thiên ki quốc, nhưng mà ngoài khuôn mặt xinh đẹp, tựa hồ cũng có gì đặc biệt, hơn nữa gia giáo tựa hồ cũng tốt, gần như giống dã nha đầu hơn. Người đâu, đem nàng xuống, nhốt cùng tù binh, ban cho các tướng sĩ chọn lựa."







      Ban cho các tướng sĩ chọn lựa? Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy đầu óc ong ong tiếng lớn, nàng cũng thành chiến lợi phẩm? Ông trời, nếu cho nàng chức vị kia, thì so với giết nàng có gì khác nhau! Ô ô ô, làm sao bây giờ? Nàng còn cần sống a?







      Có hai vệ sĩ lại đây, cần phân trần, liền lôi nàng ra ngoài.











      Đảo mắt ra đại điện, Long Phù Nguyệt bị bọn họ túm hai bên đau đớn, đầu gối bị chạm phải đau đớn đến tận xương tủy, trong đó người nhìn chằm chằm vào cánh tay trắng như tuyết của nàng, trong mắt toát ra sự thèm muốn, bàn tay cứ ́ ý ở người Long Phù Nguyệt sờ loạn.







      Long Phù Nguyệt khỏi chửi ầm lên.







      Vệ sĩ kia lại cười tà ở cánh tay nàng xoa một cái, nhe răng cười : "Thối tiểu nương, ngươi đoan trang cái gì nữa? Ngươi cho là ngươi vẫn còn là công chúa a? tại bất quá là một kẻ nô lệ, chừng thấy chúng ta có công lớn, hoàng thương vui, đem ngươi thưởng cho ta......"







      Long Phù Nguyệt rùng mình, thưởng cho một kẻ đáng khinh như vậy? So với giết nàng có gì khác nhau! khỏi mắng: "Ngươi nghĩ ngươi là gì mà nằm mơ hão! Ngươi cũng lấy gương soi lại mình , bằng ngươi cũng xứng lấy ta......"











      Tên vệ sĩ liền nổi giận, mặt đúng là có vết sẹo lớn, giờ giận dữ, khuôn mặt càng trở dữ tợn hơn, liền ở người Long Phù Nguyệt nhéo cái: "Thối tiểu nương, dám can đảm xem thường lão tử, lão tử tại …ngươi!"







       Bàn tay duỗi ra ̣nh cởi xiêm y người Long Phù Nguyệt. (nhok: tên này thật là đáng ghét, ta muốn chặt đứt tay của hắn)







      Long Phù Nguyệt trợn tròn ánh mắt: "Ngươi dám động vào ta, ta liền cắn lưỡi tự sát! Xem các ngươi sẽ giải thích với chủ tử các ngươi như thế nào!”







      Trong lòng lại kêu rên: "Chết , biết cắn lưỡi tự sát có đau đớn , ta sợ nhất là đau......"







      Người vệ sĩ kia vội ngăn lại: "Duẫn lão Tam, đừng náo loạn, nha đầu kia tốt xấu cũng là công chúa, vạn tuế gia còn chưa có đem nàng ban cho cho ai, nếu chết như vậy chúng ta sẽ gặp phiền phức đấy”.
      cobevotamHale205 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      020. rơi vào động mỹ nhân

       Edit: Nhok phù thủy

       Beta: Quảng Hằng & Khuyên



      <img class="alignnone size-full wp-image-5498" title="123" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/123.jpg" alt="" width="590" height="416" />



       

                

      Tên vệ sĩ kia cam lòng hừ tiếng: "Lần này Thiên Tuyền quốc tấn công, ta cũng có công , ta chỉ điểm vạn tuế gia thảo phạt, có lẽ Vạn Tuế gia sẽ đem nàng ban cho ta."



       



      Người vệ sĩ kia cười : "Đến lúc đó rồi sau. Chúng ta đối với Hoàng Thượng luôn luôn trung thành, chiến đấu hăng hái, lại là cận thần của hoàng thượng, ta nghĩ chúng ta chắc chắn có từ một đến hai mỹ nữ. Hắc hắc, lão tử cầu công chúa, chỉ cần mỹ nữ là được, chinh chiến hai năm, ngay cả nữ nhân ở biên cương cũng có chạm vào...... Ha ha."



       



      Tên đao ba vệ sĩ kia nhe răng cười : "Ta chạm vào nha đầu này, đến lúc đó lão tử đem nàng gây sức ép khiến nàng khóc cha gọi mẹ, hắc hắc, như thế cũng rất hứng thú a."



       



       Nghĩ đến chỗ đắc ý, khỏi cười ha ha.



       



       



       Long Phù Nguyệt nghe thấy cả người rét run, trong lòng liều mạng nghĩ biện pháp chạy trốn, nhưng nhất thời nghĩ ra được. Nàng ̣nh thả rắn ra bãi cỏ xanh để cắn bọn họ. Nhưng thấy bốn phía đều là hắc y thị vệ, đội lại đội. Nếu muốn chạy trốn quả thực chính là nằm mơ.



       



        lúc sau, Long Phù Nguyệt bị bọn họ lôi vào tòa đại điện.



       



      Cánh tay hai thị vệ rung động, liền đem Long Phù Nguyệt quăng vào. Cửa điện lập tức mở ra.



       



      Long Phù Nguyệt bị bọn họ đẩy ngã đến choáng váng, quỳ rạp mặt đất, hơn nửa ngày đứng dậy được. Chợt nghe thấy một thanh ôn nhu: "Phù Nguyệt? Phù Nguyệt muội muội?" bàn tay trắng nõn mềm mại vươn đến, chậm rãi nâng nàng dậy.



       



      Long Phù Nguyệt sửng sốt, ngẩng đầu nhìn thấy một đôi mắt long lanh như nước. Chủ nhân của đôi mắt này là vị nương mười bảy mười tám tuổi (nhok: ách sao trẻ thế ko bit, vậy PN chắc chỉ bằng tuổi ta thui. QH: PN 15 tuổi đó muội), người mặt một bộ y phục màu xanh nhạt, thật sự xinh đẹp như hoa, mái tóc mặc dù có chút hỗn độn, nhưng làm mất khí chất cao quý người nàng.



       



      Nàng thoáng động lòng: "Chẳng lẽ vị này chính là tỷ tỷ của nàng công chúa ấy?"



       



      Bên cạnh lại xuất thêm nữ tử, mặc y phục màu tím nhạt, mắt ngọc mày ngài, nhìn thấy Long Phù Nguyệt: " là Phù Nguyệt muội muội! Phù Nguyệt, muội cũng chạy ? Ai, ta còn nghĩ là muội đã đào tẩu được. nghĩ tới cũng rơi vào trong tay những người này."



       



      Long Phù Nguyệt có chút ngốc nghếch, nhìn nhìn bốn phía.



       



      Tiếng khóc, khắp nơi đều là tiếng khóc nức nở, nơi nơi đều những nương mỏng manh, mặc y phục hồng, vàng hay xanh, lại dị thường chật vật chừng năm sáu trăm người, những nữ tử bị nhốt trong đại điện này, thần sắc hoảng hốt, nơm nớp lo sợ. Cũng có người nhịn được khóc thành tiếng.



       




       

                  021. giống như là Vương gia

      Edit: Nhok phù thủy

      Beta: Quảng Hằng & Khuyên


                

      Nữ tử mặc trang phục màu xanh nhạt thấy Long Phù Nguyết mắt mở to, cũng chuyện, nghĩ đến nàng là kinh hách quá độ, kìm lòng được liền ôm lấy nàng, : "Phù Nguyệt, đừng sợ, có tỷ tỷ ở đây."



       



      mặc y phúc màu tím thở dài : "Phù Doanh, Phù Nguyệt muội muội hình như là chấn kinh quá độ, ta lấy chén trà để an ủi muội ấy."



       



       



      Phù Doanh gật gật đầu: "Được, Phù Lăng, tỷ ."



       



      Long Phù Nguyệt thế mới biết tên hai thiếu nữ này, hơn nữa nghe tên các nàng ấy đều có chữ ‘Phù’, đương nhiên chính là tỷ tỷ của mình.



       



       Nàng vốn chỉ là một hồn ma đến từ thế giới khác, tại tuy rằng người công chúa Long Phù Nguyệt, nhưng đối với các tỷ tỷ của nàng ấy một chút thân tình cũng có. Giờ phút này nữ tử tên là Phù Doanh ôm nàng vào trong ngực, trong lòng có một chút cảm giác ấm áp, khỏi thở dài: " nương xinh đẹp như thế này cũng trở thành nô dịch mất nước, aiii, vận mệnh tốt......"



       



      Phù Lăng liền bưng tới  ly trà lạnh, Long Phù Nguyệt có chút khát khô cổ, liền khách khí đem uống xong, ngẩng đầu nhìn  thấy hai người kia ngạc nhiên nhìn, trong lòng nóng lên, : "Tỷ tỷ, đừng lo, ta sao."



       



       Hai vị nữ tử thấy nàng mở miệng chuyện, lúc này mới hơi hơi yên lòng. Nhưng nghĩ đến vận mệnh bi thảm, hai nữ tử đều nhăn lại đôi mi thanh tú, thở dài, buồn nhắc lại.



       



       Long Phù Nguyệt khi đến ở đại điện đã khiến cho nơi này hơi hơi rối loạn, nhưng lúc này mỗi người đều thể biết trước hoàn cảnh sau này, đau lòng khổ sở, biết nên làm thế nào, nên có nhiều người để ý tới.



       



      lúc thấp thỏm lo âu tìm biện pháp thích đáng nhất, bên ngoài đại điện bỗng nhiên truyền đến tiếng gọi: "Thiên Tuyền quốc hoàng thượng giá lâm!"



       



      Cửa điện chầm chậm mở ra hai bên, vô số dũng sĩ mặc áo giáp tiến vào, bọn họ vây quanh người. Minh hoàng mặc long bào, chuỗi bạch ngọc ́nh vương miện, khuôn mặt giận nhưng có uy, đúng là hoàng đế Thiên Tuyền quốc tới rồi.



       



      Bên cạnh hắn còn có vài người theo, nhìn qua cách ăn mặc thì hình như là Vương Tử Thiên Tuyền quốc, áo mãng bào ngọc đái, tử ngọc kim quan, cao sang rực rỡ. Chỉ có Phượng Thiên Vũ thân áo trắng, mái tóc đen dài buông xõa tự do, giống như là Vương gia, như là lãng tử giang hồ.



       



      Đôi mắt mị của hắn vừa hơi hơi chuyển, liền thấy được Long Phù Nguyệt lui ở một góc,khóe miệng lộ ra ý cười.


      cobevotam thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      022. trẫm lưu lại hai nha đầu này

       Edit: Nhok phù thủy

       Beta: Quảng Hằng & Khuyên



      <img class="alignnone size-full wp-image-5524" title="123" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/1231.jpg" alt="" width="590" height="416" />
       

              

      Long Phù Nguyệt cũng chịu thua trừng mắt nhìn cái, sau đó nắm chặt lấy vạt áo của Phù Lăng nghịch.

       

       

      Mà Long Bộ Vân bị hai binh lính lôi . Ủ rũ theo sát hầu ở phía sau. mặt lấm lem bụi bẩn.

       

      Sớm có hơn mười người võ sĩ đem các nữ tử ở trong đại điện dồn lại một chỗ, miễn cưỡng xếp thành hàng.

       

      Xinh đẹp mảnh mai, những nữ tử này tuy rằng xinh đẹp nhưng dung nhan mất sự huy hoàng của ngày xưa, vẻ mặt chật vật, nơm nớp lo sợ. Nhưng vẫn có thể thấy được toàn là những mỹ nữ, binh lính kìm lòng được nuốt nước miếng.

       

       Phượng Thiên Hành đôi mắt đảo qua các nữ tử cao quý ngày xưa, mà nay giống như gia súc, mặt là hoàn toàn là sự thống khổ. khỏi cười ha ha, bỗng nhiên lấy tay chỉ Phù Lăng cùng Phù Doanh : "Hai nữ tử này, ra cho trẫm!"

       

      Hai  tỷ muội Phù Lăng cùng Phù Doanh là hai người xinh đẹp nhất trong những người nữ nhân đứng tại nơi này, cũng là hai nữ nhân xinh đẹp nhất của Thiên Cơ quốc. giờ bị Phượng Thiên Hành điểm trúng, sắc mặt hai người đều hơi đổi, thoáng trao đổi ánh mắt với nhau, Phù Lăng nhàng nắm chặt bàn tay bé của Phù Nguyệt: "Tiểu muội, bảo trọng."

       

       

      Phù Lăng cùng Phù Doanh sóng vai ra. Đứng ở đầu hàng.

       

      Phượng Thiên Hành bước mạnh mẽ uy vũ, dừng chân ở trước mặt hai tỷ muội, nhấc tay, nâng cằm của Phù Doanh: "Ha ha, hổ là đệ nhất mỹ nữ Thiên Cơ quốc, quả nhiên là quốc sắc thiên hương, ta thấy rất thích. Được, trẫm liền lưu lại hai nha đầu làm công cụ ấm giường, những người khác, chúng ái khanh dựa theo cấp độ, phẩm chất tuyển là được."

       

      Ý đồ được thỏa mãn, hắn đắc ý cười ha ha. Xoay người lại, định gì đó. Đứng ở trước mặt là hai tỷ muội Phù Lăng, Phù Doanh nhìn nhau, trong đôi mắt sáng tinh vừa như có hai đạo hàn quang chợt lóe lên, hướng về ngực Phượng Thiên Hành đâm tới!

       

      Hai tỷ muội này dường như có học chút võ công, lần này ra tay, tốc độ nhanh như gió lốc. Chủy thủ trong chớp mắt liền đâm tới trước ngực Phương Thiên Hành!

       

      Tướng sĩ chung quanh tựa hồ ai đoán được có đột biến như thế, vội hô thất thanh!

       

      Chợt thấy bạch quang chợt lóe, chỉ nghe đương trường hai tiếng giòn vang, chủy thủ trong tay Phù Lăng cùng Phù Doanh biết bị cái gì đánh rớt. Rơi xuống ở mặt đất.

       

      font-size:largeHai người chưa kịp phản ứng. Trước mắt đạo bóng trắng lên, vô số chưởng ảnh đúng ngay vào mặt mà đến, bang bang hai tiếng, đánh trúng ngực hai tỷ muội.


      023. biến thái gay

       Edit: Nhok phù thủy
      Beta: Quảng Hằng & Khuyên


       

                

      Long Phù Nguyệt cũng chịu thua trừng mắt nhìn cái, sau đó nắm chặt lấy vạt áo của Phù Lăng nghịch.

       

       

      Mà Long Bộ Vân bị hai binh lính lôi . Ủ rũ theo sát hầu ở phía sau. mặt lấm lem bụi bẩn.

       

      Sớm có hơn mười người võ sĩ đem các nữ tử ở trong đại điện dồn lại một chỗ, miễn cưỡng xếp thành hàng.

       

      Xinh đẹp mảnh mai, những nữ tử này tuy rằng xinh đẹp nhưng dung nhan mất sự huy hoàng của ngày xưa, vẻ mặt chật vật, nơm nớp lo sợ. Nhưng vẫn có thể thấy được toàn là những mỹ nữ, binh lính kìm lòng được nuốt nước miếng.

       

       Phượng Thiên Hành đôi mắt đảo qua các nữ tử cao quý ngày xưa, mà nay giống như gia súc, mặt là hoàn toàn là sự thống khổ. khỏi cười ha ha, bỗng nhiên lấy tay chỉ Phù Lăng cùng Phù Doanh : "Hai nữ tử này, ra cho trẫm!"

       

      Hai  tỷ muội Phù Lăng cùng Phù Doanh là hai người xinh đẹp nhất trong những người nữ nhân đứng tại nơi này, cũng là hai nữ nhân xinh đẹp nhất của Thiên Cơ quốc. giờ bị Phượng Thiên Hành điểm trúng, sắc mặt hai người đều hơi đổi, thoáng trao đổi ánh mắt với nhau, Phù Lăng nhàng nắm chặt bàn tay bé của Phù Nguyệt: "Tiểu muội, bảo trọng."

       

       

      Phù Lăng cùng Phù Doanh sóng vai ra. Đứng ở đầu hàng.

       

      Phượng Thiên Hành bước mạnh mẽ uy vũ, dừng chân ở trước mặt hai tỷ muội, nhấc tay, nâng cằm của Phù Doanh: "Ha ha, hổ là đệ nhất mỹ nữ Thiên Cơ quốc, quả nhiên là quốc sắc thiên hương, ta thấy rất thích. Được, trẫm liền lưu lại hai nha đầu làm công cụ ấm giường, những người khác, chúng ái khanh dựa theo cấp độ, phẩm chất tuyển là được."

       

      Ý đồ được thỏa mãn, hắn đắc ý cười ha ha. Xoay người lại, định gì đó. Đứng ở trước mặt là hai tỷ muội Phù Lăng, Phù Doanh nhìn nhau, trong đôi mắt sáng tinh vừa như có hai đạo hàn quang chợt lóe lên, hướng về ngực Phượng Thiên Hành đâm tới!

       

      Hai tỷ muội này dường như có học chút võ công, lần này ra tay, tốc độ nhanh như gió lốc. Chủy thủ trong chớp mắt liền đâm tới trước ngực Phương Thiên Hành!

       

      Tướng sĩ chung quanh tựa hồ ai đoán được có đột biến như thế, vội hô thất thanh!

       

      Chợt thấy bạch quang chợt lóe, chỉ nghe đương trường hai tiếng giòn vang, chủy thủ trong tay Phù Lăng cùng Phù Doanh biết bị cái gì đánh rớt. Rơi xuống ở mặt đất.

       

      Tiếng xương cốt gãy vỡ chói tai truyền đến, hai tỷ muội kêu lên cách đau đớn, cả hai người đều bị đánh bay thẳng ra ngoài.

       

      Ba, ba, hai tiếng té rớt ở mặt đất, khóe miệng máu chảy như suối, từng giọt rơi mặt đất......

       

      Long Phù Nguyệt bất luận như thế nào cũng nghĩ tới sẽ nhìn thấy một màn như vậy, miệng mở to vì kinh ngạc, gần như thể khép lại được. Trong lòng thấy thật kinh hoàng, hai chân như nhũn ra, phút này ̣nh thần trừng mắt nhìn Phượng Thiên Vũ: "Tên biến thái này, ngờ...... ngờ võ công lại cao như vậy! Ra tay nhanh như vậy!"

       

      cảm giác đau lòng bỗng nhiên nổi lên, sắc mặt của nàng khỏi tái nhợt. Nàng cùng hai nữ tử này tuy rằng là lần đầu quen biết, nhưng có cảm giác thân thuộc khó có thể diễn tả bằng lời được. Long Phù Nguyệt biết, ra đây là phản ứng của chủ nhân thân thể này.

       

      Các nữ tử khác đều kêu lên thất thanh, cũng có chút nhát gan, ràng liền hôn mê bất tỉnh.

       

      ra, ra tay cứu Phượng Thiên Hành phải ai khác, chính là cửu Vương gia Phượng Thiên Vũ, nhàng lấy khăn xoa xoa tay, tựa hồ là lau vết ô uế sạch , mặt hiển vẻ vân đạm phong khinh.

       

       Nhìn hai nữ tử mặt đất, khóe miệng nhếch lên vẻ đùa cợt, quay đầu thi lễ với Phượng Thiên Hành "Phụ hoàng, để cho người bị sợ hãi."

       

       

      Mọi việc lần này xảy ra quá nhanh, Phượng Thiên Hành đến giờ phút này mới có phản ứng lại. Mắt đen nhíu lại, lửa giận cháy lên ngùn ngụt, đưa tay ra, liền nắm cổ áo, lôi Phù Lăng lên: "! Tại sao phải ám sát trẫm? to gan!"

       

      Phù Lăng lúc này bị nội thương rất nặng, máu tươi theo khóe miệng ngừng trào ra, nhưng đôi mắt sáng lại lóe lên sự thù hận: "Hôn quân! Ta hận thể ăn thịt ngươi, uống máu ngươi! Muốn có được ta, kiếp sau !" câu chưa xong, miệng của nàng một lượng lớn máu trào ra, ra nàng cắn lưỡi tự sát, sắc mặt của nàng chuyển từ trắng bệch sang vàng nhạt, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

       

      Phượng Thiên Hành như thế nào cũng nghĩ tới nữ tử nhìn qua như đóa hoa bình thường mềm mại, lại có một hành động quyết liệt như vậy, trong khoảng thời gian ngắn đứng ở nơi đó, theo bản năng quay sang nhìn Long Phù Doanh ở mặt đất, miệng cuả nàng cũng trào ra máu tươi, thân mình chậm rãi ngã xuống, đương nhiên cũng là cắn lưỡi tự sát.


      cobevotam thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      024. Ngươi rốt cục cũng vào trong tay lão tử

       Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khuyên

       
      <img class="alignnone size-full wp-image-5865" title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg" alt="" width="588" height="421" />


               

      Khá lắm nữ nhân cương liệt! nữ nhân cương liệt như thế quả nhiên hiếm thấy! Làm cho người ta muốn bội phục cũng được.
       



      Đôi mắt xinh đẹp Phượng Thiên Vũ thoáng lên vẻ buồn bã.


                 

      Phượng Thiên Hành cố ý vô tình liếc mắt cái, Long Bộ Vân sắc mặt trắng bệch, gần như như tê liệt ngã xuống mặt đất lạnh lùng thốt: " nữ tử cũng có thể cương liệt như thế, là hiếm có. So với đại nam nhân như ta cón có khí chất hơn.” Phất phất tay: "Truyền ý chỉ của ta, đem các nàng mang ra ngoài hậu táng ."





      Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy chân run rẩy lợi hại, nàng dù sao cũng là người sinh ra ở đại sống trong hòa bình, chưa khi gặp màn đẫm máu như thế này? Chân mềm nhũn, suýt nữa ngã ngồi.





      xảy ra việc như vậy, Phượng Thiên Hành bỗng nhiên cảm thấy còn hứng thú liền đứng lên, khoát tay áo: "Trẫm mệt mỏi, các ngươi tùy ý chọn lựa , các nàng tại còn là phi tử công chúa gì, chỉ là chiến lợi phẩm để huynh đệ các người tiêu dao thỏa chí phen, các ngươi theo trẫm chiến đấu đẫm máu hăng hái nhiều năm, tại là lúc nên hưởng thụ. Đem các nàng hết thảy ôm , muốn như thế nào liền như thế ấy, đây là phần thưởng lớn trẫm ban tặng cho các ngươi!”



       



      Phía sau ông ta, ánh mắt các tướng lãnh nhất thời toát ra ánh sáng hứng thú, tham gia quân ngũ ba năm, heo mẹ giờ cũng biền thành ruồi muỗi, huống chi trước mắt này đó đều là mỹ nữ chân chính hơn nữa những người này phải công chúa, cũng là những phi tần của quốc vương Thiên Cơ quốc, đều là những loại người cao sang quý phái ai có thể với tay tới, bây giờ lại luân lạc biến thành nô dịch của bọn họ, chỉ cần điểm này, liền cũng đủ các tướng sĩ điên cuồng !

       

      Vô số nữ tử bị những tên lính cao lớn thô kệch, hoặc bé thấp kém lôi , khẩn cấp nhìn ngó xung quanh tìm địa phương để phát tiết….




      025 được lại tìm chết, ngươi là của ta!

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khuyên

       

      Long Phù Nguyệt ngẩng đầu vừa thấy, đầu óc nàng xoay mòng móng Thiên a áp giải nàng đến nơi này chính là tên đao ba vệ sĩ đáng khinh kía.

       

      Choáng váng, nếu rơi vào trong tay tên này, bằng tự sát còn bớt thống khổ hơn!

       

      Xem ra, là trời muốn diệt nàng !

       

      Long Phù Nguyệt hung hăng trừng mắt nhìn tên đao ba vệ sĩ, liếc mắt cái, muốn kết thúc chính mình, cho khỏi ô nhục.

       

      Trước mắt bóng trắng chợt lóe, thân hình Phượng Thiên Vũ giống như quỷ mỵ, đừng ở giữa Phù Nguyệt và tên đao ba vệ sĩ kia,mà tên kia vươn vuốt soi muốn nắm lấy cánh tay để trần của Phù Nguyệt, nên ngừng kịp chộp vào ống tay áo của Phượng Thiên Vũ.

       

      Gương mặt mị của Phượng Thiên Vũ hơi trầm xuống: "Lớn đao ba vệ sĩ mật, cư nhiên dám tập kích bổn vương, chán sống!" Ống tay áo phất cái, kia chỉ cảm thấy luồng lực mạnh mẽ đánh úp lại, thân thể thể đứng vững được, mất đà lùi về phía sau ba bước, bùm tiếng ngồi dưới đất.

       

      lắp bắp kinh hãi, ngẩng đầu nhìn  thấy Phượng Thiên Vũ, Phượng Thiên Vũ khẽ mỉm cười, sắc mặt vẫn giữ vẻ vân đạm phong khinh như trước: « Tiểu nha đầu này dù sao từng là vị hôn thê của bổn vương, loại người như ngươi có thể tùy tiện nhúng chàm sao? »

       

      Tên đao ba vệ sĩ chỉ cảm thấy trong lồng ngực luồng khí tức đảo lộn, nhưng thể phun ra được, toàn thân cũng mềm nhũn, thể sử dụng tia sức lực nào cả.

       

      Đầu óc choáng váng, trong lồng ngực trống rỗng, cười, cười nghiêng ngả, như bị quỷ ám, cứ như thế ra ngoài.

       

       

      Phượng Thiên Hành ngồi ở cao, tuy rằng khép hờ mắt, nhưng vẫn chú ý động tĩnh ở bên này. Khuôn mặt tuấn tú hơi hơi trầm xuống, vẫy vẫy tay: "Vũ nhi, lại đây."

       

      Phượng Thiên Vũ bắt lấy bàn tay hơi căng thẳng của Long Phù Nguyệt, Long Phù Nguyệt chỉ nghe thanh thâm trầm bỗng nhiên vang ở  bên tai: "Tiểu nha đầu, được lại tìm chết, ngươi là của ta!"

       

       Long Phù Nguyệt sửng sốt, ngẩng đầu nhìn gương mặt tuấn tú khuynh quốc khuynh thành của , thấy mặt có chút biểu tình, buông tay nàng ra, giống như câu kia phải thốt ra từ miệng .

       

       Phượng Thiên Vũ cười dài đến trước mặt phụ thân, cúi người hành lễ: "Phụ hoàng."

       

      Phượng Thiên Hành từ ái nhìn , đứa con này của ông giống như những người khác, từ khi lên năm tuổi bị thế ngoại cao nhân mang , sau đó mang theo thân võ công kinh người quay trở lại.
      cobevotam thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      026. Ngươi làm nô tì ti tiện nhất trong phủ .

      Edit: Quảng Hằng

      Beta: Khuyên

       
      <img class="alignnone size-full wp-image-5865" title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg" alt="" width="588" height="421" />


      Bề ngoài nhìn qua cảm thấy phóng đãng kềm chế được, giống như giang hồ lãng tử, nhưng tâm tư cực kỳ kín đáo, vô luận là võ công hay là mang binh đánh giặc, đều là nhân tài đứng đầu  kiệt xuất.

       

      Lần này mình ngự giá thân chinh, nếu phải Phượng Thiên Vũ dẫn đầu, tại nước Thiên Cơ chỉ sợ ông vẫn thể nắm chắc được.

       

      Lần này ở bên trong chiến dịch, đứa con nào có công nhiều nhất từ đầu đến cuối trận ông đương nhiên là hiểu được. Đứa con trai này là Rồng làm nghiêng trời lệch đất, thể để cho tình cảm cản bước chân của nó.

       

       

      Ông trầm ngâm chút : "Vũ nhi, những nước Thiên Cơ này đều là nô tỳ ti tiện, ban cho quân lính còn có thể. Các nàng xứng hầu hạ hoàng tộc cao quý nước Thiên Tuyền."

       

      Phượng Thiên Vũ cười : "Phụ hoàng, nha đầu kia tốt xấu cũng từng cùng nhi tử đính thân, phải là thuộc về nhi tử, nếu là thuộc về hoàng gia cho dù nhi tử là cần, cũng quyết thể để lọt vào trong tay những người khác, việc này liên quan trọng đại đến thể diện của nhi thần".

       

      Phượng Thiên Hành hơi ngây ngốc sửng sốt, gật gật đầu: "Ừ, con , cũng có vài phần đạo lý, vậy con định làm gì với tiểu nương này?"

       

      Phượng Thiên Vũ tà mị cười: "Nàng đương nhiên xứng làm Vương Phi của nhi tử, nhưng làm nô tỳ trong phủ nhi thần cũng miễn cưỡng đủ tư cách, vậy ý của phụ thân như thế nào?"

       

      Phượng Thiên Hành gật gật đầu: "Được rồi, vậy liền đem nha đầu kia ban cho cho con, đến làm tiện nô trong phủ con vậy, nhưng mà, Vũ nhi, con cũng thể vì nha đầu ti tiện này mà động tâm."

       

       

      Phượng Thiên Vũ ha ha cười, giống như nghe được câu chuyện buồn cười nhất: "Phụ hoàng, người nghĩ lệch đâu rồi, nha đầu kia chưa dứt sữa, cho dù có lớn cũng phải tuyệt sắc khuynh thành, nhi thần làm sao có thể vì nàng động tâm? Phụ hoàng yên tâm được rồi."

       

      Phượng Thiên Hành thế này mới hài lòng gật gật đầu: "Hài tử ngoan, trẫm chỉ biết con là chàng trai rất đúng mực."

       

      Lại nhìn chút Long Bộ Vân quỳ rạp đất, : "Vũ nhi, con thử xem, người này xử trí như thế nào?"

       

      mặt Phượng Thiên Vũ lộ ra tia tà mị  cười: "Người này nên để ông ta tại đây, làm chức quan nho thôi.”

       

      Phượng Thiên Hành bất chợt nhíu mày: "Chuyện này làm sao được? Chúng ta vất vả mới đem Thiên Cơ quốc tiêu diệt, để cho ta làm chức quan , nếu ta trở mặt làm sao bây giờ?"

       

      Phượng Thiên Vũ chậm rãi cười: "Phụ hoàng, thần dân của Thiên Cơ quốc cực kì  cố chấp, gian ngoan khuất phục, nếu như để người của ta ở lại nơi đây làm quan, chỉ sợ những người này phục, đến lúc đó biết lại phát sinh bao nhiêu chuyện.”

            

      027.Ta tình nguyện làm trâu làm ngựa hầu hạ ngươi.   

               

      Phượng Thiên Vũ chậm rãi cười: "Phụ hoàng, thần dân của Thiên Cơ quốc cực kì cố chấp, gian ngoan khuất phục, nếu như để người của ta ở lại nơi đây làm quan, chỉ sợ những người này phục, đến lúc đó biết lại phát sinh bao nhiêu chuyện. Mà riêng ông ta, những đứa con của ông ta tử trận, cũng thể hô mưa gọi gió được gì. Nên để ông ta tạm giữ chức quan ở nơi này, nhưng người điều hành thực là của chúng ta...... Như vậy thần dân của ông ta cũng dám tạo phản. Mà ông ta, quyền binh lính, lại thương mạng già, đương nhiên khi chúng ta bảo ông ta làm cái gì, ông ta làm cái đó. chừng còn là chuyện tốt....."

       

       

      Phượng Thiên Hành bị động tâm tư: "Còn có chuyện gì tốt?"

       

      Phượng Thiên Vũ cười : "Thần Châu nay được thống trị bởi bảy quốc gia lớn, phụ hoàng hùng tài đại lược, năm quốc khác đương nhiên cũng nên tiêu diệt để thống nhất thành khối. Nếu an bày thỏa đáng cho Hoàng đế Thiên Cơ quốc như thế này, nếu sau này chúng ta tấn công bọn họ, bọn họ liều chết chống cự...... Như vậy bên ta bớt phần binh lực bị tổn thất...... Đánh nhau cũng thoải mái chút."

       

      Phượng Thiên Hành khỏi cười ha ha: "Cửu nhi của Trẫm quả nhiên đơn giản! Tốt, liền căn cứ theo ý con mà làm!"

       

      Phượng Thiên Vũ khẽ khom người, cười : "Nhi thần xin cáo lui trước."

       

      Giờ phút những nữ tử này trong đại điện hầu hết bị các tướng sĩ bắt , chỉ còn mình Long Phù Nguyệt đứng ở nơi đó.

       

      Phượng Thiên Vũ tới, xinh đẹp cười: "Oa nhi, ngươi muốn theo ta làm nô tỳ, hay là muốn ở lại chỗ này làm quân kỹ? Ta miễn cưỡng ngươi."

       

      Long Phù Nguyệt trừng mắt liếc cái, cũng cắn răng cười tiếng;"Tỷ tỷ, nô tỳ làm sao có thể rời xa người được, ta tình nguyện làm trâu làm ngựa hầu hạ ngươi."

       

      "Ha ha ha ha......" Phượng Thiên Vũ cười ha hả: "Quả nhiên là bé biết thức thời. Được, vậy theo ta !"

       

      Đem nàng giống xốc lên giống như con gà con. Sải bước ra ngoài.

       

      ‘Vù‘  tiếng, nàng lại bị ném lên lưng ngựa, giống như cái túi vải rách bị đặt nằm ngang ở lưng ngựa, cảnh trí trước mắt  lại cấp tốc lui về phía sau, dạ dày đáng thương của nàng lại cấp tốc  bốc lên......

       

      Cũng biết trải qua bao lâu, ngựa rốt cục ngừng lại. Còn chưa chờ nàng xem cảnh trí xung quanh, trước mắt hoa mắt cái thân thể bị Phượng Thiên Vũ dẫn theo bay lên.



      cobevotamHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :