1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      268.Là ai lại có cái tên gọi ghê tởm như vậy ,

      Edit : Quảng Hằng

       

                Lại tiếp hai ba canh giờ, Long Phù Nguyệt bị mặt trời phơi nắng  có chút choáng váng, tiểu hồ ly bỗng nhiên dựng hai lỗ tai lên, nghiêng tai nghe xong vừa nghe, kêu lên: " tốt! Giống như lại có đại đội nhân mã đến!"

                Long Phù Nguyệt lắp bắp kinh hãi: " phải là mã tặc chứ?"

                Vội vàng tìm cồn cát thân , ngẩng đầu nhìn lên. Liền thấy vạn dặm xa bầu trời xanh mây, đột nhiên bốc lên lớp bụi mù màu vàng, mặt đất gần như chấn động. còn có vài tiếng chó sủa vang.

                Tiếng chân đột nhiên vang lên, như trống trận sấm sét, động đất mà đến.

                Tiểu hồ ly hoảng sợ: " phải là mã tặc chứ? Nghe tiếng chân đến đây ít, chỉ sợ chúng ta phải đối thủ. . . . . ."

                Vừa ngẩng đầu, thấy  biểu tình mặt của Long Phù Nguyệt giống như khóc lại như cười , thân mình run nhè , hướng về hướng tiếng chân kia chạy nhanh đến hai bước.

                "Làm sao vậy?" Tiểu hồ ly gắt gao ngậm quần áo của nàng.

                Long Phù Nguyệt vươn tay ôm lấy nó: "Là cục cưng, là cục cưng đến đây!"

                "Cục cưng?" Vẻ mặt  Tiểu hồ ly buồn bực: "Là ai có cái tên gọi ghê tởm như vậy?"

                Ý nghĩ trong đầu vẫn chưa suy nghĩ xong, thấy đầu màu đen  giống như con nghé con, khi con chó ngao Tây Tạng chạy tới trước, phía sau là tuấn mã, lưng có người ngồi, người  áo bào trắng theo gió bay lên, tiểu hồ ly vừa nhìn thấy , nhất thời hét lên tiếng: "Đại Vũ Mao!"

                Người tới chính là Phượng Thiên Vũ!

                Đảo mắt đến gần đó, đột nhiên phi thân lướt xuống, đứng ở nơi đó, trong nháy mắt ngơ ngẩn nhìn Long Phù Nguyệt chớp mắt, biểu tình mặt giống như vừa mừng vừa lo, hoặc như là thể tin được, đôi mắt màu lam sáng như có ánh sáng lóe ra, chậm rãi đưa tay ra, chạm nhè vào hai má của Long Phù Nguyệt  : "Tiểu Nguyệt Nguyệt, là ngươi? !"

                Long Phù Nguyệt cũng ngây ngốc  nhìn , niềm vui đến đột ngột  như thế này làm cho nàng biết cái gì cho phải, nước mắt bỗng nhiên chảy ra, sợ run lát, nàng wow  tiếng khóc lên, liều lĩnh bổ nhào vào trong lòng Phượng Thiên Vũ  : "Vũ Mao sư huynh, tại sao bây giờ ngươi mới đến? ! Ô ô ô, ngươi chậm thêm đến vài ngày, ta chết phơi thây ở đây rồi!"

               Phượng Thiên Vũ ôm chặt lấy nàng, giống như ôm lấy bảo bối mất mới tìm lại được, ôm thân mình mềm mại  của nàng, thân thể cũng hơi có chút run run.

                Mấy ngày nay tìm nàng muốn tìm điên rồi. Chưa từng có loại cảm giác khi mất nàng tê tâm liệt phế  đến mức này.

                ——————————

       

                269.Lộ từ từ chi tìm kiếm 1

       Edit : Quảng Hằng

                Hôm đó truy kích đám  đào binh của Diêu Quang quốc, men theo dấu chân đám đào binh  này tìm được căn cứ bí mật được thiết lập của nước Diêu Quang.

                Căn cứ bí mật kia so với đám người của giống như muốn nhiều ít. mang binh đến mật thất lớn kia,  hăng hái tấn công, mới vừa rồi đem cái trụ sở kia hoàn toàn phá hủy. Khi muốn thu binh, ba tên dẫn đường sa mạc lại bỗng nhiên hướng báo cáo , trong sa mạc, có ngọn bão cát thổi ập đến, phải chạy nhanh tìm chỗ tránh gió, bằng tất cả mọi người nơi này cũng bị bão cát chôn tươi sống ở chỗ này.

                Phượng Thiên Vũ nhớ tới đám người vẫn còn đóng quân và Long Phù Nguyệt, ngừng lo lắng bất an.

                Lúc này nhân mã của cách đại quân doanh có hơn trăm dặm, muốn chạy về nơi đó để thông báo, đó là tuyệt đối có thời gian .

                là binh mã Đại Nguyên Soái, thể vứt bỏ hơn mười vạn đại quân để ý, lúc cần thiết nhất định phải làm ra lựa chọn.

                cắn răng cái, chỉ phải trước tiên mang theo binh mã dựa theo phương hướng của người dẫn đường, đường chạy như điên, vào cái thành hoang. Sau khi dàn xếp binh lính ổn định, rốt cuộc an tâm bỏ lại Long Phù Nguyệt và đám người còn lại tại đại doanh, cầm phần bản đồ, để ý các thủ hạ tướng sĩ  ngăn trở, vọt ra, bắt đầu hướng về quân doanh chạy .

                Đáng tiếc vẫn chưa đến được chỗ đóng quân, cơn bão cát tràn tới. Mang theo tất cả các lực lượng phá hủy hết tất cả. May mắn dừng lại trú chân trong hốc đá, lại có thân tuyệt tục võ công hơn người, ôm chặc tảng đá lớn buông tay, mới bị thổi lên bầu trời. Nhưng lạc đà mà cưỡi bị gió lốc cuốn .

                vất vả chờ gió thổi chút chút. liền theo sau ngọn bão cát lần dò tìm đến quân doanh.

                Đến nơi đóng quân, thấy nơi đó hoàn toàn hoang vu , hoàn toàn nhìn thấy bóng dáng ai.

                Trận cuồng phong cát này làm cho địa hình trong sa mạc lại biến dạng lần nữa. Gần như nhìn ra nơi này có đại quân đóng binh. Nhưng nếu những người kia bị chôn ở chỗ này, như thế nào cũng nên có chút dấu vết có thể tìm ra . cơ hồ tại nguyên chỗ đào sâu ba thước, cũng tìm được nửa bóng dáng của ai, hơn nữa nhìn thấy dấu vết, giống như là nhổ trại rồi.

                tìm được người, trong lòng thoáng thả lỏng tâm chút. Dự đoán được có thể là những người này tìm được chỗ trốn tránh gió  cát rồi.

                Muốn theo dấu vết tìm kiếm, nhưng cố tình trận lốc bão này đem tất cả dấu vết của nhân mã lưu lại đều vùi lấp, làm cho muốn đuổi theo tung tích cũng còn nơi để truy.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      justify;" align="270.Lộ từ từ chi tìm kiếm 2

      justify;" align=" Edit : Quảng Hằng

      justify;" align="          ở thời điểm sốt ruột, vài tên tướng sĩ dưới tay   mang theo dẫn đường khác cũng tới bắt đầu tìm kiếm

      justify;" align="          Đến giờ phút này, cũng có biện pháp khác, chỉ phải trước cùng binh lính hội hợp chỗ, may mắn bản lĩnh truy tìm tung tích kinh người, lại có đôi chó săn, tuy rằng mất ít công sức, nhưng cuối cùng là tìm được ngôi thành hoang phế có quân doanh trốn trong đó. Cũng thấy được hạ tướng Trương Vân Long dưới tay .

      justify;" align="          Hai phương nhân mã hội hợp, may mà bởi vì tránh né đúng lúc, nhân mã của cũng có tổn thất bao nhiêu. Trương Vân Long cũng quỳ mặt đất dám nhìn, đem chuyện Long Phù Nguyệt phát manh mối cơn bão cát, cùng với chuyện dẫn dắt rất nhiều người này chạy trối chết, trốn cơn giận dữ của sa mạc, cuối cùng nàng cùng tiểu hồ ly lại bị gió cuốn lần

      justify;" align="          Sắc mặt Phượng Thiên Vũ trắng bệch, gần như tê liệt ngã xuống mặt đất. hai lời, dẫn theo ít đội nhân mã, lại dẫn theo hai người dẫn đường, theo tìm theo luồng cơn lốc cát cuốn kia.

      justify;" align="          Mặc dù hai dẫn đường người bị cuốn vào lốc xoáy cát ai có thể sống sót. Nhưng nhìn đến sắc mặt của Phượng Thiên Vũ, những lời này như thế nào cũng dám ra khỏi miệng.

      justify;" align="          Cứ như vậy tìm hai ngày hai đêm, Phượng Thiên Vũ gần như là ngủ nghỉ, ven đường cũng từng gặp nhiều lữ nhân bị gió to vùi lấp, hầu như bị các loại chim chóc bay trời, hay thú hoang cắn xé chỉ còn bộ xương trắng. Mỗi bộ xương đến tra xét kĩ, vô cùng hốt hoảng là nàng, cũng may cũng phải nàng. . . . . .

      justify;" align="          Cứ như vậy tìm gần ba ngày, ngay tại số lúc gần như tuyệt vọng, bỗng nhiên đụng phải tên mã tặc.

      justify;" align="          Nhóm mã tặc này biết có phải càn rỡ quen thói hay , thế nhưng đến tập kích đội ngũ của , bụng lửa giận chỗ phát tiết, đương nhiên là đem nhóm mã tặc kia diệt sạch toàn bộ, cũng người tên mã tặc  tìm ra thanh đoản kiếm. Chuôi đoản kiếm này đúng là Long Phù Nguyệt từng đeo!

      justify;" align="          Trải qua thẩm vấn mới biết được, chuôi đoản kiếm này là tên mã tặc kia ở đường nhặt đượ c, mặc dù có tin tức xác thực của Long Phù Nguyệt , nhưng đoản kiếm của nàng nếu thất lạc mát ở trong này, vậy chứng minh phương hướng của truy tung là có sai .

      justify;" align="          Tối hôm qua, thời gian vào khoảng canh bốn, đột nhiên nhận được phong thư, thư có bản đồ kèm, còn có dúm lông hồ ly .

      justify;" align="Tuy rằng người dẫn đường còn có các tướng sĩ có thể là cạm bẫy, nhưng ôm phần vạn  hi vọng, vẫn là liều lĩnh đến đây . Lại mang theo  chó ngao Tây Tạng Cục cưng, đường truy tung, rốt cục gặp được nàng!

      justify;" align=" 

      justify;" align="271 : chừng tiểu hồ ly mừng muốn điên rồi

      justify;" align="Edit : Quảng Hằng

      justify;" align="          Long Phù Nguyệt lần nữa trở lại trong ngực của , nghe hơi thở đặc biệt người , chỉ cảm thấy vô cùng  an tâm. Hai ngày này nàng là bị khổ nhiều lắm  , tâm vẫn thắc thỏm lo âu, giờ phút này được tình nhân ôm ấp vào lòng, nàng liền rốt cuộc duy trì được, trước mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.

      justify;" align="          Đợi đến khi nàng lại...tỉnh lại, là ở phía chiếc xe ngựa. Xe ngựa này tuy rằng lớn, nhưng cực kỳ thoải mái, Phượng Thiên Vũ ngồi ở bên, giúp nàng xoa thuốc mỡ miệng vết thương.

      justify;" align="          Tay bé của nàng, hai chân của nàng, người của nàng. Khắp nơi là mỗi miệng vết thương, giống như cái miệng nhắn của đám tiểu hài tử, cần hỏi nàng trải qua những gì. chỉ nhìn những vết thương này là biết được nàng bị nhiều khổ sở.

      justify;" align="          Đem mỗi miệng vết thương đều tinh tế băng bó, động tác mềm , tựa hồ là e sợ chạm vào đau nàng.

      justify;" align="          Long Phù Nguyệt kỳ sớm tỉnh, nhưng muốn đánh vỡ giờ phút ấm áp  yên tĩnh này, chỉ vụng trộm đem mắt mở đường nhìn . Trong lòng có luồng sóng hạnh phúc dâng lên, như muốn tràn đầy.

      justify;" align="          Mãi đến cái miệng vết thương cuối cùng cũng băng bó hoàn tất, Phượng Thiên Vũ ngẩng đầu lên, bỗng nhiên tà tà cười, vỗ vỗ gương mặt của nàng: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, nếu nàng sớm tỉnh, tại sao mở to mắt? Nàng sợ ta đem nàng ăn sao?"

      justify;" align="          Đổ mồ hôi !©¸®! ra người kia sớm nhận ra!

      justify;" align="          Long Phù Nguyệt hơi có chút lúng túng mở to mắt, bất kỳ ý đột nhiên rơi vào đôi mắt sâu thẳm. Trong đôi mắt của như có ngọn hải triều bắt đầu khởi động, ngọn sóng dao động mênh mông ấm áp, gần như muốn nhấn chìm nàng vào trong đó.

      justify;" align="          Cũng biết là sao lại thế này, hô hấp Long Phù Nguyệt bỗng nhiên có chút dồn dập , nàng mất tự nhiên quay đầu ra, cười giả lả: "Ha ha, cái kia —— Ta mới sợ, ta tại giống như cây quýt hong gió khô nứt, làm sao huynh  có hứng thú. . . . . . Đúng rồi, Ngọc Kiều Long đâu?"

      justify;" align="          "Ngọc Kiều Long? Ai là Ngọc Kiều Long? Là nam nhân khác?" Phượng Thiên Vũ nheo lại  mắt tốt.

      justify;" align="          Long Phù Nguyệt bật cười: "Chính là tiểu hồ ly . Ngọc Kiều Long là ta cho   cái  tên. Thế nào? Đủ phong cách chứ?"

      justify;" align="          Phượng Thiên Vũ cũng cười theo: "Nó xinh xắn lanh lợi , làm sao giống Long rồi?"

      justify;" align="          Long Phù Nguyệt làm cái mặt quỷ: "Cho nên mới là Kiều Long a, con rồng nhắn. . . . . ."

      justify;" align="          "Ừm, ừm, tên này sai, chừng tiểu hồ ly vui đến phát điên rồi, được rồi, tiểu nha đầu, cho ta biết chút chuyện  ngày nay  nàng trải qua, chuyện quan trọng toàn bộ hết. Phượng Thiên Vũ dứt khoát ngồi xuống ở cạnh nàng.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
                272.Tựa hồ có chút bất đồng. . . . . .

       

       Edit : Quảng Hằng

       
      <img class="alignnone size-full wp-image-8981" title="8d0e090e4e1b88aeaa6457a21" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/12/8d0e090e4e1b88aeaa6457a21.jpg" alt="" width="524" height="751" />


                ····················

       

                Long Phù Nguyệt thở dài hơi, liền đem mấy chuyện trải qua mấy ngày nay lần, mặc dù là vài ngày ngắn ngủn, nàng cũng ở giữa lằn ranh sinh tử lăn qua lại vài lần, tài ăn của nàng lại tốt, kể chuyện phong phú, sinh động như .

                mặt Phượng Thiên Vũ tuy rằng hề biểu lộ điều gì, nhưng toàn tâm ý nghe theo lời kể của nàng lên lên xuống xuống, nghe  cẩn thận, thường thường cắt ngang lời của nàng, hỏi xen vào đôi lời như vậy, hơn nữa vừa hỏi liền đánh trúng ngay trọng điểm, làm cho nàng muốn lảng tránh cũng được.

                hơi hơi nhíu mày: "Người nam nhân kia rốt cuộc là ai? Nghe nha đầu này miêu tả, người kia tựa hồ là sư huynh của ta, nhưng là —— Nhưng người này lãnh đạm vô tình, mà đại sư huynh lại là người khiêm tốn ôn nhuận như ngọc, tính tình, tính cách giống như là người, vậy —— rốt cuộc là ai? Công phu của thực tà khí, hay là —— là đại tế sư thần bí nhất của nước Diêu Quang? Vậy tại sao muốn cứu Phù Nnguyệt chứ? Nếu như có gì bất ngờ xảy ra, thư đêm qua  vậy cũng là lưu lại, người này nhìn qua lạnh lùng như băng, nhưng đối với Long Phù Nguyệt, dường như có chút khác biệt. . . . . .

                Vẫn nghe nàng xong, Phượng Thiên Vũ mới sờ sờ đầu của nàng: "Nam tử kia cho tới bây giờ nàng cũng biết tên của ?"

                Long Phù Nguyệt gật gật đầu: "Đúng vậy a, người này ngậm miệng chặt cứng giống như vỏ trai, ta bóng gió , cũng . Ta cũng có biện pháp."

                Lại thở dài: "Cũng biết về sau có thể gặp lại hay . . . . . ." Trong giọng rất có hương vị tiếc nuối.

                Đôi mắt Phượng Thiên Vũ nhíu lại, tự tiếu phi tiếu nhìn nàng: "Tiểu nha đầu, nàng còn nhớ thương sao?"

                Long Phù Nguyệt nhìn phía sau lưng nét tươi cười của trong lòng bất chợt sợ hãi, cũng sợ chết tiếp: "Đúng vậy a, người nọ tốt xấu cứu ta mạng nha, người vừa cao to lại đẹp trai như vậy, nhìn lạnh như thế, khẳng định phải là đại ngựa đực. . . . . ." Trong lòng bỏ thêm câu: "Là người trượng phu  lý tưởng để chọn. . . . . ."

                Phượng Thiên Vũ thản nhiên : "Kỳ ta cũng muốn gặp , giáp mặt cám ơn . . . . . ."

                Long Phù Nguyệt sửng sốt, ngây ngốc : "Cám ơn cái gì?"

                Phượng Thiên Vũ cười tà mị: "Cám ơn cứu Vương Phi của ta  a, nếu như phải , Vương Phi thân của ta đây làm mồi cho sói rồi!"

                Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt lại đỏ, nguýt cái: "Dừng, ta khi nào thành Vương phi của ngươi rồi? Hừ, ta mới gả cho tên lãng tử háo sắc như ngươi. . . . . ."

       

                273. Lãng tử háo sắc

        Edit : Quảng Hằng

       

                "Lãng tử háo sắc? !" Ánh mắt Phượng Thiên Vũ nghiêm túc, ngón tay như bạch ngọc mơn trớn cánh hoa môi của nàng: "Tiểu nha đầu, nếu như ta là tên lãng tử háo sắc, nàng cho là nàng cho tới bây giờ còn có thể bảo trì trong sạch của nàng sao?"

                "Ta. . . . . ." Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt lại đỏ, ấp úng : "Ha ha, trong phủ ngươi nhiều sắc đẹp ganh đua như vậy, mỹ nhân đủ loại màu sắc hình dạng, giống như hoa tươi mơn mởn, đương nhiên là nhìn trúng ngọn cỏ như ta rồi. . . . ."

                Phượng Thiên Vũ liếc mắt nhìn nàng, ngón tay bốc lên nàng  cằm: " Oa nhi lương tâm, lại còn ra lời như vậy . . . . . ."

                Đôi mắt của bỗng nhiên toát ra tia cười xấu xa: "Ta nhìn thấy ngọn cỏ này sao? Ha ha, ta tại liền chứng minh cho nàng xem!"

                Long Phù Nguyệt còn kịp phản ứng ý trong lời của , thấy hoa mắt, khuôn mặt tuấn tú của bỗng nhiên phóng đại ở trước mắt, đôi môi ấm nóng của chiếm hữu nàng. . . . . .

       

                Trong ý nghĩ Long Phù Nguyệt « Rắc »   Vừa vang lên tiếng, hoàn toàn mơ hồ.

                Mới đầu chính là cánh môi bị dùng lực hút ma sát, dùng đầu lưỡi ướt át liếm lên đôi môi khô của nàng, dần dần , đối phương tựa hồ chưa đủ, bắt đầu xâm nhập vào bên trong. Đầu óc của Long Phù Nguyệt mênh mông , tim đập như nổi trống, mơ màng đột nhiên môi của nàng bị cạy mở dễ dàng, mặc người tiến quân thần tốc.

                Theo cái lưỡi ấm áp của   xâm nhập, bọn họ cơ hồ toàn thân dưới đều gắt gao  dán sát vào cùng nhau, nhưng là nằm đè lên người của nàng lại dường như cảm thấy chưa đủ, càng thêm gấp gáp  đè nặng nàng. Dưới thân là chiếc giường mềm mại, mà trước người tiếp xúc mỗi địa phương của đồng thời lại thiêu đốt giống như  lửa nóng.

                "Ngô. . . . . ." Long Phù Nguyệt thở hổn hển, theo bản năng muốn đẩy ra chút, nhưng hoàn toàn vô dụng, ngược lại càng đưa tới thêm cường lực áp chế. Long Phù Nguyệt mơ màng đột nhiên, hoa mắt, hoa mắt,  đột nhiên cảm giác mình sắp hòa tan. Hơi thở của giống nhau thông qua khoang miệng truyền đến khắp mọi ngóc ngách của toàn bộ cơ thể, rút khí lực toàn thân của nàng.

                "Ưm. . . . . ."

                Long Phù Nguyệt nhịn được rên rỉ ra tiếng, hé ra khuôn mặt nhắn hồng giống như ánh bình minh nơi chân trời , nàng muốn đẩy ra, nhưng có chút khí lực. Hai tay cũng bất tri bất giác đặt lên  bờ vai của , ôm ấp lấy cổ của , làm cho nụ hôn này càng thêm sâu, thêm nồng nàn. . . . . .

                Phượng Thiên Vũ vốn chỉ là muốn trừng phạt nàng chút, lại nghĩ rằng môi của nàng là thơm ngọt như thế, làm cho nhịn được trầm luân,

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      273. tại muốn ngừng, rất khó. . . . . .

      Edit : Quảng Hằng

      Phượng Thiên Vũ vốn chỉ là muốn trừng phạt nàng chút, lại nghĩ rằng môi của nàng là hương thơm thơm ngọt như thế, làm cho nhịn được trầm luân.

      Long Phù Nguyệt Như bị tia chớp bổ tới, cái loại tê dại như bị điện giật này trôi qua nháy mắt truyền khắp toàn thân nàng, đầu óc hoàn toàn trở thành trục bánh xe biến tốc, chỉ chừa dây thần kinh, cảm nhận được đến làm cho nàng run rẩy.

      "Nha. . . . . . . . . . . . cần. . . . . ." Long Phù Nguyệt vươn tay muốn đẩy ra, lại bị rất dễ dàng đem hai tay giam cầm, giam cầm ở phía đỉnh đầu của nàng, loại tư thế này dị thường mờ ám, Long Phù Nguyệt  hé ra khuôn mặt nhắn gần như muốn bốc cháy lên.

      Nụ hôn, vuốt ve càng ngày càng lửa nóng, đòi hỏi cũng càng ngày càng nhiều. . . . . .

      "A! , ngừng!" Long Phù Nguyệt chấn động mạnh cái, được, nếu còn tiếp tục như vậy, hoàn toàn muốn nàng!

      Nàng thể hại !

      Phượng Thiên Vũ đôi mắt sâu giống như mặt nước  hồ bị nhiễm đỏ sậm, dục hỏa đốt người  làm cho gần như muốn  nổ tung, tại muốn ngừng, rất khó. . . . . .

      thấp giọng dụ dỗ: "Ngoan, Tiểu Nguyệt Nguyệt, ta phụ trách đối với nàng. . . . . ."

      Phụ trách? Phụ trách như thế nào? Cho nàng cái danh phận? Sau đó lại để cho nàng cùng cơ thiếp khác của giống nhau, cùng đợi sủng hạnh của ? Có lẽ, người khác có thể, nàng lại được!

      Long Phù Nguyệt bỗng nhiên dùng sức giằng co

      "Phượng Thiên Vũ! Ta phải cơ thiếp để ngươi tùy ý tiết dục, ngươi buông, buông, bằng ta hận ngươi cả đời. Ta rời khỏi ngươi, cũng gặp ngươi nữa. . . . . ." Long Phù Nguyệt bỗng nhiên kêu khóc .

      Phượng Thiên Vũ chấn động, giống như bị tạt chậu nước lạnh, nháy mắt tỉnh táo lại.

      đứng thẳng thân lên, đôi con ngươi có chật vật, cũng có khó hiểu: "Phù Nguyệt, ta biết, nàng là thích ta , nhưng là, vì sao đáp ứng? Sợ ta đem nàng vứt bỏ? Hay là trong lòng nàng có người khác. . . . . ."

      xong lời cuối cùng câu, tròng mắt của bỗng nhiên ngưng tụ, ngón tay vung qua môi cánh hoa của nàng: "Phù Nguyệt, bất luận nàng có nguyện ý hay , cả đời này nàng đều là của ta! Bất luận kẻ nào cũng đừng mơ tưởng cướp ! Cho nên —— nàng vẫn là nên  chết tâm đó ! Nàng về sau là thê tử của ta, cũng chỉ có thể là thê tử của ta."

      274.Cho ngươi phong phong quang cảnh* gả cho ta

      Edit : Quảng Hằng

      (^^Phong phong quang cảnh : Làm nổi tiếng, nở mày nở mặt)

      Bộ dáng của như là tuyên thệ, vẻ mặt vô cùng  đứng đắn. Lại có loại tình thế bắt buộc ngang ngược.

      Long Phù Nguyệt tim đập như nổi trống, giống như ngọt lại như chua xót, giống như vui mừng, lại như có chút bi ai, nhưng nhất thời lại đứng ở nơi đó. thể lên tiếng.

      "Ngươi —— vĩnh viễn mình ta sao?" Nàng muốn...rất muốn... hỏi câu này. Nhưng là, miệng há to ra, lại thành lời.

      đến bên miệng bỗng nhiên biến thành câu như vậy: "Cho dù ta về sau là Vương Phi của ngươi, đó cũng là chuyện từ nay về sau, ngươi thể tại muốn ta. . . . . ."

      Phượng Thiên Vũ nở nụ cười, tươi cười khuynh quốc khuynh thành: " như vậy, nàng đáp ứng làm Vương Phi của ta sao? Tiểu Nguyệt Nguyệt, nhưng trong lời ra cho đổi ý nha. Chờ sau khi khải hoàn quay về triều, ta để cho phụ hoàng hạ chỉ tứ hôn, ta cho ngươi cuộc hôn lễ long trọng, cho ngươi Phong phong cảnh quang gả cho ta."

      Nhìn thấy mặt Long Phù Nguyệt cơ hồ có chút ngu ngơ, khỏi cười ha ha, ở môi của nàng lại hôn cái, thế này mới xuống xe tuần tra.

      Diêu Quang quốc tuy rằng xưng là nước, nhưng kỳ chính là vài ốc đảo trong sa mạc tổ hợp cùng chỗ. Hoang vắng, binh lính cả nước tổng hợp đứng lên tối đa cũng chỉ vạn người. Nước mà lực yếu. So với binh hùng tướng mạnh của Thiên Tuyền quốc , cơ hồ là thể so sánh nổi.

      Cho nên Phượng Thiên Vũ cơ hồ phí bao nhiêu sức lực, liền đánh tới  quốc đô của Diêu Quang quốc  —— Đóng binh ngoài thành Thận Ngọc.

      Ở trong này, lại đụng phải kình địch trước nay chưa từng có—— Đại tế sư.

      Đại tế sư là vị lão nhân hơn sáu mươi tuổi, cổ thuật kinh người, thủ hạ cũng hơn trăm đệ tử.

      Bọn họ ở ngoài thành Thận Ngọc thiết  mạnh cổ chướng, chỉ cần quân đội Phượng Thiên Vũ  tiến vào trước chút, liền lập tức trúng độc.

      Tiên phong của đội quân Phượng Thiên Vũ  chính là vị phó tướng Trương Vân Long suất lĩnh , liền bởi vậy bị tổn thất nặng, mấy trăm người cùng nhau trúng độc, ói dưới ngoài, bụng trướng như trống, đau thể đỡ. Chỉ phải chật vật lui lại. May mà Diêu Quang quốc binh tướng đủ, dám ra thành đánh lén, bằng , Trương Vân Long tổn thất lớn hơn nữa.

      Rút lui có hai ba mươi dặm, nghênh diện là đụng tới đại quân của Phượng Thiên Vũ  .

      Long Phù Nguyệt xem xét vài binh lính trúng độc, biết bọn họ sử dụng chính là Cam cổ, cùng Nan Tre cổ, cùng với Xà cổ. . . . . .

      May mắn nàng biết giải pháp, liền dùng biện pháp đối ứng để giải, binh lính trúng độc cuối cùng là lại giản hồi được cái mạng.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      276.Quỷ đánh tường 1

      Edit : Quảng Hằng

      Phượng Thiên Vũ biết, càng tiếp cận Thận Ngọc thành, nguy hiểm càng lớn, xác minh tình huống phía trước, quyết thể dễ dàng tới. Liền mệnh lệnh cho đại quân rời hai mươi dặm  hạ trại, đem Thận Ngọc thành xa xa bao vây lại.

      Chính dẫn theo Long Phù Nguyệt cùng với vài tên bộ hạ đắc lực còn có mấy trăm tinh binh chậm rãi tiến về phía trước , ven đường kiểm tra. May mắn dẫn theo Long Phù Nguyệt này đúng là.nhà chuyên dùng cổ thuật.

      Rất nhanh bị nàng phá giải Nan Tre cổ, Thạch cổ, Xà cổ, và nhiều loại sa địa cổ giấu ở ven đường . . . . . .

      Long Phù Nguyệt kiếp trước sống ở thế gia chuyên dùng cổ , gia gia của nàng chính là cao thủ dùng cổ , đến thế hệ này của nàng, gia gia thấy nàng thông minh lanh lợi, lại sinh ra được loại số mệnh kỳ quái, cho nên liền đem thân vu cổ thuật toàn bộ dạy cho nàng. Nàng khi đó nhưng cũng bất quá là vì muốn chơi đùa, chỉ học được vài loại cổ là chế pháp, nhưng phương pháp phá giải cổ lại học ít. Mà tiểu thanh xà cánh tay  nàng liền chính là trong tổ tông các loại cổ —— Kim tằm cổ. Hầu hết có thể cảm nhận được các loại cổ  khác tồn tại.

      Cho nên này cổ ven đường tuy rằng che dấu  rất là bí , vẫn bị nàng nhất nhất tìm được, cũng phá giải tất cả.

      Long Phù Nguyệt bên phá giải, bên  giảng giải tính chất nguy hại cùng với giải pháp của các loại cổ  cho Phượng Thiên Vũ . Phượng Thiên Vũ nghe  là cẩn thận, khi nhìn thấy đôi mắt linh động đầy sức sống,biểu tìnhbách biến, trong lòng thầm may mắn. May mắn mang nàng theo . Bằng cuộc tấn công Diêu Quang quốc lần này, binh lình của hơn nửa chết vào cổ thuật.

      Như vậy về phía trước  ước chừng có hơn hai mươi dặm, xa xa nhìn thấy phía trước xuất tòa thành trì, ban công cao ngất, tảng đá tường thành, cực kỳ hùng vĩ.

      Long Phù Nguyệt cười : "Di, nghĩ tới tại trong sa mạc này cũng có như vậy thành trì tráng lệ  a, đây là quốc đô của Diêu Quang quốc  chứ?"

      Vừa quay đầu lại, thấy gương mặt Trương Vân Long sắc tái nhợt, ngơ ngác  nhìn tường thành sững sờ kia .

      Long Phù Nguyệt vươn tay bé, đưa đến trước mắt lung lay nhoáng lên cái: "Uy , Trương tướng quân, ngươi làm sao vậy? Bị cổ thuật của sợ cháng váng? Yên tâm, có ta ở đây, để cho các ngươi lại trúng độc . . . . . ."

      Trương Vân Long  bộ dáng giống như là thấy quỷ, lẩm bẩm: "Làm sao có thể? Làm sao có thể chứ?"

      Tâm Phượng Thiên Vũ trầm xuống: "Làm sao vậy? ràng!"

      Trương Vân Long lại nhìn này tòa thành trì nguy nga  chút : "Cái kia. . . . . . Thành trì này giống như phải Thận Ngọc thành, khi thuộc hạ mới vừa tới phải như thế này này."

      277.Quỷ đánh tường 2

      Edit : Quảng Hằng

      " phải Thận Ngọc Thành? Chẳng lẽ chúng ta sai phương hướng rồi?" Phượng Thiên Vũ cũng có ít buồn bực, lấy bản đồ ra nhìn một cái, lại lấy la bàn ra định chút phương vị: "Hẳn là đúng vậy a, Thận Ngọc thành nên ở trong này!"

      Trương Vân Long gãi gãi da đầu: "Nhưng. . . . . . Nhưng khi thuộc hạ mới vừa tới nhìn thấy tường thành của bọn họ  có cao lớn như vậy, chẳng lẽ chỉ mới công phu mấy canh giờ  ngắn ngủn , bọn họ lại trùng tu tường thành cao như thế? Hẳn là nhanh như vậy chứ?"

      Long Phù Nguyệt bỗng nhiên phúc chí tâm linh*, : " phải là ảo ảnh chứ? Ta nghe trong sa mạc thường chạm phải ảo ảnh ."

      (* Khi vận may đến tự nhiên trong lòng cũng sáng ra)

      trong những người dẫn đường sa mạc Phượng Thiên Vũ mang theo, lắc lắc đầu: " giống, ảo ảnh có thực như vậy , cũng có gần như vậy. . . . . ."

      Phượng Thiên Vũ trầm ngâm chút: "Chẳng lẽ —— Lại là tên đại tế sư kia giở trò quỷ? Hay hoặc là vị đại vu sư thần bí kia . . . . . . Hai người kia người tinh thông Cổ thuật, người tinh thông Vu thuật, là phụ tá đắc lực của quốc vương  nước Diêu Quang , chúng ta thể phòng bị."

      "Vậy —— chúng ta còn có cần tiến lên xem hay ? Hay là bẫy." Trương Vân Long đến bây giờ lòng vẫncòn sợ hãi.

      Phượng Thiên Vũ thản nhiên : "Cho dù là đầm rồng hang hổ, chúng ta cũng nhất định phải vào xem! thể kiếm củi ba năm thiêu giờ như vậy ! Mọi người cẩn thận chút. Cổ thuật Phù Nguyệt quận chúa có thể phá giải, mà Vu Thuật sao, đơn giản chính là Chướng Nhãn pháp,dùng ý tưởng phá giải là được."

      Mọi người lại về phía trước lúc, tường thành kia cũng càng ngày càng gần.

      biết khi nào nổi lên sương mù, mà sương mù này lại gần như nhìn thấy bóng dáng người đối diện. Long Phù Nguyệt nhìn hình bóng người lờ mờ trong sương mù , trong lòng dâng lên cỗ dự cảm bất tường. Nàng chợt dừng bước: "Nguyên soái, ta cảm giác có chút ổn, chúng ta hay là lui về trước ?"

      Ở trước mặt binh sĩ , Long Phù Nguyệt đương nhiên thể kêu gọi tên thân mật của . Chỉ có thể giống như cùng các tướng sĩ , gọi là Nguyên soái.

      Phượng Thiên Vũ cũng cảm giác làn sương mù này cực kỳ quái dị. Sương mù bên trong đại mạc cực kì hiếm thấy, tại sao lúc này bỗng nhiên có thể nổi lên làn sương mù dày như thế này ?

      hơi trầm ngâm, quyết đoán  vung tay chút : "Được, rút!"

      Bọn binh lính có chút lo sợ bất an. Nghe ra lệnh tiếng như thế , lúc này xoay người. Bước lui ra.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :