1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      255.Nếu ngươi chết, ta bỏ ngươi

      Edit: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-8819" title="455e00dccc08cb1094ee37ba112" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/12/455e00dccc08cb1094ee37ba112.jpg" alt="" width="535" height="370" />



      Long Phù Nguyệt mở to hai mắt, biết muốn làm gì.

      Người này phải là khát điên rồi chứ, đến góc cây cũng tha sao?

      Người nọ nhìn nhìn rễ cây, mặt hơi có chút sắc thái vui mừng. tay áo trắng như tuyết khẽ vung lên, những hạt cát giống như có cái gì đó hấp dẫn, đều bay lên, nằm dạt sang hai bên. bao lâu, dưới đất xuất hố cát khá lớn.

      Tiểu hồ ly vô cùng tò mò, chạy tới, nhìn hố cát này, lại nhìn thần sắc người nọ chút: "Uy , ngươi đào hầm làm cái gì? phải là muốn đem mình chôn chứ?"

      Người nọ cũng thèm nhìn tới nó, tiếp tục ‘ đào ’ hố, hạt cát phía dưới  dần dần ướt át . . . . . .

      Tiểu hồ ly giật mình hiểu được: "Wow, nơi này phải có nước chứ?"

      Long Phù Nguyệt vội vã bò đến, , nàng vừa mới chạy đến bên cạnh hố cát, chợt nghe thấy tiếng hoan hô vang dội của tiểu hồ ly. Nàng tập trung nhìn vào. Thấy dưới đáy hố có nước . Ở dưới ánh trăng đung đưa. Lóe ra ánh sang mê người.

      Nếu phải tiểu hồ ly cắn góc áo của nàng, nàng thiếu chút nữa liền chụp xuống cái.

      mặt người nọ cũng rốt cục xuất vẻ vui mừng, lấy ra cái túi da, nước trong túi của khi vừa mới gặp Phù Nguyệt cho nàng uống ít, lúc này tự nhiên là vô ích, cẩn thận đem rót đầy, lại hướng Long Phù Nguyệt vẫy vẫy tay. Long Phù Nguyệt mang theo túi da dê bên hông của mình đưa cho .

      Rốt cục túi da dê cũng trang bị đầy đủ nước. nước dưới hố cát gần thấy đáy.

      Tiểu hồ ly nhảy xuống, cúi đầu uống vài ngụm, nước dưới hố cát hoàn toàn thấy.

      Người nọ nhàng thở ra hơi. Vừa quay đầu lại, thấy Long Phù Nguyệt kinh ngạc  nhìn . Trong đôi mắt to lóe ra ánh sáng nhạt: "Ngươi. . . . . . ra ngươi đem toàn bộ nước cho ta rồi, trách được cả ngày hôm nay  ta thấy ngươi uống nước."

      Người nọ thản nhiên liếc mắt nhìn nàng, như trước lời nào. Nửa tựa ở đống cát. Uống hớp nước, lại ăn ít khối thịt, khẽ thở dài cái: "Ngủ ."

      Long Phù Nguyệt cẩn thận nhìn : "Ngươi. . . . . . Ngươi lúc nửa đêm bỏ ta ở lại mình chứ?"

      Đôi mắt người nọ lạnh lẽo như nước, mặt có...chút biểu tình nào: "Nếu ngươi chết, ta bỏ ngươi."

      256. giống như là người sống. . . . . .

      Edit: Quảng Hằng

      Long Phù Nguyệt thở ra hơi, rốt cục yên tâm. Nàng có thể kiên trì đến nơi đây, đương nhiên là chết . Tuyệt đối để cho mình chết !

      Giờ phút này hai chân nàng đau  toàn tâm, nhịn được đem giầy cỡi ra, nhìn một cái, ngoài dự kiến của nàng, hai chân của nàng lấm tấm đầy những vết máu.

      Nàng cắn chặt răng, móc ra thanh đao cùn, vừa muốn đem những lớp da bong chân bỏ xuống. bàn tay trắng trẻo xinh đẹp tuyệt trần như ngọc duỗi lại đây, lòng bàn tay là thanh ngân châm: "Dùng cái này."

      Long Phù Nguyệt đưa tay nhận lấy thanh ngân châm từ lòng bàn tay của , trong lúc vô ý lướt qua lòng bàn tay của , chỉ cảm thấy lòng bàn tay lạnh như băng, giống như hàn băng.

      Trong nội tâm nàng thầm buồn bực. Nhiệt độ cơ thể người này  tại sao qunh năm lại lạnh như băng . giống như là người sống. . . . . . Nàng bị ý tưởng này làm hoảng sợ, khẽ cười khổ . Người này nhìn qua có hô hấp, có hình ảnh, ràng  ngay tại trước mắt mình, mình tại sao lại có ý tưởng kỳ quái như thế ?

      Nàng lắc lắc đầu, như muốn xua những ý nghĩ hay mien man trong đầu nàng. Dùng ngân châm đem những miếng da bị sướt lấy xuống, cái

      bình sứ men xanh đưa tới, thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng của người

      ở bên cạnh nàng vang lên: "Xoa thứ này, giảm đau hơn.”

      Long Phù Nguyệt cúi đầu tiếng cám ơn, đem thuốc mỡ trong bình sứ xanh kia lấy ra ít, thoa lên hai chân rướm máu. luồng mát lạnh thấu tâm can xông đến, đau đớn quả nhiên giảm bớt ít.

      Nàng khỏi cảm kích nhìn cái: "Đại. . . . . . À, ta nên xưng hô ngươi như thế nào?"

      Nàng vốn muốn gọi đại sư huynh, lại biết vì sao càng lại kêu được, liền sửa miệng hỏi tên  .

      Người nọ thản nhiên nhìn nàng liếc mắt cái: "Ngươi vẫn là gọi đại sư huynh ."

      "A? Ngươi phải ngươi phải ?" Long Phù Nguyệt ngạc nhiên  nhìn .

      "Tên bất quá chỉ là danh hiệu mà thôi, gọi là gì có cái gì quan trọng đâu? Nếu ngươi kêu đại sư huynh của ta có vẻ dễ gọi, vậy kêu tên này ." Vẻ mặt người nọ  vân đạm phong khinh , tựa hồ mọi chuyện gì lien quan đến .

      "Nha. . . . . ." Long Phù Nguyệt có chút hết chỗ rồi.

      Lúc này đêm gần canh hai, gió lạnh buốt đến xương ,thổi ở người, giống như đao cắt. Long Phù Nguyệt thân quần áo sớm rách nát, miễn cưỡng có thể tạm che thân thể. Giờ phút này lại đông lạnh  cứ run run.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 260. Cho các ngươi biết lợi hại

      Edit: nhok phù thủy

      #ff9900;Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-5524" title="123" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/1231.jpg" alt="" width="590" height="416" />


      Cưỡi ngựa thành thục, những thanh đao hắt ra ánh sang lạnh lẽo, khí phách mạnh mẽ, khuôn mặt đen hung ác……Tất cả đều nói lên thân phận của bọn họ____Đạo tặc sa mạc!

      Long Phù Nguyệt sợ tới mức suýt nữa té xuống hồ cát.

      Trời ạ, đời này liệu còn có ai đen hơn nàng ? Vừa thoát khỏi bầy sói, giờ lại gặp đạo tặc sa mạc, ông trời có phải ́ ý đùa nàng ?

      Nàng nghiêng đầu nhìn ‘đại sư huynh’, đại sư huynh vẫn ngồi ở chỗ kia, nhúc nhích, mặt là một mảnh lạnh nhạt, biết là bị sợ đến choáng váng hay là để đám đạo tặc vào mắt.

      Long Phù Nguyệt chỉ hi vọng là ý sau.

      Đám đạo tặc này tự nhiên cũng nhìn thấy hai người Long Phù Nguyệt, chợt thấy tiểu hồ ly trong lòng Long Phù Nguyệt, ánh mắt rạng ngời. Ở trong sa mạc, tuy rằng cũng có hồ ly, nhưng đều là màu vàng đen___Thổ Hồ Ly, còn loại hồ ly trắng như tuyết , thì bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Lại vừa thấy hố cát này có hai người, thấy bọn họ nghèo túng, đơn bóng chiếc, liền biết là bọn họ bị vây ở trong sa mạc mấy ngày. Người như vậy bọn họ để vào mắt. Mạnh mẽ ghìm chặt dây cương.

      Người cầm đầu dùng thanh đao chỉ vào hai người: “Giao con hồ ly ra đây, ta sẽ tha tội chết cho!”

      Long Phù Nguyệt ôm chặt tiểu hồ ly: “Các ngươi muốn con hồ ly này để làm gì?”

      Người cầm đầu kia cười ha hả: “Hồ ly này da lông bóng loáng, lột ra để làm cái áo da trấn thủ thì tồi.”

      “Đem da các ngươi lột ra, làm mặt nạ da người thì tồi!” Tiểu hồ ly bỗng nhiên kêu lên. Hai mắt xanh mượt, trừng mắt nhìn đám đạo tặc này, cơ hồ muốn phun lửa.

      Đám đạo tặc này tự nhiên nghĩ tới tiểu hồ ly sẽ nói tiếng người, giật nảy mình, ghìm ngựa lui về phía sau hai bước, đạo tặc cầm đầu cũng có đôi chút kiến thức, nhìn chằm chằm vào tiểu hồ ly: “Di, con hồ ly này tự nhiên lại nói tiếng người! Chắc phải là tu luyện thành tinh rồi chứ? Ha ha, như vậy thì hồ ly càng đáng giá!”

      Toàn thân tiểu hồ ly lông trắng dựng lên vì giận dữ, hét lên: “Dám đối với hồ ly thượng tiên ta vô lễ, cho các ngươi biết lợi hại!”

      _____________________________________

      Chương 261. Ngươi phải học cách tự cứu mình

      Edit: nhok phù thủy

      #ff9900;Beta: Quảng Hằng

      Miệng nó phun ra từng chuỗi phù chú, mặt cát dưới chân rung chuyển ngừng,   thế nhưng từ dưới cát chui ra vô số cương thi, giương nanh múa vuốt hướng về kia mười mấy tên mã tặc xông đến!

      Mấy tay đạo tặc kinh hãi, thanh đao tay chém tới, lại vượt qua cương thi, như là chém vào khí.

      Bọn họ ngẩn ngơ, người cầm đầu bỗng nhiên cười ha hả: “Thì ra là giả dối. Tiểu hồ ly ngươi sử dụng loại chướng pháp nhãn này cũng vô dụng thôi....”

      Hắn còn chưa cười xong, trước mắt có một bóng trắng chợt lóe lên, tiếp theo trong chớp mắt thấy đôi bàn tay nóng bỏng tê rần, hắn vung tay tóm lấy, nhưng tiểu hồ ly thân mình linh hoạt dị thường, chạy lưng, trước ngực, giữa ̉, mặt, mau lẹ vô cùng, chạy tới chạy lui.

      Người này vung hai tay bắt lấy, nhưng tay hắn mặc dù mau, tiểu hổ ly này lại nhanh hơn hắn gấp bội, hắn mỗi cái túm đều là vào khoảng . Người bên ngoài chỉ thấy hai tay của hắn vung lên, lưng, trước ngực, mặt, giữa cổ nắm,bắt  loạn cả lên, tiểu hồ ly kia lại vẫn là chạy ngừng.

      Long Phù Nguyệt khỏi cười ha hả: “Tiểu hồ ly, làm rất tốt!”

      Tiểu hồ ly này bốn chân móng vuốt thật là lợi hại, chỉ sau một lát, thân mình trần trụi của hắn đã xuất hiện nhiều vết cào nhỏ chảy máu do tiểu hồ ly để lại.

      Những đạo tặc khác biết móng vuốt của nó có độc hay , muốn dùng đao chém nhưng lại sợ làm bị thương thủ lĩnh. Liếc mắt sang thấy Long Phù Nguyệt vỗ tay ngừng. Mà phía đối diện là một người đứng yên, khoanh tay lại, tựa hồ là đếm xỉa đến.

      Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, bỗng nhiên cùng nhau lao về phía Long Phù Nguyệt!

      Long Phù Nguyệt hoảng sợ, nàng mặc dù có một ít võ công, nhưng thể đơn thân độc mã đánh với nhiều người, huống chi mấy ngày này bôn ba đã khiến nàng tiêu hao hết thể lực, toàn thân giống như tan rã ra, đúng lúc này toàn bộ bảy tám tên đạo tặc hướng nàng xông tới, gươm đao chói lọi, ở dưới ánh trăng lóe lên ánh sang lạnh lẽo.

      Nàng sợ tới mức kêu to một tiếng: “Đại sư huynh!”

      Vừa kêu to, vừa liều mạng chạy gần lại chỗ ‘đại sư huynh’.

      Đại sư huynh ánh mắt khó lường, thản nhiên nói: “Cầu người bằng cầu mình, cần cầu người khác cứu ngươi. đời có thứ gì vĩnh viễn là dựa vào được. Ngươi phải học cách tự cứu mình!” (Nhok: này kì kì sao ý)

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 261. Gặp quỷ!

      Edit: nhok phù thủy

      #ffcc00;Beta: Quảng Hằng

      Long Phù Nguyệt nghe ngay tại lúc quan trọng như thế này lại khoanh tay đứng nhìn, nhưng lại ra những lời đầy ý như thế..., khỏi ngẩn ngơ. Thầm nghĩ mình ở hiện đại là một nữ sinh độc lập luôn tự ́ gắng, nhưng xuyên qua tới đây, gặp khó khăn lại luôn dựa vào người khác….

      Nàng thầm cắn răng một cái: “Ta tin chính mình giải quyết được!”

      Rút thanh đoản đao duy nhất người ra, cùng mấy tên đạo tặc kia so chiêu.

      Long Phù Nguyệt là đồ đệ của Quỷ y, võ công tuy thua hai vị sư huynh nhưng so với mấy tên đạo tặc thì thừa sức đánh bại.

      Đánh một hồi, nàng bắt đầu lực bất tòng tâm, chân tay luống cuống, trận đánh ở thế hòa.

      Nàng càng đánh càng mất tinh thần, nhưng bọn đạo tặc kia càng đánh lại càng kinh hãi. Cũng biết tại sao, mấy người bọn hắn tựa như là trúng tà, thanh đao chém ra luôn mất chính xác, tựa như có vật gì đó thầm dẫn dắt, làm cho bọn họ khó có thể phát huy trình độ như bình thường.

      Tiếp tục đánh một hồi, Long Phù Nguyệt dần dần chiếm thế thượng phong, tám chín tên đạo tặc kia lại giống như có chút luống cuống tay chân.

      Một tên đạo tặc tâm tư có vẻ kín đáo, biết có gì đó ̉ quái, trong lúc chiến đấu vô ý nhìn thấy bạch y nhân đứng ở nơi đó. Nhìn thấy tóc hắn có hào quang, đó là một viên bảo thạch, độc nhất vô nhị, lóe ra ánh sáng bảy màu. . . . . .

      Mặt hắn bỗng nhiên tái nhợt. Thanh đao rơi xuống đất, hai mắt nhìn bạch y nhân kia, thần săc hoảng sợ đến cực điểm: “Ngươi….Ngươi là….”

      Hắn còn chưa có nói hết câu, thì tên đồng đảng ở phía đối diện giống như phát điên, một đao bổ tới chém đứt đầu hắn. Máu cứ thế tuôn ra. (Nhok: ặc ghê quá*che mắt lại*)

      Đám mã tặc này từ trước đến nay đao của bọn chúng luôn luôn đãm máu, hung tàn mà dữ tợn bình thường giết người như ngóe, giết người với bọn ngay cả mắt cũng chớp cái.

      Nhưng hôm nay, tên đạo tặc giết chết đồng đảng của mình mặt như thấy quỷ, vừa thấy bạn chết trong tay mình liền kêu ‘a’ một tiếng, vứt đao xuống đất.

      Chương 262.Gặp quỷ 2

      Edit: nhok phù thủy

      #ffcc00;']Beta: Quảng Hằng


      Mặt khác thấy mấy người đồng bạn cùng Long Phù Nguyệt càng đấu càng hăng, đề phòng lâm trận phản chiến, giật nảy mình, nhìn công phu mà ngây người lúc lại để cho chém chết hai người. Mà trong đó có mã tặc giống như là có đồ vật gì đó dẫn dắt, lưỡi đao liền hướng về Long Phù Nguyệt mà xông đến. Chỉ nghe "phốc" tiếng vang lên, đao của Long Phù Nguyệt ui vào trong ngực người nọthật sâu ch.

      Những người khác đều kêu to: "Nạp Mẫu Đa, ngươi điên rồi!"

      "Nạp Mẫu Đa, con mẹ nó, ngươi dừng tay!"

      . . . . . .

      Nhưng lúc này tên Nạp Mẫu Đa giống như có ác ma nhập vào cơ thể, trong ánh mắt tràn đầy kinh hoàng, nhưng tay chân lại hoạt động phải do ý của mình, hướng đồng bạn điên cuồng mà công kích.

      Võ công của so với những người tại đây xem như là tốt nhất, Hơ         n nữa lại "nổi điên", càng về sau võ công lại càng cao gấp đôi, những người khác kinh hồn táng đảm, bỗng nhiên phát điên vì cái gì.

      Những người khác vừa thấy ổn, cũng bất chấp bắt Long Phù Nguyệt nữa, kêu lên tiếng , nhảy lên ngưạ, chạy bốn phía.

      Mà tên đầu đảng kia gần như đem thân thể của mình đánh đến sưng lên, vẫn như cũ chạm được nửa cọng long của con hồ li, vết máu người như mạng nhện dầy đặc,   thế nhưng hình thành cái hình vẽ con rùa.

      chợt thấy đồng bạn chạy tán loạn, biết chuyện gì xảy ra, trong lòng càng thêm bối rối. Bỗng nhiên tên đồng bạn phát điên tự nhiên lao đến, hàn quang chợt lóe, đao đâm vào trong bụng tên cầm đầu !

      Tên đầu mục này bị tiểu hồ ly trêu đùa  cỗ lửa giận chỗ phát tiết, giờ phút này đồng bạn lại đâm vào trong bụng đao, nháy mắt kích thích tính hung hãn của , võ công của đương nhiên so với những người khác cao hơn rất nhiều. Cũng cơ hồ cùng lúc này, đao của hướng về phía đồng bọn phát điên bổ tới.

      Máu tươi văng tung tóe, đao này của bổ trúng vào vai đồng bạn, nhất thời đưa thân mình tên kia xẻ làm đôi, hai người đồng thanh kêu to, lại đồng thời ngã xuống đất, hai thân mình mặt đất run rẩy chút, bao giờ động đậy nữa...

      Tiểu hồ ly sớm nhảy ra, rung đám lông trắng lên người  , dương dương đắc ý nhìn Long Phù Nguyệt.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      263.Ai giở trò quỷ?

      magenta;Edit: Ly nhi


      orange;Beta: Quảng Hằng

      Tiểu hồ ly sớm nhảy ra, rung đám lông trắng lên người  , dương dương đắc ý nhìn Long Phù Nguyệt. Long Phù Nguyệt lại ngơ ngác  đứng ở nơi đó, hai mắt đăm đăm: "Ta —— Ta giết người...."

      Tiểu hồ ly nhảy đến người của nàng, móng vuốt vỗ vỗ mặt của nàng: "Đừng sợ , giết người có gì đặc biệt hơn người? Ngươi giết người kia người kia giết ngươi . . . . ."

      "Đối với ngươi. . . . . . Ta cho tới bây giờ chưa từng giết người. . . . . . Ô ô ô. . . . . ." Dao găm trong tay  Long Phù Nguyệt rốt cục rơi mặt đất, nàng dùng hai tay che mặt, dám nhìn bộ dạng mã tặc bị giết dưới tay nàng.

      " có việc gì, có việc gì, chuyện gì cũng có lần đầu mà , lần sau lại giết người sợ ..." Tiểu hồ ly ở trong ngực của nàng quýnh lên an ủi.

      Long Phù Nguyệt cơ hồ bị nó dở khóc dở cười, vỗ đầu nó chút: "Còn lần sau giết người? Ta mới cần! Giết người lúc này đủ cho ta gặp ác mộng nửa năm!  Cũng phải chơi game, Chuyện gì cũng có lần đầu..."

      Tiểu hồ ly co cổ lại, mặt hồ ly nhìn qua dĩ nhiên là cười tủm tỉm: "Đúng rồi, mấy tên này tại sao bỗng nhiên lại giống như nổi điên  ? Người nhà với nhau mà chém giết lẫn nhau?"

      Long Phù Nguyệt kinh ngạc nhìn nhìn nó: "Ta còn tưởng rằng là ngươi giở trò quỷ chứ, như vậy, phải ngươi?" Quay đầu nhìn ‘ đại sư huynh ’ cái: "Đại sư huynh, phải là huynh giở trò quỷ chứ?"

      Người nọ lại cũng trả lời nàng, xoay người ở người mấy cổ tử thi tìm ra vài cái túi da dê, trong túi có lương khô cùng nước trong. ném cho Long Phù Nguyệt vài cái: "Ngươi có thể cần ăn thịt sói ."

      Long Phù Nguyệt ngẩn ra, theo bản năng  tiếp được gói to của mấy người kia. Này nếu là ở trước kia, nếu là lấy đồ ăn xuống từ người chết, nàng đánh chết cũng nhận. Nhưng bây giờ, nàng chỉ có thể nhận.

      Nàng đưa mắt đảo qua bốn phía: "Đại sư huynh, chúng ta đổi chổ ở , nơi này —— Đáng ghét."

      Người nọ gật gật đầu, mang theo nàng lại về phía trước   đoạn, đến ở sau lưng cái cồn cát ngồi xuống nghỉ ngơi.

      Mặc dù chỉ là đồ ăn bình thường  bánh bao trắng, thậm chí có chút cứng rắn , nhưng giờ phút này ở trong mắt Long Phù Nguyệt thua gì sơn hào hải vị. Nàng cho tiểu hồ ly cái, sau đó chính mình ăn cái, ăn no, lại uống vài ngụm nước trong, lúc này trái tim đập yên cuối cùng mới an ổn xuống dưới.

      264.Bị từ bỏ

      magenta;Edit: Tuyết Ly

      orange;Beta: Quảng Hằng

      Người nọ hơi hơi ho hai tiếng, cũng ý tứ ăn chút, thở dài hơi: "Ngủ , ngày mai còn phải dậy sớm để ."

      Long Phù Nguyệt cũng là mệt mỏi, gật gật đầu, tựa vào cồn cát, ngủ.

      Mặt trời lại mọc lên. Trong sa mạc  độ ấm nhanh chóng lên cao, cũng đem Long Phù Nguyệt phơi nắng tỉnh lại. Nàng mê mê mang mang  mở to mắt, nhìn nhìn mặt trời chói lọi kia, ngáp cái: "Mặt trời cao như vậy rồi, đại sư huynh, tại sao huynh   gọi ta tỉnh. . . . . ."

      câu chưa xong, nàng bỗng nhiên nghẹn họng. Người kia sao lại có ở nơi này! Nàng nhìn chung quanh, khắp nơi mờ mịt, biển cát vô biên vô hạn như trước, lại bóng người cũng có.

      Trong nội tâm nàng trầm xuống, nhảy dựng lên chút, trong lòng nhanh như chớp xuất vật vừa cúi đầu liền nhìn thấy, đúng là tiểu hồ ly, nó cuộn thân mình, như trước ngủ say chưa tỉnh.

      Long Phù Nguyệt lắp bắp kinh hãi, tiểu hồ ly luôn luôn tỉnh táo tại sao lại ngủ so với lợn chết giống nhau? Còn có, đại sư huynh chạy đâu rồi? Là đụng phải cái gì nguy hiểm? Hay là. . . . . . rốt cuộc ném nàng ra mình rồi!

      Nàng nhấc tiểu hồ ly lên, trận mãnh liệt dao động, thân mình tiểu hồ ly run cái, mới chậm rãi mở to mắt, ánh mắt xanh rờn nhìn thoáng qua bốn phía, trong mắt hồ ly mê mê mang mang : "Tại sao lại ngủ thẳng đến bây giờ rồi? Vị đại sư huynh kia của ngươi đâu?"

      Long Phù Nguyệt cưỡng chế dự cảm tốt trong lòng kia, lắc lắc đầu: "Ta cũng biết, đại khái chắc là tiểu tiện rồi...."

      Tiểu hồ ly nhất thời nhảy dựng lên: "Tiểu tiện?" Nó nhảy lên cồn cát, đứng thẳng thân mình nhìn xung quanh: " có a, đây là đại sa mạc, vừa xem là hiểu ngay căn bản nhìn bóng người nào?

      Long Phù Nguyệt cũng bò lên cồn cát, quả nhiên nhìn bóng người nào. Chỉ có xa xa nhìn thấy địa phương đêm qua nàng bắt đầu nghỉ chân, có mấy con kên kên lên lên xuống xuống , hiển nhiên là cắn xé mấy tên...mã tặc chết.

      Long Phù Nguyệt hét to vài tiếng ‘ Đại sư huynh ’ như trước ai trả lời, chỉ có gió thổi qua cồn cát, phát ra thanh ô ô của gió.

      Nàng vẫn chưa yên tâm, cắn răng cái, chạy đến chỗ địa phương mấy con kên kên lên xuống. hề ngoài ý muốn , nơi đó chỉ có mấy cổ thi thể mã tặc bị cắn thành khung xương, cũng có bóng dáng đại sư huynh của nàng...

      Nàng suy sụp ngồi xuống, nước mắt nhịn được chảy ra.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 265: Rốt Cuộc là ai?

      Edit: Ly nhi


      #ffcc00;Beta: Quảng Hằng

      Người nọ rốt cuộc đem nàng bỏ lại! Hừ, cái gì " chết cũng bỏ ngươi xuống", ra đều là gạt người ! Trách được để cho mình học được cách tự cứu, ra sớm có tâm ý muốn bỏ nàng lại! Ô ô ô, về sau nàng lại phải ở đây, trong sa mạc mình chiến đấu hăng hái rồi!

      Đúng rồi, lương khô cùng nước trong đâu? ! Cái tên kia, mang toàn bộ chứ? !

      Nàng quýnh lên lại chạy về, nơi đó vài cái túi nước lẳng lặng nằm yên cùng mấy túi lương thực. Tiểu hồ ly ở bên cạnh kêu lên: "Di, nơi này còn có chữ nè."

      Long Phù Nguyệt vội vã chạy đến, mặt cát bằng   phẳng có viết hàng chữ : chung đường, nên tha cho ngươi khỏi chết.

      "Choáng váng! Đây là có ý gì? ! Cái gì gọi là tha cho ngươi khỏi chết? giống như là oan gia đối đầu..."Tiểu hồ ly suy nghĩ ra.

      Nhưng trong lòng Long Phù Nguyệt chấn động mạnh, như có suy nghĩ gì, nhàng thở dài hơi: "Tiểu hồ ly, đừng nghĩ nữa, chúng ta. . . . . . Có lẽ tìm được đường sống trong chỗ chết."

      Tiểu hồ ly ngẩng đầu: " thế là sao?"

      Long Phù Nguyệt thở dài: " —— Có lẽ chính là người của nước   Diêu Quang, hơn nữa, thông qua buổi chuyện tối hôm qua , có lẽ cũng đoán được thân phận của ta. . . . . . giết chúng ta là nhân đạo lắm rồi."

      Tiểu hồ ly co cổ lại: "Kỳ quái, tối hôm qua ta làm sao có thể ngủ  mê như vậy?"

      Long Phù Nguyệt trầm ngâm chút: "Người nọ thủ đoạn kỳ lạ, cũng chừng ngươi sử dụng pháp thuật gì đó ở người."

      Tiểu hồ ly gật gật đầu: "Như thế, chỉ sợ tối hôm qua   người của mấy tên mã tặc nổi điên kia cũng là do giở trò quỷ!"

      Long Phù Nguyệt cười khổ cái: "Chúng ta ba người, phải ngươi, phải ta, dĩ nhiên là . Ai, người này công phu sâu lường được, nếu như là cùng làm đối thủ, như thế cũng ổn."

      Tiểu hồ ly lại gật gật đầu: "Chỉ sợ đại Vũ Mao nhà ngươi cũng phải đối thủ của . Nhìn vẻ mặt , địa vị khẳng định thấp, chừng cũng là Thừa tướng."

      Long Phù Nguyệt hơi hơi nhíu nhíu mày, lắc lắc đầu: " . Người này nhìn qua còn trẻ như vậy, hẳn là còn ngồi đến vị trí kia. Nghe Diêu Quang quốc chủ   có đại tế sư cùng đại vu sư, chừng là đệ tử của hai người kia cũng nên."

      Chương 266.Ngọc Kiều Long

      Edit: Ly nhi

      #ffcc00;Beta: Quảng Hằng

      Đến mức độ này, Long Phù Nguyệt cũng chỉ có dựa vào chính mình . Cũng may tại thức ăn nước uống sung túc, nàng nhất thời sợ bị chết khát hay đói chết.

      Nhưng là nên theo phương hướng nào a? Trong sa mạc chỉ cần lỡ bước chân lệch xa ngàn dặm,   khi nhầm, chỉ sợ ngay cả ốc đảo trú chân cũng tìm được!

      Tiểu hồ ly lại tin tưởng tràn đầy: "Yên tâm, đường này có mùi của , chúng ta cứ  theo mùi của ."

      Long Phù Nguyệt sửng sốt, khỏi nở nụ cười, vỗ vỗ  đầu tiểu hồ ly : "Tiểu hồ ly, nghĩ tới ngươi còn có cái mũi thính của chó."

      Tiểu hồ ly trợn trắng mắt: " cần lấy ta cùng bọn chó đó so sánh, ta là hồ ly thượng tiên."

      "Đúng, đúng, ngươi là hồ ly thượng tiên, chúng ta có thể cùng lên đường được chưa?" Long Phù Nguyệt sờ sờ đầu của nó: "Đúng rồi, tiểu hồ ly, ta đặt cho ngươi cái tên, cứ gọi ngươi là hồ ly mãi cũng được, người ta nuôi sủng vật cũng đều có tên."

      Tiểu hồ ly trợn tròn hai mắt: "Ngươi nghĩ tên cho ta là gì? Chó và mèo ta đây cũng đáp ứng! ta đây phải sủng vật!"

      Long Phù Nguyệt nở nụ cười: "Tiểu hồ ly của nhà ta tự nhiên cái tên cũng thể là tên bình thường nha..."

      Nàng nhìn thấy toàn thân mình nó có ít da lông tuyết trắng, trầm ngâm chút: "Gọi Tuyết Nhi được ?"

      Cái đầu Tiểu hồ ly lắc lắc giống như trống bỏi (trống con nít chơi phải): " tốt, tốt! Nhưng mà ta là giống đực, tên này tuyệt có nhiệt huyết, ta thể nào giống nữ hài tử. Ta muốn cái tên giống dạng Long Nhất uy vũ khí phách."

      Long? Long Phù Nguyệt nhìn dưới đánh giá nó chút: "Ngươi làm sao giống Rồng chứ?"

      Trong lòng bỗng nhiên vừa động, vỗ tay : "Gọi ngươi là ‘ Ngọc Kiều Long ’ được ? Tên này thực đủ phong cách."

      Tiểu hồ ly đảo tròn mắt, lo nghĩ. Gật gật đầu: "Được! Bổn thượng tiên mang tên này . Ha ha, ta cũng có tên rồi!"

      Tiểu hồ ly ra vẻ thực thích tên này, miệng nhớ kỹ tên mới của mình, lại lộn vòng trung mấy cái.

      Long Phù Nguyệt lại thầm cười trộm. Này ‘ Ngọc Kiều Long ’ là nàng xem   quyển tiểu thuyết nữ chủ nhân là tên này, bất quá, nàng cũng thể cho nó biết, bằng với cái não của hồ ly này, chừng lại dùng tiểu móng vuốt đem nàng họa thành diễn viên hí khúc.

      người hồ lại thẳng về phía trước.

      Spoil à nha: Các fan của Vũ ca ui: Chap sau Vũ Ca của chúng ta xuất nha!!!!!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :