1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      228.tiểu hồ ly Uống rượu 

      Edit: Quảng Hằng





      <img title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg?w=588&h=421&h=421" alt="" width="588" height="421" />





      Long Phù Nguyệt biết, lều trại này là phòng bếp trong quân ngũ , bởi vì là đêm khuya, quân sĩ sớm ăn cơm xong rồi, tại phòng bếp binh lính phía sau cũng có thể toàn bộ nghỉ ngơi, như vậy bên trong huyên náo như vậy là xảy ra chuyện gì ?

      Toàn bộ binh sĩ tuần tra đứng ở bên ngoài lều, thần sắc có chút khẩn trương, tựa hồ bên trong có vật gì ly kỳ cổ quái.

      Long Phù Nguyệt vội hỏi làm sao vậy?

      Các binh lính tuần tra đều biết nàng. Trong đó sĩ binh cung kính trả lời: "Khởi bẩm quận chúa, trong lúc thuộc hạ chờ đến lượt tuần tra , nghe trong trướng có tiếng động lạ, liền vào thăm dò xem, liền phát . . . . . . Phát bên trong có bình rượu tự mình có thể bay. . . . . ."

      Bình rượu tự mình có thể bay? Long Phù Nguyệt vạn phần buồn bực: "Chẳng lẽ bình rượu cũng thành tinh rồi?"

      Bất chấp lại cùng những binh lính này chuyện, chính nàng chạy vào.

      Vừa mới tiến vào bên trong trướng , chợt nghe đến thanh ‘ phanh ’  vang lên, vò rượu vỡ vụn lên tiếng trả lời , cái gì đó trắng như tuyết lăn ra nhanh như chớp  .

      Long Phù Nguyệt thất thanh kêu lên: "Tiểu hồ ly!"

      Khối tuyết trắng gì đó đúng là quản gia tiểu hồ ly của nàng . Giờ phút này nó lung la lung lay, bụng tròn vo , đôi mắt hồ ly xanh biếc  híp nửa, nhưng bộ dạng lại giống như là uống rượu say . Nhìn thấy Long Phù Nguyệt, nó lắc lắc cái đuôi to của nó: "Rượu này thực làm bằng lửa? Rất tồi! Rất nóng bỏng!" Rầm tiếng, nó té ngã ở dưới chân Long Phù Nguyệt  . Vù vù ngủ say sưa!

      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt nhất thời tối sầm, nhìn lại Phượng Thiên Vũ, mặt của gần như so với của nàng còn muốn đen hơn.

      phen nhấc tiểu hồ ly lên , tiểu hồ ly này thực uống rượu say, mùi rượu đầy người, hai con mắt đóng chặt lại , bốn móng vuốt  bé co quắp, vù vù ngủ say.

      Phượng Thiên Vũ hận thể bắt nó quăng ra. Trách được khắp sân tìm thấy nó, ra là trà trộn đến trong quân doanh này!

      Long Phù Nguyệt hết hồn theo ở phía sau Phượng Thiên Vũ trở lại lều lớn, e sợ cho Phượng Thiên Vũ tức giận đem tiểu hồ ly làm thịt ngay lập tức.

      Rót bát canh giã rượu cho tiểu hồ li, Long Phù Nguyệt ngẫm lại buồn cười, nhưng Phượng Thiên Vũ quả làm như vậy. chén canh tỉnh rượu rót hết, tiểu hồ ly hắt hơi cái, cuối cùng tỉnh lại.

      Nó chớp chớp đôi  ánh mắt xanh rờn, nhìn Long Phù Nguyệt, nhìn lại Phượng Thiên Vũ, thế nhưng cạc cạc nở nụ cười hai tiếng, ràng lo lắng đủ: "Ta. . . . . . Cám ơn các ngươi cứu ta."

      ·················

              229. trong  cát

      Edit: Quảng Hằng

      "Cứu ngươi?" Long Phù Nguyệt có chút buồn bực: "Làm sao cứu ngươi rồi?"

      Thế nhưng Tiểu hồ ly lại thở dài sâu: "Nghĩ tới ta thế hệ hồ ly đại tiên, suýt nữa bị vò rượu làm chết đuối, may mắn ta lực lượng lớn, đem vò rượu cố gắng uống hết, nhưng uống nhiều lắm, như thế nào cũng ra được, may mắn các ngươi tới. . . . . ."

      Choáng váng! ra bình rượu có thể bay là có chuyện như vậy.

      "Mấy ngày nay ngươi trốn ở nơi nào?" Phượng Thiên Vũ lạnh lùng nhìn nó.

      Tiểu hồ ly thực ủy khuất  cúi đầu: "Trốn ở xe lương thảo của các ngươi , à, trong quân doanh  này của ngươi ngay cả con gà sống đều có, làm hại ta đây vài ngày chỉ có thể gà chết. . . . ."

      "Vậy ngươi tại sao có thể chạy vào trong vò rượu chứ?" Long Phù Nguyệt vạn phần buồn bực.

      Tiểu hồ ly co móng vuốt lại : "Mấy ngày nay miệng có chút lạt lẽo, muốn uống chút rượu, liền mở ra vò, uống uống cẩn thận liền rớt xuống bên trong. . . . . ."

      Lại còn là tiểu hồ ly mê rượu  ! Nhớ tới vừa mới vào cửa nhìn thấy ‘ bình rượu ’ kia giống như  ruồi bọ đầu bay loạn xạ, Long Phù Nguyệt khỏi xì tiếng cười ra tiếng. Điểm điểm ngón tay vào đầu của tiểu hồ ly : "Ngươi là tên tiểu quỷ! Rất giống từ hạt cát chui ra . . . . . ."

      Đợi chút! Theo hạt cát chui ra?

      Long Phù Nguyệt trong lòng vừa chấn động mạnh ! Đúng vậy, nàng tại sao lại quên mất điểm này! Nàng nhớ trong sa mạc  có vài bộ tộc là biết ‘ trong  cát ’ !

      Vội vàng hướng Phượng Thiên Vũ : "Người Diêu Quang quốc có thể trong cát hay ?"

      Thần sắc Phượng Thiên Vũ biến đổi: " trong cát? Có ý gì?"

      Long Phù Nguyệt : "Ngươi biết loại công phu này? Ta cũng chỉ nhìn qua ở trong phim ảnh , sa mạc  có vài bộ tộc có loại công phu kỳ quái, có thể di chuyển ở trong cát . . . . . . biết người nước  Diêu Quang này có thể hay ?"

      Thần sắc Phượng Thiên Vũ chấn động: "Có lẽ tối nay  bọn họ đánh bất ngờ chính là dùng ‘ trong cát! Này thể phòng! Người đâu!"

      Có hai binh lính bước nhanh vào.

      "Dặn dò binh lính tuần tra ban đêm , chú ý dưới mặt đất!"

      Long Phù Nguyệt vội hỏi: "Nên chuẩn bị cho binh lính dự bị ít trường thương, thuật trong cát này sâu đâu.

      Hai binh lính kia đáp ứng tiếng .

      Long Phù Nguyệt nhìn nhìn Phượng Thiên Vũ: "Vũ Mao sư huynh, ngươi là lần đầu tiên cùng người nước  Diêu Quang giao thủ? Cũng biết bọn họ tinh thông về cái gì?"

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      230.Bọn họ trong  cát


      <img title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg?w=588&h=421&h=421" alt="" width="588" height="421" />


      Phượng Thiên Vũ thở dài: "Trong bảy nước, chỉ có dân tộc Diêu Quang có đất đai sinh trưởng tại sa mạc, thần bí nhất. Theo thám tử hồi báo, người trong nước Diêu Quang dân phong mạnh mẽ, bọn họ thờ phụng kính trọng nhất là đại vu sư của họ, theo như đồn đãi đại vu sư này có khả năng thay trời đổi đất . Pháp thuật cường đại,giáo chúng thủ hạ nhiều. . . . . ."

      "Pháp Thuật ? Đại vu sư?" Long Phù Nguyệt cảm thấy có chút quen tai, trong đầu linh quang chợt lóe, bỗng nhiên như nhớ tới cái gì, kêu lên: "Đúng rồi, ngày đó hắc y tế sư ở trong rừng rậm phục kích ta dường như chính là người của Diêu Quang quốc !"

      Phượng Thiên Vũ gật gật đầu: " sai, nếu như ta đoán lầm, người kia hẳn là đệ tử của đại vu sư  ."

      Khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt nhất thời đen nửa: "Choáng váng, người đệ tử bình thường lại lợi hại như vậy , vậy sư phụ của —— Pháp thuật biết mạnh mẽ đến mức độ nào đâu!"

      Phượng Thiên Vũ cười : "Đúng vậy a, đây cũng là nguyên nhân phụ hoàng bảo ngươi tới  ."

      Toàn bộ khuôn mặt nhắn Long Phù Nguyệt đen thui: "Ta tuy rằng biết chút vu cổ thuật, nhưng nếu thự đem so sánh với đại vu sư , chỉ sợ là gặp phải sư phụ. . . . . ."

      Hôn mê, lần này mạng chỉ sợ mất ở trong này! Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy đầu có chút đau .

      "Pháp Thuật ? Ta cũng biết pháp thuật vậy!" Tiểu hồ ly ở bên  kêu lên. Dương dương đắc ý  giơ lên khuôn mặt nhắn: "Ta là vị thượng tiên, pháp thuật là sở trường của ta, tuyệt đối so với cái tên đại vu sư gì đó mạnh hơn nhiều! Yên tâm! Có hồ đại tiên ở đây, tuyệt đối để cho các ngươi chịu thiệt . . . . . ."

      câu vẫn chưa xong, chợt thấy dưới đất có luồng cát mịn chuyển động, cấp tốc tới. Phốc, thanh vang lên, cát bụi bay lên, nhảy ra bóng người, binh khí trong tay hàn quang lóe ra, hướng về Long Phù Nguyệt đâm xuống!

      Long Phù Nguyệt còn chưa kịp hoàn hồn, thân mình bị người ôm bay lên. Phượng Thiên Vũ tay trái ôm Long Phù Nguyệt, tay phải giương lên, chút hàn quang phóng vọt ra nhanh như tia chớp, luồng huyết quang bật ra ngay lúc đó ở bên trong, tiếng kêu rên hét lên từ bóng người kia , bổ nhào  tiếng lại rơi trở vào trong các. Nháy mắt thấy.

      Long Phù Nguyệt mở to hai mắt: "Wow, để cho ta trúng! Bọn họ trong cát!"

      câu chưa hoàn, nghe được tiếng ồn ào bên ngoài nổi lên bốn phía, ngay sau đó lại có có vài sa tuyến tinh tế  dâng tới. Khuôn mặt tuấn tú của Phượng Thiên Vũ trầm xuống, bảo kiếm trong tay ra tuốt khỏi vỏ, thân hình cùng nhau, nghiêm túc đứng đó mắt nhìn chớp.

      231. thể cách ta ở ngoài ba thước

      Edit: Quảng Hằng


      Dưới cát truyền đến tiếng kêu thảm thiết nặng nề , luồng máu tươi xông ra. Luồng cát kia kéo dài   rất nhanh nhất thời bất động.

      Thân hình đổi hướng như bay, gần như là thời gian cái nháy mắt, tất cả các luồng cát di chuyển nhanh chóng bị đam xuống, đưa bọn họ đều đóng đinh ở trong cát.

      Nghe được binh lính bên ngoài hô quát có tiếng kêu thảm thiết dứt, Phượng Thiên Vũ sắc mặt khẽ biến thành hơi biến, : "Ngươi tạm thời đợi ở chỗ này đừng nhúc nhích, ta ra ngoài nhìn xem!"

      Long Phù Nguyệt vội hỏi: "Ta cũng ! Thuật trong cát của người Diêu Quang quốc lợi hại! Vạn nhất ngươi ra ngoài, bọn họ tiến vào làm sao bây giờ? Ta phải đối thủ của họ!"

      Đôi mắt Phượng Thiên Vũ nhíu lại: "Được, ngươi theo ta ra ngoài! Nhưng mà, ngươi phải theo sát ta, thể cách ta ở ngoài ba thước ."

      Long Phù Nguyệt đáp ứng tiếng, vội vàng theo chạy ra.

      Mặt cát bên ngoài đại doanh , giống như biển nỏi cơn giận dữ. Vô số luồng cát quay cuồng, sa tuyến từ bốn phương tám hướng mà đến.

      May mắn vừa rồi Phượng Thiên Vũ căn dặn qua, các tướng sĩ sớm có chuẩn bị, các binh lính tuần tra này trong tay mỗi người cái trường mâu (thương dài), nhìn thấy  cát tuyến liền đâm xuống, vô số huyết hoa từ phía dưới phụt lên. . . . . .

      Tướng sĩ khác nghe được động tĩnh cũng toàn bộ nhảy dựng lên. Mở to mắt nhìn mặt đất, nhìn thấy động đậy, liền đâm thương! mặt cát giống như từng đóa hồng đỏ thẫm , đóa lại đóa,  trong khí tràn ngập mùi máu  tanh. . . . . .

      Dưới mặt cát rốt cục có...bóng dáng hoạt động  nữa , Phượng Thiên Vũ thở dài hơi, nhìn Long Phù Nguyệt bên cạnh liếc mắt cái. Lần này nếu như nhắc nhở của nàng, lần này nhất định thiệt thòi lớn .

      vỗ mặt cát cái, hạt cát bay tán loạn, khối xác chết bị vỗ văng ra.

      Người này mặc quần áo nịt màu cát,trong tay cầm thanh binh khí hình thù kỳ quái  , sau lưng đeo cái túi lớn, sắc mặt đen, hai mắt nhắm nghiền, dĩ nhiên chết hết.

      Long Phù Nguyệt dù sao cũng là người đại sống ở niên đại  hòa bình , nhìn đến nhiều thi thể chết như vậy cũng nhịn được trong lòng run rẩy, trong dạ dày bốc lên, suýt nữa liền ói ra.

      Phượng Thiên Vũ đem cái xác chết tùy tay ném mặt đất, chỉ đem binh khí bộ dáng cổ quái  trong tay cầm lên.

      Đó là cây gậy bằng đồng rỗng ruột , cây g ậy đồng sáng lấp lánh, phía trước có miếng sắt hình lá cây uốn cong, giống như nhánh hao chín cánh cắm ngay ở phía trước cây gậy bằng đồng. Phía sau có móc khóa, miếng sắt hình lá cây cắm vào liền lập tức bị khóa hoàng cố định chặt chẽ.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      232.Ngươi biết thứ này

      Edit : Quảng Hằng

      <img title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg?w=588&h=421&h=421" alt="" width="588" height="421" />


      Ở phía sau côn đồng còn trang bị cái trục quay, trục quay này xoay tròn quanh phiến lá có chút giống quạt điện, công cụ này có thể tới lui rất nhanh. . . . .


      Long Phù Nguyệt nhìn đến vật này, cảm giác có chút quen mắt, lo nghĩ, bỗng nhiên kêu lên: "Di, đây phải xẻng gió xoáy sao?"

      Phượng Thiên Vũ ngẩng đầu nhìn nàng liếc mắt cái: "Ngươi biết thứ này?"

      Long Phù Nguyệt lấy tới nhìn kỹ thấy, gật gật đầu: "Thứ này giống như bọn trộm mộ bên trong truyện Quỷ thổi đèn dùng là xẻng gió xoáy , ha ha, thứ này vốn dùng cho trộm mộ , ra ở trong này trở thành các công cụ cho các binh lính thân trong cát. »

      Trong tâm Phượng Thiên Vũ vừa động, lại thu được  mấy cổ thi thể, có ngoại lệ , trong tay từng tử thi đều có cái xẻng gió xoáy cùng loại gì đó.

      Phượng Thiên Vũ trầm ngâm chút, bỗng nhiên vỗ tay cái, có mấy cái tướng lãnh vội bước nhanh tới trước. Phượng Thiên Vũ : "Phân phó xuống, đây chỉ là đợt công kích thứ nhất của bọn họ  , đợt công kích thứ hai chỉ sợ rất nhanh đến đây! Bảo cho các tướng sĩ cẩn thận!"

      đạo mệnh lệnh vừa mới phân phó xuống. bầu trời bỗng nhiên có hỏa tiễn nổ tung . Hỏa tiễn bắn vào là bầu trời bao la tối đen, nổ tung thành luồng hỏa hoa đỏ tươi  , theo gió phiêu tán. Con thứ nhất chưa rơi, thứ hai lại được đưa lên tiếp theo .

      Tay Phượng Thiên Vũ căng thẳng: "Đợt tấn công thứ hai của kẻ địch sắp đến đây!

      Xa xa tiếng chân dồn dập, đám người ngựa, tay cầm Trường Đao, xông thẳng đến. Ánh đao chói mắt, tiếng vó ngựa loạn. Thanh thế hết sức kinh người.

      Phượng Thiên Vũ đứng ở trong bóng tối của soái trướng, vung tay lên, vô số binh lính mai phục vọt ra. Nhất thời đem toàn bộ nhân mã của bọn xâm chiếm vây khốn.

      Những binh lính này tay phải vung Quỷ Đầu Đao, tay trái cầm tấm mộc khiên, tấm chắn bảo vệ thân hình, Quỷ Đầu Đao chém thẳng vào đùi ngựa.

      Trong phút chốc, chỉ nghe tiếng ngựa hí thất thanh, rống hỗn loạn kêu thảm thiết, tiếng đao kiếm chạm hòa lẫn vào nhau, vang vọng tại bên trong đại mạc hoang vắng này .

      Máu tươi nhiễm đỏ cát vàng, bốn phía cũng nổi lên ánh đuốc sáng rực rỡ.

      Long Phù Nguyệt dù sao cũng là lần đầu tiên chứng kiến thức loại chiến tranh tàn khốc  này, mắt thấy máu thịt bay tứ tung, tiếng kêu thảm thiết dứt, mặt cát, rất nhanh khắp nơi đều là những mảnh vụn của thi thể. . . . . .

      Sắc mặt Long Phù Nguyệt trắng bệch, tránh ở phía sau Phượng Thiên Vũ  , trong lòng ôm chặt tiểu hồ li kia , nàng khẩn trương  rất dùng sức, thiếu chút nữa đem tiểu hồ li kia cấp chết ngạt.

      233. Mạnh được yếu thua

      Edit : Quảng Hằng

      Sắc mặt Long Phù Nguyệt trắng bệch, tránh ở phía sau  Phượng Thiên Vũ  , trong lòng ôm chặt tiểu hồ li  kia, nàng khẩn trương  rất dùng sức, thiếu chút nữa đem tiểu hồ li kia chết ngạt. Nó liều mạng giãy dụa, vừa mới ló đầu ra , thấy cánh tay máu chảy đầm đìa  bay tới.

      Long Phù Nguyệt thất thanh thét chói tai, sợ tới mức bưng kín ánh mắt.

      Phượng Thiên Vũ tay áo vung lên, cánh tay đứt rời kia bay xéo  ra ngoài. Cuối cùng rơi xuống trước mặt Long Phù Nguyệt.

      Long Phù Nguyệt cũng nhịn được nữa, wow  tiếng liền ói  ra. Ngồi chồm hổm mặt đất, suýt nữa ngay cả mật đắng cũng nhổ ra. Hơn nữa ngày mới  ngừng lại. Cũng phun đến choáng váng đầu hoa mắt, cơ hồ đứng thẳng được.

      Phượng Thiên Vũ hơi khẽ cau mày, nhìn thấy binh lính liều chết khổ đấu, bỗng nhiên phen ôm lấy Long Phù Nguyệt, thấp giọng : "Ngươi quay về lều lớn chờ ta!" Đem nàng đuổi về  trong đại trướng.

      Quay người lại, lại liền xông ra ngoài. Long Phù Nguyệt dám theo. Ôm tiểu hồ li núp ở sau trướng rèm, nghe thấy bên ngoài tiếng kêu rên kêu thảm dứt, thân thể của nàng cũng run run thành đoàn.

      Tiểu hồ ly liều mạng giãy dụa mới giãy khỏi ngực của nàng, mở to hai mắt hồ ly xanh rờn  tò mò đánh giá Long Phù Nguyệt: "Ngươi sợ? Yên tâm, có đại Vũ Mao nhà ngươi ở đây, binh lính của đều dũng mãnh thiện chiến, có người nào thương tổn được ngươi. sau Vũ mao nhà ngươi sớm có chuẩn bị, lần này nhất định là thắng trận lớn!"

      Long Phù Nguyệt lắc lắc đầu, khép hờ  ánh mắt: "Ta. . . . . . Ta phải sợ thắng thua, mà là. . . . . . Mà là chiến tranh này quá tàn nhẫn! nhiều người. . . . . . nhiều người  sinh mệnh cứ  dễ dàng mất như vậy, biến mất. . . . . ."

      Vẻ mặt trầm tư  Tiểu hồ ly nhìn nàng, bỗng nhiên thở dài: "Ta sống hơn nghìn năm, thấy trường hợp chiến tranh nhiều lắm . . . . . . Thế giới nhân loại cũng cùng các loại thú có gì khác nhau, đều là mạnh được yếu thua. . . . . . Nhưng mà, ở chiến trường thể có chút nhân từ nào, nhân từ thoáng mềm lòng đối với đối thủ, người chết là ngươi. Cũng nghĩ tới nha đầu như ngươi lại có tâm phật như thế, Nhưng ở chiến trường này thể như thế. . . . . ."

      Tiếng hét hò bên ngoài dần dần xuống.

      vậy toàn quân nhân mã tới tập kích lần này đều bị tiêu diệt. . . . . .

      Long Phù Nguyệt hơi hơi thở phào nhõm, miễn cưỡng đứng dậy. Chợt thấy trướng rèm được vén lên, tướng sĩ nhanh chóng bước vào. Hướng về phía Long Phù Nguyệt thi lễ: "Khởi bẩm quận chúa, Nguyên Soái đuổi bắt địch binh, thỉnh quận chúa ở trong trướng hảo hảo nghỉ ngơi, yên tâm, bốn phía có mười tám tử sĩ hộ vệ soái trướng này, tuyệt để cho quận chúa gặp nguy hiểm ."

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      234.Phượng Thiên Vũ v ẫn chưa về. . . . . .

      Edit : Quảng Hằng

      <img title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg?w=588&h=421&h=421" alt="" width="588" height="421" />


      Long Phù Nguyệt hoảng sợ: ". . . . . . truy đuổi kẻ địch sao?"

      Tên tướng sĩ kia khẽ khom người : " sai! Nguyên soái dường như phát ít sơ hở của bọn họ, cho nên mang binh đuổi theo ."

      Long Phù Nguyệt gật gật đầu: "Ồ” tiếng. Liếc mắt đánh giá tên tướng sĩ kia cái. Thấy tuổi tác tuy rằng lớn, nhưng trong đôi mắt lộ ra cỗ thông minh tháo vát, lại nhìn áo giáp người  , liền biết địa vị người này ở trong quân doanh thấp. Liền hỏi: "Ngươi là?"

      Người nọ khẽ khom người : "Mạt tướng là phó tướng dưới trướng của nguyên soái , Trương Vân Long.

      Long Phù Nguyệt gật gật đầu. Nghĩ đến thông minh của Phượng Thiên Vũ , biết lần này tất lỗ lả. tại lại phái tướng lãnh thông minh tháo vát  như vậy thủ vệ doanh trướng, vậy có chuyện gì ngoài ý muốn. Tâm thoáng buông xuống chút.

      Lại trong trướng ngồi lúc, liền ra trướng , những binh sĩ đều thu dọn chiến trường, gió cát, khói lửa lan tràn ở bên trong, đầy đất đều là tử thi chết máu tươi đầm đìa, ánh lửa chớp động , hé ra diện mục nhìn dữ tợn, cảnh tượng thê thảm, làm người ta khi liếc mắt nhìn cái suốt đời cũng khó quên.

      Long Phù Nguyệt khép hờ  ánh mắt, dám nhìn cảnh tượng dữ tợn trước mặt này. Nàng nhìn lướt qua chung quanh, tất cả tướng sĩ tất cả đều bận rộn đâu vào đấy. Băng bó miệng vết thương cho người bị thương, lần nữa đem những mảnh vụn của  lều trại bị chặt đổ nhặt lên, kiểm kê nhân số, vùi lấp tử thi. . . . .

      Long Phù Nguyệt biết việc này mình cũng giúp đỡ được gì, ràng nên quay về lều trại, trước nghỉ ngơi chút. Nhưng trong lòng bất ổn , như thế nào cũng ngủ được .

      Bất tri bất giác, lại canh giờ qua , bầu trời lộ ra mặt trời, Phượng Thiên Vũ lại vẫn chưa về.

      Long Phù Nguyệt ở trong lều vải rốt cuộc đợi được, đơn giản lại ra.

      Luồng ánh mặt trời đầu tiên của buổi sáng  từ đường chân trời ở Phương  Đông dâng lên, đám mây ánh đỏ nơi cuối chân trời, những cồn cát nối đuôi nhau trong sa mạc , bao phủ lên tầng sáng mờ, tất cả mọi vật vùng đất hoang vu này, đều bị ánh thành màu vàng đỏ rực rỡ, màu sắc lấp lánh, ở trong trời đất mênh mông tạo thành bức họa rực rỡ tráng lệ.

      Wow! Đẹp quá! Long Phù Nguyệt gần như bị cảnh đẹp đại mạc này làm rung động. Binh lính Thiên Tuyền quốc tuy rằng hàng năm chinh chiến nam bắc, nhưng đại mạc này ít người đều là lần đầu tiên tới. Cũng khỏi bị này cảnh đẹp mê say.

      Long Phù Nguyệt nhìn ra ngoài lát, chợt nghe phía bên canh truyền đến trận tiếng động rối loạn.

      235. phải là điềm tốt


      Edit : Quảng Hằng

      Long Phù Nguyệt nhìn ra ngoài lúc, chợt nghe bên cạnh truyền đến trận tiếng động rối loạn . Nàng bước đến nhìn thử, ra là Lạc Đà hành quân đều buộc ở nơi đó, ánh bình minh người chúng nó ánh lên tầng vòng ánh sáng kim hồng sắc bảo vệ.

      Các con Lạc Đà này dường như có chút bất an, phun  phát ra tiếng phì phì trong mũi, có số con giãy dụa lòng vòng. Dường như liều mạng muốn tránh thoát dây cương.Binh sĩ hộ vệ Lạc Đà  liều mạng  trấn an, lại chút tác dụng nào.

      Long Phù Nguyệt trong lòng chấn động, chợt nhớ tới ‘ Ánh bình minh ra khỏi cửa, ánh nắng chiều ngàn dặm ’ câu đại tục ngữ này . Trong lúc nàng đọc trong tiểu thuyết, tựa hồ có câu như vậy, sáng sớm trong sa mạc phát ra lửa đỏ  mây tía như thế này , tựa hồ phải là điềm tốt. Là tượng trưng cho lốc bão sắp đến gần!

      Nàng bỗng nhiên nhảy dựng lên, phó tướng Trương Vân Long hộ vệ ở bên người nàng , thấy thần sắc nàng có biến, hỏi vội: "Quận chúa, làm sao vậy?"

      Long Phù Nguyệt vội vàng hỏi: "Chung quanh đây có thể có cái thành trì nào bỏ hoang  hoặc là ốc đảo gì ?"

      Phó tướng tìm bản đồ tới , nhìn một lượt, : "Cách trăm hai mươi dặm về hướng đông có phế thành. từng là cái thành của nước  Diêu Quang. Sau lại bị gió cát xâm nhập, liền vứt . Quận chúa có chuyện gì ?"

      Long Phù Nguyệt nhìn trời, vội hỏi: "Nến như ta đoán lầm, trận lốc bão sắp sửa tiến đến. Ánh bình minh này sáng lạn như thế , như vậy trận cuồng phong này khẳng định cũng . Chỉ sợ ngy cả núi đá cũng trụ được. Chúng ta nhanh chóng xuất phát chạy đến tòa phế thành này. Nếu muộn chỉ sợ còn kịp rồi!"

      Nhìn thấy Vân Long kinh sợ, cũng nhìn sắc trời chút, lại cảm giác tia gió, khỏi có chút kinh ngạc: "Lốc bão? Quận chúa làm sao lại biết? Hay là quận chúa trước kia từng sống qua ở sa mạc ?"

      Long Phù Nguyệt đầu đầy mồ hôi, nàng cũng thể tri thức này của nàng là từ trong quyển tiểu thuyết có được ? Lung tung lên tiếng, chỉ chỉ đàn lạc đà cách đó xa  : "Bọn Lạc Đà hàng năm sinh hoạt tại sa mạc, chúng nó đối với tập tính sa mạc  hiểu nhất, ngươi xem bọn chúng náo loạn chút cũng yên tĩnh, nhất định là có lốc bão muốn tới rồi! Chúng ta nhanh , nếu muộn kịp!"

      Trương Vân Long hơi hơi ngẩn ra , trầm ngâm chút : "Nhưng nguyên soái trước khi xuất phát lệnh cho chúng tôi án binh bất động."

      Trong đội ngũ này, đương nhiên là người dẫn đường trong sa mạc, nhưng mọi thứ đều phải tuân theo  chỉ thị hướng dẫn của Phượng Thiên Vũ. Ngoài ra ai biết đường nơi sa mạc này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      236.Bão cát

      Edit : Quảng Hằng

      <img title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg?w=588&h=421&h=421" alt="" width="588" height="421" />


      Long Phù Nguyệt sửng sờ chút, trận gió thổi qua cồn cát, cát mịn liên tiếp cuồn cuộn nổi lên , bầu trời xanh xa xa, dần dần biến thành mảnh sắc ố vàng .

      Đây đúng là ngọn cuồng phong nổi lên!

      Long Phù Nguyệt lạnh lùng : "Là mệnh lệnh nguyên soái quan trọng? Hay là tánh mạng mấy vạn binh sĩ  này quan trọng? ! tiếp, chúng ta đều bị gió dữ dội vùi lấp tại sa mạc này! Mau mau hạ lệnh khởi binh xuất phát, yên tâm, nguyên soái trách tội xuống dưới có ta chịu trách nhiệm!"

      Trương Vân Long nhìn nhìn sắc trời xa xa , nhìn nhìn lại Lạc Đà  bất an, rốt cục hạ quyết tâm. Đáp ứng tiếng: "Được! Mạt tướng truyền lệnh!"

      Phượng Thiên Vũ mang đội nhân mã này kỷ luật cực kỳ nghiêm minh, hơn nữa động tác cực kỳ nhanh chóng, gần như cũng chỉ trong thời gian nửa chén trà , tất cả mọi thứ đều được sắp xếp lên xe, tất cả tướng sĩ đều chuẩn bị đợi lệnh.

      Tay Trương Vân Long vung lên, đội ngũ lần nữa nhanh chóng ra .

      Bọn Lạc Đà cũng cảm nhận được tín hiệu nguy hiểm từ bầu trời truyền đến, bỏ ra bốn chân đề chạy như điên trong sa mạc, bình thường ngồi Lạc Đà hành tẩu, lảo đảo cảm thấy rất có thú vị, nhưng nó khi chạy liền xóc nảy gay gắt, Long Phù Nguyệt ôm tiểu hồ ly gắt gao nằm sát vào lưng Lạc Đà , sợ nắm vững rơi xuống.

      Cả đại đội di chuyển nhanh chóng trong sa mạc, lúc này những ngọn cát vàng cuồn cuộn nổi lên thành con Cự Long màu vàng khổng lồ,

      May mắn binh lính Thiên Tuyền quốc đều là huấn luyện nghiêm chỉnh, mặc dù kinh hoảng nhưng  bất loạn, đội hình vẫn bảo trì vững vàng.

      Thẳng tắp  chạy vội hơn canh giờ như vậy, Long Phù Nguyệt cảm thấy mông đều sắp bị vỡ nát thành mấy cánh hoa rồi, nàng cũng dám dừng lại. Xem chừng còn khoảng hơn trăm dặm nữa mới đến nơi.

      Bầu trời bao la vừa mới trong xanh sáng lạn bỗng nhiên u xuống. Ngọn gió lốc kia tới quá nhanh, cát mịn bị gió thổi sang trung càng ngày càng nhiều, bốn phía trời và đất đều bị bao phủ ở bên trong cát bụi , tầm nhìn cũng càng ngày càng thấp. Xem ra Vân Long vẫn bôn chạy ở bên cạnh Long Phù Nguyệt . Nhìn thấy trận cuồng phong mãnh liệt này cũng hoảng sợ.

      Long Phù Nguyệt hướng về phía trước nhìn một cái, kêu to: " đến rồi?"

      Trương Vân Long lúc này đối Long Phù Nguyệt muốn bội phục sát đất, nên gật gật đầu: "Nhanh, nhanh!"

      Thúc dục dưới háng Lạc Đà, chạy nhanh hơn. Gió càng thổi càng hung, cuồng phong cát tàn sát bừa bãi, khắp nơi là mảnh sắc ố vàng , người ở đối diện gần như cũng nhìn thấy .

      237.Bị thổi lên  trời. . . . . .  

      Edit : Quảng Hằng

      Long Phù Nguyệt ôm chặt tiểu hồ ly, nằm ở lưng Lạc Đà , bị gió thổi mắt gần như mở ra. Mắt thấy luồng cát vừa di chuyển liền có thể thấy xuất tòa núi cát phía trước cách đó xa, vòng qua chỗ núi cát ngồi này, phía trước xuất tòa thành hoang vu rách nát, cùng ít phòng ốc  tường đổ vách xiêu. . . . . .

      Long Phù Nguyệt thở dài ra hơi, nha , cuối cùng là được cứu rồi!

      Đại đội nhân mã hướng về tường thành đổ nát kia chạy tới.

      Cuồng Phong gào rít giận dữ, trời đất rung chuyển mãnh liệt, bên tai Long Phù Nguyệt đều là tiếng gió  rống giận, thanh khác hoàn toàn nghe được. Mắt thấy sắp chạy đến phía dưới tường thành kia , Long Phù Nguyệt muốn thở nhõm , chợt thấy thân mình Lạc Đà chấn động mạnh cái, tiếng kêu rên, chở Long Phù Nguyệt bỗng nhiên thoát khỏi đội ngũ, giống như phát điên  hướng phía trước chạy , trong nháy mắt nhập vào trong bão cát.

      Trương Vân Long vốn luôn luôn hộ vệ ở bên cạnh Long Phù Nguyệt, thấy chấn động như vậy ,liếc mắt thoáng nhìn, thấy cái mông Lạc Đà mà Long Phù Nguyệt cưỡi bị cắm ngọn dao sắc bén. Chắc là gió to đem binh khí của binh sĩ  cuồn cuộn nổi lên, vừa đúng lúc đâm vào người Lạc Đà kia .

      Lạc Đà chấn kinh, nhưng lại giống như phát điên  chạy vào bên trong ngọn cuồng phong lốc xoáy .

      Trương Vân Long đương nhiên biết địa vị   nương Long Phù Nguyệt này trong cảm nhận của nguyên soái , cuống quít đuổi theo, nhưng Lạc Đà này dường như phát điên, hoàn toàn đuổi kịp. Mà lúc này cuồng phong càng lớn. Thổi quét qua thân mình giống như trang giấy. Chân hoàn toàn thể đứng thẳng, cắn chặt răng, lại muốn xông về trước, chợt nghe Long Phù Nguyệt thét chói tai tiếng , ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, thể lên tiếng.

      Long Phù Nguyệt thế nhưng bị Cuồng Phong thổi vào trung! Mắt thấy thân thể của nàng bị cuốn vào trung tâm ngọn lốc xoáy,  nháy mắt liền còn bóng dáng, biết bị quét đến chỗ nào . . . . . .

      Trương Vân Long thiếu chút nữa té xuống lưng Lạc Đà , bị cuốn vào bên trong gió to như vậy, Long Phù Nguyệt làm sao còn có mạng sống? !

      Nhưng đến nơi bước này , cũng có biện pháp khác. Chỉ phải suất lĩnh tam quân tướng sĩ đều chạy vào trong phế thành kia . Có tường thành hoang phế cao lớn  kia che dấu, ra có thể ngăn cản trận lốc bão này .

      Tam quân tướng sĩ sống sót sau tai nạn, sắc mặt tóc tai của mỗi người đều úa vàng, bởi vì vội quá mau, đương nhiên cũng có người rớt đội, bị cuốn vào trong gió lốc, nhưng đại bộ phận binh sĩ cũng còn khoẻ mạnh, vậy cũng là đủ may mắn  .

      ^^^^^^^^^^^^^

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :