1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
              208. cư nhiên lại trở lại

       Edit: Quảng Hằng


      <img title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg?w=588&h=421" alt="" width="588" height="421" />


              Trong ánh mắt xanh rờn của Tiểu hồ ly dần ra ánh sáng mạnh mẽ: " sai! Chúng nó đều nghe ta . Ta khuyên ngươi vẫn là cút nhanh khỏi nơi này, bằng , ta liền khiến chúng nó đem ngươi bóp chết tươi, dù sao người bảo vệ ngươi cũng rồi, ai có thể là đối thủ của bọn nó. . . . . ."

              Nó câu còn chưa hết, chợt nghe nóc nhà truyền đến thanh lười biếng : "Tiểu hồ ly, ai ta rồi? Khi dễ nữ hài tử có lỗi với danh hiệu hồ ly thượng tiên a."

              nóc nhà người  đứng đó , tóc dài tung bay trong gió, quần áo áo trắng như tuyết, lười biếng  tươi cười, đúng là Phượng Thiên Vũ.

              cư nhiên lại trở lại!

              Tiểu hồ li kia sợ tới mức thân mình cứng nhắc, cái móng vuốt lại chuyển động cực kỳ nhanh, trong cái miệng nhắn phát ra đám chú ngữ kì lạ. Các cương thi vốn dĩ bất động  bỗng nhiên giống như tỉnh táo lại bao vây quanh lại đây.

              Tiểu hồ li kia nhân cơ hội co rụt thân mình lại, bốn móng vuốt ôm túi xách tay kia cuộn tròn lại thành hình quả cầu xoay tròn , tốc độ nó xoay nhanh giống như tia chớp, nhanh như chớp bay về phía  hậu viện.

              Cũng gần như đồng thời, có bốn năm móng vuốt sắc bén  cương thi kia hướng tới Long Phù Nguyệt tiến lại đây!

              Phượng Thiên Vũ lắp bắp kinh hãi, thân hình chợt lóe, bổ nhào tới trước mặt Long Phù Nguyệt, nghĩ cũng kịp cũng, vội vã đem nàng túm đến phía sau mình, dựa vào trực giác lập tức kiếm đều phong tỏa chung quanh, đem tất cả các chổ cửa trước mặt đều chắn  cẩn thận, mũi chân nhún chút lui về phía sau, đem hết toàn lực lướt ngọn gió vừa lướt qua, nhìn như đơn giản, nhưng cũng dùng đến cực hạn sở hữu võ học của .

              Sát sát tiếng động giống như dây đàn mật tấu, vô số móng tay đen dài bị cắt rơi xuống, rơi mặt đất, trong móng tay thậm chí có máu đen chảy ra, tản ra mùi hơi thở hôi thối .

              Sắc mặt Phượng Thiên Vũ trầm xuống: "Tiểu hồ li tinh này xem ra là bị buộc nóng nảy, cư nhiên lấy số cương thi ra! Bọn người kia sợ đao kiếm, biết đau đớn, đây chính là làm cho người ta đau đầu! , chúng ta tìm kia con hồ ly, giết nó đám cương thi này làm được gì!"

              lời gì, phen ôm lấy Long Phù Nguyệt, bỗng nhiên phi thân lên, lướt qua đỉnh đầu đám cương thi .

              Đám cương thi này tuy rằng lợi hại, nhưng rốt cuộc là bị người khống chế, động tác cực kỳ cứng ngắc, chuyển động mất linh, cho nên Phượng Thiên Vũ mang theo Long Phù Nguyệt rất dễ dàng liền chạy ra khỏi vòng vây của bọn nó.

              209. mồi lửa thiêu !

       Edit: Quảng  Hằng


              Phượng Thiên Vũ lại càng chần chờ, mang theo Long Phù Nguyệt trong nháy mắt vọt tới hậu viện, trong hậu viện cùng mới vừa rồi có gì khác nhau, hoa và cây cảnh sum suê, nhìn thấy bóng người.

              Long Phù Nguyệt hơi hơi cau lông mày rậm: "Chẳng lẽ lại để cho nó chạy thoát?"

              Phượng Thiên Vũ trầm ngâm chút, : " . Con hồ ly này phải  tham tài bình thường, nó ôm cái xách tay kia, chạy xa . Chúng ta tìm thử xem."

              Hai người phân công nhau tìm kiếm, cương thi này cũng chính là kích kia lợi hại, giờ phút này liền như là mất khống chế, lung la lung lay ở Tiền viện lắc lư, cũng đuổi theo vào .

              Hai người phân công nhau tìm hồi, chợt nghe Long Phù Nguyệt ở phía sau vườn, chỗ rẽ phía Đông Nam kêu tiếng: "Ở trong này!"

              Lời chưa dứt, Phượng Thiên Vũ dừng ở trước mặt của nàng, theo ngón tay của nàng vừa thấy, thấy cái túi gấm vóc  kia  êm đẹp  còn nằm ở nơi đó, bình bình lọ lọ bên trong có...chút nào tổn hại. Nhưng tiểu hồ li kia lại thấy bóng dáng.

              Phượng Thiên Vũ hơi hơi nhíu nhíu mày, thân mình như tia chớp đem bốn phía kiểm tra phen, gần như ngay cả động con chuột cũng buông tha. Nhưng ngay cả cọng lông của hồ li cũng còn tìm được.

              "Chẳng lẽ con hồ ly kia chạy trốn?" Long Phù Nguyệt đầy bụng  hoài nghi. Nàng nhìn cái xách tay kia liếc mắt cái, trong lòng bỗng nhiên vừa động, khóe miệng lộ ra chút cười xấu xa.

              Thân thể khom xuống, từ trong bao lấy ra cái bình sứ, giơ cao khỏi đầu, lớn tiếng : "Tiểu hồ ly, nếu ngươi ra, ta liền đem bảo bối của ngươi  ném vụn!"

              Gió vù vù thổi qua, chung quanh tia động tĩnh.

              Di, con hồ ly kia chẳng lẽ thực chạy?

              Long Phù Nguyệt hơi hơi nhíu nhíu mày: "Thối hồ ly, ta đếm hai ba, ngươi nếu ra, ta liền đem những thứ này toàn bộ ném vụn! Hừ, nếu vẫn là được, ta ném vụn toàn bộ mọi thứ trong phủ này ." .

              Trong tâm Phượng Thiên Vũ vừa động, cười híp mắt : "Ném vụn rất phiền toái, mồi lửa thiêu ! Ta đốt lửa. . . . . ."

              vẫn chưa tròn câu, chợt nghe tiếng thét chói tai: "Các ngươi là đôi nam nữ phá sản, đây là của ta, các ngươi dựa vào cái gì đòi đốt a? !


              đoàn sương mù toát ra từ góc tường , con tiểu hồ ly trắng như tuyết trống rỗng xuất , nó trừng mắt hai ánh mắt xanh rờn, gắt gao  nhìn thẳng cái túi xách trong tay Long Phù Nguyệt, thanh kêu to: "Buông xuống!"

       

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      210.Tiểu hồ ly tham tài 

      Edit: Quảng Hằng



      <img class="alignnone size-full wp-image-5865" title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg" alt="" width="588" height="421" />


      Long Phù Nguyệt cười híp mắt nhìn nó: "Dựa vào cái gì? Đồ đạc của ta, ta muốn ném ném!"

      " bậy, làm sao là của ngươi? Mấy thứ này đều là của ta!" Khuôn mặt tiểu hồ ly phẫn nộ, tức giận đến đám lông người  gần như đều dựng lên.

      Phượng Thiên Vũ bất động thanh sắc  đứng ở địa phương nó xuất , lành lạnh : " nghĩ tới con hồ ly cũng tham tài như vậy. Nhưng mà, mấy thứ này đều là của Tam ca ta , khi nào thành của ngươi?"

      Con hồ ly kia tựa hồ sửng sốt, mắt hồ ly xanh rờn  nhìn chằm chằm Phượng Thiên Vũ hồi: "Ngươi cùng tên chết   kia có điểm giống nhau. . . . . . Hừ, là của Tam ca  ngươi cũng phải của ngươi, ngươi dựa vào cái gì đòi thiêu hủy?"

      Phượng Thiên Vũ thản nhiên : "Ta có quyền thiêu hủy, vậy ngươi càng có quyền chiếm đoạt! , Tam ca của ta chết có phải cùng ngươi có liên quan hay ?" câu cuối cùng này , thanh sắc gần như là sắc bén.

      Tiểu hồ li kia hoảng sợ, thân mình hơi run rẩy, lắc lắc đầu , mặt hồ ly mang vẻ mặt khinh thường: "Tam ca của ngươi là bị tửu sắc vét sạch  thân thể mới có thể chết bất đắc kỳ tử. Cùng ta chút quan hệ cũng có."

      "Vậy tại sao ngươi lại ở chỗ này?" Phượng Thiên Vũ cũng có ý định buông tha nó.

      "Là do Tam ca ngươi săn thú đem đám con cháu hồ ly của ta bắt lại. Ta là  cứu chúng nó mới đến trong vương phủ này , sau khi cứu bọn chúng ra , ta vốn định cho Tam ca ngươi bài học, nhưng mà đợi ta động thủ, liền ợ ra rắm . . . . . ." Tiểu hồ ly bộ dạng thực đúng lý hợp tình .

      " như vậy, chuyện ma quái ở Vương Phủ này tất cả đều là ngươi làm ra sao?" Phượng Thiên Vũ liếc xéo  nó.

      "Hừ, Tam ca ngươi suýt nữa hại tánh mạng của con cháu hồ li nhà ta, như vậy dùng gia sản của bồi thường ta cũng vậy theo lý thường phải làm. . . . . ."

      "Thối hồ ly, suýt nữa hại tánh mạng con cháu của ngươi, nên dùng toàn bộ gia sản bồi thường, vậy ngươi vừa mới thiếu chút nữa lấy tánh mạng của ta, ngươi có phải cũng nên bồi thường ta hay ?" Vẫn chuyện  Long Phù Nguyệt bỗng nhiên tiến vào thêm câu.

      Con mắt xanh thẳm của con tiểu hồ li kia đảo vòng lần, hừ tiếng : "Ta muốn hại tính mệnh của ngươi , ta muốn đem ngươi dọa chạy thôi. Cho nên cương thi cùng nữ quỷ này đều là ta sắp đặt Chướng Nhãn pháp, làm sao nghĩ đến xú nha đầu này chẳng những chạy, ngược lại muốn trộm lấy đồ vật trong phòng ta . . . . . . Ta tức giận, mới có thể phái ra cương thi thực ."

      211.Ta mỗi ngày đều thưởng cho ngươi cái ô gà. . . . . .

      Edit: Quảng Hằng


      Cái miệng nhắn của Long Phù Nguyệt nhếch lên, : "Cái gì gọi là trộm lấy? Ta đây gọi là lấy quang minh chính đại được ? Hoàng đế đem tòa nhà này thưởng cho ta, ta mới là chủ nhân của tòa nhà này , ta muốn lấy cái gì mượn cái gì, thối hồ ly như ngươi được xen vào!"

      "Ngươi. . . . . . Ngươi. . . . . . Đây là tòa nhà của ta  , đồ đạc của ta, tòa nhà này vẫn là ta xử lý, dựa vào cái gì câu đầu tiên của tên thối hoàng đế kia toàn bộ thành của ngươi? Đây là ta, của ta! Của ta!"

      Nó liên tục vài cái ‘ của ta ’. mặt hồ ly hé ra tức tối hổn hển.

      Long Phù Nguyệt bừng tỉnh đại ngộ: "Trách được tòa nhà này ai ở cũng sạch như vậy , ra là nhờ tiểu hồ li quét tước . nghĩ tới ngươi vẫn là tiểu hồ ly thực chăm chỉ  . . . . . ."

      "Wow, tiểu hồ ly này sạch như vậy , nếu có thể bắt nó dưỡng thành sủng vật cũng tồi. . . . . ." Long Phù Nguyệt trong lòng thầm tính toán. Bỗng nhiên cười híp mắt : "Uy, tiểu hồ ly, ta và ngươi đánh thương lượng được ?"

      Tiểu hồ li kia thấy vẻ mặt nàng cười  có hảo ý, trong cái đầu có tiếng chuông cảnh báo mãnh liệt, đề phòng  nhìn nàng: "Thương lượng cái gì?"

      Long Phù Nguyệt cười : "Ngôi phủ đệ này cho dù ngươi có đồng ý hay , hoàng đế đem nó thưởng cho ta, cho nên nếu như ngươi muốn tiếp tục ở đây, vậy đáp ứng làm quản gia của ta. . . . . ."

      Nàng nhìn thấy tiểu hồ li chu cái mỏ nhọn của nó lên, giống như muốn cái gì, vội tiếp "Yên tâm, ngươi danh nghĩa là quản gia, kỳ vẫn là chủ nhân nơi này, trong phủ  này tất cả cũng là ngươi xử lý, ta chỉ là ở lại nơi này thời gian mà thôi. Ngươi xem, chỉ cần chúng ta bình an vô , hoàng đế cũng đem này tòa nhà ban cho cho người khác. . . . . ."

      "Hừ, ban cho  người khác ta cũng sợ, ta có biện pháp đem dọa chạy." Tiểu hồ ly thực rắm thúi .

      "Đúng vậy a, nhưng là —— Ta nghe lão hoàng đế biết chuyện ma quái của tòa nhà lớn này, tại tìm kiếm Pháp Sư đến nơi đây tróc quỷ, ngươi tin tưởng ngươi có bản lĩnh có thể đấu tất cả các pháp sư sao? khi chạm phải người lợi hại . cần   này tòa nhà, mặc dù là mạng hồ ly này của ngươi cũng giữ được . Đúng hay ?"

      Tiểu hồ ly cúi đầu, cũng bị lời của nàng đả động. Long Phù Nguyệt rèn sắt khi còn nóng: "Ngươi nhất định thời gian dài chưa ăn đến thịt gà chứ? Ngươi chỉ cần hảo hảo mà xử lý phủ này , ta mỗi ngày đều thưởng cho ngươi con gà. . . . . ."

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      212.Hồ ly tiểu quản gia

      Edit: Quảng Hằng


      Đôi mắt xanh mượt  của tiểu hồ ly hồ ly mắt lập tức có ánh sáng sắc bén bắn ra, nó quả thời gian rất lâu chưa ăn qua thịt gà rồi, thứ nhất là nó có phương tiện biến ảo thành hình người, thứ hai tất cả những chú gà trong phủ này từ năm trước đều bị nó bắt hết, ngay cả những con gà ở thôn xóm gần đó cũng bị nó trộm sạch. Lúc này vừa nghe mỗi ngày có gà có thể ăn, nó nhất thời hưng phấn lên.

      mắt đôi hồ ly nhìn  Long Phù Nguyệt: "Ngươi ? Ngươi động bất cứ ngọn cây cọng cỏ trong phủ này, viên ngói, hòn sỏi, chỉ là ở trong này?"

      Long Phù Nguyệt gật gật đầu: "Đúng vậy, ta ở thoải mái là được, yên tâm, hoàng đế đem ta phong làm quận chúa, về sau nhất định còn có thể ban cho nhiều thứ . Ngươi xem, ta chẳng những chạm vào những thứ này, ngoài ra còn có thể đem thêm nhiều đồ trân quý vào. Vốn dĩ hoàng đế muốn đem nơi này trùng tu lại, nhưng  nếu ngươi đáp ứng làm quản gia của ta, ta liền cầu hoàng đế nên động nơi này dù chỉ ngọn cây cọng cỏ, mọi thứ vẫn giữ nguyên như cũ. Ngươi xem, ta về sau ở nơi này, đối với ngươi thực có lợi đúng hay ? Chuyện tốt như vậy đây chính là qua khỏi thôn này còn phòng trọ . . . . . ."

      Long Phù Nguyệt rất có tài ăn , phen có lý có cứ, đem tiểu hồ ly lừa dối  tâm động thôi. Ánh mắt xanh rờn  vòng vo mấy vòng, há mồm : "Ta đáp ứng ngươi, những, ta mỗi ngày muốn hai con gà. . . . . ."

      "Được! Hai hai! Ai bảo ta thích ngươi chứ." Long Phù Nguyệt thực sảng khoái  đáp ứng.

      Phượng Thiên Vũ thấy Long Phù Nguyệt chỉ dùng hai ba câu thu thập xong con hồ ly thành tinh, mỗi ngày dùng hai con gà để mướn quản gia vạn năng, mua bán này là có lợi hại. khỏi có chút buồn cười, nhìn thấy tiểu hồ ly chỉ biết chiếm tiện nghi kia, khỏi lắc lắc đầu. Ai, súc sinh chính là súc sinh, bất quá nó dù giảo hoạt cũng giảo hoạt qua nhân loại. . . . . .

      lười biếng ngáp cái: "Tốt lắm, có con hồ ly này ở trong này, vậy ngươi cũng cần lại ở trọ . Lão Tử cùng ngươi giằng co suốt cả đêm nay , mệt chết. Tạm biệt!" Phi thân mà , lúc này đây đương nhiên là tiêu sái .

      Long Phù Nguyệt cũng muốn mệt mỏi, hợp với đánh hai cái ngáp, vỗ vỗ đầu tiểu hồ ly  : "Ừm, ta cũng ngủ vậy . Ngươi giải quyết tốt hậu quả , ngày mai ta liền mua gà tới cho ngươi ăn.

      ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

              213.Ta muốn ăn gà

      Edit: Quảng Hằng


      có quỷ quái  quấy rầy, lại có tiểu hồ ly quản gia, Long Phù Nguyệt cảm giác ngủ được dị thường ngọt ngào, nàng mộng đẹp say sưa, bỗng nhiên cảm giác cái vật nặng nện ở người, tiếp theo bên tai liền truyền đến trận tiếng rít: "Tỉnh mau, tỉnh mau! Nếu tỉnh ta liền cắn ngươi!" Tiếng rít này lớn khác tầm thường, đem lỗ tai Long Phù Nguyệt  suýt nữa chấn động mà điếc mất.

      Nàng mở to mắt, lập tức đối diện là đôi mắt xanh rờn , mắt to nhìn đôi mắt .

      Long Phù Nguyệt ngẩn ra, thế này mới nhớ tới nó là hồ ly tối hôm qua mới thu phục  được,

      phen nắm lông hồ ly của nó, bắt nó ôm vào trong ngực: ", Tiểu hồ ly, đừng làm phiền ta ngủ, chúng ta ngủ tiếp lát."

      Tiểu hồ ly kia nhất thời đầu hắc tuyến, trợn tròn nó  ánh mắt hồ ly , tứ chi liều mạng giãy dụa: "Uy , uy , ngươi buông, ta là hồ ly thượng tiên, phải con mèo nhà ngươi . . . . . ."

      Long Phù Nguyệt vỗ vỗ đầu của nó, khép hờ  ánh mắt, nỉ non: "Ngoan ha, nằm nhiều hơn lát nữa thôi, đừng làm rộn."

      "Ngoan? Ngoan cái đầu ngươi á ngoan!" Tiểu hồ ly hoàn toàn nổi giận, quanh thân vòng bạch quang chợt lóe, Long Phù Nguyệt Như bị điện giật, lập tức từ giường bắn ra.

      "Hồ ly chết bầm, hồ ly thối tha, ngươi muốn điện giật chết ta à?" Long Phù Nguyệt chỉ vào nó kêu to. Tóc của nàng đều gần như bị điện giật dựng đứng .

      "Ai bảo ngươi ngủ nướng ? Hừ!" cái móng vuốt của tiểu hồ ly chỉa về phía nàng, đáp  đúng lý hợp tình .

      "Choáng váng! Ta có chuyện gì làm, ngủ lười chút cũng được a?" Long Phù Nguyệt gần như có chút vô lực .

      "Đương nhiên —— được! Ta đói bụng, ta muốn ăn gà! Ngươi đáp ứng cho ta ăn gà." Tiểu hồ ly mở to đôi ánh mắt tròn căng, vừa đến nó thích ăn gì đó, khóe miệng  nó tham lam nước miếng gần như muốn chảy ra.

      "Được rồi, được rồi, ta làm gà cho ngươi ăn." Long Phù Nguyệt nhấc tay đầu hàng.

      "Trước khi làm gà, ngươi nên đem người ở phía ngoài đuổi trước ." Tiểu hồ ly kia lạnh lùng .

      "Người ở phía ngoài?" Long Phù Nguyệt ngẩn ra, thế này mới nghe được bên ngoài có tiếng động ồn ào , đại môn cũng bị chụp  ầm ầm.

      Nàng hơi hơi nhíu mày, mới sáng tinh mơ, là ai đến đây?

      Nàng sơ lược rửa mặt chải đầu chút, liền chạy bộ mở cửa.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      214.Yên tâm, ta kén ăn

      Edit: Quảng Hằng

      <img title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg?w=588&h=421" alt="" width="588" height="421" />


      Nàng rửa mặt chải đầu sơ lược chút, liền chạy bộ mở cửa. Trong lòng cũng thầm thầm oán: "Con bà nó, có quận chúa như ta vậy  sao? Còn muốn mình chính mình chạy bộ mở cửa. . . . . ."

      Cửa mở, ngoài cửa lớn  toàn bộ người đứng rút lui  vài bước.

      Ngoài cửa lớn người đứng đúng là ít, có sáu thị nữ, tám gia đinh, thái tử gia kia cũng ràng đứng ở ngoài cửa.

      nhìn thấy Long Phù Nguyệt lông tóc vô thương  chạy đến, khỏi mở to mắt, bộ dáng kia giống như là thấy quỷ.

      Long Phù Nguyệt đối với tia hảo cảm, lạnh lùng thốt: "A, thái tử gia sáng tinh mơ  đại giá quang lâm biết có chuyện gì muốn chỉ dạy?"

      Thái tử ngượng cứng lại, hỏi: "Ngươi. . . . . . Tối hôm qua ở trong này nghỉ ngơi ? ra Cửu đệ sao."

      Long Phù Nguyệt cười tiếng: "Vạn tuế gia đem nơi này ban cho ta, ta đương nhiên là ở trong phủ chính mình để nghỉ ngơi. Thái tử gia có ý kiến?"

      Thái tử ho tiếng: "Đương nhiên, ha ha —— đương nhiên có ý kiến. Ừm, bổn vương tới nơi này là phụng ý chỉ của phụ hoàng  ban gia nhân cho quận chúa."

      Vung tay lên: "Các ngươi mau tới đây thỉnh an Hộ quốc quận chúa."

      Đám gia đinh cùng thị nữ quả nhiên đều lại đây thi lễ.

      Long Phù Nguyệt phất phất tay, trong lòng thầm thầm: "Lão hoàng đế này, ngày hôm qua cho ta người nào, nhưng hôm nay lại đưa tới, hừ, chắc là phái thái tử chạy đến chỗ này của ta xem ta có phải còn sống hay . . . . . ."

      Nàng muốn thuận theo đem toàn bộ mọi người nhận lấy, bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng sắc nhọn  của con hồ ly kia : " được lưu lại bọn họ! Ta chán ghét nhân loại!"

      "A?" Long Phù Nguyệt sửng sốt, nhìn xem người chung quanh, những người đó lại giống như cũng có nghe thấy thanh của con hồ ly , đều trông mong  nhìn nàng.

      Tiểu hồ ly này dùng truyền nhập mật? Choáng váng, chẳng lẽ nó cũng là võ lâm cao thủ? Long Phù Nguyệt đầu đầy hắc tuyến.

      Tiểu hồ ly nàythật ra đem đình viện đều quét tước thu thập  thỏa đáng rồi, nhưng để lại người, ai hầu hạ nấu ăn cho bọn họ.

      Nhưng tiểu hồ ly kia lại như nghe được lời trong lòng của nàng, tiếng sắc nhọn  kia lại vang lên trong tai nàng  :  "Hừ, ta dùng là mới cần cái gì dẫn nhập mật đấy, ta đây là hồ ngữ thuật, ta muốn với ai , người đó có thể nghe được, những người khác nghe được. Nếu ta phụ trách quét tước đình viện, như vậy ngươi liền phụ trách nấu cơm, yên tâm, ta kén ăn , có gà ăn là được."

      215.Cư nhiên thỉnh thái tử ăn bế môn canh (đóng cửa)

      Edit: Quảng Hằng


      Két? ! Long Phù Nguyệt suýt nữa nhảy dựng lên!

      Tiểu hồ ly này, nó cư nhiên có thuật đọc tâm! Đem toàn bộ lời trong lòng nàng nghĩ phản bác hoàn toàn!

      "Thuật đọc tâm thực bình thường , hồ ly gia tộc chúng ta đều biết dùng . Đừng bộ ngạc nhiên như vậy dạng, người khác biết cười ngươi ngu ngốc." Tiếng của tiểu hồ ly  lại hợp thời  vang lên.

      Long Phù Nguyệt gần như muốn điên . Thiên a! Trong lòng nàng nghĩ  đều bị này hồ ly đọc , vậy nàng về sau còn có quyền riêng tư ?

      Nhìn lại những người chung quanh, những người này toàn bộ buồn bực  nhìn nàng. hiểu sao nàng câu, nhưng mặt  biểu tình lại dị thường phong phú, giống như quái vật vậy.

      Nàng —— phải là bị ma quỷ gì bám vào người chứ?

      Ý nghĩ như vậy ở trong lòng mọi người lan tràn, thái tử đánh bạo đem ngón tay lung lay ở trước mắt Long Phù Nguyệt nhoáng lên cái: "Uy , Long nương, Long nương, hồi hồn , ngươi có nghe ?"

      Long Phù Nguyệt đột nhiên vừa tỉnh, muốn cái gì. Tiếng rít của con hồ ly  kia lại vang lên: "Mau cự tuyệt, mau cự tuyệt! Bằng ta đem ngươi cũng đuổi ra!"

      Long Phù Nguyệt bị nó làm cho đau cả đầu, kìm lòng đậu thanh thanh cổ họng: "Câm miệng! Đừng kêu nữa!"

      Sắc mặt Thái tử khẽ biến thành tái mét, người chung quanh cũng hoảng sợ.

      Quận chúa này, cư nhiên dám rống thái tử! To gan!

      Mọi người nhìn về hướng Long Phù Nguyệt  trong ánh mắt nhiều hơn phần sùng bái.

      Thái tử hé ra khuôn mặt tuấn tú kéo dài ra, lạnh lùng thốt: "Long Phù Nguyệt, ngươi nên quá phận rồi! Ngươi bất quá chỉ là quận chúa mà thôi, cư nhiên dám rống bổn thái tử! Ngươi muốn sống nữa ư?"

      Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy nhức đầu  vòng, nàng tuy rằng rống phải là thái tử, nhưng khi nhìn đến sắc mặt kia của thái tử nàng lại nổi giận . Lạnh lùng thốt: "Thái tử gia, trở về thỉnh chuyển cáo với vạn tuế gia, Long Phù Nguyệt người nghèo cùng mạng, có thói quen để cho người ta hầu hạ, các nha đầu và gia đinh này làm phiền ngài đều mang về . Nếu lão nhân gia ông ta lo lắng, vậy đưa cho ta chút bạc . Lại thuận tiện, đưa đến chuồng gà. Được rồi, ta mệt mỏi, thái tử mời trở về ."

      ‘ Bịch ’ tiếng, nàng đóng lại đại môn, cũng thuận tiện đem thái tử cùng với những người mang đến cũng nhốt tất cả ở bên ngoài.

      Cư nhiên thỉnh thái tử ăn bế môn canh! Mọi người toàn bộ ngây người.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      218.Bá đạo  quản gia

      Edit: Quảng Hằng



      <img title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg?w=588&h=421" alt="" width="588" height="421" />





      Long Phù Nguyệt tức giận  trừng liếc mắt cái: "Con hồ ly thối này, lại thông qua ta đồng ý, liền đọc nội tâm  ý tưởng của ta , chết tiệt, tại...trước mặt tên này , ta chút riêng tư quyền cũng có."

      "Nó có thuật đọc tâm?" Phượng Thiên Vũ trong mắt lên chút kinh ngạc.

      "Đúng a! Trong lòng ta nghĩ cái gì tên kia tất cả đều biết, nhưng lại ở trong lòng cùng ta chuyện trao đổi." Long Phù Nguyệt thở phì phì .

      "Nga, ra là như vậy." Phượng Thiên Vũ gật gật đầu, trong đôi mắt lại lên chút tính kế: "Hắc hắc, về sau ta đem con hồ ly này hối lộ tốt rồi, tâm nha đầu  kia phải biết hết rồi?"

      Long Phù Nguyệt còn biết trong lời mình có bao nhiêu lỗ hổng, nổi giận : "Con thối hồ ly này lại đọc tâm, ta liền cần quản gia như nó rồi!"

      " muộn! cần cũng được, ngươi cùng ta đặt  khế ước. Ngươi chính là chủ nhân vĩnh viễn của ta , ta cũng là quản gia tốt của ngươi ." Thanh của tiểu hồ li lại vang lên.

      "Đáng chết! Thối hồ ly, ngươi lại dùng thuật đọc tâm cùng ta trao đổi, ta giết ngươi!" Long Phù Nguyệt gần như muốn điên .

      "Uy , người nào dùng thuật đọc tâm rồi? Ta đây là dùng phương pháp bình thường cùng ngươi trao đổi a." Tiểu hồ li lại thong thả  trở về. Da bụng của nó ăn đến tròn vo . Ngoài miệng còn có cọng lông gà.

      Long Phù Nguyệt sửng sốt, thế này mới phát giác hồ ly này quả nhiên là dùng ngữ điệu bình thường , muốn nhả ra khí , bỗng nhiên lại như nhớ tới cái gì, kêu lên: "Cái gì khế ước? Ta khi nào cùng ngươi ký kết khế ước?"

      Tiểu hồ ly chậm rãi  đưa tay ra quẹt mũi, lại dùng móng vuốt lau mặt cái , đem lông gà kia thu xuống, rồi mới lên tiếng:

      "Ngay tại tối hôm qua a..., ngươi có thể ở trong phủ này mua thêm này nọ, có năng lực mỗi ngày để cho ta ăn gà, ta cảm giác giao dịch này quả tệ, chúng ta có thể hợp tác lâu dài . Cho nên ta nghĩ lâu, nên muốn cùng ngươi thay đổi máu , rồi cùng ký kết  khế ước, cho nên, về sau ngươi là chủ nhân vĩnh viễn của ta , cả đời cho gà ta ăn. . . . . ."

      Hôn mê! Có quản gia bá đạo như vậy sao? Chính mình muốn cả đời cho nó ăn gà , con bà nó, vậy nàng có phải cả đời cùng với gà giao tiếp rồi hay ? !

      "Đợi chút! Đổi máu? Khi nào ?Tại sao ta lại biết? !" Vẻ mặt của Long Phù Nguyệt buồn bực.

      219.Văn tự khế ước bán mình

      Edit: Quảng Hằng


      Hắc hắc, đến đây, tiểu hồ ly vừa ý vô tư : "Tối hôm qua sau khi ngươi ngủ say, ta —— Ta len lén cắn ngón tay của ngươi, lấy ngươi chút máu là được."

      "Cái gì? Ngươi cắn tay của ta rồi?" Sắc mặt Long Phù Nguyệt thay đổi lần. Hôn mê, bị con hồ ly cắn trúng, có thể bệnh chó dại hay a?

      Nâng tay nhìn nhìn mười ngón, quả nhiên thấy ở ngón trỏ tay trái , có miệng vết thương nhợt nhạt , gần lên  vảy, chú ý hoàn toàn nhìn thấy.

      "Hồ ly chết bầm, hồ ly thối tha, được ta đồng ý, ai cho ngươi cùng ta đặt cái khế ước quỷ quái đó?" Hai mắt Long Phù Nguyệt trợn lên, Vươn tay đến nắm cổ con tiểu hồ li kia .

      Tiểu hồ ly sớm có phòng bị, oạch tiếng chui đến sau lưng của Phượng Thiên Vũ, lộ ra cái đầu hồ ly nho tội nghiệp  nhìn Long Phù Nguyệt: "Uy , ngươi nên tức giận được ? Nếu ký kết khế ước, ta liền thể biết trong lòng ngươi nghĩ cái gì."

      Long Phù Nguyệt sửng sốt: "Ngươi chỉ có thể đọc nội tâm người cùng ngươi ký kết khế ước  thôi sao? Những người khác được?"

      Tiểu hồ ly  gật mạnh đầu: "Ừm, đúng vậy. Bằng ta phí lớn tinh thần như vậy cùng ngươi ký kết khế ước làm cái gì."

      "Nha , thối hồ ly! Ta muốn bóp chết ngươi" Long Phù Nguyệt hoàn toàn nổi giận, chạy tới muốn bắt nó.

      Thân mình tiểu hồ ly  trơn trượt dị thường, vây quanh Phượng Thiên Vũ bao quanh đảo quanh, Long Phù Nguyệt đừng   bắt lấy nó, ngay cả sợi lông hồ ly cũng đừng mơ tưởng với tới.

      Tiểu hồ ly vừa chạy vừa kêu: "Uy , uy , xú nữ nhân, có thể cùng hồ ly thượng tiên đây ký kết khế ước là vinh hạnh của ngươi , người thường ta còn nhìn thuận mắt đấy. Ngươi phải hi vọng ta làm quản gia của ngươi sao? Như vậy ta mới có thể vì ngươi làm cả đời, ngươi còn có cái gì hài lòng ?"

      "Quá vinh hạnh! Đem phần vinh hạnh này của ngươi đưa cho người khác tốt hơn, lão nương cần! Thối hồ ly, lão nương hy vọng bị người khác khống chế, nhất là con hồ ly khống chế!" Long Phù Nguyệt gần như phát điên .

      "Ta khống chế ngươi , ngươi chỉ cần cho ta gà ăn là tốt rồi, sau, ta cũng có thể giúp ngươi làm ít chuyện vậy, ngươi lỗ lả gì." Tiểu hồ ly liều mạng đẩy mạnh tiêu thụ  chính mình, đôi mắt hồ ly chớp chớp, để chứng minh chỗ tốt cùng mình ký kết khế ước .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :