1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      198. Cảm giác toàn bộ mồ hôi lạnh chạy ra

                Edior : frogprince15

       
      <img class="alignnone size-full wp-image-7039" title="frogprince15" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/10/frogprince15.jpg" alt="" width="535" height="735" />


                "Ngươi, hù doạ chết người a! Phù Nguyệt đừng. . . Đừng sợ, là gió. . . gió mà thôi." Nàng liều mạng ̉ động chính mình.

      Lại ngụm khí lạnh từ sau lưng thổi qua, Long Phù Nguyệt thoáng chốc kinh hoảng nhảy dựng lên, đột nhiên xoay người, nhưng vẫn như vậy cũng thấy gì.

      "Ai? ! Dấu đầu lộ đuôi, có bản lãnh gì, mau. . . . . . mau. . . . . . Ra đây cho nãi nãi nhanh lên!" Long Phù Nguyệt toàn thân tóc gáy toàn bộ dựng đứng lên, phía sau lưng khí lạnh cũng mãnh liệt bốc lên, chuyện có chút cà lăm.

      Chợt nghe trong phòng, nơi nào đó truyền đến nhàng"Lách tách"  tiếng, phảng phất có người dùng đốt ngón tay cào vách tường.

      Nàng quay đầu lại, ngón tay cầm chặt bảo kiếm bên hông, tại lòng bàn tay phút chốc có chút lạnh lẽo ẩm ướt. . .

      ai, như trước có ai, gió đêm  thổi vào lay động ngọn nến bàn, chút hơi thở của người, chỉ có cánh cửa cùng cửa sổ bị gió thổi chầm chậm vang lên tiếng động .

      Mẹ nó! Gió đáng chết kia! Muốn hù chết người a! Long Phù Nguyệt lẩm bẩm  hai câu, liền quay lại đóng cửa, vừa mới tới cửa, ánh mắt của nàng bỗng nhiên cứng đờ, cỗ lãnh khí từ lòng bàn chân nhanh chóng chạy lên.

      Ánh trăng cao thâm thuý, nàng nhìn bên trong sân, có bóng màu trắng lướt qua. Váy áo thật dài theo gió đêm tung bay, bóng dáng kia mà mỏng giống như trúc, bay lên tường cao, rồi bỗng nhiên chậm rãi xoay người lại.

      Long Phù Nguyệt cuối cùng thấy mặt mũi của người đó, hoá ra là mặt của nữ nhân, sưng húp mà tái nhợt, ánh mắt hề tức giận mở to, khóe miệng tia cười quỷ dị. Giờ phút này gắt gao nhìn nàng chằm chằm.

      Toàn thân Long Phù Nguyệt tóc cùng tóc gáy tựa hồ toàn bộ dựng đứng lên, thoáng chốc bỗng bật ra một tiếng nói thật cao: "Ngươi. . . . . . Ngươi là ai? Phải . . . Là người hay quỷ? " Thanh của nàng run run líu lưỡi, ôm chặc cánh tay phải, tiểu thanh xà Đồ Đằng ở cánh tay phải thình thịch nhảy lên. . .

      Vù! Bóng dáng kia bỗng nhiên bay , thấy đâu.

      Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ, cắn răng cái, chạy ra cửa phòng, nhìn bốn phía cái, trong viện trăng lạnh như nước, hoa và cây cảnh sum suê, nhìn ra một sinh vật sống.

      "Ngươi. . . . . . Ngươi ở đâu? Thực. . . . . . là quỷ sao?" Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy da đầu run lên, ban đầu nàng còn có chút cảm giác say, lúc này bị nữ nhân áo trắng làm cho giật mình, cảm giác say toàn bộ theo mồ hôi lạnh chạy ra.

       

                199.Nha ! Dám làm ta sợ

                Editor : frogprince15

       

      "Sớm biết như thế này, ta đến đây, còn bằng ở chỗ quý phủ của Tiểu Vũ mao." Trong lòng Long Phù Nguyệt vô cùng hối hận.

      Phanh! Cửa phòng bỗng nhiên đóng lại cách đột ngột. Long Phù Nguyệt vốn khẩn trương toàn thân cứng đờ, nghe thanh như thế vang lên, nàng cơ hồ bị doạ muốn ngất . Thân mình run rẩy nhìn lại, cái bóng ở cửa phòng phiêu động, đồng thời trong phòng còn có tiếng bước chân trầm trọng vang lên, bóng dáng đã ở chỗ ánh nến chiếu ra càng dài. . . .

      Đồng thời ở bên trong có thanh sâu kính vang lên: "Phòng này là của ta a, phòng này là của ta a. . . . . . Đây là phòng của ta ở a. . ." Thanh này mơ hồ mà lảnh lót, giống như quỷ khóc, làm cho người ta vừa nghe là cả người nổi da gà.

      Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy bên tai  vừa vang lên tiếng « ong » , Trpng đầu cảm thấy trận cháng váng, trái tim cũng gần như ngừng đập.

      Nàng tự chủ được, ngã nhào nền đất. Nàng trừng mắt nhìn bóng người trong phòng kia, đầu ngón tay đều lạnh như băng. Như thế nào cũng có nổi dũng khí đứng lên xem. Hai đùi cũng run cầm cập.

      Đạo bóng dáng nọ ở cửa sổ linh hoạt biến ảo, khi dài khi ngắn, tựa như quái vật hướng về phía nàng nhăn mặt.

      Long Phù Nguyệt rùng mình, vẫn cứ rùng mình. Nhưng nàng từ từ đứng lên!

      "Nha! Dám làm ta sợ! Bản thân ta muốn xem ngươi là quái vật gì? Giả thần giả quỷ, lão nương ta liều mạng với ngươi! Mẹ nó, lão nương cũng từng là quỷ tới, còn phải xuyên qua tới? Ta nha! So với ngươi còn cao hơn một cấp, lão nương có sợ ngươi!" Xoẹt tiếng, thanh bảo kiếm được rút ra.

      "Phanh!" Nàng cước đạp cửa ra, thanh bên trong phòng kia bỗng nhiên két tiếng dừng lại, bóng dáng vẫn lượn lờ kia cũng thấy.

      Long Phù Nguyệt mở to hai mắt, dám có chút lơi lỏng, há mồm mắng to: "Cái gì vậy? Có gan ngươi đừng trốn! Xem lão nương há sợ ngươi!"

      "Vù!" trận gió thổi qua, bàn  ngọn nến nhất thời tắt, trong phòng nhất thời tối đen mảnh. Long Phù Nguyệt tâm thần chấn động, suýt nữa thất thanh kinh hô lên.

      Nhưng đó bất quá là gió, ‘ luồng gió lạnh khó hiểu, vì sao loạn làm cho người ta sợ hãi. ’ Long Phù Nguyệt quả thực là hận thấu xương cơn gió này, răng cắn môi, tay trái đỡ ngực.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

                200.Đây là phòng ta  ở, mau cút

                Editor : frogprince15

      Beta: Quảng Hằng


       
      <img title="frogprince15" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/10/frogprince15.jpg?w=535&h=735" alt="" width="535" height="735" />


      navy;          Nhưng đó bất quá chỉ là gió, ‘ luồng gió lạnh khó hiểu, vì sao loạn làm cho người ta sợ hãi. ’ Long Phù Nguyệt quả thực là hận thấu xương cơn gió này, răng cắn môi, tay trái đỡ ngực.

      navy; Lúc này nàng tuy rằng vẫn rùng mình, nhưng toàn thân tứ chi đều đầy chân khí, toàn thân dưới, đều chu đáo chặt chẽ  đề phòng tình huống bên trong.

      navy;          Nàng mọi lúc mọi nơi, đều phòng bị thầm bị đánh bất ngờ.

      navy;           Rồi nàng lại vào trong hai bước, nhưng lại hoàn toàn có sự việc ngoài ý muốn phát sinh —— Trong phòng tối đến mức cơ hồ là đưa tay thấy được năm ngón, nàng nhìn thấy gì, cũng nghe được gì —— trừ tiếng tim đập của chính nàng.

      navy;         Bóng người quỷ dị kia chạy đâu rồi? Biến mất? Người đó đến tột cùng có mưu quỷ kế gì? Vì sao còn xuống tay với nàng? Người đó đợi cái gì?

      navy;          "Uy , ngươi lăn ra đây cho ta, giả thần giả quỷ , ngươi nghĩ rằng ta sợ ngươi a? Lăn ra đây, cùng lão nương chân đao chân thương đánh trận!" Long Phù Nguyệt ràng kêu to lên.


      navy;          Vù, lại trận gió từ sau lưng nàng xẹt qua, Long Phù Nguyệt cơ hồ chút nghĩ ngợi, hướng phía sau đánh một đao, đầu ngón tay giống như đụng phải chút da lông, tại giây lát tiếp xúc.


      navy;          Cái gì vậy? Chồn? Mèo?

      navy;          Long Phù Nguyệt bắt tay lùi về, cái mũi ghé vào chỗ đó ngữi một chút, thậm chí có loại mùi thơm nhàn nhạt, cũng rõ có phải là mùi thơm người mình hay .

      navy;          "Cạc cạc cạc cạc cạc!" Bên ngoài bỗng nhiên truyền đến trận tiếng vang giống như cười lại như khóc, Long Phù Nguyệt ngẩng đầu hướng ra phía ngoài.

      navy;          Lại thấy nữ quỷ áo trắng kia lại xuất hiện! Phiêu đãng trong sân, nhìn vào nàng.

      navy;          Long Phù Nguyệt lửa giận toàn bộ dâng lên, cũng quên mất sợ hãi, nhảy ra cửa hướng về kia nữ quỷ liền xông lên.  Còn đợi nàng bổ nhào vào trước mặt, nữ kia quỷ bỗng nhiên thấy.

      navy;          Nàng ngây người lúc.

      navy; 

      navy;          "Két! Két! Két!" Tiếng cười sắc nhọn của nữ quỷ kia lại từ sau lưng nàng vang lên: "Đây là phòng ở của ta, mau cút, mau cút!"

      navy;          trận gió lạnh lại hướng về phía ̉ của Long Phù Nguyệt thổi lại.

      navy;          Long Phù Nguyệt bất chấp tất cả, hướng phía sau lưng đâm mạnh ra kiếm, vù …vừa vang lên, bảo kiếm của nàng đâm vào khoảng .

      navy;          Trong hậu viện cái cửa khép khép mở mở, tựa hồ có cái gì chui vào.

      navy;          Trong hậu viện cũng làm dọn nhiễm hạt bụi, đường đá nhẹ nhàng khoan khoái quanh co khúc khuỷu.

                201. lá gan Ngươi nhỏ

                Editor : frogprince15

      navy;Beta: Quảng Hằng


      navy;          Trong hậu viện cũng làm dọn  nhiễm hạt bụi, đường đá nhẹ nhàng quanh co khúc khuỷu. Dưới ánh trăng, hoa và cây cảnh sum suê, núi giả, lương đình, dòng suối , cái gì cần có đều có, hơn nữa có ngoại lệ, vẫn là sạch còn giống là vừa mới quét dọn qua.

      navy;          Long Phù Nguyệt đưa mắt nhìn quanh, vẫn như cũ nhìn ra một bóng người.

      navy;          Nha, nhưng con quỷ này cũng tà môn, chẳng lẽ là quỷ cũng sợ  ác nhân, bị nàng dọa chạy?

      navy;          Long Phù Nguyệt khỏi nở nụ cười khổ, giằng co này nửa ngày, nàng cũng mệt mỏi rồi, liền ở trong hậu viện kêu tiếng: "Uy, lão nương nghỉ ngơi, quỷ thối nhà ngươi đừng quấy rầy ta nữa!"

      navy;         Liền xoay người muốn rời , trong lòng đột nhiên có loại dự cảm bất thường – giống như trong bóng đêm có vật gì đó lặng yên phủ xuống, hơi thở tà dị dày đặt đập vào mặt.

      navy;          Nàng giữ chặt thanh bảo kiếm trong tay, nhìn vòng bốn phía, « đát đát đát », từ trong bụi hoa, sau núi giả, cây to có vô số người đến.

      navy;           Tất cả những người này khuôn mặt đều xám trắng, thân thể cứng nhắc, hai cánh tay duỗi thẳng, móng tay loé lên ánh sang đen bóng, những ánh mắt xám trắng đảo hướng về phía trước, tia sáng, vây chung quanh nhảy về hướng nàng.

      navy;          Cương thi!*

      navy;Trái tim lòng Long Phù Nguyệt  gần như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nàng lén lút lui về phía sau hai bước. Hôn mê, lần này cái mạng của nàng chỉ sợ là xong rồi! Nàng cũng phải khu Ma Sư, sao có thể đối phó được với nhiều cương thi như vậy !

      navy;          Cương thi này đảo mắt đã đem nàng vây kín ở chính giữa, lại bỗng nhiên cùng nhau mở miệng: "Đây là phòng ở của ta! Mau cút! Bằng ta lấy mạng của ngươi!"

      navy;          Mấy cương thi này cùng nhau há mồm, lại cùng nhau ngậm miệng, như người chuyện, nhưng thanh lại lớn đến đinh tai nhức óc, Long Phù Nguyệt thiếu chút nữa đứng cũng vững.

      navy;          Nàng cố nén sợ hãi trong lòng, từng bước lui về phía sau.

      navy;          Ba, bàn tay bỗng nhiên vỗ đầu vai của nàng. Long Phù Nguyệt tinh thần đã  muốn căng thẳng tới cực điểm, bị vỗ nhàng như vậy, suýt nữa rụng rời hồn phách, há mồm thét chói tai.

      navy;          Chợt thấy cái gáy tê rần, tiếng thét chói tai này liền bị chận lại ở ̉ họng, kêu được, bỗng nhiên thắt lưng căng thẳng, giống như té vào trong một lồng ngực ấm áp.

      navy;          Chỉ nghe thanh quen thuộc ở bên tai của nàng nói: "Tiểu nha đầu, lá gan ngươi quả ."

      navy;          Phượng Thiên Vũ! Thanh này dĩ nhiên là của Phượng Thiên Vũ!

      navy;*Cương Thi : nếu nàng nào chưa coi phim cương thi hoặc biết cương thi thì đó chính là zombie (xác chết biết ). Cương thi (theo kiểu gọi của phim) thường là người đàn ông mặc áo quan đời nhà Thanh (hoặc 1 loại đồ liệm xác khác), đặc điểm là chúng hay di chuyển bằng cách là nhảy từng bứớc và thường giơ 2 tay ra trước.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit : Elaine

      #ff9900;Beta : Quảng Hằng

      202.Ngươi biết ta s đến


      <img class="alignnone size-full wp-image-6301" title="Elaine" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/elaine.jpg" alt="" width="590" height="417" />


      Long Phù Nguyệt sửng sờ chút, quay đầu lại mạnh, chính là nhìn thấy đôi mắt dài hẹp mà mị hoặc của Phượng Thiên Vũ cười híp mắt nhìn nàng.

      Long Phù Nguyệt mở to mắt nhìn , bộ dáng kia, giống như là gặp được quỷ.

      Nha đầu kia phải là sợ đến choáng váng chứ?

      Phượng Thiên Vũ thuận tay ấn huyệt đạo của nàng, nhéo nhéo gương mặt của nàng: "Hồi hồn, Tiểu Nguyệt Nguyệt."

      Đôi mắt Long Phù Nguyệt đảo vòng, bỗng nhiên wow  tiếng khóc lên: "Ngươi là đồ trứng thối! Tại sao bây giờ ngươi mới đến? !"

      Phượng Thiên Vũ sửng sờ chút, cười khổ : "Ngươi biết ta đến?"

      Long Phù Nguyệt lau lau nước mắt: "Đương nhiên! Tòa nhà này chỗ quỷ quái, ngươi nếu biết, làm sao có thể yên tâm ném ta ở nơi này mình?"

      Nghe được những lời này của nàng, Phượng Thiên Vũ quả thực biết nên khóc hay nên cười.

      Khuôn mặt tuấn tú của khẽ nhăn lại, : "Ta vốn muốn để mặc ngươi ở nơi này tự sinh tự diệt , nhưng nếu ngươi ở trong này bị hù chết, ta đây nơi nào để có thể tìm được vị Cổ sư cùng ta?"

      Tuy rằng khuôn mặt tuấn tú cau có khó chịu, nhưng trong lòng vẫn còn có chút bội phục lá gan của nha đầu này.

      Nha đầu này chân trước vừa , ở sau lưng cũng theo.

      Tốc độ của so với nàng nhanh hơn nhiều, lúc nàng ở ngoài cửa lớn bồi hồi, ở bên trong chờ .

      Nhìn nàng từng bước  ai óan tiến vào, khuôn mặt nhắn mảnh kinh hoàng, lại cảm thấy tia buồn cười. Sau lại gặp nàng cả kinh bất chợt  ra ra vào vào, đương nhiên cũng nhìn thấy nữ quỷ, nhưng biết đây chẳng qua là ảo ảnh, hơn nữa cũng muốn cho nha đầu biết trời cao đất rộng này bài học, cho nên liền chịu đựng ra tay.

      Núp trong bóng tối, thấy khuôn mặt nhắn của  nha đầu này sợ tới mức trắng bệch, nhưng lá gan bây giờ , cư nhiên dám mình hướng quỷ ốc mãnh liệt tiến vào, nghe nàng kêu cái kia, suýt nữa khỏi bật cười thất thanh.

      Sau đó, liền theo nàng vào hậu viện, mắt thấy nàng bị cương thi vây khốn, thế này mới nhảy ra ngoài.

      Long Phù Nguyệt thầm oán, giờ phút này nằm ở trong lòng của , chỉ cảm thấy tâm vô cùng  an bình , nhìn chung quanh mắt thấy cương thi vây tới, cũng sợ hãi lại như vậy, bật thốt lên : "Phụ hoàng của ngươi rất biến thái rồi, tại sao lại cho ta quỷ ốc ở? Nha , nếu ta bị hù chết, ai cùng ngươi đánh giặc a?"

      203.Chúng nó muốn bắt  chúng ta

      Edit : Elaine

      #ff9900;Beta : Quảng Hằng

      Phượng Thiên Vũ lấy cán quạt nhàng gõ nàng cái: "Ngu ngốc, nếu như ngươi ngay cả cửa ải quỷ ốc này cũng qua được, vậy ngươi làm sao có thể theo giúp ta đánh giặc?"

      Long Phù Nguyệt trong đầu linh quang chợt lóe: "Chẳng lẽ đây là cục diện lão đầu lĩnh nhà ngươi cố ý thiết  kế? Muốn thử bản lãnh cùng gan dạ của ta? Quỷ này là phái tới ?"

      Phượng Thiên Vũ tức giận gõ nàng cái: "Lão nhân là cho nha đầu ngươi kêu sao? Cẩn thận để cho ông ấy nghe được trừng trị ngươi tội bất kính, đem đầu của ngươi  chặt xuống. Quỷ ốc này sớm tồn tại . Từ hơn năm trước, Tam ca của ta  bệnh nặng qua đời, tòa nhà bắt đầu xảy ra chuyện ma quái, cho nên gia quyến của Tam ca  mới rời . Mọi người ở kinh thành  đều biết nơi này có chuyện ma quái, bình thường đều tránh , cũng chỉ có nha đầu biết sống chết như  ngươi là náo loạn, đem hảo tâm của ta trở thành lòng lang dạ thú, hừ, ta nên quan tâm ngươi !"

      Ánh mắt liếc xéo  nàng, vẻ mặt có chút tức giận lại có chút bất đắc dĩ.

      Trong lòng Long Phù Nguyệt vừa động, suy nghĩ trong lòng bỗng dâng lên cổ băn khoăn bất an, khe khẽ thở dài, thầm nghĩ: " Nếu ta phải là con Miêu Tộc tốt, chỉ bằng phần nhân tình này của ngươi đối với ta, ta cũng nên lấy thân báo đáp rồi, ai, đáng tiếc. . . . . . Ngươi đối với ta càng tốt, ta càng thể gả cho ngươi, bởi vì gả cho ngươi liền tương đương hại ngươi. . . . . ."

      "Làm sao bây giờ? Các cương thi này—— A, chúng nó muốn bắt  chúng ta!"

      Lúc này cương thi đem hai người bọn họ vây quanh đông, vươn  cánh tay đen thùi giống như rừng rậm, đầu ngón tay lóe ra hàn quang, mắt thấy đều để người bọn họ.

      Phượng Thiên Vũ vỗ vỗ đầu của nàng: " phải sợ, chúng nó đều là hư ảo , phải chân ."

      Kiếm trong tay như tia chớp hướng ra phía ngoài vung lên, chỉ nghe khúc khích hai tiếng, khiến cho vài cương thi gần đó nháy mắt biến mất thấy.

      "A? ra đều là giả dối!" Long Phù Nguyệt cũng nhìn thấy liền bắt chước, kiếm vút ngang qua, quả nhiên có mấy cương thi cũng biến mất.

      Ở sâu trong hoa viên, bỗng nhiên có người hô ‘ di ’ tiếng.

      Phượng Thiên Vũ thần sắc vừa động, thân hình đồng bộ, hướng về hướng kia mãnh liệt bay qua.

      Động tác của nhanh vô cùng, cơ hồ là thời gian cái nháy mắt, liền nhào vào  trong bụi hoa.

      Long Phù Nguyệt theo sát sau đó, cũng chạy tới.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      204.Tựa hồ cũng phải quỷ

       Edit : Elaine

      Beta : Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-6301" title="Elaine" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/elaine.jpg" alt="" width="590" height="417" />


      Đến đó tìm chung quanh, lại nhìn thấy bất kỳ cái gì.

      Phượng Thiên Vũ đứng ở nơi đó, nhíu mày, thở dài hơi: "Lại để cho nó chạy mất!"

      "Cái gì chạy mất? Ừm, ngươi từ ‘ lại ’, hay là, ngươi ban đầu tới nơi này? chạm qua thứ này?" Long Phù Nguyệt mẫn cảm  bắt được lỗ hổng trong lời  .

      Phượng Thiên Vũ cũng giấu diếm nàng, gật gật đầu: " sai, từ lúc nghe đồn chuyện ma quái ở nơi này, ta tới hai ba lần rồi, ai, đáng tiếc mỗi lần đều bắt đến thân ảnh của nó. . . . . ."

      "Nga, trách được ngươi có biết cương thi là ảo ảnh, ra ngươi cùng nó giao thủ qua vài lần rồi, " Long Phù Nguyệt nhìn Phượng Thiên Vũ liếc mắt cái, kìm lòng đậu : " nghĩ tới ngươi lại là khu Ma Sư, dám cùng quỷ quái tranh cao thấp. . . . . ."

      Phượng Thiên Vũ cười xinh đẹp, ở khuôn mặt Long Phù Nguyệt sờ soạng cái: "Vậy —— Tiểu nha đầu, ngươi có sùng bái ta chút nào hay ? Gả cho ta."

      Long Phù Nguyệt liếc cái: " chuyện nửa điểm đứng đắn, ta với ngươi nữa, đúng rồi, ngươi cùng ai học công phu trừ ma?"

      Phượng Thiên Vũ cười tủm tỉm : "Mắt ngươi nhìn thế nào ra ta là khu Ma Sư rồi?"

      Long Phù Nguyệt sửng sốt: "Ngươi phải sao?"

      Phượng Thiên Vũ vuốt vuốt tóc của nàng, cười cái tùy ý: "Đương nhiên —— phải! Lão Tử chút

      ma thuật trừ tà cũng hiểu . Nếu mà biết..., tiểu quỷ nơi này ta sớm thu rồi."

      Hơ, cái trán Long Phù Nguyệt toát ra ba vạch hắc tuyến: " phải khu Ma Sư ngươi dám lần thêm lần  xông vào căn nhà có quỷ này, ta phục ngươi."

      Phượng Thiên Vũ thản nhiên : "Chưa chắc là khu Ma Sư mới có thể  cùng quỷ đấu . Huống chi, nơi này , tựa hồ cũng phải quỷ. . . . . ."

      " phải quỷ? Chẳng lẽ là người giả trang ? !"

      Long Phù Nguyệt nhảy dựng lên: " đúng, vừa rồi nữ kia quỷ ràng là trong sân bay tới bay lui , người nào khinh công có thể lợi hại như vậy?"

      Phượng Thiên Vũ lắc lắc đầu: "Cũng phải người."

      " phải người, phải quỷ, vậy nó là vật gì? Chẳng lẽ là ?" Long Phù Nguyệt suy đoán.

      Phượng Thiên Vũ thở dài: "Cái này khó . Ta cùng nó giao thủ qua vài lần, đều biết thân ảnh đích thực của nó. . . . . ."

      205.Ngươi sợ ta ăn ngươi

      "Vậy bây giờ làm sao bây giờ?" Long Phù Nguyệt lúc này tự giác đem trở thành người tâm phúc của mình. Lúc này này cương thi cũng còn  bóng dáng.

      Phượng Thiên Vũ nghiêng người liếc nàng liếc mắt cái, bỗng nhiên lười biếng ngáp cái, : "Làm sao bây giờ? Mặc kệ chứ sao. Quái  vật  kia đêm nay sợ là ra đến đây, Lão Tử trở về ngủ lo cho bản thân trước."

      Quay đầu ra ngoài. Long Phù Nguyệt lắp bắp kinh hãi, kìm lòng đậu phát bắt được : "Ngươi. . . . . . Ngươi đâu vậy?"

      "Đương nhiên là quay về Vương Phủ của ta. Tiểu quận chúa sư muội, ta thấy nơi này của ngươi đệm chăn cái gì cũng đầy đủ hết, ngươi cũng nên nghỉ ngơi ." Phượng Thiên Vũ lại ngáp cái. Ngay cả đầu cũng quay lại.

      Long Phù Nguyệt trông mong nhìn tay áo phất phơ, hướng ngoài viện đến. Lại quay đầu nhìn xem nhà cửa chung quanh  đen nhánh, trong lòng trận phát run, da đầu run lên, kìm lòng đậu chạy theo: "Cái kia. . . . . . Vũ Mao sư huynh ——"

      Phượng Thiên Vũ liếc cũng thèm nghía nàng.

      "Vũ Mao Vương gia ——"

      "Vũ Mao đại ca ——"

      "Ngươi đứng lại , ta có việc cùng ngươi thương lượng." Long Phù Nguyệt liên tục thay đổi vài loại xưng hô,

      "Có chuyện gì ngày mai sau, bây giờ sắc trời quá muộn, Lão Tử mệt nhọc." Phượng Thiên Vũ như trước cũng quay đầu lại.

      "Uy , ngươi nỡ đem ta mình ném ở địa phương quỷ quái này a? ! Ngươi sợ ngày mai gặp thấy ta, thấy đến thi thể của ta? Hừ, nếu như ta bị quỷ nơi này  hù chết, ta đây biến thành quỷ cũng tha cho ngươi!" Long Phù Nguyệt gần như có chút hổn hển .

      "Hừ, lúc ngươi làm người ta còn sợ, vậy ngươi làm quỷ lại có cái gì đáng sợ ?" Ngữ khí của Phượng Thiên Vũ thản nhiên .

      "Ngươi. . . . . ." Long Phù Nguyệt nóng nảy, tại nàng đánh chết cũng dám ở mình trong này qua đêm. Mắt thấy Phượng Thiên Vũ cước bộ ngừng, nàng nhất thời sốt ruột, xông đến, phát bắt được  ống tay áo của : "Ngươi chờ chút !"

      Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên dừng lại thân mình, Long Phù Nguyệt bất ngờ phòng ngự, suýt nữa tiến công vào trong ngực của , vội dừng cước bộ, mắt trông mong  nhìn .

      Phượng Thiên Vũ tự tiếu phi tiếu nhìn nàng: "Ngươi muốn để cho ta cùng ngươi ở trong này qua đêm? Ngươi sợ ta ăn ngươi?"

      Khuôn mặt của Long Phù Nguyệt đỏ lên: "Cái kia —— Ngươi có thể cho ta mấy lượng bạc hay ?"

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      206.Chúng nó! !

      Edit: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-5865" title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg" alt="" width="588" height="421" />


      "Mấy lượng bạc?" Phượng Thiên Vũ nhướng lông mày lên : "Muốn bạc làm cái gì?"

      "Ta, ta muốn mình ở...địa phương quỷ quái này! Ta muốn ở trọ." Long Phù Nguyệt ra ý nghĩ của chính mình.

      "Ở trọ? !" Thần sắc Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo, cứng rắn : " có! người Lão Tử nửa lượng bạc cũng có mang, muốn ở trọ tự mình suy nghĩ biện pháp!"

      Phất tay, phi thân mà .

      Long Phù Nguyệt ngây ngẩn cả người, người kia làm sao có thể bỗng nhiên trong lúc đó lại nổi giận lớn như vậy : "Tên keo kiệ,t   ! Mấy lượng bạc cũng chịu cho ta. Tự mình nghĩ biện pháp tự mình nghĩ biện pháp. Ta là người sống lẽ sợ ngươi sao?"

      Chạy vào bên trong gian phòng, đốt ngọn nến, nhìn vòng chung quanh phòng . Thấy bàn có bình sứ ... Cổ xưa, trong nội tâm nàng vừa động, thầm nghĩ: "Dù sao lão hoàng đế cũng đem tòa nhà này thưởng cho ta, vật  trong nhà này tất cả đều là của ta! Cái lọ này giống đồ tốt, vậy có thể làm ít bạc. . . . . ."

      Nàng đảo vòng quanh phòng, tìm miếng vải bằng gấm to làm hành lí, thu thập ít bình bình lọ lọ  bao ở bên trong, ôm lấy bước .

      Nàng mới vừa ra cửa phòng, trong lúc vô tình vừa ngẩng đầu, sợ tới mức chân lảo đảo. Ngoài cửa thế nhưng vây quanh hơn mười tên cương thi, màu da trắng xanh , Gương mặt dại ra, ghẻ lở đầy người,  còn có loại khí tanh hôi kỳ dị di động ở trong khí .

      Long Phù Nguyệt hơi hơi nhíu mày chút , thào khẽ nguyền rủa: "Nha , lại đem loại hư ảo gì đó đến làm ta sợ! Đều tìm chết!" tay ôm gánh nặng, tay rút ra bảo kiếm tiện tay vung lên.

      "Phốc!" Ra ngoài Long Phù Nguyệt đắc ý vung bề phía trước, bảo kiếm trong tay nàng  thế nhưng thẳng tắp  cắm vào trong cơ thể cái cương thi , cảm giác đâm vào bên trong  huyết nhục làm cho Long Phù Nguyệt nháy mắt ra thân mồ hôi lạnh.

      Chúng nó! !

      Lúc này đây  cương thi cư nhiên tất cả đều là !

      Long Phù Nguyệt cấp tốc thu lực, nhưng thân mình muốn ngăn được bước về phía trước ba bước, suýt nữa nhào vào đám cương thi đứng, nàng cuống quít lui về phía sau, cương thi kia bị nàng đâm trúng  mặt cư nhiên hề thống khổ hoặc vẻ mặt sợ hãi, càng hướng về phía trước bước vào từng bước. hai bàn tay đầy những móng tay sắc nhọn đen kịn lóe hàn quang  như đao nhọn, đối diện  ngựcLong Phù Nguyệt  . Cái loại mùi hôi thối này gần như xông nàng hôn mê .

      207.hồ ly Tham tài 

      Edit: Quảng Hằng

      "Đem đồ vật buông xuống! Cút khỏi nơi này! Bằng , ta cho ngươi chết vô cùng khó coi!" Đám cương thi này bỗng nhiên lại cùng nhau há mồm chuyện . Thanh ám ách khó nghe, làm cho Long Phù Nguyệt lại nổi lên thân da gà.

      Trong lúc vô ý nhìn lại, ngọn nến bàn kia muốn biến thành màu xanh thẫm, lóe ra ánh sáng quỷ dị .

      "A!" Long Phù Nguyệt thất thanh thét chói tai, gánh nặng trong tay  thất thủ rơi xuống, mắt thấy rơi mặt đất, bỗng nhiên có bạch quang chợt lóe, cái bóng trắng núc ních gì đó ở trước mặt nàng nhất thời xẹt qua, cái túi xách kia nằm vắt lưng của nó.

      Long Phù Nguyệt hoảng sợ, cúi đầu vừa thấy, khỏi sửng sờ chút. Bóng trắng núc ních gì đó lại là con hồ ly , da lông trắng như tuyết , đôi mắt xanh rờn  , nó đem lưng cẩn thận run cái, cái túi xách kia liền chậm rãi rơi mặt đất, bên trong  bình bình lọ lọ đương nhiên là lông tóc vô thương.

      Nó dùng hai móng vuốt tháo túi xách, nhìn gì đó, xác nhận đồ vật bên trong có gì tổn hại, nó mới mạnh mẽ ngẩng đầu,trong đôi mắt xanh biếc dĩ nhiên là lóe lên cực kỳ phẫn nộ, móng vuốt vừa nhấc, bỗng nhiên rít tiếng: "Tất cả mấy thứ này đều là bảo bối của ta, ngươi là nữ nhân bại hoại, phải vật của ngươi có thể tùy ý trộm a?"

      Long Phù Nguyệt thấy nó cư nhiên miệng phun tiếng người, dọa hoảng hốt nhảy dựng, bàn tay bé run rẩy chỉ vào nó: "Ngươi. . . . . . Làm sao ngươi  biết tiếng người?"

      Đầu của tiểu hồ ly hướng lên, cũng biết vì sao, Long Phù Nguyệt phát giác khóe miệng của nó tựa hồ có tia khinh thường: "Đương nhiên! Ta là thượng tiên tu luyện ngàn năm, tiếng người tính là cái gì? !"

      Hồ ly, thượng tiên? Trời ạ, nàng cư nhiên đụng phải con hồ ly tinh trong truyền thuyết  !

      Lòng hiếu kỳ của Long Phù Nguyệt nổi lên: "Vậy —— Ngươi có thể biến ảo hình người hay ? Ngươi là hùng hồ ly vẫn là thư hồ ly? , Biến ra thử cho ta xem."

      (Hùng: đực, thư: cái)

      "Hừ! Ngươi tính làm gì đó, ngươi muốn cho ta biến ta liền biến sao?" Tiểu hồ li rắm thúi vô cùng, đầu ngẩng lên cao cao .

      Hai móng vuốt lại nắm chặt cái xách tay kia, dường như e sợ Long Phù Nguyệt giành với nó  . Lại là con hồ ly tham tài  .

      Long Phù Nguyệt vừa bực mình vừa buồn cười, nhìn cương thi giờ phút này đứng thẳng bất động ở nguyên chỗ cử động, bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ: "Uy , thối hồ ly, mấy cương thi là ngươi làm ra đến?"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :