1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      008. Choáng váng! Mất hồn rồi!


      <img class="alignnone size-full wp-image-5673" title="504448f0h85475e36412a690690" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/504448f0h85475e36412a690690.jpg" alt="" width="254" height="299" />










      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt



      beta: Quảng Hằng


      Tay nàng tìm lung tung thứ gì để lau , nhưng nàng sờ khắp người cũng thấy 1 cái khăn tay nào.

      Nàng thầm khẽ nguyền rủa, lại có chiếc khăn tay màu lam sáng xuất ở trước mặt .

      Nha! Thực là đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi a! Long Phù Nguyệt cầm lấy, định đưa lên mặt lau, lại thấy khăn này đường may tinh xảo, góc thêu 1 đóa hoa mai, để sát vào ngửi còn có 1 mùi hương thơm nhàn nhạt, mùi thơm này tuy cực đạm nhưng lại thấm vào tận ruột gan…

      đại nam nhân cũng dùng đồ vật tao nhã lịch như vậy a!Khó trách nàng hoài nghi thân phận của .Ai, làm hại nàng luyến tiếc.


      Nàng mưu lược ngừng lại lát liền chạy đến bờ sông. Lung tung rửa mặt, đem huyết mặt rửa xong, sau đó mới dùng khăn tay lau lau, cuối cùng đem khuôn mặt nhắn làm cho sạch .

      Nàng tiện tay giặt sạch cái khăn tay, rồi mới xoay người lại.

      Lúc này người nọ mặc lại áo choàng, vẻ mặt hứng thú nhìn nàng.

      Nàng là bảo bối ngoan, nên lễ phép vẫn phải có, lại dám nhìn khuôn mặt tuấn tú tàn ác kia, đem khăn tay đưa tới: “ Trả lại ngươi, cảm ơn”

      Soái ca kia lắc lắc cái đầu, thản nhiên : “Ô uế, ném xuống

      Long Phù Nguyệt sửng sốt, khuôn mặt khỏi đỏ.

      Hừ, nàng cũng chỉ dùng 1 chút nha, cũng rửa sạch, cư nhiên ngại nàng bẩn! Ném cái gì mà ném a? Nàng nổi giận!

      Thuận tay đem khối khăn tay kia bỏ vào trong lòng.

      Nam tử kinh ngạc: “Vì sao vứt?”

      009. Làm nô tỳ? Làm thái thượng hoàng!

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

       beta: Quảng Hằng


      Cái miệng nhắn của Long Phù Nguyệt nhếch lên: “ Cái này ngươi tặng cho ta, ta muốn như thế nào liền như thế, ngươi có quyền hỏi đến!”

      “Ách?” Nam tử kia nhướng cao lông mày, tựa hồ lần đầu tiên có người như thế với .

      Nha đầu kia, thực kiêu ngạo nha.


      Trong tim của đối với tiểu nha đầu này có chút tò mò, làm muốn phá sạch dáng vẻ kiêu ngạo bệ vệ của nàng, liền 1 câu: “Ngươi bây giờ là nô tỳ của ta, ta đương nhiên quản được ngươi, bây giờ mệnh lệnh ngươi, mau ném khăn tay đó xuống.”

       

      Cược? Nàng quên chuyện này nha! Nàng thua cuộc, tại sướng rồi, làm nô tỳ cho tên kì quái này…

      Nàng chậm chạp thở dài, lại chậm chạp : “Ta chính là hạ nhân, nhưng cũng có nhân quyền. Làm như hạ nhân, chính là phụng dưỡng ngươi cùng người nhà ngươi trong sinh hoạt hằng ngày, về phần việc riêng tư của hạ nhân, ngươi có quyền hỏi đến.”

      lí luận mới mẻ nha!

      Nam tử kia nhìn nàng, đôi mắt giống như biển rộng có sóng quang lưu chuyển. khuôn mặt tuấn tú nhìn ra biểu tình gì, cũng biết suy nghĩ cái gì.

      Long Phù Nguyệt liếc mắt đánh giá 1 cái, đột nhiên mở miệng hỏi: “Ngươi đến từ khi nào?”

      Nam tử kia mỉm cười, ra 1 câu, suýt làm cho nàng tắc thở chết: “Ta vẫn luôn ở đây, bao gồm khi ngươi bước vào động kia…”

      Long Phù Nguyệt mặt nháy mắt tựa như bị lửa đốt, rốt cuộc ra lời. Nàng đảo mắt lòng vòng, liền quyết định bỏ qua chủ đề xấu hổ này, lười biếng ngáp 1 cái, : “Uy, ta chủ nhân, phủ đệ của người ở đâu?cách đây có xa ?Ta vừa đói lại vừa mệt, muốn tìm nơi ăn bữa cơm, thay bộ đồ rồi tiếp tục ngủ a…”

      Nàng những lời này thực tự nhiên, thực đúng tình hợp lý, làm như là nàng phải làm nô tỳ mà đến chỗ của làm Thái thượng hoàng…

      Nam tử kia trong đôi mắt lên chút thú vị, thân mình chợt lóe, Long Phù Nguyệt ngáp thêm 1 cái, trước mặt là cái hoa mắt, ngây người 1 lúc, cái cằm bị soái ca kia cầm rồi, ngón tay thon dài trắng nõn vung qua làm nàng đông lạnh, có chút trằng bệch cái miệng nhắn: “Tiểu nha đầu, , tên ngươi là gì?”

      Mỹ nam động tác nhanh như sấm sét, dọa Long phù nguyệt nhảy dựng nha.
      cobevotam thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương mười. Soái ca này rốt cuộc là ai?

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      Beta: Quảng Hằng & Khuyên


      Tuấn nhan tà mị ở trước mắt, gần như có loại áp lực vô hình khiến nàng thở nỗi. Nàng muốn lui về phía sau nhưng cằm lại bị người ta giữ, lực đạo tuy lớn nhưng làm nàng thể chạy thoát.

      Nàng trong đôi mắt hắc quang chợt lóe, nam tử kia cảm thấy hình như có cái gì hướng mình hung hăng cắn tới. Giác quan thứ sáu của cực kì nhạy bén, ở thời điểm nguy hiểm nhanh tay rút trở về. trận gió ngay lúc đó xẹt qua.

      Là cái gì?

      Nam tử kia đôi mắt sâu thẳm liếc xéo Long Phù Nguyệt : “Tiểu nha đầu, ngươi đơn giản nha. Ngươi rốt cuộc là ai?”

      Long Phù Nguyệt mờ ám lè lưỡi, ngón tay trấn an, vỗ vỗ tiểu thanh xà vẫn hay bảo vệ nàng, trong lòng niệm niệm cằn nhằn: “Tiểu thanh xà ngoan nha, nên hơi muốn cắn người…”

      ra vừa rồi nàng bị người giữ chặt, trong lòng có chút tức giận, Thánh vật bảo hộ nàng là tiểu thanh xà cảm nhận được, khó chịu chủ nhân mình bị người khắc khi dễ, nổi giận lên nghĩ cắn tay của tên đăng đồ tử kia. (Đăng đồ tử: háo sắc)

      May mà người nọ võ công tựa hồ cực cao, ở thời điểm suýt xảy ra tai nạn liền tránh khỏi.

      Có thể tránh thoát công kích của tiểu thanh xa, soái ca vẫn là đệ nhất a!

      Nam tử kia thấy nàng đôi mắt to nhanh như chớp loạn chuyển, tay lại vuốt vuốt tay kia như cưng chiều vật sủng. Trong lòng vừa động, trong đôi mắt lên chút tinh quang.

      Long Phù Nguyệt trong lòng kịch liệt suy nghĩ. Soái ca này rốt cuộc là ai? Tại sao lại xuất ở nơi này?

      Nhìn có khí chất tựa hồ như vương công quý tộc, tại lại ở nơi chiến trường hai quân đối chọi, mà phe của nàng ràng chiến bại.

      Vừa rồi nàng ở trong lòng sông cũng vô ý liếc nhìn vài cái tử thi, đại bộ phận đều là thái giám thị vệ, làm tốt quốc gia của nàng bị đối phương tiêu diệt, mà chủ nhân thân thể này nhất định là vì né tránh loạn binh cho nên mới nữ phẫn nam trang trà trộn vào trong đám thị vệ kia.




      Chương 11. Trăm ngàn chỗ hở.

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      Beta: Quảng Hằng & Khuyên


      Vừa rồi tên này hưng phấn kêu to binh sĩ chính là để xử tử những người kia sao?  Trách được gặp nàng lại hưng phấn như vậy, cảm giác giống như tìm được bia để ngắm bắn.
      Quốc gia của nàng diệt vong, rồi vẻ mặt nhàn nhã của cho thấy rất có khả năng chính là Vương gia của địch quốc!

      Nghĩ tới khả năng này nàng khỏi rùng mình cái. Nàng vừa mới xuyên qua, tự nhiên đối với quốc gia của “chính mình” có cảm tình, nàng sợ là thân phận công chúa này gặp rủi ro mà nàng lại xuyên qua, kết quả kia dám thiết tưởng!

      Nàng thất thần, chợt nghe xoẹt tiếng, cánh tay chợt lạnh, mà ống tay áo kia cánh mà bay?

      Nàng giật mình, lùi về phía sau từng bước, kêu lên: “Ngươi muốn làm gì?”

      Nam tử kia, đôi mắt lại gắt gao nhìn chắm chằm con tiểu thanh xà cánh tay nàng, khóe miệng bỗng nhàng nhếch lên, gợi chút ý cười tà mị: “ ra ngươi là tiểu công chúa Long Phù Nguyệt của Thiên Cơ quốc, trách được tìm khắp hoàng cung cũng thấy, ra ngươi giả thái giám chạy tới con sông này,...”

      Cái gì??? Công chúa Long Phù Nguyệt! Hóa ra chủ nhân thân thể này cũng gọi là Long Phù Nguyệt? Này…cũng quá trùng hợp! Nghe lời người kia những gì nàng đoán cư nhiên đều đúng. Người nam nhân này, người nam nhân này nhất định là Vương tử địch quốc. Trời ạ, nàng mới thoát khỏi hang sói lại tiến vào miệng cọp sao?

      được, thể thừa nhận, tuyệt đối thể thừa nhận, bằng nàng nhất định phải chết!

      Nàng cố ý làm vẻ mặt mờ mịt nhìn soái ca: “Này chủ nhân, ngài cái gì? Cái gì công chúa hay công chúa? Ta chỉ là đứa bình thường, chỉ bơi ở đây…..”  tới đây, tự nhiên giật mình.

      tại là đánh nhau nha, hơn nữa quốc gia nàng vừa mới bị công phá, cho dù là con nhà bình thường, cũng thể nhàn hạ thoái mái bơi trong hồ này! Chỉ sợ sớm chạy mất dạng.

      Choáng váng, nàng nhất thời sốt ruột, lại dối trăm ngàn chỗ hở. Người này nhìn qua so với quỷ còn thông minh hơn. Chỉ sợ lập tức có thể tìm ra sơ hở!

      Nam tử kia đôi mắt nhíu lại, nhất thời nở nụ cười, nhưng ý cười lại có trong mắt: “Ta sớm nghe người ta , tiểu công chúa Thiên Cơ quốc vừa mới ra đời tay liền có con rắn Đồ Đằng (thanh xà a?), nay xem ra là rồi.”
      cobevotam thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      012. Sinh đội du kích?


      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      Beta : Quảng Hằng & Khuyên


      “….ngươi xà Đồ Đằng? Ta cũng phải sinh ra liền có, là mụ mụ cho ta…chơi đùa thôi mà.”





      Nàng tiếp tục cố sống cố chết. Miệng cười ha ha, trong đầu cũng kịch liệt suy nghĩ: “Sao có thể khéo như vậy a? Tiểu công chúa này cư nhiên cũng có xà đồ đằng tay, phán quan chết tiệt, ngươi cư nhiên để ta xuyên qua người nàng, đây phải đem ta hơ trong hầm lửa sao?”





      Nam tử kia cười híp mắt nhìn nàng: “Ta , tiểu công chúa Long Phù Nguyệt, ngươi muốn biết tin tức của tỷ tỷ ngươi a?”





      Long Phù Nguyệt trừng mắt liếc cái: “Ta , ta phải tiểu công chúa, cùng với các công chúa khác có hứng thú.”





      Buồn cười, nàng bất quá là tá thi hoàn hồn mà thôi, chuyện của mình còn biết . Làm sao có tâm tình nghe chuyện của những người khác a?





      Nam tử kia đôi mắt nhíu lại, thầm nghĩ: “Nha đầu kia, nàng cố ý quan tâm, hay là trời sinh có máu lạnh?”





      Nàng càng muốn biết, càng muốn cho nàng biết: “Ngươi tổng cộng có hai mươi sáu tỷ muội, ba mươi hai huynh đệ…..”





      “Sao? Khả năng sinh dục của phụ hoàng cũng quá cao ? Quả thực chính là ngựa đực, sanh giống như sanh heo con vậy. Sinh đội du kích?”





      Nam tử kia đương nhiên biết giờ phút này trong cái đầu của nàng có bao nhiêu ý nghĩ kì quái. tiếp: "Ba mươi hai huynh đệ kia của ngươi đều chạy đến hồ Vong tình này, cùng đám thị vệ và thái giám, bị loạn tiễn bắn chết, mà hai mươi sáu tỷ muội của ngươi giờ toàn bộ trở thanh tù nhân, sắp sửa ban phát cho các tướng sĩ lập công nhiều nhất làm nô tỳ. Nếu còn có chút ít tư sắc được làm quân kĩ..."





      những lời này xong, chờ xem bộ dạng nàng sợ tới mức lạnh run.





      Nhưng ngờ, nàng đôi mắt to lưu chuyển, câu: “Tổ chim bị phá, yên tĩnh có hoàn trứng? (là gia đình tan nát, con cái còn được yên tĩnh hoàn hảo ?) Được làm vua thua làm giặc, đây là chuyện bình thường. quốc gia bị diệt vong rồi, đương nhiên giết đàn ông để trừ hậu họa….”





      Nàng hoàn toàn xem như liên quan đến mình, ngữ khí như luận . Làm cho nam tử kia có chút mơ hồ. khỏi hoài nghi suy luận của chính mình.





      Vị công chúa này quá máu lạnh, hay nàng vốn phải là công chúa Thiên Cơ quốc?



      013. Ngươi muốn làm nô tỳ hay làm kỹ nữ?


      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt


       Beta: Quảng Hằng & Khuyên


      Nhưng mà cũng quá trùng hợp? Thiên Cơ quốc có hai mươi sáu công chúa… tất cả đều bị bắt chỉ còn thiếu tiểu công chúa Long Phù Nguyệt, mà nữ hài tử này, tận mắt thấy nàng leo lên từ Vong Tình hồ. Lại nữ phẫn nam trang, mặc thân thái giám, phải Long Phù Nguyệt, là người nào?







      Nàng là quá lạnh lùng? Nữ hài tử như vậy mà có thể bình tĩnh như thế, chỉ sợ thế gian cũng ít có ?







      Nam tử kia đôi mắt phức tạp nhìn nàng, Long Phù Nguyệt bị nhìn có chút sợ hãi, thầm nghĩ: “ làm sao lại dùng loại ánh mắt như vậy nhìn nàng? người nàng chẳng lẽ vừa mọc ra đóa hoa?”







      Nam tử kia chậm rãi : “Long Phù Nguyệt tiểu công chúa, ngươi chẳng lẽ muốn biết mình chịu hình phạt gì? Ngươi muốn làm nô tỳ, hay là làm quân kỹ?”







      câu xong, rốt cuộc thành công nhìn gương mặt nhắn của Long Phù Nguyêt mất hết huyết sắc.







      Long Phù Nguyệt bất tri bất giác nghĩ mình cũng là công chúa, vận mệnh bi thảm của mấy vị công chúa kia mình cũng chạy thoát…







      Nàng lui về phía sau hai bước, trừng mắt nhìn soái ca, ngây ngô cười hai tiếng: “Ta…ta , ta , phải là công chúa…”







      Bỗng nhiên quay người, bùm tiếng nhảy vào trong hồ.







      Động tác của nàng cực nhanh, nhanh đến nỗi làm vị soái ca kia phản ứng kịp.







      Nhảy vào trong hồ, nàng mấp máy khóe miệng, trong lòng thầm đắc ý: “Muốn ta làm nô tỳ, kiếp sau …”







      Ý niệm trong đầu còn chưa chuyển, thấy tấm lưới từ trời hạ xuống, mà lưới lớn lại rất mạnh, nàng trốn cũng kịp tránh. Nàng chưa kịp phản ứng bị lưới lớn bao phủ, tiếp theo là bị lưới lớn ôm lấy bay lên trời, rầm cái bị kéo khỏi mặt nước, giống như cá lớn ngã bên bờ hồ.







      May mắn bên bờ cỏ cao rậm rạp lại mềm mại, bằng nàng bị ném đến chấn động não. Dù là như thế, toàn thân nàng vẫn đau nhức, gần như muốn ngất .







      Nam tử kia ngón tay trắng nõn thon dài ôm lấy góc lưới lớn, "xoát"  tiếng đem lưới thu về, lưới kia mở ra lớn, nhưng bên trong co rút lại còn chừng nắm tay. Khi vào trong tay chợt lóe lên liền nhìn thấy nữa. Đôi mắt như biển rộng thâm thúy nhìn ra vui hay buồn: “Tiểu nha đầu, lá gan ngươi lớn, trước mắt ta cũng dám bỏ trốn…”


      cobevotam thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      014. Bắt con cá nịnh bợ ngươi.

      Edit: Tiểu Nguyệt Nguyệt

      Beta : Quảng Hằng & Khuyên




      Long Phù Nguyệt bị ném đến mặt mũi choáng váng, cắn răng hỏi câu: “Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai?”







      Nam tử kia bỗng cúi người xuống gần nàng, hé ra gương mặt tuyệt quốc khuynh thành mà cách gương mặt Long Phù Nguyệt chưa đến hai phân, cười híp mắt : “Tiểu nha đầu, ngươi còn giả bộ hồ đồ? Nếu Thiên Cơ, Thiên Tuyền hai nước xảy ra chiến tranh,…ngươi khoảng hai năm nữa chính là Vương phi của ta, phụ hoàng ngươi từng chính miệng đem ngươi hứa cho ta. Đáp ứng khi ngươi mươi lăm tuổi liền gả sang đây, đáng tiếc trời tính bắng người tính, thế giới này có Thiên Cơ quốc, nên ngươi thể làm Vương phi nhất định chỉ có thể làm hạ nhân ti tiện …..”







      “Cái gì? Ta hứa gả cho ngươi rồi? Nhìn dáng vẻ của ngươi ít nhất cũng hơn hai mươi tuổi, mà ta mới mười hai mười ba tuổi, làm sao có thể thành thần với tiểu oa nhi?"  Long Phù Nguyệt chỉ vào mũi mình, tuyệt đối tin.







      Nam tử kia sắc mặt trầm xuống: “Ai với ngươi là ta thành hôn với oa nhi? Ngươi vừa ra đời liền có xà đồ đằng, phụ hoàng của ta cho là điềm lành, muốn cưới ngươi, phụ hoàng ngươi thể đáp ứng, cho nên năm năm trước định hôn cho chúng ta…”







      ra là như vậy!







      Long Phù Nguyệt liếc mắt nhìn nam tử kia cái, thầm nghĩ: “Soái ca này đẹp trai đến còn thiên lí, có thể lấy làm phu quân hình như tồi. Chính là biết có lão bà khác hay … Chết , ta nghĩ cái gì vậy? tại ta là công chúa mất nước, làm sao có thể hoàn thành hôn này? Haiz, nghĩ người kia đúng là Vương gia địch quốc, đáng tiếc ta với hữu duyên vô phận….hay là làm hạ nhân trong phủ vài ngày rồi trốn ?”







      Nghĩ đến đây, nàng cái miệng nhắn nhếch lên, cười hì hì : “Là người nào muốn chạy trốn a?”







      Lông mày vị Vương gia nhếch lên: “ muốn chạy trốn vậy ngươi nhảy vào hồ làm gì?”







      “Ha ha, là ta đánh cược thua ngài, ta trở thành người hầu của ngài nên muốn bắt con cá nịnh bợ ngài a…” Long Phù Nguyệt dối đến mặt đỏ tim đập.







      Vương gia kia còn muốn gì, lại nghe tiếng vó ngựa trong rùng kia đột ngột tới, tựa hồ có đám người ngựa hướng bên này chạy vội tới.







      Vương gia kia mâu quang trầm xuống, giơ tay lên, Long Phù Nguyệt nhất thời nên lời.







      Nàng lắp bắp kinh hãi, còn chưa kịp phản ứng, bị áo choàng kia bọc lại kín mít chổ hở từ đầu đến chân.

       


      Chương 15 Cái tên chết yểu nhà ngươi, muốn làm ta ngã chết à.

      Edit: Tiểu Phúc

      Beta: Quảng Hằng & Khuyên


      Tựa hồ có hơn mười người vội chạy tới trước mặt, cùng hành lễ kêu lên: “Tham kiến Cửu Vương gia”







      Cửu vương gia khoát tay áo “Chuyện gì?”







      Chỉ nghe người trả lời: “Hoàng thượng triệu kiến, thỉnh cửu vương gia mau chóng vào thành”.



      Bỗng thấy mặt đất có ‘áo choàng’ giãy dụa, khỏi sửng sốt: “Đây là…”







      Cửu vương gia cười xinh đẹp, thản nhiên : “Chuyện của bổn vương, ngươi nghĩ có thể hỏi tới sao?”







      câu hỏi làm cho người nọ rùng mình, phịch tiếng quỳ xuống đất ngay cả cũng dám.







      ra là cái Cửu vương gia gì đó! biết muốn xử trí mình như thế nào…”







      Trong lòng Long Phù Nguyệt lo sợ, ý niệm trong đầu còn chưa kịp chuyển, bỗng nhiên thân thể bị nhấc bay lên trời. Nàng sợ tới mức hét lên, chờ đến khi rớt xuống, cảm giác giống như rớt lưng của động vật. Tiếp theo bóng người từ bay xuống, dừng lại bên cạnh nàng, nhanh chóng kẹp lấy tay chân nàng. Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy động vật dưới thân hét lên, ‘sưu’ tiếng chạy nhanh ra ngoài.







      Chết mất! Tên này đem nàng thảy ngang lên lưng ngựa.







      Long Phù Nguyệt hiểu việc gì. Chỉ nghe bên tai tiếng gió vù vù, trơ mắt nhìn đất ở phía sau mờ dần.







      "Ụa!" Nàng rốt cục nhịn được phun ra, bên trong dạ dày như phiên giang đảo hải (lũ lụt cuồn cuộn) – sóng cuộn biển gầm, toàn bộ thực vật bên trong tranh nhau hướng ra ngoài.







      "Hu ——" cũng biết trải qua bao lâu, tuấn mã rốt cục cũng ngừng lại.







      Long Phù Nguyệt gần như ngay cả nước trong dạ dày cũng toàn bộ phun ra sạch .



       "Xú nha đầu, ngươi bẩn chết được!" Chỉ nghe bên cạnh là vị Cửu vương gia kia cau mày than câu, tiếp theo liền xem nàng như cái túi rách ném xuống ngựa.







      Long Phù Nguyệt vốn dĩ nôn đến nước mắt chảy ròng ròng, lại bị làm như vậy, nhất thời bảy vựng tám tố (Tiểu Phúc: em nghĩ là đầu choáng mắt hoa), phân nam bắc.






      Nàng khỏi giận dữ, nhảy dựng lên giãy dụa, kêu lên: “Cái tên chết yểu nhà ngươi, muốn làm ta ngã chết à?.”







      ra câu nàng mới bất giác phát ra. “Di, ta có thể chuyện a!”







      Nàng muốn mắng té tát vài câu để bớt giận, trước mắt bỗng dưng lóe lên bóng người, cằm của nàng lại bị người đó gắt gao nắm chặt.







      Nàng ngẩng đầu lên, mắt to liền rơi vào bên trong đôi mắt sâu lường. Khuôn mặt tuấn tú của cách nàng đến nửa thước.




      cobevotam thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 16. Bị người đạp cước

      Edit : Tiểu Phúc

      Beta : Quảng Hằng & Khuyên


       

       Nàng ngẩng đầu lên liền rơi vào bên trong đôi mắt sâu lường. Khuôn mặt tuấn tú của cách nàng trong gang tấc.







      “Tiểu Nguyệt Nguyệt, cần khiêu chiến sức chịu đựng của bổn vương. Bằng , ngươi ngay cả chết như thế nào cũng biết!” Thanh lớn, vừa vặn Long Phù Nguyệt có thể nghe được.







      “Cái gì?” Long Phù Nguyệt mở to mắt.







      buông lỏng tay ra, Long Phù Nguyệt còn có chút đầu vắng mắt hoa, thân mình mềm nhũn, bùm tiếng lại ngồi xuống đất.







      Lúc này mới thấy là mình đến đại điện trước của tòa cung điện nguy nga.Vô số binh sĩ áo đen cầm thương đứng ở trước đại điện.







      Chỉ nghe vị Cửu Vương gia này nhàn nhã phân phó câu: “Giúp đỡ nàng, cùng ta tiến cung.” Thủ vệ binh sĩ quỳ xuống thỉnh an, Phượng Thiên Vũ cũng chỉ hơi hơi gật đầu, đem ngựa giao cho thị vệ theo sau. Bước lên bậc thang bạch ngọc trước điện Kim Loan. Tự nhiên có hai thị vệ tiến đến kéo Long Phù Nguyệt cùng Cửu Vương gia vào điện.







      Long Phù Nguyệt trong lòng kêu loạn, hiểu tên chết yểu này đem mình đến nơi này để làm gì. Càng biết phía trước vận mệnh nào chờ đợi mình. Nàng thân bất do kỷ bị hai tên thị vệ kéo vào điện, còn chưa kịp ngẩng đầu lên xem, liền nghe tiếng quát khẽ: “Qùy xuống!”







      Chân bị người đạp cước, phịch tiếng quỳ xuống đất. Cả triều thần đều phủ phục hành lễ dưới điện Rồng, giờ phút này thị vệ của Thiên Tuyền Quốc đứng đầy, quỳ giữa đại điện là hoàng đế nước Thiên Cơ, thân thể già nua của ông ta hơi hơi phát run, nửa thân để trần, lưng trần có mấy cành mận gai thô to, phủ phục xuống, đầu dám nâng lên.







      Mà phụ hoàng của Phượng Thiên Vũ, quốc vương Thiên Tuyền quốc Phượng Thiên Hành ngồi Long ỷ, tay chống đầu, mắt híp lại, nhìn quốc vương Thiên Cơ quốc phủ phục mặt đất, nặng nề, câu.











      Phượng Thiên Vũ khóe miệng lộ ra tia cười đùa cợt, hướng lên cung kính làm thi lễ: "Tham kiến phụ hoàng, biết phụ hoàng tìm hài nhi có cái gì phân phó."







      Phượng Thiên Hành khoát tay áo, ý bảo đứng lên, : "Chuyện trẫm giao cho ngươi làm thế nào rồi?"







       Phượng Thiên Vũ sắc mặt thay đổi, khom người : "Bẩm phụ hoàng, hết thảy đều làm thỏa đáng, ba mươi hai hoàng tử Thiên Cơ Quốc đều bị đuổi đến hồ Vong Tình bắn chết ai thoát!"





      017. ngay cả tên cũng giống Gay......



      Edit: Tiểu phúc

      Beta: Quảng Hằng & Khuyên




      xong câu này, lão hoàng đế Thiên Cơ Quốc rốt cục duy trì được nữa, bùm tiếng ngã mặt đất, trong ánh mắt chứa tuyệt vọng.







       Phượng Thiên Hành vừa lòng khi nhìn thấy khuôn mặt lão hoàng đế quỳ dưới đất tuyệt vọng đến cực điểm, khóe miệng lên tia cười tàn nhẫn, từ từ : "Long Bộ Vân, ngươi nhìn thấy , lần này dẫn binh tấn công Thiên Cơ Quốc của ngươi, đánh cho Thiên Cơ Quốc tè ra quần, chính là Cửu hoàng tử của trẫm, là người sắp làm tiểu tế của ngươi - Phượng Thiên Vũ, thế nào? có khả năng hay ?"







      Lão hoàng đế Long Bộ Vân của Thiên Cơ Quốc trong mắt lên ánh oán độc lướt qua vài giây, ông ta phủ phục mặt đất, máy móc : "Bệ hạ dũng thần võ, các hoàng tử đương nhiên là cũng dũng thiện chiến. Vị Cửu hoàng tử này lại là rồng phượng trong loài người."







      Phượng Thiên Hành cười rộ lên: "Ha ha ha, tính ra ngươi cũng có mắt nhìn, nhưng mà ngươi còn xứng làm nhạc phụ, tất cả nữ nhi của ngươi chỉ có thể làm nô lệ hèn mọn cho Thiên Tuyền Quốc của ta. Vũ nhi, lần này con lập công lớn, trẫm phải ban thưởng cho con, mỹ nữ trong cung Thiên Cơ Quốc tùy con tuyển chọn”







      bỗng nhiên thấy được người quỳ gối ở cửa đại điện là Long Phù Nguyệt, con ngươi trầm lên tia kinh ngạc: "Thiên Vũ, người kia là ai?"







      Long Phù Nguyệt thế mới biết người bắt lấy chính mình gọi là Phượng Thiên Vũ, khỏi bĩu môi trong lòng thầm oán: "Phượng Thiên Vũ, ngay cả tên cũng giống Gay......"







      Phượng Thiên Vũ sắc mặt thay đổi, nghiêng người : "Bẩm phụ hoàng, nàng này chính là công chúa nhất của Thiên Cơ Quốc Long Phù Nguyệt, nàng hoá trang thành thái giám trốn , bị hài nhi bắt về."







      Long Bộ Vân vốn phủ phục mặt đất thân mình bỗng run mạnh lên, kìm lòng được quay đầu lại, nhìn thoáng qua Long Phù Nguyệt, mặt lão lệ tuôn ra, run giọng : "Nguyệt nhi, Nguyệt nhi, con, con......"







       ‘Con cũng trốn thành công’ Câu còn lại ở trong cổ họng, nhưng cũng ra thành lời. Hé ra sắc mặt như cùng chết bụi, hiển nhiên thất vọng tới cực điểm.







       Long Phù Nguyệt vừa thấy vẻ mặt của ông ta, trong lòng liền lộp bộp nhảy dựng: "Người này phải chính là lão cha của ta chứ? Tại sao lại yếu đuối như vậy?"







      Phượng Thiên Hành híp mắt đánh giá Long Phù Nguyệt chút, Long Phù Nguyệt cũng mở to hai mắt nhìn lại , con ngươi trong trẻo có tia nghi hoặc lẫn hiếu kì, trong lòng thầm nghĩ: "Hoàng đế Tuyền Quốc hôm nay cũng rất đẹp trai, xem ra dung mạo cái tên chết yểu kia là do phụ thân di truyền......"

       


       
      cobevotam thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :