1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      158.Hầu hạ bổn vương bắt đầu cuộc sống hàng ngày

      Edit : Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-5865" title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg" alt="" width="588" height="421" />


      "Cái gì. . . . . . Thân phận gì?" Long Phù Nguyệt vẻ mặt phòng bị  trừng mắt .

      " Thị nữ bên người a, ngươi bây giờ là thị nữ bên người bổn vương , đương nhiên phải hầu hạ bổn vương bắt đầu cuộc sống hàng ngày."

      lười biếng ngáp cái: "Được rồi, bổn vương bận rộn nhiều ngày, vừa mệt vừa buồn ngủ, ngươi thu thập giường trước, "

      Long Phù Nguyệt có biện pháp, đành phải tức giận  giúp sửa sang lại đệm chăn sạch : " xong! Lão nhân gia người có thể ngủ!"

      Xoay người lại muốn .

      Phượng Thiên Vũ thở hơi dài: "Tiểu nha đầu, ngươi là công chúa giả dối sao? biết làm tròn bổn phận thị nữ bên người sao?"

      Long Phù Nguyệt buồn bực  nhìn : "Còn có cái gì?"

      Phượng Thiên Vũ bộ dáng như muốn thua ở vẻ mặt của nàng: " Thay quần áo cho ta a. lẽ ngay cả chuyện này ngươi cũng biết chứ?"

      Choáng váng! Long Phù Nguyệt hoảng hốt nhớ lại xem Hồng Lâu Mộng, tựa hồ là có đoạn đại nha hoàn Tập Nhân của Bảo Ngọc  giúp Bảo Ngọc thay quần áo, còn giống như thị tẩm. . . . . .

      "Hôn mê, phải là cởi xong quần áo, còn muốn thị tẩm chứ? ! Như vậy nàng gặp rắc rối lớn!" Nàng bất tri bất giác đem băn khoăn ra.

      Trong đôi mắt hẹp dài của Phượng Thiên Vũ lên chút buồn cười thú vị. tựa hồ là trêu nàng đến nghiện rồi, lấy cây quạt gõ đầu của nàng, khẽ cười : "Ngươi đúng rồi, thị nữ bên người đương nhiên là phải thị tẩm ."

      Long Phù Nguyệt nhảy dựng lên: "Nằm mơ , ta mới cần!"

      Phượng Thiên Vũ lành lạnh : "Ngươi tuân thủ ước định, ta đây cũng cần tuân thủ ba năm kỳ hẹn kia."

      câu thành công bắt được uy hiếp Long Phù Nguyệt, nhưng là, nhưng là, thân phận nàng đặc thù, quyết thể dễ dàng thất thân . . . . . .

      Nhìn khuôn mặt nhắn của nàng nhăn nhó thành nắm. Phượng Thiên Vũ cao giọng cười to: "Oa nhi, ngươi lại nghĩ sai lệch nữa rồi, thị nữ thị tẩm cũng phải là loại ý tứ này, ngươi chỉ cần ngủ ở trong phòng dưới đất bên cạnh của ta, buổi tối lúc ta tiểu đêm, ngươi hầu hạ chút là tốt rồi. Yên tâm, được đồng ý của ngươi. Ta tuyệt đối động tới ngươi."

      Long Phù Nguyệt thế mới biết thị tẩm theo lời là có ý gì, hơi hơi yên lòng. Nhưng nghĩ đến ban đêm cùng với chung sống phòng, da đầu nàng liền run lên. Kiên trì : "Cái kia —— Điềm nhi vẫn chờ ta, ngươi, ngươi trước gọi thị nữ ban đầu  hầu hạ ngươi được ?"

                159.Giúp cởi áo nới dây lưng

      Edit : Quảng Hằng

      "Vậy cũng được." Phượng Thiên Vũ cười híp mắt nhìn nàng, chút đường sống thương lượng cũng có : "Ban đầu ta cũng có thị nữ bên người, chỉ có thị thiếp, chẳng lẽ —— Ngươi muốn để cho các nàng đến hầu hạ ta?" Trong tròng mắt của Phượng Thiên Vũ  lóe lên ánh sáng nguy hiểm.

      "Cái kia. . . . . . Tùy ngươi. . . . . ." Cũng biết là vì sao, trong lòng Long Phù Nguyệt dâng lên loại cảm giác quái dị chưa bao giờ có, giống như tức giận , lại như có chút đố kỵ. . . . . .

      Đố kỵ? ! Long Phù Nguyệt bị cảm xúc kia làm kinh hoàng.

      Ông trời, chính mình thích tên phong lưu háo sắc này chứ chứ?

      Nàng bị ý nghĩ của chính mình dọa sợ, mặt đỏ tươi mảnh.

      Ngón tay thon dài trắng nõn của Phượng Thiên Vũ nâng cằm của nàng, ánh sáng trong đôi mắt sâu như biển, lưu chuyển chừng, lóe lên  cực kì nguy hiểm : "Tùy ngươi? Tiểu nha đầu, ngươi lặp lại lần nữa thử xem? !" Ngón tay của lướt qua môi của nàng, hơi hơi cúi đầu xuống, môi của lại sát nàng vài phần,theo nàng tinh xác thực nhìn ra, cách đôi môi của nàng  khoảng cách mấy cm.

      Long Phù Nguyệt kìm lòng đậu nuốt nước miếng chút, trái tim thỏ của nàng dường như nhảy ngừng.

      Nữ nhân tốt ăn thiệt thòi trước mắt! Từ để cho người khác  thị tẩm cũng dám ra nữa. Cười  vẻ mặt chân chó,  cười như đóa hoa nở trước mặt : "Đâu có, đâu có, ta là thị nữ duy nhất  bên người của ngươi nha, yên tâm, ta làm tốt bổn phận của ta, lại để cho người khác chiếm . Ừm, cái kia, ta đầu tiên trước, ta chỉ là hầu hạ bắt đầu cuộc sống hàng ngày của ngươi nga, cũng bao gồm chuyện khác. . . . . ."

      Phượng Thiên Vũ hài lòng gật gật đầu: "Ừ, như thế mới ngoan." vươn cánh tay ra: "Tốt, trước thay quần áo ta ."

      Long Phù Nguyệt thầm cắn chặt răng: "Con bà nó, trách được người ta Vương gia cổ đại  đều là ký sinh trùng, ngay cả mặc quần áo cũng muốn người ta giúp. . . . . .

      Bất quá, những lời này đó nàng cũng vẻn vẹn dám ở trong bụng oán thầm, cũng dám ra. Kiên trì lên phía trước, giúp cởi áo nới dây lưng . . . . . .

      Vì thế, cuộc sống thị nữ bên người của Long Phù Nguyệt  chính thức mở màn.

      Thời gian giống như nước chảy, đảo mắt trôi qua hơn mười ngày, Long Phù Nguyệt cũng dần dần thích ứng loại cuộc sống thị nữ này, nàng cùng đồng nằm phòng, nàng ngủ ở giường ngoài, ngủ ở giường trong, xâm phạm lẫn nhau, cũng là bình an vô .

       

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit : Elaine

      160.Tướng vẻ háo sắc

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-6301" title="Elaine" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/elaine.jpg" alt="" width="590" height="417" />



      May mắn Phượng Thiên Vũ còn tính quân tử, từ lần trước nhàng hôn, rốt cuộc khinh bạc qua nàng, lại thích cùng nàng chuyện phiếm. Có nhiều thời điểm, lúc trong phủ, Long Phù Nguyệt vì pha chén trà xanh, sau đó liền cùng nàng tán chuyện thiên nam địa bắc .

      Câu dẫn hứng thú của Long Phù Nguyệt, nàng liền cho ít tri thức đại. Cùng Trung Quốc ở thế kỷ hai mươi mốt, còn có kiến thiết đại hoá, chế độ vợ chồng, hình thức các quốc gia. Giảng vể bom nguyên tử ở nước Mĩ, lại giảng đến Lưu Đức Hoa, theo sau Lưu Đức Hoa còn đến thần tượng của nàng Châu Kiệt Luân. . . . . .

      Thời điểm giảng đến Châu Kiệt Luân, trong đôi mắt to của nàng cơ hồ toát ra hình trái tim, vẻ mặt  háo sắc, khiến Phượng Thiên Vũ phen khó chịu. Cuối cùng, biết được hai lần nàng hát đều là của Chu Đổng, cư nhiên lại đặt quy định mới, về sau thể hát bài hát của . Bằng , ba năm kỳ hạn lại lần nữa trở thành phế thãi.

      Long Phù Nguyệt có chút óan giận như chính chân mình vấp phải tảng đá. Bất quá nghĩ lại, làm sao biết được bài nào là Chu Đổng? Hắc hắc, về sau lúc hát cần là được.

      May mà Phượng Thiên Vũ đối với nàng thập phần rộng lượng, cùng chỗ nửa tháng, mặc dù quan hệ hai người là chủ tớ, nhưng giống như là bằng hữu, bình thường Long Phù Nguyệt cũng bị quản thúc, ngày ngày trôi qua thích ý.

      Ở chung chỗ thời gian dài, Long Phù Nguyệt thế mới biết, Phượng Thiên Vũ lại còn là người đa tài, ở phương diện nhạc, sáng tạo nghệ thuật cư nhiên hề thấp. Sáo, tiêu, đàn cổ, mọi thứ đều là sở trường, thời điểm rảnh rỗi, liền mang theo Long Phù Nguyệt đến hoa viên chuyện phiếm ngắm trăng,

      Thời điểm cao hứng, lại thuận tay đàn bản hoặc thổi thủ khúc, nhìn lên trời đêm cao xa đầy sao, trở về chỗ cũ là tiếng đàn du dương của Phượng Thiên Vũ, khoảnh khắc khí cảm động lưu chuyển, tồn tại giữa hai người.

      Long Phù Nguyệt thời điểm ở đại vẫn là cuộc sống với tiết tấu nhanh, căn bản có thời gian nhàn hạ cảm thụ hoa nở hoa tàn, côn trùng kêu, chim hót, càng thiếu cơ hội tĩnh tâm thưởng thức ti trúc chi   ảo diệu. Bây giờ trời cho đống thời gian, đối với tiếng đàn tiếng tiêu  của Phượng Thiên Vũ, nàng cảm giác tư tưởng của mình cũng được đề cao ít.

      Chẳng qua nàng buổi tối phải ngủ lại ở Phượng Vũ Thiên các, tiểu viện của mình coi như rốt cuộc trở về được. Nhắc tới cũng kỳ lạ, Phượng Thiên Vũ luôn luôn phong lưu  coi như là cấm dục, mười mấy ngày nay kêu thị thiếp nào lại đây bồi ngủ, dường như sống cuộc sống giống như hòa thượng, chịu được, có người lại chịu nổi . . . . . .

      161.Ngươi tới  đúng thời điểm

      Edit : Elaine

      Beta: Quảng Hằng


      buổi tối, trăng sáng sao thưa. Phượng Thiên Vũ hưng trí dâng cao, tiện tay khảy thủ khúc, leng keng thùng thùng  tiếng đàn đổ xuống dưới bầu trời đêm, giống như giọt sương ngưng đọng trong đêm trăng, cùng với hương vị cỏ cây thơm ngát thấm vào lòng người.

      Long Phù Nguyệt tay nâng má, ngưng thần nghe khảy đàn, tinh thần dần dần có chút mơ hồ, loại tương tự với cảm giác hạnh phúc lặng lẽ nổi lên trong lòng, bốc lên, tựa hồ muốn tràn đầy ra. . . . . .

      say mê , chợt nghe sâu trong hoa viên cũng truyền đến từng hồi giai điệu, tiếng đàn của Phượng Thiên Vũ  ngừng chút, lộ vẻ chần chờ, chỉ chốc lát sau, sâu trong hoa viên truyền đến  tiếng đàn mạnh mẽ, cũng khảy cùng nhạc khúc, cùng Phượng Thiên Vũ  tiếng đàn hòa nhịp, giai điệu đan vào nhau.

      Leng keng thùng thùng  tiếng đàn chậm rãi vang lên trong màn trời, lượn lờ hồi, tràn ra. Phảng phất như là tình nhân thỏ thẻ. . . . . .

      Long Phù Nguyệt sớm đứng ở nơi đó, nghe này hai tiếng đàn kẻ xướng người hoạ, nước sữa hòa nhau, trong lòng nàng bỗng nhiên có loại cảm giác quái dị, cảm giác mình tựa như là bên thứ ba đột ngột đến sai thời điểm. . . . . .

      Nàng liếc nhìn Phượng Thiên Vũ cái, thấy hai mắt giống như khép như mở, phảng phất hoàn toàn đắm chìm trong tiếng đàn.

      khúc qua, dư vẫn lượn lờ.

      Phượng Thiên Vũ chậm rãi mở to mắt: "Nhã Nhi, là ngươi sao?"

      Sâu trong bụi hoa thanh mềm mại truyền đến: "Nhã Nhi nghe xong Vương gia  khảy đàn, nhất thời vong tình, quấy nhiễu nhã hứng Vương gia, Nhã Nhi đáng chết."

      Theo tiếng , nữ tử ôm ấp đàn cổ thướt tha từ trong bụi hoa ra. Nàng, mặc quần vàng nhạt, viền đều là dùng tơ vàng bạc mà thêu, dáng vẻ hoa lệ mà phiêu dật. Tóc đen dài búi thành búi tóc năm đọan, giắt cây trâm ngọc bích, ngọc châu trâm cài theo cước bộ của nàng mà lắc lư, dung nhan xinh đẹp tuyệt trần, yếu đuối và cao.

      Nàng nhàng đối với Phượng Thiên Vũ thi lễ cái: "Vương gia, Nhã Nhi bồi tội."

      Phượng Thiên Vũ mi dài mỉm cười , tựa tiếu phi tiếu: "Bất quá chỉ là đánh đàn mà thôi, có tội gì? Ngồi xuống."

      Nhã Nhi nhãn tình sáng lên, trong đôi mắt như có nước lưu động: "Đa tạ Vương gia."

      Tìm vị trí, ngồi xuống.

      Phượng Thiên Vũ cười : "Vừa vặn bổn vương hơi mệt chút, ngươi tới  vừa đúng thời điểm."

       

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
                162.Vuốt mông ngựa lại vỗ vào đùi ngựa trước

      Edit : Elaine

      Beta: Quảng Hằng


      <img title="Elaine" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/elaine.jpg?w=590&h=417" alt="" width="590" height="417" />



      Nhã Nhi thản nhiên cười, tươi như hoa xuân nở rộ, nàng  nhìn điểm tâm cùng rượu bày biện bàn, đôi mi thanh tú nhăn lại"Vương gia, đồ ngọt với rượu, vậy có chút thích hợp. . . . . ."

      Nàng liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt cái, ôn nhu : "Phù Nguyệt nương, ngươi bây giờ may mắn là thị nữ bên người Vương gia, đây chính là phúc khí tám đời cũng tu đến, ẩm thực , cuộc sống hàng ngày của Vương gia , chính là chút cũng được qua loa, chút lầm lỗi, cũng phải là ngươi thị nữ có thể được tha thứ  "

      Lại quay đầu hướng  Phượng Thiên Vũ vén áo thi lễ: "Nô tì kêu người chuẩn bị  ít đồ ăn thanh nhã, thỉnh Vương gia nếm thử."

      Nàng vỗ hai tay, xuất hai tiểu nha hòan tóc trái đào bưng hai hộp đựng thức ăn. Đặt ở bàn .

      Nhã Nhi tự mình mở hộp đựng thức ăn, đồ ăn mùi thơm ngát từng đợt từng đợt bay tản ra. Nàng ân cần bố trí tốt đồ ăn, khẽ cười : "Vương gia, đây là Nhã Nhi tự mình xuống bếp vì ngài làm. Vương gia nếm thử, rất vừa miệng."

      Long Phù Nguyệt cười híp mắt nhìn nàng giống tiểu ong mật dường như bận trước bận sau, cần phải , lại là đến câu dẫn . Loại tiết mục này, tiểu thuyết xuyên việt thường có, ngốc nghếch vãn luôn là ngốc nghếch. Cắt, mất công nàng ta đánh bản đàn rất hay, ra trong đầu lại là tương hồ. tại là thời điểm đánh đàn khoe khoang văn nhã, nàng lại làm bàn thức ăn , hắc hắc, vậy cũng có điểm hợp với phong cảnh. . . . .

      Nàng nhìn trộm nhìn Phượng Thiên Vũ, quả nhiên thấy lông mày đẹp của hơi hơi nhăn lại, trong ánh mắt có tia kiên nhẫn.

      "Nhã Nhi, ai cho phép ngươi đem thức ăn mang đến nơi đây?" thanh Phượng Thiên Vũ cơ hồ có cao thấp phập phồng, nhưng khí chung quanh tựa hồ chợt giảm xuống hơn mười độ, đông lạnh  Nhã Nhi đến run.

      Nàng nhìn thấy Phượng Thiên Vũ sắc mặt tốt, sợ tới mức bùm tiếng quỳ mặt đất, rung giọng : "Nhã Nhi nghe bọn nha đầu Vương gia bữa tối ăn nhiều lắm, chắc là tại phòng bếp làm hợp khẩu vị Vương gia, cho nên Nhã Nhi mới. . . . . ."

      Nàng câu chưa xong, Phượng Thiên Vũ thản nhiên : "Ai cho ngươi lá gan, dám trộm nghe chuyện của bổn vương?"

      Thanh của thực bình thản, lại làm cho Nhã Nhi toàn bộ thân mình đều sợ tới mức run rẩy lên, nằm dưới đất, dám đứng dậy.

      Long Phù Nguyệt xem nàng vuốt mông ngựa lại  vỗ vào đùi ngựa trước, trong lòng thầm buồn cười, đến bàn đồ ăn trước mặt, rất khách khí  mỗi dạng đồ ăn đều nếm thử miếng.

       

                163.Ngươi cho ngươi là nguyệt lão a!

      Edit : Elaine

      Long Phù Nguyệt xem nàng vuốt mông ngựa lại vỗ vào đùi ngựa trước, trong lòng thầm buồn cười, đến ít bàn đồ ăn trước, rất khách khí  mỗi dạng thức ăn đều nếm thử miếng, miệng chậc chậc lên tiếng: " sai, tư vị rất tồi, Vương gia, xem nàng có tấm lòng như vậy tạm tha nàng . Ta vừa vặn có chút đói khát, những thức ăn này coi như là lấy."

      Lại nhìn Nhã Nhi nằm ở dưới liếc mắt cái: "Ta Nhã Nhi tỷ tỷ, hiếm khi tỷ có tâm như vậy, về sau này nhiệm vụ nấu cơm, thức ăn  liền giao cho tỷ."

      Nhã Nhi. . . . . .

      Phượng Thiên Vũ. . . . . .

      Long Phù Nguyệt hề nhìn hai người, ăn uống no đủ, nàng hài lòng vỗ vỗ bụng, cười hì hì : "Tốt lắm, ta ăn no, hai người các ngươi cứ tiếp tục."

      Xoay người muốn . Phượng Thiên Vũ duỗi tay ra, liền giữ nàng lại: "Tiểu nha đầu, ngươi muốn đâu?"

      Long Phù Nguyệt tay vuốt ve vuốt sói của , đánh trọn vẹn nấc: "Lão Tử thích làm bóng đèn, Lão Tử lại càng thích ngoạn song phi, cho nên! Lão Tử phải về ngủ, hai người các ngươi tiếp tục, cần ta phải xen vào."

      Sải bước mạch .

      Nàng liên tiếp  Lão Tử cơ hồ đem Phượng Thiên Vũ khiến cho hôn mê, lời của nàng mặc dù có hơn phân nửa hiểu, nhưng là có thể đoán ra đại thế ý tứ, khuôn mặt tuấn tú lập tức đen hơn phân nửa, nha đầu kia, càng lúc càng lớn mật rồi! Cư nhiên cùng tự xưng Lão Tử, xem ra là chính mình quá nuông chiều nàng, là nên dạy dỗ. Bằng về sau chỉ sợ cưỡi ở đầu của tác oai tác quái. . . . . .

      "Bất quá, đây là phải nha đầu kia biểu ghen tuông sao?" Phượng Thiên Vũ bỗng nhiên tâm tình tốt. Cũng nhìn ngó gì Nhã nhi còn nằm phía dưới, xoay người cũng rời .

      Hồi lâu, Nhã Nhi mới chậm rãi ngẩng đầu. . . . . .

      Nửa đêm.

      Long Phù Nguyệt mộng đẹp say sưa, ngón tay út tê rần, nàng ôi kêu tiếng, vòng lăn lông lốc nhảy dựng lên, mơ mơ màng màng trừng mắt Phượng Thiên Vũ: "Vũ Mao sư huynh, ngươi nửa đêm ngủ được, lại muốn làm cái gì?"

      ra Long Phù Nguyệt ngủ luôn luôn say mê, cơ hồ rất kiên trì, mỗi lần Phượng Thiên Vũ lay động nàng, lúc lâu mới có thể  tỉnh lại. Sau đó Phượng Thiên Vũ liền tìm biện pháp, giữa  ngón tay út hai người buộc  sợi dây đỏ, mỗi lần Phượng Thiên Vũ ban đêm muốn cái gì, kéo dây đỏ, liền có thể đem nha đầu kia lay tỉnh.

      ···············

      .

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      164.Nàng, nhịn

      Edit : Quảng Hằng

      <img title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg?w=588&h=421" alt="" width="588" height="421" />




      Ban đầu Phượng Thiên Vũ ngủ rất ngoan , cả đêm cũng dậy nổi lần lần hai . Đêm nay lại kỳ  quái, cứ hai canh giờ, lại kéo tỉnh nàng nhiều lần. Làm cho nàng khi rời giường cơn giận cứ thẳng tắp bay lên, nếu như phải thấy Vương gia, nàng leo lên mà đánh trận!

      Nàng vừa mới gọt cho quả táo, sau đó bò lại giường của mình, tìm được Chu công còn chưa kịp trải rộng bàn cờ ra, liền đem nàng kéo trở lại!

      Người này, có phải uống rượu nhiều quá hay , muốn sửa chửa nàng có phải ?

      Trong đôi mắt to của nàng tất cả đều là ngủ đủ, bất mãn  lửa giận, thầm đem ngón tay bẻ vang lên răng rắc. Nàng quyết định, lại ép buộc, nàng hầu hạ !

      Phượng Thiên Vũ đối với lửa giận của nàng,  đem tất cả như nhìn thấy, nghiêng ngừoi tựa tại giường, cười híp mắt : ", gọt trái lê, Lão Tử có chút nóng nhiệt."

      Nóng nhiệt? Nha , là chưa thỏa mãn dục vọng sao? ! Dựa vào cái gì mà ép buộc nàng đến dập lửa!

      "Ngươi cho ngươi là hoàng tử ngươi liền rất giỏi sao? Ngươi làm như thế này gọi là chà đạp nhân quyền ngươi hiểu hay ! Lúc nửa đêm ngủ được ép buộc đến ép buộc , ngươi ngủ lão nương còn muốn ngủ! Tên ngạo mạn tự đại, nghĩ đến cao to tuấn tú giỏi lắm sao ? đại nam nhân mà xinh đẹp cách hại nước hại dân như vậy , cái này gọi là nghiệt ngươi hiểu hay ? Ở thời đại kia của chúng ta bộ dáng này của ngươi tuyệt đối là cực phẩm tiểu thụ! Hừ! mọn, ta phát uy, ngươi cho ta là dễ khi dễ lắm phải ?"

      Long Phù Nguyệt đem trái lê xem như là gương mặt của Phượng Thiên Vũ , mặt nảy sinh ác độc từng đao từng đao chém xuống, mặt lầm bầm mắng nhiếc ác độc thương tiếc.

      "Cực phẩm tiểu thụ? Cái gì vậy?" Ngòai cửa truyền đến thanh trầm ấm mà nguy hiểm, đem Long Phù Nguyệt hoảng sợ, suýt nữa cắt trúng ngón tay của chính mình.

      Nàng mạnh mẽ quay đầu lại, thấy Phượng Thiên Vũ ôm cánh tay tựa tại cửa, đôi mắt hoa đào híp lại,

      "Nga, cái kia. . . . . . Cực phẩm tiểu thụ chính là. . . . . . Chính là nam tử cực phẩm gầy gò, ừm, ưm, ta khen ngươi đó. Hắc hắc."

      Long Phù Nguyệt nhìn tốt  nheo mắt lại, hoảng sợ, vội vã giải thích lung tung. Hắc, nếu cho biết hàm nghĩa thực của cực phẩm tiểu thụ chính là, chừng người kia bóp chết nàng.

      Rất nhanh gọt xong mọt mâm lê, tất cả lớn đều có hình thù kỳ quái , Long Phù Nguyệt nhìn vẻ mặt cười tủm tỉm, muốn đem mâm lê này chụp đến mặt của ! Bất quá, nhỏ nhịn sẽ loạn mưu lớn, vì ước hẹn ba năm, nàng, nhịn!

      165.Đưa dê vào miệng cọp

      Edit: Quảng Hằng

      "Được rồi, lê cắt xong rồi, đại thiếu gia thỉnh từ từ  dùng."

      Vù, thoát chết. Long Phù Nguyệt ngáp cái dài, hề để ý tới ngừơi ác liệt ở phía sau kia, trở về phòng ngủ, bổn tiểu thư ngủ bù đây.

      Ngã đầu nằm ngủ.

      Lại nửa canh giờ. . . . . .

      Ngón út lại mạnh tê rần! Con bà nó, để ý tới ! Tiếp tục ngủ.

      Ngón út mạnh bị người vừa tung, wow! Đau chết! Trời ơi, rốt cuộc còn để cho con ngủ hay a?

      Long Phù Nguyệt cũng nhịn được nữa, nhảy dựng dựng lên, nhào tới  giường Phượng Thiên Vũ , vươn tay bóp cổ của Phượng Thiên Vũ : "Lão nương cùng tên ác nhân này liều mạng!"

      Ngón tay của nàng còn chưa đụng tới cổ Phượng Thiên Vũ , liền bị người nào đó thực nhàng  bắt lấy, tiếp theo người căng thẳng, nàng nằm trong vòng ôm ấm áp. Từ đỉnh đầu truyền xuống thanh cố nén cười của Phượng Thiên Vũ : "Tiểu Nguyệt Nguyệt, ngươi lại bắt đầu thương nhung nhớ với ta rồi, đúng là hoài niệm a."

      " thương nhung nhớ? Hừ, nằm mơ !" Long Phù Nguyệt dị thường nổi giận, mạnh mẽ ngẩng đầu, lại rơi vào đôi mắt đầy ma mị kia, thảnh thơi  hướng về phía nàng tà tà  cười, sóng mắt lưu chuyển trong ánh mắt hẹp dài của , phong lưu vô hạn.

      phải thừa nhận, người này cười rộ lên phi thường mê người, khóe mắt đuôi lông mày bay lên đặc biệt mị lực. Dù cho ai đón nhận ánh mắt như vậy , hai má đều nóng bỏng. Huống chi thân thể nàng bây giờ còn nằm trong vòng tay của người nào đó, ở tư thế mờ ám như thế này.

      Long Phù Nguyệt cúi đầu, để che dấu xấu hổ trước mắt .

      Bên tai, truyền đến tiếng cười sang sảng của tên kia.

      "Ôi, lại đỏ mặt!" vẻ mặt  vô tội, véo hai má nóng bỏng của nàng, bên môi gợi lên  tươi cười mang theo vài phần trêu tức, trong ánh mắt bất cần đời  mang theo nhiều ý cười bỡn cợt .

      "Người nào đỏ mặt? !" Long Phù Nguyệt đánh chết cũng thừa nhận, nàng ở trong lòng   quẩy người cái, muốn thoát khỏi cục diện tại xấu hổ này.

      Chợt nghe Phượng Thiên Vũ hít vào thở ra hơi: "Tiểu nha đầu, cần cử động nữa rồi, bằng , ta dám cam đoan phát sinh cái gì."

      "Ngươi. . . . . ." Long Phù Nguyệt thế này mới phát giác giữa hai chân có thứ gì đó thô sáp chống đẩy lấy chính mình. . . . . . . Mặt của nàng cúi gằm xuống, cơ hồ muốn bốc cháy lên. dám cử động nữa, sau đó, nàng vô cùng hối hận biết là tự đưa dê vào miệng cọp.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      166.Ngươi nhìn cái ta có dám hay

      Edit: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-5865" title="Cổ Phi" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/ce1bb95-phi.jpg" alt="" width="588" height="421" />


      "Ngươi. . . . . . Ngươi buông trước." Cơn giận của Long Phù Nguyệt toàn bộ tiêu tán, cực lực xem thân thể kia có chút nóng rực .

      " buông!" giống tiểu hài tử bướng bỉnh , ôm nàng chặc, xem ra như là trêu nàng đến mức nghiện.

      "Ngươi. . . . . . !" Long Phù Nguyệt nổi giận, hai tay của nàng bị giam cầm , hoàn toàn nhúc nhích được mảy may, nhưng là, nàng còn có chân phải ? Trong nháy mắt này, nàng nhớ lại kĩ thuật phòng sói ở đại, khóe môi lộ ra tia cười xấu xa, đầu gối mạnh hướng về phía trước!

      Bất quá, còn chưa kịp làm tổn thương đến vận mệnh tử của , đôi mắt nhíu lại, so với nàng nhanh hơn  nửa phần, chân của liền bò lên nhanh chóng vô cùng , đem cái chân thiếu chút nữa gây họa kia của nàng ngăn chận lại: "Tiểu nha đầu, tâm ngươi nham hiểm , ngươi muốn làm cho Lão Tử thể làm người được sao?" kiaTrong giọng của có chút uy hiếp đắc ý. Lại gợi cảm đòi mạng .

      "Xứng đáng! Ta chính là cho ngươi thể làm người, đỡ phải ngươi lại hủy thanh bạch của người khác. . . . . ."

      "Ha ha, ngươi cho ta hủy người khác, ta đây chỉ có thể hủy của ngươi sao." Phượng Thiên Vũ cười giống như con hồ ly, cúi đầu ở cái miệng của nàng nhàng hôn xuống.

      "A, ngươi dám! Ngươi là kẻ đại háo sắc, buông. . . . . ."

      Lúc này, hai tay của nàng bị tay nắm, giam cầm lên đỉnh đầu phía , mà hai cái đùi cũng bị tách ra, tư thế hai người , mờ ám nên lời. Mà Long Phù Nguyệt chút biện pháp cũng có. Võ công của nàng nếu đem so với Phượng Thiên Vũ mà , cơ hồ là đáng giá nhắc tới.

      " dám?"

      Phượng Thiên Vũ ôm thân thể mềm mại của nàng vào trong lòng, đôi mắt màu lam trở nên sâu thăm thẳm, như mặt nước hồ sâu, như muốn đem Long Phù Nguyệt cắn nuốt: "Tiểu nha đầu, ngươi nhìn thử xem ta có dám hay ."

      lời gì, cúi đầu liền hôn lên đôi môi đỏ sẫm kia của nàng. . . . . .

      Môi của nàng ngọt ngào y như trong trí nhớ của , thơm ngát và ngọt ngào, Phượng Thiên Vũ vốn là hù dọa nàng, nhưng vừa chạm đến môi nàng, cũng rốt cuộc ép được lửa nóng  dục vọng chính mình. . . . . .

      Mạnh mẽ cạy mở môi của nàng, đầu lưỡi linh hoạt cùng cái lưỡi đinh hương của nàng  dây dưa, nụ hôn của thâm trầm hữu lực, bá đạo và ôn nhu.

      Tim Long Phù Nguyệt đập như nổi trống, nàng muốn  đẩy ra, hai tay hai chân lại đều bị giam cầm, hoàn toàn có chút khí lực . Nàng ở trong lòng   vặn vẹo chút. Lại nghe đến tiếng động hít vào sâu, hôn đến càng thêm nồng nhiệt. . . . . .

      167.Muốn dây dưa nàng đời

      Edit: Quảng Hằng

      Long Phù Nguyệt dưới nụ hôn sâu của   , cũng suýt nữa mất hết hồn phách, trong cơ thể giống như cũng có tăng vọt bắt đầu bắt đầu khởi động, khuôn mặt nhắn chợt đỏ bừng, suýt nữa rên rỉ ra tiếng.

      "Tiểu Nguyệt Nguyệt, gả cho ta , ta đối với nàng tốt. . . . . ." Phượng Thiên Vũ ôm chặt nàng, dường như thở dài câu như vậy, lại hôn lên môi của nàng.

      "Gả cho ? A, !" Long Phù Nguyệt bỗng nhiên ở trong mê say tình triều  tỉnh táo lại!

      Nam nhân phong lưu như thế này phải nàng có thể muốn. Nàng muốn vì nhiệt tình nhất thời mà hại !

      Long Phù Nguyệt bỗng nhiên khẽ cắn xuống phía dưới! mùi máu tanh tràn ngập trong miệngnàng .

      Phượng Thiên Vũ nghĩ đến nàng ở lúc này cắn , nhất thời có phòng bị, đầu lưỡi bị nàng cắn, thét lớn tiếng, như tia chớp  ngẩng đầu, đau nhức làm cho khoảnh khắc thanh tỉnh. Cúi đầu nhìn Long Phù Nguyệt, Long Phù Nguyệt hai gò má ửng hồng, hai mắt to lại mở to tròn, nước mắt giống những chuổi hạt châu lăn xuống: "Phượng Thiên Vũ, ngươi thả ta, bằng ngươi ngươi phải hối hận, nhất định hối hận!"

      "Hối hận?" Phượng Thiên Vũ có cái gì phải hối hận , nàng tại phải là đứa bé, hơn nữa mình cũng rất thích nàng, quyết định muốn dây dưa nàng đời, vậy còn có cái gì phải hối hận?

      Nhưng nước mắt nàng lại giống như những hạt mưa bỏng đau , tự chủ được , buông nàng ra.

      Long Phù Nguyệt nhảy dựng lên, sửa sang lại quần áo hỗn độn  người, nàng lòng phốc phốc trực nhảy, dám nhìn đôi mắt đỏ sậm bị tình dục thiêu đốt của Phượng Thiên Vũ. Nàng liền lùi lại  vào bước, thối lui đến khoảng cách tương đối an toàn , thế này mới hít hơi dài, lạnh lùng thốt: "Phượng Thiên Vũ, ta phải oanh oanh yến yến gì  trong phủ của ngươi, ngươi nếu chỉ là muốn tiết dục, thỉnh tìm người khác.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :