1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi - Mục Đan Phong

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      138. Nàng tại trang  bụng sách lậu thi từ đây

                Editor: frogprince15

      Beta: Quảng Hằng


      <img title="frogprince15" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/10/frogprince15.jpg?w=535&h=735&h=735" alt="" width="535" height="735" />


      Trong lòng thầm oán thầm: "Con bà nó, Vương gia mời khách, kết bạn cư nhiên cũng thỉnh đến kỹ viện. là nổi bật."

      Quân nô này đắc ý: “Bất Dạ Cung của chúng ta đây chính là thanh lâu lớn nhất kinh thành, bình thường tiếp đãi gần như tất cả đều là quan lại quyền quý. Lần này ba vị Vương gia mời khách kết bạn liền chọn nơi này. Bao hết phía Tây tòa Hoa Lâu này, cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú, chỉ cần là hạng nhất xuất chúng mới có thể  miễn phí tiến vào đến bên trong, chẳng những có thể thưởng thức rượu ngon, gặp giai nhân, còn có thể kết giao ít quyền quý."

      "Nga." Long Phù Nguyệt gật gật đầu, thầm nghĩ: "Như vậy càng nên vào coi trộm chút rồi, cũng nhìn xem bộ mặt ́ch thực của các tài tử triều đại này."

      Nàng khẽ cười : "Ngươi như vậy, thực gợi lên hứng thú của ta.  Như vậy ta đây liền vào nhìn thử xem."

      Vừa nói chuyện, Quân nô kia vừa dẫn dắt các nàng tiến vào trong viện. đến Hoa lầu.

      Hoa lầu hối hả, có vài chục người thanh niên bóng dạng tài tử vây quanh nơi này, nhao nhao ồn ào, cũng biết làm cái gì.

      "Di, bọn họ tại sao vào?" Long Phù Nguyệt kìm lòng được hỏi.

      "Ha ha." Quân nô dẫn các nàng vào nở nụ cười: "Công tử có điều biết, muốn vào Hoa lâu này trước tiên phải thông qua phỏng vấn. Phỏng vấn rồi mới có thể vào."

      "Nga? Phỏng vấn? Phỏng vấn cái gì?"

      "Võ công, thi từ, cầm quân, cờ, binh pháp. Nhưng chọn mà thôi, chỉ cần có thể thông qua loại là được vào. Công tử có muốn thử chút hay ?"

      Long Phù Nguyệt cười cười, híp mắt lại. Gật gật đầu: “Đương nhiên ta muốn thử xem sao ."

      Ba thứ khác nàng dám , nhưng thi từ thì…, hắc hắc, nàng tại có  bụng sách thi từ rồi, lúc này có thể phát huy công dụng rồi!

      Đương nhiên, các nàng được dẫn đến  gian phòng lịch tao nhã. Tại... bên trong gian phòng này, là vị nữ tử tuổi thanh xuân, mặc thân váy lụa mỏng màu xanh, thanh nhã mà xinh đẹp. Nàng chính là người trủ trì khảo thi từ.

      Ở phía trước Long Phù Nguyệt, còn có hơn mười người dự thi.  Tốn công ít, nhưng đám toàn bộ cuối cùng bại trận . Cư nhiên người thông qua cũng có. Rất nhanh cũng đến phiên Long Phù Nguyệt.

      này hỏi mỗi người mỗi đề mục giống nhau. Long Phù Nguyệt trong lòng lo lắng, e sợ nàng sẽ cho mình một đề mục mình sẽ biết .

      Edit: Elaine

      Beta: Quảng Hằng


      139.Hoa khôi


      <img class="alignnone size-full wp-image-6301" title="Elaine" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/elaine.jpg" alt="" width="590" height="417" />


      Nàng kia nhìn nàng cái, mỉm cười: "Khách nhân tới đây, đều rời rượu. Công tử liền lấy rượu ngon làm đề được ?"

      Vù, hoàn hảo, hoàn hảo! Thơ về rượu sao, Long Phù Nguyệt vẫn là nhớ kỹ đống lớn .

      Nàng hơi trầm ngâm, mở miệng:

                  "Lan Lăng mỹ tửu uất kim hương

                 Ngọc uyển thịnh lai hổ phách quang

                 Đãn sử chủ nhân năng túy khách

                 Bất tri hà xứ thị tha hương”

         

      "Đãn sử chủ nhân năng túy khách, bất tri hà xứ thị tha hương. . . . . . thơ hay, thơ hay!" Nàng kia gõ nhịp tán thưởng, thế nhưng đứng dậy, thi lễ cái sâu: "Công tử tài trí hơn người, thỉnh!" Quay đầu hướng tiểu nha hòan tóc trái đào : "Thanh nhi, ngươi mang hai vị công tử tiến vào.

      Long Phù Nguyệt cười ha ha, thầm nghĩ: "Đương nhiên là thơ hay, bằng cũng lưu truyền thiên cổ . . . . . . Hắc hắc, trách được người ta xuyên qua kiếp trước mang bụng thơ hay đâu. Hôm nay quả nhiên dùng tới.

      Nàng kéo Điềm nhi, rốt cục tiến vào Hoa lâu trong truyền thuyết.

      Đại đường Hoa lâu chính giữa có Phương Thanh trúc xoay chung quanh thành các đền đài.

      Trúc xanh như tường thành, mạn rèm khẽ buông, lư hương tao nhã, lượn lờ yên lặng thấm đẫm ngát hương, dường như có thể áp đảo khí rượu và thức ăn, làm cho tâm người ta nhờ đó sáng lên.

      đài, có vị nữ tử áo trắng như tơ gảy hồ cầm, hai ngón tay nàng linh hoạt dây đàn dao động.

      Tiếng đàn róc rách.

      Như dòng suối chảy ra từ núi cao, trong suốt thấy đáy, nước gợn trong trẻo, đá cuội trong suối lòe lòe sáng lên, tựa như từng viên đá đều có niềm vui nho   của nó, ưu thương nho . . . . . .

      Khách nhân trong  Hoa lầu đều nín thở , ánh mắt chăm chú tập trung ở người bạch y nữ tử kia, như si như say, thân thể theo tiếng đàn vang trung phải chính mình, dường như rơi vào  vùng ảo ảnh nhàng khoan khoái .

      Tiểu nha hòan dẫn các nàng vào lén lút nhìn Long Phù Nguyệt : "Vị nương đánh đàn đài chính là hoa khôi Bất Dạ cung của chúng ta—— Thủy Diệu nương, thi từ ca phú, cầm kỳ thư họa, mọi thứ tinh thông. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt cẩn thận liếc mắt nhìn chằm chằm vị hoa khôi này cái, thấy nàng mặc bồ y phục trắng mềm mại tinh khiết, trang bị dãy lụa mềm trắng thanh khiết. Búi tóc vấn cao, đơn giản tự nhiên, chỉ cài cây trâm dương chi bạch ngọc, phong tư yểu điệu, như tiên tử thanh lệ từ trong sương mù  .

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      140.Ta muốn tìm Liễu Hạ Huệ!

      Edit: Elaine


      <img title="Elaine" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/09/elaine.jpg?w=590&h=417" alt="" width="590" height="417" />


             khỏi gật đầu : "Quả nhiên là vị tuyệt sắc giai nhân, xinh đẹp là được. lát sau mời nàng bồi bổn đại gia uống chén."
      Tiểu nha hoàn kia cười : "Vậy cũng được, Thủy nương là bán nghệ bán thân . Hơn nữa. . . . . ." tới đây nàng bỗng nhiên giảm thấp giọng: "Vị Thủy nương được Cửu vương gia bao hết, là hồng nhan tri kỷ của Cửu vương gia  rồi, ngoài Cửu vương gia, nàng nhận đãi bất luận kẻ nào. . . . . ."

      "Cửu. . . . . . Cửu vương gia?" Long Phù Nguyệt sắc mặt khẽ biến thành hơi biến. Cửu vương gia này chẳng phải chính là Phượng Thiên Vũ?

      " ra —— Người này trong nhà có đám cơ thiếp còn chưa đủ, tại trong thanh lâu này cũng có hồng nhan tri kỷ! hỗ là đại ngựa đực!"

      Kìm lòng đậu hỏi: " lẽ đại hội lần này cũng là vị Cửu vương gia này khởi xướng a?"

      Tiểu nha hoàn cười : "Là cùng hai vị Vương gia khác khởi xướng . Bất quá lần này có thể thỉnh Thủy nương đến biểu diễn cầm kỹ, thể bỏ qua công lao của Cửu vương gia."

      Long Phù Nguyệt trong lòng giống có mảnh ngân châm tinh tế đâm vào, được tự nhiên nên lời. Cũng là cảm giác gì.

      Nàng bỗng nhiên có chút hứng thú rã rời . Buồn buồn tìm chỗ ngồi xuống.

      Trong đại đường có hai mươi tám cái bàn.

      Trong đó ba bàn tròn lớn là cực phẩm gỗ tử đàn được sơn hồng, hai mươi lăm bàn vuông khắc hoa tốt nhất. Mỗi bàn tròn gỗ tử đàn có gã sai vặt thêm nha đầu hầu hạ; mỗi bàn vuông khắc hoa chỉ do gã sai vặt hầu hạ.

      Khách nhân đủ tư cách ngồi bàn gỗ tử đàn, vậy chính là ba vị vương gia khởi xướng .

      Lúc này ba bàn gỗ tử đàn sơn hồng kia vẫn chưa có người nào, chắc là ba vị Vương gia còn chưa tới.

      Long Phù Nguyệt đánh giá chút khách nhân các bàn khác. Đại bộ phận đều là thiếu niên cử chỉ phong lưu, cần nghĩ cũng biết, những người này đều là bằng văn đấu thuộc tài tử. Mà nhóm bằng võ đấu thuộc hùng hào kiệt là ở góc khác.

      Long Phù Nguyệt thô sơ giản lược phỏng chừng , phòng  khách nhân ít nhất cũng có hai mươi người, mỗi người chỗ bàn, cùng những người khác cùng bàn.

      bàn các màu hoa quả mứt hoa quả cái gì cần có đều có, còn có vài món ăn sáng thanh nhã , khiến cho người thèm ăn.

      "Ai, ta là hồn xuyên qua đến, cả đời này đều phải ở tại triều đại này, xem ra còn phải ở lại kết hôn sinh con . Cũng nên quăng lưới tìm lão công rồi, con mụ nó, ta liền tin tìm thấy Liễu Hạ Huệ."

      141. mỵ và nguy hiểm

      Edit: Elaine

      Mắt tròn như hạt của châu nàng nhanh chuyển động như chớp, tại đây dạo qua vòng các thanh niên tài tuấn, lại nhìn được người thuận mắt .

      "Nha , ta là phải là bị mỹ mạo Tiểu Vũ mao đem khẩu vị dưỡng đến thành kén ăn rồi, thấy người nào thế nào cũng giống như bài kiểm tra cháy khét?" Long Phù Nguyệt trong lòng thầm oán giận.

      khúc nhạc hoàn, sau lát dư lượn lờ, tân khách cả sảnh đường mới bắt đầu giống như từ trong mộng ảo chậm rãi thanh tỉnh, thanh ủng hộ, tiếng than thở tưạ sóng triều giống nhau, khí đạt đến cao trào.

      Vị Thủy Diệu nương mỉm cười, cất cao giọng : "Đến đây đều là thanh niên tài tuấn của Thiên Tuyền quốc , thay mặt ba vị Vương gia, Diệu chủ trì hoạt động  lần này. . . . . ."

      Tiếng nàng mềm mại đáng , như gió thổi chuông bạc, lời khéo, rất nhanh liền đem ít quan mặt tới.

      vất vả đợi nàng tuôn bài trường giang đại hải, mặt cho hết lời, Long Phù Nguyệt gần như muốn ngủ. Vẫn là Điềm nhi ở bên cạnh thỉnh thoảng lại xả ống tay áo của nàng chút, nàng mới ngủ gật.

      "Phía dưới cho mời ba vị Vương gia khởi xướng đại hội tài tử lần này xuất trướng, cấp mọi người mấy câu."

      "Di, người chủ trì chính rốt cục cũng ra?" Long Phù Nguyệt thu xếp tinh thần, trợn tròn hai mắt.

      Rèm vén lên, có ba người phiêu phiêu tiến lên .

      ở phía trước là thanh niên công tử người mặc cẩm tú mãng bào, ngọc quan cuộc đỉnh đầu, bên hông áo rộng thùng thình giắt mảnh Tử Ngọc, vừa vặn với  trường bào nổi bật lên thắt lưng hẹp của , dáng người cao to, tướng mạo tuấn mỹ khí phách.

      Vị thứ hai cùng vị thứ nhất trang phục khác nhau lắm, tướng mạo cũng thuộc loại ôn nhuận Như Ngọc . Khóe môi mỉm cười, làm cho người ta như tắm gió xuân.

      ở cuối cùng , dĩ nhiên là Phượng Thiên Vũ . Lúc này thân áo bào trắng như cũ, vẻ mặt cà lơ phất phơ  tươi cười, đáy mắt hoa đào tà khí dài hẹp mị hoặc lòng người, như cây thuốc phiện, mỵ và nguy hiểm.

      Ánh mắt của cực kỳ nhanh đảo qua toàn hội trường, bỗng nhiên ở người Điềm nhi dừng hạ xuống, sau đó ánh mắt lại ngưng đọng ba giây người Long Phù Nguyệt. Hơi hơi híp mắt lại.

      Long Phù Nguyệt sợ tới mức cúi đầu, lòng phốc phốc nhảy loạn: "Nha , ta cho rằng thành cái dạng này rồi, cũng nhận ra ta ?"

      Điềm nhi tóat ra thân mồ hôi lạnh, cúi đầu : "Xong rồi, lần này chết chắc rồi! Vương gia phát chúng ta. Trở về xác định chắc chắn thảm. . . . . ." Nàng chuyện giọng run run, gần như phát khóc lên.

       

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
                142.Hai vị Vương gia này cũng suất đến mù trời



      Long Phù Nguyệt quýnh lên an ủi: " sợ, sợ, nơi này nhiều người như vậy, làm sao thấy được chúng ta? lát nữa chúng ta thừa dịp thời điểm mọi người hỗn loạn ."

      "Chúng ta ngay bây giờ được ? Phù Nguyệt, ta sợ, Vương gia pháp lệnh thực nghiêm . . . . . ." Điềm nhi thanh run rẩy .

      "Ngu ngốc! tại người nào, ai ra , hai ta ra quá ràng rồi!" Long Phù Nguyệt gõ cái đầu của nàng.

      Nếu nhất thời được, Long Phù Nguyệt ràng nên thưởng thức soái ca .

      Nàng ngẩng đầu nhìn  liếc mắt hai vị Vương gia khác cái, miệng chậc chậc  hai tiếng: " hỗ là huyết thống hoàng thất, hai vị Vương gia này cũng suất đến mù trời. Bọn họ là ai?"

      Điềm nhi cũng dám giống nàng lớn mật ngẩng đầu lên nhìn chảy cả nước miếng như vậy, thấp giọng : "Bọn họ là đương triều thái tử gia cùng Lục vương gia, cùng Vương gia chúng ta quan hệ tệ."

      Trong lời của Điềm nhi rất nhiều tự hào.

      Long Phù Nguyệt đương nhiên biết, trong hoàng cung tranh đấu lợi hại, kéo bè kết phái, lục đục với nhau, huynh đệ giống huynh đệ, phụ tử giống phụ tử. Trong đó nguy hiểm thua gì dẫn binh đánh giặc. Hơn nữa, nàng cũng cảm thấy hứng thú. Cho nên ừ tiếng, chuyện.

      Lúc các nàng hai người thấp giọng chuyện, bên kia  ba vị Vương gia muốn xong  ít. Kế tiếp, liền chính là liều mạng tỉ thí tài nghệ.

      Có ngâm thơ, có vẽ tranh, còn có đánh đàn, mọi người trước mặt ba vị Vương gia liều mạng triển lãm tài nghệ của mình, để được ưu ái.

      Long Phù Nguyệt nhìn hồi, cảm thấy nhàm chán . Ngẫu nhiên ngẩng đầu, thấy kia ba vị Vương gia cũng ngồi ở bàn gỗ tử đàn đại biểu cho thân phận bọn họ, bên cạnh mỗi người đều có tuyệt sắc.

      Long Phù Nguyệt vừa nhìn thấy hai nử tử làm bạn bên người thái tử cùng Lục vương gia, đột nhiên sửng sốt, này —— Đây phải là hai tỷ tỷ nàng ở Thiên Cơ quốc sao? Tuy rằng các nàng chỉ gặp qua lần, nhưng trí nhớ nàng rất tốt, đối với hai nàng còn có chút ấn tượng.

      Giờ phút này các nàng là phụ nhân, ăn mặc tuy rằng hoa lệ bất phàm, nhưng bị đưa đến loại địa phương này, thân phận đương nhiên cao, tối đa cũng chỉ là cơ thiếp mà thôi, giờ phút này các nàng tuy rằng mặt lộ vẻ tươi cười, nhưng vầng trán tia sầu bi, chỉ là liếc mắt cái cũng có thể thấy được.

      Chương 143. Phượng Hoàng dục hỏa rơi ngũ luân

      Edit: nhok phù thủy

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-5524" title="123" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/1231.jpg" alt="" width="590" height="416" />



      Mà ngồi bên cạnh Phượng Thiên Vũ là Thủy Diệu nương, nàng cùng Phượng Thiên Vũ nói cười vui vẻ, thần sắc uyển chuyển, mắt đẹp long lanh, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều biểu lộ sự phong tình.

      Long Phù Nguyệt trong lòng bỗng nhiên cảm thấy thoải mái, nàng nhìn chung quanh thấy các tài tử có người đắc ý ngâm thơ, có người múa bút vẽ tranh, còn có người cùng người chung sở thích thương lượng cái này cái kia. Trong đại sảnh náo nhiệt nhưng ồn ào.

      Long Phù Nguyệt kéo ống tay áo của Điềm nhi: “Nhân cơ hội này, chúng ta thôi.”

      Hai người lén lút đứng lên, từng bước chen chân về phía cửa, vừa mới được vài bước. Chợt nghe thấy tiếng Thái tử cười nói: “Bổn vương thấy công chúa Long Phù Yên vũ kĩ là tuyệt nhất, đúng rồi, Lục đệ, nghe nói công chúa Long Phù Vận giọng hát rất hay, sao mời nàng lên sân khấu biểu diễn một chút? Cho tất cả mọi người cùng vui?”

      Lục Vương gia hơi nhíu mày một chút, quay đầu nhìn Long Phù Vận nhẹ nhàng hỏi: “Phù Vận, đại ca rất ít khi cao hứng, ngươi có thể lên biểu diễn một chút ?”

      Long Phù Vận nhẹ nhàng gật đầu: “Tuân mệnh.”

      Long Phù Yên kia cũng nói gì, tự nhiên theo sau lên sân khấu.

      Thủy Diệu con mắt sáng ngời, nhẹ nhàng cười nói: “Ta sẽ vì hai vị công chúa mà đánh đàn đệm nhạc.”

      Phượng Thiên Vũ thản nhiên nói: “Các nàng là công chúa, vậy còn ngươi?”

      Thanh của hắn lớn, nhưng đánh trúng vào tâm của Thủy Diệu , khuôn mặt thất sắc, cúi đầu, dám nói nữa.

      Thái tử cười ha ha một tiếng nói: “Các nàng nay đã còn là công chúa nữa rồi, chỉ là công cụ làm ấm giường của bổn vương mà thôi, sao có thể so với Thủy nương cao quý được. Thủy nương cầm kĩ tuyệt nhất thiên hạ, ngươi vì các nàng đệm nhạc, đó là phúc phận của các nàng.” Liếc mắt nhìn Long Phù Yên một cái: “Phù Yên, ngươi nói có phải ?”

      Long Phù Yên bày ra bộ dạng phục tùng, đáp ứng: “Phải.”

      Thái tử cười ha ha: “Tốt, tốt, chính là như vậy ba người các ngươi mau mau lên sân khấu, bổn vương muốn thưởng thức chờ được nữa rồi.”

      Hai vị công chúa miễn cưỡng cười vui cùng Thủy Diệu bước lên sân khấu.

      Tiếng đàn từ từ vang lên, như thấy cảnh mây bay nước chảy, thật sống động.

      Long Phù Yên kéo nhẹ váy dài, nhảy múa, còn Long Phù Vận cất cao giọng hát lên.

      "Phong mặt nhăn Bích Thủy mộ vân thấp, về thuyền lay động|rong chơi] gợn sóng. Dựa vào lan can nửa ngày tự mình đọng lại sầu, như trước xuân hoa thu nguyệt như nước lưu.

       

                Tiêu sái sơ cuồng ảnh vẫn còn ở, ảm đạm tình nan giải. Rặng mây đỏ ngâm thiên bán tịch chìm, đúng như Phượng Hoàng dục hỏa rơi ngũ luân." ( Mộc Mộc nguyên sang nga )

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 144. Hắn tuyệt đối là ́ ý

      Edit: nhok phù thủy

      Beta: Quảng Hằng


      <img class="alignnone size-full wp-image-5498" title="123" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/123.jpg" alt="" width="590" height="416" />



      Hai nàng khi trước còn ở đất nước có giọng hát cùng vũ kĩ nổi tiếng, đều là biểu diễn ở những nơi cực kì cao quý, nhưng bây giờ lại cùng nghệ kỹ biểu diễn sân khấu, trở thành công cụ mua vui, vận mệnh con người biến ảo vô cùng! Trong lòng buồn khổ cùng ưu thương nên giọng hát trở nên đặc biệt cực kì, thê lương bi ai mà buồn bã uyển chuyển khiến người nghe lã chã rơi lệ.

      Thỏ chết nhưng cáo buồn, Long Phù Nguyệt mặc dù phải là công chúa nhưng có phần thương cảm, thấy hai vị tỷ tỷ chịu ủy khuất như vậy, cơ hồ tưc đến tâm can. Dừng bước, trừng mắt nhìn Thái tử, hận thể đánh hắn thành đầu heo.

      Điềm nhi chợt thấy nàng dừng bước, lắp bắp kinh hãi, cuống quýt túm lấy ống tay áo của nàng: “ thôi, Phù Nguyệt, nữa sẽ kịp.”

      Long Phù Nguyệt dường như nghe thấy, căn bản là để ý đến nàng. Trong lòng suy nghĩ vô số biện pháp, nhưng biện pháp nào có thể thực hiện được cả.

      Tiếng nhạc vẫn vang lên, Long Phù Yên bước khiêu vũ rất nhẹ nhàng, cuối cùng làm một động tác quay về, ống tay áo nàng bay bay, chân vừa mới chạm đất, biết võ đài bỗng nhiên có một mảnh vỏ dưa, đề phòng nên đã dẫm lên.

      Nàng dừng lại được, kêu lên một tiếng ngã sấp ở sàn. Ngả chó cắn .

      Mọi người vỗ bị tiếng ca vũ đạo mê hoặc còn chưa kịp kêu lên một tiếng hay, thì đã xảy ra một màn như vậy, khỏi đều ngây người.

      “ Ha ha ha ha ha” Thái tử chợt cười, chỉ tay vào Long Phù Yên cười đến nói nên lời. (QH tỷ đừng cản muội, muội muốn sát sanh @@) (QH: ném dao, đừng giết, để lát xem trò hay muội ạ.). Người khác thấy Thái Tử cười to cũng  cười theo ha hả, nhưng Phượng Thiên Vũ chỉ hơi nhíu mày, liếc Thái tử một cái, muốn nói gì rồi lại thôi. Sau một khoảng thời gian ngắn, trong đại sảnh tràn ngập tiếng cười hi hi ha ha dứt.

      Long Phù Nguyệt xem liền hiểu được, miếng vỏ dưa kia chính là Thái tử vứt lên, hắn tuyệt đối là ́ ý!

      Lửa giận trong nàng nhất thời dâng cao, đã sớm quên phải che dấu thân phận, phi thân lên, khinh công nàng lúc này có tương đương  tiến bộ, trong nháy mắt đã ở sân. Một tay đỡ lấy Long Phù Yên đứng dậy.

      Long Phù Yên bị ngã thật sự là rất nặng, cằm bị thương, máu chảy đầy mặt, nhìn trông thật thê thảm. (thương nàng quá hic hic T.T)

      Thái tử thể nhận ra nhíu mày, phất ống tay áo: “ xuống rửa mặt , máu me đầy mặt, đừng làm khách sợ hãi.”

      Chương 145. Chớ náo loạn, mau xuống dưới.

      Edit: nhok phù thủy

      Beta: Quảng Hằng


      Chợt thấy Long Phù Nguyệt, lông mày giật một cái, giận tím mặt: “Tiểu tử ngươi từ đâu đến?! Dám động vào nữ nhân của ta!” Giơ tay lên một chén trà bay thẳng tới chỗ nàng.

      Chén trà của hắn còn chưa bay tới, một chưởng lực bên cạnh đánh tới, đem chén trà rơi xuống dưới. Phượng Thiên Vũ cười nhẹ: “Đại ca tức giận làm gì, nàng là Long Phù Nguyệt, chứ phải là tiểu tử nào cả.”

      Lại hướng về phía Long Phù Nguyệt vẫy vẫy tay: “Phù Nguyệt xuống đây, chào Thái tử cùng Lục Vương gia.”

      Long Phù Nguyệt trong lòng đầy lửa giận, vốn thấy chén trà kia bay lên, ̣nh đánh trở về. Cũng đề phòng bị Phượng Thiên Vũ dễ dàng cắt , nhưng lại cái nháy mắt phá thân phận của nàng.

      Nàng sững sờ một chút, biết có Phượng Thiên Vũ trong này, thù của tỷ tỷ nàng báo được nữa. khỏi tức giận vô cùng.

      muốn nói cái gì, Thái tử lại sững sờ một chút, nói: “Nàng chính là tiểu công chúa Long Phù Nguyệt? Tại sao lại có bộ dạng này?”

      Phượng Thiên Vũ mỉm cười, liếc mắt nhìn Thái tử rồi nói: “Là tiểu đệ mời nàng tới đây, sợ thân phận nữ hài tử như nàng có chút tiện, nên bảo nàng cái nam trang, đại ca đừng trách.”

      Thái tử nở nụ cười, có chút nghi ngờ, ánh mắt hắn nhíu lại, rất có hứng thú nhìn Long Phù Nguyệt: “Cửu đệ, nữ nhân của ta cùng lão Lục đã biểu diễn tiết mục rồi, ngươi có phải cũng nên để tiểu công chúa Long Phù Nguyệt lên biểu diễn hay , cho mọi người cùng vui?”

      Phượng Thiên Vũ cũng cười ha ha: “Đại ca, huynh làm khó tiểu đệ rồi, vị tiểu công chúa Long Phù Nguyệt này cái gì cũng biết, thể để cho nàng khoe cái xấu rồi, tốt hơn vẫn là để cho Thủy nương đánh đàn cho mọi người nghe .” Lại hướng về phía Long Phù Nguyệt vẫy vẫy tay: “Phù Nguyệt, ngươi còn xuống?”

      Long Phù Nguyệt vẫn nhúc nhích, con mắt nàng đảo một cái, liền kéo bỏ mặt nạ, lộ ra khuôn mặt thật, bỗng nhiên cười nói: “Ai nói ta cái gì cũng biết? Ta đây cũng biết khiêu vũ, hơn nữa các ngươi cho tới bây giơ còn chưa thấy qua nhiệt vũ.”

      Lời nói của nàng thanh thúy cực kì, trong đại sảnh tất cả mọi người đều im lặng lắng nghe. Phượng Thiên Vũ khẽ cau mày, bỗng nhiên có một dự cảm tốt, khuôn mặt tuấn tú trầm xuống: “Chớ náo loạn, mau xuống dưới!”

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 146. Giác quan thứ sáu của nữ nhân

      Edit: nhok phù thủy

      Beta: Quảng Hằng


      <img title="123" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2011/08/1231.jpg?w=590&h=416" alt="" width="590" height="416" />



      Thái tử lại thấy hứng thú, mày nhíu lại, nói: “Cửu đệ, đây là ngươi đúng, chính vị tiểu công chúa này đã nói mình biết khiêu vũ ngươi che giấu là tốt, Có chuyện tốt mọi người cùng nhau chia sẻ chứ sao.” Rồi lại cẩn thận đánh giá Long Phù Nguyệt một chút, chậc chậc hai tiếng: “Di, nha đầu kia quả nhiên là một mỹ nhân. nghĩ tới sau hai năm gặp đã trưởng thành như vậy….”

      Phượng Thiên Vũ nắm chặt chén trà trong tay, biết tại sao, thấy đại ca nhìn Long Phù Nguyệt, trong lòng hắn bỗng dâng lên một ̃ lửa giận thể tả, hận thể móc tròng mắt của hắn ra…. (nhok:  tất cả mọi người đều nhìn huynh ̣nh móc hết sao, PNV: ta móc mắt ngươi bi h, =.=! á ta chạy a..)

      Long Phù Nguyệt nhìn hắn một cái, vụng trộm làm cái mặt quỷ, hừ, dám xem thường nàng, nàng sẽ cho hắn hối hận một chút!

      Nàng đương nhiên cũng biết Phượng Thiên Vũ nói vậy là vì mặt mũi của nàng, muốn nàng giống như nghệ kỹ biểu diễn cho người ta xem. Nhưng biết là một chuyện, nhưng trong lòng thấy thoải mái lại là một chuyện khác.

      Nàng quay ra sau, chạy đến trước mặt Thủy Diệu , cười híp mắt nói: “Vị tỷ tỷ này, có thể nói với mụ mụ nơi này một tiếng, để nàng chuẩn bị cho ta một bộ xiêm y khiêu vũ ?”

      Thủy Diệu cũng là tinh xảo đặc sắc  thiên hạ, lại lăn lộn nhiều năm giữa chốn phong tình như vậy, tuy rằng Phượng Thiên Vũ đem cảm xúc che giấu vô cùng tốt, nhưng theo biểu của mấy ngày gần đây, có thể trông thấy được ra chút manh mối.

      Nàng biết Phượng Thiên Vũ còn trẻ, tính phong lưu phóng đáng kìm chế được, nhìn qua đối với nữ tử thanh lâu như nàng tốt lắm, nhưng trong đôi mắt hàn băng của hắn, nàng cũng nhìn ra, hắn sẽ đối với bất kì nữ nhân nào động tình, gặp thì chơi thôi. Mà từ năm kia hắn đã thường xuyên lui tới nơi này nữa rồi, mỗi lần tới đây, chỉ là nghe một khúc nhạc rồi vội vàng .

      Hắn là khách nhân thứ nhất của nàng , lần đầu tiên của nàng cũng là cho hắn nhưng là, nàng đối với hắn chỉ an phận dám cầu, nàng vì hắn thủ thân như ngọc, đối với hành tung của hắn nàng dám hỏi, chỉ có thể là yên lặng chờ đợi.

      Trong hai năm qua, Phượng Thiên Vũ ở chỗ nàng qua đêm, nàng rõ là chuyện gì xảy ra, tưởng rằng hắn đối với thân thể mình bắt đầu chán ghét, hoặc là đã có người khác rồi, nhưng xem thần sắc thì giống. Đến hôm nay nàng thấy Long Phù Nguyệt, lại thấy Phượng Thiên Vũ lơ đãng nhìn, đôi mắt thường xuyên nhìn quanh nha đầu kia, giác quan thứ sáu nói cho nàng biết, nữ tử làm cho Phượng Thiên Vũ động tâm đã xuất hiện……

      Chương 147. Bổn vương chính là thích nữ nhân lạt ít, như vậy mới. . .

      Edit: nhok phù thủy

      Beta: Quảng Hằng


      nương này nhìn giống như một sinh linh siêu thoát, trong lòng nàng tràn đầy cảm giác vui, một luồng ghen tị điên đảo xuất hiện trong lòng nàng, nói thẳng ra, nàng cũng hi vọng Long Phù Nguyệt gặp chuyện may, nếu có thể giống như vị công chúa Long Phù Yên kia ngã một cái đau như vậy thì càng tốt ….

      Nghe được Long Phù Nguyệt nói muốn mượn xiêm y, trong nội tâm nàng vừa động, khẽ mỉm cười nói: “ cần làm phiền mụ mụ, chỗ tỷ tỷ có rất nhiều xiêm y, nếu muội muội chê, có thể chọn một bộ tốt ?”

      Long Phù Nguyệt gật gật đầu: “Cũng được.”

      Thủy Diệu nhẹ nhàng cười nói: “Kia______muội muội theo ta.”

      Long Phù Nguyệt mắt to đảo chung quanh này nhìn như nghiêm trang, lại liếc toàn bộ nam thanh nữ tú văn nhân trong phòng lần, cười híp mắt : "Các ngươi tiếp tục, lát ta ra khiêu vũ, mong mọi người cổ vũ."

      Thái tử kia đã bị nàng gợi sự hiếu kì rất lớn, tuấn mâu nhíu lại, ha ha cười nói: “Tiểu mĩ nhân, ngươi đừng có chạy trốn! Bổn vương chờ xem ngươi biểu diễn.”

      Long Phù Nguyệt lúm đồng tiền như hoa, lấy tay làm ra chữ V : "Thái tử gia, ngươi chắc chắn xem được."

      Xoay ngươi theo Thủy Diệu vào phòng thay quần áo.

      Thái tử thấy nụ cười này của nàng, gần như bị hút hồn, kinh ngạc nhìn chắm chằm vào chỗ nàng mới biến mất một lúc lâu, mới thở dài một tiếng nói: “Hai năm trước, nàng chỉ là một con bé ngây ngô, nghĩ tới bây giờ trổ mã như vậy, thật là thú vị, xem ra là ta đã nhìn nhầm rùi mới chọn lấy Long Phù Yên này, mới nhìn qua thì thật là xinh đẹp nhưng lại như một con nhóc đầu gỗ, lão Cửu, thật là tiện nghi cho ngươi.”

      Tay Phượng Thiên Vũ dười bàn đã lặng lẽ nắm thành quyền, nghe được lời Thái tử nói…. , khóe môi hắn nhếch lên, thản nhiên cười nói: “Nàng vẫn chỉ là con bé ngây ngô, thô lỗ ra gì, đã làm cho đại ca chê cười rồi.”

      Thái tử lắc lắc đầu : “Ha ha, bổn vương chính là thích nữ nhân lạt ít, như vậy mới đủ hương vị!" Hắn bỗng nhiên nhớ tới cái gì, ghé sát vào bên người Phượng Thiên Vũ: “Lão Cửu, bằng như thế này, ta lấy hai mỹ nhân trong phủ của ta để đổi lấy nàng, thế nào? Nếu như ngươi muốn, thì công chúa Long Phù Yên kia ca ca cũng sẽ tặng cho ngươi……”

      Phượng Thiên Vũ phải mất một lực rất lớn mới nhịn được đem nắm tay của mình đánh vào khuôn mặt tuấn tú của hắn. Hắn cười như cười, liếc mắt nhìn Thái tử một cái: “Đại ca, huynh còn nhớ phụ hoàng đã ban hôn cho ta?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :