1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']81. Khiêu khích (xx)

      darkorange;']Edit: Tiểu đông tà

      darkBeta: Evy Nguyen



      Thời điểm trở lại khách điếm mặt trời ngã về tây.

      Cổ Nhược tự nấu thuốc, Hoa Tích Nguyệt vốn định theo.

      Lo nghĩ, lại bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, chạy đến trong phòng bếp tự mình làm vài món ăn.

      Cổ Nhược nấu dược rồi, vừa về tới phòng trọ, bỗng nhiên sững sờ chút.

      bàn xếp bảy tám đĩa thức ăn, đều là món bình thường thích.

      bàn còn đốt mấy cây nến. Ánh nến chập chờn, khuôn mặt nhắn của Hoa Tích Nguyệt cũng đỏ rừng rực như trái táo.

      bàn còn có bầu rượu tinh xảo, hai chén rượu làm từ ngọc bích.

      Cổ Nhược lông mi dựng lên: "Cái này —— là chuyện gì xảy ra?"

      Hoa Tích Nguyệt cười mỉm, châm chén rượu cho : "Cổ Nhược, chúc mừng độc trong người ngươi rốt cục được khống chế, chuyện này còn chưa đủ để chúng ta hảo hảo chúc mừng sao?"

      Cổ Nhược trong mắt chớp qua tia hiểu , trong lòng thở phào nhỏm, còn tưởng đây là yến tiệc chia tay. Nguyên lai là vì chúc mừng...

      Tâm tình hiểu thấu mà bình ổn lại.

      Đồ ăn rất thanh đạm lại ngon miệng, đúng là khẩu vị Cổ Nhược bình thường ưa thích.

      Rượu, nhưng tại Bắc quốc này chỉ mỗi có ô mai hương thảo rượu, mùi thơm ngát, tửu sắc lạnh lùng.

      Cổ Nhược uống rượu, nhưng xem Hoa Tích Nguyệt cao hứng như thế, đành lòng phật ý nàng.

      bàn rượu, theo bình thường, Hoa Tích Nguyệt vừa cười vừa , Cổ Nhược mi sắc nhàn nhạt nghe nàng thiên nam địa bắc, cũng nổi giận buồn bực.

      Hoa Tích Nguyệt nhìn về nũng nịu, tửu lượng cũng cao.

      Mấy chén vào bụng, khuôn mặt nhắn của nàng như nhuộm vầng lửa, mắt như sương khói, hơi nước dịu dàng

      mảnh cánh hoa phấn hồng đọng bên môi nàng, ánh mắt nàng kiều diễm như lửa.

      Đôi mắt trong suốt tựa hồ có ngọn lửa màu tím khẽ động.

      Nàng duỗi đầu lưỡi phấn hồng ra, nhàng đem cánh hoa cuốn vào.

      Sau đó nhìn Cổ Nhược cười cười, hình như có hoa đào đầy trời nở.

      Tâm Cổ Nhược chấn động, cũng biết là chuyện gì xảy ra, chỉ cảm thấy đêm nay Hoa Tích Nguyệt kiễu mỹ kinh người.

      loại khí tức vũ mị tươi mát, làm trong lòng giống như hươu chạy.

      Cổ Nhược vội vàng cúi đầu, trông thấy đầu ngón tay trắng muốt của nàng cầm chén lưu ly chén, tửu sắc óng ánh như ngọc lưu ly, sáng loá đập vào mắt .




      ']82. Khiêu khích (xx) 2

      darkorange;']Edit: Tiểu đông tà

      darkBeta: Evy Nguyen



      mất tự nhiên mà nhắm hai mắt, ho tiếng, hớp chút rượu.

      Mùi rượu tại đầu lưỡi khai mở, mực kéo đến đáy lòng.

      chỉ cảm thấy chính mình tựa hồ muốn chìm đắm trong rượu ngon này.

      mùi thơm nhàn nhạt thoảng đến, thân thể Hoa Tích Nguyệt nhích lại gần.

      Cổ Nhược ngây người lúc, nàng dựa vào trong ngực của .

      người của nàng có hương cỏ xanh nhàn nhạt, cũng có hương hoa đào ngọt lịm.

      Mùi vị kết hợp theo mũi đến tứ chi, đáy lòng của .

      Thân thể Cổ Nhược lập tức cứng ngắc.

      trước kia phải chưa từng ôm nàng, nhưng lúc này lại có cảm giác gì, như ôm lấy xấu hài tử.

      tại lòng lại kinh hoàng ngừng, như là ôm củ khoai nóng bỏng tay a, biết là nên thả ra, nhưng lại vẫn ôn hòa tham luyến nó...

      Nhìn hai con ngươi nàng mê ly, môi đào kiều diễm, lại có dục vọng...

      Hoa Tích Nguyệt trong đôi mắt hình như có ngàn vạn hoa đào ngưng tụ, tụ tập thành mảnh mập mờ.

      Lặng lẽ duỗi ra bàn tay bé, ôm cổ , thổi hơi như lan: "Cổ Nhược, Cổ Nhược..."

      Tiếng nàng bên trong có loại kiều mỵ, gần như xốp giòn đến người thực chất bên trong.

      Cổ Nhược như bị đầu độc, chậm rãi cúi đầu xuống, khó khăn lắm muốn hôn lên môi đào.

      Hoa Tích Nguyệt nhắm mắt lại, thào: "Cổ Nhược, Cổ Nhược, ta rất ngươi..."

      Cổ Nhược thân thể run lên, như bị sấm đánh, bỗng nhiên tỉnh táo lại, vội vàng đem nàng đẩy ra.

      động tác quá mau, cái ghế cũng bị đánh ngã mặt đất, phát ra tiếng rất lớn.

      "Tích Nguyệt, ngươi uống nhiều rồi, nghỉ ngơi thôi."

      Cổ Nhược đứng dậy, còn chưa kịp bỏ , Hoa Tích Nguyệt liền chạy tới từ sau lưng ôm lấy eo của : "Cổ Nhược, ngươi ta sao? Vì cái gì luôn cự tuyệt ta?"

      Cổ Nhược thân thể cứng đờ, chậm rãi xoay người lại: "Tích Nguyệt, chúng ta có khả năng ta lấy ngươi, ta chỉ coi ngươi là muội tử..."

      "! Ta cần làm muội tử ngươi! Ta là thiệt tình ngươi đó a, ta thích ngươi, còn hơn hết thảy mọi thứ đời..."

      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      83. Là ta lòng tham...

      Cổ Nhược nhắm hai mắt lại, thở dài tiếng, thản nhiên : "Tích Nguyệt, ngươi chỉ là nhất thời nhiệt tình, căn bản hiểu tình là chi..."
      " đúng, đúng, ngươi cũng thích ta, ngươi đối với người khác lãnh đạm, nhưng đối với ta gần đây rất tốt, rất tốt, nhất định cũng thích ta đúng ? Ta muốn gả cho ngươi, làm tân nương tử."
      Hoa Tích Nguyệt chăm chú nắm chặt ống tay áo của , tựa như bắt lấy hi vọng cuối cùng.
      Cổ Nhược tinh thần như trước bình tĩnh mà trong trẻo lạnh lùng, lui về phía sau bước, kiên quyết : "Ta và ngươi tuyệt đối thể. Ngươi vẫn là bỏ cái ý nghĩ đó . Ngươi là tiên, ta là người, mến nhau căn bản là có kết quả tốt!"
      Trong nội tâm lại bỏ thêm câu: "Ngươi tương lai đường còn rất dài, mà mệnh ta như phiêu bình, biết lúc nào hồn phi phách tán, ta muốn làm trong sinh mệnh ngươi chỉ là khách qua đường..."
      "Ta phải , ta là tiên. Nhân luyến kết quả, nhưng Nhân Tiên luyến có lẽ có vấn đề a? !"
      Cổ Nhược vung lên ống tay áo, kiên quyết : "Nhân Tiên cũng khả năng mến nhau! Tính mạng của chúng ta vốn là bất đồng, làm sao ở cùng chỗ!"
      nhắm mắt lại, cả đời này thói quen thanh tĩnh, muốn chạm phải tơ ngọc...
      Huống chi đối phương vẫn là con hồ ly?
      Hoa Tích Nguyệt trong con ngươi nước mắt sương mù ngưng tụ, ngón tay chậm rãi buông ra.
      Bỗng nhiên cười tiếng: "Vô luận ta thế nào, ngươi cũng chịu ta phải ? Cho dù ta tìm cái chết cũng được?"
      "Hoa Tích Nguyệt! Đừng ngớ ngẩn!" Cổ Nhược tâm có chút run lên, mặt biểu lộ như trước lạnh như băng.
      Hoa Tích Nguyệt khóe môi ra tia cười khổ: "Ta biết ngay là thế này. Ha ha, vốn thầm nghĩ thủ hộ lấy ngươi, thuận tiện yên tĩnh dừng lại bên cạnh ngươi, là ta... Là lòng tham của ta..."
      Nàng cười so với khóc còn khó coi hơn.
      Loại im ắng buồn bã này làm Cổ Nhược- lòng dạ ác độc cũng run lên.
      lâu, mới lạnh nhạt lên tiếng: "Tích Nguyệt, ta đối với ngươi cảm tình cùng quan hệ... Ngươi đối với ta cũng chỉ là nhất thời mê luyến, chúng ta căn bản phải là người đường, ngươi làm gì phải lún sâu vào bùn? Vẫn là sớm bứt ra a. Đợi khi tìm được thận châu, hoặc là thân thích ngươi thân thích vào, ngươi cùng Hoa Đậu Đậu liền xuyên việt về thôi, phụ thân các ngươi vẫn chờ các ngươi..."

      84. Hạ muốn hạ mãnh dược

      đến đây, ngừng lại chút, lại : "Ngươi vốn chính là tiên đạo, đừng bởi vì nhất thời tham hoan hủy tiên cơ... Vậy cái giá đó bù đắp được cái mất."
      Hoa Tích Nguyệt chán nản ngã ngồi, răng cắn chặt cặp môi đỏ mọng, bất tri bất giác liền cắn ra máu: "Ngươi thương ta, còn quản ta thành tiên hay làm cái gì? !"
      Cổ Nhược thấy nàng bộ dạng sứt mẻ lại biểu lộ.
      Nội tâm trầm xuống, mi phong dựng lên, trong đôi mắt có ít nộ khí: "Tích Nguyệt, ngươi cũng coi như là bằng hữu của ta, ta thể trơ mắt nhìn ngươi theo con đường tà đạo, càng thể hủy ngươi!"
      Hoa Tích Nguyệt trợn mắt: "Ngươi... Ngươi là vì sợ hủy tiên thân của ta mới tiếp thụ ta?"
      Lòng nàng gần như muốn tuyệt vọng lại lần nữa bắt đầu nhảy dựng lên. Trong đôi mắt nước gợn Liễm Diễm, hào quang lập loè.
      là muốn tốt cho mình mới như thế sao? Nếu là như vậy... Nàng có phải còn có thể ôm hi vọng?
      Cổ Nhược trong lòng hoảng hốt. Trong mắt lên tia chật vật.
      Muốn hạ mãnh dược, bằng nàng luôn dây dưa
      Đối với có trướng ngại, đối với nàng tu tiên càng có trướng ngại...
      "Hoa Tích Nguyệt, ngươi suy nghĩ nhiều, thiên hạ có buổi tiệc nào tàn, chờ linh lực ngươi khôi phục, chúng ta liền chia tay a..."
      Cổ Nhược dám nhìn nàng nữa, vung tay áo, kiên quyết xoay người sang chỗ khác: "Sắc trời còn sớm, ngươi cũng sớm trở về nghỉ ngơi ."
      Sau lưng rất lâu có động tĩnh.
      Cổ Nhược buồn bực, ngốc hồ ly này, muốn làm việc gì ngốc a? !
      muốn quay đầu nhìn xem, chợt nghe Hoa Tích Nguyệt thở dài: "Được rồi, tất cả nghe theo ngươi. Ngươi chán ghét ta như vậy, ta dán chặt lấy ngươi ý tứ, có chọc giận ngươi chán ghét. Ngày mai ta liền rời ... Cổ Nhược, chúng ta chia tay, giúp ta uống chén tiễn đưa?"
      Ngày mai rời ? !
      Tâm Cổ Nhược bỗng nhiên trầm xuống, lại có tia khủng hoảng cùng tha, cảm thấy hơi có chút bối rối.
      Ngực như có gì đó đè nén, muốn mở miệng vài câu, lại tưởng tượng, thể tiếp nhận tình cảm của nàng, có lẽ giải quyết dứt khoát như vậy là tốt nhất...
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      85. Quyến rũ 1
      Edit : Zennie
      Beta:Evy Nguyen

      cực lực bỏ qua trong lòng tha, gật đầu: "Cũng tốt. Ngày mai chúng ta chia tay, ngươi liền về Hồi Thiên xoáy quốc a, chừng thân thích ngươi trở lại..."
      Hoa Tích Nguyệt cười tiếng, gì thêm, châm chén rượu, đưa cho Cổ Nhược: "Ra, chúng ta cạn chén này, từ nay đường ai nấy ."
      Khuôn mặt nhắn của nàng có chút tái nhợt, đôi mắt tím bên trong nhìn ra cảm xúc, hình như có thủy quang chấn động, rồi lại bị nàng đè nén trở về.
      Cổ Nhược nội tâm bỗng nhiên co lại, nhận chén rượu kia, lời, uống vào.
      Rượu này giống với rượu ô mai hương thảo rượu lúc nãy.
      Có chút khổ, có chút chát chát, có chút cay, rồi lại có chút lộ ra điểm ngọt.
      Tại đầu lưỡi ngàn hồi bách chuyển tất cả tư vị, lại để cho lòng có chút rung động.
      "Đây là rượu gì?" Loại rượu này tư vị cực kỳ đặc biệt, lại để cho trong lòng của hiểu đau xót.
      Cổ Nhược có chút nhíu mày, nhìn Hoa Tích Nguyệt.
      Thần sắc Hoa Tích Nguyệt có chút cổ quái, làm như vui mừng, lại như là bi thương buồn bã, lại có chút khẩn trương...
      loại nhiệt kỳ dị lưu tại giữa ngực và bụng, chậm rãi chảy đến toàn thân, nhiệt độ cơ thể tựa hồ lên cao, sóng nhiệt mang tất cả mà đến...
      Xuân dược!
      Đây là phản ứng đầu tiên của Cổ Nhược, thân thể nhất thời cứng đờ, thể tin mà trừng mắt Hoa Tích Nguyệt.
      Nha đầu này ràng hạ xuân dược !
      là đại phu, lại là Vu sư, bình thường tuyệt đối ai có thể hạ xuân dược .
      Hôm nay vậy mà gặp Hoa Tích Nguyệt, cho cùng là đối với nàng tia phòng bị, tin nàng lại hại .
      thể tưởng tượng nổi cảm giác thân thể phản ứng cùng khát vọng, lửa giận xen lẫn dục hỏa cùng chỗ đánh úp lại.
      Ngón tay chỉ vào Hoa Tích Nguyệt, hận thể giết nha đầu biết trời cao đất rộng này: "Ngươi... Ngươi dám..."
      Chợt thấy ánh mắt của nàng, ánh mắt nàng như là muôn nhìn việc hệ trọng, Sâm La Vạn Tượng, hoàn hoàn đan xen.
      Vốn là đôi mắt tím trong mắt giờ đây chuyển thành hoa đào hồng nhạt.
      chút choáng váng, toàn thân cũng có khí lực.
      Nỗ lực vịn cái ghế đứng đấy, muốn nghiêm nghị trách cứ nàng, rồi lại phảng phất tâm thần cũng chịu nàng khống chế, mở miệng được.

      86. Muốn ngươi đêm...
      Edit : Zennie
      Beta:Evy Nguyen

      mùi thơm nhàn nhạt thổi qua, thân thể ôn nhuyễn như ngọc tiến sát vào ngực .
      Cổ Nhược hoảng hốt, thanh lạnh lùng: "Buông ra!"
      Hoa Tích Nguyệt thân thể có chút run cái, đưa tay ôm cổ .
      Đưa mắt lên theo cái cằm hoàn mỹ của nhìn về phía ,
      Từng hình dáng đường cong mặt đều khắc sâu
      Rất thích rất thích, ưa thích tâm đều đau.
      "Cổ Nhược, ta thích ngươi, rất thích ngươi, thể gả cho ngươi, ta muốn ngươi đêm... Được ? Được ?"
      Nàng khuôn mặt vũ mị, cách xa.
      Cặp môi đỏ mọng kiều diễm như lửa, nhàng động lên, khiến tâm hồn, phảng phất mời nhấm nháp.
      Gần như vậy, gần như trong khoảnh khắc muốn đụng phải, hô hấp của Hoa Tích Nguyệt dán chặt lấy , làm thở nổi.
      Đầu hồi choáng váng, thần sứ quỷ sai thiếu chút nữa liền hôn lên, lại rốt cục vẫn hung hăng độ lệch đầu.
      "Cổ Nhược, ta chỉ muốn ngươi đêm, đêm ngươi cũng chịu cho ta sao? Ô ô, thân thể của ta thầm nghĩ cho ngươi..." Hoa Tích Nguyệt ôm chặt , bờ môi Hồ Điệp đồng dạng hôn mi mắt , mắt của , chóp mũi , cuối cùng, dừng lại môi của .
      Cổ Nhược thân thể run lên bần bật.
      môi nàng có hương thơm mùi rượu cùng hương hoa, suýt nữa làm say mê.
      tự kéo lại tia thần trí: "Tích Nguyệt, buông tay! Ngươi là nữ hài tử, sao có thể tùy tiện như vậy? ! Đừng làm mất danh tiết của mình!"
      "Danh tiết? ! danh tiết của ! Danh tiết giá trị bao nhiêu tiền cân? Ta chỉ muốn đem thân thể của mình cho người dấu nhất! Cổ Nhược, đáp ứng ta, giúp ta đêm nay, ngày mai ta ..."
      Hoa Tích Nguyệt nước mắt đổ rào rào chảy xuống.
      Trong nội tâm bỗng nhiên xem thường chính mình. Vậy mà muốn dùng biện pháp hèn hạ như vậy tiếp cận .
      nhất định hận mình rồi a?
      Thế nhưng, nàng có biện pháp a.
      Nếu như nhất định phá thân, nàng muốn đem thân thể trong sạch hiến cho lang , thầm nghĩ cùng người xuân phong nhất độ...
      Cổ Nhược, tha thứ ta...
      Nàng nước mắt cọ xát mặt Cổ Nhược. Ấm áp và ẩm ướt...
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']87. nàng, cưới nàng

      Edit : Zennie

      royal']Beta:Evy Nguyen



      Trong tâm Cổ Nhược rung chuyển, xem lẫn với cảm giác khổ sở.

      Lửa trong nội tâm, lửa trong thân thể cùng xông tới.

      Thân thể run nhè .

      Xuân dược còn dễ trụ được, nhưng Hoa Tích Nguyệt sử dụng xuân dược đồng thời còn dùng hồ dụ thuật, như vậy hai bút cùng vẽ, khiến cho cũng thiếu chút cầm giữ được.

      bỗng nhiên nhắm mắt lại, mặc niệm tâm quyết, áp chế dục hỏa đốt người kia...

      dù sao cũng là y sư, đồng thời lại là Đại vu sư, loại xuân dược này căn bản làm khó được .

      Vận hành huyết mạch Chu Thiên, liền đem toàn bộ xuân dược ép ra...

      Cắn đầu lưỡi, đau nhức kịch liệt phía dưới, hồ dụ thuật cũng bị cởi bỏ, bị khống chế thân thể rốt cục, lại khôi phục bình thường.

      vốn muốn đem nàng đẩy ra nhưng Hoa Tích Nguyệt gần như tuyệt vọng giãy dụa dọa sợ . Lòng vì sợ mà tâm rung động, càng làm cho lòng đau.

      Vô luận như thế nào cũng hạ được quyết tâm đẩy nàng ra.

      Làm sao vậy? Nàng đến cùng làm sao vậy?

      Trong lòng của lướt qua vòng nghi vấn.

      Chỉ là lúc này khí huyết cuồn cuộn, trong ý nghĩ mảnh hỗn loạn, căn bản có cách nào phân tích cụ thể tình huống trước mắt.

      đối với Hoa Tích Nguyệt thể cảm giác, chỉ là vẫn để ý cảm tình mà mình dành cho Hoa Tích Nguyệt rốt cuộc là cái gì. Nhưng là đối với nàng vô luận là cảm tình như thế nào nữa, cũng cùng nàng xuân phong nhất độ

      nàng, cưới nàng. Nhưng thương, liền thả nàng, có chuyện mập mờ khiến nàng thương tâm.

      Sao có thể tùy tùy tiện tiện phát sinh loại quan hệ này? thể hại nàng!

      biết Hoa Tích Nguyệt tu luyện chính là tiên đạo, loại tu luyện này căn cơ đúng là nàng tấm thân xử nữ, khi bị phá trước khi tu luyện đại thành, mấy ngàn năm khổ tu kia vứt bỏ hơn phân nửa...

      Nàng như thế nào như vậy biết quý chính mình! Vì nhất thời vui vẻ mà mệnh cũng muốn sao?

      Hoa Tích Nguyệt đụng chạm đến thân thể của thấy khôi phục lạnh như băng, ngay lập tức biết cởi bỏ khống chế của mình, trong nội tâm đau khổ khó tả, lòng nàng chậm rãi chìm vào đáy biển.

      Nguyên lai đối với chính mình điểm cũng có...

      Nàng bỗng nhiên nở nụ cười. Chính mình dốc sức liều mạng đưa tới cửa mà người ta lại cần. Hoa Tích Nguyệt, ngươi rất thất bại!

      Tại sao phải khổ như vậy lãng phí chính mình?




      ']88. làm việc gì ngốc a

      Edit : Zennie

      royal']Beta:Evy Nguyen




      chừng chính mình trong mắt chỉ là sủng vật, ma nghiệp chướng đáng nhắc tới mà thôi.

      Nàng cười thân thể càng ngừng run rẩy, nước mắt lại từng chuỗi, từng chuỗi rơi xuống.

      Nàng bỗng nhiên đứng người lên, lảo đảo lui về phía sau mấy bước: "Được rồi, ta tính toán bỉ ổi... Chính ngươi bảo trọng..."

      Bỗng nhiên quay người chạy ra ngoài.

      Cổ Nhược vô ý thức mà thò tay muốn kéo nàng, nhưng động tác nàng quá nhanh, kéo lại kịp.

      Ngây người lúc, liền trơ mắt nhìn thân ảnh của nàng biến mất trước mắt, đầu ngón tay tựa hồ còn có độ ấm nơi áo nàng.

      Trong phòng tĩnh lặng như chết, tất cả ôn hòa cùng lạnh như băng đều theo nàng rời ...

      Lòng của bỗng nhiên có loại khủng hoảng trước nay chưa có.

      Cái nha đầu này, làm gì việc ngốc a? !

      Gần như là bản năng, cũng ra khỏi cửa, lại gặp bóng lưng Hoa Tích Nguyệt chạy vào gian khách phòng.

      "Phanh!" Cửa phòng bị nàng đẩy mạnh, phát ra tiếng vang rất lớn.

      Rất nhanh, trong phòng liền truyền ra tiếng nàng khóc.

      Cổ Nhược  tiếng động đứng trước cửa, giơ cánh tay lên muốn gõ cửa, lo nghĩ, rồi lại chán nản buông xuống.

      Gõ cửa rồi làm sao đây?

      có thể hứa hẹn cho nàng cái gì đây?

      chỉ làm cho nhau xấu hổ...

      Có lẽ, khi nàng bình tĩnh tốt hơn.

      Nàng gần đây như là đứa bé, tính tình đến nhanh cũng nhanh.

      Có thể khóc lên coi như là chuyện tốt, đại khái làm tiếp việc ngốc khác...

      Cổ Nhược cảm giác mình tựa như kẻ ngốc lo được lo mất, trong nội tâm như là phiên giang đảo hải (*dời sông lấp biển), lại nghĩ ra bất kỳ đầu mối nào.

      Chỉ ngơ ngác đứng ở trước cửa phòng nàng, nghe tiếng nàng khóc càng ngày càng , cuối cùng có động tĩnh.

      Cẩn thận nghe xong, ràng còn có chút tiếng lẩm bẩm.

      Nàng ràng khóc mệt nên ngủ rồi!

      Cổ Nhược quả thực biết nên khóc hay nên cười, lại nghe hồi, nghe tiếng hô hấp của nàng phát ra trầm ổn, tâm cuối cùng cũng xuống.

      Có thể khóc lên là chuyện tốt, khóc xong có buồn nữa.
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      89. Nhân sinh tất nhiên là có tình si, việc này liên quan phong hòa nguyệt

      Edit : Zennie

      Beta:Evy Nguyen
      Chuyện này phát sinh là quá mức bất ngờ, cũng cần hảo hảo tỉnh táo lại.Xử lý cảm xúc, sau đó lại quyết định làm sao bây giờ...

      chậm rãi lại rồi trở về, về tới phòng trọ của mình.

      Ngồi lúc lâu lại lo lắng thôi, lại đến trước cửa phòng nàng.

      nghiêng tai lắng nghe, nàng ở bên trong hô hấp trầm ổn, tựa hồ ngủ say.

      cười khổ cái, cái nha đầu này, náo loạn khóc hồi, ngay lập tức liền ngủ an ổn.

      Ai, được rồi, may là nàng có việc gì.

      Ngày mai lại cùng nàng hảo hảo chuyện, có số việc thuận theo tự nhiên tốt hơn.

      cuối cùng yên lòng, trở lại phòng.

      Thân thể của cũng vừa mới khôi phục, lại bề bộn ngày, thập phần mệt mỏi. Nằm xuống lâu ngủ say.

      ... ... ... ...

      Bên ngoài, trăng sáng treo trời cao.

      Trong phòng, Hoa Tích Nguyệt ngồi ở góc giường.

      Ôm đầu gối co rúc ở chỗ đó, trong phòng chìm ảm lại tịch, có chút quạnh quẽ khiến người phải sợ hãi.

      Hồ ly có đôi tai vốn cực thính, huống chi là Hoa Tích Nguyệt lại là hồ tiên ngàn năm.

      Cổ Nhược mặc dù ở bên ngoài lặng yên tiếng động, nhưng nàng lại nghe thấy động tĩnh của .

      Khóe miệng khỏi lộ ra nụ cười khổ, tuy thương nàng, nhưng có lẽ coi như là quan tâm nàng

      lo lắng cho mình sao?

      Lo lắng cho nàng nhớ ra nàng làm chuyện điên rồ sao?

      Ha ha, làm sao có thể được?

      Nàng tốt xấu cũng sống vài ngàn năm ở đời này, còn dạng tình gì nàng chưa thấy qua?

      Câu chuyện sinh ly tử biệt cũng xem qua ít.

      Nàng cho rằng nàng có thể rất nhạt định rồi, tầm nhìn có thể khai phát rồi, nhưng là tình đến giờ, mới biết được rằng bị tổn thương là loại đau đớn như thế nào...

      Nhân sinh tất nhiên là hữu tình si, việc này liên quan phong hòa nguyệt

      Nguyên lai, vô luận kiếp này hay là kiếp trước, và nàng luôn hữu duyên vô phận như vậy...

      Nếu như có chuyện lang tinh, nàng còn cảm giác có rất nhiều thời gian hao tổn cùng Cổ Nhược.

      Mày dạn mặt dày dính bao nhiêu lâu, cũng tin bị chính mình làm cho động tâm.

      Nhưng qua chuyện tối nay, nàng muốn thực lời hứa của mình, đến lúc đó, nàng là thân tàn hoa bại liễu, còn có mặt mũi nào dính bên người Cổ Nhược đây?

      90. Dù là lưu ngày cũng tốt

      Edit : Zennie

      Beta:Evy Nguyen
      Huống chi khi phá thân , linh lực của nàng hao tổn hơn phân nửa, chỉ sợ duy trì hình người cũng khó khăn...

      Ai, đợi thực hứa hẹn, nàng liền cư nơi núi rừng, hỏi đến thế ...

      muốn làm cho Cổ Nhược lo lắng quá mức, nàng hắng giọng mấy cái, điều hoà hô hấp...

      Ngồi ở góc giường lâu, nàng mới chậm rãi đứng dậy.

      Mở cửa ra.

      Bên ngoài ánh trăng như nước, chiếu xuống phía tuyết trắng, ngân trang tố khỏa, lạnh lẽo và mê người.

      Lúc này ánh trăng ngả về tây, đúng là nửa đêm.

      Mọi thanh đều tịch ở bên trong, ngẫu nhiên có tiếng chó sủa truyền đến, càng cho màn đêm lạnh như băng tăng thêm vòng quạnh quẽ.

      Hoa Tích Nguyệt chậm rãi ra ngoài.

      Trong lúc bất tri bất giác, lại đến Ngả Vân núi.

      vào cái sườn núi.

      Ban ngày bọn từng ở chỗ này sấy [nướng] qua con gà tuyết, ôm qua...

      Nhớ lại tất cả ngọt ngào, ấm áp và điềm mật, khuôn mặt nhắn của nàng lộ ra vẻ tươi cười.

      Dấu vết ban ngày bọn họ ở đây bị gió tuyết lần nữa bao trùm, nhưng ở trong hoảng hốt, Hoa Tích Nguyệt giống như chứng kiến lại màn tái hình ảnh ấm áp ban ngày kia.

      Nàng xem đất nơi này đầy băng tuyết, bỗng nhiên linh cơ khẽ động, nàng phải ở chỗ này lưu lại chút kỷ niệm, dù là lưu ngày cũng tốt!

      Nàng bắt đầu đắp người tuyết...

      Những người tuyết này, đều là chồng chất viên viên, mập mạp, như là Phật Di Lặc.

      Thân hình nàng lại nhắn, tựa hồ gió thổi qua bay mất.

      Khuôn mặt nàng nhắn vì lạnh mà đỏ bừng, bàn tay bé cũng sưng đỏ như mười củ cải trắng.

      Người tuyết dưới tay nàng chậm rãi ra hình dạng.

      Xa xa nhìn lại, giống như là nam tử ngồi ngay ngắn tại chỗ đó, bên cạnh ôm lấy nữ tử...

      Nàng cũng giống là làm người tuyết, giống như là làm băng điêu.

      Rút Nga Mi ra đâm nhàng khắc ra mặt mày.

      Nàng chăm chú khắc như vậy, cũng chưa phát giác phía sau lưng cách đó xa thêm người tự lúc nào...

      Dạ Tang đứng ở cách đó xa, nhìn xem nữ tử ngừng bận rộn kia.

      Khuôn mặt nàng nhắn, vì lạnh mà giống như quả táo, khóe miệng là vòng như mộng ảo cười.

      Trong cái miệng nhắn ục ục thầm, cũng biết cái gì, giống như cùng tình nhân .
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :