1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']71.Cho ngươi thêm thời gian ngày , đêm.

      darkEdit : Zennie

      ']beta: Evy Nguyen



      Cảm giác được lồng ngực Cổ Nhược phập phồng, nghe tiếng tim đập của , chỉ cảm thấy thế gian nhạc nào nghe hay như vậy. Nàng gần như muốn say mê, khuôn mặt nhắn mà ngây ngốc cười, nước mắt ở mặt lại tràn đầy. ràng cách nhau chỉ có ngày, nàng như trải qua ngàn năm vạn năm. Si ngốc mà nhìn qua mặt của , tâm treo lâu rốt cục cũng chậm rãi hạ xuống. Bình tĩnh mà bình tĩnh.

      Chỉ cần có thể hảo hảo sống sót, nàng vô luận là như thế nào cũng có sao. Ở kiếp trước nàng thể cứu được , ở kiếp này cuối cùng cũng có thể đền bù tổn thất, bàn tay bé rung động mà vươn ra, vuốt ve đôi má lạnh buốt như ngọc thạch của Cổ Nhược, trầm thấp mà kêu gọi:"Cổ Nhược, Cổ Nhược................"

      Tựa hồ muốn gọi mở mắt, lại sợ quấy nhiễu , Cổ Nhược hơi nhắm mắt lại, tựa như ngủ say, sắc mặt so với trước kia dễ nhìn hơn bao nhiêu. Quanh thân giống như bao phủ mảnh tường hòa trong vầng sáng.

      " như thế nào còn chưa tỉnh lại?" Hoa Tích Nguyệt ngẩng đầu nhìn Dạ Tang. Nhìn thấy Dạ Tang khuôn mặt cũng tái nhợt ít, biết cũng hao tổn tinh lực rất nhiều, trong nội tâm lên áy náy.

      Dạ Tang kéo căng lấy khuôn mặt tuấn tú " dù sao cũng chết qua lần, tại có thể sống lại, nhưng đợi thần hồn toàn bộ trở lại toàn bộ vị trí cũ, còn có thể ngủ thêm buổi, nếu như có gì ngoài ý muốn, ước chừng sáng sớm ngày mai ngươi có thể thấy Cổ Nhược vui vẻ. Tốt rồi, đại công cáo thành, lão tử cũng cần phải trở về, ngươi chừng nào lưu ly cung thực lời hứa của ngươi?"

      Hoa Tích Nguyệt trong tâm trầm xuống, cắn cắn bờ môi:"Ta........ bây giờ còn chưa có tỉnh, còn cần người bảo hộ........."

      "Tốt, lão tử có lòng từ bi, cho ngươi thêm thời gian ngày, đêm, ngày hôm sau sáng sớm ta tới đón ngươi." muốn lại nhìn con hồ ly bộ dạng ngốc này, sợ chính mình tức giận đến não cũng bị trúng gió, phẩy tay áo rời .

      Cổ Nhược lâm vào trong mơ màng, trong mộng có nữ hài tử cười. Tiếng cười thanh thúy như là tiếng chuông bạc, thấy nữ hài tử khuôn mặt kia như thế nào, lại làm cho gần đây vốn lạnh lùng, tâm mảnh mềm mại. Luôn đành lòng làm phật ý bé kia,cho dù bất kỳ cái cầu nào, như hài tử mà đồng dạng nuông chiều cùng lấy nàng.




      ']72. Lại bò lên giường của 1

      Edit :Zennie

      ']Beta: Evy Nguyen



      Chỉ chớp mắt lát, chuỗi cảnh lại đổi.

      Bầu trời bị mây cuồn cuộn che lấp, cảnh vật tối đen lại, cả vùng đất là mảnh chém giết.

      Vô số máu tươi đổ ra, vô số bóng người ngã xuống.

      Toàn cảnh trời đất như là viễn cảnh Tu La.

      trơ mắt nhìn bé kia bị vô số xương đầu lâu khô đánh trúng, quanh thân dính đầy máu tươi.

      Ở trước mắt tầng lại tầng màu huyết đỏ chảy ra.

      Đỏ chói mắt, đạt đến cực hạn, như là huyết núi trùng trùng điệp điệp, bám lấy thân thể của ngừng hạ xuống, hạ xuống...

      ...

      Cổ Nhược từ trong mộng bừng tỉnh lúc, toàn thân đầy mồ hôi lạnh.

      bỗng nhiên ngồi dậy, há mồm thở dốc.

      Nữ hài trong mộng là ai?

      Tại sao phải lại cho có cảm giác đau lòng như vậy?

      hít hơi dài, nhiều năm có nằm mơ rồi, vậy mà lại vừa gặp giấc mộng hỗn loạn như vậy!

      Ngẩng đầu nhìn ánh nắng tươi sáng ngoài cửa sổ điểm chút hào quang xuyên thấu qua song cửa chiếu vào, sinh động và chứa đầy khí lực...

      Trong con ngươi đen như mực, lên chút mờ mịt.

      Nơi này là —— khách điếm?

      Tại sao ta lại ở chỗ này?

      Ta hình như là té xỉu đường à nha!

      Chẳng lẽ vậy mà chết?

      "Chuyện gì xảy ra? Độc của ta..."

      vận nội lực, khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

      Cái thi độc kia thời thời khắc khắc trong cơ thể hắn ồn ào náo động ràng bị đè nén xuống.

      còn có cảm giác đau đớn tràn ra nữa.

      Điều này sao có thể? !

      nhớ đến tiểu hồ ly lông màu hồng nhạt vì tránh gió tuyết mà chạy vào trong băng đạo...

      Chẳng lẽ nàng lấy được huyết hoa quỳnh? Sau đó lại tìm tới chính mình?

      Thế nhưng mà —— nghe thủ hộ huyết hoa quỳnh đúng là khắc tinh của hồ ly. biết nàng có bị thương hay ?

      nằm được, xoay người xuống giường, lại đụng phải đám lông mượt cuộn tròn dưới cuối giường.

      "Hoa Tích Nguyệt!" có chút thở dài hơi.

      Tiểu hồ ly này có tật xấu bỏ được, chỉ cần thừa dịp chú ý, liền bò lên giường của .

      Thân thể nho cuộn tròn lại, như cục bông màu hồng nhạt lớn.

      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      magenta;Mừng sinh nhật nàng Quảng Hằng thân iu,chúc nàng ngày sinh nhật thât vui vẻ và hạnh phúc!!!


      magenta;Bonne anniversaire!!!!



      <img class="alignnone size-medium wp-image-23054" title="2006_0518_happybirthday" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/08/2006_0518_happybirthday.jpg?w=300" alt="" width="300" height="241" />





      73.Lại bò lên giường của 2

      darkEdit : Zennie

      beta: Evy Nguyen



      Ánh mắt băn khoăn thoáng đảo qua thân thể của tiểu hồ ly.

      Da lông ảm đạm ít, mượt mà như trước, người có chút va quệt bị thương...

      Nàng nhất định chịu ít đau khổ a?

      Tâm Cổ Nhược có chút co lại, ngón tay chạm vết thương người nàng.

      Nhìn ra đây đều là bị thương ngoài da, trong nội tâm mới có chút nới lỏng.

      thiếu nợ tiểu hồ ly ngày càng nhiều rồi.

      Khóe môi Cổ Nhược lộ ra nụ cười khổ.

      Sờ lên lớp lông mịn, khẽ giật đôi tai lớn màu hồng nhạt.

      "Tỉnh, tỉnh."

      "Ân, Ân." Tiểu hồ ly mơ mơ màng màng lên tiếng.

      Cái đuôi to chăm chú bao lấy thân thể của mình, đám lông co lại thành quả cầu phấn hồng.

      "Trở về ngủ ." Cổ Nhược cười , lại gẩy gẩy cái đuôi to xù lông.

      "A?" tiểu hồ ly bỗng nhiên thanh tỉnh thoáng phát, đôi mắt tinh màu tím mở ra đường , lại lập tức khép lại.

      Ục ục thầm câu cái gì.

      "Cái gì?" Cổ Nhược rất có kiên nhẫn hỏi câu.

      "Gả cho ta , ta muốn cùng ân công tương thân tương ái, vĩnh viễn chia lìa, A..., ta muốn ăn ân công lâu rồi..."

      Hoa Tích Nguyệt rốt cục lầm bầm ra câu nguyên vẹn, lại ôm đầu nằm ngáy o..o.... ràng ra vẻ mặt vui sướng.

      Thân thể Cổ Nhược có chút cứng đờ, sau đó bật cười, ràng bị tiểu hồ li hướng đến thổ lộ a.

      Tiểu hồ ly này đúng là phải một loại quấn người, bất quá, cũng chán ghét.

      Kìm lòng được vươn tay ra, thuận tay ôm nó lên.

      Phấn hồ ly thoải mái mà lẩm bẩm tiếng, thân thể bỗng nhiên dang tứ chi ra.

      Cổ Nhược ngây người lúc, tứ chi ôm lấy tay của .

      Cái đầu cọ cọ đầu ngón tay của , tiếp tục nằm ngáy o..o....

      Trong lòng bàn tay mềm, ấm áp, tay bị thân thể mềm mại kia cuốn lấy, cỗ tình cảm ấm áp tự trong lòng bàn tay thẳng tắp truyền vào trong nội tâm.

      lại đành lòng rút tay về...

      Trong tâm Cổ Nhược bỗng nhiên nhảy dựng, tâm tình mảnh nhiễu loạn, vội rút tay trở về như bị bỏng.

      Cúi đầu nhìn tiểu hồ ly.




      ']74. Hấp dẫn trí mạng

      darkEdit : Zennie

      ']beta: Evy Nguyen



      Trong tâm Cổ Nhược bỗng nhiên nhảy dựng, tâm tình mảnh nhiễu loạn, vội rút tay trở về như bị bỏng.

      Cúi đầu nhìn tiểu hồ ly.

      Hoa Tích Nguyệt hồn nhiên chưa phát giác ra, chỉ là lại trở mình.

      Híp híp đôi mắt, rồi lại lăn ra ngủ.

      Sao tiểu hồ ly này ngủ giỏi như vậy?

      chưa bao giờ biết tiểu hồ ly này lại thích ngủ như thế, sắp trở thành Tiểu Trư rồi!

      Bàn tay vuốt vuốt đầu của nó, cảm nhận thấy linh lực người nó.

      Hơi khẽ cau mày, linh lực của tiểu hồ ly sao giảm bớt nhiều như vậy?

      Chẳng lẽ là lại là vì cứu chính mình?

      Ai, là mình liên lụy đến nó...

      Cũng may độc người bây giờ áp chế xuống.

      Về sau cần tiểu hồ ly dùng hồ hỏa ngăn chặn độc tính cho mình rồi.

      Cần phải bồi dưỡng cho tiểu hồ ly, nó nhanh chóng khôi phục nguyên khí.

      Sờ trong tay áo, dược thảo hái đường băng vẫn còn.

      Những dược thảo này đại đa số đều là dược thảo quý hiếm có thể tăng công lực, chắc hẳn cho Hoa Tích Nguyệt ăn hết có thể khôi phục ít công lực của nàng...

      Hoa Tích Nguyệt có giấc ngủ được hôn thiên hắc địa

      Hai ngày này nó luôn luôn phải vượt qua lo lắng cùng hãi hùng.

      Lúc trong băng đạo lại mệt mỏi vì cứu Cổ Nhược, lại cho nửa tánh mạng...

      Biết tính mạng Cổ Nhược còn nguy hiểm, nàng tâm lực buông lỏng, rốt cuộc chịu đựng được, liền lăn ra ngủ.

      Giấc ngủ này thập phần hương vị ngọt ngào, trong lúc ngủ mơ, nàng thổ lộ cùng Cổ Nhược a...

      Hì hì, phấn hồ ly mở cái miệng nhắn nở nụ cười.

      cỗ mùi thơm từ dược thảo tràn vào chóp mũi. Hô! Thơm quá!

      Nàng mở mắt ra hơi nước sương mù che chắn con mắt, bàn để chén chất lỏng màu xanh non.

      Thanh chập trùng dạng, cái hương khí kia chính là phát ra từ nơi này a!

      Nó nhảy người lên, chầm chậm qua ngửi chút, hồi mùi thơm ngát xông vào mũi.

      Khiến nó thoáng chốc sảng khoái tinh thần: "Ồ, là thơm a! biết có uống được ?"

      Nó thè đầu lưỡi phấn hồng khẽ liếm ngụm ——

      A..., có chút đắng lại lộ ra hương vị ngọt...

      Rồi lại hấp dẫn trí mạng.

      Nó lại vụng trộm uống ngụm, Ân, hương vị quả nhiên tồi.

      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      75. Toàn thân ấm áp, thoải mái nên lời
      Edit : Zennie
      beta: Evy Nguyen

      Cổ Nhược vừa vào cửa, nhìn thấy trước mặt tựa như một bức tranh vậy.
      tiểu hồ ly lông phấn hồng ngồi xổm ở mặt bàn, híp nửa con mắt.
      Ánh mặt trời sáng sớm chiếu bộ lông mềm mại, nhìn tựa như tiểu tinh linh.
      Rồi lại làm cho người ta cảm thấy thập phần ôn hòa đáng .
      Tâm Cổ Nhược khẽ động, lớp tình cảm ấm áp dâng lên,
      Ngứa, mềm, giống như bị mây bao vây lấy.
      Đứng ở nơi đó, vậy mà đành lòng quấy rầy.
      Hoa Tích Nguyệt thoáng ngập ngừng, muốn uống thêm ngụm, chợt thấy bóng mờ đứng ở cửa.
      Ngẩng đầu nhìn lên, gặp Cổ Nhược đứng ở nơi đó, áo trắng như tuyết, tóc đen như thác nước, mặt nụ cười nhàn nhạt thoáng .
      Thánh khiết mà trong trẻo nhưng lạnh lùng, phong độ tư thái tuyệt thế. Luôn làm cho người ta sinh lòng kính sợ, rồi lại nhịn được muốn tới gần...
      rốt cục tốt rồi! Rốt cục có việc gì rồi!
      Nàng làm hết thảy đều là đáng giá
      Vô luận nàng sắp sửa mất cái gì, quan trọng là ... có việc gì.
      lại sống sờ sờ mà đứng ở trước mắt mình!
      ai có thể hình dung trong lòng nàng, giờ phút này cảm kích cùng vui mừng đến mức nào.
      Si ngốc mà nhìn qua , kinh ngạc thôi, rồi nhịn xuống nhảy đến trong ngực của .
      Cổ Nhược liếc nhìn nó: "Hoa Tích Nguyệt, cảm giác như thế nào? Nhiều đến sao?"
      Hoa Tích Nguyệt đôi mắt tím híp lại thành hình trăng lưỡi liềm, gật đầu như mổ thóc: "Ân, Ân, tốt hơn nhiều."
      "Cái chén dược này là để ngươi uống a. Có thể bổ sung điểm công lực của ngươi." Cổ Nhược ấm giọng câu.
      Hoa Tích Nguyệt cảm động: "Đây là ngươi nấu vì ta hay sao?"
      Cổ Nhược , chỉ khẽ gật đầu.
      Tâm Hoa tiếc Nguyệt cảm giác ấm áp, như là ngâm mình ở trong nước ấm, toàn thân ấm áp thoải mái nên lời.
      có ý tứ ở trước mặt Cổ Nhược, lại thè lưỡi ra liếm thân.
      Thân thể động khẽ động, lớp phấn quang lên, nàng lại hóa thành hình người.
      Nàng vẫn là ưa thích thân người tuyệt đẹp của chính mình, như vậy cảm giác xứng được với Cổ Nhược...
      Bỗng nhiên phát giác đúng, trong con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng củaCổ Nhược lên vòng kinh ngạc.
      Cái kinh ngạc kia mặc dù chỉ là chợt lóe lên, Hoa Tích Nguyệt vẫn là cảm thấy tia bình thường. Vội cúi đầu xem người.

      76. Thoải mái làm cho nàng muốn lộn nhào
      Edit : Zennie
      beta: Evy Nguyen

      Cuống quít sờ lên đỉnh đầu, lại sờ thấy đôi tai nhọn nhọn!
      Tại sao có thể như vậy? !
      Khuôn mặt Hoa Tích Nguyệt nhắn nhất thời hoảng loạn!
      Như vậy người ra người, phải , mất mặt chết!
      Cổ Nhược nhìn nàng mắt khiếp sợ kia, trong lòng có chút đành lòng.
      Nó sở dĩ biến thành cái dạng này, tất cả đều là bởi vì chính mình...
      Hoa Tích Nguyệt vừa thẹn lại (túng) quẫn, khuôn mặt nhắn nhất thời đỏ bừng, co lại nghĩ lần nữa biến thành hồ ly.
      Cổ Nhược thản nhiên : " phải sợ, ngươi chỉ là hao tổn linh lực quá nghiêm trọng, uống cái chén dược này trước, khá hơn chút."
      Hoa Tích Nguyệt cắn cắn bờ môi, quả nhiên đem chén dược kia uống vào hơi.
      Vừa mới uống hết, liền cảm thấy cỗ nhiệt khí từ đan điền bay lên.
      Trong người các huyệt đạo đả thông, thoải mái làm cho nàng muốn lộn nhào.
      Cổ Nhược duỗi ngón tay ra, điểm mi tâm nàng.
      đám khí lạnh rót vào, rót vào tứ chi của nàng bách hải, trợ giúp nàng đem dược lực hóa mở...
      Hoa Tích Nguyệt chỉ cảm thấy linh lực lại từng điểm từng điểm trở về.
      Lắc cái đuôi, cái đuôi liền thấy rồi.
      Lại sờ lên lỗ tai, đôi tai hồ ly biến thành tai người hồng nhuận xinh xắn.
      Cổ Nhược thu tay về, hơi thở dài ra hơi. Trong lòng áy náy cuối cùng tiêu tan chút ít.
      xem con mắt Hoa Tích Nguyệt ngập tràn hơi nước, tựa hồ muốn ngủ, biết nàng vẫn là mệt mỏi. Thản nhiên : "Ngươi lại nghỉ chút a, ta ra ngoài lát."
      A? Hoa Tích Nguyệt khốn lập tức khôi phục tinh thần.
      Nhảy dựng lên: " mệt nhọc, ta mệt nhọc, ngươi đâu vậy? Ta cùng ngươi ."
      Chê cười, nàng cùng chỉ có ngày đêm thời gian, nàng cũng muốn ngủ toàn bộ.
      Nàng ở bên cạnh cả ngày đều thấy chán, rời bước.
      Nhưng Cổ Nhược lại có chút hiểu lầm, cho rằng nàng lại hoài nghi mình bỏ nàng lại, cười nhạt tiếng: "Yên tâm, ta hái chút ít dược, mất"
      Hoa Tích Nguyệt liếc nhìn cười, thấy nụ cười này của , tựa hồ toàn bộ xuân ý dạt dào dâng lên.
      Trái tim ‘’phù, phù, phù, phù, ‘’ nhảy hăng hái, trong đầu choáng váng cùng kích động thôi.
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']77. Qua vội vàng

      darkEdit : Zennie

      ']beta: Evy Nguyen



      Kìm lòng được liền ôm lấy cánh tay của : "Cổ Nhược, ta phải cùng ngươi , ngủ tiếp ta liền mốc meo rồi."

      Cổ Nhược thân thể có chút cứng đờ, vẫn chưa có thói quen cùng người khác thân cận như thế, bất quá tại cũng nhẫn tâm cự tuyệt nàng, sau hái thuốc mà thôi, mang nàng theo cũng có gì ổn, liền gật gật đầu, xem như đáp ứng.

      Hai người lại Ngả Vân núi, Ngả Vân núi núi cao lộ xoay mình, lại quanh năm băng tuyết bao trùm, ít ai lui tới, cho nên có rất nhiều dược thảo quý hiếm.

      Những dược thảo này trong băng tuyết nên sinh trưởng cực kỳ chậm chạp, bình thường khó gặp.

      Cổ Nhược ngày hôm qua từng bay qua nhiều đỉnh núi, gặp được ít dược thảo, lúc ấy vội vã, cũng có chọn thêm.

      tại vì muốn Hoa Tích Nguyệt khôi phục linh lực, ngay lập tức nghĩ tới những dược thảo này.

      Từng bông tuyết trắng xóa, bốn phía tất cả đều là đỉnh băng, bên dưới, ánh mặt trời tựa những dải lụa vàng óng, xinh đẹp quỷ dị thực nên lời.

      Sông băng giao thoa, tuyết trắng trải rộng sườn núi, xanh thẳm giống như phỉ thúy, vô số sông băng hợp thành tụ lại chỗ, có cảm giác từng tòa bảo tháp mọc lên chỗ đất bằng này.

      Hoa Tích Nguyệt nhớ lại hai người ngày hôm qua đều là qua vội vàng, lúc ấy căn bản chú ý đến loại thiên nhiên Quỷ Phủ Thần Công xinh đẹp kinh người này.

      Giờ phút này tâm tình buông lỏng, cảm giác khắp nơi đều là cảnh đẹp, như là tiên cảnh chốn nhân gian, đẹp như tranh vẽ.

      Bất tri bất giác trời sắp giữa trưa, hai người cũng hái được ít dược thảo.

      Trong bụng có chút đói khát, Cổ Nhược còn mang cái gì, Hoa Tích Nguyệt đói bụng đến mức bụng sôi ùng ục, nàng ngại Cổ Nhược mang lương khô hợp khẩu vị, liền muốn săn, kiếm bữa ăn ngon.

      núi cao cũng có chút động vật, hơn nữa đều là chim quý thú lạ nơi khác thấy được, cũng sợ người, sôi nổi, tự tại xẹt qua bên cạnh hai người.

      Càng khó được chính là phía cao nguyên này có loại con gà tuyết, năm màu mào, bộ dáng cực kỳ xinh đẹp, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, thấy hai người Hoa Tích Nguyệt, chẳng những né, còn nện bước ưu nhã bước chân thong thả tới.

      Bị Hoa Tích Nguyệt rất dễ dàng mà bắt hai con.

      Nàng tại là chỉ tiên hồ, tự nhiên muốn ăn sinh có gọi người chê cười.

      Thừa dịp Cổ Nhược lại hái thuốc, nàng đem con gà tuyết kia vặt lông sạch , dùng hồ hỏa chậm rãi nướng chín.




      ']78. Danh tự cũng là vui mừng Cát Tường

      darkEdit : Zennie

      ']beta: Evy Nguyen



      Thừa dịp Cổ Nhược lại hái thuốc, nàng đem con gà tuyết kia vặt lông sạch , dùng hồ hỏa chậm rãi nướng chín, người nàng còn mang theo chút gia vị, liền rắc chút lên thức ăn, nướng lớn hồi, hương thơm ngào ngạt bay khắp bốn phía, khiến người ta thèm thuồng.

      Cổ Nhược hái thuốc trở về, chỉ thấy trong tay nàng mang theo con gà nướng vàng óng ánh hương xốp giòn, chạy tới giống như hiến vật quý.

      Cổ Nhược vốn ăn chay, tự nhiên đụng đến thức ăn mặn, nhưng thấy con ngươi Hoa Tích Nguyệt vụt sáng, nếu chối từ cũng cảm thấy có chỗ phải.

      Tiếp nhận cái đùi gà Hoa Tích Nguyệt đưa tới, cắn cái.

      nghĩ tới tư vị cực kỳ đẹp đẽ, dĩ nhiên là bình sinh nhấm nháp qua diệu phẩm.

      "Như thế nào đây? Ăn được ?" Hoa Tích Nguyệt ngẩng khuôn mặt nhắn lên nhìn , đôi mắt tím khẽ tỏa sáng, như là bảo thạch đẹp nhất đời này.

      Cổ Nhược tâm thần chấn động, gật đầu: "Rất tốt. Hoa Tích Nguyệt, ngươi..."

      muốn chút gì đó, Hoa Tích Nguyệt bỗng nhiên nhếch cái miệng nhắn lên: "Cổ Nhược, ngươi gọi ta Tích Nguyệt được ?"

      Cổ Nhược khẽ giật mình, khẽ gật đầu: "Tích Nguyệt, Ân, vui sướng, danh tự cũng là vui mừng Cát Tường."

      Hoa Tích Nguyệt khuôn mặt đỏ lên: "Đều tại lão ba của ta a..., ưa thích nữ hài nhi, ta vừa ra đời liền ưa thích vô cùng. Cho nên liền cho ta cái tên như vậy."

      Hai người chuyện phiếm, nàng lại ở trong ngực Cổ Nhược. Cổ Nhược hồn nhiên chưa phát giác ra, vô ý thức mà ôm lấy nàng, ngón tay phẩy tóc xanh đầu nàng, con ngươi buông xuống, hình như có chút ít trầm tư.

      "Ân, Cổ Nhược..." Hoa Tích Nguyệt cũng biết nhớ ra cái gì đó, mãnh liệt ngẫng đầu, cùng Cổ Nhược mặt đối mặt, môi đào khẽ trượt qua bờ môi Cổ Nhược...

      Hoa Tích Nguyệt toàn thân tê rần, như là có dòng điện chạy qua. Khuôn mặt nhắn mà thoáng cái liền đỏ bừng lên.

      Cổ Nhược cũng ngẩn người, thốt nhiên đứng dậy, khuôn mặt tuấn tú ửng đỏ lên: "Khục, ta ăn no rồi, ngươi trước tiên ở lại đây nghỉ ngơi, ta lại hái chút ít dược rồi trở về."

      Hoa Tích Nguyệt nhảy dựng lên, cười : "Ta cũng ăn no rồi, ta và ngươi cùng ."

      Hai người lại bò lên dốc núi, Hoa Tích Nguyệt giống như thấy được cái gì, chạy đến cái sườn đồi. Phía sườn đồi có vài cọng kỳ hoa, hoa to như chén, màu sắc và hoa văn trắng noãn, hình như hoa sen, phía dưới lộ ra lá cây bích lục, từng sợi mùi thơm ngát theo gió phiêu tán.
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      79. Ngươi bắt ổn ít
      Edit : Zennie
      beta: Evy Nguyen
      "Thiên Sơn tuyết liên!" Hoa Tích Nguyệt kêu lên. Hưng phấn sôi nổi.
      "Thiên Sơn tuyết liên?" Cổ Nhược có chút ít buồn bực: "Đây là 'Tuyết hoa sen' a?"
      Hoa Tích Nguyệt le lưỡi cái: "Tại nơi chúng ta ở, cái này kêu 'Thiên Sơn tuyết liên " cái này có thể là đồ tốt. Lưu thông máu thông lạc, tán hàn trừ ẩm ướt, tư tráng dương đợi công hiệu , nhưng trị hết thảy hàn chứng, thích hợp cho ngươi. Ta hái về."
      Cổ Nhược kéo lại nàng: "Được rồi, ta thôi. Ngươi công lực còn chưa khôi phục, lại nhiều bất tiện."
      Ống tay áo bỏ xuống, đón gió xuống.
      Sườn đồi phía bị băng tuyết bao trùm, trượt nương tay, căn bản có chỗ dừng chân (*có chỗ đứng để sinh sống). Cổ Nhược hai chân hơi dính băng bích, nếu cất bước nhanh bị trượt chân. liền mượn băng tuyết chi lực, như gió bay hướng lên chạy nhanh.
      Trượt băng trượt tuyết thế này, trẻ con ba tuổi cũng biết, nhưng dưới bàn chân nhất định phải có giầy trượt băng, hơn nữa là xuống dễ dàng nhưng trượt lên rất khó, Cổ Nhược lúc này đây chỗ nào bám vào mà trượt lên bên băng bích, đó là văn sở vị văn (*mới nghe lần đầu), thấy những điều chưa hề thấy.
      Dù là Hoa Tích Nguyệt kiến thức rộng rãi, khi xem cũng khỏi ngây người.
      Dần dần vượt lên càng cao, nhưng thấy tay áo Cổ Nhược bồng bềnh như bay lượn ở bên núi băng cao ngàn trượng, tuyệt vời, khó có thể tả xiết.
      Đảo mắt, liền trượt đến chỗ Tuyết Liên sinh trưởng, thuận tay hái được mấy đóa, liền lại đáp xuống.
      Cái tốc độ này nhanh đến khó có thể tả, như băng hà ngược hướng nước chảy, chạy nhanh đến phi thường, thoáng qua tầm đó liền đến trước mặt Hoa Tích Nguyệt.
      Hoa Tích Nguyệt trợn tròn hai mắt, bội phục đầu rạp xuống đất.
      Trách được ngày đó lúc trượt tuyết Cổ Nhược luôn chút hoang mang, nguyên lai căn bản có đem hết toàn lực.
      Lúc này người của hai người dược thảo hái ít, Cổ Nhược nhìn nhìn Hoa Tích Nguyệt, thấy khuôn mặt nhắn của nàng có chút tái nhợt, biết công lực của nàng chưa khôi phục, thích hợp mệt nhọc quá mức. Nhân tiện : "Tốt rồi, thuốc này cũng hái sai biệt lắm. Chúng ta trở về a."
      Hoa Tích Nguyệt túm ở ống tay áo của : "Cổ Nhược, ngươi dẫn ta trượt tuyết được ? Tốc độ của ngươi nhanh!"
      Cổ Nhược nhìn nhìn thân thể nàng (ba lô) bao bọc tựa như bánh chưng, khóe miệng nở nụ cười yếu ớt: "Tốt! Ngươi cẩn thận chút."

      80. Lại để cho trái tim lạnh như băng của gần đây có ít là lạ . .
      Edit: Tiểu đông tà
      Beta: Evy Nguyen

      Hoa Tích Nguyệt quá vui mừng, trước tiên biến giày dưới chân thành miếng sắt trơn trượt, tay muốn nắm lấy tay áo Cổ Nhược, lại nghĩ, rồi sửa lại vòng tay qua .
      Tay vẫn mát lạnh như trước, nhưng Hoa Tích Nguyệt thiên tính sợ lạnh, tuy mặc áo vô cùng dày, nhưng thời tiết giá lạnh, bàn tay bé của nàng lúc này đông cứng như băng. Khách quan phía dưới, ngược lại lộ ra tay Cổ Nhược ấm áp ít.
      Cổ Nhược cúi đầu nhìn nàng cái: "Còn lạnh ?"
      Đem tay nàng nắm chặt lấy, nhàng xoa nắn, vì nàng vận chút nội công sưởi ấm.
      Hoa Tích Nguyệt chỉ cảm thấy hồi tê dại từ ngón tay theo cánh tay truyền lên, nàng run nhè , khuôn mặt nhắn lại khống chế nổi đỏ lên.
      Ai, Cổ Nhược đối với nàng ngày càng tốt rồi, làm cho trái tim của nàng rung lên cái hạnh phúc
      Nhớ sắp phải ly biệt, nội tâm nàng co lại...
      Sợ hãi vội vã lắc đầu, tại là thời điểm hạnh phúc, muốn nghĩ tới những chuyện vui kia.
      Bàn tay bé trắng noãn của nàng cũng mát xa tay Cổ Nhược, rốt cục cũng ấm lên chút.
      Cổ Nhược lại thuận tay phủi bang tuyết người nàng, buộc lại nút dây da cua áo choàng: "Tối rồi, chúng ta trở về."
      Cánh tay nửa vờn ôm lấy nàng, hướng phía dưới chạy như bay.
      Tốc độ của quả nhiên so với Hoa Tích Nguyệt lúc trước nhanh hơn rất nhiều, nhanh như điện chớp, Hoa Tích Nguyệt kêu to thống khoái, tiếng cười vui sướng như chuông bạc vang vọng trong núi...
      Cổ Nhược bình thường mặt luôn nét trong trẻo nhưng lạnh lùng như sương nay có vài phần tình cảm ấm áp, con ngươi thâm thúy chìm liễm, như trước đen thấy đáy. Khóe môi hơi nhếch, trong lòng khỏi mỉm cười.
      Tiểu hồ li này hoạt bát thông minh, chính mình về sau cả ngày dẫn nha đầu tinh linh, cổ quái này bước chân vào giang hồ, chừng cũng là loại ý thích sinh hoạt...
      Cũng biết tại sao, cảm giác hôm nay Hoa Tích Nguyệt có chút cổ quái, nhưng cụ thể cổ quái ở đâu lại nên lời. Giống như hạnh phúc bị tiêu hao. Hành động,lời chút khoa trương, làm cho lòng loại khẩn trương hiểu được.
      Hoa Tích Nguyệt là hồ tiên, tuổi tuy so với lớn hơn rất nhiều, nhưng trong mắt , nàng tựa như đứa bé, hài tử tinh quái lại có chút xấu xa. Lại làm cho lòng lạnh như băng của ít lo lắng hiểu được...
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :