1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']31:Ngươi vì cái gì cũng có thể đáp ứng.

      darkedit:Hương nguyễn

      darkorange;']Beta: Evy Nguyen




      " cho ngươi ân công của ta như vậy, chỗ nào nghèo hèn hả? cứu mạng của ta, ta muốn báo ân." Hoa Tích Nguyệt giải thích.

      "Hừ, báo ân cũng cần lấy thân báo đáp a? ngươi từ khi nào mà học thói quen của nữ tử nhân loại vậy hả?" Tưởng Dạ vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt thành thép(*)

      Hoa Tích Nguyệt hừ tiếng:" Ta muốn lấy thân báo đáp, người ta còn nguyên ý đấy" Trong nội tâm có tia oán niệm.

      Chính mình bộ dáng xinh đẹp coi như trời dưới đất là đại mỹ nhân, vì cái gì sắc dụ đươc người nam nhân kia.

      Nàng rất mong đối với lấy thân báo đáp.Tưởng Dạ nghe nàng giọng lầm bầm nghe lọt vào trong lỗ tai, cái lại quơ lấy nàng, oán hận mà :" cho ngươi như vậy, có tiền đồ! quả là khiến chúng ta mất mặt."

      Hoa Tích Nguyệt trợn tròn hai mắt:

      " người có cái gì là quá mất mặt hay sao?

      Cổ Nhược vì sắc đep mà mê,chứng minh xác thực là vị chính nhân quân tử,càng đáng giá để ta !"

      Hoa Tích Nguyệt dù sao cũng là , cùng nữ tử nhân loại tư duy quá giống nhau.Có sao vây, có hai hai, liền ,thẳng thắn vô cùng. Chưa bao giờ cảm thấy có gì có thể che giấu.

      Tưởng Dạ nghe nàng lớn tiếng thổ lộ ý nghĩ đối với người__yêu thương , cổ lửa giận bóc thẳng lên đầu:

      "Ngươi thương cái gì? là phàm nhân,hơn nữa còn là phàm nhân bị trúng độc sắp chết......."

      Hoa Tích Nguyệt sững sờ,trong đôi mắt có hào quang lên, cái bàn tay bắt lấy vạt áo trước của ,ngữ khí vội vàng chưa từng có ."Ngươi...........Ngài cũng nhìn ra.? A,đúng rồi ngài là giới Vương vĩ đại, tự nhiên có thể nhìn ra, như vậy ngài nhất định cũng có biện pháp giải độc của đúng hay ? Tưởng Dạ con ngươi rũ xuống,cơ hồ nhìn ra tâm tình của ,thản nhiên :" Có biện pháp sao?Còn có biện pháp như thế nào? chỉ giết người cứu người."

      Hoa Tích Nguyệt nghe trong giọng của có điểm hy vọng,bàn tay nhanh chóng ở trước vạt áo của Tướng Dạ mà nắm:"Tưởng Dạ đại nhân, ngài nếu có biện pháp cầu ngài cứu ,chỉ cần có thể cứu , ngài muốn ta làm gì ta cũng đáp ứng.Van cầu ngài,cứu !" Tưởng Dạ trong mắt có hào quang lưu chuyển."Ngươi vì cái gì cũng có thể đáp ứng!"




      ']32. Sủng vật

      darkEdit: Tiểu Đông Tà

      darkorange;']Beta: Evy Nguyen




      Hoa Tích Nguyệt gật mạnh cái đầu : "Vâng, vâng, chỉ cần có ngài có thể cứu được , ngài... Cho dù ngài đem ta giết để luyện đan cũng sao..." Hoa Tích Nguyệt mãnh mẽ đưa ra đề nghị.

      Tưởng Dạ thản nhiên : "Ta giết ngươi để luyện đan..."

      Đôi mắt tím của Hoa Tích Nguyệt lên vẻ vui mừng quá mức, mặt hồ ly gần như nở nụ cười như có như : "Ta biết Tưởng Dạ đại nhân ngài là vương đại từ đại bi của chúng ta, làm sao lại nhẫn tâm giết ta luyện đan chứ, ha ha."

      Trong đôi mắt của Tưởng Dạ có tia chớp chợt lóe lên, ngón tay điểm trúng giữa lông mày nàng: "Nếu muốn để ta cứu , rất đơn giản, ngươi phải hứa làm sủng vật của ta."

      "Sủng... Sủng vật? !" Hoa Tích Nguyệt cơ hồ cắn đầu lưỡi của mình.

      Nàng ngờ Vương này lại có đam mê biến thái này.

      con sói, còn muốn nuôi sủng vật làm cái gì? !

      Dạ Tang chậm rãi : "Đúng vậy, ta cho tới bây giờ chưa từng nuôi tiểu hồ ly phấn hồng, màu lông của ngươi xinh đẹp, xúc cảm cũng tốt, ôm vào trong ngực cảm giác mềm ấm áp, ngươi hóa thành hình người cũng rất vừa mắt, ngẫu nhiên chúng ta còn có thể thân mật, yên tâm, công phu bổn tọa là vô địch, đảm bảo ngươi thoả mãn .."

      Hoa Tích Nguyệt té ngã nhảy khỏi nắm giữ, rúc vào góc tường, đôi mắt tím trợn tròn to: "Ngươi còn ngươi phải sắc lang? ! Lại muốn cùng sủng vật của mình làm loại chuyện này? ! Hừ, ta mới làm sủng vật của ngươi!"

      Nàng giận dữ, gần như quên trước mắt người nọ là vương có thể đem mình tùy ý chà đạp, trong đôi mắt tất cả đều là khinh thường.

      Dạ Tang bị ánh mắt nàng nhìn như vậy vô cùng nổi giận.

      Ống tay áo run lên, đạo hào quang lên, thân thể Hoa Tích Nguyệt như bị cái gì dẫn dắt, rốt cuộc dừng chân bất trụ, thân lại thể kiềm chế được mà lăn đến bên cạnh .

      "Bổn tọa là vương mạnh nhất tộc, so với tiểu tử thế nhân kia có chỗ nào kém chứ? Ngươi thà rằng câu dẫn , cũng đáp ứng bổn vương sao?"

      Khuôn mặt tuấn tú của Dạ Tang đen như bao công, trong đôi mắt lóe lên tức giận.

      Bỗng nhiên duỗi tay ra, điểm tại mi tâm Hoa Tích Nguyệt.

      Hoa Tích Nguyệt cảm thấy mi tâm đau nhức kịch liệt trận, nàng lại càng hoảng sợ.

      Muốn giãy dụa, nhưng căn bản giãy dụa ra.
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      33. So Cửu Thiên Tiên Tử xinh đẹp hơn
      Edit: Tiểu Đông tà
      Beta: Evy Nguyen

      Mắt thấy đạo bạch quang từ mi tâm nàng sáng lên, đem toàn thân nàng bao phủ bên trong.
      Phạm vi hào quang càng lúc càng lớn, trong nháy mắt, hào quang rút , lên Bạch y thiếu nữ thừa cũng thiếu .
      Dạ Tang chút khách khí mà đem nàng đến trước ngực tinh tế dò xét.
      đẹp! Quả thực so Cửu Thiên Tiên Tử còn xinh đẹp hơn!
      thân phấn hồng, mặt trái xoan, màu da như tuyết, sắc môi như ánh nắng chiều, vòng eo nhắn như liễu, đôi mắt độc nhất óng ánh trong suốt như lưu ly, lóe lên ánh sáng tím khó lường.
      Càng nhìn kĩ, càng làm cho nhân tâm nhộn nhạo thôi, xinh đẹp hơn so với bất cứ mỹ nhân nào gặp .
      Hiếm có hơn là nàng đẹp đẽ tươi mát, nét đẹp tự nhiên, mang theo tia khói lửa.
      phải thần nữ tiên cơ lãnh diễm vô song, cũng phải Hoa Cơ mị hoặc xinh đẹp, thanh lệ vô cùng.
      Làm cho người ta nhịn được muốn thân cận rồi lại sợ làm ô uế nàng.
      Dạ Tang trong tửu lâu vừa thấy nàng, là bị dung mạo này của nàng hấp dẫn.
      nghĩ tới mình mười tám năm cũng hạ phàm chuyến, sau khi chuyến liền thấy báu vật như vậy.
      Dùng bản lãnh của , đương nhiên liếc thấy nguyên hình của nàng.
      Tự nhiên cũng nhìn thấy nàng đối với nhân loại ân cần như vậy.
      Trong nội tâm bỗng nhiên có tia được tự nhiên.
      Hận nàng đem mặt tộc ném .
      Cuộc sống bây giờ dễ nghe là nhàn vân dã hạc, khó nghe là nhàm chán, quá nhàm chán.
      Nhất thời tâm huyết dâng trào, liền muốn quản việc đâu đâu, thể để cho thối hồ ly lại tiếp tục sai đường.
      Cho nên kìm lòng được liền đuổi kịp bọn họ.
      Nhưng ngờ chính là, pháp thuật người kia lại có thể lợi hại như thế, giơ tay nhấc chân liền đem ảo thuật của phá vỡ.
      Về sau thấy bọn họ cùng ở tại gian phòng, lửa giận trong lòng của nhất thời có chỗ phát tiết.
      Muốn xông vào đem người , nhưng lại nghĩ rằng bên ngoài gian phòng kia lại có kết giới, nhất thời phá giải được.
      Hơn nữa biết nam tử kia hư ra sao, có mười phần nắm chắc, muốn kinh động tên này.
      Lúc suy nghĩ đối sách, bỗng nhiên phát giác kết giới kia tự sụp đổ, ban đầu còn tưởng là kế sách dụ địch của Cổ Nhược, muốn vọng động.

      34. Cuốn luyện song tu
      Edit: Tiểu Đông Tà
      Beta: Evy Nguyen

      Lại quan sát lúc lâu, xác nhận có nguy hiểm lớn, lúc này mới tới gần cửa sổ nhìn.
      nhìn thấy Hoa Tích Nguyệt hao hết linh lực giúp Cổ Nhược trị thương, chống đỡ hết nổi rơi xuống đất.
      mới xông vào đem Hoa Tích Nguyệt bắt ...
      Hoa Tích Nguyệt bị cưỡng chế biến ảo ra hình người, trong nội tâm giận dữ.
      Nhưng giờ phút này biết phải là đối thủ của , dám giãy dụa mạnh.
      Ba chân bốn cẳng hướng vuốt ve: "Dạ Tang đại nhân, cái này... Nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi thả ta ra..."
      Đôi mắt Dạ Tang u ám, sờ lên khuôn mặt nhắn trắng nõn của nàng: "Hãy gọi ta là Dạ Tang."
      "A? Tiểu dám...(Trời ạ, có đó!!!), ngài là vương của giới, ta làm sao dám gọi thẳng tên của ngài." Hoa Tích Nguyệt bị động vào toàn thân sợ hãi, cau mày trốn tránh.
      Trong miệng tuy tôn kính, trong nội tâm lại hận thể đem bàn tay an phận của cắn xuống!
      Nàng tránh khỏi ngực , muốn nhảy lên mặt đất.
      "Đừng nhúc nhích! Bổn tọa cho phép ngươi có thể gọi tên ta."
      Dạ Tang thuận tay đem nàng đặt ở giường.
      Hoa Tích Nguyệt chấn động, biết làm gì với mình .
      Thân thể co rụt lại, muốn khôi phục nguyên thân, ngờ cái trán bị Dạ Tang điểm, nàng hoàn toàn thể biến hóa.
      Dạ Tang mỉm cười nhìn nàng: "Ngoan nghe lời, bổn tọa cùng ngươi luyện song tu, cam đoan cho ngươi dục tiên dục tử, còn có thể tăng lên năm trăm năm linh lực."
      Hoa Tích Nguyệt phải là tiểu hồ ly mới tu luyện thành tinh, tự nhiên biết song tu theo như lời là có ý gì.
      Nàng vừa tức vừa thẹn, khuôn mặt nhắn lập tức đỏ bừng.
      Dốc sức liều mạng giãy dụa, tránh nắm giữ của , rúc vào góc giường lớn, ra khỏi phạm vi thế lực của Dạ Tang.
      Lần nữa chưa từ bỏ ý định muốn lại trở thành hồ ly, lại bị Dạ Tang vươn tay bắt được mắt cá chân.
      trận đau đớn tê dại tập kích toàn thân, biến thân thuật của nàng rốt cuộc thi triển được.
      Đôi mắt của Dạ Tang lóe lên tia sáng đỏ sậm , đôi tay bỗng nhiên biến thành lửa nóng, thò tay cởi giải y phục dây lưng của nàng...
      Hoa Tích Nguyệt cả kinh, khuôn mặt nhắn trắng bệch, nàng Cổ Nhược, muốn đem trong sạch vô duyên vô cớ mà chôn vùi ở chỗ này, nhưng lang trước mắt này quá mức cường đại, nàng hoàn toàn phải là đối thủ.
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chap vừa rồi post nhầm xin lỗi các nàng nha,ta post lại hai chap tiếp theo đây !!!

      ']35. Tu luyện song tu 2

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta: Evy Nguyen



      Trong nội tâm khẩn trương, xoẹt tiếng, áo ngoài của nàng bị xé rách, lộ ra áo ngực xanh nhạt bên trong.

      Trước mặt nàng bỗng tối sầm, ý nghĩ ầm ầm vang lên.

      Gần như chút suy nghĩ, bàn tay bé vẽ lên phù chú phức tạp.

      Kim quang lóe lên, đánh về phía mặt của Dạ Tang.

      Dạ Tang nghĩ tới nàng còn có lá gan động thủ, hề phòng bị, suýt nữa bị nàng đánh cho tan tác.

      Đầu nghiêng cái, cuối cùng tránh được bàn tay bé của nàng.

      Nhưng sức gió từ bàn tay bé mang theo vẫn làm mặt đau nhức.

      khuôn mặt tuấn tú của trầm xuống, tay vừa điểm, thân thể Hoa Tích Nguyệt nhất thời thể cử động.

      Đôi mắt chuyển động nhanh như chớp, tràn đầy sợ hãi.

      Trong đôi mắt đỏ sậm của Dạ Tang lên những tia sang đầy tình dục.

      vốn muốn dùng Định Thân Thuật, bởi vì nàng thể cử động, mất rất nhiều niềm vui thú.

      càng muốn hưởng thụ khoái cảm cùng sủng vật âu yếm tứ chi giao triền.

      Dù sao hồ ly trời sinh tính mị hoặc, những chuyện tư tình nam nữ vô cùng có thiên phú, dùng bí thuật khống chế hành động của nàng, dù sao quá mức lãng phí.

      Ở thế giới này, tinh đối với trinh tiết cũng coi trọng, chỉ cần xem thuận mắt, có thể luyện song tu.

      Cho nên Dạ Tang tại muốn cùng nàng làm cái này, hoàn toàn cảm thấy có cái gì ổn.

      Nhưng nghĩ tới tính tình Hoa Tích Nguyệt quyết liệt như thế , quan niệm đối với trinh tiết như những nữ tử nhân loại ngu xuẩn kia.

      Điều này làm cho lòng khó chịu sâu sắc, dứt khoát dùng định thân pháp định trụ, muốn dùng Bá Vương ngạnh thượng cung.

      'Xoẹt' tiếng, váy Hoa Tích Nguyệt cũng bị xé nát, lộ ra quần bên trong.

      Sắc mặt 'Hoa Tích Nguyệt lập tức trắng bệch, hét lớn: "Nếu ngươi cưỡng bức ta, ta liền tự đoạn kinh mạch tự sát!"

      Dạ Tang thân thể cứng đờ, như là bị tạt chậu nước lạnh, từ đầu đến chân.

      bẩm sinh tuấn bất phàm, cho tới bây giờ đều là nữ tử quấn quít muốn cùng song tu, sống vạn năm còn có ai bắt làm cái này, lại nghĩ rằng tại đây lại bị tiểu hồ ly dọa.

      ràng dùng cái chết để áp chế !

      có thể trở thành đời Vương, bình sinh tự nhiên là sát sanh vô số, bóp chết hồ ly cùng bóp chết con kiến cũng sai biệt lắm.




      ']36. Tu luyện song tu 3

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta: Evy Nguyen



      Theo lý thuyết, hẳn chịu bị nàng áp chế

      Nhưng đúng là gặp quỷ rồi!

      lại bị câu kia kinh hãi khẽ run lên, thân thể bừng bừng như lửa, nhất thời bị chậu nước lạnh này giội tắt.

      thất bại thôi trừng mắt nhìn nàng, hận thể xuất chưởng đem nàng đánh cho tiêu hồn lạc phách.

      Nhưng vừa nhìn thấy đôi mắt ngập nước của nàng , lại hết sức đành lòng...

      trong cơn do dự, chợt nghe bên ngoài 'Phanh' tiếng vang lớn, như có cái gì bị đâm phá, làm khí trong phòng gợn tựa như nước đung đưa.

      Dạ Tang lắp bắp kinh hãi, có người phá kết giới thiết lập tại ngọn núi này!

      Là ai có lá gan lớn như vậy, có công lực sâu như vậy? ràng lần hành động phá kết giới tỉ mỉ bố trí!

      nhảy dựng lên, thuận tay kéo chăn đem Hoa Tích Nguyệt từ đầu đến chân bao kín.

      Chỉ nghe thanh trong sáng xa xa truyền đến: "Dạ Tang, thả nàng ra!"

      Thanh như dòng suối mát chảy xuôi, vang dội khắp hành lang gấp khúc, mát lạnh êm tai nên lời.

      Thanh của cũng lớn, nhưng xuyên thấu trở ngại trùng trùng điệp điệp, đưa vào lỗ tai của Dạ Tang.

      Cũng truyền vào trong lỗ tai Hoa Tích Nguyệt bị Định Thân Thuật, lại bị chăn bông trùng trùng điệp điệp. Cổ Nhược! Cổ Nhược tìm tới! Nước mắt Hoa Tích Nguyệt lập tức chảy ra.

      Hu hu, vẫn rất quan tâm mình, ràng màng nguy hiểm xông vào Lưu Ly Cung của Vương!

      Trái tim Hoa Tích Nguyệt lập tức như bị nước ấm vây quanh, ấm áp thoải mái nên lời.

      Thế nhưng mà —— dù sao cũng là nhân loại, chỉ sợ phải là đối thủ của vương tu luyện vạn năm…

      Nàng vừa vui mừng lại vừa lo lắng, muốn nhảy dựng lên bổ nhào vào trong ngực của .

      Thế nhưng nàng lại chỉ có thể nằm cứng đơ tại đây, chỉ nhảy dựng lên, đem chăn người đá văng ra cũng được...

      Nội tâm nàng xoay vần, chăn mền người bỗng nhiên bị người kéo lấy, lộ ra cái đầu của nàng.

      Dạ Tang lạnh lùng nhìn mắt nàng vừa như mừng lại vừa có tia lo lắng, đương nhiên biết nàng lo lắng là vì ai, cổ lửa giận tràn ngập, dâng trào.

      ... ... ... ... ... ..
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      37. Cầu người bằng tự cầu mình

      Edit :Zennie

      Beta: Evy Nguyen
      Bỗng nhiên đưa tay sờ khuôn mặt nhắn của nàng vừa cười nhạt tiếng: "Tiểu hồ ly, ngươi nên ngoan ngoãn nhìn xem bổn tọa đem xương cái tên loài người đáng ghét kia nghiền thành tro a!"

      Hoa Tích Nguyệt hoảng sợ biến sắc, còn chưa kịp cái gì Dạ Tang bay ra ngoài như lưu tinh.

      Hoa Tích Nguyệt khẩn trương, hận thể đứng dậy chạy nhìn xem.

      Nhưng định thân chú của Dạ Tang hết sức lợi hại, nàng nhất thời còn nhúc nhích được.

      Đành phải cắn răng dốc sức liều mạng phá định thân chú kia, nhưng càng sốt ruột càng phá nổi.

      Nàng ở trong chăn, mới vận công lát mà toàn thân đầy mồ hôi nóng.

      Nàng dựng đôi lỗ tai lên lắng nghe động tĩnh bên ngoài.

      Nhưng lúc Dạ Tang ra ngoài bày kết giới, nàng căn bản cái gì cũng nghe .

      Càng nghe thấy động tĩnh, trong nội tâm nàng càng quýnh lên, bỗng dưng trước mặt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.

      Cũng biết thời gian qua bao nhiêu lâu, nàng mới từ từ tỉnh lại.

      nóc nhà Dạ Minh Châu phát ra bạch quang, ánh sáng nhu hòa sáng ngời chướng mắt.

      Mà ngoài phòng lại đen như mực, hiển nhiên là buổi tối.

      Hoa Tích Nguyệt nhớ lúc mình hôn mê là xế chiều, nhưng bây giờ trời tối.

      Bên ngoài vẫn có nửa điểm động tĩnh, trong phòng cũng chỉ có mình nàng mà thôi.

      Cái tên Lang Vương Dạ Tang kia cũng trở về.

      chưa có trở về, lẽ chứng minh đánh nhau với Cổ Nhược?

      Độc của Cổ Nhược còn chưa giải hết, biết có phải là đối thủ của hay ?

      Lo lắng, lo lắng, Liệt Hỏa giống như thiêu đốt lấy tâm Hoa Tích Nguyệt.

      Nàng biết trong lúc này dù thế nào lo lắng cũng vô dụng, bằng tĩnh hạ tâm lai (*) tìm cách hóa giải cái Định Thân Thuật này hơn.

      (*)Cầu người bằng tự cầu chính mình.

      Nàng hít hơi dài, nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ, chuyên tâm giải định thân chú.

      Qua thời gian tầm uống hết chén trà, nàng chỉ cảm thấy toàn thân buông lỏng, huyết mạch giãn ra, định thân chú rốt cục bị nàng cưỡng ép giải khai.

      Nàng từ dường nhảy dựng lên, cũng bất chấp quần áo chỉnh tề, liền chạy ra phía ngoài.

      "Phanh!" Nàng vừa mới chạy đến cửa ra vào, liền giống như đâm phải cái gì đó, nhất thời bị bắn ngược trở về, suýt nữa té ngã.

      Nàng ngẩn người, chẳng lẽ có kết giới? Cái tên lang biến thái kia cho ta ra ngoài?

      38. sợ, có việc gì rồi.

      Edit :Zennie

      Beta: Evy Nguyen
      Nàng chưa từ bỏ ý định, lại thử về phía trước vài bước.

      Vừa đến trước cửa, liền giống như đập vào bức tường trong suốt nhưng dị thường mềm dẻo —— quả nhiên có kết giới!

      Hoa Tích Nguyệt vô cùng ủ rũ, nàng tự nhiên cam lòng cứ trong phòng chờ chết như vậy, ngẩng đầu nhìn nóc nhà.

      Lúc này nàng mới nhìn ra căn phòng này bốn vách tường tính cả nóc nhà, đều là do Hàn Băng ngàn năm ngưng kết mà thành.

      Trách được là trong suốt, nguyên lai là phòng băng!

      Hừ, ta cũng tin nóc nhà này cũng có kết giới!

      Hoa Tích Nguyệt giương ống tay áo lên, lớp phấn quang đánh ra.

      Nóc nhà ràng nhộn nhạo như gợn nước, nhộn nhạo vài vòng rung động, liền lại khôi phục bình thường.

      Hoa Tích Nguyệt còn hết hy vọng, lại hướng bốn vách tường loạn đánh mạch, ngoại lệ mà đều bị bắn ngược trở về.

      Cái tên sắc lang chết tiệt, biến thái sắc lang! Lại đem nhốt nàng ở đây, giống như giam lỏng nàng.

      Nàng phí hết lớn khí lực , vẫn như cũ là ra được bước, duyên cớ mệt mỏi kịp thở.

      Nàng hờn dỗi trái trùng phải đụng, chợt nghe ngoài phòng vang lên tiếng 'Bịch' , lại nghe thấy 'Sóng' tiếng, như là có ai phá khối khí lớn.

      Nàng ngây người lúc, cửa phòng bỗng nhiên BA~ mà tiếng hai bên bị đẩy ra, thân Bạch y nhân ra.

      Hoa Tích Nguyệt ngẩn ngơ, tiếng hoan hô, thả người nhào tới: "Cổ Nhược!"

      Người tới chính là Cổ Nhược.

      Lúc này sắc mặt như trước rất yếu ớt, đầu tóc hơi có chút lộn xộn.

      áo trắng có vài vết máu, cũng biết của hay là của người khác.

      Chứng kiến Hoa Tích Nguyệt nhào đầu về phía trước, tuy nhiên chỉ nhìn nàng cái, liền biết nàng cũng lo ngại.

      Thở dài hơi, ngày thường đối với hết thảy đều lạnh lùng nhưng thấm nhuần trong ánh mắt ràng toát ra nhàn nhạt thương tiếc ôn hòa.

      Đưa tay phủi phủi tóc của nàng, đem lọn tóc vén ra sau tai, thản nhiên : "Ngươi bị sợ hãi? sợ, có việc gì rồi."

      Lại nhìn nàng chút, ràng quần áo chỉnh tề, khẽ chau mày, giơ tay lên, đem áo của mình choàng lên đầu vai của nàng, đem nàng che phủ kín kẽ hở.

      Hoa Tích Nguyệt đến lúc này tựa hồ còn tin vào hai mắt của mình nữa.
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']39. có ai so với ai rất cao quý

      Edit :Zennie

      Beta:Evy Nguyen



      Cổ Nhược vừa xông vào. Có phải đánh bại tên lang kia hay ?

      Nàng chỉ biết là võ công của cao thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ pháp thuật cũng cực kinh người?

      chỉ là phàm nhân a, làm sao có thể đả bại Lang Vương vạn năm?

      Ngực của vẫn lạnh như băng, nhưng Hoa Tích Nguyệt ở trong lồng ngực lại thấy ấm áp

      Cơ hồ suy nghĩ, bàn tay bé liền bò lên má Cổ Nhược: "Cổ Nhược, là ngươi đến rồi? Ta nằm mơ phải ?"

      Cổ Nhược tựa hồ có thói quen cùng nàng thân mật như vậy, có chút lui về phía sau bước.

      mặt lên vòng chật vật, đem tiểu móng vuốt an phận kia kéo xuống: "Ngươi có việc gì rồi, chúng ta thôi."

      Hoa Tích Nguyệt mặc áo choàng của Cổ Nhược, người có chút rộng thùng thình, vướng chân vướng tay

      Hoa Tích Nguyệt phải làm phép mấy lần, cuối cùng mới vừa với nàng chút ít.

      Nàng vừa mới chạy theo Cổ Nhược ra khỏi phòng, liền nghe thanh lạnh lùng quát: "Chạy đâu? !"

      Dạ Tang thân bên đỉnh tòa băng.

      Thân thể Hoa Tích Nguyệt cứng đờ, ngẩng đầu nhìn lên, gặp Dạ Tang đứng ở nơi đó.

      Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, nhìn chằm chằm hai người, giống như là trượng phu bắt người trộm lão bà của mình vậy.

      so với Cổ Nhược còn chật vật hơn ít.

      kiện áo dài màu đen bị phá thủng rất nhiều, khóe miệng cũng có vết máu

      Dưới ánh trăng, sắc mặt của tái nhợt .

      Hiển nhiên vừa rồi giao thủ cùng Cổ Nhược, cũng có chiếm được tiện nghi.

      "Xem ra ta xem thường ngươi rồi! nghĩ tới loài người nho như ngươi cũng có loại bổn này!" Dạ Tang nhìn xuống, trong đôi mắt hào quang biến ảo, lóe ánh sáng lạnh sắc bén.

      Cổ Nhược đứng ra trước như muốn bảo vệ Hoa Tích Nguyệt , cười nhạt tiếng: " có ai cao quý hơn ai. Dạ Tang, chỉ cần ngươi gây phiền phức, ta và ngươi liền nước sông phạm nước giếng."

      "Nước sông phạm nước giếng? Cổ Nhược, ngươi có thể nhớ trong sa mạc ngươi giết mấy trăm tử tôn của ta? Bổn tọa cùng ngươi tính toán, hôm nay ngươi lại dám xông vào Lưu Ly Cung, giết mười mấy binh sĩ của ta, cái Lương Tử này ta và ngươi kết định rồi!"



      40. Ta càng làm sai

      Edit :Zennie

      Beta:Evy Nguyen


      Dạ Tang đứng đó, hắc y trong đêm tối phần phật bay múa, thoáng như Tu La địa ngục.

      Cổ Nhược bỗng nhiên nở nụ cười, bảo thạch phát sáng chiếu đến mặt của , loại sặc sỡ loá mắt tựa thiên thần: "Đạo bất đồng bất tương vi mưu, Dạ Tang, ngươi là vì mấy trăm con sói kia đòi công đạo, nhưng ta lại vì mấy trăm hộ dân chăn nuôi đòi công đạo. Mấy trăm tử tôn của ngươi là đại hại nơi sa mạc, tập kích bầy cừu của dân chăn nuôi, tập kích lữ nhân bên trong đại sa mạc... Khoảng chừng vài trăm người bị chết ở đằng kia đều do đàn sói đó, ta trừ bỏ chúng là đúng ở chỗ nào hả?"

      Dạ Tang cứng lại, cười ha ha : "Chó sói ăn dê vẫn là ăn thịt người, đều chỉ vì sinh tồn mà thôi. Chẳng lẽ ngươi muốn sửa cho chúng ăn cỏ?"

      Ánh mắt Cổ Nhược bỗng nhiên chìm chìm, đáy mắt phảng phất có tia phức tạp cực độ xẹt qua, thản nhiên : "Chúng làm ác, cần phải thu thập giác ngộ, đây là thế đạo pháp tắc. Chúng có lẽ đúng, vậy ta càng làm sai!"

      Dạ Tang hừ tiếng: "Cái món nợ kia chúng ta về sau lại tính toán, nhưng mà chúng ta là tộc, ngươi dựa vào cái gì mà mang nàng ?"

      Cổ Nhược bỗng dưng nở nụ cười, dáng tươi cười trong trẻo nhưng lạnh lùng như là hàn đường bên ba quang: "Dạ Tang, ta nghĩ ngươi quên kiện, Hoa Tích Nguyệt phải !"

      " phải ?" Dạ Tang như đã nghe được cái thế giới ...nhất khả năng chê cười.

      Cười lên ha hả: "Nàng là hồ ly tu luyện thành tinh, phải chẳng lẽ là người? Ha ha, Cổ Nhược, ngươi cái này sợ người khác chê cười? !"

      "Thế gian phàm là tu luyện đơn giản có hai loại. Có loại là tu luyện tiên đạo, chẳng những cần phải có thiên phú cực cao, hơn nữa tu luyện cực kỳ vất vả, tiến triển chậm chạp, nhưng chính thức tu luyện xong, liền có thể đứng hàng tiên lớp, loại này tu luyện thành công xưng là tiên. Còn có loại là tu luyện Ma Đạo, cái biện pháp này đơn giản nhiều, phần lớn là cần dựa vào ngoại lực, kể cả Dương góc bù tiến triển cực nhanh, tu luyện thành công liền xưng là ..."

      Cổ Nhược thanh thanh tĩnh mà ôn hòa, chữ chữ chậm rãi ra, ràng có xâm nhập nhân tâm lực lượng.

      đến đây, ngừng lại chút.

      Nhìn thoáng qua bên người Hoa Tích Nguyệt, mới tiếp: "Mà Hoa Tích Nguyệt, đúng là số lượng nhiều lắm tiểu hồ ly tu tiên, cho nên nàng cũng phải , mà là tiên!"
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :