1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       299. Sinh tử hai nơi mịt mờ 10

      Beta: Elina Huynh


      Long Phù Nguyệt yên lòng về Hoa Tích Nguyệt, sợ nàng nhất thời nghĩ thông, liền thêm câu: "Ngươi dẫn chúng ta xem chút. Dạ Tang cũng coi như là bằng hữu của chúng ta, tang lễ của chúng ta cũng có thể tham gia chứ?"

      Hai người kia lắc đầu : "Phu nhân nhà ta , các ngươi là loài người mà chúng ta lại là tộc, lui tới có nhiều điều bất tiện, từ nay về sau, cũng cần tới nữa."

      Tiểu hồ ly Hoa Kiều Long cũng nhịn được, kêu lên: "Vậy ta đây sao? Tỷ tỷ cũng muốn gặp ta nữa sao?"

      Kia hai tôi tớ chợt ngẩn người : "Hoa công tử có thể lưu lại."

      Hoa Kiều Long vui mừng nhưng yên lòng về tỷ tỷ, nhảy lên cái liền chạy nhanh vào.

      Long Phù Nguyệt còn từ tâm, muốn lại bị Phượng Thiên Vũ kéo kéo tay áo của nàng, lặng lẽ : "Có tiểu hồ ly ở chỗ này Hoa Tích Nguyệt cũng có tuyệt vọng đến mức muốn tự sát đâu. . . . . ." . . .

      tiến lên vỗ vỗ bả vai Cổ Nhược : "Sư huynh, người ta hạ lệnh trục khách rồi, chúng ta nên thôi."

      Cổ Nhược yên lặng đứng ở nơi đó, con ngươi mảnh đen nhánh, ai cũng được nghĩ cái gì.

      Nghe được lời của Phượng Thiên Vũ, ngẩn người, nhìn nhìn xung quanh cái, chợt thở dài thấp : "Vũ đệ, đại quân của ngươi vẫn còn ở Nam Cương, ta đưa các ngươi quay về."

      Phượng Thiên Vũ ngẩn người, lúc này mới nhớ tới mình vẫn là quân nhân, cư nhiên ném lại đại quân mà chạy tới nơi xa xôi vạn dặm này. Quân lính của nhất định rất sốt ruột. Lúc ấy đại quân trú đóng ở ngoài rừng rậm, mà nước Thiên Khu bị đánh tới nỗi thất loạn bát tao, quân lính tan rã. Trải qua trận sinh tử này, cũng chợt thấy ra, thắng lợi như thế nào? Thống nhất bảy nước như thế nào? Có thể cùng người mình thương sinh tử gần nhau mới là quan trọng nhất!

      khỏi liếc mắt nhìn Long Phù Nguyệt, đuôi rắn của nàng có thể tự do thu hồi, mà cũng ăn vào viên thận châu, cảm giác thân thể còn giống như lúc trước. Nhưng cụ thể nơi nào giống nhau lại ra được.

      Nghe Cổ Nhược , chợt ngẩn người tựa như nhớ tới cái gì, khuôn mặt khiếp sợ: "Đại sư huynh, ngươi kêu ta cái gì? Ngươi. . . . . . Ngươi có phải hay nhớ ra cái gì đó?"

       

      300. Người khác cũng rất hạnh phúc

      Beta: Elina Huynh
      Cổ Nhược nhìn , ánh mắt lạnh nhạt mà lãnh mạc, gật đầu cái: " sai, ta nhớ lại hết . Ta là sư huynh Đông Phương Diệu Bạch của ngươi, sư phụ của chúng ta là nam lãnh thổ quỷ y, chúng ta cùng nhau lớn lên ở Trầm Hương Cốc. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt cũng nhảy tới đây: "Đại sư huynh, ngươi nhớ lại hết rồi! Lúc nào nhớ lại vậy? Oa, sư phụ biết được nhất định cao hứng thôi! Sư phụ mấy năm nay luôn nhắc đến huynh. . . . . ."

      chuyện lát, ba người ra khỏi Lưu Ly Cung, tới sườn núi Ngả Vân Sơn .

      Quay đầu lại nhìn Băng cung kia sâu trong tầng mây, Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy giống như vừa trải qua cơn đại mộng. Nhớ tới Hoa Tích Nguyệt, trái tim lại đau như bị ai ngắt nhéo: "Đại sư huynh, ngươi muốn đâu?"

      Thần sắc Cổ Nhược lạnh nhạt: "Ta ở lại chỗ này."

      Long Phù Nguyệt ngẩn người, gật đầu liên tục: "Ừ, ừ, đại sư huynh ở lại chỗ này là tốt nhất, Tích Nguyệt vẫn huynh. tại nàng chẳng qua là quá bi phẫn thôi, chờ thêm thời gian nữa nàng nhất định muốn tới tìm huynh . . . . . ."

      Cổ Nhược gật đầu cười khổ, bản thân cũng hiểu tiểu hồ ly kia hơn ai khác. Nàng là nha đầu rất cố chấp, khi nhận thức thứ gì rất khó thay đổi, chỉ sợ về sau muốn gặp mặt nhau cũng cực kỳ khó khăn, còn gì đến những chuyện khác. Bất quá cuối cùng cũng là nợ nàng, chỉ hi vọng lúc sinh thời có thể đền bù. . . . . .

      Thời gian thấm thoát, năm tháng như thoi đưa, trong nháy mắt năm năm qua.

      Trong năm năm này, tự nhiên lại xảy ra ít chuyện.

      Phượng Thiên Vũ rốt cuộc thống nhất bảy nước, tại toàn bộ đại lục cũng chỉ còn có nước Thiên Tuyền, cũng ít chinh chiến nhiều năm liên tục giữa các quốc gia. lại thi hành  loạt chính sách lợi nước lợi dân, bách tính an cư lạc nghiệp, thực lực ngày càng cường thịnh.

      Như vậy truyền kỳ Chiến thần hoàng đế, lại thủy chung chỉ có hoàng hậu, hơn nữa ở nước Thiên Tuyền bắt đầu phổ biến chế độ vợ chồng. . . . . .

      Lúc mới bắt đầu tự nhiên bị quan thân quý tộc phản đối mãnh liệt, nhưng nhờ chính sách cao thâm của Phượng Thiên Vũ “ thể chồng vợ, vậy liền về nhà bán hồng thự”, những người này tự nhiên ngoan ngoãn vào khuôn khổ, từ từ cũng thành thói quen.

      Mà ở trong năm năm này, Hoa Tích Nguyệt thống trị  giới cũng rất khởi sắc.
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      301. Người khác cũng rất hạnh phúc 2

      Beta: Elina Huynh


      Mà ở trong năm năm này, Hoa Tích Nguyệt thống trị  giới cũng có rất nhiều khởi sắc.

      Dạ Tang mặc dù thân là Vương nhưng tính tình lười biếng cũng quá trông nom tới vụ của giới. Mà kể từ khi Hoa Tích Nguyệt gả cho Dạ Tang, cũng thuận đường tiếp nhận chức vị Vương nên vừa mới đầu các tiểu còn rất phục. Nhưng nàng là hồ tiên tu luyện vạn năm, pháp lực cao, thủ đoạn mạnh, ở giới có mấy người là đối thủ của nàng, hơn nữa nàng xử lý vụ cực kỳ công bình. Sau các kiện ấy, các đại , tiểu có thực tâm thuần phục rốt cục cũng công nhận nàng là Vương kế nhiệm.

      Nàng quản lý thuộc hạ rất nghiêm. Dưới thống trị của nàng, có tiểu nào dám đến nhân gian gây chuyện, mà Nhân giới cũng có ai dám dễ dàng trêu chọc giới.

      giới, Nhân giới cũng bình an vô từ ấy.

      sườn núi Ngả Vân Sơn thông qua Lưu Ly Cung, chẳng biết từ lúc nào tiểu viện tràng thanh viên.

      Tiểu viện này rất bình thường, thể nào bình thường hơn được nữa, dân cư ở nơi này cơ hồ có gì khác biệt, sạch và chỉnh tề. Nhưng cái tiểu viện này trong mắt người thường cũng là thần thánh vô hạn.

      Bởi vì ở nơi này, mọi người có thể tiếp cận với người tựa như thần tiên. Y thuật cực kỳ cao minh, vô luận là dạng nghi nan tạp chứng gì, đến trong tay của , thể khỏi hẳn. ru rú trong nhà, có ai thấy qua hình dáng , cũng có ai dám tiến vào căn nhà này.

      Căn nhà này nhìn qua bình thường, nhưng lại vô luận như thế nào cũng vào được, giống như là có quỷ trấn giữ vậy.

      Bệnh chứng bình thường cũng chẩn bệnh, chỉ có xuất quái bệnh gì mới thân chẩn bệnh. Người tới đây xem bệnh ai nấy đều cảm giác đối phương là người tướng mạo tựa hồ bình thường, nhưng khí chất lại vô cùng tao nhã, nhưng ngay cả nam tử trẻ tuổi cũng nhớ được tướng mạo . . . . . .

      Hôm nay, ở trước tiểu viện chợt xuất người rất quái dị. Người nọ là lão đầu mập mạp, hạc phát đồng nhan, nhìn ra bao nhiêu tuổi, mặt cười híp mắt, nâng cao cái bụng bự tựa như Phật Di Đà, hai cánh tay ôm hai tiểu oa nhi.

      Hai tiểu oa nhi nhìn qua khoảng ba bốn tuổi, tướng mạo cực kỳ giống nhau, hai mắt mở to, da dẻ trắng mịn.

      302. Người khác cũng rất hạnh phúc 3

      Beta: Elina Huynh
      Hai tiểu oa nhi nhìn qua khoảng ba bốn tuổi, tướng mạo cực kỳ giống nhau, hai mắt mở to, da dẻ trắng mịn.

      Điểm khác nhau đó là ở mi tâm tiểu nữ oa có viên ruồi chu sa đỏ bừng, mà mặt mày tiểu nam oa cũng càng tuấn. Người này cũng lạ, lúc đầu vòng vo quanh tiểu viện mấy vòng, cuối cùng lại xông thẳng vào trong, lúc xông vào liền kêu to: "Diệu Bạch, Diệu Bạch! Mau ra đây! Lão Tử tới, ngươi cũng ra ngoài coi chút sao?"

      Cửa phòng chi nha tiếng mở ra, bạch y nam tử thong thả bước ra, tóc buông xõa, mặt mày thanh nhã, thần sắc lạnh nhạt mà trong trẻo lạnh lùng.

      Thấy lão đầu này trách, khẽ chau mày, tròng mắt đen thoáng qua tia bất đắc dĩ: "Sư phụ, lão nhân gia ngươi lại gặp rắc rối gì rồi?" hơi có chút nhức đầu.

      Từ năm năm trước khôi phục trí nhớ, sư phụ qua bốn năm tháng, liền chạy tới lần. ra cho oai là tới họp mặt cùng đồ đệ chia cách nhiều năm, mỗi lần đều đem nơi này làm cho náo loạn, phút an bình.

      nghĩ tới lần này, cư nhiên dẫn theo hai đứa bé!

      cẩn thận quan sát hai đứa bé kia cái, ánh mắt sáng lên, chỉ cảm thấy hai hài tử này loáng thoáng giống như thậm chí có chút quen mặt: "Đây là hài tử nhà ai? Sư phụ, người lại trộm hài tử sao?"

      Lão đầu mập đó chính là Nam Lãnh Thổ Quỷ Y, cười ha ha, mặt nụ cười đắc ý phi phàm, vỗ vỗ đầu tiểu nam oa : "Vô Thương, kêu thúc thúc."

      Bé trai trừng mắt liếc cái, hừ tiếng, căn bản để ý lão đầu mập này vội chạy .

      Nam Lãnh Thổ Quỷ Y thấy có gì vui, cũng tức giận, chỉ nhìn nhìn ở người tiểu nữ oa ước lượng chút: "Vô Thương, nếu ngươi kêu, ta liền đánh cái mông muội tử nhà ngươi. . . . . ."

      Thằng bé trai được kêu là Vô Thương, khuôn mặt nhắn tuấn tú thoáng qua mặt giận dữ: "Tử lão đầu, khi dễ con có bản lãnh gì?" Đồng chát chúa dễ nghe, như gió thổi chuông bạc.

      Mà kia thằng bé trai tự có loại khí độ thể xâm phạm, tựa như người đó. . . . . .

      Tâm cơ hồ chợt vừa động, liền : "Bọn họ —— bọn là hài tử của Thiên Vũ cùng Phù Nguyệt  đúng ?"
      Bạch PhụngMinhnguyen18 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      303. Người khác cũng rất hạnh phúc 4

      Beta: Elina Huynh


      Mấy năm trước có nghe Long Phù Nguyệt sinh đôi, chẳng lẽ —— lại là bọn họ?

      Nhìn kỹ chút hai đứa bé trước mặt càng cảm thấy hai đứa bé cùng Phượng Thiên Vũ có bảy tám phần giống nhau. Nhất là tiểu nam oa đó, con ngươi híp lại, vẻ mặt cùng khí chất cơ hồ cùng Phượng Thiên Vũ như khuôn mẫu khắc ra, mà gương mặt tiểu nữ oa đó cũng tinh quái, hai con ngươi đen như mực loạn chuyển nhanh như chớp.

      Đối với uy hiếp của Nam Lãnh Thổ Quỷ Y, nàng căn bản để ở trong lòng.

      Thấy Cổ Nhược, tiểu nữ oa liền đưa ra hai tay bé béo mập : "Thúc thúc, ôm ôm."

      Nam Lãnh Thổ Quỷ Y mặt khuếch to mập lập tức liền biến thành khổ qua.

      công bằng! công bằng! mất biết bao nhiêu tinh thần cũng đào ra câu gọi từ trong miệng hai tiểu oa nhi này.

      Lại nghĩ rằng tiểu nữ oa này vừa thấy Cổ Nhược như thế lại tự thành thục, mở ra hai cánh tay bé liền nhào vào trong ngực Cổ Nhược!

      Cổ Nhược chỉ cười cười đem tiểu nương kia ôm vào lòng. Thân thể nho mềm nhũn, có mùi sữa nhàn nhạt: "Ngài là Cổ Nhược thúc thúc, ta là Long Linh Nhi. Ta thường nghe phụ hoàng mẫu hậu nhắc tới ngài."

      Long Linh Nhi? Phụ hoàng mẫu hậu? như vậy, hai hài tử này quả nhiên là của Phượng Thiên Vũ, nhưng sao tiểu oa nữ này mang họ Long?

      Long Linh Nhi con ngươi quay tít vòng, tựa như đoán được Cổ Nhược nghi ngờ cái gì, hé ra khuôn mặt nhắn cười xuân phong đắc ý : "Mẫu hậu , tính nữ oa oa giống nàng, tính của ca ca lại giống phụ hoàng, cho nên ta tên là Long Linh Nhi, ca ca gọi là Phượng Vô Thương. . . . . ."

      Long Linh Nhi này nãi thanh nãi khí (nghĩa đại loại là thẳng thắn), lại hết sức hay , hơn nữa mồm miệng cực kỳ ngọt ngào.

      Nam Lãnh Thổ Quỷ Y trợn tròn đôi mắt so với hột đào còn lớn hơn. Tiểu nha đầu này, trêu đùa nàng cả quãng đường, câu nàng cũng .

      nghĩ tới thấy Cổ Nhược lại mồm năm miệng mười như thế. Chẳng lẽ hài tử như vậy nhìn thấy Cổ Nhược cũng phạm hoa si? (nghĩa chính là hoa thành si, theo mình hiểu là tình cuồng nhiệt).

      Nam Lãnh Thổ Quỷ Y buồn bực!

      Cổ Nhược muốn cái gì, Nam Lãnh Thổ Quỷ Y chợt sắc mặt khẽ biến vài lần: " tốt!"

      tay đoạt lấy tiểu nữ oa, tay trái ôm lấy tiểu nam oa, thân hình chợt lóe, phóng lên cao, trong nháy mắt liền biến mất tung tích.
      Bạch PhụngMinhnguyen18 thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      304. Người khác cũng rất hạnh phúc 5

      Beta: Elina Huynh


      Chuyện gì xảy ra? Sao lại chạy?

      Cổ Nhược có chút buồn bực, trước mắt tiếng gió vừa động, trong viện tử lại có thêm hai người. Còn chưa chờ Cổ Nhược câu nào, người trong đó nhanh tay đánh tới, nếu phải Cổ Nhược tránh mau, cổ áo suýt nữa bị túm lấy! thanh lạnh lùng và hàm giận dữ vang lên: "Tử lão đầu đó đâu?"

      Người này chính là Phượng Thiên Vũ. Năm năm qua, năm tháng lại lưu lại tia dấu vết nào người , vẫn là tuấn mỹ tuyệt thế như vậy, chẳng qua là giờ phút này mặt mũi có chút vặn vẹo, hiển nhiên là giận đến long trời rồi.

      Mà đứng bên cạnh chính là Long Phù Nguyệt, so với năm năm trước, Long Phù Nguyệt màu da oánh nhuận  ít, lúc này gương mặt nàng trông cũng nóng nảy như Phượng Thiên Vũ vậy.

      Cổ Nhược nhàn nhạt liếc cái: "Bay!"

      "Kia —— ngươi thấy được hai đứa bé của ta chưa?" Phượng Thiên Vũ còn từ tâm hỏi.

      Cổ Nhược gật đầu cái: "Ừ, hai đứa bé rất thông minh."

      Long Phù Nguyệt thiếu kiên nhẫn: "Kia. . . . . . Vậy bọn họ đâu?"

      Cổ Nhược nhìn nàng cái, có chút bất đắc dĩ lắc đầu: "Bay cùng Tử lão đầu rồi."

      Hai tâm can bảo bối bị người ta đoạt , mặc dù biết bọn họ có nguy hiểm gì, nhưng nghĩ đến thủ đoạn lão đầu biến thái kia “chơi” đồ đệ, lại cảm thấy đau lòng, biết kia hai tiểu bảo bối phải chịu bao nhiêu ủy khuất.

      lúc này cũng còn tâm cùng Cổ Nhược nhảm, hỏi phương hướng lão đầu chạy trốn, vội vàng cùng Long Phù Nguyệt đuổi theo, đảo mắt cũng mất tung mất tích.

      Cổ Nhược lắc đầu cái, khẽ thở dài, nhìn dáng dấp ấy coi bộ cuộc sống mọi người cũng trôi qua nhàng tựa như phong sinh thủy khởi (gió thổi nước lên), chỉ có , cuộc sống bình tĩnh giống như nước chảy, cơ hồ phát được năm tháng trôi qua. . . . . .

      Trước mắt tựa hồ lại thoáng qua thân ảnh của Hoa Tích Nguyệt, trong lòng bỗng nhiên đau xót, khép hờ ánh mắt.

      Năm năm qua vẫn ở nơi này, lại chưa từng gặp mặt Hoa Tích Nguyệt, tựa hồ như nàng cố ý trốn tránh .

      Nơi tại vốn là vị trí cửa ra vào của Lưu Ly Cung, nhưng Hoa Tích Nguyệt đại khái lại mở ra cái cửa ra vào ở nơi khác, cho nên hai người từ lúc ấy đến nay chưa bao giờ gặp mặt nhau.

      tự nhiên có thể vào Lưu Ly Cung, nhưng Hoa Tích Nguyệt có tâm tránh , cần gì phải tìm tới cửa tự thêm nỗi buồn?
      Bạch PhụngMinhnguyen18 thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      305. Người khác cũng rất hạnh phúc 6

      Beta: Elina Huynh


      Cứ như vậy thôi, đại kiếp của nàng rốt cục qua, cứ như vậy bảo vệ nàng là tốt rồi.

      Lưu Ly Cung, vị vu Cực Bắc Chi Địa, hàng năm rét lạnh.

      góc trong Lưu Ly Cung, có băng thất, sâu vào trong băng thất thấy băng tháp to, băng tháp cũng chỉ có quan tài bằng băng to .

      Bên trong quan tài băng là nam tử áo đen, tròng mắt khép hờ tản mác yên lặng và tái nhợt giống như ngủ say.

      Hoa Tích Nguyệt thân áo tím, tay cầm chén rượu bích ngọc trắng thuần. Nàng uống hớp rượu, lại cúi đầu kinh ngạc nhìn người trong hòm quan tài băng, thấp thở dài cái: "Dạ Tang a, Dạ Tang, ngươi hồn phi phách tán sao? giới của ngươi bị ta náo loạn, ngươi cũng đứng lên nhìn chút sao?"

      Cách lớp hàn băng, tay của nàng nhàng phất qua mặt Dạ Tang mang theo giọng có chút bi ai, có chút mê mang: "Dạ Tang, người kia còn canh giữ ở nơi đó, ngươi , nếu thương ta, tại sao phải làm cái bộ dáng này cho ta xem đây? Ta gả cho ngươi rồi, ta là thê tử của ngươi, là thê tử của ngươi. . . . . ."

      Miệng nhắn lầu bầu, tựa như muốn chứng minh cái gì, lời cứ dần dần như vô thức lặp lại.

      Dạ Tang nằm trong quan tài băng, căn bản có động tĩnh gì, lẳng lặng nằm, mặt mũi vẫn như năm đó.

      "Dạ Tang, ta mệt quá, cái Lưu Ly Cung này của ngươi to, trống rỗng. . . . . . Ngươi cảm thấy lạnh sao?"

      Nàng ôm lấy thân thể, cảm giác rét lạnh đó là phát ra từ đáy lòng, mặc bao nhiêu tầng y phục cũng ấm hơn, lấy công lực bây giờ của nàng, sớm e ngại bất kỳ gì chi là cái lạnh này.Nhưng là, nhưng là, lòng của nàng đóng băng, chỉ có thể để cho bản thân đắm chìm trong công việc bận rộn mới có thể cảm giác được cái loại vắng lạnh cùng độc khổng lồ đó. . . . . .Cho nên nàng liều mạng ra sức xử lý vụ của giới.

      Nhưng gần hai năm qua, giới có bao nhiêu chuyện bận rộn, nàng chỉ có thể ở trong Băng cung liều mạng ngủ, liều mạng uống rượu.

      "Dạ Tang, ngươi nhìn . Đây là Trúc Diệp Thanh bình thường ngươi thích uống nhất! Ngươi có muốn uống chút hay , xóa hàn khí?"

      Nàng oa oa cười, giơ chén rượu lên, bên cạnh còn có mấy vò rượu trống rỗng: "Dạ Tang, mấy năm này tửu lượng của ta tăng thêm ít. Nếu như ngươi cùng ta uống rượu, chừng ngươi có liều mạng uống cũng bằng ta ."



      306. Người khác cũng rất hạnh phúc 7

      Beta: Elina Huynh
      Đầu có chút mê mang, nàng biết, nàng lại có thể ngủ giấc. Nằm rạp người băng tháp, nàng khẽ nhắm hai mắt lại, mơ hồ như muốn ngủ.

      Chợt nghe bên ngoài như có chút ồn ào, nàng khẽ nhíu nhíu mày: "Chuyện gì?"

      tôi tớ chạy vào, quỳ mặt đất: "Bẩm vương thượng, bên ngoài có người cầu kiến."

      người? Hoa Tích Nguyệt khẽ nhíu mày cái: "Người nào?" Nhân loại nào dám lớn mật chạy đến nơi đây?

      "Người kia, người kia tự xưng Cổ Nhược. . . . . ."

      Tên nô bộc cẩn thận nhìn sắc mặt của Hoa Tích Nguyệt. biết ra cái tên này ở đây là cấm kỵ.

      Ngay cả vương đệ đệ mới ra lần thứ nhất, liền bị vương hung hăng khiển trách bữa khiến Hoa Kiều Long giận dỗi ra ngoài, chừng mấy ngày cũng có trở về.

      Hoa Tích Nguyệt thần sắc hơi đổi, năm năm cũng tới cửa, giờ phút này tới là vì cái gì?

      Lạnh lùng thốt: " gặp! Để cho !"

      Tên nô bộc kia dám đứng dậy: "Người kia , người gặp , cũng . . . . . ."

      Hoa Tích Nguyệt ngẩn người, khi nào Cổ Nhược luôn luôn lạnh nhạt lại trở nên quan tâm như thế rồi?

      muốn làm gì?

      mảnh lòng tĩnh mịch lại mơ hồ có chút ngạc nhiên.

      Thôi, trông thấy thế nào? Nàng lại nợ !

      "Hảo! Cho vào!" Hoa Tích Nguyệt ngồi thẳng thân thể, đôi tử nhãn lạnh nhạt như nước chảy.

      Cửa, chậm rãi hai bên mở ra, Cổ Nhược vào.

      vẫn như cũ, trong trẻo lạnh lùng như ngọc, trần thế bất nhiễm. Năm tháng có để lại chút lạc ấn nào người , quanh thân tựa như có đoàn nhàn nhạt bạch quang tỏa sáng.

      Lần nữa gặp nhau, có vui sướng, có thống khổ, cũng có kích động, chỉ như vậy yên lặng tương đối .

      Hoa Tích Nguyệt mặt chút thay đổi, nhàn nhạt nhìn : "Cổ Nhược tế sư, ngài tới là có việc gì?"
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :