1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      289. Kinh thiên vừa hôn 9

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta : Elina
       

      Ánh mắt Hoa Tích Nguyệt chua xót khó chịu, long lanh mảnh sương mù.

      Dạ Tang miễn cưỡng cười tiếng: "Đừng khóc a, nha đầu ngốc, khóc ngươi đẹp nữa, chừng ta ít ngươi chút. . . . . ."

      lại ho ra búng máu, lần này máu là màu đen .

      Hoa Tích Nguyệt càng thút thít lợi hại hơn, giọt nước mắt lại xuống ở cánh môi hoàn mỹ của Dạ Tang.

      khe khẽ thở dài hơi, dùng đầu lưỡi liếm cảm nhận được vị mằn mặn, mang theo tia khổ sở ở đầu lưỡi dần dần lan tỏa: " là khổ, nha đầu, nước mắt của ngươi là khổ. . . . . . Bất quá, ta thích, như vậy, có chút giống hôn môi của ngươi. . . . . . Tiểu hồ ly, ngươi rốt cuộc cũng vì ta mà khóc, đáng giá, đáng giá lắm rồi. . . . . . Ngươi. . . . . . Ngươi có thể hôn. . . . . . hôn ta cái được ? Chỉ cái. . . . . ."

      Hoa Tích Nguyệt kinh ngạc nhìn nhìn , nhất thời có kịp phản ứng, tâm lại vừa đau cơ hồ sắp thể hô hấp nổi.

      Dạ Tang nở nụ cười khổ: "Là ta. . . . . . Là ta vọng tưởng rồi . . . ."

      câu chưa hết, môi liền bị cánh môi mềm mại chận lại.

      Đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng Hoa Tích Nguyệt hôn .

      Giống như gió mùa hè nhàng ấm áp lại mang theo từng chút, từng chút thanh vị mát mẻ, giữa răng môi tràn đầy mùi hương thơm ngát của nàng, vừa ngọt ngào vừa khổ sở.

      Dạ Tang mặt lộ ra tia cười thỏa mãn, lẩm bẩm : "Tiểu hồ ly, có thể làm ngươi chủ động hôn ta, ta chết cũng đáng. . . . . ."

      Hoa Tích Nguyệt hôn lông mày tinh tế của , ánh mắt của , sống mũi , hôn từng góc gương mặt , tựa hồ như muốn vuốt lên tất cả vết thương của . . . . . .

      "Dạ Tang, ngươi còn ta phải ?" Hoa Tích Nguyệt ôm mặt của , đôi mắt thủy sắc nhộn nhạo của nàng khẽ nâng, ngưng mắt nhìn .

      Dạ Tang cười khổ cái.

      Chính là vì nàng mới có thể làm như vậy, đành lòng để nàng chịu qua dẫu chỉ là tia tổn thương.

      Mắt nàng đầy thương khiến đau lòng, đáng tiếc thứ nàng muốn lại phải là tình của .

      Nếu , dùng hết thảy tình hạnh phúc hoàn mỹ nhất đời này dành cho nàng.

      "Tiểu hồ ly, ta làm phiền ngươi nữa, ngươi. . . . . . ngươi yên tâm ." Trong mắt Dạ Tang là mảnh chán nản.

      "Dạ Tang, ngươi nghe, ta muốn gả cho ngươi, làm tân nương tử của ngươi!"

       

      290. Sinh tử mịt mờ

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta : Elina
       

      Hoa Tích Nguyệt ngưng đọng nhìn ánh mắt của , thanh ràng ra như vậy.

      Dạ Tang thân thể hơi chấn động cái, đôi mắt xanh lục đột nhiên trợn to: "Ngươi. . . . . . Ngươi cái gì?"

      Hoa Tích Nguyệt hít hơi, khẽ mỉm cười: "Ta ta muốn gả cho ngươi, ngay lập tức!"

      Thanh nàng còn có chút khàn khàn, nhưng lời cũng rất vang dội, ràng và dễ hiểu.

      Đôi mắt Dạ Tang trong nháy mắt lên tia sáng, kinh ngạc nhìn nhìn nàng, lẩm bẩm: "Ngươi —— là ?"

      Hoa Tích Nguyệt vừa hôn máu môi vừa khẽ mỉm cười trả lời: "Tất nhiên là ."

      Cổ Nhược nghe thế chợt hồ như muốn ngất xỉu, ngực như bị đâm bởi trọng chùy to lớn nặng nề, nứt ra đau đớn. Trong mắt trống rỗng, sau đó lại lâm vào bóng đêm u đen tối. Tự nơi ngực khối lớn khối lớn máu như ứ đọng, tất cả dưỡng khí đọng lại thành máu khối, hoảng hốt trở tay vịn vách tường, da thịt dán lạnh như băng vào gạch đá, lạnh ngâm đến tận xương tủy. mặt trở nên mảnh mờ mịt trống rỗng. Cả người giống như là bị rút ra hết tất cả khí lực, tuyệt vọng mệt lả cơ hồ đứng vững nổi.

      Cổ Nhược, ta thích ngươi, rất mến ngươi.

      Cổ Nhược, ta muốn gả cho ngươi, làm tân nương tử của ngươi.

      Cổ Nhược. . . . . .

      Thanh ngọt ngào của nàng còn vang vọng bên tai, ra hết thảy những gì nàng từng , câu cũng quên.

      Trải qua tất cả mọi thứ, cho là những lời đó chỉ như gió thoảng qua tai, hề nghi ngờ, quan tâm.

      ra mỗi tiếng , hành động của nàng khi cùng nàng ở chỗ đều toàn bộ khắc sâu vào trong tâm khảm .

      Nàng cùng chung đụng mấy năm nay là thời gian mà cuộc đời độc của vui sướng nhất.

      Người có thể đè nén thống khổ, làm sao có thể đè nén được thời gian hạnh phúc trước kia mà mình từng có?

      Mặc dù hạnh phúc kia như nước trong trăng, hoa trong kính, tuy tốt đẹp đấy nhưng cũng rất ngắn ngủi. . . . . .

      Hôm nay, nàng lại trước mặt hôn nam tử khác, thốt lên lời thề son sắt muốn gả cho nam tử kia. . . . . .

      "Tích Nguyệt, ngươi hận ta sao? Muốn dùng biện pháp như vậy để báo thù. . . . . ."
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      291. Sinh tử hai nơi mịt mờ 2

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta : Elina Huynh




      <img class="aligncenter size-full wp-image-43687" alt="0b610fdc7f74695c6227985d" src="http://cungquanghang.com/wp-content/uploads/2013/01/0b610fdc7f74695c6227985d.jpg" width="327" height="317" />

      Quá nhiều chua xót ngổn ngang nơi đáy lòng, quá nhiều lời muốn lại cách nào ra được, cuối cùng chỉ biết khổ đau cười tiếng, ra và nàng bỏ lỡ nhau mất rồi. . .

      Lòng dạ ác độc của hung ác co quắp, đầu đau nhức hoa lên như muốn ngất xỉu như có sinh mệnh bên trong đấy giãy giụa làm cho ruột gan đứt thành từng khúc.

      dốc hết toàn lực giúp Dạ Tang nhưng cuối cùng vẫn là đẩy hai người kia vào đường cùng. . . . . .

      Long Phù Nguyệt nhìn sắc mặt trắng bệch của đại sư huynh chút, cũng nhịn được nữa kêu lên: "Tích Nguyệt, đừng làm chuyện điên rồ! Ngươi cũng thương , nhiều nhất chỉ là cảm kích mà thôi. Cảm kích phải là a. . . . . . Ngươi cùng kết hôn, đại sư huynh làm sao bây giờ?"

      Hoa Tích Nguyệt thân thể khẽ cứng đờ, từ từ quay đầu lại, nhìn Cổ Nhược cái.

      Hai người nhìn nhau, Cổ Nhược đôi mắt đen nhánh giống như đầm sâu, còn chút ánh sáng nào. dựa vào tường đứng thẳng, câu cũng nên lời.

      Hoa Tích Nguyệt nghiêng đầu .

      Nàng muốn nhìn , muốn nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt như thế của và nàng cái gì cũng muốn với . Lời của bọn họ sớm xong rồi, duyên của bọn họ cũng sớm tan mất rồi. Nàng thương nhưng thương nàng. . . . . . đối với nàng chỉ có thương hại cùng cảm kích, nàng bị Ghen thần khống chế, cũng có thể nhẫn tâm hạ thủ với nàng như vậy thậm chí tiếc hồn phi phách tán. . . . . .

      Hoa Tích Nguyệt dạ dày bắt đầu co rút, khẽ cúi người xuống, muốn nhìn lại nữa.

      Dạ Tang nhìn khuôn mặt nhắn trắng bệch của nàng, tâm đau. hiểu nàng, thở dài cái, : "Tích Nguyệt, chớ miễn cưỡng mình. . . . . ."

      Hoa Tích Nguyệt khe khẽ lắc đầu: " phải là miễn cưỡng Dạ Tang, ta muốn gả cho ngươi. Ngươi nghĩ muốn ở nơi nào thành thân đều tùy ngươi."

      Dạ Tang nhắm hai mắt lại, cười tiếng: "Lão Tử ta ở nơi lạnh quen, ở đây nóng muốn chết, ta thân lang mao cơ hồ sắp bị nướng cháy . . . . . ."

      Hoa Tích Nguyệt ôm lấy , trong mắt có ánh sáng chợt lóe: "Hảo, vậy ta đưa ngươi trở về Lưu Ly Cung được ? Chúng ta ở chỗ đó thành thân. . . . . ."

      Dạ Tang trong con mắt xanh quang mang chớp động, cũng nàng là thương hại hay là thích .

      gật đầu cái, từ trong ngực cố hết sức móc ra viên thận châu: "Nha đầu, đây là. . . . . . đây là sính lễ của ta."

      292. Sinh tử hai nơi mịt mờ 3

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta : Elina Huynh
      Hoa Tích Nguyệt chậm trễ chút nào, đưa tay nhận lấy, nén lệ gật đầu cái: "Ta nhận. Từ hôm nay trở , ta chính là thê tử của Dạ Tang ngươi."

      Dạ Tang cười tiếng: "Ăn , phải vậy. . . . . . Nếu ngươi nào có khí lực đưa ta trở về thành thân a? Đáng tiếc. . . . . . Đáng tiếc đường đường là hôn lễ của Vương, ngay cả quan lễ (người tham gia hôn lễ) cũng có."

      Hoa Tích Nguyệt ngẩn người, khuôn mặt nhắn trắng bệch, lại khẽ mỉm cười. Nàng nhìn , đầu tóc hơi có chút rối bời nhấp môi bĩu cái: " có quan lễ. . . . . ."

      Quay đầu lại liếc mắt nhìn mấy người Long Phù Nguyệt, trong mắt nàng có bất kỳ chút phập phồng hối hận nào: "Các ngươi từng là bằng hữu của ta, tới tham gia hôn lễ chứ?"

      Long Phù Nguyệt ngẩn người, biết nên phản ứng thế nào. Nếu như đáp ứng, tựa hồ phải với đại sư huynh, nếu như đáp ứng, lại cảm thấy có lỗi với Hoa Tích Nguyệt. . . . . .Nàng đau đầu khỏi nắm chặt cánh tay Phượng Thiên Vũ.

      Phượng Thiên Vũ trong mắt lóe ra ánh sáng nhạt, cũng biết suy nghĩ gì. vỗ vỗ tay Long Phù Nguyệt ý bảo nàng an tĩnh, khẽ cười cười tiếng, thế nhưng lại rất sảng khoái đáp ứng: "Tốt, chuyện tốt như vậy chúng ta tại sao có thể bỏ qua? Nhất định !"

      Long Phù Nguyệt khẩn trương, kìm lòng được : "Kia —— đại sư huynh làm sao bây giờ?"

      Hoa Tích Nguyệt nhìn Cổ Nhược, ánh mắt bình tĩnh mà lạnh lùng, từ từ : "Ta dầu gì cũng được coi là bằng hữu của Cổ Nhược tế sư , biết Cổ Nhược tế sư có thể cho ta vinh hạnh này hay ?"

      Cổ Nhược tế sư —— xưng hô rất lạnh!

      lần đầu tiên cảm thấy cái tên này của mình gọi ra có thể cứng rắn đến như thế, vô tình đến như thế. Nàng còn là tiểu hồ ly ngọt ngào luôn thích bám lấy , còn là nha đầu luôn kề cận , ngày ngày thốt lên bên tai “Cổ Nhược, Cổ Nhược”, tấc cũng rời.

      Ánh mắt nàng bây giờ nhìn tựa như bình thường nhưng lại bình thường, như gật đầu chi giao nhưng lại lạnh nhạt mà lãnh mạc vô cùng, lại như dùng dao găm ghim thẳng lòng người!

      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      293. Sinh tử hai nơi mịt mờ 4

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta: Elina Huynh


      ra là —— tim cũng có lúc đau như vậy!

      Nhưng đến giờ phút này, có thể gì đây?

      Dạ Tang vì nàng mà chết, nàng làm như thế vốn cũng thể dị nghị. muốn ngăn cản nhưng chỉ sợ trong lòng Tích Nguyệt, ngay cả điều này cũng có tư cách. nhắm mắt lại, mặc dù dù chỉ câu nhưng lại khẽ gật đầu, coi như là đáp ứng.

      Hôn lễ tỷ tỷ mình, tiểu hồ ly Hoa Kiều Long dĩ nhiên cũng muốn tham gia nhưng mà tại sao lại cảm thấy vui sướng, trong lòng lại bi thương khổ sở như thế.

      Hoa Tích Nguyệt đem viên thận châu kia nuốt vào, tăng thêm năm nghìn năm công lực, nàng bây giờ cơ hồ công lực cùng với lúc xuyên việt ngang nhau, sử dụng Huyễn Tinh tự nhiên cũng cần tốn nhiều sức nữa.

      Long Phù Nguyệt bọn họ thông qua thời như đường hầm Huyễn Tinh , khoảng nửa canh giờ, hai mắt chợt tỏa sáng truớc mặt những bông tuyết trắng xóa phơn phớt bay đập vào mắt.

      Long Phù Nguyệt chợt rùng mình cái liền như muốn hôn mê, bọn họ  từ địa phương nóng có thể nướng chết người chợt chuyển đến địa phương bão tuyết tung bay đúng là quen, huống chi người người trong lòng cũng có cái tư vị gì, thậm chí ai cũng muốn mặc áo bông giữ ấm.

      Long Phù Nguyệt vừa tới, liền rất khách khí hắt xì bốn năm cái, cả cơ thể cơ hồ đông lạnh run run co rút lại.

      Hoa Tích Nguyệt là người cuối cùng ra ngoài.

      Nàng liếc nhìn mọi người lạnh cóng cái, trong mắt thoáng qua tia áy náy. Nhớ lúc nàng vừa mới tới nơi này cũng như vậy, toàn thân lạnh đến phát run, biến về nguyên hình mới có thể chịu đựng được chút nhưng vẫn còn phải vùi sâu trong ngực Cổ Nhược. . . . . .

      Nàng chợt lắc đầu cái. , thể như trước nữa rồi! qua là qua, nàng tại là thê tử Dạ Tang, thể như trước kia được nữa. . . . . .

      Nàng bây giờ công lực tăng mạnh, tự nhiên cũng sợ rét lạnh, tay tại trung bắt mấy cái, trong tay bỗng xuất vài cái áo bông đưa cho Long Phù Nguyệt: "Trước mặc cái này vào ."

      Long Phù Nguyệt cũng khách khí, bận rộn mặc áo bông, thấy bên trong còn có vài món nam trang, bận rộn đưa cho Phượng Thiên Vũ bọn họ.

      Mọi người mặc xong, nhìn nhau, thấy mỗi người đều giống cái bánh chưng.

      294. Sinh tử hai nơi mịt mờ 5

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta: Elina Huynh
      Long Phù Nguyệt nhịn được muốn cười, nhưng nếp nhăn mặt khi cười còn chưa kịp tới lại giãn ra nhưng nhớ tới mục đích đến nơi này, nàng lại cười nổi.

      Chỉ lầm bầm câu: "Tích Nguyệt, ra là ngươi cũng có thể biến ra quần áo. . . . . ."

      Lại nhìn tiểu hồ ly Hoa Kiều Long nháy mắt: "Con tiểu hồ ly này còn thể biến ra đồ vật, làm hại ta trong sa mạc thiếu chút nữa bị đông cứng mà chết. . . . . ."

      Tiểu hồ ly trừng mắt nhìn nàng: "Vốn thể biến ra a, cái này là Chướng Nhãn Pháp của lão tỷ ta mà thôi. Nàng dùng Cách Thủ Vật, những y phục này còn biết nàng lấy trộm ở nơi nào tới đây."

      Độc người Cổ Nhược sau khi biến mất thân thể khôi phục như loài người vốn có nhiệt độ, lặng lẽ đứng bên, thấy Long Phù Nguyệt mặc giống như cái bánh chưng nhảy nhảy mặt đất liền về phía trước.

      chợt thấy hoa mắt, tựa hồ như thấy Hoa Tích Nguyệt trong lốt chồn thân tuyết trắng, ở ngoài khoác lên lớp áo dài nóng rần, đầu mang theo đỉnh đầu đỏ thẫm tinh tinh chiên Chiêu Quân bộ, lại vây quanh đại chồn phong dẫn. mặt cười hì hì: "Cổ Nhược, nơi này mặc quần áo chống lạnh nhiều, ngươi nhìn ta đây có xinh đẹp ?"

      Trong lòng chợt đau nhói, giống như bị người nào đó thọc đao, cỗ khí huyết xông lên tận cổ họng, sắc mặt trắng bệch, thân thể khẽ run. Nhắm mắt lại, hết thảy hôm qua thoáng qua như ở trước mắt, nhưng mà hết thảy đều thay đổi mất rồi. . . . . .

      Long Phù Nguyệt ra vẫn chú ý tới động tĩnh của đại sư huynh, thấy như thế, sợ hết hồn nên lại bận rộn chạy tới, đưa cho lông chồn phi phong tuyết trắng: "Đại sư huynh, ngươi bây giờ cũng chịu rét được, mặc vào cái ?"

      Cổ Nhược nhìn áo choàng phi phong cái, mặt liền biến sắc, hoảng hốt tựa hồ Hoa Tích Nguyệt đứng trước mắt mình, cánh tay trái còn kéo cái áo lông chồn phi phong tuyết trắng: "Nhìn, ta cũng mua cho ngươi cái. . . . . ."

      Nàng khanh khách cười duyên giống như vang ở bên tai: "Ngươi cần từ chối, ngươi thân mặc dù lạnh, nhưng người khác nhìn ngươi mùa đông còn mặc bộ áo mỏng, khỏi có chút buồn bực, chừng người khác còn có thể thay ngươi lạnh a. Mặc vào ."

      Đúng là biến hóa khôn lường, hết thảy tất cả đều thay đổi, từng ngọt ngào nay lại như dửng dưng ngay trước mắt!

      chợt lắc đầu cái, tay vịn chặt ngực sắp nổ tung: "Ta lạnh!” Cũng như kẻ ngốc chạy trốn né tránh tất thảy.

      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      295. Sinh tử hai nơi mịt mờ 6

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta: Elina Huynh


      Địa phương nơi mọi người xuất là cửa vào Vân Sơn thông qua Lưu Ly Cung.

      Hoa Tích Nguyệt mở kết giới, đoàn người tiến vào Lưu Ly Cung.

      Sắc mặt Dạ Tang trắng bệch nhưng trong mắt lại toát ra tia hưng phấn. rốt cục có thể trở về nơi ở của mình, chỉ có ở chỗ này mới được thoải mái nhất, nơi này mang đến cho loại cảm giác gia đình ấm áp vô cùng.

      Vô số tôi tớ trong Lưu Ly Cung tiến lên đón, thấy chủ nhân hấp hối trong ngực Hoa Tích Nguyệt, tất cả đều ngây người.

      Dạ Tang lại cười cười tiếng, lộ ra nụ cười tươi: "Các con, Lão Tử trở lại, còn mau thu thập dọn dẹp phòng ốc, chiêu đãi những người bạn này của ta."

      Những tôi tớ kia lúc này mới giống như từ trong mộng thức tỉnh, nhất tề đáp ứng tiếng: "Dạ!" rồi tản tứ tán chuẩn bị.

      Hoa Tích Nguyệt ôm chặt cánh tay của căng thẳng, cúi đầu nhìn mắt : "Dạ Tang, ta muốn cùng ngươi thành thân, ngươi. . . . . . ngươi sao để bọn họ chuẩn bị hỉ đường?"

      Dạ Tang cười khổ cái, hít hơi dài: "Đúng, đúng, chúng ta muốn thành hôn . . . . . ."

      Quay đầu hướng về phía những người làm trợn mắt há mồm lớn tiếng câu: "Nhanh chuẩn bị hỉ đường, hôm nay Lão Tử muốn thành hôn. Đây chính là lần đầu tiên ta lập gia đình, nhất định phải long trọng chút. Mau cho ta. . . ."

      Những người làm kia cơ hồ toàn bộ đều hóa đá. Chủ tử của bọn mặc dù luôn bình thường nhưng lần này. . . . . lần này khỏi có chút quá giới hạn .

      Mất tích chừng mấy ngày, vừa xuất bị bệnh ngay cả tính mạng cũng khó giữ mà lòng còn nóng như lửa đốt muốn thành hôn?

      Nhưng ai dám lên tiếng hỏi, ai nấy đều hoang mang vội vã chuẩn bị.

      Những tôi tớ này coi như là có thể làm được việc, nhanh nhẹn tháo vát nhưng chờ bọn bố trí xong hỉ đường cũng mất hơn hai canh giờ.

      Điện đường rộng rãi khắp nơi giăng đèn kết hoa, bậc thang ngọc thạch trải hỉ thảm đỏ thẫm, bên trong sắp đặt chiếc bàn ngọc cùng hai chiếc ghế gấm. Phía dưới, chừng hai bên, tất cả đều có những chiếc bàn kỷ dài, bàn dĩ nhiên là Kim Bôi ngọc chén , hết sức đắt tiền.

      Trong điện đường, người đến người , những người làm kia đều mặc cát phục, mặt cũng mang theo nụ cười, chẳng qua là nụ cười này có chút mờ mịt, có chút quỷ dị, luôn luôn như có loại khí bi ai bao phủ trong đó.

      296. Sinh tử hai mịt mờ 7

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta: Elina Huynh
      Bọn họ tựa hồ cũng dự cảm phát sinh chuyện gì đó nhưng ai ai cũng tự trấn an mình có chuyện gì đâu.

      Tiếng nhạc tấu lên, tiết tấu réo rắt tràn đầy khí hoan khoái.

      Nhưng có ai biết, khoan khoái này có thể kéo dài bao lâu?

      Đám người Long Phù Nguyệt cũng mặc cát hỉ, Long Phù Nguyệt lần đầu tiên nhìn thấy đại sư huynh mặc thân đỏ thẫm, ánh lên mặt tuyết trắng của tựa hồ cũng có tia đỏ ửng. Đôi mắt đen của hạ xuống, cứng ngắc ngồi ở chỗ đó, cũng ai biết lúc này nghĩ cái gì, mà có thể nghĩ cái gì đây.

      Cũng biết tại sao, Long Phù Nguyệt chợt muốn khóc, ràng hai người nhau, tại sao phải tới bước đường này?

      Mười sáu đồng nam đồng nữ, tay nâng giỏ hoa, tay cầm cát khí, từ đầu thảm chậm rãi vào, vây quanh dâu thân giá y đỏ thẫm cùng Dạ Tang.

      Dạ Tang sắc mặt tái nhợt  giống như tờ giấy mỏng, nhưng mặt lại có nụ cười. đứng nổi, tạm thời ngồi chiếc xe .

      Hoa Tích Nguyệt thân giá y đỏ thẫm, đầu là châu quan, rèm trân châu che mặt mũi của nàng, thấy vẻ mặt nàng như thế nào, chỉ thấy đôi tay bé nắm chặt hồng trù (dây vải đỏ) còn tay kia nắm chặt tay Dạ Tang.

      Tiếng nhạc vui mừng vang lên, tạm thời người điều khiển chương trình chính là quản gia của Dạ Tang.

      Long Phù Nguyệt nhìn màn này, chỉ cảm thấy bi ai đậm sâu trong lòng, làm thế nào cũng giải tỏa được.

      Nàng dám nhìn sắc mặt đại sư huynh bởi vì thậm chí cả nàng nhìn thấy màn này tâm cơ hồ như muốn tan nát, huống chi là đại sư huynh của nàng!

      Nàng muốn nhảy dựng lên nhưng Phượng Thiên Vũ lại nắm chặt tay nàng, khẽ lắc đầu cái.

      "Nhất bái thiên địa!" Người điều khiển chương trình hô to.

      Hôn lễ rốt cục bắt đầu.

      Nhìn Hoa Tích Nguyệt cùng Dạ Tang quỳ xuống.

      Cả sảnh đường ai nấy cũng dám ra ngăn cản, Long Phù Nguyệt nắm chặt tay áo Phượng Thiên Vũ, cơ hồ muốn đem toàn bộ tay áo xé rách.

      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      297. Sinh tử hai nơi mịt mờ 8

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta: Elina Huynh


      Phượng Thiên Vũ vừa bực mình vừa buồn cười, nương tử của , người ta kết hôn, nàng so với dâu còn khẩn trương hơn! Hơn nữa mặt biểu tình như cha mẹ chết, nàng tới tham gia hôn lễ hay là tới phúng điếu ?

      "Nhị bái cao đường."

      Cổ Nhược đôi mắt ngăm đen, thẳng tắp nhìn chằm chằm thân ảnh Hoa Tích Nguyệt, cơ hồ thể nào hô hấp nổi. biết, bởi vì nàng quá sâu đậm nên muốn ích kỷ lần nữa, tôn trọng lựa chọn của nàng. Nếu như đây chính là nàng trả thù , đây chính là hạnh phúc mà nàng mong muốn, như vậy thành toàn cho nàng, ép nàng làm bất cứ việc gì, chỉ ở bên nhìn, mặc cho tim của mình quặn đau từng cơn tí tách chảy máu. . . . . .

      Long Phù Nguyệt liều mạng nhìn nơi này chút, lại nhìn nơi khác chút, chỉ hy vọng giống như kịch truyền hình, vào thời điểm mấu chốt nhất có người tới ngăn cản.

      Vậy mà —— có!

      Hết thảy đều theo từng bước tiến hành.

      "Phu thê giao bái!"

      Cổ Nhược cứng rắn nuốt xuống nỗi đau nhìn thấy hai người kia từ từ quỳ xuống. nhắm mắt lại, Long Phù Nguyệt cũng nhắm mắt lại, đành lòng nhìn, nước mắt lại ngừng chảy ra.

      "Đưa vào động phòng. . . . . ." câu cuối cùng, chợt mắc kẹt, đổi thành tiếng kêu: "Chủ nhân!"

      Dạ Tang ngồi xe mặt đầy mỉm cười, hào quang quanh thân như chớp chớp nhạt dần.

      "Tiểu hồ ly, Dạ Tang ta dầu gì cũng là Vương có mặt mũi rất lớn, cần thương hại của nàng. . . . . ."

      Hoa Tích Nguyệt cứng đờ, bộ mặt tin nhìn hồng trù chẳng biết từ lúc nào rời bàn tay Dạ Tang, bay đến người Cổ Nhược, quấn chặt lấy hông của .

      Cổ Nhược cũng mặt đầy khiếp sợ tin, nhìn hồng trù ngang hông, nhất thời biết nên phản ứng thế nào.

      ngẩng đầu nhìn Dạ Tang, chợt thất kinh, vừa sải bước tới: "Dạ Tang!"

      Dạ Tang mỉm cười, ánh sáng chợt lóe lớn, vô số mảnh vụn ánh sáng người bật ra, tứ tán ở trung.

      Lời Dạ Tang kéo dài truyền đến: "Có thể để hồn phách của ta tứ tán ở bên trong Lưu Ly Cung này, ta rất cảm kích, Tích Nguyệt, ngươi nhất định phải hạnh phúc, ngươi còn thiếu ta tâm nguyện, đây chính là tấm lòng của ta. . . . . .”

      Thanh của càng ngày càng , rốt cục phiêu tán trong gió, sau đó từ từ biến mất vô ảnh vô tung.

      298. Sinh tử hai nơi mịt mờ 9

       Edit : Zennie

      Beta: Elina Huynh
      Hỉ đường vẫn còn đó, mà chú rể lại lẳng lặng nhắm mắt lại, hồn phách sớm tiêu tan. . . . . .

      Hoa Tích Nguyệt ngơ ngác đứng đó, muốn khóc nhưng nước mắt lại chảy ra được.

      Nàng chậm rãi cúi xuống, ôm lấy thi thể Dạ Tang, lại vòng quét vòng mọi người : "Đa tạ chư vị tới tham gia hôn lễ của vợ chồng ta, tại lễ thành, chư vị cũng nên thôi. Thứ cho ta ở lại tiếp đãi. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt trợn to hai mắt, nhảy lên : "Xong rồi sao? Tích Nguyệt, ngươi cùng Dạ Tang có kết thúc buổi lễ a! lạy cuối cùng, Dạ Tang căn bản có lạy, hơn nữa hồng trù cũng ném cho đại sư huynh. . . . . ."

      Lúc ấy nàng cũng thấy  ràng, khi người quản gia câu “phu thê giao bái”, Dạ Tang cũng có cúi đầu, càng đừng tới xá. Mà đại sư huynh bởi vì hồn phách lơ lửng, hồng trù quấn lên thân  cũng biết, chỉ lo cúi đầu uống chén rượu. . . . . .

      Vậy cái lạy cuối cùng kia, là Hoa Tích Nguyệt lạy cùng ai?

      có ai trả lời vấn đề này, bởi vì Hoa Tích Nguyệt ôm Dạ Tang về phía hậu đường cũng thèm quay đầu liếc mắt nhìn lại.

      Long Phù Nguyệt chưa từ bỏ ý định, muốn vào trong xem chút nhưng trước mắt chợt hoa lên, thấy thân ảnh của Hoa Tích Nguyệt đâu nữa.

      Mà cửa hậu đường lại đóng chặt, cố mở cũng mở ra được.

      Cổ Nhược đứng ở nơi đó mất hồn lạc phách, ngang hông còn quấn hồng trù. cũng muốn vào xem chút nhưng toàn thân lại có khí lực.

      Có hai gia nhân đường vòng ra ngoài, hướng về phía mọi người thi cái lễ: "Phu nhân nhà ta , mời chư vị trở về , chiêu đãi được chu đáo, mong các vị lượng thứ."

      Long Phù Nguyệt nhịn được hỏi: "Vậy phu nhân nhà ngươi đâu? Nàng, nàng làm gì?"

      Hai người kia vẻ mặt đau thương: "Phu nhân an táng chủ nhân nhà ta. . . . . ."

      Lưu Ly Cung mới vừa mất nam chủ nhân, những gia nhân này nhất thời cũng biết như thế nào cho phải, cơ hồ chỉ còn chút sức lực trả lời.

      "An táng? An táng ở nơi nào?" Long Phù Nguyệt kinh ngạc hỏi câu.

      Hai gia nhân kia cúi đầu, câu cũng .
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :