1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 21. Nhìn chằm chằm làm nàng rợn cả người

      seaEdit : Zennie

      ']Beta: Evy Nguyen



      Hoa Tích Nguyệt thể hân hoan, khuôn mặt nhắn nhất thời cười tươi như hoa.

      Nàng dường như ôm chặt cánh tay Cổ Nhược, hướng về phía Hắc y nhân kia làm mặt quỷ để thị uy: “ ra mắt các hạ tốt lắm, nên chỗ trống nhiều như thế mà vẫn là đầy rồi?”

      Hắc y nhân dường như cũng nghĩ tới người trước mắt, nhìn về phía người trẻ tuổi có chút ốm yếu ở dễ dàng phá giải pháp thuật của . Đôi mắt nhíu lại, liếc nhìn Cổ Nhược. Cổ Nhược cũng để ý , tiếp tục ăn rau xanh,đậu hủ của chàng. Mắt Hắc y nhân kia lóe lên vầng sáng, mỉm cười: "Quả nhiên là ta hoa mắt rồi, hai vị dùng từ từ, tại hạ quấy rầy nữa.". Quay người, đến cái bàn trống bên cạnh rồi ngồi xuống.

      Cái bàn ngồi dường như đối diện với bàn của bọn Cổ Nhược, gọi những loại rượu và thức ăn giống như bên bàn Hoa Tích Nguyệt, bắt đầu ăn chậm rãi.

      Hoa Tích Nguyệt biết đến với mưu quái quỷ gì. Nàng cố ý nhìn kẻ Hắc y nhân kia. Nhưng nàng lại ràng cảm thấy tên Hắc y nhân vẫn nhìn nàng chằm chằm làm nàng rợn cả người, gà nướng ăn trong miệng cũng có bất cứ mùi vị gì. Thần thái mặt Cổ Nhược cũng vẫn như là mây trôi nước chảy, dường như đem cái nguy hiểm tiềm kia để ở trong lòng chút nào. Nhìn thấy như thế, Hoa Tích Nguyệt mới yên tâm chút. Nửa tựa ở người Cổ Nhược, nàng ăn phần tiệc gà của nàng. Thỉnh thoảng nàng còn trừng mắt với tên Hắc Y nhân kia vài lần. Nàng cũng biết tên Hắc y nhân kia có chủ ý gì, thần sắc mặt rất ôn hòa. Lúc Hoa Tích Nguyệt trừng , còn giơ chén rượu lên với ý chào cái.Tự rót rượu uống mình, chính mình thoải mái vui vẻ.

      Bởi vì đây là khách sạn, cho nên hai người bọn họ ăn uống no nê xong liền ở đây luôn.

      Hoa Tích Nguyệt cho rằng Cổ Nhược lấy hai gian phòng trọ, dù sao bọn đồng hành hơn nửa năm, vẫn luôn làm như thế. Nhưng lần này lúc tiểu nhị của khách sạn tới hỏi muốn mấy gian phòng trọ, Cổ Nhược trầm ngâm chút, liền thản nhiên : " gian a."Ba chữ này thanh lớn, nhưng khi lọt vào tai Hoa Tích Nguyệt cũng khác gì thanh của thần tiên.Lòng nàng nhảy loạn cả lên, ngay cả nguy hiểm lớn nhất kề bên cũng quên béng.

      Quy mô của khách sạn này cũng coi như , cho nên căn phòng thượng hạng mà Cổ Nhược muốn mặc dù cũng tinh xảo xa hoa, nhưng cực kỳ thoải mái dễ chịu sạch .




      ']Chương 22. cái giường lớn, ngủ như thế nào?

      darkEdit : Zennie

      ']Beta: Evy Nguyen



      Nhất là cái giường lớn ở ngay giữa phòng kia, ga trải giường trắng tinh mềm mại, cái chăn bằng vải tơ, nhìn vào là thấy hết sức thoải mái.

      A….. cái giường lớn, ngủ như thế nào?

      Hoa Tích Nguyệt lặng lẽ nhìn Cổ Nhược, nàng có cảm giác Cổ Nhược đối với nàng dường như có chút bất thường.Nhưng cụ thể là ở chỗ nào nàng lại thể được. Bất quá nàng cũng dám nghĩ nhiều, cũng biết với tính cách này của Cổ Nhược, tuyệt đối đối với chính mình có mong muốn tốt nào. Giờ phút này nếu có mong muốn đúng sợ là chỉ có chính mình mà thôi...

      Cổ Nhược tự nhiên nhìn thấy Hoa Tích Nguyệt ' Lấm la lấm lét " đối với cái tâm tư 'Xấu xa' kia của nàng cũng hiểu được hai phần. cũng vạch trần nàng, đem tấm đệm giường xuống mặt đất, đánh cho cái chăn đệm nằm dưới đất. Thản nhiên : "Ngươi ngủ .". Mở chăn đệm dưới đất ra rồi khoanh chân ngồi xuống. Hoa Tích Nguyệt khóe miệng lộ ra nụ cười khổ, cái dạng này tóm lại là a. .Vẫn là chính mình nghĩ nhiều rồi.

      để cho mình cùng cùng ở phòng chỉ sợ để phòng bị cái kia hắc y lang tập kích, trong miệng tuy , nhưng tựa hồ cái gì cũng cân nhắc đến.

      Bất quá mặc dù có phương diện tâm tư kia, nhưng đối với chính mình tựa hồ nhiều hơn chút ân cần, phải chăng đây cũng được oi như loại tiến bộ?

      Chính mình hơn nửa năm cố gắng uổng phí?

      Nàng an ủi chính mình, lòng cỗ cảm xúc chợt lan tỏa, chợt khổ chợt chát chát, cũng là cái gì tư vị.

      Ghé vào giường, tiếu nhãn liếc nhìn Cổ Nhược ngồi đó, giờ phút này giống như nhập định.

      Ánh trăng từ ngoài cửa sổ tiết nhập, như u tĩnh như nước chảy quanh quẩn lấy , Ti Ti từng sợi, tại người của như phát ra tầng nhàn nhạt màu trắng bạc ánh sáng nhạt, đen nhánh hắc gấm giống như tóc rối tung ra, ánh trăng tại tóc như chuyển động, ánh được ngạch hoàn bên bảo thạch sáng láng sinh huy (*chiếu sáng).

      Yên tĩnh, đẹp và tĩnh mịch ..

      Ánh mắt sâu thâm thúy, sau đó hướng phía dưới, kế tiếp là bạc môi mỏng, liền như Thiên Sơn đỉnh núi Tuyết Liên, từng chút lạnh buốt, từng chút đạm mạc.

      Ai, Hoa Tích Nguyệt sâu kín thở dài hơi, trốn ở trong chăn, si ngốc mà ngắm nhìn , trong nội tâm lúc lạnh lúc nóng

      Bỗng nhiên, nàng chậm rãi trượt xuống đất ra, đến trước mặt Cổ Nhược.

      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 23: Ta nên làm gì mới có thể lưu lại ngươi
      Edit : Zennie
      Beta: Evy Nguyen

      Vươn tay do dự sau nửa ngày, nhàng vuốt ve mái tóc xõa xuống tùy ý. Tóc xanh mềm mại rủ xuống mặt đất bắt đầu mát rượi, Hoa Tích Nguyệt nhàng thở dài tiếng . tiến đến, chợt cảm nhận thấy mùi nhàn nhạt từ tóc , là loại kỳ hương dị thảo (hương lạ).Cổ Nhược tập trung thiền định , cảm giác Hoa Tích Nguyệt đến gần mình, trong nội tâm có chút nhảy dựng, tựa hồ nhảy quá nửa nhịp. đương nhiên biết tâm tư của nàng, trong nội tâm hơi có chút áy náy, nhưng biết nên gì.
      Chỉ là yên tĩnh mà ngồi ở chỗ đó, nhúc nhích, thần chí như ngủ say. làm sao hiểu được tình nồng cháy mà Hoa Tích Nguyệt đối với , nhưng như thế sao? Bản thân mình vốn lục căn thanh tịnh, thấu hiểu tình đời, lòng thanh tu, chưa bao giờ thích những loại tình trai .Sao lại có thể đối với con hồ ly mà nảy sinh tình cảm?Huống chi thân thể tại như là con rối bị tàn phá, chừng lúc nào cũng tứ tán, ngã xuống đất dậy nổi, sao lại dám chạm vào tơ tình, làm cho đối phương bị tổn thương?Rồi đột nhiên thấy đau lòng, hô hấp nhiễu loạn, hết sức buộc chính mình cần suy nghĩ, thân thể tuy bất động, nhưng lông mi khẽ run bị để lộ tâm lúc này bất an.
      Hoa Tích Nguyệt nhìn ngắm Cổ Nhược ngàn vạn lần, cũng chỉ cảm thấy đáy lòng phiền muộn.Trong nội tâm có cách nào, hóa thành đau đớn đứt ruột đứt gan.
      "Vì sao ngươi chịu ta? Có phải cảm thấy ta là nên xứng với ngươi đúng ?"
      Bên trong đôi mắt mầu tím của Hoa Tích Nguyệt xẹt qua vài tia sáng,lóe lên bao la mịt mùng.Kìm lòng được đem thân thể cuộn mình tiến vào trong ngực của , trong giọng chút ủy khuất cùng cam lòng. Mày Cổ Nhược hơi nhíu lại, thích cảm giác chính mình bị động, thích đáy lòng trào lên kích thích muốn kéo nàng vào trong ngực.Trong nội tâm có chút tức giận, loại khí vô tình đầy quyến rũ thế này, như bị cái gì cuốn lấy, làm sao cũng đều thoát ra. muốn đẩy nàng ra, lại cuối cùng đành lòng ra tay.
      Hoa Tích Nguyệt ở trong lòng càng ngày càng an phận.
      đôi bàn tay bé vuốt lên gương mặt của , lướt qua mi , mắt của , môi của : "Cổ Nhược, ta nên làm thế nào mới có thể lưu lại ngươi?"

      Chương 24: lòng đau như 100 móng vuốt cào xé...
      Edit : Zennie
      Beta: Evy Nguyen

      Trong lòng mảnh lửa nóng, ý niệm bỗng nhiên xuất trong đầu: Nếu để cho gạo nấu thành cơm, cũng còn cự tuyệt mình nữa? Dùng cách này có trách nhiệm với mình...Nàng bị chính cái ý niệm này của mình sợ hãi kêu lên tiếng, nhìn vẻ mặt thản nhiên bình thường của Cổ Nhược trái tim PHỐC PHỐC nhảy loạn.
      Ý nghĩ này lại như thế nào cũng nén được, bàn tay bé có chút phát run lên.Làm như vậy rồi, biết có thể càng chán ghét mình hay ?Thế nhưng mà , nhưng nàng muốn cùng tách ra, vừa nghĩ tới về sau cùng tách ra, tâm liền đau như có 100 móng vuốt cào xé...
      Gần như là kịp suy nghĩ, bàn tay bé của nàng toát ra ánh sáng nhàn nhạt màu hồng, nhàng đặt tại lưng Cổ Nhược. Thân thể Cổ Nhược chấn động dứt, chỉ cảm thấy luồng nước nóng ấm kỳ dị vọt khắp toàn thân, tứ chi nhất thời mềm nhũn, giống như bị phong bế huyệt đạo. hơi sững sờ: hồ dụ thuật! chẳng lẽ là Hoa Tích Nguyệt lại sử dụng hồ dụ thuật với chính mình? !Trong nội tâm khỏi tức giận. Nàng làm sao dám? Làm sao có thể? !
      muốn mở to mắt, chợt thấy ngực nóng lên, ra bàn tay bé của Hoa Tích Nguyệt theo cổ áo trượt nhập vào ở trong vạt áo của ...
      Thân thể Cổ Nhược có chút cứng đờ: "Hoa Tích Nguyệt, đừng hồ đồ!"
      Ngước mắt lại rơi vào ánh mắt bất chấp tất cả của Hoa Tích Nguyệt.Trong lòng run lên, bỗng nhiên tê rần, mặt lại hề biểu lộ gì, thản nhiên : "Hoa Tích Nguyệt, đừng làm càn!"
      Hoa Tích Nguyệt bị ánh mắt lạnh lẽo nhìn thấu, thân thể co rụt lại, cơ hồ muốn biến trở về nguyên thân cuộn mình lên.Nhưng lúc này nàng lại chỉ có cơ hội này có thể nắm bắt, là được ăn cả ngã về rồi, nàng có bất kỳ đường rút lui ...
      Ttrong mắt màu tím hổ phách của nàng mơ màng bao hàm muôn nghìn việc hệ trọng, Cổ Nhược muốn dời mắt , lại lực bất tòng tâm.
      Trong nội tâm như phiên giang đảo hải (*dời sông lấp biển), lại câu nào.
      chưa từng gặp qua Hoa Tích Nguyệt liều lĩnh như bây giờ .Chỉ là, sợ nếu cứ tiếp tục như vậy bản thân mình lại mắc thêm lỗi lầm nữa, muôn đời muôn kiếp trở lại được a! đến cùng trong sạch nhiều năm như vậy, tuy nhiên trong lòng có lúc mê loạn, toàn thân cũng có chút bủn rủn, loại tình huống này vốn lấy công lực của cũng có thể tiếp tục vài phút mà thôi, hít hơi dài, tập trung tinh lực chậm rãi điều tức...
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 25:vạn ý đều trống rỗng

      ']Edit : Zennie

      darkBeta: Evy Nguyen



      Trong lòng Hoa Tích Nguyệt tuy sợ muốn chết.Nhưng lúc này mũi tên dây, phát cũng phải phát.Lớn mật mà giật ra vạt áo của , bàn tay bé sờ loạn mạch ở lồng ngực hắn.

      Trong nội tâm dốc sức liều mạng nghĩ đến nhưng thủ đoạn nữ tử dụ dỗ nam tử .Tuy hồ ly tinh trời sinh phải câu dẫn người, nhưng nàng vẫn rất thuần khiết .Ngoại trừ Cổ Nhược, nàng cơ hồ cùng người khác phái dắt tay qua (ngoại trừ Hoa Đậu Đậu) tuy nhiên lúc này dùng hồ dụ thuật mê hoặc Cổ Nhược, lại biết bước tiếp theo nên làm gì. Thân thể Cổ Nhược cứng đờ, gần như có chút dở khóc dở cười.

      nghĩ tới con hồ ly này lại là sắc hồ ly, lại muốn cứ như vậy ăn hết .Tay của nàng giống như là vuốt ve, giống như là vần vò mặt... Thân thể mềm mại của nàng bắt đầu dựa vào, cái miệng nhắn ấm áp bỗng nhiên cắn lên vành tai của , nhàng gặm cắn. Thân thể Cổ Nhược có chút run lên, tay lặng lẽ nắm trở thành quyền. lúc này vẫn chưa hồi phục công lực, muốn đẩy nàng ra lại lực bất tòng tâm...Đành phải hơi nhắm mắt lại, vẫn nhúc nhích, muốn cho nàng biết khó mà lui.Cổ Nhược dù hề làm gì, nhưng khuôn mặt nhắn của Hoa Tích Nguyệt hồng lên giống như hỏa thiêu .

      Hai cái bàn tay bé như hai lò lửa ở người Cổ Nhược.

      Sao vẫn chưa có phản ứng? Chẳng lẽ kỹ thuật của nàng vẫn có khả quan?Hoa Tích Nguyệt rất thất vọng, nhìn lông mi , mắt của , môi của , trong nội tâm nóng lên.Cơ hồ chút suy nghĩ, ôm lấy cổ của , cái miệng nhắn tiếp cận hôn lên khắp mặt . Giống như con chó thè lưỡi ra liếm mặt của .Cổ Nhược cố gắng bình tâm nhắm mắt mà ngồi đó, chỉ là ngón giữa run rẩy để lộ tâm tình của .Nha đầu kia quá hồ đồ rồi!Công lực của khôi phục ít, cơ hồ muốn nhịn được đem nàng đẩy ra.Vừa định mở to mắt, chợt thấy môi nóng lên, Hoa Tích Nguyệt hôn lên môi của !

      Đem đôi môi cướp đoạt trong nháy mắt, trước mắt Cổ Nhược đột nhiên tối sầm lại, nhìn thấy gì cả, trong đầu vạn ý đều trống rỗng ——

      biết có phải bởi vì thiếu dưỡng hay , thân thể càng thêm bủn rủn. Đầu lưỡi nho của Hoa Tích Nguyệt dò xét vào trong, thực vô lực tuyệt hề muốn ngăn cản.




      ']Chương 26: Cuốn độc phát

      darkorange;']Edit : Zennie

      darkBeta: Evy Nguyen



      "Hoa Tích Nguyệt, cần như vậy..." " những lời trách cứ nghiêm khắc bị Hoa Tích Nguyệt môi ngăn chặn, nghe tới lại nhiều hơn vài phần run rẩy cùng khàn khàn.

      Hoa Tích Nguyệt thể cố gắng được nhiều hơn nữa, mặc kệ qua hồi, Cổ Nhược muốn đánh phải nàng đều tự nhiên muốn làm gì cũng được.

      Nàng tại chỉ có thể là thông suốt ra ngoài.

      Môi Cổ Nhược làm cho khí huyết của nàng như bị thiêu đốt đến điên cuồng, trong đầu nàng mảnh hỗn loạn.

      Tuy nhiên trước đó lần thứ nhất Cổ Nhược say rượu lúc nàng len lén hôn qua.

      Nhưng này lúc Cổ Nhược có thanh tỉnh, dù sao có chút tiếc nuối.

      tại, hắc hắc, dù sao có sử toàn lực đẩy ra nàng phải hay là ?

      Có lẽ nàng vẫn có hi vọng

      Cổ Nhược nhắm chặt hai mắt cũng thể nhịn được nữa, thân thể hồi khẽ run.

      Hoa Tích Nguyệt hôn điên cuồng nóng bỏng đến lại để cho căn bản cách nào hô hấp, chống đỡ dậy nổi...

      thể lại tiếp tục nữa rồi!

      Cổ Nhược móng tay sâu rơi vào trong thịt, muốn dùng lực đem nàng đẩy ra, chợt thấy ngực hình như có băng trùy trát.

      cỗ hàn khí từ đan điền bay lên, bay thẳng hướng trăm hợp thành, trong ý nghĩ biết cái gì bỗng nhiên nổ bung.

      Thân thể lay động thoáng phát, bỗng nhiên ôm Hoa Tích Nguyệt té xuống.

      Hoa Tích Nguyệt lại càng hoảng sợ, còn tưởng rằng rốt cục muốn nhịn được.

      thấy ngã xuống về sau thân thể lạnh cứng, sắc mặt từ trắng chuyển xanh, đám tơ máu theo khóe miệng của chảy xuống.

      lông mi ngưng tầng nhàn nhạt sương trắng.

      Độc phát!

      Hoa Tích Nguyệt cùng tất cả tà niệm lập tức biến mất!

      Nàng nhảy dựng lên.

      Thiên, nàng đến cùng làm cái gì, ràng đem thi độc lại cho dẫn phát.

      Hơn nữa lần này còn giống như khí thế hung hung, rất loại (tiểu nhân) bộ dáng.

      Nàng nhanh chóng đỡ , ôm dìu đến giường, dùng loại tư thế kỳ quái ngồi xuống.

      Khoanh chân ngồi ở trước người của , tay trái kết ấn, tay phải toát ra màu hồng phấn quang mang, cùng Cổ Nhược tay trái tương để...

      Từng đợt rồi lại từng đợt quang, từ phần tay tương liên của hai người bọn họ phát ra, theo cánh tay Cổ Nhược truyền vào trong cơ thể của .

      Cũng biết qua thời gian bao lâu, sương lạnh người Cổ Nhược từng điểm từng điểm hòa tan, sắc mặt cũng có chút hồng hơn...
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      27:Lão tử ở đâu lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn
      Edit:hương nguyễn
      Beta: Evy Nguyen

      Cánh tay bỗng nhiên run lên,Hoa Tích Nguyệt vừa mới nghe đến mùi máu tươi, bỗng nhiên bị quăng ra ngoài!
      trung bay về phía sau quảng xa.Trước mắt bạch quang chói mắt,vô số tuyết trắng đập vào mặt.
      "PHỐC" tiếng, toàn bộ thân thể nàng rơi vào trong đống tuyết,chỉ lộ ra đoạn đuôi ở phía dao động.
      Hoa Tích Nguyệt bị ném đến đầu đau não trướng,còn chưa kịp giãy dụa ra,cái đuôi bị người bắt lấy.
      Vụt lên tiếng,tựa như là nhổ lên môt củ cải trắng.
      Hoa Tích Nguyệt tử nhãn vừa chống lại đôi mắt bốc hỏa."Thối hồ ly,ngươi ràng thấy bổn tọa cũng dám cắn!"
      Hoa Tích Nguyệt sớm thông suốt ra ngoài, đôi mắt trợn lên so với còn lớn hơn,thét to" Chết lang,phá lang,ngươi tốt nhất là giết ta,bằng ta thấy ngươi lần cắn lần,đem ngươi cắn thành từng miếng mới thôi!"
      "Thối hồ ly,ngươi trông thử mình xem có tiền đồ hay ,người nam nhân kia chết ngươi cũng muốn sống sao?! ta đâu đáng giá với ngươi như vậy? bất quá chỉ là nhân loại nho ,chỉ có vài thập niên tuổi thọ mà thôi,ngươi đem mấy ngàn năm tu luyện của ngươi mà đánh bạc người của cũng quá đắt a?!"Hắc y nam tử bộ dạng chỉ tiết rèn sắt thành thép (*).
      'Ta nguyện ý,ta cam tâm tình nguyện,ai cho thối lang nhà ngươi chõ mõm vào? nhân loại sao? nhân loại có thể so sánh với phá lang ngươi, cao cấp nhiều hơn, các ngươi phá lang phải cả ngày bị loài người truy đuổi té cứt té đái đấy sao? Ngươi bất quá so với lãng phí vài năm lương thực,có gì đặc biệt hơn người? có bản lĩnh cùng đao thương đánh nhau trận,chỉ lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn ngươi hơn cái gì? Thực làm cho giới mất mặt,mặt của ngươi ném đến nhà bà ngoại ngươi cho rồi!"
      Hoa Tích Nguyệt vốn là người khéo mồm khéo miệng lúc này đem những lời Vân Tử Yên mắng lúc cung tịch đêm năm đó toàn bộ mắng lại rập khuôn y đúc ,bất chấp tất cả, toàn bộ mà mắng người hắc y nam tử kia. Khuôn mặt tuấn tú của hắc y nam tử nhất thời đen hơn phân nữa,vẻ mặt mưa gió nổi lên tức giận" lão tử ở đâu lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn hả?! ngươi,cái tên phá nam nhân còn hảo hảo mà nằm cứng đơ ở đằng kia ,lão tử cũng động đến dù chỉ chút!" hổn hển mà đem toàn bộ ra. Hoa Tích Nguyệt sững sờ chút,mở to hai mắt:"ngươi có giết ?"hắc y nam tử hừ tiếng" xứng để bổn tọa động thủ!"

      28: Đồ ngốc mới nghe lời ngươi!
      Edit:hương nguyễn
      Beta: Evy Nguyen

      Hoa Tích Nguyệt vốn cho là hi vọng có thể chết chìm trong nước, tâm giờ phút này lại lần nữa nhảy lên. chết! chết! chết! Vô số vui sướng từ đáy lòng bốc lên cao như muốn xông ra ngoài.
      Tuy nhiên bị hắc y nam tử ngược lại dẫn , nàng đưa ra gương mặt hồ ly miệng lại vui cười cơ hồ đến lỗ tai,còn đôi mắt cũng híp lại thành trăng lưỡi liềm.
      "Thối hồ ly,ngươi cắn bổn tọa miếng lớn,bổn tọa muốn đem ngươi làm thịt hầm cách thủy sắc làm nước uống!" Hắc y nam tử oán hận mà nhìn qua nàng.
      Hoa Tích Nguyệt thân thể run lên,lúc này mới bất tri bất giác mà nhớ tới trước mặt mình vị này cùng nàng là kẻ địch_____lang tinh!Biết Cổ Nhược chết,nàng tự nhiên muốn dốc sức liều mạng nữa.Bây giờ phải bảo trụ mạng là cấp thiết nhất,nàng lập tức nịnh nọt mà nở nụ cười" Lang đại nhân,người biết, thịt hồ ly đều là ngon, thể ăn ,người muốn hầm cách thủy ta thay ngươi bắt con thỏ, ngươi thấy như thế nào?"."Hừ"Hắc y nam tử trừng mắt liếc nàng,từ chối cho ý kiến.
      "Hai con thỏ,ta thay ngươi bắt hai con thỏ".Hoa Tích Nguyệt e sợ làm cho vui,tự động lại bỏ thêm con.Nàng nhìn hắc y nam tử khuôn mặt tuấn tú nổi lên hắc tuyến, cắn răng cái,thông suốt ra ngoài:" Lại thêm con gà nướng!Lang đại nhân, người của ta có mấy lạng thịt lại ăn tốt,hai con thỏ lại thêm con gà so với thịt của ta nhiều hơn rồi,như vậy mua bán có lợi, ngươi đáp ứng như vậy có phải quá thiệt ." Nàng dốc sức liều mạng mà thuyết phục ,thừa dịp nam tử ngây người trong giây lát,nàng dốc sức liều mạng thoáng giẫy dụa,cuối cùng cũng lấy được cái đuôi to từ trong tay của thoát ra.Vụt thoáng cái chạy trốn ra ngoài .Nàng cũng thèm lựa chọn phương hướng,nhanh như chớp hướng đường mà mãnh liệt chạy.Nàng vừa mới chạy ra xa mấy trượng,chợt nghe sau lưng nam tử kia lạnh lùng thốt lên:"Chết tiệt hồ ly,trở về!"
      Nàng cũng quay đầu lại,trong nội tâm thầm cười nhạo:"Trở về?! Đồ ngốc mới nghe lời ngươi!"Dưới chân chạy càng gấp.Bỗng nhiên phát giác có điều đúng!Nàng dốc sức liều mạng chạy trốn thế mà tiến mà lại lùi,thân thể trỏ ràng bị khống chế mà rút lui về phía sau,
      Nàng chấn động,tứ chi dốc sức liều mạng mà kéo giữ,lại như là hãm được xe,,chỉ là phí công mà tại mặt tuyết lưu lại dài hai đạo vết cào.
      Dùng sức quá mạnh phía dưới thân thể mất cân đối,ngăn được quán tính lăn mình quay cuồng về phía sau, mực lăn đến dưới chân hắc y nam tử mới miễn cưỡng ngừng lại
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']29:Tùy tiện cũng có thể đụng phải giới vương.....

      teal;']edit:Hương nguyễn

      Beta: Evy Nguyen



      Nam tử kia nhịn được cười lên ha hả,cũng xoay người, lấy tay nhàng chiêu.Hoa Tích Nguyệt thân thể nho liền ngoan ngoản nắm trong ngực của .

      "Thối hồ ly,lại muốn chạy?"Hoa Tích Nguyệt người rất vô tội mà nhìn cái:"Ai ta muốn chạy hả?ta vội vã thay ngươi bắt thỏ....."Trong nội tâm lại mắng to:"Cái đồ chết tiệt biến thái lang,công phu ràng cao như vậy,chỉ sợ Cổ Nhược có đến cũng phải là đối thủ của ,vậy phải làm sao mới tốt bây giờ?"

      Trong nội tâm nàng thầm phát sầu,biết nhất thời chạy thoát.Nàng dứt khoát tiếp tục giẫy dụa cách vô ích nữa.Hai con mắt cảnh giác mà nhìn xem hắc y nam tử kia, biết lại dùng phương pháp gì đối phó với mình.Đôi tay hắc y nam tử sờ len da lông nàng bóng loáng:"Ngốc hồ ly,bổn tọa nếu như muốn ăn con thỏ,còn cần ngươi bắt sao?Bổn tọa chỉ tùy tiện vẫy tay, có vô số con thỏ tự đưa đến cửa."

      Hoa Tích Nguyệt trong đầu tự động xuất cảnh tượng rất nhiều con thỏ lăn vào cửa, khỏi ha ha nở nụ cười:

      "Phá lang, ngươi so với ta còn có thể thối! quá khôi hài rồi,ngươi cho rằng những con thỏ đều là thỏ ngốc a, tự mình chuyển nhà lăn tới đây?"

      Đôi mắt hắc y nam tử liếc xéo nàng,giật giật cai đuôi của nàng:"Ngươi tin?"

      Hoa Tích Nguyệt thoáng cái nhảy xướng,hổn hển mà nhìn ;"Ngươi cái đại sắc lang, cho phép túm đuôi của ta!"hắc y nam tử sững sờ chút,bỗng nhiên cười lên ha hả:" Bổn tọa là lang,nhưng cũng sắc nha."phủi tay, có hai đồng tử áo xám đến:"Vương, có gì phân phó?"cái kia hắc y nam tử thản nhiên :"Bắt mười con thỏ đến"hai đồng tử áo xám đáp ứng tiếng,quay người rời .

      Hoa Tích Nguyệt kinh dị mà liếc xem :"Vương? ngươi là vương ở đâu?"Đôi mắt hắc y nam tử híp lại nhìn nàng:"Ngươi cứ ?"Hoa Tích Nguyệt hừ tiếng:" Lang tộc Vương a?"Hắc y nam tử hừ tiếng:"Tiểu hồ ly.ngươi đến ở đây cũng có hơn nữa năm rồi,ngươi thân là thành viên của tộc,chẳng lẻ biết Vương của tộc là ai?"

      Hoa Tích Nguyệt tâm lộp bộp nhảy dựng:"Ta nhớ được có nghe tiểu nào đó từng qua, tại giới vương tên cái gì đó Tưởng Dạ, ở bên trong Lưu ly cung, hẳn là, chính là ?ông trời ,người cần phải đối đãi với ta như vậy a? tùy tùy tiện tiện cũng có thể đụng phải giới Vương....."




      ']30:Ly khai người nam nhân kia.

      edit:Hương nguyễn
      Beta: Evy Nguyen




      Đôi mắt híp lại thành hai ánh trăng,phi thường chân chó mà cười:

      "Ngươi..........Ngài phải là Vương trong truyền thuyết ________Tưởng Dạ bệ hạ a?"

      Nàng ngừng lại chút,mãnh liệt vuốt đuôi ngựa nhìn :

      " Sớm nghe thấy đại danh của ngài, mực vô duyên nhìn thấy, chỉ có thể thuần khiết mà nhìn lên ngài ,ở còn có nhiều người,vẫn muốn bái kiến ngài,nhưng lại biết ngài ở đâu..."Tưởng Dạ ôm cánh tay nhìn nàng,khóe miệng lộ ra nụ cười khó lường.

      Hoa Tích Nguyệt tâm ở bên trong lộp bộp thoáng phát run:" Ta vuốt mông ngựa đập đùi sói lên a? Gia hỏa này như thế nào lại cười hiểm như vậy?" vẫn kiên trì tiếp tục :" vốn muốn nhờ tiểu dẫn ta tới,nhưng ta lại sợ Diêm Vương tốt cách nhìn, tiểu quỷ khó chơi, ta cũng biết nên cầm lễ vật gì đến hiếu kính ngài, cho nên liền trì hoãn." nàng nhìn trộm xem sắc mặt của ,thấy sắc mắt của chuyển biến tốt đẹp,liền đưa ra tuyệt chiêu nàng chưa bao giờ sử dụng ra:"

      Ngài nếu là Vương,tự nhiên đối với tiểu quan tâm bảo vệ, chắc chắn làm khó xử loại tiểu như ta...Ngài minh vĩ đại,là tộc chỉ đường soi sáng, là tộc tiến lên phía trước,để cho chúng ta những......các tiểu được ngài quang minh chiếu rọi xuống, khỏe mạnh mà phát triển a!"

      Những lời này Hoa Tích Nguyệt từng nghe Tử Yên dối qua lúc cung tịch đêm, sớm thuộc làu. Lúc này lời tựa như nước chảy, thập phần dõng dạc. Tưởng Dạ đầu đầy hắc tuyến, những lời loạn thất bát tao(*)(lời linh tinh ,lộn xộn).

      Con hồ ly này ở nơi nào học được những... lời cổ quái này? Lại để cho dở khóc dở cười" Ta làm ngươi khó xử....." chậm rãi câu. Hoa Tích Nguyệt thở phào nhỏm, xem ra cú chém gió này cũng có uổng công, gia hỏa này làm khó dễ mình rồi.Nàng lập tức đánh rắn phải đánh ở đầu:"Vậy ngài thả ta rồi~, ta sau này trở về,nhất định cung kính ngài,mỗi ngày đều thắp cho ngài ba cây hương....." đám quạ đen bay ngang qua đầu của . Tưởng Dạ trán hắc tuyến lại có thêm cái, lạnh lùng :" Ly khai người nam nhân kia!"

      A? Hoa Tích Nguyệt ngẩn ngơ:" Vì cái gì "

      "Người nam kia thích hợp với ngươi,hơn nữa____hắn cũng quý trọng ngươi,ngươi là tộc cao quý, làm gì vì người nghèo hèn như mà dốc sức liều mạng?" Tưởng Dạ mày đẹp nhíu nhanh lại.

      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :