1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      249. Chiến đấu kịch liệt ban đêm 5

      Edit: hathai

      Beta:vân

      Long Phù Nguyệt kinh hãi, tiểu hồ ly này đối với nàng mà , như bằng hữu sinh tử chi giao .Thế nào có thể nhẫn tâm để nó bị thương tổn, kêu lên: "Ngươi buông nó ra! Ta cho ngươi viên thận châu!"

      Trong tay nàng ,thận châu vẫn còn chưa kịp thu hồi, liền tiện tay ném viên. Mọi người muốn ngăn trở, cũng còn kịp nữa.

      Hoa Tích Nguyệt ha ha cuồng tiếu, đem hạt châu kia hớp nuốt vào!

      đạo bạch quang thoáng qua, ánh sáng loá mắt quấn quanh thân nàng…Tất cả phát sinh quá nhanh, mọi người còn chưa kịp phản ứng.

      Lúc này ,thấy nàng xảy ra biến hóa lớn như vậy, liền biết đạo hạnh người nàng tăng thêm năm nghìn năm công lực!

      Chẳng qua là biết công lực này là tăng thêm người Trúc Nhan, hay là người Hoa Tích Nguyệt. . . . . .

      Chợt nghe Tiểu Bạch Long kia hét lên tiếng đầy giận dữ, hướng Hoa Tích Nguyệt nhào tới!

      Lức này Long Lân người nó càng thêm chói mắt, cuối cùng tia mềm mại cũng cởi ra sạch . Con ngươi xanh rờn giờ phút này lại phun ra hừng hực ngọn lửa, long thân chưa phóng tới, trong mắt Long đạo ánh sáng trắng đánh sang!

      Hoa Tích Nguyệt đối với Long này ngược lại sớm có phòng bị. Thân thể quay tít vòng, liền chuyển đến sau lưng Long Phù Nguyệt . Cười gằn tiếng: "Muốn giết người liền giết nàng !"

      Đem Long Phù Nguyệt đẩy thẳng ra ngoài!

      Mọi người kêu lên, nhưng ai cũng còn cứu kịp nữa, trơ mắt nhìn Long Phù Nguyệt bị đạo ánh sáng trắng của Tiểu Bạch Long bao phủ!

      Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy trước mắt ánh sáng trắng chói mắt, nóng rực làm cho nàng lập tức hòa tan.

      Cũng tránh né kịp, theo bản năng nhắm mắt.

      Chợt nghe ‘ phanh ’ tiếng vang lớn.

      Bên tai Long Phù Nguyệt giống như có gió lớn quét qua, đạo ánh sáng kia chợt thấy bóng dáng, mà mình cũng ngã vào lồng ngực quen thuộc ấm áp.

      Nàng lòng vẫn còn sợ hãi mở mắt, trước mắt nhìn thấy chính là gương mặt tuấn tú của Phượng Thiên Vũ : " sao! sao."

      ra là mới vừa rồi khi ánh sáng trắng muốn đem Long Phù Nguyệt nuốt hết ,Tiểu Bạch Long chợt vọt tới.

      móng vuốt liền đem ánh sáng trắng của chính mình bắn ra đánh bay




      250. Chiến đấu kịch liệt ban đêm 6

      Edit: hathai

      Beta:vân



      Mà Phượng Thiên Vũ cũng liền chạy tới, đem Long Phù Nguyệt kéo vào trong ngực mình.

      Chẳng ai nghĩ tới Tiểu Bạch Long cư nhiên cứu Long Phù Nguyệt, mọi người còn chưa hoàn hồn , khỏi sửng sốt.

      Thiên, nguy hiểm !

      Nàng thiếu chút nữa là bị đốt thành than cốc rồi!

      Long Phù Nguyệt vỗ ngực cái, còn biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

      Ngước mắt nhìn,liền cùng hai con mắt to như đèn lồng của Tiểu Bạch Long đối diện nhau. khỏi sợ hết hồn. Tiểu Bạch Long chợt tiếng người: "Chủ nhân! Ta là thần thú giữ nhà của Nuwa tộc , ta mới vừa rồi có thương tổn ngươi chứ?"

      A?

      Long Phù Nguyệt trợn to hai mắt.

      Chủ nhân, cái Tiểu Bạch Long uy phong lẫm lẫm này thế nhưng gọi nàng là ‘ chủ nhân ’!

      Khi nào nàng lại có thêm thần thú oai phong như vậy?

      Long Phù Nguyệt biết nên điều chỉnh vẻ mặt của mình thế nào ,ngây ngô gật gật đầu: " có sao, có sao. Ta rất khỏe. . . . . ."

      Giơ tay lên dùng sức ngắt gò má của mình, hoài nghi chính mình là nằm mơ.

      Tiểu Bạch Long gật đầu cái, đôi mắt to xanh rờn trừng mắt nhìn Hoa Tích Nguyệt.

      Ngửa đầu : " trách được ngươi muốn cướp đoạt Long Châu của ta, ra ngươi là năm thần chi Nhất Trung ghen thần, ngươi phải là bị Nuwa nương nương bị phong ấn sao? Thế nào lại chạy ra ngoài? !"

      tiếng người thanh rất cổ quái.

      Mặc dù réo rắt vô cùng, nhưng điệu có bất kỳ cao thấp phập phồng, giống như là ti vi người máy chuyện.

      Long Phù Nguyệt nghe được thanh nó như vậy, cơ hồ buồn cười. Nhưng nhớ tới chuyện trước mắt, nàng lại cười nổi.

      Cổ Nhược nhàn nhạt : "Nàng phải là ghen thần, chẳng qua là luồng tàn phách ghen thần…"

      Trúc Nhan ha ha cười như điên: " tệ, ta là luồng tàn phách ghen thần! Ha ha, ban đầu ta chỉ có thể là cỏ cây phiêu đãng, tại ta lại có thân thể mới, cái thân thể mới này, nhưng là Thanh Khâu hồ tiên a, rất khó có được đây!"

      Tiểu hồ ly Hoa Kiều Long chợt tiếng rít đứng lên: "Thả tỷ tỷ ta ra! Ngươi tính làm gì đó, tại sao chiếm đoạt thân thể tỷ tỷ ta…"

      Nó giờ phút này vẫn còn chịu khống chế của Trúc Nhan , nó liều mạng vùng vẫy muốn thoát ra.
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      251. Chiến đấu kịch liệt ban đêm 7

      Edit: hathai

      Beta:Nấm Lùn



      Tròng mắt Trúc Nhan nhíu lại, móng vuốt căng thẳng: "Thối hồ ly, tìm chết ! Ngươi cho rằng ta dám giết ngươi?"

      Trong mắt nàng sát khí như , móng tay nhọn đâm vào da Hoa Kiều Long! Nàng vốn là muốn đem Hoa Kiều Long ra mặc cả một chút, kéo ra trái tim của nó. Lòng Thanh Khâu Hồ Tộc của nó chính là đại bổ nguyên khí gì đó. Tiểu hồ ly này cũng tính là bữa ăn tối được đưa tới cửa… ngờ móng vuốt nàng mới đâm vào bì thịt Hoa Kiều Long, trong óc liền ong lên tiếng. Móng vuốt nàng khẽ run, màu sắc trong mắt mấy lần biến ảo, tựa hồ có người mãnh liệt giành quyền khống chế thân thể này. Rốt cục, nàng kêu lên tiếng bi thương Ahhh… con ngươi chuyển thành màu tím.

      Bi phẫn kêu to: "Ta đem thân thể này cho ngươi sai khiến! Ngươi tại sao còn muốn giết đệ đệ ta?!"

      Thanh này chát chúa mà bi oán, chính là Hoa Tích Nguyệt !

      Hai móng nàng chợt co lại, nhanh chóng biến thành hình dáng thon thon tay ngọc .Cẩn thận ở người Hoa Kiều Long rút về .

      Dù là như thế, nhưng cũng đủ tạo thành mười lỗ máu da lông tuyết bạch của Hoa Kiều Long.

      Mười lỗ chảy huyết rất nhanh chóng nhiễm đỏ đám long trắng của tiểu hồ ly.

      "Đậu Đậu, Đậu Đậu, ngươi sao rồi? xin lỗi, tỷ tỷ phải cố ý làm tổn thương ngươi… Tỷ tỷ trị liệu cho ngươi."

      Nước mắt nàng chảy xuống, mười ngón tay nhanh kết ấn, điểm ở vết thương Hoa Kiều Long.

      Những vết thương kia khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

      Hoa Kiều Long căn bản kịp cảm thấy vết thương người mình, giống như nghe thấy mùi vị người Hoa Tích Nguyệt. Ngửi vòng, rốt cục thở phào hơi nhõm. mắt xanh sang lấp lánh cũng rơi lệ , dùng đầu nhọn hướng người Hoa Tích Nguyệt mãnh liệt khóc: "Tỷ tỷ, lão tỷ, tỷ rốt cục trở lại! Ô ô ô ô, bên trong cơ thể ngươi chính là cái nàng bại hoại kia làm ta bị thương . Nếu phải là ngươi kịp thời tỉnh lại, ngươi cũng chỉ có thể nhìn đến ta khô héo da lông . . . . . ."

      Hoa Tích Nguyệt khuôn mặt đẫm lệ.

      gì chỉ xin lỗi: "Đậu Đậu, xin lỗi, tỷ tỷ bao giờ thế nữa, làm chuyện thương tổn ngươi. . . . . ."




      252. Ban đêm kịch liệt nhất chiến đấu 8

      Edit: hathai

      Beta:vân



      Mọi người thấy màn này, tâm cũng có chút chua xót.

      Lần này, Hoa Tích Nguyệt thật sự thức tỉnh

      .

      Biết Hoa Tích Nguyệt thương tâm tới cực điểm, mặc dù lựa chọn trốn tránh, nhưng nàng rốt cuộc cũng cùng tiểu hồ ly là chị em ruột.

      Nàng bình thường đã hết sức thương ấu đệ, hai ngươi họ huyết mạch tương liên.

      Lại bị ghen thần muốn giết đệ đệ quý giá nhất của nàng, tự nhiên liền đem nàng ép tỉnh táo lại.

      Liều mạng đoạt lại quyền khống chế thân thể. . . . . .

      Lúc này vuốt ve đệ đệ bị máu tươi nhuộm đỏ da lông, nàng tiếc nuối.

      Nguy hiểm ! Nguy hiểm !

      Đệ đệ của mình suýt nữa chết dưới móng tay của nàng ta. may là, may là nàng thanh tĩnh coi như kịp thời. . . . . .

      Khuôn mặt của Tiểu Bạch Long kiên nhẫn, chợt hét dài tiếng: " nghiệt! Đừng giả bộ nữa! Chịu chết !"

      Há mồm phun ra luồng lửa đỏ.

      Long Phù Nguyệt dưới tình thế cấp bách, chợt giật mình, ôm lấy cổ của nó: "Đừng tổn thương nàng ấy, nàng bây giờ là bằng hữu của chúng ta, phải là ghen thần đó!"

      Tiểu Bạch Long nuốt ngụm lửa đỏ về

      Trong lòng nổi giận: "Vô luận là ai cũng thế, tại ghen thần cùng nàng gia hạn khế ước, vậy ghen thần kia có thể hồi tỉnh bất cứ lúc nào , cứ trừ lượt là sảng khoái nhất!"

      thanh của nó có chút ủ dột, hiển nhiên rất là bực mình.

      Như phải là Long Phù Nguyệt là chủ nhân nó cần thủ hộ , nó sớm xông lên rồi, làm gì cần phải nhảm nhiều như vậy?

      Long Phù Nguyệt lại e sợ cho nó thiếu kiên nhẫn đả thương Hoa Tích Nguyệt, dứt khoát treo ngược ở người nó, liều mạng ôm cổ của nó buông ra: " được, được! đấy là bằng hữu của ta là hồ ly tốt, ngươi quyết thể đả thương nàng ấy. . . . . ."

      Tiểu Bạch Long lão Đại kiên nhẫn, nó rất muốn xông lên trước.

      Nhưng lại cố kỵ người Long Phù Nguyệt, sợ té bị thương nàng.

      Chỉ giận đến mức liên tiếp gầm , cũng dám đem thân thể dung lực vặn vẹo mạnh. . . . . .

      Long Phù Nguyệt bắt được hai cái sừng đầu nó , liều mạng trấn an cơn giận của nó. . . . . .

      Ai, Long cơn giận của rồng mà, cũng phải là dễ dàng trấn an như vậy.

      Cổ Nhược bước bước về phía trước: "Tích Nguyệt, mau che nàng ấy lại! Đừng để cho nàng trở ra!"

      Đầu ngón tay toát ra nhàn nhạt bạch quang, điểm ở lưng hoa Tích Nguyệt.
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      253. Ban đêm kịch liệt nhất chiến đấu 9

      Edit: hathai

      Beta:Nấm Lùn 


      <img class="aligncenter size-full wp-image-35291" alt="861994at0ohbkanu" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/861994at0ohbkanu.gif" width="80" height="300" />

      Đầu ngón tay toát ra nhàn nhạt bạch quang, điểm ở lưng Hoa Tích Nguyệt.

      Hoa Tích Nguyệt cũng nhúc nhích, mặc thi triển.

      Đợi Phong Ấn thuật thi xong, Cổ Nhược muốn ôm nàng trong ngực.

      Nàng ấy lại chợt lui về phía sau bước, ánh mắt nhàn nhạt quét qua , ánh mắt này hờ hững và lạnh như băng,

      Cái nhìn quét qua, cảm thấy từ đầu đến chân như bị đóng băng.

      Cổ Nhược đứng thẳng bất động tại nguyên chỗ, nhìn nàng bên cạnh mình xẹt qua, tới trước mặt Dạ Tang: "Dạ Tang, có thể đưa ta viên thận châu hay ?"

      Dạ Tang sửng sốt, bản năng gật đầu cái: "Dĩ nhiên!"

      chậm trễ chút nào đem viên thận châu đưa tới tay Hoa Tích Nguyệt

      Hoa Tích Nguyệt nhìn thật sâu Dạ Tang cái, thở dài ra hơi: "Cám ơn ngươi, Dạ Tang, chung quy là ta thiếu ngươi, kiếp này trả được, chờ ta kiếp sau ."

      Đem thương tâm trong lòng trầm xuống, cảm giác Hoa Tích Nguyệt hôm nay giống ngày xưa, lại có chút xa xăm ý vị.

      còn chưa kịp chuyện,Hoa Tích Nguyệt cũng xoay người rời .

      Đem viên thận châu kia nhét vào trong miệng Hoa Tích Nguyệt khẽ nói : "Đậu Đậu, mau nuốt xuống. Có thể thêm năm nghìn năm công lực đây. Tỷ tỷ kịp đợi nhìn ngươi biến thành người có dáng vẻ gì nữa rồi."

      Hoa Kiều Long ngậm bảo vật, đem bảo vật nuốt xuống.

      Sau đó theo phương thức tu luyện đặc thù của Hồ Tộc bọn họ ngồi xuống, hai móng trước đặt ngang trước ngực.

      Từng đợt từng đợt bạch quang từ Hoa Kiều Long phát ra,Thân hình của nó từ từ lớn lên, đám long trắng người càng thêm mềm mại và bóng loáng, lóe sáng như sa tanh . Vốn là cái cái đuôi từ từ chia xiên, từ cái chuyển thành nhiều hơn, tại trong thạch động đón gió đung đưa, mĩ lệ vô cùng.

      Đôi mắt tím của Hoa Tích Nguyệt lóe ra vui mừng, sờ sờ Hoa Kiều Long : "Đậu Đậu, nghĩ tới ngươi còn là cái cửu vĩ tiên hồ, nếu như phụ thân gặp lại ngươi, chắc chắn sẽ tự hào. Chúng ta Thanh Khâu đây chính là có mấy ngàn năm có cửu vĩ hồ . . . . . ."

      ra Thanh Khâu Hồ Tộc lấy đuôi hồ ly mà quyết định địa vị cao thấp.

      Ba đuôi, bốn đuôi thường thấy nhất, mà tu luyện tới cấp bậc cao nhất, liền chính là cửu vĩ hồ .

      Mà cửu vĩ hồ cũng thường gặp, mấy ngàn năm xảy thấy .




      254. Ban đêm kịch liệt nhất chiến đấu 10

      Edit: hathai

      Beta:vân



      Hoa Tích Nguyệt được gọi là thiên tài của Hồ Tộc, nhưng cũng chỉ tu luyện thành công tám đuôi.

      Thanh Khâu Hồ Tộc mặc dù được xưng Cửu Vĩ thiên hồ, nhưng chân chính tu luyện ra cửu vĩ , vài ngàn năm mới được hai ba.

      Hoa Bão Nguyệt coi là người trong đó. Còn có nghe người hầu cận của Nữ Oa nương nương. Sau lại phụng mệnh Nữ Oa nương nương gieo họa cho nhà Thương, biến thành Tô Đát Kỷ, làm rất nhiều chuyện khiến người người oán giận, cuối cùng bị Khương Tử Nha chém giết.

      nghĩ tới tiểu hồ ly tăng lên năm nghìn năm công lực, cư nhiên biến thành cửu vĩ, đây cũng là là niềm vui ngoài ý muốn.

      Hoa Kiều Long quay đầu lại nhìn chút phía sau mình cái đuôi, quả nhiên là chín đuôi, khỏi hưng phấn.

      Đem chín cái đuôi liên tiếp cử động, giống như là quơ múa cờ xí: "Ha ha, lão tỷ, ta chính là cửu vĩ hồ đó! Lần này về nhất định chấn động rất nhiều hồ ly!"

      Nó hận được bước chạy về Thanh Khâu, để cho bạn chơi chung ngày xưa xem cái đuôi của mình.

      Hắc, lần này nếu là trở về, cũng coi là áo gấm về nhà ?

      Hoa Tích Nguyệt khẽ mỉm cười, lòng thay mình đệ đệ cao hứng: "Đậu Đậu, ngươi có thể biến ảo thành người được ? Biếng , cho tỷ tỷ nhìn chút."

      Hoa Kiều Long giờ phút này lòng tràn đầy vui mừng, tự nhiên so đo tỷ tỷ còn gọi mình bằng cái tên nhà quê kia nữa.

      Ngoẹo đầu suy nghĩ chút: "Đại khái có thể. Ta thử xem nhé. biết là hình dáng gì."

      Nó trong lòng vừa khẩn trương lại vừa hưng phấn. ra đây là cấp bậc nhất định Hồ Tộc tu luyện tới , mặc dù có thể tùy ý biến ảo hình người. Nhưng chân chính thuộc về nó cũng chỉ có . ít hình người cơ hồ có thể coi như là bản thể của nó. Tầm quan trọng cùng nó hồ ly thân thể có gì khác nhau. hai tiểu móng vuốt bấm bí quyết, lắc mình cái, đạo bạch quang thoáng qua. Phút chuốc ra người thiếu niên thân hình.

      Thanh nhã và tuyệt mỹ, trong vẻ mặt đơn thuần ngây thơ mang tia dã tính cùng phản nghịch, tròng xanh mắt hẹp dài, trong ánh mắt lại mang theo tia giảo hoạt.

      thân bạch y như tuyết ở trong gió như bay như giương, ngăn lại ống tay áo, vô cùng rắm thúi xoay vòng: "Như thế nào?"

      Long Phù Nguyệt vốn là nhìn trợn mắt hốc mồm, thấy động tác này của , lại xì nở nụ cười.
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      Nghịch Ngợm Cổ Phi– Phiên ngoại

      Edit: hathai

      Beta:vân


      <img class="aligncenter size-full wp-image-35788" alt="27998_368115326618575_1702235371_n" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/27998_368115326618575_1702235371_n.jpg" width="354" height="503" />


      255. Cả đêm điên cuồng



      Tiểu hồ ly chính là tiểu hồ ly, mặc dù tăng lên năm nghìn năm công lực, nhưng tâm tính vẫn còn con nít, khả ái muốn chết.

      Nhảy qua , kìm hãm được ngắt nhéo gương mặt thanh: "Ngô, khả ái vô cùng. Mặt mũi biết chừng mê muội ít người khiến người ta kịp đền mạng đây."

      Hoa Kiều Long nhất thời đầu đầy hắc tuyến.

      vẫn luôn nhận Hoa Bão Nguyệt là thần tượng của mình, cho nên ở biến ảo ra tướng mạo liền kìm hãm được có mấy phần giống Hoa Bão Nguyệt,

      tự cho là rất tiêu sái. Lại nghĩ rằng nhận được cái đánh giá ‘ khả ái ’ . Hu huô, đây đúng là vũ nhục đối với hình tượng tuấn tiêu sáicủa , mà lại chính là cửu vĩ thiên hồ nữa chứ . . . . . .

      Phượng Thiên Vũ tay lấy Long Phù Nguyệt kéo qua, nhìn tiểu hồ ly cái.

      Trong tròng mắt hấp dẫn chợt lóe tia sáng, khóe môi khẽ cong, : "Còn là tiểu tiểu hài tử mà . Mười phần hôi sữa. . . . . ." Nhưng trong lòng chủ ý định, tiểu hồ ly này tu luyện thành người, dáng dấp họa quốc ương dân như vậy, về sau phải đem và Phù Nguyệt cách xa nhau ra. . . . . .

      Hoa Tích Nguyệt đưa tay vuốt mái tóc đen, khẽ lẩm bẩm: "Đậu Đậu, về sau cũng là nam tử hán rồi, cần tỷ tỷ nữa chiếu cố. . . . . ."

      Trong lòng đột nhiên hồi khổ sở, suýt nữa giọt lệ rơi.

      Hoa Kiều Long lặng nói: "Tỷ tỷ, ta rốt cục tu luyện thành người, ngươi cao hứng sao?"

      Hoa Tích Nguyệt miễn cưỡng cười tiếng: "Cao hứng, ta dĩ nhiên cao hứng. Ta rốt cục nhìn thấy ngươi biến thành người. Bộ dáng cũng giống như lúc ta tưởng tượng quả thực là tuấn tú . . . . ."

      Giọng chợt nghẹn lại , được.

      Hoa Kiều Long rốt cục phát giác Hoa Tích Nguyệt giống bình thường.

      Hôm nay lão tỷ chuyện giống như là giao phó di ngôn.

      Để cho loại dự cảm bất tường.

      Con ngươi xanh biếc của khẽ nhíu, kéo lấy cánh tay Hoa Tích Nguyệt: "Lão tỷ, ngươi làm sao vậy? ra ta làm cho chủ cho ngươi."

      Hắn bây giờ là nam tử hán rất có khí thế. Thanh cũng thâm trầm

      ít.

      Hoa Tích Nguyệt nhếch miệng cười tiếng, đôi mắt tím lóe ra lệ quang.

      Lắc đầu cái: "Đậu Đậu, đời này ngươi là thân nhân duy nhất của tỷ tỷ, ngươi chỉ cần sống thật tốt là tỷ tỷ cũng sẽ vui mừng”



      256.Cả đêm điên cuồng 2



      Cổ Nhược mặc dù gì, nhưng đôi mắt vẫn dừng lại bên người Hoa Tích Nguyệt.

      Nghe nàng nói từng câu. Tâm từ từ trầm xuống, đau lòng cùng khủng hoảng như một luồng sóng xông tới. Câu nói cuối cùng của nàng hoàn toàn đánh trúng tâm hắn.Ngực hắn như gặp phải một cú đập mạnh, khiến hắn đau đớn lan tràn toàn thân. Tầm mắt trống rỗng, sắc mặt hắn phút chốc thay đổi đến tái nhợt.

      Nàng là có ý tứ gì? !

      Hoa Kiều Long là người duy nhất đời này mà nàng nhớ thương, vậy hắn thì sao? Rốt cục thì trong lòng nàng coi hắn là cái gì. Thật vất vả lắm, hắn mới có thể sáng tỏ tình cảm của chính mình, mà nàng lại muốn buông tay hắn giờ phút này sao?

      Dường như cảm thấy thân thể mình run rẩy đến mức hắn khó có thể khống chế. Tiến lên bước, giọng run nhè nhẹ gọi: "Tích Nguyệt!"

      Hoa Tích Nguyệt từ từ ngẩng đầu lên, hình bóng hắn in trong đôi mắt nàng. Mỉm một nụ cười buồn nàng nhàn nhạt : "Có gì chỉ giáo?"

      Bốn chữ chỉ là bốn chữ nàng nói rất nhẹ nhàng, rất nhạt, nhưng với hắn bốn chữ ấy lại giống như con dao găm được cắm thẳng vào trái tim hắn.

      Có gì chỉ giáo ——

      Một câu nói rất khách khí, nhưng trong nháy mắt câu nói đó như xé nát tim hắn khiến tim của hắn rất đau, đau đến mức thể chống đỡ.

      Từ khi nào mà nàng và hắn lại trở nên xa lạ thế ?

      Sắc mặt trắng bệch, lui về phía sau bước."Nàng. . . . . ."

      Trong lồng ngực khí huyết cuồn cuộn, như muốn thổ huyết ra nhưng mà thể hắn vẫn ́ nén lại bên trong.

      Nàng nhìn đến hắn nữa. Khẽ quay mặt chuyển hướng sang chỗ tiểu bạch Long đến nhắm mắt lại nàng nói :"Ngươi phải là muốn giết ghen thần sao? —— đến đây ! Giết ta ! Ghen thần ở bên trong cơ thể của ta, giết ta nàng ấy cũng biến mất hoàn toàn!"

      Mọi người đều ngẩn ngơ họ cũng ngờ tới nàng ra lời này .Long Phù Nguyệt thẳng thốt, kêu lên: "Tích Nguyệt, nàng nói càn cái gì vậy? ! Nàng phải là nàng ta càng phải là ghen thần. . . . . ."

      Phượng Thiên Vũ khẽ nhíu nhíu mày, chả lẽ nha đầu này thật sự lòng muốn chết rồi sao! Cư nhiên lại để cho Long giết nàng!

      Hoa Kiều Long càng lúc càng cảm thấy nàng rất bất bình thường, tâm can nhảy lên khẽ quát: "Lão tỷ, ngươi làm cái gì vậy? ! Ngu sao?"
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Nghịch Ngợm Cổ Phi– Phiên ngoại

      ']Edit: hathai

      ']Beta:vân


      <img class="aligncenter size-full wp-image-35792" alt="579036_321976757910072_2130744626_n" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/579036_321976757910072_2130744626_n.jpg" width="500" height="336" />

      257. Cả đêm điên cuồng 3

      Sắc mặt ̉ Nhược thảm biến, nhìn hắn hiện giờ như bị ai đó đấm một quyền, gương mặt tuấn tú có chút vặn vẹo.

      Thân hình chợt lóe,một tay bắt lấy nàng kéo nàng đến gần, đôi mắt nhìn nàng thật sâu, gương mặt hắn có chút lạnh lùng khẽ đến gần nàng : "Hoa Tích Nguyệt, nàng đây là có ý tứ gì? !"

      Hoa Tích Nguyệt ngước mắt lên nhìn hắn, mắt nàng tựa hồ phẳng lặng, bình tĩnh,nàng nhàn nhạt : " có ý gì. Ta chỉ là . . . . ."

      "Chỉ là cái gì? Chẳng qua là muốn sống nữa? ! Hoa Tích Nguyệt, nàng nghĩ ta hiểu nàng muốn gì sao,nàng chỉ nói một lời nhẹ nhàng thế rồi buông tay sao ?"

      Cổ Nhược tay nắm chặt thành quyền vì tức giận mà ngừng run rẩy.

      vốn giỏi nói chuyện nên nhất thời biết mình nên nói gì. Lặng im chừng nửa ngày lại câu: "Ta đối với Phù Nguyệt. . . . . ."

      Một câu cũng để hắn nói hết, Hoa Tích Nguyệt liền lạnh lùng cắt đứt : "Ngươi cần giải thích cho ta, Cổ Nhược tế sư, kiếp trước ta nợ ngươi , kiếp này là ngươi thiếu ta. Khoản nợ giữa chúng ta coi như triệt tiêu. Từ nay —— chúng ta ai nợ ai. Đường ai người nấy ."

      Một câu nàng nói ra. Thanh bình thản ,nhẹ nhàng nhưng lại như chủy thủ đem tâm can của hắn đâm vào từng chút,từng chút một, rồi mang từng mảnh ra lăng trì

      Cổ Nhược đau lòng trợn to đôi mắt, nhìn nàng chút lưu luyến nào xoay người, đau lòng đến cơ hồ co rút.

      Hơn nửa năm này , nàng lúc nào cũng như kẹo cao su lúc nào cũng dính bên cạnh hắn, bỏ ra cũng được.

      Lần lượt trị thương cho hắn, lần lượt hóa thân tiểu hồ ly leo lên giường của , lần lượt liều mạng mình để cứu , vì mà nàng tiếc cho lang dập đầu mình như bằm tỏi. . . . . .

      Nhưng ngày hôm nay, nàng , giữa bọn họ khoản nợ lẫn nhau triệt tiêu, từ nay hai người ai nợ ai, đường ai người ấy . . . . . .

      Đau lòng thật sự rất đau, trái tim tựa hồ như mất một khoảng . Khó khắn lắm hắn mới xoay người nhìn nàng

      "Tích Nguyệt!"

      Thanh của khỏi run rẩy: "Tích Nguyệt, nàng nghe ta giải thích. . . . . ."

      Hoa Tích Nguyệt nhắm mắt lại, tự giễu bản thân chua chát cười. Có cái gì để giải thích nữa sao? Tình vốn có đúng hoặc sai. Nàng hắn đó là quyền của nàng, đương nhiên có quyền nàng. Vốn đâu có ai quy ̣nh, khi ta đem tình trao cho một ai đó nhất ̣nh sẽ được tình của người ta đâu . Nhưng là nàng hắn dù hắn có nàng. Là nàng trao tình cho hắn dù có hồi báo

      258. Cả đêm điên cuồng 4

      cho cùng, tất cả là do nàng tương tư đơn phương mà thôi chứ hắn có lỗi gì đây ?

      Mỗi người đều có lựa chọn của riêng mình, vô luận đúng hay sai.

      Vì nàng hắn nên nàng tôn trọng lựa chọn của . Nếu như tình kia, phải xuất phát từ tấm chân tình của hắn thì nàng có cũng như , tình đó đâu còn ý nghĩa gì ?

      , Vốn là chuyện rất đơn giản dễ hiểu.

      Thời gian qua nàng đã hiểu ra rất nhiều. Bây giờ nàng đã có thể hoàn toàn buông tay rồi

      Nàng nhẹ nhàng thoát ra khỏi bàn tay hắn, xoay người rời .

      Trong ̉ họng một luồng khí huyết xông tới, đau lòng hắn tự vấn bản thân mình

      Là lỗi của hắn đã để nàng nhiều lần chịu khổ

      Là lỗi của hắn,đã để cho nàng bị ghen thần kia làm khổ. . . .

      Là lỗi của hắn,đã để cho nàng vì nếm hết khổ sở, nhận hết hành hạ. . . . . .

      tại rốt cục cũng nhận thấy được trong lòng hắn vốn đã nàng từ lâu, cũng muốn được bên nàng muốn cùng nàng ở chung chỗ, nhưng mà —— nàng lại muốn buông tay . . . . . .

      Vươn tay muốn kéo nàng lại, thật sự muốn ôm nàng, ôm thật chặt, ôm nàng vào trong ngực , muốn an ủi nàng thật nhiều. . . . . .

      Hoa Tích Nguyệt chợt lảo đảo một cái , ngụm máu tươi được phun ra ngoài! Sắc mặt nàng vốn tái nhợt nay trông càng nhợt nhạt yếu ớt.

      Cổ Nhược thất kinh, cũng kịp hiểu chuyện gì ,nhẹ kéo nàng lại : "Tích Nguyệt, nàng làm sao vậy?"

      Hoa Tích Nguyệt lộ vẻ âu sầu cười tiếng: "Phong Ấn thuật thật vô dụng, nàng ta lại muốn ra!"

      "Cái gì? !"

      Cổ Nhược sắc mặt cả kinh,Phong Ấn thuật là do Dạ Ly đại tế sư truyền lại, đó là độc môn tuyệt kĩ. thừa kế trí nhớ của Dạ Ly nên tự nhiên cũng thừa kế vu thuật kỹ năng.

      Nay Phong Ấn thuật giam giữ được ghen thần sao ?

      Mắt nàng lộ vài phần thống khổ. Ngước mắt khẽ nói: " ghen thần dùng khế ước ̣t linh hồn của ta và nàng với nhau. Cho nên nếu ta chết, nàng ta vẫn có thể ra?Hồ Tộc tỏa hồn thuật đem nàng ta tạm thời khóa lại, nhưng là chỉ có thể khóa nhất thời, nàng rất nhanh liền ra tới. . . . . ."

      Trong mắt nàng thoáng qua một tia hung ác , quyết liệt: "Ta để cho nàng trở ra !"
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :