1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      239. Nàng bị khống chế. . . . . .

      Edit: Tiểu Đông Tà



      Cổ Nhược đưa tay cái, đạo bạch quang nhàn nhạt phát ra, từ sau lưng Dạ Tang tới.

      Dạ Tang thân thể chấn động dứt, người lục quang chợt tăng, vây quanh thân thể của xoay tròn vòng, rốt cục từ từ biến mất.

      Dạ Tang mở mắt, nhìn Cổ Nhược chút, thần sắc trong mắt vô cùng phức tạp: "Ngươi rốt cục vẫn phải đến."

      "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Là ngươi cứu Tích Nguyệt ?" Cổ Nhược nhìn .

      Dạ Tang cười khổ, lắc đầu cái: "Cũng coi như vậy, ta vốn ở trong sơn động này, vừa lúc ấy ở phía cửa động có gì đó rớt xuống. Liền thuận tay tiếp."

      Vừa vừa nhìn Hoa Tích Nguyệt cái, thở dài: " Nhưng ngờ chính là Hoa Tích Nguyệt. Nàng khi đó ngất . Vốn là ta còn thầm kêu may mắn, cư nhiên có vận tốt như vậy, có thể trùng hợp cứu nàng, cửa động nơi đó quá nguy hiểm, mà ta ở chỗ này còn có việc, thể trì hoãn, liền đem nàng ôm vào bên trong, nhưng ngờ nàng tỉnh lại, với ta hai ba câu liền đánh lén ta, nếu phải là ta tránh mau, liền bị nàng hại chết!"

      thở hổn hển hơi, tựa hồ trong lòng vẫn còn sợ hãi, tiếp: " may là vị Phượng huynh này chạy tới, nếu ta liền chết dưới tay của nàng. Ta xem người nàng, mới biết người của nàng còn có linh hồn khác, cái hồn đó so với bản thân nàng cường đại hơn, mới biết nàng bị khống chế. . . . . ."

      Lại nhìn Cổ Nhược cái: "Các ngươi ở phía rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nàng làm sao bị ghen thần này Phụ Thể ? Theo ta được biết, ghen thần nếu muốn Phụ Thể, nhất định phải cùng người bị phụ thể ký lập khế ước. Nàng thiên tính thuần lương, làm sao vô duyên vô cớ cùng ghen thần này ký khế ước?"

      Cổ Nhược sắc mặt lộ vẻ sầu thảm: "Là lỗi của ta. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt cũng cắn chặt môi, ngón tay lặng lẽ nắm chặt, vách núi cheo leo lúc nàng bị ghen thần làm cho hôn mê.Cũng biết Hoa Tích Nguyệt cùng ghen thần chuyện gì, chỉ biết là tỉnh lại thấy Cổ Nhược xa xa mà thẳng bước tới đây. . . . . .

      Hoa Tích Nguyệt sắc mặt tái nhợt, trong mắt là tia hối hận, đầy nước mắt, ngơ ngác giương hai tay. mặt đẹp là mảnh luống cuống.Nhìn Cổ Nhược:

      "Cổ Nhược, ta tại là Tích Nguyệt, ngươi. . . . . . Ngươi. . . . . . Ngươi cho tới bây giờ còn chịu tin ta?"




      240. Còn có lý do gì nữa vứt bỏ lần thứ hai

      Edit: Tiểu Đông Tà



      Tâm chợt đau xót, nàng là Tích Nguyệt!

      Là tiểu hồ ly lông mượt mà của !

      Là tiểu hồ ly dính vào bên cơ cơ oa oa chuyện ngừng!

      từ bỏ nàng lần thứ nhất, còn có lý do gì vứt bỏ lần thứ hai?

      Trái tim nhiệt huyết dâng trào, hơi dùng lực chút, liền đem nàng kéo vào trong ngực: "Tích Nguyệt, Tích Nguyệt, ta tin nàng. Ta tin tưởng nàng. . . . . ."

      Long Phù Nguyệt sợ hết hồn, kìm hãm được liền kêu tiếng: "Đại sư huynh, cẩn thận!"

      Phượng Thiên Vũ cũng nắm chặt bảo kiếm trong tay.

      Mặc dù lời, lại hề chớp mắt nhìn chằm chằm Hoa Tích Nguyệt, phòng nàng chợt làm cái gì đó.

      Hoa Tích Nguyệt nằm trong ngực Cổ Nhược, trong ngực như cũ vẫn lạnh như băng, nhưng là nàng vẫn khẩn cầu .

      Móng nhọn từ từ rụt trở về, lại từ từ biến trở về tay bé trắng muốt như Ngọc.

      Khẽ run, ôm lấy hông Cổ Nhược hông, vùi mặt vào trong ngực , nước mắt nóng bỏng thấm ướt ngực áo Cổ Nhược.

      Khóe miệng của nàng lại len lén có nụ cười quỷ dị. . . . . .

      Tâm chợt động, bởi vì nàng giống như Tiểu Miêu tựa sát vào mình.

      Ngón tay toát ra bạch quang nhàn nhạt, tiếng động vẽ phù chú, nhanh như tia chớp điểm chút ở lưng nàng!

      Hoa Tích Nguyệt thân thể chấn động mạnh cái, nhanh như tia chớp ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn Cổ Nhược, run giọng : "Cổ Nhược, ngươi. . . . . . Ngươi làm cái gì?"

      Cổ Nhược thở dài: "Tích Nguyệt, ta ngăn linh hồn khác bên trong cơ thể nàng , cũng chính là hồn phách của Trúc Nhan kia, chờ chúng ra ngoài, ta đuổi nó ra khỏi cơ thể nàng."

      Hoa Tích Nguyệt gật đầu cái, thở dài: "A, nguyên lai là như vậy."

      Lần nữa vùi đầu trong lòng , đôi mắt màu tím lại thoáng qua tia khó hiểu . . . . . .

      "Ùng ùng. . . . . ."

      Lửa nham thạch nóng chảy trong giang đảo hải lại sôi trào. Phát ra tiếng vang khổng lồ, đem mọi người giật nảy mình.

      Thế nào?

      Dạ Tang lại chấn động tinh thần, mặt tuấn tú nhất phái ép được vui, vội vàng phất tay: "Mọi người mau lui lại ra đại sảnh!"

      Mọi người biết mê hoặc cái gì, nhưng nhìn bộ dạng mặt vừa vui vừa sợ, suy đoán phải là chuyện xấu.
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      241. Tích Nguyệt có phải hay nên

      Edit: Tiểu Đông Tà



      "Mau a, mau a!" Dạ Tang liều mạng thúc giục, mọi người thể làm gì khác hơn là nhanh chóng lui ra ngoài.

      Mới vừa thối lui khỏi đại sảnh, nham thạch nóng chảy tựa như sóng biển dâng cuồn cuộn, tràng tới bên này.

      Tòa nền tảng khổng lồ trong nháy mắt liền bị nham thạch nóng chảy bao phủ.

      Tia lửa bắn ra bốn phía, cả đại sảnh giống như nở rộ vô số tia lửa đỏ tươi chói mắt.

      Trong đại sảnh nóng đến bức người, sóng nhiệt cuồn cuộn ép mọi người lui được về phía sau.

      Cổ Nhược phất tay bày cái kết giới, để cho tất cả mọi người đứng ở trong kết giới.

      Trong kết giới dầu gì cũng đỡ nóng ít, mọi người thở phào nhõm.

      Long Phù Nguyệt liếc mắt nhìn Dạ Tang: "Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, ngươi nên ?"

      Dạ Tang ánh mắt chăm chú nhìn bên trong đại sảnh, nhàn nhạt : "Rất đơn giản, nham thạch nóng chảy phía dưới có con Long ba ba, tại làm ra trận chiến lớn như vậy, đại khái là muốn hóa rồng bay ."

      Long ba ba? Hóa rồng?

      Long Phù Nguyệt nhảy lên, run giọng : "Ngươi trong thân thể Long ba ba có thận châu?"

      Dạ Tang nhìn nàng cái: "Dĩ nhiên! Nó nếu như có thận châu, vậy lão tử canh giữ ở địa phương cứt chim này làm gì?"

      Tiểu hồ ly mừng đến thượng thoan hạ khiêu, kêu lên: "Ha ha, cái gì gọi là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu? Có thế chứ! nghĩ tới chúng ta khổ khổ tìm kiếm thận châu, lại xuất ở chỗ này, lão tỷ! Chúng ta có hi vọng xuyên việt về rồi! Cha nhìn thấy chúng ta nhất định cao hứng . Ha ha, vật này có thể gia tăng năm nghìn năm công lực, ta nếu như ăn được khỏa, đoán chừng cũng có thể biến thành hình người rồi, ừ, ta hình người như thế nào hảo đây?"

      Đôi mắt bích sắc híp lại, mặt tràn đầy ước mơ.

      Long Phù Nguyệt cũng kìm hãm được nắm chặt tay Cổ Nhược: "Đại sư huynh, chất độc người ngươi cuối cùng có thể hoàn toàn giải trừ, ha ha, ta là cao hứng!"

      Cổ Nhược luôn luôn trầm tĩnh, trong mắt cũng có tia dao động, lão Thiên hậu đãi sao? Bao nhiêu đại tế sư đạt thành nguyện vọng, hôm nay mình có thể thực ?

      Bất giác cúi đầu liếc mắt nhìn Hoa Tích Nguyệt nằm trong ngực, trong lòng cũng là tư vị gì.

      Thận châu tìm được, Tích Nguyệt có phải hay ? Trở về thời đại của nàng. . . . . .




      242. Vật kia phải ra khỏi tới

      Edit: Tiểu Đông Tà



      Trong lòng bỗng nhiên phiền muộn khó chịu.

      —— li biệt sao?

      Mình còn có lý do gì lưu nàng ở bên mình?

      Nàng dù sao cũng là hồ tiên a, còn là Thanh Khâu hồ tiên, Thanh Khâu hồ tiên so với thần cao hơn . . . . .

      Mình thể trì hoãn con đường nàng tu tiên. . . . . .

      Trong đầu trăm ý nghĩ thay đổi nhanh, cũng là tư vị gì.

      Cánh tay kìm được buông lỏng.

      Nghe được hai chữ thận châu, Hoa Tích Nguyệt trong đôi mắt màu tím cũng dấy lên tia hưng phấn.

      Nghiêng đầu nhìn đại sảnh, thần sắc mặt khẽ biến.

      Long Phù Nguyệt chợt nhớ tới cái gì, hỏi: "Ta nghe người ta Long ba ba hóa rồng có vô số tiên ma muốn thận châu của nó, biết trong động đá vôi này có cất giấu những người khác. . . . . . Bọn họ nếu như cũng tới giành, vậy liền nguy rồi!"

      Dạ Tang miệng khẽ cong, hừ khẽ tiếng: "Nơi cất giấu Con Long ba ba cực kỳ bí , hai ngày trước nếu Lão Tử phải trùng hợp qua nơi đây, cũng ngửi thấy mùi nó. Hai ngày nay vẫn thủ tại chỗ này, chỉ chưa thấy có người khác đến. . . . . ."

      Tiểu hồ ly cơ hồ cười nheo mắt: "Ha ha, như vậy chúng ta có thể đem toàn bộ thận châu dùng rồi!"

      Dạ Tang lạnh lùng nhìn nó cái: "Trước đừng cao hứng quá sớm, lúc Long ba ba hóa rồng, nên quấy rầy, khi làm phiền nó, hóa rồng phải , nó trong cơn tức giận, chừng đem cả cái động này phá hủy, tất cả mọi người táng thân ở chỗ này!"

      Tiểu hồ ly mang mang gật đầu: "Bảo đảm làm phiền, ta bảo đảm làm phiền!"

      Nó chỉ xém chút nữa giơ móng vuốt lên thề .

      Cổ Nhược nhàn nhạt : "Yên tâm, ta làm kết giới này có chức năng thân, chỉ cần mọi người chớ lộn xộn, con Long ba ba kia liền phát chúng ta."

      Dạ Tang khẽ sững sờ chút, hừ tiếng, nhưng cũng thể bội phục: " hổ là tế sư tộc Nuwa, cũng có chút bản lãnh."

      Cổ Nhược lại cười nhạt: "Ta là Cổ Nhược, phải là Hiên Viên Dạ Ly, cho nên muốn đem ta cùng vị tế sư tộc Nuwa kia nhập làm ."

      câu làm Dạ Tang thốt nên lời.

      Tiểu hồ ly chợt ‘ hư ’ tiếng: "Chớ quấy rầy! Vật kia chuẩn bị ra kìa!"
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      243. Cảm xúc giống như là phẫn hận, hoặc như là vui mừng. . . . . .

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta :Quảng Hằng


      Tất cả mọi người đều ngừng thở, nhìn về hướng bên trong đại sảnh.

      Thấy nham thạch nóng chảy cuồn cuộn càng thêm lợi hại, dần dần, ở cuối dòng nham thạch nóng chảy, xuất bóng ma khổng lồ.

      Chính là bộ dạng con rùa lớn.

      Toàn thân mảnh lửa đỏ, mai rùa là hoa văn cổ xưa, mỗi hoa văn lớn như cánh cửa lớn .

      Hai con mắt xanh, giống như hai cái đèn xanh lung linh, lóe lên tia sáng lạnh lẽo khó lường.

      Đôi mắt nó chậm rãi chuyển động, giống như hai cái đèn pha, đem bên trong bên ngoài đại sảnh quét mắt vòng, thấy cái gì dị thường.

      Lại dùng cái mũi ngửi rồi lại khẽ ngửi. Cũng thấy được cái gì.

      Nó lúc này mới yên lòng lại, chợt ngẩng lên đầu, huýt gió tiếng.

      Tiếng nó huýt gió thâm trầm và xa xa, chấn động cả động rộng rãi.

      tiếng rống, chấn sơn động địa, nứt đá xuyên mây.

      Chấn động làm trái tim Long Phù Nguyệt kìm được kích động nhảy dồn, tựa hồ muốn theo tiếng nó huýt gió nhảy ra khỏi cổ họng.

      Mặt Phượng Thiên Vũ cũng khẽ đỏ lên, lại mạnh tay đưa ra, đem Long Phù Nguyệt kéo vào trong ngực, thay nàng che lỗ tai lại.

      Tiểu hồ ly bị nó rống, dọa cho sợ đến mức thân thể run lên, tự nhịn được có nằm xuống.

      Sắc mặt Cổ Nhược càng thêm tái nhợt, nhưng cũng che lỗ tai Hoa Tích Nguyệt: "Tích Nguyệt, đừng nghe."

      Hoa Tích Nguyệt cũng quay đầu lại, nhìn con Long ba ba kia, đôi mắt vừa giống như phẫn hận, hoặc như là vui mừng. . . . . .

      Con Long ba ba ngừng tiếng huýt gió, đột nhiên từ trong miệng nhả ra bao hạt châu lớn .

      Hạt châu kia lóng lánh những ánh sáng bạc, chiếu lên cả đại sảnh giống như vầng hào quang trắng.

      Đại Long ba ba đem hạt châu trong miệng ngừng phun ra nuốt vào.

      Từng tầng ánh sáng bạc chói lòa ngừng phun ra, từ từ đem thân thể cao lớn của Long ba ba bao phủ. . . . . .

      Mọi người bên trong kết giới nhìn, biết giờ phút này chính là lúc mấu chốt Long ba ba hóa rồng, đến thở mạnh cũng dám, sợ kinh động đến nó.

      "Pằng!" Lân giáp thô ráp đỉnh đầu Đại Long ba ba đột nhiên nứt ra, từ từ cởi ra sau, đầu giác bắt đầu dài ra nhanh, giống như ngọc điêu, hết sức tinh xảo.



      244. Như có thể cỡi ngựa vậy

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta :Quảng Hằng


      "Oa, đây là rồng ! Ta cuối cùng coi là thấy được! Nha, chuyến xuyên qua này cũng vô ích, lại có thể thấy được chân long trong truyền thuyết! là xinh đẹp! Xinh đẹp làm cho người ta rung động!"

      Long Phù Nguyệt ở trong lòng lớn tiếng ca ngợi .

      Đôi mắt nhìn chằm chằm viên bạch ngọc đầu rồng, sợ bỏ lỡ phần quá trình.

      Quá trình lột xác này tựa hồ tương đối thống khổ, Đại Long ba ba ngừng gầm .

      Chấn động dòng nham thạch nóng chảy phía dưới như sóng biển lắc lư, trong thạch động thỉnh thoảng có đá vụn lăn xuống, rơi vào nham thạch nóng chảy.

      Ước chừng qua hơn nửa canh giờ, lưng giáp cứng rắn mà thô cũng bắt đầu nứt ra.

      Bên trong lộ ra những vấng sáng trắng muốt, lộ ra mảng lớn thân thể tựa như bạch ngọc. . . . . .

      Tiếng huýt gió của Đại Long ba ba dần dần trở nên có chút réo rắt, nghe vào tai bên trong giống như tiếng nhạc của trời, làm cho tâm người rung chuyển nghỉ.

      Đây là ‘ Long Ngâm ’? Quả nhiên giống bình thường!

      Ánh mắt Long Phù Nguyệt mở càng lúc càng lớn.

      Ha ha, lại là Tiểu Bạch Long đây! Có thể cỡi lần, vậy chết cũng tiếc. . . . . .

      Người mặc dù dám động, nhưng trong đầu nàng chuyển qua vô số ngổn ngang ý niệm.

      Lại qua ước chừng canh giờ, quy giáp khổng lồ rốt cục hoàn toàn nứt ra, có lục đạo hào quang từ giáp xác toát ra.

      Tia sáng kia nhu hòa mà chói mắt, bắt chéo xuất hơn nửa thân thể hóa thành rồng.

      Xa xa nhìn lên , giống như ánh đèn võ đài toàn bộ chiếu xạ ở người diễn viên chính. Trang nghiêm hoa mỹ cách lạ thường. . . . .

      Thận châu! Vầng sáng lên đó là thận châu?

      Oa, quả nhiên khác biệt, giống như những loại bảo bối khác.

      Ừ, có sáu đường sáng, chẳng lẽ chỉ có sáu viên?

      Long Phù Nguyệt trong lòng thầm suy nghĩ: "Ừ, coi như là sáu viên cũng đủ phần . . . . . ."

      Rốt cục, Tiểu Bạch Long kia lại hú dài tiếng, cứng rắn đem đuôi rồng cuối cùng chưa hoàn toàn tróc ra cứng rắn kéo ra ngoài, phần đuôi còn mang ít tia máu đỏ tươi. . . . . .

      Toàn thân nó lân giáp giống như băng ngọc, vì mới vừa ra ngoài, còn có tia mềm mại. . . . . .

      Hoa Tích Nguyệt vẫn ngây ngô nhìn, nhanh như chớp hướng Tiểu Bạch Long kia nhào tới!
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      245. Chiến đấu kịch liệt ban đêm

      Edit: hathai

      Beta :Quảng Hằng



      Động tác này ai cũng ngờ tới.

      Cổ Nhược ngẩn ngơ, kêu tiếng: "Tích Nguyệt!"

      Cũng kịp để ý gì cũng bay ra theo! vừa phi ra, chỗ kết giới nhất thời vỡ ra, thân hình mọi người cũng hiển ra.

      Dạ Tang giậm chân cái: "Nguy rồi! Mau giành thận châu!"

      Thân hình như bay, cũng bay vút vào.

      Long Phù Nguyệt cũng muốn nhảy vào xem chút. Chợt thân thể cứng đờ, bị Phượng Thiên Vũ điểm huyệt đạo: "Phù Nguyệt, bên trong quá nguy hiểm, ngoan ngoãn đợi ở chỗ này, ta chút trở về!"

      Tựa như dãy khói trắng bay vào.

      Quy giáp kia cách bản thể chống đỡ, ở trong nham thạch dần dần trầm xuống.

      Dạ Tang hai lời, bay đến nửa đoạn vỏ rùa kia.

      Lấy tay vào trong sờ mó, liền móc ra ba viên ngân quang lóe lên hạt châu.

      Phượng Thiên Vũ bực nào cơ trí, cũng nhảy đến nửa vỏ rùa, móc ra ba hạt châu.

      Lúc này này hai nửa vỏ rùa ở trong nham thạch chìm mất hơn phân nửa. Nhiệt khí cuồn cuộn, đập vào mặt, cơ hồ khiến người thở thông.

      Hai người dám chậm trễ, ở quy giáp liều mạng đạp cái, thân thể như là luồng sao chổi bay vút trở về bên trong dòng nước.

      Dù là như thế, áo của hai người cũng bị nướng cháy vài cái. nhàng run lên, liền biến thành tro đen. . . . . .

      Huyệt đạo người Long Phù Nguyệt còn chưa kịp giải, Phượng Thiên Vũ quay về.

      gương mặt tuấn mỹ của có dấu vết khói xông lửa đốt, áo người cũng tổn hại vài nơi, hơi có chút chật vật.

      Thuận tay giải huyệt đạo Long Phù Nguyệt, đem ba hạt châu kia đặt ở trong tay của nàng: "Ừ, đây chính là thận châu, ban mà nàng ngay cả nằm mơ cũng muốn đó, hôm nay nàng giữ ."

      Long Phù Nguyệt cười nheo mắt.

      Hạt châu kia lớn , khẽ lăn tròn ở trong lòng bàn tay nàng, tựa như có loại hơi thở ôn nhuận sảng khoái đập vào mặt.

      Phượng Thiên Vũ bởi vì mới vừa đụng chạm qua giáp xác nóng như lửa mà phỏng lòng bàn tay. Cầm như vậy hồi, thế nhưng khỏi hẳn, ngay cả vết sẹo cũng có.

      Hạt châu này công hiệu quả nhiên khác hẳn bảo vật bình thường!

      Long Phù Nguyệt muốn thu hồi mấy viên hạt châu kia, chợt nghe trong đại sảnh ‘ phanh ’ thanh vang lên, giống như là thứ gì đập vào thạch bích.




      246. Chiến đấu kịch liệt ban đêm 2

      Edit: hathai

      Beta :Quảng Hằng



      Nàng kinh hãi, ngẩng đầu nhìn lên, chợt miệng há to, kinh hô lên: "Tích Nguyệt!"

      ra là Hoa Tích Nguyệt mới vừa thoát ra.

      Thế nhưng thừa dịp Tiểu Bạch Long kia mới vừa hóa rồng thành công, thần trí còn chẳng được thanh minh.

      Từ trong miệng con rồng kia giành lấy viên Long Châu kia, xoay người liền trốn!

      Tiểu Bạch Long kia đại khái tuyệt nghĩ đến lại có người dám đoạt châu, khẽ sững sờ chút, lúc này mới kịp phản ứng. Nhất thời giận dữ như sấm!

      Hai con mắt sáng lấp lánh ánh xanh lục chợt chuyển thành màu đỏ như máu. tiếng điên cuồng hét lên, đuôi vung mạnh. Động tác của nó nhanh như điện xẹt, thân thể lại vô cùng to lớn, Hoa Tích Nguyệt hoàn toàn tránh né kịp, bị đuôi nó quét dọn. Bay ngang ra ngoài. Nặng nề đụng vào thạch bích trong đại sảnh, té xuống. Dưới thân thể của nàng chính là nham thạch nóng chảy!

      cái bóng trắng bay vút đến, đón nàng vào trong ngực.

      Chân khẽ chạm vào mảnh đá , thân thể bay ngược ra, rơi vào bên trong thạch động.

      Tiểu Bạch Long kia cho là đem kẻ dám can đảm mạo phạm long uy Hoa Tích Nguyệt đuôi đập chết lại nghĩ rằng có người cứu, sửng sốt, nhất thời giận dữ, hét dài tiếng!

      Tiếng huýt gió réo rắt, kinh thiên động địa, chấn động màng nhĩ.

      Cả động rộng rãi dưới cơn giận dữ lôi đình của Tiểu Bạch Long bắt đầu run rẩy, vô số tảng đá lăn xuống , suýt nữa rơi vào thân mọi người. Cũng may còn có dấu hiệu sụp xuống, cũng coi là vạn hạnh trong bất hạnh.

      Xoay đầu lại hung ác nhìn đầu sỏ đắc tội giành Long Châu mình, trong con ngươi bắn ra ánh lửa cuồng bạo.

      Lân giáp dựng ngược, dáng vẻ như bất cứ lúc nào cũng có thể nhào tới để báo thù huyết hận .

      Dạ Tang cũng nghĩ đến hoa Tích Nguyệt giành viên Long Châu kia.

      Viên Long Châu kia mặc dù nhìn qua sáng lòe lòe , nhưng nó chỉ có thể tăng lên uy lực bản thân Long. Những người khác cầm, khác biệt Dạ Minh Châu bình thường, chút cũng có chỗ dùng.

      Cho nên những thứ này lúc Long con ba ba hóa rồng, ai dám kinh động Phách Vương duy nhất trời dưới đất, chẳng qua là giành mấy viên thận châu, nghĩ tới hôm nay thế nhưng đụng phải Hoa Tích Nguyệt quái thai, lại dám lấy viên Long Châu có tác dụng gì này!
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      247. Chiến đấu kịch liệt ban đêm 3

      darkEdit: hathai

      Beta:yunafr

      nghĩ tới hôm nay lại đụng phải Hoa Tích Nguyệt quái thai này, thế nhưng lại lấy viên Long Châu có tác dụng gì!

      Dạ Tang kìm hãm được kêu lên: "Tiểu hồ ly, đem viên Long Châu kia trả lại cho con rùa kia ! Cái này đối với chúng ta vô dụng!"

      Cổ Nhược là vị tế sư, tự nhiên cũng có kiến thức rộng rãi. Biết chuyện Long Châu này, cũng : "Tích Nguyệt, nàng giành cái này vô dụng, trả lại cho nó , chớ chọc nó nổi giận!"

      Hoa Tích Nguyệt mới vừa bị đuôi rồng kia vỗ, cơ hồ muốn mất nửa cái mạng, khóe miệng máu tươi chảy xuống. Nàng lại đem Long Châu kia ôm vào trong ngực chặt, trong con ngươi lóe lên nụ cười: "Thế nào? Các ngươi hai đại nam nhân sợ rồi a? Hắc hắc, các ngươi luôn miệng ta, là đại tế sư, Vương, lại bị cái tiểu Long mới ra đời lâu hù dọa, này nếu truyền , sợ người cười rơi răng hàm sao?"

      Giọng nàng Lãnh Mạc và cơ tiếu.

      Gương mặt tuấn tú Dạ Tang hơi đỏ lên: "Tích Nguyệt, ngươi cái gì đây? Ta là Long Châu này có tác dụng gì. . . . . ."

      Hoa Tích Nguyệt nhếch cái miệng nhắn lên: "Ta chính là thích nó, ta lấy nó cho dù nó có tác dụng gì?"

      Dạ Tang ngẩn ngơ, nghĩ tới hoa Tích Nguyệt trở nên như thế chăng nhưng thế còn có đạo lí: "Tiểu hồ ly, ngươi thích Dạ Minh Châu ta nơi đó có, lớn hơn cái này, sáng hơn cái này đều có…"

      Hoa Tích Nguyệt hừ tiếng : "Ta chính là thích nó! muốn trả lại cho nó! Các ngươi hai đại nam nhân nếu quả ta, liền thay ta đỡ nó !"

      Dạ Tang cứng đờ, khóe miệng lộ ra cười khổ.

      Cổ Nhược nghe Hoa Tích Nguyệt vừa , liền cứng ở nơi đó.

      Trong con ngươi như biển triều bắt đầu khởi động, nhưng vẫn lời. Lúc này từ từ lên trước , khẽ thở dài tiếng, vươn tay ra, tựa như muốn ôm nàng.

      Hoa Tích Nguyệt ánh mắt lóe lên, rốt cục vẫn tựa vào trong ngực của : "Cổ Nhược, ngươi thay ta ngăn trở nó có đúng hay ?"

      Thanh của nàng uyển chuyển và kiều mỵ, như có loại lực lượng đầu độc lòng người.

      Cổ Nhược thở dài, đem nàng ôm chặt lấy: "Tích Nguyệt, Tích Nguyệt, nàng. . . . . . Nàng tại sao còn tỉnh lại? ! Nàng hận ta như vậy sao?!"

      Ngữ điệu chợt trở nên ra được cao vút cùng bi thương.

      Thân thể Hoa Tích Nguyệt cứng đờ: "Ngươi. . . . . . Ngươi cái gì?"




      248. Chiến đấu kịch liệt ban đêm 4

      Edit: hathai

      Beta:vân


      Ánh sáng trắng từ đầu ngón tay Cổ Nhược toát ra, nhanh như tia chớp vỗ vào lưng của nàng: "Hoa Tích Nguyệt, nàng tỉnh lại cho ta!"

      Hoa Tích Nguyệt thân thể chấn động mạnh cái.

      Hai tay bé trắng như tuyết  nhất thời biến thành móng nhọn, hướng Cổ Nhược đánh xuống!

      Cổ Nhược sớm có phòng bị, thân hình vừa chuyển, liền buông nàng ra .

      May là phản ứng nhanh nhẹn, nhưng hai người cách nhau quá gần, phía sau lưng của vẫn bị móng tay bén nhọn của nàng quẹt qua làm bị thương. Máu tươi nhiễm đỏ hơn nửa sau lưng .
      Hoa Tích Nguyệt đôi mắt chợt chuyển hồng, nhìn chằm chằm Cổ Nhược: "Ngươi. . . . Ngươi còn nhẫn tâm tổn thương ta? !"
      Cổ Nhược lạnh lùng nhìn nàng: "Trúc Nhan! Ngươi cho rằng ta biết ngươi là Trúc Nhan?

      Lời vừa ra, tất cả mọi người lấy làm kinh hãi.Long Phù Nguyệt trợn to hai mắt: "Đại sư huynh,ngươi phải mới vừa đem Trúc Nhan phong ấn lại sao? Sao lại là nàng được, nàng lại ra?"

      Cổ Nhược sắc mặt tái nhợt, thở dài: "Trúc Nhan rất khôn khéo, nàng ngụy trang thành Tích Nguyệt lừa gạt chúng ta . . . . Ta mới vừa dùng thuật Phong Ấn, chẳng qua là phong ấn linh hồn khác trong cơ thể nàng, cũng phải là phong ấn ghen thần . . . . . ."

      Long Phù Nguyệt ngơ ngác: " cách khác người bị huynh mới vừa rồi phong ấn lại bên trong chính là Tích Nguyệt . . . . . ."

      Cổ Nhược cười khổ, gật đầu cái: "Đúng là như thế!"

      Bởi vì hết thảy mọi chuyện phát sinh quá nhanh, cho nên tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng.

      Tiểu hồ ly Hoa Kiều Long cũng còn nghiêm túc đến xem nhìn tỷ tỷ có phải vậy hay . Lúc này nghe Cổ Nhược vừa như thế, chợt nhảy tới đây. Lỗ mũi nhọn  ở người Hoa Tích Nguyệt ngửi cái, chợt rít lên

      "Ngươi phải là ! Để cho tỷ tỷ ta ra ngoài!"

      câu còn chưa rống xong, lưng chợt căng thẳng, bị Hoa Tích Nguyệt bắt lại!

      "Hắc hắc, tiểu hồ ly, ngươi đây là chính mình tự đưa tới cửa !"

      Hoa Tích Nguyệt  thanh chợt trầm mà độc ác, móng nhọn siết chặt cổ họng Hoa Kiều Long.

      Ngẩng đầu nhìn Long Phù Nguyệt: "Cho ta viên thận châu! Nếu ta liền bóp chết nó! Nó cùng ngươi có khế ước, nó chết ngươi cũng sống được!"
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :