1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      229. thể cùng sống vậy cùng chết ! 7

      Edit: hathai



      Gặp phải Long Phù Nguyệt lòng tìm chết, Cổ Nhược cũng nhức đầu . Trầm ngâm quyết định được.

      Long Phù Nguyệt thấy như có dao động. Vội vàng : "Đại sư huynh, nếu như ta chết, đại vũ mao cũng sống phải , chúng ta dầu gì cũng coi là thân nhân của huynh, huynh nhẫn tâm để cho chúng ta chôn theo? Còn có, đại vũ mao thời gian dài như vậy còn chưa có trở lại, chừng là có phát gì, cũng hoặc giả Tích Nguyệt còn chưa có chết? Huynh nếu như chết chẳng phải là chết oan uổng? Chờ đại vũ mao lên hãy có được hay ?"

      Nàng trổ tài ăn phen, đạo lý ràng.

      Cổ Nhược tâm vừa động, lòng của tựa hồ lại dâng lên tia hi vọng.

      Nhưng là —— có thể sao?

      Dưới vách đá này là nham thạch nóng chảy có thể hủy hết thảy a. Nàng thẳng tắp té xuống như thế sao có thể có đường sống? khẽ nhắm hai mắt lại, tạm thời ôm chút hy vọng .

      Dù sao Long Phù Nguyệt thể nào canh bên cạnh cả đời. muốn tìm cái chết là có cơ hội. . . . . .

      Đau lòng giống như cảm giác, cứ như vậy đứng ở trong gió, thân ảnh nhìn đơn.

      Hai người giằng co, chợt nghe xa mấy tiếng hô to: "Tỷ tỷ, tỷ tỷ!"

      Cổ Nhược thẳng sống lưng mỉm cười : "Hoa kiều Long!"

      đoàn tuyết trắng tự trong rừng rậm xông tới. Như trận gió loại ào tới vách đá. Hai con mắt tròn nhìn xung quanh. Thấy Cổ Nhược mặt xám như tro tàn , nhìn lại chút Long Phù Nguyệt mặt đầy khẩn trương: "Tiểu chủ nhân, các ngươi cũng ở nơi đây? Nhìn thấy tỷ tỷ ta chưa?" mặt xong, vừa dùng cái mũi ngửi: "Di, nơi này có mùi tỷ tỷ ta, nàng đâu?"

      Sắc mặt Cổ Nhược trắng như tuyết, cơ hồ ra lời.

      Long Phù Nguyệt trong lòng đau xót. Đồng thời mặt lại phiến nóng hừng hực. Nhìn bộ mặt vội của tiểu hồ ly, áy náy vô cùng .

      "Tỷ tỷ của ngươi. . . . . . Tích Nguyệt nàng, nàng ở chỗ này. . . . . . Té xuống . . . . . ."

      Chân tướng mặc dù tàn khốc.Nhưng là thể ra.




      230. thể cùng sống vậy cùng chết ! 8

      Edit: hathai



      "Rơi xuống vực sâu?" Tiểu hồ ly cư nhiên thở phào nhõm: "Rơi xuống vực sâu sao, tỷ tỷ ta là cao thủ nhảy núi, ở Thanh Khâu, vách đá sâu như vậy nàng đều dám nhảy, lông tóc đều hao tổn gì. . . . . ."

      Vừa , vừa chạy đến bên vách núi nhìn xuống phía dưới. Chợt quay ngược lại bước đôi mắt tròn là cực độ sợ hãi: "Nham thạch nóng chảy! Lão Thiên, nơi này lại là núi lửa sao? !"

      Oa tiếng khóc lên: "Ô ô, tỷ tỷ ta té xuống như vậy, chết cũng phải bị lột da rồi! Nàng thích nhất mình xinh đẹp, lần này chỉ sợ nàng lớp lông phấn hồng hồ ly nàng vẫn lấy làm kiêu ngạo cũng muốn bị nướng cháy . . . . . ."

      Long Phù Nguyệt trợn mắt há hốc mồm nhìn tiểu hồ ly: "Hoa kiều Long, ngươi lo lắng cái này! Ngươi cũng lo lắng tỷ tỷ của ngươi nàng. . . . . . Nàng . . . . . ."

      "Ngươ biết cái gì?" Tiểu hồ ly liếc Long Phù Nguyệt cái: "Ngươi là nàng chết?"

      Long Phù Nguyệt cẩn thận gật đầu cái: "Dù sao phía dưới là nham thạch nóng chảy phải hay ? Vạn nhất nàng. . . . . ."

      mặt vừa mặt lặng lẽ ngăn ở trước mặt Hoa Kiều Long, e sợ cho nó cũng tự sát.

      Cổ Nhược liền chịu nổi, thêm tiểu hồ ly nữa, nàng thực muốn chết.

      Tiểu hồ ly lại đem đầu lắc còn giống trống bỏi: " . . Tỷ tỷ ta có chết. . . . . ."

      có chết? ! Long Phù Nguyệt nhảy lên.

      Mặc dù nàng khuyên Cổ Nhược như vậy, nhưng rốt cuộc trong lòng cũng nắm chắc. Nghe Hoa Kiều Long như vậy, nàng nhất thời tinh thần tỉnh táo.

      phát bắt được cái đuôi Hoa Kiều Long, liền đem nó nhấc lên: "Làm sao ngươi biết tỷ tỷ của ngươi có chết? mau, mau!"

      Thân thể Cổ Nhược cũng chấn động, trong con ngươi tĩnh mịch tuyệt vọng có quang mang hi vọng lên, chăm chú nhìn tiểu hồ ly.

      Tiểu hồ ly kêu to: " được túm đuôi của ta!" Liều mạng vùng vẫy, nhãy xuống đất, tránh xa cái nữ nhân bạo lực này. Lay động đầu, khinh thường : "Này có cái gì khó ? Chúng ta là chị em ruột a. Nàng có nguy hiểm tánh mạng hay ta tự nhiên rất ràng. Chúng ta Thanh Khâu Hồ Tộc đều có tâm linh tương thông . . . . . ."

      Những lời này thanh lớn, lại giống như cam tuyền làm dịu lòng Cổ Nhược.
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="size-full wp-image-33389 alignright" alt="images (14)" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/images-14.jpg" height="194" width="259" />


      231. Tự nhiên ngược đãi nó

      Edit: hathai



      túm lấy nó: "Vậy ngươi , tại nàng như thế nào? Ở đâu?"

      Thanh của hơi run, giữ lông tiểu hồ ly làm nó đau.

      Tiểu hồ ly vùng vẫy, lại thoát được tay Cổ Nhược nắm giữ. Nó khóc ra nước mắt, Cổ Nhược cũng bạo lực như vậy rồi sao?

      Tự nhiên ngược đãi nó!

      nhịn được tiếng rít lên: "Uy, uy, ta chẳng qua là cảm ứng được nàng có chết mà thôi, làm sao biết nàng ở nơi nào? Ta cũng tìm nàng đây. Buông ta ra, buông ta ra! Hừ, ngươi cũng thích tỷ tỷ, khẩn trương như vậy làm cái gì?"

      Tiểu hồ ly ra vẫn còn có chút oán khí , thay tỷ tỷ minh bất bình. nhịn được liền đâm Cổ Nhược câu.

      Cổ Nhược lại giống như là nghe thấy, từng bước bước đến bên vách núi.

      Long Phù Nguyệt sợ hết hồn, liều mạng túm lấy tay áo : "Ngươi làm gì?"

      Cổ Nhược gỡ tay của nàng: "Yên tâm, ta tìm chết, ta xuống xem chút."

      xuống?

      Long Phù Nguyệt cúi đầu nhìn chút nơi vực sâu kia ,nham thạch nóng chảy sôi trào. Đại vũ mao thế nào vẫn chưa trở lại? phải là phát cái gì?

      Nàng cũng nhịn được nữa, lấy ra cái đó bùa Truyền , khẽ hô: "Đại vũ mao, đại vũ mao."

      Bùa Truyền lẳng lặng nằm ở lòng bàn tay của nàng, phản ứng gì. Lần này, nàng khẩn trương. Đại vũ mao để ý tới nàng, vậy rốt cuộc đụng phải cái gì?

      Chợt nhớ tới Trúc Nhan quỷ dị kia, thân thể nàng khẽ run lên: "Cái con tinh đáng chết đó cũng xuống ? !"

      Cũng thiếu kiên nhẫn, giương mắt nhìn Cổ Nhược: "Đại sư huynh, ta cũng muốn xuống xem!"

      Cổ Nhược khẽ nhíu nhíu mày.

      Vách đá này thẳng đứng, phía ngay cả cỏ dại cũng có, cực kỳ khó leo, chính nếu muốn xuống cũng phải cẩn thận cẩn thận hơn, nếu như mang theo Long Phù Nguyệt. . . . . .

      "Ngoan, muội ở phía chờ, ta xuống xem chút trở lại."

      Long Phù Nguyệt cắn cắn đôi môi: "Nếu như các ngươi đều ở đây, ghen thần kia trở lại nữa làm sao bây giờ? Nàng chừng trực tiếp ném ta xuống !"




      232. Ta dẫn ngươi xuống

      Edit: hathai





      Thấy Cổ Nhược có chút động tâm, nàng tiếp: "Ngươi mặc dù mang theo ta, ta cũng có thể tự mình , ta cũng có chút khinh công , sư phụ năm đó để cho ta bò qua ít vách đá, vậy cái này cũng khác gì, ta cẩn thận chút là được."

      Chính câu này, để cho Cổ Nhược nhức đầu .

      Đúng vậy a, nàng thể lại xảy ra chuyện gì, bằng , lựa chọn vừa rồi của cũng có ý nghĩa.

      "Hảo! Ta dẫn muội theo!" chỉ có thể quyết định như vậy.

      Tiểu hồ ly kêu lên: "Ta cũng !"

      . . . . . .

      Hai người hồ đường leo trèo xuống phía dưới.

      Càng hướng xuống nhiệt độ càng cao, nham thạch càng nóng.

      Hai người rất nhanh mồ hôi đầm đìa, ngay cả tiểu hồ ly, chóp mũi cũng thấm ra từng giọt mồ hôi.

      Cách phía dưới càng ngày càng gần, nham thạch nóng chảy cuồn cuộng chảy kia cũng ra ràng. tia lửa đỏ bay múa, sùng sục bốc bọt khí hồng , phập phòng, nhiệt độ cao dọa người.

      Mặc dù cự ly này cách nham thạch nóng chảy còn mấy trăm mét, nhưng chính là nham thạch nóng chịu được.

      Y phục cũng giống như muốn bốc cháy.

      Lông Tiểu hồ ly khẽ vàng, thậm chí phát ra cổ mùi khét lẹt nhàn nhạt.

      Cổ Nhược tâm nặng nề, nham thạch nóng bỏng nóng như vậy, xoay mình vào vách đá như vậy, Hoa Tích Nguyệt té xuống liệu có thể việc gì?

      Long Phù Nguyệt chợt kêu lên: "Di, đại sư huynh, nơi đó giống như có gì cái động!"

      Cổ Nhược cúi đầu nhìn lên, thấy dưới chân hơn 10m nơi trái phía dưới quả nhiên cómột cái cửa động đen thùi lùi.

      Trong lòng vừa động, chút nghĩ ngợi, mang theo bọn họ hướng động kia bò tới.

      Trong nháy mắt, bọn họ liền rơi vào trong động đó. Động đó thế nhưng sâu.

      Đây là huyệt động khổng lồ lưng chừng núi, khẽ hơi dốc xuống dưới, chỉ có cửa động có chút ánh sáng. Xa hơn bên trong chính là đen nhánh mảnh. Trong động riếng gió hàng loạt thổi ra, phất qua mặt, lãnh tận xương. Đồng thời mơ hồ còn có chút thanh cổ quái truyền đến, giống như , tựa như quỷ khóc, làm cho lòng người tê dại.

      Long Phù Nguyệt trái tim tê dại, lại lấy đạo bùa Truyền kia ra, kêu hai tiếng, vẫn như cũ có động tĩnh.
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      233. Tỷ tỷ ta gặp nguy hiểm

      Edit:hathai



      Tiểu hồ ly lại khẽ hít mũi cái, trong con ngươi bích lục lóe ra tia hưng phấn: "Có mùi tỷ tỷ ta! Mùi của Đại vũ mao cũng ở đây. Di, đúng, lại còn có lang tao khí! Chẳng lẽ tỷ tỷ ta ở chỗ này gặp phải đại đối đầu Hồ Tộc chúng ta —— lang tinh rồi? !"

      Toàn thân nó Bạch Mao cũng nổi lên, thân thể, gương mặt khẩn trương.

      Cổ Nhược tâm lại động: "Ngươi nơi này có mùi lang? Ngươi có lầm?"

      Tiểu hồ ly tiếng rít đứng lên: "Ngươi hoài nghi năng lực của ta? Ta thế nhưng là hồ tiên tu luyện ngàn năm, làm sao ngay cả cái này cũng ngửi thấy được, ta làm sao ra ngoài lăn lộn!"

      Cổ Nhược gật đầu cái, : "Ta biết là ai cứu Tích Nguyệt rồi!"

      Long Phù Nguyệt trợn to hai mắt, gương mặt hưng phấn: "Dạ Tang! Nhất định là Dạ Tang cứu Tích Nguyệt, , chúng ta vào xem chút!"

      Dạ Tang bởi vì xuất quỷ nhập thần , tiểu hồ ly và chưa từng gặp mặt qua, chỉ mơ hồ nghe qua nhân vật như vậy.

      Vừa nghe Long Phù Nguyệt , mở to đôi bích mâu. Khuôn mặt hưng phấn: "A, ngươi là cái Vương đối với tỷ tỷ ta rất có ý tứ? lại là lang tinh sao? Ha ha, tỷ tỷ nếu như được cứu, ngược lại có nguy hiểm. . . . . ."

      Mới vừa tới chỗ này, trong lòng của nó chợt chợt va chạm, mơ hồ đau. Nó nhất thời nhảy lên: " tốt, tỷ tỷ ta gặp nguy hiểm! Chúng ta xem chút!"

      Xoay người như trận gió chạy .

      Trong cái sơn động cổ xưa này, từ xưa tới nay giống như cũng chưa có ánh sáng xuyên qua, đen nhánh như mực.

      Nhưng thế giới biết này lại làm người ta sợ hãi.

      Hai người hồ vội vã vào bên trong lâu, liền liền lâm vào trong bóng tối. Chỉ có thể nhìn thấy con ngươi xanh rờn của tiểu hồ ly, Long Phù Nguyệt kìm được khẽ dựa lại gần hướng Cổ Nhược.

      Ô ô, đôi con ngươi tiểu hồ ly này để cho nàng nhớ lại ánh mắt của lang. . . . . .

      Cổ Nhược cũng chuyện, ngón tay vẽ mấy phồn phục ký hiệu.

      đạo bạch quang từ đầu ngón tay toát ra, ánh sáng mặc dù lớn, nhưng ở trong mắt Long Phù Nguyệt lại giống như là đèn chỉ đường. Nhất thời an tâm ít.




      234. Tranh đấu trong lòng đất

      Edit: hathai



      Nhìn kỹ chút, mới phát là ngón giữa Cổ Nhược kẹp đạo phù, ánh sáng kia chính là phù kia phát ra.

      Trong bóng tối, chậm rãi về phía trước. Cứ như vậy cũng biết bao lâu.

      Cái huyệt động này cổ xưa thâm thúy nhưng tựa hồ có điểm dừng, mặc dù vẫn rất là rộng nhưng quanh co khúc khuỷu, đại khái là trừ hướng đáy nghiêng về ở ngoài, cơ hồ khiến người ta phân biệt phương hướng ràng.

      Trong lúc này, Long Phù Nguyệt kêu nhiều lần Phượng Thiên Vũ, bùa Truyền kia vẫn như cũ có nửa điểm động tĩnh. Có ánh sáng trong tay Cổ Nhược, tốc độ bọn họ cũng nhanh rất nhiều.

      Thời điểm bắt đầu vào động này, lạnh vô cùng. Nhưng vì tới lui, người cũng dần dần nóng lên.

      Hai bên đều là nham thạch đen kịt, lấy tay vừa sờ, có chút nóng. Tiểu hồ ly càng ngày càng nhanh, liều mạng thúc giục: "Mau, mau a!"

      Bên trong mơ hồ có vang lên tiếng kim thiết đánh nhau.

      Sắc mặt Cổ Nhược hơi đổi.

      ngại Long Phù Nguyệt khinh công quá chậm, hai lời, ôm lấy nàng cấp tốc phía trước chạy như bay.

      Nhiệt độ trong khí càng ngày càng nóng, hai người đều là mồ hôi ra như tấm, nhưng lúc này ai cũng kịp lau.

      Đổi qua mấy cua quẹo, hai người hai mắt tỏa sáng, chỉ cảm thấy lửa đỏ mảnh.

      Trước mắt, ràng là hang khổng lồ trong lòng đất.

      Nham thạch nóng chảy đến đỏ bừng, tạo thành mặt hồ nóng rực, tràn ngập cả phía dưới hang. mặt hồ, thỉnh thoảng có sóng nhiệt bọt khí bốc lên sau vỡ ra, còn có hơi nóng, như loại triều tịch.

      Mà nham thạch nóng chảy phát ra màu đỏ nhiệt diễm, càng khiến cái hang khổng lồ này như biến thành thế giới màu đỏ.

      hồ nham thạch có bình đài khổng lồ. bình đài có hai bóng người lăn lăn lộn lộn nhau kịch liệt.

      Còn có người nửa nằm ở bình đài, tựa hồ than dậy được.

      Người nọ thân áo đen, chính là Vương Dạ Tang. Sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, khóe miệng tia máu, ánh mắt khép hờ, cũng biết là chết hay sống.

      Long Phù Nguyệt vừa nhìn hai người đánh nhau, nhất thời ngây người: "Đại vũ mao! !"

      Cổ Nhược cũng toàn thân cứng đờ, quát lên: "Phượng Thiên Vũ, ngươi làm cái gì?"
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      235. Cổ Nhược! ra là ngươi còn nàng!

      Edit: hathai




      Cổ Nhược cũng toàn thân cứng đờ, quát lên: "Phượng Thiên Vũ, ngươi làm cái gì?"

      hai lời, xông tới,

      Ống tay áo giương lên, thanh của Oa huyết sáo trong tay liền hướng đến hai người.

      Hai người kia cũng có chút kiệt sức, bị cách này của , cũng lui về phía sau hai bước.

      Phượng Thiên Vũ cước bộ nghiêng cái, suýt nữa té vào bên trong hồng nham thạch nóng chảy kia.

      may là Long Phù Nguyệt ở bên cạnh kịp thời lôi kéo, ôm .

      Phượng Thiên Vũ sắc mặt trắng bệch, người nhiều chỗ bị thương, máu tươi từ vết thương trào ra.

      Long Phù Nguyệt bị dọa cho sợ đến tay quấn chân mềm, cuống quít dùng {hồi xuân thuật} trị liệu cho .

      Mà người cùng đánh nhau lại chính là Hoa Tích Nguyệt!

      Hoa Tích Nguyệt dường như cũng mệt mỏi, nhưng hai con mắt lại khác với màu tím dĩ vãng, mà là loại đỏ tươi quỷ dị. Vốn là hai tay bé trắng như tuyết thế nhưng lúc này biến thành móng nhọn màu xanh.Móng tay cong như phác thảo, lóe chói mắt thanh quang. Khuôn mặt nàng đầy lệ khí, thấy Cổ Nhược, khẽ sững sờ chút, nhưng ngay sau đó thấy được Long Phù Nguyệt phía sau , đôi con ngươi cơ hồ muốn phun ra lửa, tiếng Trường Khiếu, hướng Long Phù Nguyệt đổ ập xuống!

      Long Phù Nguyệt thế nào cũng nghĩ đến nàng lại đột nhiên hướng mình xuất thủ, suýt nữa bị nàng đánh trúng. Trong lúc cấp bách nàng lăn vòng ngay tại chỗ, tránh ra khỏi trượng.

      Móng nhọn Hoa Tích Nguyệt đánh vào chỗ nàng vừa đứng tảng đá phát ra tia lửa đỏ, hiển nhiên kích này nàng dùng toàn lực!

      Cổ Nhược sắc mặt trắng bệch, thế nào cũng nghĩ đến thấy lại là cảnh như vậy.

      Mắt thấy Hoa Tích Nguyệt phía trước giật mình, thừa dịp Long Phù Nguyệt có đứng dậy, lại muốn móng đánh xuống!

      Cơ hồ là chút nghĩ ngợi, Cổ Nhược lấy Oa huyết sáo đỡ.

      đạo bạch quang thoáng qua, trảo này Hoa Tích Nguyệt đánh vào Oa huyết sáo.

      Oa huyết sáo thanh này tựa hồ là khắc tinh của Hoa Tích Nguyệt, nàng hét thảm tiếng, thụt lùi phía sau mấy bước.

      Chợt ha ha cười điên cuồng: "Cổ Nhược! ra là ngươi còn nàng!"

      Trong con ngươi nàng mảnh máu đỏ, có hai giọt nước mắt tụ lại thành giọt máu đỏ trong mắt nàng. mặt cười là làm cho người ta rợn cả tóc gáy .

      Vẻ mặt cứng ngắc và quỷ dị.




      236. Tới nha, giết ta

      Edit: hathai




      Tình cảnh này quái dị tới cực điểm, Cổ Nhược thẳng tắp nhìn hoa Tích Nguyệt: "Tích Nguyệt, ngươi làm sao vậy?"

      Phượng Thiên Vũ sớm đem Long Phù Nguyệt hộ ở phía sau, toàn thân bị mồ hôi cùng máu ướt đẫm, ra được có bao nhiêu chật vật.

      Cũng may, đôi con ngươi vẫn là trầm tĩnh hữu thần như cũ, lạnh lùng : "Đại sư huynh, nàng bây giờ phải là hoa Tích Nguyệt, nàng bị ghen thần chết tiệt nọ bám vào người!"

      Bị ghen thần bám vào người? !

      Cổ Nhược giống như bị sét đánh, lui về sau hai bước.

      Con ngươi luôn luôn trong trẻo lạnh lùng tin nhìn ‘ Hoa Tích Nguyệt ’. Vừa xem thấy, khỏi khẽ nhắm hai mắt lại, lòng trầm xuống.

      Hoa Tích Nguyệt quanh thân bị tà khí bao phủ, tà khí kia vô cùng quen thuộc, chính là ghen thần Trúc Nhan kia!

      trách được nàng biến mất thấy, nguyên lai là nhập vào thân Hoa Tích Nguyệt!

      Chẳng lẽ là bởi vì liên quan đến cuộc đánh cuộc đó?

      Nhớ mới vừa đưa ra lựa chọn, Trúc Nhan kia liền cuồng tiếu gì ‘ ta thắng, ta thắng. . . . . .

      Mặc dù trong động xung quanh lửa nóng nham thạch nóng chảy, Cổ Nhược lại cảm giác quanh thân từng trận rét run.

      Hoa Tích Nguyệt cũng nhìn Cổ Nhược, đôi con ngươi lúc xanh lúc đỏ.

      mặt vẻ mặt càng thêm ngay lập tức thiên biến, giống như là thiên nhân giao chiến.

      Chợt, nàng ha ha cười tiếng: "Cổ Nhược, giết ta à! Ha ha, giết ta nàng cũng biến mất!"

      Tiếng cười của nàng điên cuồng và tùy ý, chính là thanh Trúc Nhan kia.

      Cổ Nhược sắc mặt trắng bệch, chậm rãi lắc đầu cái: "!"

      "Ha ha ha, tại sao ? Ta tại là ngươi đại đối đầu đây! Dù sao ngươi cũng chủ nhân thân thể này, giết nàng ngươi cũng thương tâm ? Ha ha, tới nha, giết ta !"

      ‘ Hoa Tích Nguyệt ’ từng bước từng bước ép tới gần nàng, trong tròng mắt tràn ngập điên cuồng cũng là sâu tuyệt vọng!

      Cổ Nhược chợt sửng sốt, yên lặng nhìn nàng, nửa bước cũng lui về sau nữa: "Tích Nguyệt, ngươi là Tích Nguyệt có đúng hay ? Tích Nguyệt, nên bị ghen thần này gạt, tất cả phải là ngươi nghĩ, ta đối với Phù Nguyệt là tình huynh muội, đối với ngươi mới phải. . . . . ."

      Nụ cười mặt ‘ Hoa Tích Nguyệt ’ cứng đờ, tròng mắtmàu đỏ có tia sát na: "Ngươi. . . . . . Ngươi. . . . . . Ngươi láo.
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      font-size:x-large;237. Ngươi chính là thương ta mà thôi

      font-size:x-large;Edit: hathai




      Thanh này trong trẻo mềm giòn dễ vỡ, chính là hoa Tích Nguyệt .

      "Tích Nguyệt, ta chính là !"

      Cổ Nhược tiến lên bước, đưa tay ra, tựa như muốn ôm nàng: "Tích Nguyệt, Tích Nguyệt, xin lỗi, là lỗi của ta…"

      Hoa Tích Nguyệt vẻ mặt ngay lập tức thiên biến, lẩm bẩm: "Là lỗi của ngươi? Ngươi có lỗi gì?"

      Ánh mắt của nàng dần dần biến chuyển, từ trong suốt đến mê võng, sau đó biến chuyển thành phẫn hận cùng cuồng nộ.

      Ha ha cuồng tiếu: "Ngươi có lỗi gì? Ngươi chính là thương ta mà thôi! ! !"

      móng vuốt của nàng móng tay chợt tăng vọt, hướng về phía ngực Cổ Nhược đánh xuống!

      Cổ Nhược sắc mặt trắng bệch, nhắm mắt lại cũng tránh.

      Tất cả phát sinh quá nhanh, đám người Long Phù Nguyệt cơ hồ phản ứng kịp nữa.

      Này Lôi Đình Nhất Kích nếu như thực đánh xuống, đủ để đem lòng của Cổ Nhược moi ra!

      "Phốc!" Móng vuốt Hoa Tích Nguyệt bén nhọn cắm vào lồng ngực Cổ Nhược!

      Móng tay cắm vào thịt nửa tấc, lại dừng lại, khẽ run.

      Hoa Tích Nguyệt vốn là cười to vẻ mặt ngưng trệ, nhanh chóng chuyển qua mấy loại vẻ mặt bất đồng.

      Trong mắt hồng tử lưỡng sắc quang mang chuyển đổi, cánh tay cứng còng phát ra run, phảng phất có lực lượng vô hình ở tranh đoạt quyền khống chế cánh tay này.

      Khuôn mặt thanh lệ vặn vẹo đáng sợ, miệng mấy mở ra, lại ra chữ.

      Cuối cùng, hồng quang ở trong mắt thối lui trong nháy mắt, giùng giằng, há mồm phun ra mấy chữ: "Cổ Nhược! Ngươi tránh a! Tại sao tránh! ?"

      Máu tươi trong nháy mắt nhiễm đỏ bộ ngực Cổ Nhược bạch y, thế nhưng lại căn bản trông nom, đôi con ngươi trầm tĩnh như biển: "Tích Nguyệt, đây là ta nợ ngươi , ngươi muốn mạng của ta, ta liền cho ngươi tốt lắm!"

      Hoa Tích Nguyệt run rẩy lợi hại hơn, huyết ngực Cổ Nhược làm ánh mắt của nàng đau đớn.

      Nàng bỗng nhiên tiếng thét chói tai, đem móng vuốt cứng rắn ở ngực Cổ Nhược rút ra. chùm máu tươi ngay sau đó bắn ra, văng tung tóe ở áo trắng Hoa Tích Nguyệt.

      Hoa Tích Nguyệt thét chói tai liên tiếp, liều mạng run của mình áo trắng, tựa hồ muốn những thứ này máu tươi run

      Cổ Nhược hơi choáng váng, Phượng Thiên Vũ nhào tới, kéo , đem mạnh mẽ kéo về: "Ngươi ngu sao? Nàng bây giờ là ghen thần, phải là hoa Tích Nguyệt, ngươi cứ như vậy chết ở tay nàng có phải oan uổng hay ?"




      font-size:x-large;238. Ngươi còn muốn mê hoặc người




      Đầu ngón tay Hoa Tích Nguyệt máu tươi còn giọt, từng giọt rơi mặt đất.

      đất gốc nhiệt năng, kích khởi từng đoàn từng đoàn phấn hồng vụ.

      Đôi mắt nàng biến ảo phức tạp, tựa như khiếp sợ, vừa tựa như đau lòng, lại có chút hốt hoảng vô tội.

      Run rẩy đưa tay ra: "Cổ Nhược, Cổ Nhược, ngươi làm sao rồi? xin lỗi. . . . . . Ta. . . . . . Ta cố ý. . . . . ."

      Nước mắt rơi như mưa xuống.

      Bình thân hai cái tay, liền tới đây.

      Cổ Nhược sắc mặt như tờ giấy, nửa tựa vào người Phượng Thiên Vũ.

      Long Phù Nguyệt vọt đến, tay chân luống cuống cho dùng {hồi xuân thuật}.

      Vừa thấy Hoa Tích Nguyệt tới, Phượng Thiên Vũ bản năng đem Cổ Nhược cùng Long Phù Nguyệt bảo hộ ở phía sau.

      Mũi kiếm nhắm thẳng vào trước ngực nàng: " nghiệt! Đừng tới đây! Ngươi còn muốn mê hoặc người? !"

      Mắt Hoa Tích Nguyệt bình thường là màu tím, chẳng qua màu tím này lại có tia hồng quỷ dị, bên trong là vẻ hốt hoảng vô tội.

      Lẩm bẩm: "Ta. . . . . . Ta cố ý, cho ta nhìn vết thương của . . . . . ."

      "Trúc nhan! Ngươi đừng giả vờ nữa, ngươi lừa được ta đâu!"

      Phượng Thiên Vũ trong tay cầm Thanh Phong ba thước, nửa bước cũng lùi: "Ngươi chính là dùng đôi mắt vô tội như vậy lừa Dạ Tang! Thiếu chút nữa liền giết !"

      Ngực Cổ Nhược bị thương máu chảy ít, nhưng rốt cuộc nghiêm trọng tới tính mạng.

      Long Phù Nguyệt thi triển {hồi xuân thuật}, thương thế của liền tốt thất thất bát bát.

      nghe lời của Hoa Tích Nguyệt, trong lòng chấn động, liền muốn rời khỏi người Phượng Thiên Vũ, đem Hoa Tích Nguyệt ôm vào lòng.

      Nghe Phượng Thiên Vũ câu như vậy, mới biết bọn họ ở đấy lúc xảy ra chuyện, Dạ Tang thế nhưng cũng là bị nàng hại sao?

      Mắt cũng nhìn Dạ Tang chút lúc ở đó.

      Dạ Tang mặt trắng như giấy, ngồi với tư thế kì quái, người toát ra lục quang nhàn nhạt. Biết dùng giới chữa thương.
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :