1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      219. Lựa chọn củaCổ Nhược 7

      Edit:phong nhi



      “ Phải ?” Trong mắt Trúc Nhan là bén nhọn cùng cười nhạo: “ Ngươi nghĩ như vậy?”

      Trong lòng Hoa Tích Nguyệt trầm xuống, trong lòng nàng đối với Long Phù Nguyệt chút ganh tị cùng oán niệm đó là gạt người.

      Nhưng…….Nhưng Phù Nguyệt vô tội!

      Nàng mới thể oán nàng ấy……

      Rốt cục có đố kỵ!

      Trúc Nhan khẽ cười lạnh, đôi con ngươi hồng càng phát ra diêm dúa và lẳng lơ.

      Nhìn chằm chằm nàng, từ từ : “ Ừ, đối với nàng tốt hẳn là lỗi, chẳng qua là biết khi cả hai ngươi đồng thời gặp nguy hiểm cứu ai? Buông tha cho ai?”

      Hoa Tích Nguyệt bị nàng nhìn sợ hết hồn hết vía: “Ngươi có ý gì?”

      “Nha”

      Trúc Nhan nâng cằm nàng lên, hài hước cười tiếng: “ Chính là ta có chủ ý là: Ngươi và Long Phù Nguyệt cùng đồng thời gặp nguy hiểm, ngươi , cứu người nào trước?’

      Hoa Tích Nguyệt sắc mặt trắng bệch, há miệng, nên lời.

      Đúng vậy, Cổ Nhược cứu ai trước?

      Nếu đúng như lời Dạ Ly , nhất định là cứu Phù Nguyệt trước.

      Nhưng đây là Cổ Nhược? cứu người nào trước?

      Trong lòng nàng chợt cười khổ, bởi vì trong lòng nàng quả có đáp án.

      xác định được sao?”

      Trúc Nhan để sát vào nàng, đôi mắt hồng toát lên ánh lửa đỏ tươi: “Còn chưa phải dám trả lời?”

      Thanh đầy mị hoặc của nàng, là thanh trí mạng làm cho người nào có thể cưởng được.

      Cổ Nhược, nếu như chỉ có thể cứu ngươi chọn người nào?

      Biết đây là bẫy của Trúc Nhan, nhưng Hoa Tích Nguyệt kìm được khát vọng tò mò xuất phát từ nội tâm.

      Làm cách nào vãn hồi quyết định sai lầm: “ Được, ta cá là được, bất quá, ngươi đối với ta như thế nào cũng còn quan hệ, tuyệt đối thể tổn thương Phù Nguyệt.”

      Trúc Nhan cười lên: “ Yên tâm, chỉ cần ngươi tham gia trò chơi này với ta, ta cũng động vào sợi tóc của nàng, tối đa là chỉ hù dọa nàng mà thôi…”

      Cổ Nhược theo vết cỏ đường chạy gấp, trái tim hồi hốt hoảng.

      Nhìn hình dáng của vết cỏ này, Phù Nguyệt ràng là bị quái vật kia bắt .

      biết nàng có bị thương ? Có nguy hiểm đến tính mạng ?




      220.Lựa chọn của Cổ Nhược 8

      Edit: Phong nhi



      Lòng như lửa đốt, ngay cả chuyện của Hoa Tích Nguyệt cũng quan tâm.

      Trước hết đem Long Phù Nguyệt cứu ra!

      Trễ khắc chỉ sợ nàng liền gặp bất hạnh!

      Linh lực của còn dư lại nhiều, bằng tốc độ của còn có thể nhanh lên chút.

      Ước chừng qua nửa canh giờ, trước mắt sáng lên, thế nhưng ra khỏi rừng rậm.

      Cách đó xa là vách núi.

      vách núi mọc đầy cỏ dại, ước chừng cao nửa người.

      ít vết cỏ lại hướng sườn đồi .

      Cước bộ của bỗng nhiên chậm lại, đánh hơi được hơi thở nguy hiểm!

      Hơi thở này sao quỷ dị quen thuộc như thế, giống như nhiều năm trước đối đầu…….

      Trong lòng trầm xuống, có loại cảm giác vô cùng xấu.

      Móc ra chiếc bùa Truyền màu xanh lá, đơn giản câu gì đó, liền từ từ tới.

      bước, hai bước….Càng gần.Rốt cục, thấy vách đá.

      Cũng chợt, cứng ở nơi đó!

      Dọc theo bên vách núi, có ba người.

      Long Phù Nguyệt bị trói lại, giống như cái bánh chưng tựa như nửa quỳ ở nơi đó.

      Áo bị rách ra, có mấy chỗ cũng chảy máu.

      hồng y nữ tử đứng bên cạnh nàng, tay đặt lên cổ của nàng.

      Mà ở bên kia của hồng y nữ tử, Hoa Tích Nguyệt ngồi dưới đất, người của nàng hề có dây thừng, nhưng sắc mặt nàng tái nhợt, nhúc nhích, tựa hồ cũng là bị hồng y nữ tử đó khống chế.

      “ Ngươi tới chậm chút nào! Ngươi sốt ruột?”

      Hồng y nữ tử kia cười khanh khách lên. Tiếng cười hết được đắc ý. Cổ Nhược ổn định lại tâm thần, có trí nhớ của Hiên Viên Dạ Ly, nên tự nhiên nhận ra người đứng trước mặt kia là ai: “Trúc Nhan, là ngươi?! Ngươi vẫn còn sống! Ngươi bắt các nàng tới làm gì? Cừu nhân của ngươi là ta, thả các nàng!”

      “Thả các nàng?”

      Trúc Nhan cười điên cuồng: “ Tốt, ta cũng cố thể lưu lại mạn sống cho bọn họ, nhưng ta chỉ để . Ngươi chọn người nào!’”

      Cổ Nhược hiểu nàng mưu gì, khẽ nhíu mày cái: “Thả các nàng ra! Ta làm con tin của ngươi……..”
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      221. Lựa chọn của Cổ Nhược 9

      Edit:phong nhi



      Trúc Nhan lắc lắc ngón tay của nàng.

      Mắt đỏ híp lại: “Ngươi lòng tham đáy, ta đáp ứng thả người. Ngươi lựa chọn người, người còn lại, ta đẩy xuống vách đá……”

      Thanh của nàng rất rất nhạt, nhưng trong tai Cổ Nhược khác gì sấm nổ.

      lui về phía sau bước: “Ngươi cái gì?”

      Trúc Nhan cười lên, tròng mắt lại như đao: “Sách sách, ngươi nghe hiểu sao? Hai này ngươi chỉ có thể chọn , chọn , người còn lại ta đẩy xuống vách đá, để nàng tự sinh tự diệt….”

      Cổ Nhược sắc mặt trắng bệch, nhìn qua Long Phù Nguyệt, rồi lại nhìn Hoa Tích Nguyệt.

      Hai người này giống như cùng bị điểm á huyệt: huyệt câm, ai cũng lời nào.

      Long Phù Nguyệt trong mắt là nóng nảy cùng sợ hãi.

      Mà Hoa Tích Nguyệt thần sắc lại vô cùng phức tạp, làm như mừng rỡ, vừa tựa như là bi thương buồn bã, còn giống như là có chút nóng nảy…

      Trong lòng chấn động. Hận thể đoạt nàng trở lại….

      từ từ nắm chặt hai tay lại: “ Trúc Nhan, ngươi rốt cuộc có mưu gì? Ta rảnh rỗi chơi với ngươi!”

      từng bước từng bước tới gần.

      Tính toán sao có thể đem ghen thần này đánh lùi, nhất cử cứu hai người. . . . . .

      Trúc Nhan cười lạnh: “Đứng lại! Cổ Nhược, ngươi cho rằng ngươi có bản lĩnh đánh ngã ta? Hừ, ngươi tiến thêm bước nữa, ta liền đẩy cả hai người xuống vách đá!”

      Nàng mỉm cười tay dùng sức.

      Long Phù Nguyệt cùng Hoa Tích Nguyệt thân thể đồng thời hơi choáng váng, suýt nữa ngã xuống vách núi.

      Cổ Nhược trong lòng cơ hồ muốn nhảy ra.

      đúng là ước chưởng đánh ngã Trúc Nhan.

      khỏi dừng bước: “Được, được, ta qua. Ngươi rốt cuộc muốn cái gì? Trước buông họ ra, chúng ta từ từ thương lượng.”

      Trong lòng lại thầm lo lắng.

      biết dưới mắt chi kế là trước tiên là kéo dài thời gian với Trúc Nhan, chờ Phượng Thiên Vũ chạy tới.

      Hai người liên thủ, chừng có thể đoạt lấy Long Phù Nguyệt cùng Hoa Tích Nguyệt. . . . . .




      222. Lựa chọn của Cổ Nhược 10

      Edit:phong nhi



      Trúc Nhan tựa như biết ý nghĩ của , cười lạnh: “Ngươi nghĩ chờ người kia đến đây . Hừ, vậy ngươi cũng giỏi tính toán đó! Ta đếm tới mười, ngươi lựa chọn, ta liền đẩy cả hai xuống! Phía dưới dù sao cũng là vách đá vạn trượng, ngã xuống như vậy sống nổi….!”

      Cổ Nhược toát mồ hôi lạnh.

      Tai nghe Trúc Nhan đếm từng tiếng : “Hai, ba, bốn, năm….”

      Hoa Tích Nguyệt hỗn loạn, mơ hồ có đoạn ngắn ngôn ngữ truyền vào tai nàng, nhưng lại nghe chữ gì, chỉ mở to hai mắt, nhìn Cổ Nhược, nín thở chờ câu trả lời của …..

      Hắn_____ rốt cuộc chọn ai??

      “Bảy, tám, chín…..”

      Cổ Nhược bĩu môi:”Được, ta chọn nàng!”

      Long Phù Nguyệt bỗng nhiên trợn to hai mắt, giống như là cực kì kinh ngạc lại cực kì khẩn trương.

      Há miệng, tựa như muốn cái gì, lại thể ra.

      Mà mặt Hoa Tích Nguyệt trong nháy mắt chuyển sang màu trắng, trong con ngươi là mảnh bóng tối ,chậm rãi nhắm mắt lại, khóe miệng lên nụ cười khổ..

      Quá buồn cười, mặc dù luôn miệng muốn nhìn lựa chọn của , nhưng kỳ trong lòng sớm nhận thua…..

      Chẳng qua là _____chẳng qua là còn ngây ngốc ôm tia hi vọng.

      Hôm nay______ngay cả tia hi vọng đấy mất rồi…..

      Có lẽ từ lúc bắt đầu cũng biết lựa chọn của , cho nên mới phải đánh cuộc, cũng coi như cho mình cái công đạo.

      Trong tâm lại cảm giác được đau đớn, chỉ cảm thấy lạnh quá, như bị đóng băng vậy.

      Trống rỗng, có cảm giác gì…..

      Cứ như vậy , rốt cục có thể hoàn toàn chết tâm rồi.

      Ngẩng đầu nhìn lại phía chân trời Triêu Dương, khóe miệng nàng lộ ra nụ cười quỷ dị.

      Gặp lại sau____trên đời này hết thảy…..

      Cứ như vậy , rốt cục có thể hoàn toàn chết tâm với .

      Gặp lại sau —— đời này hết thảy. . . . . .

      Tâm chợt trầm xuống, nàng cảm thấy đầu óc choáng ván.

      Nhưng còn chưa chờ có phản ứng gì, Trúc Nhan kia cười điên cuồng: "Ta thắng! Ha ha, ta rốt cục thắng!"

      Cổ Nhược thấy hoa mắt, chỉ nghe thấy tiếng thét kinh hãi của Long Phù Nguyệt rồi người từ phía sau chỉ nghe tiếng gió hướng bay tới.
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      223. thể cùng sống vậy cùng chết !

      Edit: hathai



      đỡ lấy nàng, đặt xuống!

      "Đại sư huynh, mau cứu Tích Nguyệt, phía dưới là dung nham a…" Bên tai truyền đến tiếng Long Phù Nguyệt kêu gào.

      Thân thể Cổ Nhược chợt cứng đờ, giống như bị người đánh quyền! kịp để ý cái gì lao đến hô: "Tích Nguyệt!"

      Bên tai nghe “Hô!” tiếng thấy vách đá màu phấn sa chợt lóe lên…

      Cổ Nhược phi tới bắt được phiến lụa mỏng…

      “Xích!” Lụa mỏng dứt lìa, thân thể mảnh khảnh giống như hồ điệp bay lượn, rơi xuống dưới.

      Lúc này mới thấy , dưới mây mù của vách đá sâu kia mơ hồ lóe màu đỏ sậm nham thạch.

      Nham thạch lầy lội, hơi thở từng đợt cuồn cuộn thổi hơi lên…

      Nham thạch nóng chảy!

      Mà bóng hồng kia có chút giãy giụa. Ánh mắt khép hờ, rớt xuống nham thạch…

      Cổ Nhược cơ hồ hồn phi phách tán, chút nghĩ ngợi, theo nhảy xuống!

      cứu được nàng, vậy chết cùng nàng !

      "Bùm!" Cổ tay của bị người bắt được, tiếp đó thân thể lại bị kéo lên, an toàn đặt ở đất.

      Tất cả phát sinh trong nháy mắt, làm cho người nào kịp phản ứng.

      Long Phù Nguyệt kêu to tiếng: "Đại vũ mao!"

      Cứu Cổ Nhược , chính là Phượng Thiên Vũ.

      mới vừa cùng Cổ Nhược hai hướng ngược lại.

      Ở trong truyền phù nghe được Cổ Nhược gọi, toàn lực hướng về đây. Tốc độ tăng lên tới cực hạn.

      ngờ là tới chậm bước, Hoa Tích Nguyệt ngã xuống vách đá, mà Cổ Nhược cũng muốn nhảy xuống theo!

      Nếu như là vách đá bình thường, hai người kia nhảy xuống tự nhiên có sao.

      Nhưng phía dưới này có thể làm tan chảy tất cả - nham thạch nóng chảy.

      Bất luận kẻ nào nhảy xuống cũng mất mạng !

      tay bắt lấy Cổ Nhược kéo lên, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn hoa Tích Nguyệt rơi xuống …

      224. thể cùng sống vậy cùng chết ! 2

      darkorchid;Edit: hathai



      Trong đầu Cổ Nhược chợt ong ong, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt.

      Phượng Thiên Vũ sợ tìm chết, lúc cứu lên cũng thuận tay điểm huyệt đạo của , để cho cách nào nhảy xuống nú

      lảo đảo muốn ngã đứng ở nơi đó, từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên như vậy ràng nghe thấy thanh thứ gì vỡ vụn.

      Biết tất cả..tất cả, đều cách nào cứu vãn.

      Đau lòng cùng tuyệt vọng giống như cổ trùng, từng chút từng chút gặm nuốt , phá hủy .

      lại lần phụ bạc nàng!

      Tại sao luôn là thiếu nàng?

      Ở thời điểm nàng nguy nan nhất, thế nhưng lại lựa chọn nữ nhân khác.

      Đem hy vọng sống sót cho người khác, cứ như vậy trơ mắt nhìn nàng rơi vào dung nham Địa Ngục…

      Nàng tại sao giãy giụa?

      Dựa vào công phu của nàng là có thể lên a.

      Nàng phải là thường thường ở vách núi cheo leo leo lên leo xuống sao?

      Tại sao nàng cứ như vậy rơi xuống?

      Hi vọng tất cả đều là nằm mộng, tất cả đều là mộng! Đều phải là !

      Hoa Tích Nguyệt còn mặc áo màu hồng, hoặc là biến trở về đám lông cầu màu hồng phấn tại bên người mình gọi tới gọi lui!

      Bọn họ tựa sát vào nhau, cùng sưởi ấm cho nhau, hạnh phúc cả đời …

      "Ân công, ngươi đừng bỏ lại ta nữa, để cho ta theo ngươi, ta bảo đảm ngoan ngoãn. . . . . ."

      "Ân công, ân công, hồ lửa của ta khống chế được độc của ngươi, để cho ta theo bên cạnh ngươi . . . . . ."

      "Hảo, hảo, ta gọi ngươi ân công, ta gọi ngươi là Cổ Nhược có được hay ? Cổ Nhược, Cổ Nhược."

      "Cổ Nhược, máu hoa quỳnh có thể ức chế độc của ngươi a, tìm được cái đó ta có được hay , ngươi bây giờ chớ đuổi ta. . . . . ."

      "Cổ Nhược, Cổ Nhược, ngươi cho dù chết cũng đừng mơ tưởng né ta, thượng cùng bích lạc hạ hoàng tuyền, sinh thể làm bạn, chỉ cầu chết có thể kề bên!"

      "Cổ Nhược, ta thích ngươi, rất ngươi, thể gả cho ngươi, ta muốn đêm cùng ngươi… Có được hay ? Có được hay ?"

      "Cổ Nhược, ngươi gọi ta Tích Nguyệt có được hay ?"

      "Tích Nguyệt, ừ, vui sướng, danh tự này cũng vui mừng Cát Tường."

      "Cổ Nhược, ngươi ta sao? Tại sao luôn cự tuyệt ta?”


      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      225. thể cùng sống vậy cùng chết ! 3

      darkorange;Edit: hathai



      "Tích Nguyệt, chúng ta thể nào. Ta chỉ coi ngươi là muội muội. . . . . ."

      "! Ta muốn là muội của ngươi! Ta là lòng ngươi a, ta thích ngươi hơn tất cả mọi người đời này"

      ………

      ………

      ………

      Thanh ngọt ngào mềm mại của nàng vẫn ở bên tai nhưng người của nàng lại thấy.

      Mình lần lại thêm lần làm tổn thương tâm nàng, nàng lại giống như nữ nhân bao giờlùi bước, lần lại thêm lần dính sát…

      Rốt cuộc tình như thế nào lại khiến cho nàng màng sinh tử?

      Hôm nay cuối cùng sáng tỏ tình cảm của mình, nhưng… nàng lại quyết tâm buông tay! Dùng phương thức như vậy làm sao có thể chịu đựng nổi?

      Đột nhiên biết, cái gì là sống bằng chết! !

      Sắc mặt của có chút huyết sắc, thân thể lung la lung lay. Tay chân lạnh như băng và chết lặng, hối hận, cam lòng, đau lòng gặm nuốt . . . . . .

      Long Phù Nguyệt run như cầy sấy nhìn , sớm khóc giống như mít ướt. Là mình liên lụy đại sư huynh rồi! Trong giây phút này, nàng thậm chí hi vọng bị ném xuống chính là mình, mà phải Hoa Tích Nguyệt… Nàng hận, mình uổng là Thánh Nữ tộc Nuwa, thậm chí ngay cả năng lực bảo vệ mình cũng có, gặp nguy hiểm còn luôn luôn có người cứu… Nàng biết đại sư huynh mặc dù cứu nàng, nhưng là muốn cùng Tích Nguyệt cùng chết .

      Tích Nguyệt, Tích Nguyệt, ra đại sư huynh ngươi, ngươi tại sao muốn buông tay đây. . . . . .

      Đều do nữ Trúc Nhan!

      Long Phù Nguyệt uất hận nhìn lướt qua chung quanh, nữ Trúc Nhan cũng thấy. Giống như là theo Hoa Tích Nguyệt cùng nhau mất tích , cũng ai biết nàng phương nào. . . . . .

      "Buông ta ra!" Cổ Nhược thanh trầm tĩnh, có chút nào gợn sóng.

      Trong lòng Phượng Thiên Vũ tâm tình vô cùng phức tạp.Vốn là tròng mắt màu lam đậm giờ phút này thậm chí có chút đỏ sậm, tràn đầy Thị Huyết .

      Quái vật đáng chết! Dám dùng chiêu như vậy, báo thù!




      226. thể cùng sống vậy cùng chết ! 4

      darkorange;Edit: hathai



      có ai có thể tổn thương người của , vô luận nàng là người là thần hay là ! cũng bắt nàng trả đắc!

      Nghe lời của Cổ Nhược, cần nhìn sắc mặt , cũng biết muốn làm cái gì.

      Trong lòng đau nhói khó có thể chịu được.

      thiên tính lương bạc, quan tâm nhiều đến nhân sinh xung quanh, đối với hoa Tích Nguyệt cũng có bao sâu tình cảm. Hoa Tích Nguyệt rơi xuống mà chết cũng rất thương tâm, cũng là thay Cổ Nhược thương tâm. biết hoa Tích Nguyệt chết đối với Cổ Nhược mà ý vị như thế nào, kia chính là đả kích trí mạng.

      Đối với người tình cảm lãnh đạm, khi động tình, cũng thua kém chút nào so với người bình thường, thậm chí so với người bình thường còn mãnh liệt hơn.

      Tình cảm của sư huynh đối với Hoa Tích Nguyệt, chỉ sợ so với mình đối với Long Phù Nguyệt là cùng dạng tình cảm ? thậm chí dám tưởng tượng nếu như là Long Phù Nguyệt té xuống, mình như thế nào? Chỉ sợ cũng nhảy theo nàng? tại biết cảm thụ của Cổ Nhược, cho nên, càng thể nào buông Cổ Nhược ra, mặc cho làm chuyện điên rồ!

      "Phượng Thiên Vũ, ngươi buông ta ra! Vô luận như thế nào, ta muốn xuống xem nàng chút! Ngươi giữ được ta nhất thời, trói được đời!"

      Trong mắt Cổ Nhược đen như mực mảnh quyết tuyệt, làm như Phong Bạo tiến đến như biển rộng, mãnh liệt ba đào.

      Lúc này Trúc Nhan biết nơi nào, bốn phía ngay cả Quỷ Ảnh tử cũng có.

      Phượng Thiên Vũ thở dài: "Hai ngươi ở chỗ này chờ. Ta xuống xem."

      Nhìn Long Phù Nguyệt, liền lấy bội kiếm người cởi xuống.

      Lại đem bùa Truyền của Cổ Nhược người lấy ra đặt ở trong lòng bàn tay Long Phù Nguyệt: "Nàng để ý đại sư huynh, có cái gì nguy hiểm kêu ta tiếng, ta xuống chút lập tức lên."

      Long Phù Nguyệt gật đầu, ở nơi này trong thời gian ngắn ngủi nàng giống như thành thục ít, chỉ câu: "Tất cả phải hết sức cẩn thận!"

      Phượng Thiên Vũ gật đầu, để hai người chỗ này, ra cũng yên tâm, nhưng nếu như mình xuống nhìn chút, chỉ sợ Cổ Nhược chết tâm. Nhanh chóng xem xét vòng xung quanh xác nhận có gì dị thường, lúc này mới vịn đá núi tuột xuống…
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      227. thể cùng sống vậy cùng chết ! 5

      Edit: hathai



      Trong lòng Long Phù Nguyệt khẩn trương phốc phốc nhảy loạn, thấy thân thể lẫn vào trong sương mù dày đặc, thấy được bóng dáng. Tay nàng cầm bảo kiếm, đứng ở bên người Cổ Nhược. Trong lòng chỉ có chủ ý, nàng lần này nhất định phải bảo vệ tốt đại sư huynh, quyết thể để cho gặp chuyện may.

      Cổ Nhược khẽ nhắm mắt, câu cũng , lại thầm vận nội lực đánh thẳng vào huyệt đạo bị điểm . Nhưng thủ pháp điểm huyệt Phượng Thiên Vũ cực kỳ cổ quái, giải được. . . . . .

      Long Phù Nguyệt sợ hết hồn hết vía nhìn , dám lời nào hàm răng cắn chặt môi. Thấy mặt tái nhợt khẽ dâng lên tia đỏ bừng, liền biết vận giải huyệt… Sau khi giải huyệt phải làm sao đây? Nếu như lại muốn tìm chết, mình chỉ sợ cũng ngăn được ? Long Phù Nguyệt dám nghĩ tiếp nữa, chỉ hy vọng trước khi giải khai huyệt đạo, Phượng Thiên Vũ có thể trở lại. Chỉ cần có , đại sư huynh muốn chết cũng thành…

      Thời gian qua dị thường chậm chạp.

      khắc đồng hồ qua, hai khắc chuông lại qua.

      Nửa canh giờ lại qua. . . . . .

      Dưới vách đá vẫn như cũ có nửa điểm động tĩnh.

      Long Phù Nguyệt thỉnh thoảng lại chạy đến bên vách núi ,dọc theo vách núi xem chút, chỉ thấy vân khí bốc hơi cùng dung nham đỏ sậm mơ hồ phía dưới …

      Đại vũ mao khinh công tốt như vậy, thất thủ , nhất định , tra xét xong rồi rất nhanh là có thể lên, nhất định.

      Ừ, cũng chừng Tích Nguyệt đại nạn chết, chẳng qua là bị thương .

      Đại vũ mao đem nàng mang lên đây như vậy cũng rất tốn thời gian, ta phải kiên nhẫn, thể để cho đại vũ mao lo lắng cho ta . . . . . .

      Nhiều lần nàng muốn lấy bùa Truyền ra hỏi chút như thế nào, lại sợ leo, thể phân tâm…

      Nàng lo được lo mất, giống như kiến bò chảo nóng, ở bên cạnh Cổ Nhược đợi được chốc lát, liền bỏ chạy tới nhìn chút… Chỉ hy vọng có thể thấy thân ảnh màu trắng kia.

      Cũng may, Phượng Thiên Vũ mặc dù lên, nhưng là địch nhân khác cũng trở lại.

      Lại nửa canh giờ qua.




      228. thể cùng sống vậy cùng chết ! 6

      Edit: hathai



      Long Phù Nguyệt lại chạy đến huyền nhai nhìn, vẫn là thất vọng, muốn trở lại, giác quan thứ sáu cho nàng biết, có cái gì đúng! Nàng chợt quay lại, liền nhìn thấy tay Cổ Nhược khẽ nhúc nhích.

      Nguy rồi! Đại sư huynh giải khai huyệt đạo!

      Nàng lập tức liền vọt tới, nàng cũng hiểu chút phương pháp điểm huyệt, hai lời, lại muốn điểm đại huyệt Cổ Nhược. Nàng mới vừa giơ tay lên, cổ tay liền bị Cổ Nhược bắt được!

      Long Phù Nguyệt thầm kêu tốt càng khẩn trương, dưới cổ tay lực lượng lớn nhất chuyển bên. Như bị người khác bắt được, nàng đánh chết cũng tránh thoát. Nhưng nàng hoàn toàn là để ý bất cứ giá nào, để ý cổ tay có thể hay vì vậy bị bẻ gảy.

      Dù sao Cổ Nhược thương nàng, đành lòng thương tổn nàng. Ngây người lúc, liền bỏ chạy ra ngoài.

      Dù là như thế, cổ tay của nàng cũng rất đau.

      Nàng lại để ý những thứ này, bảo kiếm nhất hoành, ngăn ở trước mặt Cổ Nhược: "Đại sư huynh, huynh nếu như muốn tìm chết, vậy trước tiên giết ta!"

      Cổ Nhược biến sắc, trong con ngươi ngăm đen có tia giãy giụa: "Tránh ra!"

      Long Phù Nguyệt lộ vẻ sầu thảm cười tiếng: "Đại sư huynh, huynh là bởi vì cứu ta mới có thể… Trong lòng ta tại là đau lòng chết rồi, cũng muốn sống! Huynh chân trước nhảy xuống, ta chân sau theo huynh nhảy xuống! Muốn chết mọi người cùng nhau chết, muốn sống mọi người cùng nhau sống!"

      "Muội!" Cổ Nhược thân thể khẽ phát run, nhìn Long Phù Nguyệt.

      Long Phù Nguyệt cắn chặt môi, tia máu theo khóe miệng chảy xuống, nàng cũng lau . khuôn mặt nhắn bộ liều chết chịu nhượng bộ.

      Biết giờ phút này nàng là làm, trong lòng lộ vẻ sầu thảm.

      Long Phù Nguyệt là trách nhiệm của , cũng là sư muội cực kỳ đau lòng, làm sao có thể để cho nàng bồi mình chết? Nếu như nàng chết, chỉ sợ Phượng Thiên Vũ cũng sống được ?

      Con ngươi đen như mực biến ảo phức tạp, chợt có ánh sáng chợt lóe, tiến lên bước.

      Long Phù Nguyệt vội vàng lui về phía sau bước, nàng thông minh tuyệt đỉnh, tự nhiên biết Cổ Nhược muốn làm gì, kêu lên: "Đại sư huynh, huynh coi như chế trụ ta, điểm ta huyệt đạo cũng dùng , huynh chỉ cần vừa chết, ta giải khai huyệt đạo lập tức liền tự sát, nhảy núi, cắt cổ,. . . . . Cái gì dễ dàng ta lựa chọn. Thay vì còn sống mà đau lòng, bằng ta cũng chết, bồi các ngươi thống khoái!”
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :