1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Phiên ngoại 209

      Edit: hathai



      Ống tay áo vung lên, khí chung quanh chợt như nước tạo nên từng gợn sóng.

      Hiên Viên Dạ Ly đẩy ra ngọc tượng từ từ phục hồi như cũ, chớp mắt công phu lại như ban đầu.

      Cuối cùng nhìn Cổ Nhược, thần sắc cực kỳ phức tạp, tựa như thương hại, vừa tựa như có chút bất đắc dĩ, câu, thân ảnh từ từ mờ , lần nữa bay trở về trong tượng đá kia…

      Long Phù Nguyệt nghĩ dễ dàng buông tay như thế. Giống như thấy trong đá, trong lòng lại có tia thương sót thôi, sâu kín thở dài: "Dạ Ly, xin lỗi, chung quy là ta xin lỗi ngươi."

      Vô số sương mù từ tượng đá bay ra, khí có loại chuyển động kỳ dị.

      Trong thoáng ngắn ngủi mọi người choáng đầu hoa mắt, nhìn lại tòa đại điện của tế sư giống như hư biến mất.

      Bọn họ trong rừng rậm, chẳng qua những thứ quái dị kia con đường xanh biếc dài cũng biến mất thấy bóng dáng.

      Long Phù Nguyệt cảm giác như là ở trong mộng. Có loại cảm giác . Nuwa tộc, Hiên Viên Dạ Ly, đều là người trong mộng, mộng biến mất, người cũng biến mất. Nếu phải là dưới người nàng là đuôi rắn, Long Phù Nguyệt thậm chí cảm thấy tất cả chẳng qua là giấc mộng hoang đường quái dị! Nàng nhìn nơi này, sờ sờ, tinh thần có chút hoảng hốt, trong rừng rậm chợt xuất đoàn sương mù dày đặc. Sương mù này đến rất nhanh, ít người phản ứng kịp, liền tràn ngập cả thiên địa.

      Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ, nàng nơi này sờ sờ, nơi đó nhìn chút, bất tri bất giác cách Phượng Thiên Vũ khoảng. Sương mù, lại nhìn thấy thân ảnh của Phượng Thiên Vũ và mọi người.

      Phượng Thiên Vũ kinh hãi: "Phù Nguyệt, trở lại!"

      Chợt nghe trong sương mù dày đặc truyền đến tiếng thét chói tai. Tiếng thét này cực kỳ ngắn ngủi, giống như là bị cái gì kinh sợ công kích.

      Phượng Thiên Vũ thân thể cứng đờ.

      Tiếng thét này là của Long Phù Nguyệt !

      Cũng nữa kịp để ý cái gì, hướng theo tiếng thét Long Phù Nguyệt bay vút .

      Bất đắc dĩ sương mù quá dày, đối diện cũng nhìn thấy người, thêm bóng cây lay động, khí càng thêm trầm quỷ dị.




      Phiên ngoai 210

      Edit: hathai



      "Phù Nguyệt, Phù Nguyệt,nàng ở đâu? Trả lời ta!" Phượng Thiên Vũ vừa gọi vừa tìm kiếm.

      có hồi , có chút hồi nào! Long Phù Nguyệt giống như là hư biến mất rồi!

      Phượng Thiên Vũ vừa vội lại sợ, chạy rất gấp, có mấy lần suýt nữa đụng vào cây to.

      trận gió nổi lên, gió cũng rất kì lạ.

      Thổi vào biển sương mù dày đặc, sương mù rốt cục từ từ tan .

      Rừng rậm vẫn là rừng rậm, cây cối vẫn như cũ che trời, dưới chân cũng vẫn như cũ cây cỏ um tùm.

      Hết thảy giống như có gì thay đổi.

      Chẳng qua là thấy bóng dáng Long Phù Nguyệt.

      Nàng rốt cuộc đụng phải cái gì? Giọng kinh hoảng như thế?

      Lẽ ra nàng cũng có thân võ công, vì sao ngay cả dư cũng có liền bị bắt rồi?

      tại nàng có gặp nguy hiểm hay ?

      Rốt cuộc nơi nào?

      Những vấn đề này giống như ngàn mũi kim đâm vào làm đau lòng Phượng Thiên Vũ, ở trong rừng rậm loanh quanh.

      Sắc mặt Cổ Nhược tái nhợt, khẽ thở ra hơi. dùng ngự phong nguyền thổi tan sương mù dày đặc, linh lực người cơ hồ còn dư lại nhiều.

      nhìn xung quanh, thở dài: "Đừng tìm, là mây mù quái, Phù Nguyệt nhất định là bị vật gì đó bắt ."

      " vật? Chỗ này phải là địa bàn Nuwa tộc sao? Tại sao có thể có vật tồn tại?" Phượng Thiên Vũ khắp nơi tìm thấy thân ảnh của Long Phù Nguyệt, chán nản đứng lại.

      Cổ Nhược trầm ngâm chút: "Mặc dù Nuwa tộc Tịch Diệt vạn năm, nhưng chỗ này lại rất có linh khí, có vật ở chỗ này tu luyện cũng kỳ quái. Ban đầu có tế sư điện ở chỗ này trấn thủ, vật dám ra , tại tế sư điện bị Hiên Viên Dạ Ly vào Hư giới, vật kia liền ra ngoài làm ác. Ta nghe thấy mây mù quái này khí rất nặng, hình như nữ . . . . . ."

      "Nữ ?" Phượng Thiên Vũ nhíu mày: "Nữ bắt Phù Nguyệt làm cái gì?"

      Cổ Nhược khẽ thở dài tiếng. Từ trong tay áo lấy ra từng cái phù chú màu xanh biếc: "Đây là bùa Truyền , chúng ta chia nhau tìm kiếm, ở đâu có tin tức liền dùng nó để báo tin."

      Lại cúi đầu nhìn bụi cỏ mặt đất .
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Phiên Ngoại Nghịch ngợm Cổ Phi 211

      Edit: hathai



      Bụi cỏ kia giống như bị thứ gì ảnh hương làm cho ngã trái ngã phải.

      Hai đầu cũng quanh co hướng vào chỗ rừng sâu, thấy được đầu hay đuôi.

      Phượng Thiên Vũ gật đầu: “Hảo!”

      Cũng nhiều, cầm đạo phù xanh biếc kia, xoay mình hướng nam .

      Cổ Nhược xoay người hướng bắc, hai người chia nhau tìm kiếm.

      Long Phù Nguyệt, vừa lúc mây mù quái nổi lên, nàng lấy làm kinh hãi, muốn cùng Phượng Thiên Vũ hội hợp.

      Chợt thấy trong sương mù dày đặc sáng lên đôi  ánh mắt diêm dúa lẳng lơ. Cặp mắt kia cách nàng rất gần, làm nàng sợ đến thất thanh kêu lên, vừa kêu nửa tiếng, trong mũi liền ngửi thấy loại mùi thơm đặc thù, liền ngất , cái gì cũng biết.

      Thời điểm tỉnh lại lần nữa Long Phù Nguyệt phát mình lại chỗ vách đá.

      vách đá cỏ mọc vô cùng là rậm rạp, nằm ở phía thậm chí có cảm giác mềm mại.

      Gió, hồi lại hồi thổi qua, làm bay quần áo và tóc của nàng.

      Cách đó xa chính là vực sâu vạn trượng, mây mù ở dưới bốc hơi, phiêu tán lay động, cảnh trí đẹp sao tả xiết.

      Nhưng ở phía dưới mây mù xinh đẹp chính là vách đá vạn trượng, cũng biết sâu bao nhiêu.

      Nàng toàn thân đau đớn khó chịu, giật giật thân thể, lúc này mới phát giác người mình bị buộc chặt, giống như cái bánh chưng.

      Nàng đưa mắt nhìn quanh, lại thấy được bóng người.

      “Nha, vậy cái gì bắt ta tới đây?” Nhớ tới trước khi hôn mê thấy cặp hồng nhãn kia, nàng giật nảy mình rùng mình cái.

      “Vậy là quái vật gì? Nó đem ta tới đây muốn làm gì?”

      Nàng cố gắng nâng đầu lên nhìn, lại chỉ thấy nơi xa rậm rạp Lâm Hải, cùng chân trời Triêu Dương.

      Triêu Dương giống như là mới lên, hồng mảnh, nhuộm sáng cả bầu trời.

      Cũng biết tại sao, thậm chí Long Phù Nguyệt có cảm giác như mình sắp chết, trong lòng hết sức yên.

      “Quái vật kia đặt ta ở chỗ này, phải là muốn hong gió ?” Trong lòng Long Phù Nguyệt nhảy loạn, trong lòng hồi lại hồi kêu khổ. Mình khi ở đại, ngày ngày trôi qua có gì đặc biệt, cuộc sống bình thản mà hạnh phúc.




      Phiên Ngoại Nghịch ngợm Cổ Phi 212

      Edit: Hương Nguyên



      Nhưng kể từ khi xuyên qua đến nay,ngày nào cũng có chuyện ngừng.Tất cả chuyện lạ gì nàng cũng đụng phải!Vô duyên vô cớ có thêm cái đuôi rắn ,còn bị đưa tới địa phương xa lạ,phải nên là vận may của nàng còn chưa đủ may mắn?Lão thiên thấy cuộc sống của nàng tẻ nhạt nên mới cho thêm chút sắc màu có phải hay ?

      Long Phù Nguyệt nhàm chán lắc lắc đuôi rắn,nàng muốn tháo ra những sợi dây kia,thế nhưng sợi dây cực kỳ mềm dẻo.Linh lực của nàng cùng với nội lực còn nhiều,cho nên nàng căn bản thoát ra.Phượng Thiên Vũ phát hiên ta thấy,nhất định là nổi điên ?Cho dù là sư huynh, cũng để ý…………

      Bọn họ tới,nhất định tới cứu ta!Nàng ở trong lòng liều mạng an ủi mình.Nàng cam lòng ở chổ này ngồi chờ chết,giống như bộ dạng con cá liều mạng nhảy.Chợt nghe cách đó xa trong bụi cỏ cũng có tiếng động,nàng cả kinh,khẽ quát tiếng:”Người nào?”

      Bên kia trong bụi cỏ truyền ra thanh suy yếu hỏi lại:”Là Phù Nguyệt sao?Ta là Hoa Tích Nguyệt………….”

      Long Phù Nguyệt lấy làm kinh hãi,liều mạng lăn qua.Nàng lăn bị cỏ vụn dính khắp người,chật vật vô cùng,nhưng lúc này lại để ý. vất vả mới chui vào lùm cỏ kia,rốt cục thấy Hoa Tích Nguyệt cũng nằm ở nơi đó.

      Khuôn mặt nhắn của nàng là tái nhợt,màu tím trong con ngươi cũng là mảnh tĩnh mịch,tựa hồ đối với cái gì cũng để ở trong lòng.Nàng ngược lại có bị buột chặt,nhưng thân thể nhìn qua mềm nhũn, có khí lực.Nàng chật vật quay lại đây nhìn Long Phù Nguyệt,ở trong mắt thoáng qua tia kinh ngạc:”Phù Nguyệt,ngươi cũng bị phụ kia bắt?”

      phụ? biết tại sao,Long Phù Nguyệt thế nhưng lại thở phào nhõm.

      Tích Nguyệt cái thứ bắt các nàng tới là phụ,vậy phải là quái gì.Là người tốt,bởi vì người bình thường là ăn người……………..

      Nàng thở dài:”Đúng vậy a,ta cùng Phượng Thiên Vũ còn có đại sư huynh chuẩn bị tìm ngươi,chợt nổi lên đám sương mù,ta chỉ thấy trong sương mù đôi mắt màu hồng,sau đó liền hôn mê bất tỉnh,khi tỉnh lại ở nơi này.Tích Nguyệt, làm sao ngươi cũng bị nàng bắt được
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      213:Cổ Nhược lựa chọn.



      Hoa Tích Nguyệt tựa như nghe thấy câu hỏi của Long Phù Nguyệt,lẩm bẩm:"Ngươi là ............. đại sư huynh?"Thanh của nàng hơi có chút phát run.Hiển nhiên thể nào dám tin.

      Long Phù Nguyệt vội :"Đúng vậy a,đúng vậy a,là đại sư huynh sai,huynh ấy thanh tỉnh rồi, đem Dạ Ly bưt ra ngoài................"

      Nàng nóng lòng giải thích hiểu lầm giữa Hoa Tích Nguyệt và Cổ Nhược,liền đem tất cả mọi chuyên sau khi Hoa Tích Nguyệt lại lần.Nàng tài ăn rất tốt,ngôn ngữ lại liền mạch,lới lại rỏ ràng dễ hiểu.

      Hoa Tích Nguyệt lẳng lặng nghe, dám cắt đứt lời nàng.ở trong mắt dần dần có tia sắc sáng,vốn là chết tâm,nhưng giờ trong lòng của nàng tựa hồ lại nhảy lên.....................Cổ Nhược,Cổ Nhược,ngươi rốt cục trở về rồi?

      Ngươi là bởi vì biết chân tướng tình mới trở về? Hay ngươi trở lại là bởi vì đối với ta cảm thấy bứt rứt? Vậy ngươi có phải có chút ta?Trong lòng nàng vui buồn thay đổi nhanh,trong lòng khổ sở vô cùng,môi của nàng hơi run rẩy,trái tim thoáng qua vô vàn phiền muộn.

      "Ha ha ha, thương ngươi, chỉ là cảm thấy bứt rứt với ngươi thôi,tiểu hồ ly, dù sao cũng là đại tế sư của Nuwa tộc,là thần tiên nhân vật tầm thường,làm sao có thể con hồ ly?" thanh chợt ở bên tai nàng vang lên.

      Hoa Tích Nguyệt thân thể cứng đờ, giương mắt nhìn lên,liền nhìn thấy trước mặt hồng y nữ tử ngồi cạnh bên.Vấy thướt tha,vạt áo phiêu diêu,nàng cúi đầu xuống. thấy mặt mũi như thế nào,nhưng nhìn nàng tư thái yểu điệu,thân thể phong lưu,cũng là thể nhìn ra là mỹ nhân.

      "Ngươi...............Ngươi bậy gì đó?!Ngươi này phụ, tại sao bắt ta?"

      Long Phù Nguyệt cũng ở bên trợn tròn hai mắt, cổ lửa giận lập tức nỗi lên,kêu lên:"Ngươi..............Ngươi phải là nữ diệt Nuwa tộc nhân sao?!"

      Hoa Tích Nguyệt sửng sốt:"Phù Nguyệt, nàng chính là người diệt toàn tộc Nuwa của ngươi? Ngươi xác định?"

      Long Phù Nguyệt trong đôi mắt lửa giận thiêu đốt:" sai!chính là nàng!Ta còn có trí nhớ của Phong Lạc nhi đây!Là nàng dẫn nhất ban ma quỷ quái tới!"




      214.Cổ Nhược lựa chọn 2

      Edit: Hương Nguyên



      Nàng kia liền nở nụ cười:"Qủa nhiên là chuyển thế .Ta muốn diệt Nuwa tộc, nghĩ tới là có con cá lọt lưới như vậy."Nàng đưa tay nâng cằm Long Phù Nguyệt lên:''Gương mặt này rất đẹp,tựa hồ cũng có gì biến hóa.Sách sách,coi như là mỹ nhân xinh đẹp."Tay nàng chỉ lướt qua khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt,giống như là vuốt ve vật kỷ niêm hoàn mỹ.

      Long Phù Nguyệt ra sức quẩy người cái.Mà toàn thân bị trói thành bánh chưng,căn bản giãy được.Thân thể hơi có chút phát run lên.

      Thiên,đây rốt cuộc là cái quái vật gì,thế nào cảm giác tay của nàng giống như có đầu khớp xương?Nhơ nhớp,giống như dạng rắn đuôi chuông.

      "Ừ,mặt mũi này rất đẹp,này làn da,rất tốt,ta thích đây."Nàng kia tóc vẫn xõa như cũ,Long Phù Nguyệt liều mạng mở to hai mắt,vẫn là thấy rỏ mặt mũi của nàng.

      Nàng kia khanh khách cười,thanh thay đổi mềm nhũn:"Tiểu nha đầu,đem cơ thể này của ngươi cho ta mượn có được hay ?"Long Phù Nguyệt cả giận ,ngươi nhăng gì đó?Ngươi này lão quái, cho ngươi đụng ta!"

      "Đụng?"Nàng kia chợt cười lên ha hả.Lần này thanh của nàng có chút bén nhọn,giống như là có vật gì đó đâm vào màng nhĩ:

      "Tiểu nha đầu,ta chưa là đụng nha.Ta là muốn tấm da này của ngươi.............sách sách,tấm da này của ngươi mượt mà trắng mịn,cũng rất thích hợp với ta."

      Nàng nhìn thấy Long Phù Nguyệt mặt sợ hãi,vừa cười.Thanh trở nên phiêu dật, bén nhọn, trầm,ngắn ngủi.Kia tựa như còn là giọng của loài người nữa:

      "Ta lột da kỹ thuật rất tốt,phương pháp cũng rất là đặc biệt nha.Ta ngại cho ngươi biết,để cho ngươi có thể chuẩn bị tâm lý.Ta đem hơn nữa người của ngươi vùi vào trong hạt cát,sau đó ở da đầu của ngươi cắt đường dài,từng chút từng chút đỗ thủy ngân vào,ngươi đau đem thân thể tấc tấc tan chảy ra..............Da của ngươi ở lại trong hạt cát,chờ ngươi toàn bộ tan chảy hết, tấm da của ngươi cũng liền lột ra.Bảo đảm ngay cả nột chút tổn hại cũng có,bóng loáng giống như ở thân người ngươi dạng.............."

      Long Phù Nguyệt toàn thân cũng run lên,lớn tiếng ra lệnh:

      "Câm mồm,câm mồm,ngươi là cái đồ biến thái câm mồm.
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      215.Cổ Nhược lựa chọn3

      Edit: Hương Nguyên


      Long Phù Nguyệt toàn thân cũng run lên,lớn tiếng ra lệnh:"Câm mồm,câm mồm,ngươi là cái đồ biến thái,câm mồm!"

      Nàng kia cười ha ha:"Dù sao xà là để lột da.Ngươi coi như là lần đầu lột da ,đem khuôn mặt nhắn này của ngươi cho ta................"

      trận gió thổi tới đây,thổi lên mái tóc vẫn xõa kia của nàng.Long Phù Nguyệt nhờ ánh trăng mới thấy được ít gương mặt của nàng,lại dọa cho sợ đến thiếu chút nữa ngất .

      Nàng...................Nàng lại là có khuôn mặt!Giống như là khối da người ta thường đắp đầu lâu.Chỉ có đôi máu đỏ mắt to,những giác quan khác cũng là có!

      Nàng kia tiếng cười đột nhiên trở nên giống như là loài quy khốc,đủ để khiến bất luận kẻ nào nghe trong lòng cũng khỏi đỗ mồ hôi lạnh:"Tiểu nha đầu,ta đây gương mặt có xinh đẹp ?Hắc hắc,đây chính là toàn bộ do vị đại tế sư kia ban tặng a. vì để cho ngươi thuận lợi đầu thai chuyển thế,cư nhiên dùng'Huyết Ảnh Thuật'khống chế ta,gương mặt của ta chính là bị hủy vào thời điểm đó.............Bất quá may là ta tại bắt được ngươi,chờ lột ra tấm da mặt này của ngươi,gương mặt của ta đây cũng có thể nhìn."

      Ngón tay của nàng vuốt ve khuôn mặt nhắn của Long Phù Nguyệt,giồng như tìm chổ để ra tay.Long Phù Nguyệt toàn thân tê dại,giồng như có vô số con rắn độc lạnh băng bò ở người.Nhắm mắt lại kêu to:

      "Khốn kiếp,đồ biến thái,ngươi giết ta !"

      Hoa Tích Nguyệt cũng cả giận :" cho hù dọa nàng!Ngươi rốt cuộc là người nào?"

      Nàng kia tự sờ sờ mặt của mình,khẻ thở dài tiếng:"Ta là ai?Ai,ta cũng biết đây."

      Long Phù Nguyệt mắng:"Ngươi là tộc thần trúc nhan!Gỉa bộ hồ đồ cái gì!"

      "Trúc nhan?"Nàng kia ánh mắt máu đỏ sáng lên:"Ừ, tệ,ta liền như vậy."Nàng bộ dạng như vừa mới tỉnh mộng.

      Long Phù Nguyệt ngược lại sửng sốt:" quái này phải là quên mình là người nào chứ?Hổng bét,ta lại nhắc nhở nàng!"

      Trúc Nhan cười khanh khách lên:

      "Tiểu nha đầu, ra ta còn phải cảm tạ ngươi.Chính là bởi vì ngươi,vị đại tế sư kia mới có thể dùng Huyết Ảnh thuật phong ấn ta,ta mất lớn khí lực mới tránh được.Nhưng là bị khốn trụ hồn phách,sau ta lại bị Nuwa lần nữa phong ấn dưới đáy biển.Nhưng hồn phách của ta đây cũng là cùng linh hồn của đại tế sư lại ở cùng nhau, đem mình phong ấn ở bên trong tượng đá,ta cũng như vậy bị khốn trụ............."



      216.Cổ Nhược lựa chọn 4

      Edit: Hương Nguyên


      Nàng sờ sờ khuôn mặt đẹp của Long Phù Nguyệt:"Sau ngươi cùng vị đại tế sư kia chuyển thế tới,thả ra đại tế sư,nhưng cũng gián tiếp thả ra ta.....................Ha ha ha, như vậy,ngươi coi như là ân nhân cứu mạng của ta đây."Nàng cười ngông cuồng khi toan tính đạt được.

      Long Phù Nguyệt trong đầu vòng vo mấy vòng, mới hiểu được nàng rốt cuộc là có ý gì. ra nữ nhân áo đỏ là bị Nuwa nhất tộc diệt mất phần hồn phách,vạn năm quá khứ,cũng tu luyện thành hình

      Trong lòng thầm kêu khổ:"Cái đó tộc thần Dạ Ly cũng là đối thủ, mà cái cơ thể nữ của nàng phân thân,chỉ sợ cũng rất là lợi hại,lần này chỉ sợ là tìm Diêm vương lão tử uồng trà!"

      Uy, ngươi đem chúng ta bắt đến nơi đây làm cái gì?Có bản lãnh cùng chúng ta chính chân chính đấu với nhau trận,rình rập ám toán sau lưng như vậy coi là bản lãnh gì?"Hoa Tích Nguyệt cũng là gào lên.

      Lonh Phù Nguyệt cũng :"Đúng vậy, đúng vậy,ngươi làm cho người ta giống như gặp quỷ khối mù,lại dùng mê hương làm ngất ta,đây chính là người trong giang hồ cũng có dùng thủ đoạn hạ lưu như vậy,lão bà,ngươi cũng quá hạ lưu ?!"

      Trúc Nhan cười lạnh tiếng,giương tay lên,"Păng"cho Long Phù Nguyệt cái tát:"Xú nha đầu,ngươi dám mắng bổn tôn?!"

      Nàng lần này xuất thủ rất nặng,Long Phù Nguyệt nửa bên mặt lập tức sưng đỏ,Màng nhĩ ong ong kêu, lâu có phản ứng

      Hoa Tích Nguyệt giận dữ, kêu lên:"Dừng tay cho đánh nàng

      Trúc Nhan nhìn nàng cái,chợt quái dị cười tiếng:"Sách sách,tiểu hồ ly,ngươi đối với nàng tình thâm nghĩa trọng vô cùng tốt,như vậy che chở nàng."

      Hoa Tich Nguyệt :"Nàng là bạn tốt của ta,ta tự nhiên che chở nàng, cho ngươi tổn thường nàng!"

      Trúc nhan chợt cười lên ha hả:"Bằng hữu,?Ngươi có biết hay người bạn này của ngươi chính là người trong lòng của người ngươi thương?Người ngươi thương kia vì nàng mà liều lĩnh................."

      Hoa Tích Nguyệt mặt liền biến sắc:" hưu vượn!Ngươi đó là Dạ Ly, phải là Cổ Nhược............"

      "Ha ha ha a................"

      Nàng kia cười lạnh, cái tay nghịch lên mặt của Hoa Tích Nguyệt,ôn nhu :"Ngươi tin?Kia có muốn hay cùng ta đánh cuộc?"
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      217.Cổ Nhược lựa chọn 5

      Edit: Hương Nguyên



      Long Phù Nguyệt tự nhiên cũng nghe được lời của các nàng,khẩn trương:"Tích Nguyệt,ngươi đừng nghe nàng bậy,đại sư huynh là ngươi...................."

      Nàng câu còn chưa có xong, trúc nhan ống tay áo phất cái,trong mũi nàng lại ngửi thấy mùi mê hương,hôn mê bất tỉnh.

      Hoa Tích Nguyệt lấy làm kinh hãi:"Ngươi....................Ngươi đối với nàng làm cái gì,Nàng thế nào?"Giùng giằng liền muốn tới xem chút.

      Trúc nhan tay đè nàng xuống, hồng trong con ngươi thoáng qua tia hàn quang:"Nàng có sao,chẳng qua là ngủ mà thôi.Ngươi có muốn hay cùng ta đánh cuộc?"

      Hoa Tích Nguyệt trong lòng giật mình:

      "Đánh cuộc................Đánh cuộc gì?"

      Trúc nhan quỷ dị cười tiếng:"Đánh cuộc cái người ngươi thương đó rốt cuộc là ai."

      Hoa Tích Nguyệt trái tim máy động,theo bản năng lắc đầu:"!Ta đánh cuộc!Ta muốn đánh cuộc!"

      "Thế nào?Ngươi sợ?Sợ người phải là ngươi?Sợ mình thất vọng?"Trúc nhan cười khẽ.

      "Đừng như vậy khẩn trương nha,chỉ là trò chơi mà thôi.Chẳng lẽ ngươi muốn biết người rốt cuộc là ai?Yên tâm,ta muốn tiền đánh cuộc của ngươi.Như thế nào?Đánh cuộc hay ?Ngươi cũng coi như là con hồ tiên, phải ngay cả là gan cũng ?"

      "Ai ta dám?"

      Hoa Tích Nguyệt theo bản năng phản bát câu.

      Rồi lại lập tức che miệng lại bắt đầu hối hận.

      Hỏng bét,trúng phép khích tướng của người này!

      Trúc nhan cười lên:"Ừ,như vậy cũng tốt.Chúng ta bây giờ có thể bắt đầu cái trò chơi này."

      Trúc nhan hồng trong mắt thoàng qua tia hưng phấn,giồng như là rắn độc thấy được con mồi của nó.:"Ngươi nghĩ như thế nào?"

      Hoa Tích Nguyệt đề phòng nhìn nàng.Bị hưng phấn đỏ mắt nàng kia nhìn trong lòng rối loạn,trái tim nhiều hơn chút dè chừng và sợ hãi.

      "Ha ha,đừng sợ,ta đối với ngươi như vậy.Thậy ra trong lòng mình ngươi cũng hiểu, ra Cổ Nhược đối vời ngươi chỉ có chút áy náy cùng cảm kích,cũng phải ,thương thế ở trong tâm của ngươi cũng bởi là vì cái này ?"

      Hoa Tích Nguyệt sau lưng cứng đờ,châm chọc nhìn nàng:"Ngươi có thói quen rình coi?"

      Trúc nhan tròng mắt máu đỏ nhiếu lại,cũng tức giận:"Ta lại phải là cố tình rình coi,ta khi đó cũng vừa mới cởi ra trói buột lâu,còn có bao nhiêu khí lực,cho nên thể làm gì khác là ở nơi này xem cuộc vui."




      218.Lựa chọn của Cổ Nhược 6

      Edit: Phong nhi



      “Xem cuộc vui? Ngươi lúc đó trốn ở nơi nào? Chúng ta tại sao thấy ngươi?”

      Hoa Tích Nguyệt cẩn thận nhớ lại cảnh tượng trước đây lâu, tựa hồ thấy có người ngoài diện.

      “ Ha ha ha, bản thân mình nhưng thấy được ta sao, khi đó ta hóa thân thành đóa Mạn Châu Sa Hoa, hãy ta mới vừa cùng Hiên Viên Dạ Ly tách ra, người còn lưu lại hơi thở của , cho nên kẻ nào có thể phát ra được.” Trúc Nhan lúc này cũng giấu diếm nữa.

      Nguyên lai là như vậy!Hoa Tích Nguyệt trong lòng thở dài.

      Nuwa tộc nhân được siêu độ, nhưng thả ra là mối họa lớn……

      “Chúng ta đến đâu rồi? A, đúng rồi, lúc ấy Cổ Nhược bị cái đó Dạ Ly nhập vào người, đối với ngươi chút trong lòng lời , thậm chí vì cái này Nuwa hậu nhân cùng cả nhân loại kia quyết đấu…….Cho nên ngươi mới thương tâm rời , có đúng hay ?”

      “ Chỉ là hiểu lầm mà thôi! Đó là kiếp trước làm những chuyện như vậy, cùng kiếp này liên quan.”

      Hoa Tích Nguyệt quay đầu, nhìn nàng khiêu khích tròng mắt.

      “ Kiếp trước? Kiếp này? Ha ha, ngươi cho rằng kiếp trước và kiếp này của có thể tách ra? kiếp trước chính là vì nữ tử này mà chết, kiếp này như thế nào có thể người khác? Nhất là về sau khôi phục trí nhớ về kiếp trước. Người lòng là Phong Lạc nhi, cũng chính là Long Phù Nguyệt bây giờ, bằng cũng đối với Long Phù Nguyệt tốt như vậy…….”

      Trúc Nhan giống như là muốn đem vết thương trong lòng Hoa Tích Nguyệt tàn nhẫn xé ra, cũng từ từ mà rắc muối lên vết thương.

      Hoa Tích Nguyệt nụ cười trắng bệch, trong đầu tựa hồ nghĩ tới thanh của Hiên Viên Dạ Ly: “Ngươi xem, những chuyện này ta toàn bộ đều nhớ, ta biết ta đối với ngươi ân trọng như núi, nhưng ân tình đó phải là , ân tình của ngươi về sau ta nghĩ cách báo đáp, nhưng ta muốn dây dưa về sau nữa, ngươi là , ta là người, vốn cũng có quá nhiều dính líu…….”

      Mũi đau rát, nàng cơ hồ rơi lệ.

      , thể khóc! Nữ này khích bác quan hệ của ba người chũng ta.

      Ta thể mắc mưu nàng, khóc lên liền bọc mủ.

      Tối thiểu thể khóc trước mắt nàng!

      Hoa Tích Nguyệt lại thu nước mắt về, nàng trấn định lại tinh thần, phản bác: “ Cái kia lúc hoàn toàn bị Hiên Viên Dạ Ly khống chế, hãy , và Phù Nguyệt biết ở phía trước, và Phù Nguyệt là bạn rất thân, giống như ca ca chiếu cố nàng, đối tốt với nàng cũng là chuyện cần làm.”
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :