1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      169. Ngươi rốt cuộc là ai?

      Edit: Tiểu Đông Tà

      #003366;'] 



      Trước kính thạch, sắc mặt Hoa Tích Nguyệt so giấy còn trắng hơn.

      Hận thể nhảy vào ngăn cản, nhưng lại có kỳ môn thuật để vào, gấp đến độ tay chân nhũn ra, cơ hồ đứng vững được.

      Phượng Thiên Vũ cũng trong lòng mình là tư vị gì.

      Hiên Viên Dạ Ly này đối với Long Phù Nguyệt thái độ mập mờ , cũng biết có chủ ý gì.

      sợ Phù Nguyệt khôi phục thân phận Thánh nữ sau đó thể rời kết giới kia. . . . . .

      Như vậy cũng chưa có biện pháp!

      Mắt thấy Hiên Viên Dạ Ly hai tay làm đạo phồn phục phù chú, cũng chỉ trước ngực, lẩm bẩm.

      Thân thể của theo trì chú của thành từ kéo dài, hóa thành sợi khói , chui vào trong cơ thể Cổ Nhược.

      Thân thể Cổ Nhược khẽ run lên cái, gương mặt tuấn tú có tia thống khổ, như có vô số ký ức tràn vào đầu.

      Đầu đau muốn nổ tung. Quanh thân có ánh sáng bao quanh, giống như có tầng ngân quang. . . . . .

      Long Phù Nguyệt khẩn trương cơ hồ muốn hít thở thông.

      Hai tay xoắn vào nhau đến máu tái nhợt cũng biết.

      Ngân quang rốt cục biến mất, Cổ Nhược từ từ mở mắt.

      Long Phù Nguyệt nhào đến, bắt được tay của : "Đại sư huynh, đại sư huynh, huynh cảm thấy thế nào?"

      Ánh mắt Cổ Nhược như nước, lâu ngưng mắt nhìn nàng, hồi lâu mới nhàn nhạt : "Phong Lạc nhi, nàng kêu ta cái gì?"

      Nghe xong câu của , cơ hồ đem Long Phù Nguyệt đánh té ngã.

      Nàng lui về phía sau hai bước, run giọng : "Ngươi. . . . . . Ngươi là Dạ Ly. Cổ Nhược đâu rồi, đại sư huynh của ta đâu?"

      Trước kính thạch, Hoa Tích Nguyệt giống như bị đánh vào Địa Ngục, phịch tiếng ngã ngồi đất.

      Xong rồi! Cổ Nhược của nàng biến mất!

      tại thân thể trước mắt này chính là Dạ Ly, vị tộc hữu thần quỷ của tộc Nuwa : đại tế sư!

      Cổ Nhược nhắm lại hai mắt, mở ra trong con ngươi yên lặng như biển.

      thở dài cái: "Phù Nguyệt, ta là Cổ Nhược, cũng là Dạ Ly, ta có tất cả trí nhớ của . . . . . . ."

      "A?"

      Long Phù Nguyệt ngây người: "Ngươi có tất cả trí nhớ của huynh ấy? Như vậy ngươi đến tột cùng là Cổ Nhược, hay là Dạ Ly?"

      Cổ Nhược khẽ mỉm cười, trong tươi cười lại có loại tư vị khổ sở: "Ta, hẳn là hợp thể của . Nàng thích gọi ta lài gì chính là cái đấy. Tên bất quá là danh hiệu mà thôi."




      170. Trời ạ, nàng đau muốn chết

      Edit: Tiểu Đông Tà


       

      Long Phù Nguyệt lẳng lặng nhìn , nhất thời nên lời.

      Cổ Nhược lắc đầu cái, trong mắt thoảng qua tia thương xót, nhàn nhạt : "Phù Nguyệt, tới phiên nàng."

      Long Phù Nguyệt sắc mặt khẽ biến, Cổ Nhược hy sinh lớn như thế, nàng tại có lý do lùi bước.

      Cắn răng cái: "Được, vì cứu những linh hồn này, Lão Tử cũng liều mạng!"

      Nàng khẩn trương, nhịn được tục.Cổ Nhược khẽ ngẩn người, nhịn được đưa tay gõ đầu nàng cái: "Ngu ngốc, cũng phải để nàng **, nàng liều cái gì?"

      Long Phù Nguyệt ngẩn ngơ, Cổ Nhược chưa từng có động tác này.

      Vậy tại là Dạ Ly đối với Phong Lạc Nhi có thói quen này ?

      Long Phù Nguyệt lắc đầu, cảm giác mình bị xoay chóng mặt .

      Đột nhiên có tia hoảng hốt, giống như trước mắt trải qua hết thảy, cũng phải là chân .

      Chỉ là mộng hoang đường, tỉnh mộng, hết thảy đều khôi phục nguyên dạng.

      Thanh Cổ Nhược như lưu thủy truyền đến: "Phù Nguyệt, nàng bây giờ khôi phục trí nhớ Phong Lạc nhi, chờ nàng khôi phục, trở lại quyết định vận mệnh của mình thôi. Quá trình này có chút đau, nàng nhịn chút."

      Đầu ngón tay ra viên huyết châu, điểm ở mi tâm Long Phù Nguyệt.

      Huyết châu kia giống như sống, ở mi tâm nàng quanh co lưu chuyển.

      Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy cỗ hơi thở lạnh như băng từ mi tâm tiến vào, trong người du tẩu.

      Mạch máu toàn thân như muốn nổ tung, vô số huyễn tượng tựa như đèn kéo quân trước mắt xoay tròn.

      Nàng ‘ a ’ tiếng, chính muốn nhảy dựng lên.

      Nhưng mi tâm bị Cổ Nhược án, nàng căn bản bất động.

      Hé ra nụ cười lúc đỏ lúc trắng, người thỉnh thoảng có huyết sắc quang mang lóe lên, chân càng nhịn được co lại. . . . . .

      Trời ạ, nàng đau muốn chết!

      Đau đến nước mắt chảy ra, nàng muốn hét to, lại kêu ra tiếng.

      Nàng tưởng tránh khỏi, lại bất động bước được.

      Giống như bị định thân pháp định trụ, chỉ có thể cắn răng chịu khổ toàn tâm xương cốt thống khổ.

      Trong lòng chợt dần ra chuyện khi còn bé xem Mỹ Nhân Ngư.
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      171 . có cách nào gặp người

      Edit: Tiểu Đông Tà




      Mỹ Nhân Ngư kia phải chịu đau đớn mới có thể đem đuôi biến thành chân.

      Mình bây giờ phải là muốn đem chân người hợp thành đuôi rắn ? !

      Trong lòng nàng vừa kinh sợ, lại biết nên làm thế nào cho phải. . . . . .

      Chẳng qua là trong lòng kêu khổ: "Xong rồi, xong rồi, lần này muốn biến thành đuôi rắn rồi, có cách nào gặp người rồi!"

      Trong mắt Cổ Nhược đen như mực chớp qua tia đành lòng, tay hơi có chút run rẩy.

      Tay phải đặt tại mi tâm Long Phù Nguyệt làm phép, cánh tay trái lúc này muốn nâng lên, như muốn rời tay phải ra.

      Nhưng khóe miệng lên nụ cười vô cùng phức tạp, sâu trong ánh mắt nổi lên Đao Phong dạng sáng như tuyết quang mang!

      Cánh tay trái của chán nản rũ xuống.

      Phượng Thiên Vũ ở trước kính thạch thấy vẻ thống khổ của Long Phù Nguyệt, trong lòng đau vô cùng.

      Gấp đến độ giống như kiến bò chảo nóng, lại tâm vô lực.

      Hoa Tích Nguyệt ngơ ngác nhìn hết thảy, nhất thời cũng có biện pháp.

      Hoa Kiều Long gấp đến độ thượng thoan hạ khiêu, có gãi .

      Lại qua thời gian uống xong chén trà, Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy hai chân như xé ra.

      Đau đến kêu to tiếng, co rút chút, rốt cục hôn mê bất tỉnh.

      Phượng Thiên Vũ ở trước kính thạch nhìn quanh thân nàng chợt phát ra vòng hồng quang cực kỳ chói mắt, làm cho mắt người ta hơi bị lóa đem toàn thân Long Phù Nguyệt bao phủ.

      Hồng quang dần dần tản , Long Phù Nguyệt ngã xuống đất, vốn là hai chân biến thành đuôi rắn màu xanh.

      Đuôi rắn kia thanh quang lòe lòe, phần đuôi còn mang theo tia máu tươi, giống vừa mới lột da. . . . . .

      Biết là chuyện, tận mắt thấy lại là chuyện khác.

      Phượng Thiên Vũ chỉ cảm thấy trong đầu ầm ầm vang lên, suýt nữa ngã nhào.

      Phù Nguyệt đây? —— cũng biến mất? !

      Long Phù Nguyệt từ từ tỉnh lại, chỉ cảm thấy nhức đầu cơ hồ muốn nổ tung.

      Vô số ‘ chuyện cũ ’ như cối xay gió trong đầu đảo quanh.

      Từ phụ vương từ ái uy nghiêm, luôn lạnh nhạt như nước, cũng vừa là thầy vừa là bạn Hiên Viên Dạ Ly.

      Còn có rất nhiều thúc thúc bá bá, thất đại , bát đại di, cùng với số bạn chơi. . . . . .

      Những khuôn mặt này tự nhiên xuất trong đầu.





      172. Nàng làm sao có thể quên ta nhớ? !

      Edit: Tiểu Đông Tà




      ít máu tanh tru diệt tiên minh giống như hôm qua cũng xuất làm lòng nàng đau như đao xoắn. Trong đầu mảnh bất tỉnh.

      Nhìn Cổ Nhược cái, kìm hãm được liền nhào qua: "Dạ Ly, Dạ Ly, ngươi sao chớ, ta thấy được ngươi bị nữ nhân áo đỏ giết. . . . . . Đều là ta tốt, là ta ép ngươi, ô ô. . . . . ."

      Cổ Nhược thân thể hơi chấn động cái, trong mắt thoáng qua tia ánh sáng.

      Đưa tay sờ sờ đầu của nàng: "Phong Lạc nhi, nàng rốt cục trở lại!"

      Trước kính thạch Phượng Thiên Vũ cảm thấy trước mặt bỗng tối sầm, lòng giống như bị khoét mảnh.

      kìm hãm được quát to tiếng: "Phù Nguyệt, Phù Nguyệt! Ta cho phép ngươi biến mất! cho!"

      nhớ mới vừa rồi nghe Dạ Ly qua, nếu như trong lòng đối với đời này có nhớ thương, vậy thần trí bản nhân cũng biến mất.

      Nhưng Phù Nguyệt tại sao phải. . . . . .

      Chẳng lẽ nàng đối với tình cảm bản thân sâu như vậy sao?

      lại mãnh liệt lắc đầu cái.

      đúng, đúng, Phù Nguyệt ta!

      Ta cùng nàng trải qua nhiều sinh sinh tử tử như vậy, nàng làm sao có thể quên ta? !

      , tuyệt đối !"

      Tay chân khẽ run, cơ hồ muốn chưởng đánh ra, đem kính thạch kia chém nát!

      Long Phù Nguyệt kinh ngạc nhìn nhìn Cổ Nhược, lẩm bẩm: "Dạ Ly, phải là thích mặc hắc bào sao? Thế nào lại đổi thân bạch y?"

      Cổ Nhược trong con ngươi ánh sáng phức tạp biến ảo.

      Nàng quên?

      Nàng cư nhiên đem trí nhớ Long Phù Nguyệt hoàn toàn quên mất!

      Đây là chuyện tốt, còn là chuyện xấu?

      Nha đầu này, xem ra hề giống như dự liệu si tình. . . . . .

      Phượng Thiên Vũ đó, nhất định ở bên ngoài gấp đến độ giơ chân ?

      Nhàn nhạt : "Chuyện này rất dài dòng, lời khó hết. Về sau ta kể cho nàng . Bây giờ trước là cứu phụ vương và ngươi cùng tộc nhân quan trọng hơn."

      Trí nhớ Phong Lạc nhi tựa hồ vẻn vẹn dừng lại ở khắc bị giết kia.

      Nhớ lại phụ vương bọn họ chết thảm, thân thể nàng chợt run cái.

       
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      173. Ta liền như thế nào đây?

      Edit: Tiểu Đông Tà



      Ngửa đầu nhìn Dạ Ly, mặt tràn đầy tín nhiệm: "Dạ Ly, ngươi có biện pháp cứu bọn họ? , thế nào cứu? Chỉ cần có biện pháp, ta chính là đổi cả mạng của ta cũng đem bọn họ sống lại!"

      Nàng hết sức vội vàng, có thể thấy được là vì tộc nhân Nuwa.

      Hiên Viên Dạ Ly mắt lộ ra tia vui mừng: "Phong Lạc nhi, nàng trở nên già dặn ít, ta cao hứng."

      Chỉ chỉ cả điện Mạn Châu Sa Hoa : "Phong Lạc nhi, phụ vương bọn họ liền phong ấn bên trong hoa, nhưng hồn bọn họ bị nữ kia đả thương, cho nên muốn cứu bọn họ, nhất định phải dùng máu Thánh nữ nàng tinh lọc, mỗi đóa hoa giọt, xong về sau nàng lại dùng hồi xuân thuật đưa bọn họ chữa khỏi, bọn họ là có thể giải thoát, lần nữa đầu thai làm người ."

      "Lần nữa đầu thai làm người?"

      Phong Lạc nhi trợn tròn hai mắt: "Bọn họ thể sống lại sao? Lần nữa đầu thai, chỉ sợ. . . . . . Chỉ sợ cũng là tộc nhân Nuwa. . . . . ."

      Hiên Viên Dạ Ly vén mái tóc của nàng, : "Nàng yên tâm, tộc nhân Nuwa người đều có huyết ấn đặc thù, mặc dù đầu thai, cũng vẫn là Nuwa tộc nhân. . . . . ."

      Phong Lạc nhi gật đầu cái: " ra là như vậy. Hảo, vậy chúng ta bắt đầu ?"

      Hiên Viên Dạ Ly trầm ngâm chút: "Lần này hao phí máu cùng linh lực của nàng rất nhiều, nàng phải chuẩn bị tư tưởng. ’"

      Phong Lạc nhi ừ tiếng: "Ta hiểu, chỉ cần có thể cứu tộc nhân của ta, ta liền toán tử cũng quan trọng."

      Bên ngoài kính thạch Phượng Thiên Vũ điên cuồng tìm kiếm cổng kết giới.

      Nghe Long Phù Nguyệt câu này, cơ hồ muốn hỏng mất: "Long Phù Nguyệt, nàng dám chết nữa, ta liền. . . . . . Ta liền. . . . . ."

      Ta liền như thế nào đây? chợt toàn thân vô lực, cơ hồ tê liệt ngã xuống.

      có thể thế nào? cái gì cũng làm được! căn bản uy hiếp nàng được!

      Thất bại, vô lực, phẫn hận, tức giận. . . . . . Triều thủy bàn che mất . . . . . .

      chợt hết sức hối hận, hối hận tới đây gặp quỷ Nam Cương!

      Chẳng lẽ nhất định phải mất nàng?

      Trong lòng cơ hồ muốn nổ tung, chưởng đánh ra, vỗ vào phái cửa gỗ đại điện .

      "Pằng!" tiếng, cửa gỗ dầy cộm nặng nề bị đập chia năm xẻ bảy,gỗ vụn bay tán loạn.




      174. Phượng Thiên Vũ rốt cuộc nén được tức giận sao

      Beta :Quảng Hằng



      Tay của cũng bị gỗ vụn quẹt làm bị thương, huyết nhục mơ hồ thành mảnh.

      Thế nhưng lại giống như là biết đau , nhìn Mạn Châu Sa Hoa bên trong cửa ngơ ngác sững sờ.

      Phong Lạc nhi chỉ cảm thấy quanh người trận chấn động, khí như sóng nước tựa như đung đưa.

      Trong lòng cũng là chợt giật mình, bóng dáng màu trắng trong đầu xẹt qua.

      Bóng dáng màu trắng kia làm cho nàng vô cùng muốn thân cận, giống như là thân nhân thân nhất cõi đời này.

      Thậm chí còn thân hơn so với phụ vương cùng Dạ Ly. . . . . .

      Nàng hết sức muốn bắt lấy, thế nhưng bóng người chợt lóe lên.

      Nó như qua nàng, thoáng qua liền biến mất.

      Hiên Viên Dạ Ly thấy nàng chợt suy nghĩ xuất thần, trong lòng vừa động.

      đương nhiên cũng cảm thấy kết giới chấn động, Phượng Thiên Vũ đó rốt cuộc nén được tức giận sao?

      vỗ vỗ tay bé của Phong Lạc nhi : "Được rồi, chúng ta làm phép ."

      Phong Lạc nhi miễn cưỡng xóa bất an trong lòng, gật đầu cái: "Vâng, cho ta biết phải làm sao?"

      Trong mắt Hiên Viên Dạ Ly chớp qua tia rầu rĩ: " có chút dễ chịu, nàng nhịn chút thôi."

      Lấy ra Oa huyết sáo, ở cổ tay nàng nơi điểm chút.

      luồng máu tươi nhất thời trào ra.

      Hai tay Hiên Viên Dạ Ly liên tiếp vẽ bùa, quát tiếng: "Tán!"

      Vẻ này máu tươi bay kích khởi , hóa làm vô số huyết châu, bay về phía những đóa hoa hồng đẹp đẽ .

      Được máu Thánh nữ làm dịu, những đóa hoa kia chợt lay động.

      Trong hoa từng đợt khói trắng bốc lên.

      Từ từ lần lượt hội tụ thành hình người.

      Những người này diện mục có chút mơ hồ, gần như nhìn ra diện mục , nhưng miễn cưỡng có thể nhìn ra đều là đầu người thân rắn.

      Nhắm mắt lại chặt, khói mù lúc chặt lúc lỏng, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng tan .

      Phong Lạc nhi bởi vì mất máu quá nhiều, khuôn mặt nhắn giống như giấy trắng.

      Nhìn những bóng người nổi lơ lửng giữa trung, nước mắt chảy ra: "Phụ vương. . . . . ."

      Hiên Viên Dạ Ly vội : "Mau dùng {hồi xuân thuật}! Nếu bọn họ rất nhanh hồn phi phách tán!"

      Phong Lạc nhi gật đầu cái, dám chậm trễ, hai tay liên tiếp huy động, {hồi xuân thuật} liên tiếp sử xuất ra. . . . . .
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      175. Cái gì là ‘ tâm chết như bụi

      Beta :Quảng Hằng



      Lúc này xuân thuật cực kỳ hao tổn linh lực, nàng lại vừa mất máu quá nhiều, liên tiếp cứu mấy người, có chút lực bất tòng tâm.

      Khuôn mặt nhắn trắng bệch, lảo đảo muốn ngã. . . . . .

      trong mắt Hiên Viên Dạ Ly lóe lên tia sáng đành lòng.

      Nhưng giờ phút này giống như tên lắp vào cung, phát cũng phải phát.

      bảo vệ vạn năm, chờ đợi chính là ngày này.

      Phong Lạc nhi bị chút trọng thương, đó cũng là chuyện thể làm gì khác hơn.

      Bên ngoài thạch Kính Phượng Thiên Vũ trợn mắt lên nhìn gần như sắp rách, tại gần như muốn giết Viên Dạ Ly ngay lập tức !

      Phù Nguyệt vô thôi, nếu chẳng may nàng tổn hao đến sợi tóc, liều mạng cũng muốn giết Hiên Viên Dạ Ly nghiệt này !

      Đến giờ phút này, chợt hiểu, tình cảm mà Hiên Viên Dạ Ly đối đãi với Phong Lạc nhi cũng hề sâu giống như tưởng.

      Cũng có lẽ, chỉ là loại trách nhiệm, loại trách nhiệm bảo vệ mà gia tộc Hiên Viên đối với tộc Nuwa mà thôi.

      Có lẽ ta thích nàng, nhưng cũng phải !

      Bằng ta tuyệt đối nhẫn tâm để cho Phong Lạc nhi bị khổ lớn như vậy !

      Nhìn sắc mặt của Phong Lạc nhi càng ngày càng tái nhợt.

      Trái tim Phượng Thiên Vũ giống như bị nhúng vào dầu sôi lửa bỏng, còn kịp suy nghĩ gì nữa, bay nhanh vào trong điện.

      muốn phá hủy ngọc tượng kia!

      Hoặc giả ngọc tượng kia chính là mấu chốt phá kết giới này !

      mới vừa vọt tới trước đại môn, tựa như đụng phải bức tương trong suốt, bị bắn ngược trở lại.

      Phản lực này quá mức mãnh liệt, suýt nữa ngã chỏng vó.

      May nhờ khinh công của vô cùng cao, lộn nhào trung mấy vòng mới gượng được với sức mạnh phản hồi đó, bám vào thân cây để đứng vững.

      Hoa Tích Nguyệt vẫn ngơ ngác, bây giờ nàng nhìn ra, Cổ Nhược cũng phải là Cổ Nhược, mà là Hiên Viên Dạ Ly.

      Cho nên vừa rồi mới như vậy, chẳng qua chỉ muốn lừa gạt Long Phù Nguyệt, làm tiêu tan phòng bị của nàng. . . . . .

      Nàng tê liệt ngã xuống mặt đất, muốn khóc khóc nổi.

      Từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên nếm đến cái gì là ‘ tâm như bụi chết!"

      Phượng Thiên Vũ nhìn nàng: "Tích Nguyệt, bây giờ phải là thời điểm bi thương ai thán, chúng ta tìm cách cứu bọn họ ra ngoài!"

      Hoa Tích Nguyệt mặt tràn đầy tuyệt vọng: "Cứu ra được sao, Cổ Nhược phải là Cổ Nhược, Long Phù Nguyệt cũng phải là Long Phù Nguyệt đó nữa rồi. . . . . ."




      176. Ngươi có phải cũng nên gọi ta tiếng phụ vương rồi hay ?

      Beta :Quảng Hằng



      Phượng Thiên Vũ cắn răng : "Cứu ra có hy vọng! Ta buông tay! Phù Nguyệt là thê tử của ta, ai cũng thể đoạt!"

      Phượng Thiên Vũ bình thường xem ra cà lơ phất phơ, nhưng tự có loại tính tình cố chấp.

      khi nhận thức đúng thứ gì. Chín trâu cũng đừng mơ tưởng kéo trở về.

      Thân thể Hoa Tích Nguyệt chấn động, trong mắt sáng có ánh sáng sắc bén chợt lóe.

      Đúng vậy, nàng vẫn chưa được chính miệng Cổ Nhược chứng , tại sao có thể buông tha cho hi vọng?

      Nàng cắn răng cái, giật mình lên: "Được! Ta và ngươi cùng nhau phá kết giới này!"

      Tiểu hồ ly cũng nhảy tới đây, lớn tiếng : "Thêm ta nữa!"

      Bản thân Hoa Tích Nguyệt cũng biết chế tạo kết giới, đương nhiên cũng hiểu được chút phương pháp phá giải kết giới.

      Nàng cùng Phượng Thiên Vũ liên thủ, dùng qua lần lượt biện pháp. . . . . .

      Mặc dù nhất thời còn có phá giải mở, lại đánh trúng kết giới kia chấn động ngớt.

      Phong Lạc nhi phát huy tiềm năng đến lớn nhất, đem {hồi xuân thuật} khiến cho lần lượt, tro hồn màu xám lần lượt bị ổn định lại.

      Thân ảnh cũng chầm chậm ràng, ánh mắt chậm rãi mở ra. . . . . .

      hồn được{hồi xuân thuật} trị liệu trước hết rốt cục hoàn toàn ra thân hình.

      Đó là người trung niên, diện mục cùng Phong Lạc nhi có bảy tám phần giống, đôi mắt trong thâm trầm và cơ trí.

      Ông ta mở mắt, nhìn Hiên Viên Dạ Ly trước mặt chút, rồi nhìn lại Phong Lạc nhi làm phép, giữa lông mày lộ ra tia tang thương cùng vui mừng.

      Đôi mắt dừng lại người Hiên Viên Dạ Ly:"Dạ Ly, cám ơn ngươi, hôm nay Nuwa tộc nhân rốt cục thoát khỏi đại nạn, lão phu đại biểu toàn tộc cám ơn ngươi thủ hộ vạn năm qua. . . . . ."

      Hiên Viên Dạ Ly thở phào nhõm: "May mắn có nhục sứ mạng. Dạ Ly rốt cục có thể phục mệnh với bệ hạ. Có thể an ổn ngủ giấc ."

      Nuwa vương thở dài: "Hài tử, khổ cực cho con. Có phải con cũng nên đổi lời kêu ta tiếng phụ vương rồi hay ?"

      Hiên Viên Dạ Ly sửng sốt, khẽ cười khổ, lẩm bẩm: "Phụ vương? Chỉ sợ ta đời này kiếp này cũng khó mà gọi ngài như vậy."

      Nuwa Vương Mi nhướng mày: "Tại sao? Dạ Ly, Bổn vương từng hứa với con, khi trận kiếp nạn này qua , Bổn vương tự mình cử hành hôn lễ giúp các con. Mặc dù qua vạn năm, nhưng Bổn vương cũng từng quên lãng."
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      177. Ngươi có phải cũng nên đổi giọng gọi ta tiếng phụ vương hay . . . (2)

      Hiên Viên Dạ Ly thần sắc phức tạp, khẽ cười tiếng.

      Trong tươi cười có nét tang thương cùng thê lương: "Bệ hạ, Dạ Ly sử dụng cấm thuật này, hoàn toàn là do thiên chức bảo vệ tộc Nuwa của gia tộc Hiên Viên từ trước đến nay, mặc dù có lời hứa đó của ngài, ta cũng lấy lợi ích của Nuwa tộc nhân làm trọng ."

      Nuwa vương nhíu mày cái: "Chẳng lẽ —— ngươi hối hận? Ngươi muốn cưới Lạc nhi?"

      Hiên Viên Dạ Ly lắc đầu cái.

      Tránh mà đáp: "Bệ hạ, thời gian qua vạn năm, tất cả mọi chuyện còn giống như lúc trước. Canh giờ còn sớm, Nuwa tộc nhân nên đầu thai chuyển thế lần nữa, chớ bỏ lỡ canh giờ. Dạ Ly đây liền làm phép. . . . . ."

      Lúc này có càng ngày càng nhiều Nuwa tộc nhân tỉnh táo lại, rối rít xông tới. nghe nguyên do.

      ồn ào tranh nhau : "Dạ Ly đại tế sư là đại ân nhân tộc ta, Nuwa tộc nhân cũng phải loại người xuất ngôn phản ngữ, chúng ta nhất định phải giúp hai người cử hành hôn lễ trước rồi mới đầu thai cũng muộn.

      Phong Lạc nhi rốt cục cứu xong tất cả các linh hồn, mệt mỏi gần như muốn ngất . khuôn mặt nhắn lại mảnh vui mừng.

      Rốt cục!

      Rốt cục cứu sống tất cả tộc nhân.

      Tiếc nuối của vạn năm trước hôm nay rốt cục đền bù.

      Nàng rốt cục được viên mãn. . . . . .

      Vạn năm dành dụm oán khí cùng tiếc nuối rốt cục tiêu tán, nàng chợt cảm giác khí lực toàn thân cũng bị rút sạch,

      ‘ phác thông ‘ tiếng ngồi bệch dưới đất, bao giờ suy nghĩ nổi nữa.

      Trong tai ngừng vang lên tiếng ong ong, hoàn toàn nghe thấy Nuwa Vương cùng Hiên Viên Dạ Ly những gì.

      "Lạc nhi, tới đây!" Nuwa vương hướng nàng vẫy vẫy tay.

      Phong Lạc nhi nhìn Nuwa vương, cũng biết là xảy ra chuyện gì, chợt còn cảm giác than thiết như ban đầu nữa…..

      Có điểm giống người xa lạ.

      Nàng miễn cưỡng bò dậy, tới trước mặt Nuwa vương: "Phụ vương, chúc mừng phụ vương thoát khỏi phong ấn, tộc Nuwa chúng ta rốt cục được cứu rồi."

      Nuwa vương sờ sờ đầu của nàng: "Lạc nhi, làm phiền con cùng Dạ Ly, nhất là Dạ Ly, ở nơi này bảo vệ ước chừng vạn năm, con phải hảo hảo cám ơn ."

      Phong Lạc nhi nhìn Hiên Viên Dạ Ly cái, Hiên Viên Dạ Ly cũng nhìn nàng.

      178.Ta lấy chồng.

      Nàng miễn cưỡng đứng dậy, tới trước mặt Nuwa vương:"Phụ vương,chúc mừng phụ vương thoát khỏi phong ấn, tộc Nuwa của chúng ta rốt cục được cứu rồi."

      Nuwa vương sờ sờ đầu của nàng:"Lạc nhi, làm phiền con cùng Dạ Ly,nhất là Dạ Ly, ở nơi này bảo vệ ước chừng vạn năm, con phải hảo hảo cảm ơn ."

      Phong Lạc nhi nhìn Hiên Viên Dạ Ly cái,Hiên Viên Dạ Ly cũng nhìn nàng, ánh mắt hai người đối diện, trong lòng Phong Lạc nhi chợt giật mình,như có bóng dáng bạch y nhân ở trong trái tim chợt lóe lên......... thần sắc trong mắt của Hiên Viên Dạ Ly cũng vô cùng phức tạp,khẽ nhắm mắt lại.

      Nuwa vương tiếp:"Là cha đáp ứng, tộc Nuwa chúng ta chọn ngày hoàng đạo, giúp các con cử hành hôn lễ,con có cao hứng hay ?"

      Hôn lễ? ! Ngực Phong Lạc nhi như có cây búa sắt chùy đánh mạnh vào,có vô số hình ảnh xôn xao cùng đau đớn thi nhau ùa đến,nàng dường như ba lần gả rồi,hơn nữa giống như là gã cho chính cùng người.................

      Người kia là...............Người kia là__________Thân ảnh của Phượng Thiên Vũ đột nhiên ra ràng trong đầu,cơ hồ muốn làm đau đớn lòng của nàng.

      Nàng chợt lui về phía sau bước:'! Con lấy chồng!"
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :