1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      141. loại cảm giác rất quen thuộc

      Edit: Tuyết Ly

      beta:yunafr




      Dẫn theo Long Phù Nguyệt, liền có lý gì mang theo Hoa Tích Nguyệt.

      Huống chi thương thế của nàng hồi phục hoàn toàn, linh lực lại cao hơn rất nhiều, cũng coi như là có người trợ giúp.

      Tiểu hồ ly cam lòng bị bỏ rơi ở phía sau, tự nhiên cũng theo.

      nhóm bốn người kèm theo tiểu hồ ly, cùng nhau tiến vào rừng.

      Vì là khí hậu nhiệt đới, nên cây cối trong rừng dị thường tốt, đằng mạn tùng sanh, đất lá rụng rất dầy, dẫm lên vang lên tiếng “Sha…sha”.

      Trong khí tràn ngập loại hơi thở đặc trưng của rừng rậm.

      Phượng Thiên Vũ đầu, Long Phù Nguyệt, Hoa Tích Nguyệt, Hoa Kiều Long ở giữa, Cổ Nhược sau cùng.

      Mấy người tất cả đều là thân bó sát người ,ăn mặc gọn gàng, chỉ mang theo chút ít lương khô, ảnh hưởng đến hành động.

      đỉnh đầu rừng rậm che mất bầu trời, giương mắt nhìn mảnh nông nông sâu sâu xanh biếc, căn bản thấy được tia ánh mặt trời xuyên qua .

      Long Phù Nguyệt vừa vào khu rừng này, loại cảm giác rất quen thuộc, giống như là gặp qua ở nơi nào.

      Nhưng nàng nghĩ đến nát óc, cũng nhớ nổi mình tới nơi này khi nào.

      Hoa Tích Nguyệt từ ở trong núi rừng lớn lên, nhưng cũng chưa từng thấy qua khu rừng nào quỷ dị như vậy.

      Vô số hình thù kỳ quái lần lượt xuất , cây cao có nhiều loại dây leo bò lên.

      Ngẩng đầu nhìn thấy mặt trời, cúi đầu nhìn thấy mặt đất. . . . . .

      Mặc dù là thân võ công, nhưng đứng cũng dễ dàng, thỉnh thoảng còn có mạn nhện che kín đường .

      Nhắc tới cũng kỳ, thời điểm bọn họ bắt đầu vào rừng, thỉnh thoảng còn có thể thấy chim bay cá nhảy.

      Nhưng nửa ngày sau, con vật cũng thấy được.

      Thiên Khu quốc rút quân vào trong rừng, như vậy trong rừng này nhất định có đường ra.

      Phượng Thiên Vũ muốn tìm kiếm, nhưng chính là tìm thấy con đường nào.

      Năm người ở bên trong vòng vo hơn nửa ngày, lại tìm được bất kỳ điều gì cho thấy là có đường .

      Còn phải thỉnh thoảng đối phó với rắn độc, độc trùng tự nhiên xuất , dị thường khổ cực.

      hơn nửa ngày, khu rừng này vẫn như cũ có điểm dừng.

      Mà trong rừng rậm cảnh vật lại khác nhiều lắm, Long Phù Nguyệt cơ hồ cho là quay lại chổ cũ.




      142. Chân nhân hãy

      Edit: Tuyết Ly

      beta:yunafr



      Lại hồi, trước mặt chợt có sương mù nhàn nhạt xuất , đảo mắt lang đến dưới chân.

      Long Phù Nguyệt sắc mặt khẽ biến: "Cẩn thận, đây là chướng khí!"

      Cổ Nhược ống tay áo run lên, chân ở dưới chướng khí trống rỗng lui về phía sau ba bước.

      khẽ cau mày : "Này chướng khí rất độc, cứ như vậy hít vào chỉ sợ qua được."

      Long Phù Nguyệt gật đầu liên tục: "Đúng vậy a, Đúng vậy a, đại sư huynh rất đúng, chúng ta cũng có mặt nạ phòng độc gì , hít chướng khí này vào liền tiêu đời."

      Phượng Thiên Vũ tự nhiên cũng biết lợi hại của chướng khí này.Ngẩng đầu nhìn lên đỉnh đầu là cây cối cao lớn tựa hồ muốn vươn đến bầu trời.

      Trong lòng khẽ động: " được, chúng ta thể làm gì khác hơn là lên cao kia."

      lên cao kia."? Long Phù Nguyệt ngẩng đầu nhìn, khuôn mặt nhắn hơi nhăn lại : " như thế nào?"

      Phượng Thiên Vũ cười tủm tỉm: "Dĩ nhiên là ta mang nàng !"

      câu vừa xong, ôm eo của Long Phù Nguyệt phi thân.

      Mấy cái lên xuống, Long Phù Nguyệt cảm giác hai mắt tỏa sáng, rốt cục lại nhìn thấy ánh mặt trời.

      Phượng Thiên Vũ mang theo nàng đứng ở gốc cây đại.Kia chạc cây bất quá lớn bằng ngón cái, run rẩy .Long Phù Nguyệt ôm chặt lấy Phượng Thiên Vũ, sợ té xuống.

      Cũng nhìn thấy Cổ Nhược, Hoa Tích Nguyệt, tiểu hồ ly tất cả đều nhảy lên.

      Long Phù Nguyệt nhìn cảnh tượng này, bỗng nhiên nhớ lại cảnh trong phim võ trang " Thập diện mai phục"(*), trong phim, nữ chính cùng nam chính ở phía mảnh rừng trúc đánh nhau, bay cây trúc, cảnh tượng đó đẹp vô cùng.

      nghĩ tới mình cũng còn có thể tự mình nếm loại tư vị này.

      Mặc dù dưới chân rất trống, nhưng nàng đối với công phu của Phượng Thiên Vũ rất tin tưởng, biết tuyệt đối té xuống, khỏi thỏa mãn.

      Ha ha ha, trong phim ảnh nam nữ bay múa cần đeo dây, nàng đây chính là thực bay.

      Phượng Thiên Vũ khinh công thiên hạ vô song, mặc dù ôm người, bay vọt qua lần lượt từng ngọn cây, nhưng tốc độ vẫn rất nhanh.

      Long Phù Nguyệt chỉ cảm thấy Thiên Phong đập vào mặt, nhìn lại rừng rậm nóng bức vừa rồi, khỏi mặt mày hớn hở: "Ha ha, đại vũ mao, sớm biết phía tốt như vậy , chúng ta sớm lên."




      (*) Thập diên mai phục là phim của đạo diển Trương Nghệ Mưu
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']143. Thương thế mới khỏi, thể vận động

      Edit :Zennie





      Phượng Thiên Vũ nhếch khóe miệng lên, cười khổ.

      Nha đầu này sợ, ngược lại rất thích thú. đề khí mang theo người chạy như bay, cực kỳ hao tổn nội lực .

      thể kéo dài, nếu phải là đụng phải chướng khí, cũng sử dụng biện pháp này.

      Long Phù Nguyệt e sợ Cổ Nhược bị bọn họ bỏ lại ở phía sau, thỉnh thoảng nhìn trộm chút.

      Cũng may Cổ Nhược vẫn bắt kịp, cuối cùng nàng cũng yên lòng.

      Khinh công của Hoa Tích Nguyệt cũng cao, thương thế nàng lại mới khỏi, thân thể có chút suy yếu.

      Chạy vội hồi như vậy, dần dần có chút lực bất tòng tâm,bước chân chậm lại.

      Chợt thấy bên hông căng thẳng, lực lượng vô hình nâng nàng lên, nàng nhất thời dễ dàng ít.

      Nghiêng đầu nhìn lên, Cổ Nhược biết khi nào từ phía sau chạy tới, vai kia của còn có Hoa Kiều Long nằm lười biếng, cùng nàng song song.

      Hoa Tích Nguyệt biết Cổ Nhược vừa giúp nàng, trong lòng cảm động.

      Nhìn Hoa Kiều Long nằm đầu vai làm mặt quỷ với nàng, lại bắt đầu buồn ngủ .

      Hoa Tích Nguyệt nghiến răng nghiến lợi , hận thể túm tiểu hồ ly kia xuống.

      Mấy người chạy về phía trước nhanh như chớp ước chừng được hơn nửa canh giờ, trán Phượng Thiên Vũ đổ đầy mồ hôi.

      Long Phù Nguyệt đau lòng, thay lau mồ hôi: "Đại vũ mao, chúng ta xuống thôi, ta thấy giống như qua nơi có chướng khí rồi."

      Phượng Thiên Vũ cũng có chút cầm cự nổi, liền gật đầu.

      e sợ phía dưới còn có chướng khí, liền đem Long Phù Nguyệt đặt ở cành cây đại thụ: "Ngoan ngoãn, đừng động, ta xuống trước xem chút.", rồi phi thân xuống.

      Phía dưới quả nhiên có chướng khí, hơn nữa trong rừng cũng thoáng rất nhiều.

      lên đem Long Phù Nguyệt xuống. Cổ Nhược cùng Hoa Tích Nguyệt và tiểu hồ ly cũng nhảy xuống theo.

      Vừa rồi bọn họ vì tránh né chướng khí nên chạy nhanh, lúc này cũng biết tới nơi nào.

      Bất quá nhìn cây cối trong rừng cũng thưa hơn, tựa hồ đến cuối rừng rậm .

      Càng làm cho người ta hưng phấn hơn là đường ràng có dấu chân người!

      Đá xanh đường đầy rêu xanh, lại ướt lại trợt, hiển nhiên có rất nhiều năm có người qua lạ.




      ']144.Thương thế mới khỏi, thể vận động 2

      Edit :Zennie



      Long Phù Nguyệt kêu lên tiếng: "Nơi này cũng có đường!"

      Nàng định bước lên chợt Phượng Thiên Vũ kéo nàng lại, trầm giọng : "Chậm !"

      Long Phù Nguyệt kinh ngạc nhìn : "Thế nào? phải là chàng muốn tìm đường sao? tại có đường tại sao ?"

      Phượng Thiên Vũ lắc đầu : "Nhìn đường này giống như là nhiều năm có ai qua, nhưng vì sao chỉ có rêu xanh mà có cỏ dại?"

      Long Phù Nguyệt sửng sốt, cũng đúng a, cây cối trong rừng nhiệt đới sinh trưởng cực nhanh.

      Đừng bảo là đường nhiều năm ai lại , dù chỉ năm ai lại, cũng bị cây cối che lấp.

      Nhưng lùm cây thấp lùn nơi này tựa hồ đều tránh né đường này, để cho đường này như độc trong khu rừng.

      "Ngọc đái đường!" Long Phù Nguyệt trong đầu cũng biết tại sao lại đột nhiên nghĩ ra cái tên như vậy mà kêu lên.

      Trước mắt như có bạch y nam tử áo dài phiêu phiêu tựa nước chảy mây trôi con đường này.

      Nàng lấy làm kinh hãi, định thần lại, nhưng bạch y nam tử đó biến mất thấy gì nữa.

      Trong lòng nàng cảm thấy yên, nam tử kia. . . . . . Nam tử kia giống như sư huynh của Cổ Nhược!

      kìm hãm được liếc mắt nhìn Cổ Nhược, nhìn sắc mặt cũng tái nhợt, trong con ngươi đen như mực thoáng qua chút gì đó .

      lời, chợt bước lên đường kia!

      Long Phù Nguyệt lấy làm kinh hãi, muốn gọi cẩn thận chút.

      Chợt thấy tầng rêu xanh biếc dầy kia giống như là tầng tầng mảnh lãng, đuổi theo cước bộ của , dưới vui mừng tung bay , phảng phất dưới chân bốc lên đám mây xanh , vui mừng khôn xiết. . . . . .

      Hoa Tích Nguyệt mừng rỡ, đường này giống như là có linh tính, hoan nghênh người đến đây.

      Nàng cũng cam chịu yếu thế mà bước lên.

      Nhưng ngờ vừa mới đặt chân lên, rêu xanh dưới chân chợt tụt xuống phía dưới, suýt nữa đem hai cái chân nàng rơi vào!

      Nàng lấy làm kinh hãi, cuống quít giật mình kêu lên, dưới chân nàng đều là chất lỏng xanh biếc, dinh dính o o , khiến nàng khó chịu ra được.

      Chẳng lẽ đường này còn chọn người?

      Hay là khinh công nàng đủ?

      Nàng khỏi nhìn Phượng Thiên Vũ cùng Long Phù Nguyệt chút.
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']145. chịu xuống

      darkEdit :Zennie





      Nàng khỏi nhìn Phượng Thiên Vũ cùng Long Phù Nguyệt chút.

      Phượng Thiên Vũ cũng chuyện, hơi đề khí, cũng đạp lên.

      khinh công tuyệt thế, coi như là ở mặt nước xẹt qua cũng ướt giày.

      Nhưng ngờ khi đặt chân lên đường đầy rêu xanh này, cũng gặp phải tình huống giống Hoa Tích Nguyệt, dưới chân phảng phất có hấp lực tuyệt đại khiến chân cũng đạp phải bùn xanh biếc.

      Loại bùn xanh biếc này lại ướt lại dính, giống như da rắn độc , làm cho người ta thoải mái.

      Chẳng lẻ, đường này hoan nghênh người khác, chỉ hoan nghênh Cổ Nhược lên?

      Lòng Long Phù Nguyệt cũng tràn đầy tò mò, biết nếu mình lên như thế nào?

      Dù sao nhiều nhất cũng là hai chân đầy bùn mà thôi, cho nên Long Phù Nguyệt cắn răng cái, cũng nhảy lên.

      Bùn dưới chân mềm nhũn , giống như bọt biển, giống như là sóng biển nâng nàng, liếm láp chân của nàng, cũng chìm chân chút nào.

      Hoa kiều Long phục, cũng nhảy lên.

      có gì bất ngờ xảy ra , bốn móng vuốt của nó cũng dính bùn xanh biếc kia.

      khỏi kêu lên: " công bình, công bình! Tại sao hai ngươi lên lại có việc gì?"

      Long Phù Nguyệt cười ha ha: " Do nhân phẩm ngươi tốt, từ trước tới giờ ta chút việc xấu cũng có làm."

      Nàng còn cố ý nhảy mấy cái ở phía .

      Giống như là đặt chân ở đệm bọt biển, rất thoải mái.

      con đường quỷ dị!

      Trong lòng Phượng Thiên Vũ chợt có loại dự cảm tốt lắm , gương mặt tuấn tú trầm xuống: "Phù Nguyệt, xuống!"

      Long Phù Nguyệt hơi ngửa đầu, nàng tại vất vả có thắng được Phượng Thiên Vũ địa phương, mới chịu dễ dàng xuống.

      Hướng về phía Phượng Thiên Vũ làm mặt quỷ: "Ta xuống! đường này hết sức thoải mái, ta muốn ."

      rồi nàng cứ theo đường mà chạy về phía trước.

      Nhắc tới cũng kỳ, mặc dù nàng chưa bao giờ tới nơi này, lại mơ hồ cảm thấy con đường này hết sức quen thuộc.

      Phía trước đường lại phân ra rất nhiều ngã ba, nàng lại cơ hồ chút nghĩ ngợi, liền bước lên cái vào trong đó, tiếp đó lại chạy.




      ']146.Tựa hồ có điều gì đó muốn từ sâu trong trí nhớ trào ra

      darkEdit :Zennie





      Phượng Thiên Vũ bất giác lại hoảng hốt, nhìn nàng chạy đường này lúc giống như là loài người lại, mà giống như loài rắn trượt . . . . . .

      lại giật mình, nhớ lại thân phận Long Phù Nguyệt là Nữ Oa thánh nữ . Nữ Oa tộc hình như là đầu người thân rắn!

      Chẳng lẻ nơi này là lãnh địa cổ xưa của Nữ Oa tộc sao?

      Nhưng là —— nhưng là vì sao Cổ Nhược có thể lại đường quỷ dị này ?

      Chẳng lẽ —— cũng là hậu nhân của Nữ Oa tộc?

      Vô số nghi vấn tới dồn dập.

      Nhìn lại Cổ Nhược, sắc mặt vẫn trong trẻo lạnh lùng như cũ, nhưng trong con ngươi nhưng cũng kinh ngạc cùng mờ mịt.Tựa hồ cũng biết là chuyện gì xảy ra.

      Cảm giác như thế vô cùng tốt, trong lòng Phượng Thiên Vũ phốc phốc nhảy loạn.

      Tựa hồ trong loại khủng hoảng, khủng hoảng khi vật vô cùng trân quý bị người cướp . . . . . .

      Tâm cũng là hồi lại hồi hoảng hốt, tựa hồ có gì đó muốn từ sâu trong trí nhớ trào ra.

      Cho tới bây giờ cũng chưa từng tới nơi này, nhưng đối với nơi này lại hết sức quen thuộc.

      căn bản nhìn liền biết vượt qua ngã ba này tảng đá lớn.

      Lại rẽ qua ngã ba đó, bụi cây song sinh . . . . . .

      Đường này bố trí dựa theo loại trận hình kỳ quái.

      khi vào ngã ba, gặp vạn kiếp bất phục. . . . . .

      Cũng may bên cạnh đường này cũng có thể , cho nên Phượng Thiên Vũ, Hoa Tích Nguyệt, Hoa Kiều Long có thể theo phía sau Long Phù Nguyệt.

      Vượt qua mấy khúc cua, lại qua mấy cái ngã ba.

      tòa đại điện đột nhiên từ trong rừng rậm hiển ra.

      Đại điện này làm cho người ta có loại cảm giác chính là cao lớn vĩ đại

      Loại cảm giác thứ hai chính là đổ nát, tựa hồ là bị bỏ hoang phế từ lâu.

      Trước điện là hai cây cột đá cao , có chút giống hoa biểu, cột đá điêu khắc hoa văn phồn phục , giống như là chú ngữ, hoặc như là hoa gì.

      Mặt ngoài của cột đá phủ đầy rêu xanh, loang lổ bác bác, cơ hồ nhìn ra diện mục .

      Ở trong cột đá , có thạch đài, thạch đài có tảng đá lớn, tảng đá lớn này càng thêm kỳ quái, trắng noãn như ngọc, trơn nhẵn như gương.
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']147.Khoản nợ kiếp trước

      ']Edit :Zennie



      Ở bên cột đá có thạch đài, thạch đài có tảng đá lớn.

      Tảng đá lớn này trông rất kỳ quái, trắng noãn như ngọc, trơn nhẵn như gương.

      Cũng có chút giống như cái gương lớn trong khuê phòng các nương , chẳng qua là gương này hơi lớn, chừng nửa gian phòng .

      Cổ Nhược như bị ai đánh quyền, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt, nơi này làm cho loại cảm giác gia đình.

      Tựa hồ nhiều năm trước, mình ở nơi này gieo quẻ làm phép. . . . . .

      liếc mắt nhìn tòa đại điện này, cần vào cũng biết, sau tòa đại điện này còn có hành lang rất dài .

      Phía sau hành lang là hồ nước lớn, sau hồ nước còn có tiểu điện, tiểu điện đó là phòng khách. . . . . .

      Cảm giác ấy rất khó giải thích, nhưng lại cực kỳ chân , dù muốn coi thường cũng được.

      Nhìn kính thạch trước điện này, vô số hình ảnh mơ hồ tới dồn dập.

      Ở trong đầu như có chong chóng đảo quanh, tựa hồ bắt được. . . . . Gió thổi qua, mang theo mùi vị nhàn nhạt giống như rất quen thuộc, Long Phù Nguyệt có loại cảm giác hoảng hốt.

      Tựa hồ nhiều năm trước, mình từng ở nơi này chơi đùa. . . . . .

      Nhìn hai người đều ở đây hoảng hốt xuất thần, Phượng Thiên Vũ lại mơ hồ cảm thấy tia bất an.

      Đứng ở sau lưng Long Phù Nguyệt, vỗ  vai của nàng: "Phù Nguyệt, suy nghĩ gì?"

      Long Phù Nguyệt đột nhiên tỉnh, cười lớn tiếng, lắc đầu cái, trong lòng dao động có chút ít bất an: " có gì, chẳng qua là thấy cái đại thạch đầu này có chút kì lạ, lại còn giống như gương tựa như tảng đá. . . . . ."

      Nàng xong, ngoài đại điện chợt truyền đến tiếng kêu ngắn ngủi.

      Phượng Thiên Vũ sắc mặt khẽ biến!

      Hoa Kiều Long! Thanh này là của Hoa Kiều Long !

      ra là Hoa Kiều Long đào khí, sớm xông vào trong điện, thanh này chính là nó phát ra.

      Ống tay áo Phượng Thiên Vũ rung lên, mang theo Long Phù Nguyệt lướt vào trong điện.

      Hoa Tích Nguyệt cũng theo vào .

      Vừa thấy được cảnh trí trong điện, mọi người khỏi ngây người.

      Đại điện trống trải lại mọc đầy loại hoa kỳ dị.

      Những đóa hoa này sinh trưởng ở loại đằng mạn kỳ dị .Những đằng mạn này đều lớn bằng cánh tay và rất nhiều đoá hoa quái dị tô điểm ở phía trước .




      148. Khoản nợ từ kiếp trước 2

      edit: hathai



      Những đằng mạn này đều lớn bằng cánh tay và rất nhiều đoá hoa quái dị tô điểm ở phía trước. Loại hoa này đỏ tươi như lửa, diêm dúa lẳng lơ như máu, bò đầy cả đại điện. Thậm chí trong đại điện, tất cả các cây cột đều có loại hoa quái dị này. Đập vào mắt là mảnh lửa đỏ giống như ba nghìn Hồng Liên nghiệp hoả thiêu đốt.

      “Mạn Châu Sa Hoa!” Long Phù Nguyệt nhàng kêu.

      Vì sao nơi đây lại có thể có loại hoa này?

      Thân thể Cổ Nhược khẽ run lên, khẽ thở dài.

      Mạn Châu Sa Hoa còn có tên là bỉ ngạn hoa, tương truyền là mọc ở bên bờ sông vong xuyên. Ngàn năm mới nở, hoa diệp bất lưỡng kiến. Tình vì nhân quả, duyên nhất định sinh tử..

      Truyền thuyết rằng hoa này có rất nhiều đường xuống hoàng tuyền, nhìn từ xa giống như tấm thảm bằng máu. Cũng bởi vì sắc hoa đỏ như máu mà còn gọi là “lửa theo đường”. Vốn đây là loài hoa của Minh giới nhưng ngờ lại nở đầy ở đại điện này!

      Tất cả mọi khe hở đều có loại hoa này nhưng tượng đá chính giữa đại điện lại bông nào. Tượng đá này bề ngoài giống như mặc loại hắc bào kì dị rộng thùng thình, hai chân trần trụi. Bề mặt trắng noãn nhẵn nhụi mặt mày giống như là sống.

      Long Phù Nguyệt vừa nhìn thấy tượng đá đó kìm hãm được giọng : “Đại sư huynh!”

      Cổ Nhược ngây người hiểu tại sao nàng gọi mình. Ừ tiếng rồi nhìn nàng, thấy nàng kinh ngạc nhìn tượng đá kia đến xuất thần cũng theo ánh mắt nàng nhìn. Vừa nhìn thấy giống như bị kích nặng, khỏi lui về sau bước.

      Tượng đá kia.. hình dáng tượng đá kia là hình dáng của mình! Mình chưa bao giờ tới nơi này, ai lại lập tượng đá của mình ở đây? Vừa nghĩ, đúng! Nhìn nơi đây ít nhất bị bỏ phế mấy trăm năm, cũng có thể là hơn, mình bây giờ mới hơn nai mươi tuổi, mấy trăm năm trước mình còn chưa ra đời. Vậy… rốt cục tượng đá này là ai? Vì sao lại giống mình như thế? Còn có, vì sao mình cảm thấy nơi này quen thuộc? Quen thuộc giống như nơi đây từng là nhà… Chẳng lẽ--- tượng đá này là kiếp trước của mình?!


      <img class="alignnone size-full wp-image-26847" title="12925791921380353793_574_0" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/12925791921380353793_574_0.jpg" height="474" width="574" />


      Mạn Châu Sa Hoa
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/2m5inz9.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/0Qdfo9U.jpg" width="620" height="3000" />
       Chợt nghe Hoa Kiều Long kêu lên: “Uy, mọi người nhìn này, Cổ Nhược cùng Phù Nguyệt ở đây!”

      Phượng Thiên Vũ sửng sốt, nhanh chóng quay lại. Thấy móng vuốt tiểu hồ ly chỉ vào mặt kính thạch. Nhân vật kính thạch thay đổi thế nhưng xuất thân ảnh của Long Phù Nguyệt và Cổ Nhược.

      đúng! Là bộ dáng giống thân ảnh của Long Phù Nguyệt và Cổ Nhược. như vậy là vì người kia dù bộ dáng giống Long Phù Nguyệt nhưng ăn mặc khác nhau, trang sức người kiểu dáng cổ xưa, Phượng Thiên Vũ chưa bao giờ thấy qua. Khi vang lên tiếng kêu đinh đinh đương đương, quan trọng hơn là nàng có cái đuôi rắn màu xanh.

      Các nàng đừng quên ấn quảng cáo ủng hộ web nha!!!
       
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :