1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']121. Tháo nước sở hữu tất cả lực lượng

      ']Edit: Bạch Tuyết Ly (Ly nhi ~~^0^~~)
      darkslate']Beta : Evy Nguyen




      Thế nhưng mà —— nhưng là vì cái gì tâm lại đau như thế?

      Trái tim như là bị ai bóp chặt, khiến cho gần như hít thở thông.

      giống như trước vẫn luyện công, nhưng suy nghĩ như là thủy triều, khiến căn bản thể giữ nổi tâm tĩnh.

      Thậm chí nhiều lần suýt nữa là tẩu hỏa nhập ma.

      khỏi thở dài hơi, đứng dậy.

      Mở cửa, ra ngoài.

      Ánh trăng như nước, đổ xuống đầy y.

      Lúc này là canh ba. Ở cái khách điếm lớn này, toàn bộ trong sân đều im ắng, tựa hồ cả vùng đất hết thảy đều ngủ say.

      "Phanh!" tiếng vang kỳ dị đột nhiên từ trong cái phòng truyền đến.

      Đón lấy liền nghe 'C-K-Í-T..T...T' mà tiếng kêu, đồ vật đen sì rơi thẳng từ trời xuống.

      Mục tiêu đúng là đỉnh đầu Cổ Nhược.

      Cổ Nhược lắp bắp kinh hãi, vô ý thức mà tiếp xúc với vật lạ đó. Là cái lông xù xúc cảm quen thuộc.

      Tích Nguyệt! ?

      Trong nội tâm nháy mắt cuồng mọi rối rấm, tịch hàn ý đều như biến mất, vô ý thức mà ôm chặt cái đoàn lông vo tròn trong tay kia.

      Cúi đầu nhìn lên, lọt vào trong tầm mắt lại là màu hồng phấn quen thuộc, mà là hỏa hồng sắc.

      Còn có đôi mắt màu xám đen.

      Đó là tiểu Hỏa Hồ!

      Thất vọng như nước tràn vào Cổ Nhược người sở hữu tất cả khí lực như còn, buông tay, cái khối hỏa hồng lông vo tròn kia liền rơi mặt đất.

      "Nghiệt súc! Trốn chỗ nào?" thân ảnh màu xanh da trời từ trong cửa sổ nhảy ra ngoài, rơi vào bên người Hỏa Hồ kia.

      Tiểu Hỏa Hồ kia cũng là trơn trượt, thân hình lóe lên, liền trốn vào sau lưng Cổ Nhược, ô ô thút thít nỉ non: "Công tử, cứu cứu ta!"

      Cổ Nhược thân thể cứng đờ, tiểu Hỏa Hồ này ràng cũng có thể miệng phun tiếng người!

      Thành tinh rồi hả?

      Lại ngẩng đầu nhìn người kia vừa mới nhảy xuống, trong nội tâm hơi động chút.

      Người nọ hơn hai mươi tuổi, cũng coi có đôi mắt đẹp, diện mạo bất phàm, hơn nữa người loại khí tràng, Cổ Nhược thở dài, nguyên lai đụng phải người trong đồng đạo rồi.

      Người nọ là tu đạo

      Người nọ hiển nhiên cũng nhận ra Cổ Nhược tầm thường.




      ']122. Giương mắt nhìn

      teal;']Edit: Bạch Tuyết Ly (Ly nhi ~~^0^~~)
      darkslate']Beta : Evy Nguyen


      ràng khí tức đạm mạc, lại làm cho người nhận ra lai lịch của , làm cho người ta dám khinh thị.

      "Vị huynh đài này, phiền toái nhường chút, đãi bần đạo thu phục hồ này, rồi cùng huynh đài đàm đạo." Người nọ chuyện rất khách khí, nhưng mục đích cũng rất ràng, đó chính là Hỏa Hồ sau lưng .

      Linh lực của Cổ Nhược so với cao hơn nhiều, mặc dù chỉ là vội vàng nhìn thoáng qua cũng nhìn ra Hỏa Hồ kia là hồ phải là hồ tiên. Trước mắt tiểu tử đạo sĩ này tự nhiên là hồ oan gia đối đầu.

      Trách được hồ ly kia sợ hãi như thế.

      phải là người hay xen vào chuyện của người khác. Chuyện này nếu như là lúc trước, tuyệt đối là chẳng muốn nhúng tay vào. Nhưng tại có lẽ là bởi vì Hỏa Hồ kia là đồng loại cùng Hoa Tích Nguyệt, lại có chút đành lòng.

      Thân hình bất động, thản nhiên : "Chỉ là con hồ mà thôi, nó lại có làm bao nhiêu ác, đạo trưởng nên buông tha nó a!"

      Hỏa Hồ kia bị vị đạo sĩ đánh trọng thương, giờ phút này biết trốn đâu, mới hướng Cổ Nhược cầu cứu, bất quá là liều chết kiếm cọng rơm mà thôi.

      Lúc này nghe trong lời Cổ Nhược che chở, mừng rỡ trong lòng.

      là cơ linh, thân thể nhảy lên, nghĩ nhảy đến trong ngực Cổ Nhược tìm kiếm che chở.

      Nhưng ngờ thân thể nhảy lên, Cổ Nhược gần như nhúc nhích, nó lại vồ hụt, rơi vào dưới chân của .

      Hoảng hốt, nâng lên mắt màu nâu xám nhìn , con mắt quang bên trong có tia kinh sợ, lại có tia cầu xin.

      Cổ Nhược nhìn cái ánh mắt này mà trong nội tâm chấn động, tựa hồ lại thấy được con ngươi màu tím của Hoa Tích Nguyệt vậy...

      Trong nội tâm đau xót, muốn cứu Hỏa Hồ.

      Ống tay áo phất cái, xung quanh Hỏa Hồ liền xuất cái kết giới trong suốt.

      Như một quả cầu vây quanh Hỏa Hồ.

      Thản nhiên : "Nếu ngươi có thể phá kết giới này, chỉ hồ tùy ngươi xử trí."

      Phủi phủi vạt áo, Cổ Nhược phiêu nhiên trở lại, ném câu như vậy rồi bỏ .

      canh giờ qua, lại canh giờ qua...

      Cái kia tiểu đạo sĩ gần như dùng hết khí lực, đem hết tất cả đạo thuật đều thi triển lần nhưng vẫn phá được
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      123. Thải Bổ Dương

      edit: hathai

      darkbeta:yunafr





      Cổ Nhược vung tay lên, kết giới kia liền biến mất.Hỏa Hồ nằm ở chỗ đó, thân thể tốc tốc phát run, dám ngẩng đầu.

      Trong tay Cổ Nhược bạch quang,phất người nó cái, như là có mặt trời ấm áp chiếu đỉnh.

      Thân thể Hỏa Hồ kia có chút run sợ, sợ hãi ngẩng đầu: "Ngươi... Ngài đem ta làm sao vậy?"

      Cổ Nhược thản nhiên : "Ta đánh tan lực của ngươi, trong vòng ba trăm năm, ngươi thể làm điều ác. Tốt rồi, ngươi ."

      Hỏa Hồ kia sợ tới mức thiếu chút nữa té ngã cái.

      Nó thành tinh cũng gần ba trăm năm, nó tu luyện chính là lực, tu luyện lực so tu tiên muốn dễ dàng, cũng nhanh hơn nhiều.

      Thế gian phàm phương thức tu luyện đơn giản có hai loại, loại giống Hoa Tích Nguyệt, tuy nhiên rất vất vả, tiến triển cũng chậm chạp, nhưng khi thành công liền có thể đứng hàng tiên lớp.

      Loại thứ hai giống như cáo lông đỏ tu luyện Ma Đạo, rất đơn giản lại nhanh hơn nhiều.

      Đơn giản, thực ra là hấp thụ tinh hoa của con người, mượn nhờ ngoại lực, cùng với Thải Bổ Dương cái này bộ.

      Tiến triển cực nhanh. Nhưng đến được giai đoạn nhất định, muốn tiến bộ liền rất khó.

      Chỉ là cáo lông đỏ này tu luyện ba trăm năm, rốt cục tu thành hình người, liền bắt đầu dùng Thải Bổ Dương để tăng công lực, lại ngờ tới hôm nay lại gặp tên đạo sĩ, suýt nữa mạng bị lấy .

      Bây giờ Cổ Nhược nhấc tay cái liền phá huỷ ba trăm năm lực chính mình tu luyện cực khổ, khỏi ngẩn ngơ, muốn chết tâm.

      tại chính mình còn lực, phải như thế nào để tránh bị những đạo sĩ kia đuổi giết?

      Tiểu đạo sĩ kia tất nhiên chết tâm, chỉ sợ chờ ở nơi hẻo lánh rồi cho mình kích trí mạng!

      Nó ô ô khóc lên, nước mắt rơi lã chã: "Ô ô, Tiểu vừa mới trúng Tâm Lôi Chưởng của tiểu đạo sĩ kia, tại lực, sợ là sống nổi..."

      Cổ Nhược hơi sững sờ, ngược lại là có nghĩ đến cái vấn đề này.

      Thân hình khẽ động, liền tới đến bên người con cáo lông đỏ kia.Nhìn kỹ chút bộ dạng cáo lông đỏ.

      Nhíu nhíu mày, lời con cáo lông đỏ này phải giả. Quả nhiên nó trúng Tâm Lôi Chưởng, bộ dáng bề ngoài giống như tổn thương .




      124. Giống như ở thời điểm hoan ái…

      magenta;edit: hathai

      darkbeta: yunafr



      trầm tư thoáng : “Ba ngày, sau ba ngày ta chữa khỏi thương thế của ngươi, sau khi thương thế tốt lên ngươi phải trở về núi rừng, đừng để cho ta nhìn thấy ngươi làm điều ác nữa, nếu cần nhờ đến người khác thu phục ngươi chính ta đánh ngươi hồn bay phách tán.”

      chậm rãi từng chữ, thanh của trong trẻo lạnh lùng thấm vào lòng của người ta.

      Hoả Hồ dám khác gật đầu đáp ứng nhưng trong lòng thầm tính toán, người này linh lực cao như thế nếu có thể lợi dụng dường như là chủ ý rất tốt…

      Ba ngày, hắc hắc, bằng mị lực hồ ly trời sinh của nó, nếu có thể bắt lấy

      Cổ Nhược cho nó ăn viên thuốc, ánh sáng màu trắng từ tay phát ra bao phủ cả thân thể của nó, hoả hồ chỉ cảm thấy toàn thân như có gió mát thổi qua, toàn thân thoải mái khỏi hừ tiếng. Thanh của nó cực kì mềm mại đáng , thanh như vậy giống như là ở thời điểm hoan ái…Thần sắc của vẫn lạnh nhạt mà trong trẻo lạnh lùng có bất cứ dị thường nào, chậm rãi thu tay nhàn nhạt : “Tốt lắm, ba ngày sau ngươi khôi phục bình thường. Hảo, ngươi trước .”

      Hoả Hồ tội nghiệp nhìn : “Ân công, Tiểu thể ra ngoài bây giờ được, cái đó…lỡ như vị đạo sĩ kia vẫn ở bên ngoài…”

      Cổ Nhược lạnh lùng : “Yên tâm, làm gì được ngươi.”

      Vung tay phủ lên nó tầng kết giới: “ , bây giờ ai có thể tổn thương ngươi.”

      Hoả Hồ mừng rỡ muốn ra ngoài, thanh của Cổ Nhược từ sau lưng lại nhàn nhạt truyền đến: “Nhớ, được tiếp tục làm điều ác.”

      Hoả hồ nhất thời bàng hoàng, gật gật đầu. Nó vốn định lợi dụng tầng kết giới này hút tinh khí của mấy thiếu niên, xem ra hỏng rồi!

      Hoả Hồ ra ngoài, Cổ Nhược yên lặng nhìn bóng lưng của nó biến mất. Khẽ thở dài cái, rốt cuộc mình cứu con hồ này là đúng hay sai? Trong đầu bất chợt thoáng qua hình ảnh của Hoa Tích Nguyệt, trong lòng đau xót. Tích Nguyệt nếu biết ta cứu đồng loại của nàng có lẽ thấy cao hứng? biết nàng bây giờ có ổn ?
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      125. Leo lên giường của
      edit: hathai


      Tích Nguyệt nếu biết ta cứu đồng loại của nàng có lẽ cảm thấy cao hứng? biết bây giờ nàng có ổn ? Con lang kia hình như rất thích nàng có lẽ làm hại nàng?

      Tâm bỗng nhiên co lại. Lắc đầu ép mình nghĩ nữa, mơ mơ màng màng ngủ thiếp . Trong giấc mộng chợt thức tỉnh, cảm giác có đống lông xù. Lòng như có cái gì kéo lên. Tích Nguyệt?! Mở choàng mắt, mượn ánh trăng thấy đống lông đỏ co rúm ở nơi đó. Tâm như băng ngưng kết, thất vọng như thuỷ triều xông tới. Hoá ra là con hoả hồ kia… Nhất thời bỗng cảm giác chán ghét ra lời. Như là bản năng tay khẽ chuyển, con hoả hồ như bị cánh tay nhắc tới giữa trung. Thân thể nó run lên, mở mắt thấy sát khí dữ dội phát ra từ nam tử như thiên thần kia.

      “Còn dám leo lên giường ta, ta trực tiếp để cho ngươi hồn bay phách tán!”

      Thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng như băng truyền tới làm con hoả hồ phát run. Con ngươi màu nâu xám tràn đầy kinh sợ cầu xin: “Dạ…ân công tha mạng, tiểu . tiểu là vì có chỗ để …”

      câu chưa xong thân thể liền bị ném bay ra ngoài cửa sổ rơi xuống đất. Cú ngã làm nó váng đầu hoa mắt, lâu ngồi dậy nổi. Trong mắt con hoả hồ thoáng qua vẻ oán độc.

      Linh lực Cổ Nhược cường đại như thế, nó nhìn ra được. Nó vốn là muốn dùng vẻ ngoài khả ái của mình mê hoặc , ở cùng , sau đó bảo trả lại lực của mình, hoặc là truyền chút linh lực cho nó cũng được. Lại nghĩ rằng vừa leo lên giường của liền giật mình, chút thương tiếc nào ném nó ra ngoài, suýt nữa là đem nó ngã chết! Ba trăm năm lực của nó bị phế thể biến hoá thành hình người cho nên thể thuê phòng trọ khác, thấy góc phòng có bụi rậm liền chui vào, oán niệm trong lòng mọc lên như cỏ dại…

      Thời gian hai ngày đảo mắt trôi qua, Cổ Nhược cũng nuốt lời mỗi ngày đều chữa thương cho con hoả hồ.


      126. Có người ở ngoài cửa sổ
      edit: hathai


      Y thuật của cực cao, hai ngày sau thương thế người con hoả hồ cũng tốt lên bảy tám phần. Tối đa là ngày sau hoàn toàn khôi phục. Mỗi ngày vào buổi tối, Cổ Nhược giúp nó trị liệu xong cũng đuổi nó ra ngoài khiến nó ôm oán niệm ngủ trong đống cỏ khô. Cũng có mấy lần nó muốn lén chạy vào nhưng thể đến gần vì bên ngoài có kết giới của Cổ Nhược.

      Đến chạng vạng chiều thứ ba, Cổ Nhược chữa thương cho nó lần cuối cùng, luồng bạch quang bao phủ hoả hồ, con hoả hồ lại theo thường lệ phát ra thanh gợi tình… hành công Cổ Nhược bỗng giật mình, tim đập rộn lên, có người ngoài cửa sổ rình coi! Bên ngoài có kết gới người bình thường thể vào, vậy là ai? Trong lòng có chút bất an. Cảm giác được người nọ có ác ý, điềy này làm cho yên tâm chút. Lần chữa thương cuối cùng này rất quan trọng, nếu dừng lại là kiếm củi ba năm thiêu giờ. Cố Nhược đè xuống bất an, gia tăng linh lực muốn chữa khỏi thương thế của hoả hồ trước.

      Qua thời gian chén trà, thương thế của hoả hồ rút cục hoàn toàn chữa khỏi. Cổ Nhược chậm rãi thu tay, dường như thấy thân hình di động người bay ra ngoài cửa sổ.

      Ngoài cửa sổ gió lạnh gào thét, lá khô bay loạn nhưng lại bóng người. Người vừa rình coi biến mất!

      Cũng biết tại sao Cổ Nhược bỗng nhiên thấy lo sợ bất an. Dường như có chuyện gì tốt sắp phát sinh làm tim hồi lại hồi căng lên. Hoả hồ cũng chạy ra, nó lần đầu tiên thấy vẻ mặt bạch y công tử luôn trong trẻo lạnh lùng có chút hoảng hốt khỏi hết sức kinh ngạc:

      “Ân công, sao vậy?”

      Cổ Nhược lắc đầu, bỏ qua bất an trong lòng nhàn nhạt :

      có gì, thương thế của ngươi hoàn toàn khỏi, ngươi có thể .”

      Hoả hồ sửng sốt, chớp mắt: “Ân công, cho ta theo ngươi, ta biết loài người cũng thích nuôi sủng vật, ta làm sủng vật của ngươi được ?”






      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      127. Thiên kiếp 1
      edit: hathai
      Cổ Nhược lạnh lùng : “ nên gọi ta là ân công! Ta cũng thích nuôi sủng vật, cần theo ta nữa, chúng ta chia tay!” Phất ống tay áo xoay người vào nhà.
      Hoả hồ chợt kêu lên: “Ân công...tiểu đạo sĩ kia vẫn coi chừng ở bên ngoài, ta..ta dám ra.”
      Cổ Nhược khẽ dừng lại, mấy ngày nay cũng cảm nhận được hơi thở của tiểu đạo sĩ kia, cũng có mấy lần đối mặt thế nhưng tiểu đạo sĩ kia cũng có hành động gì lạ thường cũng để ý nữa. Lúc này nghe hoả hồ vậy trong lòng khẽ động. sai, cứu người liền đến đây, đưa Phật phải đưa đến Tây Thiên, cứ để hoả hồ ra ngoài như vậy chỉ sợ thoát khỏi tay đạo sĩ kia…
      xoay người ra ngoài: “ theo ta.”
      Hoả hồ sửng sốt, vội vàng theo sau. Lúc này mặt trời vừa mới xuống núi, xa xa có rặng mây đỏ lớn, mĩ lệ chói mắt.
      “Ân công, đâu?” Hoả hồ hiêu hỏi.
      “Ta đưa ngươi trở về rừng núi.” Cổ Nhược cũng quay đầu lại.
      “Nha…” Hoả hồ dám gì thêm cúi gằm đầu theo .
      người hồ ra ngoài thành.
      Mới vừa ra ngoài thành trời đột nhiên xuất rất nhiều mây đen, giây lát tràn lan khắp bầu trời.
      Mây đen lúc mơ hồ lộ ra màu sắc tử hồng. Còn có đạo điện quang trong tầng mây, ùng ùng tiếng sấm chuyển động trong tầng mây. Quỷ dị vô cùng.
      Ánh mắt hoả hồ lộ ra sợ hãi cực độ, liều mạng chui vào trong ngực Cổ Nhược: “Thiên kiếp! Thiên kiếp a!”
      Cổ Nhược cũng sợ hết hồn, bây giờ là mùa đông, trời có tiếng sấm vốn là kì quái. Nhìn xung quanh, tất cả chim bay cá nhảy lớn thất kinh chạy trốn tứ phía cứ như có tai hoạ đến nơi. Chẳng lẽ đây thực là thiên kiếp của hoả hồ?
      Cổ Nhược muốn bấm đốt ngón tay, đạo bạch sí quang mang chợt đánh xuống nơi ở rừng rậm phía xa.
      tiếng sấm truyền đến tai người hồ. Hoả hồ run người, co dúm lại dứt.
      128. Thiên kiếp 2
      edit: hathai
      Nhìn hướng của tia chớp, lúc này hoả hồ mới thở ra hơi: “May mắn phải nhằm về ta, thiên, thiên kiếp lớn như vậy biết là tinh nào xui xẻo…”
      Tâm Cổ Nhược mơ hồ chấn động, cỗ khủng hoảng đột nhiên xuất . Sắc mặt của đột nhiên tái nhợt, thân hình bay vụt về hướng tia chớp vừa rơi xuống.
      Hoả hồn sợ hết hồn: “A, ngươi làm cái gì?” Hôn mê, người này phải điên rồi chứ? Người khác gặp phải kiếp này chỉ có chạy, còn tìm tới nơi đó, tìm chết đúng ?
      Cũng ngay đó liên tiếp bốn năm đạo thiên lôi đánh xuống, lần sau so với lần trước mãnh liệt hơn, lần sau so với lần trước doạ người hơn. Hoả hồ bị doạ cho sợ đến mềm nhũn cả chân. Lão Thiên, đây là lịch Thiên kiếp của tinh nào? Quá… quá sức !
      Nó nhớ thời điểm Thiên kiếp của những tinh khác tối đa năm lôi, mỹ danh ngũ lôi oanh đỉnh. Nhìn tại, đạo thiên lôi này cũng đánh xuống hơn mười! Hơn nữa nhìn ánh sáng cùng cường độ của Thiên Lôi, sách sách, lịch kiếp này có lẽ là của lão tinh năm nghìn năm ?
      Hoả hồ cũng muốn bị ương cập trì ngư, suy nghĩ chút rồi quay đầu về hướng khác bỏ chạy…
      Vô số cây cối bị Thiên Lôi bổ ngã xuống, sí lệt bạch quang chiếu sáng cả rừng cây đen tối. Tâm Cổ Nhược bất an cực điểm, khinh công tăng lên cực hạn đảo mắt tới chỗ thiên lôi đánh xuống.
      Trong rừng tiếng gió gào thét cùng trăm con quỷ khóc, vô số cây cối bị sét đánh đảo bốc lên khói đen…
      Ở đâu? Là ở đâu?
      đạo Thiên Lôi vừa đánh xuống, rơi vào bụi cỏ cách đó xa nghe được tiếng thét chói tai…
      Cổ Nhược tâm thần chấn động, Trái tim hồi đau nhức, dâu đớn này tới cực kì đột nhiên làm suýt chút cách nào hô hấp. Bật thốt kêu lên: “Tích Nguyệt!”
      tiếng tiến tới bụi cỏ kia liền trông thấy cục lông phấn hồng vo tròn nằm nơi đó, máu đỏ tươi từ người nàng chảy ra dứt…
      Lại đạo Thiên Lôi đánh xuống, đạo Thiên Lôi này cực kì quỷ dị, là diễm hồng sắc ¬¬¬¬---đoạt hồn lôi!
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']129. hồi tan lòng nát dạ đau đớn

      olive;']Edit: Tiểu Đông Tà





      Cổ Nhược bị dọa cho sợ đến hồn phi phách tán.

      Cơ hồ chút nghĩ ngợi, lập tức nhào tới chổ kia ôm lấy cục phấn hồng, ngay tại chỗ lăn vòng!

      Trước mắt hồng quang chói mắt, địa phương bon họ vừa mới tránh bị đạo lôi kia nổ thành mảnh đất khô cằn!

      Chân trái Cổ Nhược cũng bị Hồng Lôi quét trúng, đau đớn thể tưởng tượng được.

      Mắt thấy từng đạo Hồng Lôi lại liên tiếp đánh xuống, Cổ Nhược biết loại Hồng Lôi này tổng cộng có chín đạo.

      Tránh né kịp, kết quả chính là hồn phi phách tán.

      tiện tay giăng kết giới, những Hồng Lôi bổ vào kết giới làm kết giới trong suốt run rẩy ngừng.

      Hồng Lôi này đối với tu đạo , tuyệt đối là trí mạng.

      Nhưng đối với tu đạo người mà , hiệu dụng hơn rất nhiều.

      Kể cả như thế, Cổ Nhược cũng bị chấn động hộc máu ngừng.

      Chín đạo Hồng Lôi kia rốt cục biến mất, Cổ Nhược ngồi dưới đất, đứng nổi.

      Hoa Tích Nguyệt trong lòng sớm hôn mê bất tỉnh, thân thể khẽ co quắp, tựa hồ dừng hô hấp.

      "Tích Nguyệt! Tích Nguyệt!" Cổ Nhược kịp xem vết thương ở chân của mình, tay trái ngưng kết linh lực thay nàng cầm máu.

      Tay phải đặt sau lưng Hoa Tích Nguyệt, vô số linh lực truyền vào. . . . . .

      Tích Nguyệt, Tích Nguyệt, nàng ngàn vạn thể có chuyện!

      Cổ Nhược cơ hồ dùng tất cả khí lực.

      Trong lòng như thủy triều dâng lên, sợ mất cái gì, cơ hồ xuyên thấu trái tim .

      Nàng tại sao lại ở chỗ này?

      Nàng phải ở Lưu Ly Cung sao?

      Lang lại làm cái gì đây?

      Thế nào ở bên nàng bảo vệ nàng?

      tại thậm chí muốn giết Dạ Tang rồi!

      trận gió xẹt qua, trước mắt trống rỗng xuất người, Cổ Nhược ngẩng đầu lên, sát khí lẫm liệt làm chung quanh nhất thời kích động!

      Dạ Tang, là Dạ Tang đến!

      Dạ Tang hai tròng mắt vằn đỏ, toàn thân cảm giác hàn khí tỏa ra làm người ta phát rung.

      nhìn Hoa Tích Nguyệt trong ngực Cổ Nhược: "Như thế nào? Nàng như thế nào? Đáng chết, làm sao ngươi bảo vệ nàng? !"

      Cổ Nhược cả giận : "Những lời này phải là ta hỏi ngươi, nàng phải ở Lưu Ly Cung của ngươi sao? Làm sao lại chạy đến đây rồi bị Thiên kiếp? !"




      ']130.Mặt nóng dán đít lạnh

      olive;']Edit: Tiểu Đông Tà



      Dạ Tang cũng nổi giận: "Sáng nay thối hồ ly này rời Lưu Ly Cung rồi, Lão Tử cho là nàng tìm ngươi!"

      Cổ Nhược thân thể cứng đờ: "Sáng nay? Tại sao?"

      Dạ Tang trừng mắt liếc cái: "Tại sao? Ngươi còn hỏi tại sao? ! Trong lòng con hồ ly này chỉ có ngươi! Nàng ở Lưu Ly Cung hai ngày, đều ngủ hai ngày, ngay cả cơm cũng ăn, trong lúc ngủ mơ đều gọi tên ngươi!"

      Tâm giống như là bị hung hăng cắm mấy đao.

      Nhìn Hoa Tích Nguyệt trong ngực chút, Hoa Tích Nguyệt hấp hối, vẫn chưa tỉnh lại.

      Sáng nay nàng rời Lưu Ly Cung, vậy tại sao đến tìm mình?

      Lấy bản lãnh truy tung của hồ ly, nàng phải rất dễ dàng tìm mình mới đúng.

      Làm sao?

      Chẳng lẽ ——vừa rồi ta chữa thương cho cáo lông đỏ người bên ngoài cửa sổ rình coi là nàng?

      Càng cảm thấy khả năng này càng lớn.

      Nhưng bây giờ cũng phải thời điểm truy cứu, nàng tại bị Thiên Lôi lấy mất hơn phân nửa cái mạng, trước tiên đem nàng cứu tỉnh hãy . . . . . .

      cố gắng đứng lên, chân trái đau khó chịu, mặt trong nháy mắt tái nhợt.

      "Uy, ngươi đâu vậy? bằng đến Lưu Ly Cung của ta ?" Dạ Tang thiếu kiên nhẫn, đề nghị.

      Cổ Nhược lạnh lùng nhìn cái: "Ngươi có thể trị liệu thương thế của nàng?"

      Dạ Tang cứng đờ, suy sụp hạ bả vai.

      Lôi Thương cùng thương thế bình thường bất đồng, tộc bọn căn bản cách nào chữa khỏi .

      Cổ Nhược cũng để ý , ôm Hoa Tích Nguyệt muốn .

      "Kia —— ngươi muốn đâu? Ta tiễn ngươi đoạn." cho cùng đều là gây ra họa, Dạ Tang cảm giác mình khó khăn mở lời, lần nữa bỏ qua tự tôn bản thân theo Cổ Nhược.

      Cổ Nhược nhìn cái, chợt như nhớ tới cái gì: "Ngươi có pháp thuật?"

      Dạ Tang cuối cùng cũng cảm thấy nhàng đôi chút: " tệ! Cho nên ngươi vô luận muốn nơi nào, ta cũng vậy có thể đem ngươi đưa ."

      "Tốt lắm!" Cổ Nhược cũng nhảm: "Vậy liền đem chúng ta đến Đô thành của nước Thiên Toàn ."

      Đô thành của nước Thiên Toàn? !

      Dạ Tang thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi của mình, trợn tròn cặp mắt: "Tại sao phải chạy xa như vậy?"
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :