1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      111. Ta cần ngươi...
      Edit: Bạch Tuyết Ly (Ly nhi ~~^0^~~)
      Beta : yunafr

       Nàng nghĩ tới Dạ Tang còn lưu lại đường lui, cái này là muốn đồng quy vu tận sao!
      Nàng biết tính tình Dạ Tang cố chấp, nếu như mình cứ như vậy theo Cổ Nhược, dùng tính tình của chừng thực triển khai trận pháp này...
      Huống chi cái này dù sao cũng là chính mình đáp ứng Dạ Tang, phải bắt buộc chính mình.
      Nàng thể giữ lời, trừ phi Dạ Tang chính miệng hủy bỏ cái hứa hẹn này...
      Nàng lui về phía sau bước, nhìn đến tay Cổ Nhược đưa qua liếc, cưỡng chế ý muốn nắm tay .
      Bỗng nhiên cười lạnh tiếng: "Ta tại sao phải cùng ngươi ? ! Ta và ngươi sớm chia tay rồi! Ngươi quan tâm ta chẳng lẽ còn cho phép người khác muốn ta?"
      Cổ Nhược nghe xong như trúng Cú Đánh Khó Chịu, tay cứng ngắc mà duỗi tại chỗ đó, thu trở lại.
      Trầm giọng : "Ngươi... Ngươi cái gì?"
      Hoa Tích Nguyệt cũng để ý , quay người đến bên người Dạ Tang, đưa tay cho ,dìu đứng lên.
      Thuận tay thay vỗ vỗ người bụi đất: "Ngươi có bị nặng lắm ?"
      Dạ Tang ngẩn người, tựa hồ có ngờ tới Hoa Tích Nguyệt quan tâm đến mình, nhìn trong mắt nàng chỉ có chút ít phức tạp.
      bị thương so Cổ Nhược nặng hơn, miễn cưỡng đứng lên, đem nửa thân thể đều tựa tại người Hoa Tích Nguyệt.
      Cười tiếng, lắc đầu: "Ta sao."
      Vừa mới thấy nàng cùng nam tử khác thân mật đả kích rất nhiều, giờ phút này lại thêm ân cần nàng dành cho Dạ Tang, Cổ Nhược mặt tia huyết sắc cũng còn.
      vô luận như thế nào cũng thể tin được rằng Hoa Tích Nguyệt trong thời gian ngắn thay đổi.
      vừa mới chứng kiến màn kia tức giận khó lòng kiềm chế, tay khẻ rung, suýt nữa nhịn được đem mảnh đất trống kia hủy .
      Cuối cùng còn bận tâm Hoa Tích Nguyệt còn ở chỗ đó, mới cố nén ra tay.
      tại thoáng tỉnh táo lại, tình vừa mới phát sinh hết thảy, chỉ cảm thấy bên trong chừng còn có tình mà mình , thầm nghĩ lúc đem Hoa Tích Nguyệt mang ra ngoài rồi, sau đó lại hỏi nàng nguyên do.
      Cưỡng chế xúc động muốn kéo nàng , mi Phong có chút nhăn lại: "Tích Nguyệt, cần hờn dỗi, cùng ta !"
      Hoa Tích Nguyệt cười ha ha: "Hờn dỗi? Ngươi cảm thấy ta như vậy là hờn dỗi sao? Ngươi quan tâm ta, chẳng lẽ còn cho ta lại mến người khác?"
      Cổ Nhược sắc mặt trắng nhợt: "Ta cần ngươi..."



      112. Ta lấy ngươi...
      Edit: Bạch Tuyết Ly (Ly nhi ~~^0^~~)
      Beta : yunafr

      Hoa Tích Nguyệt nhìn , đôi mắt tím ở bên trong hào quang lập loè, khóe môi lộ ra tia cười nhạt: "Ngươi muốn ta cùng ngươi? Vậy ngươi có từng nghĩ tới muốn kết hôn với ta? và ta chứ?"
      câu kia nàng ra, nàng trong lòng mình cũng là nhảy dựng, tự giác mà ngừng thở, chờ đợi Cổ Nhược trả lời.
      Cổ Nhược lui về phía sau bước, khinh thường chính mình tự lừa dối mình.
      nàng sao? Còn thi độc?
      Nhưng là tuyệt đối muốn chứng kiến cảnh nàng cùng lang ở chung chỗ.
      trầm ngâm chút: "Tích Nguyệt, nếu như ngươi muốn gả cho ta, ta lấy ngươi..."
      Hoa Tịch Nguyệt tâm nhảy dựng, trong mắt có lưu quang chớp động: "Cái kia... Ngươi có thể ta?"
      Cổ Nhược bàn tay tại trong tay áo nắm chặt, thở dài tiếng: "Tích Nguyệt, chúng ta nơi khác bàn lại vấn đề này tốt hơn?"
      Đôi mắt tím của Hoa Tích Nguyệt bên trong hào quang dần dần ảm đạm, nàng nhắm lại hai mắt, bỗng nhiên khanh khách cười tiếng,: "Cổ Nhược, ngươi cần khó xử . Ta kỳ chỉ là hỏi chơi thôi, tại ngươi cho dù là ta, lấy ta, ta cũng gả cho ngươi."
      câu, thành công lại khiến cho Cổ Nhược mặt trắng ra.
      Nàng cắn răng cái, tiếp: "Ta nghĩ thông suốt rồi, ngươi dù sao cũng là người, ta nhưng lại là , nhân mến nhau nguyên vốn cũng có kết quả tốt, ta còn làm gì bám ở ngươi tha? Dạ Tang là Vương, vừa lòng thương ta, cho nên ta muốn cùng cùng chỗ. Ngươi , cần lại đến nữa!"
      Cổ Nhược thân thể khẽ run lên, cầm chặt sáo ngọc màu trắng ,do tay quá mức dùng sức, đốt ngón tay đều biến thành màu tái nhợt.
      "Tích Nguyệt, đừng nhảm, bây giờ phải là ngươi thời điểm ngươi sinh khí..."
      Hoa Tích Nguyệt cười ha ha: "Ta sinh khí? Con mắt ngươi khi nào nhìn thấy ta cáu kỉnh? Cổ Nhược, ngươi đừng tự mình đa tình như vậy được ? ! Ngươi chẳng lẽ thấy được ta cùng cùng chỗ thực vui vẻ? Nếu như phải ngươi tự cho là đúng xông tới, ta cùng cá nước hài hòa..."
      "Im ngay!" Cổ Nhược gần như có chút khống chế được, vừa mới màn kia nhớ lại.Lời Hoa Tích Nguyệt như là cái gai nhọn hoắt hung hăng vào trái tim .
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      113. Ta cần ngươi rồi

      , , nàng đều là giả dối! Giả dối!

      Nàng thực mình, làm sao có thể buông liền buông?

      Nàng là cố ý chọc giận chính mình...

      Lại nhìn chút sát khí tản quanh Hắc y nhân cùng bọn họ Phật Đà hoa nở sấm sét trận, trong nội tâm khẽ động.

      Giơ lên mục nhìn xem Hoa Tích Nguyệt: "Tích Nguyệt, ngươi là cố ý đúng ? Ngươi sợ thi triển trận pháp này? Yên tâm, trận pháp này làm ta bị thương, ta thực có biện pháp giải. Ngươi cùng ta ."

      Hoa Tích Nguyệt lạnh lùng nhìn xem : "Ngươi để cho ta bao nhiêu lần ngươi mới có thể minh bạch? Ta cần ngươi rồi! Mới phải vì cái trận pháp này. Ta trước kia đối với ngươi tốt là vì ngươi từng là ân nhân của ta, tại ân của ngươi trả hết nợ, dựa vào cái gì còn muốn cho ngươi làm cái này làm cái kia hay sao? Cổ Nhược, ngươi tỉnh được ?"

      Cổ Nhược như bị trọng kích, lảo đảo lui về phía sau vào bước.

      Sắc mặt của bạch dọa người, gần như ra lời.

      mực lạnh lùng đứng ngoài quan sát Dạ Tang bỗng nhiên cười nhạt tiếng: "Tiểu hồ ly, ngươi rốt cục vẫn phải muốn mở sao? Rất tốt. Rất tốt."

      Lại nhìn thoáng qua sắc mặt trắng bệch Cổ Nhược, miễn cưỡng mà : "Như thế nào đây? Hoa Tích Nguyệt với ngươi chưa đủ tinh tường, đủ minh bạch a? Ngươi thể cho nàng, ta đều có thể cho nàng. Ta thích nàng, chỉ cần nàng muốn, ta đều cho nàng, kể cả cưới nàng. tại ngươi có thể rời hay ? cần lại quấy rầy vợ chồng chúng ta rồi..."

      cố ý đem 'Vợ chồng' hai chữ vô cùng trịnh trọng, như là lại cho Cổ Nhược Cú Đánh Khó Chịu.

      Cổ Nhược thân thể hơi choáng váng, môi mỏng nhếch, bỗng dưng ngẩng đầu, đôi mắt đen kịt bị sắc mặt tái nhợt nổi bật lên càng phát ra ánh đen lạnh lùng.

      Nhìn qua Hoa Tích Nguyệt sau nửa ngày, chữ chữ : "Tích Nguyệt, nếu như —— đây là ngươi chỗ lựa chọn, như vậy —— ta thành toàn ngươi!"

      Lại nhìn Dạ Tang liếc, lạnh lùng thốt: " Nàng vốn là tu tiên, nếu ngươi thực lòng nàng, chuyện ân ái để khi nàng tu hành hãy thực …Dù sao các ngươi có rất nhiều thời gian phải sao?"

      câu kia xong, hề xem ánh mắt Dạ Tang khiếp sợ, cứng ngắc mà xoay người sang chỗ khác.

      Từng bước ra ngoài. Gió thổi nổi lên áo trắng, lại để cho bóng lưng của nhìn về phía là tiêu điều.

      114. Cho tới bây giờ cũng phải là cái gì thiện nam tín nữ

      Hoa Tích Nguyệt mực cường chống đứng ở nơi đó, trơ mắt nhìn rời , trong nội tâm giống như phiên giang đảo hải (*dời sông lấp biển) một loại.

      Thẳng đến bóng lưng của hoàn toàn biến mất, nàng mới chán nản ngồi ngay đó, nước mắt lưu ra.

      Dạ Tang sắc mặt cũng tái nhợt có chút dọa người.

      sâu nhìn Hoa Tích Nguyệt liếc, thần sắc cực kỳ phức tạp: "Tiểu hồ ly, ?"

      Hoa Tích Nguyệt vẫn ngơ ngác, hơi mê mang mà nhìn cái: "Cái gì?"

      Dạ Tang bỗng nhiên có chút hiểu nôn nóng, hừ tiếng: "Ta là hỏi, ngươi xác thực sửa cái gì gặp quỷ rồi 'Thượng tiên đạo' ?"

      Hoa Tích Nguyệt cúi đầu: " tệ. Chúng ta Hoa thị gia tộc tất cả đều là tu luyện 'Thượng tiên đạo' ."

      "Gặp quỷ rồi!"

      Dạ Tang thấp chú tiếng: "Vậy ngươi như thế nào sớm? ! Ngươi cho rằng chỉ có người nam nhân kia là thực thương tiếc ngươi, lão tử tựu cũng ?"

      Hoa Tích Nguyệt thân thể có chút chấn động, mắt tím bên trong có hào quang lên: "Ta có sao? Phải hay là ngươi buông tha ta?"

      Dạ Tang ngơ ngẩn, cuối cùng nhất nhíu mày. chỉ sợ mình cũng hội 'Ăn' nàng a?

      Dù sao mình cho tới bây giờ cũng phải là cái gì thiện nam tín nữ, lại càng hiểu thương hương tiếc ngọc cái kia bộ.

      đối với Hoa Tích Nguyệt ngay từ đầu chỉ là cảm thấy hứng thú. Dù sao tu tiên hồ ly thấy nhiều. biết luyện song tu lúc đó loại mất hồn tư vị đến như thế nào.

      Cho dù nàng tiên cơ hủy cũng cần nhanh, tối đa lại tìm chút ít tiên thảo tiên đan bổ nàng chân nguyên.

      Dù sao nàng cùng đều có chính là thời gian, còn sợ nàng lại biến thành người?

      Bằng đợi nàng tu luyện Đại Thừa thành tiên ngày biết phải đợi tới khi nào.

      mới có cái này kiên nhẫn chờ đợi.

      Nhưng trải qua hôm nay cái này dịch, nhất là thấy ánh mắt Hoa Tích Nguyệt đối với Cổ Nhược.

      mới bỗng nhiên phát giác, chính mình đối đãi con hồ ly này cảm tình xác thực là giống như vậy.

      Nhưng như thế nào cái giống với rồi lại nên lời.

      Chỉ biết là thấy Hoa Tích Nguyệt dùng ánh mắt như vậy xem Cổ Nhược.

      liền đố kỵ phải chết, hận thể đem Cổ Nhược tháo thành tám khối.

      Mà thấy Hoa Tích Nguyệt rơi lệ lại rất đau lòng, đau đến biết như thế nào cho phải.
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      115. ngủ giải Thiên Sầu
      Edit: Bạch Tuyết Ly (Ly nhi ~~^0^~~)
      Beta : yunafr

      Nhìn Hoa Tích Nguyệt lúc này đau lòng ngẩn đầu nhìn , hiểu sao cảm thấy tức giận.
      Lạnh lùng thốt: "Ta biết có thả ngươi hay , nhưng tại lão tử xác thực đối với ngươi có hứng thú!"

      Quay đầu lại nhìn thoáng qua thị vệ chung quanh: "Đều con mẹ nó sững sờ ở trong đó làm cái gì? Còn mau dìu lão tử hồi điện? !"
      Lưu Ly Cung bị Cổ Nhược hủy hoàn toàn thay đổi, lại để cho Dạ Tang bực bội hồi chửi tục.
      Cũng may những vật này đều là Băng kết thành .Nơi này phía lại là sông băng, lấy băng là dễ dàng.Mà những hắc y thị vệ kia linh lực đều thấp.
      Cho nên bất quá hai ngày công phu, những cung điện kia tự khắc nguyên lại như cũ.
      Nhìn về phía những hoa cỏ bị hủy có chút tiếc nuối.Bất quá những hoa cỏ bị hủy này, đành phải chậm rãi trồng lại.
      Dạ Tang bị thương , hai ngày này luôn luôn ở bên trong tẩm điện,đâu cũng .
      Hoa Tích Nguyệt được an bài tại mặt khác gian Băng cung, Dạ Tang cũng tìm nàng lần.
      Nàng tự nhiên cũng cần trêu chọc . Cũng là Tiêu Dao.Chỉ là mỗi lần nhớ tới Cổ Nhược, trong lòng thực đau đớn, biết nơi nào.
      Chính mình nghĩ lại những lời kia nội tâm lúc này cũng áy náy dứt, có trời mới biết lúc nàng những lời kia trong nội tâm có bao nhiêu đau lòng, như là lưỡi dao sắc bén một loại thiết cát (*cắt) lấy lòng của nàng.
      nhất định rất hận mình a? Đại khái cả đời này cũng còn muốn nhìn thấy mình...
      Thống khổ, lúc này cắn cắn lấy nội tâm của nàng.
      Linh lực của nàng còn bằng lúc trước, nên khôi phục thành thân thể hồ ly, mỗi ngày uốn tại giường ôm cái đuôi to ngủ.
      Người khác đều là say giải Thiên Sầu, nàng là ngủ giải Thiên Sầu.
      Trong lúc ngủ mơ phiêu đãng đều là bóng dáng Cổ Nhược, cái kia tiêu điều bóng lưng trở thành ác mộng của nàng.
      ở trong mộng nàng lúc nào cũng dốc sức liều mạng đuổi theo thân ảnh của , lại như thế nào cũng đuổi theo kịp....
      Dạ Tang tuy chưa từng đến thăm qua nàng, nhưng lúc nào cũng hỏi thăm những người hầu hạ nàng, mà lấy được trả lời đại bộ phận là nàng ngủ.
      Đồ ăn cũng rất ít ăn, thậm chí ngay cả món gà quay ngon nàng cũng lười động vào.
      đến ngày thứ ba, Dạ Tang rốt cục thiếu kiên nhẫn, lén lút tới nhìn nàng.
      ... ... ... ... ... ... ... ...

      116. Muốn cùng tiểu hồ ly OOXX (1)
      Edit : Zennie
      beta: yunafr


      Trong điện có chút trầm, cửa bị bức màn dày che khuất.
      Trong phòng ánh sáng chưa đủ, trầm, giống như tâm tình người ở đây.
      giường, là tiểu hồ ly lông phấn hồng. Thân thể của nó cuộn thành vòng, cái đầu chôn ở ở trong thân thể, ngủ say.
      So với mấy hôm trước, màu lông nó tựa hồ ảm đạm ít.
      Trong tâm Dạ Tang đau xót, ngồi bên mép giường, sờ lên phía sau lưng của nó.
      Phấn hồ ly lẩm bẩm tiếng, tử nhãn mê mê mang mang mở ra rồi lại đảo mắt khép lại.
      Tiếp tục vùi đầu ngủ say.
      mùi rượu nhàn nhạt truyền ra.
      Tâm Dạ Tang trầm xuống, tiểu hồ ly này lại uống rượu rồi hả?
      cỗ lửa giận lại từ trong lồng ngực bốc cháy lên. Tiểu hồ ly này làm cái gì vậy?
      Muốn cả đời mê man như vậy sao?
      Nàng là hồ ly mà ngủ như heo a!
      Bàn tay to khách khí mà khẽ lật lưng tiểu hồ ly: "Hoa Tích Nguyệt, dậy !"
      Hoa Tích Nguyệt bị kéo lật ra, cái bụng mềm hướng lên, bốn cái chân cuộn lấy mình, bộ dáng lười biếng đáng nên lời.
      Dạ Tang sững sờ, trong nội tâm mềm nhũn, bàn tay vỗ vỗ bụng của nó: "Con heo lười , tỉnh."
      Hoa Tích Nguyệt run rẩy thân thể nho cái, bỗng nhiên mơ mơ màng màng mà dùng móng vuốt ôm chặt lấy tay của , cọ xát đầu ngón tay của : "Cổ Nhược, Cổ Nhược, đừng , đừng mà!"
      Thanh của nó cực kỳ thống khổ bất an, như là chú chó bị chủ nhân vứt bỏ, ôm lấy tay Dạ Tang chặt, khóe mắt có giọt nước mắt lăn xuống.
      Dạ Tang như bị sấm đánh, bàn tay nhất thời cứng tại chỗ đó, phản ứng.
      Nhất thời biết là nên giận dữ hay là nên cười to.
      Tiểu hồ ly này mê muội rồi!
      Nguyên lai, đến trình độ này nàng vẫn như trước, bỏ được sao?
      Chính mình miễn cưỡng dây dưa lấy nàng lại có ý gì?
      Người nàng mặc dù ở đây, nhưng tâm sớm chạy trở về bên nam nhân kia mất rồi...
      Đáy lòng hồi lại hồi đau nhói, trong miệng dâng lên vị đắng chát.
      Vương cao cao tại thượng của giới, sao lại luân lạc tới tình trạng này rồi hả? nghĩ muốn cái dạng nữ tử gì có vậy mà....
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      117. Muốn cùng tiểu hồ ly OOXX (2)
      Edit: Bạch Tuyết Ly (Ly nhi ~~^0^~~)
      Beta : Evy Nguyen

      cần gì phải dùng thủ đoạn liều mạng miễn cưỡng giữ nữ tử như vậy ở bên mình?
      duỗi ngón tay, điểm tại mi tâm Hoa Tích Nguyệt.
      Lục quang nhàn nhạt đánh vào mi tâm, Hoa Tích Nguyệt rùng mình cái, bỗng nhiên bừng tỉnh.
      Mở đôi con ngươi thủy quang liễm diễm, rung động lòng người nhìn nam nhân trước mắt.
      Lúc này nó còn có chút say rượu, mắt to mê mê mang mang.Tựa hồ có chút tức giận vì bị người quấy rầy mộng đẹp.
      Đã thấy người trước mắt, thân thể bé run rẩy cái, cúi đầu, lại muốn co người lại.
      " cho phép ngủ!"
      Dạ Tang quát khẽ: "Ngươi cứ ngủ như vậy ta tại liền muốn ngươi!"
      Thân thể Hoa Tích Nguyệt bỗng cứng đờ, chậm rãi ngẩng đầu lên, dè chừng và sợ hãi mà nhìn .
      Dạ Tang vừa bực mình vừa buồn cười, trừng mắt : "Tại sao lại biến trở về nguyên hình rồi hả? Sợ trong lúc ngủ ta ăn ngươi sao?"
      Hoa Tích Nguyệt thân thể lại co rụt lại, lui về phía sau bước, mắt to theo dõi .
      Gia hỏa này như vậy biến thái a? tại biến thành người, lẽ muốn cùng tiểu hồ ly OOXX sao?
      Dạ Tang nhìn xem nét mặt của nàng, tự nhiên biết nàng nghĩ cái gì.
      Cười lạnh tiếng: "Tiểu hồ ly, nếu như ta muốn ngươi cho dù thân thể ngươi là hồ ly cũng vô dụng, ta có biện pháp khôi phục thân người của ngươi."
      Hoa Tích Nguyệt cả kinh, trợn tròn hai mắt.
      Chính mình muốn khôi phục thân người nhưng có thể bắt buộc chính mình khôi phục? thể nào đâu!
      Dạ Tang cũng chuyện, trực tiếp duỗi ngón tay điểm tại mi tâm nó.
      Hoa Tích Nguyệt chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, hồi đau nhức kịch liệt như thiểm điện tập kích toàn thân của nó, toàn thân xương cốt như bị tá khai.
      Nàng kêu đau tiếng, sau đó thể tưởng tượng nổi mà nhìn thân thể hồ ly của mình chậm rãi biến dài, trong nháy mắt liền khôi phục thành bộ dáng thiếu nữ.
      Quỷ dị hơn chính là, người nàng quần áo cũng chỉ là sa mỏng, đường cong như như ...Gợi cảm chọc người nên lời.
      Hoa Tích Nguyệt mắc cỡ khuôn mặt đỏ bừng, thuận tay liền đem chăn phủ lên người.
      Dạ Tang nhìn nàng cuộn mình, lại dùng chăn bao cực kỳ chặt chẽ, như một cái bánh bao to.
      118. Nàng lại mệt nhọc!
      Edit: Bạch Tuyết Ly (Ly nhi ~~^0^~~)
      Beta : Evy Nguyen
      Vẻn vẹn chỉ lộ ra khuôn mặt nhắn vừa kinh vừa sợ mà nhìn mình.
      khỏi hết sức buồn cười, vỗ vỗ cái 'Bánh bao' này: "Như thế nào? Bổn tọa nếu như muốn ngươi, chỉ sợ ngươi chống lại nổi a?"
      Hoa Tích Nguyệt oán hận mà trừng mắt nhìn . Cái tên thối sắc lang này, ràng đem chính mình biến thành bộ dạng mị như vậy, khác kỹ nữ thanh lâu. Hừ, nguyên lai đây chính là thưởng thức sao?
      để ý tới ánh mắt mà Dạ Tang nhìn mình, nàng ở trong chăn biến cái phù chú, nhàng nhoáng cái, quần áo người liền thay đổi.
      Nàng lặng lẽ vạch góc chăn lên nhìn.
      Rất tốt, nàng tại quần áo nàng kín đến mức thể kín hơn, toàn bộ cũng che đến cổ.
      Lười biếng nhìn cái: "gọi ta có chuyện gì?"
      Dạ Tang trừng mắt liếc nàng: "Ngươi ngủ suốt ba ngày rồi! Ngươi là heo sao?"
      Hoa Tích Nguyệt lười biếng nhấc thân thể, thấp rũ mắt: "Ở chỗ này ta có chuyện gì khác có thể làm, ngủ có thể làm cái gì a?"
      Dạ Tang oán hận mà: " có chuyện có thể làm uống rượu say sao? Mấy ngày nay đến cơm ngươi cũng them ăn!"
      Hoa Tích Nguyệt thản nhiên : "Ta mấy ngày ăn hay là ăn nhiều vài ngày đều là chuyện thường, ngươi cần ngạc nhiên."
      Dạ Tang lạnh lùng nhìn nàng, nhìn bộ dạng vô tình kia, trong lồng ngực đoàn lửa giận tăng thêm.
      Đứng dậy, rồi vài vòng trong phòng.
      Hoa Tích Nguyệt cũng để ý tới , dùng bàn tay bé vỗ vỗ miệng, ngáp cái.
      Hô, nàng lại mệt nhọc!
      Tựa lưng vào vách tường, mắt to chậm rãi đóng lại, lại muốn tìm Chu công đánh cờ.
      "Tiểu hồ ly, ta đếm tới ba, ngươi nếu mà bắt đầu..., bổn tọa buông tha ngươi!"
      Dạ Tang dừng chân lại, trong con ngươi tĩnh mịch tràn đầy tức giận.
      Hoa Tích Nguyệt sững sờ, bỗng nhiên trợn tròn hai mắt, thanh có chút run lên: "Ngươi... Ngươi có ý tứ gì?"
      Dạ Tang lạnh lùng mà: "Chính ngươi muốn ý tứ kia! Ngươi ăn chút gì đó, dù ngươi muốn cũng được! Bổn tọa hề ngăn cản ngươi."
      Con ngươi Hoa Tích Nguyệt lập tức thắp sáng, nhảy dựng lên, ba chân bốn cẳng vứt bỏ chăn mền người, tin mà nhìn xem Dạ Tang: "Ngươi... Ngươi là thả ta ? Điều kiện... Điều kiện là cái gì?"
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      119. Nàng muốn khóc cũng có mà khóc

       

      Dạ Tang hé mắt nhìn nàng: "Điều kiện... Điều kiện sao?"

      Hoa Tích Nguyệt ngừng thở, e sợ cầu việc mình tuyệt đối làm được.

      Dạ Tang thản nhiên : "Điều kiện tất nhiên là có, bất quá..."

      đến đây hiểm cười cười: "Ngươi chỉ cần nhớ còn thiếu nợ bổn vương cái nhân tình là đủ."

      Hoa Tích Nguyệt ngẩn ngơ: "Chỉ đơn giản như vậy?"

      Dạ Tang hề phản ứng nàng, xoay người sải bước ra ngoài, trước khi chỉ câu : "Nhớ , ăn bữa cơm no rồi , lão tử còn có việc, tiễn ngươi đâu." Bóng lưng của nhìn cũng có chút tiêu điều.

      Tâm Hoa Tích Nguyệt cũng có chút ảm đạm, nàng tự nhiên cũng là hiểu tâm ý của Dạ Tang.

      Nhưng trong nội tâm nàng giờ đây đều là bóng dáng Cổ Nhược, căn bản có chổ trống nào dành cho người khác.

      Đối với tâm ý của Dạ Tang, nàng cũng chỉ có thể tiếng “ xin lỗi” mà thôi.

      Tất cả những lo nghĩ đều biến mất dấu vết.

      Nàng e sợ Dạ Tang đổi ý, liền ngoan ngoãn ăn cho xong bữa cơm.Vốn muốn tìm Dạ Tang cáo biệt, nghĩ đến lời trước khi , liền loại bỏ ý nghĩ này.

      Dạ Tang hỉ nộ vô thường, nếu bỗng nhiên đổi ý, nàng muốn khóc cũng khóc nổi.

      Tất cả kết giới trong Lưu Ly Cung đều biến mất, cho nên Hoa Tích Nguyệt rất nhàng mà rời Lưu Ly Cung,

      Dạ Tang đem thân hình trong cung điện, trong tay cầm hồ lô rượu, ngụm từng ngụm mà uống vào.

      Nhìn thân ảnh Hoa Tích Nguyệt dần biến mất trong Lưu Ly Cung, lòng của như là sụp đổ góc, cũng thể là tư vị gì.

      Nàng vội vã như vậy! lẽ sợ đổi ý sao?

      Hừ, quá coi thường à nha! Dù sao cũng là giới Vương mà, làm sao có thể lật lọng được?

      Cho dù —— giờ phút này hận thể nhảy ra liều lĩnh đem tiểu hồ ly biết tốt xấu kia bắt trở lại!

      "PHỐC!" hồ lô ngọc bích trong tay chống cự nổi trảo công của năm ngón tay, bị bể nát!

      Rượu từ trong hồ lô bắn tung tóe.

      "Đáng chết!" Dạ Tang thấp chú tiếng, tiện tay đem mảnh vỡ hồ lô ném .

      rùng mình cái, đạo bích quang lên, áo choàng người lại khô mát như mới, ']tựa như là cái gì cũng chưa xảy ra.

      120. Tái thế làm người

      Bất quá nàng chỉ là hồ ly tiên nho mà thôi, tại sao phải bất chấp tất cả mà cuốn lấy nàng?

      đường đường là Vương muốn dạng nữ nhân gì mà chẳng có! Tùy tiện vẫy tay cái, có rất nhiều Tiên Tử đối với thương nhung nhớ!

      Thế nhưng mà những nữ nhân kia phải nàng, si, ngốc, cũng đáng giống như nàng...

      Tâm trạng rối bời, trơ mắt nhìn Hoa Tích Nguyệt xa, thân thể thủy chung có động...

      Đứng ở sườn dốc Ngả Vân núi phủ đầy tuyết, Hoa Tích Nguyệt cảm giác quả thực là tái thế làm người.

      Nàng tham lam mà hít hơi khí bên ngoài.

      Rốt cục! Rốt cục lại tự do!

      Trong đầu nàng toàn là bóng dáng Cổ Nhược, trong nội tâm co lại, đau.

      Tự nàng những lời vô liêm sỉ khiến tức giận đến quá sức, biết có thể tha thứ cho nàng hay ?

      Ô ô, nàng rất mong lập tức gặp được !

      Nàng cầu nàng, chỉ cầu có thể ở bên cạnh , nhìn là đủ rồi.

      Cổ Nhược, Cổ Nhược, tại ngươi ở nơi nào vậy?

      ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...

      Ánh trăng ảm đạm chiếu vào trong phòng, trong trẻo nhưng lạnh lùng dị thường.

      Cổ Nhược ngồi ở giường, giống như thường ngày vậy.

      Chỉ là dù làm như thế nào tâm cũng yên được.

      Trong phòng có... tiểu hồ ly kia líu ríu, lộ ra vắng vẻ và quạnh quẽ.

      Lại chỉ còn —— chỉ còn mình thôi.

      Loại cảm giác quạnh quẽ này như nhiều năm, gần như thay đổi chút nào.Đây cũng giống như tâm tình của a?

      Cho tới nay là chính bản thân đời này lúc nào cũng mình, cho nên quen với tỉnh mịt.

      Nhưng bây giờ hiểu sao cảm thấy đơn tịch mịch đáng sợ.Trong đầu lại nghĩ tới Hoa Tích Nguyệt. Hóa ra, nàng chỉ là báo ân.

      Nàng cứu mình mấy lần, cho dù có ân tình gì cũng sớm trả hết nợ rồi, tại nàng cũng coi như tìm được nữa của mình, như vậy nên chúc phúc nàng mới phải.

      Hơn nữa cũng đau đầu khi nàng ở bên cạnh, vẫn muốn vứt bỏ nàng.Cùng nàng chia tay, tại là cùng nàng triệt để chia tay rồi, lẽ ra cảm thấy cao hứng mới đúng.

       
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :