1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      91. Hơn nửa đêm nổi điên
      Edit : Zennie
      Beta:Evy Nguyen

      đứng ở nơi đó, nhất thời đành lòng quấy rầy.
      Gần đây cứng rắn mà hề cố kỵ, tâm tựa hồ nứt ra đường , đau đớn.
      Cái đồ hồ ly ngốc này, thực khiến đau lòng hiểu nổi, cảm giác mình như một đại ác nhân- tội ác tày trời...
      từng bước qua, tới phía sau của nàng.
      Lúc này trời bình minh, diện mục người tuyết kia xem ràng.
      Đó là đôi nam nữ ôm lấy nhau. Tuy diện mục hơi lộ ra mơ hồ, nhưng có thể nhìn ra, hình dáng tướng mạo nam tử này đúng là Cổ Nhược, nữ tử dĩ nhiên là là Hoa Tích Nguyệt.
      Dạ Tang tâm như bị người khác đạp trúng, tâm như muốn chết .
      Đố kỵ, tức giận, cam lòng, đau lòng, cũng hợp lại bao nhiêu loại tư vị đủ ngập tràn trong lòng.
      Lạnh lùng thốt: "Ngươi làm cái gì?"
      Thân thể Hoa Tích Nguyệt cứng đờ, từ trong mơ màng bừng tỉnh, chậm rãi xoay người lại.
      Đôi má vốn là đỏ hồng thoáng chốc trắng bệch, tựa hồ thời khắc lên đoạn đầu đài rốt cục đến.
      Nàng cường cười tiếng: "Ngươi đến rồi? Ngươi tới vào lúc nào?"
      Dạ Tang nhìn nàng cái, cũng trả lời nàng... chỉ là lạnh lùng mà đánh giá nàng vài lần.
      Hừ tiếng : "Thân thể của ngươi còn chưa tốt, như thế nào hơn nửa đêm chạy đến nơi đây nổi điên?"
      Hoa Tích Nguyệt thản nhiên : "Ban ngày ta ngủ nhiều lắm rồi, cho nên buổi tối ngủ được, ta ra ngoài dạo chút."
      Dạ Tang nhịn được cười lạnh tiếng: "Ngươi dạo lúc nửa đêm, cũng đủ thanh nhàn "
      Hoa Tích Nguyệt thân thể cứng đờ: "Ngươi theo dõi ta? !"
      Dạ Tang hừ tiếng: "Ai theo dõi ngươi? Bổn tọa đến lấy thù lao như lúc sáng ngươi hứa. Trong khách điếm tìm thấy ngươi, cho nên ta tới đây tìm. Ta còn tưởng rằng ngươi chạy đâu nữa."
      Hoa Tích Nguyệt thấp rũ mắt, lạnh lùng thốt: "Ta đáp ứng ngươi, có chạy trốn, ngươi đem ta xem thành người nào rồi hả?"
      Dạ Tang ho tiếng: " chạy trốn là tốt rồi, khục, khục, ngươi điêu khắc hai người tuyết này rất tồi, nam tử này như lão tử ta..."
      Tay trái làm cái thuật, đem nam người tuyết kia biến ảo thành bộ dáng của mình.
      Hoa Tích Nguyệt nhìn cái, tử nhãn trong cũng có gì độ ấm, nhàn nhạt câu: "Cái này phải ngươi."



      92. Cuối cùng là lưu được
      Edit : Zennie
      Beta:Evy Nguyen

      Ống tay áo phất cái, nàng bận rộn đêm điêu khắc thành hai người tuyết này giờ ầm ầm sụp đổ, trở thành đống tuyết đọng.
      Rốt cuộc nhìn ra bộ dáng.
      Dạ Tang khó được mà ngẩn ngơ, khuôn mặt tuấn tú trầm xuống: "Ngươi bận rộn cả đêm, cứ như vậy làm hỏng ư?"
      Hoa Tích Nguyệt thản nhiên : "Vốn chính là tiêu khiển mặc dù ta muốn hủy, mặt trời mọc lên, cũng tan mất, cuối cùng là lưu được, chẳng bằng hủy trong tay ta sạch chút ít."
      Cũng biết là vì cái gì, Dạ Tang cảm giác Hoa Tích Nguyệt trong vòng đêm tựa hồ thay đổi ít.
      còn là nha đầu tinh quái ngây thơ nữa.
      Tỉnh táo cùng hờ hững nhiều hơn ít. chuyện vậy mà dẫn theo ít thiên cơ, lại để cho rất khó thích ứng.
      Ngượng ngùng mà cười tiếng: "Được rồi, dù sao cũng là đồ vật của ngươi, ngươi muốn hủy liền hủy a, tại được hay được cùng bổn tọa rồi?"
      Hoa Tích Nguyệt ngón tay chậm rãi nắm chặt, hơi nhắm mắt lại: "Được!"
      Ngày hôm nay sớm muộn muốn tới, vậy đến tốt rồi. Nàng cần thiết...
      ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
      Cổ Nhược làm đêm loạn thất bát tao (*) mộng,
      Trong mộng thậm chí có quái nhân đầu người đuôi rắn, trong mơ mơ màng màng, chính mình phảng phất có chút quan hệ với bọn chúng...
      Trong mơ màng lại tựa hồ thấy được Hoa Tích Nguyệt.
      cục bông vo tròn nằm ở trong lòng mình, hồi lại dùng đôi mắt tím rưng rưng dừng ở chính mình.
      Ai oán và thê lương bi ai, muốn còn xấu hổ, lại để cho ở trong mộng, cũng là nên lời, đau lòng...
      Cũng lúc nào, đột nhiên bừng tỉnh,
      Trợn mắt nhìn lên, trời sáng , ngày mới lại muốn bắt đầu.
      vuốt vuốt mi tâm, nhớ tới đêm qua cãi lộn cùng dây dưa với nàng, trong nội tâm run lên. Vô ý thức nhìn đầu giường.
      hơn nửa năm nay, vô luận buổi tối xua đuổi nàng như thế nào, nha đầu kia luôn luôn tìm biện pháp trở về, biến thành bộ dáng hồ ly nằm ở đầu giường mình.
      Mỗi sáng sớm rời giường, trước hết nhất phải nhìn thấy nàng nằm vo tròn, mắt tím nhìn về phía trông rất vô tội.
      tại, chỗ đó trống trơn ..
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']93. Chính mình vậy mà rồi? !

      Edit : Zennie

      <div align="magenta;Beta:Evy Nguyen



      khẽ thở dài cái, xem ra tối hôm qua nha đầu kia là gặp chân khí.

      Tỉnh táo đêm này, cái nha đầu kia có lẽ hết giận a?

      biết ngủ có được ngon giấc ?

      lại nhìn sắc trời chút, bầu trời lộ ra ngân bạch sắc.

      Thường ngày đúng lúc này, Hoa Tích Nguyệt bắt đầu luyện công rồi...

      Nhưng bây giờ điểm động tĩnh cũng có.

      Hẳn là nàng vẫn còn hờn dỗi?

      Cổ Nhược ra ngoài cửa, tới trước cửa phòng Hoa Tích Nguyệt.

      Nghiêng tai nghe ngóng, trong phòng có chút động tĩnh nào, thậm chí thanh hô hấp cũng có.

      Cổ Nhược tâm trong trầm xuống, gõ cửa.

      'Khấu! Khấu! Khấu!

      Trong phòng vẫn có động tĩnh.

      Cổ Nhược vội vã đẩy cửa, cửa phòng cũng khóa trái, đẩy liền mở.

      giường tấm đệm vẫn chỉnh tề, Hoa Tích Nguyệt cũng có trong phòng...

      Mà ở bàn thước chặn giấy lại đè nặng lên bức thư.

      Rút ra xem xét, giấy chỉ có ngắn ngủn mấy hàng chữ: “tự tống biệt, tâm khó bỏ, điểm tương tư- bao lâu tuyệt? Bằng ngăn cản tay áo phật Dương hoa tuyết. Suối lại nghiêng, núi lại che, người cũng

      Cổ Nhược bỗng nhiên sửng sốt.

      rồi? Cái nha đầu này vậy mà lại rồi? !

      Trước kia có đuổi như thế nào cũng , chính mình trăm phương ngàn kế cũng vung thoát, tại ràng lại chủ động rồi?

      Nàng rốt cục muốn bỏ, dây dưa cùng nữa rồi sao?

      Theo lý thuyết, có lẽ cảm thấy vui mừng cùng cao hứng

      Nhưng vì cái gì tâm lại buồn như thế?

      Như là có bảo vật bị mất , hướng phía dưới chìm, lại hướng xuống chìm...

      Ngón tay chậm rãi nắm chặt, tiếng rắc vang , góc bàn lại để cho thô sáp tách ra xuống khối, trong tay hóa thành bột mịn.

      Đời này kiếp này thực thể gặp lại sao?

      Trước mắt tựa hồ ra khuôn mặt Hoa Tích Nguyệt tối hôm qua tuyệt vọng cùng rơi lệ.

      Trong nội tâm đau xót, cái nha đầu này vì bỏ ra nhiều công sức cùng tâm tư như vậy, có phải tàn nhẫn với nàng hay là ?

      Thế nhưng mà —— nhưng là mình cũng là vì tốt cho nàng a.

      Chớ nàng là tiên thân, mặc dù phải hồ tiên, là nữ tử bình thường, cũng thể tùy tùy tiện tiện cùng với nam nhân giường a...




      94. Cái con sói kia là ai!!!

      Edit : Zennie

      <div align=" magenta;Beta:Evy Nguyen


      Chậm rãi nắm chặt tờ giấy kia, hận thể bắt nó dung tiến lòng bàn tay.

      Mu bàn tay gầy mà trắng nõn ra mảnh gân mạch dấu vết dài hẹp mơ hồ.

      Đây hết thảy đều cho biết, đây phải mộng.

      Tính mạng của ở bên trong là từng có người như vậy, tới, sau đó lại nha.

      Nàng nơi nào? người nàng linh lực thiếu it. Nếu đụng phải đạo sĩ vẽ phù bắt làm sao bây giờ?

      Được rồi, tuy rằng có chú ý nha đầu kia đến cùng có bao nhiêu mỹ, nhưng thèm để ý có nghĩa là người khác thèm để ý.

      Nàng xinh đẹp như thế, đụng phải những tên kia có hảo ý xử lý thế nào?

      Thí dụ như lang ..

      Bạc môi có chút nhếch lên, đem tất cả chuyện cũ trước kia nuốt xuống đáy lòng.

      Tự với mình, phải bởi vì nhớ, chỉ là bởi vì áy náy, nàng dù sao cũng là bởi vì tại mới biến thành cái dạng này, vẫn là trước tìm được nàng, xác nhận nàng có chuyện gì xảy ra.

      cẩn thận mà tra nhìn phòng của nàng chút. Trong phòng tất cả đồ vật của nàng cũng trông thấy rồi, kể cả những quần áo vừa mua.

      Xem ra cái nha đầu này là có chuẩn bị trốn , chứ phải nảy sinh nhất thời.

      Nguyên lai —— sớm chuẩn bị phải sao? Đêm qua là có chuyện gì xảy ra?

      Cái nha đầu này ngày hôm qua ngày đều thích hợp, hẳn là —— nàng là bị người nào bức hiếp?

      Vậy người bức hiếp nàng đâu? Nàng linh lực sâu lại chịu ai bức hiếp? Chẳng lẽ là —— con sói kia? !

      Con sói kia sao lại có thể bức hiếp đến nàng?

      Cổ Nhược trong đầu nhanh chóng suy luận, chợt nhớ tới độc người mình, huyết hoa quỳnh kia tựa hồ cũng rất dễ dàng có được. nhớ nghe Hoa Tích Nguyệt từng qua, thủ hộ huyết hoa quỳnh chính là cái gì lang...

      Mà sói đúng là khắc tinh của hồ ly, nàng dễ dàng lấy được như vậy ..

      Chẳng lẽ là Dạ Tang? !

      rốt cuộc ngồi yên, ngón tay bấm véo cái bí quyết, nhàng bắn ra, cái phi trùng kỳ dị liền xông ra.

      Cổ Nhược thấp giọng niệm vài câu cái gì, phi trùng liền dạo qua trong phòng vòng, sau đó bay ra ngoài.

      Phi trùng này tốc độ rất nhanh, nhanh như chớp bay về hướng Ngả Vân núi.

      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']95: Sắc tâm bất tử lang

      darkEdit: Bạch Tuyết Ly (Ly nhi ~~^0^~~)

      navy;']Beta : Evy Nguyen



      Cổ Nhược theo sát phía sau, vào lúc này đường cũng có nhiều người. Cổ Nhược làm phép để người khác chú ý đến .

      Rất nhanh liền tới sườn núi.

      Trước mắt bay đến đống tuyết đọng trước mặt, rồi từng vòng đảo quanh.

      Tuyết đọng này có điểm bình thường?

      Cổ Nhược kinh ngạc nhìn cái, mơ hồ nhìn ra là hình dạng của hai người tuyết.

      Hẳn là hai cái người tuyết do Hoa Tích Nguyệt đắp hay sao?

      Vẫn là —— người tuyết ở bên trong có điểm bình thường?

      Bàn tay chạm vào, đám tuyết kia như bị cuồng phong đảo qua, lập tức liền hoàn toàn biến mất vô tung, nhưng tuyết rơi lại cái gì cũng có.

      Những côn trùng kia bay trở về, ở trước mặt ong ong .

      Cổ Nhược biến sắc: “ Ngươi là khí của Hoa Tích Nguyệt tới đây liền biến mất? Làm sao có thể?”

      cẩn thận chút nhìn mặt tuyết. mặt tuyết còn có dấu chân nhàn nhạt, dấu chân xinh kia chắc chắn là của Hoa Tích Nguyệt.

      Bỗng nhiên, lông mi khẽ chớp chớp, lại thấy được dấu chân. Cái dấu chân này cách dấu chân Hoa Tích Nguyệt rất gần, xem ra lúc ấy, chủ nhân của dấu chân này đứng ở sau lưng Hoa Tích Nguyệt …

      Dấu chân kia như là bất ngờ xuất , tựa hồ người nọ bị cái gì kích thích dưới bàn chân nên dùng lực…

      lại theo dấu chân kia nhìn sang, quả nhiên tìm được vài dấu nhàn nhạt, cực mỏng…

      Côn trùng bay quanh dấu chân bỗng nhiên ong ong kêu lên, trung nhảy múa, giống như là nhảy chữ bát.

      Cổ Nhược- khuôn mặt tuấn tú trầm xuống. Tại đây có khí của Dạ Tang!

      Dấu chân này là của lang, chẳng lẽ là bắt nàng ?

      Lưu Ly Cung của Dạ Tang nằm trong kết giới, như vậy khí của bọn họ đột nhiên biến mất cũng … chút nào kì quái!

      Cái con sắc tâm bất tử lang! ràng đối với Hoa Tích Nguyệt còn chưa chết tâm!

      (Cổ Nhược) muốn hủy Hang Sói, hủy Lưu Ly Cung của ( Dạ Tang)!

      Cổ Nhược nhìn bình tĩnh nhưng hai mắt của như nổi lên sóng lớn, mãnh liệt mà bành trướng.

      vung ống tay áo lên, loạt mũi tên bay ra ngoài, tốc độ nhanh như làn khói trắng. nếu tìm được cửa vào kết giới của Lưu Ly Cung nhất định đem Hoa Tích Nguyệt cứu ra!




      ']Chương 96: Nhiệt [ nóng] mặt dán lạnh bờ mông

      darkEdit: Ly nhi

      navy;']Beta : Evy Nguyen



      Phượng các Long Lâu liền với trời, ngọc thụ quỳnh cành làm yên la.

      Trước đó lần đầu tiên qua vội vàng, Hoa Tích Nguyệt lần này mới nhìn toàn cảnh Lưu Ly Cung.

      Lưu Ly Cung đặt tại bên trong sông băng. Những căn phòng kí toàn là thủy tinh, vân thạch, tinh muối, hoặc là băng cứng tạo thành, toàn thân trong suốt. Dưới ánh sáng mặt trời chiếu xuống, chỉ cảm thấy màu chói mắt, lòe lòe phát quang.

      là kỳ cảnh hiếm thấy ở nhân gian, hơn hẳn trong truyền thuyết bảo bối châu cung.

      Dạ Tang mặt cười tủm tỉm, mang theo theo Hoa Tích Nguyệt vào cung điện.

      Bởi vì cung điện trong suốt, cho nên tuy bên trong là trọng môn điệp hộ, người trong ảnh ẻo lả, tuy nhiên cũng mơ hồ có thể nhìn thấy được.

      “ Tích Nguyệt, nàng thấy cung điện này như thế nào? thể kém hơn so với hoàng cung ở nhân gian a?” Dạ Tang thần sắc có chút đắc ý.

      Hoa Tích Nguyệt nhàng cười cười, gì.

      Trong nội cung con đường quanh co khúc khuỷu, Hoa Tích Nguyệt theo Dạ Tang qua vài đạo hành lang gấp khúc đến hoa viên, đập vào mắt đều là kỳ hoa dị thảo, có hoa nở như tuyết, có rực rỡ như mây tía (Vân Hà), có đen như mực lan, có hồng như hoa hồng, có khiên đằng phụ cát, có thạch khe hở mọc lan tràn, đều đến chữ nổi danh.

      “ Tích Nguyệt, bổn tọa nơi này chính là so với Dao Trì của Vương Mẫu nương nương cũng so ra kém đây. Ngươi có nghĩ muốn làm nữ chủ nhân của nơi này.”

      Dạ Tang bộ dáng như là giỡn, nhưng sau khi xong, kìm lòng được ngừng thở, khuôn mặt tuấn tú có tia khẩn trương.

      Hoa Tích Nguyệt cũng ngẩng đầu, thản nhiên : “ Ta chỉ đáp ứng cùng ngươi đêm.”

      Câu khiến Dạ Tang im lặng nửa ngày. đôi màu xanh sẫm trong con ngươi có thất bại cùng lửa giận lên.

      Cái con tiểu hồ ly, dễ dàng có thể khơi mào lửa giận của ! Lại để cho muốn đánh người!

      Mình rốt cuộc đáp sai rồi, những cái kia đưa tới cửa cũng khiến nữ tử xinh đẹp để ý, nên dùng chính mình nhiệt [nóng] mặt đến dán bờ mông lạnh của tiểu hồ ly này? (!!? ~~&gt;0&lt;~~ ô…ô… ta k hĩu).

      đúng là con mẹ nó tà tính rồi!

      Trong lòng thầm phát câu tục, mặt lạnh đem Hoa Tích Nguyệt dẫn tới tẩm cung của mình.

      Tẩm cung của thanh nhã lộng lẫy có đủ. Tơ dệt áo ngủ bằng gấm dùng Kim trướng tử, bàn sách đàn hương có lọ dị hoa biết tên, phát ra mùi thơm ngát.

      Trong cung điện có hai cái tiểu đồng, Dạ Tang phất phất tay, bọn liền thức thời lui ra ngoài.
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 97: Ý nghĩ kỳ quái giường lớn

      ']Edit: Ly nhi &gt;0&lt;

      ']Beta : Evy Nguyen



      Đầu tiên đập vào mắt chính là cái giường lớn.

      Cái giường kia lớn hơn giường bình thường gấp hai lần.

      Phía dưới giường phủ lên bằng đệm gấm vân thảo, nhìn hoa lệ và xa hoa lãng phí.

      Khuôn mặt nhắn của Hoa Tích Nguyệt hiểu sao đỏ lên.

      Trong lòng lại hồi, hồi rét run.

      Ánh mắt dời về nơi khác, dám nhìn nữa để tránh cho người ta có ý nghĩ kỳ quái giường lớn.

      Dạ Tang mực chú ý sắc mặt của nàng, thấy khuôn mặt nhắn của nàng ửng đỏ, trong nội tâm cười thầm.

      Cái nha đầu này tuy bộ dạng thấy chết sờn, nguyên lai trong lòng vẫn là rất khẩn trương…

      Điều này làm trong lòng có chút bình tĩnh lại, nàng sợ hãi thẹn thùng cũng tốt hơn so với đờ đẫn chút biểu lộ.

      Hoa Tích Nguyệt hôm nay mặc bộ y phục áo trắng, có loại tươi mát ôn nhu nên lời.Làm cho lòng rung động, khẽ vươn tay, liền đem nàng kéo đến trong lòng.

      Tại hai má của nàng khẽ hôn: “ Tiểu hồ ly, ta chờ được muốn ăn ngươi rồi, chúng ta bắt đầu ?”

      Tuy sớm biết có ngày như vậy, nhưng chính thức giáo lâm đầu, Hoa Tích Nguyệt vẫn là sợ.

      Nghe được lời Dạ Tang, thân thể nàng nhịn được mà run lên.

      Mà cái hôn vừa rồi làm cho nàng toàn thân rét run.

      Gần như là bản năng, nàng đẩy ra: “ Ta… có thể hay trước ăn chút gi, ta đói bụng.”

      “ Đói bụng?” Dạ Tang cười xấu xa, tại cổ nàng thổi ra hơi:

      “ Ta cũng ‘đói’ rồi, ngươi trước uy no bụng ta được ?”

      Hoa Tích Nguyệt khuôn mặt nhắn đỏ lên, đại sắc lang, đại dê xồm! ngờ lại gấp a!

      Mặc dù biết khắc này nàng trốn ra, nhưng bản năng muốn kéo dài, nàng sợ, rất sợ!

      Nước mắt cứ như vậy hề báo hiệu mà rơi xuống: “ Ta muốn chết đói! Ngươi thực muốn cho ta ăn sao?”

      Dạ Tang nghĩ tới nàng khóc liền khóc, như lê hoa đái vũ.

      Khiến lòng của hiểu mà co lại, đau nhức tưởng tượng được, đầy ngập ham muốn biến mất vô tung vô ảnh.

      nhàng vỗ vỗ phía sau lưng nàng: “ Tốt, tốt, chúng ta mau ăn”

      Đôi mắt khẽ chuyển, giống như nhớ tới cái gì, vỗ hai tay.

      Gọi hai tiểu đồng tới chuẩn bị bàn tiệc rươu tại Vong Ưu viên.




      ']98. Uống nhiều rượu

      ']Editor: hathai

      darkBeta : Evy Nguyen



      Đôi mắt khẽ chuyển, giống như nhớ tới cái gì, vỗ hai tay.

      Gọi hai tiểu đồng tới chuẩn bị bàn tiệc rươu tại Vong Ưu viên.

      Vong Ưu viên là hậu hoa viên bên trong Lưu Ly cung. Nơi đây có những kì hoa ngọc thảo biết tên nở rộ, tản ra mùi thơm lạ lùng. Trong Vong Ưu viên có căn nhà , căn nhà này có hình dáng khá cổ quái, mang hình dáng của ngôi sao sáu cánh (???). Sáu mặt đều có cửa sổ, phản chiếu lấp lánh ánh tuyết trắng chói lóa bên ngoài, sáng ngời và ôn hoà.

      Rượu là hoa đào được ủ hàng trăm năm, thức ăn toàn bộ là gà yến. Hơn nữa cách nấu được đổi mới, có cái có tên có cái tên. Gà này là gà tuyết đặc sản của cánh đồng tuyết, thịt tươi mới, khác với hương vị gà nhà.

      Đương nhiên làm bàn tiệc rượu này, Dạ Tang dụng tâm. Hoa Tích Nguyệt nhìn cả bàn toàn bộ là gà yến gần như ra lời.

      Dạ Tang mỉm cười: “Biết ngươi thích ăn gà, ta đặc biệt cho người chuẩn bị bàn gà yến này, như thế nào, có hợp khẩu vị hay ?”

      Hoa Tích Nguyệt cúi đầu, gượng cười tiếng: “Cảm ơn”

      Ngồi xuống, nếu như bình thường gặp bàn tiệc rượu phong phú như vậy Hoa Tích Nguyệt đương nhiên khách khí. Lúc này, nàng ràng rất đói bụng nhưng hết lần này tới lần khác có khẩu vị. Nhưng ngược lại uống ít đào hoa tửu. Mùi rượu kia như tập kích người, mang theo vị đắng chát cũng như tâm tình của nàng lúc này, bất tri bất giác nên uống ít. Dạ Tang cũng uống kém nàng nhưng tửu lượng của cực cao, ngàn chén say, uống hơn mười chén đương nhiên là gì. Khuôn mặt tuấn tú nhìn ra có chút say. Hoa Tích Nguyệt ly tiếp ly uống vào, so với nước còn dễ dàng hơn. Mắt thấy nàng uống hơn mười chén, khuôn mặt nhắn tái nhợt lộ ra chút đỏ ửng. Trong đôi mắt tím có ánh thu ba gợn sóng.

      Trong tâm rung động, giữ bàn tay nâng chén rượu của Hoa Tích Nguyệt: “Đùng uống nữa, uống nhiều rượu hại người”

      Hoa Tích Nguyệt gạt bỏ tay , có chút sức lực ghé vào mặt bàn.

      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      99. đêm phong lưu về sau làm sao bây giờ
      Editor: hathai
      Beta : Evy Nguyen

      Hoa Tích Nguyệt gạt bỏ tay , có chút sức lực ghé vào mặt bàn. Cười lẩm bẩm: “Yên tâm, tửu lượng ta rất lớn, mới uống vài chén như vậy ta say…” Ực ực tiếng chén rượu vào trong bụng.
      Rượu trong mắt mê ly, bóng dáng Cổ Nhược lắc lư trước mắt nàng. Nàng lắc đầu, cực lực đem bóng dáng Cổ Nhược vứt bỏ. thể tiếp tục nghĩ đến nữa…
      Dạ Tang chau mày, bỗng nhiên có chút hối hận. nghĩ tới con hồ ly này có thể uống như vậy, nàng ràng uống say! khẽ kéo nàng dậy, mang theo tia đau lòng lại có tia hận ý. Lạnh lùng : “Tiểu hồ ly, ngươi cho rằng ngươi uống say ta buông tha ngươi sao?”
      Khuôn mặt nhắn của Hoa Tích Nguyệt ra hoa đào hồng, vẻ mặt men say. Trong cái miệng nhắn mang theo hương hoa đào, đôi mắt long lanh dịu dàng liếc nhìn Dạ Tang cười khanh khách: “Ta biết ngươi làm thế, ha ha, ngươi là Vương của giới a, muốn thu thập tiểu như ta phải rất đơn giản ư, làm sao có thể buông tha ta chứ? Ta chẳng qua là món điểm tâm nho của ngươi mà thôi, ha ha”
      Nàng cười run rẩy hết cả người, diêm dúa lẳng lơ vô cùng. Dạ Tang lại tức giận trận, giữ chặt cánh tay nàng, nhìn qua ánh mắt nàng, bỗng nhiên ra: “Tiểu hồ ly, nếu như ngươi đáp ứng gả cho ta, ta hôm nay tha cho ngươi…”
      Thân thể Hoa Tích Nguyệt có chút lay động, cũng rất khẳng định mà lắc đầu: “! Ta gả cho ngươi! Ta thương ngươi!”
      Nghe nàng kiên quyết cự tuyệt, cơn giận của Dạ Tang lại dâng lên, giữ cánh tay của nàng càng chặt: “ Ta biết ngươi là nhân loại đáng chết kia, ngươi có phải vẫn nghĩ có thể cùng gương vỡ lại lành hay ? Hừ, ngươi cho rằng sau đêm phong lưu cùng ta còn có thể tiếp tục muốn ngươi sao?”
      Hoa Tích Nguyệt lộ nụ cười sầu thảm: “ cần ta. Lúc thân ta còn toàn bích cần ta…”
      Dạ Tang sững sờ, sắc mặt càng them đen: “Chết tiệt, vậy ngươi vì cái gì chịu gả cho ta? Ta đường đường là vương còn xứng với ngươi sao?!”
      Hoa Tích Nguyệt lắc bàn tay bé, cười khổ: “ phải vấn đề xứng hay , ta thương ngươi, sao có thể gả cho ngươi?”
      “Vậy ngươi cùng ta đêm phong lưu về sau làm sao bây giờ?” Dạ Tang gần như là nghiến răng nghiến lợi.

      100. Môi lưỡi dây dưa
      Editor: hathai
      Beta : Evy Nguyen

      Hoa Tích Nguyệt buồn bã cười cười, lắc đầu: “ biết, ta cũng biết, có lẽ về sau ta cư núi rừng, cũng gặp bất luận kẻ nào nữa…”
      Chân nàng có chút lảo đảo, Dạ Tang hơi dùng sức liền đem nàng kéo vào ngực: “Ngu ngốc! Ngươi vì thương tâm đáng, quên , cùng ta bắt đầu lại lần nữa! Chúng ta là đồng loại, gả cho ta, ta cùng ngươi làm bạn cả đời…”
      Mũi Hoa Tích Nguyệt đau xót, dốc sức liều mạng lắc đầu: “Thực xin lỗi, thực xin lỗi, ta thể, ta thực thể…”
      Dạ Tang như bị người đâm đao. Quấn chặt thân thể của nàng, đôi mắt gần như toé ra lửa: “ Ngươi thà rằng độc sống quãng đời còn lại cũng chịu gả cho ta sao? Rất tốt, rất tốt! là con mẹ nó tốt! Đầu óc Lão tử bị lừa đá nên mới muốn kết hôn với ngươi, ngươi tình nguyện cùng ta phong lưu lần ta đây thành toàn cho ngươi!”
      Cúi đầu liền hôn xuống!
      Thân thể Hoa Tích Nguyệt run lên, vô ý thức muốn trốn. Bất đắc dĩ Dạ Tang giữ cằm của nàng chặt, nàng căn bản thể tránh né. Nụ hôn của cuồng dã và bá đạo, tràn đầy nồng đậm cam lòng cùng phẫn nộ. Cưỡng ép cạy mở hàm răng nghiến chặt của Hoa Tích Nguyệt, ở trong miệng nàng càn quét, khiêu khích đầu lưỡi của nàng. Hoa Tích Nguyệt toàn thân run rẩy, cảm nhận được Dạ Tang cưỡng hôn. Đối với nàng mà , đây chỉ đơn giản là môi lưỡi dây dưa. Nàng có thể cảm nhận được hương vị thịt gà luộc trong miệng Dạ Tang. cưỡng hôn ta, ta có cảm giác gì, vậy lúc ta cưỡng hôn Cổ Nhược, phải cũng giống ta như bây giờ có căm giác?
      Kỳ ta cùng Dạ Tang cũng có gì bất đồng, đều là người mình… Ta dây dưa Cổ Nhược, giống như Dạ Tang dây dưa ta… Đây phải cũng là loại báo ứng? ra ông trời công bằng, báo ứng của ta đến nhanh a… Ha ha a… Hoa Tích Nguyệt đột nhiên cảm thấy tất cả mọi thứ hoang đường và buồn cười thể tưởng tượng nổi khỏi bật cười khanh khách. Nước mắt như trân châu từng giọt lăn xuống.
      Môi của nàng thơm và ngọt ngào, tươi mát mê người, Dạ Tang vừa hôn liền trầm luân.
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :