1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngự sủng manh phi: Cho gọi độc vương yêu nghiệt - Hạ Tễ Nguyệt (131/453) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 95 : Cả ổ hành động
      Edit : Hiền Trúc





      "Ừ."

      Hắc Dạ Tri Chu, ban ngày nghỉ ngơi ở trong hang ổ, đến ban đêm lại ra kiếm ăn. Chúng là loại động vật quần cư.

      "Ngươi biết mà vẫn còn đến đó?" Ninh Khanh Khanh giải thích được.

      Thiếu niên quay sang nàng phẩy tay, "Ngươi nghe thấy Nhị đương gia Phách Thiên Phái kia sao? Lần này chúng ta đoạt bảo bối của bọn họ, vẫn còn làm cho chật vật như vậy. Chờ chạy thoát khỏi đám Hắc Dạ Tri Chu vây bắt, nhất định tụ tập người Phách Thiên Phái đến truy giết chúng ta."

      "Phách Thiên Phái rất lớn sao?" Ninh Khanh Khanh vừa nghe tên này liền cảm giác được nó chỉ là môn phái hạng ba.

      "Trong số các môn phái tại đại lục Tử Vân , Phách Thiên Phái coi là lớn. Nhưng mà ở trong vùng lân cận Cực Quang Sâm Lâm, là thế lực lớn nhất bản trấn . Nếu như họ phái người đến chặn giết, bên có hại là chúng ta." Thiếu niên biết cũng ít.

      Ninh Khanh Khanh vẫn có điểm nghi hoặc "Chúng ta đây đến hang ổ Hắc Dạ Tri Chu làm cái gì?" Mới rồi đông đảo đám nhện từ trước mặt xông đến . Chúng nhắm vào người khác công kích tính,còn nếu mà đánh về phía nàng, tới nọc độc công kích, chỉ cần nhìn thấy chúng đều làm nàng cả người khỏe.

      "Bởi vì bọn họ dẫu như thế nào cũng nghĩ ra, chúng ta trốn ở trong hang ổ của Hắc Dạ Tri Chu ."

      Thiếu niên tới lưng chừng sườn núi dừng lại, ở cách đó xan phía trước , có hang động cao bằng đầu người . Bởi vì vấn đề góc độ, đứng ở đỉnh núi là nhận ra được, chỉ có xuống đến hơn phân nửa, mới có thể thấy mơ hồ cửa hang động.

      " tại Hắc Dạ Tri Chu đều ra ngoài từ khoảnh khắc mà Cao Đại quấy rối hang động. Lúc này chúng ta vào quan hệ. Thế nhưng chúng mực bên ngoài trở về hang ổ chứ!" Ninh Khanh Khanh quay về hướng tới cửa hang động mà nhìn chút, tịnh phải nơi mạng nhện dày đặc như trong tưởng tượng . Đứng từ bên ngoài nhìn vào, căn bản là cảm giác được nơi này là hang ổ loài nhện. Ít nhất nàng .

      "Cho nên, cái này phát huy công dụng !" Thiếu niên sờ vào Đái cái, bốc ra nắm những chiếc kim dài màu nâu nhạt to bằng bàn tay , rồi khom lưng cắm ở chung quanh cửa ta vào hang động.

      Ninh Khanh Khanh tò mò mà tới gần nhìn kĩ nắm kim dài kia, nhìn màu sắc và độ chói của ánh sáng , đầu óc chợt lóe lên cái "Ngươi phải muốn cho ta, cái này Hậu Vĩ Châm ( nọc đuôi) của loài ong a!"

      "Nhìn ngươi rất nhiều thứ cũng biết, đối với cái này trái lại biết rất ràng." Thiếu niên chừa lại lối cho người , sau khi bảo Ninh Khanh Khanh và cùng nhau vào, lại cũng cắm kín lối vào vằng những chiếc kim màu nâu nhạt "Đây chính là Hậu Vĩ Châm của Linh Thú trăm năm ong ăn nhện, khắc tinh của Hắc Dạ Tri Chu. Ngửi thấy được khí tức của nó, Hắc Dạ Tri Chu là tuyệt đối đến gần."

      "Vậy hả, ngươi cũng đừng xem thường ta." Ninh Khanh Khanh đỏm đáng câu, lại hỏi: "Ngươi cứ ong ăn nhện là Linh Thú trăm năm, vậy làm thế nào mình ngươi có khả năng giết chết dễ như vậy?"

      Thiếu niên cười : "Bởi nó tham ăn đào tổ ong, ong ăn nhện và nó bắt đầu đánh nhau. Ta chỉ cần nhặt tiện nghi có sẵn."

      "Khi đó liền giữ lại cái đuôi của ong ăn nhện, sớm làm tốt tính toán lợi dụng để dọa Hắc Dạ Tri Chu."

      "Có đồ hữu dụng cũng cần lãng phí, nếu sống thế nào ở bên trong này?" Thiếu niên điềm nhiên cười .

      "Ngươi vô cùng nham hiểm a." Ninh Khanh Khanh nhướn mày.

      "Đây là cách ngươi khen người khác sao?" Thiếu niên nghiêng đầu cười .

      "Đối với ngươi xem như khen ngợi."

      "Thế liền cũng vậy ." Thiếu niên hài hước, xuất ra viên đá dạ quang lớn bằng nắm tay để chiếu sáng phía trước.

      Mặc dù bên ngoài có ánh mặt trời rồi, nhưng mà cách nào chiếu sáng cả hang động, đá dạ quang đền bù chỗ luồng sáng chiếu tới.

      Hắc Dạ Tri Chu giống với loài nhện khác. Nó tịnh am hiểu nhả tơ, cho nên ở trong hang động của nó, cũng rất ít thấy tượng khắp nơi có tơ nhện võng kết , làm cái hang động dài có vẻ rất sạch , cũng rất im lặng.

      Xem ra thiếu niên sai, Hắc Dạ Tri Chu bị hoảng sợ, nên toàn bộ hang ổ xộng ra ngoài, để đuổi kẻ địch .



      Chương 96: thể đánh nhau
      Edit : Trục Nguyệt



      Xem ra thiếu niên sai, Hắc Dạ Tri Chu bị kinh động, nên toàn bộ hang ổ đều xuất kích, đánh đuổi kẻ địch .

      Sau khi được đoạn, thiếu niên dừng lại bất động, bắt đầu quan sát tình huống xung quanh.

      Trước mắt là hang động hình bán nguyệt, bên trong gập ghềnh, có nước từ khe hở chảy ra, lan tỏa thành những vết ngấn nước.

      "Linh khí ở chỗ này quả nhiên so với phía nồng đậm hơn chút." Thiếu niên sau khi xem xong, để viên đá dạ quang lên phía chỗ lõm xuống, dùng làm nguồn ánh sáng.

      Sau khi Ninh Khanh Khanh vào, ngoại trừ ngửi thấy trong khí mùi vị đặc biệt ở người Tri Chu ra, còn có luồng khí tức tươi mát. Khi nghe thiếu niên hô hai chữ "Quả nhiên", nàng liền hỏi "Ngươi sớm biết?"

      "Hắc Dạ Tri Chu mặc dù là tiểu Linh Thú sống theo bầy, nhưng bình thường số lượng chỉ khoảng chừng mấy trăm con. Mà đám vừa rồi, số lượng ràng hơn nghìn, hơn nữa cái đầu lớn hơn so với trước đây. Vậy nên ta hoài nghi chúng nó lớn nhanh là do linh khí ở đây dồi dào hơn."

      Linh Thú cùng Võ Linh có chỗ giống nhau, đó chính là dựa vào hấp thu linh khí thiên địa để chính mình thăng cấp. Bình thường Linh Thú làm ổ đều cố gắng tìm nơi có linh khí dồi dào.

      Sau khi thiếu niên ngồi xuống chỗ, lấy ra hỏa thạch[1] và nhánh cây, bắt đầu châm lửa.

      [1] đá lấy lửa

      "Ngươi tính ở chỗ này tu luyện linh khí?" Ninh Khanh Khanh ngồi đối diện , " đến tại, ta còn chưa biết Võ Linh của ngươi là cái gì?"

      Những lời này vừa ra, thiếu niên quỷ dị lời nào, nhóm lửa xong xuôi, lại móc ra cái chân sau lớn còn tươi gác lên ngọn lửa, rồi bắt đầu lật lật để nướng.

      "Ồ, tại sao ngươi lại ?" Ninh Khanh Khanh nhìn thiếu niên, hì hì cười, "Ngươi dám Võ Linh của mình, hay con lợn đó chứ? !"

      "Ngươi mới là lợn đó!" Thiếu niên trợn mắt liếc mắt nhìn nàng, mím chặt đôi môi đỏ thẫm, lật tay giật giật, cái bình ngọc màu trắng rơi xuống tay của , cam tâm tình nguyện mà hừ hừ, "Xem ."

      "Rất đẹp a!" Ninh Khanh Khanh xoay cái bình kia nhìn vòng, tạo dáng khéo, tỏa sáng lấp lánh, giống như là tác phẩm nghệ thuật. Bề ngoài tao nhã tuyệt đẹp của nó rất hợp với thiếu niên kia.

      "Xinh đẹp mà làm cái gì!" Thiếu niên thấy nàng nhìn qua, lại thu hồi Võ Linh cất , "Ngươi cảm thấy nam nhân cầm bình ngọc, rất ẻo lả nữ tính sao?"

      chưa dứt lời, câu này, Ninh Khanh Khanh đúng là cũng vừa nghĩ tới.

      Quan bồ tát phải là tay nâng Bạch Ngọc tịnh bình sao?

      Trong đầu nàng lập tức lên bộ dáng thiếu niên cong ngón út lên nắm bình ngọc, nhàn nhã cầm cành trúc vẩy nước nơi này chút, nơi kia chút . . .

      " có, cũng ẻo lả nữ tính chút nào."

      ". . . Nếu như khóe miệng ngươi có cười ràng như vậy, ta tin tưởng lời ngươi ."

      "Cũng được, cũng được mà. . ." Ninh Khanh Khanh nhìn gương mặt thiếu niên đen lại, vội vàng nhịn cười, "Mấu chốt là Võ Linh hữu dụng là được, bề ngoài quan trọng."

      "Có tác dụng gì, đơn thuần là hệ phụ trợ, thể đánh nhau, chút tác dụng nào." Thiếu niên rắc chút gia vị lên cái đùi sau bếp, giọng điệu ràng vừa lòng.

      Nghĩ lại tình cảnh ngày hôm nay bị Cao Đại truy đuổi cuống quít chạy mọi nơi, Ninh Khanh Khanh cũng có chút than thở.

      "Ta cũng là hệ phụ trợ trị liệu." Ninh Khanh Khanh nhận lấy miếng thịt xé ra, đặt ở bên miệng thổi thổi.

      "Cho nên khi đánh nhau, cũng chỉ có thể chạy." Thiếu niên càng thêm bất mãn, "Ta nhất định phải tập luyện Băng Liên Thánh Long tốt, như vậy đánh nhau mới đạt đến trình độ có ý nghĩa nhất định!"

      Nghe được lời này, đây còn là người cuồng đánh nhau, nàng quơ quơ miếng thịt trong tay, "Đây là ngươi đánh?"

      Nghe được lời này, đây còn là người cuồng đánh nhau, nàng quơ quơ miếng thịt trong tay, "Đây là ngươi săn được?"

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 97 : gầy thị

      Edit : Kute kiu



      Thiếu niên gật đầu "Ừ. Mấy ngày nay khi ta lòng vòng bên ngoài Cực Quang Sâm Lâm , nhìn thấy liền đánh chết luôn."

      Nàng đội dự bị tiến vào

      [​IMG]


      ------------


      Chương 98 : Da mặt siêu dày
      Edit : Nhạc Vô Ưu




      " loại Linh Thú thần kỳ, ta có lo lắng chút, có nên vứt bỏ nó hay ." Ninh Khanh Khanh nhìn Tiểu quỷ liếm móng vuốt kia : " Nó ăn nhiều như vậy, ta nuôi nổi."

      Dung Lăng : "Ta xem nó rất thuận mắt, lại có thể ăn cay, giống như ta!"

      vừa dứt tiếng, Tiểu quỷ rất nể mặt, lùi lại vũng nước ở trobng động, vươn đầu lưỡi ra uống nước, cái đầu nho cơ hồ chìm trong nước.

      Tiểu gia hỏa này còn làm mặt quỷ, xem sắc mặt Dung Lăng, Ninh Khanh Khanh nở nụ cười. Nàng xách thân thể nhắn của nó lên, để tránh nó liền như vậy chìm chết: "Xem ra nó là bị đói mềm, trước giải quyết điền đầy cái bụng, sau mới chú ý đến vị giác."

      Uống no nước rồi Tiểu quỷ rốt cuộc uống được nữa, bốn chân duỗi ra, cũng nhúc nhích.

      Ninh Khanh Khanh lo lắng : " phải là chịu nổi, chết rồi?" Ăn nhiều thịt lúc như vậy, lại uống nhiều nước như vậy, dạ dày bục ra cũng biết chừng!

      Nàng cầm nhánh cây đâm đâm bụng Tiểu quỷ, bất động.

      Lại chọc chọc, Tiểu quỷ đột nhiên quay đầu, rắc rắc tiếng, cắn đứt nhánh cây, phun qua bên.

      Ninh Khanh Khanh nhìn chút mặt cắt nhẵn thín của nhánh cây bị cắn đứt. Hửm, vẫn còn đùa dữ với nàng thế cơ à. Nàng cầm chắc cái gáy của Tiểu quỷ , nhắc nó tới vị trí ngang tầm mắt.

      "Ngươi cái đồ vô lương tâm, mới rồi nếu ta dùng ngón tay chọc ngươi, có phải ngươi cũng cắn đứt ngón tay ta sao?"

      Tiểu quỷ trừng lớn mắt nhìn Ninh Khanh Khanh, miệng mở rộng, lộ ra răng nanh nho thị uy với Ninh Khanh Khanh.

      Xương vẫn còn cứng lắm!

      Ninh Khanh Khanh giơ tay lên búng vào trán nó cái "Ngươi là ta nhặt được, tại thuộc về ta. Sau này phải nghe lời của ta, biết ?"

      Tiểu quỷ nhìn lên trời, bộ dáng kia hình như là trợn trắng mắt.

      "Nó nghe hiểu được lời của ta!" Ninh Khanh Khanh nhìn Dung Lăng .

      Dung Lăng nhìn Tiểu quỷ kia, cũng lộ ra điểm hứng thú, "Bình thường Linh Thú ngàn năm trở lên mới có thể đích thực mở ra linh trí. Linh Thú như vậy, nhìn điệu bộ này, còn vượt qua năm, có thể nghe hiểu nhân ngôn, chừng là bảo bối."

      Bảo bối a!

      Nàng thích nhất!

      Ninh Khanh Khanh vốn là định tùy tiện nuôi dưỡng, tại nghiêm túc hơn nhiều. Ngoài việc cưỡng bức, vẫn còn tiến hành dụ dỗ Tiểu quỷ: " theo ta, có thịt ăn. Hiểu chưa?"

      nghĩ tới vừa ra những lời này, vẻ đề phòng trong mắt nó mất nhiều, hai cái móng vuốt còn múa may. Nó ô ô hai tiếng với Ninh Khanh Khanh, cũng động.

      Dung Lăng kêu lên: "Rất thực tế a."

      Thực tế cũng có cái hay, miễn phải lừa gạt. Nàng vuốt vuốt bộ lông hỗn độn của Tiểu quỷ, "Cũng thể mực kêu ngươi là Tiểu quỷ, bằng lấy cho ngươi cái tên, Xấu Xấu, thế nào?"

      Tiểu quỷ cào cào móng vuốt, phản đối.

      Ninh Khanh Khanh : "Tên này tốt sao? Rất phù hợp bề ngoài của ngươi nha, chẳng lẽ ngươi chỉ là Linh Thú thích hư vinh, muốn lấy tên là Khuynh Thành sao?"

      Tiểu quỷ gật gật đầu, Ninh Khanh Khanh cảm thấy nó là Linh Thú da mặt siêu dày nha.

      Lần này là khóe miệng Dung Lăng giật giật, phản đối: "Khuynh Thành thôi . Nó thích ăn thịt như vậy, dứt khoát gọi là Nhục Nhục."

      Rất chính xác, "Có thể, gọi là Nhục Nhục."

      Lần này làn da phía mắt của Tiểu quỷ giật giật, Ninh Khanh Khanh đoán là nó nhíu mi , vẻ mặt vẫn còn rất phong phú.

      Tìm cái hộp kiếm được trong hang núi lúc trước, bên trong có gấm vóc mềm mại, rất thích hợp ấu thú ở. Ninh Khanh Khanh bỏ Nhục Nhục vào bên trong, để nó nghỉ ngơi.

      Nhục Nhục là con ấu thú, ăn no rồi, lại thêm hoàn cảnh xung quanh im lặng, nó liền híp mắt. lâu liền ngủ, ngáy khò khò.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 100: Linh Thảo Sư phụ
      Edit : Nguyệt Vân



      Đọc những ghi chép trong quyển sách, đây là chủ nhân quyển sách ghi chép chỉnh lý từng câu từng chữ. Mở đầu trang thứ nhất, giải thích tác dụng quyển Chư Thiên Dược Thảo Kinh này.

      Đại lục Tử Vân có Linh Thảo Sư, là người có thể bồi dưỡng Linh Thảo, khiến Linh Thảo có tốc độ sinh trưởng nhanh hơn, bồi dưỡng ra dược thảo có tác dụng tăng lên thực lực. Điều này vốn nên lại được Linh Sư phổ biến tôn trọng, hơn nữa là nghề nghiệp mang nhiều kỳ vọng. Thế nhưng ở đại lục Tử Vân, lại cũng có bao nhiêu đãi ngộ.

      Trong đó nguyên nhân quan trọng nhất chính là, Linh Thảo hấp thu linh khí rất chậm, ít nhất là mười năm trở lên, linh khí mới có thể đạt tới mức độ nhất định, làm cho người ta tăng lên linh khí sau khi hấp thụ.

      Nhưng mà tuổi thọ của người bình thường, là có giới hạn, trừ phi tu luyện tới Linh Đế trở lên, mới có thể bước vào cảnh giới Trường Sinh , vào tiên đồ. Còn Linh sư bình thường làm sao có thể có cảnh giới như vậy, cho nên việc nuôi dưỡng Linh Thảo, bình thường chỉ có trong các đại gia tộc lâu đời truyền thụ cho các thế hệ sau này.

      Linh Thảo Sư căn cứ điều kiện bồi dưỡng Linh Thảo trong tầm tay được biết đến , lựa chọn nơi dồi dào linh khí, gieo trồng Linh Thảo. Sau đó chủ yếu là phụ trách sắp xếp điều kiện xung quanh, giảm bớt thương tổn đến Linh Thảo.

      Nếu như là Thực Vật Hệ Võ Linh, còn có thể giao tiếp cùng Linh Thảo, cảm thụ Linh Thảo vui buồn ghét, điều chỉnh tâm tình đến trạng thái tốt nhất, để Linh Thảo có khả năng sinh trưởng tốt hơn.

      Phương thức bồi dưỡng như vậy, tất nhiên có thể nâng cao tốc độ hấp thụ linh khí. Thế nhưng mà dẫu tốc độ nâng cao, vẫn còn là phi thường chậm chạp. Loại trăm năm Linh Thảo, trải qua nuôi dưỡng tốt nhất của Linh Thảo Sư, cũng cần phải chờ sáu mươi năm mới có thể sinh trưởng hoàn toàn.

      đến công sức, tinh lực đưa vào trong đó, chỉ riêng việc tổn hao quãng thời gian dài, Linh Sư làm sao có thể chờ đợi?

      Cho nên đa phần Linh Sư theo đuổi về Linh Thảo , chỉ là hy vọng dựa vào cơ may, có thể ở những chỗ bên cạnh vách núi cheo leo hay sông sâu mà kiếm được Linh Thảo trăm năm ngàn năm nhờ linh khí thiên địa mà trưởng thành.

      Vị chủ nhân quyển sách này hẳn cũng là Linh Thảo Sư, cứ xem những điều viết thuộc loại khẩu khí tự tin, có lẽ là Linh Thảo sư có năng lực.

      vì tìm kiếm cách giải quyết trở ngại, nâng cao tốc độ sinh trưởng của Linh Thảo, mực theo đuổi con đường này, rốt cuộc bởi vì lần tình cờ gặp may bào đó, tìm được cái hồ nước.

      Linh Thảo sinh trưởng xung quanh hồ nước này, xanh um tươi tốt, giống như là cỏ dại, mọc ở khắp nơi.

      ở lại bên cạnh hồ nước nghiên cứu rất lâu. Lúc đầu cho là hồ nước kia là linh đàm, cho nên mới khiến cỏ dại có khả năng biến thành Linh Thảo. Nhưng mà chả mấy chốc, liền phát , phải như vậy.

      Đầm nước càng tương tự với Hệ Thống trung gian, tự thân nó cũng có linh khí. Tuy nhiên lại có khả năng Linh Khí Hóa thành linh thủy cho đất đai xung quang có khả năng hấp thu . Dùng nước đó tưới cho Linh Thảo, tốc độ sinh trưởng của Linh Thảo tăng lên gấp bội.

      Lúc ấy vị chủ nhân mừng rỡ như điên. Thế nhưng mà có việc nhất định phải rời khỏi chỗ này. lại sợ sau này tìm được nơi này nữa. Vì vậy dùng bí pháp chuyển hồ nước kia cùng bùn đất xung quanh vào bên trong Giới Chỉ Trữ Vật. Như vậy đến chỗ nào cũng có thể tiến hành nghiên cứu.

      Nhưng mà may, sau khi chuyển hồ nước đến bên trong Giới Chỉ Trữ Vật, nó cũng thể hấp thu linh khí xung quanh như trước kia để bồi dưỡng Linh Thảo, liền biến thành cái hồ nước bình thường.

      cũng có năng lực, lại đem hồ nước ra ngoài.

      Có khả năng tưởng tượng chuyện này đối với vị chủ nhân này mà , là đả kích lớn cỡ nào. ở bên trong Giới Chỉ Trữ Vật, chán chường tháng, nghĩ hết các loại biện pháp đều có cách giải quyết.

      Cho đến có ngày, cảm giác được chính mình phá hủy cơ hội cuối cùng được trời cao mang đến cho . Khi tính toán liền như vậy nhảy xuống hồ nước, kết thúc sống ở chỗ này xảy ra tượng kỳ quái.


      ------------


      Chương 101 : Hồng Linh Quả Tử

      Edit : Trục Nguyệt


      Cho đến có ngày, lão cảm giác được chính mình phá hủy cơ hội cuối cùng mà trời cao mang đến cho mình. Lão tính toán liền như vậy nhảy xuống đầm nước, kết thúc cuộc sống ở chỗ này tượng kỳ quái xảy ra.

      Khi lão phóng ra Võ Linh của bản thân, tính toán giết chết chính mình đầm nước giống như tĩnh lặng lại bắt đầu dần dần có linh khí.

      Trong lúc niềm vui bất ngờ nảy ra , lão đột nhiên lĩnh hội. Các loại linh khí khác tiến vào đây được. Nhưng mà lão là chủ nhân của Trữ Vật Giới Chỉ, có khả năng vào. Cho nên linh lực lão tu luyện , cũng có thể để cho đầm nước hấp thu.

      Phát ra điều này, lão lập tức phóng ra bằng hết linh lực của mình , rồi mới ra từ trong Trữ Vật Giới Chỉ , sau đó thả vào hạt giống Linh Thảo sớm chuẩn bị tốt.

      Quả nhiên, tốc độ trưởng thành của Linh Thảo, vượt xa tốc độ trước đây lão bồi dưỡng.

      Bởi vì điên cuồng của lão mà bị người trong tộc là lão mất trí phát điên, mới nghiên cứu những thứ có giá trị này. Lão bị cha mẹ bạn bè phỉ nhổ, vợ con, nghiên cứu rất nhiều năm, mực cũng có tiến triển, bên người ai nguyện ý tiếp cận lão.

      Cho đến tận lúc già lão mới có phát lớn lao này. Lão lòng chú tâm vào nghiên cứu , muốn có được nhiều tư liệu hơn.

      Cũng là bởi vì như vậy, đến giai đoạn cuối cùng của cuộc đời, lão mới nhận ra phát của mình ai kế thừa, nhưng mà lão có thời gian lại ra ngoài.

      Chỉ có thể ghi chép lại những gì mình biết đến, trút xuống toàn bộ linh lực từ lúc sanh ra vào trong linh đàm , lại giấu ở chỗ bí mật trong hang núi, hy vọng sau này có thể có vị hậu duệ tiếp tục nghiên cứu nghiệp của mình, cho để cho linh đàm này cứ như vậy mà biến mất.

      Nguyện vọng duy nhất của lão, chính là người nào có được Vô Cực Nạp Giới và bản 《 Chư Thiên Linh Thảo Chí 》này, có thể gọi lão câu sư phụ, cũng bổ sung chút tiếc nuối đời theo đuổi của lão.

      Xem xong đoạn mở đầu cảu quyển sách này, cũng có thể truyện ký đời của người này , trong lòng Ninh Khanh Khanh vẫn còn có hơi cảm xúc.

      Nàng sinh ra trong gia tộc hắc đạo, đối với thiện ác, chỉ dựa theo chính mình thích.

      Gia gia từ dạy nàng, cũng phải tràn ngập tinh thần trọng nghĩa, những chuyện gặp dịp thể làm được , những người thể chống chọi trực diện , mà cũng muốn gượng gạo làm, giống như những loại hùng gì gì kia, cuối cùng mệnh cũng có .

      Đặc biệt hắc đạo pha tạp, quan trọng nhất là co được dãn được. Vào những lúc làm được cậy mạnh. Vô sỉ, xấu, làm tiểu thiếp, thủ đoạn gì cũng có thể, chỉ cần có thể lưu lại mạng, mới có cơ hội đông sơn tái khởi.

      Năm đó , lúc gia gia bị lão đại H thị truy sát , chính là nhờ co được dãn được, khiêm tốn làm người, cuối cùng giữ được cơ hội, vùng lên dựng nghiệp, lại bắt đầu hắc đạo huy hoàng của Ninh gia.

      Nhưng mà gia gia đồng dạng cũng qua. người có thể cả đời theo đuổi nghiệp của mình, bỏ mặc tất cả mọi thứ, cho dù là người nào, ít nhất phần tinh thần này đáng giá tôn kính.

      Quyển sách này vừa vặn may mắn, ngay cả Giới Chỉ cũng rơi vào trong tay của nàng, nàng cũng cần Linh Thảo để tăng tiến tu vi.

      Thả quyển sách ở phía trước, Ninh Khanh Khanh cung kính hiếm có mà quỳ xuống quay về phương hướng hang núi, theo quy củ mà dập đầu ba cái.

      Trong lòng nàng, đây chính là sư phụ của nàng .

      Sau khi hoàn lễ bái sư, Ninh Khanh Khanh mở sách ra, phương thức mà quyển sách này ghi chép , là từ dễ dàng đến khó khăn, từ bình thường đến trân quý.

      Trang thứ nhất , ghi chép chính là Hồng Linh Quả.

      Đây là loại thực vật thân thấp, Hồng Linh Quả là do nó kết quả. Bình thường thân cây có thể kết ra được hai mươi đến ba mươi trái Hồng Linh Quả. Sau khi ăn hết , quả có thể nâng cao tốc độ hấp thu linh lực canh giờ.

      "Đây chính là thứ tốt a!" Ninh Khanh Khanh kêu lên tiếng. Khiến cho Dung Lăng phải ngẩng đầu nhìn nàng cái "Thứ tốt gì cơ?"

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 102 : Người đồng hành

      Edit : Nguyêtnga



      "Hồng Linh Quả nha!"

      "Cái kia chứng là thứ tốt, trước khi ta đến Cực Quang Sâm Lâm, từng qua Nhã Bảo Phách Mại Hành (phường đấu giá nhã bảo), bên trong có người bán ba mươi Hồng Linh Quả, giá cả. . ."

      Dung Lăng giơ ngón tay lên, ra vài chữ số khiến Ninh Khanh Khanh hít vào hơi, ngờ có giá cao như vậy?

      Hồng Linh Quả hao tiền tốn của như vậy , ở trong chỗ sư phụ ghi chép, lại thuộc về loại dễ dàng nhất , kém quý giá nhất.

      Nếu là để cho người khác biết, còn phải đều được tức chết, còn có thể đỏ mắt chứ?

      Ninh Khanh Khanh len lén đưa mắt nhìn Dung Lăng, vẻ mặt của vẫn thản nhiên, gương mặt trắng nõn vẫn hoàn toàn trong sáng, tia ham mê. Có đồng bọn thế này sai!

      Dung Lăng biết Ninh Khanh Khanh bởi vì giá trị của Hồng Linh Quả mà đánh giá . tiếp tục lật qua vài tờ, để biết nội dung quyển sách này

      " quyển sách có ghi phương pháp gieo trồng, ngươi tính toán thử xem?"

      "Sư phụ cái ...này đơn giản nhất." Ninh Khanh Khanh đáp.

      "Sư phụ?" Dung Lăng hỏi.

      "Cũng là chủ nhân quyển sách này! Ta bái sư !" Ninh Khanh Khanh cúi đầu thầm: "Nơi này viết gieo trồng cần phải có mười hạt giống Hồng Linh Quả . Hạt giống, ta làm sao có hạt giống a?"

      Nhưng mà điều này có thể khiến Ninh Khanh Khanh gặp khó khăn , đây là Linh Thảo, tất nhiên cũng tùy ý có thể thấy được.

      Dung Lăng vỗ hai cái lên quyển sách trong lòng bàn tay "Lúc ấy chúng ta muốn lật cái rương vàng vụn , có lẽ bên trong liền có hạt giống!"

      Lời này của khiến Ninh Khanh Khanh nhớ ra điều gì, lúc ấy phát Nhục Nhục, nó ôm cái hộp rời tay. Bởi vì sau đó phát sinh quá nhiều chuyện, nàng đều quên mở cái hộp ra nhìn chút, xem bên trong có bảo bối gì.

      Bới ra từ trong đám hộp được cái hộp , Ninh Khanh Khanh mới vừa lấy ra từ trong giới chỉ. Nhục Nhục nằm ở bên lập tức mở mắt, kêu lên ô ô mà nhào đầu về phía trước.

      "Bên trong này nhất định là có thứ tốt." Ninh Khanh Khanh dùng chân ngăn -cản Nhục Nhục xông tới, cười đến gian tà vừa mở ra cái hộp, ánh mắt đều sáng ngời "Ha ha ha ha ha ha, là có hạt giống a!"

      Dung Lăng đến gần vừa nhìn.

      Cái hộp nho được chia làm mười sáu ô, bên trong mỗi ô đều là tràn đầy hạt giống.

      Nếu như phải từ trong quyển《 Chư Thiên Dược Thảo Kinh 》 thấy miêu tả và ghi chép có liên quan với dáng vẻ hạt giống , người bình thường nhặt được hạt giống, e rằng cũng chỉ cho là loại món ăn

      Bởi vì ngoại trừ được sắp xếp chỉnh tề hơn, dễ nhìn như vậy hơn, phát được hạt giống có cái gì khác biệt.

      Cho nên cái này càng dẫn đến Ninh Khanh Khanh tò mò đối với lai lịch của Nhục Nhục, Tiểu quỷ này còn rất non - nớt, nhưng đối với báu vật xem ra lại vẫn có linh giác.

      Ninh Khanh Khanh quyết định sau này đối với nó tốt hơn chút, vì vậy buông lỏng tay ra , ôm đồm Nhục Nhục tiếp tục vọt tới, ném nó quay về trong cái hộp sắt "Ngoan, ngủ giấc, rồi sớm lớn lên, khiến chủ nhân ta nhìn chút xem ngươi rốt cuộc là bảo bối cao cấp gì!"

      Dung Lăng đưa mắt nhìn Nhục Nhục bị nàng đè nặng thể cử động , thu hồi ánh mắt, "Vậy ngươi muốn trồng như thế nào ? Trồng ở trong động của loài nhện này à?"

      "Nếu muốn trồng, ta tự nhiên có biện pháp!" Về những thứ trong Giới Chỉ ( nhẫn chứa đồ), Ninh Khanh Khanh tại biết đó những thứ mà phải người bình thường nào cũng có. Mặc dù hai ngày này Dung Lăng ở chung cũng tệ lắm, nhưng mà lòng người cách cái bụng a. Bí mật của linh đàm , nàng tạm thời tính toán cho người khác.

      "Vẫn còn rất thần bí!" Nàng chưa , Dung Lăng cũng tiếp tục hỏi, mỗi người cũng có bí mật của mình, lại nghiên cứu Triền Ti Bộ .

      Ninh Khanh Khanh bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, thực tế thần thức tiến vào gian Vô Cực Nạp Giới . Nàng từ trong cái hộp đếm ra mười hạt giống Hồng Linh Quả, mang vào đá trường thạch làm xẻng, dựa theo phương pháp trong 《 Chư Thiên Dược Thảo Kinh 》 , bắt đầu đào đất ở bên cạnh linh đàm


      -----------------

      Chương 103 : Có thôn trấn

      Edit : Hoa hongnhung




      Kỳ có đơn giản như vậy, chỉ cầu cần hạt giống, còn cả đến lúc nào gieo giống Linh Thảo, ngày phải tưới nước mấy lần, trong nước chứa bao nhiêu linh khí, đều được chú ý đến.

      Dựa theo lời của sư phụ, làm như vậy mới có thể khiến Linh Thảo lớn lên nhanh chóng, và có hình dáng hoàn hảo.

      Cũng may mà ông nội thỉnh thoảng cũng có chăm sóc hoa cỏ, Ninh Khanh Khanh ở bên cạnh cũng xem vài lần, đại khái cũng biết trình tự như thế nào. tóm lại, nàng cũng là người mới vào nghề.

      Cho nên nàng cũng dám trồng nhiều, tránh làm lãng phí hạt giống quý giá, trước cứ tạm làm thí nghiệm .

      Thông thường mà , gieo trồng mười hạt giống, được năm hạt trưởng thành hoàn toàn, coi như là có khả năng .

      Sau khi Ninh Khanh Khanh dựa theo ghi chép trong sách để gieo trồng, giai đoạn tiếp theo dùng linh lực nhập vào bên trong linh đàm để từ từtưới nước. Nàng phát , mặc dù trở thành quá khứ vài chục năm trước rồi, nhưng mà linh lực sư phụ lưu lại vẫn tồn tại trong linh đàm hề biến mất. Nàng chỉ cần thêm chút linh lực nữa, liền đạt tới cầu cho thời kỳ tưới linh thủy đầu tiên.

      Nhưng mà dễ, còn đối với Ninh Khanh Khanh mới làm lần đầu, cũng bận rộn mất nửa canh giờ mới chuẩn bị cho tốt tất cả.

      Sau khi nàng ra, cũng dám nghỉ ngơi mà tiếp tục tu luyện linh lực. Bởi vì gieo trồng Linh Thảo phải hao phí linh lực, nàng lại muốn tranh thủ thời gian thăng cấp, thể chậm trễ.

      Cứ như vậy qua khoảng mười ngày, Ninh Khanh Khanh lại tăng lên bậc. Có năm vòng linh khí nho xoay chung quanh Thất Sắc Liên, xem ra nàng rất thành công.

      mừng rỡ, đùi nàng có chút cảm giác nhột nhột, nàng tưởng là Nhục Nhục kéo quần nàng. Nếu đến giờ mà cho nó ăn thịt, nó mò ra thúc giục Ninh Khanh Khanh, nghĩ vậy, nàng giơ tay lên mò - mẫm xoa đầu Nhục Nhục.

      "Chờ chút. . . A!"

      phải là bộ lông mềm mại của Nhục Nhục, mà là cảm giác trơn và lạnh lẽo. Ninh Khanh Khanh nghi hoặc mở mắt, thấy được chính mình vuốt ve là ...

      con Nhện đen Hắc Dạ Tri Chu to bằng bàn tay!

      Nàng bị hù dọa nhảy dựng lên, lúc đó Dung Lăng cùng tu luyện cũng bừng tỉnh, mắt phượng vừa mở, giơ tay lên cây kim châm bay ra, đâm thủng con Hắc Dạ Tri Chu!

      "Làm sao lại có Nhện?" Chưa hết hoảng sợ, Ninh Khanh Khanh nhìn ra ngoài cửa hang động, thấy còn có vài con Hắc Dạ Tri Chu từ từ bò vào trong.

      "Thu dọn đồ nhanh, chạy mau!" Dung Lăng nhanh chóng gói đồ đạc của hai người treo giường, Ninh Khanh Khanh liền chụp cái hộp sắt đựng Nhục Nhục, vừa chạy vừa hỏi: "Làm sao vậy?"

      "Ngòi châm của Ong ăn nhện mặc dù có tác dụng uy hiếp Hắc Dạ Tri Chu. Nhưng mà tại trải qua nửa tháng, khí tức bị yếu . Hắc Dạ Tri Chu nhiều ngày như vậy thể trở về nên rốt cuộc nhịn được, chúng phái mấy con nhện đến dò xét tình huống bên trong động."

      Vào lúc Dung Lăng cùng Ninh Khanh Khanh rời động, người cũng trang bị hai ba chiếc ngòi châm của ong ăn nhện . Hơn nữa bọn họ vừa vặn chọn đúng lúc xế chiều gần xẩm tối để ra ngoài . Đám Nhện đen Hắc Dạ Tri Chu thích ban ngày, đều lánh ở chỗ khác, cho nên biết hai người trốn ở trong hang ổ của chính mình.

      Trước mắt còn có mấy con Hắc Dạ Tri Chu ở lại thấy được hai người, nhất định là phải tranh thủ chúng kịp thông báo cho cả đàn nhện, mà lập tức rời .

      Bằng đối mặt với cả đàn Hắc Dạ Tri Chu đông đúc đó, đúng là đau đầu!

      Chạy mạch ra cửa động, hai người giết toàn bộ số Hắc Dạ Tri Chu vào trong hang. Lúc ra đến cửa hang động, bởi vì bên ngoài vẫn là ban ngày, cho nên cũng có bao nhiêu con.

      Hai người cùng nhau vừa chạy vừa giết, mấy chục con Hắc Dạ Tri Chu đều được giải quyết toàn bộ.

      Rốt cuộc sau khi yên ổn trở lại, hai người phát , bọn họ chạy , tựa hồ đến bờ bên kia của Cực Quang Sâm Lâm, phía trước là cái trấn .

      ----------------------------

      Chương 104 : Đánh Đâu Đâu Thú

      Edit : Nguyêtnga



      "Chúng ta trấn ăn bữa cơm , thuận tiện nghe chút có tin tức nào hữu dụng hay ?" Ninh Khanh Khanh đề nghị, nhanh chóng được Dung Lăng tán thành.

      Nửa tháng ăn thịt nướng, hai người coi như thích ăn đến đâu chăng nữa cũng chán ngấy rồi. Hôm nay cuối cùng cũng được đổi bữa.

      Nhưng mà phải dịch dung trước khi ,hai người mới dám ra ngoài.

      Dung Lăng mang theo thuốc nhuộm màu vàng , bôi cho làn da đều nhuộm thành vàng đen.Lại kẻ khóe mắt xuống, lông mi làm cho hoang dã chút. Sau khi thay hai bộ xiêm y bình thường, cả hai vào trong thôn trấn.

      Thôn trấn tính là lớn, tửu lâu cũng có được bao nhiêu. Cái lớn nhất chính là nhà gọi là tửu lâu "Hảo Hựu Lai" , xem ra tửu lâu này rất nhiều người đến , dưới hai tầng đều có ít người ngồi.

      Ninh Khanh Khanh và Dung Lăng vào , mấy người Ninh Khanh Khanh ngồi ở cái bàn gần chỗ tương đối nhiều người, như vậy mới nghe được nhiều tin tức bát quái.

      Những người bên cạnh xác đều hăng hái tán gẫu, hơn nữa bọn họ đều là việc.

      "Hoàng thị Tam huynh muội tại tìm người để lập tổ đội cùng nhau tiến vào Cực Quang Sâm Lâm đánh Linh Thú. là cần có ít nhất hàng chục Linh Sư cấp bậc Ngũ Tinh Linh Giả trở lên cùng nhau vào. Chỉ cần ba ngày, là có thể có ngàn lượng bạc thù lao."

      Có người kêu lên, " ngàn lượng bạc, vậy ít a! Nếu mà ta có Võ Linh là tốt rồi, đáng tiếc phải!"

      Chỉ nghĩ đến kiếm tiền, cũng suy nghĩ chút vào ba ngày, liền cấp ngàn lượng bạc, vậy chưa chắc là công việc tốt.

      Ninh Khanh Khanh nghĩ như vậy, ở bên cạnh cũng có người đầu óc khá nhạy bén, liền hỏi cho .

      " nguy hiểm cũng tính nguy hiểm. Là lão đại trong số Hoàng thị Tam huynh muội muốn tấn chức là Linh Sư , muốn vào trong Cực Quang Sâm Lâm bên trong để đánh Linh Thú ngàn năm Đâu Đâu Thú."

      "Linh Sư muốn đánh Linh Thú ngàn năm để lấy Linh Hoàn, vậy nhóm người của rất lợi hại. Chỉ là Linh Thú ngàn năm đâu phải là dễ đối phó như vậy . Ngũ Tinh Linh Giả vào đó có thể có ích gì được?"

      "Người ta cũng phải cho các ngươi đánh Đâu Đâu Thú, cái này là do Tam huynh muội bọn họ cùng nhau liên thủ đối phó. Chủ yếu là bên cạnh Đâu Đâu Thú có Đâu Đâu Thú con tái sinh. khi có người công kích Đâu Đâu Thú , Đâu Đâu Thú con cũng bị vây công cùng lúc. Tam huynh muội bọn họ đối phó Đâu Đâu Thú nhất định phải hết sức chăm chú, thể phân tâm. Cho nên mới mời hàng chục Ngũ Tinh Linh Giả trở lên cùng , chủ yếu là hỗ trợ ngăn cản Đâu Đâu Thú con."

      Dung Lăng giọng giải thích cho Ninh Khanh Khanh "Đâu Đâu Thú con bình thường đều là Linh Thú trăm năm trở xuống. Ngoại trừ cách khi đến kẻ địch phát sinh tự bạo ra, chúng có lực công kích."

      Bên cạnh có người nam nhân áo vàng có hơi dộng lòng, liền hỏi: "Có thể tự bạo, ít nhiều vẫn còn khả năng làm bị tổn thương. Chúng ta mặc dù là Ngũ Tinh Linh Giả, nhưng mà khi đánh nhau có lẽ có hại, ngộ nhỡ bị thương nặng làm sao bây giờ?"

      "Hoàng thị huynh đệ , bị thương, tiền thuốc men bọn họ xuất. Hơn nữa đường nếu như gặp phải Linh Thú trăm năm , chỉ cần chậm trễ chuyện đánh Đâu Đâu Thú, bọn họ liền hỗ trợ ngươi diệt chúng. Ngươi suy nghĩ chút, nếu là vào lúc tấn chức , vừa vặn có người đánh Linh Thú trăm năm cho ngươi ,cái đó phải bớt việc nhiều sao?"

      Vừa như thế, người ở bên trong quán cũng có chút động - lòng - rục - rịch.

      đường cũng cần phí cái gì cả, còn có thể có người giúp đỡ đánh Linh Thú được Linh Hạch, cuối cùng còn có thể có bạc cầm,. Chẳng qua là thời gian ba ngày mà thôi, nam nhân áo vàng kia là người thứ nhất đứng lên.

      ", ta trước hết báo danh . Dù sao ta là Cửu Tinh Linh Giả , chừng chuyến này là có thể gặp được Linh Thú phù hợp, kiếm được Linh Kỹ tốt!"

      vừa mở đầu như vậy , chung quanh lập tức lại có năm sáu người giơ tay ra hiệu tham gia. Nam nhân kia ghi lại tên của bọn họ hồi, rồi nhìn chung quanh lượt . . .


      -------------------------------

      Chương 105 : Bình tự bạo

      Edit : be ngok


      Sau khi vừa xong, xung quanh ngay lập tức có bốn năm người giơ tay hưởng ứng tham gia. Người đó vừa ghi danh sách vừa nhìn xung quanh hỏi thêm “Còn có ai muốn tham gia nữa . Đây là cơ hội trăm năm có đó nha. Nếu phải là vào ngày mai ta còn muốn giữ mấy chỗ cho người nhà nữa đấy! “

      Dung Lăng vừa gắp cọng đậu -ve bỏ vào miệng, vừa nghiêng đầu sang Ninh Khanh Khanh, hạ giọng : "Chúng ta cũng ."

      Ninh Khanh Khanh cũng hơi nghiêng người qua chút, đè thấp giọng . " làm cái gì, ngàn lượng ngươi cũng đặt ở trong mắt, hay là ngươi thích đánh với Đâu Đâu Thú?"

      "Ta muốn thăng cấp ." Dung Lăng trả lời.

      Ninh Khanh Khanh kinh ngạc mà nhìn phen. bình thường cũng chỉ nghiên cứu Triền Ti Bộ, rồi sau đó tự mình mò mẫm mà luyện được Cửu Tinh Linh Giả . ngờ tới lại muốn thăng cấp.

      "Ngươi phải muốn tu luyện Võ Linh à ?"

      "Tu luyện Băng Liên Thánh Long cũng phải hút lấy linh khí .Như thế vừa tu luyện vừa thăng cấp luôn. Như thế đỡ tôn công."

      Đây là loại người gì vậy? Trong lúc tu luyện bí pháp còn có thể luyện cả Võ Linh, đáng ghét mà !

      Ninh Khanh Khanh ghen tị phen, rồi nhe giọng tiếp: " Linh Thú Trăm năm cùng bọn họ làm cái gì? Tự chúng ta cũng có thể đối phó được." Dung Lăng đặc biệt có nhiều món đồ kỳ quái .Kì thực bắt được Linh Thú trăm năm cũng chẳng khó chút nào.

      "Ngàn năm mà."

      Dung Lăng sớm đọc được suy nghĩ của Ninh Khanh Khanh. Kì thực mục tiêu lần này của là Đâu Đâu Thú."Vậy Đâu Đâu Thú sao, có giúp gì cho Linh Kỹ của ngươi ?”

      "Tự bạo."

      ra là vậy…

      Ninh Khanh Khanh vốn biết Dung Lăng vô cùng quan tâm vấn đề này, nên mới nhịn được mà nhắc nhở: "Ngươi là cái bình tự nổ. chẳng lẽ là tính toán xen vào việc của người khác sao. Như thế chẳng khác nào muốn mạng người đó ”

      "Làm sao ngươi biết?" Dung Lăng có điểm kinh ngạc, nhưng sau đó nhanh chóng khôi phục sắc mặt
      "Phải tự bạo Võ Linh của ta mới có tính công kích !"

      Ninh Khanh Khanh nhăn trán

      ….

      Nam nhân trong tửu lâu khi nhắc đến việc này lại vô cùng hứng thú, người chung quanh đúng là có ý muốn . Chỉ có điều cấp bậc đủ, hoặc là có Võ Linh, nên trước mắt còn thiếu hai người. Vì vậy khi vừa quay lại nhìn thấy thiếu niên mặt vàng như nghệ và thiếu nữ mặt trắng ngồi cùng nhau liền lớn tiếng gọi:

      "Hai người các ngươi người cũng Linh Sư phải ? hay là chung cho vui. chỗ ta còn thiếu hai người."

      Ninh Khanh Khanh có chút do dự. Dù sao chăng nữa, nàng cũng chả quen ai trong số này. Nhưng bỗng nhiên Dung Lăng trước mở miệng:"Tốt lắm, huynh đệ. Cho hai người huynh muội chúng ta nhập đoàn với các huynh được ."

      "Được thôi. Ngươi tên là gì, cấp bậc nào?"

      "Hoàng Hoa, Ngũ Tinh Linh Giả. Hoàng Thái, Cửu Tinh Linh Giả." Dung Lăng nhất thời nghĩ ra cái tên nào, nên vừa nhìn thấy hoa hiên vàng ( hay còn gọi là Chi Huyên thảo, chi Kim châm thuộc họ Loa kèn. Tên hán việt là Hoàng Hoa Thái) liền vội vàng

      " Cha mẹ ngươi nghĩ ra cái tên này mẹ là biết dùng từ. " Hán tử kia sau khi thêm danh sách hai người vào đoàn liền quay ra với bảy người còn lại: " Giờ Thìn ngày mai, chúng ta tập trung ở chỗ này. Trước hết tối nay mọi người hãy chuẩn bị chút đồ dùng cần thiết để vào Cực Quang Sâm Lâm. Bây giờ nghỉ ngơi ."

      Ninh Khanh Khanh sau khi nghe thấy hai cái tên này cũng cảm thấy còn gì để nữa rồi. Đâm đũa vào lát khoai tây trong đĩa, châm chọc , " Hoàng Hoa - Hoàng Thái, thế mà ngươi cũng đặt thành tên được! Thế sao gọi là cà chua, khoai tây luôn cho nhanh?"

      "Cà chua với khoai tây vừa nghe qua cũng biết phải phải cùng mẹ sinh ra rồi". Dung Lăng đáp.

      " vốn dĩ cũng đâu phải là cùng mẹ sinh ra!” Ninh Khanh Khanh lầm bầm tiếng rồi nhanh chóng gắp thức ăn bỏ vào miệng. Nửa tháng này thực nàng ăn thịt đến phát ngán rồi.

      Sau khi hai người ăn cơm xong, xác định là nghe thấy tin tức gì có liên quan đến Phách Thiên Phái nên trong thôn này cũng có gì đáng quan tâm . Vì vậy, hai người quyết định ra phố mua thêm chút đồ.

      .Ninh Khanh Khanh mua hai bộ quần áo, ngoài ra còn mua thêm chiếc giường .

      Trước kia nàng có Trữ Vật Giới Chỉ, mang được được nhiều đồ như vậy. Nên mỗi lần có việc là chỉ có thể ngủ mặt đất. Bây giờ có Giới Chỉ (nhẫn) rồi, liền dễ dàng có thể từ nó lôi ra cái giường . hâm mộ đến chết mất.
      Last edited: 29/6/16

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 104 : Đánh Đâu Đâu Thú

      Edit : Nguyêtnga



      "Chúng ta trấn ăn bữa cơm , thuận tiện nghe chút có tin tức nào hữu dụng hay ?" Ninh Khanh Khanh đề nghị, nhanh chóng được Dung Lăng tán thành.

      Nửa tháng ăn thịt nướng, hai người coi như thích ăn đến đâu chăng nữa cũng chán ngấy rồi. Hôm nay cuối cùng cũng được đổi bữa.

      Nhưng mà phải dịch dung trước khi ,hai người mới dám ra ngoài.

      Dung Lăng mang theo thuốc nhuộm màu vàng , bôi cho làn da đều nhuộm thành vàng đen.Lại kẻ khóe mắt xuống, lông mi làm cho hoang dã chút. Sau khi thay hai bộ xiêm y bình thường, cả hai vào trong thôn trấn.

      Thôn trấn tính là lớn, tửu lâu cũng có được bao nhiêu. Cái lớn nhất chính là nhà gọi là tửu lâu "Hảo Hựu Lai" , xem ra tửu lâu này rất nhiều người đến , dưới hai tầng đều có ít người ngồi.

      Ninh Khanh Khanh và Dung Lăng vào , mấy người Ninh Khanh Khanh ngồi ở cái bàn gần chỗ tương đối nhiều người, như vậy mới nghe được nhiều tin tức bát quái.

      Những người bên cạnh xác đều hăng hái tán gẫu, hơn nữa bọn họ đều là việc.

      "Hoàng thị Tam huynh muội tại tìm người để lập tổ đội cùng nhau tiến vào Cực Quang Sâm Lâm đánh Linh Thú. là cần có ít nhất hàng chục Linh Sư cấp bậc Ngũ Tinh Linh Giả trở lên cùng nhau vào. Chỉ cần ba ngày, là có thể có ngàn lượng bạc thù lao."

      Có người kêu lên, " ngàn lượng bạc, vậy ít a! Nếu mà ta có Võ Linh là tốt rồi, đáng tiếc phải!"

      Chỉ nghĩ đến kiếm tiền, cũng suy nghĩ chút vào ba ngày, liền cấp ngàn lượng bạc, vậy chưa chắc là công việc tốt.

      Ninh Khanh Khanh nghĩ như vậy, ở bên cạnh cũng có người đầu óc khá nhạy bén, liền hỏi cho .

      " nguy hiểm cũng tính nguy hiểm. Là lão đại trong số Hoàng thị Tam huynh muội muốn tấn chức là Linh Sư , muốn vào trong Cực Quang Sâm Lâm bên trong để đánh Linh Thú ngàn năm Đâu Đâu Thú."

      "Linh Sư muốn đánh Linh Thú ngàn năm để lấy Linh Hoàn, vậy nhóm người của rất lợi hại. Chỉ là Linh Thú ngàn năm đâu phải là dễ đối phó như vậy . Ngũ Tinh Linh Giả vào đó có thể có ích gì được?"

      "Người ta cũng phải cho các ngươi đánh Đâu Đâu Thú, cái này là do Tam huynh muội bọn họ cùng nhau liên thủ đối phó. Chủ yếu là bên cạnh Đâu Đâu Thú có Đâu Đâu Thú con tái sinh. khi có người công kích Đâu Đâu Thú , Đâu Đâu Thú con cũng bị vây công cùng lúc. Tam huynh muội bọn họ đối phó Đâu Đâu Thú nhất định phải hết sức chăm chú, thể phân tâm. Cho nên mới mời hàng chục Ngũ Tinh Linh Giả trở lên cùng , chủ yếu là hỗ trợ ngăn cản Đâu Đâu Thú con."

      Dung Lăng giọng giải thích cho Ninh Khanh Khanh "Đâu Đâu Thú con bình thường đều là Linh Thú trăm năm trở xuống. Ngoại trừ cách khi đến kẻ địch phát sinh tự bạo ra, chúng có lực công kích."

      Bên cạnh có người nam nhân áo vàng có hơi dộng lòng, liền hỏi: "Có thể tự bạo, ít nhiều vẫn còn khả năng làm bị tổn thương. Chúng ta mặc dù là Ngũ Tinh Linh Giả, nhưng mà khi đánh nhau có lẽ có hại, ngộ nhỡ bị thương nặng làm sao bây giờ?"

      "Hoàng thị huynh đệ , bị thương, tiền thuốc men bọn họ xuất. Hơn nữa đường nếu như gặp phải Linh Thú trăm năm , chỉ cần chậm trễ chuyện đánh Đâu Đâu Thú, bọn họ liền hỗ trợ ngươi diệt chúng. Ngươi suy nghĩ chút, nếu là vào lúc tấn chức , vừa vặn có người đánh Linh Thú trăm năm cho ngươi ,cái đó phải bớt việc nhiều sao?"

      Vừa như thế, người ở bên trong quán cũng có chút động - lòng - rục - rịch.

      đường cũng cần phí cái gì cả, còn có thể có người giúp đỡ đánh Linh Thú được Linh Hạch, cuối cùng còn có thể có bạc cầm,. Chẳng qua là thời gian ba ngày mà thôi, nam nhân áo vàng kia là người thứ nhất đứng lên.

      ", ta trước hết báo danh . Dù sao ta là Cửu Tinh Linh Giả , chừng chuyến này là có thể gặp được Linh Thú phù hợp, kiếm được Linh Kỹ tốt!"

      vừa mở đầu như vậy , chung quanh lập tức lại có năm sáu người giơ tay ra hiệu tham gia. Nam nhân kia ghi lại tên của bọn họ hồi, rồi nhìn chung quanh lượt . . .



      Chương105 : Bình tự bạo

      Edit : be ngok


      Sau khi vừa xong, xung quanh ngay lập tức có bốn năm người giơ tay hưởng ứng tham gia. Người đó vừa ghi danh sách vừa nhìn xung quanh hỏi thêm “Còn có ai muốn tham gia nữa . Đây là cơ hội trăm năm có đó nha. Nếu phải là vào ngày mai ta còn muốn giữ mấy chỗ cho người nhà nữa đấy! “

      Dung Lăng vừa gắp cọng đậu -ve bỏ vào miệng, vừa nghiêng đầu sang Ninh Khanh Khanh, hạ giọng : "Chúng ta cũng ."

      Ninh Khanh Khanh cũng hơi nghiêng người qua chút, đè thấp giọng . " làm cái gì, ngàn lượng ngươi cũng đặt ở trong mắt, hay là ngươi thích đánh với Đâu Đâu Thú?"

      "Ta muốn thăng cấp ." Dung Lăng trả lời.

      Ninh Khanh Khanh kinh ngạc mà nhìn phen. bình thường cũng chỉ nghiên cứu Triền Ti Bộ, rồi sau đó tự mình mò mẫm mà luyện được Cửu Tinh Linh Giả . ngờ tới lại muốn thăng cấp.

      "Ngươi phải muốn tu luyện Võ Linh à ?"

      "Tu luyện Băng Liên Thánh Long cũng phải hút lấy linh khí .Như thế vừa tu luyện vừa thăng cấp luôn. Như thế đỡ tôn công."

      Đây là loại người gì vậy? Trong lúc tu luyện bí pháp còn có thể luyện cả Võ Linh, đáng ghét mà !

      Ninh Khanh Khanh ghen tị phen, rồi nhe giọng tiếp: " Linh Thú Trăm năm cùng bọn họ làm cái gì? Tự chúng ta cũng có thể đối phó được." Dung Lăng đặc biệt có nhiều món đồ kỳ quái .Kì thực bắt được Linh Thú trăm năm cũng chẳng khó chút nào.

      "Ngàn năm mà."

      Dung Lăng sớm đọc được suy nghĩ của Ninh Khanh Khanh. Kì thực mục tiêu lần này của là Đâu Đâu Thú."Vậy Đâu Đâu Thú sao, có giúp gì cho Linh Kỹ của ngươi ?”

      "Tự bạo."

      ra là vậy…

      Ninh Khanh Khanh vốn biết Dung Lăng vô cùng quan tâm vấn đề này, nên mới nhịn được mà nhắc nhở: "Ngươi là cái bình tự nổ. chẳng lẽ là tính toán xen vào việc của người khác sao. Như thế chẳng khác nào muốn mạng người đó ”

      "Làm sao ngươi biết?" Dung Lăng có điểm kinh ngạc, nhưng sau đó nhanh chóng khôi phục sắc mặt
      "Phải tự bạo Võ Linh của ta mới có tính công kích !"

      Ninh Khanh Khanh nhăn trán

      ….

      Nam nhân trong tửu lâu khi nhắc đến việc này lại vô cùng hứng thú, người chung quanh đúng là có ý muốn . Chỉ có điều cấp bậc đủ, hoặc là có Võ Linh, nên trước mắt còn thiếu hai người. Vì vậy khi vừa quay lại nhìn thấy thiếu niên mặt vàng như nghệ và thiếu nữ mặt trắng ngồi cùng nhau liền lớn tiếng gọi:

      "Hai người các ngươi người cũng Linh Sư phải ? hay là chung cho vui. chỗ ta còn thiếu hai người."

      Ninh Khanh Khanh có chút do dự. Dù sao chăng nữa, nàng cũng chả quen ai trong số này. Nhưng bỗng nhiên Dung Lăng trước mở miệng:"Tốt lắm, huynh đệ. Cho hai người huynh muội chúng ta nhập đoàn với các huynh được ."

      "Được thôi. Ngươi tên là gì, cấp bậc nào?"

      "Hoàng Hoa, Ngũ Tinh Linh Giả. Hoàng Thái, Cửu Tinh Linh Giả." Dung Lăng nhất thời nghĩ ra cái tên nào, nên vừa nhìn thấy hoa hiên vàng ( hay còn gọi là Chi Huyên thảo, chi Kim châm thuộc họ Loa kèn. Tên hán việt là Hoàng Hoa Thái) liền vội vàng

      " Cha mẹ ngươi nghĩ ra cái tên này mẹ là biết dùng từ. " Hán tử kia sau khi thêm danh sách hai người vào đoàn liền quay ra với bảy người còn lại: " Giờ Thìn ngày mai, chúng ta tập trung ở chỗ này. Trước hết tối nay mọi người hãy chuẩn bị chút đồ dùng cần thiết để vào Cực Quang Sâm Lâm. Bây giờ nghỉ ngơi ."

      Ninh Khanh Khanh sau khi nghe thấy hai cái tên này cũng cảm thấy còn gì để nữa rồi. Đâm đũa vào lát khoai tây trong đĩa, châm chọc , " Hoàng Hoa - Hoàng Thái, thế mà ngươi cũng đặt thành tên được! Thế sao gọi là cà chua, khoai tây luôn cho nhanh?"

      "Cà chua với khoai tây vừa nghe qua cũng biết phải phải cùng mẹ sinh ra rồi". Dung Lăng đáp.

      " vốn dĩ cũng đâu phải là cùng mẹ sinh ra!” Ninh Khanh Khanh lầm bầm tiếng rồi nhanh chóng gắp thức ăn bỏ vào miệng. Nửa tháng này thực nàng ăn thịt đến phát ngán rồi.

      Sau khi hai người ăn cơm xong, xác định là nghe thấy tin tức gì có liên quan đến Phách Thiên Phái nên trong thôn này cũng có gì đáng quan tâm . Vì vậy, hai người quyết định ra phố mua thêm chút đồ.

      .Ninh Khanh Khanh mua hai bộ quần áo, ngoài ra còn mua thêm chiếc giường .

      Trước kia nàng có Trữ Vật Giới Chỉ, mang được được nhiều đồ như vậy. Nên mỗi lần có việc là chỉ có thể ngủ mặt đất. Bây giờ có Giới Chỉ (nhẫn) rồi, liền dễ dàng có thể từ nó lôi ra cái giường . hâm mộ đến chết mất.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :