1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngự sủng manh phi: Cho gọi độc vương yêu nghiệt - Hạ Tễ Nguyệt (131/453) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 73: Tập hợp dự bị

      Edit : Vĩnh Hoài An




      Địa điểm tập hợp của Đội dự bị Học Viện Tử Phượng tại trấn cách Cực Quang Sâm Lâm xa, trong kinh thành có xe ngựa đưa đón . Lúc Ninh Khanh Khanh đến đó mới phát ở đấy có ít người cứ liên tục vào. Theo phỏng đoán sơ lược, ước chừng trái phải có bốn năm mươi người.


      Về chuyện năm nay có nhị Tam Tinh Linh Giả tới tham gia đội dự bị, tin này từ tiểu hội Thanh Khê truyền tới tai của tất cả mọi người.


      Nửa tháng gần đây ở trong kinh thành mọi người đều bát quái nhiều nhất là truyền tai nhau rằng Đại tiểu thư Lâm gia mới trở về, mọi người đều duy trì tinh thần chú ý cao độ.


      Rất nhiều người chưa từng thấy Ninh Khanh Khanh. Chỉ nghe đồn đại, còn tưởng rằng nàng là nữ nhân xấu xí, cao lớn lại thô lỗ nào ngờ nhìn thấy dáng người xe ngựa xuống, dĩ nhiên là thiếu nữ xinh đẹp.


      bộ trang phục trắng tinh khoác thân hình mảnh khảnh, vòng eo tinh tế được ôm gọn trong đai lụa trắng rộng chừng năm ngón tay càng cảm thấy có vẻ tư thế uyển chuyển. Mái tóc đen được vấn cách đơn giản bởi đai màu đồng ở sau đầu, trút xuống bím tóc dài, làn da trắng nõn nà, hai gò má lộ ra màu hồng nhạt như có như .


      ràng là thiếu nữ mười ba tuổi, song mắt sáng như phượng, mặc dù còn là thiếu nữ ngây thơ nên khuôn mặt khá tròn, lại bởi vì khóe mắt có hơi xếch lên tạo nên mỹ nhân vừa ngây thơ lại quyến rũ.


      Như là đóa Mẫu Đơn tươi đẹp, trong thời kỳ nụ vẫn còn e ấp, chính lúc chờ đợi nở rộ, lại vẫn che dấu được tươi mát xinh đẹp bên trong.


      Thiếu nữ lúc tới, khóe miệng liền có hơi chúm chím, cái loại tương tác này, làm cho người ta thấy tâm tình vui vẻ thoải mái.


      Vốn là có tâm trạng khinh thường, bị nàng vừa cười vừa nhìn như vậy, liền tự giác từ bỏ thành kiến, hướng tới Ninh Khanh Khanh khẽ gật đầu, cười chào.


      Dương Mộng Đình nhìn Ninh Khanh Khanh vừa đến, tầm mắt của mọi người liền nhìn theo bước của nàng, kinh ngạc hề che dấu.


      Nàng lộ ra nụ cười vui vẻ trào phúng, nhìn Lâm Dong Dong, "Ta thấy tỉ tỉ này của ngươi , so với ngươi chính là xinh đẹp hơn nhiều . Mà phong thái tư thế này, đều giống như là từ nông thôn đến chút nào."


      Dương Mộng Đình là Nhất Tinh Linh Sĩ, lần này đây cũng tham gia đội dự bị Học Viện Tử Phượng, hi vọng có thể tăng lên cấp bậc.


      Nàng và Lâm Dong Dong từ trước đến giờ hợp nhau, thấy Ninh Khanh Khanh xinh đẹp như thế, trong lòng liền cần phải thoải mái như thế nào. Chính là muốn cho Lâm Dong Dong ấm ức vì chuyện này, nên nàng tuyệt chịu bỏ lỡ.


      Lâm Dong Dong so với Dương Mộng Đình cấp bậc cao hơn, thực lực của nàng sắp sửa là Tam Tinh Linh Sĩ, nếu có Thoát Cốt Thủy Phù Dong hỗ trợ, hơn nữa có Lâm gia trợ giúp, trong thời gian ba tháng, lại tăng lên Lưỡng Tinh phải việc khó. Trực tiếp là có thể vượt qua điều kiện thu nhận của Học Viện Tử Phượng.


      nay lại thể nhã nhặn với Dương Mộng Đình vốn nhạt nhẽo với nhau, mà mọi khi nàng vốn xem thường, nhưng giờ cũng lại tới tham gia đội dự bị này của Học Viện Tử Phượng, khiến trong lòng rất là tức giận.


      "Nàng so với ta đẹp hơn, tự nhiên liền so với ngươi đẹp hơn, ngươi đắc ý cái gì?"


      "Việc đó cần thiết." Dương Mộng Đình che miệng cười mà nhìn Ninh Khanh Khanh về phía bên này. Rồi kiều tới bên người nàng mà cất tiếng cười "Lâm Khinh Khinh, ta và Lâm Dong Dong , ngươi so với nàng ta ai đẹp hơn đây, nàng ta vẫn còn thừa nhận."


      Ninh Khanh Khanh vừa nghe biết , Dương Mộng Đình tại là khiêu khích ly gián đây, nàng cho dù trả lời nàng là mỹ nhân hay Lâm Dong Dong là mỹ nhân đều đúng.


      Dương Mộng Đình kiều trắng trẻo này, so với Lâm Dong Dong, chính là dạng người mưu quỷ kế.



      Ninh Khanh Khanh chút vội vàng mà : "Dương tiểu thư, nghĩ tới ngươi là nữ nhân nông cạn như vậy. Trước mắt tất cả mọi người tập trung chung chỗ tham gia đội dự bị Học ViệnTử Phượng , chính là vì tăng lên thực lực chính mình, nào có biết ngươi vẫn còn chú ý bề ngoài."


      Người chung quanh lập tức bắt đầu bàn luận, nhìn thấy Dương Mộng Đình như người ngu ngốc chỉ chú trọng bề ngoài.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 74 : Mơ mộng hão huyền

      Edit : Vĩnh Hoài An




      "Khó trách ngày thường trông thấy nàng, đều là trang phục xinh đẹp mà cũng bao giờ thấy lặp lại."


      "Đúng vậy, ta nghe ngày thường nàng trang điểm đều phải mất canh giờ đấy."( 1canh giờ = 2 tiếng)


      "Có nhiều thời gian như vậy tại sao lo tu luyện linh lực a, lãng phí quá mức!"


      Dương Mộng Đình bị như vậy, bỗng liền đỏ mặt. Nàng bình thường đều là được mọi người khen xinh đẹp cùng thông minh, trước mắt nhịn được có hơi tức giận, cười trào phúng :


      "Lâm Khinh Khinh, ngươi cứ mọi người ở chỗ này là vì tăng thực lực lên, vậy còn ngươi? Là dựa vào thực lực tới sao? kẻ Nhị Tinh Linh Giả, muốn thông qua lần rèn luyện trong thời gian ngắn ngủi liền lên tới Ngũ Tinh Linh Sĩ tiến vào Học Viện Tử Phượng, còn bằng về nhà ngủ tương đối dễ dàng thực hơn."


      Nàng chính là bị Phượng Phi Bạch câu "Sợ đợi quá lâu rồi" đả kích làm hoàn toàn xáo trộn. Nay lại bị lời của Ninh Khanh Khanh đả kích lần nữa "Đầu tiên nhắc nhở ngươi, tại ta là Tam Tinh Linh Giả."


      Lúc này mới vài ngày, cũng tăng đến Tam Tinh!


      Dương Mộng Đình trong lòng giật nảy lên cái, ngoài mặt lại vẫn cười: "Tam Tinh Linh Giả như thế nào, khoảng cách đến Linh Sĩ còn quá xa ."


      "Đúng vậy, ngươi sai." Ninh Khanh Khanh mỉm cười, "Vậy ngươi có dám đánh cuộc với ta hay , trước khi Học Viện Tử Phượng gọi nhập học, ta nhất định tăng lên tới Ngũ Tinh Linh Sĩ!"


      Dương Mộng Đình che miệng ha hả mà cười thành tiếng, "Ngũ Tinh Linh Sĩ? Ngươi là nằm mơ sao? Ngươi cho là thăng Linh Sĩ và thăng Tinh giống nhau đều là dễ dàng !"


      Ninh Khanh Khanh cũng lười so đo với nàng, chỉ hỏi "Dương gia các ngươi có báu vật gì đó?"


      Trải qua chuyện Thoát Cốt Thủy Phù Dong , nàng biết làm Linh Sư, tiền là thứ yếu, có được báu vật mới là quan trọng nhất!


      Theo nàng biết, Dương gia là gia tộc lớn tuy nhiên cũng , hẳn là có cất dấu chút báu vật .


      Lâm Dong Dong khỏi bỏ đá xuống giếng, "Dương gia có gieo trồng mảnh U Hương Tử Hư Thảo, U Hương Tử Hư Thảo hấp thu linh lực trưởng thành, sau khi ăn có thể trực tiếp làm tăng trưởng linh lực!"


      Dương Mộng Đình liếc ngang Lâm Dong Dong, Lâm Dong Dong hướng lên trời liếc mắt xem thường.


      Kẻ địch của kẻ địch ngẫu nhiên cũng là bằng hữu, lời này sai.


      Ninh Khanh Khanh cười : "Vậy liền đánh cược U Hương Tử Hư Thảo, lấy việc ta đạt tới Ngũ Tinh Linh Sĩ, tiến vào Tử Phượng Học Viện là mục tiêu. Sau khi đạt tới, cho ta mười gốc U Hương Tử Hư Thảo, mỗi lần vượt qua Nhất Tinh nữa, lại đưa ta thêm mười gốc. Ngươi có dám đánh cược hay ?"


      Dương Mộng Đình cắn răng, "Ngươi cho là U Hương Tử Hư Thảo là dễ trồng như vậy sao?" Dương gia trồng nhiều năm như vậy, cũng mới để dành được mười bốn gốc.


      "Ít nhất đó cần mơ mộng hão huyền mới có thể có a!" Ninh Khanh Khanh cười khẽ, "Như thế nào, cũng dám với ta cá cược lần mơ mộng hão huyền này sao? Vậy xem ra, ngươi mới rồi đều là đánh rắm ."


      Dương Mộng Đình chưa từng bị người mắng đến như vậy, khuôn mặt vì tức giận mà đỏ lên, "Vậy còn ngươi?"


      "Ta có gốc cây Thoát Cốt Thủy Phù Dong ngàn năm." Ninh Khanh Khanh .


      Dương Mộng Đình cũng biết đây là báu vật của Lâm gia, Thoát Cốt Thủy Phù Dong và U Hương Tử Hư Thảo so với nhau, Thoát Cốt Thủy Phù Dong càng thích hợp cho trung cấp Linh Sư tu luyện, nàng trong lòng vừa động cái, "Ngươi có thể làm chủ?"


      " tại là của ta." Ninh Khanh Khanh cười lạnh, "Ngươi cá cược hay ? Nếu cược sau này đừng tiếc nuối, liền cút khỏi ta xa chút!"


      "Được rồi, lời định. Mong công chúa Tử Tuyết giúp chúng ta làm chứng cho trận đấu này." Dương Mộng Đình nhìn Lâm Dong Dong vẻ mặt hận ý nhìn Ninh Khanh Khanh, biết Thoát Cốt Thủy Phù Dong là có trong tay Ninh Khanh Khanh, lúc này liền đồng ý.


      Nàng tin, người mà mười ba tuổi mới có thể triệu hồi ra Võ Linh, chẳng lẽ là có thể ba tháng lên tới Linh Sĩ?


      Nhiều người như vậy ở nơi này, thiên phú bẩm sinh tốt nhất cũng là người đều triệu hoán ra Võ Linh được hai năm, mới có thể lên tới Linh Sĩ. Ninh Khanh Khanh thứ nhất có gia tộc ủng hộ, thứ hai có linh dược Linh Thảo, nghĩ như vậy tới thăng cấp, phải mơ mộng hão huyền là cái gì?

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 75 : Ở chung tốt.

      Edit : cammuối




      Nàng chờ để được thu hoạch Thoát Cốt Thủy Phù Dong! Đến lúc đối đầu Lâm Dong Dong, cái gì cũng cần , cũng có thể cao cao tại thượng chiếm cứ thượng phong!



      biết qua bao lâu đến khi công chúa Tử Tuyết gật đầu làm chứng, nàng mới chớp đôi mắt to hỏi Ninh Khanh Khanh, "Ngươi có tự tin như vậy?"



      "Đương nhiên!" Ninh Khanh Khanh trả lời khí thế mười phần, nhưng trong lòng cũng nắm chắc.


      Nhưng mà bây giờ, tiềm năng của con người này, giống như ngực của nữ nhân, bức bách trận, bóp nặn trận, cũng biết có khả năng biến lớn tới đâu!



      "Khí thế này của ngươi, trái lại cùng Thất Hoàng thúc có điểm giống nhau." Công chúa Tử Tuyết nhìn thấy vẻ mặt tự tin Ninh Khanh Khanh, nghĩ đến Thất Hoàng thúc lạnh lẽo đầy thủ đoạn kia, lôi kéo Ninh Khanh Khanh :



      "Ngươi ở lại bên người Thất Hoàng thúc cũng dễ dàng gì, bây giờ được ra ngoài rồi, lát nữa tổ cùng ta nào."



      Giọng điệu thương tiếc kia cảm động được Ninh Khanh Khanh, Công Chúa tốt, ngươi cũng biết chung sống với hoàng thúc xấu xa của ngươi tốt chút nào a.



      "Triệt ca ca, ta ở chỗ này." Công chúa Tử Tuyết lôi kéo Ninh Khanh Khanh tới, tại sân điện phía trước, thấy được Vân Triệt trong bộ trường sam màu xanh da trời.



      "Ngươi cũng ở chỗ này?" Ninh Khanh Khanh có điểm kinh ngạc.



      Rèn luyện ở Cực Quang Sâm Lâm, là do người khách tọa giảng sư của Tử Phượng Học Viện, cùng với vị Hộ Quốc Đại Sư của Thiên Thịnh hoàng triều cùng nhau bảo vệ và chỉ đạo bọn họ.



      Mà Vân Triệt, chính là khách tọa giảng sư của Tử Phượng Học Viện, Tam Tinh Đại Linh Sư.



      Mặt khác còn có người, chính là vị nam nhân trung niên, Kỳ Thiện Đại Sư, thực lực là Tam Tinh Linh Quân.


      Bọn họ rèn luyện lần này chủ yếu là ở bên ngoài Cực Quang Sâm Lâm. Nơi đó đa số là Linh Thú mười năm đến trăm năm, còn loại ngàn năm đều tương đối ít. Vì vậy có hai vị này bên người, đủ an toàn.



      Kỳ Thiện Đại Sư thân hình cao lớn, mặt vuông chữ điền, rất có uy nghiêm, thanh cũng rất to. Sau khi triệu tập mọi người lại điểm danh xong xuôi, lại bắt đầu phân nhóm mọi người đến Cực Quang Sâm Lâm.



      Cực Quang Sâm Lâm là trong tam đại Linh Thú Sâm Lâm đại lục, cũng là Sâm Lâm ( rừng rậm ) mà toàn bộ diện tích đều nằm trong địa giới Thiên Thịnh vương triều. Tuy nhiên diện tích cũng , chiếm vùng phi thường rộng lớn. Trong đó có tài nguyên Linh Thú Linh Thảo rất phong phú.




      nửa ngày, rốt cuộc đến bên ngoài Cực Quang Sâm Lâm.



      Ninh Khanh Khanh tràn ngập tò mò tới, cho là giống như ngày thường vào Đại Sâm Lâm. Nhưng khi đến gần mới phát , bên ngoài Cực Quang Sâm Lâm, toàn bộ đều có trụ sắt to cao trăm thước bao quanh. Còn ở xung quanh nó, cách mỗi trăm thước, có thể thấy cái trạm Tháp Cao canh gác, bên trong có binh lính giám sát.



      Suy nghĩ chút, nàng liền hiểu được.


      Nếu như làm như vậy, khi Linh Thú chạy ra khỏi rừng rậm, công kích đám dân chúng tay tấc sắc quanh đây, tất nhiên mang đến cho Thiên Thịnh Quốc phiền toái .


      Nhưng mà hiển nhiên rào chắn, chỉ là vì phòng ngừa Linh Thú ra, những người khác, cũng có thể tự do ra vào qua cửa trước, binh lính ngăn trở.


      Đến trước cửa, Kỳ Thiện Đại Sư lần nữa nhấn mạnh những việc phải chú ý sau khi vào:



      "Về lần rèn luyện này, mặc dù chúng ta chỉ ở bên ngoài Cực Quang Sâm Lâm, đánh nhau cùng Linh Thú - mười năm đến trăm năm. Tuy nhiên trong Cực Quang Sâm Lâm các loại Linh Thú cùng tồn tại, nên khi vào, tình huống có thể thay đổi thất thường. Hàng năm vào, đều khó lòng tránh khỏi việc học viên bị thương. Cho nên mọi người cùng nhau tiến vào, nên tự tiện rời khỏi đội ngũ.




      Nếu gặp Linh Thú chủ yếu là do các ngươi xuất thủ, ta cùng với Triệt hoàng tử chỉ phụ trách lúc nguy hiểm đến tánh mạng của các ngươi. Nếu như rời khỏi đội ngũ chết, bị thương, cùng chúng ta quan hệ."


      "Vậy Linh Hạch làm sao phân chia?"



      Ở trong đội ngũ có Linh giả cấp bậc Bát Tinh Cửu Tinh, bọn họ rất có thể trong quá trình rèn luyện mà đột phá, nên tương đối quan tâm với vấn đề này.



      Nàng tin, người mà mười ba tuổi mới có thể triệu hồi ra Võ Linh, chẳng lẽ là có thể ba tháng lên tới Linh Sĩ?




      Nhiều người như vậy ở nơi này, thiên phú bẩm sinh tốt nhất cũng là người đều triệu hoán ra Võ Linh được hai năm, mới có thể lên tới Linh Sĩ. Ninh Khanh Khanh thứ nhất có gia tộc ủng hộ, thứ hai có linh dược Linh Thảo, nghĩ như vậy tới thăng cấp, phải mơ mộng hão huyền là cái gì?

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 76 : Đập bịch bịch

      Edit : cammuối







      " mình chém giết do cá nhân phân phối. Nếu nhiều người hợp tác, chia cho người thích hợp nhất, cần thiết nhất trong đoàn đội . Nếu có hai người cần thiết trở lên , lại chia theo ai xuất lực nhiều hơn được."


      Kỳ Thiện Đại Sư xong, hỏi lại lần nữa, thấy mọi người đều biết được, liền chính thức bắt đầu lên đường rèn luyện.


      Cây cối cao lớn là nhân tố cơ bản tạo thành rừng rậm . Ánh mặt trời xuyên thấu qua cây cối,để lộ ra vài phần ánh sáng thưa thớt. Những chỗ ánh nắng sáng ngời , càng là làm cho trong lòng người ta có thêm vài phần thấp thỏm.


      Theo lý mà , sau khi lại hồi lâu, hẳn là gặp được Linh Thú. Tuy nhiên biết có phải là đoàn người bọn họ có số lượng quá nhiều hay , mà Linh Thú sớm nghe phong phanh chạy trốn.


      ngày qua, ngoại trừ số tiểu Linh Thú cấp thấp mười năm , cũng gặp được cái gì.


      Kỳ Thiện Đại Sư thấy sắc trời tối, liền chỉ chỗ, để mọi người dựng lều trại, qua đêm ngay tại chỗ.


      Công chúa Tử Tuyết lại dựng lều trại. Thấy Ninh Khanh Khanh bận việc đó, liền tới gần mà hỏi: "Ban đêm có người nào ngủ chung cùng ngươi chưa?"


      " có." Ninh Khanh Khanh nhìn dáng vẻ của nàng biết vị Công Chúa này là có chủ ý gì, "Kỳ Thiện Đại Sư cứ hai người thành tổ, Công Chúa liền đến chung chỗ với ta ." Dù sao những người khác nàng hoặc là nhận ra, quen biết còn bằng công chúa Tử Tuyết.


      " tốt quá." Công chúa Tử Tuyết ưng thuận, xoay người kêu: "Triệt ca ca, ta liền ở chỗ này. Nếu mà ca có chuyện gì, đến chỗ này tìm ta."


      Ninh Khanh Khanh ngẩng đầu, Vân Triệt ở bên cạnh chỉ đạo những người khác dựng lều trại. Đến khi tới, ánh nắng chiều ở phía sau , mặt mày mơ hồ, mà nụ cười càng ấm. ngồi xổm xuống , giúp Ninh Khanh Khanh kéo căng góc lều trại.


      "Có biết cách dựng ?"


      "Biết, rất đơn giản." Ninh Khanh Khanh xoa xoa mồ hôi trán, cố định lều trại mặt đất.


      Công chúa Tử Tuyết chen vào giữa hai người, vươn đầu nhìn động tác của Ninh Khanh Khanh, hàng mi mảnh mai gắt gao cau lại " hề đơn giản, ta liền cũng biết chút nào. Triệt ca ca, bằng ca dạy ta ?"


      xong, nàng đoạt công cụ trong tay Ninh Khanh Khanh, chịu bỏ ra mà khiến Vân Triệt dạy nàng.


      Ninh Khanh Khanh cùng Vân Triệt liếc nhau, hai người nhất tề cười cười "Vậy ngươi cứ dạy nàng , ta nghỉ ngơi lát."


      Vì vậy Ninh Khanh Khanh ngồi mặt cỏ ở bên , Vân Triệt dạy công chúa Tử Tuyết. Thi thoảng nàng chen vào câu, bầu khí giữa ba người quả là hoà thuận ấm áp, cực kì vui vẻ.


      Tình hình này rơi vào trong mắt Lâm Dong Dong ở cách đó xa , liền giống như ghim đâm vào mắt.


      Nàng muốn tiếp cận Tam hoàng tử, cho nên mực muốn kéo công chúa Tử Tuyết vào mối quan hệ. Chính là vị Công Chúa điêu ngoa này căn bản là chấp nhận, còn nàng biết xấu hổ, liền muốn cám dỗ Tam ca của nàng.


      Chính là Ninh Khanh Khanh cũng làm cái gì , lại được Thất vương gia che chở nàng, hoàng tử Vân Triệt giúp đỡ nàng, mà ngay cả công chúa Tử Tuyết hay làm khó nhất , vẫn còn chủ động ở chung lều trại cùng Ninh Khanh Khanh.


      Nàng dựa vào cái gì!


      Cảnh đêm giáng xuống, Lâm Dong Dong vào lều trại. lát sau, bóng dáng đột nhiên cũng vào trong lều.


      Người trẻ tuổi cao lớn này, cũng là đệ tử dự bị Tử Phượng Học Viện tham gia lần này, tên là Tào Thế Tường. là cấp bậc Ngũ Tinh Linh Sĩ, vốn là cần tham gia lần rèn luyện này.


      Nhưng mà Lâm Dong Dong lại mời tới tham gia, là trong rèn luyện có nguy hiểm chập trùng, khiến nàng sợ hãi.


      Tào Thế Tường thích Lâm Dong Dong vài năm rồi. Mà nàng đối với mực là như gần như xa. Lần này có thể được người trong lòng mời mọc, làm sao mà chịu tới.


      "Dong Dong, ngươi tìm ta lại đây có chuyện gì sao?" Tào Thế Tường nhìn dưới ánh đèn, gương mặt kia của Lâm Dong Dong càng cảm thấy xinh đẹp, khiến trong lòng tim đập bình bịch. Được tiếp cận nữ thần trong lòng, lại còn ở dạng ban đêm này, khỏi làm cho nhiệt huyết nam nhi có hơi kích động.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :