1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ngốc nghếch nữ nhân hành phiến ký - Mê Lộ Thu Thiên(38c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 6

      Chỉ sợ ca ca ngươi để ý ta. Phá kì như thế nào , cờ thêu ước chừng 29 chữ đời này chỉ có cái. Hừ.

      Giờ phút này toàn bộ người trong Phong Vân Bảo đều ở tiền đường sẵn sàng tiếp đón. Mộ gia huynh đệ kiểm tra công việc chuẩn bị.

      ” Vân Long, đến giờ chưa?”

      Mộ Vân Phi thấy liên tục có người ngừng từ ngoài tiến vào.

      ” Là ai đưa vào. ” Mộ Vân Long ra phía trước.

      , xem. ” lúc này cực kỳ muốn làm nghiêm phòng bị.

      ” Đừng nóng vội, từng người từng người tiến vào, ai cũng có thể vào.”

      Đàm Tiểu Hâm đem cửa bên của Phong Vân Bảo mở ra khe , cầm trong tay thanh trúc chặn ở cửa vào, ngừng lớn tiếng thét to .

      ” Phí vào cửa mỗi người năm lượng, vé này miễn phí lần vào nhà vệ sinh.” (bó tay chị)

      Ba túi tiền trong lòng Đàm Tiểu Hâm đều đầy , trong năm tới, tự nhiên mưa thuận gió hoà, cơm áo cần lo .

      , ngươi cầm khối vàng to như vậy đến, ta trả lại như thế nào, đưa cái thôi!” – rắc rối.

      Ngẩng đầu nhìn sắc trời, a, sắp đến giờ rồi , để tránh rắc rối, tốt nhất nên rời . Vì thế Đàm Tiểu Hâm thu hồi thanh trúc, chuẩn bị đóng cửa.

      Nhưng người phía sau thấy sắp đóng cửa , đều nhốn nháo lên, liều mạng hướng vào bên trong, Đàm Tiểu Hâm éo được, kêu to lên,

      tại sắp mở cửa chính , mời các vị đến đợi ngoài cửa lớn kia . Cửa tại đóng, mời tránh ra chút, bằng minh chủ đến đây, mọi người rất khó coi .”

      Bên ngoài đám người kia thực rất nghe lời, tập trung lại tại đại môn.

      Đóng xong cửa bên, lấy phiến kỳ trong tay nài ra, cắm vào thanh trúc.

      “Xong việc!”- Đàm Tiểu Hâm đắc ý cười rộ lên.

      ” Ngươi làm gì ở đây?” thanh phía sau đột nhiên vang lên, Đàm Tiểu Hâm giật mình kinh hãi.

      Quay lại, là Mộ gia huynh đệ.

      ” May mà ta nhanh tay. ” – nàng giọng tự .

      “Cái gì ” Mộ Vân Phi đuổi theo nàng hỏi.

      “Cái gì cái gì cái gì, ngươi cả ngày trừ bỏ hỏi cái gì, còn có thể làm cái gì a!” – bị Đàm Tiểu Hâm nhanh mồm nhanh miệng trách móc trận, Mộ Vân Phi biết nên cái gì cho phải , tức giận trừng mắt phẫn nộ.

      Lúc cầm trong lòng bàn tay mẩu giấy vệ sinh làm vào cửa, vẫn chưa bán hết. Lúc này vừa vặn làm cho Đàm Tiểu Hâm tìm được lý do. Cầm lấy mẩu giấy liếc mắt nhìn Mộ Vân Phi,

      “Sáng sớm rời giường, muốn nhà xí cũng được sao! Việc này ngươi cũng muốn quản?” – đợi hai người bọn họ trả lời, nàng sớm nhanh chân chuồn mất .



      Mộ gia huynh đệ cũng phải kẻ ngốc, hai người đến cửa hiểu được, biết được chân tướng việc kia, nhưng vì lấy đại cục làm trọng, quyết định vẫn là tha cho nàng đường, sau đó cùng nàng tính sổ.

      Đại môn mở ra, người bên ngoài giống tiến vào như thủy triều. Nhân sĩ võ lâm đều được đưa tới Lăng Vân Lâu, bắt đầu từng đại biểu đồng minh võ lâm lần lượt đăng ký thân phận, lần nữa xác định lại địa vị giang hồ. Nhân số tham gia quá nhiều, việc này phải tiến hành mất nửa ngày.

      Buổi chiều dùng xong cơm, lại từ Thiếu Lâm tứ đại hộ viện, thay phiên tuyên đọc ưu – khuyết – thị phi của các bang phái ba năm gần đây, tiếp theo là tự làm sáng tỏ hoặc các bên đối chất. Liền đến chạng vạng, thị phi giang hồ cũng xử xong.

      Đến lúc giải tán, lão đại Lâm Kiếm Lan bang Hổ Chưởng còn la hét ầm ĩ ngớt, từ trước tới nay phục Mộ Vân Long, chuyện này giang hồ mọi người đều biết . Ai kêu đánh lại Mộ Vân Long, lại muốn dùng mưu quỷ tới ám toán. Lần này, lại suy nghĩ cách làm khó dễ Mộ Vân Long, mục đích chính là thay thế được địa vị của võ lâm minh chủ kia, nhưng cũng chưa được như nguyện.

      Lâm Kiếm Lan vẫn lấy làm kỳ quái, bên người Mộ Vân Long vẫn chưa có nữ nhân, nếu bên người có nữ nhân, việc này dễ giải quyết hơn rồi, phải biết rằng đối phó với nữ nhân, là cao thủ trong cao thủ, làm cho Mộ Vân Long phải đội mũ xanh (bị cắm sừng ý), việc này cũng thực thích. Nghĩ vậy Lâm Kiếm Lan khỏi cười gian rộ lên.

      Có điều…… Lâm Kiếm Lan lại nghĩ rằng, Mộ Vân Long này phải có sở thích đoạn tụ chứ (gay đó mà), nếu làm cho mê chính mình, nghĩ vậy, Lâm Kiếm Lan người nổi da gà, quên , chiêu này ổn, ta đối với việc này có hứng thú. Nghĩ đến nhập thần, Lâm Kiếm Lan hoàn toàn quên chính mình còn đứng ở Lăng Vân Lâu đại đường, chung quanh võ lâm nhân sĩ nhìn Lâm Kiếm Lan đứng ở nơi đó, giống như tên ngốc bỗng nhiên bật cười, bỗng nhiên lắc đầu, bỗng nhiên xua tay ,cảm thấy cực kỳ khó hiểu.

      Chương 7

      Ai, mệt mỏi ngày, cũng có cơ hội để đánh bóng tên hiệu. Có điều, thứ này đẹp, chỉ nghe thôi cũng rất thích . Đàm Tiểu Hâm ngã lên giường, đem bạc cầm lên rồi lại thả xuống, rào rào. là thích ngây người.

      Ở Phong Vân Bảo lăn lộn ngày, Đàm Tiểu Hâm phát võ lâm cũng có gì lộn xộn , còn bằng có thời gian kiếm tiền. Hơn nữa đối với việc nhân sĩ giang hồ tự xưng hiệp nghĩa thực thích, làm việc tất cả đều khẩu thị tâm phi.

      Đàm Tiểu Hâm quyết định chú ý, chuẩn bị trở về Tiểu Kim Môn của nàng.

      Thu thập xong xuôi, mặc lại đồ nữ trang, chuẩn bị rời .

      “Đàm Tiểu Hâm!”

      Mộ Vân Phi người chưa tới tiếng tới trước, từ lúc gặp nàng, dường như tính tình của cũng thay đổi rất nhiều, luôn rất dễ phát điên, nghĩ vậy, Mộ Vân Phi càng thêm tức giận.

      thấy bóng dáng nhắn từ trong phòng lao ra, nghe được gọi, nàng chạy trốn nhanh hơn, chiêu yến tử bay về phía nam, người nhảy lên hòn giả sơn, lại điểm cước, nhảy ra tường bắc, động tác ràng lưu loát, liền mạch, Mộ Vân Long thấy toàn bộ hành trình, trong lòng nhịn được trầm trồ khen ngợi.

      “Ai nha!” thanh quen thuộc từ bên kia tường truyền đến. Đàm Tiểu Hâm, hai huynh đệ hiểu ý cười. Cũng sải bước đến tường bắc.



      “Phong Vân Bảo là địa phương nào, lại để cho tên côn đồ mèo ba chân lại tự do.”

      Cuối cùng cũng báo được thù, Mộ Vân Phi tâm tình rất tốt. Mà Đàm Tiểu Hâm bị bắt lại trong lưới , thể động đậy, được lời. (Phi ka thù rất dai nhá)

      “Mau thả nàng xuống” – Mộ Vân Phi buông dây thừng, Mộ Vân Long nhanh chóng tiếp được. nặng, này. (tại vì có rất nhều bạc trong người :)))



      “Ngươi sao vậy ?” – nhìn nàng chạy nhảy quen, giờ phút này im lặng nhắm chặt hai mắt như thế, Mộ Vân Long trong lòng khỏi lo lắng khẩn trương.

      Ta làm sao, ta làm sao dám mở mắt, hai người các ngươi phải tới tìm ta tính toán sổ sách sao, giả chết, ta thoát được ma trảo của các ngươi sao? Đàm Tiểu Hâm híp mắt mắt, tay vẫn còn sờ sờ vào bạc lưng. Mệnh còn, bạc cũng còn.

      Bị Mộ Vân Long ôm vào trong ngực, Đàm Tiểu Hâm nghe được tim đập rất mạnh, trước đây nàng chưa bao giờ trải nghiệm qua ấm áp này. Cảm nhận được điều này, mặt Đàm Tiểu Hâm cũng bắt đầu ửng hồng.

      “Vân Phi, này có gì đó ổn?” – nhàng đặt nàng lên giường, Đàm Tiểu Hâm mặt giống như bị hỏa thiêu.

      thể nào, chẳng qua là bị túi lưới bắt lại, cũng trúng độc hay bị thương. Nha đầu kia quỷ kế đa đoan, hơn phân nửa là ngụy trang.”

      Nhìn chằm chằm Đàm Tiểu Hâm giường vẫn nhúc nhích, đánh chết cũng tin, nàng có vấn đề gì, gì kia, bụng nha đầu kia như thế nào lớn như vậy nha. Chẳng lẽ…… lẽ là . Nghĩ vậy, Mộ Vân Phi thốt ra

      “Chẳng lẽ, nha đầu kia có bầu.” (:)) chết cười với Phi ca mất thôi)



      Mộ Vân Long nghe vậy, thiếu chút nữa cắn vào đầu lưỡi.

      “Phi! Ngươi cái rắm gì đó.” – giường đột nhiên đứng phắt dậy.

      Nghe được câu phá hư danh dự của nàng, nàng đương nhiên muốn đập bàn đứng dậy, nàng vẫn là nương chưa chồng. tức giận mới là lạ, cũng khó trách những lời khó nghe.

      “Mẹ ngươi mới mang thai.”

      “Đương nhiên, mẹ ta có thai làm sao có thể có ta.”

      Xem Đàm Tiểu Hâm bộ dáng tức giận, Mộ Vân Phi là cao hứng, cuối cùng hòa ván.

      Hành động của Đàm Tiểu Hâm, làm cho Mộ Vân Long ngoài thả lỏng tâm trạng, cũng rất muốn cười.

      “Ngươi xác định việc gì chứ.” – Lời của trở nên dịu dàng, ngay cả Mộ Vân Phi cũng nghe ra, kỳ quái nhìn .

      “Đương nhiên có việc gì!” – Đáng tiếc Đàm Tiểu Hâm cảm nhận được, tức giận việc tiếp tục truy hỏi. Cứ dây dưa vấn đề này, truyền ra ngoài, người khác còn tưởng là .

      Mộ Vân Phi hứng thú vòng quanh Đàm Tiểu Hâm, bụng này có vấn đề.

      Đàm Tiểu Hâm thấy thế, cái khó ló cái khôn, khiêu khích

      “Ngươi làm gì nhìn chằm chằm người ta vậy, có phải có ý tứ với ta , nhưng nếu có bảy tám rương vàng bạc, ta gả cho ngươi đâu?”

      Tiểu tử này nàng làm sao có thể để ý, bọn họ hai người căn bản hợp.

      Ai ngờ Mộ Vân Long lại xen vào

      vậy lẽ ai có bảy tám rương vàng bạc ngươi gả cho kẻ đó?” – Trong giọng ràng mang theo tức giận.

      Vốn Mộ Vân Phi muốn trả đòn Đàm Tiểu Hâm, lại bị Mộ Vân Long đoạt mất lời, lại cảm thấy hành động của đại ca so với bình thường quá khác biệt. Hấp dẫn, hấp dẫn đây.

      “Đương nhiên rồi, có tiền gả cái gì, nuôi kẻ ăn bám sao?”

      Đàm Tiểu Hâm hiển nhiên có nghe ra ý tứ khác của Mộ Vân Long.

      “Ca, có chuyện rồi. ” – Ngoài phòng nũng nịu chạy vào.

      Nhìn đến Đàm Tiểu Hâm xa lạ trong phòng,

      “Ngươi là?” Mộ Vân Thường phút chốc quên mục đích đến, cao thấp đánh giá xa lạ khéo léo xinh đẹp, chính là cái bụng này có chút quái lạ.

      Đàm Tiểu Hâm rốt cục cũng phát chỗ dị thường của bản thân, vì thế đem túi bạc trước bụng ném ra phía sau. Vừa cử động, mặt khác nhìn ba người trong phòng trợn mắt há hốc mồm, có thể tùy tiện ném thịt vào được. ( :)) giống như mấy con thú ở rạp xiêc ấy nhở)

      Bởi vì bạc để ở người thoải mái, Đàm Tiểu Hâm liền xé cái gối để quấn bạc lại, sau đó mặc lại y phục, tiền và người khối (áp dụng chuẩn xác câu tiền liền với ruột :))) , cũng khó trách bọn họ tưởng khối thịt. :))

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 8:

      “Vân Thường, muội vừa rồi xảy ra chuyện gì .” Vẫn là Mộ Vân Long phản ứng việc chính quan trọng.

      “Ah, tên trứng thối Lâm Kiếm Lan kia, mang theo đệ tử của ở trong đại đường làm càn.”

      Mộ Vân Thường vừa vừa đánh giá Đàm Tiểu Hâm lấm la lấm lét, hành động khả nghi. Luôn cảm thấy vấn đề của nàng rất lớn.

      làm càn như thế nào?” – Người của bang Hổ Chưởng mỗi lần võ lâm tụ hội luôn muốn gây , vài năm gần đây danh khí bọn chúng càng lúc càng lớn, tất cả đều dựa vào máy trò nhàm chán này.

      kêu đệ tử của ở trong đại đường cởi sạch đồ, còn tới lui. Ghê tởm muốn chết !”

      “Thời tiết vốn nóng, cởi sạch quần áo có vấn đề gì.” – Mộ Vân Phi cho là đúng, nhị tỷ này cho tới bây giờ chưa hề gió dậy sóng.

      “Vấn đề lớn là, đệ tử của đều là nữ nhân, các đại sư Thiếu Lâm Tự đều rời khỏi đó, còn có người Phong Vân Bảo chúng ta có phải mới mở Xuân Lệ Đường hay .”

      đến liền tức giận, đám nữ tử đó làm sao có thể trước mặt nhiều nam nhân dễ dàng đem quần áo cởi ra. biết xấu hổ.

      “A! Có việc này sao.” – Đàm Tiểu Hâm vốn định nhân cơ hội chuồn mất, nghe được chuyện này, nhịn được cũng muốn xem náo nhiệt. Nào ngờ, Mộ Vân Long ,

      “Đàm nương, vì an toàn của , nương tốt nhất nên ở lại nơi này, bằng gây ra rắc rối gì, ta khó có thể tha cho .”

      “Ca, giọng điệu của huynh nhàng như vậy, chỉ giống như cảnh cáo nàng thôi”

      Trong lời Mộ Vân Thường mang theo bất mãn nghiêm trọng, từ lớn lên trong che chở của hai huynh đệ, có thói quen được nuông chiều, đối với bất kỳ nữ tử từ bên ngoài đến đều mang địch ý. Ngữ khí của ca ôn nhu như vậy, giống như là ý tứ cảnh cáo, hơn nữa nữ tử này bộ dạng thông minh xinh xắn, chừng ca cùng đệ đều có ý tứ, như thế làm sao có thể được. Muốn giáo huấn, ra oai với nàng chút.

      “Ba” - bạt tai liền đánh vào mặt Đàm Tiểu Hâm, ai cũng nghĩ đến Mộ Vân Thường hành động như thế.

      “Muội……” – Mộ Vân Long bắt được tay muội muội, dụng ý của nàng là gì.

      Vỗ về khuôn mặt nhắn vì sao bị đánh của mình, Đàm Tiểu Hâm càng nàng ta ở đâu ra.

      Nhưng nàng là loại người nào, là người dễ bị uy hiếp sao, lập tức lấy tốc độ sét đánh, trả lại cho Mộ Vân Thường bạt tai, còn vang hơn cái vừa rồi, năm ngón tay ràng khuôn mặt tuyết trắng.

      “Ngươi dám đánh ta, chán sống!” – Từ khi sinh ra chưa bị thế này bao giờ, Mộ Vân Thường nổi giận tới cực điểm.

      Thề liều mạng đến cùng, phiền là hai huynh đệ bên cạnh như có ý muốn ra tay giúp nàng đòi lại, ngược lại đem nàng lôi ra ngoài cửa.

      Mà Đàm Tiểu Hâm kia càng kiêu ngạo đáp: “Đánh ngươi sao, mình đấu, ai sợ ai.”

      Đàm Tiểu Hâm là côn đồ lớn lên ở đường phố, có gì vô lại chưa thấy qua, Mộ Vân Thường cùng lắm là cọng hành, nhai cái là xong.

      Đối với Mộ Vân Thường bị mang , lại còn mắng nàng, nàng làm động tác muốn bóp chết.

      xa , Mộ Vân Thường vẫn vừa đá vừa mắng, hoàn toàn có phong phạm tiểu thư khuê các.

      Đúng là trận đấu của hai nữ nhân, Mộ gia huynh đệ đối với việc này vẫn chưa thấy qua, ai cũng phục ai, khó hầu hạ đây.

      Mộ gia huynh đệ vào đại sảnh, quả thực nhìn thấy mười diễm nữ tử, ăn mặc cực kỳ lộ liễu ở trong đại đường cùng vài nam tử của mấy bang phái danh tính làm bậy.

      “Các ngươi làm cái gì?!” Mộ Vân Long giận dữ.

      Ngữ khí này hoàn toàn khác giọng điệu đối với Đàm Tiểu Hâm lúc vừa rồi, thanh sắc câu lệ, làm cho tất cả mọi người đem ánh mắt hướng về phía . Diện mạo tuấn dật, giỏi võ công, gia nghiệp lớn, chọn tướng công, là lựa chọn tốt nhất, có thể được người như vậy thương, chính là việc hạnh phúc nhất thiên hạ, mấy nữ tử nghĩ vậy, ánh mắt mị nhìn Mộ Vân Long.

      “Lâm Kiếm Lan, ngươi làm cái gì?” Mộ Vân Long lớn tiếng hỏi.

      “Đâu liên quan tới ta, Mộ đại minh chủ.” – Lâm Kiếm Lan bí đáp, trong lòng nghĩ, xem ngươi lần này xử lý như thế nào.

      Cuối cùng cũng hiểu được dụng ý của Vương đại nhân, điểm yếu của Mộ Vân Long chính là ở đây — nữ nhân, khéo lắm, mà đây hoàn toàn lại là điểm mạnh của Lâm Kiếm Lan.

      phải đệ tử của ngươi sao.”

      đùa rồi, Bang Hồ chưởng của ta khi nào thu nhận nữ đệ tử. Mộ đại minh chủ, vài nữ tử này phải tiết mục giúp vui ngươi tìm tới cho chúng ta sao.”

      bậy, ràng là……”

      “Vân Thường, muội cần .” – ngắt lời Mộ Vân Thường, muốn để muội muội chuyện cùng loại người tâm tư tà ác này.

      “Đại minh chủ, tin ngươi hỏi bọn họ……” Lâm Kiếm Lan đưa ánh mắt nhìn trong số các nữ tử .

      Nàng kia phong tình vạn chủng hướng đến Mộ Vân Long.

      “Minh chủ, đúng vậy nha, là ngươi mời chúng ta đến giúp vui, sáng sớm hôm nay, ngươi phải phái người đến Hoán Ba Phường chúng ta tuyển mười nương, chúng ta nhận ngân phiếu, dù xa cũng phải đến làm việc.” – Dứt lời, còn phất phất khăn tay nồng nặc mùi trước mặt Mộ Vân Long.

      Nguyên lai là kỹ viện nữ tử, khó trách hành vi sai trái như thế.

      ràng lại là Lâm Kiếm Lan giở trò quỷ.

      “Ta mặc kệ là ai mời các ngươi đến, tại các ngươi có thể rồi.” – muốn làm to chuyện, Mộ Vân Long muốn nhân nhượng tránh phiền phức.

      “Vậy làm sao được, chúng ta là nhận” – Nàng cố ý cường điệu hai chữ ‘như vậy’ – “Nhiều tiền như vậy”, khẳng định muốn làm vừa lòng đại gia bao cả nội đường, “Có phải hay các nương?”.

      Cũng hướng tới các kỹ nữ bên cạnh cử chỉ cố ý, ràng có ý hôm nay tới làm loạn .

      “Các ngươi nên quá đáng.” Mộ Vân Thường rốt cục nhịn được lại xen vào .

      “A, ở đây vẫn còn đại mỹ nhân a, khó trách minh chủ muốn đuổi mọi người chúng ta rồi. Nhưng nàng chỉ có người, như thế nào ứng phó…… A……” – Tay muốn đứt ra, đau đau đau, Mộ Vân Phi nắm chặt cổ tay nàng.

      làm càn !” - Mộ Vân Long thể nghe mấy lời lẽ ô uế đó, hạ lệnh đem đám kỹ nữ đuổi ra ngoài, Mộ Vân Phi cũng theo giám thị.

      Giao việc xong, đột nhiên cảm thấy đầu váng mắt hoa, đứng cũng xong. Sau đó Mộ Vân Thường gục bên cạnh .

      Hương có độc, biết trúng gian kế, Mộ Vân Long trong mơ hồ xuôi nghe thấy từ đại môn truyền đến trận nổ, sau đó ngã xuống bất tỉnh nhân .

      Mắt thấy tất cả mọi người trong nội đường đều ngã xuống đất, Lâm Kiếm Lan điên cuồng cười to, võ lâm minh chủ chẳng lẽ phải sao?

      Ha! Ha! Ha! Rốt cục đại công cáo thành .

      đến bên cạnh Mộ Vân Long, dùng chân đá đá, có gì phản ứng.

      “Ngươi phải cao thủ sao, đứng lên nha, đánh với ta nha……”

      Lâm Kiếm Lan lơ đãng thấy Mộ Vân Thường ngã ở bên khí chất như lan, nhất thời nổi lên tà niệm.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 9

      Đưa tay vỗ về khuôn mặt Mộ Vân Thường, thở hồng hộc. muốn xoay người thoát y phục của nàng,

      “Ôi” – biết là kẻ nào chán sống, dùng đá đánh vào mông , Lâm Kiếm Lan đứng phắt dậy, mắng to:

      “Mẹ nó, ai vậy……” – lời còn chưa dứt, lại cái nữa,

      “Đau quá !”, lần này là gáy, nhặt cục đá lên nhìn, mẹ nó chứ, kẻ nào nhiều tiền vậy, dùng bạc đánh người. (:)) ôi tôi chết với Hâm tỷ)

      Nhìn xung quanh, có bóng người.

      Kế hoạch lần này, tất cả mọi người tham gia đều trúng chiêu, độc được dùng là độc mất nhiều tiền nhờ người ở Tây Vực mua, giải dược, kẻ có bản lĩnh, chết ngay lập tức, kẻ nào bản lĩnh kém khó mà chắc. Tuy nhiên là Vương đại nhân lợi hại, dương đông kích tây, kiến trong miệng chén, mấy chiêu này lưới bắt gọn toàn bộ người trong Phong Vân Bảo.

      Vương đại nhân còn , chỉ cần tận lực vì triều đình, nhất định giúp hàng năm lên làm võ lâm minh chủ, hơn nữa triều đình còn có thể thăng cho chức quan. Cho nên lần này, rốt cục cũng được như ý, về sau muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, muốn mỹ nữ có mỹ nữ.

      Kỳ sớm thèm muốn Mộ gia nhị tiểu thư. Chỉ uy hiếp Mộ Vân Long mà dám lỗ mãng. Lần này mang về Bang sung sướng hưởng thụ.

      Lâm Kiếm Lan trong mộng đẹp, cười mãi thôi. quên chỗ tối có người.

      “Ngao”, lại bay tới cục đá, phải, là bạc, đánh trúng khuôn mặt dài dữ tợn béo ú.

      “Con mẹ nó là ai, người khôn làm chuyện mờ ám, có giỏi lăn ra đây cho ta!”

      Lâm Kiếm Lan ôm mặt, cẩn thận nhìn xung quanh, kẻ quái thai này là ai a, tiền nhiều quá , dùng bạc đánh người.

      ra đây. ” – Tiếng cười khanh khách như chuông bạc kêu từ xà nhà truyền xuống, Lâm Kiếm Lan ngẩng đầu, tiên nữ từ trời giáng xuống,

      “A,” – vừa mở miệng, Lâm Kiếm Lan bị định thân bất động tại chỗ.

      Đàm Tiểu Hâm mang móc từ xà nhà xuống, thu dây thừng. Đâu vào đấy lại kiểm tra ba khối bạc vừa rồi dùng cung bắn ra. Ai muốn dùng bạc bắn ngươi, nơi này có hòn đá nào to, ta rất bạc, lần này là xúc phạm chúng nó .

      Cất xong, Đàm Tiểu Hâm lộ ra nụ cười vừa lòng, nhìn lại Mộ gia huynh muội, có hơi thở.

      đến bên cạnh Lâm Kiếm Lan mở lớn miệng kinh ngạc, bắt đầu quở trách,

      “Ngươi cái con heo béo xấu xí này, ta nên trừng trị ngươi như thế nào đây, giải dược đâu? Lấy ra đây!” (tỷ quá ư là bá đạo bất cần đời :)) )

      Đàm Tiểu Hâm nhặt thức ăn thừa bừa bãi dưới đất lên, từng miếng từng miếng ném vào miệng Lâm Kiếm Lan,

      mau!” – Lâm Kiếm Lan biết ở đâu nhảy ra nàng quái xinh đẹp đến vậy. Tỷ tỷ của ta ơi, ngươi muốn ta chuyện, lại điểm á huyệt (huyệt câm) của ta, ta như thế nào đây.( :)) vô đối, bái phục bá phục) .Nhìn trong tay tiểu quái cầm xương gà, mỳ sợi nhét vào trong miệng , cũng biết nàng muốn làm cái gì, trong lòng sợ hãi.

      Chỉ có thể ngừng dùng ánh mắt truyền tín hiệu cho Đàm Tiểu Hâm.

      “Làm sao, ngươi còn yên tĩnh, phải .” – Đàm Tiểu Hâm vẻ mặt hồn nhiên, trong lòng đại khái tính đùa chết con heo béo này. xong, người liền thấy đâu.

      Người đâu, Lâm Kiếm Lan chưa từng sợ hãi như vậy, biết nàng từ đâu tới, cũng biết nàng muốn làm cái gì, nàng còn đến nữa , má ơi, thà phải đao chết, chứ đừng giày vò như vậy.

      Tiếng bước chân vang lên, lại quay lại rồi, còn mang đến cái gì vậy, mùi khó chịu bay vào mũi Lâm Kiếm Lan.

      “Muốn chết mất, chuồng heo của Phong Vân Bảo sao lại thối như vậy. Đến heo còn bị tiêu chảy, phân loãng quá a.” Nàng cái gì. Ai tới cứu cứu a.

      con mắt bị mờ nhìn thấy, chỉ còn bên. Cái gì nha, còn nóng hổi , dạng nước gì đó từ ánh mắt chảy đến khóe miệng, còn chưa nếm thử, cũng ngửi thấy ra — oa, phân heo, , , nhất định gặp phải . Lâm Kiếm Lan chỉ mong được chết sớm. (:)) chết mất thôi)

      Đàm Tiểu Hâm hoàn toàn đắm chìm trong việc tạo tác phẩm nghệ thuật đẹp, quên hết thảy,

      “Đúng rồi, như vậy mới dễ nhìn chút , nhưng còn xương thừa, vẫn còn số chỗ phải nhồi vào mới được. Ghê tởm, răng nanh nhừ quá.”

      Nhìn trong bao bố góc tường còn có đống phân heo, có thể có ích, nên lãng phí .

      “Đổ hết vào , tốt lắm! Đại công cáo thành”, Lâm Kiếm Lan miệng cũng bị nhét đầy, Đàm Tiểu Hâm hài lòng kết thúc công việc . (ghê chết được >…<)

      Phàm là người nhìn đến bộ dáng Lâm Kiếm Lan, đại khái tháng muốn ăn cơm, nếu Lâm Kiếm Lan còn sống sót, khả năng đến nửa năm ăn ngon, cả khuôn mặt bị trát đầy phân heo. đáng thương nha.

      “Tiểu thư, đều chuẩn bị tốt cả rồi. ” – Tiểu Liên cầm đống đồ ra , hôm nay trong phủ nhiều người chết, nàng rất sợ, nhưng nàng cũng bội phục Đàm nương, trấn định tự nhiên, nàng biết là người tốt.

      “Được rồi, đem thiếu gia tiểu thư nhà ngươi lên xe ngựa .” – Đàm Tiểu Hâm bắt tay làm sạch , cùng Tiểu Liên bốn người rời Phong Vân Bảo.

      Đàm Tiểu Hâm mới vừa , Vương đại nhân liền mang theo đại đội nhân mã chạy tới. Nhìn tình trạng trước mắt, rất là đắc ý, đám người giang hồ chỉ biết đánh đánh giết giết, luận mưu kế còn kém xa.

      “Ngươi đây là…”, nhìn trong phòng rất giống cái chân giò dựng đứng, Lâm Kiếm Lan vẫn nhúc nhích, Vương Hoài Luân kinh ngạc vạn phần.

      “Người đâu.” –

      Liễu Hướng chạy đến bên cạnh Vương Hoài Luân,

      “Đại nhân, Lâm bang chủ đại khái là bị người ta điểm huyệt.”

      “Giải huyệt.”

      Đây là xảy ra chuyện gì? Do ai gây ra, thối quá, ghê tởm .

      “Oa oa oa” - Lâm Kiếm Lan cúi đầu lắc như điên, hai tay lau phân heo mặt. Nhìn Lâm Kiếm Lan vừa thối vừa bẩn, đám người Vương Hoài Luân sợ tránh kịp, muốn chạy càng xa càng tốt.

      Lau phân heo mặt, Lâm Kiếm Lan rống giận : “Nha đầu chết tiệt kia, giết ngươi được.”

      “Lâm huynh, đây là…” – Lâm Kiếm Lan cấp tốc cởi quần áo, trả lời.

      Vương Hoài Luân nhìn chung quanh,

      “Mộ Vân Long đâu?”

      A, Lâm Kiếm Lan tìm trong phòng. Tức giận đánh chưởng gãy đôi bàn. Nhất định là nha đầu kia,

      “Ta muốn mạng ngươi!”

      Lâm Kiếm Lan cắn chặt hàm răng, đột thấy khác thường,

      “Cái gì đây,”

      Từ trong răng kéo ra đoạn lông gà, đoạn lông gà kia có trét ít phân heo, Lâm Kiếm Lan thấy buồn nôn, điên cuồng gào lên…… (:)) khổ thân, nhưng mà đáng đời)

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 10:

      Ước chừng chạy được hai canh giờ, xe ngựa ngừng lại ở chân núi biết tên.

      “Đàm nương, còn chưa tới sao? Thiếu gia cùng tiểu thư sắc mặt rất khó coi!” – Tiểu Liên ở trong xe ngựa lo lắng hỏi.

      “Tới rồi. Để ta đến xem .” – buông dây cương, Đàm Tiểu Hâm vào xe ngựa.

      Chỉ thấy Mộ gia huynh muội sắc mặt xanh đen, Mộ Vân Long hô hấp dồn dập, mà Mộ Vân Thường hơi thở mong manh. Đàm Tiểu Hâm cúi đầu chút,

      ” Tiểu Liên em ở lại đây trông chừng, ta nhanh trở về.”

      Dứt lời, chạy về hướng núi.

      “Dạ.”

      Cho dù người ta trở lại, cũng biết làm thế nào, Tiểu Liên chỉ có thể cầu Bồ Tát phù hộ thiếu gia cùng tiểu thư phúc lớn mệnh lớn, nhất định gặp chuyện may.

      Ở Phong Vân Bảo vài năm, tiếp xúc với Mộ gia Tam huynh muội, Tiểu Liên đối với đại thiếu gia vẫn biết ơn, nhị tiểu thư được nuông chiều từ bé, từ trước đến giờ danh tiếng trong đám hạ nhân tốt, nhị tiểu thư càng khinh thường người được mua từ kỹ viện như nàng, thường xuyên rất khó nghe, cũng may đại thiếu gia ngăn nhị tiểu thư lại, làm cho nàng gây khó khăn quá. Tam thiếu gia đối nhân luôn ôn hoà, rất ít chuyện.

      Tuy rằng như thế, Tiểu Liên ở Phong Vân Bảo vẫn rất hạnh phúc, nàng mỗi khi mình gặp được đại thiếu gia, trong lòng luôn kinh hoàng ngừng, mà đại thiếu gia ngoại trừ phân phó nàng làm chút việc, cũng nhiều lời với nàng, tuy rằng giống tam thiếu gia cách xa mọi người trăm nghìn dặm, nhưng cũng khó có thể tới gần. Nếu dùng cặp làm cho người ta mê hoặc nhìn nàng, vài câu ôn nhu với nàng, nàng nhất định hạnh phúc đến ngất mất.

      Đương nhiên, đây là việc có khả năng, hai người thân phận cách xa như vậy, nếu đại thiếu gia có thể coi trọng nàng, thu nàng làm thiếp, nàng cũng nguyện ý. Nhưng là, việc này cũng là có khả năng , cho nên cứ như vậy, có thể cả đời lẳng lặng ở bên cạnh cũng tốt.

      Vỗ về khuôn mặt đại thiếu gia, đây là lần đầu tiên, khuôn mặt đại thiếu gia hôn mê, đôi môi nhắm chặt, chỉ lẳng lặng nhìn như vậy, cũng có thể làm cho Tiểu Liên kích động thôi, nhịn được, cúi người xuống, gần sát môi đại thiếu gia……

      “Tiểu Liên, em nhanh qua bên kia chuẩn bị nước lại đây!” (ôi, hay…)

      Tiếng Đàm Tiểu Hâm hô lên ầm ỹ từ bên núi truyền đến, rất nhanh, rèm cửa bị kéo lên, Tiểu Liên sợ tới mức lập tức đứng dậy.

      ” Em làm gì vậy?” – mới chút, nha đầu kia nóng như vậy sao. là, nóng đứng ở bên ngoài thôi, làm gì phải ở trong xe, Tàng Bảo Sơn này hầu như hàng năm đều thấy có người .

      làm gì ạ!” – Tiểu Liên chột dạ xuống xe, tìm vài cái lá cây ở quanh đến bờ sông lấy thủy.

      Mở miệng Mộ Vân Thường, Đàm Tiểu Hâm cầm trong tay quả Thiên Sơn tuyết liên ngàn năm ấn xuống.

      ” Đàm nương, nước.” – nhận lấy nước từ tay Tiểu Liên, nâng đầu nàng dậy, từ từ rót nước vào.

      Tiểu Liên cũng lên xe, đỡ đại thiếu gia dựa vào người, giúp đại thiếu gia ăn quả mà Đàm Tiểu Hâm đưa, cho uống chút nước, nhàng đặt thân thể xuống, đắp y phục lên, cùng Đàm Tiểu Hâm xuống xe.

      “Đàm nương, thiếu gia bọn họ có việc gì chứ.” – Tiểu Liên khó có thể yên tâm.

      “Đương nhiên có việc gì , đây chính là bảo bối sư phụ cho ta, có độc giải độc, độc cường thân. Tổng cộng cũng chỉ có ba quả……”

      Aiz, lần này là làm thâm hụt tiền mua bán .

      Hai người ở bên ngoài xe ngựa đều có tâm riêng.

      “Hmm!” hình như là tiếng Mộ Vân Long.

      “Đại thiếu gia ” – Tiểu Liên kinh hỉ chạy tới.

      Chỉ thấy Mộ Vân Long ngồi dậy, sắc mặt nhanh chóng khôi phục huyết sắc, nhìn xung quanh, hoàn toàn biết tình trạng tại như thế nào.

      “Vân Thường.” – kỳ quái sao bản thân có thể ở xe ngựa, mà nhị muội nhân bất tỉnh ở đó.

      “Đại thiếu gia, người tỉnh rồi.” – Tiểu Liên vẻ mặt vui vẻ nhìn Mộ Vân Long.

      Tiểu Liên, Mộ Vân Long nhấc rèm cửa lên nhìn ra bên ngoài núi non hoang tàn vắng vẻ.

      “Tiểu Liên, có chuyện gì xảy ra.” – Mộ Vân Long thanh suy yếu làm cho Tiểu Liên rất đau lòng.

      “Các ngươi bị heo béo họ Lâm ám toán .” Đàm Tiểu Hâm tới.

      “Ngươi tại sao lại ở đây?” – đầy bụng nghi vấn, Mộ Vân Long dường như quên tất cả mọi việc xảy ra

      “Trước đừng nữa, trời sắp sáng, theo ta đến nơi này, sau đó từ từ cho ngươi cũng muộn.”

      Võ lâm đại hội lần này coi như hồi vốn ban đầu, Đàm Tiểu Hâm hối hận thôi.

      Chương 11

      Đàm Tiểu Hâm tháo cương ngựa, vỗ vỗ mông con ngựa.

      ” Ngựa à, ngươi tự do, mau chạy .”

      Cõng Mộ Vân Thường lưng, mang theo vật trang trí xe cột người, dùng sức chạy về hướng núi.

      Đứng ở bên, Mộ Vân Long cùng Tiểu Liên cũng hiểu được hành động của Đàm Tiểu Hâm.

      ” Ngựa chạy rồi, xe lại có đồ gì, sài phu núi chặt cái xe này làm củi đốt.”

      vài bước, quay đầu nhìn hai người còn bất động tại chỗ.



      thôi, ta cõng được ba người đâu.”

      Mộ Vân Long nghe nàng , hiểu được nàng muốn xóa bỏ dấu vết, tránh có người tìm được lên núi. thận trọng kín đáo, này thể khinh thường .

      vào môt khu rừng rậm rạp dưới núi, thời tiết vốn nóng bức, đến đây lập tức lạnh lẽo vô cùng. Mấy vũng đầm lầy hàng năm thấy ánh mặt trời, còn ùng ục ùng ục nổi bong bóng.

      Tiểu Liên sợ hãi gắt gao ôm lấy cánh tay Mộ Vân Long. , Đàm nương làm sao có thể ở được nơi này.

      Rốt cục ngừng lại ở nơi gần sườn đồi.

      Nơi này cũng có thang hay cửa hoặc là đường có thể lên núi, chỉ là dốc núi. Nhìn lên, vắng vẻ, thỉnh thoảng mới có được cây tùng.

      ” Được rồi, aiz, mệt chết ta, công phu kém như vậy, còn dám lung tung đánh người, Mộ Vân Thường đứng lên nha, tự mình lên.” – buông Mộ Vân Thường vẫn hôn mê , xoa xoa bả vai, là mỏi.

      ” Đàm nương, xin hỏi, muốn chúng tôi lên sao?”

      sống núi sao, Mộ Vân Long trong lòng chua xót a, có người chăm sóc sao, trong lòng thương tiếc.

      “Đương nhiên, ngươi to lớn như vậy, ta cõng được đâu.” – đè chết nàng mới là lạ.

      (:)))

      “Nhìn thấy , kia có tảng đá, chính là cửa hang, ngươi tự lên được ?” – được, ngươi cũng đừng , ở lại dưới chân núi .

      Mộ Vân Long vận khí phen, giống như trừ ít khí có vẻ yếu, cơ bản có gì đáng ngại.

      ” Lên được. “

      ” Vậy là tốt rồi, ngươi lên trước , ta đem Mộ Vân Thường cùng Tiểu Liên lên làm hai lần, được .”

      Aiz, mấy ngày nay tức giận quá nhiều. Dù sao cũng rất mệt, cái gì cũng đừng nữa.

      cần, ta có thể mang Vân Thường lên,” nỡ làm cho nàng mệt như vậy.

      ” Được rồi , nếu ngươi kiên trì như vậy, vậy mang Tiểu Liên lên.”

      Tuy rằng có thể làm nàng thoải mái chút, nhưng nàng cũng lo lắng cho thể lực của , mang Tiểu Liên so với Mộ Vân Thường hôn mê bớt được rất nhiều sức.

      ” Chúng ta lên thôi.”

      “Được.”

      Ôm ngang người Tiểu Liên, Mộ Vân Long bay lên đại thạch, chiêu Tường Vân Độ Thiên thấy bóng người .

      “Oa, là cao thủ.” Đàm Tiểu Hâm vẻ mặt bội phục.

      Lấy Thần Tiên ti từ trong tay ra, đầu treo lên móc, đầu buộc chặt mình cùng Mộ Vân Thường. Dùng sức ném đến tảng đá nhọn.

      ” Được. “

      Dùng sức kéo lên,

      ” An toàn.”

      xong, Đàm Tiểu Hâm chạy nhanh về phía sau, lao đến cây cổ thụ ngàn năm, đem thần tiên ti treo lên cành cây cong, dùng sức nhảy xuống, hai gần rơi xuống đất bị phản lực kéo lên đỉnh núi, Đàm Tiểu Hâm vươn tay với tới cây thanh tùng rồi lao vào bên trong Tiểu Kim Môn của mình .

      “Ai da.” – ở đánh giá hang động tinh xảo, Mộ Vân Long cùng Tiểu Liên bị thanh lớn ở cửa động hấp dẫn.

      Mộ Vân Long nhìn đến Đàm Tiểu Hâm ngã xuống người bám đầy bụi, bộ dạng chật vật, nàng vì sao luôn có hành động khiến mọi người chú ý.

      “Ai da.” – lại tiếng, Mộ Vân Thường bị rơi, toàn bộ cơ xương đều sắp vỡ nát .

      Hai mỹ nữ vốn xinh đẹp khả ái, bốn chân chổng vó, rạp đầu sát đất, khuôn mặt nhắn đáng vì ngã đau quá, lăn vòng, rất buồn cười.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 12

      Nhưng Mộ Vân Long cười nổi, trong lòng đè nặng nhiều nỗi băn khoăn, tâm trầm trọng.

      “Ca, chúng ta ở đâu!” lại thanh vừa sắc nhọn vừa chói tai từ miệng Mộ Vân Thường vang lên.

      “Nha đầu chết tiệt kia, ngươi ở địa bàn của tỷ tỷ.” – Đàm Tiểu Hâm giống con chó như quỳ gối nhìn chằm chằm vào đỉnh hang bóng nhẵn, ầm ỹ nguyên nhân, còn tưởng rằng ngủ ở nhà giường Mộ đại tiểu thư.

      Quay mặt lại thấy toàn bộ tầm mắt bị chắn, nhìn kỹ lại, là đanh đá gặp ở trong phủ. Mộ Vân Thường lập tức ngồi dậy, động tác rất mạnh, vừa vặn va vào mặt Đàm Tiểu Hâm.

      “Ôi “, hai người đều ôm khuôn mặt nhắn của chính mình, sờ sờ cái mũi, vẫn còn.

      “Ngươi muốn chết sao,” – mắt thấy hai người chuẩn bị đánh nhau.

      bên Mộ Vân Long lần này phát hỏa ,

      ” Mộ Vân Thường, muội còn muốn ầm ỹ tới khi nào!”

      Bị chính ca ca giáo huấn nghiêm khắc, từ lúc chào đời tới nay là lần đầu tiên, Mộ Vân Thường lập tức đứng dậy, ra góc lặng lẽ ngồi nức nở.

      thèm nhìn đến muội muội cố tình gây , Mộ Vân Long đến bên cạnh Đàm Tiểu Hâm vẫn ngồi như cũ dưới đất, nhàng kéo nàng đứng lên.

      ” Đàm nương, thực xin lỗi, muội muội ta bình thường được chiều quá nên hư, mong nương thông cảm.”

      bàn tay bị Mộ Vân Long nắm, mặt Đàm Tiểu Hâm hiểu sao bắt đầu nóng đến.

      Gạt tay ra.

      cái gì vậy, ta cũng phải người hay so đo như vậy. Đừng nữa, vào bên trong nghỉ ngơi .”

      Vừa vừa vào trong, Mộ Vân Long cùng Tiểu Liên theo sát sau đó, Mộ Vân Thường mất mặt lau khô nước mắt, cũng theo, miệng thầm tức giận.

      “Cái gì mà phá động , nghiệt mới ở nơi này.”

      Cũng may, người nào đó nghe thấy, bằng lại có trận ác đấu.

      Đàm Tiểu Hâm mở cơ quan thạch môn, chỉ nghe ” rầm rầm oanh “, hai phiến đá tảng căn bản nhìn ra manh mối mở ra.

      vào trong động, phong cảnh hoàn toàn khác, cần ánh nến, lại có ánh sáng, gió từ từ thổi vào qua những lỗ xung quanh, trong động có cây, có suối, còn…còn…còn có con rùa già bơi.

      Đàm Tiểu Hâm này là loại người nào, Mộ Vân Thường quan sát xung quanh, miệng ngừng phát ra những thanh kinh ngạc.

      Vật dụng sinh hoạt đầy đủ mọi thứ, có vài đồ dùng thậm chí ngay cả Mộ Vân Long cũng chưa từng thấy qua. (ta nghi sư phụ tỷ này xuyên quá.)

      “Thế nào, Tiểu Kim Môn của ta là bảo bối động danh phù kỳ thực nha.” – Đàm Tiểu Hâm vừa lòng thu hoạch vẻ mặt mọi người, đắc ý vạn phần.

      “Nàng tìm thấy động này như thế nào.” – Mộ Vân Long càng ngày càng cảm thấy Đàm Tiểu Hâm thể coi thường.

      “Ta cũng có khả năng này, động này, là sư phụ ta truyền cho ta, ngươi có biết sư phụ ta là ai ?”

      ra, có khi hù chết các ngươi, tsư phụ ta là danh môn nổi tiếng nha. Đàm Tiểu Hâm càng ngày càng đắc ý.

      “Ngươi , chúng ta làm sao biết.” – ghét nhất vẻ mặt của nàng, có gì đặc biệt hơn người , phải là cái phá động sao, chẳng qua có chút vàng bạc châu báu mà thôi, thể nào so sánh với Phong Vân Bảo được. Mộ Vân Thường chỉ cảm thấy rất hứng thú đối với lão ô quy kia, biết vì sao đại ca cùng tiểu đệ lại thích mấy động vật , hại nàng ngay cả con mèo cũng được nuôi.

      ” Kim Thủ Chỉ. ” (bàn tay vàng) – tuy rằng sư phụ tạ thế vài năm, nhưng tên của người giang hồ tin tưởng rất nhiều người biết.

      “Ah, là Thiên Thủ Thần Thâu.” – ra nàng là đồ đệ của , khó trách nơi này có nhiều bảo bối như vậy, cũng khó trách nàng tinh quái như vậy.

      ra tên đạo tặc.” – Mộ Vân Thường châm biếm.

      “Cho dù là tặc, sư phụ ta cũng là vua của đạo tặc, là hiệp đạo.”

      Sư phụ tuy rằng trộm vô số bảo bối, được rất nhiều thứ được người bán , đổi lấy bạc, chia cho người nghèo . Hơn nữa chỉ trộm đều tiền tài bất nghĩa của tham quan.

      “Cướp chính là cướp, còn hiệp đạo cái gì.” – Mộ Vân Thường bên vỗ về lưng lão ô quy, bên châm chọc khiêu khích.

      ” Ngươi……” – Đàm Tiểu Hâm ngày thường nhanh mồm nhanh miệng bị lời của Mộ Vân Thường làm cho chán nản.

      “Được rồi! Mộ Vân Thường, muội cảm kích ân tình cứu mạng của người ta, lại còn bôi nhọ người khác, đây là thứ muội hàng ngày vẫn học từ thày sao?!”

      quen nhìn bộ dáng muội muội kiêu ngạo ương ngạnh, Mộ Vân Long kéo Mộ Vân Thường ngồi chơi nhiệt tình dậy.

      “Đúng rồi, chúng ta ở Phong Vân Bảo, Tiểu Liên, ngươi xem là chuyện gì xảy ra.” – nàng quên mất chuyện này .

      “Các ngươi ngồi xuống trước , ta từ từ cho các ngươi nghe.”

      Đàm Tiểu Hâm nghiêm mặt, đưa mỗi người ly Ngân Hoa Lộ, ý bảo Tiểu Liên cũng ngồi xuống. Mộ Vân Thường muốn kháng nghị, lại bị ánh mắt ca ca nghiêm khắc nhắc nhở mà im lặng.

      Qua nén hương.

      như vậy, nàng cũng biết tung tích Vân Phi.” – biết tiểu đệ an nguy như thế nào, Mộ Vân Long rất lo lắng.

      “Khi nào chúng ta quay về Phong Vân Bảo vậy?” – nàng cũng muốn ở chỗ này lâu dài.

      ” Bây giờ chúng ta trở về, tương đương chui đầu vào lưới. Sau lưng Lâm Kiếm Lan kia nhất định có người bày mưu. Chuyện này phải đơn giản như vậy. Có khả năng là triều đình nhúng tay vào.” – Mộ Vân Long đứng dậy, chậm rãi đến cửa động.

      “Nếu như vậy, võ lâm gặp kiếp nạn rồi.”

      Có thể lần này các bang phái tham gia đại hội võ lâm tử thương vô số. Nghĩ vậy, càng thêm lo lắng việc sống chết của đệ đệ.

      Nghỉ ngơi hồi phục mấy ngày, cải trang chút, Mộ Vân Long cùng Đàm Tiểu Hâm xuống núi .

      Cây đổ khỉ rã đám, Phong Vân Bảo trước mắt người nhà trống, cảnh tượng lộ vẻ sầu thảm.

      giang hồ lại đồn đãi, Phong Vân Bảo cùng Tây Vực tà giáo cấu kết, bị Lâm Kiếm Lan Bang Hổ Chưởng phát quỷ kế, để thanh lọc cặn bã trong chốn võ lâm, mà dàn dựng ra kế hoạch lần này. Nay Mộ gia huynh muội được tà giáo cứu , các nhân sĩ võ lâm nên đoàn kết lại, loại bỏ người này, vân vân.

      Tóm lại, hết thảy lời đồn đãi bất lợi đối với Phong Vân Bảo. Thực ràng , đây đều là gian kế của Lâm Kiếm Lan cùng Vương Hoài Nhân làm ra. Đều vì ích lợi cá nhân, gieo rắc chướng khí mù mịt giang hồ, Lâm Kiếm Lan cũng nguyện lên làm võ lâm minh chủ, Vương Hoài Nhân cũng lợi dụng nghiệp lớn này của .

      Sau khi Mộ Vân Long cùng Đàm Tiểu Hâm nghe được mấy tin tức này, lại hỏi thăm xung quanh tung tích Mộ Vân Phi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :