1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngọt thê động lòng người, bá đạo tổng giám đốc hảo tình thâm - Bảo Lạp (83) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 31: Bị coi thường

      Edit: White (Lan )


      người đàn ông có dáng vẻ trung niên đứng ở trước khách sạn Cao Quản thấy thế, vội vàng ra nghênh đón.

      "Đường tổng, chào mừng ngài đến khảo sát."

      Kèm theo lời cung kính của người nọ, cửa sau xe được mở ra, đôi giày da màu đen, nhàng đặt xuống đất. Bộ tây trang màu xám sẫm được thiết kế tinh xảo, có hơi bó sát người, nhưng lại làm lộ ra hoàn toàn vóc người hoàn mỹ. ánh mặt trời giữa trưa, toàn bộ rơi xuống khuôn mặt vô cùng tuấn, nhưng vẫn như cũ cách nào có thể xua tan hơi thở lạnh lùng người của .

      Đường Diệc Đình.

      Trái tim, nhảy bang bang lên liên tục, ánh mắt của Lý Nguyên Y giống như là bị cố định, gắtt gao dính ở người , cách nào dời .

      Người đàn ông nhanh chóng dưới vây quanh của mọi người, chậm rãi bước về phía , hô hấp của Lý Nguyên Y đột nhiên trở nên căng thẳng, thầm suy nghĩ liệu có ngừng lại ở trước mặt của hay , có thể giống như trước đây hay...

      Mấy hôm nay, vẫn thể nào quên được bóng lưng đơn của lúc rời , cũng biết được bản thân bị cái gì, ràng là mộ người đáng ghét tính tình thay đổi thất thường, ràng có vị hôn thê vậy mà còn trêu chọc chính mình, nhưng đến cuối cùng, lại có cảm giác giống như là chính mình tổn thương vậy?

      Ông trời ơi, muốn điên rồi!

      nhóm người càng càng gần, Lý Nguyên Y có chút khẩn trương đến nỗi siết chặt lòng bàn tay lại, trong đầu ngừng lập lại cảnh tượng lúc hai người chuyện với nhau, đáng tiếc, Đường Diệc Đình chút cũng có dừng lại, thậm chí lúc ngang qua bên người của , nhìn cũng thèm nhìn cái, trực tiếp lướt qua.

      Từ khi biết đến nay, đây là lần đầu tiên bị coi thường như vậy, trong lòng có hơi bực bội, hô hấp giống như là bị ai bóp nghẹn, liền có chút thở nổi.

      Lúc này, bả vai bị người ở phía sau vỗ cái, Lý Nguyên Y giật mình, quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú nhã nhặn của Tư Chính Hạo,

      "Tư tổng - -" Giọng của khẽ nâng cao lên chút, mắt hạnh lại lặng lẽ thoáng qua chút thất vọng, còn tưởng rằng... còn tưởng rằng là...

      "Mấy hôm nay, có khỏe ?" Giọng trầm thấp của Tư Chính Hạo, mang theo chút quan tâm chân thành.

      "Dạ, rất khỏe, cám ơn Tư tổng quan tâm." Lý Nguyên Y rất nhanh thu nét thất vọng ở đáy mắt lại, khẽ mỉm cười với : "Chúng ta vào trong thôi."

      “Được!" Tư Chính Hạo gật đầu, ánh mắt thâm thúy của nhìn lên mặt của , lại ngoài ý muốn phát ra mắt của lại có quầng thâm, mặc dù sâu, nhưng bởi vì làn da của rất trắng, nhìn sơ qua vẫn thấy ràng. nhịn được hỏi câu: "Gần đây ngủ ngon sao? Bình thường cũng có nhìn thấy mắt của có quầng thâm."

      "Ha ha, làm, cho nên hay thức khuya." Lý Nguyên Y trả lời trôi chảy nhàng.

      "Sau này có dự định gì ? Nghe BGH hạnh mục muốn đưa ra, cho nên có thể thử xe, tôi cảm thấy rất thích hợp."

      “Được, tôi xem thử rồi quyế định sau." Lý Nguyên Y cũng muốn nhiều ở đề tài này, chuyện tìm việc làm lần này của , nếu như có Đường Diệc Đình mở miệng, chỉ sợ là có đài truyền hình nào chịu nhận .

      Đường Diệc Đình - -

      Vừa nghĩ tới thái độ của lúc nãy đối với chính mình, trong nháy mắt tâm tình của lại trở nên buồn bã.

      "Chúng ta vào thang máy ." thanh của Tư Chính Hạo cắt đứt suy nghĩ của , gật đầu, theo phía sau vào thang máy.

      Thang máy trực tiếp lên lầu 38, thóng cái đến nơi mà bọn họ muốn , nhà hàng xoay tròn này tên là Feeling Ý Đại Lợi. - - - - - -
      --- ------ ------ -----

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 32: Oan gia ngõ hẹp

      Edit: White

      Thang máy trực tiếp lên lầu 38, thóng cái đến nơi mà bọn họ muốn , nhà hàng xoay tròn này tên là Feeling Ý Đại Lợi.

      Bốn phía của nhà hàng toàn bộ đều là thủy tinh, trong thời gian 2 tiếng đồng hồ xoay tròn có thể ngắm nhìn mọi thứ sót chút nào. Lý Nguyên Y có chút sợ độ cao, nhưng vẫn vô cùng thích cách bài trí cảnh vật ở bên này, khuôn mặt nhắn thỉnh thoảng nhìn ra bên ngoài, chỉ là lúc sau lại thu hồi ánh mắt.

      " rất thích chỗ này sao?" ánh mắt của Tư Chính Hạo từ thực đơn thu lại, nhịn được mà hỏi.

      “Đúng!" gật đầu, kể từ sau khi đến đây nếm qua mùi vị của lasagna làm cho người ta vô cùng thích ( Lasagna là dạng mì Ý dạng tấm hoặc lá), cũng rất cốt khí mà thích chỗ này. Chỉ là, chuyện như vậy, nàng đương nhiên ở trước mặt của Tư Chính Hạo.

      "Muốn ăn cái gì?" Tư Chính Hạo , cắt đứt suy nghĩ của , nhàng chỉ vào cuốn thực đơn tinh xảo, đề cử vài món.

      “Được, vậy chọn những món này." Tư Chính Hạo ngược lại có phản đối, rất nhanh chọn xong món.

      ra mối quan hệ của hai người có thân thiết lắm,cả hai lại là người thích chuyện nhiều ở trước mặt người quen, bây giờ lại có quan hệ trong công việc, thoáng cài liền biết gì.

      Bầu khí đột nhiên có chút lúng túng, may mà đến mười phút, Lê Lâm tới rồi.

      Mặc dù Lý Nguyên Y sớm với có thêm người bạn chung, nhưng Tư Chính Hạo lại nghĩ đến, là Lê Lâm lịch tao nhã của công ty quảng cáo. Thông minh như , rất nhanh liền hiểu Lý Nguyên Y hẹn ăn cơm mục đích, mặc dù trong lòng có chút thất vọng, nhưng anhvẫn có biểu ra ngoài, thái độ vô cùng lịch mà chào hỏi với Lê Lâm.

      Lê Lâm là người rất biết nắm bắt cơ hội, vất vả Lý Nguyên Y mới giúp cho mình được, đương nhiên thể nào buông tha. Ăn cơm được nửa, liền chọn đúng lúc để nhắc đến chuyện hợp tác. Lý Nguyên Y thấy thế, mượn cớ toilet chuyến. ngờ đến, toilet ra, lại ở nơi khúc quẹo cua, gặp phải Thẩm Thiên Minh.

      là oan gia ngõ hẹp, sau này ra cửa, cần phải xem chút lịch hoàng đạo.

      "Ơ, Lý chủ bá, làm sao lại trùng hợp như vậy, ở đây cũng có thể gặp được nha?"

      Lúc nàyThẩm Thiên Minh dựa vách tường phía trước , ngăn cản đường của . ta vẫn là bộ dang của công tử giàu có kia, hai tay bỏ vào túi quần, khóe miệng hàm chứa nụ cười lười biếng.

      "Có thể nhường đường chút ?" Lông mày của Lý Nguyên Y lông mày cau lại chút, chút nào che dấu vẻ chán ghét ở trong đáy mắt.

      "Ngày đó cơm mới ăn được nửa, quanh co bằng hành động, hay là ăn cơm trưa với tôi, như thế nào?" đôi mắt đào hoa của Thẩm Thiên Minh híp lại, ánh mắt tùy ý đánh giá người của .

      "Tôi với còn chưa có quen thân đến mức có thể ở bất cứ lúc nào cũng có thể ăn cơm với nhau được. Chúng ta phải là người đường, về sau xin đừng đến làm phiền tôi nữa. Cách xa tôi ra chút!" mặt lạnh, nghiêm túc cảnh cáo.

      "Nếu như chịu hiểu ý của tôi, có lẽ cho là tôi vô cùng thích hợp với cũng chừng." Thẩm Thiên Minh lúc lời này, gương mặt tuấn tú cà lơ phất phơ, khó có khi trở nên nghiêm túc như vậy.

      Trong ngày thường, chỉ cần ngoắc tay, có vô số phụ nữ như tre già măng mọc lao đến, chưa từng phải theo đuổi bất cứ người phụ nữ nào? Chỉ là ở trước mặt của , rất giống những người phụ nữ khác, làm cho vô cùng thích thú, muốn đến gần, nhưng lại hết lần này tới lần khác luôn phải nếm mùi thất bại.

      "Xin lỗi, tôi có hứng thú đối với , mong là..." Lời của Lý Nguyên Y còn chưa xong, lúc này bóng đen chợt xẹt qua, thậm chí còn kịp phản ứng, chỉ thấy Thẩm Thiên Minh liên tục bị đối phương đánh, té ngã mặt đất. - - - -

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 33: Cố ý thiết kế

      Edit: Phạm Mai

      " hai - -" Lý Nguyên Y lên tiếng kinh hô, hoàn toàn có nghĩ tới hai xuất ở chỗ này, thậm chí còn nổi giận đùng đùng đánh Thẩm Thiên Minh. nghĩ tới giữ chặt , Lý Xương Húc lại trước bước, đến trước mặt Thẩm Thiên Minh vừa mới đứng lên, phen nắm lấy cổ áo , hai tròng mắt dường như muốn phun lửa: "Tên khốn kiếp nhà ngươi, lại dám quấy rầy em tôi?"

      "Lý Sir, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, làm sao mà có thể khó nghe như vậy?" mặt Thẩm Thiên Minh vẫn treo nụ cười mị hoặc lòng người như trước, bên khóe miệng lên vệt máu đỏ tươi, làm cho khi nhìn , lại thêm vài phần phóng khoáng. Lay động kiềm chế được, chiếu vào đáy mắt Lý Xương Húc thân chính khí, quả thực đó là hai phía đối lập hoàn toàn nhau.

      "Cậu xứng!" Những lời này Lý Xương Húc ra như rít qua từng kẽ răng, em được che chở lớn lên từ , tại sao có thể bị loiaj người cặn bã như Thẩm Thiên Minh nhúng chàm chứ. Nghĩ tới điều này, tức mà biết sao, vung quả đấm liền hướng người đánh tới.

      Thiên Minh cũng có né tránh, sau khi bị vài quyền rắn chắc của Lý Xương Húc đánh tới, mới trở tay đẩy ra, tiêu sái lui lại vài bước.

      "Lý Sir, thân là nhân viên chấp pháp, ở nơi công chúng vô duyên vô cớ đánh người, đây chính là phạm pháp đó." Ngón cái Thẩm Thiên Minh nhàng vuốt ve chút khóe miệng của mình, tiếp theo cười tới mức nhìn có gì tốt, "Hình ảnh vừa rồi đánh tôi, chắc hẳn ống kính đều ghi chép lại , nếu như đưa lên mạng, tin tưởng nếu như dân chúng biết Lý Sir tiếng tăm lừng lẫy, cảm thấy vô cùng hứng thú!"

      "Cậu uy hiếp tôi?" Sắc mặt Lý Xương Húc trầm đến đáng sợ.

      " uy hiếp quá nghiêm trọng. Tôi chỉ muốn, có thể cùng Lý chủ bá có thể ngẫu nhiên gặp nhau, cũng tốt, dù sao nhân vật công chúng - - "

      "Tôi cảnh cáo cậu, có chuyện nhắm vào tôi, dám ra tay với em tôi, tôi nhất định tha cho cậu!”

      Lý Xương Húc bị lời kích thích này của làm cho hai mắt đỏ ngầu, kéo tay áo liền muốn xông qua, may mắn Lý Nguyên Y kịp thời giữ chặt .

      " phải ngày nào cũng nhìn chằm chằm Thiên phố sao?" Thẩm Thiên Minh mỉa mai tiếng, "Những năm này quả nhờ Lý Sir phù hộ, để cho chúng tôi an tâm ngủ ngon đấy. Lý chủ bá, em đúng hay , hả?"

      "Thẩm Thiên Minh, đủ rồi! Nhóm cho chuyện lớn đối với ai cũng có lợi. hai tôi đánh , tôi thay ấy nhận lỗi với , nếu như cần bồi thường - - "

      "Y Y!" Lý Xương Húc nghiêm nghị cắt đứt , hung dữ trừng mắt nhìn Thẩm Thiên Minh cái, "Về sau đừng đánh chủ ý lên em tôi, nếu dù có làm cảnh sát nữa, cũng bỏ qua cho cậu!"

      xong, trực tiếp nắm tay Lý Nguyên Y, sải bước ly khai.

      Lý Nguyên Y bị kéo , tâm tình lại hết sức phức tạp, hai vẫn là người luôn trẩm ổn, làm việc rất có chừng mực, nhưng lúc này bởi vì mà đánh Thẩm Thiên Minh, bởi vậy có thể thấy được, căm hận những thứ hắc ám tới cỡ nào, sợ nếu như nhấc lên quan hệ với bọn họ

      Nếu như hai biết được lén lút dính dáng với Đường Diệc Đình, phỏng đoán hậu quả so với bây giờ còn muốn nghiêm trọng hơn nữa ? Mặc dù trước kia có suy nghĩ tới vấn đề này, nhưng dù sao chuyện gì cũng chưa xảy ra, cho nên trong đầu chưa từng có khái niệm cụ thể, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, rung động trong lòng cũng có ngôn ngữ nào có thể hình dung được.

      "Về sau nhìn thấy những người này, hãy cách xa, biết ?" đoạn đường ngắn, lúc này Lý Xương Húc mới đem tay em buông lỏng, lời thấm thía dặn dò .

      "Vâng, em bảo vệ mình . Ngược lại ..." Lý Nguyên Y cắn cắn cánh môi, muốn lại thôi. nghĩ tới Thẩm Thiên Minh lại cố ý thiết kế để hai đánh , nếu như đem video ra ánh sáng, hoặc tới cục cảnh sát kiện cáo, vạn nhất việc này ảnh hưởng đến công việc hai. Sau này biết...

      "Yên tâm, có việc gì!" Thần sắc Lý Xương Húc hòa hoãn xuống, sờ sờ đầu an ủi, gương mặt tuấn tú, lại lặng lẽ xẹt qua tia ngưng trọng.

      Chỉ mình Thẩm Thiên Minh khó đối phó như vậy, còn thêm Đường Diệc Đình, nếu bọn họ có ý nhấc lên sóng gió ở thành phố A, chỉ sợ ngay cả cảnh sát cũng khó khăn chống đỡ….
      - - - - - -

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 34: Tự mình mời mọc

      Edit: Phạm Mai


      Lý Nguyên Y nghĩ tới thế nhưng lại có đài truyền hình dám tuyển dụng , hơn nữa còn là BGH mà hai ngày trước Tư Chính Hạo nhắc tới.

      BGH là nhà đài truyền hình quốc tế, phạm vi phát sóng phủ rộng toàn cầu, người có thể vào, đều là những người tài hoa hơn người . Ngày đó sau khi nghe Tư Chính Hạo nhắc tới, đặc biệt thăm dò phen, hôm nay vốn chỉ ôm tâm tính đến thử lần àm thôi, ai ngờ kết quả lại quá mức làm người ta vui mừng, đối phương thậm chí còn , nếu như chủ động tới đây, bọn họ cũng đích thân đến mời tham gia!

      Còn tuyệt vời hơn cả trong phim a!

      Ra đài truyền hình xong, Lý Nguyên Y liền nhắn tin cho Tư Chính Hạo, hỏi có phải bí mật hỗ trợ hay . Tư Chính Hạo rất nhanh trả lời là phải , mặc dù ở thành phố A có chút giao thiệp, nhưng BGH cũng có ở trong phạm vi năng lực của .

      "Hãy tin tưởng năng lực của mình, cố gắng lên! Mong em sớm ngày trở thành nữ chủ bá đứng đầu đài truyền hình quốc tế!”

      Nhìn tin nhắn mà Tư Chính Hạo gửi tới, Lý Nguyên Y cười thầm, tựa hồ đối với tương lai, càng có thêm lòng tin. Ngón tay thon dài ở màn hình điện thoại bấm vài cái "Cám ơn!", tin tức còn chưa kịp phát ra ngoài, lại nghe thấy ở phía sau có người gọi - -

      Lý Nguyên Y lên tiếng quay đầu lại, liền gặp được người mặc cảnh phục. , tư thế đành hoàng về phía .

      "Nguyên lai là Madam, có gì chỉ giáo?"

      Lý Nguyên Y khẽ cong môi lên, thái độ có chút lạnh lùng xa cách. có biện pháp, đối với người phân biệt được tốt xấu hướng về phía mắng, còn trong giai đoạn bực mình.

      "Lý chủ bá, thực xin lỗi!"

      Từ Hủy Noãn đứng ở trước mặt , đoan đoan chính chính cúi người chào .

      "Ấy? Madam xin lỗi, tôi thực dám nhận!"

      Lý Nguyên Y kéo môi cười , nghĩ thầm , nhanh như vậy tới xin lỗi, phải là biết quan hệ giữa hai ? Kỳ , quên chuyện hôm đó lâu rồi, bất quá do hôm nay thấy ấy, lúc này mới lại nhớ đến mà thôi.

      "Thực xin lỗi, là tôi hiểu lầm, xin chớ để ở trong lòng." Vẻ mặt Từ Hủy Noãn chân thành, vài ngày nay, vẫn muốn tìm cơ hội xin lỗi, nghĩ tới hôm nay lại trùng hợp gặp được ở đây.

      "A, tôi có dễ giận như vậy, lúc trước là do tôi đùa giỡn, cũng đừng để ý."

      Lý Nguyên Y cũng phải dạng người giảng đạo lý, lại , đối với Từ Hủy Noãn cũng ghét, tính cách đơn thuần ngay thẳng như vậy, ngược lại rất ưa thích , mà lại , ấy cũng còn hơn ba bốn tuổi, cần gì chấp nhặt với ấy đây?

      " , Lý chủ bá. Hắc hắc, tôi là Từ Hủy Noãn, người bên khoa cục cảnh sát nhân dân, rất hân hạnh được biết !" Trong lòng Từ Hủy Noãn cuối cùng thở phào nhõm, mặt mang theo tươi cười sáng ngời, lúm đồng tiền khóe miệng lại sâu thêm vài phần, ở khuôn mặt tuổi thanh xuân mỹ lệ.

      "Đó? Tôi còn tưởng rằng bên cảnh đội hình phạt đấy." Lý Nguyên Y hơi mỉm cười .

      "A tôi cũng muốn vậy, nhưng Lý Sir thu cảnh sát nữ đâu." Khuôn mặt Từ Hủy Noãn, lập tức ủ rột ba phần.

      " hai tôi hết sức theo chủ nghĩa nam nhân, theo ý ấy, công tác nguy hiểm chỉ có đàn ông mới có thể làm, ngay cả chuyện nếu tôi hơn 10 giờ tối mới về nhà, ấy cũng mất hứng ." Lý Nguyên Y cảm khái chút, hai thanh xuân tuổi trẻ, bởi vì có cùng chung đề tài, trong lúc nhất thời quen thuộc nhau ít.

      Hai người vừa vừa , dọc theo đường cười cười , bầu khí hòa hợp, chỉ tiếc, tâm tình tốt của Lý Nguyên Y, rất nhanh liền bị phá hư , bởi vì nhận được tin nhắn đến từ Thẩm Thiên Minh...

      --- ------ ------ ------ ------ ----

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 35: Có việc gấp tìm

      Edit: Phạm Mai
      Tập đoàn Tinh Tế.

      Lý Nguyên Y đứng ở cửa xoay tròn, nhìn lên . Nhìn những tòa cao ốc thẳng tắp, vô ý thức nhéo nhéo lòng bàn tay, do dự chút xong, lúc này mới thong dong bình tĩnh vào.

      Nữ tiếp tân nhìn thấy có người chân thành tới, lập tức mỉm cười hỏi thăm: "Qúy ngài khỏe, xin hỏi tìm ai?" (Ngài là cách gọi tôn kính)

      "Đường Diệc Đình có ở đây ?" Lý Nguyên Y cười , mặt mày cong cong, xinh đẹp khiến người chói mắt.

      Đúng bàn tiếp tần vừa nghe thấy ba chữ Đường Diệc Đình, lập tức cảnh giác lên, vui vẻ trong nháy mắt giảm nhạt: "Xin hỏi ngài có hẹn trước ?"

      " có, bất quá tôi có việc gấp tìm ta, nhưng điện thoại gọi được, có thể làm phiền thông báo chút ?" Đương nhiên Lý Nguyên Y biết , gặp nhân vật như Đường Diệc Đình, nếu như có hẹn trước, căn bản có cơ hội gặp được. Nhưng tại thực có biện pháp, gọi điện thoại cho có ai nghe máy, mà Thẩm Thiên Minh lại lợi dụng video ngày đó uy hiếp , thời gian quá gấp, ngoại trừ tự mình tìm tới cửa, còn cách nào khác.

      " ngại, công ty quy định, có hẹn trước, chúng tôi thể thông báo ." Đối phương trả lời được nghiêm trang, khóe mắt dư quang lại thầm đánh giá nàng - -

      Tóc quăn màu đen lúc này cột thành búi tóc, lộ ra ràng ngũ quan (Ngũ quan dùng để chỉ năm bộ phận khuôn mặt con người là mắt, long mày, tai, mũi và miệng.) tinh xảo, bên khóe miệng treo nụ cười lạnh nhạt, lại có được sức quyến rũ đặc biệt đầu độc lòng người.

      này đẹp quá, nhưng vì cái gì nhìn quen mắt như vậy?

      Đột nhiên trong đầu, có vầng sáng chợt lóe lên: "Xin hỏi, ngài là Lý Nguyên Y chủ bá kênh tài chính và kinh tế sao?"

      Trong giọng , khó nén hưng phấn.

      "Đúng, xem qua tiết mục của tôi?" Trong con mắt hạnh trong suốt Lý Nguyên Y chợt lóe qua tia kinh ngạc, tuy là nhân vật công chúng, nhưng biết, chỉ giới hạn tại tinh nhân sĩ thích tiết mục tài chính kinh tế mà thôi, chỉ như 20 tuổi trước mặt này, khiến cho người ta thể nào tin được.

      "A, xem qua chút." Trước bàn tiếp tân cười lấy lệ.

      thực tế, những như các nàng, làm sao có thể có hứng thú với kênh tài chính kinh tế buồn tẻ như vậy được? Sở dĩ biết Lý Nguyên Y, là vì Dạ trợ lý từng cầm lấy ảnh của ấy mang đến bàn tiếp tân, phân phó các , nếu là Lý Nguyên Y tìm tổng giám đốc, phải lập tức báo cho xuống đón người. Trang phục hôm này mặc khác với ảnh chụp trời vực, chính vì thế khi nãy mới nhận ra.

      "Nếu như thể thông báo tổng giám đốc các , có thể giúp tôi tìm Dạ trợ lý hay ?" Lý Nguyên Y muốn làm khó , lui mà tiếp theo.

      "Vậy ngài chờ." Trước bàn tiếp tân hết sức khoái trá đáp ứng.

      Sau nghi Rose nghe thấy thông báo, rất nhanh liền xuống lầu, đem Lý Nguyên Y đưa đến phòng làm việc cùng của tổng giám đốc.

      "Lý chủ bá, Boss họp, trước mắt thể quầy rầy. Ngài hãy ngồi ở đây chút, đợi tổng giám đốc chút." Rose rót cho ly trà xong, lúc này mới cung kính lui ra ngoài.

      Lý Nguyên Y ngắm nhìn bốn phía, phát phòng làm việc của lớn đến kinh người, nhưng nhìn tổng hợp lại có phong cách riêng, khắp nơi để lộ ra loại xa hoa, thưởng thức tầm thường, đúng là thích hợp !

      Dựa vào giáo dưỡng tốt đẹp, cũng lại bốn phía, mà là đoan chính ngồi sô pha, chờ . Thời gian từng giây từng phút trôi qua, vẫn thấy trở lại, đợi thấy mệt mỏi chút, hơn nữa vài ngày nay ngủ ngon, mí mắt cứ đánh vào nhau, dần dần tiến vào mộng đẹp...

      Sau khi họp xong, Đường Diệc Đình ra phòng họp, Rose lên phía trước lập tức, ở bên lỗ tai vài câu. Gương mặt tuấn vú vốn dĩ trầm, lại nghe được tin người nào đó đến đây, lập tức tươi lên như ánh sáng mùa xuân, chân dài bước nhanh, sải bước về phòng làm việc.



      Chương 36: Có chút đau lòng


      Edit: Phạm Mai
      Đường Diệc Đình đẩy cửa ra, đôi mắt thâm thúy nhìn lướt qua bốn phía, cũng phát bóng dáng nhắn trong tưởng tượng, để lại dấu vết nhíu nhíu mày. vào trong hai bước, tiếng hít thở đều đều sâu kín truyền đến, mặc dù rất , lỗ tai rất thính nên nghe được. Bước chân vô ý thức phóng , lúc nhìn thấy nào đó nằm sôpha, đáy mắt giống như hồ sâu, mơ hồ lên vài phần ôn nhu.

      Người đàn ông đến bên cạnh , từ cao nhìn xuống nhìn chằm chằm, ngủ rất sâu, cũng biết bộ mặt ngủ đề phòng chút gì, lúc này hoàn toàn nhét vào đáy mắt . Ngũ quan của ôn nhu tinh xảo, nhất à khóe môi nhắn cong lên, đỏ tươi ướt át, làm người ta nhịn được nghĩ âu yếm.

      Đường Diệc Đình cảm giác được hầu kết hoạt động vài cái, lập tức có chút cảm giác miệng đắng lưỡi khô, khom lưng, nghĩ muốn in lên môi nàng nụ hôn , lại bị quầng thâm dưới đôi mắt nàng, hấp dẫn chú ý.

      Vài ngày này ngủ được tốt sao? Thoáng cái tiều tụy nhiều như vậy, liền ngay cả khi ngủ thiếp , giữa long mày cũng nhíu lại với nhau. Người đàn ông có chút đau lòng, ngón tay dịu dàng phất qua mí mắt , động tác dè dặt, lại là cực hạn chìm đắm vào đó.

      Điều hò trong phòng có chút thấp, sợ bị cảm mạo, đem tây trang tren người cởi xuống, khẽ nghiêng người, đắp lên giúp . nhàng ở mí mắt hôn cái, lúc này mới xoay người, đến bàn giám đốc, tiếp tục làm việc.

      Thời gian, từng giây từng phút lặng lẽ trôi qua, khi Lý Nguyên Y tỉnh lại, là chuyện của hai giờ sau.

      khẽ mở con mắt sương mù ra, mờ mịt ngắm nhìn bốn phía, vào lúc nhìn thấy nam nhân ngồi ghế giám đốc, suy nghĩ từ từ tỉnh táo lại, thế này mới ý thức được bản thân mình vậy àm ngủ thiếp ở trong phòng làm việc của người ta!

      Ông trời ơi, Lý Nguyên Y, ngươi đúng là con heo mà!

      Khuôn mắt nhắn trắng nõn, rất nhanh liền nhuộm vài đóa mây đỏ, giật giật thân thể, lại hậu tri hậu giác phát , người có áo khoác của . có mùi thuốc là khó ngửi, thay vào đó là mùi vị đàn ông quen thuộc, hít vào cánh mũi, vẫn cứ an tâm như vậy.

      Tâm, trong nháy mắt này, lên vài tia ấm áp, ánh mắt tự giác đặt ở người , rốt cuộc cũng có rời được.

      Tư thế người đàn ông ưu nhã, ngón tay thon dài, nhàng đánh lên bàn phím, tiếng vang cành cạch, giống như là phù, tạo thành đoạn nhạc khúc duyên dáng.

      Ánh mắt cực kỳ chuyên tâm, áo sơ mi chế tác tinh xảo, phác hoạ sâu sắc nửa người hoàn mỹ, ánh nắng mặt trời chiều tà, lúc này xuyên thấu qua cửa sổ sát đất, chiếu rọi ở người , giống như làm tăng cho tầng sáng hoàn mỹ, từ góc độ của nhìn lại, lại làm người ta có loại ảo giác thiên thần phủ xuống. ( nhịn được mới thêm vô câu này, sao Mai cứ có cảm giác như tả con thế biết, ô ô.)

      Đều thời điểm người đàn ông làm việc cực kì có sức quyến rũ, quả lời này giả.

      Giống như cảm giác được cái nhìn chăm chú của , người đàn ông đột nhiên ngước mắt, cùng tầm mắt của chạm nhau ở trung, bốn mắt nhìn nhau, ngay cả hình hình như cũng bị đình chỉ lại.

      nghĩ tới việc nhìn người khác bị bắt ngay tại chỗ, Lý Nguyên Y có chút lúng túng, may mắn Đường Diệc Đình chỉ nhìn cái, rất nhanh lại đem ánh mắt lần nữa trở về màn hình máy vi tính, động tác nhanh chóng, làm cho rằng, giây lát đối mặt vừa rồi, chỉ là ảo giác của .

      Lý Nguyên Y đứng lên, nhàng xử lý y phục có chút nhăn nheo, lặng lẽ hít hơi, lúc này mới chân thành đến trước mặt rồi đứng lại.

      "Đường Diệc Đình, có thể cùng tôi chút ?" Những lời này, chuẩn bị rất lâu, cuối cùng ra khỏi miệng.
      - - - - - -









      Chương 37: bắt nạt tôi



      Edit:phạm Mai
      "Đường Diệc Đình, có thể cùng tôi chút ?" Những lời này, chuẩn bị rất lâu, cuối cùng ra khỏi miệng.

      "..." Người đàn ông có trả lời, động tác đầu ngón tay tiếp tục như trước.

      "Đường Diệc Đình!" Ngữ điệu Lý Nguyên Y khẽ nâng lên, con mắt hạnh xẹt qua vài tia lo lắng. Xem đồng hồ chút, tại sáu giờ, Thẩm Thiên Minh kêu bảy giờ nhất định phải đến Thiên phố, nếu liền đem đoạn video kia công bố ra ngoài. phải là kẻ ngu xuẩn, người đàn ông đối với có những ý nghĩ an phận như thế, dùng hai đến uy hiếp , nghĩ muốn cái gì, vừa xem hiểu ngay.

      "Trong ấn tượng, tựa hồ chúng ta quen, có gì để ." Ngay cả mí mắt Đường Diệc Đình cũng giơ lên, trong lời , để lộ ra loại lãnh ý người lạ chớ lại gần.

      "..."

      Lý Nguyên Y bị lạnh lùng xa cách của làm có chút bị thương, màn ngày đó ở khách sạn, bỗng nhiên chợt lóe qua trong đầu, rùng mình nở nụ cười, nguyên lai, có ý định tiếp tục để ý . Cũng biết vì cái gì, nhận thức điều này, làm cho tâm tình trong nháy mắt bị đẩy vào đáy cốc.

      "Nếu như Lý chủ bá ngủ đủ rồi, liền mời trở về , tôi bề bộn nhiều việc, có thời gian tiếp đãi ." Mặc dù biết được tìm chính mình chuyện gì, nhưng Đường Diệc Đình cũng ngây thơ đến mức nghĩ vì chính mình mà đến. Tâm , so với tảng đá còn chắc chắn, mà chỉ có thể giống như nước chảy đá mòn vậy, từ từ đem hòa tan. Nhưng, nước có thể làm mòn đá, mà tâm , có thể hòa tan sao?

      , xác định ...

      "Nếu như tôi , cầu xin sao?" Con mắt hạnh Lý Nguyên Y sáng quắc thăm dò hướng về phía , giọng thấp vài phần. Hai tay nắm lại thành quyền, ngón tay thon dài lại đâm sâu vào tỏng thịt, cũng cảm giác đau.

      Nếu là đổi lại bình thường bị đối đãi như thế, nhất định Lý Nguyên Y cần suy nghĩ, trực tiếp phất tay áo rời , nhưng lần này quan hệ đến tiền đồ cùng danh dự của hai, có cách nào làm như thấy. Dù cho có tính Đường Diệc Đình là người xấu, ở trong nội tâm , ít nhất cũng tốt hơn nghìn lần so với Thẩm Thiên Minh, về phần tại sao, có đôi khi có chút cảm giác chính là chắc chắc như thế, cần bất luận cái lý do gì.

      Trong veo giọng , xen lẫn nhẫn ủy khuất, nhè truyền vào trong tai Đường Diệc Đình, tâm, như bị bàn tay vô hình bóp lại, lập tức có chút khó chịu cùng đau đớn.

      ngẩng đầu, ánh mắt tùy ý ở mặt vòng vòng, coi như lúc trước làm cho bị đuổi khỏi kênh tài chính và kinh tế, cũng hô to gọi , chưa từng phải ăn như vậy? Thông minh như , rất nhanh liền đoán được nhất định là gặp phải chuyện khó khăn, giọng tự giác mềm rất nhiều: " !"

      Đơn giản hai chữ, lại giống như thanh tuyền chậm rãi xẹt qua trái tim, như kỳ tích vuốt lên nôn nóng bất an của .

      Lý Nguyên Y cắn cánh môi dưới, vốn nghĩ cố làm ra vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng đem tình trình bày ra, ai ngờ lời ra, lại ràng xen lẫn điềm đạm đáng cùng ủy khuất - -

      "Thẩm Thiên Minh... bắt nạt tôi!"

      *****

      Thiên phố ghế lô VIP.

      Lúc này Thẩm Thiên Minh ngồi sô pha, hai chân bắt chéo, ưu nhã tự đắc lắc ly rượu đỏ trong tay đung đưa.

      Hôm nay tâm tình rất tốt, vừa nghĩ tới rất nhanh Lý Nguyên Y tới đây, cặp mắt phượng mê người híp lại, tràn đầy mong đợi.

      Nhìn đồng hồ tay chút, bảy giờ mười phút, tại sao còn chưa tới?

      phải đổi ý ?

      Thẩm Thiên Minh sâu kín nghĩ tới, đột nhiên có chút bận tâm ngày đó chính mình bị đánh vài cái, có phải lãng phí cách vô ích hay .

      Lúc này, cửa bị đẩy ra, cổ hơi thở bức người, đánh tới mặt, vô ý thức run lên cái, ngẩng đầu, liền gặp được Đường Diệc Đình sải bước tới.
      - - - - - -
      PhongVy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :