1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ngọt thê động lòng người, bá đạo tổng giám đốc hảo tình thâm - Bảo Lạp (83) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 24: Gặp người ngoài ý muốn

      Edit: Phạm Mai

      "A, tin có thể thử xem. cho thêm phút thời gian suy nghĩ." Lối hẹp, bị chận lại, đại khái là chắc chắc chạy thoát, Thẩm Thiên Minh để hai tay vào túi, khuôn mặt tuấn tú lên thần thái tự đắc, làm cho Lý Nguyên Y hận đến mức muốn cắn răng.

      "Suy nghĩ xong chưa?" Thẩm Thiên Minh giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay cái, bên khóe miệng, thoáng quyến rũ ra nụ cười tà mị.

      "Thẩm thiếu, nghe cùng Đường Diệc Đình là bạn bè?" Lý Nguyên Y trả lời câu hỏi của , ngược lại ném ra vấn đề khác.

      "Đương nhiên!" Thẩm Thiên Minh có phát đề tài bị dời , "Tôi cùng Đình là lớn lên cùng nhau."

      "Nếu như vậy, tôi là bạn Đường Diệc Đình, dây dưa với tôi như vậy, tính là cái gì?"

      Nếu muốn lần vất vả mà suốt đời nhàn nhã cắt dây dưa của người đàn ông này, biện pháp tốt nhất, đương nhiên là cầm Đường Diệc Đình làm bia đỡ đạn. Tuy hành động như vậy làm Đường Diệc Đình lầm tưởng tiếp nhận , nhưng đối với người đàn ông tự đại kia mà , chịu nhận tiếp nhận, kỳ có khác gì nhau, cho nên, tại sao lại lợi dụng tốt đây?

      Còn tưởng rằng Thẩm Thiên Minh sau khi nghe buông tha cho, ai ngờ lại nhàn tản cắm túi quần, cười đến phá lệ đường hoàng: "Lý Nguyên Y, cười giỡn thể quá trớn. Đình nhà chúng ta sớm có đối tượng đám hỏi, em có việc gì muốn làm náo nhiệt sao?"

      Lý Nguyên Y nghe lời như thế, trong lòng lộp bộp chút, hiểu sao có chút cảm giác thoải mái. cúi đầu, thu lại cảm xúc tối tăm nơi đáy mắt, tiếp theo cười đến phá lệ sáng lạn: "Nếu như tin, có thể gọi điện thoại cho hỏi chút."

      "Thiếu gia ta đúng là tin." Thẩm Thiên Minh xong, trực tiếp cầm lấy điện thoại di động liền gọi điện cho Đường Diệc Đình, ngờ truyền đến lại là thanh nhắc nhở tắt máy.

      mỉm cười đem di động bỏ vào trong túi quần, cà lơ phất phơ bĩu môi, " khéo, tắt điện thoại. Tôi xem em vẫn nên ngoan ngoãn cùng thiếu gia ta ăn bữa cơm , nếu Đình thực là bạn trai em, tôi cũng có biện pháp cùng giải thích."

      Lý Nguyên Y nghe được đáp án này, tâm đều nguội lạnh. chưa từ bỏ ý định, lấy điện thoại di động ra gọi điện cho Đường Diệc Đình, vẫn có thông qua.

      Người đàn ông chết tiệt, thời điểm trong ngày thường muốn gặp, lại xuất , thời khắc mấu chốt sao, chút cũng trông cậy vào được, may mắn đối với có ý tưởng gì, bằng , đoán chừng phải giận điên lên.

      ...

      Cuối cùng dưới bức bách cùng bất đắc dĩ, Lý Nguyên Y chỉ có thể cùng Thẩm Thiên Minh ăn cơm, bất quá dưới cầu mãnh liệt của , địa điểm là do chọn, định tại KFC.

      "Loại đồ ăn tốt cho sức khỏe này có gì đáng để ăn ?" Từ trước đến nay thói quen ăn quán ăn hạng sang Thẩm Thiên Minh, híp cặp mắt đào hoa mê người kia, trong lời , tồn tại chút nào che dấu ghét bỏ.

      Lý Nguyên Y đương nhiên biết loại thiếu gia có tiền giống như bọn họ, là thể nào vừa ý loại thức ăn nhanh bình dân này , sở dĩ lựa chọn ở KFC, là vì ở nơi công cộng, cần lo lắng Thẩm Thiên Minh làm cái hành vi náo loạn nào đối với ; còn nữa, tốc độ dùng cơm ở đây rất nhanh, cần 20 phút, có thể kết thúc.

      Nghĩ được như vậy, hơi hơi nhíu mày: "Nếu như Thẩm thiếu ghét bỏ, vậy quên . Chúng ta tự mình ăn ."

      "Đừng, ngẫu nhiên ăn vẫn có thể ăn." Chỉ cần có thể cùng giai nhân cùng ăn tối, Thẩm Thiên Minh nghĩ thầm, dù có cho ngồi xổm ở quán ven đường, phỏng đoán đều có câu nào oán hận .

      Hai người lấy bữa ăn, ở bên cạnh cửa hông nhà hàng tìm chỗ ngồi xuống.

      Lý Nguyên Y vốn cho rằng bữa cơm này kết thúc rất thuận lợi , ai ngờ lúc ăn được nửa, lại xuất người rất ngoài ý muốn - -

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 25: Thuận thế thoát thân

      Edit: Phạm Mai


      Người tới là có vẻ ngoài khoảng 20 tuổi, vóc dáng cao cao gầy gầy, tóc cột đuôi ngựa, nhìn qua trẻ trung và xinh đẹp, hình như gặp qua ở đâu?

      Bất quá, lúc này đối phương dùng ánh mắt muốn phun ra lửa để nhìn , chuyện gì thế này?

      Lý Nguyên Y nhíu lông mày lại, nhưng khóe miệng vẫn tạo nên cái mỉm cười tiêu chuẩn: "Xin hỏi có chuyện gì?"

      " người phụ nữ câu tam đáp tứ giống như , căn bản xứng với ấy!"

      Đối phương khinh miệt lườm cái, đầu đuôi ra những lời này, rồi xoay người rời .

      "Đứng lại - - "

      Lý Nguyên Y cũng phải người dễ trêu , vô duyên vô cớ bị người khác chỉ mũi mắng trận, hơn nữa tâm tình hôm nay vốn tốt, trong nội tâm bị đè nén trận lửa biết tên, ngay lúc này bị quen biết kia nhen nhóm lên.

      "Xin hỏi vì sao tôi lại phải chịu oan như vậy, tôi biết sao? Cái người mà kia, là ai?"

      "Tôi - -" Từ Hủy Noãn bị chất vấn câu như vậy, biết làm sao, cảm thấy mình đuối lí. Nhưng nghĩ tới này, chiếm mất lòng của người mình thích, mà đàn ông của ta lại đổi người rồi người, trong lòng liền hận thể vạch trần bộ mặt của ta, " làm việc trái lương tâm gì, còn biết sao? Sếp Lý là người toàn diện như vậy, nghĩ tới lại biết quý trọng, lần trước ở ven đường cùng người đàn ông ôm ôm ấp ấp, lần này lại đổi qua người khác, người phụ nữ thay đổi thất thường như , sao đáng để cho ấy ?"

      Từ Hủy Noãn ra lời này lòng đầy căm phẫn, ở trong mắt , Lý Nguyên Y dĩ nhiên là người phụ nữ biết xấu hổ.

      "Ha ha ha - -" Lý Nguyên Y còn chưa kịp mở miệng, Thẩm Thiên Minh liền nhịn được cười ha hả, sau khi nhận được ánh mắt giết người của , hết sức thức thời thu hồi bộ dáng tươi cười.

      " có biện pháp nha, Húc nhà tôi tôi sâu đậm, tin, tự bản thân hỏi ấy . Oh, biết có biết số ddienj thoại của Húc hay , nếu cần, tôi có thể đưa cho .”

      Lý Nguyên Y phác thảo môi, cười đến mặt mày cong cong.

      trách được nhìn ta quen mắt như vậy, ra là nữ cảnh sát ở đơn vị hai, xem ra, đối phương hiểu lầm quan hệ của bọn họ , ha ha.

      Xem ra, tám chín phần mười nhóc này thích hai, chao ôi, làm sao bây giờ, muốn làm chị dâu , cũng đơn giản như vậy đâu?

      " - - "

      thế giới này tại sao có thể có người phụ nữ kiêu ngạo như vậy?

      " quan tâm Húc nhà tôi như vậy, chẳng lẽ có ý gì với ấy? Bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh đến cạnh tranh với tôi, chỉ là tôi cùng ấy ở cùng nhà, nếu muốn tranh thủ, cần phải thêm chút sức đó!"

      Lý Nguyên Y xong hơi, tâm tình vô cùng tốt đẩy cửa ra, ra ngoài. Sau khi rời KFC, trong cặp mắt của thoáng quá tia giảo hoạt, lại lóe lên thêm tia thông minh, tốt, thuận thế thoát thân.

      Mà bên kia - -

      Từ Hủy Noãn nắm chặt nắm tay, bị làm cho tức giận đến lúc lâu sau cũng chưa bình tĩnh được.

      "Dạo này, người mang đầu óc ra ngoài, cũng nhiều a!"

      Trọng gian, thoáng truyền đến thanh diễu cợt, đập vào mắt , gương mặt phải tuấn tú bình thường, lúc này Từ Hủy Noãn mới chú ý tới, chính là người tình mới của cái người phụ nữ lớn lối kia.

      " người nào?" Loại người mà cuộc đời Từ Hủy Noãn gét nhất, chính là loại thiếu gia lông bông như thế này, chỉ có được bộ dáng tuấn mê người còn cái khác là số , cho rằng bất kì người phụ nữ nào thấy cũng nhào tới hay sao?

      "Ai trả lời người đó ." Thẩm Thiên Minh đứng lên, hai tay nhàn tản bỏ vào trong túi quần, mặt lại treo bộ dáng tươi cười.

      "Hừ, nhàm chán." Từ Hủy Noãn muốn đẩy cửa, lại bị ngăn trở, mặt lạnh, hung hăng trừng mắt , "Tránh ra, nếu đừng trách tôi khách khí!"

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 26: Làm sao lại biết nhiều chuyện như vậy?

      "Ơ, tôi là sợ!" Thẩm Thiên Minh cố ý run run tý, rất nhanh lại híp cặp mắt hoa đào mê người kia, "Bất quá, nếu như biết ấy là ai, biết còn có thể giống như bây giờ hay ... , a, lòng đầy căm phẫn?"

      nghĩ tới khi hai người đẹp đối chiến, lại đặc sắc vạn phần như vậy, chờ nhìn qua, thế nhưng Lý Nguyên Y thấy tăm hơi.

      Cũng được, tại cảm thấy trêu chọc đơn thuần này, tựa hồ cũng rất thú vị.

      " ta là ai?" Từ Hủy Noãn bối rối.

      " ấy chính là em bảo bối của sếp Lý nhà đấy, thầm mến người nhiều năm như vậy, công tác tình báo sao lại kém như vậy cơ chứ!" Thẩm Thiên Minh lắc lắc đầu, đẩy cửa ra ngoài.

      Từ Hủy Noãn kinh ngạc đứng ngay người tại chỗ, nhất thời hoảng loạn, lại quên ngẫm nghĩ, người đàn ông này tại sao lại biết nhiều chuyện của như vậy?

      ...

      ****

      Lý Nguyên Y về đến trong nhà, trước tiên liền lấy quần áo vào toilet. Hôm nay mệt chết , cũng tính tắm rửa quá lâu, điều chỉnh nước ấm tốt, liền trực tiếp đứng ở dưới vòi sen tắm, cọ rửa thân thể của mình.

      Ào ào nước, phun hắt vào mặt , Lý Nguyên Y nhắm mắt lại, khó có thời khắc thoải mái nên cố gắng hưởng thụ, lại biết, cửa lại có hoàn toàn đóng lại, lúc này bị bàn tay lớn đẩy ra.

      Lúc này Đường Diệc Đình đứng ở cửa, hai tay bỏ vào túi quần thượng, con ngươi đen sâu như sương mù trong đầm nước, hề chớp mắt nhìn chăm chú vào đứng dưới vòi sen đưa lưng về phía .

      Từ góc độ nhìn sang, đường cong phía sau lưng hết sức tươi đẹp, vòng eo mảnh mai, chỉ bằng nắm tay, mông, vểnh lên, phi thường hoàn mỹ, càng đừng đề tới hai cái đùi dài thẳng tắp, làm cho tất cả nam nhân đều dễ dàng bị hút vào...

      Hầu kết người đàn ông động vài cái, ánh mắt sâu thẳm, dần dần chuyển u.

      Lý Nguyên Y đem bọt nước người gạt , đưa tay tắt chốt mở vòi sen, xoay người dự định lấy khăn tắm, lại bị người đàn ông đứng ở cửa, hù dọa mất thanh hét rầm lên.

      "... vào bằng cách nào?" Khuôn mặt nhắn của Lý Nguyên Y thoáng chốc đỏ bừng mảnh, hai tay vòng ngực, vội vàng xoay người đưa lưng về phía : " ra ngoài cho tôi, ra ngoài!"

      Tiếng kêu, cơ hồ là dùng hết khí lực của bản thân.

      "Sớm muộn cũng nhìn thấy, làm cái gì phải xấu hổ?" Đường Diệc Đình dựa cánh cửa, khuôn mặt tuấn tú giống như cười mà như , trong nháy mắt đáy mắt tĩnh mịch ít, trong đầu lại tự giác lên lần nữa cái cảnh đẹp vừa mới nhìn thấy kia, mặc dù chỉ là vội vã cái, nhìn lắm, nhưng địa phương nên nhìn đều nhìn thấy được, trong ánh trăng mờ, đẹp đến nỗi làm cho thân thể lặng lẽ biến đổi. Tất cả rối loạn cả lên. Động...

      "Cút - -" Lý Nguyên Y thể nhịn được nữa, tiện tay cầm lấy chai sữa rửa mặt, hướng phương hướng cửa ném tới, lại phát , hai luồng tuyết trắng trước ngực kia, bởi vì động tác của , vô cùng sinh động, cứng rắn kích thích tầm mắt đàn ông.

      Tâm, bỗng nhiên ma ma , con ngươi chuyện đổng, nhìn thấy chút hồng hồng, rất sợ chính mình ức chế được ở chỗ này làm cái gì đó đối với , Đường Diệc Đình hít sâu hơi, thanh lại khàn khàn trầm thấp vài phần: "Trước hết em hãy mặc quần áo, tôi ra bên ngoài chờ em."

      xong, cấp gấp ra ngoài.

      Thấy rời , Lý Nguyên Y chẳng quan tâm thở phào cái, tay chân luống cuống đem khăn tắm che kín, sau khi bảo đảm chính mình kín đáo, lúc này mới mặt lạnh, khí thế hung hăng lao ra.

      Chương 27: Đối tượng kết hôn


      Lúc này người đàn ông ngồi ghế sopha phòng , chân dài bắt chéo, tư thái thập phần ưu nhã. Trong tay cầm quyển tạp chí kinh tế tài chính, con mắt dài híp lại, nhìn thấy nồng nhiệt.

      Lý Nguyên Y thấy ở chỗ này, dương dương tự đắc giống như ở nhà mình, vừa nghĩ tới thấy hết thân thể của , trong lúc nhất thời tức mà biết sao, bước chân mạnh, hùng dũng oai vệ tới.

      "Đường Diệc Đình, ở đây phải là nhà , cút ra ngoài cho tôi!" Khuôn mặt nhắn của phông lên, muốn đoạt tạp chí tay , lại bị bàn tay cản lại, thân thể mềm mại nhắn có chút nào ngoài ý muốn , ngã vào trong lòng .

      Lý Nguyên Y muốn giãy giụa, eo thon liền bị chế trụ lại, mặc dù cách khăn tắm dầy, nhưng nhiệt độ lòng bàn tay truyền đến, hiểu vì sao lại làm trái tim tê dại.

      "Hôm nay gọi điện thoại tìm tôi có chuyện gì, hả?"

      Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, thanh Đường Diệc Đình liền thấp vài phần, tựa như ly rượu đỏ hương thuần, nhàn nhạt ra mị hoặc mê người.

      Lúc gọi điện thoại cho , vừa vặn máy bay. Vài ngày nay, bên New York xảy ra chút chuyện, sốt ruột qua xử lý, trong lúc đó chút thời gian nghỉ ngơi cũng có, mỗi lần muốn gọi điện thoại cho , lại băn khoan biết làm sao, đành phải cứng rắn nhịn xuống.

      nghĩ tới mới vừa xuống máy bay, liền nhận được thông báo có cuộc gọi điện thoại của , mặc dù biết lý do gì mà gọi cho , nhưng tâm trạng lại nhảy nhót phen, thèm suy nghĩ cái gì, liền đến đây.

      Đường Diệc Đình đề cập tới còn tốt, vừa nhắc tới chuyện này, lửa giận trong lòng Lý Nguyên Y trong nháy mắt như được đốt lên, đưa tay lên muốn chào hỏi với mặt , lại bị chặn được ở giữa trung, "Cái tật xấu động chút alf đánh người này, có thể đổi chút hay ?"

      "Đường Diệc Đình, đúng là hỗn đản!"

      Tay phải bị chế trụ, chưa từ bỏ ý định, nghĩ duỗi tay trái ra, người đàn ông giống như xem thấu tâm tư của , trước khi chưa kịp ra tay, liền đem tay trái của cầm lấy.

      "... Thả tôi ra."

      nhíu mày, ở trong lòng giãy giụa, đáng tiếc cả người lại bị chế trụ chặt chẽ, giống như lao tù, dù làm thế nào cũng thoát ra được, Lý Nguyên Y tức giận, chỉ có thể oán hận trừng mắt .

      "Em vẫn chưa trả lời, tìm tôi có chuyện gì, ân?"

      Đường Diệc Đình ôm chặt , vùi đầu vào hõm vai , tham lam hấp thụ hương thơm người . vừa mới tắm xong, người có điểm nhàn nhạt mùi thơm hoa oải hương, làm thần kinh khẩn trương của , trong nháy mắt buông lỏng. Ngón tay hơi bị chai, nhàng dao động ở vai mịn màng, đến mức, giống như dòng điện xẹt qua, làm cho toàn thân Lý Nguyên Y phát run, cái cảm giác xa lại. Lòng, chính lặng lẽ khởi động.

      "... Thả tôi ra trước, Tôi... Chúng ta bàn lại!" Cảm giác được tay quy củ ngày càng tùy ý xuống dưới, Lý Nguyên Y ngay cả hô hấp cũng bắt đầu trở nên dồn dập, đứt quãng mới xong câu .

      "Để cho tôi ôm cái, tôi bảo đảm làm loạn với em." Hơi thở nóng rực của phun lên cổ , khuôn mặt nhắn Lý Nguyên Y khẽ lên đỏ ửng, trong lòng lại phát điều đáng xấu hổ, chính mình tựa hồ ghét đụng chạm.

      thừa nhận, người đàn ông này đối với bất kỳ phụ nữ nào đều có lực hấp dẫn lớn, nhưng cũng hiểu, tựa như cây thuốc phiện, khi dính, liền vạn kiếp bất phục.

      Trước lấy thái độ nào ôm lấy , liền tính bọn họ lòng nhau, cũng thể nào ở cùng chỗ, chỉ gia gia phản đối, hai phản đối, liền ngay cả chính , đối với bối cảnh của cũng có cách nào tiếp nhận, càng đừng tới, còn có đối tượng kết hôn...

      Đúng rồi, đối tượng kết hôn!



      Chương 28: Em ghen?

      Đúng rồi, đối tượng kết hôn!

      Nghĩ tới điều này, khuôn mặt vốn thẹn thùng Lý Nguyên Y liền trở nên lạnh lẽo, thừa dịp thời điểm Đường Diệc Đình buông lỏng, cũng biết lấy khí lực ở đâu ra, tránh thoát khỏi người , cánh tay hung hang cho cái tát.

      "Pằng - -" tiếng giòn vang lên, ở nơi ban đêm yên tĩnh này, trở nên đột ngột.

      Hiển nhiên Đường Diệc Đình có đoán được lại đột nhiên ra tay, hơi hơi nhíu mày, ngón tay thon dài sờ gò má hơi đau vừa bị đánh, đôi mắt thâm thúy liền hề chớp mắt nhìn chằm chằm , ánh mắt thâm trầm làm cho người khác rốt cuộc suy nghĩ cái gì.

      Trong lòng Lý Nguyên Y lộp bộp tý, lúc này mới cảm giác được có chút sợ, vội vàng lui cách xa ba bước. Hai tay sít sao nắm lấy khăn tắm, đôi mắt giống như thu thủy chớp chớp, chợt lóe qua chút sợ hãi, nhưng ái tính tình chịu thua lại ương ngạnh ngửa cổ lên án : "Tôi phải là người muốn ôm liền ôm. phải là có đối tượng kết hôn sao, sao lại ôm ta?"

      Giọng có ý chất vấn, nghe vào trong tai Đường Diệc Đình, lại tựa như có thêm chút dấm chua. Người đàn ông vốn nhíu lại long mày, lặng lẽ giãn ra, môi mỏng khẽ quyến rũ ra, mị hoặc vui vẻ lên khuôn mặt tuấn tú tinh xảo bức người: "Em ghen?"

      "Ha, ai ghen tị." Lý Nguyên Y cười lạnh tiếng: "Việc riêng của Đường tổng, nguyên bản tôi muốn để ý, nhưng tôi ưa đàn ông có đối tượng còn ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, hy vọng có thể tự trọng, về sau đừng đến trêu chọc tôi."

      biết vì cái gì, thấy có phủ nhận, trong lòng giống như bị tảng đá đè nặng, lập tức có chút thở được.

      Đột nhiên Đường Diệc Đình đứng lên, thân thể cao lớn hướng về dần dần tiến tới gần, Lý Nguyên Y bị hù dọa vội vàng lùi lại, đáng tiếc đằng sau chính là vách tường, sớm liền có đường lui.

      giây sau, cánh tay to lớn cường tráng như sắt của người đàn ông qua vai chống lên tường, tay kia trực tiếp nắm chiếc càm thon của , bức bách cùng mình đối mặt: "Con mắt nào của em nhìn thấy tôi ở bên ngoài trêu hoa nghẹo nguyệt?"

      " tại phải đúng rồi sao?" cam lòng yếu thế, ánh mắt khiêu khích nhìn chằm chằm tiến đụng vào đáy mắt ,

      Lại rước lấy cúi đầu cười tiếng, gương mặt tuấn tú cố ý để sát vào vài phần, "Bảo bối, sao em lại thích đem mình so sánh với gà chó hoa cỏ ở bên ngoài so sánh hả?"

      " đừng sang chuyện khác, Đường Diệc Đình, tôi cảnh cáo , lại đến quấy rầy tôi, tôi nhất định... Ngô..."

      còn chưa xong, môi ấp của , trực tiếp đặt lên , che lại lải nhải.

      "Ngô..."

      # che giấu #

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 29: Thực thương tâm

      # che giấu #

      # che giấu #

      Thân thể Lý Nguyên Y nhè run rẩy, trong mơ mơ màng màng, thế nhưng có chút tham luyến hương vị , nhưng lại nhất định thuộc về !

      Đúng vậy, thuộc về...

      Cái có vợ chưa cưới, giống như thanh sấm sét, đem những suy nghĩ trong đầu toàn bộ đều nổ tung, hít hơi sâu, chân dài đạp cái, ý loạn tình mê, lại bị đạp cái vào hạ bộ.

      Lý Nguyên Y vội vàng kéo lại cái khăn tắm vừa rồi bị kéo lỏng lẻo tốt, thuận tay lấy cái chăn mềm bên cạnh, Đường Diệc Đình ngẩng đầu, chỉ thấy đem mình cuốn thành cục, thoạt nhìn giống như con sâu long to, cực kỳ đáng .

      híp mắt nở nụ cười, di chuyển chân dài qua đây, ngồi ở bên cạnh giường, cái khuôn mặt kia phóng đại hết cỡ, đối mặt với , "Em dự định khi nào phá kén thành bướm?”

      Hơi thở người đàn ông quen thuộc trong nháy mắt xông vào mũi, tâm run lên, hít hơi, phảng phất đều là hương vị thuộc về .

      để ý tới cười giỡn, cũng muốn bị đầu độc, xoay mặt, hừ lạnh câu: "Cút cho tôi!"

      Biết để ý chuyện có đối tượng đính hôn, Đường Diệc Đình ôn nhu sờ sờ tóc của : "Mặc kệ xảy ra chuyện gì, xin em nhất định phải nhớ kĩ, tôi đối với em là tâm !"

      " như vậy, có?"

      Phụ nữ đều thích nghe dỗ ngon dỗ ngọt, đương nhiên Lý Nguyên Y cũng ngoại lệ, chỉ là giống những thiếu nữ ngây thơ mười bảy mười tám tuổi kia, bị đàn ông tùy ý dụ dỗ chút liền đánh mất tâm mất hồn. Thông minh như , rất nhanh liền bắt được sơ hở trong lời của , tâm, bỗng nhiên chợt lạnh, có loại đau đớn ngay cả chính mình cũng biết, từ từ khuếch tán ở lồng ngực...

      "Ở trong hoàn cảnh của chúng tôi, luôn có thời điểm thân bất do kỷ. Tôi xử lý tốt, em yên tâm." giải thích phi thường thành khẩn, trong cơn giận dữ Lý Nguyên Y lại nghe được, trong đầu tự giác lên cái cảnh những người đàn ông hay với tiểu tam - -

      " tâm em , khả tại thân bất do kỷ thể ly hôn, yên tâm, chờ thời cơ chín muồi, nhất định cho em cái danh phận!"

      Đúng vậy, liền là cảm giác như thế, để cho cảm giác nhục nhã sâu.

      Bàn tay bé dấu trong chăn, nắm chặt thành quyền, Lý Nguyên Y cũng nhịn được nữa, cơ hồ chưa có suy nghĩ qua, liền quát ra câu : "Đường Diệc Đình, nghe kỹ cho tôi, dù cho thế giới chỉ còn lại người đàn ông là , cũng bao giờ có khả năng tôi .”

      xong, con mắt hạnh hung hăng trừng mắt , lại biết rằng, ánh mắt như trong suốt kia, vào thời khắc này có bao nhiêu lãnh ý, tựa như thanh kiếm, hung hăng đâm vào trái tim - -

      "Đường Diệc Đình, tôi hận !"

      "Đường Diệc Đình, muốn tôi , nằm mơ!"

      "Đường Diệc Đình, nghe kỹ cho tôi, dù cho thế giới chỉ còn lại người đàn ông là , cũng bao giờ có khả năng tôi - - "

      Khuôn mặt nhắn trong kí ức giống y như bây giờ, thời gian cũng để lại dấu vết gì mặt , ngược lại làm cho trở nên càng thêm xinh đẹp động lòng người, mà cánh môi kiều diễm hôn qua vô số lần kia, ra, vẫn luôn làm người khác đau như vậy.

      Giờ khắc này, Đường Diệc Đình là thương tâm, của bây giờ, dù cho mất trí nhớ, nhưng bởi vì quan tâm, dù làm bất kì điều gì, cũng có thể tác động suy nghĩ của , làm cho suy tính hơn thiệt, bị dày vò.

      Nguyên lai có câu luôn rất đúng, thời điểm ngươi ai đó, ngươi liền cho nàng cái quyền lợi được thương tổn ngươi.

      , đây là lí do; mà bị làm tổn thương, đây là kết quả.

      Vốn tay đặt tóc , khẽ buông lỏng, thu trở về, đột nhiên đứng người lên...

      - - - -
      PhongVy thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 30: Là ai muốn tới?

      Vốn tay đặt tóc , khẽ buông lỏng, thu trở về, đột nhiên đứng người lên, xoay người rời .

      Lý Nguyên Y thoảng hoảng thần, chỉ thấy thân thể kiện tráng của ra sân thượng, nhảy xuống.

      có chút yên lòng, vội vàng bỏ chăn mền ra ngoài, vừa vặn thấy lưu loát chạm đất, bóng lưng cao ngất ở dưới ánh trăng mông lung, càng lúc càng xa, lại càng thêm đơn.

      Tâm, trong nháy mắt, như bị kim châm cái, mơ hồ ra đau, vô ý thức che tim, ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ, nhìn ngồi vào xe thể thao.

      Chiếc xe rất nhanh liền biến mất trong tầm nhìn, Lý Nguyên Y yên lòng trở về phòng, hai đầu lông mày, sớm nhíu lại chỗ, lâu đều thể mở ra...

      *****

      Sau ngày đó, Đường Diệc Đình cũng có xuất lần nào nữa.

      Lý Nguyên Y hiểu sao có chút mất mát, liên tục ba buổi tối đều thể ngủ, trạng thái tinh thần rất kém cỏi, may mắn trong khoảng thời gian này có công tác, bằng bằng bộ dáng tiều tụy này, làm sao có thể lên tiết mục được?

      Sợ tiếp tục như vậy nữa, tinh thần chính mình có thể sụp đổ, Lý Nguyên Y đành phải lái xe đến tiệm thuốc, mua chút thuốc an thần về.

      Từ tiệm thuốc ra, vừa vặn nhận được điện thoại Lê Lâm - -

      "Thân ái , có thể giúp đỡ tớ hay ?"

      Nghe thanh Lê Lâm, vẫn sức sống mười phần giống như trước kia, đột nhiên Lý Nguyên Y có chút hâm mộ ấy vẫn luôn thẳng thắn cởi mở, như chính mình, trong lòng luôn nhạy cảm yếu ớt.

      "Ân?" Lý Nguyên Y đè lên huyệt thái dương, có chút suy yếu đáp tiếng.

      "Chị đây hẹn Tư Chính Hạo mấy lần, thế nhưng ngay cả nhìn cũng nhìn tớ." Lê Lâm rất đáng thương, sau thanh đó giây, lại trở nên vô cùng ngọt nhu nhu, "Cho nên, câu hãy giúp tớ hẹn ra ngoài, có được hay vậy? Y Y, nha?"

      "..." Lý Nguyên Y lặng yên, bạn tốt biểu diễn chuyên ngiệp như vậy, làm cho nổi da gà đều nhanh rớt đầy đất.

      "Y Y, chẳng lẽ việc như vậy cũng thể giúp tớ sao? Y Y - -" Lê Lâm thấy có trả lời, thanh lại nhu hòa thêm vài phần.

      "Cậu tích cực như vậy, tớ cho rằng câu coi trọng ." Lý Nguyên Y nhịn được trêu ghẹo, môi đỏ mọng kiều diễm khẽ quyến rũ ra, con mắt hạnh khó được chợt lóe qua tia bát quá.

      "Đương nhiên phải như vậy, gần đây bọn tớ có hạng mục cần với , ai da, giúp đỡ chút a."

      "Được rồi, tớ gọi điện thoại cho chút, nếu như có thể, liền hẹn buổi trưa!" Bị bạn tốt mãi thực còn biện pháp khác, Lý Nguyên Y đành phải gật gật đầu, đáp ứng ấy.

      " thành vấn đề, như muốn, vậy hai người chúng ta cũng họp gặp."

      "Được, tớ cúp điện thoại trước." Lý Nguyên Y cười khẽ, sau khi cúp điện thoại, ngay sau đó liền gọi qua cho Tư Chính Hạo.

      Tư Chính Hạo nghĩ tới Lý Nguyên Y lại chủ động hẹn ăn cơm trưa, phi thường vui vẻ đáp ứng ngay lập tức.

      Hai người hẹn nhau 12 giờ tại vườn hoa khách sạn feeling lầu 38, 11 điểm 45 phút Lý Nguyên Y liền tới cửa chính khách sạn.

      lấy điện thoại di động ra, muốn gọi điện thoại cho Lê Lâm, lúc này, đám công nhân viên vừa vặn nối đuôi nhau ra khỏi khách sạn, nhanh chóng đứng thành hai hàng, thoạt nhìn hết sức hoành tráng.

      Lý Nguyên Y sững sờ chút, nghĩ thầm xem ai đến đây, trận thế lớn như vậy? Cầm điện thoại vẫn chưa có kết nối, chỉ thấy hàng đoàn xe dài từ đường xe chuyên môn dành cho khách quý của khách sạn chậm rãi tiến tới, ỡ giữa là chiếc dài hơn loại Rolls Royce, ổn thỏa dừng ở cửa chính.

      --- ------ -------

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :