1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Ngắm hoa nở trong sương - Ngải Mễ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chương 27






      Gần đây, mỗi lần đánh răng buổi sáng, vừa đưa bàn chải vào miệng là Ngải Mễ lại lợm giọng nôn khan, sau đó thấy ruột gan cồn cào vì nôn dữ dội, cổ họng cũng rất khó chịu.




      Mẹ quan sát mấy ngày, kìm được liền lo lắng hỏi: “Có phải con có bầu rồi ?”




      biết mẹ muốn hỏi vấn đề này từ lâu lắm rồi, sau khi đến gặp Allan vào ngày Chủ nhật đó tại đồn công an, về nhà mẹ phát biểu bản báo cáo dài có nhan đề: “Nếu chẳng may có bầu, con phải khai với mẹ”, có lẽ lúc ấy mẹ nghe thấy chuyện Jane có bầu, sợ cũng bị như thế. Sau đó mẹ cũng như người có tật giật mình, cứ nghe thấy chuyện gì lien quan đến chuyện “có con” là lại hỏi với vẻ đầy lo lắng.




      liền hỏi mẹ: “Có phải mẹ biết Jane có bầu với Allan từ lâu rồi ? Lần mẹ đến đồng công an gặp Allan, có phải ấy khai hết với mẹ ?”




      Mẹ liền giải thích: “ phải là biết từ lâu, hay cách khác là chắc chắn lắm. Hôm đó đến đồn công an, Allan gì đến chuyện đứa con, cậu ấy biết tại sao mình lại bị bắt đến đồn công an. Nhưng người trực ban ở đó riêng với mẹ rằng họ Giản đó tự sát vì có bầu, có thể là con của Allan vì lá thư tuyệt mệnh viết cho Allan mà.”




      Ngải Mễ hỏi: “Thế sao hôm đó mẹ gì với con?”




      “Mẹ biết con rất… sùng bái nó nên đâu dám với con. Hơn nữa người trực ban cũng chưa dám khẳng định là hoàn toàn đúng. Hôm đó họ còn chưa chính thức thu thẩm Allan mà chỉ tạm giam ở đồn công an thôi, mẹ còn hy vọng nó sớm được thả, kết quả ngày càng tệ, con nhà họ Giản phải tự sát mà là bị mưu sát. Bố mẹ được gặp Allan, đến những người phụ trách điều tra vụ này, bố mẹ cũng gặp được, đành phải nhờ Bí thư Vương nghe ngóng hộ thôi.” Rồi mẹ lại hỏi : “Con và nó có… quan hệ đó hả? Mẹ thấy con rất giống… có bầu, nôn khan buổi sáng…”




      Ngải Mễ liền bác bỏ ngay: “Con với mẹ bao nhiêu lần rồi, con và ấy có quan hệ đó. Mẹ phải lo việc này đâu, kể cả là có ấy cũng chẳng để con mang bầu con ấy, ấy chưa con đến nước đó…” thêm được nữa mà khóc thút thít rồi chạy về phòng mình chốt cửa lại, lấy gối bịt miệng mình và khóc tấm tức.




      Mẹ định làm rồi nhưng vẫn lo cho , lại mò sang gõ cửa, rụt rè : “Ngải Mễ, con đừng nghĩ quẩn nhé, con cũng biết rằng bác Vương chưa được xem báo cáo khám nghiệm tử thi, chưa xác định được gì cả. Những chuyện này phải tận mắt nhìn thấy mới tin được…”




      Ngải Mễ thút thít khóc, : “Mẹ cứ làm , con sao.” Sau khi mẹ rồi, Ngải Mễ chợt nghĩ biết mình có bầu nhỉ? Mẹ là người từng trải, chắc là mẹ nhìn ra được. tính nhẩm thời gian có kinh của mình rồi lại vô cùng thất vọng, hình như khả năng có bầu cao. vội vàng đánh răng rửa mặt rồi ra hiệu sách gần nhà tìm cuốn sách về thai sản. Đọc lúc thấy xác suất có bầu gần như bằng .




      quyết định tìm bác sĩ để kiểm tra, vì mặc dù xét về thời gian và lý thuyết thể có bầu, nhưng việc nôn khan buổi sáng lại là vốn là người hay làm những việc ngược đời, tại sao chuyện có bầu lại thể ngược đời chứ?




      dám đến bệnh viện của trường Đại học J, sợ người ở đó nhận ra là con của ông Ngải và bà Tần, cũng dám đến bệnh viện trường Đại học B, sợ mọi người nhận ra là Ngải Mễ. Những bệnh viện thành phố, bệnh viện quận khác cũng dám , sợ người ta đòi xem chứng minh thư gì đó. còn nhớ có phòng khám tư nằm trong con ngõ, ở đầu ngõ có treo tấm biển ghi dòng chữ “kiểm tra thai sớm, phá thai đau”.




      biết tại sao trước đây mình lại để tâm đế tấm biển đó, chắc là do bên có ghi dòng chữ “nữ bác sĩ quân y về hưu”, và trong đầu luôn có ấn tượng rằng bác sĩ quân y chuyên khám bệnh cho quân nhân, khâu vết thương, lấy đạn trong người đó, dường như dính dáng nhiều đến việc phá thai. Bác sĩ quân y phá thai cho ai, chẳng lẽ phá thai cho mấy ông bộ đội mặc quần áo lính thùng thình à?




      quyết định tìm nữ bác sĩ quân y đó, nghĩ chắc chắn phòng khám tư cần giấy chứng nhận, nếu còn ai tới nữa? cũng dám xe đạp, vì Allan từng thời gian đầu mang thai xe đạp rất dễ sảy thai. bắt taxi đến con ngõ đó, tạ ơn trời Phật, phòng khám vẫn hoạt động. thấp thỏm vào bên trong thấy phụ nữ đợi ở đó, định lẩn bị bác sĩ nhìn thấy, nhàng với : “Cháu đợi lát, bác ra ngay.”




      quyết định đợi, nhất định phải kiểm tra xem có bầu hay , nếu có tin chắc chắn Allan , vì trẻ con như thế, chắc chắn cả mẹ đứa trẻ nữa. Kể cả , có tiểu Allan ở bên ngày ngày, cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc, với tư cách là bố đứa trẻ, phải thường xuyên đến thăm con chứ? Hơn nữa thể tưởng tượng được Allan vẫn sau khi biết họ có con với nhau, trong khi con của và Jane còn nữa.




      ngồi trong phòng khám đó đợi. Phòng khám rất , chắc là của nữ bác sĩ quân y. Chỗ khám bệnh được ngăn với bên ngoài bằng chiếc ri đô, nhưng chiếc ri đô cũng chỉ che được giường bệnh nhân nằm, còn chỗ bác sĩ ngồi vẫn lộ ra bên ngoài. nhìn thấy nữ bác sĩ quân y cầm dụng cụ hao hao chiếc kìm nhưng phải là kìm, chắc là đưa vào trong người nằm bàn thủ thuật kia, nghe thấy chị kia kêu lên, bác sĩ liền : “Đừng sợ, hơi tức chút nhưng nhanh thôi, phải banh cổ tử cung ra chút.” Sau đó nghe thấy tiếng rè rè, chắc hút sinh linh bé bỏng đó từ trong bụng ra. lát sau, chị kia bắt đầu la lớn, chửi rủa kẻ tên là “Cường Tam”. Ngải Mễ sợ hãi nghĩ: Sao đây có thể gọi là phá thai đau được? Phải là phá thai cực đau mới đúng.

    2. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Cuối cùng bác sĩ : “Xong rồi, xong ngay đây.” lát sau, chị kia xuống bàn thủ thuật và nằm xuống chiếc giường bên cạnh nghỉ ngơi. Bác sĩ liền quay ra hỏi Ngải Mễ có việc gì. Thấy người phụ nữ kia vẫn còn ở đó, Ngải Mễ chịu . Bác sĩ mỉm cười với vẻ thấu hiểu rồi bước đến giường bệnh chuyện với chị vừa làm thủ thuật kia.




      “Trong vòng ba mươi ngày được để cậu ta động đến cháu, vừa làm thủ thuật xong, vết thương còn chưa lành, cổ tử cung cũng mở rộng, rất dễ bị nhiễm trùng đấy. Sau này nếu cậu ta chịu dùng bao cao su cháu đến đây tiêm thuốc tránh thai vậy.”




      Người phụ nữ đó liền ca thán: “Lão ấy chẳng khác gì súc sinh ạ, chỉ biết làm cho sướng thôi, quan tâm đến sống chết của người khác, chỉ biết lo cho bản thân mình. Cái khổ đó đâu đủ, bây giờ lại phải chịu tội này nữa.” Rồi chị ta cao giọng, vọng ra chỗ Ngải Mễ: “Tôi chồng con rồi, biết làm thế nào được, hiểu những trẻ như , cưới hỏi chưa, nhìn cũng chỉ tầm hai mươi, tại sao phải tự chuốc vạ vào mình chứ? xem bây giờ ra nông nỗi này, nó còn thò mặt ra nữa ? Chắc là lủi mất rồi chứ gì?”




      Ngải Mễ biết phải đáp ra sao, đành quay mặt , giả vờ nghe thấy. Nữ bác sĩ quân y : “Thực ra chuyện chăn gối đem lại hạnh phúc cho đàn ông, mà còn đem lại hạnh phúc cho người phụ nữ, chỉ có điều chồng cháu biết quan tâm đến vợ, chưa làm cho cháu hưng phấn đưa vào nên mới khổ sở thôi. Muốn đánh giá người đàn ông biết quan tâm đến phụ nữ hay , đời sống tình dục có vai trò rất quan trọng. Cháu nên trao đổi với chồng chuyện này, cho cậu ấy biết như thế nào cháu thích, như thế nào thích…”




      tưởng cháu với lão ấy à?” Người phụ nữ kia ngồi dậy, : “ biết lão ấy thế nào ? Lão ấy bảo chưa bao giờ nghe thấy đàn bà đòi thế này đòi thế kia giường, chỉ có biết xấu hổ.”




      Bác sĩ liền thở dài, : “Thực ra rất nhiều đàn ông biết cách làm cho vợ thỏa mãn trong đời sống vợ chồng, đấy là điều vô cùng bi ai. Thực ra như thế chất lượng đời sống tình dục của họ cũng thể cao được.”




      Đợi người phụ nữ kia rồi, Ngải Mễ mới với bác sĩ rằng muốn kiểm tra xem có bầu hay chưa. Bác sĩ hỏi tình hình của , khả năng cao, nhưng mọi chuyện đều có ngoại lệ, rồi đưa cho Ngải Mễ lọ nhựa, : “Xét nghiệm nước tiểu là biết ngay thôi mà.”




      Ngải Mễ chờ đợi trong tâm trạng vô cùng sốt ruột, kết quả xét nghiệm nước tiểu có, bác sĩ : “Chúc mừng, chúc mừng!”




      “Cháu có bầu rồi ạ?”




      .” Bác sĩ . “Giờ cháu có thể yên tâm tập trung vào học hành được rồi. học cấp ba phải ? tại có rất nhiều học sinh cấp ba có bầu, haizz, con phải biết bảo vệ mình chứ!”




      Ngải Mễ vô cùng thất vọng, vẫn hỏi với vẻ tin: “Cháu có bầu ạ? khẳng định chắc chắn chứ ạ? Tại sao buổi sáng cháu rất buồn nôn?”




      Bác sĩ đưa cho xem cái khay , : “Nếu có bầu mẩu giấy trong khay biến thành màu xanh, nhưng mẩu giấy thử cho cháu vẫn giữ nguyên màu hồng nhạt, chắc chắn là có bầu. Nếu cháu yên tâm, có thể kiểm tra cho cháu.” Sau đó bác sĩ bảo Ngải Mễ nằm lên bàn thủ thuật, đeo đôi găng tay cao su mỏng, thò hai ngón tay vào cơ thể , bàn tay còn lại đặt lên bụng và nhấc bụng lên như nhắc quả dưa hấu. Ngải Mễ liền : “ cẩn thận chút, lại làm cháu miscarriage (sảy thai) đấy.”




      Bác sĩ cười : “Cháu học ngoại ngữ à? Con cũng học ngoại ngữ, dân ngoại ngữ các cháu động cái là lôi tiếng ra . Cháu sợ làm sảy thai hả?” Ngải Mễ liền gật đầu, bác sĩ lại cười, : “ khám cho rất nhiều bạn chưa kết hôn mà lỡ có bầu, lần đầu tiên thấy người sợ bị sảy thai như cháu. Chắc là cháu cậu ấy lắm nhỉ?”




      bác sĩ trông rất phúc hậu, năng cũng nhàng, Ngải Mễ kìm được bèn bật khóc, được gì, chỉ gật đầu. Bác sĩ hỏi: “Thế sao cậu ấy đến cùng cháu?”




      ấy bị thu thẩm rồi ạ…”




      “Bị oan hả?” Bác sĩ hỏi. “Cháu khóc như mưa thế này chắc chắn cậu ấy là người tốt bị vu oan hả?”




      Ngải Mễ nức nở : “Chắc chắn là ấy bị oan, ấy thể giết người, và càng thể giết có bầu được…”




      “Cháu hiểu, cậu ấy bị vu oan là giết ai? mang bầu con cậu ấy à? Thế cháu…”




      Ngải Mễ thẫn thờ : “ ấy cháu, chỉ vì đó có bầu, làm được chuyện đó nên mới đến với cháu…”




      Bác sĩ liền lắc đầu, thở dài : “Cháu à, cháu biết được điều này sao còn lưu luyến cậu ấy? Định dùng đứa con để lôi kéo, giữ chân cậu ấy ư? Như thế cũng chẳng giải quyết được việc gì đâu. Phòng khám này của phải mở , hai ngày, những chuyện như thế gặp nhiều rồi, số định dùng đứa trẻ để cột chân người đàn ông thay lòng đổi dạ nhưng đều đem lại kết quả.”




      “Người khác có thể cột được nhưng với ấy được ạ.” Ngải Mễ khăng khăng khẳng định. “ ấy rất quý trẻ con, chắc chắn cả mẹ đứa trẻ nữa. Thế nên ấy rất thận trọng, để cháu dính bầu.” Ngải Mễ kể số chi tiết cho bác sĩ nghe rồi kết luận: “Qua những chuyện này, cháu biết ấy cháu.”




      “Tại sao bọn cháu dùng bao cao su? Vừa đơn giản vừa yên tâm…”




      “Bọn cháu có dùng, có hai lần trộm của bố mẹ để dùng.” Ngải Mễ thà . “Nhưng cháu thích, cháu cảm nhận được cơ thể ấy… ấy biết vậy liền , thôi thế bọn mình tìm cách khác , và thế là toàn cho… ra ngoài…”




      Bác sĩ nhìn , bằng giọng rất chân thành: “Cháu à, nghe những chuyện cháu kể, thấy cậu ấy rất cháu đấy, cháu nghe chị vừa nãy chuyện chồng chị ấy à? người đàn ông biết quan tâm cháu trong chuyện chăn gối như vậy, thể là chỉ muốn thỏa mãn nhu cầu sinh lý đâu. Cháu chưa đầy hai mươi đúng ? Thực ra cậu ấy nên đợi đến lúc cháu lớn hơn chút nữa hãy bắt đầu.”




      Ngải Mễ vội thanh minh thay Allan: “ ấy muốn cháu lớn hơn chút nữa, bọn cháu nhau hơn sáu tháng rồi, ấy cố gắng nghĩ đến chuyện đó nhưng cháu lại sợ ấy giữ cho mình đường lùi, hơn nữa cháu cũng rất tò mò, hiểu chuyện đó thế nào nên ép ấy làm. Cháu đấy ạ.” Ngải Mễ thành khẩn khai hết mọi chuyện.

    3. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Bác sĩ : “Đó là chàng trai tốt bụng hiếm có đấy cháu ạ, thấy cậu ấy rất cháu. người đàn ông, lại còn trẻ như thế rất khó làm chủ bản thân, cho dù cố gắng chịu đựng để dụ dỗ cháu hay dùng cách cho ra ngoài để tránh thai thường thể đạt được khoái cảm cao nhất, vì thời điểm quan trọng nhất lại phải đưa ra ngoài, hơn nữa lại luôn phải cảnh giác, được tận hưởng hết mình, thông thường đàn ông muốn làm như thế đâu. Rất nhiều người muốn dùng bao cao su bắt bên nữ phải dùng thuốc tránh thai, hoặc cứ bất chấp hậu quả để mình được thỏa mãn. Cậu ấy biết nghĩ cho cháu như thế là rất đáng quý. Nếu như cháu , lần đầu tiên lên đỉnh được, thế chắc chắn cậu ấy phải tìm đủ mọi cách để kích thích cháu, đồng thời phải chịu đựng rất kiên cường đấy.”




      Ngải Mễ phấn chấn lắm, bèn kể tiếp: “Chắc chắn lần nào ấy cũng phải chịu đựng rất cực khổ, vì ấy luôn tìm cách để cháu lên đỉnh, kể cả nhịn được quá lâu, ấy cũng có cách khác…”




      Bác sĩ cười, : “Cháu là may mắn đấy, cháu xem chị ban nãy, có thể cả đời chẳng biết lên đỉnh là gì, lại còn phải thường xuyên phá thai nữa, tổn hại đến sức khỏe, đây là điều bất hạnh nhất. số người vì hưởng lạc, chẳng may có bầu ngoài ý muốn, đến phá thai còn có thể trả giá cho hành động buông thả của mình. Còn như chị ấy, được tận hưởng niềm hạnh phúc, chỉ có đau đớn, cuộc sống tình dục trở nên bất hạnh. Cháu rất hạnh phúc, chỉ có tận hưởng mà đau đớn, lại còn bảo cậu ấy cháu nữa à?”




      Ngải Mễ nghĩ : “ nghĩ là ấy rất cháu à?”




      được nghe rất nhiều chuyện của các trẻ rồi, và cũng phải phá thai cho rất nhiều , ai là than thân trách phận với , thấy khổ sở đến phòng khám của . Còn cháu là trường hợp ngoại lệ, cháu nên trân trọng cậu ấy. Cháu bảo cậu ấy bị vu oan, thế cháu phải tìm cách giúp cậu ấy mới đúng, tại sao lại nghi ngờ cậu ấy như thế? Cháu được xem kết quả khám nghiệm tử thi chưa? Cháu chưa xem đúng ? Có lẽ bên công an chỉ vì muốn chắc chắn nên tạm thời chưa thả cậu ấy ra, nhưng họ cũng bắt cậu ấy, đợi khi tình hình được làm rồi người ta được thả thôi. Cháu chịu khó chờ cậu ấy vậy, đừng suy nghĩ lung tung nữa.” Bác sĩ nghĩ lát rồi tiếp: “Cháu để lại số điện thoại và cho biết tên của cậu ấy, có quen bác sĩ pháp y bên công an, xem có thể hỏi được giúp cháu gì .”




      Ngải Mễ mừng sao kể xiết, lập tức để lại số điện thoại của mình và tên của Allan, rồi hỏi số điện thoại và tên của bác sĩ, biết ấy tên là Kim Xảo Chi, sau đó mới phấn chấn ra về.

    4. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Chương 28






      Ngải Mễ từ phòng khám của bác sĩ Kim về, ngày nào cũng dỏng tai chờ điện thoại. Đến ngày thứ ba, cuối cùng bác sĩ Kim goị điện đến. Bác sĩ Kim hỏi được cho kết luận giải phẫu, trước khi chết, Jane vẫn là còn trinh, thế nên tồn tại khả năng có bầu. Bác sĩ Kim hỏi : “Giờ cháu yên tâm rồi chứ? Chắc là bạn trai cháu sao đâu, đợi cậu ấy được thả rồi đưa đến chỗ chơi.”




      Ngải Mễ cảm ơn bác sĩ rồi hứa đợi Allan được thả đưa đến nhà bác sĩ chơi. Sau khi cúp máy, chìm trong suy tư, cảm thấy mọi thứ đến quá bất ngờ khiến dám tin. nghĩ, nếu kết quả giải phẫu đúng là như vậy chứng tỏ bên công an biết từ lâu rằng Jane có bầu, vậy tại sao bọn họ vẫn nghi ngờ Allan nhỉ? Điều này hoàn toàn hợp logic.




      Sau khi về nhà, kể lại chuyện này cho mẹ nghe, nhưng chuyện đến gặp bác sĩ Kim để kiểm tra xem có bầu hay mà chỉ là mẹ của người bạn quen bác sĩ pháp y và hỏi tình hình giúp.




      Mẹ : “Biết được tin này chắc con mừng lắm nhỉ! Mấy ngày vừa rồi lúc nào con cũng âu sầu, ủ rũ, chịu ăn, gầy tọp rồi, phải vì con tưởng Allan làm Jane có bầu đó chứ?”




      Ngải Mễ phục mẹ sát đất vì con mắt nhìn nhận vấn đề và khả năng đánh giá suy nghĩ của , nghĩ, mình chưa thừa nhận gì với mẹ, mẹ nhận ra rồi, vậy mình kể hết với bác sĩ Kim, đương nhiên là ấy thấy được vấn đề. tại gần như dám khẳng định trăm phần trăm rằng bác sĩ Kim dối , bịa ra kết quả như vậy để an ủi . Làm gì có chuyện trùng hợp lạ lùng như thế? Quen bác sĩ pháp y, rồi nắm được thông tin nhanh như thế? Mình vừa mới quen bác sĩ Kim, phải người thân, phải bạn bè, vì mình mà ấy phải nhờ người quen ư?




      chán chường : “Chắc chắn bác sĩ Kim dối con, nếu kết quả giải phẫu đúng như thế Allan phải được thả từ lâu rồi chứ?”




      Mẹ gì nữa nhưng mấy hôm sau, mẹ mang về nhà bản photo kết luận của báo cáo kết quả khám nghiệm tử thi, chính mắt Ngải Mễ nhìn thấy mấy chữ đó: “Màng trinh còn nguyên vẹn.” sửng sốt hỏi: “Mẹ kiếm đâu ra bản photo vậy?”




      Mẹ : “Trung Quốc là đất nước thần kỳ, đến những chuyện khó tin nhất cũng có thể xảy ra. Chỉ tội nghiệp con nhà họ Giản, những mất mạng mà khi chết rồi còn bị mổ xé tứ tung cả, chẳng còn bí mật riêng tư gì nữa. Bố mẹ nó báo công an cũng là vì con , muốn con chết minh bạch. Mẹ bất chấp mọi quy định để kiếm cái bản phto này cũng là vì tình dành cho con . Mẹ nỡ nhìn con ngày tiều tụy, vì cứu con mình, mẹ có thể làm bất cứ chuyện gì.”




      Ngải Mễ vui vẻ hẳn lên, bèn đùa với mẹ: “Nếu người khác bắt mẹ phải hiến thân mới chịu cho mẹ bản photo này mẹ có đồng ý ?”




      Thấy vui, mẹ cũng phấn khởi rồi hồ hởi : “Tại sao lại ? Nhưng chắc chắn mẹ phải nắm chắc thành công mới chịu hy sinh trong sạch của mình. Mặc dù nếu làm như thế, ngày nào đó con biết và coi thường mẹ, nhưng vì cứu con , người mẹ quan tâm đến những việc đó.” Rồi mẹ lại đùa: “Đừng có mà điều này với bố mày, bố lại nghi ngờ lung tung, tưởng mẹ làm việc gì có lỗi với ông ấy.”




      “Allan luôn tình của người mẹ vô cùng vĩ đại, gì có thể sánh nổi, xem ra đúng là như vậy. tình vô điều kiện, tình cần báo đáp, đòi hỏi phải thấu hiểu, con biết có làm được điều này .”




      “Đợi sau này làm mẹ rồi con làm được như thế. Đó là chuyện rất tự nhiên, là thiên chức thôi.” Mẹ vui vẻ . “Bí thư Vương rồi, chắc là có chuyện gì lớn đâu, bên phía trường L cũng điều tra rồi, có vấn đề gì cả, trường J cũng điều tra, đều ổn cả, chắc là Allan sớm được thả thôi. Họ điều tra kĩ như vậy cũng là giúp cho mình, làm cuộc điều tra triệt để tư cách đạo đức của Allan, giờ mẹ yên tâm rồi, cũng cảm thấy xấu hổ vì thời gian trước nghĩ sai về nó. Đợi Allan được thả bảo về nhà mình ở thời gian?”




      Ngải Mễ mừng sao kể xiết, ôm chặt lấy mẹ hôn hít hồi. “Mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất thế gian này!”




      Mẹ : “Mình để cậu ấy ở trong phòng làm việc của bố, để bố dùng chung phòng làm việc với mẹ vậy.”




      Chưa đợi mẹ dứt lời, Ngải Mễ chạy sang phòng làm việc của bố và lật đật chuyển đồ đạc.




      Phòng ốc thu dọn xong xuôi nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng Allan đâu. Đợi mấy ngày liền, Ngải Mễ lo lắng hỏi bố mẹ: “Sao đến giờ vẫn chưa thấy bóng dáng ấy đâu nhỉ?”




      “Hình như nghi ngờ động cơ gây án là vì tiền…” Mẹ . “Bố mẹ Allan thỉnh thoảng có gửi tiền về, phần cho nhà họ Giản, số còn lại cho Allan, có lẽ trong này vẫn còn tranh chấp gì đó…”




      Ngải Mễ uể oải ngồi phịch xuống sofa. “ hiểu đám người đó định giở trò gì? Tại sao có thư tuyệt mệnh lại khăng khăng nhận định là mưu sát?”




      Bố : “Họ cho rằng Giản Huệ là giảng viên trường Đảng, rồi lại là Đảng viên, thái độ sống tích cực, lạc quan, thể tự sát được. Hơn nữa con bé lại thuận tay trái, kể cả tự sát cũng thể tự cắt cổ tay trái.”

    5. phuongthao2727

      phuongthao2727 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,665
      Được thích:
      1,901
      Ngải Mễ tuyệt vọng, xem ra trước khi chứng minh được Jane chết vì tự sát, Allan được thả ra, vì để cho chắc ăn, bên công an buộc phải bắt được “hung thủ” mới thả nghi phạm ra. Mẹ liền an ủi : “Sớm muộn gì cũng thôi, nó có bằng chứng chứng minh có mặt tại trường, có bốn người làm chứng cơ mà, thế nên có chuyện gì đâu. Cùng lắm ở trong đó thêm ít ngày, nhưng thu thẩm phải là bắt giữ, chỉ cần nó vẫn ở đồn thu thẩm chứng tỏ bên công an coi nó là hung thủ.”




      “Con có thể gặp ấy ạ?”




      Bố liền : “Đúng là trẻ con, bố mẹ còn gặp được nữa là mày. Trừ phi người nhà của nó, mà cũng biết có được gặp hay nữa.”




      Ngải Mễ hối hận vì đợt ấy kết hôn với Allan, nếu là người nhà của rồi, như thế còn có hy vọng vào thăm được. lại năn nỉ tiếp: “Mẹ Trung Quốc là đất nước thần kỳ, chuyện khó tin nhất cũng có thể xảy ra, bố mẹ có nghĩ ra cách nào cho con gặp ấy lần ?”




      Mẹ hứa nghĩ cách, chạy mấy ngày liền, đến lúc tưởng chừng có hy vọng rồi nhưng ngày hôm sau lại được. Cuối cùng mẹ : “ mẹ cũng hết cách rồi, đành chịu khó chờ thôi, nó được thả sớm thôi. Bao nhiêu ngày còn được, huống chi có mấy ngày?”




      Ngải Mễ cũng biết là bố mẹ nghĩ hết cách rồi nên quyết định làm phiền họ nữa, tự tìm địa chỉ đồn thu thẩm, rồi vào buổi chiều thứ Sáu, bắt xe buýt chặng, xuống xe lại bắt taxi, đến đồn thu thẩm nằm ở ngọai ô thành phố J. biết mình được phép vào nhưng chỉ muốn được nhìn chỗ đó, chỉ muốn được ở gần Allan hơn chút.




      Nhưng khi nhìn thấy đồn thu thẩm, Ngải Mễ cầm được nước mắt. Bức tường đó cao biết bao, bên còn rào dây thép gai, có trạm gác rất cao, có bảo vệ tay lăm lăm súng ống. Thế này có khác gì nhà tù đâu? quên tất cả và lao đến cổng đồn thu thẩm, chỉ muốn được vào thăm Allan ngay. Bảo vệ cho vào, đứng đó ăn vạ, kể lể khổ sở với mấy người đó, còn cam đoan sau này tạ ơn bọn họ, nhưng mấy nhân viên bảo vệ đó đều rất nguyên tắc, kiên quyết đồng ý, còn dọa nếu còn tiếp tục đứng đây gây rắc rối, thu thẩm cả luôn.




      vừa về vừa khóc, kể cho bố mẹ nghe về đáng sợ của đồn thu thẩm, khóc lóc năn nỉ bố mẹ nghĩ cách cứu Allan ra nhưng bố chỉ thở dài với vẻ bất lực, còn mẹ rớt nước mắt cùng mà cũng chẳng có cách nào. biết bố mẹ cố gắng hết sức rồi, quà cáp biếu xén người nọ người kia cũng tốn ít tiền, chạy vạy lo toan cũng làm ảnh hưởng đến công việc nghiên cứu và giảng dạy của họ, nhưng cùng lắm họ cũng chỉ có thể nhờ người nghe ngóng tình hình, những người mà họ quen chưa đạt đến cấp bậc có thể ảnh hưởng đến tiến trình điều tra vụ án.




      nghĩ tại chỉ có thể dựa vào bản thân, nhưng biết nên bắt đầu từ đâu, quen ai làm quan chức cả, nếu quen có thể trả bất cứ giá nào, chỉ cần đưa được Allan ra khỏi nơi tăm tối đó. thường đọc báo thấy ông nọ ông kia lợi dụng chức quyền để cặp với những có việc phải nhờ vả ông ta, thậm chí còn thất vọng nghĩ rằng, đến người làm quan như thế mình còn quen gì đến chuyện lợi dụng nhan sắc của mình làm những việc đó, hơn nữa chắc chắn nhan sắc của mình cũng nghiêng nước nghiêng thành để có thể dụ dỗ người khác, vì mấy chàng bảo vệ ở đồn thu thẩm hề tỏ ra động lòng trước dung nhan của mình.




      nghĩ, tại, lý tưởng nhất là quen với người có thể ảnh hưởng đến tiến trình xử lý vụ án, nếu có người như thế, ông ta chỉ cần câu là có thể đưa Allan ra ngoài, thế tuyệt vời biết bao. tại quan trọng nhất là hai vấn đề, lá thư tuyệt mệnh và Jane thuận tay trái, chỉ tiếc là biết rốt cuộc lá thư đó viết những gì, nếu biết, chắc chắn đưa ra được lời suy đoán hợp lý, chứng minh Allan phải là hung thủ, cũng mong những người thụ lý vụ án nghe được lý thuyết “nửa thuận tay trái” của , và nguyên nhân tại sao Jane lại cắt tay trái.




      lọc loạt tên người quen, gồm người quen, bố mẹ của họ, bạn bè của họ, tất tần tật, xem ai có thể nhờ được, nhưng chẳng có ai cả.




      Cuối cùng mới nhớ đến chàng Tiểu Côn kia, trực giác mách bảo là Tiểu Côn thích , có thể lợi dụng tình cảm này để nhờ ta làm công tác tư tưởng với bố ta. Bí thư Vương giúp bố mẹ chỉ là giúp người bạn bình thường, nhưng nếu con trai ông nhờ ông ấy giúp lại hoàn toàn khác. nghĩ đến mẹ mình, bà vì con mà có thể làm mọi việc, nếu Tiểu Côn cũng năn nỉ Bí thư Vương, chắc chắn ông ấy chạy lo việc này bằng mọi giá. biết tình của người cha thể vĩ đại bằng người mẹ, nhưng nghe vợ Bí thư Vương mất cách đây mấy năm rồi, và Bí thư Vương cũng bước nữa, chứng tỏ ông rất người vợ khuất của mình, như thế chắc chắn ông ấy cũng thương con mình hết mực.




      Ngải Mễ gọi điện thọai đến nhà Bí thư Vương tìm Tiểu Côn, thấy người nhấc máy là phụ nữ, thất vọng nghe thấy người đó hỏi: “Bạn tìm em mình có việc gì đấy?”




      “À, dạ có việc gì ạ, em chỉ muốn hỏi ấy chút chuyện thôi.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :