1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Yêu Của Triều Tịch - Khiêu Dược Hỏa Diễm (Q Cuối kết cục) Đã có eBook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 5:

      Editor: Tử Thiên Băng

      Nguồn: tuthienbang.wordpress.com

      “Tình hình bây giờ rất bất lợi đối với Y Đằng Kiếm tiên sinh”. Luật sư lễ phép khom người cái: “Nếu tìm được chứng cứ hoặc nhân chứng có lợi, sợ rằng…”.

      “Cảm ơn ngài, Thượng Xuyên tiên sinh”.

      Mộc Sâm lễ độ bắt tay với luật sư. Tôi cắn tay, ngồi bệ cửa sổ ở khúc quanh hành lang. Mộc Sâm tới, lo lắng nhìn tôi: “Triều Tịch…”.

      “Em nghe cả rồi”. Tôi nhún vai, gượng cười: “ sao, vẫn chưa tuyên án mà. Chúng ta vẫn còn cơ hội, cho dù có tuyên án nữa chúng ta vẫn có thể kháng án”.

      “Em sao chứ, Triều Tịch?”. Mộc Sâm cúi người, đặt tay lên vai tôi.

      “Em sao”. Tim tôi đập nhanh đến nỗi sắp vỡ tan. Tôi có thể làm gì đây?

      Tôi theo bản năng nghiêng đầu sang chỗ khác. Y Đằng Triết và luật sư của ta đứng cạnh nhau ở phía xa của đại sảnh, nhìn về phía tôi. Hơi thở lạnh lùng vây quanh ta, nhàn nhạt nhìn tôi cái rồi xoay người tiếp tục .

      được”. Mộc Sâm túm tay tôi: “Nếu bây giờ em cầu xin Y Đằng Triết, em lại rơi vào cái bẫy giăng sẵn của ta. Chỉ sợ những em bị ta giam cầm, mà Y Đằng Kiếm cũng vẫn phải vào tù”.

      Tôi thất bại đẩy tay Mộc Sâm ra, che mặt: “Vậy em còn có thể làm gì nữa đây?”.

      Đêm khuya. mặt đất, nhánh cây khô cằn, mái nhà, tất cả đều phủ lớp tuyết mỏng. Dưới ánh sáng của mặt trăng, lặng lẽ tỏa ra loại ánh sáng dịu dàng. Tôi ngủ được, khoác áo ra vườn hoa.

      Lạnh quá, mặc dù hề có gió. Cơn lạnh chui khắp cơ thể, luồn vào từng mạch máu. Dép vải giẫm lên tuyết xốp, phát ra thanh sột soạt. Lửng thửng tới gốc cây đại thụ, bỗng nhiên bị kéo vào lồng ngực ấm áp.

      Đây là nhiệt độ của tôi. Hô hấp của tôi. Nhịp tim của tôi. Là phần sinh mệnh của tôi.

      Tôi bị hôn mạnh. hôn dữ dội như vậy, gấp gáp thế kia, tựa như muốn đem tất cả nhớ nhung thương gửi hết qua tôi bằng nụ hôn này, hoặc như cảm thấy được tình hình lúc này của tôi, sợ tôi lại đột nhiên biến mất.

      nâng hai chân tôi lên, gác lên hông mình, quay người đỡ tôi lên thân cây, lấy áo khoác ngoài bao lấy cơ thể chúng tôi chặt.

      “Xem ra cho dù có với em ngàn lần, em cũng thể chăm sóc bản thân tốt được”.

      Dương Kiếm dịu dàng thầm bên tai tôi. Nước mắt của tôi lại rơi xuống: “Từ khi biết , em cứ phải khóc mãi. Chỉ sợ khóc hết nước mắt của cả đời rồi…”.

      Dương kiếm đau lòng hôn lên nước mắt của tôi: “Đừng khóc nữa”.

      Tôi cúi đầu ngậm môi , vặn vẹo cơ thể. Dương Kiếm thở dốc tiếng, giữ chặt tôi: “ nhóc chết tiệt này, có biết bao lâu rồi mới được thấy em ?”.

      Tôi lại hôn lên cổ . Con ngươi Dương Kiếm trở nên tối tăm. ôm lấy tôi, đáp lại nụ hôn của tôi, ngày dùng sức hơn.

      Em nhớ , Kiếm. Tôi hốt hoảng, nhiệt độ này, hơi thở này, tôi nóng nảy dùng cơ thể của mình để xác nhận hữu của .

      Tôi phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng, bị nuốt vào miệng. ôm lấy tôi, chống tay lên cây, cuồng loạn trong cơ thể tôi. Tôi quấn hông chặt, dùng sức kháng cự theo bản năng của phụ nữ mỗi khi ra vào. Dương Kiếm chịu nổi, thở gấp: “Triều Tịch, …”. Tôi siết chặt hơn, bị đẩy mạnh lên cây. Cơ thể tôi mở rộng, hòa làm với . Dương Kiếm ngày càng dùng sức hơn, đến rên rỉ tôi cũng rối loạn lúc có lúc . Dương Kiếm hôn tôi sâu, đem run rẩy, tiếng khóc thút thít của tôi nhập vào lồng ngực ấm áp của . Bụng ma sát với tôi, sau vài lần truy đuổi cuối cùng cũng đến cao triều.

      Cơ thể của tôi vẫn còn đọng lại dư vị. Dương Kiếm dùng áo khoác vây tôi chặt, ôm tôi trở về phòng. Tôi kéo chịu buông tay. đành nằm xuống bên cạnh tôi.

      "Sao lại về được?"

      “Mộc Sâm tìm cách để bảo lãnh ”. Dương Kiếm hôn lên trán tôi, bàn tay vuốt ve qua lại người tôi.

      Trong lòng tôi xuất dự cảm xấu. Chẳng lẽ… Mộc Sâm bảo lãnh Dương Kiếm ra ngoài, là vì chắc chắn thua sao? Cho nên mới để chúng tôi gặp nhau?

      “Đừng suy nghĩ đến chuyện tòa án nữa”. Dương Kiếm ngồi dậy cởi quần áo, xoay người lại ôm chặt lấy tôi. Tôi thở dài tiếng, ấm áp. Chính vì lồng ngực ấm áp này, cho nên cái gì tôi cũng dám đánh đổi.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 6:

      Editor: Tử Thiên Băng

      Nguồn: tuthienbang.wordpress.com

      “Còn cách gì nữa ? Em điên lên mất”. Tôi nắm chặt tóc mình, Dương Kiếm có ở đây tôi mới dám thể nôn nóng của mình ra với Mộc Sâm.

      biết còn chứng cứ có lợi nào ?”. Luật sư Thượng Xuyên bình tĩnh : “Y Đằng Kiếm tiên sinh giả mạo người thân của mình, có gì lớn lao cả. Nhưng mà ngài ấy dụ dỗ… Y Đằng Phu nhân là . Điều này khiến bồi thẩm đoàn nghĩ ngài ấy giả dạng Y Đằng tiên sinh chủ yếu để lừa gạt Y Đằng phu nhân. Y Đằng phu nhân là vợ của trai ngài ấy, thế nhưng…”.


      “Nếu như, nếu như tôi phải là vợ của Y Đằng Triết. Hoặc là , cuộc hôn nhân của chúng tôi căn bản được tính sao?”.

      Tôi ngẩng đầu lên, yên lặng nhìn luật sư Thượng Xuyên.

      “Triều Tịch!”. Mộc Sâm lớn tiếng quát.

      sớm nghĩ đến rồi có đúng ?”. Tôi quay đầu nhìn Mộc Sâm, toàn thân run rẩy: “ nghĩ đến rồi”.

      “Chuyện này… Mặc dù đăng ký ở Pháp, nhưng cuộc hôn nhân này vẫn hữu hiệu. Hơn nữa sau khi về nước Y Đằng Triết tiên sinh nhập tịch cho Y Đằng phu nhân. Hôn nhân của các vị được công nhận”. Luật Thượng Xuyên liếc đám tài liệu chất chồng tay, ngẩng đầu với tôi.

      “Tôi…”.

      Tôi bị Mộc Sâm che miệng kéo ra khỏi phòng làm việc.

      “Em điên rồi à! thể ra!”. Mộc Sâm dùng sức lắc tôi: “Em có biết khi thân phận của em bị vạch trần gian nan thế nào ?”.

      “Em biết, cái gì cũng biết!”. Tôi đẩy Mộc Sâm: “Em chỉ biết, em phải cứu ấy. Đây chính là chứng cứ có lợi nhất. Chỉ cần ra em là em ruột của Y Đằng Triết là có thể giải thích tại sao Y Đằng Kiếm muốn dẫn em , cuộc hôn nhân này căn bản là vô hiệu!”.

      “Triều Tịch, em bĩnh tĩnh chút”. Mộc Sâm bịt miệng tôi: “ khi để cho người ta biết em là em ruột của hai người họ, tội danh mà em phải gánh nặng đến mức em tưởng tượng được. Sau này làm sao em gặp người khác được? Làm sao tiếp tục sống được?”.

      “Em quan tâm…”.

      “Em đến vậy sao?”.

      Mộc Sâm kéo tôi ra sau, lạnh lùng nhìn Y Đằng Triết. Khóe miệng Y Đằng Triết hơi nhếch: “Chỗ này đông người thế này, tôi có thể làm gì ấy chứ”.

      Tôi đẩy Mộc Sâm ra, tới trước mặt Y Đằng Triết. ta hơi híp mắt lại, mặt biểu cảm nhìn tôi chăm chú.

      “Phải, tôi ấy. Vì ấy tôi có thể từ bỏ mọi thứ, tôi sợ bị người ta bàn tán, bị người ta phỉ nhổ. Tôi chỉ muốn ấy có thể bình an. Chỉ cần ấy có thể…”.

      Tôi che mặt cúi người xuống. Nước mắt chảy ra từ giữa kẽ tay tôi. Tôi muốn che giấu nỗi bi thương của mình, càng muốn che giấu yếu ớt của bản thân: “Y Đằng Triết, làm được rồi. Tôi , rất hận …”.

      Y Đằng Triết ngồi xổm xuống, nhàng ôm tôi vào ngực: “Đừng khóc, Triều Tịch”.

      Mộc Sâm muốn xông lên, bị luật sư của Y Đằng Triết ngăn cản: “Xin cho Y Đằng tiên sinh và phu nhân được ở riêng với nhau”.

      “Em xem. danh nghĩa em là vợ của Y Đằng Triết ”. Y Đằng Triết nhàng bên tai tôi: “ thực cảm thấy lấy được em là niềm hạnh phúc lớn nhất của . Em cũng được, vợ cũng được. đều còn nữa, cũng còn năng lực để em tốt. chỉ có thể làm em đau lòng, khổ sở và tuyệt vọng”.

      Y Đằng Triết dùng ngón cái lau nước mắt của tôi, khẽ hôn lên môi tôi: “ cứ nghĩ chỉ cần em nhớ đến , vui vẻ. Nhưng vừa rồi, lúc em hận , chỉ cảm thấy tuyệt vọng”.

      “Đừng ra thân phận của em. Cũng đừng phá hủy danh phận vợ chồng của chúng ta. Hứa với , sau này phải hạnh phúc, Triều Tịch”.

      Y Đằng Triết buông tôi ra, lúc tôi còn mơ hồ vì những lời đó, ta đến bên cạnh Mộc Sâm: “ em đời. Tôi thăm Y Đằng Kiếm đây. Sắp mở tòa rồi, nghĩ ra cách thắng kiện chưa?”.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Kết cục

      Editor: Tử Thiên Băng

      Nguồn: tuthienbang.wordpress.com
      “… Y Đằng Kiếm tiên sinh, tội danh giả mạo lường gạt, có nhận hay ?”.

      “Tôi nhận tội”.

      Tôi nắm chặt tay Mộc Sâm, ngực đau tới thể hô hấp. Đột nhiên Dương Kiếm muốn biện hộ nữa, nhận tội vô điều kiện.

      “Bản tòa tuyên bố, xét thấy bị cáo Y Đằng Kiếm nhận tội vô điều kiện, tội danh giả mạo người khác, dụ dỗ bắt cóc thành lập, xử tù mười lăm năm”.

      Từ chỗ ngồi của bị cáo, đột nhiên Dương Kiếm ngẩng đầu nhìn tôi. Máu cả người tôi đông lại. Ánh mắt của vô cùng dịu dàng, khóe miệng còn hơi cười: “Hứa với . Sau này phải hạnh phúc, Triều Tịch”.

      Làm sao lại…

      Luật sư của Y Đằng Triết mang tôi đến phòng nghỉ ngơi. Dương Kiếm vẫn còn ngủ mê man. mặc áo khoác của Y Đằng Triết. Âu phục màu đen và chiếc khăn lụa trắng, thoang thoảng hương tùng dễ chịu.

      “Đây là… thư của Y Đằng tiên sinh gửi cho phu nhân”.

      Luật cung kính giao lá thư cho tôi, xoay người ra ngoài.

      Triều tịch:

      Vợ của . Xin cho phép gọi em như vậy. Lá thư này được viết trong lúc vội vã, tha lỗi cho nếu từ ngữ quá hỗn loạn. Khi em nhìn thấy lá thư này, chắc là em được như ý nguyện. Đây là điều duy nhất có thể cho em, để em được hạnh phúc và vui vẻ.

      rất nhiều lần hy vọng em phải em của . Nhiều lần hy vọng người em . Nhưng thực tế lại quá tàn nhẫn. phá nổi ràng buộc trong lòng mình. ra rất hâm mộ Kiếm, có thể chùn bước như vậy, bất chấp tất cả để em. Tha thứ cho , Triều Tịch. Sau này hãy hạnh phúc bên Kiếm. Lấy danh nghĩa là vợ con của Y Đằng Triết, hứa với , vĩnh viễn giấu kín bí mật này.

      Y Đằng Triết.

      Tôi ngồi bệch xuống sàn. Tại sao… tại sao lòng lại tan nát như vậy?

      “Đau khổ ? Gặp nhau nhưng lại thể nhận ra nhau. Biết người mình ở trước mắt lại thể cho nó biết. Có phải đau đến tê tái tâm can ?”.

      “Chỉ có ôm em như vậy, ngửi thấy hương thơm người em. Cảm nhận da thịt em mới cảm thấy mình còn sống…”.

      có thể em ? Triều Tịch?”.

      “Nhìn … cho kỹ…”.

      “Em có ? Triều Tịch?”.

      hận em, Triều Tịch. hận em”.

      “Triều Tịch. Rốt cuộc em vẫn thể quên phải ? Bất luận thế nào, em cũng vĩnh viễn nhớ đến ?”.

      “Nếu như thể khiến em , thế cứ để em hận nhiều vậy”.

      Tôi tiếng động nức nở nghẹn ngào. Những cảm giác nặng nề, tình cảm mà tôi thể hiểu tràn ngập trong lòng.

      đôi bàn tay ôm chặt lấy tôi từ phía sau: “… Bị ấy đánh ngất”.

      Tôi xoay người ôm lấy cổ Dương Kiếm: “Tại sao, tại sao em đau quá…”.

      Dương Kiếm im lặng, hồi lâu sau mới nhàng bên tai tôi: “ ấy với , phải thay ấy em, từ nay về sau, dành cho em hai phần tình cảm hoàn chỉnh”.

      “Hoa đẹp quá!”.

      Gina nhảy từ xe xuống, cười ha ha. lưng chừng núi, biển thiên điểu nở rộ như lửa chập chờn theo gió, tạo cảm giác khắp núi đều như bốc cháy.

      (Thiên điểu: loài hoa, ảnh đây).

      “Gero, cậu và Tidy kết hôn lúc nào vậy? Cũng chịu cho chúng tôi biết nữa, keo kiệt thế”. Sa Lực Dã xuống xe, đập mạnh lên vai Dương Kiếm.

      “Vậy phải làm sao đây?”. Dương Kiếm cười ôm chầm vai tôi: “Bổ sung lại cuộc hôn lễ khác nhé?”.

      “Được, em làm người chứng hôn, Sa Lực Dã làm cha xứ”. Gina ôm bó thiên điểu to nhét vào lòng tôi, chạy ra phía sau chúng tôi.

      “Hừm hừm”. Sa Lực Dã hắng giọng: “Gero Yong, con có đồng ý cưới Dương Triều Tịch tiểu thư làm vợ, từ nay về sau nâng đỡ lẫn nhau, tương trợ lẫn nhau, dù tốt hay xấu, giàu hay nghèo, bệnh tật hay khỏe mạnh cũng luôn quý trân trọng nhau cho đến khi cái chết tách rời cả hai ?”.

      Dưới trời chiều, ánh mặt trời rọi lên ánh mắt dịu dàng của Dương Kiếm: “Con đồng ý”.

      “Dương Triều Tịch, con có đồng ý gả cho Gero Yong, từ nay về sau nâng đỡ lẫn nhau, tương trợ lẫn nhau, dù tốt hay xấu, giàu hay nghèo, bệnh tật hay khỏe mạnh cũng luôn quý trân trọng nhau cho đến khi cái chết tách rời cả hai ?”.

      Tôi nhìn đôi môi Dương Kiếm ngày càng gần, trước khi hôn, nhàng : “Con đồng ý”.

      Hứa với , sau này hạnh phúc, Triều Tịch.

      Sau này chúng em, nhất định hạnh phúc…

      HOÀN.


      muốn khóc quá, Triết… haiz. Cả Triết lẫn Mộc Tâm, Mộc Sâm ai cũng có cái khổ của bản thân. Chỉ có thể tình của Kiếm và Tịch liên lụy quá nhiều người, nhưng cũng chẳng trách họ được. Chỉ có thể đáng tiếc cho Triết, Tâm và Sâm. Mong sau này họ chữa lành được vết thương trong lòng mình để rồi được hạnh phúc…

      Ha ha, hoàn rồi. Hoàn rồi, cảm xúc dâng tràn kềm chế được a…

      TT_TT ... Hu hu hu hu

    4. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Cam on ban da edit 1quyen truyen that tuyet voi...Phai noi rang moi mot phan tinh cam cua cac nhan vat deu lam toi cam thay xot xa va tiec nuoi,that su rat nguong mo tinh yeu ma ho danh cho nhau.Bản than moi nguoi deu khiem khuyet nhung lai yeu den hoan hảo <3

    5. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Xác định là sắp có thêm cái ebook nữa

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :