1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 548: CÓ LỜI MUỐN

      Phòng ăn náo nhiệt, Bruce vẫn biểu diễn ảo thuật, Đường Khả Hinh mỉm cười đẩy xe thức ăn, về phía bọn người Trang Hạo Nhiên.

      Trang Hạo Nhiên cùng bạn bè tán gẫu, cùng Giai Giai nhắc đến chuyện lý thú ở Cambridge thấy Đường Khả Hinh đẩy xe thức ăn tới, mặt bàn để chai rượu Valencia của Tây Ban Nha, có chút vui vẻ nhìn Đường Khả Hinh cười : "Xem ra cách em chọn lựa rượu, càng ngày càng cao."

      "Đều do Tổng Giám đốc có phương pháp chỉ bảo. . . . . ." Đường Khả Hinh mỉm cười nhìn mọi người, sau đó đeo bao tay trắng, cầm chai rượu, để cho đầu chai rượu hướng về phía mọi người, mới mỉm cười dùng tiếng lưu loát giải thích: "Dole sparkling wine from valencia spain has a smooth and silky feel. We can discover the refre thịng apple and bananas aroma present in the wine we are drinking, which stimulates our taste buds for a long time. The delicate bubbles i invigorate all our senses as if we are tasting sweet... but non greasy mousse which is the magic of this wine. Drink it over with a char grilled steak and it will not affect the great aroma of charcoal flavour (Rượu vang Dole Valencia đến từ chính Tây Ban Nha , bọt khí tinh tế, bên trong chứa mùi thơm nhàn nhạt của táo và chuối tiêu nhàng khoan khoái, nếu ở trong miệng của chúng ta lúc lâu, nhắc nhở khứu giác của chúng ta tập trung cao độ, nhất là kèm theo bọt khí tinh tế, giống như thưởng thức kem dâu ngọt mà ngán, loại hương vị tuyệt vời này thay đổi theo dịch rượu kì diệu trong truyền thuyết. Kết hợp mùi vị beefsteak nướng, có thể làm người ta ở bên trong nhàng và tinh tế hoàn toàn hưởng thụ mùi thơm than củi rất cao mà bị ảnh hưởng)."

      Trang Hạo Nhiên im lặng ngồi ở bên, nghe Đường Khả Hinh có thể dùng tiếng lưu loát giới thiệu đặc trưng chủ yếu của loại rượu này, hai mắt lóe lên, lộ ra vài phần khen ngợi và nụ cười vui vẻ nhìn .

      Giai Giai cũng mỉm cười ngẩng đầu lên, nhìn Đường Khả Hinh, than thở : "Nghe như vậy, tôi cũng nhịn được tò mò đối với loại rượu , cũng có thể cảm thấy, đối với rượu rất quen thuộc và thích."

      "Chị Giai Giai, chị quá khen, cũng chỉ biết sơ sơ thôi, thế giới rượu đỏ quá lớn, hiểu được càng nhiều, lại càng phát ra hiểu càng ít, chỉ là chút thích thôi." Đường Khả Hinh khiêm tốn .

      Giai Giai nở nụ cười, tay nắm cổ tay Khả Hinh, dịu dàng : " biết, thời đại nay ham muốn hưởng thu vật chất rất mạnh, có thể thích, cũng rất dễ dàng, bởi vì quá nhiều phương hướng, cũng rất nhiều người dễ dàng bị lạc."

      Đường Khả Hinh nhìn sâu, khẽ mỉm cười.

      Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn Đường Khả Hinh.

      "Hạo Nhiên?" Giai Giai vỗ đầu gối của , xoay người nhìn , mỉm cười : "Khả Hinh hầu rượu có phải rất tốt hay ?"

      "Ừm!" Trang Hạo Nhiên đáp lời, ngồi tạm thẳng thân thể, cười .

      Đường Khả Hinh cũng mỉm cười đứng ở trước mặt mọi người : "Nếu như các vị thích loại rượu này, thời gian ướp lạnh đủ, tôi khui rượu cho mọi người, như thế nào?"

      Mọi người mỉm cười gật đầu.

      Đường Khả Hinh mỉm cười mang bao tay trắng, đứng cách xa khách chút, từ trong thùng đá cầm chai rượu Tây Ban Nha màu xanh lá cây, đặt bàn ăn, ngay sau đó hai mắt lộ ra chăm chú, lấy khăn lông trắng lau sạch nước quanh thân chai rượu, kỹ thuật thuần thục kéo bao bì kim loại miệng chai rượu xuống, nhìn vòng kẽm bảo vệ, bình tĩnh đưa tay, nhàng vặn dây kẽm, ngay sau đó ngón cái đè chặt nút chai rượu, đè mấy phút, sau đó cẩn thận xoay tròn mấy cái, chỉ nghe tiếng xì nho , vài tia bọt khí như đám sương mù, quấn quanh ra miệng chai, thở phào nhõm, nở nụ cười giơ lên nút chai rượu trong tay về phía mọi người. . . . . .

      Mọi người vỗ tay, Trang Hạo Nhiên càng chăm chú mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh, hai mắt lộ ra mấy phần dịu dàng và tự hào.

      Đường Khả Hinh lại lộ ra nụ cười lễ phép, giơ chai rượu giải trong tay, trước tiên tới trước mặt của Giai Giai, khách nữ duy nhất, nhàng rót chút rượu màu vàng nhạt cho , quan sát bọt khí tinh tế xinh đẹp chậm rãi chìm xuống, lại tiếp tục rót rượu tới tám phần.

      Giai Giai vẫn lộ ra vẻ mặt thưởng thức, ngửa mặt nhìn Đường Khả Hinh, nở nụ cười.

      Đường Khả Hinh chăm chú rót rượu cho Giai Giai xong, tỉ mỉ dùng khăn lông trắng lau miệng chai, lại rót rượu cho vị khách kế tiếp đếm từ số , cuối cùng mới đến bên cạnh Trang Hạo Nhiên . . . . . .

      Trang Hạo Nhiên nở nụ cười, hai mắt lại lên chút dịu dàng nhìn .

      Đường Khả Hinh yên lặng mà chuyên nghiệp cầm chai rượu, cẩn thận rót rượu cho Trang Hạo Nhiên. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên hơi vươn tay, đặt ở eo của , nở nụ cười : "Hôm nay ở MuMu bay trở về sao?"

      Đường Khả Hinh chăm chú rót rượu xong, mới cầm khăn lông trắng, lau miệng chai, mới mỉm cười : " phải, sau đó Ellen đón em về."

      Trang Hạo Nhiên khẽ cau mày, nhìn .

      Đường Khả Hinh nhàng đóng nút chai rượu thả lại xe thức ăn, ngẩng đầu lên, thấy Sophie mang đĩa beefsteak nướng củi rồi, lập tức mỉm cười tiến lên, nâng từng đĩa beefsteak, đặt xuống ở trước mặt tất cả mọi người, mỉm cười : "Mời các vị thử dùng beefsteak nướng than của phòng ăn chúng tôi."

      Giai Giai ngồi ở ghế, mỉm cười kinh ngạc nhìn trong đĩa tròn lớn màu trắng, để tảng beefsteak mô phỏng hình cành cây uốn lượn, thậm chí dựng đứng lên, beefsteak tưới nước sốt màu nâu sậm, mà chính nước sốt màu đen chống đỡ cho beefsteak như thân cây độc lập đứng thẳng, hết sức tò mò cầm nĩa lên, ghim vào beefsteak dựng đứng, nhàng đặt ở trong đĩa, dùng dao răng cưa cắt phần beefsteak, bỏ vào trong miệng của mình nhai, lập tức beefsteak bảy thành quen thuộc, trong sống ngoài khét, tỏa ra mùi máu thịt bò miền Tây nước Mĩ, mùi vị hết sức độc đáo, nước sốt này hết sức kỳ lạ, mang theo mùi thơm quả như ý xông vào trái tim của mình, giống như lập tức có thể đặt mình trong thế giới thức ăn, mà cách nào thoát ra, lập tức có chút kích động ngẩng đầu lên, nhìn Đường Khả Hinh thỉnh cầu cười : "Tôi có thể gặp vị kia đầu bếp ?"

      Đường Khả Hinh lập tức mỉm cười : "Có thể! Chị chờ chút."

      dứt lời, liền xoay người.

      Trang Hạo Nhiên nhìn xoay người khỏi, mới cười nhàn nhạt cùng bạn bè thưởng thức món beefsteak đặc biệt, cũng nhao nhao gật đầu, cảm thấy ăn ngon.

      Đường Khả Hinh cùng Ellen mặc đồng phục đầu bếp màu trắng, tháo mũ đầu bếp, vẻ mặt nở nụ cười ngượng ngùng ra.

      Giai Giai kinh ngạc nhìn người đàn ông người Đức chừng hơn 20 tuổi, đẹp trai lịch , hai mắt dịu dàng, cá tính vừa nhìn liền hết sức khiêm tốn mà hiểu lễ, nở nụ cười, có thể cảm nhận được tâm hồn sạch , nhìn về phía , gọi: "Hi!"

      "Hi. . . . . ." Ellen lập tức về phía trước bàn ăn, nhìn các vị khách khen ngợi mỉm cười gật đầu cái.

      Trang Hạo Nhiên ngồi ở bên, chỉ mỉm cười.

      Giai Giai hết sức kích động và cảm thán cười : "This is really delicious, I was shocked, you could cook this food, let us all moved! " (Đây mới là món ăn rất ngon, tôi rất khiếp sợ, có thể nấu nướng món ngon như thế để cho tất cả chúng tôi đều cảm động)

      Ellen lập tức có chút xấu hổ cúi đầu, cười : "Thank you!"

      Giai Giai cách nào biểu đạt mình giống như tìm được người làm nghệ thuật, vươn tay, mỉm cười muốn bắt tay với .

      Ngay sau đó Ellen lễ phép bắt tay với , lại cám ơn.

      Đường Khả Hinh cũng cười, chỉ cần có người món ăn ở phòng ăn của ăn ngon, cũng rất vui vẻ, rất vui vẻ, thậm chí có chút căng thẳng nhìn Trang Hạo Nhiên luôn luôn đối với thức ăn có cầu cao hỏi: "Tổng Giám đốc? Ăn ngon ?"

      Trang Hạo Nhiên lại cắt khối beefsteak, bỏ vào trong miệng, cười, đáp: "Ừ."

      Đường Khả Hinh nở nụ cười.

      Bởi vì Ellen bận rộn, chào hỏi với mọi người xong, liền muốn , lúc gần , bởi vì phải căn dặn công việc phòng ăn cho Khả Hinh, liền vươn tay kéo bả vai của , cùng với vào phòng ăn, cúi xuống bên tai của khẽ gì đó, nghe xong, liền gật đầu cái, nhìn bộ dáng gật đầu đồng ý, liền vui vẻ mỉm cười, câu cám ơn. . . . . .

      Đường Khả Hinh cảm thấy quá khách sáo, liền mềm mỏng vươn tay, nắm cánh tay của , cùng vào phòng ăn, : " đói."

      "Tôi chuẩn bị bữa trưa cho , lát nữa lúc khách nhiều, vào, tôi cho ăn." Ellen cùng là người trẻ tuổi như Khả Hinh, hết sức ngại chọc cười làm vui.

      Sắc mặt Trang Hạo Nhiên dần dần thu lại nhìn đầu kia.

      "Trẻ tuổi tốt." Giai Giai cũng nhịn nhìn bọn họ, cảm thán cười .

      Trang Hạo Nhiên nghiêng mặt nhìn , cười : "Em cũng già."

      "Em chỉ già ở trong lòng của ." Giai Giai vẫn có chút cảm thán nhìn , cười .

      Trang Hạo Nhiên cố ý cau mày nhìn cái!

      Giai Giai cũng có chút tiếc nuối cúi đầu, nhìn ly rượu, lộ ra màu sắc hết sức tươi mát, có chút im lặng.

      Trang Hạo Nhiên muốn nhìn như vậy, mỉm cười vươn tay, nắm tay của , bóp ngón tay thon dài của , cảm thán : " thế giới này, trẻ tuổi có rất nhiều, nhưng nghệ thuật gia hoàn mỹ chín chắn quyến rũ, chỉ có mình Giai Giai. Ở trong mắt của , em xinh đẹp hơn rất nhiều ."

      Giai Giai nhìn sâu.

      Trang Hạo Nhiên lại lộ ra nụ cười ngượng ngùng nhìn , lại cảm giác có nhàn nhạt bóng dáng, nhìn mình, sững sờ quay đầu, nhìn thấy Đường Khả Hinh đẩy xe thức ăn khác, mỉm cười nhìn mình, lập tức buông tay ra, bật cười : "Em đến rồi, cũng tiếng, làm người ta giật mình!"

      "Có giai nhân bên cạnh, Tổng Giám đốc chúng ta đắm chìm trong mộng." Đường Khả Hinh mỉm cười đẩy món ăn thứ hai của Ellen, cẩn thận đặt lên bàn.

      Giai Giai cảm thấy hết sức hứng thú nhìn món tôm hùm, toàn thân nó vừa lộ ra màu hồng quen thuộc, vừa kích thích, ở giữa để mù tạt Nhật Bản và ớt chuông đỏ, bày ra, hết sức thú vị, lại nở nụ cười cảm động : " là quá tuyệt vời, tôi nhìn thấy món ăn này, lập tức có loại cảm giác tò mò, cảm thấy tôm hùm nửa đời quen thuộc có mùi vị như thế nào! Tôi giống như vào trong ý cảnh mạnh mẽ ! Quá tuyệt vời!"

      Các bạn bè cũng hết sức cảm thấy hứng thú nhìn món ăn này.

      Trang Hạo Nhiên chỉ im lặng nhìn Đường Khả Hinh.

      Đường Khả Hinh nở nụ cười đẩy tôm hùm tới giữa bàn ăn, mỉm cười mời mọi người dùng từ từ, liền muốn xoay người, mang món ăn mới. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên nắm bàn tay bé của , lặng lẽ nhìn .

      Đường Khả Hinh mỉm cười quay mặt sang, nhìn Trang Hạo Nhiên, : "Tổng Giám đốc có chuyện gì?"

      "Buổi trưa chưa ăn cơm sao?" Trang Hạo Nhiên có chút quan tâm hỏi.

      "Vâng." Đường Khả Hinh nhàng tránh ra khỏi tay của , mới cười : "Chỉ là lúc nảy em ăn chút mỳ ý trong phòng bếp, ăn ngon. từ từ dùng, chăm sóc Giai Giai tiểu thư tốt."

      xong, cũng xoay người khỏi, mỉm cười về phía phòng bếp.

      Trang Hạo Nhiên nhìn theo bóng lưng Khả Hinh . . . . . .

      Giai Giai vừa nếm món tôm hùm hết sức ngon, vừa bưng rượu uống hớp , cảm giác Khả Hinh lựa chọn bình rượu này rất tốt, phối hợp đồ nướng, mùi vị cũng mất , mà kết hợp thịt tôm hùm lại chê vào đâu được, thậm chí sinh ra loại mùi thơm kỳ lạ, làm cho người ta khỏi say mê, hết sức cảm thán gật đầu, cảm thấy quá ngon, mới cười : "Từ lúc ban đầu đến giờ cũng yên lòng, có lời gì muốn với ấy với , ví dụ như hôm nay có đưa em về, rất xin lỗi. . . . . ."

      Trang Hạo Nhiên sửng sốt nhìn Giai Giai.

      Giai Giai cũng mỉm cười nhìn Trang Hạo Nhiên, nụ cười hiểu ý, để cho càng quyến rũ và xinh đẹp, : " , chuyện với ấy chút! Xem buồn bực lâu."

      "Nào có?" Trang Hạo Nhiên chỉ cười, liền nâng rượu lên uống.
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 549: MUỐN MỜI

      Giai Giai nhìn cái, cũng chỉ cười cười, thêm gì nữa.

      đến bao lâu, Đường Khả Hinh tiếp tục dẫn hai nhân viên phục vụ, tiếp tục mang thức ăn cho mọi người, quả món ăn mới mẻ độc đáo, hấp dẫn chảy nước miếng, Giai Giai khó được mở rộng khẩu vị, càng ngừng thưởng thức thức món ngon, uống rượu đỏ, Trang Hạo Nhiên ngồi ở bên, mỉm cười nhắc nhở : "Em uống chút thôi, bị say sao?"

      "Vậy cõng em về nhà!" Hôm nay Giai Giai vô cùng vui vẻ, mặt khẽ đỏ ửng, hai mắt lóe ra ánh sáng mập mờ, hơi quyến rũ nhìn Trang Hạo Nhiên.

      Trang Hạo Nhiên chỉ mỉm cười, bất đắc dĩ : "Em khẳng định để cho vào sao?"

      Đường Khả Hinh mỉm cười tiếp tục rót rượu Pinot Noir đỏ tươi vào trong ly cao cổ cho mọi người, nhìn ánh sáng giống như viên ngọc, chiếu lấp lánh, tâm trạng của dần dần tốt lên.

      Giai Giai chỉ im lặng mỉm cười, do dự lát, mới ngẩng đầu lên, hơi nghiêng mặt, giống như có chút say nhìn Đường Khả Hinh, : "Khả Hinh?"

      "Vâng?" Đường Khả Hinh nâng rượu tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, vừa rót rượu cho vừa nhàng đáp.

      "Tối hôm nay, chúng tôi có buổi tụ hội nho , tất cả đều là bạn bè thân của tôi và Hạo Nhiên ở Cambridge, hay là cùng nhau , nhiều người càng náo nhiệt." Giai Giai mỉm cười ngẩng đầu lên, nhìn Khả Hinh .

      Trang Hạo Nhiên vừa nghe, hai mắt khẽ lóe lên, ngẩng đầu lên nhìn Đường Khả Hinh.

      Khả Hinh sững sờ, suy nghĩ chút, mới cười : "Làm sao biết xấu hổ? Cám ơn chị muốn mời, chẳng qua tôi và bạn bè của mọi người cũng quá quen thuộc, cần."

      Trang Hạo Nhiên lại ngẩng đầu lên, nhìn , nhàng : " . Tối nay tới đón em, đều là bạn rất thân của và Giai Giai."

      " cần." Đường Khả Hinh lại mỉm cười từ chối, sau đó nhìn toàn bộ món ăn bàn, mới với tất cả khách: "Món ăn dọn lên đủ rồi, các vị dùng từ từ."

      xong, xoay người nhìn khách bên ngoài, bên trong phòng ăn ít dần, chỉ có mấy người khách, Sophie và Joey bận rộn giúp được, liền nhanh chóng đến bàn ăn, dọn dẹp chén đĩa. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên ngồi ở bên, quay sang nhìn bóng lưng Đường Khả Hinh bận rộn, suy nghĩ lúc, liền tiếng excuse me với mọi người, đứng lên, về phía Đường Khả Hinh. . . . . .

      Đường Khả Hinh nhanh chóng cầm ba cái đĩa đặt lên xe thức ăn, lại đem ly nĩa các loại, đặt ở trong giỏ phụ xe thức ăn, muốn nhanh chóng mang cho Niky rửa chén đĩa . . . . . .

      Trước bàn ăn, bóng đen áp xuống.

      Đường Khả Hinh sửng sốt ngẩng đầu, thấy Trang Hạo Nhiên mỉm cười đứng ở trước bàn ăn, nhìn mình, có lẽ uống rượu, hai mắt lộ ra vài phần dịu dàng, khuôn mặt kiên nghị càng lộ vẻ sức hấp dẫn mê người, cơn gió thổi qua, phất cổ áo sơ mi của , lộ ra chút làn da, mãnh liệt phát ra hơi thở đàn ông, dịu dàng nhìn , nhịn được cười : "Chuyện gì?"

      Trang Hạo Nhiên lên tiếng, chỉ hơi cúi người, dọn dẹp hai cái ly bàn ăn cho .

      " đừng động vào! Làm dơ tay!" Đường Khả Hinh lập tức đẩy tay của ra, sau đó cười cầm hai cái ly này, đặt ở xe thức ăn.

      " . Tối nay tụ hội." Trang Hạo Nhiên nhìn , lại nhàng .

      " !" Đường Khả Hinh nhàng từ chối, mỉm cười thu dọn khăn trải bàn màu tím, cũng nhàng : "Lúc em hầu rượu, nghe mọi người dùng tiếng tán gẫu, thỉnh thoảng em có thể nghe hiểu mấy câu, đều là những vấn đề cao thâm, còn bàn luận đến kinh tế và tư duy đại, bạn bè của , mọi người phải Havard chính là Cambridge, em làm sao dám tiệc bạn bè ? Em tán gẫu cái gì ? Tán gẫu rượu đỏ à?"

      "Những người này đều là bạn bè tốt nhất của , muốn giới thiệu bọn họ cho em biết. nhóc của rất tuyệt!" Trang Hạo Nhiên lòng nhìn .

      ". . . . . . . . . . . ." Đường Khả Hinh im lặng lên tiếng, đem khăn trải bàn đặt ở xe thức ăn, mới : "Vẫn . có chị Giai Giai rồi, kêu em làm gì ?"

      " !" Trang Hạo Nhiên lại nhìn Đường Khả Hinh, khẽ năn nỉ: "Được ? Cùng , bạn bè của khẳng định đều hết sức thích em."

      " !" Đường Khả Hinh xoay người muốn đẩy xe thức ăn.

      Trang Hạo Nhiên liền vội vàng tiến lên, nắm cánh tay của , kêu tiếng: "Nhóc !"

      Trong lòng của Đường Khả Hinh chấn động, dừng lại.

      Trang Hạo Nhiên mới muốn chuyện, lại nghe điện thoại reo, ngạc nhiên nhận, là điện thoại của Cố Di, liền nhận máy, đáp: "Cố Di?"

      Đường Khả Hinh nghe giọng của , cũng gì, muốn rời khỏi.

      Trang Hạo Nhiên lại nắm chặt cánh tay của , cho phép , bình tĩnh đối với Cố Di : "Bây giờ tôi có ở Luân Đôn, ừm. chăm sóc đứa bé cẩn thận chút. Tốt. Đến lúc đó gặp."

      Đường Khả Hinh quay đầu, nhìn Trang Hạo Nhiên, đột nhiên mỉm cười, : "Em cũng quên, phải có chị Giai Giai, còn có Cố Di tiểu thư."

      "Em cái gì ?" Trang Hạo Nhiên đột nhiên mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh : " và Cố Di có quan hệ gì."

      " có quan hệ gì? phải hai người sắp kết hôn sao? phải chị ấy mang thai?" Đường Khả Hinh ngạc nhiên nhìn , hỏi.

      "Ai sắp kết hôn! ? ấy mang thai, nhưng có quan hệ gì với !" Trang Hạo Nhiên nhìn , .

      " thể nào đâu? báo cũng như vậy!" Đường Khả Hinh kinh ngạc .

      "Chỉ cần phải đồ của Trang Hạo Nhiên thừa nhận, người nào viết cũng tính!" Trang Hạo Nhiên trực tiếp mạnh mẽ nhìn .

      Đường Khả Hinh im lặng lúc, mới ngẩng đầu nhìn cười : " trách được! ! ra là có việc gì với Cố Di tiểu thư, cho nên mới cùng chị Giai Giai ra vào đôi như vậy !" Làm người ta ghen tị, thiếu chút nữa mua mất đôi giày của em! ! ! ! !

      " và em hiểu! Tại sao chuyện gì em cũng có thể kéo thành khối?" Trang Hạo Nhiên đột nhiên bật cười .

      "Em có thông minh như ! Ăn xong món ăn của nhà hàng, chi phí em trả," Đường Khả Hinh nhàng tránh thoát tay của , liền muốn vào trong. . . . . . .

      "Này. . . . . ." Trang Hạo Nhiên đứng tại chỗ, có chút bất đắc dĩ nhìn bóng lưng của .

      Giai Giai ngồi ở bên, vừa uống rượu đỏ, vừa nhìn về phía , khẽ mỉm cười.

      Thời gian dần dần trôi qua, Giai Giai và Trang Hạo Nhiên, cùng bạn bè đều hết sức tận hứng thưởng thức món ăn ngon, cho đến hai giờ chiều, bọn họ mới hăng hái đứng dậy ra về.

      Đường Khả Hinh và Ellen cùng ra phòng ăn, tiễn mấy vị khách này khỏi.

      "Hoan nghênh ghé thăm lần sau." Đường Khả Hinh nhìn Giai Giai cùng đám bạn bè của Trang Hạo Nhiên, hết sức lễ phép vànhiệt tình cười .

      "Khả Hinh!" Giai Giai giống như có chút say, tựa vào trong ngực Trang Hạo Nhiên, xúc động nhìn cười : "Hôm nay cám ơn khoản đãi, có thể biết bạn của Hạo Nhiên rất dễ dàng."

      "Chị đừng khách sáo, có thời gian, tôi mời chị uống rượu." Đường Khả Hinh nhìn , chân thành cười .

      "Tốt." Giai Giai gật đầu.

      Trang Hạo Nhiên ôm Giai Giai, lại im lặng nhìn Đường Khả Hinh và Ellen đứng chung chỗ, cùng nở nụ cười, buộc lòng cười : "Chúng ta ."

      "Tốt!" Đường Khả Hinh và Ellen cùng đưa bọn họ qua cây cầu , Trang Hạo Nhiên lo lắng ôm Giai Giai lên xe, phát hôm nay uống nhiều rượu, mặt đỏ bừng, thói quen, chỉ cần uống rượu có thể bị sốt , lo lắng vươn tay, đặt ở trước trán của , : " có sao chứ?"

      " có việc gì. . . . . ." Giai Giai nhìn , cười .

      Trang Hạo Nhiên liền lên tiếng, ôm Giai Giai ngồi lên xe thể thao, cúi người xuống cài nâng dây nịt an toàn cho . . . . . .

      Đường Khả Hinh yên lặng nhìn rất săn sóc, làm tất cả mọi chuyện, im lặng bất động hai mắt khẽ chớp . . . . . .

      Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu lên nhìn Đường Khả Hinh cái, lại nhìn Ellen ở bên, chuyện nữa, mà cùng các bạn im lặng ngồi lên xe thể thao, nổ máy xe, quay vô lăng chậm rãi khỏi. . . . . .

      Đường Khả Hinh đứng ở dưới cây nguyệt quế, nhìn chiếc xe thể thao chậm rãi chạy , hai tròng mắt của khẽ lóe lên, nở nụ cười ôn nhu, nhàng xoay người, im lặng trở về phòng ăn.

      Ellen dừng ở tại chỗ, nhìn bóng lưng Đường Khả Hinh mình, hiểu có tâm hay , vui vẻ hay vui, bóng lưng của cũng rất đơn . . . . . .

      Hôm nay phòng ăn rất bận, khách liên tục, còn có mấy người khách, đường mở ra ít rượu đỏ, Đường Khả Hinh ngừng chạy qua lại giữa hầm rượu và khách, mặt lộ ra nụ cười hầu rượu, mãi cho đến chín giờ tối, trăng sáng treo cao, đêm lạnh như nước, khách mới thưa dần, rốt cuộc thở phào nhõm, đứng ở hành lang, nhìn Sophie và Niky cùng bọn Bruce rối rít bận dọn dẹp chén đĩa, tất cả mọi người có chút mệt mỏi, lại thở ra hơi, vịn hàng rào ngồi xuống, nhàng lau mồ hôi trán. . . . . .

      Lúc này Mick đột nhiên im lặng ra ngoài, cũng có chút mệt mỏi nhìn Đường Khả Hinh.

      Đường Khả Hinh nhìn nó cái, lập tức bật cười : "Có phải mệt mỏi hay ?".

      Mick gật đầu.

      "Đến đây! ! Chị tắm rửa cho em!" Đường Khả Hinh đứng lên, muốn dắt Mick vào trong, lại thấy bên kia bờ sông ánh đèn lóe lên, sửng sốt xoay người, nhìn xe hơi màu đen sang trọng, : " phải lúc này có khách tới chứ?"

      Bên trong chiếc xe sang trọng xuống người phương Đông chừng 30 tuổi, người mặc đồng phục màu đen, trong tay cầm hai cái hộp, mặt lộ ra nụ cười tới phòng ăn . . . . .

      Trong phòng ăn, tất cả mọi người đều rất tò mò nhìn , Khả Hinh cũng sững sờ nhìn . . . . . .

      "Xin hỏi vị nào là Đường Khả Hinh tiểu thư?" mỉm cười cầm cái hộp, đạp sân cỏ mềm mại, mỉm cười tới hỏi.

      Đường Khả Hinh sững sờ, chậm rãi lên phía trước, ngạc nhiên : "Là tôi . . . . ."

      nhìn Đường Khả Hinh, lập tức mỉm cười : "Tối nay Tổng Giám đốc Trang có cuộc tụ hội nho với bạn bè, muốn mời cùng tham gia, bởi vì ấy phải tiếp bạn bè, có cách nào tới đón , cố ý để cho tôi mang váy và giày cao gót tới tặng . Mời nhanh chóng thay đổi quần áo, cùng tôi thôi."

      "À?" Đường Khả Hinh la hoảng lên, : " phải tôi , tôi sao?"

      cũng lời nào, mà mỉm cười để hai hộp quà lớn bàn, sau đó : "Tôi ở bên ngoài chờ , mời mau sớm."

      xong, người khỏi.

      "Ôi. . . . . ." Đường Khả Hinh tới trước hai hộp quà, nhìn kia xa, quả nhiên đứng ở bên xe sang trọng, hết sức có lễ phép, trợn tròn mắt.

      "Oa! Váy lễ! Đời tôi cũng có nhìn thấy lễ váy nha!" Joey kích động tiến lên, đầu tiên nhanh chóng mở cái hộp lớn váy lễ, đột nhiên thấy bên trong có chiếc váy màu trắng, yên tĩnh nằm ở trong hộp quà mộng ảo, trợn to hai mắt, khẽ kêu tiếng: "Váy đẹp ! !"

      Đường Khả Hinh im lặng và mệt mỏi nhìn thoáng qua chiếc váy, thở dài cái, : "Tôi muốn . . . . . ."

      " , chỉ là buổi tụ họp nho , cũng phải là dạ vũ!" Joey cười đem cái hộp , nhét vào trong ngực của , : " có chuyện bé lọ lem ! Mặc dù có hoàng tử nước !"

      Phốc!

      Đường Khả Hinh nhịn được bật cười, ôm cái hộp , nhìn kí hiệu MuMu quen thuộc ở phía , đột nhiên sững sờ, vươn tay mở nắp hộp màu xanh lá cây, đột nhiên nhìn thấy đôi giày múa chuồn chuồn xanh lá ở bên trong, yên tĩnh, sinh động nằm ở trong hộp vải, giống như truyện cổ tích huyền bí, há hốc kinh ngạc, trợn to hai mắt kêu lên: "A! ! ! Chuồn chuồn xanh lá của tôi! ! !"
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 550: TRĂNG SÁNG TREO CAO

      Cây lá đỏ đón gió bay bay, đong đưa đong đưa, có chút lạnh.

      chiếc xe hơi màu đen lao trong trời đêm.

      Đường Khả Hinh mặc váy ngắn cúp ngực màu trắng dài tới gối, ngồi ở sau xe, lộ ra bờ vai trắng nõn, buộc tóc đuôi ngựa cao, lộ ra mặt trái xoan hoàn mỹ, đôi mắt to sáng ngời nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, tay có chút căng thẳng nắm túi xách quý giá. . . . . .

      ngồi ở ghế lái phụ mỉm cười quay đầu nhìn cái, tiếp tục nhìn phía trước, xe chạy dọc theo nhánh nào đó con đường lớn hoa đào chạy tới phía trước, trải qua từng tầng tầng tòa nhà kiểu cổ, phía trước loáng thoáng xuất căn biệt thự độc lập có vườn hoa.

      Đường Khả Hinh thở hơi, nắm túi xách ngọc trai, hơi nghiêng người tới trước, nhìn xuống đôi giày múa màu trắng mang dưới chân, phía đôi chuồn chuồn xanh lá, ở trong màn đêm, giống như con đôm đốm bay bay, mặt của dần dần lên nụ cười, nhưng rất nghi ngờ Trang Hạo Nhiên làm sao mua đôi giày này cho mình? biết mình thích? Hay chỉ là trùng hợp?

      hiểu, khẽ cắn môi dưới, hai chân duỗi ra phía trước, liếc mắt nhìn đôi giày đáy bằng màu trắng, chuồn chuồn xanh lá rất đáng , rất đáng , nhịn được bật cười, lại nhịn được nhớ tới Trang Hạo Nhiên. . . . . .

      "Đến rồi." Trước mặt, mỉm cười .

      Đường Khả Hinh nghe vậy, lập tức ngẩng đầu lên nhìn phía ngoài cửa sổ, xe dừng ở trước căn biệt thự độc lập, căn biệt thự đèn đuốc sáng rỡ, trước mặt sân cỏ rộng lớn, đứng mười mấy nam nữ Âu Mĩ mặc quần áo tao nhã, bọn họ nâng ly, ở trong tiếng Violin du dương, nhàng cười , nơi xa trong bể bơi, sóng xanh xanh gợn lên nhộn nhạo, thấy vô số nhân viên phục vụ, rối rít ra vào, sắp xếp rượu và thức ăn. . . . . .

      sững sờ, lập tức nắm chặt túi xách, có chút căng thẳng.

      "Đường tiểu thư, mời. . . . . ." Tài xế tự mình xuống xe, mở cửa xe cho . . . . . .

      Hai mắt Đường Khả Hinh xoay tròn, do dự lát, mới nắm chặt túi xách ngọc trai, khom người, ra xe sang trọng, phía trước lập tức đưa tới cái áo khoác màu đen, cổ áo trước cài đóa hoa phượng hoàng màu xanh dương đậm, khoác lên vai của , liền mỉm cười : "Đường tiểu thư, mời theo tôi"

      Đường Khả Hinh nhìn cái, khẽ gật đầu, kéo áo khoác tây trang bả vai, liền nắm túi xách, đạp sân cỏ có chút ướt át, về phía rào chắn căn biệt thự màu đen.

      Quản gia căn biệt thự, người đàn ông người tuổi chừng năm mươi, thấy Đường Khả Hinh, lập tức lễ phép mở cửa, mỉm cười mời vào.

      Đường Khả Hinh vốn tưởng rằng Trang Hạo Nhiên ra ngoài đón mình, lại để cho tự mình vào nơi xa lạ này, mặt của hơi hồng, sau khi cám ơn, chỉ đành phải nhắm mắt vào trong.

      Trong vườn hoa, hơn hai người nam nữ rối rít nghiêng mặt nhìn Đường Khả Hinh.

      Đường Khả Hinh chợt có vẻ bị lập, có chút lo sợ ngẩng đầu, hai mắt nhìn mọi người, ngay cả mỉm cười chào hỏi cũng dám, chỉ chuyển ánh mắt nhìn xung quanh vườn hoa và bàn ăn hình tròn, phía để nhiều món ăn tinh xảo, nhưng Trang Hạo Nhiên đâu?.

      "Ha ha ha. . . . . ." lầu truyền tới tiếng cười sang sãng.

      Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên nhìn tầng hai căn biệt thự.

      Quản gia nhanh chóng qua phòng khách cổ kính xa hoa, im lặng lên lầu hai, lập tức nhìn thấy trong phòng khách kiểu Châu Âu đèn thủy tinh chói mắt, ngồi mấy người đàn ông người , còn có Trang Hạo Nhiên ngồi ở vị trí chủ, mặc màu đen tây trang bên trong mặc áo sơ mi trắng, cổ áo mở ra, cổ sơ mi khẽ tựa vào trước hầu kết đàn ông của , có vẻ hết sức hấp dẫn, tối nay Giai Giai mặc váy dài cúp ngực màu tím đậm, mái tóc dài cuộn bính, cài viên ngọc đen mà Trang Hạo Nhiên thích, ngồi ở trước ghế tay Trang Hạo Nhiên, cùng mọi người cười đùa . . . . . .

      Quản gia lập tức tới bên cạnh Trang Hạo Nhiên, khom người xuống ở bên tai của khẽ câu gì . . . . . .

      "Tới?" Trang Hạo Nhiên vui mừng nhìn quản gia, liền đứng lên, hơi cài cúc áo tây trang, cùng Giai Giai nở nụ cười xuống dưới lầu, bởi vì tối nay, bọn họ cùng tổ chức buổi tụ hội nho này, là nam nữ chủ nhân danh nghĩa !

      Đường Khả Hinh đứng ở trước rào chắn, nhìn mọi người vẫn thầm , có chút giật mình nhìn mình, mặt của đỏ lên, lập tức níu chặt túi xách, muốn chạy trốn. . . . . .

      "Khả Hinh?" Tiếng gọi sảng khoái buông lỏng truyền đến.

      Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên, thấy Trang Hạo Nhiên khí vũ hiên ngang, đẹp trai nghiêm nghị, kéo Giai Giai mặc váy dài cúp ngực, đôi tài tử giai nhân trời đất tạo nên tới mình, hai tròng mắt của chợt lóe, nhìn nụ cười sảng khoái của , nghĩ tới mới vừa rồi còn cảm động mua đôi giày này cho mình, rất ngốc! ! ! ! !

      "Đến đây lúc nào?" Trang Hạo Nhiên nhìn Đường Khả Hinh mặc bộ váy mình mua cho , bên ngoài khoác áo khoác màu đen, mang đôi giày múa màu trắng, hết sức hết sức xinh đẹp, hài lòng mỉm cười.

      Giai Giai cũng kéo cánh tay Trang Hạo Nhiên đến, nhìn cái liền chú ý đến Đường Khả Hinh mang đôi giày múa chuồn chuồn xanh lá, hai tròng mắt của sững sờ nhưng sáng lên, có mấy giây phản ứng kịp, chờ phản ứng được, cũng thấy Trang Hạo Nhiên buông lỏng tay của mình, mình về phía Đường Khả Hinh, đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng của , đột nhiên mỉm cười, nên lời, lắc đầu nghĩ: người này giảo hoạt quá!

      "Ôi! tối nay Khả Hinh đẹp!" Trang Hạo Nhiên tao nhã nhanh chóng tới trước mặt của Đường Khả Hinh, đưa hai tay ra, nắm bả vai của , hai mắt nóng bỏng nhìn toàn thân cao thấp của , cuối cùng ánh mắt rơi vào giày múa của , nở nụ cười : "Giày này đẹp mắt, thích ?"

      Đường Khả Hinh lặng yên nhìn , hai mắt lại lên chút hiểu, lại có chút tức giận : "Làm sao biết. . . . . . Em thích giày này?"

      Trang Hạo Nhiên lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Đường Khả Hinh, có chút sững sờ : "Em thích ?"

      Đường Khả Hinh cau mày nhìn , vặn chặt túi xách ngọc trai !

      " chỉ cảm thấy, đôi giày này rất thích hợp với váy của em, mới mua cho em." Trang Hạo Nhiên lại hài lòng nhìn đôi giày kia, nở nụ cười.

      Đường Khả Hinh căm tức nhìn chằm chằm! !

      Vẻ mặt Giai Giai bất đắc dĩ mỉm cười tới, nhìn Trang Hạo Nhiên, hai mắt lộ ra ánh sáng tự mình gánh chịu.

      Trang Hạo Nhiên lại hết sức thản nhiên nhìn , cười : "Em mang đôi giày này nhìn đẹp sao!"

      Đường Khả Hinh lại lập tức đỏ mặt, có chút áy náy nhìn Giai Giai, vừa muốn giải thích : "Chị Giai Giai, xin lỗi, tôi . . . . ."

      Giai Giai vui vẻ mỉm cười nhìn , : " có việc gì, chỉ là đôi giày, cho dù tôi mua, nếu như thích, tôi vẫn đưa cho , nhưng ngờ có vài người, rất giảo hoạt."

      Trang Hạo Nhiên chỉ nở nụ cười, sau đó lên trước, vươn tay cởi xuống áo khoác của Đường Khả Hinh đưa cho quản gia, liền nắm vai , : "Tới là tốt rồi, tối nay đẹp, dẫn em gặp bạn thân của . . . . . ."

      xong, liền kéo Đường Khả Hinh về phía các bạn bè.

      Mặt của Đường Khả Hinh lại đỏ lên, nhàng dừng bước chân, có chút xấu hổ.

      Trang Hạo Nhiên dừng bước chân, cúi xuống, mỉm cười nhìn , : "Thế nào?"

      "Em. . . . . Em vẫn , em ở bên cạnh chị Giai Giai thôi . . . . . ." Đường Khả Hinh có chút xấu hổ .

      "Tối nay rất bận, em có rất nhiều thời gian ở bên cạnh ấy! Đừng lo lắng!" Trang Hạo Nhiên cười xong, liền vươn tay ôm eo của , ngón tay khẽ đặt ở bụng của , nắm chặt. . . . . . .

      Đường Khả Hinh lập tức cảm thấy nhồn nhột, mặt đỏ lên, nhịp tim chợt gia tốc!

      "Jo¬cy!" Trang Hạo Nhiên nở nụ cười đỡ Đường Khả Hinh về phía người bạn thân nhất của mình, cũng là bạn học ở Havard, hôm nay làm việc ở Văn phòng nghị viện , thường mang cho Trang Hạo Nhiên chút tin tình báo. . . . . . mỉm cười nhìn người bạn thân, ôm Đường Khả Hinh, dùng tiếng giới thiệu : "This is my ba¬by! Khả Hinh! ! Khả Hinh, đây là bạn bè thân nhất của , Jo¬cy!"

      Jo¬cy, người đàn ông cử chỉ hoạt bát, người mặc tây trang đen, nhàng phong độ, mang theo hơi thở thân sĩ , rất thâm ý nhìn Đường Khả Hinh, nở nụ cười, kêu : "Hi! Nice too meet you !" Đường Khả Hinh có chút đỏ mặt chỉ đành lúng túng khẽ gật đầu, đáp .

      “Nice too meet you" Đường Khả Hinh có chút mặt đỏ, lúng túng khẽ gật đầu, đáp .

      "Tới đây!" Trang Hạo Nhiên để ý đến ánh mắt kì lạ của Jo¬cy, lại ôm Đường Khả Hinh về phía nhóm bạn bè khác.

      Mấy nam nữ bạn học Havard rối rít nâng ly, nhiệt tình nhìn Đường Khả Hinh, nở nụ cười chào hỏi: "Hi. . . . . ."

      "Hi. . . . . ." Đường Khả Hinh nhìn bọn họ, vẫn có chút căng thẳng, mỉm cười gật đầu.

      Trang Hạo Nhiên lại dẫn Đường Khả Hinh giới thiệu từng nhóm bạn thân của mình. . . . . .

      Giai Giai bưng rượu đỏ, im lặng lạnh nhạt về phía cây liễu bên cạnh, nhìn Trang Hạo Nhiên ôm Đường Khả Hinh về phía tất cả bạn bè lúc giới thiệu cũng có vẻ hết sức thoải mái vui vẻ, giống lúc nảy Đường Khả Hinh có tới, và câu, cười cũng liếc trộm đồng hồ cổ tay. . . . . . có chút bất đắc dĩ mỉm cười, nhìn lại Trang Hạo Nhiên dẫn Đường Khả Hinh vào biệt thự, giới thiệu mấy người bạn thân chính khách cho biết. . . . . .

      nhàn nhạt nhìn Trang Hạo Nhiên đỡ Đường Khả Hinh vào phòng khách, khẽ quay mặt , hai mắt lộ ra mấy phần lo lắng và nở nụ cười.

      Trang Hạo Nhiên mang theo Đường Khả Hinh gặp hết tất cả bạn bè, lại nghe thấy có bạn bè mới đến, luôn hiếu khách, liền để cho Giai Giai chăm sóc Đường Khả Hinh, mình lại kêu bạn thân cùng .

      Đường Khả Hinh sững sờ nhìn Trang Hạo Nhiên cứ như vậy bỏ lại mình, cùng các bạn bè tụ tập vui mừng bắt tay nở nụ cười, biết vui vẻ biết bao nhiêu, cười ngây ngô lát, lúc mới vừa đến đây, còn nghĩ người này có thể chút đôi về giày này hay , chút lời cảm động, thực tế là mình suy nghĩ nhiều! ! !

      tức giận được quan tâm ! !

      Giai Giai giống như hiểu Đường Khả Hinh suy nghĩ gì, mình bất đắc dĩ mỉm cười : " nên tức giận, ấy chính là như vậy. . . . . ."

      Đường Khả Hinh sửng sốt quay mặt sang, nhìn .
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 551: NỢ NỤ HÔN

      Giai Giai mỉm cười về phía trước bàn ăn tròn, nâng lên ly Cocktail, đưa cho Đường Khả Hinh : " ấy giống như đều thờ ơ đối với mọi người, nhưng đặt mỗi người ở trong lòng. Lúc người đó cần nhất, mở lòng rất kịp thời."

      Đường Khả Hinh có chút kinh ngạc Giai Giai hiểu Trang Hạo Nhiên như thế !

      Giai Giai nghiêng mặt, hơi lộ ra nụ cười có chút tài trí, đưa ly rượu cho Đường Khả Hinh.

      Đường Khả Hinh vừa nhìn , vừa nhận lấy ly rượu. . . . . .

      Giai Giai cũng nâng lên ly Flamingo, giơ lên trước mặt, xoay thân ly trong suốt, nhìn màu sắc đỏ rực bên trong, cười : "Hạo Nhiên thích uống Flamingo nhất, ấy thích náo nhiệt, ghét nhất khí trầm lặng."

      Hai mắt Đường Khả Hinh lóe lên, cầm ly rượu, biết gì.

      "Ngồi . . . . . ." Giai Giai tao nhã cùng với Đường Khả Hinh ngồi ở ghế sa lon cạnh bể bơi phía trước, cách chiếc Piano ba chân, nhìn Trang Hạo Nhiên nhiệt tình nở nụ cười nhìn bạn bè trước mặt, biết chuyện gì thú vị, cũng cười khẽ.

      Đường Khả Hinh yên lặng nhìn Giai Giai, giống như có thể từ trong hai mắt , hiểu được thâm tình.

      " và Hạo Nhiên quen biết bao lâu rồi ?" Giai Giai hết sức thân thiện dịu dàng nhìn Đường Khả Hinh, giống như chỉ sợ hù dọa .

      "A. . . . . . Hơn nửa năm thôi. . . . . ." Đường Khả Hinh cười .

      Giai Giai im lặng lúc, mới gật đầu cái, cười vỗ cánh tay của Khả Hinh : "Từ từ hiểu ."

      Đường Khả Hinh nghe ra có ý, liền căng thẳng giải thích, : "Chị nên hiểu lầm, chúng tôi phải loại quan hệ kia, ấy. . . . . . nhìn thấy chị . . . . . ."

      sững sờ nhìn Giai Giai.

      Giai Giai nhịn được bật cười : "Nhìn thấy chị đúng ?"

      ". . . . . . . . . . ." Đường Khả Hinh dám lời nào.

      " hiểu lầm rồi." Giai Giai nhịn được bật cười : "Trong cuộc đời ấy, người trong lòng chính thức có thể , cũng chỉ có mình tôi . . . . ."

      "Đúng vậy, ấy còn đặt hình của chị ở trong ví tiền" Đường Khả Hinh nhìn , cười .

      Giai Giai nghe vậy, nhưng chỉ lạnh nhạt cười cười, : "Trong cuộc đời của tôi, có thể xuất người đàn ông giống như ấy, là may mắn của tôi."

      Đường Khả Hinh nghe vậy, nhìn sâu, nhịn được : "Chị vẫn thích ấy chứ?"

      Giai Giai nghe lời này, quay đầu lại nhìn Đường Khả Hinh, hai mắt lộ ra ánh sáng chín chắn lý trí, cười : "Có chút , ra nhất định là , có chút để trong đáy lòng, ngược lại càng thâm trầm. . . . . ."

      Đường Khả Hinh lẳng lặng nhìn .

      "Tôi . . . . . . Qua độ tuổi đương. . . . . ." Giai Giai quay mặt sang, sâu kín nhìn Trang Hạo Nhiên đứng ở giữa bạn bè, trò chuyện lý thú với bạn học, mỉm cười : "Lúc biết Hạo Nhiên, tôi hơn ba mươi, sống mình, mình vẽ tranh, lúc đêm khuya, mình bưng hộp cơm, đứng ở trước tác phẩm, im lặng ăn. . . . . . Tôi ngờ, ngày đó trong lúc bất chợt chợt có ý nghĩ muốn cởi xe đạp, bờ sông chút, lúc quẹo cua đụng phải Hạo Nhiên. . . . . . Lúc ấy đụng tôi, liền ngơ ngác ngã xuống đất, nhìn tôi, lâu cũng chuyện. . . . . ."

      Giai Giai nhịn được bật cười.

      Đường Khả Hinh cũng cười.

      "Tôi hiểu, giữa chúng tôi nhau như thế nào, hay là tại buổi tối trong trận chung kết World Cup, chúng tôi cùng uống rượu, liền vui vẻ chung chỗ. . . . . ." Giai Giai xong lời này, nhanh chíng nhìn Trang Hạo Nhiên.

      Trang Hạo Nhiên vẫn đứng ở trong đám người, chuyện phiếm.

      " có cách nào hiểu, ấy làm sao có thể hiểu biết nhiều như vậy? Thiên văn, địa lý, thông kim bác cổ, biết bảy thứ tiếng, hiểu kiếm thuật, thích vận động, giống như ở trong thế giới của , hết sức linh hoạt, chút tiếc nuối, bỏ sót chút thời gian. . . . . ." Giai Giai than thở cười : "Ở cùng với ấy, mãi mãi có nghi ngớ, ấy là diễn thuyết gia thành công nhất, thuyết phục làm rất nhiều việc, ví dụ như dần dần tôi cũng ăn cơm đúng giờ, lúc ngẫu nhiên, đối mặt vẽ tranh mất linh cảm từ bỏ mùi thuốc lá, thậm chí nhiều lúc, để cho tôi ngồi ở trước xe đạp, đưa tôi dạo ở Cambridge. . . . . ."

      Đường Khả Hinh nghe lời này, trong lòng khỏi bị đâm cái! !

      "Loại thời gian cảm thụ cuộc sống, rất tốt đẹp. . . . . ." Giai Giai hơi hoài niệm nhớ lại thời gian quá khứ, lại sâu kín : "Giống như mỗi phút, cũng uổng phí, tôi dần dần suy nghĩ cùng ấy, học cảm thụ cuộc sống giống như ấy, chú ý thức ăn ngon, thậm chí tay nắm tay, chăm chú thương. . . . . ."

      Ánh mắt trở nên xa xăm.

      Đường Khả Hinh cảm nhận được, nhìn .

      Giai Giai giống như chìm vào trong suy nghĩ nặng nề, mang theo vài phần ảo não, : "Nhưng. . . . . . Tôi từ từ bỏ qua tác phẩm của tôi, mỗi ngày cùng ấy ở chung chỗ, cuồng nhiệt bên nhau, cho đến ngày, tôi phát ra tác phẩm của tôi rơi vào loại sắc thái trống rỗng, nó quá bình hòa, quá hạnh phúc, mất nét độc đáo, tôi xem xét kỹ tác phẩm của tôi, ra lúc đó, tôi có tiếc nuối, bởi vì tôi có Hạo Nhiên. . . . . . Cho đến ngày, tôi cùng với ở chung chỗ, bắt đầu nghe được chút lời đồn đãi thị phi, về tuổi tác, về mẹ ruột của tôi là điếm, liên quan đến gia đình của tôi . . . . . tất cả mọi thứ làm cho tôi sinh ra khủng hoảng, tôi nghĩ nếu có ngày, lúc tôi già , Hạo Nhiên vứt bỏ tôi sao? Vậy tôi còn có cái gì? Đời này, trong thế giới của tôi chỉ có vẽ tranh, chỉ có vẽ tranh, có thể nâng lên tôn nghiêm của tôi . . . . . Tôi bắt đầu nhớ nhung quá khứ huy hoàng với những tác phẩm anime, tôi bắt đầu cảm thấy vứt bỏ mơ ước, lấy được đoạn tình là tôi ngốc. . . . . . người phụ nữ làm sao có thể buông tha giấc mộng của mình? Quá ngu ngốc. . . . . ."

      Đường Khả Hinh căng thẳng nhìn .

      "Tôi ngốc phải ?" Giai Giai đột nhiên quay đầu, nhìn Đường Khả Hinh, mỉm cười hỏi.

      "À?" Đường Khả Hinh có chút hiểu nhìn .

      "Tôi ngốc phải ?" Giai Giai đè nén sóng lòng, nhìn Đường Khả Hinh, : "Phải có loại ý nghĩ này Hạo Nhiên vứt bỏ tôi, có phải ngốc hay ?"

      "À. . . . . ." Đường Khả Hinh biết trả lời thế nào.

      Giai Giai lại sâu kín nhìn Trang Hạo Nhiên, cùng bạn bè tới căn biệt thự, phong độ nhàng, đối với người rất nhiệt tình, đột nhiên bật cười, : "Đúng vậy, tôi rất ngốc, tôi chia tay với ấy hơn nửa năm rồi, gặp lại ấy, ấy vẫn đối với tôi rất tốt, ấy đối với bạn bè mấy năm gặp, ấy cũng có thể tạm thời buông ra, cùng bọn họ gặp nhau. . . . . . Tôi làm sao. . . . . . tin người này?"

      Đường Khả Hinh có chút sững sờ nhìn .

      Giai Giai im lặng ngồi ở ghế sa lon, trước mắt còn Hạo Nhiên, sâu kín : "Buổi tối ngày thứ nhất tôi chia tay với ấy, tôi mang thức ăn để nguội, cùng tiền dưới cái gối, còn có điện thoại hết pin, đặt toàn bộ trước mặt của mình, nhìn kỹ, sau đó dùng đau khổ tách ra, kích thích mình sáng tạo ra tác phẩm thứ nhất sau khi chia tay, tôi đạt được thành công chưa từng có, lúc tôi nhận giải thưởng, tôi mới chính thức hiểu , tôi có thể. . . . . . Lợi dụng nổi đau tình của tôi và Hạo Nhiên, tạo nên tác phẩm của tôi! Lúc đó, tôi lợi dụng tình , lợi dụng Hạo Nhiên. . . . . ."

      Đường Khả Hinh giật mình nhìn , bởi vì đoạn này, mình có nghe Trang Hạo Nhiên qua!

      Hai mắt Giai Giai rưng rưng nhìn Đường Khả Hinh, mặt khẽ run rẩy nở nụ cười, mang theo chút buồn nản và bất đắc dĩ : "Từ đó, tôi rơi vào trong thế giới của tôi, thể thoát ra, lợi dụng nổi đau đoạn tình này, sáng lập rất nhiều tác phẩm kinh người, cho đến có ngày. . . . . . lúc đêm khuya yên tĩnh, bao tử tôi đau đến khó chịu, cuốn rúc vào giường, cả người đổ mồ hôi lạnh, hiểu có người cứu mình có thể chết, chết ở trong tác phẩm kinh điển của tôi, tôi lo sợ lê thân thể đau đớn, muốn gọi điện thoại cầu cứu, nhưng khi tôi kéo hộc tủ ra, thấy trong hộc tủ nhiều nhiều thuốc đau bao tử, thuốc cảm, tôi chợt bình tĩnh lại, bởi vì tôi biết, ấy dùng chút tình lý trí cuối cùng cứu mạng của tôi . . . . ."

      Đường Khả Hinh lẳng lặng nhìn .

      Giai Giai xong lời cuối cùng, bất đắc dĩ thở dài, ngẩng mặt lên, hai mắt lóe ra nước mắt, cười : "Đoạn thời gian trước, tôi khỏi lôi ra tác phẩm của tôi với Hạo Nhiên, nhìn qua xem lại, ánh mặt trời rực rỡ, sóng lúa nhấp nhô, có bóng dáng đứng ở phương xa, tôi nhìn chăm chú bức họa kia, mới hiểu được. . . . . . ra đó cũng là bức tranh huyền thoại, chỉ là của tôi hiểu. . . . . . Tôi hiểu cảm giác hạnh phúc này . . . . . ."

      "Nếu như thời gian có thể làm lại, chị. . . . . . lựa chọn như thế nào?" Đường Khả Hinh nhìn , chăm chú hỏi.

      Giai Giai có chút ngạc nhiên nhìn , cười : "Làm sao hỏi câu này?"

      "À?" Đường Khả Hinh hiểu nhìn .

      "Cuộc sống có nếu như, đối mặt con đường mình chọn, phải dũng cảm gánh chịu trách nhiệm, hối tiếc tự oán trách, tôi và Hạo Nhiên mặc dù trải qua, nhưng chúng tôi vẫn là bạn bè tốt nhất. Chia tay tình , bắt đầu lại lần nữa giống như thăm dò cồn cát, bởi vì thấp thỏm, sợ tốt đẹp, mà chảy nhanh hơn, ngược lại làm cho chút tốt đẹp cuối cùng toàn bộ tiêu tán trong thời gian, vậy còn bằng làm bạn bè tốt, lúc đêm khuya yên tĩnh, gọi cuộc điện thoại, chia sẻ nổi lòng với nhau . . . . . ." Giai Giai mỉm cười .

      Đường Khả Hinh kinh ngạc nhìn Giai Giai, thể tưởng tượng nổi ra là người can đảm như vậy.

      "Hạo Nhiên là như thế đấy, ấy hiểu được lựa chọn của tôi, ấy tôn trọng lựa chọn của tôi, ấy biết trong thế giới của tôi, mơ ước quan trọng hơn tất cả, ấy thản nhiên buông tay, cho lưu lại thêm chút rối rắm trong cuộc đời của tôi, để cho tôi ích kỷ, nhưng cũng an tâm rời khỏi phần tình này, mà toàn tâm đối mặt với tác phẩm." Giai Giai biết ơn nở nụ cười, lại sâu kín : "Mặc dù có lúc tôi thỉnh thoảng qua tiệm bánh mì kia, muốn mua cho ấy phần bánh mì ấy thích ăn, gửi chuyển phát nhanh cho ấy, nhưng tôi biết , tôi ấy đủ, tôi liền muốn buông tay. Chỉ có buông tay, mới có thể tác thành cho ấy hạnh phúc sau này."

      Hai mắt Đường Khả Hinh đột nhiên kích động run rẩy nước mắt.

      "Khả Hinh. . . . . ." Giai Giai lại đột nhiên chân thành vươn tay, vỗ bàn tay bé của , mỉm cười : "Tôi nhìn thấy đầu tiên nhìn, tôi liền thích . biết tại sao ?"

      Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên, nhìn .

      Giai Giai nhìn chằm chằm ánh mắt hiền lành của , nở nụ cười thân thiết, : "Bởi vì đôi mắt rất hiền lành, rất người, lúc hầu rượu, tôi giống như cảm giác ấm áp, làm dịu tôi, giống như Hạo Nhiên lúc đó. . . . . . Mặc kệ tương lai hai người là bạn thân, hay có thể tiến thêm bước, tôi đều chấp nhận chia sẻ bí mật này với . . . . . ."

      "Cái gì?" Đường Khả Hinh nghe lời này, tò mò hỏi.

      Giai Giai cười dịu dàng im lặng trong chốc lát, mới : " ấy cảm giác tôi ấy đủ, nhưng cuối cùng tôi cảm thấy, mặc dù ấy rất quan tâm tôi, nhưng tôi lại cảm thấy ấy thiếu chút gì đó. . . . . ."

      "Cái gì?" Đường Khả Hinh lại ngây ngốc hỏi.

      Giai Giai có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn cười : "Lúc thân mật với ấy, cảm giác ấy từng nợ nụ hôn của . . . . . ."

      Đường Khả Hinh chớp mắt, hiểu.

      Giai Giai im lặng nhìn lâu, cười : " hiểu?".

      Đường Khả Hinh nhìn , ngây ngốc lắc đầu cái.

      "Vậy xem như, có lẽ sau này . . . . . ." Giai Giai mỉm cười đứng dậy, về phía bàn ăn đầu kia, lần nữa đổi ly Flamingo, lúc này làm chuyện Hạo Nhiên vẫn thích làm, chỉ vì muốn cho chút tôn trọng và quý trọng cuối cùng.
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 552: GIỌT LỆ ĐỂ KẾT THÚC

      Đêm rất sâu, rất lạnh.

      Bóng cây lay động, trăng sáng len lén chạy trốn.

      Giai Giai có thể ở trong tình nồng nhiệt, rút lui, thậm chí lúc gặp lại, mặc quần áo thích, mang đồ trang sức thích, thậm chí cầm Flamingo thích uống, đây phải là bởi vì quấn quýt si mê, mà ở chớp mắt, mình xuất bên cạnh , vì tôn trọng , làm vài chuyện thích, loại cảm giác này, với đối phương mà , chuyện rất hạnh phúc, rất tốt đẹp .

      Đường Khả Hinh ngồi ở ghế sa lon, hai mắt sâu kín nhìn mặt hồ xanh biếc sóng nhộn nhạo trước mặt, khẽ mỉm cười.

      Lầu hai căn hộ.

      Trang Hạo Nhiên ngồi ở ghế sa lon, chuyện trò vui vẻ với rất nhiều bạn học rất lâu gặp, lại liếc thấy Giai Giai mỉm cười tới, sững sờ, nhìn , cười hỏi: "Khả Hinh đâu?"

      " ấy muốn ở mình." Giai Giai nhìn Trang Hạo Nhiên, nhưng vẫn cười : "Nhưng. . . . . . có phải lạnh nhạt ấy quá lâu hay ?"

      Trang Hạo Nhiên hơi thu sắc mặt, xin lỗi nhìn mọi người, mọi người hiểu thông cảm mỉm cười, câu xin lỗi, liền xoay người vỗ vỗ bả vai Giai Giai, cám ơn nhắc nhở, mới nhanh chóng xuống. . . . . .

      Giai Giai dừng tại chỗ, hai mắt lóe lên, đột nhiên mỉm cười.

      Trang Hạo Nhiên nhanh chóng xuống lầu, ra căn hộ, nhìn vườn hoa gần như trống rỗng, phần lớn bạn học cũng bởi vì sương mù nặng mà lên lầu rồi, người kia đâu? có chút căng thẳng bước ra vườn hoa, tìm dọc theo bốn phía hồ bơi, còn có cả trước vườn hoa, có ai, lập tức căng thẳng đứng dậy, chạy lên căn hộ, gọi : "Giai Giai?"

      Giai Giai cùng bạn bè chuyện phiếm, nghe Trang Hạo Nhiên gọi mình, liền tò mò nghiêng mặt, hỏi: "Chuyện gì?"

      Trang Hạo Nhiên thở hổn hển chạy tới, có chút căng thẳng nhìn , cười : " phải em đùa với chứ?"

      Giai Giai cau mày, cười : "Em muốn đùa với gì thế?"

      " thấy ấy! !" Trang Hạo Nhiên căng thẳng nhìn , : "Em. . . . . . Em tán gẫu với ấy cái gì chứ?"

      Giai Giai lập tức cố ý trừng mắt về phía , : "Em có thể tán gẫu với ấy cái gì? Chính cũng chọc chuyện của em ra!"

      Sắc mặt Trang Hạo Nhiên lập tức chợt biến : "Nhưng thấy ấy ! ! thấy! cũng tìm khắp nơi rồi ! cũng tìm lật cả căn hộ! !"

      Giai Giai cũng có chút căng thẳng đứng lên, nhìn : " đùa chứ?"

      Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn bộ dáng nghiêm túc và vẻ mặt lo lắng của Giai Giai, lập tức xoay người nhào xuống lầu, lại thở hổn hển chạy ra vườn hoa, nhìn xung quanh, kêu to: "Khả Hinh! ! Đường Khả Hinh! ! !"

      Cả vườn hoa tối tăm tịch mịch!

      Trang Hạo Nhiên gấp gáp kêu to: "Đừng đùa! Đây chính là nước , lạc cũng phải là chuyện đùa!"

      Cả đám bạn học và bạn bè cũng rối rít xuống lầu, lo lắng nhìn khắp nơi.

      Trang Hạo Nhiên muốn chuyện, vội vàng bước nhanh vào vườn hoa, căn dặn quản gia và người giúp việc mới vừa ra cùng nhau vội vàng tìm người, mình vừa ra đường lớn hoa đào, thở hổn hển nhìn con đường uốn lượn đầy sương mù, lập tức chạy nhanh về phía trước, kêu to: "Khả Hinh! ! Đường Khả Hinh . . . . . . . . "

      Người này giống như lại biến mất, cả con đường vừa đen vừa tối, hoàn toàn có bất kỳ tiếng đáp lại!

      "Đường Khả Hinh . . . . . .. . . . . . " Trang Hạo Nhiên lại liều mạng chạy như bay về phía trước, kêu to! ! !

      Tiếng bước chân và tiếng thở hổn hển truyền đến!

      Tất cả mọi người đều giúp đỡ chạy tìm, có số bạn bè cầm điện thoại di động lên, chuẩn bị báo cảnh sát!

      "Đường Khả Hinh . . . . . . cho embiết, em thể tùy hứng như vậy nữa! Muốn thế nào được thế đó! ! !" Trang Hạo Nhiên chạy như bay lên trước, kêu to: "Đường Khả Hinh . . . . . .. . . . . . "

      Lúc này điện thoại di động vang lên.

      Trang Hạo Nhiên thở hổn hển, đứng ở dưới gốc cây nguyệt quế, móc điện thoại di động của mình, nuốt cổ họng khô cạn cái, mới nhấn điện thoại, đáp: "Ừm?"

      "Hạo Nhiên! ! mau trở lại!" Tiếng của Giai Giai rất gấp gáp truyền đến.

      Cảm giác lạnh lẽo, rơi xuống đáy cốc! !

      Trang Hạo Nhiên lập tức cách nào bình tĩnh, nặng nề chớp mắt, căng thẳng cầm điện thoại di động hỏi: "Chuyện gì?"

      "Mau! ! Lập tức! !" Giai Giai kêu to! !

      Hai mắt Trang Hạo Nhiên chợt lóe, giống như chợt biết Đường Khả Hinh xảy ra chuyện, lập tức đóng điện thoại di động, lại liều mạng chạy như bay tới trước, vừa chạy vừa thở hổn hển nghĩ tới hậu quả đáng sợ nhất, rất nhiều bạn học cũng nhận được điện thoại, rối rít quay lại. . . . . .

      "Giai Giai . . . . . ." Trang Hạo Nhiên vọt vào căn hộ, căng thẳng kêu to: "Giai Giai! ! Có phải có tin tức của Khả Hinh hay ?"

      Giai Giai nhanh chóng vén đuôi váy dài, ra căn hộ, sắc mặt nghiêm túc duỗi duỗi tay tiếng, để cho đừng .

      Trang Hạo Nhiên sững sờ, rất nhiều bạn học cũng chạy như bay trở lại, ngạc nhìn nhau.

      Giai Giai nhịn cười ngoắc ngoắc tay, dẫn mọi người cẩn thận qua con đường bên cạnh căn hộ, sau đó tới phía sau vườn hoa, rất nhanh, cũng nghe được tiếng hắt nước. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên lập tức căng thẳng tới, đứng ở sau tường nhà, nhìn thấy Đường Khả Hinh, người này có thể ở trong thời tiết lạnh lẽo cuối mùa xuân, giống như say, đỏ mặt choáng váng, nhấc đuôi váy lên chút, ngồi ở trong hồ bơi, đôi bắp chân trắng tinh đá bọt nước, cười. . . . . .

      Bên cạnh, đôi giày múa ba-lê đặt xuống ở bên, màu sắc ấm áp.

      Tất cả mọi người ngây ngốc, mới vừa rồi chỗ nào cũng qua, tại sao còn dư lại chỗ này?

      Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ và thở gấp nhìn Đường Khả Hinh ngồi ở cạnh hồ bơi, hai mắt mơ hồ, nhàng nhấp nháy, lộ ra chút đau thương, hai chân lại đá bọt nước. . . . . . im lặng nhìn . . . . . .

      Giai Giai mỉm cười nhìn ánh mắt Trang Hạo Nhiên, liền khẽ mỉm cười, vươn tay vỗ bờ vai của , tỏ vẻ hiểu, cùng tất cả bạn bè và đồng nghiệp rối rít im lặng khỏi, bởi vì nơi này vốn chính là căn hộ của Trang Hạo Nhiên . . . . . .

      thanh bọt nước trong trẻo tiếp tục vang lên.

      Đường Khả Hinh giống như rơi vào trong trầm tư, hai mắt lộ ra mấy phần yên tĩnh, mất mát sau đó đơn.

      đến bao lâu, từ sau lưng truyền đến loạt tiếng bước chân.

      ngạc nhiên quay đầu, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên cởi tây trang màu đen ra, chỉ mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen, xách theo chai Margaux 1980 và hai ly thủy tinh cao cổ tới, đặt ở bên cạnh mình, cũng im lặng ngồi xuống, hai tay chống mặt hồ, nâng chân dài, ngẩng đầu lên nhìn vầng trăng sáng, mệt mỏi thở dốc hơi. . . . . .

      "Bạn bè của đâu? Bạn học đâu? Chị Giai Giai đâu?" tiên Đường Khả Hinh ngạc nhiên nhìn , hỏi!

      Trang Hạo Nhiên bất đắc dĩ quay đầu, nhìn người này, ngồi ở cạnh hồ bơi, ánh đèn màu xanh dưới nước chiếu khuôn mặt của mảnh xanh xanh, cũng hết sức đáng , nhưng muốn nhìn , lại thở dài cái, mình mới vừa chạy nước rút tốc độ tối thiểu trăm mét, chạy km! !

      "Rốt cuộc làm sao rồi?" Đường Khả Hinh có chút căng thẳng nhìn , hỏi.

      "Giải tán tụ tập. . . . . ." Trang Hạo Nhiên im lặng .

      "À? Vậy chúng ta nhanh , để cho bạn bè tốt của nghỉ ngơi." Đường Khả Hinh xong, mới vừa muốn rúc chân.

      Trang Hạo Nhiên mệt mỏi thể chịn nổi, nắm chặt cổ tay của , bất đắc dĩ : " đâu ? Đây là căn hộ của !"

      "À? Căn hộ này của à?" Đường Khả Hinh cảm giác hôm nay mình ngốc, mất hồn : "Tại sao với em, căn hộ? Vậy có căn hộ, tại sao tối hôm qua ở khách sạn?"

      "Đó phải là gần chỗ em chút sao?" Trang Hạo Nhiên cảm thấy rất ngốc!

      Đường Khả Hinh lên tiếng nhìn .

      Trang Hạo Nhiên nhìn chằm chằm, hỏi: "Tại sao em chạy đến nơi đây? Tới cũng với người khác tiếng?"

      Đường Khả Hinh nghe vậy, oan uổng : " đừng lung tung? Là chị Giai Giai bảo em tới nơi này, dường như em uống Cocktail quá nhiều, đầu có chút choáng váng, chị ấy với em nước hồ bơi nơi này rất ấm, ngâm chân thoải mái, em nghe vậy, liền tò mò ngồi chút, ngờ nước rất lạnh, nhưng em cũng cởi giày, liền ngâm thôi. . . . . ."

      ". . . . . . . . ." Trang Hạo Nhiên nhìn , ra lời.

      Đường Khả Hinh trợn to hai mắt, nhìn .

      " sắp chết rồi! ! ! hai lần nữa! !" Trang Hạo Nhiên mệt rã rời cầm chai rượu đỏ, gạt mạnh nút chai rượu, trực tiếp rót rượu đỏ vào trong hai ly. . . . . .

      Trang Hạo Nhiên cầm ly rượu đỏ rót gần đầy, uống toàn bộ vào bụng để giải khát, sau đó nặng nề nằm mặt hồ, nhắm mắt lại, muốn chuyện! !

      "Tại sao uống rượu như vậy? Cái này là Margaux à?" Đường Khả Hinh hung ác trừng mắt liếc nhìn cái, mới nâng ly rượu đỏ của mình lên, uống hớp , ra lúc nảy cũng uống cocktail ít, cũng có chút say, nhưng hai chân ngâm ở trong nước lạnh tỉnh táo lát, thấy bộ dáng Trang Hạo Nhiên như mất hồn, liền có chút buồn cười nằm ở trước mặt của , bắt chước như ở Cambridge, cúi đầu nhìn , tinh nghịch cười : "Em đọc bài thơ của Từ Chí Ma . . . . . . cho , như thế nào?"

      Trang Hạo Nhiên vừa nghe, mặt có thay đổi, lại chậm rãi đưa ngón trỏ lên, ở trung đung đưa trái phải đến mấy lần, ý là, đừng nghĩ bẻ ngón tay của !

      Sắc mặt của Đường Khả Hinh thu lại, chụp bờ vai của , : "Tiểu quỷ nhát gan! !"

      " muốn vì tình nhàm chán của em, hy sinh ngón trỏ của !" Trang Hạo Nhiên nhắm mắt lại, miễn cưỡng , giống như tối nay uống quá nhiều.

      Đường Khả Hinh rất tức giận, cúi đầu nhìn nhắm mắt lông mi dài, lại có chút tức giận : "Tại sao biết, em vì tình ? ! !"

      "Nhìn dáng vẻ của em, phải vì tình vì cái gì?" Trang Hạo Nhiên thẳng.

      ". . . . . . . . . ." Đường Khả Hinh lên tiếng.

      " hiểu nổi các người, vì tình muốn sống muốn chết! !" Trang Hạo Nhiên lời lòng.

      "Em có tự nhiên như và chị Giai Giai!" Đường Khả Hinh nhanh.

      Trang Hạo Nhiên chậm rãi mở mắt, nhìn mặt của , rất gần mình, chóp mũi cũng muốn tiếp xúc chóp mũi của mình, liền thở hơi, đoán sai : "Giai Giai với em cái gì vậy?"

      Hai mắt Đường Khả Hinh có chút lạnh lùng nhìn , : " hai người chia tay, chia tay rất tự nhiên! ! Sau khi chị ấy chia tay, còn mặc quần áo thích, đeo đồ trang sức thích, uống Flamingo thích! !"

      Trang Hạo Nhiên rất yên lặng nhìn .

      Đường Khả Hinh hai lời, lập tức bưng ly rượu đỏ tràn đầy, uống hơi cạn sạch, lại cúi đầu thở hổn hển nhìn , : " cho em biết, tại sao em làm được?"

      "Em say rồi!" Trang Hạo Nhiên muốn chuyện với , trực tiếp muốn đứng dậy! !

      Đường Khả Hinh lại đè thân thể của , cúi mặt nhìn , kêu to: "Tại sao em làm được? Tại sao?"

      Trang Hạo Nhiên nhìn cái, mới muốn đứng dậy. . . . . .

      "Em đọc bài thơ cho nghe! Chỉ bài! ! Sau này em cũng đề cập tới đoạn tình kia nữa! Được ?" Đường Khả Hinh lại cúi mặt xuống, nhìn , tay chống ngực của !

      Trang Hạo Nhiên lên tiếng, yên lặng nhìn cái, hơi bất đắc dĩ thở dài, trực tiếp nhắm mắt lại, muốn nhìn như vậy, : "Đọc ! Đọc xong, phải ngủ giấc !"

      Đường Khả Hinh im lặng cúi đầu, ở khoảng cách gần nhìn , tay đột nhiên nắm áo sơ mi trước ngực , nhàng đọc:

      "Em là áng mây bầu trời,
      Vô tình in bóng vào trái tim ,
      cần ngạc nhiên,
      Cũng cần say đắm . . . . .
      Ở trong phút giây bóng mây biến mất.
      Em và gặp nhau biển đêm,
      hướng của , em hướng của em,
      Nhớ nhau cũng tốt, quên nhau cũng tốt,
      Tại phút giây này soi sáng cho nhau. . . . . .
      Tình bắt đầu từ nụ cười, nụ hôn để lớn lên,
      Dùng giọt lệ để kết thúc. . . . . ."

      viên nước mắt trong suốt, nhàng thẳng tắp rơi vào mi người đàn ông này . . . . . .

      Trang Hạo Nhiên chậm rãi mở mắt ra, sâu kín nhìn Đường Khả Hinh cúi mặt nhìn mình, khuôn mặt bởi vì tuyệt vọng khổ sở mà co quắp, thâm tình ngắm nhìn mình, trong tròng mắt run rẩy nước mắt trong suốt, từng viên từng viên xuống thẳng tắp, từng viên từng viên so với từng nổi bi thương. . . . . . Tim của xẹt qua chút đau, nhìn chằm chằm.
      Last edited by a moderator: 25/7/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :