Chương 347: CON SỨA
Cuộc họp chính thức bắt đầu.
Toàn trường yên lặng phăng phắc, chỉ có tiếng lật tài liệu, Đông và Thái Hiền mới từ Hàn Quốc chạy về, đồng thời im lặng nhanh chóng đem tài liệu đặt ở trước mặt hai vị Tổng Giám đốc, Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi cùng nhận lấy tài liệu trong tay, chậm rãi mở ra xem.
Bọn người Tiêu Đồng mở máy vi tính ra, chủ yếu là các dữ liệu chứa trong ổ ̃a cứng sắp hội đàm và phần mềm chứa biên bản cuộc họp mà văn phòng thường dùng, mở cửa sổ , sau đó đám thư ký gần như cùng động tác, mở máy ghi ra, cùng lúc nhấn cái nút màu xanh lá cây, Đường Khả Hinh ngồi ở bên, bởi vì từ trước đến giờ đối với công việc văn phòng chỉ ghi chép tài liệu rượu đỏ đưa vào, cho nên im lặng làm theo Trang Hạo Nhiên căn dặn, mở góc biên bản cuộc họp, trong lòng có chút hoảng hốt ngẩng đầu, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, hai người đàn ông chí cao vô thượng, cùng ngồi ở vị trí Tổng Giám đốc, cẩn thận nghiêm túc, trầm mặt lên tiếng, lật xem tài liệu.
Lâm Sở Nhai mở tài liệu ra, nhắc cổ tay, nhìn thời gian.
Tô Lạc Hoành tiến tới, hỏi khẽ: “Có tới ?”
Trong máy vi tính xách tay của Lâm Sở Nhai cũng có nhận được bất kỳ tin tức gì, liền lắc đầu cái.
Đông và Thái hiền sửa sang tài liệu ngay ngắn xong, cùng nhìn Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên gật đầu cái, hai người đồng thời im lặng trở về vị trí cũ.
Thái Hiền ngồi ở phía Tiêu Đồng, vừa vặn mặt nhìn về phía dáng vẻ lạnh lùng của Tương Vĩ Quốc, hai mắt của căng thẳng chớp chớp, liền cúi đầu.
Tiêu Đồng nhịn được cười.
“Cuộc họp liên quan đến phương án đầu tư khách sạn dưới nước bắt đầu!” Đông đứng lên trước, : “Cho mời Hách Chí Tường, Kỹ sư dự án khách sạn dưới nước chúng ta, báo cáo kết quả nghiên cứu mới nhất.”
Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên đồng thời ngẩng đầu lên, vỗ tay.
Hách Chí Tường từ giữa trung tâm vòng tròn phòng họp, trong tay cầm cây thước dài màu bạc, lập tức đứng lên, tới một chỗ chính giữa khán đài, nhân viên làm việc lập tức điều chỉnh ánh đèn trong phòng họp tối lại, giữa màn hình lớn bỗng chốc sáng lên bản thiết kế khách sạn dưới nước, bản thiết kế này bỏ qua tất cả lý luận thiết kế trước đó, mà mặt biển lên mô hình cái sân rộng hình tròn, ở giữa bay lên tầng tầng vòng tròn hình dáng như đĩa bay, trái phải hai bên mở ra hai cánh quạt, mà phía dưới đáy biển cũng là mô hình tòa nhà giống như con Sứa, mở rộng ra xung quanh, ngay chính giữa tòa nhà hình bầu dục dưới nước, chiếu sáng lấp lánh. . . . . .
Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên thấy bản thiết kế này, có chút sợ ngây người.
Hách Chí Tường đứng ở giữa màn hình lớn, nhìn về phía mọi người giải thích: “Căn cứ kết quả cuộc họp lần và sau khi chúng tôi đã điều tra chỉnh sửa phương án thiết kế, người tiêu dùng vẫn còn nghi ngờ đối với tính an toàn có liên quan đến độ dầy thủy tinh dẻo khách sạn dưới nước, chúng tôi cũng nhiều lần tổ chức cuộc họp, chuyên gia tiến hành phân tích lại, chúng tôi có kết quả bỏ phiếu mới nhất với độ dầy dự tính là 50 cm. . . . . .”
Lời này nói rất chậm rãi.
Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu lên, bình tĩnh lắng nghe.
Tưởng Thiên Lỗi cũng chỉ lật xem tài liệu lên tiếng.
Lâm Sở Nhai ngẩng đầu lên, nghe Hách Chí Tường vậy, liền đưa ra câu hỏi của mình: “Lần trước độ dầy thủy tinh dẻo là 32,7 cm, là suy tính đến hiệu quả trôi lơ lửng và tính thẩm mĩ của nó, hôm nay Kỹ Sư lại lựa chọn như thế này là vì lý do gì?”.
Hách Chí Tường khẽ mỉm cười, kéo viền bạc ra, chỉ mô hình con Sứa trong màn hình lớn, mỉm cười : “Mọi người đều biết, Sứa là sinh vật hình hàng đầu ở đáy biển, cũng là sinh vật vô cùng xinh đẹp mộng ảo, gặp phải các loại ánh sáng dưới đáy nước biến đổi màu sắc đồng dạng, mà lần này chúng ta mời chuyên gia York Hudson là một “Thiên Tài” khoa Sinh vật học của trường Đại học Yale, kết quả nghiên cứu mới nhất, chúng ta có thể làm cho thủy tinh dẻo hình độ trong suốt 100%, từ đó làm gia tăng hiệu ứng ánh đèn và ánh xạ của chúng ta. . . . . .”
Mọi người khỏi xôn xao, bày tỏ nghi ngờ đối với vấn đề lần này.
Hách Chí Tường mỉm cười xoay người, ngón tay chỉ vào mô hình con Sứa trong màn hình, sau khi mô phỏng mô hình thực tế, dần chìm xuống đáy nước, nó càng chìm vào đáy nước, độ trong suốt càng sâu, bởi vì bên trong mô hình con Sứa phát ra các loại ánh sáng màu tím, xanh nhạt, hồng đỏ, các xúc tua dưới đáy nước đong đưa, giống như con Sứa khổng lồ di chuyển ở mặt San Hô tuyệt đẹp đầy mộng ảo, hiệu quả hết sức kinh ngạc.
Tất cả mọi người lại xôn xao kêu lên.
Bọn người Lâm Sở Nhai cũng nhịn cảm thán.
“Đẹp quá . . . . . .” Chúng thư ký cũng rối rít kêu lên, Đường Khả Hinh ngồi ở bên ngẩn người, suy nghĩ rốt cuộc là thiên tài như thế nào, mới có thể thiết kế ra tòa nhà xinh đẹp như thế?
Trang Tĩnh Vũ và Tương Vĩ Quốc bình tĩnh nhìn tòa nhà này.
Hách Chí Tường tiếp tục mỉm cười giải thích: “Mọi người đều biết, Sứa có đặc tính rất lớn, chính là khi nó gặp phải nguy hiểm hoặc mặt biển có bão lớn tự động phóng khí và chìm vào đáy biển. Lý luận của chúng tôi được xây dựng trước đây, chẳng hạn như khi chúng ta gặp bão lớn chúng ta làm như thế nhanh chóng chạy ra khỏi mặt biển, mà bỏ quên chuyện, chính là khi mặt biển gặp bão lớn tầng sóng dưới đáy biển chênh lệch so với mặt biển mấy chục lần, hơn nữa chúng ta dựa theo đặc tính khác của Sứa, phát giữa các xúc tua của Sứa có quả cầu nhỏ, bên trong có viên đá nghe nho giống như lỗ tai Sứa, là thứ sóng do sóng biển và khí ma sát sinh ra, nghiên cứu mới nhất của chúng tôi có hai loại kết quả, chính là lợi dụng đặc tính của Sứa, dự đoán tin tức bão lớn sớm hơn từ 15-20 giờ, đưa tòa nhà thẳng lên biển, trong lúc trôi lơ lửng ở khoảng sân rộng mặt biển, chỉ cần dùng sức lực ngón tay là có thể quấn chặt dây thép vào tòa nhà Sứa, sau khi bão táp yên lặng, lợi dụng sức nổi mực nước, nâng tòa nhà lên! Mà lúc Sứa bay lên tới mặt biển dán chặt vào bốn phía sân rộng hình tròn, giống như mặt phẳng, khách có thể tự do hoạt động sân rộng, lúc này các xúc tu của tòa nhà Sứa, lợi dụng đặc tính kết dính đặc biệt của nó, quấn chặt cái khung, cố định tòa nhà! Phương án này, là chúng ta có thể bảo vệ môi trường và giữ vững qui ̣nh của khách sạn, hai là có thể thay đổi qui ̣nh tốt hơn! Trước đây gặp khó khăn về thay đổi các qui ̣nh cứng rắn của khách sạn dưới nước, cũng có thể giải quyết dễ dàng!”
Mọi người rối rít ngẩng đầu lên, nhìn tòa nhà này, tất cả đều nhiệt liệt vỗ tay .
Lúc này Tương Vĩ Quốc đưa ra ý kiến: “Tôi muốn xem mô hình phân rã chút.”
Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở phía , nhìn nét mặt cha lạnh lùng, liền ngẩng mặt nhìn về phía màn hình lớn.
Trang Hạo Nhiên mỉm cười ngẩng đầu lên, nhìn về phía màn hình lớn.
Hách Chí Tường khẽ gật đầu, tay cầm thước dài, nhấn màn hình lớn một cái, lúc này tòa nhà hình dạng con Sứa chuyển sang đồ họa hiệu ứng 3D, gặp phải khối thủy tinh tan vỡ, khối tòa nhà giống như con Sứa chậm rãi bay lên, bay tới mặt biển, biển có mặt sân rộng có dây phao thép làm lực tựa, nó liền bám chặt vào mép răng cưa mặt sân, từ 2-3 phút, nhân viên cứu hộ nhanh chóng lái xe cứu thương chạy nhanh tới trước tòa nhà mặt sân rộng, nhanh chóng tiến hành giải cứu khách theo bản đồ phân bố trong thực tế.
“Sau khi chúng tôi nghiên cứu các biện pháp đề phòng áp lực nước làm thủy tinh tan vỡ, hiệu quả có thể đạt tới 100%, Lúc nước biển chưa vào trong tòa nhà tòa nhà đã phân rã và nhanh chóng trồi lên mặt biển!” Hách Chí Tường lại nhìn về phía mọi người phân tích.
Cả hội trường lại bàn tán xôn xao, nhao nhao gật đầu, cảm thán trong thời gian ngắn, Tập đoàn Á Châu có thể thiết kế một kiến trúc tuyệt vời như thế, làm cho người ta thán phục.
có người cảm thán lắc đầu, vỗ tay cuồng nhiệt.
Tiếng vỗ tay bắt đầu vang lên khắp nơi, cuối cùng cả phòng họp vang lên như sấm.
Tiêu Đồng họ cũng mỉm cười vỗ tay.
Đường Khả Hinh cũng ngồi ở phía dưới, nhịn được vừa đạm vỗ tay, vừa ngẩng đầu lên nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi ở trước khán đài, vẻ mặt bá đạo như ông vua, dời mắt đến Trang Hạo Nhiên. . . . . . vẻ mặt cũng lộ ra vô cùng tán thưởng vỗ tay, mỉm cười gật đầu.
Rốt cuộc suy nghĩ gì? Là vui vẻ sao?
Đường Khả Hinh đột nhiên phát , ở trong nghiệp tâm lý của đàn ông khó hiểu.
Hách Chí Tường giải thích tiếp phương án bảo vệ môi trường, giơ cây thước dài, ấn màn hình lớn, ngay sau đó mô hình lập tức xuất chuyển đổi, : “Trong thời gian ngắn, chúng tôi khảo sát 10 khách sạn thân thiện với môi trường thế giới, tiếp thu ý kiến của rất nhiều Kỹ Sư môi trường, cùng thống nhất vấn đề khó khăn mà khách sạn dưới nước phải đối mặt chính là xử lý chất thải, chúng ta có thể chọn dùng kỹ thuật mới của thế giới, sau khi xử lý xong chất thải của khách, để cho nước sạch chảy vào đáy biển và dầu trong phòng bếp sử dụng cũng có thể chuyển đổi thành nhiên liệu, cũng nên xây dựng hồ chứa chất thải rắn ở đáy biển, dùng để chuyển đổi thành khí tự nhiên, tất cả mọi thứ, chúng ta tự cung tự cấp, từ đó có thể hạ thấp chi phí, giảm bớt gánh nặng ô nhiễm đối với trái đất, từ đó cũng nghĩ tới, nếu có ngày, Quốc Nội và các nước EU đạt được vấn đề thu thuế các-bon- ô-xít, khách sạn chúng ta là làm tấm gương tốt dẫn đầu hỗ trợ cho chính phủ!”
Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Hách Chí Tường đứng ở trong đám người, mỉm cười đối mặt mọi người, khom lưng cám ơn mọi người.
Rốt cuộc mặt Tưởng Thiên Lỗi lộ ra nụ cười hài lòng.
Trang Hạo Nhiên vẫn giữ nụ cười tán thưởng.
Tương Vĩ Quốc ngồi ở chính giữa, cũng gật đầu cái.
“Liên quan với phương án bản thiết kế và vấn đề bảo vệ môi trường, xin hỏi các vị còn có ý kiến hay , nếu như có ý kiến, chúng ta đến khâu tiếp theo, tiến hành bỏ phiếu quyết định.” Chủ trì cuộc họp Ủy viên Lưu, mỉm cười đứng lên, với các vị cấp cao : “Kết quả bỏ phiếu, chúng ta nhìn thấy ở bên trong màn hình lớn, có phiếu chống, phiếu tán thành, phiếu trắng!”
Mọi người cũng có ý kiến, liền rối rít gật đầu.
Ủy viên Lưu thấy các vị lãnh đạo cấp cao gật đầu, lại : “Cám ơn Kỹ sư Hách phát biểu đặc sắc, bỏ phiếu vòng thứ ba, tức là phiếu bầu quyết định Kỹ sư Hách có đảm nhiệm Kỹ sư Trưởng dự án khách sạn dưới nước hay , cũng có ba loại phiếu, phiếu chống, phiếu tán thành, phiếu trắng!”
Các vị lãnh đạo cấp cao lại gật đầu.
Lúc này sắc mặt Tiêu Đồng mới bắt đầu có chút cứng rắn, ngẩng đầu lên nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.
Đúng lúc này, Đường Khả Hinh cảm giác trái tim bị người đấm mạnh, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.
“Nếu như mọi người có ý kiến, như vậy bắt đầu bỏ phiếu. . . . . .” Ủy viên Lưu mỉm cười vừa định ngồi xuống. . . . . .
“Chờ chút. . . . . .”
giọng nhàng, mang theo nụ cười truyền đến.
Mọi người cùng nhau im lặng, kinh ngạc ngẩng đầu lên.
Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng quay đầu, hai mắt phát ra ánh sáng lẫm liệt, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên!
Trang Hạo Nhiên chỉ nhàng mỉm cười, ngẩng đầu lên, hai mắt thoáng qua ánh sáng sắc bén.
Chương 348: TÔI TÁN THÀNH
Tương Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ ở trong màn hình lớn đồng thời im lặng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.
Trang Hạo Nhiên mỉm cười ngẩng đầu lên, nhìn về phía Kỹ sư Hách Chí Tường ở giữa khán đài, : “Cám ơn Kỹ sư Hách mới vừa diễn giải rất đặc sắc, cũng giống như lần trước, giải phóng rất nhiều năng lượng và trí tuệ nhân loại, mới có kiến trúc vĩ đại như hôm nay, hiệu quả kinh ngạc, đặc sắc!”
Tưởng Thiên Lỗi ngồi tại chỗ, im lặng lên tiếng.
Hách Chí Tường và các vị lãnh đạo cấp cao, cùng nhau im lặng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.
Đường Khả Hinh cũng giữ thái độ nghi ngờ và kinh ngạc nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, mặc dù hiểu kiến trúc, nhưng diễn giải đặc sắc mới vừa rồi, mình cũng cảm thấy hết sức hoàn mỹ, có chỗ nào bắt bẻ.
Trang Hạo Nhiên tiếp tục mỉm cười nhìn về phía mọi người, bản thân mình lại hết sức buông lỏng hơi đổi tư thế ngồi, lật xem tờ tài liệu, mới tiếp: “Báo cáo phân tích, nó được xem là một phần diễn thuyết đặc sắc, tự nhiên xem nhẹ số chi tiết rủi ro, điều này có thể hiểu được.”
Hai mắt Hách Chí Tường nhấp nháy, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, hỏi: “Trang tổng, ý của ngài là phát chi tiết tốt? Vậy mời ngài chỉ bảo, chúng tôi nhất định sửa chữa.”
Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Hách Chí Tường, hai mắt thoáng qua chút sáng quắc, giọng nói chậm rãi lạnh lùng, nhàng nhưng rất mạnh mẽ : “Cậu mới vừa nhắc tới con Sứa xinh đẹp, bay mặt biển, nếu gặp bão lớn chìm xuống đáy biển, như vậy tôi muốn hỏi cậu, con Sứa xinh đẹp, nó còn có đặc tính khác, cậu biết chưa?”
Hách Chí Tường nhanh chóng chớp mắt, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, : “Mời Tổng Giám đốc Trang chỉ bảo.”
Trang Hạo Nhiên hơi ngửa mặt nhìn về phía ta, từng chữ từng câu : “Trong cái ô xòe ra của con Sứa có loại tuyến đặc biệt, có thể phát ra. . . . . . Ô-xít-các-bon!”
Lời này vừa ra, toàn trường xôn xao.
Ánh mắt của Tưởng Thiên Lỗi nhíu lại.
Đường Khả Hinh cũng hiểu ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nhưng ngược lại biết, ô-xít-các-bon là chất kịch độc!
Hách Chí Tường lại ngẩng đầu lên nhìn về phía Trang Hạo Nhiên : “Mời Tổng Giám đốc Trang chỉ bảo, ngài làm thế nào biết được mô hình tòa nhà sứa của chúng ta, ở phương diện hiệu quả và nội dung trong tài liệu, có liên quan đến ô-xít-các-bon?”
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên khẽ trầm xuống, nhìn về phía Hách Chí Tường, : “Cho nên bất kỳ nhà lý luận mãi mãi cũng có khả năng trở thành hùng có hai, lý luận của cậu so với kiến trúc sư ưu tú chế tạo ra tên lửa, còn kém quá xa.”
Những lời này, hoàn toàn bác bỏ!
Hách Chí Tường có chút sững sờ, đứng ở giữa khán đài, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.
Tưởng Thiên Lỗi nhìn thoáng về phía Trang Hạo Nhiên, chậm rãi cười : “Tổng Giám đốc Trang đối với kiến trúc có hiểu biết sâu sắc? ra để mọi người trải nghiệm chút, tôi tin trong ngành đều có luật lệ, người ngoài ngành nhìn vào bên trong luôn có khoảng cách, nếu là lý luận, chỉ sợ có ít người đồng tình.”
Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi : “ sao? Như vậy chúng ta mời vị kiến trúc sư ưu tú trong ngành chỉ bảo chút?”
Tưởng Thiên Lỗi bình tĩnh nhìn về phía .
Trang Hạo Nhiên dường như sớm có chuẩn bị, ngửa mặt : “Mời DK!”
Tiêu Đồng nghe xong, lập tức đứng lên, đầu tiên gật đầu cái với Tương Vĩ Quốc ở vị trí trung tâm và Trang Tĩnh Vũ trong màn hình, sau đó mới im lặng nhanh chóng ra ngoài cửa, mở cửa phòng họp, đứng bên cạnh, giơ tay.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn ra phía ngoài.
Đường Khả Hinh cũng hết sức tò mò nhìn sang.
Quả nhiên, sau đó lâu, người đàn ông trung niên vào, người mặc áo sơ mi sọc xanh, quần tây đen đơn giản, tuổi chừng năm mươi, mái tóc xoăn hơi vàng, khuôn mặt phương tây lộ ra chút phong cách thân sĩ, nhưng hai tròng mắt thâm thúy, lại lộ ra chút cuồng nhiệt của nghệ thuật gia, chỉ thấy hai tay áo của ông xắn lên, cánh tay to khỏe cuồn cuộn, chút nào lạnh lẽo, sải bước về phía vị trí Tổng Giám đốc, đầu tiên bắt tay với Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi, sau đó nhìn về phía hướng các vị lãnh đạo cấp cao mỉm cười.
“Vị này chính là bậc thầy kiến trúc nổi tiếng quốc tế, DK!” Trang Hạo Nhiên mỉm cười .
Ngay sau đó Toàn trường vang lên như sấm tiếng vỗ tay.
Trong tiếng vỗ tay của toàn trường, Tưởng Thiên Lỗi ngưng mặt lên tiếng.
“Đối với kiến trúc Sứa lần này, bậc thầy kiến trúc quốc tế tự nhiên có lập luận và ý kiến của mình, mọi người có muốn nghe chút ?” Trang Hạo Nhiên mỉm cười xong, liền nhìn DK gật đầu.
Sau khi DK gật đầu, ngay sau đó lên khán đài, trước hết mời Hách Chí Tường đứng sang bên, phiên dịch cầm microphone, đứng bên trái, nhìn Tiêu Đồng đưa hình ảnh vào máy vi tính, ông mới dùng tiếng lưu loát bắt đầu giảng giải.
trường tối lại!
Trong màn hình lớn nhất thời xuất tòa kiến trúc giống như bong bóng, cũng là nửa trôi nổi mặt nước, nửa chìm dưới nước, DK cầm cây thước trắng bắt đầu dùng tiếng giảng giải, phiên dịch ở bên : “Liên quan với kiến trúc hình Sứa, nó phải thử thách cuối cùng, từng có mô hình khách sạn dưới nước của nhiều nước thế giới, ở giai đoạn đầu thành lập gần như có ba tiêu chuẩn thiết kế lớn, là hình Sứa, hai là hình thuyền, ba là hình bong bóng, mà kiến trúc hình Sứa, từng có vô số kiến trúc sư nghiên cứu giai đoạn đầu, lý luận gần như giống nhau, đây là kiến trúc khách sạn có hiệu ứng trôi lơ lửng, mà Kỹ sư Hách áp dụng sân rộng mặt biển, để ổn định khung tòa nhà hình Sứa và nó tạo thành hiệu ứng đặc biệt trôi lơ lửng, đây là sáng tạo của bất kỳ thời đại nào, nhưng mời xem hiệu quả thực tế trong màn hình. . . . . .”
Ông xong, liền bảo Tiêu Đồng tiến vào hình ảnh tiếp theo.
“Hình ảnh mô phỏng khách sạn hình Sứa là thành quả Kiến trúc sư ưu tú nhất thế giới tốn nửa năm thời gian, dùng tòa nhà đối áp mặt biển, phương hướng, sức nổi, tiến hành mô phỏng thực tế, bên trong có thể nhìn thấy sau khi gặp phải bão táp, Sứa chìm vào đáy biển chỗ chọn cần phải cắm vào đáy biển, bởi vì đáy biển bất cứ lúc nào bởi vì sự thay đổi của vỏ quả đất mà thăng bằng và hình thành mặt San Hô, làm cho tòa nhà nghiêng ngã, mà áp dụng mặt bằng sân rộng mới nhất có dây phao thép, ra trong quá trình nó di chuyển lên xuống làm tăng cảm giác thăng bằng của tòa nhà, đây là vì sức nâng từ đáy biển và lực hút mặt biển, chênh lệch khá xa. Tiếp theo trong quá trình nổi lên, phá hư vi sinh vật sinh trưởng dưới đáy biển nghiêm trọng, ví dụ như San Hô. . . . . . Nguyên nhân quan trọng nhất, trong quá trình thiết kế tòa nhà dưới biển lúc ban đầu có liên quan với chuyển đổi năng lượng, chúng ta có phát kinh ngạc, trong lúc nhiên liệu chuyển hóa, ví dụ như khí thải ra thiên nhiên, bởi vì khách sạn dưới nước chuyển động dưới đáy biển, cần hút vào năng lượng thật mạnh, và bởi vì nó vận hành độc lập dưới nước, cho nên tính phong kín quá tốt, bên trong có thể tạo ra hiệu ứng nhiệt lượng, làm sinh ra ô-xít-các-bon !”
Mọi người rối rít kinh kêu lên.
Hách Chí Tường đứng ở một bên, nghe thế phân tích báo cáo, đột nhiên sửng sốt.
Hai mắt Tưởng Thiên Lỗi nóng lên, cau mày nhìn về phía trước.
mặt Trang Hạo Nhiên lộ ra nụ cười, nhìn về phía mọi người : “Chúng ta gọi bảo vệ môi trường là gì? Chỉ là loại gì đó ra ở trước mặt mọi người sao? Hay căn bản, chúng ta ý thức được trọn vẹn, đây là phần bảo vệ, bảo vệ loài người, bảo vệ Địa Cầu. Mặc dù tôi tin trong lúc Kỹ sư Hách thiết kế và mô phỏng, thậm chí ở trong quá trình thiết kế khách sạn dưới nước, nhất định phát ra vấn đề này, hơn nữa tiến hành thay đổi, nhưng. . . . . . Tôi cần người tài giỏi như thế!”
Đây lần thứ hai Trang Hạo Nhiên cứng rắn.
Mọi người có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn về phía .
Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía mọi người : “Ngày hôm qua tôi tham khảo tất cả các số liệu, tôi phát trong khoảng thời gian ngắn, Kỹ sư Hách dẫn dắt một đội ngũ thật lớn, trong thời gian tiến hành kế hoạch khách sạn dưới nước, làm tổn thất của Hoàn Cầu tôi hết 60 triệu! Mà lúc cậu phái người đến Hàn Quốc thu thập tài liệu biển dùng để làm phân tích, tới lui một lần, liền tổn thất doanh thu của tôi hết 3 triệu. Có phải tôi hơi keo kiệt hay ?”
lập tức nhìn về phía mọi người!
Tất cả lãnh đạo cấp cao đều trầm mặt lên tiếng, thành viên hội đồng quản trị cũng lộ ra vẻ mặt vui.
Trang Hạo Nhiên nhìn về phía các lãnh đạo cấp cao : “60 triệu, ít ít, nhiều nhiều, là ba ngày thu nhập của Khách sạn Á Châu chúng ta, tất cả tiêu tốn công sức của 1,8 triệu nhân viên khách sạn! ! 1,8 triệu !”
Ánh mắt chợt lóe nhìn về phía mọi người, hỏi: “Kết quả cần lao nỗ lực của 1,8 triệu nhân viên dùng để làm phương án hoàn chỉnh, thiếu trách nhiệm, toàn diện, chúng ta phải chịu đựng bao nhiêu thời gian, giày vò bao nhiêu người?”
Hách Chí Tường đứng tại chỗ, mặt căng ra đến đỏ bừng, hai mắt nhấp nháy, dám lên tiếng.
Trang Hạo Nhiên nhìn về phía mọi người mỉm cười, lại : “Như vậy. . . . . . Chúng ta lại mời bậc thầy DK tiếp tục giảng giải cho chúng ta vấn đề phát sinh có liên quan đến việc phân giải mô hình con sứa?”
DK lên tiếng, lại chuyển người cầm cây thước dài, tiếp tục giảng giải : “Khi nghiên cứu thuỷ tinh hữu cơ mới nhất, mặc dù bỏ thêm vào cho nó độ trong suốt và tính khúc xạ ánh sáng, nhưng ánh sáng khúc xạ của khách sạn bắn ra ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của sinh vật dưới đáy biển, thậm chí bởi vì tính chất thủy tinh của nó, khi độ mặn của nước biển tăng lên, đưa đến sự thay đổi màu sắc và tăng độ giòn của nó! Tôi đề nghị áp dụng nguyên vật liệu thủy tinh dẻo, tăng thêm tính đàn hồi, bảo vệ môi trường cũng an toàn, sau đó thiết kế sao biển dưới đáy biển, sao biển có thể nâng trọng lượng tòa nhà hình sứa, nhưng sao biển phải cách đáy biển hơn 50 mét chiều rộng trở lên, mà lựa chọn vị trí dưới biển phải áp dụng kỹ thuật nghiên cứu truyền thống, cẩn thận lựa chọn vị trí dưới đáy biển, đồng thời quan sát tình hình thiệt hại môi trường dưới đáy biển, màu sắc San Hô ở dưới đáy biển, làm phân tích báo cáo lâu dài. . . . . .”
Cũng như Hách Chí Tường mới vừa đưa ra phân tích báo cáo, DK cũng đưa ra giải pháp tháo gỡ, đồng thời đưa ra nguồn năng lượng chuyển đổi dưới đáy biển làm chưa đủ, làm cho tòa nhà di động và bởi vì đủ kiềm chế, sẽ làm cho giai đoạn bảo trì công trình khách sạn rất nặng. . . . . .
Mọi người nghe vậy trầm ngâm chăm chú.
Đường Khả Hinh nghe vậy hơi sửng sốt, cũng nói nên lời.
Sau khi DK phân tích báo cáo tổng thể khách sạn, mọi người im lặng, Trang Hạo Nhiên nhìn về phía mọi người : “Người xưa nói, kiến trúc là cái gì? Kiến trúc là nguồn gốc, kiến trúc là truyền thừa văn hóa trí tuệ nhiều năm, là giống như số học, đầy đủ tính Logic suy luận chặt chẽ, cuối cùng kết hợp linh cảm nghệ thuật của mình và thực tế, cho ra kết quả, bất kỳ loại kiến trúc nào, chỉ cần làm trái với ba điều , cũng xứng gọi là. . . . . . Kiến trúc sư!”
Tất cả mọi người lời nào.
Hách Chí Tường đứng ở vị trí đầu tiên, lên tiếng.
“Tại sao phải để cho người ta có cơ hội lợi dụng? Tại sao phải để cho người ta phát khuyết điểm? Tại sao phải trong cuộc họp vô cùng quan trọng, cậu lại dám lớn gan đưa ra mô hình thiết kế có trải qua nghiên cứu thực tế? Tất cả điều này là bởi vì Chủ Nghĩa Hùng cá nhân cậu tác quái!” Sắc mặt Trang Hạo Nhiên lạnh lẽo, chưa bao giờ cứng rắn như thế, nhìn về phía Hách Chí Tường!
Mọi người hoảng sợ đến dám lời nào.
Sắc mặt của Tưởng Thiên Lỗi sửng sốt.
Đường Khả Hinh nhìn Trang Hạo Nhiên khán đài, cũng khỏi hoảng sợ.
Trang Hạo Nhiên lập tức giơ trong tay lên phần báo cáo, lại nhìn về phía Hách Chí Tường : “Đêm qua tôi mới nhận được phần tài liệu, bên trong chứng minh, lúc cậu phụ trách nguồn tài chính, tham gia dự án khách sạn dưới nước phân tán nhiều khoản tiền chảy ra hải ngoại! Hơn nữa tất cả đều rót vào tài khoản cá nhân của cậu, đồng thời, tôi điều tra ra, thậm chí cậu dùng nhiều khoản tiền của mình, bí mật tiến hành mua đất trong nước, vậy tiền của cậu từ đâu tới? Đoán chừng 60 triệu đủ để cậu mua. . . . . .”
Mọi người mảnh xôn xao.
Tưởng Thiên Lỗi lên tiếng, hai mắt nhanh chóng chợt lóe!
Hách Chí Tường vẫn im lặng lên tiếng.
Trang Hạo Nhiên ném tài liệu trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Hách Chí Tường đứng trong đám người, bộ dáng lúng túng và biết giải thích ra sao, mỉm cười : “Cám ơn cậu hôm nay diễn giảng rất tuyệt vời, cậu là Kiến trúc sư giỏi, nhưng cậu xứng làm kiến trúc sư Trưởng, căn cứ kết quả báo cáo, bản thiết kế khách sạn dưới nước cũng phải cậu tự thiết kế, mà là thiên tài kiến trúc của chúng tôi, học trò đầu tiên của bậc thầy DK, Tưởng Văn Phong tự thiết kế, cho nên hôm nay cậu khỏi, cậu được mang bất luận bản thiết kế và bất kỳ sáng tạo nào!”
“Trang Hạo Nhiên. . . . . .” Hai mắt Tưởng Thiên Lỗi ngưng tụ, khe khẽ gọi .
Trang Hạo Nhiên lại lạnh lùng mỉm cười, dùng giọng chỉ có Tưởng Thiên Lỗi nghe hiểu, : “Hách Chí Tường bí mật dùng tiền bạc, tiến hành mua đất, vào phòng làm việc của Thị Trưởng và Thủ tướng, nếu như có ý kiến, ngại tôi công bố tài liệu chút, tôi cũng quan tâm. . . . . .”
Tưởng Thiên Lỗi chợt tức giận nhìn Trang Hạo Nhiên!
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên lạnh lẽo, cứng rắn đứng lên, nhìn về phía mọi người : “Hôm nay tôi đề nghị, do DK tới đảm nhiệm Kỹ sư Trưởng dự án khách sạn dưới nước của chúng ta lần này, sau đó thành lập ba tổ thiết kế, bất luận tiến hành phương án gì, đều phải do Hội đồng quản trị và Tổng Giám đốc tự mình thẩm định, cấp phát tài chính ! Nếu như ở trong thời gian quy định, có hiệu quả, chúng ta thành lập quy định thẩm vấn, để bảo đảm sự vất vả cần cù của hơn 3 triệu nhân viên Hoàn Cầu chúng ta toàn thế giới, lãng phí vô ích ở tay số cá nhân mang chủ nghĩa hùng! Tôi bỏ phiếu tán thành đầu tiên! ! Hi vọng các vị thận trọng lựa chọn và tôn trọng phiếu bầu trong tay mọi người, bởi vì nó quyết định sự nổ lực trả giá của hơn 3 triệu công nhân viên! Các vị vất vả! !”
Trang Hạo Nhiên xong, cũng quan tâm đến mọi người, mà nhanh chóng đứng lên, sải bước ra ngoài, cửa ầm tiếng, lấy dáng vẻ hết sức vui và tức giận đóng lại! !
Toàn trường mảnh xôn xao!
Tưởng Thiên Lỗi tức giận trừng mắt, tay chợt bẻ phát, bút máy gãy thành hai đoạn!
Chương 349: SÓI ĐỘI LỐT CỪU
Cuộc họp kết thúc!
Phương án Trang Hạo Nhiên đưa ra đạt 73% số phiếu toàn thắng, mà ở trường, DK được Hội Đồng Quản Trị của Hoàn Cầu ủy nhiệm làm Kỹ sư Trưởng dự án khách sạn dưới nước, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, mà Tưởng Thiên Lỗi ở trong tiếng vỗ tay, lạnh lùng ra phòng họp!
Trong tiếng ồn ào náo nhiệt, Đường Khả Hinh nhịn được nhìn về phía bóng lưng Tưởng Thiên Lỗi trầm lặng, bị Tiêu Đồng đẩy , sửng sốt quay đầu. . . . . .
Tiêu Đồng nhanh chóng thu dọn tài liệu đứng dậy, : “ thôi, còn đứng lỳ ở đây làm gì?”
“A ồ!” Đường Khả Hinh có chút hoảng sợ đứng lên, ánh mắt lưu luyến liếc nhìn phòng họp lớn, các vị lãnh đạo cấp cao sau khi bỏ phiếu đều bàn luận kết quả dự án khách sạn dưới nước lần này, im lặng suy nghĩ trong chốc lát, lập tức thu dọn tài liệu và laptop ở trước mặt mình, cùng bọn Tiêu Đồng ra ngoài, vừa ra ngoài, vừa nghe Tô Lạc Hoành vui vẻ nắm quả đấm, : “Bingo! Thái Hiền làm tốt lắm!”
Thái Hiền có chút hả hê cười, đưa ra dấu tay yeah!
Tất cả mọi người cùng nhau lặng lẽ cười.
“À. . . . . .” Đường Khả Hinh vừa theo mọi người về phía trước, vừa nhìn Tiêu Đồng hỏi khẽ: ” Trận này. . . . . . Trận này đánh thắng, có liên quan đến Thái Hiền sao?”
Tiêu Đồng vừa xách theo tài liệu về phía trước, vừa cười : “Nguồn tài chính bên Hàn Quốc là ấy điều tra được, chuyện mua đất cũng là ấy bí mật điều tra được, sau đó thiết kế cho Tưởng Văn Phong ở lại Nhật Bản, cũng là ấy làm!”
“A! ?” Đường Khả Hinh trừng lớn con ngươi, nhìn về phía dáng vẻ nho nhã của Thái Hiền, vẫn còn trong khoảng thời gian này tạo sao nhìn thấy , ngờ bận rộn như vậy, nhưng còn nghi ngờ chuyện khác, : “Tôi . . . . . mỗi ngày tôi nhìn thấy Tổng Giám đốc bận chuyện European, tại sao có phát , ấy còn có thời gian làm những chuyện này ?”
Tiêu Đồng nhịn được cười : “Đúng vậy! còn lo ngày ngày ấy quan tâm chuyện của , làm sao có thời gian ? đúng ?”
Mặt của Đường Khả Hinh trong chớp mắt đỏ bừng, nhớ tới vẻ mặt tức giận của Trang Hạo Nhiên mới vừa rồi, khác với lúc tức giận mình, loại cảm giác ra lời, có chút hoảng sợ ngẩng đầu lên nhìn về phía Tiêu Đồng : “Lúc nảy Tổng Giám đốc ấy. . . . . . là đáng sợ, vừa xong, cũng quan tâm người khác, cứ như vậy bỏ !”
Tiêu Đồng cười cười, nghĩ tới Trang Hạo Nhiên, sau đó cũng nhíu nhíu mày : “ ra những loại trường hợp này lão đại rất ít chừa mặt mũi cho Tổng Giám đốc Tưởng.”
Đường Khả Hinh nghi ngờ quay đầu nhìn về phía .
Tiêu Đồng cũng mỉm cười nhìn về phía , : “Là , hai người bọn họ đấu với nhau rất nhiều năm, luôn vụng trộm đấu chết sống, nhưng ở trước mặt người khác, cũng để cho người khác cảm giác bọn họ hòa thuận. Hôm nay Tổng Giám đốc của chúng ta giống như rất tức giận, hoàn toàn chừa mặt mũi cho Tổng Giám đốc Tưởng, thề phải nắm được kế hoạch, làm rất kín kẽ, thậm chí để lại cho Tổng Giám đốc Tưởng có cơ hội phản kích, điều này là có khác với cách làm nhiều năm qua.”
Đường Khả Hinh nghe như vậy, hai mắt lóe lên.
Trang Hạo Nhiên cùng đoàn người, tiếp tục vừa vừa cười về phía trước.
Trần Tuấn Nam dẫn mọi người đứng ở bên, nhìn bọn Lâm Sở Nhai vừa vừa cười về phía trước, tức giận : “Nhìn bọn họ đắc chí, tôi rất tức giận!”
Thẫm Quân Dụ cũng nhìn về phía bọn họ, : “Có phải cậu chủ Tưởng bị nhốt ở Nhật Bản hay ?”
“Ừm! Mới nhận được điện thoại!” Trần Tuấn Nam tức giận !
Thẫm Quân Dụ gật đầu cái, cười lạnh, : “Làm tốt, kín kẽ.”
“Chờ cậu chủ Tưởng trở lại, chúng ta nhất định phải phản công một phen!” Trần Tuấn Nam tức giận xong, liền xoay người khỏi!
Đám người Lâm Sở Nhai vui vẻ trở lại Hoàn Á, tới tầng lầu Tổng Giám đốc, cũng thấy thư kí văn phòng mỉm cười với Tiêu Đồng : “ tại Tổng Giám đốc chuyện phiếm cùng thầy DK trong phòng làm việc, bảo Khả Hinh pha ly cà phê đưa vào, bởi vì Khả Hinh pha cà phê uống ngon nhất.”
Tiêu Đồng nghe vậy, liền cười xoay người nhìn về phía Khả Hinh : “Khả Hinh! Vất vả cho rồi!”
“Vâng. . . . . .” Đường Khả Hinh mỉm cười đáp , lại giống như có chút tâm , im lặng vào phòng nghỉ ngơi, rót hai tách cà phê, đặt ở trong khay, sau đó quay lại trước Phòng làm việc Tổng Giám đốc, nhàng gõ cửa.
“Vào .” Tiếng của Trang Hạo Nhiên truyền đến.
Đường Khả Hinh tay đẩy hai cánh cửa phòng làm việc, ngay sau đó nghe được tiếng cười của Trang Hạo Nhiên và DK, dám ngẩng đầu, cẩn thận vào, cầm cà phê tới bên cạnh ghế sa lon của bọn họ, khom người xuống cẩn thận đặt tách cà phê trước ở trước mặt của DK, sau đó nghe DK đống tiếng , mình hiểu, lại cầm cái tách cà phê khác, đặt ở trước mặt Trang Hạo Nhiên, ngửi thấy mùi nước hoa đàn ông từ trong người xuyên qua một chút ấm áp, nhịn được ngẩng đầu lên, thấy Trang Hạo Nhiên cởi tây trang, chỉ mặc áo sơ mi trắng, quần tây trắng, dáng vẻ tao nhã và nghiêm nghị, mỉm cười nhìn mình, hai mắt có chút nóng bỏng, lập tức cúi đầu, chỉ im lặng đứng lên, trước mặt người ta : “Hai vị từ từ dùng.”
Trang Hạo Nhiên sững sờ, có chút nghi ngờ nhìn về phía .
Đường Khả Hinh lại lẫn tránh ánh mắt , im lặng ra ngoài, đóng cửa lại.
Trang Hạo Nhiên nhìn ra cửa phòng làm việc, suy ngẫm, sau đó nghe được DK dùng tiếng cười : “Lần này tài liệu phá giải thủy tinh phản quang và ô-xít-các-bon, tối hôm qua tôi mới nhận được thông báo từ phòng nghiên cứu, ra đối với thiết kế khách sạn dưới nước lần này, bọn họ quá chuyên nghiệp, muốn phá giải hết sức khó khăn, cuộc họp hôm nay chúng ta hết sức mạo hiểm, tôi có chút hiểu, ra bọn họ có thể phản bác lại đối với kế hoạch và phương án của tôi đưa ra, nhưng tại sao bọn họ tự động buông tha phản biện với tôi?”
Trang Hạo Nhiên mỉm cười lên tiếng, im lặng lúc, mới nhìn DK, biết ơn và xin lỗi, câu hai nghĩa: “DK, cảm ơn ông tham gia cuộc họp hôm nay, hết sức xin lỗi, để ông ra mặt giải thích mọi chuyện.”
DK cũng rất sảng khoái cười : “Cậu từng uống rượu đỏ với tôi, dùng câu phục tôi… xem như tôi trả cho cậu cái nhân tình vậy.”
Trang Hạo Nhiên có chút hiểu, mỉm cười nhìn về phía ông.
DK nhìn về phía Trang Hạo Nhiên cười : “Cậu tôi uống rượu, vô cảm . . . . . .”
“Ha ha ha. . . . . .” Trang Hạo Nhiên cười lớn.
“Hi vọng trong những ngày sau này, ông có thể dẫn dắt đội ngũ Kỹ Sư của Hoàn Cầu chúng tôi tốt hơn, sáng lập nhiều kiến trúc truyền kỳ hơn, tất cả đều nhờ ông.” Trang Hạo Nhiên nhìn thời gian còn sớm, liền đứng lên, vươn tay về phía DK, cười .
“Tôi cố gắng hết sức, sáng lập Truyền Kỳ vì cậu để cám ơn cậu từng cứu con của tôi”. DK mỉm cười vươn tay.
Hai người cười bắt tay nhau.
Trang Hạo Nhiên tự mình tiễn DK ra phòng làm việc, bảo bọn người Lâm Sở Nhai đưa DK chính thức vào ở khu biệt thự cao cấp VIP của Khách sạn Á Châu, đứng ở bên cửa, nhìn DK xa, mới ở xoay người, căn dặn Tiêu Đồng: “Gọi Khả Hinh đến phòng làm việc của tôi chuyến, tôi có việc muốn tìm ấy.”
“Vâng!” Tiêu Đồng mỉm cười gật đầu, liền xoay người về phía phòng thư kí.
Trang Hạo Nhiên tựa vào cạnh cửa, suy nghĩ chút nét mặt của Khả Hinh, liền im lặng vào, đóng cửa lại.
Phòng thư kí.
Tiêu Đồng kêu Khả Hinh bận rộn, cười : “Khả Hinh? Tổng Giám đốc gọi .”
Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên nhìn về phía Tiêu Đồng sửng sốt : “Gọi. . . . . . Gọi tôi?”
“Ừm! Mau !” Tiêu Đồng rốt cuộc mệt mỏi ngồi tại chỗ, bẻ bẻ cổ : “Mệt chết tôi, nếu có hai cuộc họp như vậy nữa, tôi bị giày vò chết thể!”
Đường Khả Hinh khẽ mỉm cười, tới trước cửa phòng làm việc, nhàng gõ cửa.
“Vào . . . . . .” Tiếng của Trang Hạo Nhiên truyền đến.
Đường Khả Hinh suy nghĩ chút, mới đẩy cửa ra, thấy Trang Hạo Nhiên ngồi ở trước bàn làm việc, cúi đầu xem tài liệu, vẻ mặt thành , lên tiếng, đóng cửa lại, mới đến trước bàn làm việc, nhìn có chút dịu dàng hỏi: “Tổng Giám đốc. . . . . . tìm tôi?”
“Ừ” Trang Hạo Nhiên còn xem tài liệu.
Khả Hinh biết, đây là thói quen của , trước khi chưa hết bận rộn, sẽ làm chuyện khác, liền yên lặng chờ tại bên.
Trang Hạo Nhiên nhanh chóng xem xong tài liệu, sau đó cầm bút máy kí tên của mình ở tài liệu, khép lại thả vào bên, rốt cuộc cười như cười ngẩng đầu lên, nhìn về phía Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh nhìn ánh mắt , vội vàng cúi đầu.
Trang Hạo Nhiên lên tiếng, chỉ ôm vai, im lặng, nét mặt mang theo chút suy đoán nhìn về phía .
Đường Khả Hinh cũng lên tiếng, đứng im!
khí này kì quái, giống như khí len vào chút tình cảm khác thường.
Qua lúc lâu, rốt cuộc Đường Khả Hinh mất hết nhẫn nại, có chút chịu nổi, liền chậm rãi ngẩng đầu lên, thấy Trang Hạo Nhiên vẫn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn mình, lộ ra nụ cười nhìn thấu, giật mình, vội vàng cúi đầu, có chút hoảng sợ.
Trang Hạo Nhiên khẽ cau mày, rốt cuộc chậm rãi đứng lên, vòng qua bàn làm việc, đứng trước mặt . . . . . .
Đường Khả Hinh nhịn được lui về phía sau bước.
Trang Hạo Nhiên cười hỏi: “ làm sao vậy?”
“ có. . . . . . có gì . . . . . .” Trong lòng Đường Khả Hinh đột nhiên hơi sợ.
Trang Hạo Nhiên lại có chút hiểu , cười : “Quen nhìn thấy bộ dáng tôi chơi đùa, nghiêm nghị đại nghĩa, nhìn tôi mạnh mẽ trong buổi họp, sợ?”
Đường Khả Hinh cúi đầu, lên tiếng.
Trang Hạo Nhiên đột nhiên mỉm cười, vươn tay véo cằm của , nâng khuôn mặt nhắn của , nhìn đôi mắt to mơ mộng của , sâu kín : “Cảm giác tôi là con sói đội lốt cừu, rất hiểm, rất cứng rắn, rất đáng sợ, đúng ?”
Đường Khả Hinh giật mình, dám lên tiếng.
Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn bộ dáng , trầm ngâm chút, ngón cái chạm vào làn da mềm mại của tỏa ra chút ấm áp và dịu dàng, hai mắt chớp , giống như có chút hiểu gật đầu, : “ ra ngoài .”
Đường Khả Hinh sửng sốt nhìn .
Trang Hạo Nhiên nhìn , khẽ mỉm cười, : “ ra ngoài , hôm nay cũng mệt mỏi rồi.”
Đường Khả Hinh nhịn được nhìn , dám động.
Trang Hạo Nhiên cau mày nhìn về phía , cười : “ ra ngoài . cần nghỉ ngơi à? Tôi chờ một lúc có chuyện muốn làm, thừa dịp có việc gì, nghỉ ngơi khỏe chút.”
Đường Khả Hinh khẽ cắn môi, hai mắt nhấp nháy , biết nên làm gì. . . . . .
“ thôi! Tôi còn có việc bận. . . . . .” Trang Hạo Nhiên đột nhiên đưa hai tay ra, nắm bả vai của , xoay người của , đẩy tới trước cửa phòng làm việc, lướt qua đầu của , có chút ôn nhu nhàn nhạt mỉm cười nhìn , mới tự mình mở cửa, đẩy ra ngoài. . . . . .
Đường Khả Hinh lập tức xoay người, mới vừa muốn chuyện với . . . . . .
Trang Hạo Nhiên cúi đầu mỉm cười, im lặng đóng cửa lại.
Last edited by a moderator: 24/7/17