1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1269: Đại kết cục (chín)
      Editor: Ngày Đẹp Tươi
      Phòng yến hội cung đình! !

      Mười hai chiếc đèn lồng lưu ly phượng hoàng, trông rất sống động dừng bầu trời, bắt đầu chiết xạ ra ánh sáng như lửa khói, xoay tròn thập phần kích động nhân tâm, ánh lên ánh sáng xanh vàng rực rỡ lấp lánh cả điện sảnh xa hoa, nhà tấu nhạc cung đình ngồi bên trong tấm bình phong hoa văn, hướng về tiên cảnh mưa bụi nhạt nhòa bên ngoài tấm mành lụa mỏng cửa sổ sát đất” Vân ảnh thường", tấu lên khúc nhạc “Phi ưng” kích động lòng người, khách quý trong sảnh yến hội thứ ba, mỗi người thân phận hiển hách, đều đứng giữa bầu khí vui vẻ này cười cười , Hoắc Minh nhanh chóng sai người đưa đến ghế dựa hoa lê mộc khảm nạm và điền bạch ngọc, cẩn thận đặt bên cạnh Ủy viên Trương, Trần Mạn Hồng cẩn thận đứng sau ghế, vươn tay thon ngọc, bưng qua tấm nệm thêu mẫu đơn, đặt vào giữa...

      Hai quản gia của hai nhà Tưởng Trang – dì Lý cùng dì Chu đồng thời cẩn thận đỡ Đường Khả Hinh, cho an vị ghế...

      Đường Khả Hinh vẫn hết sức khó xử cùng khẩn trương đứng bên cạnh Ủy viên Trương, nhìn quanh toàn bộ điện sảnh bữa tiệc, an vị tất cả đều là nhân vật hiển hách, trước Tô Linh cùng Trang Ngải Lâm thân phận thiên kim danh viện cao quý, chỉ có Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên là chưa xuất , ghế đều đặt ở bàn ăn thứ hai, cùng vị trí với ghế của mấy người Tô Thụy Kỳ, bản thân nhân vật bé, thực dám lỗ mãng ngồi bên cạnh vị trí nguyên thủ tối cao, lòng dần thắt lại, đôi mắt ôn nhu lại lóe lên vài phần kiềm chế, có chút có cách nào...

      Ủy viên Trương thấy Đường Khả Hinh vẫn chậm chạp chưa chịu an vị, liền trực tiếp nhăn mặt, hai tròng mắt lợi hại ngưng nhìn về phía thâm trầm mà gần như ra lệnh : "Cháu còn đứng làm cái gì? Ta cũng , cho cháu ngồi xuống! Thế nào? Ngại vị trí bên cạnh Ủy viên Trương đủ tầm nhìn trống trải, lóng lánh trong sáng sao? Nếu ... Ta và cháu đổi chỗ? Vị trí của ta vẫn rất thoải mái!"

      Đường Khả Hinh nghe lời này, tức khắc sợ đến hoa hồn thất sắc, vội vàng hướng Ủy viên Trương giải thích ; "Ủy viên Trương! Lời này của ngài thực là đùa cợt Khả Hinh rồi !"

      "Ha ha ha..." Thủ tướng ngồi ghế, bộc lộ nụ cười vui vẻ hiếm thấy, theo mọi người thập phần thú vị ngẩng đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh cười : "Nếu ... Khả Hinh đến ngồi chút ghế thủ tướng, thủ tướng tại phải quan chức thân nhõm, ngồi rất thoải mái!"

      Lời này vừa ra, toàn bộ người bàn tiệc, đều nhao nhao cười rộ lên.

      Tô Linh theo lời của ông nội, cũng trận bật cười, vui vẻ ngẩng đầu, nhìn về phía ông nội : "Ông nội! Người thiên vị! Hình như Khả Hinh sinh ra chính là cháu dâu của người vậy! Bình thường ghế bành của người, cháu cùng với Thụy Kỳ chạm vào cũng được chạm, thế nhưng "Tiểu Hinh Hinh" kia lại ở đó ngủ biết bao nhiêu là thoải mái! Cháu thấy đều hâm mộ! Chẳng lẽ đây là số mệnh định trước?"

      Tô Thụy Kỳ nhất thời bất đắc dĩ nhìn về phía chị , xấu hổ đến mức đỏ mặt, thực có cách nào : "Chị! Người có thể đừng cứ có việc gì, liền nhắc tới con vẹt của em? Em đem miệng của nó bịt kín còn chưa đủ sao?"

      "Ôi!" Tô Linh khó có được vui vẻ tươi cười nhìn về phía em trai, nhịn được vui đùa : "Em đừng có làm bộ làm tịch! Em hôm nay có trời biết muốn tham dự yến hội, có thể nhìn thấy chủ tịch Đường, tây trang đều thay đổi đến ba bộ, khẩn trương thành như vậy, chị còn tưởng rằng em hôm nay có nhiều dũng khí, ai ngờ em đem miệng "Tiểu Hinh Hinh" kia quấn chặt đến vậy! ! Đây là tội gì a?"

      Toàn bộ người trong yến hội, nghe lời này, tất cả đều cười vang! !

      Đường Khả Hinh đứng ở bên, mắc cỡ mặt nóng hổi đỏ bừng lên, xấu hổ đến mức cũng biết cái gì cho phải.

      Tô Thụy Kỳ nhất thời khóc cũng được, cười cũng xong, ngồi yên ở tại chỗ, bất đắc dĩ nhìn về phía chị ...

      Phốc! !

      Tô Linh nhất thời lại nhịn được cúi đầu cười, lúc này mới lại ngẩng đầu, theo bầu khí nhiệt liệt này, nhìn về phía em trai : "Chị em trai à, chị đây muốn biết ông nội ra là người cùi chỏ lại hương ra bên ngoài như thế, ngay cả chỗ ngồi của ông cũng muốn để cho Khả Hinh ngồi, chị vừa kéo lúc em tiến vào, nên sợ mất thể diện bon chen hướng bên cạnh chủ tịch Đường, chừng em có thể hướng về lão nhân gia kính chén rượu, quên tâm nguyện của em!"

      Tô Thụy Kỳ nghe lời này, lập tức trận bất đắc dĩ ngẩng đầu, nhìn về phía chị khẩn trương kêu lên: "Chị! Chị còn ngăn miệng mình lại, lưu chút mặt mũi cho em có được ?"

      "Chị đây là tìm cơ hội giúp cho em! !" Tô Linh lại bật cười nhìn về phía em trai ; "May mắn lúc này tổng giám đốc Trang có ở đây, nếu ấy mà ở đây, em chút cơ hội cũng có! Nhà người ta ba mươi hai "Tiểu Hạo Hạo" bây giờ còn nuôi ở trong nhà chúng ta, do đích thân ông nội “cùi chỏ hướng ra ngoài” kia mỗi ngày đút cho ăn, biết có bao nhiêu thoải mái! Chỉ có hai chúng ta ghế a? Nhanh lên chút qua đó mời rượu Chủ tịch Đường, thực tâm nguyện của em, chúng ta liền tản !"

      Lời này vừa ra, mọi người lại trận cười rộ lên.

      Ủy viên Trương nghe lời trêu chọc này của Tô Linh, mặt cũng khỏi bộc lộ tiếu ý, sắc mặt hòa hoãn lại, nhìn về phía nha đầu này, trầm giọng : "Ta thế nào nghe nha đầu Tiểu Linh này chuyện lại chua đến vậy ! Cháu nếu như cảm thấy chỗ ngồi của Ủy viên Trương thoải mái, bây giờ cũng có thể qua đây ngồi!"

      "Cháu mới cần! ! Ngồi ở bên cạnh ngài, ngay cả cơm cũng ăn thơm!" Tô Linh lại trận bật cười .

      Mọi người lại trận cười vang.

      Tô Thụy Kỳ là thập phần thập phần bất đắc dĩ ngồi tại chỗ, biết nên làm cái gì bây giờ!

      Tô Linh ngồi tại chỗ, nhìn về phía dáng vẻ đáng thương của em trai, lại bật cười : "Còn ngồi ở đây làm cái gì? ! Còn mau qua đó mời rượu? lát tổng giám đốc Trang tới! Mau!"

      Lời này vừa ra, mọi người lại cười rộ lên, Đường Chí Long bởi vì hơn mười năm ở trong ngục, lắm chuyện tình cảm của con , nghe thấy Tô Linh như vậy, có lẽ có thể đoán được vài phần, liền mặt bộc lộ vẻ khó hiểu, chậm rãi xoay người, nhìn về phía ghế ngồi bên cạnh Tô Linh, cậu thanh niên tướng mạo thập phần nhã nhặn, lễ phép, nhìn gò má của , liền cảm giác được đôi mắt thiện lương, bộc lộ ánh nhìn xấu hổ mà tình cảm...

      Thủ tướng lúc này cũng mỉm cười ngẩng đầu, nhìn về phía chau nội : "Thụy Kỳ! Bác Đường đúng là nhân vật hiển hách, là bạn của ông nội trước đây, chén rượu này là phải kính ! Qua đây! Đừng nhăn nhó!"

      Đường Khả Hinh vẫn như cũ ngây ngốc đứng bên cạnh Ủy viên Trương, vào thời khắc này, cũng xấu hổ khẩn trương muốn đỡ cho Tô Thụy Kỳ, lại bởi vì lời khéo léo kia của Tô Linh, câu cũng nên lời, lúc này hai tròng mắt lóe ra mấy phần ôn nhu đau lòng, nhìn về phía người đàn ông trước mặt, lập tức biết nên cái gì cho phải...

      Tô Thụy Kỳ lại nghe ông nội phân phó, mặt lại bộc lộ vẻ xấu hổ, mặc dù cùng Đường Khả Hinh thể hữu duyên thành quyến lữ, nhưng vẫn kính trọng từng người bên cjanh , nhất là người cha vô cùng quan trọng của ... Hôm nay lúc tới tham gia yến hội, xác thực căng thẳng, mặc dù cảm giác này thập phần thích hợp, nhưng vẫn là khát vọng chính mình có thể giành được cái nhìn tốt đẹp của người này...

      Nghĩ tới đây...

      thở dài cái, lúc này mới vươn tay, nâng lên chén rượu trắng, mặt xấu hổ mà khẩn trương, chậm rãi đứng lên, ở trước mắt bao người, từ từ cất bước, thập phần tôn kính lễ phép tới trước mặt Đường Chí Long...

      Đường Chí Long nhìn Tô Thụy Kỳ cư nhiên thực cầm chén rượu trắng tới, ông đầu tiên là khó hiểu liếc mắt nhìn con cái, mới chậm rãi muốn đứng dậy...

      "Chí Long! !" Thủ tướng mỉm cười nhìn Đường Chí Long : "Ngài là trưởng bối, lúc có vãn bối hướng ngài mời rượu, ngài cần đứng lên là đạo lý gì? Ngài cứ ngồi nhận lấy chén rượu này của nó!"

      "... ... ..." Đường Chí Long nhất thời mặt bộc lộ mấy phần xấu hổ tươi cười, nhìn về phíathủ tướng : "Vậy sao có thể?"

      Tô Thụy Kỳ lại vào lúc này, hai tay bưng chén rượu trắng, hướng về phía Đường Chí Long lấy thân phận vãn bối, khẽ gật đầu, hết sức kính trọng lễ phép kêu: "Chủ tịch Đường! Thụy Kỳ hôm nay kính ngài chén! Cảm tạ ngài giáo dục Khả Hinh thành tốt như thế, trở thành hồng nhan tri kỹ của cháu. Cháu cùng với ấy từng cùng nhau vượt qua khoảng thời gian rất hạnh phúc cùng vui vẻ! Mặc dù tiếc nuối thể cùng ấy đến cuối cùng, thế nhưng bất luận như thế nào, cháu đều chúc phúc ấy hôm nay rốt cuộc có thể cùng cha mình tận hưởng thiên luân chi lạc! Tương lai có cái gì cần Thụy Kỳ chiếu cố, Thụy Kỳ nhất định cúi đầu tận tụy! !"

      Đường Khả Hinh nghe lời này, lập tức cảm động nhìn về phía Tô Thụy Kỳ!

      Đường Chí Long nghe lời vô cùng thành ý này, đôi mắt ông khỏi lại lóe lên, mặt bộc lộ vẻ quái dị, nhìn về phía cậu thanh niên khiêm nhường lễ phép trước mặt...

      "Chủ tịch Đường, mời ngài!" Tô Thụy Kỳ hai tay bưng rượu, lại hướng Đường Chí Long tôn kính .

      Đường Chí Long sâu nhìn về phía Tô Thụy Kỳ lúc lâu, mới chậm rãi nâng lên chén rượu trước bàn, mỉm cười nhìn Tô Thụy Kỳ : "Khó có được Tô thiếu gia thiên chi kiêu tử, lại có thể quý trọng Khả Hinh như vậy, đây là phúc phận của Khả Hinh, đây cũng là phúc phận của Đường gia chúng ta! Cảm ơn cháu qua nhiều năm như vậy, chiếu cố mọi thứ của nó... Hôm nay, ta cũng kính Tô thiếu gia chén! Hướng ngài cảm ơn..."

      Ông xong, liền cũng mỉm cười, chậm rãi đứng lên, nâng lên chén rượu hướng về Tô Thụy Kỳ tỏ vẻ tán thưởng mỉm cười như tri kỹ cạn chén...

      Tô Thụy Kỳ cũng mặt bộc lộ mỉm cười nâng chén rượu, tôn kính cùng chén rượu trong tay Đường Chí Long, cuối cùng hai người đàn ông hào khí uống hơi cạn sạch!

      Đường Khả Hinh đứng ở bên, cảm động nhìn màn này, nhất là nhìn Tô Thụy Kỳ lúc uống chén rượu này, bộc lộ khí khái trách nhiệm của đàn ông, lại càng kích động...

      Tô Linh lại vào lúc này, nhìn Tô Thụy Kỳ cùng Đường Chí Long sau khi uống cạn chén rượu, tức khắc ngẩng đầu, tươi cười phân phó người trong khách sạn, : "Đến đây! Đem cửa phòng tiệc này chặn lại cho ta!"

      "Vì sao?" Mọi người nghe lời này, cũng khỏi kỳ quái nhìn về phía Tô Linh.

      Tô Linh kìm lòng đậu cười rộ lên : "Nhạc phụ tương lai cùng con rể đều uống rượu , còn cần tổng giám đốc Trang làm cái gì? Đem cửa này chặn lại, để cho ta vào trong được!"

      Lời này vừa ra, mọi người toàn bộ đều cười ha ha...

      Hoắc Minh cùng Trần Mạn Hồng đám người, đứng ở bên, biết nên làm thế nào mới tốt!

      "Chặn lại! !" Tô Linh ngẩng đầu, tươi cười lại phân phó ; "Ta cũng tin Tổng giám đốc Trang có ba đầu sáu tay, cửa đóng lại, ta còn có thể tiến vào! Nếu như ta có thể nghĩ cách vào được, ta liền phục ! !"

      "Nếu em trai tôi thực có thể tiến vào sao?" Trang Ngải Lâm lúc này, nhiều chuyện chen vào câu, mỉm cười nhìn về phía Tô Linh.

      Tô Linh tức khắc thập phần hào khí nhanh nhẹn nhìn về phía Trang Ngải Lâm cười : "Nếu như Tổng giám đốc Trang có thể tiến vào, Tô Linh tôi cho Khả Hinh áo cưới độc nhất vô nhị, do 120 người ở 12 phường danh tiếng tự tay may! Cộng thêm ba trăm bàn tiệc cùng 12 bộ phỉ thúy kim cương châu báu!"

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1270: Đại kết cục (mười)
      Editor: Thùy Trang Nguyễn
      "A!"
      Trang Ngải Lâm tiếp tục toát lên tư thái của nữ vương, gần như cười chế nhạo hề cảm kích nhìn về phía Tô Tinh, kiêu ngạo cười lạnh : "Tô tiểu thư! Mặc dù Trang gia của chúng tôi hiển hách được như Tô gia, thế nhưng cũng giàu có sung túc! Có thể làm con dâu của Trang gia chúng tôi, cũng là người vô cùng được sủng ái! Trước khỏi phải trong tay tôi là thương hiệu thời trang cao cấp Paris, riêng tập đoàn đá quý của mẹ tôi, muốn trân châu có trân châu, muốn kim cương có kim cương, phỉ thủy loại gì cũng có! ! Bây giờ chỉ bằng bộ áo cưới, cùng mười hai bộ trang sức phỉ thúy, là có thể làm em trai tôi buồn phiền? Giống như Trang gia chúng tôi tổ chức nổi hôn lễ giống như vậy cho con dâu! !"
      Lời này vừa ra, toàn bộ khách khứa trong phòng yến hội liền ồ lên! !
      Tô Linh nghe Trang Ngải Lâm lời này, thân là thiên kim tiểu thư, vẻ mặt lập tức lộ ra vẻ mặt ngọt ngào cười như cười, hai tròng mắt lóe ra tinh quang, cơ trí tinh nhuệ, nhìn sâu về phía Trang Ngải Lâm thẳng: "Chị Trang quả nhiên là thương khanh hoa hồng, lời ra đều là những câu được lòng người! Nghĩ đến bây giờ những người giàu có sung túc, cái gì cần có đều có, Tô gia chúng tôi tự nhiên dám cùng bất luận người nào so bì. Nhưng Thụy Kỳ và gia đình chúng tôi, cho tới bây giờ cũng phải là những thứ châu báu đó, thế nhưng vừa rồi cùng chị Trang đánh cược, tôi lại nhắc đến những điều đó thực khiếm nhã! Nhưng tôi có chuyện muốn thỉnh giáo chút, chị Trang sống nhiều năm ở nước ngoài có biết nghi thức kết hôn Trung Quốc, hình thức thiên thiên vạn vạn, chỉ trọng lễ, còn nặng nghi thức! Cưới vợ bất quá chính là...Hai chữ "Thành ý" ! !
      Trang Ngải Lâm trực tiếp nhíu mày, thái độ kiêu ngạo nhìn về phía Tô Linh, : "Cái gì gọi là lễ, cái gì gọi là nghi thức! Cái gì gọi là thành ý?"
      Tô Linh nhìn mấy vị quản lý quả nhiên cẩn thận từng li từng tí chặn cửa lại, lúc này vẻ mặt mới mỉm cười đứng lên, từ từ cất bước qua bàn tiệc của mọi người : "Nghi thức kết hôn truyền thống của người Trung Quốc chúng ta, chia làm ba thư sáu lễ! Ba thư là sính thư, lễ thư, nghênh than thư! ! Sính thư là thư dùng khi đính hôn! Lễ thư là thư dung khi “ Nạp chinh” (qua đại lễ)! Nghênh thư tức là thư dung khi nghênh đón tân nương ! ! Mỗi chi tiết đều tiết lộ thành ý của gia đình nhà trai muốn cưới con dâu về! Thời cổ ba thư lại chia làm ba loại hình thức, bình thường là văn bản, cao hơn cấp bậc là mặt ngọc, cấp bậc cao nhất là vàng! Bên trái là phượng bên phải là rồng cần trăm cân vàng, trải qua trăm ngày đêm nung trong lò tạo thành, bức họa điêu khắc rồng phượng cùng chữ Khải, tất nhiên phải do thợ điêu khắc cap cấp nhất cùng thư pháp gia đình cùng nhau tạo thành !"
      (*) Chữ Khải: trong những cách viết chữ Hán cơ bản gồm các cách sau : Triện, Khải, Lệ, Hành, Thảo, Giáp Cốt,Chung ̣̣Đỉnh Văn.
      Mọi người nghe xong, khỏi trận há mồm phát ngốc, vậy mà biết truyền thống kết hôn có nhiều lễ nghi lễ tiết như vậy. Ngay cả Đường Khả Hinh đứng ngốc phía sau ủy viên Trương nghe Tô Linh lời này, cũng khỏi mở to mắt, vẻ mặt trá dị! !
      Đường Chí Long lại ngồi ghế trong phòng yến hội, vẻ mặt nở nụ cười nhàn nhạt, từng là người đọc hàng vạn quyển sách, qua hang nghìn dặm đường, đương nhiên ông cũng biết những chi tiết này.
      Tô Linh tiếp tục mỉm cười từ từ về phía bàn của ủy viên Trương, hai tròng mắt ôn nhu lưu chuyển nhìn toàn bộ khách quý xung quanh, tiếp; "Tiếp đó, đó là sáu lễ! ! Từ cầu hôn đến đón dâu, chia ra làm: Nạp thái! Vấn danh! Nạp cát! Nạp chinh! Thỉnh kỳ! Thân nghênh! ! Chúng ta trước , chị Trang tỷ tỷ nếu muốn cho Khả Hinh muôn vàn sủng ái, nhất định phải là ba trăm cân vàng điêu khắc thành ba thư. Còn riêng về sáu lễ còn phải vô cùng chú ý, thậm chí còn có chút đau đầu! Đây quả phải là tiêu chuẩn người bình thường có thể làm được!"
      xong, vẻ mặt còn bộc lộ ý cười nhìn về phía Trang Ngải Lâm! !
      Trang Ngải Lâm trực tiếp trước mắt bao người, vô cùng ngạo mạn cười : "Mọi người đều biết Trang Ngải Lâm tôi tự cao tự đại, ba trăm cân vàng, tôi còn chưa có để vào mắt! !"
      Đường Khả Hinh nghe lời này, trái tim như bị búa nện vào, tức khắc trừng lớn hai tròng mắt, kích động khẩn trương nhìn về phía Trang Ngải Lâm! !
      "Tốt! Tôi liền thích. Chị Trang hùng hồn như vậy, cần gì phải ngại ngùng! ?" Tô Linh trực tiếp nhìn về phía Trang Ngải Lâm tiếp tục nhanh chóng ; "Nếu như tổng giám đốc Trang có thể vào phòng yến hội này, chị Trang bỏ ra ba trăm cân vàng, Tô Linh tôi mời điêu khắc gia nổi tiếng nhấy chế tạo ra ba thư chân thành"
      "Ách..." Đường Khả Hinh đứng ngốc ở bên, nghe hai chị chuyện truyền thống kết hôn của người Trung Quốc, nghe mà trái tim nhảy bang bang, thừ dịp Tô Linh vừa dứt lời, sợ hãi nhất là người khác trò chuyện về hôn lễ của mình, vội vội vàng vàng ; "Hai chị ... Em... Em... Em có thể câu hay "
      Ủy viên Trương lập tức hơi quay mặt sang, nghiêm túc cường thế nhìn Đường Khả Hinh : "Chuyện này con có thể gì?"
      Vẻ mặt Đường Khả Hinh đỏ lên, nhìn về phía ủy viên Trương.
      Mọi người trận cười rộ lên, hai đôi vợ chồng Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ, bao gồm tất cả mọi người cũng khỏi giống như vậy. Chỉ có Đường Chí Long vẻ mặt lộ ra tươi cười, nhưng cũng hiểu nhìn về phía con .
      Tô Linh nhìn Đường Khả Hinh thực xấu hổ, liền tức khắc cười đỡ xấu hổ đến ngây ngốc này ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh ủy viên Trương, kiên định để cho tựa vào lòng cha mình, lúc này mới tươi cười quay sang mọi tiếp tục giảng giải ; "Tiếp đến, chúng ta liền bàn tiếp sáu lễ! ! Đầu tiên là nạp thái, hay còn gọi là làm mối! ! Chúng ta mọi người đều biết, Khả Hinh là tâm can bảo bối của chủ tịch Đường, thân phận tự nhiên cao quý phi phàm, hơn nữa còn là người con thiện lương, xinh đẹp động lòng người, muốn hướng đến thiên kim quý thể như vậy cầu hôn, trải qua sáu lễ nhất định phải giống như quy củ cầu hôn của hoàng hậu! Người cầu hôn tuyệt đối thể là người bình thường! Huống chi, ấy chỉ là con cưng của chủ tịch Đường, mà còn là con nuôi của ủy viên Trương, là cháu của ông nội tôi nhận định! Chị Trang, chị nghĩ xem người cầu hôn rốt cuộc là ai để có thể đảm đương trọng trách này?"
      Trang Ngải Lâm nghe lời này, hai tròng mắt lóe lên, giống như ngẫm nghĩ!
      Tô Linh từ trước đến nay mỏ nhọn răng sắc, chỉ là chưa bao giờ lộ ra trí tuệ của mình, nhìn về phía dáng vẻ Trang Ngải Lâm như vậy, kìm lòng được mỉm cười, trong lúc mọi người đều trầm mặc tự ngẫm, lại tiếp tục : "Đương nhiên! ! Tổ chức hôn lễ truyền thống của người Trung Quốc tuyệt đối thể qua loa, cũng nhất định thể tức khắc quyết định tất cả! Bởi vì chuyện này phải suy tính, bàn bạc kĩ rồi mới đến quyết định cuối cùng! ! Lúc này mới thể chân thành của chuyện kết hôn! Ở trong quan niệm kết hôn truyền thống của chúng ta, hôn nhân chỉ là loại chế độ, nó càng thể sinh mệnh cùng tình cảm cả đời.! Đây mới là ý nghĩa cao nhất!"
      Đường Khả Hinh nghe lời này, khỏi ngẩng đầu sâu nhìn về phía Tô Linh.
      Tô Linh liếc mắt nhìn sâu về phía Đường Khả Hinh, mới tiếp tục ôn nhu mỉm cười nhìn về phía mọi người : "Tiếp đến đó là vấn danh, đó là nhờ bà mai hỏi ngày sinh tháng đẻ của rồi xem coi có hợp hay . Chúng ta tạm thời đến những mê tín này, thế nhưng xin ngày sinh tháng đẻ của thiên kim quý thể, bình thường là văn bản, này ở giữa có huyền ảo mê tín thuyết pháp, thế nhưng thỉnh thiên kim quý thể ngày sinh tháng đẻ, bình thường hình thức là văn bản, nhưng theo quy cách của những bậc đến vương là chiếc hộp trạm khắc phương hoàng. Người làm mối đem ngày sinh tháng đẻ để vào bên trong hộp phượng hoàng, tự đưa đến nhà trai xem bói, nếu hợp sau đó là nạp cát! Nhà trai chuẩn bị chin vàng chin bạc chin ngọc đến thong báo với nhà bát tự hợp nhau, nhà nhận sính lễ, đó là qua đại lễ! !"
      Trang Ngải Lâm nghe lời này, trong nháy mắt ngẩng đầu, hai tròng mắt lợi hại nhìn về phía Tô Linh! !
      Những người có mặt trong bữa tiệc, toàn bộ đều là những người than quen, bao gồm Diệp Mạn Nghi cùng Ân Nguyệt Dung cũng từng là thiên kim quý thể, cũng còn là lần đầu nghe thấy hình thức hôn lễ phức tạp như vậy. Ngay cả Hoắc Minh cùng Trần Mạn Hồng cùng các nhân viên phục vụ nghe được đều phát ngốc, mấy thức này nghe đơn giản nhưng khi làm, đây là việc vô cùng quan trọng !
      Tô Linh tiếp tục nhìn về phía mọi người cười ; "Tôi nghe theo! Chuyện này ràng chính là tôi cùng chị Trang đánh cược, nhưng thế nào trò chuyện chút, mọi người dường như đều muốn thêm chân, thế nhưng chân này hình như lại có thành ý! Nếu như chuyện này cùng mọi người có quan hệ, vậy mọi người liền tự nhiên thôi, tôi và chị Trang chuyện với nhau là được rồi!"
      Mọi người nghe lời này, toàn bộ cũng khỏi cười rộ lên.
      Đường Khả Hinh càng xấu hổ mặt đỏ bừng, chăm chú tựa trong lòng cha mình, nên lời.
      Lúc này ủy viên Trương ngẩng đầu, nét mặt căng thẳng, thương nhiên nhìn về phía Tô Linh mở miệng : "Chúng tôi lúc nào đây là việc ngoài ! Vốn hôm nay tôi qua đây chính là muốn chuyện hôn lễ này nên làm gì bây giờ! Nhưng tại trò chuyện chính là đại lễ, cũng phải là đồ cưới!"
      Lời này vừa ra, người hai nhà Tưởng Trang đồng thời chính thức ngẩng đầu nhìn về phía ủy viên Trương cùng Đường Chí Long, vô cùng chân thành : "Đại lễ này, chúng tôi nhất định tổ chức long trọng và chính thức, tuyệt đối thể có nửa điểm ủy khuất Khả Hinh!"
      "Lúc này chúng ta trò chuyện việc ủy khuất!" Tô Linh mỉm cười vươn tay, nắm vai Đường Khả Hinh, cảm giác được vai có chút lạnh, trước tiên cầm lên chiếc áo khoác da cỏ tay bà Lý, cẩn thận ôn nhu giống như chị khoác lên người bé này, mới mỉm cười : "Khả Hinh của chúng ta vốn dĩ chính là ngây thơ đạm bạc mà thiện lương, tự nhiên hướng mọi người đưa ra cầu gì. Thế nhưng đại lễ này, tượng trưng chính là mọi người đối với ấy coi trọng! Trước cả sảnh đường vàng ngọc, có biết bao nhiêu vàng bạc châu báu, chính là những chiếc bánh, lá trà, trân châu, cây dừa … cũng đều phải đặc biệt chú ý! Liền lá trà , mọi người đều biết cây trà là thể di động , cho nên lúc hành lễ, dâng trà, tượng trưng cho việc dời khỏi người ấy, thông qua bóng tối trước khi tiến vào hôn nhân, là người phụ nữ đáng tin cậy, đến chết cũng đổi ý! ! Đây chính là phần tình ý biết bao trân quý của gia đình nhà ! Cho nên lá trà này, nếu muốn xem trọng, nhất định phải là hạt giống trà của ngũ đại thiên đàn của đất nước ta phải hái lấy những ngọn trà tốt nhất! Hơn nữa còn là do chín đôi vợ chồng hạnh phúc cùng nhau hái, ngụ ý là dài và lâu!"
      Ân Nguyệt Dung là người tinh tế, nghe thấy Tô Linh giải thích như vậy, bà cũng trận đầu choáng váng, tâm tình khẩn trương, rất sợ nghe thiếu chữ, người con dâu này liền cưới về được!
      Đường Chí Long lúc này ôm con , nghe thấy Tô Linh nghiêm túc giảng giải như vậy, rốt cuộc ông mới bộc lộ nụ cười khiêm tốn, nhìn về phía hai nhà Tưởng Trang : "Kỳ thực... Hôn nhân là chuyện của hai đứa , tất cả lấy chân thành và vui mừng là được, thực cần..."
      " được!" Ủy viên Trương lúc này lên tiếng, ông lấy thân phận là nhân vật cấp cao của buổi tiệc, thái độ cường ngạnh từng chữ từng chữ chậm rãi : "Tô Linh đúng! ! Khả Hinh của chúng ta đúng là thiên chi kiều nữ, vàng ngọc cả sảnh đường tôi coi trọng! Thế nhưng hôn lễ này, chỉ muốn đúng mức, càng muốn chân thành hơn! !"
      "Đúng!" Thủ tướng cũng nở nụ cười, là người nhiều tuổi nhất buổi tiệc, nhìn về phía người hai nhà Tưởng Trang : "Khả Hinh là đứa của Chí Long và chúng tôi! Các người sơ sót con bé, chính là sơ sót chúng tôi! Bất kể là người nhà, hay là lá trà núi cao, vừng đậu xanh, đều phải chuẩn bị thỏa đáng, tất cả đều ấn theo truyền thống lễ tiết của người Trung Quốc chúng ta! cần quá nhiều ! Nhưng cũng thể thiếu! !"
      "Được!" Hai nhà Tưởng Trang vội vã mỉm cười tôn kính gật đầu.
      "Thủ tướng..." Đường Chí Long vẫn cảm thấy hôn lễ này tổ chức như vậy quá xa hoa.
      "Ai..." Thủ tướng nở nụ cười, bên cầm lên cái thìa ngọc xúc đậu phụ bên bỏ vào miêng ăn, : "Ông trước hết đừng có bận tâm chuyện người ta! Chính ông đồ cưới còn chưa có chuẩn bị tốt đâu!"
      "Về phần đồ cưới..." Tô Linh mỉm cười lại muốn tiếp...
      " chuyện gì về đồ cưới?" Ủy viên Trương trực tiếp ngẩng đầu, nhìn Tô Linh : "Chỉ cần Trang gia có thể đem chuyện kết hôn này tất cả mọi chuyên lớn đều xử lý hoàn thành. Đợi lát nữa tổng giám đốc Trang qua được cửa ái các trưởng bối, chúng ta tiếp tục bàn về đồ cưới! Đồ cưới rất dễ chuẩn bị!"
      "Đúng! ! Đồ cưới dễ chuẩn bị!" Thủ tướng cũng mỉm cười .
      Đường Khả Hinh lập tức lại xấu hổ mặt đỏ bừng, kích động và cảm động nhìn về phía ủy viên Trương cùng thủ tướng, nhất thời được chủ ý lại quay mặt sang nhìn về phía cha của mình...
      Đường Chí Long sâu nhìn về phía con mình, biết con nhiều năm qua xác thực rất gian khổ trong mỗi bước , cho nên mới được nhiều trưởng bối thương như vậy, tại thời khắc này ông đành phải kéo vai con , hướng mỉm cười gật đầu.
      Đường Khả Hinh nhìn thấy thái độ đâáp ứng của cha mình, đành phải hơi ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn về phía những chiếc đèn lồng màu đỏ treo bên ngoài hành lang, nghĩ đến Trang Hạo Nhiên ở bên kia...
      "Chặn cửa lại cho tôi! !" Ủy viên Trương trực tiếp ngồi ở vị trí của mình lại lần nữa dặn dò ; "Nếu như tối nay tổng giám đốc Trang có thể qua cánh cửa này, chúng ta lại tiếp tục chuyện hôn lễ! Nếu như vào được, vậy để Khả Hinh cùng Thụy Kỳ..."
      Phốc! ! Mọi người trận bật cười! !
      Trang Ngải Lâm nghe lời này, lại nghe theo, trực tiếp tràn đầy khí thế đứng lên, tới trước mặt Tô Linh, vẻ mặt bộc lộ kiêu ngạo tươi cười ; "Tô tiểu thư! Hôm nay bác học đa tài, từng chữ đều là châu ngọc, Ngải Lâm xin được lĩnh giáo ! Có ủy viên Trương cùng thủ tướng làm chủ, Trang gia chúng tôi cũng nghe được ràng rồi ! Tất cả chi tiết, chúng tôi đều như , xử lý mọi chuyện hoàn mỹ! Tuyệt đối làm cho Khả Hinh trở thành người muôn vàn sủng ái! Hơn nữa... Hôn lễ này, tất nhiên nhất định là chưa từng có cự tuyệt! ! Nhưng phải nhớ, thân là người chị, nếu như lúc nữa em trai tôi vào, cần phải thực cam kết của mình!"
      Tô Linh mỉm cười nhìn về phía Trang Ngải Lâm, hai tròng mắt trong nháy mắt tinh nhuệ sáng chói ; "Nếu như tổng giám đốc Trang có thể vào được cánh cửa này, tôi cũng biết phải chuyện tầm thường. Khả Hinh cùng Thụy Kỳ có duyên làm vợ chồng, như vậy Khả Hinh liền là em của tôi! Đồ cưới của con bé, tôi chuẩn bị! Tôi nhất định làm cho con bé thuận lợi vui vẻ xuất giá! Riêng tất cả những đôi tay khéo léo của Tô Hàng, nhất định vì con bé làm nên bức họa độc nhất vô nhị!"
      "Hi vọng Tô tiểu thư phụ mong đợi của mọi người, tương lai Khả Hinh có người chị này, ngọt bùi khổ cay đều có tư có vị !" Trang Ngải Lâm trực tiếp tràn đầy lòng tin cười .
      "Tổng giám đốc Trang bước qua cánh cửa này, chúng ta liền trở thành thân thích!" Hai tròng mắt Tô Linh lợi hại chợt lóe, cũng mỉm cười .

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1271: Đại kết cục (mười )
      Editor: Thùy Trang Nguyễn
      Mưa, tiếp tục tí tách rơi xuống đất, càng rơi càng nhanh, dường như tiếng trống vang lên bên ngoài cửa sổ.
      Sảnh phòng yến hội rộng lớn, cách con đường hướng về phía cửa lớn, có thể nhìn thấy ràng Hoắc Minh dẫn quản lý cùng nhân viên phục vụ bận rộn dọn dẹp, mà nhanh chóng bày lên "Vàng ngọc cả sảnh đường" , hoa quả nổi tiếng, nổi tiếng nhất chính là dùng "Cát bát" và "Đậu vàng". Đó chính là bài thuốc gia truyền của đầu bếp hoàng gia, mọi người nhao nhao bộc lộ trá dị nhìn về phía “Cát bát” giữa bàn tiệc, lại nhàng toát ra ánh sáng như vàng. Ủy viên Trương cùng thủ tướng vẫn như cũ duy trì tư thế Long Đằng Hổ Khiếu, ngồi ở vị trí đầu não trong bữa tiệc. Mà vị trí bên cạnh ủy viên Trương, xa đó là Đường Chí Long, bên trái an vị chính là Tô Linh cùng Tô Thụy Kỳ, cả đám người "Nhà mẹ đẻ "! !
      Hoắc Minh nhanh chóng sai người đưa chiếc ghế dài làm từ gỗ cây tử đàn hương khảm ngọc từ Hải Nam đến, cẩn thận từng li từng tí đặt bên trái bàn chủ tiệc. Trần Mạn Hồng tự mình cẩn thận trải tấm đệm "Trăng non" hình hoa mẫu đơn lên . Mà hai đôi vợ chồng Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ nghiêm túc ngồi tại vị trí, phía sau Trang Ngải Lâm cùng Tuyết Nhi hai người trầm mặc ngồi. Quản lý phòng ăn "Thúy Trúc hiên", nhanh chóng dẫn mười hai danh nhân viên phục vụ cẩn thận từng li từng tí bê trà "Thúy Trúc hiên", "Bạch phương tố", vâng theo phong cách đơn giản của ủy viên Trương bê tới trước mặt mọi người, lại nhàng mở nắp ra, lập tức mùi hương nồng đậm của mùa thu, của lá trà lan tỏa ra khí, vô cùng hợp với tình hình, làm cho mọi người đều thoải mái.
      Nhưng vào lúc này, Đường Khả Hinh thay chiếc váy ngắn màu trắng Chanel, bên ngoài khoác chiếc áo khoác đen cung đình, mái tóc được búi lên tinh xảo, chân chính giống như tiểu thư khuê các, được Tịnh Kỳ cùng quản gia hai nhà Tưởng Trang cẩn thận đỡ đến ngồi bên cạnh ủy viên Trương. Vẻ mặt khẩn trương mà ngượng ngùng, ngẩng đầu nhìn về phía hành lang phía đối diện cửa lớn phòng yến hội.
      Hoắc Minh chỉ đạo, trong nháy mắt dẫn hai vị quản lý về hướng cánh cửa lớn, từ từ nghiêm túc đẩy ra, cuối cùng "Phanh" tiếng vô cùng quan trọng! !
      "Tiểu Hinh Hinh" bên ngoài phòng yến hội, toàn bộ thân thể nó bị trói tay buộc chân, buộc miệng, lại cảm giác bên trong nhất định có chuyện phát sinh lại mang theo nó chơi. Nó lo lắng cúi xuống, lại lợi dụng khóe miệng hơi lộ ra ngừng mổ vào mảnh vải trói chặt chính mình, nó cũng muốn và chơi.
      Thế nhưng, cổng hoa bên ngoài "Thúy Trúc hiên", tổng giám đốc cùng cùng Tịnh Kỳ, Phương Di cùng nhau đứng giữ , theo ủy viên Trương dặn dò, con ruồi cũng được vào, càng đến con chim ! !
      Lúc này, gió tây mang theo nước mưa róc rách mà đến, thời gian là tám giờ tối! !
      Tưởng Thiên Lỗi theo lễ tiết thường ngày chủ trì vụ trước yến hội xong, cấp tốc trở lại phòng nghỉ đơn giản rửa mặt chải đầu, đổi bộ trang phục màu xám bạc, bên trong mặc áo sơ mi màu đen, phong độ nhàng, hiên ngang cất bước về phía trước, kỳ đừng nhìn đẹp trai hiên ngang như vậy, quả rất đói, bởi vì từ sau khi Trang Hạo Nhiên tiến ngục giam, cần bận tâm đến rất nhiều chuyện, đối mặt với bất luận mỹ thực gì cũng khó khăn để nuốt xuống.
      Đông cầm ô cũng theo Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng về phía trước, sau đó khi bọn họ bộ trong nước mưa róc rách lên Du Long, lại phát bầu khí này có chút vắng vẻ, có chút quỷ dị, cứ việc hai bên trái phải vẫn như cũ có bao nhiêu nhân viên phục vụ cùng khách khứa. Vẻ mặt bộc lộ chút quái dị, nhìn mọi người đứng hai bên trái phải, trầm mặc suy nghĩ hồi mới tiếp tục về phía trước...
      Sau đó...
      đột nhiên dừng lại, trừng lớn đôi mắt nhìn về phía cổng hoa phía trước bên ngoài cửa phòng yến hội, ràng cảm giác được bên trong có người, thậm chí Tịnh Kỳ cùng Phương Di còn ở ngoài cửa trấn thủ. Bao gồm "Tiểu Hinh Hinh" của thủ tướng hướng tới chỗ này giãy giựa, hai mắt nhanh chóng lưu chuyển, mang theo vài phần nghi hoặc dẫn Đông nhanh chóng về phía trước, cho đến khi tới trước cổng hoa và cây cảnh trước cửa yến hội, nhìn về phía Tịnh Kỳ Phương Di, dùng ánh mắt dò hỏi chuyện gì xảy ra...
      Tịnh Kỳ nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi tới, tức khắc bộc lộ mấy phần kinh ngạc cùng nụ cười tỏ ý xin lỗi, : "Ô kìa, quên mất tổng giám đốc Tưởng ngài còn ở bên ngoài!"
      Tưởng Thiên Lỗi híp mắt lại, nghi ngờ nhìn về phía Tịnh Kỳ.
      Tịnh Kỳ tức khắc lộ vẻ xin lỗi nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, mỉm cười ; "Tổng giám đốc Tưởng, chuyện là như vầy, vừa rồi uy viên Trương cùng thủ tướng và mọi người lúc dung cơm, nhắc đến hôn của Đường tiểu thư. Phải biết, Đường tiểu thư chỉ là con của chủ tịch Đường, còn là con nuôi của ủy viên Trương, mọi người đều cho rằng mộ thiên kim tiểu thư như vậy, muốn tổ chức hôn là chuyện dễ dàng! Sau đó Tô tiểu thư liền đưa ra đề nghị, do uy viên Trương làm người chứng kiến, đem cánh cửa này đóng lại để xem tổng giám đốc Trang rốt cuộc có hay trí tuệ và bản lĩnh hơn người, qua được cánh cửa này! Nếu như có thể qua, hôn này tất nhiên tổ chức kia! Nếu như vào được, liền đến biện pháp khác! Cho nên... Cánh cửa này, chúng ta phải ngăn chặn lại!"
      Vẻ mặt Tưởng Thiên Lỗi quái dị, nghe Tịnh Kỳ , lúc lâu sau mới nhịn được mang theo chút kích động nhìn ; "Ách... Đối với đề nghị mà Tô tiểu thư đưa ra, tôi phi thường tán đồng, hơn nữa còn là thập phần tán đồng! Tôi rất chờ mong khoảnh khắc tổng giám đốc Trang thể trí tuệ cùng bản lĩnh hơn người! Chỉ là... Có thể mong Tịnh Kỳ tiểu thư trước hết có thể mở cánh cửa này cho tôi ! ?"
      Ít nhất, tôi thể đứng ngốc ở bên ngoài cùng người nọ ăn khí ? Vì sao a? Cậu ta dựa vào cái gì a?
      Tịnh Kỳ nhịn cười nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi : "Xin lỗi, tổng giám đốc Tưởng. Ủy viên Trương cùng thủ tướng đồng thời hạ mệnh lệnh, sau khi đóng cửa lại tuyệt đối con ruồi cũng thể bay qua, đừng gì đến con người!"
      Đông lập tức đứng phía sau Tưởng Thiên Lỗi phía sau, thở dốc vì kinh ngạc! !
      Tưởng Thiên Lỗi hai tròng mắt trừng lớn, có vẻ mấy phần khiếp sợ cùng vẻ mặt rất đói nhìn về phía Tịnh Kỳ! !
      "Lưu hoa uyển "
      "Thúy Trúc hiên" Trung Quốc kết hợp cùng "Lưu hoa uyển" phương Tây, khéo léo như thanh của dòng suối cùng tiếng hoa rơi bốn mùa, lúc này đón cơn mưa bụi tí tách, nhưng cánh hoa hồng, lam, vàng, theo những loại cây cối biết tên là gì, những cánh hoa rơi xuống dòng suối, tình nồng ý đậm di chuyển về phía trước, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng cười sang sảng từ phía trước truyền đến.
      Trong phòng VIP xa hoa "Lưu hoa uyển"! !
      Vài vương tử quý tộc châu Âu nhao nhao ngồi ghế sô pha kiểu Âu, uống rượu ngon và hút xì gà phía trước, đồng thời dùng tiếng cùng tiếng Pháp bàn về những vấn đề thời quốc tế, thỉnh thoảng về mấy vụ scandal ly hôn mặt báo, mọi người đều kìm lòng được mà nở nụ cười. Trang Hạo Nhiên mặc âu phục màu đen, bên trong mặc áo sơ mi trắng, nhìn như tùy ý ngồi chiếc ghế sô pha nhung màu lam, cả người tỏa ra phong cách quý tộc châu Âu. Lấy người trấn áp vẻ đẹp trai của tất cả mọi người, lúc nghe mọi người bàn luận những vụ scandal báo, mặc dù có phát biểu ý kiến nhưng vẫn là theo mọi người nở nụ cười, nhất là con ngươi kia đầy đủ bất phàm xuyên thấu!
      có lẽ là trong những người hiếm có thế gian, dù là ở trong trường hợp nào cũng có thể tỏa ra khí thế đàn ông như vậy!
      người đàn ông đẹp trai trong xã hội thượng lư ngồi gần với Trang Hạo Nhiên, trong tay cầm ly whisky tiếp tục bàn về tin tức ly hôn báo Mỹ. Trang Hạo Nhiên tối nay uống rượu, lại hết sức chuyên chú mà mỉm cười nhìn về phía bạn tốt, nghe ít chuyện sau khi ly hôn, tin tức thị trường chứng khoán rung chuyển, bên thỉnh thoảng lắng nghe phân tích, bên còn nâng tay nhìn giờ.
      Đúng lúc này, bóng đen nhanh chóng qua hành lang "Lưu hoa uyển" tới trước cửa phòng VIP! !
      Vẻ mặt Tiêu Đồng khẩn trương nhanh chóng tới bên ngoài phòng, cẩn thận lắng nghe tiếng cười của mấy người đàn ông bên trong phòng, bọn họ thậm chí đàm luận tới những người phụ nữ bốn mươi tuổi, nguyên lai có thể đẹp trai như vậy, cũng bất chấp nhiều như vậy vươn tay nhanh chóng gõ cửa.
      Trang Hạo Nhiên ngồi sô pha, ngón tay nắm cằm, hơi ngẩng mặt cẩn thận nghe bạn tốt tiếp tục bàn về tin tức, lúc này lại nghe thấy tiếng gõ cửa, liền hơi thu lại thần sắc nhìn về phía cửa phòng, mọi người thức thời dừng lại, mới nhàn nhạt đáp; "Vào ..."
      Tiêu Đồng thở hổn hển, lúc này mới nhanh chóng đẩy cửa ra vào trong phòng, đầu tiên là tôn kính hướng về mấy người đàn ông trong phòng gật đầu rồi mới nhanh chóng tới phía sau Trang Hạo Nhiên, cúi người xuống ở bên tai giọng mấy câu...
      Trang Hạo Nhiên bắt đầu trước hết còn yên lặng nghe, đến cuối cùng vẻ mặt liền quái dị, ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Đồng khẩn trương : "Cái gì?"

      ***

      Bên trong phòng yến hội, sắp qua nửa giờ! ! !
      Nguyên thủ tối cao của quốc gia, lão thủ tướng, ba vị chủ tịch, còn có rất nhiều quan lớn, nhân vật nổi tiếng, nhao nhao ngồi bên trong phòng, vẻ mặt ngày càng sâu, hậm rãi đợi nam chính tối hôm nay còn chậm chạp chưa thấy xuất . Ngay cả Đường Khả Hinh vừa mới bắt đầu cũng chờ đợi với tâm tình khẩn trương, đến thời khắc này cũng bắt đầu nghĩ ngợi, mang theo vài phần tức giận cúi xuống, túm chặt lấy chiếc túi xách trân châu của mình mà lời nào.
      Tô Linh yên lặng ngồi ở bên, chỉ sợ thiên hạ loạn, đôi mắt lưu chuyển nhìn về phía mọi người sắc mặt càng lúc càng thay đổi, trước hết nhịn được cười : "Ô kìa, tổng giám đốc Trang này cũng là! Tuy có ba đầu sáu tay, nhưng đối với tâm tư con người hiệu nghiệm a? nhìn xem những người ngồi trong buổi tiệc này là ai? Dù cho uy viên Trương cùng thủ tướng, ít nhất muốn quan tâm Khả Hinh! Tục ngữ có , tiểu biệt thắng tân hôn, hai người này tách ra lâu như vậy, thế nào còn nghĩ chút tới vị hôn thê, cũng kể ấy ăn no chưa, còn là có lạnh ! là làm cho người ta tức giận!"
      Lời này là chọc lòng người a!
      Đường Khả Hinh lập tức ủy khuất cúi xuống phía dưới, khẽ cắn môi, nên lời!
      "Chị!" Tô Thụy Kỳ nghe chị mình cố ý những lời này, nhanh chóng bất đắc dĩ kêu ! !
      Ủy viên Trương lúc này mặt cũng bộc lộ thần sắc căng thẳng, vô cùng vui ; "Đúng! Tổng giám đốc Trang cũng là quá kỳ cục! làm Khả Hinh ủy khuất như thế này, tôi cho cậu ta tam phút, nếu như còn xuất chúng ta ! Hôn này... nữa!!

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1272: Đại kết cục (12)
      Editor: Thanh Vũ
      Sảnh VIP khách quý ! !

      Bên trong "Hội trường Du long" xa hoa đột truyền đến trận sói tru, trận trận thanh "Ngao ô" kia, thiếu chút nữa làm cho các nhân viên phục vụ bên ngoài sợ hãi, các nhao nhao cầm khay bạc ở gian rộng lớn, kinh ngạc nhìn về phía trước cửa lộ ra ánh đèn, suy nghĩ chuyện gì xảy ra?

      "Ngao ô ————————" Ba người nam nhân Tô Lạc Hoành cùng Lâm Sở Nhai, Tào Kiệt, đồng thời mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây đen, thân thể nặng nề chồng lên nhau, lại phấn khởi giơ cao microphone và tượng đầu "Sói" kích tình ngửa mặt kêu : "Ngao ô —————— ngao ô —————— "

      trận nhạc kịch liệt mê tình, cuối cùng từ sảnh VIP xa hoa này điên đảo thần hồn vang lên! !

      Ba nam nhân trong nháy mắt theo trận nóng bỏng này 《 ngươi lãnh giống như phong 》 nhạc vang lên, mặt tức khắc bộc lộ biểu tình cầm thú phấn khởi, đối diện Lãnh Mặc Hàn giống như băng sơn ngồi ở sô pha trước mặt, đồng thời giơ micro lên, tư thế mười phần giống như ca sĩ, thâm tình mê loạn kích động hát : "Người lạnh lùng giống như gió, vĩnh viễn đủ! ! Ngay cả cự tuyệt, đều mang theo tươi cười! ! Làm bộ rơi lệ ! ! dối nhiều chút ! Để ta được buông tha, cần giãy giụa! ! Đêm dài lắm mộng, xúc động nghĩ có thể quay đầu lại, ngày nối tiếp đêm, ta cho người —— bất tự do —————————— "

      Lãnh Mặc Hàn bất đắc dĩ ngồi ở sô pha, mặt bộc lộ biểu tình cổ quái, nhìn về mấy cầm thú phía trước, hát ba chữ bất tự do kia, trong nháy mắt đem cà vạt kéo ném xuống chậu cá vàng cách đó xa, bất đắc dĩ cười, vừa nhìn mấy nam nhân th chính mình nhìn thấy Điệp Y trở về, tâm tình hạ, định dùng phương thức này đến làm cho mình hài lòng, nhưng là bây giờ mình... muốn tìm chết a...

      Tô Lạc Hoành trong nháy mắt giống như cuồng loạn vô lại, tách ra đôi chân quỳ gối trước mặt Lãnh Mặc Hàn, theo nhạc kích tình kia, cũng phấn khởi hát : "Ngươi giống như cuồng phong, tình đều thoáng qua, lưu lại chỉ là cảm động, rời cũng ung dung! ! Băng cùng hỏa gặp nhau, định trước kết quả! ! Tỉnh được sớm cũng tốt, dù sao đều là ! ! Đêm dài lắm mộng, xúc động nghĩ có thể quay đầu lại, ngày tiếp nối đêm, ta cho ngươi bất tự do ———— "

      Lâm Sở Nhai cùng Tào Kiệt dựa lưng vào nhau, hưng phấn kích tình đối diện Lãnh Mặc Hàn, hát liên khúc tối cao trào: "Trái tim của ta bị trộm , ngươi lại chịu nhận! Để nó mình giữa gió lạnh, càng lạnh càng yếu đuối, trái tim của ta bị trộm , lại bị ngươi đánh rơi, chờ ta nghĩ phải tìm, lại tìm được đầu mối ———— trái tim của ta bị trộm , ngươi lại chịu nhận, nó mình giữa gió lạnh, lại bị ngươi đánh rơi, lại tìm được đầu mối —————— "



      "Ngao ô ————————" đầu sói đói Tô Lạc Hoành này, tức khắc xé rụng cúc áo sơ mi, lộ ra lồng ngực màu đồng, như vậy kính dâng chính mình đối Lãnh Mặc Hàn cao nhượng: "Ngao ô ———————— đến đây ! ! Đánh về phía thân thể của ta! ! Mỗi bộ phận thân thể của ta đều chờ đợi ngươi! !"

      "Đến đây !" Lâm Sở Nhai cùng Tào Kiệt cũng đồng thời nằm ở sàn nhà thủy tinh, xé mở áo sơ mi của chính mình, thần hồn cũng điên đảo như vậy, giống như người bị bệnh thần kinh khát vọng kêu: "Đến đây ! ! Mỗi bộ phận thân thể của ta đều chờ đợi ngươi! ! Kích tình đánh về phía chúng ta cần do dự! Chúng ta nguyện ý vì ngươi, kính dâng mỗi cọng lông người!"

      Lãnh Mặc Hàn rốt cuộc bộc lộ biểu tình kinh dị thất thần, nhìn về phía mấy cầm thú nằm mặt đất, hoảng thần chớp mắt, hình như bọn họ mới cần được an ủi...

      "Đến đây ! Đến đây ——————" Tô Lạc Hoành trong nháy mắt bò dậy, hướng về Lãnh Mặc Hàn giống như con mèo, mặt ném ra biểu tình tình cảm nhất, hướng móng vuốt về trước mặt nam nhân băng sơn, rất nhanh bò qua, Lâm Sở Nhai cùng Tào Kiệt phấn khởi rất nhanh nới lỏng dây lưng, cũng đem sơ mi của mình chuẩn bị cởi, muốn hi sinh và kính dâng chính mình! !

      Lãnh Mặc Hàn chịu nổi, nhìn biểu tình Tô Lạc Hoành bày ra giống như chú mèo, trèo đến trước mặt của mình, trong nháy mắt bày ra biểu tình ghét bỏ, vươn tay hướng vai tiễn người này cước đem cậu ta đạp bay sau đó bước qua, nhanh chóng giật cánh cửa chạy ————

      " cần ——————" Ba nam nhân tức khắc giống như quán quân nhảy cầu vậy, trong nháy mắt thân thể phi phác dựng lên, thân thể nằm bò về phía Lãnh Mặc Hàn, bốn nam nhân liền trốn ở " Hội trường Du long ", xoay thành đoàn chuẩn bị đùa giỡn! !

      "Các người làm cái gì?" Thanh sốt ruột khẩn trương của Tiêu Đồng truyền đến!

      Tứ đại cầm thú đồng thời ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn về phía trước ————

      Trước “Hội trường Du long" nhanh chóng truyền đến trận tiếng bước chân, thân ảnh to lớn theo "Lưu hoa uyển" cánh hoa mộng ảo phấn hồng vẫn rơi tới, Trang Hạo Nhiên mặc âu phục đen, trước ngực mang theo khâm hoa đỏ sậm, giống quý tộc châu Âu phong phạm nhanh chóng qua, hai tròng mắt run rẩy kích động mà nóng rực, khuôn mặt mị lực bộc lộ biểu tình thập phần khẩn trương, vừa về phía trước, vừa thần tình hơi giật mình nhìn kỹ bốn cầm thú mặt đất kia, cũng chưa kịp chỉ trích, ngay lập tức : "Còn nhanh đứng lên cho tôi? Xảy ra chuyện lớn!"

      Lãnh Mặc Hàn khôi phục thần trí trước, ngẩng đầu liếc mắt rất nhanh nhìn qua Trang Hạo Nhiên...

      Tiêu Đồng rất nhanh nhìn qua mấy cầm thú, lúc nhìn về phía Tô Lạc Hoành lại là bộ "Cởi áo tháo thắt lưng" "Cơ hữu" bộ dáng nằm mặt đất, trong nháy mắt bày biểu tình ghét bỏ, cũng học Lãnh Mặc Hàn vươn chân, hướng bả vai của đạp mạnh cước, mới : "Buồn nôn! !"

      "Ô kìa!" Tô Lạc Hoành thoáng cái ngã mặt đất, Tào Kiệt cùng Lâm Sở Nhai biết xảy ra cố gì, nhao nhao đứng lên, cước đạp bụng của cậu ta qua, vui vẻ theo sát phía sau Trang Hạo Nhiên! !

      "A ——————" Thân thể Tô Lạc Hoành liên tục bị đạp mấy đá, thoáng cái đau đến nằm mặt đất, nghẹn được khó chịu kêu: "Con mẹ nó đều phải huynh đệ, các người chấn động đến tiểu kỷ kỷ của tôi ! Tương lai lão tử đoạn tử tuyệt tôn, các người sinh con cho tôi!"

      có người nào để ý tới , đám người nhanh chóng về phía trước! ! !

      Phòng yến hội cung đình! !

      Trang Hạo Nhiên dẫn Tào Kiệt cùng Lâm Sở Nhai, Tiêu Đồng, Trương Thục Dao, cùng nhau nhanh chóng về phía phòng yến hội xa hoa, hai tròng mắt rất nhanh chợt lóe, nhìn về phía cánh cửa kiểu cung đình được điêu khắc bằng cây tử đàn, thỉnh thoảng có thể thấy bên trong khe hở cổng hoa, có hình ảnh người di động, lại thập phần vui cùng bất đắc dĩ chờ đợi bầu khí truyền đến, mà Phương Di cùng Tịnh Kỳ nghiêm túc canh giữ ở bên ngoài phòng yến hội, mà phía sau có vô số vệ sĩ, bao gồm song bào thai, Khương Vĩ, Đỗ Gừng, còn có đặc công đồng thời đem bên ngoài phòng yến hội ngoại quây kín kẽ hở! !

      Bên trong giỏ trúc "Tiểu Hinh Hinh" vừa nhìn về phía Thủ tướng giãy giụa, liều mạng muốn thoát khỏi dây băng cuốn lấy hai chân mình, chợt nghe thấy tổng giám đốc Trang đại giá quang lâm, nó tức khắc giơ mao lên nhún nhún đầu, trừng lớn đôi mắt tròn vo, nhìn về phía người trước mặt!

      Tịnh Kỳ yên lặng đứng bên cạnh, nghe thấy tiếng bước chân, lập khắc ngẩng đầu, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên rốt cuộc dẫn bốn phó tổng cùng thư ký tới, mặt tức khắc bộc lộ ôn nhu tươi cười mà thần bí, mang theo vài phần ý tứ sâu lường được, mềm giọng : "Tổng giám đốc Trang! ! Ngài cuối cùng cũng tới!"

      Hai tròng mắt Trang Hạo Nhiên nóng cháy chợt lóe, khẩn trương nhìn về phía cánh cổng hoa đóng chặt kia, vừa mới biết Trương ủy viên định ra quy tắc trò chơi, sợ thời gian kịp, trước phải nghênh người————

      "Đứng lại!" trận thanh trầm lãnh, vô cùng kinh ngạc lực theo bên trong cổng hoa truyền đến! ! !

      Bên trong "Phòng yến hội", Trương ủy viên ngồi ở tối vị trí đầu tiên, mặt bộc lộ biểu tình nghiêm túc vui, sâu nhìn chằm chằm cánh cổng hoa, mà mọi người trong phòng yến hội cũng nhao nhao mặt bộc lộ biểu tình ngưng trọng khẩn trương, nhìn về phía bên ngoài phòng yến hội, chỉ có Đường Khả Hinh im lặng ngồi ở bên cạnh Trương ủy viên, rốt cuộc nghe thấy Trang Hạo Nhiên tới, lúc này mới trầm thở hổn hển hơi, lại có điểm biểu tình ủy khuất cùng hờn dỗi, đầu hơi cúi xuống, im lặng lên tiếng...

      Trang Hạo Nhiên khẩn trương dừng ở bên ngoài cổng hoa, nghe thanh trầm lãnh vui này của Trương ủy viên, do dự hồi, mặt rốt cuộc bộc lộ nhiệt tình mị lực tươi cười, hai tròng mắt nóng rực nghĩ muốn nhìn qua khe hở lũ hoa, để nhìn vị hôn thê rốt cuộc ngồi ở đó hàng ghế nào, thế nhưng nhìn trái nhìn phải, đều nhìn thấy thân ảnh vị hôn thê, chỉ là nhìn thấy thân ảnh chị cùng mẫu thân, tim của mặc dù lo lắng, nhưng vẫn tươi cười ; "Trương ủy viên! Thực xin lỗi, Hạo Nhiên tới chậm!"

      Tô Linh sớm có chuẩn bị, mỉm cười ngẩng đầu, nhìn về phía bên ngoài cổng lũ hoa, kìm lòng được trêu chọc : "Tổng giám đốc Trang, ngài cũng chớ như thế, tôi còn ngại ngài đến sớm, ngài nếu như lại trễ đến trễ vài giây nữa, Thụy Kỳ nhà tôi có thể có cơ hội !"

      Tô Thụy Kỳ nghe thấy lời này của chị , lập tức ngẩng đầu, bất đắc dĩ kêu : "Chị!"

      Trang Hạo Nhiên đứng ở ngoài cửa, nghe lời này của Tô Linh, tức khắc tươi cười : "Chị Tô Linh lời này hoàn toàn đúng, muốn đến cơ hội, Hạo Nhiên cho tới bây giờ cũng dám cùng Tô thiếu gia tranh chấp, biết cậu ấy ở trong lòng Khả Hinh là người vô cùng quan trọng! Tôi cho tới bây giờ cũng dám độc chiếm nửa bước! Tôi chính là cho đến tại, đều thập phần hâm mộ tình cảm khó có được của Tô thiếu gia cùng Khả Hinh, là người ngoài thể so bì ! Tôi dù cho cả đời nghèo, cũng cách nào xoay chuyển thời gian, trở lại năm tháng đơn thuần cảm động giữa bọn họ."

      Đường Khả Hinh vui, sau khi nghe thấy lời này của Trang Hạo Nhiên, mặt tức bộc lộ điểm ôn nhu bất đắc dĩ tươi cười.

      Tô Thụy Kỳ yên lặng ngồi ở vị trí, nghe lời này của Trang Hạo Nhiên, tình cũng khỏi cười.

      "Tổng giám đốc Trang quả nhiên trí tuệ hơn người, tài ăn rất cao!" Tô Linh mặt lại bộc lộ mỉm cười nhìn về phía bên ngoài cổng hoa, : "Những người phàm tục chúng tôi là cả đời đều cùng hơn! Sợ rằng ít năm tháng ngài trải qua, liền long ỷ đều ngồi được!"

      Lời này vừa ra, Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ, Đường Chí Long, lập tức có chút khẩn trương nhìn về phía Tô Linh.

      Trương ủy viên tiếp tục trầm mặt nghiêm túc đứng ở vị trí đầu tiên của yến hội, chấn nhiếp lực mười phần nhìn về phía bên ngoài cổng hoa.

      Trang Hạo Nhiên nghe lời này, tức khắc vung lên mị lực tươi cười, vừa cách khe hở cổng hoa nhìn về phía mọi người bên trong, vừa chậm thanh ; " Chị Tô lại giỡn tôi rồi! Ngài cùng Tô thiếu gia mỗi ngày được Thủ tướng tự mình giáo dục, cũng vượt quá nửa bước, lúc nào mới có thể đến phiên Hạo Nhiên đây? Huống chi, học trò của Trương ủy viên đông đảo, Hạo Nhiên nay đến cánh cửa còn vào được! Làm sao dám có loại ý nghĩ này! ?"

      "Thế nào lại dám có ý nghĩ này? ?" Tô Linh trực tiếp hơi ngửa mặt, nhìn về phía cổng hoa kia, hai tròng mắt lóe lên, tức khắc cười : "Vị hôn thê của ngài nhưng là con nuôi của Trương ủy viên, chừng tương lai, ngài thực cầu thân thành công, là có thể lấy danh nghĩa con rể, đại đăng Trương ủy viên thánh nhã chi đường! Nhưng... Liền nhìn ngài có hay thành ý này!"

      Trang Hạo Nhiên rốt cuộc ở trước khe hở cổng hoa, cách mỗi đóa đào điêu khắc, nhìn thấy vị hôn thê thuần mỹ mặc váy Chanel ngắn, mái tóc hơi vén, giống như nhìn thấy đóa hoa vưu thương, ôn ôn nhu nhu ngồi ở bên cạnh Trương ủy viên, mặt hơi cúi, lại vẫn như cũ có thể nhìn thấy hai tròng mắt mộng ảo mê người của nhẫn lóe ra, cánh môi phấn nộn thuần ngọt khẽ mím... liền bộc lộ ôn nhu ái muội tươi cười, sâu nhìn về phía thân thể vô cùng mềm mại của vị hôn thê, tâm liền như vậy ngọt ngào lên men, trận trận vì khuynh đảo nhảy lên... Rất lâu sau đó... mới dường như mê li, hai tròng mắt chiết xạ ra thâm tình, yếu ớt : "Vị hôn thê của thân phận cao quý, thiện lương mỹ lệ động lòng người, dù cho vì thắng điểm chân mày hay lúm đồng tiền, đều nguyện ý kim điêu ngọc thế!"

      Đường Khả Hinh nghe lời này, trong lòng khẽ động, lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía bên ngoài cổng hoa, tức khắc bị hai tròng mắt nóng lộ ra quang mang hấp dẫn, dường như trong nháy mắt có thể nhìn thấy nam tử thâm tình ngóng nhìn chính mình kia, thân thể của tức khắc bị thâm tình vuốt ve mềm yếu cùng kích động, trong lòng bị quấy nhiễu rung động, khuôn mặt mỹ lệ như hoa cuối cùng lộ ra ôn nhu tươi cười...

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1273: Đại kết cục (mười ba)
      Editor: Thùy Trang Nguyễn
      "Hay cho câu kim điêu ngọc thế!"Tô Linh trong nháy mắt ngẩng mặt cười rộ lên, cách cách cửa nhìn bóng dáng mười phần uy hiếp của Trang Hạo Nhiên, quả người đàn ông này cho dù ở chỗ nào hay bất kỳ lúc nào đều tỏa ra loại mị lực cùng trí thông minh tuyệt hảo, giống như thể có chuyện gì có thể làm khó được ! Nghĩ tới đây, càng tỏ ý cười, dần dần đứng dậy nhìn về phía Đường Khả Hinh ở phía sau, hai tròng mắt lợi hại vừa nhìn vừa tràn đầy khí thế : "Đúng là và vị hôn thê của mình cùng nhau vượt qua mọi chông gai, bao nhiêu mưa gió mới có thể tới hôm nay, dù cho là tường vàng thềm ngọc, so ra còn kém chút! ấy là tự lập, bây giờ đứng ngoài cửa, chỉ bằng chút nhiệt tình đó đủ để ấy thiêu đốt cả cuộc đời!"
      Trang hạo nhiên đứng ngoài cửa, tức khắc cười ; "Chị Tô biết, vị hôn thê của tôi tự mình đứng sân khấu cao nhất, tiếp nhận toàn bộ ủng hộ của mọi người. Đến nay khi nhớ tới trận đấu lớn khi đó, để lại cho mọi người rung động đến tâm can, tôi đều cảm thấy tự hào cùng kích động. Tôi sở dĩ kim điêu ngọc thế, quả khó nén Quang Mang Vạn Trượng. Cái gọi là muôn vàn thương, tức là chỉ cần câu, tôi đều nguyện ý vì làm tất cả. Chỉ cần chút đơn, tôi nhất định tạo ra hang ngàn đường . Chỉ cần có chút mộng đẹp, tôi dồn hết thành tựu cùng những câu chuyện cũ của mình, giúp đỡ ngày càng rực rỡ! Chỉ cần câu "Em nguyện ý", tôi thậm chí uống gió và sương, đều vui vẻ!"
      Đường Khả Hinh nghe lời này, cả người như có dòng nước ấm chảy qua, hai tròng mắt khỏi hồng hồng ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.

      Trang Hạo Nhiên đứng cách cánh cửa, trái tim kích động cùng sôi trào nhìn về phía dáng vẻ ôn nhu xinh đẹp của vị hôn thê mình mà ngấn lệ, nhớ tới lúc chính mình vừa tiến vào ngục giam, này rời bỏ, thời khắc kia toàn bộ thế thế giới đổ mưa, giống như đem ví như kim cương trân quý, thanh khiết như vậy.
      Mọi người nghe lời này cũng vì vậy mà động lòng, nhất là Đường Chí Long ngồi ở vị trí của mình, nghe Trang Hạo Nhiên, có thể đối với con mình những lời như vậy, trái tim ông khỏi cảm thấy ấm áp, ngẩng đầu có chút cảm động cùng thỏa mãn nhìn về phía con rể mình bên ngoài cửa lớn.
      Tô Linh trong nháy mắt đứng trước cửa, chặn lại ánh mắt thâm tình của Trang Hạo Nhiên, vẻ mặt thần bí mà mỉm cười, từng chữ từng chữ : "Tổng giám đốc Trang, Tô Linh hôm nay nghe những lời này khiến tôi vô cùng cảm động, đối với người con , quả cái gọi là kim điêu ngọc thế cũng thể sánh bằng cái “tâm”, người vợ muốn lấy là thiên kim của chủ tịch Đường, vô luận tối này làm như thế nào cũng phải lấy lòng mọi người bên trong, nếu như có bản lĩnh này, bước cũng thể bước qua cánh cửa này!"

      "Đúng!"Trương Bồi Viên ngồi ở vị trí cao nhất, hai tay đặt bàn ăn Cửu Long, khuôn mặt nghiêm nghị, hai tròng mắt lợi hại, khí thế nhìn về phía bong dáng người đứng ngoài cửa : "Khả Hinh phải bình thường, con bé có phẩm đức cao quý, trí tuệ phi phàm, thân thế bối cảnh các phương diện đều là Thiên Chi Kiều Nữ. phải cậu vài câu hoa lệ là có thể lừa gạt mọi! Cậu phải mang thực lực, đến nhân cách thể tốt, có trời đất chứng giám mới có thể xứng đôi với con bé! Nếu hôm nay cậu vào được cánh cửa này, trong ba năm tới thể nào bước vào cửa Đường gia cầu thân! Hễ là công văn của của tập đoàn Hoàn Cầu, tôi toàn bộ xét duyệt "

      Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ cùng mọi người nghe lời này, sợ tới mức thốt nên lời! !
      Đường Khả Hinh nghe lời này, có vài phần khẩn trương địa nhìn về phía Trương Bồi Viên : "Kia... Còn văn kiện của con a ?"

      Trương Bồi Viên hết sức nghiêm túc quay sang nhìn về phía , hai tròng mắt lợi hại : "Con đương nhiên cũng phê! ! Con phải là nhân viên của Hoàn Cầu sao ?"

      Đường Khả Hinh trừng lớn đôi mắt!

      Tô Triệu Thần cười đến vô cùng sung sướng, bên ông cầm chén trà lên nhấp môi, bên : "Chủ ý này tốt, chúng tôi giảm ít chuyện."

      Trương Bồi Viên nghe ra manh mối, trực tiếp quay sang nhìn Tô Triệu Thần: "Ông như vậy, là chuyện nhà! ?"



      "Đương nhiên là chuyện nhà!"Tô Triệu Thần cười : "Nếu như Hạo Nhiên vào được, Tập đoàn Hoàn Cầu xuống dốc, như vậy đâu xứng với Khả Hinh, vậy Thụy Kỳ của chúng tôi có cơ hội rồi, ngay cả tổng giám đốc Tưởng cũng trực tiếp bóp chết!"

      "Chính xác!"Tô Linh cũng đắc ý cười rộ lên: "Thụy Kỳ của chúng tôi có giống như tổng giám đốc Trang có được tài lực cùng quyền lực, có thể hô phong hoán vũ. Tuy nhiên có gia thế bối cảnh cùng khả năng y thuật cao siêu, còn có phẩm đức cao quý, cùng Khả Hinh rất xứng a!"

      "Hạo Nhiên!"Trang Tĩnh Vũ ngồi bên, nhìn những người này ngồi giữa, trực tiếp hưởng thụ ngư ông đắc lợi, ông cũng khỏi có chút khẩn trương ngẩng đầu lên nhìn về phía con trai bên ngoài cửa lớn, nhanh chóng : "Hôm nay nếu qua được cửa này, con cũng đừng có về nhà.!"

      "Đúng!"Tương Vĩ Quốc cũng khẩn trương nghiêm túc quay đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên: "Nếu như vào được, vĩnh viễn cần lại xuất trước mắt tôi.

      "Tôi có thể giúp hai người giải quyết vấn đề! !"Trương Bồi Nguyên trực tiếp mạnh mẽ : "Chỉ cần hai người câu, muốn cậu ta vĩnh viễn tiêu thất, tôi để cho cậu ta bụi cũng còn!"

      Ân Nguyệt Dung nghe lời này, bà tức khắc cũng khẩn trương trán toát ra mồ hôi, con trai bị nhốt vào ngục giam nửa tháng trái tim bà như bị xé rách ra làm nhiều mảnh , bà chịu đựng được loại tra tấn này. Bà vội vàng thở gấp, nắm lấy khăn tay chỉ ra cửa khẩn trương với con trai: "Con trai a! Con vẫn còn ở nơi đó làm cái gì? Vẫn còn khẩn trương nghĩ biện pháp tiến vào?"

      Trang Ngải Lâm ngồi ở bên cạnh mẹ mình, cũng hơi chút khẩn trương nhìn về phía em trai mình.

      Trang Hạo Nhiên đứng bên ngoài cửa lớn, tùy ý để những ánh đèn lưu ly nhiều màu sắc chiếu lên âu phục đen của mình. Hai tròng mắt sắc bén nhìn hoàn cảnh xung quanh, lại qua khe hở nhìn Trương Bồi viên, Tô Triệu Thần cùng tất cả mọi người ngồi bên trong phòng , thậm chí còn thấy ngồi bên trái cha mẹ mình là chị , Tuyết Nhi cùng ... phảng phất cười, bên ngầm đẩy cánh cửa kia coi thế nào, quả cứng như sắt, hề nhúc nhích.
      "Tổng giám đốc Trang !"Tô Linh trong nháy mắt xuất trước mặt Trang Hạo Nhiên, vẻ mặt thần bí tươi cười, chính là vươn tay đem cánh cửa khóa lại, giống như tưởng thức tác phẩm nghệ thuật, chậm rãi xoay xem chiếc khóa bằng đồng được điêu khắc tinh xảo này, từng chữ : "Nếu như cánh cửa này có thể dễ dàng tiến vào như vậy, chúng tôi lại lãng phí lời như vậy, nhiều để làm gì? Chiếc khỏa này do thiết kế sư của tập đoàn Hoàn cầu các ba tháng trời mới thiết kế ra, bên trong có chín tâm khóa, nếu có chiếc chìa khóa sai, tất cả những bánh răng còn lại trong ổ khóa mất hết tác dụng.! Trừ tôi, mọi người trong phòng cũng thể giúp được !"

      Tô Linh xong, tiện đắc ý giơ chum chìa khóa trong tay, đặc biệt đong đưa qua lại cho xem.
      Trang Hạo Nhiên hai mắt híp lại, nhìn chòng chọc chum chìa khóa tay Tô Linh.
      Bá!
      Tô Linh nháy mắt thu hồi chùm chìa khóa kia, cố ý nhìn xem biến hóa trong mắt Trang Hạo Nhiên, chính mình cũng khẽ nhíu mày, hơi nặng lời : "Tổng giám đốc Trang, cũng đừng trách tôi trái tim ngoan độc ! Từ xưa đến nay, cái gọi là cưới vợ kết hôn, đều là do mai mối, theo lời của của cha mẹ! Ngay cả thời cổ vương tôn quý tộc, trước khi kết hôn cũng được bước vào khuê phòng của nhà , có lẽ vượt qua nửa, ngay cả nhiều ma muốn nhìn người trong lòng, có lẽ thỏa mãn lòng hiếu kỳ. Nhưng cũng phải ra sức suy nghĩ, dung đủ mọi cách, nhưng cũng chỉ có thể xuyên qua tấm màn trướng mỏng nhìn trôm cái.! Khả Hinh của chúng tôi trước đây gia thế bối cảnh của mình, liền cùng tổng giám đốc Trang hai người cùng vui vẻ, để cho có người đầu cơ trục lợi, bỏ lỡ chút lễ tiết, cấp bậc lễ nghĩa! ! giờ, muốn chân thành vậy phải tuân theo quy củ ! ! Chúng tôi hôm nay trước chuyện "Lễ "! Cũng đàm chuyện "Nghi "! Lại càng "Tiết", nhưng đến chữ..."Thành”!"

      Trang Hạo Nhiên hai tròng mắt chợt lóe, nhìn về phía dáng vẻ thần bí kia của Tô Linh, khẽ nhếch môi cười, nhìn về phía ; "Thành?"

      Tô Linh sớm có chuẩn bị, biết từ lúc nào trong tay liền nâng lên chiếc châm , nhàng giơ lên dưới ánh đèn lưu ly tươi đẹp, nhìn về hướng Trang Hạo Nhiên thần bí cười.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :