1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1240: Có vấn đề
      Editor: Thùy Trang Nguyễn
      Tám giờ tối qua! !
      Phòng bệnh trong bệnh viện, nước mưa theo gió táp vào cửa sổ sát đất, vang lên những tiếng kêu tí tách.
      Lãnh Mặc Hàn mặc áo sơ mi màu đen cùng quần tây cùng màu, vẻ mặt bộc lộ thâm trầm yên lặng, ngồi chiếc ghế sô pha, nhận lấy phần tư liệu cuối cùng lấy từ cục cảnh sát từ Trương Thục Dao, đem toàn bộ mở ra lên ba chiếc máy tính trước mặt. Những hình ảnh vụ án phóng hóa liền lên, còn có thân ảnh màu trắng như u hồn kỳ quái lên.
      Uyển Thanh sắc mặt tái nhợt tiều tụy ngồi xe lăn, tay cũng cầm phần tư liệu của vụ án phóng hỏa năm đó, nhìn kỹ hình ảnh tấm hình. Trương Thục Dao lại trầm mặc đem những hình ảnh phát sinh ở đại sảnh cùng thang máy trước mấy tiếng đồng hồ toàn bộ bày ra, bên bày ra bên sâu xa : "Tra như vậy phải rất khó khăn hay sao? Năm đó người ra vào thang máy khách sạn thời điểm đó rất đông!"
      Uyển Thanh mỉm cười, nhàn nhạt nhìn Trương Thục Dao : " chưa từng nghe qua chuyện như thế này sao? từng có bà lão tiễn cháu nội mình ra xe xa, nhưng khi bà lão tiễn cháu mình đến cửa xe nhìn thấy người ngồi xe, đột nhiên bà lão lôi cháu mình cho lên xe! bên lôi bên khóc!"
      "Đó là vì sao?" Trương Thục Dao kỳ quái nhìn về phía Uyển Thanh hỏi.
      Uyển Thanh mỉm cười nhìn Trương Thục Dao : "Theo suy luận, là thông qua đơn giản mới đến phức tạp, hay là phức tạp nhưng lại cực kỳ đơn giản, lại có lẽ... Ở giả thiết vấn đề , bố trí nhiều kết quả thay vào! Đây là thế giới thứ ba! Thế giới thứ ba tràn ngập thời gian, lo lắng, thậm chí rất nhiều chuyện dự tính được phát sinh! Giống như câu chuyện bà lão này, bà ấy nhìn thấy người xe, mỗi người sắc mặt đều yên lặng, ấn đường gần như biến thành màu đen, bà liền cảm thấy bất an mạnh mẽ! Cho nên bà ngăn cản cho cháu trai lên xe, quả nhiên! thời gian ngắn sau khi xe chạy ra khỏi sân ga liền nổ tung!"
      " a?" Trương Thục Dao nhìn về phía Uyển Thanh, cơ hồ kinh ngạc kêu lên.
      Uyển Thanh mỉm cười nhìn về phía Trương Thục Dao, : "Đúng! Cho nên, dự cảm cùng với trực giác! Đến từ kinh nghiệm trong cuộc sống, đến từ chính những chuyện phát sinh trước! Chỉ cần tinh tế lưu ý, phát người bình thường rất nhiều lạc thú thể phát ! Giống như mục đích của chúng ta hôm nay, chính là dùng dự cảm, cũng chính là trực giác để nhận biết, cảm thấy Đường Chí Long thể nào là thủ phạm phóng hỏa! Tại sao vậy chứ? Bởi vì hai ngày này tôi vẫn ngừng điều tra Đường Chí Long từ lúc trước lúc ông ấy tiến vào ngục giam, thậm chí còn lấy trộm ảnh chụp ở trong ngục! Tôi phát ra bí mật rất thú vị!"
      "Bí mật gì?" Trương Thục Dao nhanh chóng nhìn về phía Uyển Thanh, hỏi!
      Uyển Thanh hơi di chuyển thân thể, cầm tập tài liệu cùng những hình ảnh của vụ án phóng hỏa của Đường Chí Long mà mình điều tra, chậm rãi ; "Cảnh sát làm việc chứng cứ! Chúng ta đúng ra chính là logic, nhân tính, dự cảm, trực giác! Càng chân thực, lại càng chân thực! Tôi làm chút điều tra Đường Chí Long, phát từ khi bắt đầu làm việc đến mấy chục năm sau, ông ấy mắc lỗi chỉ chiếm tám phần trăm! ! nghĩ xem, người mắc lỗi chỉ có tám phần trăm, ông ấy nhất định là người cẩn thận, hơn nữa là người thông minh cơ trí! ! Đây là kết quả thứ nhất! Thứ hai! ! Lúc ông ấy nhậm chức chủ tịch tập đoàn Hoàn Cầu, xử lý hơn mười hai chuyện cơ hồ đều là những vấn đề khó khăn của khách sạn, bao gồm cả việc vào năm 1890 khách hàng trúng độc thực phẩm tại khách sạn! Ông ấy cơ hồ gặp nguy loạn, xử lý vô cùng chu toàn thỏa đáng! Thảo nào tổng giám đốc Trang tin chủ tịch Đường là thủ phạm phóng hỏa, ngay cả tôi bây giờ cũng tin! Vì sao? Bởi vì người lâm nguy mà sợ hãi như vậy, tuyệt đối giống như lời cảnh sát, bị kích thích vì chuyện gì mà mắc phải sai lầm lớn như vậy!"
      "Vậy kết quả thứ ba!" Trương Thục Dao nhìn về phía Uyển Thanh, cảm giác được thần kinh chính mình cơ hồ đều phấn chấn, liền vội vàng hỏi.
      Uyển Thanh nhìn về phía Trương Thục Dao mỉm cười : "Kết quả thứ ba lại càng thú vị ! ! phải hiểu được, tội phạm giết người, ở lần đầu giết người xong đều giả vờ như rất áy náy, cuộc đời của liền trở nên nao núng, sợ hãi, kinh hoàng, bất an, tiều tụy! ! Nếu như là có khoái cảm, như vậy liền run rẩy, hai tròng mắt sáng chói kích thích, tiếp theo đó là mâu thuẫn, chấn động! !"
      Trương Thục Dao nghe lời này, nhanh chóng : "Điều này cũng chính xác! ! Nếu như giết người xong, khả năng tâm như tro nguội , có khí lực , cảm thấy sống ý nghĩa , liền yên lặng, yên lặng vô cùng!"
      "Thông minh!" Uyển Thanh mỉm cười nhìn về phía Trương Thục Dao, : "Cho nên mặc kệ là áy náy, là khoái cảm, là yên lặng, đều tuyệt đối giống như Đường Chí Long! nhìn tư thái ông ấy tiến vào ngục giam xem! ! Ông ấy yên lặng , yên lặng vô cùng, thậm chí có bất kì gợn sóng nào! ! Thế nhưng người tâm như tro nguội, hai con mắt có khả năng bình tĩnh như vậy! Tâm tính của ông ấy thậm chí chút bất công nào! Tựa hồ đối với tất cả điều mình làm, hề oán trách! hề hối hận! ! Đương nhiên, đây là trực giác suy nghĩ, phù hợp tính logic! Như vậy chúng ta nhìn thấy hành vi khi ông ấy tiến vào ngục giam! Sau khi ông ấy vào ngục giam, con người cũng có vì vậy mà làm mất phong độ cùng phẩm đức của mình! Thời gian ông ấy vừa mới tiến vào ngục giam, những đánh giá đều phi thường tốt, thường thường như có như trợ giúp số phạm nhân khác, thậm chí thỉnh thoảng biểu ra ngoài số tài năng, còn được ngục trưởng tán thưởng cùng chiếu cố! suy nghĩ xem, người phụ trách, cẩn thận, tôn trọng sinh mệnh con người, giết đồng nghiệp ngày đêm ở chung phản ứng của ông ấy có bình thường như vậy hay ? Có lẽ ông ấy có thể , cho dù là sát nhân cũng mất bản tính! ! Nhưng là các người đều hiểu, người làm chuyện lại hoàn thành yên lặng, phải cần điểm giảm xóc mới có thể trở về yên lặng! ! Có vài người cần giờ, có vài người cần mấy tiếng đồng hồ, có vài người... Thậm chí cần đời! ! Nhưng tuyệt đối! ! Ở việc , cơ hồ hoàn toàn có điểm giảm xóc ! Xử lý tình còn có thể hoàn chỉnh như thế, bình tĩnh phụ trách! Điều này chỉ có cách giải thích, đó chính là ông ấy bị oan! Hơn nữa ông ấy còn ràng chân tướng việc! Trong lòng ông ấy thẹn!"
      Mỹ Linh cùng Thanh Bình ngồi trước máy vi tính, cũng vô cùng khác thường xoay người nghe! !
      "Ý của là..." Trương Thục Dao híp mắt, nhìn Uyển Thanh : "Chủ tịch Đường biết ràng chân tướng vụ án phóng hỏa! Chuyện này có lẽ cùng ông ấy có quan hệ, thế nhưng ông ấy lại ra lý do! ?"
      "Có thể!" Uyển Thanh mỉm cười nhìn Trương Thục Dao .
      "Vậy chúng ta dựa vào phương hướng này thăm dò lý do?" Trương Thục Dao nhanh chóng .
      Uyển Thanh trực tiếp nhìn Trương Thục Dao mỉm cười : " chuyện phát sinh! có khả năng do kết quả! ! Nó là do nhiều kết quả hợp thành!"
      "Lời này tôi hiểu!" Trương Thục Dao trực tiếp cười .
      Uyển Thanh mỉm cười : " bước cẩn thận vấp ngã! Vậy cho là có mắt là được sao?"
      Phốc! Thanh Bình cùng Mỹ Linh nhịn cười được! !
      Trương Thục Dao ánh mắt sáng lên, nghĩ ngợi mới nhìn về hướng Uyển Thanh cũng nhịn được bật cười : "Ai, lại mắng khéo tôi?"
      Uyển Thanh kìm lòng được mỉm cười nhìn Trương Thục Dao : "Bởi vì dựa theo ông ấy như vậy, đáp án cơ hồ phải miêu tả sinh động ! tình có đơn giản như vậy! suy nghĩ chút, ngã cái, thất thần là chuyện, nhưng ít nhất cũng muốn đổ lỗi cho điều kiện vật chất, tỷ như chiếc cây dây thừng! khối cá! cái hố! ? Còn phải phối hợp với lúc ngã xuống thất thần, nghĩ ngợi lung tung! cước này đạp xuống, mới có thể rơi thành, phải ?
      Trương Thục Dao gật đầu.
      "Như vậy!" Uyển Thanh trực tiếp nhìn về phía Trương Thục Dao mỉm cười : "Dẫn đến ngã cũng nhiều lý do! Tỷ như thất thần, thất thần cái gì! Nghĩ cái gì mà cẩn thận như vậy? Đây là thứ nhất! Thứ nhị, sợi dây này ai giăng ? Khối đá ai bày ra? Hố này ai đào ? Có phải hay lại sinh ra rất nhiều lý do! Vụ án phóng hỏa này có khả năng là do người gây ra, cũng có thể là do nhiều người gây ra! Nó thậm chí có khả năng cùng con người có quan hệ, chỉ là điều kiện vật chất dẫn đến vấn đề!"
      Trương Thục Dao nghĩ ngợi, liền nhìn về hướng Uyển Thanh cười rộ lên ; "Ai! như vậy, cùng với lúc chưa , có gì khác nhau a!"
      "Tại sao lại có khác nhau?" Uyển Thanh nhìn về phía Trương Thục Dao mỉm cười : " cho là suy luận, chính là ngồi ở chỗ này, uống chén trà, đơn giản suy nghĩ chút là đủ rồi! ? Chúng ta cần thời gian, điều kiện, vật chất xác minh chuyện này, đem chuyện này lý giải cách có logic và hoàn chỉnh! ! Vụ án bản thân, liền là đầu mối truy nguyên tố lưu! ! Thế nhưng ít nhất, kết quả điều tra hai ngày này của tôi chủ tịch Đường có thể bị oan ! ! Có mục tiêu rồi, chúng ta liền có điểm xuất phát! ! Ít nhất so với có manh mối khá hơn nhiều!"
      "Tôi có nghi vấn!" Thanh Bình xoay người nhìn Uyển Thanh : " nhắc tới ý kiến của mình! Như vậy... Đầu mối ở cục cảnh sát suy nghĩ qua hay sao?"
      "Tôi tạm thời suy nghĩ!" Uyển Thanh nhìn về phía Thanh Bình nhanh chóng .
      "Vì sao?" Thanh Bình nhìn về phía Uyển Thanh hỏi!
      "Vì mục đích của chúng ta và mục đích của bọ họ trái ngược nhau! Tôi tạm thời suy nghĩ những đầu mối đó, để tránh ảnh hưởng suy luận cùng phán đoán của tôi! Chỉ có khi chính tôi ràng , có lẽ tôi mượn bằng chứng của bọn họ!" Uyển Thanh thẳng.
      Thanh Bình nghe xong, gật đầu.
      Lãnh Mặc Hàn vẫn ngồi sô pha lên tiếng, chỉ là sâu nhìn kỹ phần văn kiện trước mặt, nội dung văn kiện lên chân tướng việc mà Đường Chí Long ra ở cục cảnh sát.
      Trương Thục Dao nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, trực tiếp tò mò hỏi; "Phó tổng Lãnh... vẫn lên tiếng, vì sao a?"
      Uyển Thanh cũng chậm rãi quay đầu, nhìn về phía trai của mình.
      Lãnh Mặc Hàn nhìn về phía văn kiện trước mặt, sâu xa : "Căn cứ chính xác chủ tịch Đường nhận tội, có vấn đề!"
      "Vấn đề gì?" Uyển Thanh nhìn về phía trai hỏi.

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1241: Trước, sau
      Editor: Ngày Đẹp Tươi
      "Các người mau nhìn video nhận tội này của chủ tịch Đường..."

      Lãnh Mặc Hàn xong, liền nghiêng người về phía trước, vươn tay mở máy tính xách tay trước mặt, nhập vào vài số liệu, giữa màn hình tức khắc lên hình ảnh đoạn video Đường Chí Long năm đó đến trạm cảnh sát nhận tội...

      Trương Thục Dao lập tức lần lượt ngồi xuống sát bên cạnh Lãnh Mặc Hàn, tò mò hỏi: "Video gì?"

      Lãnh Mặc Hàn dừng lại động tác, nhàn nhạt quay mặt sang, liếc mắt nhìn Trương Thục Dao cái.

      Trương Thục Dao cũng quay mặt sang, liếc mắt nhìn Lãnh Mặc Hàn cái... Thấy nhàn nhạt chăm chú nhìn thái độ của mình, liền đành phải ho khan tiếng, có chút bất đắc dĩ hơi ngồi nhích ra chút, dựa vào tay vịn sô pha... Thanh Bình cùng Mỹ Linh ngồi bên cạnh máy vi tính, lại nhịn được cúi mặt cười rộ lên.

      Uyển Thanh lại ngưng mặt nhìn chằm chằm Lãnh Mặc Hàn, hỏi: "! phát cái gì vậy?"

      "Các người xem video nhận tội của ông ấy trước chút..." Lãnh Mặc Hàn cho hết lời, liền vươn ngón tay, ấn nút phát hình! !

      Mọi người liền cùng nhau nhìn về phía hình ảnh bắt đầu di động giữa màn hình máy tính, giữa hình ảnh đen trắng ràng lắm, Đường Chí Long mặc âu phục đen, sắc mặt tiều tụy thống khổ ngồi trong phòng thẩm vấn, hai tròng mắt run rẩy kích động áy náy, hai tay dừng trước bàn thẩm vấn, hơi thở có phần gấp gáp, mới kiềm chế nghẹn ngào thẳng thắn : "Vụ án phóng hỏa... Là tôi... Là mình tôi... Gây ra! ! Hết thảy tất cả, đều là lỗi của tôi! Tôi... Tôi chịu trách nhiệm hoàn toàn về việc này! !"



      Thanh run rẩy nghẹn ngào kiềm chế như vậy, hình ảnh người đàn ông trung niên, càng lộ vẻ hối tiếc mà áy náy! !

      Thanh Bình cùng Mỹ Linh nhìn về phía video này, nhìn ra manh mối, Trương Thục Dao cũng tinh tế nhìn về phía hình ảnh dáng vẻ Đường Chí Long kiềm chế áy náy, cũng thể nhìn ra... Uyển Thanh lại sâu dừng ở lời này Đường Chí Long, hai tròng mắt ông rưng rưng, cúi đầu nghẹn ngào, ánh mắt nheo lại... Lãnh Mặc Hàn lại vào lúc này, đem hình ảnh tạm dừng lại, chỉ về phía động tác tay của Đường Chí Long, : "Các người có chú ý, lời lúc này của Đường Chí Long, cách đặt tay của ông, còn có lời ông ..."

      "Vậy có điểm nghi ngờ gì?" Trương Thục Dao nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, kỳ quái hỏi.

      Uyển Thanh lúc này, liền ngưng mặt giải đáp: "Cho nên ! ! Thời gian trôi qua nhiều năm, tra ra vụ án lúc trước, cũng có chỗ tốt!"

      "Chỗ tốt gì?" Mỹ Linh nhìn về phía Uyển Thanh hỏi.

      Uyển Thanh trực tiếp nhàn nhạt nhìn kỹ hai tay Đường Chí Long đặt trước bàn thẩm vấn, cúi mặt, mới yếu ớt : " thế giới mọi bí mật và , đều theo thời gian trôi qua, mà từ từ bộc lộ ra vài đáp án khách quan cùng những suy nghĩ mang tính kết quả! ! Động tác của Đường Chí Long lúc này, hai tay dừng trước bàn thẩm vấn, đây phải là động tác của hung thủ gây án nên có!"

      "Có ý gì?" Mỹ Linh cùng Thanh Bình kỳ quái nhìn về phía Uyển Thanh, quái dị hỏi.

      Uyển Thanh nặng nề lặng yên đem từng hình ảnh kinh điển của Đường Chí Long trong quá khứ, bao gồm hình ảnh lúc ông dự họp, ngồi ở phòng làm việc, ông đều động tác theo thói quen, chính là hai tay đặt trước mặt bàn, cúi đầu trầm tư... đem từng tấm hình bày ra, mới chậm rãi : "Các nhìn xem! Ông ấy bất kể là lúc họp, hay là ngồi trước bàn ở phòng làm việc, tay ông đều đặt mặt bàn cách vô cùng thản nhiên, cơ hồ chỉ có ngón út tiếp xúc với mặt bàn lạnh! Người chỉ có ngón út tiếp xúc với mặt bàn lạnh, mà lại là lúc cần trầm tư tự hỏi, tâm, trở thành điểm tựa vững chắc duy nhất của toàn thân thể, áp lực, ung dung, bình tĩnh! Hệ thần kinh mỗi người, đều lấy hình ảnh mờ ám của cơ thể người mà bộc lộ nhịp thở! Giống như người, nếu như tính tình táo bạo, liền rất dễ nắm chặt nắm tay, nặng nề thở dốc! Mà Đường Chí Long lúc này với tư thế hằng ngày, phản ứng ra trong lòng ông tự hỏi kết quả!"

      "Kết quả gì!" Trương Thục Dao hỏi lại.

      Uyển Thanh trực tiếp ngưng mặt nhìn về phía Trương Thục Dao, nhanh chóng ; "Ông ấy ở đây lấy tư thái vị chủ tịch, ra quyết định! Mà phải là người phóng hỏa!"

      Thanh Bình cùng Mỹ Linh đồng thời mở to mắt, nhìn về phía Uyển Thanh! !

      Uyển Thanh lại vào lúc này, thong thả vươn hai tay, chống xe đẩy từ từ đứng lên, cất bước vây quanh bọn họ, vừa vừa ngửa mặt ; "Giống như tôi! Lúc tôi suy tư, tự chủ có chút khát khao nổi dậy, lắng đọng nội tâm của mình, làm như vậy làm mạch suy nghĩ của tôi càng ràng hơn! ! Mà chủ tịch Đường lại sau khi gây ra vụ phóng hỏa này, hai tay vẫn theo thói quen đặt bàn, chứng minh ông lúc đó, vẫn lấy tư thái của vị chủ tịch suy nghĩ mọi việc! ! Ra quyết định việc! Nhất là các có phát ? Đường Chí Long là ở ngày hôm sau khi xảy ra vụ phóng hỏa mới ra tự thú! ! Khi đó, có đủ gian, thời gian, để ông suy nghĩ và làm ra quyết định này!"

      "Ý của là..." Trương Thục Dao nhìn về phía Uyển Thanh, nhanh chóng hỏi: "Chủ tịch Đường suy tư lúc xảy ra vụ phóng hỏa, do dự , chuyện trọng yếu nhất của tập đoàn!"

      "Đúng!" Uyển Thanh chậm chạp xoay người, nhìn về phía Trương Thục Dao lại nhanh chóng : "Nếu , có thể cho tôi biết, là người với cách làm việc cẩn thận, có trách nhiệm, tôn trọng sinh mệnh, đầu đội trời chân đạp đất như Đường Chí Long, vì sao lại vào ngày hôm sau của vụ phóng hỏa, mới tự thú! Tôi nhìn chung hành vi cả đời của ông ấy, ông ấy vẫn là người cực kỳ cơ trí, mạch suy nghĩ ràng, quyết đoán, dũng cảm! ! Người như vậy, lúc xảy ra kiện phóng hỏa, thể có chút do dự nào! Như vậy cùng với hình tượng bản thân ông ấy là! ! Cực kỳ phù hợp!"

      Mấy người Trương Thục Dao cùng Uyển Thanh, cũng dần dần cảm thấy, có chút ràng...

      "Căn cứ theo phân tích như , chủ tịch Đường phải thủ phạm của vụ án phóng hỏa này?" Trương Thục Dao nhìn về phía Uyển Thanh, vẫn còn chứa nghi ngờ hỏi.

      Uyển Thanh mỉm cười nhìn Trương Thục Dao : "Chúng ta thể lấy bằng chứng như vậy! Nếu như chúng ta đem bằng chứng như vậy đến sở cảnh sát, chúng ta bị ném ra ngoài !"

      "Vậy còn có những thứ đầu mối gì khác?" Trương Thục Dao nhìn về phía Uyển Thanh lại nhanh chóng hỏi.

      Uyển Thanh nghe lời này, trầm mặc xuống, nhìn về phía trai! !

      Lãnh Mặc Hàn lúc này, mặt bộc lộ vẻ trầm tĩnh, vẫn chăm chú nhìn Đường Chí Long lúc nhận tội, tư thái bộc lộ cảm xúc như trở lại, mới yếu ớt : "Đây mới phần có độ khó cao nhất! Nếu như... Chúng ta muốn chứng minh Chủ tịch Đường oan uổng , chúng ta nhất định phải tìm ra chứng cứ vô cùng xác thực! ! Vụ án phóng hỏa này cùng với ông ấy có bất kỳ quan hệ gì! Thế nhưng ông ấy lúc đó xác thực có tiến vào phòng bếp, thậm chí còn giận dữ, đem tất cả đầu bếp cùng trợ lý đầu bếp cố gắng nhốt bên ngoài cánh cửa sổ phòng bếp! ! Phòng bếp khách sạn có quy định, để tránh nguy cơ xảy ra cố, cho nên cửa sổ nhà bếp đều phải đóng chặt, phải là đích thân bếp trưởng, mới có thể khởi động mật mã! Đóng hai cửa! !"

      "Vậy..." Trương Thục Dao trực tiếp nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn rất nhanh khẩn trương : "Ý của là, Chủ tịch Đường có lẽ là người có quan hệ lớn nhất đến vụ án phóng hỏa sao?”

      "Cho nên..." Lãnh Mặc Hàn mới nhàn nhạt nhìn Trương Thục Dao : "Cảnh sát mới có thể mực chắc chắn chuyện này có liên quan đến Chủ tịch Đường! ! Thậm chí về sau khi ông ấy ra tự thú, cũng chứng minh được điểm này!"

      "Vậy còn có kẽ hở gì?" Trương Thục Dao nhìn về phía mọi người hỏi.

      "Vấn đề là..." Lãnh Mặc Hàn tiếp tục nhìn Trương Thục Dao, thẳng: "Với hành vi tính cách cá nhân của Chủ tịch Đường, ông ấy có khả năng vào lúc giận dữ, mà lại đóng chặt cửa... Cũng chứng minh chuyện khác!"

      "Chuyện gì?" Trương Thục Dao nghĩ chuyện này! !

      Lãnh Mặc Hàn nhìn về phía Trương Thục Dao, thẳng: "Chúng ta giả thiết Chủ tịch Đường biết chân tướng vụ án phóng hỏa này! Như vậy... Ông biết khi nào? Nhất định là sau khi xảy ra vụ án phóng hỏa! Bởi vì trước vụ án phóng hỏa, ông ấy có thể ra tay ngăn cản! Hơn nữa! Ông ấy vô cùng có khả năng sau khắc phát sinh vụ phóng hỏa, cũng thông qua phương thức nào đó biết chân tướng, cho nên mới phải vào ngày hôm sau mới thừa nhận mình là người gây ra vụ phóng hỏa ..."

      "Vì sao?" Thanh Bình cùng Mỹ Linh cùng nhau quái dị hỏi! !

      Uyển Thanh mặt bộc lộ vẻ nhàn nhạt, nhìn bọn họ ; "Ông ấy muốn hủy chứng cứ! Vụ án phóng hỏa này, nhất định là liên quan rất rộng, thậm chí là kiện khiến ông ấy bất ngờ! Cho nên mới phải nhường bước trời cao bể rộng, làm ra hành vi như vậy! Tôi thậm chí hoài nghi, vụ phóng hỏa cùng kiện rượu đỏ năm đó, có lẽ vẫn tồn tại liên quan nhất định!"

      Lãnh Mặc Hàn quay mặt sang, sâu nhìn về phía các , lúc này mới mềm giọng : "Cho nên... Ông ấy đầu tiên là muốn hủy diệt bằng chứng! Thứu hai! ! Muốn tạo chúng cứ giả!"

      Trương Thục Dao trong nháy mắt cũng bị đánh thức , nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng : "Đúng vậy! Tôi xác thực chưa từng nghĩ đến điểm này! ! Ông ấy nếu như biết chân tướng kia, ông ấy vì che giấu chuyện này, nhất định trước tiên hủy diệt chứng cứ! ! Lại tạo ra bằng chứng chính xác do mình gây ra vụ phóng hỏa! ! Như vậy... Vật điều tra mà cảnh sát tra ra, đều vô cùng có khả năng là do Chủ tịch Đường tự mình tạo ra! Chúng ta có thể lấy chứng cứ này, điều tra theo hướng ngược lại!"

      "Đúng vậy! !" Lãnh Mặc Hàn cũng cơ hồ khẳng định ; "Tất cả chứng cứ trong phòng bếp đều bị cây đuốc kia đốt cháy rụi! Như vậy... Chứng cứ sinh ra về sau, nhất định là phù hợp với tính logic , mà lại phù hợp với thực ! Chúng ta chỉ cần chứng minh, chứng cứ xác thực về sau, là người khác làm giả , là có thể cởi bỏ được mớ bòng bong này rồi!"

      "Vụ án phóng hỏa về sau còn có chứng cứ gì?" Trương Thục Dao tò mò hỏi! !

      Uyển Thanh trực tiếp cần lên tư liệu ở sở cảnh sát, nhìn về phía Trương Thục Dao mỉm cười : "Ở đây!"

      Trương Thục Dao cố ý báo thù, cười : " nên nhìn a! ! vừa rồi ràng nhìn tư liệu sở cảnh sát!"

      Uyển Thanh nhất thời bất đắc dĩ nhìn về phía Trương Thục Dao, cười...

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1242: Còn có
      Editor: Thùy trang Nguyễn
      Lúc rạng sáng! !
      Trương Thục Dao từ từ đem phần tư liệu vụ án mà Tô Lạc Hoành trộm được từ sở cảnh sát lần lượt bày ra, toàn bộ đặt bàn trà, tất cả đều là tư liệu về vụ án phóng hỏa năm đó mà Chu Lệ Bình điều tra, bao gồm cả video trong phòng bếp ghi lại những việc phát sinh trước khi xảy ra hỏa hoạn! Đường Chí Long kích động xuất trước ống kính trong phòng bếp rộng lớn, sau đó là lời khai của người duy nhất còn sống trong vụ hỏa hoạn năm đó.
      Uyển Thanh yên lặng nhìn từng hình ảnh cùng văn bản lời khai làm chứng.
      Trương Thục Dao lại từ từ đem báo cáo của cục điều tra phòng cháy chữa cháy, báo cáo điều tra của cảnh sát, tổng bộ khách sạn đưa ra điều lệ cùng quy định trong phòng bếp. Còn có trước sau ngày xảy ra vụ hỏa hoạn, những bóng lưng người ra vào khách sạn, trong đó có vô số người có than phận hiển hách, tất cả đều điều tra , đóng lại thành tập văn kiện, còn có lời khai của nhân chứng bên ngoài làm ra tập văn kiện lời khai.
      Mỹ Linh cùng Thanh Bình cũng tiến đến trước sofa, khom người cầm tư liệu lên, đều : "Nhìn những bằng chứng này, trái lại thu thập được đầy đủ hết ! Giống như lúc Đường Chí Long tiến đến phòng bếp nấu nướng cảm giác được tâm trạng vô cùng bất ổn, thậm chí trong lúc nấu nướng thất bại còn giận dữ, trách cứ trợ lý đầu bếp chuẩn bị nguyên liệu tốt, kia chính là tư thái chỉ tiếc rèn sắt thành thép... Sau đó ông ấy tức giận cầm môi thìa ném về phía trước rồi bực tức xoay người, đem toàn bộ đầu bếp nhốt ở bên trong! ! Nhưng điều này cũng có gì để lo nghĩ ? Bởi vì Đường Chí Long xác thực phải cố ý phóng hỏa !".
      "Thế nhưng hành vi lỗ mãng này lại hại hơn hai mươi mạng người! Nếu như phải là hành vi sai, ông ấy bây giờ căn bản có khả năng chỉ là tù chung thân! !" Uyển Thanh giả thiết dưới tình huống Đường Chí Long là hung thủ, đối mặt với tình huống trừng phạt!
      Thanh Bình khuynh khắc lên tiếng!
      Uyển Thanh lại tiện tay phóng to lên tấm hình đen trắng đưa tới trước mặt Thanh Bình, vẻ mặt nặng nề : " xem chút! Đây là ảnh chụp chung tất cả đầu bếp năm đó, bên trong có người mười tám tuổi đến hơn sáu mươi tuổi cả đầu bếp cả trợ lý! Có lẽ... Năm đó lúc bọn họ chụp ảnh chung, còn chuyện rất hài lòng! Cho nên lúc cười rộ lên vô cùng xán lạn! Kia ràng đều là người a? Bọn họ có lẽ nghĩ đến chính mình tương lai xảy ra chuyện như vậy! Đối với tương lai còn là tràn đầy sức tưởng tượng..."
      Thanh Bình cùng Mỹ Linh kìm lòng được ngẩng đầu nhìn về phía tấm hình phóng to máy tính chỗ Uyển Thanh, bên trong là hình ảnh các đầu bếp mặc đồng phục màu trắng, mang mũ đầu bếp thoạt nhìn tâm tình vô cùng vui mừng, đứng ở mỗi góc trong phòng bếp, vẻ mặt bộc lộ nụ cười xán lạn, bao gồm cả cậu bé mười tám tuổi, tướng mạo thanh tú, có lẽ mới vừa đến làm việc, vẻ mặt còn bộc lộ ngượng ngùng, đối với ống kính còn cười khờ dại...
      Các lẳng lặng nhìn tấm hình này, tâm tình cũng khỏi cảm thấy trầm trọng cúi xuống, im lặng lên tiếng.
      Trương Thục Dao cũng trầm mặc ngồi sô pha, ngẩng đầu nhìn về phía hình ảnh những đầu bếp bên trong tấm ảnh kia, có đầu bếp hơn sáu mươi tuổi thoạt nhìn vô cùng hiền từ, nhiều nhất là đầu bếp hơn hai mươi tuổi đến ba mươi tuổi... cũng nặng nề thở dài hơi, lại phát giữa tấm ảnh có manh mối ; "Ân? Kỳ quái! Vì sao này trong ảnh chụp, có... có... tâm phúc của Đường Chí Long, Lưu Chí Đức a! Nghe thời gian cha của Đường tiểu thư ở trong ngục giam, ấy vẫn luôn được Lưu Chí Đức chăm sóc!"
      "Kỳ lạ ... có Lưu Chí Đức!" Lãnh Mặc Hàn lại nhàn nhạt ngẩng đầu, nhìn về phía mọi người chậm rãi .
      "Kia là cái gì?" Trương Thục Dao tức khắc ngẩng đầu, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng hỏi!
      Lãnh Mặc Hàn sâu xa nhìn về phía , : "Lò khí than!"
      "Lò khí than?" Thanh Bình cùng Mỹ Linh đồng thời kêu lên, Uyển Thanh cũng theo nhắc nhở của trai, hơi ngẩng đầu nhìn về phía màn hình LCD tường, giữa màn hình trung đem hình ảnh các đầu bếp phóng to! ! Trương Thục Dao cũng bộc lộ nghi hoặc ngẩng đầu nhìn về phía kia ảnh chụp màn hình LCD kia, phía sau mỗi đầu bếp quả nhiên là hình ảnh của lò khí than!
      "Lúc đó khi tôi đến khách sạn Đinh Tư Duy có nghi hoặc!" Lãnh Mặc Hàn chậm rãi đứng lên tới trước màn hình lớn kia, cũng nhìn sâu vào mỗi lò khí than phía sau mỗi đầu bếp, sâu xa : "Nghĩ phòng bếp là nơi chứa nhiều nguy cơ! Bởi vì nó chỉ có quá nhiều dao sắc bén, còn có khi nấu nướng cũng lúc cần có lò khí than truyền thống! Cho nên khách sạn đối với phòng bếp luôn có rất nhiều quy định! ! Trong đó có chi tiết vô cùng quan trọng!"
      "Chi tiết gì ?" Mỹ Linh cùng Thanh Bình đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía khẩn trương hỏi!
      Lãnh Mặc Hàn chậm rãi xoay người, lại nhìn kỹ lò khí than mang theo màu đỏ hồng kia, chậm rãi : "Các có chú ý ? Đầu bếp này đứng bên phải lò khí than đỏ hồng, mà cái van đóng lò khí than lúc đó thẳng đứng! Cũng là chứng minh, nếu như lúc phòng bếp làm việc, van lò khí than tất nhiên là nằm ngang ! ! Chủ tịch Đường lúc đó là bởi vì nấu nướng thức ăn thất bại mới giận dữ ném môi! Mặc kệ lúc đó ông có ở bên trái lò khí than, hoặc bên phải đều tuyệt đối có khả năng trong nháy mắt liền có thể đụng tới ống van đóng mở lò khí than như vậy! Điều này phù hợp với nguyên lý động lực học! Tôi từng đứng tại phòng bếp ắt chước rất nhiều loại tình huống xảy ra khi ném đồ đạc! Dù cho van đóng mở lò khí than có buông lỏng khí nóng vô cùng yếu, thậm chí thể bắt lửa!"
      Trương Thục Dao nhanh chóng ngẩng đầu nhìn Lãnh Mặc Hàn : "Đúng vậy, chính là bởi vì khí than rất thấp, cho nên đầu bếp mới có thể ở rất trong khoảng thời gian ngắn, có phát van lỏng cho nên mới dẫn đến cháy nổ phòng bếp! !"
      Lãnh Mặc Hàn lại cúi đầu nhìn về phía Trương Thục Dao, chậm rãi ; "Sau khi chủ tịch Đường rời khỏi phòng bếp, ba phút phòng bếp mới nổ mạnh! Điều này là phù hợp với điểm giảm xóc lò khí than lò khí than! Thế nhưng, các đầu bếp có kinh nghiệm phong phú, tại lúc mà khí than nổ mạnh trong phạm vi lớn, cư nhiên phát ? Còn có thể ở bên trong phóng hỏa tự thiêu? Kỳ thực rất nhiều người sau khi án phóng hỏa xảy ra đều đem tiêu điểm đặt người Đường Chí Long, nhưng là bọn họ hoàn toàn chưa từng nghĩ, rốt cuộc là ai làm trái với quy định của phòng bếp, điểm mấu chốt dẫn tới vụ hỏa hoạn kia?"
      Uyển Thanh ngẩng đầu nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, nhanh chóng : "Ý của là, có người ở phía ngoài phòng bếp phóng hỏa!"
      "Bên ngoài phóng hỏa?" Trương Thục Dao cảm thấy thể tưởng ra kêu lên ; "Điều này làm sao có thể? Án phóng hỏa trước sau, thực ra chỉ có người phụ tá đầu bếp kia! ! Về sau cũng chứng minh ta sau khi rời , trực tiếp tới phòng thu mua, cũng để lại bất luận điểm đáng ngờ nào!"
      Lãnh Mặc Hàn lại mỉm cười nhìn về phía Trương Thục Dao, : "Tại sao có điểm đáng ngờ? ta xác thực có để lại thứ gì, thế nhưng ta lại lưu lại đầu mối quan trọng nhất!"
      "Đầu mối gì?" Thanh Bình cùng Mỹ Linh tức khắc hỏi.

      Lãnh Mặc Hàn trong nháy mắt nhìn các ; " ta lưu lại câu dối! ! !"
      "Câu dối?" Tất cả mọi người cùng nhau quay đầu nhìn về phía .
      Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng xoay người, khởi động điều khiển từ xa, nhấn vào hình ảnh người trọ lý đầu bếp còn sót lại duy nhất của phòng bếp. Là thanh niên tướng mạo ưu tú, thẳng tới trước hình ảnh người trợ lý kia rồi mới nhìn về hướng mọi người : "Vụ án phóng hỏa kia việc phát sinh từ đầu đến cuối đều là do ta cùng với chủ tịch Đường cùng nhau ! Giống như giận giữ ném đồ đạc, ném về phía lò khí than! ! Đến cuối cùng ta còn ... Về sau chủ tịch Đường tức giận ... Có thể quan sát được tỉ mỉ như thế, có phải là trong lúc đó cùng chủ tịch Đường rời khỏi hay ?"
      Ánh mắt mọi người sáng lên, ngẩng đầu nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn! !
      Lãnh Mặc Hàn cũng trực tiếp nhìn mọi người ; "Nếu là cùng nhau rời khỏi, như vậy vì sao lúc phát nổ, mọi người cùng nhau chạy về phía phòng bếp tìm kiếm đồng nghiệp, có lẽ vẫn có người còn sống, ta vẫn còn bĩnh tĩnh đến phòng thu mua làm việc tiếp? Đây là biểu nên có của người bình thường sao? Nếu như đồng nghiệp sớm chiều đều ở chung xảy ra chuyện, còn có thể bình thường như thế tiến đến phòng thu mua kiểm tra nguyên liệu nấu ăn?"
      "Ý của là..." Trương Thục Dao nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng ; “Người phụ tá đầu bếp này có điểm khả nghi?"
      " ta có khả nghi!" Lãnh Mặc Hàn trực tiếp nhìn về phía Trương Thục Dao chính xác ra: "Đáp án chuẩn xác nhất là, ta cùng với chủ tịch Đường cùng nhau che giấu chân tướng! Thế nhưng ta được chủ tịch Đường giao phó, cắn răng nuốt chuyện này xuống, đợi thời gian sau khi chủ tịch Đường hỏi rang chân tướng từ đầu đến chân, lại dặn dò ta làm nhân chứng giả, chỉ đích danh thủ phạm chính là mình! !"
      "Trời ạ..." Trương Thục Dao ngạc nhiên nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn, ; "Ý của ... Bên trong phòng bếp khẳng định còn có người biết nguyên nhân, chỉ là người làm chứng này này che giấu chân tướng! Mà chủ tịch Đường chưa chắc giận giữ đến ném đồ đạc, cũng chưa chắc lúc nấu nướng xảy ra cố? !"
      "Có lẽ có mấy câu là ! Nhưng nhất định có lời giả dối !" Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng .
      "Như vậy..." Uyển Thanh tức khắc ngẩng đầu nhìn về phía trai ; "Chúng ta nếu như tìm được trợ lý đầu bếp kia có lẽ có thể biết ít chân tướng!"
      Lãnh Mặc Hàn lại tiếc nuối ngẩng đầu, nhìn về phía Uyển Thanh ; "Đúng vậy... Thế nhưng người kia... Năm ngoái qua đời rồi..."
      "A?" Thanh Bình cùng Mỹ Linh đồng thời nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn thất vọng ; "Đây phải là mất đầu mối rồi sao?"
      "Sao có thể có?" Lãnh Mặc Hàn thần bí nhìn về phía Mỹ Linh cùng Thanh Bình, cười hỏi.
      "Vậy có còn đầu mối gì?" Hai người cùng nhau kinh ngạc hỏi!

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1243: Tự mình làm sáng tỏ
      Editor: Thùy Trang Nguyễn
      "Các suy nghĩ chút..." Lãnh Mặc Hàn mỉm cười nhìn về phía mọi người : "Giả như chúng ta suy nghĩ đến việc ta tận mắt trông thấy chân tướng của vụ án phóng hỏa năm đó. Như vậy... ta ở nơi nào thấy? Chủ tịch Đường có thể lợi dụng chút thời gian trước khi nhận tội, sử dụng năng lực của mình hủy chứng cứ! Giống như mấu chốt là ở chiếc camera! ! Thế nhưng có lẽ lúc đó tình khẩn cấp, ông ấy chỉ quan tâm đến vụ án phóng hỏa, cho dù thế nào cũng nghĩ đến, mười hai năm sau chúng ta hoài nghi người phụ tá đầu bếp kia! ! Cho nên chúng ta chỉ cần theo dõi từ phương hướng người phụ tá đầu bếp kia nhất định có thể tra được chân tướng
      "Đúng!" Uyển Thanh tức khắc cũng gật đầu, nhanh chóng ; "Chúng ta tức khắc điều tra trước khi vụ án phóng hỏa xảy ra, người phụ tá đầu bếp kia làm gì?"
      Thanh Bình cùng Mỹ Linh tức khắc dướn người lên mở máy tích xách tay, hai tay nhanh chóng hoạt động bàn phím điều ra hình ảnh ghi lại trước khi vụ án phóng hỏa xảy ra. Lúc đó phòng bếp vẫn chưa xảy ra ồn ào, cho nên lối tới phòng bếp vẫn có rất nhiều nhân viên lui tới. Quả nhiên bao lâu sau xuất người bước ra, đó chính là vị phụ tá đầu bếp đó, hiển nhiên mặt ta vẫn bình thường.
      "Quả nhiên có vấn đề!" Uyển Thanh sâu nhìn chằm chằm vào người phụ tá đầu bếp kia.
      "Vì sao?" Mỹ Linh cùng Thanh Bình tức khắc nhìn về phía Uyển Thanh hỏi!
      Uyển Thanh chăm chú nhìn vào vẻ mặt của người kia nhanh chóng : "Khi trả lời ta bảo ta bị Đường Chí Long trách phạt mới ra khỏi phòng bếp đến phòng thu mua! người bị trách phạt xong, biểu tình mặt có thể bình thường như thế sao? Thậm chí chút hối hận, áy náy hay cơn giận nào còn sót lại!"
      "... ... ..." Mỹ Linh cùng Thanh Bình cũng tiến lên xem hình ảnh từ camera kia, nhưng là bởi vì chân dung từ mười hai năm trước cho nên hiệu quả ghi hình có tân tiến giống tại được, ràng, các chỉ cần sơ ý chút liền nhìn ra đầu mối gì.
      "Tiếp tục phát tiếp!" Uyển Thanh tức khắc bảo Mỹ Linh tiếp tục chạy tiếp hình ảnh camera
      Mỹ Linh nhanh chóng ấn nút tiếp tục phát, ai biết vừa đè xuống nút phát tiếp bao lau, hình ảnh trắng trắng kia cũng biến thành mảng mơ hồ, các côkêu lên: "Ân? Hình ảnh đâu!"
      "Mất rồi! ! !" Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nhắc nhở các
      "Vậy còn tra cái gì? ta ràng chính là mình ra bao lâu, cũng có phát ta lưu lại cái gì a?" Mỹ Linh cùng Thanh Bình đều cấp thiết hỏi
      Uyển Thanh lại nhìn chằm chằm vào hình ảnh xoay người tại chỗ thang máy của vị phụ tá kia, cứ như vậy giây tới hai giây, ánh mắt của nhíu lại, tức khắc nhổm người dậy vươn hai tay nhanh chóng đặt lên chiếc bàn, nhìn hình ảnh vị trợ lý đầu bếp xoay người trước thang máy. liền nhìn chằm chằm vào hình ảnh mơ hồ kia, hiểu sao cảm thấy trong con ngươi ta có thứ gì đó, thậm chí khẳng định cùng trực tiếp : "Trong ánh mắt của ta có thứ gì đó!"
      "Có thứ gì?" Mỹ Linh cùng Thanh Bình nhanh chóng nhìn về phía Uyển Thanh, lo lắng hỏi! !
      Lãnh Mặc Hàn cũng nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn về phía màn hình lớn hình ảnh vị trợ lý đầu bếp xoay người trong nháy mắt, dường như nhìn về điểm phía trước, có chút ngạc nhiên... Chính cũng hơi giật mình thể tưởng tượng ra : "Quả nhiên... Có thứ gì đó!"
      "Thứ gì? là gấp chết người !" Trương Thục Dao ngồi sô pha, sốt ruột hỏi hai em bọn họ ; "Trong ánh mắt của ta chẳng lẽ có bom cỡ ?"
      Uyển Thanh bất đắc dĩ nhìn Trương Thục Dao liếc mắt cái, mới lại ngẩng mặt trầm trọng nhìn về phía vẻ mặt vị phụ tá kia, phóng to con ngươi lên ; "Trong ánh mắt của ta có người nữa! Mà người thứ hai này, rất có thể có liên quan đến vụ phóng hỏa này!"
      "Cái gì?" Mỹ Linh cùng Thanh Bình còn là hiểu nhìn về phía Uyển Thanh, kêu lên: " làm sao biết?"

      Uyển Thanh đè tay xuống tập văn kiện, mới nhìn vào hình ảnh kia sâu xa : "Các nhìn biểu tình kia của ta xem, lúc nhìn về phía trước giống như nhận ra người kia, thế nhưng người kia cũng thể làm ta kinh ngạc tột độ, thế nhưng... ta xác thực chính là nhận ra người kia! !"
      "Vậy có thể là người bên ngoài phòng bếp!" Trương Thục Dao nhanh chóng .
      "Đúng! Có thể là người bên ngoài phòng bếp!" Uyển Thanh trực tiếp nhìn về phía Trương Thục Dao, : "Cũng có thể là người bên trong phòng bếp ra! ! Chỉ cần chúng ta đưa người kia trong con ngươi ta phân tích , liền có thể biết người này rốt cuộc là ai? Mặc kệ người này là ai, cũng có thể trợ giúp chúng ta phá án! ! Giúp đỡ các tra ra người trong con ngươi của ta có hai cách, là phản quang cửa thang máy, hai là đồng tử trong mắt ta”
      "A! ?" Mỹ Linh cùng Thanh Bình đồng thời mệt mỏi kêu lên: "Đây phải là muốn mệt chết chúng tôi?"
      "Ai thoải mái?" Uyển Thanh tức giận liếc mắt nhìn các cái, lại hơi cường ngạnh : "Chúng ta nhất định phải tìm ra chứng cứ! ! Tìm ra chứng cứ chứng minh chủ tịch Đường có quan hệ gì tới vụ án phóng hỏa năm đó! Nhanh chóng!"
      "Thế nhưng..." Trương Thục Dao lúc này đưa ra ý kiến của mình, nhìn về phía mấy người Uyển Thanh bọn họ ; "Dù cho chứng minh được người trong mắt người phụ tá đầu bếp có hiềm nghi, cũng thể giúp chủ tịch Đường thoát khỏi tội danh? Phải làm như thế nào mới có thể chứng minh ông ấy vô tội ?"
      Uyển Thanh lần nữa ngồi trở lại xe đẩy, hai tay nhanh chóng hoạt động máy vi tính, mở đến video trong phòng lấy lời khai của vị phụ tá kia ra. Chỉ thấy đây là chàng trai trẻ tuổi ngoài hai mươi, vẻ mặt run rẩy kinh hoàng, hiển nhiên là bởi vì sợ hãi nên trang phục bếp cũng chưa kịp đổi, tay ta vẫn như cũ vặn chặt chiếc mũ đầu bếp trong tay, dường như rất khẩn trương cùng kiềm chế, nghẹn ngào ..."Tôi... Chúng tôi... Lúc đó vừa mới... làm... Liền bị bếp trưởng Đường gọi ... Gọi vào phòng... Tâm tình ông ấy dường như tốt lắm ... Trong lúc nấu nướng mấy người của chúng tôi hình như xảy ra sai sót gì … biết lỗi lầm gì ... Liền thể thành công, ông ấy liền... Tức giận... Tức giận a... Kia... Ném đò, tôi hình như nhìn thấy... Nhìn thấy ông ấy đem môi thìa ném tới lò than... bao lâu sau, ông ấy liền chỉ trích tôi giữ gìn kỹ nguyên liệu nấu ăn, mắng... Mắng tôi trận, sau đó bảo tôi tới trước phòng thu mua... Kiểm kê... Nguyên liệu nấu ăn... Sau đó... Tôi... Tôi liền ... Thời gian tôi ra... Hình như nhìn thấy bếp trưởng Đường đem... Đem hai lớp cửa đóng lại, ... ... Để mọi người lần nữa... Kiểm tra nguyên liệu nấu ăn... được lại xảy ra lỗi... ông ấy... Mười phút sau trở về..."
      "Lời này có vấn đề gì?" Trương Thục Dao cũng nhìn về phía màn hình hỏi.
      Uyển Thanh thẳng: "Tôi nhìn ta biết rốt cuộc câu nào là , câu nào là giả?"
      " biết?" Trương Thục Dao vẫn có chút thể tin nhìn về phía .
      " người lấy giả loạn , có lẽ lấy loạn giả, có lẽ nửa nửa giả, là mâu thuẫn nhất ! ta cần thời gian suy nghĩ, như thế nào lời như lời dối, lời dối như lời , còn muốn suy nghĩ xem việc có phù hợp với tình huốn hay ! đoạn ta lắp kia, ràng có do dự, lắp những câu ấy, lại tạm dừng! Cho nên tôi khẳng định, Đường Chí Long đúng là lúc đó bị đả kích, hơn nữa tâm trạng tương đối xấu! Nhưng khiến cho người trải qua sóng to gió lớn, giận giữ ném đồ, xác thực thông thường! Cho nên tôi phải biết, trước khi Đường Chí Long tiến vào phòng bếp thấy những người đó, xảy ra chuyện gì! ? Dẫn đến tâm tình ông ấy sục sôi!"
      Mỹ Linh cùng Thanh Bình ngồi trước máy vi tính, hai tay nhanh chóng hoạt động bàn phím, bắt đầu lợi dụng công nghệ vi tính đại bây giờ, trước tiên đem con ngươi vị trợ lý đầu bếp kia phóng to, lại lợi dụng mạng lập trình đại, đưa hình ảnh trong con ngươi người kia dán lên mạng lưới, riêng động tác này cũng làm cho các bận đến đầu đầy mồ hôi! ! Lãnh Mặc Hàn nhìn hai người bọn họ bận rộn, liền ngồi sô pha, hơi hiển ứ nửa khắc, lại lợi dụng tư duy tinh vi của chính mình tự hỏi mười hai năm trước, kiện rượu đỏ đến những bước cuối cùng, Đường Chí Long che giấu thân phận trở thành bếp trưởng, thực tế là chủ tịch đứng phía sau chỉ đạo. Khi đó Hoàn cầu cùng ông hoàn toàn có liên hệ gì, có lẽ là thời kì yên lặng sinh sống, nhìn những kỳ tích buôn bán, những sáng lập trong quá khứ của ông xem ra, có khả năng còn có thể có những phiền não gì trong nghiệp!
      Như vậy, trước khi vụ án phóng hỏa xảy ra, giai đoạn đó ông ấy như thế nào, người duy nhất có thể biết có lẽ chỉ có vợ của ông ấy.
      Lãnh Mặc Hàn cúi người, hai tay giao nắm để ở môi mỏng, hai tròng mắt thâm trầm, nghĩ mười hai năm trước ghi hình lại, trừ Chu Lịch Bình vì bảo vệ chứng cứ Đường Chí Long phạm án lưu lại, còn lại những hình ảnh quay lại từ camera bởi vì khách sạn đổi chủ mà toàn bộ đều tiêu hủy hết! ! Cho nên trừ bản thân Đường Chí Long, căn bản cũng có biện pháp xác minh năm đó xảy ra chuyện gì! Có tình huống nào làm ông ấy chán nản khẩn trương như vậy, cùng bình rượu đỏ kia có quan hệ hay ...
      Uyển Thanh cũng trầm mặc cầm toàn bộ sơ đồ bên trong khách sạn năm đó tay, về đêm hôm trước, bên trong thang máy người ra người vào tấp nập, có vô số hình ảnh ở đại sảnh, lại nặng nề tự hỏi,Trương Thục Dao cũng vào lúc này rất tuyệt vọng thở dài...
      Thời gian từng chút từng chút trôi qua, thời gian gần đến bốn giờ sáng. Ngoài cửa sổ mưa to gió lớn, mạnh mẽ táp vào cửa sổ sát đất rồi chảy xuống dưới...
      Mỹ Linh cùng Thanh Bình mệt mỏi đầu đầy mồ hôi, cảm giác thân thể của mình đều cơ hồ tê dại , hai tay nhanh chóng đặt bàn, vận dụng mạng lưới lập trình, giải mã hình ảnh mơ hồ trong mắt người phụ tá kia, đây quả là cần thời gian dài.
      Thời gian lại đến năm giờ sáng.
      Lãnh Mặc Hàn có vẻ hơi mệt mỏi xem các căn cứ chính xác của vj án, lo lắng cho than thể em liền cầm lên chiếc chăn màu xám khoác lên bả vai .
      Uyển Thanh vẫn như cũ im lặng lên tiếng ngồi xe lăn, chờ đợi đáp án của Mỹ Linh cùng Thanh Bình. Đôi mắt cũng xem qua những bằng chứng, bao gồm cả hình ảnh trước khi người trợ lý đầu bếp ra khỏi phòng bếp, lại trở về nhìn tài liệu vụ án phóng hỏa từ đầu đến cuối. Lãnh Mặc Hàn từng chút từng chút xem lướt hình ảnh trường lộn xộn kia, vô số cương oa thiết thìa toàn bộ bị cháy đến đen kịt...
      bao lâu sau, trời sáng, những tia nắng ban mai chiếu xuống sáng lóa, cả phòng bệnh đột nhiên rang. Trương Thục Dao chịu được ngủ... Mỹ Linh cùng Thanh Bình tinh thần còn phấn chấn, hai tay đập lên bàn, mới vừa xong hình ảnh trần nhà trong con ngươi người trợ lý kia, mồ hôi từng viên từng viên trán chảy xuống...
      Lãnh Mặc Hàn tiếp tục trầm mặt ngồi sô pha, cầm trong tay hình ảnh lộn xộn tại trường lúc đó, hơi thất thần, nghĩ Đường Chí Long lúc đó rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, tâm trạng lại xúc động như vậy?
      Uyển Thanh vẫn như cũ cầm ảnh chụp Đường Chí Long lúc ra khỏi phòng làm việc, gò má của ông xác thực ngưng trọng, hai tròng mắt run run pha trộn mấy phần kích động, ngay cả phía sau cửa phòng làm việc đóng lại cũng biết... liền như vậy đem ảnh chụp này của Đường Chí Long cùng hoàn cảnh chung quanh, lại đến tất cả tình huống trong phòng, toàn bộ đều rang, buông tha điểm tri ti mã tích! !
      Mười giờ trưa!!!
      Trương Thục Dao lúc này vẻ mặt tiều tụy mới tỉnh lại từ sô pha, mở rộng hai tay ngáp cái, nhìn Thanh Bình cùng Mỹ Linh còn bận rộn với hi vọng duy nhất, chính nhưng cũng thở dài, sâu xa : "Ôi, này chuyện này là làm cho con người ta tuyệt vọng! Chủ tịch Đường chính mình nhận tội là người phóng hỏa! Những người đó lại chết hết ! Trừ phi chủ tịch Đường chính mình tự làm sáng tỏ chuyện này, bằng , thể nào tra ra?"
      Uyển Thanh mỉm cười, vẻ mặt cũng hơi bộc lộ mệt mỏi, tiếp tục muốn xem tư liệu, lại trong nháy mắt này, hai mắt của chiết xạ ra mạnh mẽ nhìn về phía Trương Thục Dao! !
      Lãnh Mặc Hàn cũng vào lúc này, thể tưởng tượng ra ngẩng đầu nhìn về phía Trương Thục Dao! !
      Trương Thục Dao mệt mỏi mơ mơ màng màng, đột nhiên nhìn thấy hai em họ nhìn mình, lập tức nghi ngờ : "Sao... Có chuyện gì vậy?"

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1244: Ai động ?
      Editor: Thanh Vũ
      "Đúng vậy, tôi cư nhiên vừa hiểu ra điểm này! !" Uyển Thanh dường như bị câu chuyện dẫn dắt, hai tròng mắt run rẩy kịch liệt.

      Hai mắt Lãnh Mặc Hàn cũng nhanh chóng lưu chuyển, cúi đầu sâu tự hỏi vấn đề này! !

      Thanh Bình cùng Mỹ Linh mặc dù bận rộn , thế nhưng nhìn thấy biểu tình hai em bọn họ như vậy bừng tỉnh đại ngộ, cũng khỏi dừng lại động tác trong tay, ngẩng đầu liếc mắt nhìn bọn họ cái, Trương Thục Dao càng kinh ngạc , ngẩng đầu nhìn về phía Uyển Thanh nhanh chóng : "Thế nào? Ở nơi đó tìm được đầu mối ? Mau cho tôi biết!"

      Uyển Thanh trong nháy mắt đứng lên, cũng bất chấp tình hình thân thể, đứng ở giữa mọi người chậm rãi xoay người, mới dường như chìm đắm ở trường chân tường án phóng hỏa trong quá khứ, yếu ớt : "Chúng ta xem nhân chứng hữu dụng nhất!"

      "Ai?" Trương Thục Dao nhanh chóng nhìn về phía Uyển Thanh! !

      Uyển Thanh tức khắc nhìn về phía Trương Thục Dao nhanh chóng : " Hơn hai mươi người chết!"

      "A?" Mỹ Linh cùng Thanh Bình bên bận rộn bên kinh ngạc mở to mắt, nhìn về phía Uyển Thanh kêu lên: "Hơn hai mươi người chết? Bọn họ chết, làm chứng nhân như thế nào a?"

      Uyển Thanh lại xoay người, mỉm cười nhìn với các ; "Nhưng là các người có nghĩ tới! ? Ở chỗ Đường chủ tịch, chúng ta là có cách nào biết được chân tướng! ! Dù cho trợ lý đầu bếp kia còn sống, chúng ta cũng khả năng hay có cách nào biết được chân tướng! Mà bây giờ sở cảnh sát cung cấp cho chúng ta đầu mối, phần , phần giả! Này là vì hỗn hào nghe nhìn! ! Thế nhưng duy nhất có loại người dối! ! Đó chính là người chết!"



      "Thế nhưng người chết chết, làm chứng như thế nào a?" Trương Thục Dao vẫn cảm thấy chuyện này rất khó khăn !

      Uyển Thanh từ từ cất bước tới trước màn hình LCD, liếc mắt nhìn danh sách hơn hai mươi dầu bếp qua đời, lúc này mới chậm chạp xoay người, nhìn về phía mọi người mỉm cười : "Chúng ta giả thiết Đường chủ tịch có tên trong hồ sơ tham nhũng, khẳng định ràng biết tiếp đến có phát sinh án phóng hỏa! ! Như vậy chúng ta lại giả thiết hơn hai mươi vị đầu bếp lúc làm, cũng có dự cảm chính mình xảy ra chuyện! Bọn họ vẫn như cũ còn là cao hứng bừng bừng , có lẽ phụ trách nhâm mà chuẩn bị tiếp được tới làm việc, đúng ?"

      "Đúng!" Trương Thục Dao tức khắc khẳng định gật đầu!

      "Như vậy... Bọn họ ở trước án phóng hỏa, rốt cục xảy ra việc gì?" Uyển Thanh nhìn về phía Trương Thục Dao thập phần thâm trầm hỏi! !

      "... ... ..." Trương Thục Dao nghi ngờ mở to mắt nghĩ nghĩ, lập tức mới có chút kinh ngạc : "Ý của là! Các đầu bếp rất có thể làm bại lộ ra tư duy cùng ý nghĩ của Đường chủ tịch ! ! Tỷ như... Bọn họ ở trước giờ làm việc, có thể ... trước uống chén nước, ghi lại mỗi dạng đông tây, có lẽ... Gọi điện thoại! !"

      "Thông minh!" Uyển Thanh tức khắc nhìn về phía Trương Thục Dao mỉm cười : "Chúng ta có thể truy tung người chết trước, rốt cuộc làm những gì! Có lẽ phát ra chút tung tích! !"

      Trương Thục Dao ngồi ghế sô pha nghe thấy thế tinh thần của lập tức khẩn trương gấp trăm lần, vươn hai tay ở bàn nhanh chóng hoạt động, vừa hoạt động vừa : "Tôi cảm thấy ! ! Suy lý loại vật này quá huyền bí ! Quả thực chính là ở thời gian và gian trong khe hở tìm được điểm hi vọng! Tôi cảm thấy nếu như ở người người chết có thể để cho em các người phát ra điều gì đó! Vậy tôi liền thực phục và cảm thấy thực huyền bí!"

      Uyển Thanh mỉm cười cầm lên danh sách tên hơn hai mươi người chết phía sau di vật ảnh chụp, lần lượt xem kỹ và cẩn thận quan sát mới ; "Vốn... Suy nghĩ chính là cảm thấy khó khăn cùng đọ sức! ! Thậm chí mất rất nhiều thời gian, chúng ta nên vì án chưa giải quyết, phân tích ra rất nhiều X, rất nhiều Y, lại lần lượt luận chứng! Tới khi đó, phát ra rất nhiều điều gì đó thú vị ?"

      "Đó có cái gì thú vị?" Trương Thục Dao cẩn thận lưu ý tới án phóng hỏa, những đầu bếp ấy còn chưa có làm, cho nên phòng bếp toàn bộ còn là trống trơn , động ngón tay, điều động thêm ống kính khác, tiếp tục truy tung hình ảnh các đầu bếp ! !

      "Chính là mỗi vấn đề sản sinh! Bất cũng chỉ có loại đáp án! Chỉ cần kiên nhẫn tìm kiếm, phát , thành phần thế giới vạn vật, tuyệt đối chỉ là thêm bậc nhị! !" Uyển Thanh cho hết lời, trong nháy mắt cầm lên ảnh chụp lão đầu bếp, phát thân ảnh lão đầu bếp mặc đầu bếp phục này hơn sáu mươi tuổi, hai mắt của sáng ngời, tức khắc cẩn thận lưu ý đến quyển sổ trong túi lão đầu bếp này ! !

      Lòng của tức khắc kích động kêu lên: "Tìm được rồi !"

      "Cái gì?" Mọi người cùng nhau kinh ngạc nhìn ! !

      Uyển Thanh hai lời, tinh thần hưng phấn trực tiếp cầm ảnh chụp này, quát to tiếng: "Điệp Y! ! !"

      Cửa trong nháy mắt mở ra, Điệp Y người giống như quỷ mỵ xuất ở trước cửa phòng...

      Lãnh Mặc Hàn hiểu em , liền bất đắc dĩ : "Em vừa tỉnh lại, tâm tình nên quá kích động, thương thế tốt, em muốn theo thói quen tổng gọi ấy, nên để cho ấy nghỉ ngơi chút..."

      "Chỉ có ấy hành động là nhanh nhất!" Uyển Thanh hai lời, liền đem ảnh chụp giống như bài poker kim loại ném cho Điệp Y, ; "Mau! ! tìm quyển sổ của lão đầu bếp này! Để Tô Lạc Hoành giúp ! ! Hành động phải cẩn thận! Trạm cảnh sát cách chúng ta mười lăm km!"

      Điệp Y gật đầu, tức khắc cầm ảnh chụp xoay người ra ngoài...

      "Quyển sổ của lão đầu bếp kia, có thể phản ánh vấn đề gì?" Mỹ Linh cùng Thanh Bình hiểu nhìn về phía Uyển Thanh hỏi!

      Uyển Thanh trực tiếp nhìn về phía hai người bọn họ, nhanh chóng phân tích : "Các người suy nghĩ chút! người thường xuyên đem sổ công tác ghi lại công việc của mình! là bởi vì ông ta cẩn thận! Hai là có thể là trí nhớ của ông ta tốt! Ông ta hơn sáu mươi tuổi, còn có thể ở lại tại phòng ăn, chứng minh năng lực của ông ta tệ, nhất định được Đường chủ tịch coi trọng! Như vậy ông ta tiếp nhận sống tiếp, tất nhiên hội nặng chút, có ý nghĩa chút!"

      Mỹ Linh cảm thấy chuyện này rất có đạo lý, nhưng vẫn là nhìn về phía Uyển Thanh mặt bộc lộ nghi ngờ ; "Tôi coi như là ông ta đem sổ ghi chép xuống công việc của mình! Nhưng đây cũng chỉ là phản ánh Đường Chí Long cần ông ta làm việc gì đó!"

      "Ai biết được!" Uyển Thanh cầm cái nút, mỉm cười tiếp tục nhìn di vật của hơn hai mươi người đầu bếp, mà Lãnh Mặc Hàn cũng tiếp nhận phần tư liệu trong tay em , nhanh chóng phân tích tấm hình cùng di vật...

      Hơn nửa giờ sau, màn hình máy vi tính ánh đèn chợt sáng lên! !

      Uyển Thanh tức khắc khẩn trương xoay người mở ra công cụ tiếp nhận, quả nhiên thấy Điệp Y đem nội dung trong sổ của lão đầu bếp ghi lại, từng tờ từng tờ dùng camera chụp được, tức khắc kích động xem lướt qua từng cái từng cái tự muốn buông tha, nhìn thấy lão đầu bếp quả nhiên như chính mình sở liệu, là người cẩn thận nghiêm túc, cũng là người có bệnh hay quên khá lớn! Cho nên ông ta đem trình tự mỗi việc làm toàn bộ ghi chép ràng xuống, bao gồm bắt đầu khi nào làm, lúc nào tan tầm, thời gian ban ngày giao tiếp gặp vấn đề gì, phương diện nguyên liệu nấu ăn xảy ra vấn đề gì, ông ta tất cả đều nhớ thanh thanh sở sở...

      "Kỳ quái!" Trương Thục Dao nhìn về phía Uyển Thanh, kinh ngạc hỏi: "Quyển sổ lão đầu bếp mang tùy thân, thế nào án phóng hỏa còn hoàn chỉnh như vậy!"

      "Đây mới là ông trời phụ lòng người! Đó là bản lĩnh của Uyển Thanh tôi!" Uyển Thanh cho hết lời, hai tròng mắt lại nhanh chóng xem lướt qua nội dung mỗi trang nhật ký, sau đó rốt cuộc nhìn thấy đêm trước án phóng hỏa, đoạn văn thứ nhất lão đầu bếp ghi chép : Ngày mai năm giờ chiều, khách sạn Xuân Trà! Toàn thể đầu bếp trưởng cùng trợ lý đầu bếp bốn giờ ba mươi phút tập trung! Mật mã gác cổng 282879!

      "Tìm được rồi ! !" Uyển Thanh trong nháy mắt kích động nhìn về phía mọi người, vung lên mặt ngày ấy, cười rộ lên : "Tôi cũng ! ! Ông trời phụ lòng người”
      Ba người Mỹ Linh, Thanh Bình và Trương Thục Giao, cùng nhau hướng nhìn ngày ấy, lại nghi ngờ kêu lên ; "Những lời này có ý gì a? Đây phải là câu rất đơn giản sao?"

      Lãnh Mặc Hàn lại nhìn về phía câu kia, hai mắt sáng ngời! !

      Uyển Thanh bật cười nhìn về phía ba nữ nhân, yếu ớt : " đúng! ! Ngày mai năm giờ chiều, khách sạn Xuân Trà! ! Toàn thể đầu bếp trưởng cùng trợ lý đầu bếp bốn giờ ba mươi phút tập trung, mật mã gác cổng 282879! ! Chứng minh Đường chủ tịch lúc ấy có khả năng kịp triển khai cái hội nghị này, cho nên mới giao mật mã cổng cho lão đầu bếp, để ông ta thay thế triển khai hội nghị này! Kiểm kê nguyên liệu nấu ăn của khách sạn Xuân Trà! Các người muốn biết, khách sạn Xuân Trà nguyên liệu nấu ăn là phi thường nhiều! Thế nhưng mà ở đây lại có nguyên liệu nấu ăn xảy ra chuyện! Đường chủ tịch mới cấp tốc trở về, xử lý chuyện này!"

      "... Nghĩ muốn là..." Mỹ Linh cùng Thanh Bình khỏi kinh ngạc nhìn về phía Uyển Thanh, hỏi; "Có ý gì?"

      Uyển Thanh kích động nhìn về phía mọi người, : "Các người có nghĩ tới hay ! ! Nếu như là nguyên liệu nấu ăn xảy ra vấn đề, như vậy chuyện thứ nhất Đường chủ tịch cần hỏi trách nhiệm cũng phải là đầu bếp, mà là phòng thu mua! Ông ấy khi đó trước gọi điện thoại cho phòng thu mua, chất vấn chuyện này, sau đó phân phó trợ lý đầu bếp phòng thu mua kiểm kê nguyên liệu nấu ăn cùng kiểm nghiệm thực thôn! Nếu là như vậy, tình tiết lúc đó ông ấy ở nấu nướng, chính là thành lập ! !"

      "Dù cho thành lập, có thể chứng minh vấn đề gì?" Trương Thục Dao nghe được trận tim đập rộn lên, kỳ quái hỏi.

      Lãnh Mặc Hàn hơi ngửa mặt, cắn chặt răng nhìn kỹ mỗi điểm phía trước, : "Nếu như tình huống lúc đó Đường chủ tịch nấu nướng thành lập, như vậy... Khí than phiệt này là ai động ! ! ?"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :