1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Hàn Trinh Trinh

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1213 : Trận chung kết (3)
      Edittor: Lam Linh

      Bây giờ là mười giờ! !

      Đèn thủy tinh trong nhà hát xoay vòng tròn chiếu ra ánh sáng nhìn đến chói mắt. Các nhân viên trong nhà hát khẩn trương dẫn người xem ngồi đúng vào chỗ của mình, trận đấu bị trì hoãn 10 phút. Nghe quản lý rượu và chuyên gia hầu rượu xảy ra tranh chấp. Trước mắt còn chưa giải quyết xong chưa. Nhân viên giới truyền thông và khán giả lập tức ngẩng đầu nhìn về phía sân khấu vốn dĩ hoa mỹ, giờ phút này thập phần long trọng buông xuống bức mành nhung sẫm màu, chỉ thấy bóng người di động bên trong. Mà chỗ ngồi của ban giám khảo cùng quan chủ khảo, cũng bị tấm mành bao phủ bên trong, càng có phần thần bí, thậm chí có ký giả bắt đầu hỏi thăm rốt cuộc gần tới giờ thi đấu còn xảy ra chuyện gì. có phải vì Vitas tiên sinh rời khỏi mà bắt đầu có tranh chấp! ?

      Toàn bộ hội trường ôn ào dần yên tĩnh lại. Mà các tuyển thủ đều đứng phía sau sân khấu. Chuẩn bị ra, chỉ là giữa sân khấu tấm mành sậm màu kia vẫn thần bí mà buông xuống, thấy quan chủ khảo cùng các vị giám khảo đâu, thời gian qua 10 phút, có vài phóng viên tò mò tay nhấc camera, thập phần tò mò ngửa mặt nhìn phía trước ———— suy nghĩ rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Bây giờ cũng chưa thấy bóng dáng của người chủ trì Hách Lệ ! !

      Toàn bộ hậu trường cùng nhân viên công tác rất bận rộn cùng náo nhiệt. Chỉ là cửa phòng nghỉ của các chuyên gia hầu rượu, vẫn đóng chặt, có vài nhân viên nam người Pháp vẫn bộc lộ vẻ nghiêm túc cùng cẩn thận, canh giữ bên ngoài phòng nghỉ ngơi, theo sau phụ trách dẫn các tuyển thủ hướng lên sân khấu!

      Bên trong phòng nghỉ! !

      Đường Khả Hinh vẫn như trong cuộc thi, nét mặt căng thẳng, ngồi mình ở ghế sofa đỏ hồng, hai bàn tay nắm chặt nhìn về bó hoa bách hợp ở trước mắt. Cảm giác được vết thương vai rỉ ra những trận đau đớn thấu xương, nhất là năm ngón tay càng cứng ngắc... kìm lòng được nắm tay phải, để cho đầu ngón tay hơi cứng ngắc hơi thả lỏng duối ra, chuẩn bị cho trận thi đấu....

      Gosedon cùng Alex lúc này vẫn tĩnh lặng đứng trước vách tường. mặt vẫn bộc lộ vẻ khẩn trương. Dù sao đối mặt với cuộc thi đấu mang tầm cỡ quốc tế như thế này, thành công chỉ kém bước thôi! Ai cũng có ước muốn sau cuộc thi, bản thân mình biểu càng xuất sắc hơn! Hơn nữa điểm của ba vị tuyển thủ gần tới đích. Mặc dù Đường Khả Hinh chiếm được mười phần thắng nhưng cũng có nghĩa là sau cuộc thi đấu, có thể nhất định giành được vòng nguyệt quế, quả thực thực lực của nhóm tuyên thủ đều rất mạnh. Nhất là Gosedon, chuyên gia hầu rượu đặc biệt mê luyến ẩm thực cách cuồng nhiệt. Ở trận chung kết dường như vì mà tổ chức ra vậy! !



      Vô số tinh giới rượu nho, nhao nhao lắc đầu rồi cười rộ lên, xem qua nhiều trận đấu chuyên gia hầu rượu như vậy, tại là lần khó đoán trước ai là quán quân của cuộc thi đấu nhất! !

      Trận thi đấu này được bắt đầy từ năm1969. Đến nay cũng là lần thứ mười bốn, từ bài thi viết cơ bản đến mù phẩm, mà vòng cuối cùng trong trận chung kết, là vòng có khảo nghiệm tố chất tuyển thủ nhiều nhất, từ cách ăn mặc, cùng cử chỉ, đến quá trình hầu rượu. Động tác có hoàn mỹ hay , cử chỉ có tao nhã và khéo léo hay , đối mặt với các vị khách ở mọi quốc gia thế giới. Phải có chuyên nghiệp về tri thức, có thể giảng giải về văn hóa các quốc gia đến món ăn nổi tiếng cùng các loại rượu có.. Quá trình này các giám khải cùng các ban chủ khảo nhất định để cho các tuyển thủ qua mặt. Bọn họ lấy thân phận là khách cùng các người phục vụ rượu chuyện. Cố ý làm khó dễ cùng gọi sai ten rượu để khảo sát. Mà nay trận thi đấu lớn tầm cỡ thế giới này lại chưa ra đề để khảo nghiệm. Chắc hẳn là áp dụng cách của vòng thi đấu trước. Nghe là ở vòng thứ ba người phục vụ rượu gặp phải khách quý thần bí. Trình độ lớn nhất. Dù sao, người phục vụ rượu chuyên nghiệp ,chức trách chính là muốn chinh phục các vị khách nhân thế giới! !

      Thời gian qua mười phút. Bây giờ là mười giờ hai mươi!

      Gosedon cùng Alex độc đứng ở đấy cảm thấy thời gian trôi qua này thập phần quỷ dị. Liền hơi ngẩng đầu nghi ngờ nhìn về phía đồng hồ treo tường. Thời gian cư nhiên qua hai mươi phút , Đường Khả Hinh vào lúc này cũng ngẩng đầu nhìn đồng hồ. Thời gian đúng là trôi qua mười phút. Người châu Âu luôn luôn đúng giờ. Tại sao ở cuộc so tài lớn lại có việc chậm trễ lâu như vậy?

      Tiếng gõ cửa, dần vang lên.

      Á Lạc đẩy cửa tới trước mặt Gosedon cùng Alex gật đầu rồi mới bộc lộ vẻ tươi cười hướng Đường Khả Hinh tới. Ngồi bên cạnh ghế sofa mới mềm giọng ; "Mọi người nhất định đợi lâu rồi?"

      " xảy ra chuyện gì?" Đường Khả Hinh nhìn về phía Á Lạc, kỳ quái hỏi.

      "Tôi cũng biết !" Á Lạc nhìn về phía Đường Khả Hinh, mặt cũng hơi bộc lộ vẻ nghi hoặc, : "Trong lúc tôi vừa ngang qua đây, phát phòng họp phía sau sân khấu, cửa đóng chặt, Thậm chí bên trong truyền đến thanh lớn. Hình như có thanh chai rượu bị đánh vỡ ..."

      "A? Rượu gì bị đánh vỡ! ?" Đường Khả Hinh trái tim phịch tiếng. Sắc mặt hơi tái nhợt nhìn về phía Á Lạc!

      "Tôi biết..." Á Lạc người cũng có vẻ có chút khẩn trương cùng trầm trọng, mới thẳng: "Đoán chừng trận đấu lập tức bắt đầu ! Bọn họ nhất định thể trì hoãn lâu như vậy!"

      Đường Khả Hinh đôi mắt chợt lóe. nhớ lại chai rượu đỏ kia tâm tình khỏi trầm trọng...

      Phòng họp!

      David cùng chủ tịch Duran cùng nhau biểu tình nghiêm túc ngồi ở bàn đầu của hội nghị. Bên trái là quan chủ khảo, bên phải là giám khảo. Mỗi người đều là khuôn mặt nghiêm túc . Ngay cả phu nhân George cũng chỉ cầm lông hồng. Cúi đầu lên tiếng! Tưởng Thiên Lỗi cùng Bác Dịch ngồi cùng chỗ. Khuôn mặt càng nặng nề nhưng vẫn là thở phì phò tức giận chuyện! Duran làm người phụ trách lớn nhất. Ông chậm chạp thu hồi văn kiện đứng lên nhìn về phía mọi người : "Được rồi! Thời gian nhất định sai biệt lắm! Cuối cùng kết quả của hội nghị lần này là bác bỏ Vitas tiên sinh. Ở thi trận thi đấu tiếp chúng ta lần nữa định ra kế hoạch vòng thứ ba thi đấu Chuyện này, do tôi đến phụ trách!"

      George phu nhân lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Duran. Khuôn mặt bộc lộ vẻ vui nhưng vẫn trực tiếp thu hồi văn kiện, nhìn mọi người hơi cao giọng : "Tôi cảm thấy! Bãi bỏ đề thi của Vitas tiên sinh là biểu tín nhiệm bé kia! Nếu như tất cả phần thi của ấy tới nay vẫn tồn tại tranh luận, đây có thể dẫn ra nghi ngờ! Nhưng hội nghị hôm nay, ràng là nhắm vào bé ấy! Duran tiên sinh. Ngài làm như vậy ảnh hưởng đến ấn tượng của ban giám khảo và quan chủ khảo đối với bé kia.! Chuyện này đối với bé ấy rất công bằng!"

      Duran hơi ngưng mặt nhìn về phía George phu nhân! !

      George phu nhân lên tiếng tiếp chỉ là thu hồi văn kiện xoay rồi người rời . Rồi quay lại : "Nếu như ấy hôm nay còn có thể may mắn vượt qua. Mấy người còn phải cho lên vị trí hộ trưởng hầu rượu.Các người làm như vậy, là làm khó phụ nữ, lại càng có thành kiến đối với những quốc gia rượu mới thế giới !"

      "George phu nhân!" David nhất thời khiếp sợ nhìn về phía George phu nhân! !

      George phu nhân lạnh lùng cầm trong tay văn kiện trực tiếp xoay người rời . Lúc xoay người. phịch tiếng đóng cửa lại, giống như tiếng bom nổ lớn! !

      Toàn bộ phòng họp lập tức lại rơi vào hoàn cảnh nghiêm túc mà trầm mặc !

      Duran cùng David cũng rất phiền não ngồi bên. Tưởng Thiên Lỗi cùng Bác Dịch hai hàng lông mày nhíu chặt. Nghe bọn họ mọi người vừa thảo luận về Đường Khả Hinh tâm của họ rất sôi sục. Nếu có lời George phu nhân bây giờ bọn họ cũng bị á khẩu! Bác Dịch vừa cũng vì Đường Khả Hinh mà trải qua trận kịch liệt. thậm chí còn có ý nghĩ thương tiếc. Cảm thấy quốc gia. Có những loại người hoàn hảo phát triển về mọi mặt nhưng có hay họ cũng bị hiểu lầm... Loại cảm giác này, khó chịu! !

      David tiên sinh lúc này cũng nữa. Cảm giác rất tiếc nuối nhưng vẫn là hơi kiên nhẫn trầm mặc nhắc tới văn kiện rồi rời . Duran tiên sinh cũng trầm mặc cầm văn kiện rồi rời . Hách Lệ đứng ở bên, nhìn bọn họ liếc mắt cái cũng xoay người rời ..

      Mọi người trong phòng họp, tất cả đều trầm mặc rời !

      Mười giờ hai mươi tám phút qua! !

      Toàn bộ nhà hát lập tức xuất tiếng ồn. ít người xem cùng phóng viên ký giả cùng nhau nghị luận. Ngay cả bạ giám khảo cùng câc bị khách quý cũng nổi lên vẻ nghi ngờ. Dưới đài Nhã Tuệ cùng Trần Mạn Hồng cũng bắt đầu khẩn trương nhìn ————

      Rốt cuộc! ! Ở thời gian mười giờ ba mươi. trận nhạc xúc động lòng người vang lên. Tấm mành sẫm màu buông xuống sân khấu dần mở ra. Lúc này ở trong sân khấu. đó bày ra ba bàn tuyết trắng cùng với những cái chén màu xanh lấp lánh. Bên đoác hàng nghìn loại rượu nho thế giới với những chai rượu có tẹo giá đắt đỏ. Nhìn rất tôn quý cùng hoa lệ!

      Quan chủ khảo cùng giám khảo ngồi bên trái. George phu nhân ngồi ở vị thứ ba , theo sát là Fenain tiên sinh. Khuôn mặt vẫn như cũ rất khó coi. David tiên sinh lại vào lúc này biết đâu! !

      Người chủ trì vào lúc này mới mỉm cười cần microphone, lên đoạn châm ngôn “Triết học trong phòng bếp”. Vũ trụ vì sinh mệnh có tồn tại mới ý nghĩa. Mà sở hữu sinh mệnh đó phải hấp thu chất dinh dưỡng! Thượng đế làm cho người ta phải ăn cơm mới có thể sinh tồn, bởi vậy dùng muốn ăn để đẩy mọi người ăn cơm. Cùng sử dụng ăn cơm mang đến vui vẻ. Mấy năm nay những người tại trù phòng triết học thảo luận càng ngày càng nhiều! Tự thành phái dùng cơm theo lễ nghi mà ở mỗi quốc gia tự mình hình thành. Mà phục vụ rượu những chỉ quen thuộc rượu ngon. Mà đối với thức ăn họ còn hiểu biết rất nhiều ..

      Người chủ trì đài chuyện. Hậu trường nhân viên công tác chính khẩn trương bận rộn. Mag phòng nghỉ ngơi của ba vui tuyển thủ được các nhân viên thông báo. Trận thi đấu chuẩn bị bắt đầu, thỉnh các vị nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng. Rồi bọn họ rốt cuộc sâu thở cái. Mọi người chậm chạp đứng lên. Khẩn trương chỉnh lại trang phục của mình. Đường Khả Hinh khuôn mặt cũng nghiêm túc chậm chạp đứng lên, phát cánh tay mình bị thương. Nó lại lên cơn đau nhưng lại có biểu tình gì chỉ đứng lên chuẩn bị cắt bước...

      thanh vang lên! !

      Mọi người quay người lại...

      David tiên sinh biểu tình rất lạnh lùng nghiêm túc nhìn về phía Đường Khả Hinh, : "Đường Khả Hinh tiểu thư! Trước khi thi đấu ít phút , tôi có chuyện muốn với !"

      Đường Khả Hinh nghe lời này, hơi giật mình nhìn về phía David...

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1214: Trận chung kết (bốn)

      Edit: Lam Linh

      Phòng nghỉ ngơi! !

      Bầu khí càng lúc càng nghiêm trọng!! !

      Đường Khả Hinh giống như bị rơi vào hầm băng. Người lạnh run, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt run rẩy kịch liệt nhìn về phía trước. lại lần nữa kinh ngạc mặc dù thể tưởng tượng ra chính mình nghe thấy những gì. vẫn bình tĩnh nghe tiên sinh David xong cái gọi là chân tướng. Khuôn mặt có vẻ ôn nhu tĩnh lặng nhưng có thể cảm giác được hai tay nắm chặt run rẩy kích động nhưng đến cuối cùng vẫn im lặng lên tiếng...

      David nhìn Đường Khả Hinh, lại lần nữa nghiêm túc hỏi: "Đường Khả Hinh tiểu thư! Mong người tin là chúng tôi đối với các tuyển thủ đều công bằng ! Chín giờ năm mươi lăm phút, tôi có nhận được tin báo, quả có đên bệnh viện để thăm Vitas tiên sinh. Còn truyền đến đoạn ghi có liên quan đến lúc đến bệnh viện khi đó! Thậm chí còn báo với vòng hai cuộc thi đấu, đề thi bị tiết lộ ra ngoài nên biểu mới xuất sắc như vậy! Đương nhiên. Công tác bảo mật tỏng cuộc họp của chúng tôi thập phân nghiêm cẩn, khi có chứng cứ có lý do gì hoài nghi về loạt cử chỉ hành vi của ! Mà Vitas tiên sinh khắc tiến vào bệnh viện, rời khỏi trận đấu. Cho nên việc có gặp hay gặp qua thầy mình, chúng tôi vẫn có phần dị nghị ! Nhưng chúng tôi thông qua giám khảo đoàn cùng quan chủ khảo ở hội nghị khẩn cấp. Quyết định loại bỏ đề thi ở vòng cuối của Vitas tiên sinh! Đồng thời sau khi thi đấu, cũng lặp lại việc kiểm tra năng lực của về khả năng thưởng thức và giám định đối với dịch rượu! Nếu như có năng lực cần sợ hãi.!"

      Đường Khả Hinh cảm giác như bản thân của mình mệt mỏi vô lực. Nhớ tới những năm tháng qua của mình đối với dịch rượu, phải vất vả cực nhọc trả giá. Giờ phút này bị phủ nhận còn mảnh, cái loại cảm giác khóc ra nước mắt này,, thực bi thương sâu sắc.

      "Đường Khả Hinh tiểu thư!" David sâu nhìn về phía Đường Khả Hinh, còn tôn trọng nàng mà gọi lớn : "... Có thể đưa ra phản đối !"



      Đường Khả Hinh nhớ tới thầy mình. Ông từng vì mình và vứt bỏ phần tôn nghiêm, chút tiếc nuối rời khỏi cuộc thi để đưa ra phản đối. có cảm giác như trái tim mình bị tảng đá lớn chèn ép. Đau đớn thở nổi. Nhưng cuối cùng chỉ cười ôn nhu nhìn về phía David. Đôi mắt miễn cưỡng nặng trĩu mỉm cười "Tôi hi vọng thế giới... Nên như vậy..."

      David nhìn sâu về phía Đường Khả Hinh.

      Đường Khả Hinh lại chỉ bộc lộ ẻ mỉm cười nhìn về phía David. Trái tim khó chịu đến đâu lại chỉ mỉm cười đến đó: "Tôi hi vọng... Thế giwosi đều như thế này... Công bằng công chính. Thời điểm nghi ngờ, đê xuất đề nghị, hay thậm chí phản đối... tôi có chuyện, muốn thỉnh giáo David tiên sinh chút..."

      " !" David nhìn về phía Đường Khả Hinh, ngữ khí khỏi chậm lại.

      Đường Khả Hinh yếu ớt ngẩng đầu, nhìn về phía David. Rốt cuộc giọng có chút cương quyết : “Nếu như tôi.. ở cuộc thi đấu, lại lần nữa xuất sắc... Mà David tiên sinh lại nhận được tin nhắn báo cáo tôi. Nghi ngờ năng lực của tôi... vậy tôi nên làm cái gì bây giờ?"

      David nhìn Đường Khả Hinh, nghiêm túc trầm giọng ; "Sau cuộc thi đấu. Toàn bộ quan chủ khảo trong cùng thời gian ngẫu nhiên chọn đề. Cho nên hề biết đề như thế nào! Sau đó, nếu có thể an toàn vượt qua nhất định có vấn đề gì xảy ra ! Hơn nữa cũng xin hãy tin tưởng chúng tôi. Chúng tôi đối với công tác giữ bí mật của đồng nghiệp và nhân viên phục vụ rất có lòng tin. Nhưng bất quá... phải cẩn thận đến từng cử chỉ"

      , chút lại dừng lại !

      Đường Khả Hinh yếu ớt nghe. Toàn thân vô lực nhưng vẫn gật đầu : "tốt.. Tôi hiểu được..."

      David nhìn về phía trầm tĩnh trước mắt này. Nhớ đến lúc thi đấu. Lúc trả lời câu hỏi. Xác thực bộc lộ khí chất phi thường. David do dự hồi mới chậm rãi vươn tay đặt lên vai này an ủi cùng cổ vũ : "Xin tha thứ cho quyết định của chúng tôi! Ở cuộc thi đấu trọng đại như vậy. Mỗi cá nhân thể quyết định được"

      Đường Khả Hinh chậm chạp ngẩng đầu nhìn về phía David, mỉm cười... Có lẽ là ràng. Ông vốn thấy được năng lực của chính mình. Chỉ đáng thương cho người gửi tin nhắn đến. Chỉ muốn trăm phương ngàn kế hãm hại mình!

      " Nếu như là người thi đấu tốt nhất chúng tôi ủng hộ. có thể hiểu được. Tôi mình đến với những lời này là còn tín nhiệm !! Tôi rất đau lòng khi lại phát sinh chuyện như vây" David lại lần nữa xin lỗi Đường Khả Hinh!

      Đường Khả Hinh hướng về phía ông mỉm cười. Tay bị ông nắm có chút đau đè tới vết thương bên tay trái của mình. Từng đợt đau đớn kịch liệt làm cho toàn thân run rẩy !

      "Cố lên! !" David tiên sinh cho hết lời rồi nhìn cái mới chậm rãi xoay người rời ...

      Đường Khả Hinh lúc này mới thả lỏng. trán tràn đầy mồ hôi lạnh. chịu được vươn tay kéo cái áo khoác màu đen. Nhìn áo sơ mi trắng như tuyết nhiễm màu đỏ thẫm. Mặc dù đau đớn nhưng khuôn mặt của lại chỉ bộc lộ vẻ buồn bã cùng kiên quyết. Mềm giọng : Khả Hinh, mày làm đúng rồi. Chính mày là người vượt qua trong cuộc thi đấu này.. Cho nên mày Ủy khuất cũng được, oan uổng cũng được. Chủ yếu là mày có thể có cơ hội thể và biểu diễn tài năng của mình!!

      tự với mình những lời này rồi nặng nề đứng lên. Cuối cùng cũng lộ ra vẻ tươi cười.

      Tiếng gõ cửa vang lên!

      Hách Lệ chậm chạp đẩy cửa tới nghiêm túc nhìn về phía Đường Khả Hinh, : "Đường Khả Hinh tiểu thư! ! Thời gian thi đấu đến. Mời ngài lên sân khấu! !"

      Đường Khả Hinh nghe lời này, hơi ngửa mặt nhìn về phía Hách Lệ. Tâm lại lần nữa sôi trào. Khuôn mặt bộc lộ vẻ mỉm cười của người phục vụ rượu chuyên nghiệp. Thở mạnh hơi. Nắm chặt tay, ngửa mặt về phía trước. ————

      Toàn bộ người xem nghe theo sắp xếp của người dẫn chương trình mà ổn định xem trận thi đấu chuẩn bị bắt đầu. Giờ khắc này, vang lên những tiếng vỗ tay kịch liệt, vô số ánh đèn lóe sáng. Ba người mang đồng phục màu đen, khí chất siêu phàm. Khuôn mặt bộc lộ nụ cười chuyên nghiệp. Đường Khả Hinh qua hai vòng trận thi đấu đạt 128 điểm, tạm dẫn đầu, đứng ngay giwuxa sân khấu.

      Nhã Tuệ cùng Trần Mạn Hồng ngồi ở ghế của những vị khách quý. Nhìn thấy Đường Khả Hinh mặc bộ đồng phục màu đen, dịu dàng như ngọc , khí chất khi phàm. Các đều kích động mỉm cười ngừng vỗ tay, nghẹn ngào kêu :"Khả Hinh ———— "

      Vô số phóng viên cùng người xem ở Trung Quốc. Vào lúc này cũng vỗ tay nhiệt liệt ủng hộ!

      Đường Khả Hinh đứng ở vũ giữa đài. Nghe những thanh như sấm này. Híp mắt lại nhìn thấy Nhã Tuệ cùng Trần Mạn Hồng. Rốt cuộc cũng mỉm cười...

      Quan chủ khảo cùng các ban giám khảo nhìn về phía Đường Khả Hinh. Mỗi người đều có sắc mặt khác nhau.

      Lúc này, Alex cùng Gosedon cũng đứng ở dưới nhìn thấy Đường Khả Hinh cùng người xem. Đều đồng thời gật đầu! !

      Nhà hát trong nháy tối đen như mực. Người xem nghĩ rằng nơi này bị mất điện nên kêu lên. Ở giữa vũ đài. ánh sáng màu bạch kim chiếu ào ba người phục vụ rượu. Hai mươi chín quan hủ khảo đến từ nhiều nước thế giới rượu đều ngồi yên vị ở trước bàn. Mà màn hình lớn sâu khấu lên hình ảnh sáu vị đầu bếp hàng đầu, họ đến từ Trung Quốc, , Pháp, Đức, Mỹ. có Pierre, Vicky Nạp, Karo, Sura, Alan Kelly! !

      Hách Lệ vào lúc này khuôn mặt bộc lộ vẻ mỉm cười đối với ba vị tuyển thủ mềm giọng : "Đầu tiên, chúc mừng các vị tiến vào trận chung kết của cuộc thi đấu.! Ở phía sau các vị là hai mươi chín quan chủ khảo cùng sáu người phụ trách rượu. Bọn họ giả làm khách ngồi an vị trước bàn ăn để thử nghiệm năng lực của các vị. Điểm lần này tổng hợp từ các vị giám khảo. có tình trạng điểm ràng. Thế nhưng, xin các vị chú ý. Nếu trong quá trình phục vụ mà phạm lỗi ba lần tuyển thủ đó có đường nào tiến vào vòng thứ ba tiếp đón vị khách vô cùng thần bí."

      Lời này vừa ra toàn trường liền ồ lên !

      Ba vị tuyển thủ đứng giữa đài nghe những lời này, khuôn mặt căng thẳng, thở dài cái!

      "Phía sau các vị là những đầu bếp hàng đầu đến từ Trung Quốc, , Pháp, Đức, Mỹ, Nhật Bản. Trong quá trình hầu rượu, các vị có thể nếm thử trước những món ăn trong thực đơn mà khách gọi, chữ cũng được ra, trong quá trình nấu nướng của đầu bếp! Trong quá trình các vị giảng giải về rượu, được nhìn lén quá trình nấu nướng của đầu bếp phía sau màn hình lớn! Đây quả thực là phần thi khảo nghiệm giá trị kinh nghiệm cực kỳ khó khăn của các vị! Tuyển thủ Đường Khả Hinh qua rút thăm của giám khảo cùng quan chủ khảo, phụ trách bàn số 3! Tuyển thủ Alex phụ trách bàn số 2, Gosedon tiên sinh phụ trách bàn thứ nhất! ! Cầu chúc các tuyển thủ thi đấu thành công! Các vị có giờ đồng hồ, đương nhiên, các vị nếu có thể khiến khách mãn ý trước tiên, có thể sớm bước tiến vào đợt thi đấu thứ hai! tại! Trận đấu bắt đầu! !"Hách Lệ xong, liền hơi vươn tay, để cho ánh đèn nhiều màu trong hội trường trong nháy mắt tắt , ở trung tâm mới chính thức chiếu ra ánh sáng trắng chuyên dụng trong hầu rượu.

      Vô số ly thủy tinh cùng rượu lên! !

      Ba người bỗng dưng khẩn trương liền xoay người hướng đến quầy bar. Chuẩn bị thi đấu...

      Hách Lệ đứng ở bên cạnh các ban giám khảo. Nhìn bọn họ lâu cuối cùng cũng tính thời gian!

      Sáu người đầu bếp ở sau màn hình lớn chuẩn bị đồ ăn. Những phóng viên nhanh chóng chụp ảnh lại !

      Thời gian sáu mươi phút, từng giây từng giây dần đếm ngược...

      Ba người phục vụ rượu mặc y phục màu đen. Cánh tay treo khăn lộn mày trắng. Bên cạnh túi có đầy đủ diêm, có những cây kéo, có dụng chụ mở chai. Cầm lên bỏ nơi cất rượu. Vừa kịp lúc tham gia thi đấu. Đường Khả Hinh động tác có hơi chậm. Cuối cùng cũng nhận lấy phiếu thực đơn rồi xoay người .Trong nháy mắt bình rượu ướp lạnh sherry bị phịch xuống tiếng. Bình thủy tinh trong nháy mắt rơi xuống sân khấu.

      Toàn trường trận ồ lên! !

      Đường Khả Hinh cũng mở to mắt, nhìn màn này, trái tim như bị ai đâm vào! ! !

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1215: Trận chung kết (năm)
      Editor: Ngày Đẹp Tươi
      Toàn bộ nhà hát, thanh kéo dài ngừng vang lên, mà khán giả Trung Quốc cùng phóng viên đều sợ đến sắc mặt trắng bệch, Nhã Tuệ càng nắm chặt trang phục, dựa sát vào Trần Mạn Hồng, sợ đến tim gan run rẩy !

      Các hầu rượu và các vị giám khảo cùng nghiêm túc nhìn , làm sai ba lần, căn bản cần sách vở ghi lại, Tưởng Thiên Lỗi cùng Bác Dịch khẩn trương nhìn về phía Đường Khả Hinh!

      Đường Khả Hinh cầm thực đơn trong tay, tim như bị nện chùy mạnh, xác thực quá thiếu kinh nghiệm trong những trận thi đấu lớn, đây cũng là phần Vitas vô cùng lo lắng! Não dường như bấn loạn, nhìn về phía chai rượu sherry vỡ mặt đất kia, ngửi mùi rượu nhàng kia, có chút nghi hoặc tạm ngừng lại, quả nhiên, Hách Lệ tức khắc cầm văn kiện trong tay, mỉm cười về phía Đường Khả Hinh, mềm giọng : "Đường Khả Hinh tiểu thư, sao chứ? Có thể tiếp tục hầu rượu chứ?"

      Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía Hách Lệ, hai tròng mắt chợt lóe, cấp tốc khôi phục vẻ bình tĩnh của mình, mặt ôn nhu tươi cười, gật đầu, : "Có thể! "

      cho hết lời, liền phân phó quản lý quầy bar, quét sạch mảnh vỡ trong phòng ăn.

      Hách Lệ lại vào lúc này mỉm cười nhìn Đường Khả Hinh : "Chai rượu sherry này đến từ Tây Ban Nha, là rượu của William tiên sinh bàn số ba, ngài ấy gọi điện thoại đến phòng ăn đặt trước, phân phó nhân viên phục vụ phòng ăn ướp lạnh rượu sherry trước chút! Bây giờ... Chai này rượu sherry bị rơi vỡ, xin mời tuyển thủ Đường Khả Hinh lần nữa sau khi chọn chai rượu sherry ướp lạnh giống y như đúc, đưa đến trước bàn ăn!"

      Đường Khả Hinh lên tiếng trả lời, tức khắc cúi đầu, nhìn nhân viên phục vụ lúc thu dọn mảnh vỡ rượu sherry, phát ra nhãn hiệu rượu chai theo dịch rượu tràn ra mà mất ! Đây được chuẩn bị từ trước rồi! Mặt tức khắc bộc lộ nhu hòa bình tĩnh, dưới con mặt chăm chú cùng khẩn trương quan sát của mọi người, hơi khom người, cầm lên khối thủy tinh chai, đưa tới mũi ngửi ngửi, rượu sherry là loại rượu nho kinh điển nhất của Tây Ban Nha, từng thịnh hành ở quốc, được đặt tên của hoàng tử, Shakespeare còn từng mệnh danh loại rượu này là ánh mặt trời của Tây Ban Nha, được lên men bởi những hương vị đặc thù, hương hoa hồng, xạ hương cùng ủ chung với nho mà thành, ban ngày phơi dưới ánh nắng mặt trời, buổi tối dùng vải bạt đắp kín, đây là phương pháp sáng tạo độc đáo của Tây Ban Nha giúp hàm lượng của nho! Rượu sherry của Tây Ban Nha, sau khi ướp lạnh, trong mùi vị nhu hòa mang theo mùi vị rệt của vi sinh vật, đó là rượu sherry lắng đọng trong quá trình tạo cặn, hương khí kết tủa được sản sinh do tăng thêm máu của trâu đực và lòng trắng trứng, đây là chai rượu sherry trẻ tuổi! !

      Đường Khả Hinh trực tiếp đứng lên, mặt bộc lộ thần sắc ngưng trọng, cất bước về phía trước giá rượu, qua các dịch rượu trắng của các quốc gia thế giới...



      Lúc này, Alex cùng Gosedon về phía trước bàn ăn mà họ hầu rượu, cùng khách mỉm cười và nhiệt tình chuyện, nhất là Gosedon, là điển hình của mỹ thực gia, hướng về phía quý khách giới thiệu món ăn cùng rượu phòng ăn mà chính mình vừa được xem thoáng qua, vị khách nổi tiếng nhắm thẳng vào món ăn nổi tiếng của Bắc Kinh, vịt quay Trung Quốc...

      Gosedon hơi giật mình.

      Khán giả toàn hội trường bao gồm cả các vị giám khảo lập tức nở nụ cười...

      Đầu bếp Trung Quốc - Giản Sâm ở giữa màn hình lớn, tức khắc cầm vịt quay do nhân viên nuôi 60 ngày, đặt thớt, dùng đao pháp nhanh nhẹn, nhanh chóng cắt miếng con vịt, ăn vịt quay Bắc Kinh đầu tiên phải ăn da vịt, lúc chấm đường trắng, vị càng giòn càng béo! Đầu bếp lại nhanh chóng đem vịt quay Bắc Kinh chặt ra xếp đĩa, chuẩn bị ở giữa đĩa sứ lam khác, thêm mặt da, dưa chuột, hành cùng tương ngọt, lại thêm tỏi giã, bao quanh món ăn, càng cảm thấy cuộc sống thỏa mãn...

      Nhân viên phục vụ nhanh chóng đưa đĩa vịt quay Bắc Kinh danh tiếng trong ngoài nước cho quan chủ khảo!

      Gosedon tức khắc mỉm cười, thập phần phong độ nhàng nhiệt tình đứng cạnh quý khách, hướng về phía ông giải thích kỹ thuật nấu vịt quay Bắc Kinh, đầu tiên do nhân viên nuôi 50 tới 60 ngày, cắt miếng, nhất định phải mỏng, thậm chí lúc chấm đường trắng ăn, càng có loại mùi vị cách nào ra được! Mà tạo thành phong vị đặc thù của vịt quay Bắc Kinh chính là tương ngọt, lúc lấy tương ngọt chấm thịt vịt nướng ăn, tốt nhất phối hợp với Pinault Noir đến từ bờ tây biển Ella nước Mỹ! ! Pinault Noir, tannic nhạt mà mềm mại, dịch rượu vì trung độ, hương vị quả đào nồng đậm hòa cùng mùi vịt nướng phát ra, thập phần nhu mỹ phối hợp cùng chỗ! !

      Vị khách nghe , mỉm cười, nhìn về phía Gosedon hỏi lại: "Tại sao là Pinault Noir vùng bờ tây nước Mỹ, trong mắt của tôi, Pinault Noir ở vùng Burgundy của Pháp danh tiếng thiên hạ, hơn nữa dư vị lại kéo dài!"

      "Đương nhiên, tiên sinh!" Gosedon khẽ nhếch tiếu ý nhìn về phía quý khách, lại ộ nhiệt tình giải thích : "Pinault Noir của pháp, thập phần thích hợp mình hoặc cùng tri kỹ ba năm uống, hoặc là phối hợp với món ăn Pháp đầy tinh tế mà nghệ thuật, nhưng phải loại đất nào cũng nuôi trồng ra được giống nho như nhau, hương vị cũng khác nhau! Hương vị tương chấm vịt quay Bắc Kinh thập phần nồng đậm, nếu như phối hợp với giống nho Pinault đen vùng Burgundy quá nhiều, có thể phát huy được hiệu quả tỏa sáng lẫn nhau, chúng ta biết rằng vùng bờ tây nước Mỹ là vùng điển hình của khí hậu biển, thổ nhưỡng giàu có cùng những khoáng vật trân quý, để cho giống nho Pinault của Pháp giảm chút ưu nhã mà trơn mềm, hương khí lại trực tiếp khiến cho người khác kinh hỉ!"

      Vị khách nghe đến đây, hơi nghĩ nghĩ...

      George phu nhân cùng David nhao nhao trầm mặc nhìn về phía Gosedon cùngvị khách...

      "Được rồi! Cứ việc nếm thử chút!" Vị khách mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng vẫn mỉm cười gật đầu.

      "Được , xin chờ chút!" Gosedon lập tức xoay người, thân hình mạnh mẽ nhiệt tình tới trước giá rượu, cầm lên chai rượu năm 2006 đến từ trang trại rượu Ella, chỉ thấy tức khắc đem chai rượu đặt lên đối diện xe ăn, sau đó tươi cười nhiệt tình, tay phải đỡ đế chai, hướng về phía vị khách tươi cười mở nhãn rượu, sau khi xác nhận có nhầm dịch rượu, mới tức khắc từ trong túi mình lấy ra dụng cụ giải rượu thường dùng, xoay tròn năm vòng, nhanh chóng đâm vào bên trong nút rượu ————

      Alex đứng tại bàn ăn khác, khí chất ưu nhã đúng mực, khiến cho nụ cười của , thập phần mang theo hơi thở quý tộc, lúc mỉm cười đứng trước mặt khách, thập phần kiên nhẫn lắng nghe cầu của khách, hai tròng mắt gần như lóng lánh khiến tâm hồn người ta phen khiếp sợ, làm người ta khó mà cưỡng lại trong bất luận dịch rượu hay món ăn nào, đều say như vậy... Khán giả nữ toàn hội trường, bao gồm George phu nhân nhìn lúc hầu rượu, đều cảm thấy là nhất màn đẹp mắt...

      Vị khách cũng khỏi mặt bộc lộ tiếu ý nhìn Alex : "Tôi từng trải qua lần khó quên! Đó là thời gian sống bên bờ biển với những con hàu, tôm hùm, sò, cua hoàng đạo, hơn nữa tôi cũng rất thích thưởng thức ẩm thực hải sản truyền thống, nắm bắt hương khí vi diệu nơi biển rộng, tôi nghĩ muốn mình hưởng thụ mỹ vị hải sản khi đó, cả người tôi cảm giác như nằm cùng tảo biển và cua ở giường..."

      Alex nghe , liền tức khắc gọi nhân viên phục vụ đến, cùng bếp trưởng tiếng, lúc nấu hải sản, tránh cho thêm chanh và dấm chua thường dùng ướp hải sản, sau đó lại nhanh chóng lựa chọn chai rượu nho Provence màu hồng khiến người ta bất ngờ cho vị khách này, lúc vừa hướng về phía vị khách biểu diễn ký hiệu rượu nho, vừa mỉm cười mà nhẫn nại giải thích: "Món ăn đơn giản nhất thường có hương vị chân thực nhất, thưởng thức món ngon vùng bờ biển, hải sản đa số là bạch tuộc, ăn sống, hoặc chấm tương, nhất là thời gian nghỉ mát hưởng thụ gió biển tuyệt vời đến vậy, tôi chọn cho ngài giá cả tương đối thích hợp, loại rượu nho màu hồng này hề là gánh nặng hóa đơn với ngài ! Lúc tannic của rượu tháp phối hợp với hải sản, chỉ tăng thêm mùi vị hải sản, thậm chí làm hải sản có loại cảm giác kim chúc, mà nho và rượu vang trắng, xưa nay nổi tiếng nhẵn nhụi nhu hòa, phối hợp với thịt hải sản càng thơm ngon và thích hợp hơn. Nhưng ngài nhẫn mạnh từng nghỉ ngơi ở ven biển, đoán chừng là vùng biển Shakespear Biarritz, Saint - Malo, nơi đó hải sản có loại hương vị quả phỉ cách ràng, thịt mềm mại lại càng tiên mỹ nhu hòa, tôi đề cử loại rượu nho màu hồng Provence này, nó đến từ vùng ven biển xanh thẳm dài, gió vùng biển mang theo vị mặn, thổi lất phất vào từng quả nho mang theo hương khí của quả mâm xôi và dưa hấu, sau khi ướp lạnh, càng tươi mát ngon miệng, dẫn dắt người ta nhanh chóng chìm vào trong ký ức những ngày hè! !"

      trận tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên!

      Các vị giám khảo cùng George phu nhân cũng nhao nhao tỏ vẻ tán đồng mỉm cười gật gật đầu...

      Tưởng Thiên Lỗi làm khách ở bàn thứ ba, nhìn thời gian qua mười phút, hơi có vẻ khẩn trương quay đầu, nhìn về phía Đường Khả Hinh bên kia...

      Đường Khả Hinh cũng vào lúc này, mới chọn lựa ra được chai rượu sherry giống chai kia như đúc, nó đến từ rượu trang trẻ tuổi Gonzalez! ! Rượu sherry, hương khí cũng nồng nhiệt sôi nổi như người đàn ông dũng cảm! Với loại lâu năm, nó có thể uống ở nhiệt độ phòng, mà rượu sherry trẻ tuổi muốn uống phải thêm đá hoặc trải qua ướp lạnh, hơn nữa tất cả ly dành cho rượu sherry, sau khi tiếp xúc với khí, tạo thành nguyên nhân gây oxy hóa sướm, cho nên ly đựng nó chỉ có ba ounce! Lúc chọn xong rượu sherry và ly đặt xe ăn, lại cũng lợi dụng nhiệt độ của thùng ướp lạnh, mà là tay phải cầm thân chai, tay phải lại áp sát khối băng trong thùng, bắt đầu nhanh chóng xoay tròn ————

      Mấy vị giám khảo, trầm mặc nhìn về phía phương pháp ướp lạnh nhanh của Đường Khả Hinh, là lợi dụng ma sát giữa thân chai và dịch rượu bên trong, nhanh chóng tăng nhiệt, đây đúng là phương pháp ướp lạnh hữu hiệu rất nhanh giảm bớt thời gian! !

      William, vị khách chỉ điểm rượu sherry kia, mặt bộc lộ vẻ nghiêm túc, nhìn về phía Đường Khả Hinh đứng đầu bên kia động tác nhanh chóng như vậy, vẫn có tư thái ra gặp khách, ông lập tức ném khăn ăn, thập phần tức giận đứng lên, thẳng: "Tôi ngồi ở bàn ăn hơn mười phút, thế nhưng loại rượu sherry ướp lạnh mà tôi cầu vẫn chưa đưa tới, bởi vậy có thể thấy thái độ phục vụ cùng nhân viên phục vụ phòng ăn có đủ tố chất đúng giờ cùng chuyên nghiệp! ! !"

      Lời này vừa ra, toàn bộ người trong sân khấu, mặt đều biến sắc! !

      Đường Khả Hinh lúc xoay tròn chai rượu, nghe thấy tiếng chuyện này, nhanh chóng ngẩng đầu, hơi giật mình nhìn về phía William! !

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1216: Trận chung kết (6)
      Editor: Thanh Vũ
      Giữa hội trường phòng ăn toàn bộ khách nhân...

      Đường Khả Hinh lúc này mặc đồng phục màu đen của chuyên gia hầu rượu, mặt bộc lộ ôn nhu tươi cười, chuyên nghiệp đẩy xe ăn nho , về phía William, hai tròng mắt trong veo của dường như nhìn thấu lòng người, nhưng lại cư xử thập phần có lễ phép, đối khách nhân khẽ gật đầu tạ lỗi : "Xin chào quý khách, tôi là chuyên gia hầu rượu tới từ phòng ăn Bách Hợp, tôi họ Đường... Tôi thực rất xin lỗi, vừa rồi trong quá trình ướp lạnh rượu cho ngài, tôi cẩn thận đánh vỡ chai rượu sherry ngài đặt trước..."

      William, người đàn ông quốc gần bốn mươi tuổi, hai tròng mắt lóe ra ánh sáng lãnh đạm mà cố chấp, làm người ta sợ hãi... mặt bộc lộ thần sắc lạnh lùng, thấp mắt liễm, liếc mắt nhìn trong thùng đá là chai Tát Tuyết Tư của thương hiệu rượu sherry, cười chế nhạo : "Nếu như tôi cương quyết muốn chái Tát Tuyết Tư thương hiệu rượu sherry, mà phòng ăn các người chỉ có chai, vậy các người muốn đối đãi bồi thường tâm tình của tôi như thế nào? thậm chí thất thủ đánh vỡ chai rượu sherry trân quý! Xem ra, phải chuyên gia hầu rượu chuyên nghiệp, tôi cầu đổi phục vụ rượu, đồng ý tiếp đãi! !"

      Lời này vừa ra, toàn hội trường mảng im lặng! !

      Tưởng Thiên Lỗi và khách nhân trước bàn ăn, nhao nhao trầm mặt lên tiếng, phu nhân George cũng trầm mặc ngồi ở ghế, khẩn trương nhìn Đường Khả Hinh, vừa họp lúc, đặc biệt các giám khảo chính muốn nghiệm thi tốt cho bé này, thậm chí có chút tư thái nghiêm ngặt cùng hà khắc đưa ra, rất có thể đem khí thế của ngăn trở ở đợt thi đấu thứ hai! Bởi vì tiết lộ khảo đề cùng kiện nghe đồn, đây đều là việc hiệp hội chuyên gia hầu rượu cùng hiệp hội rượu nho rất oán giận và muốn khoan dung chuyện đó!

      Đường Khả Hinh điềm tĩnh mỉm cười nhìn về phía William như vậy vui cùng thần tình nghiêm túc, bởi vậy tới cuối cùng duy trì tư thái bình tĩnh, mềm giọng : " Rượu Sherry là quốc tửu của Tây Ban Nha, thế nhưng thân sĩ quốc các vị đều loại dịch rượu nhiệt tình bị cản trở này, hơn nữa vì nó đặt tên SHERRY, đặc biệt là ý tứ vương tử. Shakespeare càng tự xưng, đây là loại rượu mà nam nhân coi là tiêu chuẩn đệ nhất, cần phải uống rượu sherry!"

      " nhiều như vậy, có ý gì?" William nhìn về phía Đường Khả Hinh, thập phần lãnh đạm hỏi.

      Đường Khả Hinh mỉm cười nhìn về phía William, : "Quý khách, ý của tôi là... Phàm là nhân sinh đều muốn cự tuyệt chi rượu bình thường vô vị, chúng ta mỗi người mặc dù thể cũng giống như Shakespeare, nhưng đối cuộc sống chúng ta cũng có cầu cùng mỹ thực, tựa như phạm trù phòng triết học như nhau, vì sản xuất loại đồ uống sô--la hương nồng trơn mềm, đều phải hao hết tâm tư ngày đêm, tôi nghĩ... Thượng đế nhất định đối với chúng ta việc xa xỉ nho này, mà có bất kỳ bất mãn, bởi vì bản thân ngài ấy chính là cao nhất !"



      Các giám khảo ánh mắt sáng lên, thập phần kinh ngạc nhìn về phía Đường Khả Hinh, ở tác phẩm nổi tiếng lợi dụng kinh điển ăn uống《 tại trù phòng triết học 》, truyền đạt cho vị khách nhân này: Khách nhân là thượng đế! ! Nhưng hi vọng khách nhân có thể lượng giải, người làm ẩm thực, mỗi người cũng có mục đích theo đuổi cùng sai sót, nhưng dù cho chúng ta có chi tâm bất kính, đều tuyệt đối dám có bất kỳ điều bất kính nào với thượng đế, bởi vì ngài ấy chính là chúa tể sinh mệnh...

      Tưởng Thiên Lỗi giờ khắc này, khẩn trương đến mức hai tròng mắt thiếu chút nữa ẩm ướt!

      Tất cả mọi người đều trầm mặc, Uy Lợi cũng vào giờ khắc này, ngưng mặt sâu nhìn về phía Đường Khả Hinh...

      Đường Khả Hinh mặt vẫn như cũ bộc lộ ôn nhu khiêm ý mỉm cười, ưu nhã chờ đợi ở bên cạnh toa ăn, hơi khiêm tốn cúi đầu, tôn trọng lựa chọn của khách nhân...

      William liền như vậy sâu đưa mắt nhìn Đường Khả Hinh lúc, cuối cùng mới ở trước mắt bao người, thong thả mà trầm mặc ngồi trở lại ghế, mặt lại vẫn như cũ bộc lộ thái độ thỏa hiệp...

      Đường Khả Hinh lại vào giờ khắc này, mặt mới hiển run rẩy tươi cười, tức khắc lấy thái độ chuyên nghiệp của chuyên gia hầu rượu, mặt hướng William, hơi gật đầu hỏi: "Xin hỏi William tiên sinh, lúc này cần ngài cần đổi ly rượu sherry sao?"

      William lại dường như bất ngờ cảm kích, nhưng vẫn là cho phép khai bình...

      "Đúng vậy!" Đường Khả Hinh cảm giác thời gian ướp lạnh rượu chưa tới, liền vẫn như cũ tay phải nhanh chóng cầm lấy cổ chai, tay trái nắm thùng đá, lại rất nhanh xoay tròn, vừa xoay tròn, vừa lợi dụng thính giác mình luyện tập lâu, lắng nghe thanh dịch rượu bên trong chai, cảm giác trận trận đánh, dẫn đến vết thương tay phải của xé rách đau đớn tràn đầy máu, lại vẫn như cũ bình tĩnh ung dung, ngay cả thời khắc thùng rượu chuyển động, tư thái đều vậy hoàn mỹ...

      Phu nhân George kích động mà khẩn trương nhìn về phía Đường Khả Hinh!

      Đường Khả Hinh nhanh chóng chuyển động thân bình, lợi dụng xúc cảm bàn tay, cảm giác được rượu sherry đạt được hiệu quả ướp lạnh, lúc này mới nhanh chóng cầm lên khăn lông trắng, xoay tròn từ trái sang phải lau khô nước đá chai, buông khăn lông trắng, lại nhã nhặn lịch cầm lên dụng cụ mở chai trong túi của chính mình, tinh tế dùng lưỡi dao mở nắp chai rượu…Trong quá trình này, mặt vẫn bộc lộ ôn nhu mỉm cười chuyên nghiệp, hai tròng mắt lóe ra ánh sáng giống như sao...

      William kìm lòng được hơi nhắc tới mí mắt, nhìn về phía Đường Khả Hinh.

      Đường Khả Hinh vẫn như cũ thập phần chuyên chú mà động tác nhanh nhẹn cúi đầu, mở ra rượu sherry, mặt của lại bộc lộ ôn nhu tươi cười, cầm khai bình hậu rượu tắc, trước đưa tới cạnh mũi của mình nhàng ngửi ngửi, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí cầm lên vải trắng, hơi mạt tịnh miệng bình... Cảm giác được từ miệng chai rượu sherry bay ra khí oxy hóa, lúc này tay mới cầm bình đế, nhanh chóng hướng trong ly tulip bay hoa tuyết hình rượu sherry, dịch rượu màu vàng tươi chảy vào, vừa rót rượu vừa thanh ngọt mà nhu hòa giải thích : "Rượu sherry chia làm sáu loại, Fino, Manzanilla, Amontillado, Oloroso, Palo-cortado, Amoroso, khách nhân ngài tại lựa chọn chai rượu sherry này, điển hình thuộc FINO, vị thập phần cường liệt nhanh nhẹn, trận hương khí con men, tương tự như rượu Quốc Hoa Điêu! Nhưng ràng là hạnh nhân, bầu dục cùng mùi vị thịt hàu, làm người ta khỏi cảm thán cuộc sống, hồi ức lại thời gian tốt đẹp! Hi vọng khách nhân ngài có thể thỏa thích hưởng thụ loại rượu sherry này, tư cách của nó thể thay thế, chút cũng có mất lòng vị thân sĩ chinh chiến."

      William lại lần nữa ngẩng đầu, hai tròng mắt lóe ra ánh sáng lợi hại, nhìn về phía Đường Khả Hinh, yên lặng lúc lâu, tay mới rốt cuộc chậm rãi nâng lên chén rượu sherry kia, cúi đầu uống chút mùi rượu kịch liệt, trong nháy mắt cảm giác trận trận mới mẻ, theo hiệu quả xoay tròn ướp lạnh bé này, mà thân ther từ từ ấm lên, bị cản trở hiệu quả, xác thực người bình thường thể có thành tựu! ! Thậm chí loại rượu sherry này, kích động trong lòng người hùng chinh chiến, dường như về tới thời đại xa xôi, giống như quốc vương, sâu ngưng khuôn mặt, lại ngẩng đầu nhìn về phía Đường Khả Hinh...

      Đường Khả Hinh lại bộc lộ tươi cười, nhìn về phía người đàn ông này, là thông minh hiểu lòng người, có thể cảm nhận được điểm tịch mịch của người trước mặt.

      William hai tròng mắt nhanh chóng lóe ra, khuôn mặt vẫn cứng rắn, cuối cùng bộc lộ chút tiếu ý hài lòng...

      Mọi người thấy William có điểm tươi cười, cũng khỏi thở hổn hển hơi, Tưởng Thiên Lỗi càng bóp trán, lòng bàn tay của thiếu chút nữa đều tràn đầy mồ hôi, là sợ đến , lúc này, thực hết tưởng niệm Trang Hạo Nhiên...

      Đường Khả Hinh nhìn về phía William có điểm tiếu ý, người rốt cuộc thả lỏng điểm khẩn trương, tùy ý đau đớn ở vai tập kích chính mình, trước nặng nề thở dốc, lại ở lúc bình tĩnh thả lỏng, nhân viên tạp vụ cầm cái đĩa dùng vải đỏ che lại mỹ thực, thần bí bày đặt ở trước bàn ăn!

      hơi ngưng mặt nhìn về phía thức ăn thần bí kia, lại có phát , người giữa màn hình lớn, chính là sâu nhìn kỹ chính mình, muốn nhắc nhở chính mình, thời khắc chân chính khảo nghiệm, tới! !

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 1217: Trận chung kết (phần bảy)
      Editor: Thanh Thủy
      Thời điểm sân khấu tối và tĩnh lặng hơn!!

      Đường Khả Hinh cùng nhiều người xem đưa mắt nhìn kỹ về phía tấm vải đỏ che đồ ăn kia, thậm chí còn có thể cảm giác, dưới tấm vải đỏ mềm mại, là món ăn khiến bao người khiếp sợ... Nhưng mà... yên tĩnh đứng cạnh bàn khoảng mười giây, quả thể ngửi ra được mùi thức ăn bay ra. Khả Hinh hơi nghi ngờ, lòng có chút buồn!!

      Giám khảo ngồi trước mặt mọi người, bao gồm Bác Dịch và phu nhân George đều trầm mặc nhìn về phía !

      Hách Lệ dưới tình huống mọi người đều nghi hoặc, miệng mỉm cười bước lên, tự mình kéo tấm vải xuống. Bên trong ràng là bàn ăn được làm từ bạc tinh khiết kiểu cung đình, mặt nắp còn tạo thành hình thiên sứ. vươn tay, chút do dự kéo nắp đậy lên, lại thấy bên trong bàn trống rỗng, lóe lên ánh sáng màu bạc, người xem trong hội trường ồ lên, Đường Khả Hinh cũng hơi nghi ngờ nhìn về phía bàn trống này...

      Hách Lệ mỉm cười đưa tay, hướng Tưởng Thiên Lỗi : "Đường tiểu thư! Đây là Tưởng tiên sinh đặt trước bàn mỹ thực!"

      Đường Khả Hinh nghe xong lời này, lộ vẻ nghi hoặc mỉm cười nhìn Tưởng Thiên Lỗi, sau đó : "Qúy khách... Ngài cần ta làm việc gì?"

      Tưởng Thiên Lỗi trầm mặc ngồi ghế, mặc dù hơi áy náy, nhưng vẫn là hết sức nghiêm túc nhìn về phía bàn ăn kia, yếu ớt : "Hôm nay khẩu vị của tôi tốt, bởi vì... Tôi vừa mới thất tình..."

      Trái tim Đường Khả Hinh giống như bị đánh quyền, hơi run rẩy tươi cười nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi.



      Đôi mắt Tưởng Thiên Lỗi lóe lên, nhưng vẫn là chậm chạp dừng ở phía bàn ăn trống trơn kia, mặt dường như chìm đắm trong sâu thẳm xót xa nào đó, chậm rãi : " ấy từng cùng tôi là thanh mai trúc mã, thế nhưng trong quá trình nhau, lại lấy cặp song thai phản bội tôi và làm tổn thương tôi... Vốn dĩ tôi rất hận ấy, thế nhưng lúc ấy mất sinh mệnh, tôi đau đớn thể thốt nên lời. Trong quá khứ tôi từng cùng ấy dùng cơm rất nhiều lần, thế nhưng ấy lại thường xuyên ăn cơm, mà chỉ yên tĩnh nhìn tôi. Nhưng tôi chỉ chú tâm vào chuyện khác, nên lúc ăn cơm thích trầm mặc . Đúng là bất cứ khi nào, chỉ cần tôi ngẩng đầu lên, nhất định có thể thấy ấy nhìn tôi sâu, lộ ra nét cười ngọt ngào mà rất đỗi thâm tình..."

      Đường Khả Hinh yên lặng lắng nghe lời của Tưởng Thiên Lỗi... Tất cả người xem và giám khảo ngồi cũng nhìn đầy nghi hoặc...

      Tưởng Thiên Lỗi cười khổ, hơi cảm thán ngẩng đầu lên, nhìn về phía bàn ăn kia trống trơn, hai mắt cuối cùng lại tràn đầy đau đớn, chậm rãi : "Tôi vẫn suy nghĩ, ấy có từng tôi hay , nếu như thực tôi, vì sao có thể làm tổn thương tôi như vậy... Tôi vẫn mơ hồ , thậm chí làm cho mình lảng tránh quá khứ của ấy... Đến nỗi muốn lại nhớ tới, trước đây khi ấy còn sống từng nhau. Cho đến khi tôi nghe thấy tin ấy chết, trong đầu tôi chấn động, tất cả đều là những hình ảnh ấy tôi... Mãi đến sau này tôi mới hiểu được... Có lẽ ấy muốn chết lâu lắm rồi, bởi vì chỉ khi ấy chết, tôi mới được giải thoát..."

      Đôi mắt Đường Khả Hinh đẫm lệ, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi...

      Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười, ngẩng đầu, nhìn Đường Khả Hinh yếu ớt : "Lúc này, tôi... Thực rất đói... Bởi vì từ hôm qua cho đến bây giờ, tôi vẫn chưa có ăn cơm... Nhưng cái gì tôi cũng ăn vô... Ngồi ở trước bàn ăn, tự chủ được nhớ tới người ngồi đối diện mình, miệng mỉm cười nhìn tôi... Tôi thực nuốt nổi...Khi đau khổ có thể nên trốn tránh... Nghe lúc chết , trong vòng ba ngày linh hồn tới trước mặt người mình , nhìn lần cuối cùng... Nếu như lúc này, ấy xuất , tôi nên cho ấy món ăn gì đây? Giờ phút này, quả nhiên tôi... Nghĩ ra ấy thích ăn cái gì... Có khả năng, tại ấy cũng rất đói ..."

      Lời này vừa ra, cả hội trường yên lặng...

      Đường Khả Hinh vẫn như cũ nhìn sâu về phía Tưởng Thiên Lỗi.

      Tưởng Thiên Lỗi cũng chăm chú nhìn Đường Khả Hinh, chút nào che giấu khuôn mặt đầy bi thương và kiềm chế của chính mình, chậm rãi : "Xin hỏi... Tôi nên vì ấy chuẩn bị đồ ăn như thế nào đây... Tôi nên biểu đạt như thế nào để xoa dịu nội tâm kích động của chính mình đây..."

      Đường Khả Hinh rơi nước mắt, nhìn Tưởng Thiên Lỗi...

      Cả hội trường lại rơi vào vẻ trầm lặng, ngay cả người đứng cạnh bàn, đều quay đầu lại, nhìn màn này... Cả giám khảo và quan chủ khảo đều nhìn chăm chú vào Đường Khả Hinh, mặc dù thời điểm này ràng bi thương, nhưng mà thời gian sắp qua hơn nữa!!

      Đường Khả Hinh nhìn thẳng vào mắt Tưởng Thiên Lỗi, giống như trận thi đấu lướt qua, nhớ tới thời điểm người đàn ông này biết , cảnh tượng ngồi trước nhà hát khóc trong mưa, lòng của giống như bị vỡ ra, Allen đứng giữa màn hình lớn, mặc trang phục đầu bếp màu trắng, gương mặt bộc lộ biểu tình thâm trầm, nhìn ...

      Đường Khả Hinh dừng lại lúc lâu, sau đó mới chậm rãi đến chỗ champagne và giá dụng cụ chuyên pha rượu, lấy xuống chai champagne Winston 1984 thuộc rượu trang Paolo Jill ở Pháp. Cầm chai champagne này, lại thong thả hướng về phía Tưởng Thiên Lỗi ngồi trước bàn ăn, lúc này mới mềm giọng : " từng nổi tiếng ở Pháp, nhắc tới món ăn vô cùng thú vị. Công tước mời hơn ba mươi vị khách quý, chuẩn bị thưởng thức bữa tối cao cấp nhất, thế nhưng thời điểm gần bữa tối, Công tước đột nhiên bị quốc vương triệu hồi vào cung. Lúc đó, tất cả khách quý ở phòng nghỉ ngơi chờ đợi tiệc tối, đều tranh nhau bàn luận Công tước xảy ra chuyện gì, có lẽ quốc gia gặp cảnh như thế nào..."

      David, phu nhân George và ban giám khảo, cùng nhau nhìn sâu về phía này.

      Đường Khả Hinh mỉm cười đem chai champagne để vào trong thùng rượu lạnh băng, ấn xuống mười hai độ, mới mỉm cười tiếp: "Khi đó, tất cả khách quý chờ đợi bữa tiệc, rất hứng thú mà tán gẫu chuyện này. Lúc vừa mới bắt đầu, mọi người rất hăng hái và cao hứng, thế nhưng theo thời gian chờ đợi thức ăn ngày càng dài... Tất cả cá vị khách dần dần bắt đầu cảm thấy đói bụng... Thậm chí có vài Bá tước đói bụng đến nỗi sắc mặt tái nhợt, có số người đói bụng đến mệt rã rời, thậm chí cảm thấy cuộc sống có gì là thú vị cả!"

      Tưởng Thiên Lỗi nghe Đường Khả Hinh đến đây liền dừng lại nhìn lâu...

      Đường Khả Hinh cầm lên ly rượu champagne hoàng tộc, đưa lên trước mặt, nhìn trước nhìn sau kỹ lưỡng, mới nở nụ cười, mềm giọng : "Các vị phải hiểu, đói quá là khát vọng nguyên thủy nhất của cơ thể con người, là khát vọng tối cao trong linh hồn con người, nó cũng có thể tạo cho ta cảm giác vui vẻ. Thế nhưng câu chuyện , mặc kệ Bá tước đem đối mặt với hành vi như thế nào, quốc gia có chấn động như thế nào, nhưng mà khát vọng nguyên thủy nhất của bọn họ, chính là... Trước hết để cho tôi hưởng thụ bữa ăn ngon ... Chúng ta điều tra cuộc đời và tình !"

      Phu nhân George nhìn chăm chú về phía Đường Khả Hinh, gương mặt khỏi cười tươi...

      Đường Khả Hinh cười , cho Tưởng Thiên Lỗi điểm ấm áp ánh mắt cổ vũ, mềm giọng : "Qúy khách... Mặc kệ ngài sắp sửa đối mặt với bi thương như thế nào, bằng chúng ta... Đầu tiên, hãy hưởng thụ trước ly có thể làm cho cuộc đời tỏa ánh sáng nóng như champagne ..."

      Tưởng Thiên Lỗi nhìn về phía Đường Khả Hinh, khỏi mỉm cười.

      Đường Khả Hinh đón nhận ánh mắt của Tưởng Thiên Lỗi, nở nụ cười ngọt ngào mà yên tâm, lập tức đứng thẳng trước thùng rượu champagne. cầm lên chai champagne trong thùng, dùng khăn mặt nhàng đem chai champagne cẩn thận lau chùi. Khả Hinh đưa tay trái cầm cổ chai champagne, còn tay phải xé lớp giấy bạc chai champagne, vừa mở đồng thời vừa đầu, lại nhàng mỉm cười : "Đây là chai Winston năm 1984 của Bá tước Churchill, đến từ rượu trang trứ danh Paolo Jill, khu sản xuất champagne truyền thống, thông thường đều hơn ba loại nho sản xuất mà thành. Rượu trang Paolo Jill noi theo con đường truyền thống dùng ba giống nho sản xuất, mà chỉ dùng duy nhất loại nho đen Pinault sản xuất ra loại sâm panh độc đáo này! Nó tập trung mùi hương, như lửa phun trào đập vào, làm người ta chịu nổi, trong nháy mắt liền bị chinh phục cách triệt để trở nên vui sướng mà đứng lên... Trước đây thủ tướng Winston của nước , Bá tước Churchill khi đó vẫn còn là chính trị gia nổi danh. Ông ấy đặc biệt thích champagne Paolo Jill, thậm chí cùng với người đứng đầu nhà sản xuất rượu kết thành hữu nghị tình thâm. Sau khi quay trở về nước , còn hứa hẹn trong tương lai khi cây nho trưởng thành, nhất định phải tự mình đến hầm rượu dùng chân trần giẫm lên nho, thế nhưng... Sinh mệnh quá vội vàng, Odile thể đến với Bá tước Churchill, ông ấy qua đời năm 1965... Sau đó, Odile bi thương vô cùng, năm 1984 tạo ra loại Winston. Champagne của Bá tước Churchill này là loại champagne do giống nho đen Pinault làm chủ đạo lên men. Hơn nữa, hơn nữa còn do giống nho đặc biệt khác của trang trại này ủ mà thành, nhưng đến nay việc phối hợp trong loại rượu này vẫn là điều bí ! Có lẽ, mỗi chúng ta đều phỏng đoán Odile và Churchill có thể có chuyện bạn bè phát sinh hay ? Chúng ta hiển nhiên là khát vọng, nhưng thực có, Morris là chồng của Odile, thậm chí tôn trọng tình bạn bè giữa vợ mình và thủ tướng. Ngay cả biết hùng trọng hùng, ở thời điểm hỏa lực của quân đội Đức sắp sửa phá hủy vườn nho, ông ấy tiếc tính mạng, thề chết để bảo vệ vườn nho đó, ủng hộ cái bí mật kia! Thậm chí dũng cảm đối mặt với người viết thư khiêu chiến!! Tình ... Cứ như vậy mà đến! Sau bí mật này, nhất định còn giấu càng nhiều thứ đặc sắc, càng nhiều câu chuyện dũng cảm!! Bởi vì tính mạng, cũng chỉ có thể là tình ! Thế nên cho dù là câu chuyện tử vong bi thương, đến đây cũng nên kết thúc! Bởi vì người... Như vậy đáng giá được !"

      Đường Khả Hinh xong, hai tay trong nháy mắt xoay thân chai champagne phịch tiếng, vang to giữa sân khấu, rượu bị đậy như vậy vượt qua cả mạng sống và sức lực hướng thẳng lên, bọt trong thân bình champagne bí mật mấy chục năm rốt cuộc nhanh chóng phát ra. Rất nhiều hương chanh tràn ngập sức sống và mùi bơ của bánh nướng, mang theo điểm đặc trưng của vùng khí hậu, tạo thành mùi hương bí mật, làm kinh động lòng người bao vây xung quanh Tưởng Thiên Lỗi, giống như , gắt gao bao hàm người đàn ông đơn này!!

      Trong nháy mắt, tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, thậm chí có số người xem đứng lên, cho người đàn ông này tràng vỗ tay, dần dần, càng ngày càng nhiều người xem đứng lên, vỗ tay cho ...

      Tưởng Thiên Lỗi ngồi tại chỗ rất xúc động, nghe tiếng vỗ tay này, tim của như có dòng nước ấm chảy qua. kìm được, ngẩng đầu nhìn về phía Đường Khả Hinh...

      Đường Khả Hinh vì ly rượu champagne trong suốt trong ly của , rót vào cùng loại chất lỏng, nhìn lớp bọt kia giống như sức sống con người trào lên, lại kích động vì vậy rót cho mỗi người ngồi bàn ly, hi vọng vào giờ khắc này họ cùng nhau thưởng thức về tình bí mật... Mỗi người bàn, bao gồm William tại lúc này cũng tranh nhau thưởng thức rượu champagne hùng trọng hùng. Cùng giơ ly lên hướng về Tưởng Thiên Lỗi chào hỏi...

      Lúc này, gương mặt của Tưởng Thiên Lỗi bộc lộ cảm động, tươi cười, dũng cảm cầm lên ly rượu tràn ngập mùi hương trăm hoa hướng đến mọi người cùng bàn chào hỏi...

      "Cạn ly!" Tất cả khách khứa ồn ào nâng lên ly rượu cùng cạn ly, mỉm cười tiếp: "Chúc hạnh phúc!"

      Tưởng Thiên Lỗi khẽ gật đầu, cuối cùng thở dài cái, cúi đầu uống ly champagne kia, cảm nhận champagne Pinault lâu năm, mùi vị quả nhiên giống như loại hỏa sơn, tràn ngập làm cho người ta dồi dào sức sống, rất nhiều mùi hương hoa quả, còn có mùi rượu thần bí kia, cứ như vậy hòa quyện giữa môi và lưỡi. Nó làm cho con người sục sôi trong khoảnh khắc, dường như sắp tới, hai mắt lóe lên, nhìn về phía Đường Khả Hinh!!

      Đường Khả Hinh cũng khẽ mỉm cười, nhìn : "Đúng vậy!! Qúy khách!! Thời khắc xúc động sắp xảy ra! Mời ngài tự mình nếm khoản champagne tinh hoa lúc này, cho phép tôi đưa lên cho ngài phần đồ ngọt!"

      xong, nhân viên phục vụ lập tức đẩy xe đồ ăn đến, đem ra món gan ngỗng lam văn, cẩn thận từng chút đưa tới trước mặt Tưởng Thiên Lỗi... Tưởng Thiên Lỗi cúi đầu nhìn món gan ngỗng giống như loại điểm tâm, với cách trang trí vô cùng đẹp mắt... Bóng dáng Allen nhanh chóng xuất ở giữa màn hình lớn, chỉ thấy giờ phút này ta đứng nấu nướng ở vị trí trang viên vườn nho. Allen nhanh chóng đem trong ba món ăn ngon nhất của Pháp, gan ngỗng, có thể làm cho mọi người nhàng cảm động, nhanh chóng cắt thành từng lát, lại dùng thông chín giống như đậu hũ pho mát, cũng cắt thành hoa văn xanh da trời...

      Đường Khả Hinh đứng trước sân khấu, liếc nhìn món điểm tâm này, lập tức mỉm cười : "Đúng như lời tôi kể , mỗi người chúng ta cũng thể có cách nào là Shakespeare, nhưng mà chúng ta có thể làm nghệ thuật gia cho cuộc sống của chính mình, đề cao giám định và thưởng thức của mình đối với món ăn!! Món gan ngỗng này là dùng rượu Pinaut Noir của Pháp mà làm ra, nó xốp và đàn hồi, giống như mỗi ngày chủ nhân đều đến cho nó thưởng thức rượu Pinault Noir tuyệt đỉnh và nghe những ca khúc nổi tiếng thế giới sản sinh ra loại mùi hương kỳ lạ tiếp cận linh hồn, bản thân nó có đủ ngàn vạn ý niệm của thực vật. Nó có phối hợp chặt chẽ với gan ngỗng, chỉ có thể sản sinh r a ba loại hương vị đạt tới đỉnh cao, hơn nữa có thể làm cho con người nảy sinh cảm giác tuyệt vời và mặc sức tưởng tượng tràn ngập cuộc sống... Đây là ý nghĩa mỹ thực... Mọi người thấy gan ngỗng và pho mát cùng tạo thành lát đẹp nhất, đều do đầu bếp dùng vỏ chanh, quýt trực tiếp đốt lên rồi rắc gan ngỗng và pho mát, nghĩ tới nó tạo ra được vị chát nhưng mùi hương lại trong veo vô cùng và có màu xanh thơ mộng..."

      Mọi người nghe Đường Khả Hinh như vậy, lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía Allen thực đứng ở ngoài trời trước bàn nấu nướng, tay trái cầm súng phun lửa cỡ , tay phải cầm kéo cắt vỏ quýt thành từng miếng dài và hẹp, sau đó đốt lên cho đến khi vỏ quýt thơm ngát rồi rắc mặt lát gan ngỗng...

      Tại hội trường, nhiều người xem xong đều cảm thấy mình đói bụng!

      Đường Khả Hinh lúc này, mỉm cười chờ ý kiến của Tưởng Thiên Lỗi, : "Qúy khách... Xin mời thưởng thức chút gan ngỗng này!"

      Tưởng Thiên Lỗi nghe xong những lời này, hai mắt lóe lên, nhìn về phía gan ngỗng lam văn kia, thực phát ra mùi hương làm cho người ta phải thèm thuồng. lập tức có chút thể chờ đợi được, cảm giác được mình rất đói bụng, rốt cuộc cầm lên dao lên, cắt miếng gan ngỗng bỏ vào miệng, nhanh chóng cảm nhận được đúng là gan ngỗng nước Pháp, kết hợp với pho mát lam văn Pháp, mùi vị như vậy đạt tới độ tuyệt đỉnh, thậm chí kèm theo mùi thơm ngát của vỏ chanh và quýt, làm cho người ta gào thét, cuộc sống vậy mà có thể có được mỹ thực đạt tới trình độ đó... thể chờ đợi được lại nâng lên ly Winston 1984. Champagne Jill, nếm ngụm, cảm nhận được gan ngỗng cùng với pho mát hòa cùng champagne lại có thể phối hợp cùng lúc hoàn mỹ như vậy. Thậm chí có thể cảm giác được bọt rượu vang lên thanh rung động trong miệng, vui sướng làm cho viền mắt người ta đỏ lên...

      Tưởng Thiên Lỗi thỏa mãn, cuối cùng cười rộ lên...

      bàn các quan chủ khảo, nhìn Tưởng Thiên Lỗi ăn đến cảm động, bọn họ muốn hướng đề nghị, có thể chia sẻ điểm mỹ thực hay . Tất cả cười vang... cũng cười lên...

      Trong lúc này, Đường Khả Hinh thấy Tưởng Thiên Lỗi rốt cuộc cũng mỉm cười, nhưng là mang theo ôn nhu và đau lòng, thấp giọng hỏi: "Đói bụng ? ngày đêm ăn cơm, tôi lại mời đầu bếp vì ngài nấu mỹ thực... Ngài cứ từ từ ăn... Chỉ cần ngài vui vẻ là được rồi..."

      Tưởng Thiên Lỗi cảm động nhìn Đường Khả Hinh, cặp mắt khỏi tràn lệ quang tươi cười...

      Đường Khả Hinh vội vàng nhanh chóng xoay người, vào phòng ăn giữa vô số rượu nho thế giới mới và cũ, phóng khoáng cầm chai Latour có lịch sử từ năm 1980 của vùng Bordeaux, chịu đựng vai đau xót, cầm lấy bình giải rượu thủy tinh miệng lớn, lại mau chóng trở về trước bàn ăn, cầm lên bình giải rượu của mình, chuẩn bị mở nắp... Mà Đường Khả Hinh và Allen có lẽ là đầu bếp và phục vụ rượu ăn ý nhất thế giới, cho dù im lặng, đều có thể biết đối phương cần gì... Chỉ thấy Allen giữa màn hình, nhanh chóng cầm lên dây nho Xích hà châu và Mai Lạc, dùng lực mạnh chặt xuống, sau đó đặt ở trong cái khay bạc lớn rồi dùng chày đập nát, sân khấu truyền đến từng tiềng bang bang...

      Đường Khả Hinh mau chóng mở bình, trước tiên đem rượu để sang bên, gương mặt bộc lộ thần sắc kiên nghị và chuyên chú, từ trong túi xách của mình cầm lên hộp diêm, cầm cây nến trắng lên trước mặt, dùng tay quẹt diêm. Mà tay trái nhanh chóng cầm dụng cụ mở chai lên, còn tay phải cầm lên chai Latour1982, cầm miệng chai đặt trước bình giải rượu. Đầu tiên là thở dài hơi, trong hội trường người xem cùng Tưởng Thiên Lỗi chăm chú nhìn xuống, bắt đầu đem dịch rượu mịn như tơ, chậm rãi chảy xuống bình giải rượu. Thậm chí ở trong tiếng la hét của mọi người, Khả Hinh đem dịch rượu như tơ kia rót xuống, giữa bình giải rượu bằng thủy tinh trong suốt, theo tiết tấu và quy luật đan thành hình lưới...

      Phu nhân George nhìn màn này, hai mắt của bà khỏi trừng lớn, phải biết rằng xích hà châu năm 1982 là vô cùng quý giá, nó so với Mouton, Lafite, Margaux cần lên men càng lâu, thậm chí vượt qua mười lăm năm mới có thể vượt qua thời kỳ biến mất vị chát trong dịch rượu, mùi rượu có lịch sử truyền kỳ, thậm chí cái tên phẩm rượu gia này lộ ra mị lực vô hạn cùng tư duy quân vương thâm trầm!! Rượu điểm thỏa hiệp, bất luận là để ở trong thùng gỗ sồi, hay là đọng trong chai, nó vẫn lạnh nhạt như cũ!! Giống như người có cách nào phân biệt được tôi, tới gần tôi, chỉ thêm uổng phí tâm cơ. Rất nhiều bình phẩm gia ở trước mặt Latour, cũng khỏi thở dài hơi, bởi vì ai có cách nào bảo đảm rằng, bản thân mình có thể hoàn toàn thử nghiệm rượu ấy!! Mà cần nếm thử rượu quý giá, nhất định phải có bước giải rượu hoàn mỹ, có số giai đoạn trong năm thích hợp để giải rượu, vô cùng tiếc nuối và cáu giận bản thân mình có cách nào nếm được mùi vị chân chính của nó... Cho nên...

      Phu nhân George kìm lòng được mở to mắt, nhìn về phía David!

      David cùng Duran đồng thời đưa mắt nhìn xuống, khỏi liếc về phía Đường Khả Hinh. lại có thể lợi dụng tơ rượu đan thành lưới ở bên trong bình thủy tinh, như vậy thực làm được mỗi khi phân chia rượu, cũng có thể tiếp xúc với khí làm mềm tannic, mà còn để cho rượu đến đáy bình trong suốt, mùi rượu đến mức quá giật mình!! tuyệt vời này vượt qua thời gian lên men dài, mười năm trước tiên sinh Vitas có thử qua, cũng giải được phần rượu, lập tức tuyên bố thất bại!!

      Lúc này, Đường Khả Hinh vô cùng chuyên chú giải rựou, để cho bình rượu kia như dịch tơ rượu, lại dệt thành hình lưới nhập vào giữa đáy bình giải rượu trong suốt. Cảm giác đáy bình kia như từng trận mưa rơi, hết sức duy mỹ thơ mộng, làm người ta khỏi nhớ tới năm tháng từng nhau, bước từng bước chậm trong mưa... Tưởng Thiên Lỗi cũng phải trợn mắt há miệng... Mà Allen ở giữa màn hình lớn, nắm chắc thời gian này, mang găng tay cách nhiệt, đặt lên thớt ngừng đập thịt trâu, trực tiếp đánh cho gân mềm ra, mới nhanh chóng cầm thịt bò lên đốt từ từ dây nho, càng ngừng dùng tay cầm thịt bò xoay tròn...

      Người xem lại lần nữa ồ lên.

      Allen luôn luôn tuân theo mỹ thực tự nhiên mà đơn giản, thế nhưng đơn giản có nghĩa là bình thường. nổi tiếng thế giới là thủ pháp nấu nướng độc đáo sáng tạo, đến nay ai bằng, chỉ thấy đeo bao tay, cầm thịt bò đứng ở trước đống lửa, để cho lửa bốc cháy lên từ từ thấm mùi nho, mùi thơm nồng nàn từng đợt tràn đầy ra, thậm chí còn phát ra tiếng xèo xèo. Sau khi nướng xong, sử dụng phương pháp nấu nướng của hoàng gia Pháp, bắt đầu trộn với tỏi được bóc vỏ, nhanh chóng bỏ vào trong thùng gỗ, lấy chày xoay tròn giã nát tỏi, hương tỏi cứ như vậy, sản sinh ra loại hương cây tùng và quả phỉ vô cùng thần kỳ. Allen sau khi đập hết tỏi, lại đem thìa múc lên, dùng muối và tương được sản xuất ở Ý trộn đều lên...

      Người xem trong hội trường trợn mắt, nhân viên phục vụ vì phép tắc của Tưởng Thiên Lỗi chuẩn bị tốt cây nho mạn đằng nướng thịt trâu. cúi người nhìn khối thịt bị nướng kia mà thèm ăn. Nó vậy mà giống như cây nho vượt lên cao, kèm theo nước tỏi tuyệt mĩ rưới lên đĩa, mà giữa khe thịt tràn ra mùi hương và chất lỏng thể lên lời. Hai bên giống như chiếc lá gác lên, đặc biệt làm cho người ta vui sướng...

      Lúc này, Đường Khả Hinh giải xong chai Latour năm 1982 kia. Chỉ ngửi thấy mùi rượu, đạt được trình độ cao nhất khi cùng kết hợp với thịt trâu, lập tức thở dài cái, vết thương vai biến mất, màng mồ hôi rơi trán, cầm lên bình giải rượu, vì Tưởng Thiên Lỗi rót ly rượu đỏ. vừa rót, vừa nhàng : "Ngài hãy chậm rãi thưởng thức món ăn... Món thịt trâu này nhìn qua, chắc là do đầu bếp Allen nghĩ ra món ăn mới nhất, thịt trâu chính là nướng dây nho năm mươi tuổi trở lên, nó tập hợp linh hồn trời đất nửa thế kỷ, có hương vị chặt chẽ mà đầy dũng khí khiến cho cách nào diễn tả được bằng lời, khi thưởng thức nó, phát ra, mùi hương này dần dần được thả ra, theo Latour năm 1982 của Pháp, mang đến trải nghiệm thân thể cực nhanh... Tôi có cách nào chiếu cố người chết... Tôi chỉ muốn hạnh phúc!"

      Tưởng Thiên Lỗi lập tức ngẩng đầu, kích động nhìn Đường Khả Hinh.

      Đường Khả Hinh nhìn , mỉm cười, gật đầu : "Ăn ... Mau làm cho mình ở mùi giữa mùi thơm của rượu nho, thư giãn chút..."

      Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười, cuối cùng lại thể chờ đợi được nâng lên ly thủy tinh đế cao, cúi đầu khẽ nhấp ngụm Latour năm 1982 lên men từ giống nho Xích Hà Châu, lập tức cảm giác được rượu ủ được gần trăm năm kia, quả nhiên bay ra thuần hậu như sinh mệnh của dịch rượu, nhất là đến đáy bình mà từng lớp mùi thơm, mang theo phảng phất mùi huân hương trong rừng rậm xa xôi kia gần như là lướt qua, hương vị hạt sâu nồng đậm, chocolate, mùi vị của quả muối màu đen, lại thần bí xuyên qua, đây chỉ có thể là xích hà châu mới có thể thả ra nhiều mùi hương như vậy... hơi xúc động ngừng lại, cầm dao lên, lại cắt khối thịt bỏ vào trong miệng, đôi mắt lập tức sáng ngời, rất vui mừng nhìn về phía Đường Khả Hinh!!

      Đường Khả Hinh cảm động hơi đau lòng mỉm cười nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi...

      Gương mặt của Tưởng Thiên Lỗi bộc lộ thần sắc kỳ quái, nhai miếng thịt trâu mang theo mùi nho cùng cách thức cung đình, có loại cảm giác tuyệt vời của quý tộc cũ tràn ra khắp nơi. Món ăn này cùng rượu ngon kết hợp lại, đến nỗi muốn quấy nhiễu tâm trí của con người. Dường như muốn cho người ta chịu nổi, để người ta thể chờ đợi được muốn nếm miếng thịt bò thứ hai, khi đó tìm kiếm bí mật kia, cũng cảm giác hơi say, cảm động cực kỳ... Từ trước tới nay chưa từng có lúc này, hưởng thụ mỹ thực cung đình chân chính, đúng là cảnh giới siêu nhiên, là cảnh giới cao nhất!!

      Cuối cùng, Tưởng Thiên Lỗi trở lại thân phận quan chủ khảo, cấp cho Đường Khả Hinh câu khẳng định mà cảm động tươi cười.

      Cả hội trường vang lên tiếng vỗ tay mãnh liệt, phu nhân George thậm chí vào giờ khắc này, cảm động muốn khóc vỗ tay, bởi vì đây là lần đầu tiên, bà có thể nhìn thấy đầu bếp cùng phục vụ rượu biểu diễn hoàn mỹ như vậy, David cùng Duran, còn có ban giám khảo và người xem cũng tranh nhau vỗ tay tươi cười. Bác Dịch thở phào nhõm, cũng mau chóng vỗ tay!!

      "Đường Khả Hinh!! Cố lên!" Rất nhiều người xem Trung Quốc lập tức kích động đứng lên gào thét!!

      Thời khắc này Đường Khả Hinh chỉ là nhìn sâu về phía Tưởng Thiên Lỗi, như vậy mà tươi cười thỏa mãn, nhìn cười... Mình cũng cười... Trong lúc này Hách Lệ nhanh chóng cất bước tới trước mặt Đường Khả Hinh, dịu dàng : "Đường tiểu thư! giờ nhiều, phải phục vụ sáu vị khách này!! phải nắm chắc thời gian! Và chỉ còn lại hai mươi phút, nên để đến phút cuối cùng lại chạy nước rút!"

      Hách Lệ dường như cũng bị cảm động, nhanh chóng tới, nhắc nhở Đường Khả Hinh!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :